Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 847
Ti ti ti ti!!!
Quang cầu màu vàng đường kính chỉ khoảng một tấc. kim quang lóe sáng nhưng lúc này lại không tản ra ngoài thật giống như là ngưng kết thành thực thể. Nhưng uy thế của nó lại khiến người ta cảm thấy khủng bố. Bởi vì vách chắn không gian bốn phía quảng trường khiêu chiến cũng không ngừng chấn động, dường như chịu không nổi uy áp cường đại mà muốn vờ vụn ra.
- Thực lực tiểu tử này như thế nào lại mạnh như vậy!
Hạ Ngôn vừa ra tay. liền có người tu luyện quan sát không kìm nổi cao giọng la lên. Bọn họ mười năm trước quan sát Hạ Ngôn ở lôi đài chiến, lúc đó mới chỉ là cảnh giới Thiên Thần cấp hai. Lúc ấy tuy rằng lực lượng hắn rất mạnh, nhưng xa xa còn không đạt tới loại uy thế hiện tại. Công kích còn không phát ra. dường như có thể tươi sống đè chết một người tu luyện cảnh giới Thiên Thần bình thường.
Xuy!
ở trong tầm mắt mọi người, viên cầu màu vàng đột nhiên hóa thành một bàn tay thật lớn. Trong bàn tay màu vàng vô số gió lốc tàn phá bừa bãi hung hăng đánh tới Lý Nham. Năng lượng cuồng bạo đáng sợ ngay cả mặt đất vô cùng cứng rắn cũng chấn động mãnh liệt, phát ra tiếng vang ầm ầm.
Rất nhiều người tu luyện ở bên ngoài quan sát. thần sắc đều ngây ra.
- Đó không phải lực lượng người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp hai có thể có được!
- Hừ. ngốc cũng nhìn ra. đâu chỉ là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp hai quả thực chính là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp chín!
- Tiểu tử này là kẻ điên, là quái vật. Lúc này mới bao lâu thời gian, như thế nào có thể có thực lực cảnh giới Thiên Thần cấp chín? Khó trách! Khó trách hắn dám tỷ đấu với Ly Nham!
Trong lúc nhất thời người tu luyện ở đây mới như mộng tinh ra. vừa rồi không ít người ở ngoài châm chọc Hạ Ngôn không biết tự lượng sức. mặc dù có rất nhiều người ngoài miệng chưa nói nhưng trong lòng ít nhiều cũng đều có ý nghĩ như vậy. Mà hiện tại. bọn họ mới hiểu được Hạ Ngôn có thực lực như vậy.
- Lý Nham kia dù sao tu luyện hơn hai mươi vạn năm. Ta nghe nói hắn đã bắt đầu đánh lên cảnh giới Tạo Hóa. chỉ thịếu một bước là có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa. trở thành cường giả chân chính, bá chủ một phương!
Một lão già chân mày nhếch lên. giọng thâm trầm chậm rãi nói. trong hai mắt không ngừng lóe tinh quang nhìn không chóp vào trong sán.
- Nói không sai. Hạ Ngôn nếu có thể đánh bại Lý Nham, vậy thật sự quá nghịch thiên! Trong Lang Tà Điện chúng ta. chỉ sợ trừ bỏ một số cường giả Tạo Hóa. chỉ sợ không người là đối thủ của hắn!
Một trung niên nam tử mặc áo bào trắng nói.
- Hắn không phải cảnh giới Thiên Thần cấp chín, kém Lý Nham một cảnh giới!
Một người tu luyện nữ khẽ hé môi. mày liễu nhíu lại. Nàng mơ hồ cảm giác cảnh giới của Hạ Ngôn bị Lý Nham áp chế.
- Xem đi! Hiện tại nói ai mạnh còn quá sớm. Chiến đấu vừa mới bắt đầu!
Ngay cả rất nhiều cường giả cảnh giới Tạo Hóa đều phát ra tiếng nghi luân khe khẽ.
Ầm!
