Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1014
Cho dù không thể từ trong miệng Hoàng Hạc này nhận được tin tức gì hữu dụng, đối với chính mình mà nói cũng không có mất mát gì.
- Thương Đồ?
- Hạ Ngôn tiểu huynh đệ! Ngươi nói Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng, không phải là vị Thần chủ ở Thâm Uyên Vô Tận kia chứ?
Hoàng Hạc có vẻ kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn nói.
- Hoàng Hạc lão ca biết?
Hạ Ngôn sáng mắt lên, tu luyện giả Hoàng Hạc này, không ngờ biết một ít tin tức về vị Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng kia, còn biết Thương Đồ bị giam cầm ở Thâm Uyên Vô Tận.
- Đương nhiên biết! Hơn mười vạn năm trước, Thương Đồ còn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Chỉ là sau lại đã xảy ra một sự việc, làm cho ông ấy từ đó đến nay lưu lại ở Thâm Uyên Vô Tận.
Hoàng Hạc nói.
- Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng?
Hạ Ngôn nghe vậy rất sửng sốt, Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng hiện tại kia chỉ nói Thương Đồ là vương tộc linh lực màu vàng, cũng không có nói Thương Đồ từng là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Mà nghe theo ý tứ trong lời nói của Hoàng Hạc, Thương Đồ bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận dường như còn có nội tình gì khác.
- Đúng vậy! Khi đó Chỉ sợ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ còn chưa có sinh ra đâu, chuyện đó đã xảy ra han mười vạn năm trước. À? Hạ Ngôn tiểu huynh đệ hỏi chuyện này có ý gì? Hay là ngươi cũng có quan hệ gi với Thần chủ Thương Đồ?
Ánh mắt Hoàng Hạc nhìn về phía Hạ Ngôn, dường như là tùy ý hỏi một câu.
- À! Kỳ thật ta cũng chính là trước khi tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, mới nghe nói tới cái tên Thương Đồ này. Hoàng Hạc lão ca! Tu luyện giả Thương Đồ kia nếu đã bước vào cảnh giới Thần chủ, lại là Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, vì sao có thể đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, từ đó bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận vây hãmở Thâm Uyên Vô Tận vậy?
Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu, ngoài miệng hỏi.
- Đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận?
Hoàng Hạc lộ vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn:
- Điều này sao có thể? Người khác có lẽ không biết, nhưng ta biết rất rõ ràng, bởi vì phụ thân ta cũng là vương tộc linh lực màu vàng, là một vị Chấp sự của núi Thủ Vọng. Hơn nữa lúc trước cũng coi như có một chút giao tình cùng tu luyện giả Thương Đồ, cho nên ông ấy biết Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng Thương Đồ đại nhân có quan hệ rất tốt cùng Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận.
- Cái gì?
Hạ Ngôn nghe vậy giật mình chấn động.
Theo tin tức từ Hoàng Hạc nơi này, hiển nhiên cùng tin tức của Thương Ẩn nói ra có điều không khợp. Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn còn không thể kết luận rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tuy nhiên chuyện này dường nhu cũng không đơn giản theo như lời Thương Ẩn Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng nói.
- Lão ca! Vị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận kia, tính, tinh rất bạo tàn phải không?
Hạ Ngôn chuyển đề tài hỏi.
- Cái này... theo như lời đồn đãi quả thật như thế. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận không thích bị người bên ngoài quấy rầy, cho nên ở Thâm Uyên Vô Tận, một khi tu luyện giả xâm nhập rơi vào bên trong mê đồ vô tận kia, thì sẽ rất Khó tìm được phương hướng trở ra Mà Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng sẽ không ra tay cứu những tu luyện giả bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên phụ thân ta nói qua, ông ấy cũng từng tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, có gặp mặt cùng Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận một lần. Phụ thân nói Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng không phải là người hiếu sát. Lúc trước nếu không nhờ có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, phụ thân ta có thể đã chết ở trong Thâm Uyên Vô Tận rồi.
Hoàng Hạc nhớ lại nói.
Hiển nhiên, phụ thân của Hoàng Hạc cũng là một vị tu luyện giả thực lực cường đại.
- Nếu Thâm Uyên Vô Tận hung hiểm như vậy, các tu luyện giả kia vì sao còn muốn đi tới Thâm Uyên Vô Tận chứ?
