• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Linh La Giới (5 Viewers)

  • Chương 124

-Ba bình Linh Dịch trước đó được hội trưởng Lý Thiên Quân, Hạ Phi Long tộc trưởng, Vương Nhạc tộc trưởng mua lại phân biệt với giá mười vạn, mười một vạn và mười bốn vạn kim tệ. Như vậy, hiện tại nơi này chỉ còn lại một bình Linh Dịch cuối cùng. Bình Linh Dịch này rốt cuộc sẽ thuộc về ai đây? Ha ha! Tiếp theo, các vị bắt đầu tiến hành lượt đấu giá cuối cùng đi!


Mạc Gia Phần quả thật rất biết cách kích động lòng người. Trong giọng nói của lão mơ hồ nói cho mọi người biết nếu bỏ qua lần này sẽ rất khó có cơ hội tiếp theo. Tuy nhiên lão nói cũng đúng loại dược phẩm kỳ lạ này nào có ai biết làm sao có được? Thực ra loại dược phẩm này nếu đặt ở phòng đấu giá chủ thành, hiệu quả sẽ càng tăng.


Ngẫm lại công hiệu thần kỳ của Linh Dịch, tất cả mọi người trong hội trường đều giống như bị con mèo nhỏ đang cào cấu trong lòng vậy, rất khó có thể bình tĩnh trở lại được.


-Mười vạn kim tệ!


Tịch Phá Thiên chờ cho Mạc Gia Phần vừa nói xong liền vội vàng báo giá lên mười vạn kim tệ. Hắn rất muốn mua được bình Linh Dịch này, hiện tại Hạ gia cùng Vương gia đều đã thành công mua được Linh Dịch. Nếu Tịch gia không thể mua được vậy tất nhiên sẽ thiệt thời nhiều.


Hạ gia cùng Vương gia đều có thể đưa Linh Dịch cho con cháu có cơ hội đột phá Linh sư sử dụng, tỷ như Hạ Ngôn Hạ gia, Vương Ngữ Yến Vương gia.


Chỉ cần hai gia tộc này lại sinh ra thêm một cường giả Linh sư, Tịch gia dĩ nhiên sẽ hoàn toàn rơi xuống hạ phong, điều này đối với Tịch gia mà nói không chỉ đơn giản tổn thất trên vấn đề tiền tài, thầm chí quan hệ đến vấn đề sống còn của Tịch gia sau này nữa.


-Hai mươi vạn kim tệ!


Sau khi Tịch Phá Thiên báo ra giá mười vạn kim tệ, ngay sau đó một giọng nói rõ ràng vang lên.


Người báo ra giá cả này chính là Linh La. Sau khi Linh La báo ra giá này, ánh mắt nhìn về phía Tịch Phá Thiên. Trên trước mặt nạ không thể nhìn thấy biểu tình gì nhưng ánh mắt lại lấp lánh sáng ngời.


“…”


Trong hội trường một mảnh tĩnh mịch!


Từ mười vạn kim tệ nhảy vọt tới hai mươi vạn kim tệ, tăng giá như vậy bình sinh mọi người cũng đều lần đầu tiên nhìn thấy. Chỉ cần nghe bọn hắn đấu giá cũng đủ khiến cho người khác kinh tâm động phách!


-Đối với hắn chẳng lẽ kim tệ đều làm từ đá hay sao?


-Trời đất! Một lần tăng tới mười vạn kim tệ.


Trong hội tường sau một lúc yên tĩnh, tất cả mọi người đều giật mình tỉnh lại, đủ loại nghị luận đều có. Sự kinh hãi mà Linh La tạo ra cho bọn họ thật rất lớn.


Tịch Phá Thiên chậm rãi xoay người qua trợn mắt nhìn Linh La.


-“Quá độc!”


-“Vừa rồi tuy rằng ta cũng nâng giá, nhưng cũng chỉ chậm rãi tăng lên, mà Linh La này lại lập tức nâng giá lên gấp đôi. Quá độc ác mà, tên này thực sự quá độc ác!”


Tịch Phá Thiên nhìn Linh La, trong lòng không ngừng thầm chửi mắng.