Phản ứng của Lý Nham cũng nhanh vô cùng, bàn tay của Hạ Ngôn vừa mới thành hình trong không gian, hắn liền ngưng tụ thần khí phòng ngự thành một tấm chắn màu đen lưu chuyển. Bởi vì cho dù hắn phản ứng có nhanh chóng hơn đi nữa. cũng không có khả năng dựa vào tốc độ tránh khỏi công kích của Hạ Ngôn chỉ có thể thúc giục thần khí phòng ngự mạnh mẽ đón lắv. Bởi vì. trước đó hắn đã nói muốn cho Hạ Ngôn công kích mình ba chiêu, sau đó hắn mới có thể trả đòn.
Sau một tiếng Vang kinh thiên động địa. không gian vỡ vụn. lực lượng pháp tắc nhộn nhạo khắp nơi. Dưới bảo hộ của thần khí phòng ngự cường đại thân thể Lý Nham bị đánh ra xa vài ngàn thước.
Trên mặt Lý Nham cũng hơi chút trắng bệch, khí huyết có chút không thông. Hiển nhiên, chịu đựng một kích như vậy. hắn cũng có chút miễn cưỡng.
“Tiểu tử này. lực lượng cường đại như vậy!” Trong lòng Lý Nham gào thét một tiếng, ngoài miệng lại lộ ra vẻ tươi cười:
- Hạ Ngôn, lực lượng của ngươi quả thực rất mạnh, nhưng là dựa vào lực lượng như vậy không có khả năng đánh bại ta!
Trong mắt chợt lóe tinh quang, linh lực trong cơ thể rất nhanh lưu chuyển bình phục chấn động vừa rồi. Lý Nham dù sao cũng là cảnh giới Thiên Thần cấp chín, chỉ thịếu một bước là có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa. không phải cảnh giới Thiên Thần cấp chín bình thường có thể sánh bằng.
- Ha hạ phải không? Vừa rồi chẳng qua là một lần thử. công kích chân chính còn chưa bắt đầu!
Trên mặt Hạ Ngôn hiện lên một vẻ tươi cười quỷ dị. giọng nói rõ ràng truyền ra.
Nghe vậy. sắc măt Ly Nham lại biển đổi.
“Thật sự là quái vật. Hắn rốt cục tu luyện như thế nào? Linh lực màu vàng này. dường như khó ngăn cản hơn công kích được hình thành từ linh lực bình thường!” Lý Nham rất nhanh chuyển ý niêm trong đầu.
Lý Nham cũng cùng rất nhiều người tu luyện giao thủ. trong đó không thiếu một ít cường giả cảnh giới Thiên Thần cấp chín.
Nhưng hắn rõ ràng cảm giác được, cùng một lực lượng, công kích của Hạ Ngôn càng thêm bá đạo.
Tê tê!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này. linh lực màu vàng của Hạ Ngôn lại bắt đầu khởi động. Phía trên linh lực màu vàng, từng luồng hào quang chói mắt vô cùng, dường như một mặt trời nhỏ màu vàng.
Ngay lập tức. mặt trời nhỏ màu vàng này liền thành hình, không ngờ còn lớn hơn viên cầu màu vàng lúc trước. Lực lượng không gì sánh kịp dường như có thể đánh thủng một mành đại lục. khiến người ta kinh hãi.
Lý Nham ở ngoài mấy ngàn thước, hung hăng hít vào một hơi. trong lòng thầm mặc niệm.
“Tiểu tử này thật sự là một quái thai. Một kích vừa rồi ta chịu đựng có chút miễn cưỡng. Hiện tại xem ra. chỉ có thể tổ hợp thần thông phòng ngự cùng thần khí phòng ngự ngăn cản. sau đó lợi dụng lực lượng pháp tắc áp chế hắn về cảnh giới, ta mới có thể chống đỡ được công kích của hắn!” Lý Nham thu liễm tâm thần, gắt gao nhìn vào quang cầu màu vàng trong tay Hạ Ngôn.
Lý Nham lúc này đã bắt đầu hối hặn lời nói lúc trước. Trước mặt nhiều người như vệậv nói nhường Hạ Ngôn ba chiêu, hiện tại nếu đôi ý. vậy chăng phải là danh dự quét rác? Cho nên hiện tại mặc dù hắn hối hặn cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
- Đến đây đi. cho ta xem công kích mạnh nhất của ngươi rốt cục mạnh đến đâu!