Hạ Ngôn cau mày, lấy làm lạ hỏi
- Ha ha! Đương nhiên là có liên quan tới trần bảo trong Thâm Uyên Vô Tận. Có lẽ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ không biết, Thâm Uyên Vô Tận còn có một tên gọi khác: chính là Kho báu của Thần Châu. Bảo tàng ở nơi đó gần như có thể tương đương với tất cả bảo vật ở toàn bộ Thần Châu. Bởi vì Thâm Uyên Vô Tận là tương liên cùng thời không loạn lưu thần bí kia, cho nên quả thực chính là một địa phương thiển nhiên tập trung trần bảo!
Hoàng Hạc dõi mắt nhìn về phía xa xa, ánh mắt cũng lấp lóe sáng.
Hạ Ngôn nghe đến đó, trong lòng cũng vừa động.
- Lão ca! Vậy nhất định huynh biết Thương Đồ sử dụng thần khí là gì chứ?
Hạ Ngôn ngẫm nghĩ một lúc, lại hỏi tiếp một câu, hắn phãi xác Nhận chính mình nhận được kế thừa từ Thương Hà tiền bối nơi đó rốt cuộc có phải đến từ chính Thương Đồ hay không. Nếu đúng thật như vậy, thì Thương Hà tiền bối khẳng định có quan hệ dây mơ rễ má gì đó cùng Thương Đồ, thậm chí có thể chính là con cháu của Thương Đồ.
- Thương Đồ Thần chủ sử dụng hai kiện thần khí, thần khí công kích là Xích Huyết Thần Kiếm, mà thần khí phòng ngự là Hậu Thổ Thần giáp. Hai kiện Pháp Tắc Thần Khí này đều thuộc phẩm chất Thánh khí, uy lực tuyệt luân, chính là trọng bảo của núi Thủ Vọng.
Hoàng Hạc nhẫn nha nói với Hạ Ngôn.
Dường như là hy vọng Hạ Ngôn có thể ở lâu một chút nói chuyện cùng hắn, cho nên quả thực chính là “tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn”. (Biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết)
- Rõ rồi! Đa tạ Hoàng Hạc lão ca nói cho ta biết những điều này!
Hạ Ngôn hít vào một hơi, trong lòng thầm quyết định, nói lời cảm tạ Hoàng Hạc.
“Xem ra, sau khi thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, còn phải đi tới Thâm Uyên Vô Tận một chuyến. VI tu luyện giả Thương Đồ cảnh giới Thần chủ kia rất có thể là tiền bối trưởng bối của Thương Hà, tóm lại quan hệ tất nhiên không tầm thường. Nếu Thương Đồ còn chưa chết, ta dù sao cũng phải đi gặp ông ấy. Còn nữa, nhẫn Linh La các thứ của ta cũng đều đến từ chính vị Thần chủ Thương Đồ này.” Hạ Ngôn chợt ngưng tụ ánh mắt, trong lòng đã có quyết định.
Tuy rằng trong lòng rất càm kích vị tu luyện giả Hoàng Hạc này, nhưng Hạ Ngôn cũng không có dừng lại ở chỗ này thời gian lâu lắm, nói chuyện với nhau gần một canh giờ, sau đó Hạ Ngôn liền cáo từ, đứng lên, lại dưới áp lực vô cùng vô tận ở bên trong tầng ba mươi ba, bước tới một bước.
‘Thật đúng là quái vật!”
“Tuổi trẻ như vậy, còn có thực lực, ý chí cũng khủng bố đến kinh người.” Hoàng Hạc nhìn một chần Hạ Ngôn bước tới phía trước, trong lòng không kìm nổi nghĩ như vậy.
Thông qua tầng thứ ba mưoi ba, Hạ Ngôn cũng phải qua thời gian ước chừng một ngàn năm. Lúc Hạ Ngôn bước vào cánh cửa phía trước, còn xoay người hướng về Hoàng Hạc phất phất tay. Hoàng Hạc tự nhiên cũng phất tay tạm biệt Hạ Ngôn, trong lòng dao động một hồi lâu. Cứ như vậy trơ mắt nhìn người khác thuận lợi thông qua ba mươi ba tầng giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đối với mình mà nói vô cùng gian nan, trong lòng quả thật phải sinh ra một loại buồn Phiền.
“Tầng thứ ba mươi tư!”
