Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1021
Nếu thật là Chấp sự cảnh giới Thần chủ của núi Thủ Vọng tới giết Hạ Ngôn, chuyện này tất nhiên không thể dễ dàng ứng phó rồi. Lúc trước Hạ Ngôn đắc tội với cha con Thương Tử Danh Chấp sự núi Thủ Vọng, nhưng Thương Tử Danh cũng không có bước vào cảnh giới Thần chủ, chẳng lẽ hắn có thể dễ dàng sai khiến một tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đặc biệt đến Thâm Uyên Vô Tận ra tay đánh chết mình?
Nên biết rằng, mặc dù là núi Thủ Vọng, cũng chỉ có một số ít Chấp sự bước vào cảnh giới Thần chủ. Chấp sự cảnh giới Thần chủ cùng Chấp sự cảnh giới Tạo Hóa Giới chủ cho dù đều là Chấp sự núi Thủ Vọng, nhưng hiển nhiên thân phận của cảnh giới Thần chủ tôn quý hơn.
“Nếu không phải Thương Tử Danh, như vậy... là ai chứ? Chẳng lẽ là Thương Ẩn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng? Thương Hà tiền bối ngã xuống, có thể cũng có liên quan với hắn hay không?” Trong đầu Hạ Ngôn rất nhanh lướt qua các ý niệm.
“Lần này, nếu không phải linh hồn của ta ở trong Tiên Kiều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chỉ sợ đã trực tiếp chết trong tay Thần chủ áo bào trắng kia rồi.”
“Ta một khắc cũng không thể loi lỏng, phải tận lực mau chóng tăng lên thực lực của chính mình. Tuy rằng hiện tại, ta đã có thể từ trong tay cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường thành công chạy thoát, nhưng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng kia, cũng không phải là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường có thể sánh bằng. Nếu thật sự hắn muốn giết ta, mà hắn lại tự mình tới đây, vậy thi hậu quả thật khó lường. Mặc dù có thần thông Đại Na Di Thuật cũng không phải vạn năng.” Hạ Ngôn lộ sắc mặt ngưng trọng, nhưng muốn bước vào cảnh giới Thần chủ, quá khó khăn. Cho dù pháp tắc cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng không chắc có thể bước vào cảnh giới Thần chủ ngay được.
Trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, tuyệt đối Hạ Ngôn không thể ngay mặt đối kháng với tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, hai người vốn không phải là một đẳng cấp.
- Xin chào!
Đúng lúc này, một đạo ý niệm đột nhiên truyền ra từ trong một cái lốc xoáy năng lượng cũng chính là trong Thiên Nhãn. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn về phía cái Thiên Nhãn kia, đây là một cái Thiên Nhãn cỡ trung, đường kính chừng một trăm thước.
Thực hiển nhiên, có tu luyện giả bị giam giữ bên trong Thiên Nhãn này.
- Ha ha! Đừng đi vội! Trước hãy nghe ta nói cho hết lời. Ta muốn làm một giao dịch cùng ngươi!
Người trong Thiên Nhãn thấy Hạ Ngôn sắp bỏ đi, vội vàng nói nhanh hơn.
- ồ! Làm giao dịch gì?
Hạ Ngôn lộ rõ vẻ tò mò, truyền đi một cái ý niệm trong đầu vào trong Thiên Nhãn.
- Không nói gạt ngươi, ta đã bị nhốt trong Thiên Nhãn này ba ngàn vạn năm rồi, vẫn không thể thoát ra ngoài được. Trong Thiên Nhãn này có một kiện bảo vật Phi thường quý báu, nếu ngươi có thể giúp ta thoát vây, ta liền chắp tay tặng cho ngươi bảo vật này.
Thanh âm truyền ra ngoài, biểu đạt ý tứ như vậy.
- À?vậy ta phải làm thế nào mới cứu được ngươi?
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên một cái, hỏi.