-“Hai mươi vạn kim tệ! Nếu ta tiếp tục tăng giá vậy sau khi Tịch gia mua được bình dược phẩm này, sẽ lâm vào nguy cảnh. Một gia tộc nếu không còn tài chính dự trữ, vạn nhất gặp phải chuyện trọng yếu gì vậy hậu quả có lẽ không chịu nổi nha. ”


Tịch Phá Thiên cảm giác có chút khó thở.


-“Mua hay không mua?”


Lúc này, hai ý niệm không ngừng xoay chuyển trong đầu Tịch Phá Thiên.


Hạ Phi Long cùng Vương Nhạc đều nhìn Tịch Phá Thiên trên mặt lúc xanh lúc trắng trong lòng cũng rất vui vẻ.


“Hừ”


-Hai mươi vạn một ngàn kim tệ!


Tịch Phá Thiên chậm rãi nói.


Dường như mỗi lần nói ra một chữ đều phải dùng khí lực rất lớn vậy.


-Tịch tộc trưởng! Tịch gia giàu có như vậy, không ngờ lần này ngài tăng giá chỉ thêm có một ngàn kim tệ, thật sự không thích hợp với hình tượng Tịch gia đó!


Hạ Ngôn cười nói.


Tịch Phá Thiên ánh mắt đỏ lên, cổ họng phát ra vài tiếng khô cạn “hừ hừ”, cũng không nói gì đáp trả Hạ Ngôn. Hiện tại quan trọng nhất chính là mua được Linh Dịch, những chuyện khác đều tạm thời buông bỏ. Tịch Phá Thiên cũng không dám tiếp tục chọc giận Hạ Ngôn.


-Nếu vậy, hai mươi lăm vạn kim tệ!


Hạ Ngôn ánh mắt xoay chuyển, nhìn về phía Mạc Gia Phần hô lên. Tuy rằng Tịch Phá Thiên không có tiếp tục chọc giận Hạ Ngôn, nhưng Hạ Ngôn cũng không định buông tha cho Tịch Phá Thiên như vậy.


-Linh La!


Nhã Phân nhẹ giọng hô lên một câu.


-Ngươi nâng giá lên quá cao rồi, Tịch Phá Thiên kia rất có thể bất đắc dĩ buông bỏ, đến lúc đó Tịch gia tuy rằng khổng lồ nhưng tiền mặt cũng sẽ không có quá nhiều đâu.


Nhã Phân nghĩ rằng Linh La đang trả thù vừa rồi Tịch Phá Thiên nâng giá. Cho nên nhắc nhở hắn không cần phải nâng giá lên quá cao, như vậy rất có thể sẽ quá tay.


Hạ Ngôn lại nhẹ nhàng cười nói:


-Không sao! Ta vốn định mua bình dược phẩm này.


-Linh La! Ngươi muốn làm gì?


Tịch Phá Thiên ánh mắt đỏ ngầu, rít gào giống như dã thú hỏi.


-Đương nhiên là mua bình Linh Dịch này rồi, Tịch tộc trưởng nếu cảm thấy được giá cả quá đắt, có thể buông bỏ nha. Ta nghĩ, không nhất định người mua được bình Linh Dịch này là Tịch tộc trưởng đau?


-Ngươi…ngươi!


Tịch Phá Thiên thân hình kịch liệt run lên:


-Ngươi đạt cảnh giới Linh sư, vì sao còn muốn mua bình Linh Dịch này?


Tịch Phá Thiên có chút lời cũng không có giữ ý nữa, hắn rất muốn mua được bình Linh Dịch này.


Nhưng tình hình hiện tại, bình Linh Dịch này hắn muốn mua cũng rất khó.


-Ha ha! Lời này quả thật hết sức kỳ quặc đó. Chẳng lẽ Tịch tộc trưởng không phải là Linh sư sao?


Hạ Ngôn lông mày hướng lên, ánh mắt lấp lóe nói:


-Ta tuy rằng đã không cần Linh Dịch, nhưng có thể tặng người khác mà. Ví dụ như ta có thể tặng cho vị Nhã Phân tiểu thư đây.


Nhã Phân hơi sửng sốt, sau đó mặt lập tức một mảnh phiếm hồng.