Lý Nham thét dài một tiếng, khí thế không ngừng tăng lên. linh lực toàn thân dâng trào, từng luồng gió xoáy sinh ra bốn phía thân thể. rồi sau đó rất nhanh quét ra bốn phía.
Vù!
Thân hình Hạ Ngôn chợt lóe. trong phút chốc tới gần Lý Nham, hai quyền đều đánh ra. Viên cầu màu vàng hình thành công kích giống như biến thành hai con cự long, đánh xuống Lý Nham.
Phốc...
Ầm!!!
Đầu tiên là một tiếng vang trầm, sau đó là một tiếng nổ lớn. Thân thể Lý Nham giống như cọc gồ chấn động trong cuồng phong bão táp. dưới lực lượng va chạm cường đại không ngừng lắc lư kịch liệt, phát ra tiếng vang lộc cộc.
“Đáng giận, tên biến thái này..” Trong lòng Lý Nham mắng lớn: “Cho dù là cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh cũng khó có lực lượng mạnh mẽ như vậy hả?” Lý Nham gần như muốn rống lên. tuy nhiên cuối cùng vẫn cố gắng ngậm miệng. Tuy nhiên lúc này hắn đã không cười nôi cho dù là rặn ra nụ cười cũng không làm được.
Khí huyết trong cơ thể giống như tùy thời đều muốn phun ra. hắn phải dùng linh lực tiến hành áp chế. bằng không một búng máu kia phun ra vậy cũng sẽ bị người chê cười.
- Cảm giác như thế nào...
Hạ Ngôn nhìn khuôn mặt âm tình bất định của Ly Nham, cười lên tiếng hỏi. Một kích vừa rồi đại khái dùng lực công kích một tỷ độ. Người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp chín bình thường, lực công kích linh lực bản thân cũng miễn cưỡng hơn một tỷ độ. Ly Nham chỉ là phòng ngự công kích như vậy. đương nhiên rất khó chịu đựng.
Chỉ là chấn động kịch liệt, đều có thể làm hắn bị thương. Thân thể hắn mặc dù sử dụng qua một số loại quả quý hiếm rèn luyện, cũng không có khả năng chống đỡ được loại chắn đọng do năng lượng loại này va chạm sinh ra.
- Ta còn không dùng toàn lực đây! Lần công kích thứ ba. chuẩn bị tốt chưa?
Ánh mắt Hạ Ngôn sắc bén vô cùng, dường như có thể xuyên thủng tâm linh đối phương, khiển tâm thần Lý Nham chấn động.
- Tiểu tử. không cần nói mạnh miệng. Có bản lĩnh cứ việc hiện tại dùng ra. xem ta có thể chống đỡ được hay không...
Lý Nham rốt cục mạnh mẽ áp chế khí huyết, rất nhanh điều chỉnh, hít vào một hơi lớn tiếng nói với Hạ Ngôn.
- Như ngươi mong muốn...
Hạ Ngôn biến đổi sắc mặt. cánh tay chậm rãi nâng lên.
Ông...
Một bóng kiếm màu đen dần dần hình thành trước người Hạ Ngôn. Đây là một kiện thần khí công kích cấp chín uy lực rất lớn. Bóng kiếm sau khi xuất hiện, giống như gặp dó mà lớn. không ngừng lớn lên. Chỉ trong thời gian một hô hấp ngắn ngủi liền kéo dài chừng ngàn thước, nằm ngang trong không gian này. Toàn bộ không gian đều biến thành một mảnh bóng kiếm đông nghịt, hoàn toàn bị bóng kiếm tràn ngập. Thanh thế làm người ta sợ hãi.
Tê tê!
ở trong bóng kiếm màu đen. một đạo hào quang màu vàng rất nhanh lưu động, phụt ra. Hào quang màu vàng này là linh lực của Hạ Ngôn, dùng linh lực thúc giục thần khí công kích, lực công kích đương nhiên lớn hơn linh lực thuần túv.
- Sáu nghìn điểm tích phân Lang Tà Điện, ta thắng chắc...
Hạ Ngôn quát lớn một tiếng, ánh mắt ngưng tụ, năng lượng bóng kiếm tụ lại xong, khí tức hủy diệt cuồn cuộn mãnh liệt lấy Hạ Ngôn làm trung tâm. ầm ầm lan tràn ra bốn phía.
- Đi!