- Rất đơn giản, ngươi và ta hợp lực, trong ngoài công kích Thiên Nhãn cho nó tan vỡ đi, ta Liền có thể từ trong thoát ra. Đến lúc đó, nhất định sẽ tặngbảo vật này cho ngươi.
Người này nói với giọng chân thành.
- Đánh tan Thiên Nhãn này, vậy ngươi còn có thể ở trong Thâm Uyên Vô Tận này sao?
Hạ Ngôn dừng một chút, hồ nghi hỏi
- Ha ha! Đừng lo! Sau khi Thiên Nhãn bị đánh tan, tuy rằng ta phải tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Nhưng ta nhất định sẽ ở bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận chờ ngươi đi ra, sau đó giao bảo vật tuyệt thế này cho ngươi.
Tu luyện giả bị giam giữ này, nói với Hạ Ngôn có vẻ thành khẩn chắc chắn.
Kỳ thật Hạ Ngôn vốn cũng không biết một khi Thiên Nhãn bị đánh tan, người bị nhốt bên trong sẽ tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Nhưng người này hiển nhiên không có hiểu rõ như vậy. Cho nên, chính hắn tự nói cho Hạ Ngôn biết! Thi ra sau khi Thiên Nhãn tan vỡ, tu luyện giả ở bên trong sẽ tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận.
- Như vậy à...
Hạ Ngôn Giật mình gật gật đầu.
- Một khi đã như vậy, ngươi cứ tiếp tục chờ ở trong đó đi!
Hạ Ngôn cười ha hả, rồi đánh ra một kiếm, kiếm quang màu đỏ xé rách hư không, tuy nhiên một kiếm này cũng không phải đánh về phía Thiên Nhãn kia, mà là đánh vào một mảng không gian ở phụ cận hắn. Đợi sau khi không gian bị đánh vỡ ra, thân ảnh Hạ Ngôn
nhoáng lên một cái, chui vào trong đó.
Tu luyện giả bị nhốt kia thấy vậy, lập tức giận dữ liên tục rít gào, phát lời thề nếu gặp lại Hạ Ngôn, nhất định phải bầm thây Hạ Ngôn thành vạn đoạn.
“Ta trước hãy rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận rồi tính sau. Nếu ở lại trong Thâm Uyên Vô Tận này, chờ cường giả Thần chủ mạnh hơn nữa đi vào, vậy thì ta càng thêm nguy hiểm.”
“Rời Thâm Uyên Vô Tận, tạm thời tìm một địa phương an toàn bế quan. Đọi đến khi ta có đủ thực lực, sẽ quay trở lại Thâm Uyên Vô Tận này tìm kiếm vị Thương Đồ tiền bối kia.”
Vừa suy nghĩ trong đầu Hạ Ngôn vừa theo bên trong bức tường không gian vỡ vụn ra khỏi Thâm Uyên Vô Tận.
Thâm Uyên Vô Tận này sâu vô cùng vô tận, sau khi đi vào nếu muốn đi ra ngoài, nhất định phải đánh vỡ bức tường không gian tại chỗ, như vậy bất kể ở tầng nào, đều có thể tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận.
“Vèo!”
Hạ Ngôn hiện ra lại cũng không quá xa chỗ cửa vào Thâm Uyên Vô Tận.
Ra ngoài Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn lại xoay người nhìn lại chỗ cửa hang động kia.
“Đợi khi nào ta bước vào cảnh giới Thần chủ, lúc đó sẽ quay lại Thâm Uyên Vô Tận.” Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt, vừa định rời đi.
-?
Đúng lúc này, Hạ Ngôn lại cảm giác được, chỗ không gian mình đang đứng bị một lực lượng pháp tắc phong tỏa không thể nhích động, ngay cả thuán di cũng không thể thi triển được.
“Sao lại thế này?”