Cảnh tượng trước mắt Hạ Ngôn biến đổi, bên trong hiện ra một cái thế giới màu sắc rực rỡ. Trong không gian này, năm sáu màu sắc, hơn nữa đang không ngừng chuyển đổi vị trí. Tỷ như nói một mảnh không gian trước mặt Hạ Ngôn nguyên vốn là không gian màu lam, bỗng nhiên trong lúc đó liền biến thành không gian màu đỏ. Mà chỗ xa một chút vốn là màu tím, nhưng nhoáng lên một cái, ]iển có thể biến thành màu xanh biếc.
“Dao động của lực lượng pháp tắc!”
Rất nhanh, Hạ Ngôn liền cảm nhận được chỗ không bình thường của nó. Không gian này, thoạt nhìn dường như thực yên ả, nhưng Hạ Ngôn biết, chỉ cần minh bước ra một bước, lập tức sẽ có biến đổi bất ngờ. Những thứ năm sáu màu sắc này chính là dao động lực lượng pháp tắc khác nhau. Nói thẳng rạ. không gian này cũng không phải một cái không gian, mà là vô số không gian chồng lên nhau.
Thoạt nhìn, ở ngoài một trăm dặm kia chính là lối ra của tầng thứ ba mươi tư, nhưng muốn đi qua một trăm dặm này, độ khó có lẽ còn khó khăn hơn so với trong tưởng tượng.
Hạ Ngôn hơi dừng lại một lát, rồi đạp bước tới trước một bướcỄ Hạ Ngôn hoàn toàn có thể rất nhanh chạy như bay về phía trước. Nhưng hấn biết, cho dù minh Phi hành bằng tốc độ nhanh nhất, nếu không có tìm được biện pháp nắm giữ hoàn toàn chính xác những pháp tắc này, cũng dứt khoát không thể rút ngắn lại khoảng cách giữa mình và của ra kia
Sau khi bước tới một bước, Hạ Ngôn liền xác định suy đoán của mình: không gian đặc thủ này quả thật là từ rất nhiều rất nhiều không gian tổ hợp cùng một chỗ. Tuy rằng đã bước ra một bước, nhưng vị ưí của Hạ Ngôn hiện tại, lại vẫn còn ở chỗ cửa vừa mới vào.
‘Ta phải nắm giữ những pháp tắc này, mới có thể không ngừng rút ngắn lại khoảng cách tới lối ra.” Hạ Ngôn dùng thần thức dò tra, cảm nhận được chủ lực của pháp tắc năm sáu màu sắc này.
Hạ Ngôn đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, bản thân lĩnh ngộ về pháp tắc đã rất sâu đậm, và sau khi thông qua một trăm tầng giai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, đối với pháp tắc năng lực thân cận càng tăng cao rất nhiều. Nhưng hiện tại Hạ Ngôn muốn đi tới gần những lực lượng pháp tắc này, vẫn còn cảm thấy có chút khó khăn. Nếu không nhờ từ trước đã thông qua một trăm tầng của giai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, thậm chí Hạ Ngôn hoài nghi mình căn bản không thể két nối cùng những lục lượng pháp tắc quỷ đị này.
Những lực lượng pháp tắc này so với lực lượng pháp tắc bên ngoài sinh động hơn một vạn lần thậm chí mười vạn lần, tu luyện giả rẫt khó khống chế.
“Ta thật không tin lực lượng pháp tắc này, cũng có thể làm khó được ta?” Hạ Ngôn bỗng nhiên quyết định nhắm hai mắt lại, toàn bộ thê xác và tinh thần đều đắm chìm ở bên trong lực lượng pháp tắc. tiếp xúc cùng thế giới này.
Mấy năm sau, Hạ Ngôn mới bước tới bước đầu tiên ở tầng thứ ba mươi tư Tiên Kiều. Tuy nhiên một bước này cũng thành công, thân mình Hạ Ngôn cùng chỗ cửa ra cách một trăm dặm kia gần lại mộ bước. Sau khi bước tới được một bước, Hạ Ngôn cũng không có mở mắt, hắn để thần thức tiếp tục tiến hành tiếp xúc cùng những lực lượng pháp tắc này.
Cứ như vậy. Hạ Ngôn cứ nhắm mắt như vậy đi một bước lại ngừng một thời gian, không ngừng tới gần cánh cửa của tầng ba mươi lăm kia Tuy rằng tốc độ rất chậm, tuy nhiên chiều dài một trăm dặm trong thời gian lâu đãi, cũng không phải xa không thể tới được.
