Da Luật Ngạn Thác dễ dàng bắt lấy cổ tay Tần Lạc Y, tay phải thon dài rắn chắc chế trụ hai tay của nàng, tiến người lên trước.
“A…” Tần Lạc Y la thất thanh, cổ áo vì không có chướng ngại2vật mà mở ra, lộ ra bờ vai trắng nõn với độ cong đẹp đẽ.
Da Luật Ngạn Thác cười xấu xa, ngay cả hai bên lông mày rậm cũng gợn lên chút ôn nhu, hắn đem mũi dừng ở cần cổ trắng5nõn của Tần Lạc Y, tham lam hưởng thụ mùi thơm phảng phất trên người nàng.
Tần Lạc Y vừa sợ vừa xấu hổ, nàng ra sức nghiêng đầu sang chỗ khác, ngăn chặn sự xâm nhập nóng bỏng này.
“Y nhi, nàng thật6đẹp!” Trong tiếng nói thì thào của Da Luật Ngạn Thác tràn ngập cưng chiều và khát vọng, đến cái trán trơn bóng của Tần Lạc Y, đôi con ngươi thâm thúy càng trở nên sâu thẳm.
Trong lòng Tần Lạc Y khẽ5run, đôi mắt đẹp như thủy tinh trong suốt, con ngươi trong veo cùng bộ trang phục xốc xếch hòa thành một vẻ phong tình rạng rỡ, làn môi mỏng, sắc mặt nhợt nhạt như nước.
Da Luật Ngạn Thác khó mà tự3kiềm chế, hắn đột nhiên cúi xuống, đôi môi nóng rực cũng theo thế hạ xuống, che lấp cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
Tần Lạc Y mở to hai mắt, đôi con ngươi trong suốt tràn ngập phẫn nộ cùng khiếp sợ, nhưng theo nụ hôn của hắn càng thêm nóng bỏng, ánh mắt của nàng bắt đầu mông lung…
Nụ hôn của hắn đáng sợ như có ma pháp, làm cho nàng từ từ quên hết thảy mọi thứ, quên mình đang ở chỗ nào…
Nàng không tự chủ được mà nhắm mắt lại.
Mùi nam tính nồng nặc xâm nhập vào trong miệng nàng, nhanh chóng chiếm giữ lấy. Mùi của hắn thật sâu cay, thật nguy hiểm, giống như dính đầy độc dược, không cẩn thận sẽ khiến cho người ta trầm luân mà nghiện…
Khi hắn rốt cục cũng buông nàng ra, nàng nhìn thấy đôi mắt của nam nhân kia bừng sáng, ánh mắt kia quá táo bạo, quá trực tiếp, quá có tính xâm lược, quá… Khiến nàng không còn cách nào thừa nhận!
Khi nàng vừa mới cảnh giác lại chuyện mình vừa làm, hai gò má chợt nóng lên, tay phải theo bản năng vung lên.
“Nàng muốn đánh ta?” Da Luật Ngạn Thác lập tức ngăn chặn bàn tay đang hạ xuống của nàng, bàn tay to dùng sức nắm lấy cổ tay trắng toát, khí thế hung ác, nham hiểm trong mắt như muốn hủy toàn thân xương cốt của nàng!
Nữ nhân to gan, dám có ý định này!
Tần Lạc Y lạnh lùng trừng hắn, nếu nói nàng hoàn toàn không sợ hãi là gạt người, giờ phút này Da Luật Ngạn Thác giống như là con sư tử bị chọc giận, ánh mắt khủng bố khiến người ta lạnh cả sống lưng.
Nhưng nàng không cho phép bản thân mình sợ hãi! Kiên cường mà đứng thẳng.
“Không nghĩ rằng đường đường một Đông Lâm Vương thế mà có thể hạ lưu vô sỉ như vậy!”
“Hạ lưu vô sỉ?” Da Luật Ngạn Thác cất tiếng cười to, như là nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời.
“Y nhi, theo bổn vương thấy, nàng hình như rất say mê, rất thích thú!”
Phản ứng của nàng không lừa người được!
“Ngươi nói bậy!” Tần Lạc Y bị một lời chọc phá vừa thẹn vừa giận. Không sai! Nàng xác thực bị hắn hôn đến mất hồn, bị hắn hôn đến choáng váng vui sướng, nhưng đánh chết nàng nàng cũng sẽ không thừa nhận!
“Có nói bậy hay không, thử lần nữa sẽ biết.” Da Luật Ngạn Thác cười khẩy nguy hiểm, bắt lấy nàng lần nữa, cuồng nhiệt lấp kín cánh môi đỏ bừng.
“A…” Tần Lạc Y liều mạng đánh vào thân hình tráng kiện của Da Luật Ngạn Thác, nàng sợ cái sự rung động trong lòng này.
Nhưng mà nàng không biết, bản thân càng phản kháng, lại càng kích thích khát khao chinh phục nàng của Da Luật Ngạn Thác!
“Vương thượng, người ngài muốn tìm đã được triệu tới!” Giọng nói của Lạp Cô ngoài tẩm cung không thức thời mà truyền tới.
Bình luận facebook