“Pháp tắc trói buộc thật mạnh!” Hạ Ngôn giật mình cả kinh nhìn quanh bốn phía, nhưng hắn cũng không có phát hiện ra tung tích của người nào trói buộc mình
“Chẳng lẽ là lão Thần chủ áo bào trắng kia chưa có bỏ đi, vẫn còn ở bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận này chờ ta hay sao?” sắc mặt Hạ Ngôn tối sầm xuống, có phần hối hận sao mình đi ra ngoài Thâm Uyên Vô Tận sớm như vậy.
“Véo!”
Một đạo linh hồn công kích không biết từ hướng nào đánh tới, va chạm vào linh hồn của Hạ Ngôn, nhưng cũng không có đánh tan linh hồn Hạ Ngôn.
“Thật độc ác!”
“Ngay cả mặt mũi còn chưa thấy, đã trực tiếp xuống tay với ta. Không phải vị Thần chủ áo bảo trắng trong Thâm Uyên Vô Tận vừa rồi. Công kích linh hồn lần này mạnh hơn rất nhiều so với Thần chủ áo bào trắng kia.”
Lần nảy linh hồn của Hạ Ngôn bị công kích, làm cho hắn rơi vào tình trạng đau nhức. Tuy rằng linh hồn không có bị trực tiếp đánh tan, nhưng sự thống khổ này thật rất khó chịu đựng.
“Ồ?”
“Linh hổn thật sự đã đạt tới đại viên mãn, Thương TôBính nói không sai.” Người trong chỗ bí ẩn thầm kinh ngạc nghĩ trong lòng: “Quả thật là kinh người! Vừa trải qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, không ngờ linh hồn đạt tới đại viên mãn ngay, quả nhiên nhẫn Linh La thật tuyệt vời.”
“Vù!”
Đại Na Di Thuật của Hạ Ngôn ở trong không gian phong tỏa này, đều không thể thi triển, hắn chỉ có thể rất nhanh Phi hành về hướng Thâm Uyên Vô Tận. Hiện tại tiến vào Thâm Uyên Vô Tận mới là cơ hội chạy thoát lớn nhất
“Muốn từ trong tay ta chạy thoát! Hừ! Ta cũng không phải là Thương Tô Binh.” Người trong chỗ bí ẩn, hừ lạnh trong lòng một tiếng.
“Ầm!”
Một bàn tay to hiện ra phía trên Hạ Ngôn, chộp lấy Hạ Ngôn nắm trong tay.
“Thẩn khí phòng ngự!” Hạ Ngôn vừa nhìn thấy bàn tay chộp tới, vội vàng thúc động thần khí phòng ngự của mình. Một tầng hào quang màu đen bao bọc toàn thân Hạ Ngôn. Mà bàn tay to đó như ần như hiện chộp lên trên hộ thuẫn màu đen. Lập tức từ tầng hộ thuẫn màu đen
do Thần Khí phòng ngự hình thành, truyền ra tiếng nứt vỡ răng rắc răng rắc, hình dạng cũng bị đè ép mãnh liệt, có vẻ như sắp vỡ tan bất cứ lúc nào.
Lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn, dù sao cũng chua có đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Hơn nữa, thần khí phòng ngự này còn là bị hư hao. Trước loại công kích mức độ kinh khủng như thế với thực lực của Hạ Ngôn hiện giờ cũng chỉ có thể đựa vào thần khí phòng ngự này kiên trì thời gian chừng hai ba lần hô hấp thôi.
- Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao không dám lộ mặt?
Hạ Ngôn phẫn nộ gào lên. Hắn tản phát ra tbẩn thúc dò tra, nhung không cách nào tìm được vị ưí bí ản của Thần chủ ra tay với mình kia.
“Hậu Thổ Thần giáp!”
- Hậu Thổ Tbẩn Giáp bị hư hao mà uy lực vẫn còn lớn như thế! Chỉ là một gã Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng có thể tạm thời ngăn cản được công kích của ta.