Theo cánh tay Hạ Ngôn vung lên. bóng kiếm màu đen khủng bố dài ngàn thước này chém xuống đầu Lý Nham.
“Không được, ta thật sự không đờ được..?’ Lý Nham hoảng sợ rống thầm một tiếng, lực lượng pháp tắc hắn vận chuyển trong khoảnh khắc bị bóng kiếm xé tan thành mãnh nhỏ. căn bản không thể ngăn cản. Lúc này Lý Nham hiểu được chi dựa vào thần thông phòng ngự cùng thần khí phòng ngự ngăn cản. chính mình khẳng định muốn bị thương, thân thể sẽ bị thương tổn. Nếu là bị thương, vậy trận chiến này hoàn toàn nằm trong thế bị động.
Thể diện cùng thắng bại đương nhiên là thắng lợi quan trọng hơn. Hắn không thể thuạ tuyệt đối không thể!
- A!!!
Toàn thân Lỵ Nham rung lên. trong cơ thể một luồng hào quang lóe sáng, kiếm khí màu xanh biếc trực tiếp đón đờ trên đỉnh đầu. Chiêu thứ ba này. hắn phải ra tay!
Rắc!
Hai kiếm quang va chạm, vô số năng lượng mảnh nhỏ tán ra bốn phía, đem không gian cắt thành mành vụn nhỏ. giống như vải bị xé rách.
Lúc này. nếu có người tu luyện ở trong đây Chỉ sợ nếu thấp hơn cảnh giới Thiên Thần cao cấp đều không có khả năng có cơ hội còn sống, hẳn phải chết không ngờ.
- Ta cũng không tin. tiểu tử ngươi rốt cục lợi hại bao nhiêu. Chúng ta dùng hết thực lực chân chính đánh một trận đi!
Thân thế Lý Nham chậm rãi bay vút lên. quanh thân hình thành một màn hào quang, mảnh nhỏ kiếm khí căn bản không thể tới gần. Tóc dài bay múa. trong đôi mắt lộ ra màu đỏ thầm, hung hăng nhìn Hạ Ngôn.
Quang cầu màu vàng đường kính chỉ khoảng một tấc. kim quang lóe sáng nhưng lúc này lại không tản ra ngoài thật giống như là ngưng kết thành thực thể. Nhưng uy thế của nó lại khiến người ta cảm thấy khủng bố. Bởi vì vách chắn không gian bốn phía quảng trường khiêu chiến cũng không ngừng chấn động, dường như chịu không nổi uy áp cường đại mà muốn vờ vụn ra.
- Thực lực tiểu tử này như thế nào lại mạnh như vậy!
Hạ Ngôn vừa ra tay. liền có người tu luyện quan sát không kìm nổi cao giọng la lên. Bọn họ mười năm trước quan sát Hạ Ngôn ở lôi đài chiến, lúc đó mới chỉ là cảnh giới Thiên Thần cấp hai. Lúc ấy tuy rằng lực lượng hắn rất mạnh, nhưng xa xa còn không đạt tới loại uy thế hiện tại. Công kích còn không phát ra. dường như có thể tươi sống đè chết một người tu luyện cảnh giới Thiên Thần bình thường.
Xuy!
ở trong tầm mắt mọi người, viên cầu màu vàng đột nhiên hóa thành một bàn tay thật lớn. Trong bàn tay màu vàng vô số gió lốc tàn phá bừa bãi hung hăng đánh tới Lý Nham. Năng lượng cuồng bạo đáng sợ ngay cả mặt đất vô cùng cứng rắn cũng chấn động mãnh liệt, phát ra tiếng vang ầm ầm.
Rất nhiều người tu luyện ở bên ngoài quan sát. thần sắc đều ngây ra.
- Đó không phải lực lượng người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp hai có thể có được!
- Hừ. ngốc cũng nhìn ra. đâu chỉ là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp hai quả thực chính là người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp chín!
- Tiểu tử này là kẻ điên, là quái vật. Lúc này mới bao lâu thời gian, như thế nào có thể có thực lực cảnh giới Thiên Thần cấp chín? Khó trách! Khó trách hắn dám tỷ đấu với Ly Nham!