Linh La này không ngờ ở trước công chúng nói như vậy.


Những người ở đây đều đang hoài nghi quan hệ giữa hai người bọn họ, tất nhiên sẽ càng thêm khẳng định cái loại ý tưởng không đúng trong lòng này.


-“Trời ạ!”


Nhã Phân đầu tiên có chút không biết làm sao, nàng nhìn Linh La, thấy ánh mắt Linh La đang nhìn nàng, đầu tiên hơi cúi thấp xuống giống như một con mèo nhỏ nhu thuận vậy, trên cổ làn da cũng bắt đầu ửng hồng, khiến cho người khác không kìm nổi muốn hôn một cái. Làn da mịn màng trắng trẻo cũng bắt đầu ngượng ngùng phớt đỏ.


-Cái gì?


Tịch Phá Thiên hô hấp ngừng lại, ánh mắt giật giật, thiếu chút nữa ngừng thở.


Hắn nhìn Linh La cùng Nhã Phân một chút, hận ý trong lòng nếu là có thể phát triển ra ngoài, sợ rằng toàn bộ nóc phòng đấu giá cũng phải bay đi.


Hằn biết Linh La là cố ý, nhưng không thể làm gì được. Nơi này là phòng đấu giá, hắn cho dù một vạn lần không muốn cũng phải tuân thủ quy tắc nơi này.


Nếu muốn mua Linh Dịch vậy phải trả giá rất cao!


Người mặc áo choàng đen ngồi trong góc cũng cảm thấy hứng thú nhìn về phía trước, trong mắt hào quang lóe lên rồi lại dần dần biến mất.


-Hai mươi lăm vạn một ngàn kim tệ!


Tịch Phá Thiên đến đầu lưỡi mình cũng sắp cắn xuống.


-Tịch tộc trưởng thật sự dứt khoát đó, không ngờ tiếp tực tăng giá.


Hạ Ngôn nhẹ nhàng cười:


-Vậy ta liền ra giá ba mươi vạn đi!


Hạ Ngôn giơ ba ngón tay về phía Mạc Gia Phần!


Mạc Gia Phần đứng ở trên đài kinh ngạc nhìn Linh La, những bình Linh Dịch này vốn là do Linh La cung cấp. Hiện tại Linh La lại muốn mua một bình dược phẩm của chính mình, cho dù cố ý nâng giá, thì giá hai mươi lăm vạn cũng không sai lắm mà!


Vì sao vẫn còn tăng giá như vậy chứ?


Mạc Gia Phần khó hiểu, ngay cả Lưu Hiên cũng có chút khó hiểu nhíu mày.


Đương nhiên những chuyện này cũng không có quan hệ gì tới hắn. Dù sao chỉ cần cuối cùng Linh Dịch này có người mua đi là được, về phần rốt cục mua được Linh Dịch bọn họ cũng không cần quản nhiều.


-Được! Tốt lắm! Linh La, xem như ngươi lợi hại!


Tịch Phá Thiên hít hơi sâu, ánh mắt oán độc nhìn Hạ Ngôn, cuối cùng nói ra mấy lời mang đậm hương vị uy hiếp.


Hắn quyết định buông bỏ rồi!


Cuối cùng, Linh Dịch được Hạ Ngôn mua với giá ba mươi vạn kim tệ. Số tiền này dù sao cũng là của hắn. Hạ Ngôn chỉ tổn thất năm phần trăm phí dịch vụ cho phòng đấu giá. Ba mươi vạn kim tệ, phòng đấu giá sẽ trừ đi một vạn năm nghìn kim tệ làm phí dịch vụ.


Đối với Hạ Ngôn mà nói, số tiền này cũng không tính là gì.


-Ngươi thật sự mua bình Linh Dịch này?


Nhã Phân nhìn Hạ Ngôn, lúc này sắc mặt nàng đã khôi phục thần sắc bình thường, tuy hiển nhiên biểu tình còn có chút mất tự nhiên. Trong lòng tim đang không ngừng đập “thình thịch”.


Mới vừa rồi nàng luôn suy nghĩ: ” vì sao hắn muốn đưa Linh Dịch cho ta? Ba mươi vạn kim tệ đó”.