Người bí ẩn trầm thấp thanh âm nói
- Ngươi là ai?
Hạ Ngôn nghiến răng hỏi
Tấm hộ thuẫn của Hậu Thả Thần ỡiập hình thành có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Hạ Ngôn bị bàn tay to kia nắm chặt trong tay, hoàn toàn không có biện pháp gi thoát khỏi bàn tay này.
- Ngươi rốt cục là ai, vì sao muốn giết ta?
Hai mắt Hạ Ngôn lóe ra tia sáng màu đỏ, toàn bộ thân mình đã bắt đầu nứt nẻ, lực chịu đựng của Hậu Thổ Thần giáp đã được thúc động đến cực hạn.
Tiếng răng rắc vang lên càng lúc càng lớn hơn.
- Ta muốn giết người, không cầnlý đo gì, ngươi cũng không cần.. biết ta là ai!
Thanh âm của người bí ẩn lại truyền đển, Phi thường thâm trầm trầm trọng.
- Muốn giết ta ư? Cũng không dễ dàng như vậy! Thần chủ áo bào trắng kia, đúng là ngươi sai tới rồi!
Lúc này Hạ Ngôn đã xác định người bí ẩn ra tay với minh này, cũng không phải Thần chủ áo bảo trắng xuẩt hiện lúc nãy. Nếu là Thần chủ áo bào trắng, lão hoàn toàn không cần phải ẩn giấu thân mình, người này không chịu hiện thân, hiển nhiâỉ là có điểu cố kỵ.
- Ồ?
Người bí ẩn ồ một tiếng kinh ngạc:
- Ha ha! Thật đúng là chưa thấy quan tài chưa hết hy vọng! Hiện tại ngươi đi chết đi thôi!
“Vèo!”
Đúng lúc này, thân hình Hạ Ngôn lập tức biến mất. Bàn tay thật lớn kia đột nhiên nắm chặt lại, nhưng bên trong lòngbàn tay đã không còn Hạ Ngôn trong đó.
- Ồ?
- Sao lại thế này?
Người bí ẩn lộ vẻ mặt rất kinh ngạc:
- Tiểu tử này làm cách nào biến mất? Không phải có người âm thầm cứu hắn ưốn đến địa phương nào chú? Tbật đúng là... không hề ít thủ đoạn giữ mạng.
Tu luyện giả bí ẩn tung thần thức cẩn thận tìm kiếm, nhưng vẫn không có phát hiện có gì khác thường.
- Tất nhiên là ẩn núp ở chỗ nào đó, ta thật không tin tìm không thấy ngươi.
Tu luyện giả bí ẩn hiển nhiên không từ bỏ ý định, lại mờ rộng thần thức tra xét. bắt đầu tra xét mỗi một tấc không gian. Với năng lực của hắn, Chỉ cần Hạ Ngôn còn ở trong không gian này. bẩt kể trốn ở địa phương nào, Chỉ sợ đều không có khả năng thành công tránh thoát cách sưu tầm của hắn như vậy.
“Không xong, không biết người bí ẩn này lúc nào mới chịu dừng tay.” Lúc này Hạ Ngôn đang trốn trong Tháp Thời Gian. Tháp Thời Gian không có lộ ra ngoài chút khí tức gi, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ cũng không dễ dàng tìm được. Nhưng nếu tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tra xét từng tấc từng tấc một, thì sớm hay muộn cũng có thể tìm thấy.
Lúc này, Hạ Ngôn cũng không dám phát ra thần thức dò xét Bởi vì Chỉ cầnphát thần thức ra, khẳng định không thoát khỏi cảm óng của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ.
‘Thật sự là nguy hiểm, vừa rồi thiếu chút nữa chết rồi.” Đến giờ Hạ Ngôn vẫn còn có chút nghĩ lại mà sợ. Tình huống vừa rồi quả thực rất nguy hiểm, thậm chí hắn đã cảm giác được Hơi thở của tử vong gần ke. Thân hình hắn lúc đó đã bắt đầu nứt nẻỄ Nếu như thân thể vỡ nát, mặc dù là linh hồn đại viên mãn, cũng không có khả năng chịu đựng được công kích của cường giả cảnh giới Thần chủ.