Một ngày này, Hạ Ngôn rốt cục đi tới trước cửa, lúc này mới mờ mắt ra, trên mặt lộ rõ vẻ tươi cười vui mừng, rồi sau đó rất nhanh bước vào cánh cửa kia, tiến vào tầng thứ ba mươi lăm Tiên Kiều.
Ba mươi ba tâng ở giữa này, đều là để tu luyện giả tôi luyện về lực lượng pháp tắc. Tại trong tôi luyện, tu luyện giả lĩnh ngộ đối với lực lượng pháp tắc càng ngày càng thâm sâu. Sau khi Hạ Ngôn thông qua tầng thứ ba mươi tư, rõ ràng có cảm giác chính mình thông hiều về lực lượng pháp tắc, dường như lại sâu sắc hơn ba phần, khiến Hạ Ngôn phi thường phấn chấn.
Dựa theo tốc độ như vậy. không tới mấy tầng nữa Hạ Ngôn có thể từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ, bước vào cảnh giới Tạo Hóa cẳp Giới Chủ hậu kỳ. Đợi đến lúc thông qua tầng thứ sáu mươi sáu, Chỉ sợ lực lượng pháp tắc có thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
“Phù...”
“Lại thông qua một tầng, tới tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều rồi.” Khi Hạ Ngôn lại một lần bước vào phía sau cánh cửa cũng không lớn kia, thi đã tiến vào trong tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều.
“Thông hiểu về pháp tắc càng về sau, càng thật là khó khăn kinh người. Trách không đuợc, nhiều tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, tu luyện thời gian biết bao nhiêu vạn năm thậm chí mấy úc năm, cũng không thể đạt tới cảnh giới phấp tắc đại viên mãn.” Hạ Ngôn tbẩm nghĩ trong ỉòng.
Tới thời gian sau này, Hạ Ngôn có thể cảm nhận được mỗi lần mình trải qua một tầng Tiên Kiều, lĩnh ngộ về pháp tắc đều tăng lên không ít. Nhung tăng lên càng nhiều, lại phát hiện minh cách pháp tắc đại viên mãn càng xa thêm.
- Thương Đồ?
- Hạ Ngôn tiểu huynh đệ! Ngươi nói Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng, không phải là vị Thần chủ ở Thâm Uyên Vô Tận kia chứ?
Hoàng Hạc có vẻ kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn nói.
- Hoàng Hạc lão ca biết?
Hạ Ngôn sáng mắt lên, tu luyện giả Hoàng Hạc này, không ngờ biết một ít tin tức về vị Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng kia, còn biết Thương Đồ bị giam cầm ở Thâm Uyên Vô Tận.
- Đương nhiên biết! Hơn mười vạn năm trước, Thương Đồ còn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Chỉ là sau lại đã xảy ra một sự việc, làm cho ông ấy từ đó đến nay lưu lại ở Thâm Uyên Vô Tận.
Hoàng Hạc nói.
- Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng?
Hạ Ngôn nghe vậy rất sửng sốt, Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng hiện tại kia chỉ nói Thương Đồ là vương tộc linh lực màu vàng, cũng không có nói Thương Đồ từng là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Mà nghe theo ý tứ trong lời nói của Hoàng Hạc, Thương Đồ bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận dường như còn có nội tình gì khác.
- Đúng vậy! Khi đó Chỉ sợ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ còn chưa có sinh ra đâu, chuyện đó đã xảy ra han mười vạn năm trước. À? Hạ Ngôn tiểu huynh đệ hỏi chuyện này có ý gì? Hay là ngươi cũng có quan hệ gi với Thần chủ Thương Đồ?
Ánh mắt Hoàng Hạc nhìn về phía Hạ Ngôn, dường như là tùy ý hỏi một câu.
- À! Kỳ thật ta cũng chính là trước khi tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, mới nghe nói tới cái tên Thương Đồ này. Hoàng Hạc lão ca! Tu luyện giả Thương Đồ kia nếu đã bước vào cảnh giới Thần chủ, lại là Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng, vì sao có thể đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, từ đó bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận vây hãmở Thâm Uyên Vô Tận vậy?
Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu, ngoài miệng hỏi.
- Đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận?