-Đúng vậy, Mạc chấp sự cũng đã tuyên bố bình Linh Dịch cuối cùng này là của ta!


Hạ Ngôn cười cười nói:


-Tuy nhiên, chờ một lát nữa, bình Linh Dịch này liền thuộc về Nhã Phân tiểu thư.


Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng nhìn về phía sau, nhìn thấy người mặc áo choàng đen vẫn ở chỗ đó, trong lòng an tâm không ít. Lần này hắn đến phòng đấu giá chủ yếu chính là vì Huyết Lăng Thảo.


-“Không biết lát nữa lão già kia có đưa ra điều kiện gì để trao đổi Huyết Lăng Thảo hay không.


Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng người mặc áo choàng kia sẽ dùng công phu sư tử ngoạm, vừa rồi người áo choàng cũng thấy được hắn đối với Huyết Lăng Thảo rất tha thiết.


-Bình Linh Dịch này thật sự tặng cho ta sao?


Nhã Phân chớp chớp măt, hai ngọn núi mềm mại cao ngất trước ngực hơi đẩy về phía Hạ Ngôn, mùi hương u nhã liền bay vào mũi.


Hạ Ngôn liên tục gật đầu, thân thể cứng đờ hơi lùi về phía sau:


-Nhã Phân tiểu thư không cần hoài nghi, lời ta nói sẽ không thay đổi.


-Ồ?


Nhã Phân cảm thấy thân thể Hạ Ngôn mất tự nhiên, cười quyến rũ, thân thể mềm mại lại chậm rãi ngồi lại chỗ:


-Vậy bình Linh Dịch này ta có thể sử dụng bất cứ lúc nào cũng được rồi.


Hạ Ngôn sửng sốt, tuy nhiên lập tức hững hờ nói:


-Nếu Nhã Phân tiểu thư muốn làm gì, muốn xử lí ra sao, đương nhiên do Nhã Phân tiểu thư quyết định.


Hạ Ngôn cũng có chút không rõ Nhã Phân muốn gì.


-Ừ! Vậy tốt rồi.


Chiếc miệng nhỏ nhắn của Nhã Phân hơi hơi chẩu lên, gật đầu nói.


-Tịch tộc trưởng!


Nhã Phân đột nhiên nhìn về phía Tịch Phá Thiên vẻ mặt đang thù hằn kia:


-Bình Linh Dịch cuối cùng này hiện tại đang ở trong tay ta, hiện tại ta cũng không có bất kì ý định nào muốn sử dụng bình Linh Dịch này. Tịch tộc trưởng! Nếu ngài cong muốn bình Linh Dịch này, chúng ta có thể nói chuyện. Ta đối với Linh Dịch trân quý này cũng không thật sự cần.


Nghe được lời Nhã Phân nói, bao gồm cả Hạ Ngôn trong đó, còn có cả mấy vị Chấp sự Thánh đường khác, đều kinh ngạc nhìn về phía nàng. Thoạt nhìn, Nhã Phân hìh như muốn bán bình Linh Dịch này cho Tịch Phá Thiên.


Tịch Phá Thiên vốn đã tuyệt vọng rồi, nhưng hiện tai nghe được lời Nhã Phân, trong lòng không khỏi lại dâng lên hy vọng. Vừa rồi hắn còn hận Nhã Phân, thậm chí ở trong lòng thầm mắng Nhã Phân cùng Linh La một đôi đê tiện, hiện tại trong lòng lại cảm kích Nhã Phân.


-Nhã Phân tiểu thư, cô muốn bán bình Linh Dịch này đi sao?


Tịch Phá Thiên vội vàng nói:


-Nhã Phân tiểu thư, chỉ cần đưa ra giá Tịch gia có thể chấp nhận được, tất nhiên ta dữ mua lại bình Linh Dịch này.


Nhã Phân sóng mắt lưu chuyển nói:


-Dược phẩm này phải mất ba mươi vạn kim tệ mới mua được, ta đương nhiên sẽ không chiếm tiện nghi của Tịch tộc trưởng, ngài chỉ cần trả ta hai mươi lăm vạn kim tệ, kèm theo Huyết Lăng Thảo mà ngài đã mua trước đó nữa, bình Linh Dịch vô cùng chân quý này sẽ lập tức thuộc về ngài.