Nên biết rằng, mặc dù là núi Thủ Vọng, cũng chỉ có một số ít Chấp sự bước vào cảnh giới Thần chủ. Chấp sự cảnh giới Thần chủ cùng Chấp sự cảnh giới Tạo Hóa Giới chủ cho dù đều là Chấp sự núi Thủ Vọng, nhưng hiển nhiên thân phận của cảnh giới Thần chủ tôn quý hơn.
“Nếu không phải Thương Tử Danh, như vậy... là ai chứ? Chẳng lẽ là Thương Ẩn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng? Thương Hà tiền bối ngã xuống, có thể cũng có liên quan với hắn hay không?” Trong đầu Hạ Ngôn rất nhanh lướt qua các ý niệm.
“Lần này, nếu không phải linh hồn của ta ở trong Tiên Kiều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chỉ sợ đã trực tiếp chết trong tay Thần chủ áo bào trắng kia rồi.”
“Ta một khắc cũng không thể loi lỏng, phải tận lực mau chóng tăng lên thực lực của chính mình. Tuy rằng hiện tại, ta đã có thể từ trong tay cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường thành công chạy thoát, nhưng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng kia, cũng không phải là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường có thể sánh bằng. Nếu thật sự hắn muốn giết ta, mà hắn lại tự mình tới đây, vậy thi hậu quả thật khó lường. Mặc dù có thần thông Đại Na Di Thuật cũng không phải vạn năng.” Hạ Ngôn lộ sắc mặt ngưng trọng, nhưng muốn bước vào cảnh giới Thần chủ, quá khó khăn. Cho dù pháp tắc cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng không chắc có thể bước vào cảnh giới Thần chủ ngay được.
Trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, tuyệt đối Hạ Ngôn không thể ngay mặt đối kháng với tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, hai người vốn không phải là một đẳng cấp.
- Xin chào!
Đúng lúc này, một đạo ý niệm đột nhiên truyền ra từ trong một cái lốc xoáy năng lượng cũng chính là trong Thiên Nhãn. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn về phía cái Thiên Nhãn kia, đây là một cái Thiên Nhãn cỡ trung, đường kính chừng một trăm thước.
Thực hiển nhiên, có tu luyện giả bị giam giữ bên trong Thiên Nhãn này.
- Ha ha! Đừng đi vội! Trước hãy nghe ta nói cho hết lời. Ta muốn làm một giao dịch cùng ngươi!
Người trong Thiên Nhãn thấy Hạ Ngôn sắp bỏ đi, vội vàng nói nhanh hơn.
- ồ! Làm giao dịch gì?
Hạ Ngôn lộ rõ vẻ tò mò, truyền đi một cái ý niệm trong đầu vào trong Thiên Nhãn.
- Không nói gạt ngươi, ta đã bị nhốt trong Thiên Nhãn này ba ngàn vạn năm rồi, vẫn không thể thoát ra ngoài được. Trong Thiên Nhãn này có một kiện bảo vật Phi thường quý báu, nếu ngươi có thể giúp ta thoát vây, ta liền chắp tay tặng cho ngươi bảo vật này.
Thanh âm truyền ra ngoài, biểu đạt ý tứ như vậy.
- À?vậy ta phải làm thế nào mới cứu được ngươi?
Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên một cái, hỏi.
- Rất đơn giản, ngươi và ta hợp lực, trong ngoài công kích Thiên Nhãn cho nó tan vỡ đi, ta Liền có thể từ trong thoát ra. Đến lúc đó, nhất định sẽ tặngbảo vật này cho ngươi.
Người này nói với giọng chân thành.
