Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 226
Vị trí Thánh điện thành Tử Diệp cũng cách Học Viện Tử Diệp không xa, ở vùng đất nơi trung tâm thành thị, đối diện với Phòng đấu giá và Hội trưởng Cực Hạn Khiêu Chiến, đó là trung tâm quyền lực tối cao của cả tòa thành thị này - Thánh điện thành Tử Diệp!
Thánh điện có mười hai vị Chấp sự, trong đó có sáu vị cư ngụ thường xuyên ở trong thành Tử Diệp. Còn sáu người khác, đều quản lý Đường chủ Thánh đường hơn hai mươi quận thành dưới trướng thành Tử Diệp.
Trong thành Tử Diệp, Hội trưởng Phòng đấu giá, Hội trưởng Đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến. Hội trưởng Đại sảnh Dong Binh, còn có hai vị tộc trưởng trong tứ đại gia tộc, đều là Chấp sự Thánh điện.
Đương nhiên, thành viên Thánh điện có được quyền lợi nhất định cùng không phải chỉ có mười hai Chấp Sự, một ít Đường chủ Thánh đường không chen chân vào chức vị Chấp sự Thánh điện, ở trong Thánh điện cùng có một chút quyền lợi đặc thù. Khi Thánh điện muốn thi hành quyết sách trọng đại, những thành viên này đều có quyền bỏ phiếu cùng lên tiếng nhất định.
Hạ Ngôn theo Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân đi tới Thánh điện.
Thánh điện này, so với kiến trúc Phòng đấu giá cùng Hội trưởng Cực Hạn Khiêu Chiến phải nhỏ hơn một chút, nhưng mà thoạt nhìn bề ngoài càng trang trọng hơn. Hơn nữa trên quảng trưởng phía trước Thánh điện còn có một đội hộ vệ vũ trang hạng nặng tuần tra, người bình thường căn bản không thể tới gần kiến trúc Thánh điện.
Những hộ vệ này đều có thực lực không bình thường. Hạ Ngôn chú ý tới đội trưởng dẫn đầu đội tuần tra, đều là cường giả cảnh giới Linh Sư.
- Viện trưởng Liễu Vân!
Đội trưởng hộ vệ thấy Liễu Vân, vội vã cung kính chào hỏi.
Hắn thân là đội trưởng đội hộ vệ tuần tra Thánh điện, tự nhiên nhận ra được những người trong Thánh điện như Liễu Vân.
- Ừm! Là Tề Vân sao, ta muốn đi vào Thánh điện có việc. Liễu Vân cười nói với đội trưởng hộ vệ kia.
- Mời Viện trưởng!
Tề Vân vội vâng khom người, làm một tư thế mời.
Liễu Vân gật đầu, xoay người lại nói với Hạ Ngôn:
- Hạ Ngôn! Theo ta vào đây!
Hạ Ngôn liền nói:
- Vâng! Sư phụ!
Tề Vân kia nghe Liễu Vân đối thoại với Hạ Ngôn, không khỏi ngẩng đầu liếc nhìn Hạ Ngôn một chút, trên mặt hiện một tia khác thường.
"Đệ tử của Viện trưởng Liễu Vân, hóa ra chính là người trẻ tuổi này. Nghe nói thực lực tiểu tử này rất mạnh, có thể trở thành đệ tử của Viện trưởng Liễu Vân, thật là vận số tốt mà. "
Trong lòng Tề Vân mang theo hâm mộ thầm nghĩ, đồng thời ánh mắt nhìn ba người Liễu Vân dần dần đi vào trong Thánh điện.
- Tiếp tục tuần tra.
Tê Vân thẳng người, quay lại quát với mười tên hộ vệ.
- Rõ! Đội trưởng!
Mười tên hộ vệ kia đều giật mạnh, lớn tiếng đáp.
Hạ Ngôn đi vào Thánh điện, ánh mắt liền không nhịn được nhìn mọi nơi. Trên vách tường bên trong Thánh điện. tất cả đều điêu khắc một ít hoa văn.
- Hạ Ngôn! Đây là ngoại điện. Thánh điện thành Tử Diệp chia làm ngoại điện cùng nội điện. Trong ngoại điện, bất cứ một thành viên nào cũng có thể đi vào. Còn nội điện, thành viên bình thường sẽ không có quyền đi vào đó.
Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn.