Hoàng Hạc lộ vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn:
- Điều này sao có thể? Người khác có lẽ không biết, nhưng ta biết rất rõ ràng, bởi vì phụ thân ta cũng là vương tộc linh lực màu vàng, là một vị Chấp sự của núi Thủ Vọng. Hơn nữa lúc trước cũng coi như có một chút giao tình cùng tu luyện giả Thương Đồ, cho nên ông ấy biết Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng Thương Đồ đại nhân có quan hệ rất tốt cùng Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận.
- Cái gì?
Hạ Ngôn nghe vậy giật mình chấn động.
Theo tin tức từ Hoàng Hạc nơi này, hiển nhiên cùng tin tức của Thương Ẩn nói ra có điều không khợp. Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn còn không thể kết luận rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tuy nhiên chuyện này dường nhu cũng không đơn giản theo như lời Thương Ẩn Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng nói.
- Lão ca! Vị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận kia, tính, tinh rất bạo tàn phải không?
Hạ Ngôn chuyển đề tài hỏi.
- Cái này... theo như lời đồn đãi quả thật như thế. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận không thích bị người bên ngoài quấy rầy, cho nên ở Thâm Uyên Vô Tận, một khi tu luyện giả xâm nhập rơi vào bên trong mê đồ vô tận kia, thì sẽ rất Khó tìm được phương hướng trở ra Mà Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng sẽ không ra tay cứu những tu luyện giả bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên phụ thân ta nói qua, ông ấy cũng từng tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, có gặp mặt cùng Chưởng Khống giả Thâm Uyên Vô Tận một lần. Phụ thân nói Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng không phải là người hiếu sát. Lúc trước nếu không nhờ có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, phụ thân ta có thể đã chết ở trong Thâm Uyên Vô Tận rồi.
Hoàng Hạc nhớ lại nói.
Hiển nhiên, phụ thân của Hoàng Hạc cũng là một vị tu luyện giả thực lực cường đại.
- Nếu Thâm Uyên Vô Tận hung hiểm như vậy, các tu luyện giả kia vì sao còn muốn đi tới Thâm Uyên Vô Tận chứ?
Hạ Ngôn cau mày, lấy làm lạ hỏi
- Ha ha! Đương nhiên là có liên quan tới trần bảo trong Thâm Uyên Vô Tận. Có lẽ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ không biết, Thâm Uyên Vô Tận còn có một tên gọi khác: chính là Kho báu của Thần Châu. Bảo tàng ở nơi đó gần như có thể tương đương với tất cả bảo vật ở toàn bộ Thần Châu. Bởi vì Thâm Uyên Vô Tận là tương liên cùng thời không loạn lưu thần bí kia, cho nên quả thực chính là một địa phương thiển nhiên tập trung trần bảo!
Hoàng Hạc dõi mắt nhìn về phía xa xa, ánh mắt cũng lấp lóe sáng.
Hạ Ngôn nghe đến đó, trong lòng cũng vừa động.
- Lão ca! Vậy nhất định huynh biết Thương Đồ sử dụng thần khí là gì chứ?
Hạ Ngôn ngẫm nghĩ một lúc, lại hỏi tiếp một câu, hắn phãi xác Nhận chính mình nhận được kế thừa từ Thương Hà tiền bối nơi đó rốt cuộc có phải đến từ chính Thương Đồ hay không. Nếu đúng thật như vậy, thì Thương Hà tiền bối khẳng định có quan hệ dây mơ rễ má gì đó cùng Thương Đồ, thậm chí có thể chính là con cháu của Thương Đồ.
- Thương Đồ Thần chủ sử dụng hai kiện thần khí, thần khí công kích là Xích Huyết Thần Kiếm, mà thần khí phòng ngự là Hậu Thổ Thần giáp. Hai kiện Pháp Tắc Thần Khí này đều thuộc phẩm chất Thánh khí, uy lực tuyệt luân, chính là trọng bảo của núi Thủ Vọng.
Hoàng Hạc nhẫn nha nói với Hạ Ngôn.
Dường như là hy vọng Hạ Ngôn có thể ở lâu một chút nói chuyện cùng hắn, cho nên quả thực chính là “tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn”. (Biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết)
- Rõ rồi! Đa tạ Hoàng Hạc lão ca nói cho ta biết những điều này!
Hạ Ngôn hít vào một hơi, trong lòng thầm quyết định, nói lời cảm tạ Hoàng Hạc.