Trong lúc nhất thời người tu luyện ở đây mới như mộng tinh ra. vừa rồi không ít người ở ngoài châm chọc Hạ Ngôn không biết tự lượng sức. mặc dù có rất nhiều người ngoài miệng chưa nói nhưng trong lòng ít nhiều cũng đều có ý nghĩ như vậy. Mà hiện tại. bọn họ mới hiểu được Hạ Ngôn có thực lực như vậy.
- Lý Nham kia dù sao tu luyện hơn hai mươi vạn năm. Ta nghe nói hắn đã bắt đầu đánh lên cảnh giới Tạo Hóa. chỉ thịếu một bước là có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa. trở thành cường giả chân chính, bá chủ một phương!
Một lão già chân mày nhếch lên. giọng thâm trầm chậm rãi nói. trong hai mắt không ngừng lóe tinh quang nhìn không chóp vào trong sán.
- Nói không sai. Hạ Ngôn nếu có thể đánh bại Lý Nham, vậy thật sự quá nghịch thiên! Trong Lang Tà Điện chúng ta. chỉ sợ trừ bỏ một số cường giả Tạo Hóa. chỉ sợ không người là đối thủ của hắn!
Một trung niên nam tử mặc áo bào trắng nói.
- Hắn không phải cảnh giới Thiên Thần cấp chín, kém Lý Nham một cảnh giới!
Một người tu luyện nữ khẽ hé môi. mày liễu nhíu lại. Nàng mơ hồ cảm giác cảnh giới của Hạ Ngôn bị Lý Nham áp chế.
- Xem đi! Hiện tại nói ai mạnh còn quá sớm. Chiến đấu vừa mới bắt đầu!
Ngay cả rất nhiều cường giả cảnh giới Tạo Hóa đều phát ra tiếng nghi luân khe khẽ.
Ầm!
Phản ứng của Lý Nham cũng nhanh vô cùng, bàn tay của Hạ Ngôn vừa mới thành hình trong không gian, hắn liền ngưng tụ thần khí phòng ngự thành một tấm chắn màu đen lưu chuyển. Bởi vì cho dù hắn phản ứng có nhanh chóng hơn đi nữa. cũng không có khả năng dựa vào tốc độ tránh khỏi công kích của Hạ Ngôn chỉ có thể thúc giục thần khí phòng ngự mạnh mẽ đón lắv. Bởi vì. trước đó hắn đã nói muốn cho Hạ Ngôn công kích mình ba chiêu, sau đó hắn mới có thể trả đòn.
Sau một tiếng Vang kinh thiên động địa. không gian vỡ vụn. lực lượng pháp tắc nhộn nhạo khắp nơi. Dưới bảo hộ của thần khí phòng ngự cường đại thân thể Lý Nham bị đánh ra xa vài ngàn thước.
Trên mặt Lý Nham cũng hơi chút trắng bệch, khí huyết có chút không thông. Hiển nhiên, chịu đựng một kích như vậy. hắn cũng có chút miễn cưỡng.
“Tiểu tử này. lực lượng cường đại như vậy!” Trong lòng Lý Nham gào thét một tiếng, ngoài miệng lại lộ ra vẻ tươi cười:
- Hạ Ngôn, lực lượng của ngươi quả thực rất mạnh, nhưng là dựa vào lực lượng như vậy không có khả năng đánh bại ta!
Trong mắt chợt lóe tinh quang, linh lực trong cơ thể rất nhanh lưu chuyển bình phục chấn động vừa rồi. Lý Nham dù sao cũng là cảnh giới Thiên Thần cấp chín, chỉ thịếu một bước là có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa. không phải cảnh giới Thiên Thần cấp chín bình thường có thể sánh bằng.
- Ha hạ phải không? Vừa rồi chẳng qua là một lần thử. công kích chân chính còn chưa bắt đầu!
Trên mặt Hạ Ngôn hiện lên một vẻ tươi cười quỷ dị. giọng nói rõ ràng truyền ra.
Nghe vậy. sắc măt Ly Nham lại biển đổi.
“Thật sự là quái vật. Hắn rốt cục tu luyện như thế nào? Linh lực màu vàng này. dường như khó ngăn cản hơn công kích được hình thành từ linh lực bình thường!” Lý Nham rất nhanh chuyển ý niêm trong đầu.