Nghe được Nhã Phân quyến rũ cười khẽ nói ra điều kiện, Tịch Phá Thiên chỉ cảm thấy trong ngực đau nhói:


-“Nhã Phân này còn ác hơn nữa! Mình mua Huyết Lăng Thảo đã mất mười tám vạn kim tệ, thêm hai mươi lăm vạn kim tệ vậy khác nào là bốn mươi ba vạn kim tệ sao. Hạ gia cùng Vương gia đều dùng hơn mười vạn kim tệ mua được một bình Linh Dịch, mà ta lại phải mất bốn mươi vạn mới mua được?”


Trong lúc nhất thời ngây ngốc nhìn Nhã Phân, mà trên mặt Nhã Phân không có bất cứ vẻ vội vàng gì, chỉ mỉm cười nhìn Tịch Phá Thiên, dường như Tịch Phá Thiên nếu không đáp ứng điều kiện này vậy không cần nói chuyện nữa.


Những người khác cũng đều khiếp sợ nhìn Nhã Phân, trong lòng đều thầm nói “nữ nhân thật đáng sợ!”


Đến ngay cả Lý Thiên Luân cũng cười cười nhìn Nhã Phân thầm nghĩ:


-“Thật sự có ý tứ!”


Hạ Ngôn nghe thấy Nhã Phân nói tới Huyết Lăng Thảo, trong lòng không khỏi rung động:


-“Nếu có thể trao đổi lấy Huyết Lăng Thảo, vậy cũng sẽ không cần phải giao dịch với người mặc áo choàng kia nữa. ”


Hiện tại Linh Dịch đã là của Nhã Phân, Hạ Ngôn đương nhiên cũng sẽ không nói điều gì, tất cả để xem Nhã Phân trao đổi thế nào đi.


Tịch Phá Thiên hít sâu một hơi, cảm xúc mới dần dần ổn định lại, trên khuân mặt cứng ngắc lộ ra một nụ cười rất khó coi:


-Nhã Phân tiểu thư! Huyết Lăng Thảo của ta dùng mười tám vạn kim tệ mới mua được đó.


Nhã Phân dường như sớm đoán trước lão sẽ nói như vậy, lạnh nhạt cười, ngón tay mân mê tà váy trắng, nhẹ nhàng nói:


-Tịch tộc trưởng! Giá trị Huyết Lăng Thảo này cũng không tới mười tám vạn kim tệ. Ngài cho dù dùng một trăm vạn kim tệ mới mua được cũng không quan hệ gì tới ta.


-Ha ha!


Tịch Phá Thiên cười lên hai tiếng nói:


-Nhã Phân tiểu thư nói đúng, Huyết Lăng Thảo này đích thật không đáng giá mười tám vạn, là ta không suy nghĩ thấu đáo. Nhưng là Nhã Phân tiểu thư, điều kiện của cô có chút quá cao đó, không biết có thể hạ thấp số kim tệ xuống một chút không?


Hiện tại, Tịch Phá Thiên cũng có thể cò kè mặc cả như vậy.


Nhã Phân cau mày trầm ngâm một lát, trong khi Nhã Phân trầm ngâm, Tịch Phá Thiên thì khẩn trương chăm chú nhìn Nhã Phân.


-Thôi được, thể diện của Tịch tộc trưởng Nhã Phân ta không dám không nể.


Nhã Phân cười khúc khích nói:


-Vậy đi, hai mươi bốn vạn kèm theo Huyết Lăng Thảo, tổng giá trị cũng đã vượt qua ba mươi vạn.


-Nhã Phân tiểu thư, không bằng hai mươi hai vạn kim tệ kèm theo Huyết Lăng Thảo thế nào?


Tịch Phá Thiên ánh mắt lấp lóe, lấy lòng nói.


Lúc này hắn cũng không quản đến việc người khác có thể chê cười mình hay không.


Ở bên cạnh hắn, không chỉ có mấy Chấp sự Thánh đường, còn không ít nhân vật nổi tiếng thành Ngọc Thủy, một số thế lực cùng tộc trưởng gia tộc nhỏ cũng đều ở trong này, thậm chí còn có nhân vật nổi tiếng từ những quận thành khác cùng thôn trấn phía dưới.