“Xem ra, sau khi thông qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, còn phải đi tới Thâm Uyên Vô Tận một chuyến. VI tu luyện giả Thương Đồ cảnh giới Thần chủ kia rất có thể là tiền bối trưởng bối của Thương Hà, tóm lại quan hệ tất nhiên không tầm thường. Nếu Thương Đồ còn chưa chết, ta dù sao cũng phải đi gặp ông ấy. Còn nữa, nhẫn Linh La các thứ của ta cũng đều đến từ chính vị Thần chủ Thương Đồ này.” Hạ Ngôn chợt ngưng tụ ánh mắt, trong lòng đã có quyết định.
Tuy rằng trong lòng rất càm kích vị tu luyện giả Hoàng Hạc này, nhưng Hạ Ngôn cũng không có dừng lại ở chỗ này thời gian lâu lắm, nói chuyện với nhau gần một canh giờ, sau đó Hạ Ngôn liền cáo từ, đứng lên, lại dưới áp lực vô cùng vô tận ở bên trong tầng ba mươi ba, bước tới một bước.
‘Thật đúng là quái vật!”
“Tuổi trẻ như vậy, còn có thực lực, ý chí cũng khủng bố đến kinh người.” Hoàng Hạc nhìn một chần Hạ Ngôn bước tới phía trước, trong lòng không kìm nổi nghĩ như vậy.
Thông qua tầng thứ ba mưoi ba, Hạ Ngôn cũng phải qua thời gian ước chừng một ngàn năm. Lúc Hạ Ngôn bước vào cánh cửa phía trước, còn xoay người hướng về Hoàng Hạc phất phất tay. Hoàng Hạc tự nhiên cũng phất tay tạm biệt Hạ Ngôn, trong lòng dao động một hồi lâu. Cứ như vậy trơ mắt nhìn người khác thuận lợi thông qua ba mươi ba tầng giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đối với mình mà nói vô cùng gian nan, trong lòng quả thật phải sinh ra một loại buồn Phiền.
“Tầng thứ ba mươi tư!”
Cảnh tượng trước mắt Hạ Ngôn biến đổi, bên trong hiện ra một cái thế giới màu sắc rực rỡ. Trong không gian này, năm sáu màu sắc, hơn nữa đang không ngừng chuyển đổi vị trí. Tỷ như nói một mảnh không gian trước mặt Hạ Ngôn nguyên vốn là không gian màu lam, bỗng nhiên trong lúc đó liền biến thành không gian màu đỏ. Mà chỗ xa một chút vốn là màu tím, nhưng nhoáng lên một cái, ]iển có thể biến thành màu xanh biếc.
“Dao động của lực lượng pháp tắc!”
Rất nhanh, Hạ Ngôn liền cảm nhận được chỗ không bình thường của nó. Không gian này, thoạt nhìn dường như thực yên ả, nhưng Hạ Ngôn biết, chỉ cần minh bước ra một bước, lập tức sẽ có biến đổi bất ngờ. Những thứ năm sáu màu sắc này chính là dao động lực lượng pháp tắc khác nhau. Nói thẳng rạ. không gian này cũng không phải một cái không gian, mà là vô số không gian chồng lên nhau.
Thoạt nhìn, ở ngoài một trăm dặm kia chính là lối ra của tầng thứ ba mươi tư, nhưng muốn đi qua một trăm dặm này, độ khó có lẽ còn khó khăn hơn so với trong tưởng tượng.
Hạ Ngôn hơi dừng lại một lát, rồi đạp bước tới trước một bướcỄ Hạ Ngôn hoàn toàn có thể rất nhanh chạy như bay về phía trước. Nhưng hấn biết, cho dù minh Phi hành bằng tốc độ nhanh nhất, nếu không có tìm được biện pháp nắm giữ hoàn toàn chính xác những pháp tắc này, cũng dứt khoát không thể rút ngắn lại khoảng cách giữa mình và của ra kia
Sau khi bước tới một bước, Hạ Ngôn liền xác định suy đoán của mình: không gian đặc thủ này quả thật là từ rất nhiều rất nhiều không gian tổ hợp cùng một chỗ. Tuy rằng đã bước ra một bước, nhưng vị ưí của Hạ Ngôn hiện tại, lại vẫn còn ở chỗ cửa vừa mới vào.