- Đánh tan Thiên Nhãn này, vậy ngươi còn có thể ở trong Thâm Uyên Vô Tận này sao?
Hạ Ngôn dừng một chút, hồ nghi hỏi
- Ha ha! Đừng lo! Sau khi Thiên Nhãn bị đánh tan, tuy rằng ta phải tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Nhưng ta nhất định sẽ ở bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận chờ ngươi đi ra, sau đó giao bảo vật tuyệt thế này cho ngươi.
Tu luyện giả bị giam giữ này, nói với Hạ Ngôn có vẻ thành khẩn chắc chắn.
Kỳ thật Hạ Ngôn vốn cũng không biết một khi Thiên Nhãn bị đánh tan, người bị nhốt bên trong sẽ tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Nhưng người này hiển nhiên không có hiểu rõ như vậy. Cho nên, chính hắn tự nói cho Hạ Ngôn biết! Thi ra sau khi Thiên Nhãn tan vỡ, tu luyện giả ở bên trong sẽ tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận.
- Như vậy à...
Hạ Ngôn Giật mình gật gật đầu.
- Một khi đã như vậy, ngươi cứ tiếp tục chờ ở trong đó đi!
Hạ Ngôn cười ha hả, rồi đánh ra một kiếm, kiếm quang màu đỏ xé rách hư không, tuy nhiên một kiếm này cũng không phải đánh về phía Thiên Nhãn kia, mà là đánh vào một mảng không gian ở phụ cận hắn. Đợi sau khi không gian bị đánh vỡ ra, thân ảnh Hạ Ngôn
nhoáng lên một cái, chui vào trong đó.
Tu luyện giả bị nhốt kia thấy vậy, lập tức giận dữ liên tục rít gào, phát lời thề nếu gặp lại Hạ Ngôn, nhất định phải bầm thây Hạ Ngôn thành vạn đoạn.
“Ta trước hãy rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận rồi tính sau. Nếu ở lại trong Thâm Uyên Vô Tận này, chờ cường giả Thần chủ mạnh hơn nữa đi vào, vậy thì ta càng thêm nguy hiểm.”
“Rời Thâm Uyên Vô Tận, tạm thời tìm một địa phương an toàn bế quan. Đọi đến khi ta có đủ thực lực, sẽ quay trở lại Thâm Uyên Vô Tận này tìm kiếm vị Thương Đồ tiền bối kia.”
Vừa suy nghĩ trong đầu Hạ Ngôn vừa theo bên trong bức tường không gian vỡ vụn ra khỏi Thâm Uyên Vô Tận.
Thâm Uyên Vô Tận này sâu vô cùng vô tận, sau khi đi vào nếu muốn đi ra ngoài, nhất định phải đánh vỡ bức tường không gian tại chỗ, như vậy bất kể ở tầng nào, đều có thể tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận.
“Vèo!”
Hạ Ngôn hiện ra lại cũng không quá xa chỗ cửa vào Thâm Uyên Vô Tận.
Ra ngoài Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn lại xoay người nhìn lại chỗ cửa hang động kia.
“Đợi khi nào ta bước vào cảnh giới Thần chủ, lúc đó sẽ quay lại Thâm Uyên Vô Tận.” Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt, vừa định rời đi.
-?
Đúng lúc này, Hạ Ngôn lại cảm giác được, chỗ không gian mình đang đứng bị một lực lượng pháp tắc phong tỏa không thể nhích động, ngay cả thuán di cũng không thể thi triển được.
“Sao lại thế này?”
“Pháp tắc trói buộc thật mạnh!” Hạ Ngôn giật mình cả kinh nhìn quanh bốn phía, nhưng hắn cũng không có phát hiện ra tung tích của người nào trói buộc mình
“Chẳng lẽ là lão Thần chủ áo bào trắng kia chưa có bỏ đi, vẫn còn ở bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận này chờ ta hay sao?” sắc mặt Hạ Ngôn tối sầm xuống, có phần hối hận sao mình đi ra ngoài Thâm Uyên Vô Tận sớm như vậy.