Dưới một rừng ánh mắt như vậy mà Tịch Phá Thiên có thể cò kè mặc cả như vậy, cũng thật sự khó cho hắn rồi.


-“Tịch Phá Thiên này cũng không đơn giản, chỉ sợ trong lòng hắn đã sớm vô cùng tức giận, nhưng không ngờ còn có thể ẩn nhẫn như thế. Vì có được bình Linh Dịch này không tiếc thể diện tộc trưởng của mình. Khó trách mấy năm nay Tịch gia dưới sự thống lĩnh của hắn không có đi xuống dốc!”


Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.


-Tịch tộc trưởng! Hội đấu giá đã kết thúc, chũng ta cũng mau chấm dứt trao đổi đi, hai mươi hai vạn kim tệ cộng với Huyết Lăng Thảo, ngài cũng không nên đưa thêm ý kiến khác. Nếu ngài không muốn vậy quên đi. Dù sao Nhã Phân ta cũng có thể một ngày nào đó cần dùng đến Linh Dịch này.


Nhã Phân ánh mắt chớp chớp, quyết định điều kiện cuối cùng.


-Được rồi, theo lời Nhã Phân tiểu thư!


Tịch Phá Thiên lần này không có do dự nữa, trực tiếp cười nói.


Nói như vậy, chẳng khác nào Tịch Phá Thiên mua bình Linh Dịch cuối cùng này tiêu phí hết ba mươi vạn kim tệ.


Mọi người trong hội trường thấy kết quả như vậy không khỏi có chút thổn thức không thôi. Tộc trưởng Tịch Phá Thiên này thật đúng là không gặp may.


Hội đấu giá chính thức chấm dứt, người mua được vật phẩm đều giao trả kim tệ bỏ ra, sau đó mang vật phẩm mua được đi.


Hạ Ngôn mua được một bình Linh Dịch cuối cùng, cũng giao cho Nhã Phân, Nhã Phân lại trao đổi với Tịch Phá Thiên lấy về hai mươi hai vạn kim tệ cùng một gốc Huyết Lăng Thảo.


-Linh La tiên sinh! Hiện tại cũng đã gần giữa trưa, không bằng cùng nhau ăn cơm thế nào?


Nhã Phân mời Hạ Ngôn.


Hạ Ngôn thoáng nhíu mày một chút, thầm nghĩ:


-“Chờ sau khi ăn cơm xong lại đến chỗ Mạc Khải lấy hai mươi loại dược liệu kia cũng không muộn. Vùa lúc buổi chiều có thể phối chế dược phẩm, sau đó buổi tối liền có thể sử dụng, kiểm chứng một chút hiệu quả của nó. ”


-Tốt! Nhã Phân tiểu thư muốn đi nơi nào?


Hạ Ngôn cười hỏi.


-Ừ! Tới Tụ Phúc Lâu đi, tửu lâu ngay cạnh quảng trường, cách nơi này rất gần cũng sẽ không làm chậm trễ thời gian của Linh La tiên sinh.


Nhã Phân hơi đưa tay, trong tay cầm số kim phiếu hai mươi vạn, còn có gốc dược liệu cao cấp Huyết Lăng Thảo toàn thân đỏ như máu kia.


Tụ Phúc Lâu chính là nơi Hạ Ngôn lần trước dùng cơm cùng Vương Ngữ Yên, nơi đó thức ăn quả thật không tệ.


Nghĩ một chút, Hạ Ngôn liền gật đầu đồng ý.


-Bạn trẻ! Xem ra ngươi đã không cần Huyết Lăng Thảo của lão phu nữa, ha ha! Lão phu đi trước một bước, tương lai có cơ hội có lẽ chúng ta còn có thể gặp lại.


Người mặc áo choàng kia ôm quyền thi lễ nói với Hạ Ngôn, giọng nói nhỏ nhẹ như tiếng muỗi kêu vậy.


Hạ Ngôn nghe thấy tiếng nói như thế thân hình đại chấn, vội vàng nhìn xung quanh.