- Thánh điện ngoại trừ ngoại điện cùng nội điện, còn có một chút cơ cầu khác, ví dụ như Bộ truyền tin, phi ưng đưa tin chính là do bọn họ nắm giữ.
Nghe Liễu Vân nói vậy, Hạ Ngôn cũng có một ít lý giải về Thánh điện.
- Hạ Ngôn! Hiện tại chúng ta phải đi Bộ truyền tin. Liễu Vân nói, liền đi tới một nơi ở ngoại điện.
Ở một nơi trong ngoại điện, có một con đường tương đối rộng mở, mà hai bên sườn con đường rộng này, chia làm sáu con đường hơi nhỏ một chút.
Mà phương hướng Liễu Vân đi, chính là một con đường ở bên phải.
Con đường này, hẳn là đi thông Bộ truyền tin. Trong lòng Hạ Ngôn nghĩ vậy, bước chân theo sát Liễu Vân. Rất nhanh, ba người liền đi vào một gian phòng hình tròn. Kĩu!
Mấy tiếng kêu trầm thấp, truyền vào trong tai Hạ Ngôn.
Tiếng động này, hiển nhiên là một loại dã thú phát ra. Chỉ bằng âm thanh, cũng đã thẩm thấu ra một lực lượng.
Hạ Ngôn vội vàng nhìn bốn phía, ở trên bốn bề vách tường trong gian phòng hình tròn này còn có một ít ô vuông không lớn không nhỏ, thoạt nhìn đi thông bên ngoài.
-Tiếng kêu này, chính là phi ưng phát ra. Liễu Vân nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng suy đoán được, nghe lời Liễu Vân nói liền gật đầu.
- Viện trưởng Liễu Vân.
Đúng lúc này, từ phía sau một cánh cửa bước ra một lão nhân áo xanh. Lão nhân chòm râu hoa râm, tuy nhiên hai mắt rất có thần, chỉ thoáng đảo qua trên người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn liền cảm giác thân thể không tự chủ run lên một chút.
Nếu là người bình thường, sợ rằng còn không cảm giác được rõ ràng như vậy, độ nhạy cảm ngũ quan hơn xa người bình thường, cho nên phản ứng càng mạnh hơn những người khác.
- Lâm tiên sinh!
Liễu Vân cười ha ha, xoay người tự nhiên nói:
- Hạ Ngôn, đây là Lâm tiên sinh Bộ truyền tin thành Tử Diệp chúng ta. Cả Bộ truyền tin, đều là do Lâm tiên sinh điều động. Lâm tiên sinh, chính là tai mắt của Thánh điện chúng ta.
Liễu Vân mỉm cười giới thiệu cho Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn tự nhiên biết ý của sư phụ Liễu Vân, tuy rằng trong lòng kinh ngạc, nhưng vẫn vội vâng hành lễ, nói:
- Ra mắt Lâm tiên sinh!
- Ừ! Không tệ, người thanh niên rất không tệ.
Lâm tiên sinh ánh mắt lóe lên, lại khẽ híp mắt đồng thời nói.
- Viện trưởng Liễu Vân, đệ tử của ngài sau này khẳng định rất có tiền đồ. Lâm tiên sinh cười nói với Liễu Vân.
Liễu Vân cũng cười nói:
- Lâm tiên sinh quá khen, chẳng qua Hạ Ngôn xác thực rất cố gắng tu luyện, làm sư phụ như ta cũng rất vui mừng.
Hai người đứng trong viện đối thoại, làm Hạ Ngôn càng thêm giặt mình. Tuy rằng cùng không quá rõ ràng địa vị của sư phụ Liễu Vân trong Thánh điện, thế nhưng Hạ Ngôn cũng từng nghe qua địa vị Liễu Vân ở Thánh điện gần với Điện chủ Thánh điện. Hơn nữa, quan hệ giữa Liễu Vân cùng Điện chủ hết sức thân mật.
Thế nhưng hiện tại nhìn sư phụ Liễu Vân đối với Lâm tiên sinh này lại khách khí như vậy, còn Lâm tiên sinh nói chuyện với Liễu Vân, dường như cũng không cung kính như tưởng tượng.
Nghe hai người đối thoại, thật giống như hai người ngang hàng cùng nói chuyện một chỗ. Hơn nữa giọng điệu Liễu Vân sư phụ khi nói tới mình, lại như cố ý vô tình tiết lộ hàm xúc muốn hấp dẫn chú ý Lâm tiên sinh này.