“Véo!”
Một đạo linh hồn công kích không biết từ hướng nào đánh tới, va chạm vào linh hồn của Hạ Ngôn, nhưng cũng không có đánh tan linh hồn Hạ Ngôn.
“Thật độc ác!”
“Ngay cả mặt mũi còn chưa thấy, đã trực tiếp xuống tay với ta. Không phải vị Thần chủ áo bảo trắng trong Thâm Uyên Vô Tận vừa rồi. Công kích linh hồn lần này mạnh hơn rất nhiều so với Thần chủ áo bào trắng kia.”
Lần nảy linh hồn của Hạ Ngôn bị công kích, làm cho hắn rơi vào tình trạng đau nhức. Tuy rằng linh hồn không có bị trực tiếp đánh tan, nhưng sự thống khổ này thật rất khó chịu đựng.
“Ồ?”
“Linh hổn thật sự đã đạt tới đại viên mãn, Thương TôBính nói không sai.” Người trong chỗ bí ẩn thầm kinh ngạc nghĩ trong lòng: “Quả thật là kinh người! Vừa trải qua giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, không ngờ linh hồn đạt tới đại viên mãn ngay, quả nhiên nhẫn Linh La thật tuyệt vời.”
“Vù!”
Đại Na Di Thuật của Hạ Ngôn ở trong không gian phong tỏa này, đều không thể thi triển, hắn chỉ có thể rất nhanh Phi hành về hướng Thâm Uyên Vô Tận. Hiện tại tiến vào Thâm Uyên Vô Tận mới là cơ hội chạy thoát lớn nhất
“Muốn từ trong tay ta chạy thoát! Hừ! Ta cũng không phải là Thương Tô Binh.” Người trong chỗ bí ẩn, hừ lạnh trong lòng một tiếng.
“Ầm!”
Một bàn tay to hiện ra phía trên Hạ Ngôn, chộp lấy Hạ Ngôn nắm trong tay.
“Thẩn khí phòng ngự!” Hạ Ngôn vừa nhìn thấy bàn tay chộp tới, vội vàng thúc động thần khí phòng ngự của mình. Một tầng hào quang màu đen bao bọc toàn thân Hạ Ngôn. Mà bàn tay to đó như ần như hiện chộp lên trên hộ thuẫn màu đen. Lập tức từ tầng hộ thuẫn màu đen
do Thần Khí phòng ngự hình thành, truyền ra tiếng nứt vỡ răng rắc răng rắc, hình dạng cũng bị đè ép mãnh liệt, có vẻ như sắp vỡ tan bất cứ lúc nào.
Lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn, dù sao cũng chua có đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Hơn nữa, thần khí phòng ngự này còn là bị hư hao. Trước loại công kích mức độ kinh khủng như thế với thực lực của Hạ Ngôn hiện giờ cũng chỉ có thể đựa vào thần khí phòng ngự này kiên trì thời gian chừng hai ba lần hô hấp thôi.
- Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao không dám lộ mặt?
Hạ Ngôn phẫn nộ gào lên. Hắn tản phát ra tbẩn thúc dò tra, nhung không cách nào tìm được vị ưí bí ản của Thần chủ ra tay với mình kia.
“Hậu Thổ Thần giáp!”
- Hậu Thổ Tbẩn Giáp bị hư hao mà uy lực vẫn còn lớn như thế! Chỉ là một gã Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng có thể tạm thời ngăn cản được công kích của ta.
Người bí ẩn trầm thấp thanh âm nói
- Ngươi là ai?
Hạ Ngôn nghiến răng hỏi
Tấm hộ thuẫn của Hậu Thả Thần ỡiập hình thành có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Hạ Ngôn bị bàn tay to kia nắm chặt trong tay, hoàn toàn không có biện pháp gi thoát khỏi bàn tay này.