Trong phòng đấu giá này mọi người gần như đều đầy đủ, chỉ có người mặc áo choàng thần bí kia đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.


-Lão già mặc áo choàng thần bí này khẳng định không phải người bình thường. Nhưng không biết khi nào mới có thể gặp lại lão. Có lẽ là một gã Luyện đan sư!


Không thấy bóng dáng lão già, Hạ Ngôn chỉ biết lão già đó đã đi rồi.


Thấy Hạ Ngôn nhăn mày nhìn xung quanh, hành động kỳ quái, Nhã Phân cũng nhìn xung quanh phòng đấu giá lên tiếng hỏi:


-Linh La tiên sinh! Ngài đang nhìn gì?


Hạ Ngôn vội cười nói:


-Người mặc áo choàng vừa rồi cô có chú ý tới không? Ta đột nhiên nhớ tới hắn rất kỳ quái, cho nên nhìn một chút xem hắn đã rời đi chưa. Hiện tại xem ra hẳn là đã đi rồi.


Nhã Phân giật mình cười đáp:


-Người đó ta cũng chưa từng gặp qua, hẳn là không phải người thành Ngọc Thủy chúng ta, không biết từ đâu mà đến.


Hai người ra khỏi phòng đấu giá lập tức đi vào tửu lâu đệ nhất thành Ngọc Thủy, Tụ Phúc Lâu.


Từ phòng đấu giá đến Tụ Phúc Lâu chỉ cách một quảng trường ở giữa.


Chỉ mất thời gian không đến một chén trà hai người liền tới trước của Tụ Phúc Lâu.


Mấy tên tiểu nhị đứng trước cửa Tụ Phúc Lâu vừa thấy Nhã Phân, đều phi thường cung kính thi lễ. Mà Hạ Ngôn bên cạnh Nhã Phân họ lại không biết. Cho dù Hạ Ngôn không đeo mặt nạ bọn họ cũng khó có thể nhận ra Hạ Ngôn. Mấy người này cũng không phải mấy tên tiểu nhị lần trước Hạ Ngôn thấy.


Hạ Ngôn hôm nay cũng không có mang theo vũ khí, cho nên tự nhiên cũng sẽ không phải tháo kiếm.


Hắn cùng Nhã Phân tiến vào trong Tụ Phúc Lâu, tuy rằng lúc này đã giữa trưa nhưng còn chưa tới thời gian ăn trưa của đa số người, cho nên trong đại sảnh lầu một đại khái mới ngồi một nửa khách. Nếu như vượt qua một giờ nữa, trong đại sảnh lầu một này gần như sẽ không còn một chỗ ngồi.


-Nhã Phân tiểu thư!


Chủ tửu lâu Vương Phúc rất nhanh tươi cười chạy tới, từ xa đã nhiệt tình hô lên.


Hạ Ngôn cũng nhận ra Vương Phúc, lần trước ở ngoài của Vương Phúc dám bắt hắn cùng Lý Nguyên Xuân tháo kiếm xuống, cuối cùng khi Trương Vận tới mới để Hạ Ngôn cùng Lý Nguyên Xuân vào.


Nhớ tới tình cảnh ngày đó, Hạ Ngôn cũng chỉ hé miệng cười, thật ra chuyện này cũng không thể trách Vương Phúc. Cũng bởi tính Lý Nguyên Xuân không tốt lắm mới thiếu chút nữa xảy ra xung đột.


-Vương tổng quản! Tìm cho chúng ta một bàn đi.


Nhã Phân nhẹ nhàng cười nói.


-Ha Ha! Nhã Phân tiểu thư, trên lầu có phòng, không bằng đến phòng…


Vương phúc còn chưa nói xong, Nhã Phân cắt lời:


-Chúng ta ở trong đại sảnh là tốt rồi, không cần lên đó. Vị trí kia đã có người đặt chưa?


Nhã Phân chỉ một bàn trong góc hỏi.


Vương Phúc đưa mắt lại vội nói:


-Không có, không có! Nhã Phân tiểu thư, còn vị tiên sinh này nữa, mời vào trong!


Hạ Ngôn gật đầu nói vơi Vương Phúc.