"Xem ra trong Thánh điện này cũng không đơn giản như ta tưởng tượng. " Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
Lý Nguyên Xuân từ khi tiến vào Thánh điện liền ngậm miệng lại, ngay cả một câu cũng không nói, ở loại địa phương này, căn bản không có chỗ cho hắn nói chuyện. Tuy rằng Lý Nguyên Xuân tính cách rộng rãi, thế nhưng hắn ở bên người Liễu Vân lâu như vậy, tự nhiên biết một ít nơi là không thể nói chuyện tùy ý.
- Lâm tiên sinh! Mấy ngày trước đây, ta mời dùng phi ưng truyền một cái hộp tới Thánh Địa, bên kia đã có hồi âm rồi chứ?
Sau một lúc lâu, Liễu Vân hơi nhíu mày hỏi.
Lâm tiên sinh lắc đầu nói:
- Viện trưởng! Từ thành Tử Diệp chúng ta tới Thánh Địa, cho dù dựa vào tốc độ phi ưng cũng cần thời gian ba mươi canh giờ. Sau khi phi ưng tới Thánh Địa, Bộ truyền tin Thánh Địa còn phải thông báo cho vị bằng hữu của ngài tiếp thu hộp đó. Như vậy lại tiêu hao không ít thời gian, dù có nhanh hơn đi nữa, chỉ sợ phải tới trưa nay mới có hồi âm.
Hạ Ngôn nghe lời Lâm tiên sinh nói, trong lòng lại bắt đầu trở nên nôn nóng. Đến buổi trưa, vậy Tử Hân sẽ có nguy hiểm.
Thế nhưng hiện tại, hắn cũng không có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
- Ha ha! Chúng ta cứ chờ ở nơi này đi. Chuyện này liên quan đến sinh tử của một người, cho nên rất gấp gấp.
Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn, liền nói.
-Ồ?
Lảm tiên sinh sững sờ, ánh mắt một lần nữa xẹt qua mặt Hạ Ngôn.
- Chẳng lẽ, có liên quan tới Hạ Ngôn sao?
Lâm tiên sinh này quả nhiên tâm tư nhẵn nhụi, hắn thấy Liễu Vân đưa Hạ Ngôn tới đây, lại lo lắng hỏi chuyện phi ưng truyền tống, liền đoán rằng sự tình có liên quan tới Hạ Ngôn. Hiện tại trên mặt Hạ Ngôn lại không tự chủ lộ ra vẻ lo lắng, cho nên hắn liền xác định được chuyện này có liên quan tới Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nhìn sư phụ Liễu Vân một chút, Liễu Vân cùng không có bất kỳ biểu thị gì.
Hạ Ngôn liền nói:
- Thưa Lâm tiên sinh, là chuyện của ta. Một bằng hữu của ta bị trọng thương, cần mua một loại đan dược từ Thánh Địa.
-Ồ?
Trên mặt Lâm tiên sinh cứng lại, ngưng trọng hơn nhiều:
- Mua đan dược từ Thánh Địa? Chẳng lẽ là...
- Không sai, chính là Hồi Hồn Đan. Liễu Vân tiếp lời.
Nghe chính miệng Liễu Vân xác nhận, sắc mặt Làm tiên sinh cùng biến đổi:
- Hồi Hồn Đan? Thứ tốt a, đó chính là đan dược giá ba trăm vạn kim tệ đó. Hạ Ngôn, ngươi thật là bỏ được mà.
Trong đôi mắt Lâm tiên sinh chợt bộc phát tinh quang, chẳng qua liền ẩn giấu lại.
- Viện trưởng Liễu Vân! Hạ Ngôn! Các người cứ chờ ở nơi này đi, một khi bên Thánh Địa có tin tức, ta nhất định thông báo cho các người. Ta nghĩ hẳn sắp có hồi âm rồi, ta ở ngay bên trong, có bất cứ chuyện gì đều có thể tùy lúc tìm ta.
Lâm tiên sinh liền chỉ vào mấy chiếc bàn trong phòng, sau đó chỉ về phía một cánh cửa, chậm rãi nói.
- Đa tạ Lâm tiên sinh! Liễu Vân cười chắp tay nói.
- Đa tạ Lâm tiên sinh!
Hạ Ngôn cũng vội vàng nói cảm ơn.
Chờ Lâm tiên sinh xoay người đi, Liễu Vân, Hạ Ngôn, Lý Nguyên Xuân cũng ngồi xuống ghế.
- Hạ Ngôn! Lâm Lạc này là người phụ trách Bộ truyền tin thành Tử Diệp. Bộ truyền tin tuy rằng bị Thánh điện quản lý, thế nhưng vẫn là độc lập. Bởi vì Bộ truyền tin có thể trao đổi trực tiếp với Thánh Địa, ở một trình độ nào đó mà nói, nó có địa vị ngang hàng với Thánh điện.
Liễu Vân nói với Hạ Ngôn.
- Có địa vị ngang hàng với Thánh điện? Hạ Ngôn thất kinh.
"Thảo nào vừa này sư phụ khách khí với Lâm Lạc như vậy. " Trong lòng Hạ Ngôn khiếp sợ nghĩ đến.
- Đúng vậy! Bộ truyền tin này là một tồn tại tương đối đặc thù. Hơn nữa, Bộ truyền tin ở các chủ thành trên đại lục, cũng đều có quyền trực tiếp truyền báo tin tức cho Thánh Hoàng, ở thời điểm phi thường, Thánh Hoàng cũng sẽ trực tiếp hạ mệnh lệnh cho Bộ truyền tin. Thậm chí, có một ít mệnh lệnh đều bỏ qua Thánh điện.
Liễu Vân híp mắt, nói.
Lý Nguyên Xuân hai mắt mở to ngồi ở một bên, nghe Liễu Vân nói, con mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Sư phụ! Lâm Lạc này có phải nhân viên Kim Long Điện?
Hạ Ngôn bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ, đó chính là Kim Long Điện, cho nên thuận miệng hỏi ra.
Liễu Vân mỉm cười nói:
- Lâm Lạc là người Bộ truyền tin, cũng không phải nhân viên Kim Long Điện, hắn là do Thánh Hoàng tự tay nắm giữ. Mấy thế lực Kim Long Điện, cũng không thể trực tiếp khống chế Bộ truyền tin.
Ở trong Kim Long Điện, thế lực cũng hết sức phức tạp. Tuy rằng Hạ Ngôn còn chưa tiếp xúc đến Kim Long Điện, chẳng qua chỉ là từ miệng Liễu Vân su phụ còn có Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp, liền mơ hồ có thể cảm giác được một chút.
Thánh điện có mười hai vị Chấp sự, trong đó có sáu vị cư ngụ thường xuyên ở trong thành Tử Diệp. Còn sáu người khác, đều quản lý Đường chủ Thánh đường hơn hai mươi quận thành dưới trướng thành Tử Diệp.
Trong thành Tử Diệp, Hội trưởng Phòng đấu giá, Hội trưởng Đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến. Hội trưởng Đại sảnh Dong Binh, còn có hai vị tộc trưởng trong tứ đại gia tộc, đều là Chấp sự Thánh điện.
Đương nhiên, thành viên Thánh điện có được quyền lợi nhất định cùng không phải chỉ có mười hai Chấp Sự, một ít Đường chủ Thánh đường không chen chân vào chức vị Chấp sự Thánh điện, ở trong Thánh điện cùng có một chút quyền lợi đặc thù. Khi Thánh điện muốn thi hành quyết sách trọng đại, những thành viên này đều có quyền bỏ phiếu cùng lên tiếng nhất định.
Hạ Ngôn theo Liễu Vân cùng Lý Nguyên Xuân đi tới Thánh điện.
Thánh điện này, so với kiến trúc Phòng đấu giá cùng Hội trưởng Cực Hạn Khiêu Chiến phải nhỏ hơn một chút, nhưng mà thoạt nhìn bề ngoài càng trang trọng hơn. Hơn nữa trên quảng trưởng phía trước Thánh điện còn có một đội hộ vệ vũ trang hạng nặng tuần tra, người bình thường căn bản không thể tới gần kiến trúc Thánh điện.
Những hộ vệ này đều có thực lực không bình thường. Hạ Ngôn chú ý tới đội trưởng dẫn đầu đội tuần tra, đều là cường giả cảnh giới Linh Sư.
- Viện trưởng Liễu Vân!
Đội trưởng hộ vệ thấy Liễu Vân, vội vã cung kính chào hỏi.
Hắn thân là đội trưởng đội hộ vệ tuần tra Thánh điện, tự nhiên nhận ra được những người trong Thánh điện như Liễu Vân.