Lý Nham cũng cùng rất nhiều người tu luyện giao thủ. trong đó không thiếu một ít cường giả cảnh giới Thiên Thần cấp chín.
Nhưng hắn rõ ràng cảm giác được, cùng một lực lượng, công kích của Hạ Ngôn càng thêm bá đạo.
Tê tê!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này. linh lực màu vàng của Hạ Ngôn lại bắt đầu khởi động. Phía trên linh lực màu vàng, từng luồng hào quang chói mắt vô cùng, dường như một mặt trời nhỏ màu vàng.
Ngay lập tức. mặt trời nhỏ màu vàng này liền thành hình, không ngờ còn lớn hơn viên cầu màu vàng lúc trước. Lực lượng không gì sánh kịp dường như có thể đánh thủng một mành đại lục. khiến người ta kinh hãi.
Lý Nham ở ngoài mấy ngàn thước, hung hăng hít vào một hơi. trong lòng thầm mặc niệm.
“Tiểu tử này thật sự là một quái thai. Một kích vừa rồi ta chịu đựng có chút miễn cưỡng. Hiện tại xem ra. chỉ có thể tổ hợp thần thông phòng ngự cùng thần khí phòng ngự ngăn cản. sau đó lợi dụng lực lượng pháp tắc áp chế hắn về cảnh giới, ta mới có thể chống đỡ được công kích của hắn!” Lý Nham thu liễm tâm thần, gắt gao nhìn vào quang cầu màu vàng trong tay Hạ Ngôn.
Lý Nham lúc này đã bắt đầu hối hặn lời nói lúc trước. Trước mặt nhiều người như vệậv nói nhường Hạ Ngôn ba chiêu, hiện tại nếu đôi ý. vậy chăng phải là danh dự quét rác? Cho nên hiện tại mặc dù hắn hối hặn cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
- Đến đây đi. cho ta xem công kích mạnh nhất của ngươi rốt cục mạnh đến đâu!
Lý Nham thét dài một tiếng, khí thế không ngừng tăng lên. linh lực toàn thân dâng trào, từng luồng gió xoáy sinh ra bốn phía thân thể. rồi sau đó rất nhanh quét ra bốn phía.
Vù!
Thân hình Hạ Ngôn chợt lóe. trong phút chốc tới gần Lý Nham, hai quyền đều đánh ra. Viên cầu màu vàng hình thành công kích giống như biến thành hai con cự long, đánh xuống Lý Nham.
Phốc...
Ầm!!!
Đầu tiên là một tiếng vang trầm, sau đó là một tiếng nổ lớn. Thân thể Lý Nham giống như cọc gồ chấn động trong cuồng phong bão táp. dưới lực lượng va chạm cường đại không ngừng lắc lư kịch liệt, phát ra tiếng vang lộc cộc.
“Đáng giận, tên biến thái này..” Trong lòng Lý Nham mắng lớn: “Cho dù là cảnh giới Thiên Thần cấp chín đỉnh cũng khó có lực lượng mạnh mẽ như vậy hả?” Lý Nham gần như muốn rống lên. tuy nhiên cuối cùng vẫn cố gắng ngậm miệng. Tuy nhiên lúc này hắn đã không cười nôi cho dù là rặn ra nụ cười cũng không làm được.
Khí huyết trong cơ thể giống như tùy thời đều muốn phun ra. hắn phải dùng linh lực tiến hành áp chế. bằng không một búng máu kia phun ra vậy cũng sẽ bị người chê cười.
- Cảm giác như thế nào...
Hạ Ngôn nhìn khuôn mặt âm tình bất định của Ly Nham, cười lên tiếng hỏi. Một kích vừa rồi đại khái dùng lực công kích một tỷ độ. Người tu luyện cảnh giới Thiên Thần cấp chín bình thường, lực công kích linh lực bản thân cũng miễn cưỡng hơn một tỷ độ. Ly Nham chỉ là phòng ngự công kích như vậy. đương nhiên rất khó chịu đựng.
Chỉ là chấn động kịch liệt, đều có thể làm hắn bị thương. Thân thể hắn mặc dù sử dụng qua một số loại quả quý hiếm rèn luyện, cũng không có khả năng chống đỡ được loại chắn đọng do năng lượng loại này va chạm sinh ra.