- Ngươi rốt cục là ai, vì sao muốn giết ta?
Hai mắt Hạ Ngôn lóe ra tia sáng màu đỏ, toàn bộ thân mình đã bắt đầu nứt nẻ, lực chịu đựng của Hậu Thổ Thần giáp đã được thúc động đến cực hạn.
Tiếng răng rắc vang lên càng lúc càng lớn hơn.
- Ta muốn giết người, không cầnlý đo gì, ngươi cũng không cần.. biết ta là ai!
Thanh âm của người bí ẩn lại truyền đển, Phi thường thâm trầm trầm trọng.
- Muốn giết ta ư? Cũng không dễ dàng như vậy! Thần chủ áo bào trắng kia, đúng là ngươi sai tới rồi!
Lúc này Hạ Ngôn đã xác định người bí ẩn ra tay với minh này, cũng không phải Thần chủ áo bảo trắng xuẩt hiện lúc nãy. Nếu là Thần chủ áo bào trắng, lão hoàn toàn không cần phải ẩn giấu thân mình, người này không chịu hiện thân, hiển nhiâỉ là có điểu cố kỵ.
- Ồ?
Người bí ẩn ồ một tiếng kinh ngạc:
- Ha ha! Thật đúng là chưa thấy quan tài chưa hết hy vọng! Hiện tại ngươi đi chết đi thôi!
“Vèo!”
Đúng lúc này, thân hình Hạ Ngôn lập tức biến mất. Bàn tay thật lớn kia đột nhiên nắm chặt lại, nhưng bên trong lòngbàn tay đã không còn Hạ Ngôn trong đó.
- Ồ?
- Sao lại thế này?
Người bí ẩn lộ vẻ mặt rất kinh ngạc:
- Tiểu tử này làm cách nào biến mất? Không phải có người âm thầm cứu hắn ưốn đến địa phương nào chú? Tbật đúng là... không hề ít thủ đoạn giữ mạng.
Tu luyện giả bí ẩn tung thần thức cẩn thận tìm kiếm, nhưng vẫn không có phát hiện có gì khác thường.
- Tất nhiên là ẩn núp ở chỗ nào đó, ta thật không tin tìm không thấy ngươi.
Tu luyện giả bí ẩn hiển nhiên không từ bỏ ý định, lại mờ rộng thần thức tra xét. bắt đầu tra xét mỗi một tấc không gian. Với năng lực của hắn, Chỉ cần Hạ Ngôn còn ở trong không gian này. bẩt kể trốn ở địa phương nào, Chỉ sợ đều không có khả năng thành công tránh thoát cách sưu tầm của hắn như vậy.
“Không xong, không biết người bí ẩn này lúc nào mới chịu dừng tay.” Lúc này Hạ Ngôn đang trốn trong Tháp Thời Gian. Tháp Thời Gian không có lộ ra ngoài chút khí tức gi, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ cũng không dễ dàng tìm được. Nhưng nếu tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tra xét từng tấc từng tấc một, thì sớm hay muộn cũng có thể tìm thấy.
Lúc này, Hạ Ngôn cũng không dám phát ra thần thức dò xét Bởi vì Chỉ cầnphát thần thức ra, khẳng định không thoát khỏi cảm óng của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ.
‘Thật sự là nguy hiểm, vừa rồi thiếu chút nữa chết rồi.” Đến giờ Hạ Ngôn vẫn còn có chút nghĩ lại mà sợ. Tình huống vừa rồi quả thực rất nguy hiểm, thậm chí hắn đã cảm giác được Hơi thở của tử vong gần ke. Thân hình hắn lúc đó đã bắt đầu nứt nẻỄ Nếu như thân thể vỡ nát, mặc dù là linh hồn đại viên mãn, cũng không có khả năng chịu đựng được công kích của cường giả cảnh giới Thần chủ.
Bình luận facebook