- Ừm! Là Tề Vân sao, ta muốn đi vào Thánh điện có việc. Liễu Vân cười nói với đội trưởng hộ vệ kia.
- Mời Viện trưởng!
Tề Vân vội vâng khom người, làm một tư thế mời.
Liễu Vân gật đầu, xoay người lại nói với Hạ Ngôn:
- Hạ Ngôn! Theo ta vào đây!
Hạ Ngôn liền nói:
- Vâng! Sư phụ!
Tề Vân kia nghe Liễu Vân đối thoại với Hạ Ngôn, không khỏi ngẩng đầu liếc nhìn Hạ Ngôn một chút, trên mặt hiện một tia khác thường.
"Đệ tử của Viện trưởng Liễu Vân, hóa ra chính là người trẻ tuổi này. Nghe nói thực lực tiểu tử này rất mạnh, có thể trở thành đệ tử của Viện trưởng Liễu Vân, thật là vận số tốt mà. "
Trong lòng Tề Vân mang theo hâm mộ thầm nghĩ, đồng thời ánh mắt nhìn ba người Liễu Vân dần dần đi vào trong Thánh điện.
- Tiếp tục tuần tra.
Tê Vân thẳng người, quay lại quát với mười tên hộ vệ.
- Rõ! Đội trưởng!
Mười tên hộ vệ kia đều giật mạnh, lớn tiếng đáp.
Hạ Ngôn đi vào Thánh điện, ánh mắt liền không nhịn được nhìn mọi nơi. Trên vách tường bên trong Thánh điện. tất cả đều điêu khắc một ít hoa văn.
- Hạ Ngôn! Đây là ngoại điện. Thánh điện thành Tử Diệp chia làm ngoại điện cùng nội điện. Trong ngoại điện, bất cứ một thành viên nào cũng có thể đi vào. Còn nội điện, thành viên bình thường sẽ không có quyền đi vào đó.
Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn.
- Thánh điện ngoại trừ ngoại điện cùng nội điện, còn có một chút cơ cầu khác, ví dụ như Bộ truyền tin, phi ưng đưa tin chính là do bọn họ nắm giữ.
Nghe Liễu Vân nói vậy, Hạ Ngôn cũng có một ít lý giải về Thánh điện.
- Hạ Ngôn! Hiện tại chúng ta phải đi Bộ truyền tin. Liễu Vân nói, liền đi tới một nơi ở ngoại điện.
Ở một nơi trong ngoại điện, có một con đường tương đối rộng mở, mà hai bên sườn con đường rộng này, chia làm sáu con đường hơi nhỏ một chút.
Mà phương hướng Liễu Vân đi, chính là một con đường ở bên phải.
Con đường này, hẳn là đi thông Bộ truyền tin. Trong lòng Hạ Ngôn nghĩ vậy, bước chân theo sát Liễu Vân. Rất nhanh, ba người liền đi vào một gian phòng hình tròn. Kĩu!
Mấy tiếng kêu trầm thấp, truyền vào trong tai Hạ Ngôn.
Tiếng động này, hiển nhiên là một loại dã thú phát ra. Chỉ bằng âm thanh, cũng đã thẩm thấu ra một lực lượng.
Hạ Ngôn vội vàng nhìn bốn phía, ở trên bốn bề vách tường trong gian phòng hình tròn này còn có một ít ô vuông không lớn không nhỏ, thoạt nhìn đi thông bên ngoài.
-Tiếng kêu này, chính là phi ưng phát ra. Liễu Vân nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn cũng suy đoán được, nghe lời Liễu Vân nói liền gật đầu.
- Viện trưởng Liễu Vân.
Đúng lúc này, từ phía sau một cánh cửa bước ra một lão nhân áo xanh. Lão nhân chòm râu hoa râm, tuy nhiên hai mắt rất có thần, chỉ thoáng đảo qua trên người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn liền cảm giác thân thể không tự chủ run lên một chút.
Nếu là người bình thường, sợ rằng còn không cảm giác được rõ ràng như vậy, độ nhạy cảm ngũ quan hơn xa người bình thường, cho nên phản ứng càng mạnh hơn những người khác.
- Lâm tiên sinh!
Liễu Vân cười ha ha, xoay người tự nhiên nói:
- Hạ Ngôn, đây là Lâm tiên sinh Bộ truyền tin thành Tử Diệp chúng ta. Cả Bộ truyền tin, đều là do Lâm tiên sinh điều động. Lâm tiên sinh, chính là tai mắt của Thánh điện chúng ta.
Liễu Vân mỉm cười giới thiệu cho Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn tự nhiên biết ý của sư phụ Liễu Vân, tuy rằng trong lòng kinh ngạc, nhưng vẫn vội vâng hành lễ, nói:
- Ra mắt Lâm tiên sinh!
- Ừ! Không tệ, người thanh niên rất không tệ.
Lâm tiên sinh ánh mắt lóe lên, lại khẽ híp mắt đồng thời nói.
- Viện trưởng Liễu Vân, đệ tử của ngài sau này khẳng định rất có tiền đồ. Lâm tiên sinh cười nói với Liễu Vân.
Liễu Vân cũng cười nói:
- Lâm tiên sinh quá khen, chẳng qua Hạ Ngôn xác thực rất cố gắng tu luyện, làm sư phụ như ta cũng rất vui mừng.
Hai người đứng trong viện đối thoại, làm Hạ Ngôn càng thêm giặt mình. Tuy rằng cùng không quá rõ ràng địa vị của sư phụ Liễu Vân trong Thánh điện, thế nhưng Hạ Ngôn cũng từng nghe qua địa vị Liễu Vân ở Thánh điện gần với Điện chủ Thánh điện. Hơn nữa, quan hệ giữa Liễu Vân cùng Điện chủ hết sức thân mật.
Thế nhưng hiện tại nhìn sư phụ Liễu Vân đối với Lâm tiên sinh này lại khách khí như vậy, còn Lâm tiên sinh nói chuyện với Liễu Vân, dường như cũng không cung kính như tưởng tượng.
Nghe hai người đối thoại, thật giống như hai người ngang hàng cùng nói chuyện một chỗ. Hơn nữa giọng điệu Liễu Vân sư phụ khi nói tới mình, lại như cố ý vô tình tiết lộ hàm xúc muốn hấp dẫn chú ý Lâm tiên sinh này.
"Xem ra trong Thánh điện này cũng không đơn giản như ta tưởng tượng. " Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
Lý Nguyên Xuân từ khi tiến vào Thánh điện liền ngậm miệng lại, ngay cả một câu cũng không nói, ở loại địa phương này, căn bản không có chỗ cho hắn nói chuyện. Tuy rằng Lý Nguyên Xuân tính cách rộng rãi, thế nhưng hắn ở bên người Liễu Vân lâu như vậy, tự nhiên biết một ít nơi là không thể nói chuyện tùy ý.
- Lâm tiên sinh! Mấy ngày trước đây, ta mời dùng phi ưng truyền một cái hộp tới Thánh Địa, bên kia đã có hồi âm rồi chứ?
Sau một lúc lâu, Liễu Vân hơi nhíu mày hỏi.
Lâm tiên sinh lắc đầu nói:
- Viện trưởng! Từ thành Tử Diệp chúng ta tới Thánh Địa, cho dù dựa vào tốc độ phi ưng cũng cần thời gian ba mươi canh giờ. Sau khi phi ưng tới Thánh Địa, Bộ truyền tin Thánh Địa còn phải thông báo cho vị bằng hữu của ngài tiếp thu hộp đó. Như vậy lại tiêu hao không ít thời gian, dù có nhanh hơn đi nữa, chỉ sợ phải tới trưa nay mới có hồi âm.
Hạ Ngôn nghe lời Lâm tiên sinh nói, trong lòng lại bắt đầu trở nên nôn nóng. Đến buổi trưa, vậy Tử Hân sẽ có nguy hiểm.
Thế nhưng hiện tại, hắn cũng không có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
- Ha ha! Chúng ta cứ chờ ở nơi này đi. Chuyện này liên quan đến sinh tử của một người, cho nên rất gấp gấp.
Liễu Vân nhìn thoáng qua Hạ Ngôn, liền nói.
-Ồ?
Lảm tiên sinh sững sờ, ánh mắt một lần nữa xẹt qua mặt Hạ Ngôn.
- Chẳng lẽ, có liên quan tới Hạ Ngôn sao?
Lâm tiên sinh này quả nhiên tâm tư nhẵn nhụi, hắn thấy Liễu Vân đưa Hạ Ngôn tới đây, lại lo lắng hỏi chuyện phi ưng truyền tống, liền đoán rằng sự tình có liên quan tới Hạ Ngôn. Hiện tại trên mặt Hạ Ngôn lại không tự chủ lộ ra vẻ lo lắng, cho nên hắn liền xác định được chuyện này có liên quan tới Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn nhìn sư phụ Liễu Vân một chút, Liễu Vân cùng không có bất kỳ biểu thị gì.
Hạ Ngôn liền nói:
- Thưa Lâm tiên sinh, là chuyện của ta. Một bằng hữu của ta bị trọng thương, cần mua một loại đan dược từ Thánh Địa.
-Ồ?
Trên mặt Lâm tiên sinh cứng lại, ngưng trọng hơn nhiều:
- Mua đan dược từ Thánh Địa? Chẳng lẽ là...
- Không sai, chính là Hồi Hồn Đan. Liễu Vân tiếp lời.
Nghe chính miệng Liễu Vân xác nhận, sắc mặt Làm tiên sinh cùng biến đổi:
- Hồi Hồn Đan? Thứ tốt a, đó chính là đan dược giá ba trăm vạn kim tệ đó. Hạ Ngôn, ngươi thật là bỏ được mà.
Trong đôi mắt Lâm tiên sinh chợt bộc phát tinh quang, chẳng qua liền ẩn giấu lại.
- Viện trưởng Liễu Vân! Hạ Ngôn! Các người cứ chờ ở nơi này đi, một khi bên Thánh Địa có tin tức, ta nhất định thông báo cho các người. Ta nghĩ hẳn sắp có hồi âm rồi, ta ở ngay bên trong, có bất cứ chuyện gì đều có thể tùy lúc tìm ta.
Lâm tiên sinh liền chỉ vào mấy chiếc bàn trong phòng, sau đó chỉ về phía một cánh cửa, chậm rãi nói.
- Đa tạ Lâm tiên sinh! Liễu Vân cười chắp tay nói.
- Đa tạ Lâm tiên sinh!
Hạ Ngôn cũng vội vàng nói cảm ơn.
Chờ Lâm tiên sinh xoay người đi, Liễu Vân, Hạ Ngôn, Lý Nguyên Xuân cũng ngồi xuống ghế.
- Hạ Ngôn! Lâm Lạc này là người phụ trách Bộ truyền tin thành Tử Diệp. Bộ truyền tin tuy rằng bị Thánh điện quản lý, thế nhưng vẫn là độc lập. Bởi vì Bộ truyền tin có thể trao đổi trực tiếp với Thánh Địa, ở một trình độ nào đó mà nói, nó có địa vị ngang hàng với Thánh điện.
Liễu Vân nói với Hạ Ngôn.
- Có địa vị ngang hàng với Thánh điện? Hạ Ngôn thất kinh.
"Thảo nào vừa này sư phụ khách khí với Lâm Lạc như vậy. " Trong lòng Hạ Ngôn khiếp sợ nghĩ đến.
- Đúng vậy! Bộ truyền tin này là một tồn tại tương đối đặc thù. Hơn nữa, Bộ truyền tin ở các chủ thành trên đại lục, cũng đều có quyền trực tiếp truyền báo tin tức cho Thánh Hoàng, ở thời điểm phi thường, Thánh Hoàng cũng sẽ trực tiếp hạ mệnh lệnh cho Bộ truyền tin. Thậm chí, có một ít mệnh lệnh đều bỏ qua Thánh điện.
Liễu Vân híp mắt, nói.
Lý Nguyên Xuân hai mắt mở to ngồi ở một bên, nghe Liễu Vân nói, con mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Sư phụ! Lâm Lạc này có phải nhân viên Kim Long Điện?
Hạ Ngôn bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ, đó chính là Kim Long Điện, cho nên thuận miệng hỏi ra.
Liễu Vân mỉm cười nói:
- Lâm Lạc là người Bộ truyền tin, cũng không phải nhân viên Kim Long Điện, hắn là do Thánh Hoàng tự tay nắm giữ. Mấy thế lực Kim Long Điện, cũng không thể trực tiếp khống chế Bộ truyền tin.
Ở trong Kim Long Điện, thế lực cũng hết sức phức tạp. Tuy rằng Hạ Ngôn còn chưa tiếp xúc đến Kim Long Điện, chẳng qua chỉ là từ miệng Liễu Vân su phụ còn có Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp, liền mơ hồ có thể cảm giác được một chút.
Bình luận facebook