- Ta còn không dùng toàn lực đây! Lần công kích thứ ba. chuẩn bị tốt chưa?
Ánh mắt Hạ Ngôn sắc bén vô cùng, dường như có thể xuyên thủng tâm linh đối phương, khiển tâm thần Lý Nham chấn động.
- Tiểu tử. không cần nói mạnh miệng. Có bản lĩnh cứ việc hiện tại dùng ra. xem ta có thể chống đỡ được hay không...
Lý Nham rốt cục mạnh mẽ áp chế khí huyết, rất nhanh điều chỉnh, hít vào một hơi lớn tiếng nói với Hạ Ngôn.
- Như ngươi mong muốn...
Hạ Ngôn biến đổi sắc mặt. cánh tay chậm rãi nâng lên.
Ông...
Một bóng kiếm màu đen dần dần hình thành trước người Hạ Ngôn. Đây là một kiện thần khí công kích cấp chín uy lực rất lớn. Bóng kiếm sau khi xuất hiện, giống như gặp dó mà lớn. không ngừng lớn lên. Chỉ trong thời gian một hô hấp ngắn ngủi liền kéo dài chừng ngàn thước, nằm ngang trong không gian này. Toàn bộ không gian đều biến thành một mảnh bóng kiếm đông nghịt, hoàn toàn bị bóng kiếm tràn ngập. Thanh thế làm người ta sợ hãi.
Tê tê!
ở trong bóng kiếm màu đen. một đạo hào quang màu vàng rất nhanh lưu động, phụt ra. Hào quang màu vàng này là linh lực của Hạ Ngôn, dùng linh lực thúc giục thần khí công kích, lực công kích đương nhiên lớn hơn linh lực thuần túv.
- Sáu nghìn điểm tích phân Lang Tà Điện, ta thắng chắc...
Hạ Ngôn quát lớn một tiếng, ánh mắt ngưng tụ, năng lượng bóng kiếm tụ lại xong, khí tức hủy diệt cuồn cuộn mãnh liệt lấy Hạ Ngôn làm trung tâm. ầm ầm lan tràn ra bốn phía.
- Đi!
Theo cánh tay Hạ Ngôn vung lên. bóng kiếm màu đen khủng bố dài ngàn thước này chém xuống đầu Lý Nham.
“Không được, ta thật sự không đờ được..?’ Lý Nham hoảng sợ rống thầm một tiếng, lực lượng pháp tắc hắn vận chuyển trong khoảnh khắc bị bóng kiếm xé tan thành mãnh nhỏ. căn bản không thể ngăn cản. Lúc này Lý Nham hiểu được chi dựa vào thần thông phòng ngự cùng thần khí phòng ngự ngăn cản. chính mình khẳng định muốn bị thương, thân thể sẽ bị thương tổn. Nếu là bị thương, vậy trận chiến này hoàn toàn nằm trong thế bị động.
Thể diện cùng thắng bại đương nhiên là thắng lợi quan trọng hơn. Hắn không thể thuạ tuyệt đối không thể!
- A!!!
Toàn thân Lỵ Nham rung lên. trong cơ thể một luồng hào quang lóe sáng, kiếm khí màu xanh biếc trực tiếp đón đờ trên đỉnh đầu. Chiêu thứ ba này. hắn phải ra tay!
Rắc!
Hai kiếm quang va chạm, vô số năng lượng mảnh nhỏ tán ra bốn phía, đem không gian cắt thành mành vụn nhỏ. giống như vải bị xé rách.
Lúc này. nếu có người tu luyện ở trong đây Chỉ sợ nếu thấp hơn cảnh giới Thiên Thần cao cấp đều không có khả năng có cơ hội còn sống, hẳn phải chết không ngờ.
- Ta cũng không tin. tiểu tử ngươi rốt cục lợi hại bao nhiêu. Chúng ta dùng hết thực lực chân chính đánh một trận đi!
Thân thế Lý Nham chậm rãi bay vút lên. quanh thân hình thành một màn hào quang, mảnh nhỏ kiếm khí căn bản không thể tới gần. Tóc dài bay múa. trong đôi mắt lộ ra màu đỏ thầm, hung hăng nhìn Hạ Ngôn.
Bình luận facebook