‘Ta phải nắm giữ những pháp tắc này, mới có thể không ngừng rút ngắn lại khoảng cách tới lối ra.” Hạ Ngôn dùng thần thức dò tra, cảm nhận được chủ lực của pháp tắc năm sáu màu sắc này.
Hạ Ngôn đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, bản thân lĩnh ngộ về pháp tắc đã rất sâu đậm, và sau khi thông qua một trăm tầng giai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, đối với pháp tắc năng lực thân cận càng tăng cao rất nhiều. Nhưng hiện tại Hạ Ngôn muốn đi tới gần những lực lượng pháp tắc này, vẫn còn cảm thấy có chút khó khăn. Nếu không nhờ từ trước đã thông qua một trăm tầng của giai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, thậm chí Hạ Ngôn hoài nghi mình căn bản không thể két nối cùng những lục lượng pháp tắc quỷ đị này.
Những lực lượng pháp tắc này so với lực lượng pháp tắc bên ngoài sinh động hơn một vạn lần thậm chí mười vạn lần, tu luyện giả rẫt khó khống chế.
“Ta thật không tin lực lượng pháp tắc này, cũng có thể làm khó được ta?” Hạ Ngôn bỗng nhiên quyết định nhắm hai mắt lại, toàn bộ thê xác và tinh thần đều đắm chìm ở bên trong lực lượng pháp tắc. tiếp xúc cùng thế giới này.
Mấy năm sau, Hạ Ngôn mới bước tới bước đầu tiên ở tầng thứ ba mươi tư Tiên Kiều. Tuy nhiên một bước này cũng thành công, thân mình Hạ Ngôn cùng chỗ cửa ra cách một trăm dặm kia gần lại mộ bước. Sau khi bước tới được một bước, Hạ Ngôn cũng không có mở mắt, hắn để thần thức tiếp tục tiến hành tiếp xúc cùng những lực lượng pháp tắc này.
Cứ như vậy. Hạ Ngôn cứ nhắm mắt như vậy đi một bước lại ngừng một thời gian, không ngừng tới gần cánh cửa của tầng ba mươi lăm kia Tuy rằng tốc độ rất chậm, tuy nhiên chiều dài một trăm dặm trong thời gian lâu đãi, cũng không phải xa không thể tới được.
Một ngày này, Hạ Ngôn rốt cục đi tới trước cửa, lúc này mới mờ mắt ra, trên mặt lộ rõ vẻ tươi cười vui mừng, rồi sau đó rất nhanh bước vào cánh cửa kia, tiến vào tầng thứ ba mươi lăm Tiên Kiều.
Ba mươi ba tâng ở giữa này, đều là để tu luyện giả tôi luyện về lực lượng pháp tắc. Tại trong tôi luyện, tu luyện giả lĩnh ngộ đối với lực lượng pháp tắc càng ngày càng thâm sâu. Sau khi Hạ Ngôn thông qua tầng thứ ba mươi tư, rõ ràng có cảm giác chính mình thông hiều về lực lượng pháp tắc, dường như lại sâu sắc hơn ba phần, khiến Hạ Ngôn phi thường phấn chấn.
Dựa theo tốc độ như vậy. không tới mấy tầng nữa Hạ Ngôn có thể từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ, bước vào cảnh giới Tạo Hóa cẳp Giới Chủ hậu kỳ. Đợi đến lúc thông qua tầng thứ sáu mươi sáu, Chỉ sợ lực lượng pháp tắc có thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn.
“Phù...”
“Lại thông qua một tầng, tới tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều rồi.” Khi Hạ Ngôn lại một lần bước vào phía sau cánh cửa cũng không lớn kia, thi đã tiến vào trong tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều.
“Thông hiểu về pháp tắc càng về sau, càng thật là khó khăn kinh người. Trách không đuợc, nhiều tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, tu luyện thời gian biết bao nhiêu vạn năm thậm chí mấy úc năm, cũng không thể đạt tới cảnh giới phấp tắc đại viên mãn.” Hạ Ngôn tbẩm nghĩ trong ỉòng.
Tới thời gian sau này, Hạ Ngôn có thể cảm nhận được mỗi lần mình trải qua một tầng Tiên Kiều, lĩnh ngộ về pháp tắc đều tăng lên không ít. Nhung tăng lên càng nhiều, lại phát hiện minh cách pháp tắc đại viên mãn càng xa thêm.
Bình luận facebook