Hai người tới ngồi xuống chiếc bàn đó, Vương Phúc tự mình cầm thực đơn đến tiếp đãi hai người, hỏi muốn ăn những thứ gì.


Trong đại sảnh không ít khách khứa thấy Nhã Phân, ánh mắt đều sáng lên, tuy nhiên bọn họ cũng không dám có bất cứ bất kính gì với nàng.


Có khả năng dùng cơm ở Tu Phúc Lâu nhiều ít cũng có một chút địa vị ở thành Ngọc Thủy. Đại đa số người nơi này cũng đều từng đi tới hội trường Cực hạn khiêu chiến, tự nhiên là biết mặt Nhã Phân.


-Ồ?


Một người kinh ngạc hô lên:


-Kia không phải là Linh La tiên sinh sao?


Hắn vừa nói như vậy, những người gần đây hay đi vào hội trường Cực hạn khiêu chiến cũng đều đột nhiên bừng tỉnh, đưa mắt nhìn kỹ, quả nhiên là Linh La tiên sinh.


-Linh La tiên sinh cùng dùng cơm với Nhã Phân tiểu thư, bọn họ…


Sau khi khẳng định Linh La cùng một chỗ với Nhã Phân, vài người đều bắt đầu thấp giọng nghị luận.


Giọng nói bọn họ tuy không lớn, nhưng thính giác Hạ Ngôn vô cùng mẫn tuệ, cho dù bọn họ có hạ thấp âm thanh xuống gấp mười lần, Hạ Ngôn vẫn có thể nghe được.


Nghe bọn họ nghị luân, Hạ Ngôn chỉ có thể cười cười.


-Vật này…


Chờ sau khi Vương Phúc rời đi, Nhã Phân đưa tay đặt hết kim phiếu cùng Huyết Lăng Thảo tới gần Hạ Ngôn.


-Tặng những vật này đi rồi, có thể thu hồi lại hay không? Tuy nhiên Huyết Lăng Thảo đối với ta mà nói quả thật trọng yếu. Như vậy đi, ta dùng kim phiếu mua lại.


-Nhìn kìa, nhiều kim phiếu như vậy, trời ạ! Dĩ nhiên là một vạn một tấm.


Trong số vị khách có người mắt tinh nhìn thấy số kim phiếu trên bàn, không khỏi trợn mắt kinh hô thành tiếng.


“Ồ”


Người này vừa hô lớn, những người khác cũng đều chú ý tới. Không khỏi một mảnh tiếng hít lạnh.


Đối với việc này, Hạ Ngôn cùng Nhã Phân đều không thèm để ý, ở trong này, bọn họ cũng không lo có người dám cướp đoạt. Còn nữa, toàn bộ thành Ngọc Thủy người có thực lực trên Hạ Ngôn cũng không nhiều.


-Linh La tiên sinh! Xin hỏi ngài đưa cho ta vật gì?


Nhã Phân lộ hàm răng trắng noãn hỏi.


-Sao?


Hạ Ngôn ngẩn ra:


-Linh Dịch!


-Vậy không sai rồi, ngài tặng cho ta Linh Dịch. Cũng không phải là Huyết Lăng Thảo cùng kim phiếu. Ngài nếu tặng ta lễ vật, ta tự nhiên phải trả lễ vật lại. Huyết Lăng Thảo cùng kim phiếu này chính là lễ vật của ta.


Giọng nói nhẹ nhàng dịu ngọt của Nhã Phân chậm rãi vang lên.


-Hơn nữa, ta có giữ Huyết Lăng Thảo cũng không có tác dụng gì. Về phần kim phiếu, ta thật sự không thiếu kim tệ, kim tệ với ta mà nói tác dụng cũng không quá lớn. Mà Linh La tiên sinh muốn trở thành Luyện Đan Sư, mua sắm được liệu cũng cần không ít tiền. Cho nên, ta chân thành xin Linh La tiên sinh không nên từ chối.


Nhã Phân nói xong đột nhiên thần sắc có chút ảm đạm, ánh mắt u oán nhìn Hạ Ngôn:


-Chỉ hy vọng tương lai, Linh La tiên sinh sẽ không quên Nhã Phân hội trường Cực hạn khiêu chiến thành Ngọc Thủy thôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom