Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 917
Giới Chủ Khương Vân không hạ lệnh bọn người Hạ Ngôn đương nhiên không xông vào cung điện màu bạc. Hơn nữa, Hạ Ngôn mơ hồ có một loại cảm giác, trong cung điện màu bạc này có lẽ thật sự có nguy hiểm rất lớn.
Chính theo như lời Giới Chủ Khương Vân, Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi lúc này ở xa xa cũng không có động tác gi.
Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn lại cũng phát hiện lúc Lý Nguyên Khôi kia nhìn thấy phần đông tu luyện giả xông tới cung điện thế nhưng trên mặt lại mang theo một tia cười khó phát hiện.
- Có lẽ thật sự như Giới Chủ đại nhân nói, Từ Minh Phương lúc trước cố ý nói cho mọi người trong cung điện này có tồn tại nguy hiểm, làm mọi người không nên dễ dàng tới gần cung điện. Mà trong lòng mọi người lại nghĩ rằng Từ Minh Phương cố ý nói thế đe dọa bọn họ, cho nên bọn họ nối đuôi nhau xông vào cung điện, sợ người khác tìm được bảo vật trong cung điện trước mình.
Hạ Ngôn thầm nghĩ.
Lúc này người xông tới đầu. tiên cũng đã tới gần cửa chính cung điện, mắt thấy sắp tiếp xúc với cửa chính thật lớn.
Không có Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn phòng ngự, cửa chính này cho dù sử dụng tài liệu chắc chắn đến đâu cũng không thể chống đỡ được công kích của nhiều cường giả cấp Điện chủ như thế
- Ừm, ta vẫn nên cẩn thận một chút!
Giới Chủ Trần Văn vốn xông trước tiên lúc này thân thể lại dừng lại, đứng ở tại chỗ.
ở trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một đièm báo, hắn cảm giác được trong cung điện này tựa hồ sẽ có nguy hiểm, cho nên lúc sắp tiếp xúc với cửa chính đột nhiên ngừng lại. Đây là một loại khứu giác mẫn tuệ với nguy hiểm.
- Trước tiên để bọn họ ở phía trước thử xem, nếu là không có nguy hiểm ta lại cùng tiến vào cũng không muộn.
Ánh mắt Trần Văn chợt lóe nhìn về phía đám tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bên cạnh, khóe miệng nồi lên một tia cười lạnh.
- Đánh mở đại môn!
Cánh tay Giới Chủ Trần Văn trong không trung hung hăng vung lên một hồi.
Vút vút~
Ầm ầm~
Từng cỗ dao động linh lực nhất thời tràn ngập trong không gian. Trong di tích thượng cổ này, mức độ nồng đậm của linh lực vượt xa tất cả các đại thế giới.
Ở trong đi tích thượng cổ này, thực lực của tu luyện giả đều có thể được phát huy tối đa. Chỉ thấy từng đạo linh lực không ngừng hội tụ trong không gian cuối cùng hình thành từng đạo năng lượng cường đại dày đặc oaáh kích tới đại môn cung điện màu bạc.
Năng lượng thật lớn làm cả cung điện đều rung lên tựa hồ như muốn sụp đổ. Cung điện không có Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn căn bản không thể ngăn cản được số cường giả này liên thủ công kích.
Sau một tiếng nổ lớn, đại môn cung điện cuối cùng hoàn toàn bị đánh vỡ. Bên trong mơ hồ có thể thấy từng tia từng luồng sáng bảy màu thẩm thấu ra. Một cỗ khí tức cổ xưa từ bên trong tản mát ra, làm cho phần đông tu luyện giả ở bên ngoài đều cảm thấy tinh thần rung lên, ánh mắt hung hăng trợn thật to muốn thấy rõ bên trong rốt cục có thứ gì. Chỉ là cho dù bọn họ đều trừng lồi mắt ra cũng căn bản không nhìn thấy gì cả.
- Giới Chủ đại nhân. Trong cung điện này quả nhiên có trọng bảo!
Một cường giả cấp Điện chủ lớn tiếng hô lên với Trần Văn, toàn thân có chút khẽ rung động tựa hồ nhịn không được chạy ào vào.
Giới Chủ Trần Văn đương nhiên cũng cảm giác được khí tức của bảo vật, linh lực toàn thân bắt đầu khởi động trong lòng cấp bách muốn tiến vào xem đến tột cùng. Chẳng qua cuối cùng hắn vẫn nhịn được, không dẫn đầu vọt vào.
- Tiến vào xem xem!
Giới Chủ Trần Văn hơi trầm ngâm giây lát liền hạ lệnh cho mọi người.
Hai ba mươi tên cường giả cấp Điện chủ sau khi nhận lệnh của Giới Chủ Trần Văn, rất nhanh hướng tới cửa chính cung điện vọt vào. Mà phần đông tu luyện giả ở phía sau cũng đều mặt đỗ tai hồng, không còn cố kỵ gì gia tốc theo sau xông vào.
- A~
Hồng quang chợt lóe, lập tức một tiếng hét thảm truyền ra
Bọn người Hạ Ngôn cũng đều một mực ngưng mắt nhìn tình hình ồ cung điện. Hạ Ngôn thấy một cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ xông vào trước tiên, trong khoảnh khắc tiến vào cung điện đột nhiên bị một đạo hồng quang đánh trúng. Hồng quang này chỉ hơi lóe lên, cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ kia ngay cả phản ứng đều không kịp liền hóa thành một mảng huyết vụ, linh hồn vỡ nát, bị chết không thể chết lại, chỉ truyền ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết
- A... A... A...!
Lại là ba tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra.
Có ba tên cường giả cấp Điện chủ không kịp dừng thân hình mà cuối cùng bước vào đại môn cung điện, đồng dạng bị hồng quang cổ quái kia đánh trúng biến thành một mảnh huyết vụ. Trong mấy mảnh huyết vụ kia, Hạ Ngôn nhìn thấy thần khí của bọn họ lại vẫn được bảo tồn, rơi xuống phía dưới cửa chính cung điện.
- Lực lượng thật đáng sợ!
Hạ Ngôn hít sâu một hơi.
Bốn gã cường giả cấp Điện chủ chỉ trong thời gian một hô hấp nối tiếp chết đi, ngay cả linh hồn đều không thể giữ lại. Trong cung điện này rốt cục có nguy cơ đáng sợ như thế nào?
Ngay cả Giới Chủ Khương Vân đều chấn động kịch liệt, trợn to hai mắt nhìn mấy đoàn huyết vụ đang tiêu tán kia.
Mà chúng tu luyện giả đang xông tới cung điện màu bạc lúc này cũng đều ngừng lại. Chuyện xảy ra phía trước bọn họ làm cho tâm thận bọn họ đều bị chấn động.
Có không ít người chỉ thịếu một bước là nhảy vào trong đại môn cung điện kia, nếu là chỉ đi thêm một bước, vận mệnh của bọn họ Chỉ sợ cũng giống bốn người vừa chết đi, hoàn toàn chết ở chỗ này.
Người may mắn còn sống đều không khỏi thở ra một hơi, trong lòng thầm nhủ may mắn mình mạng lớn.
Giới Chủ Trần Văn nhìn thấy trong thời gian hô hấp minh tổn thất bốn gã cường giả cấp Điện chủ, nơi yết hầu đánh “ực” một ngụm nước miếng.
- Vừa rồi may mắn ta không có đi ở đằng trước, bằng không hiện tại...
Giới Chủ Trần Văn vừa rồi mơ hồ cảm giác được uy lực của hồng quang kia, thấy rằng nếu mình dưới tình huống không có chuẩn bị, có thể cũng không có biện pháp ngăn cản, cuối cùng cũng sẽ đồng dạng chết ở nơi này. Tưởng tượng đến mình thế nhưng có thể chết ở chỗ này, mình đường đường là giới Chủ Tạo Hóa đỉnh a! Giới Chủ Trần Văn cũng một trận nghĩ lại còn sợ, biểu tình trên mặt liên tục biến ảo.
- Lý Nguyên Khôi, Từ Minh Phương. Các ngươi rốt cục có ý tứ gì?
Trần Văn ánh mắt chuyển qua nhìn về phía hai người Từ Minh Phương còn ở ngoài mấy vạn thước, mở miệng giận dữ quát mắng.
- Giới Chủ Trần Văn. Ngươi nói lời này là ý gì? Vừa rồi ta đã nhiều lần nhấn mạnh Phi thưởng rõ ràng, trong cung điện này có nguy hiểm thật lớn, là do các ngươi không nghe ta, việc này há có thể trách ta?
Từ Minh Phương cười lạnh một tiếng nhìn Trần Văn nói.
Hắn cùng Lý Nguyên Khôi đều là cường giả cấp Giới Chủ, hai người liên thủ đương nhiên không sợ Trần Văn. Cho nên lúc này cũng chẳng cẩn nể mặt Trần Văn.
Nghe vậy trên mặt Giới Chủ Trần Văn một mành xanh đen, trên đầu gân xanh nổi lên, chẳng qua cuối cùng lại chi vung mạnh ống tay áo, hừ lạnh một tiếng, sau đó trở lại nhìn về phía cửa chính cung điện màu bạc, không để ý đến hai người Từ Minh Phương nữa. Bởi vì vừa rồi Từ Minh Phương quả thật nhiều lần nói trong cung điện này có nguy hiểm.
- Giới Chủ đại nhân, hiện tại chúng ta nền làm sao?
Một cường giả cấp Điện chủ dưới tay Trần Văn nhìn về phía Trần Văn lên tiếng hỏi.
- Nếu là tế ra thần khí, có lẽ có thể ngăn cản.
Một cường giả cấp Điện chủ trầm tư một chút, thấp giọng nói.
- Hả?
- Tế ra thần khí phòng ngự?
Trần Văn khẽ nhíu mày, trong đầu ý niệm xoay chuyển thật nhanh. Bốn người vừa chết đi đều là chưa kịp thúc giục thần khí phòng ngự mà tử vong, nếu là thúc giục thần khí pháp tắc phòng ngự, bảo vệ bản thân, có thể chống được hồng quang quỷ dị kia công kích hay không?
Trần Văn trầm ngâm một hồi, ánh mắt khẽ động đảo qua hai mươi tên Tạo Hóa cấp Điện chủ dưới tay minh đang còn sống.
- Ai nguyện ý đi thử xem? Nếu có thể thành công, sau khi ta tìm được bảo vật bên trong, tự nhiên không thiếu chỗ tốt cho hắn.
Giới Chủ Trần Văn đảo qua trên mặt từng tên Điện chủ, ngữ khí trầm thấp hỏi.
Đám Điện chủ này đều đưa mặt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra biểu tình kỳ quái.
- Giới Chủ đại nhân, ta đi thử xem.
Qua khoảng hai ba hô hấp, một Tạo Hóa cấp Điện chủ mặc hoàng bào bước lên một bước nói với Giới Chủ Trần Văn.
Ánh mắt Giới Chủ Trần Văn sáng ngời, nhìn về phía Điện chủ hoàng bào kia gật đầu nói:
- Lý Lượng. Ngươi nguyện ý đi thI rất tốt! Chỉ cần ta lấy được bảo vật bên trong, nhất định không thiếu ưu đãi cho ngươi. Hiện tại, ngươi liền đi đi.
Trần Văn lộ ra nụ cười khổng ngừng gật đầu. mà những người khác đều lộ ra chút biểu tình mất tự nhiên.
- Đa tạ Giới Chủ đại nhân.
Điện chủ Lý Lượng hành lễ với Trần Văn rồi sau đó chuyển thân thể nhìn về phía cửa chính cung điện màu bạc. Lúc này bốn đoàn huyết vụ kia đã hoàn toàn biến mất, giống như nơi đây cho tới giờ chưa từng xảy ra cái gì. Từng đạo hào quang bảy màu ngẫn nhiên từ trong thẩm thấu ra, hấp dẫn tâm tư phần đông tu luyện giả.
Mà những cường giả cấp Giới Chủ. và Điện chủ khác cũng đều hướng ánh mắt về phía Điện chủ Lý Lượng, chờ đợi kết quả. Một khi Lý Lượng thành công tiến vào, như vậy bọn họ sẽ đồng loạt tràn vào.
Lý Lượng vận chuyển linh lực, từng đạo bạch quang lóe lên, dần dần bên ngoài thân thể hắn lộ ra một đạo hư ảnh màu đen, hiển nhiên là một tầng phòng ngự do một kiện Thần Khí Pháp Tắc hình thành.
- Hây...
Lý Lượng hét lớn một tiếng, linh lực toàn thân dao động kịch liệt, dưới chân truợt một cái liền tới trước cửa chính cung điện. Hồng quang chợt lóe đánh lên trên người Lý Lượng, gắt gao ép lên hộ thuẫn màu đen hình thành bên ngoài thân hắn. Mà Lý Lượng cũng thật sự không tử vong, thân thể hắn đóng thắng ở dưới cửa chính.
Thấy tình cảnh này, Giới Chủ Trần Văn không nhịn được, thân hình thoáng di động về trước một chút, cẩn thận ngưng thần nhìn qua. Hắn thấy hộ thuẫn thần khí của Lý Lượng bị hồng quang công kích thế nhưng bị ép dán gần sát vào bên ngoài thân thể Lý Lượng. Mà Lý Lượng lúc này cũng là đưa lưng về phía hắn, Giới Chủ Trần Văn căn bản không nhìn được biểu tình của Lý Lượng.
- Lý Lượng, ngươi cảm giác thế nào?
Giới Chủ Trần Văn hỏi một câu.
Chẳng qua Lý Lượng cũng không có đáp lại, sau một lúc lâu. thân thể Lý Lượng rốt cục chuyển động dưới ánh mắt mọi người. Điện chủ Lý Lượng cũng không lùi ra mà là đi vào bên trong đại môn cung điện. Trong khoảnh khắc, bóng Điện chủ Lý Lượng liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
- Trong này rốt cục có trạng huống thế nào?
Cog tu luyện giả thở ra một hơi lớn tiếng nói. Đối mặt với tòa cung điện do Thần chủ thượng cổ lưu lại, mọi người lại có một loại cảm giác vô lực thật sâu.
- Giới Chủ đại nhân. Vừa rồi tu luyện giả kêu Lý Lượng kia sau khi thúc giục thần khí phòng ngự thật sự không bị hồng quang trong cung điện trực tiếp đánh chết.
Hạ Ngôn thấp giọng nói với Giới Chủ Khương Vân.
Chính theo như lời Giới Chủ Khương Vân, Từ Minh Phương cùng Lý Nguyên Khôi lúc này ở xa xa cũng không có động tác gi.
Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn lại cũng phát hiện lúc Lý Nguyên Khôi kia nhìn thấy phần đông tu luyện giả xông tới cung điện thế nhưng trên mặt lại mang theo một tia cười khó phát hiện.
- Có lẽ thật sự như Giới Chủ đại nhân nói, Từ Minh Phương lúc trước cố ý nói cho mọi người trong cung điện này có tồn tại nguy hiểm, làm mọi người không nên dễ dàng tới gần cung điện. Mà trong lòng mọi người lại nghĩ rằng Từ Minh Phương cố ý nói thế đe dọa bọn họ, cho nên bọn họ nối đuôi nhau xông vào cung điện, sợ người khác tìm được bảo vật trong cung điện trước mình.
Hạ Ngôn thầm nghĩ.
Lúc này người xông tới đầu. tiên cũng đã tới gần cửa chính cung điện, mắt thấy sắp tiếp xúc với cửa chính thật lớn.
Không có Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn phòng ngự, cửa chính này cho dù sử dụng tài liệu chắc chắn đến đâu cũng không thể chống đỡ được công kích của nhiều cường giả cấp Điện chủ như thế
- Ừm, ta vẫn nên cẩn thận một chút!
Giới Chủ Trần Văn vốn xông trước tiên lúc này thân thể lại dừng lại, đứng ở tại chỗ.
ở trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một đièm báo, hắn cảm giác được trong cung điện này tựa hồ sẽ có nguy hiểm, cho nên lúc sắp tiếp xúc với cửa chính đột nhiên ngừng lại. Đây là một loại khứu giác mẫn tuệ với nguy hiểm.
- Trước tiên để bọn họ ở phía trước thử xem, nếu là không có nguy hiểm ta lại cùng tiến vào cũng không muộn.
Ánh mắt Trần Văn chợt lóe nhìn về phía đám tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bên cạnh, khóe miệng nồi lên một tia cười lạnh.
- Đánh mở đại môn!
Cánh tay Giới Chủ Trần Văn trong không trung hung hăng vung lên một hồi.
Vút vút~
Ầm ầm~
Từng cỗ dao động linh lực nhất thời tràn ngập trong không gian. Trong di tích thượng cổ này, mức độ nồng đậm của linh lực vượt xa tất cả các đại thế giới.
Ở trong đi tích thượng cổ này, thực lực của tu luyện giả đều có thể được phát huy tối đa. Chỉ thấy từng đạo linh lực không ngừng hội tụ trong không gian cuối cùng hình thành từng đạo năng lượng cường đại dày đặc oaáh kích tới đại môn cung điện màu bạc.
Năng lượng thật lớn làm cả cung điện đều rung lên tựa hồ như muốn sụp đổ. Cung điện không có Cửu Thiên Hỗn Nguyên Bí Văn căn bản không thể ngăn cản được số cường giả này liên thủ công kích.
Sau một tiếng nổ lớn, đại môn cung điện cuối cùng hoàn toàn bị đánh vỡ. Bên trong mơ hồ có thể thấy từng tia từng luồng sáng bảy màu thẩm thấu ra. Một cỗ khí tức cổ xưa từ bên trong tản mát ra, làm cho phần đông tu luyện giả ở bên ngoài đều cảm thấy tinh thần rung lên, ánh mắt hung hăng trợn thật to muốn thấy rõ bên trong rốt cục có thứ gì. Chỉ là cho dù bọn họ đều trừng lồi mắt ra cũng căn bản không nhìn thấy gì cả.
- Giới Chủ đại nhân. Trong cung điện này quả nhiên có trọng bảo!
Một cường giả cấp Điện chủ lớn tiếng hô lên với Trần Văn, toàn thân có chút khẽ rung động tựa hồ nhịn không được chạy ào vào.
Giới Chủ Trần Văn đương nhiên cũng cảm giác được khí tức của bảo vật, linh lực toàn thân bắt đầu khởi động trong lòng cấp bách muốn tiến vào xem đến tột cùng. Chẳng qua cuối cùng hắn vẫn nhịn được, không dẫn đầu vọt vào.
- Tiến vào xem xem!
Giới Chủ Trần Văn hơi trầm ngâm giây lát liền hạ lệnh cho mọi người.
Hai ba mươi tên cường giả cấp Điện chủ sau khi nhận lệnh của Giới Chủ Trần Văn, rất nhanh hướng tới cửa chính cung điện vọt vào. Mà phần đông tu luyện giả ở phía sau cũng đều mặt đỗ tai hồng, không còn cố kỵ gì gia tốc theo sau xông vào.
- A~
Hồng quang chợt lóe, lập tức một tiếng hét thảm truyền ra
Bọn người Hạ Ngôn cũng đều một mực ngưng mắt nhìn tình hình ồ cung điện. Hạ Ngôn thấy một cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ xông vào trước tiên, trong khoảnh khắc tiến vào cung điện đột nhiên bị một đạo hồng quang đánh trúng. Hồng quang này chỉ hơi lóe lên, cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ kia ngay cả phản ứng đều không kịp liền hóa thành một mảng huyết vụ, linh hồn vỡ nát, bị chết không thể chết lại, chỉ truyền ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết
- A... A... A...!
Lại là ba tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra.
Có ba tên cường giả cấp Điện chủ không kịp dừng thân hình mà cuối cùng bước vào đại môn cung điện, đồng dạng bị hồng quang cổ quái kia đánh trúng biến thành một mảnh huyết vụ. Trong mấy mảnh huyết vụ kia, Hạ Ngôn nhìn thấy thần khí của bọn họ lại vẫn được bảo tồn, rơi xuống phía dưới cửa chính cung điện.
- Lực lượng thật đáng sợ!
Hạ Ngôn hít sâu một hơi.
Bốn gã cường giả cấp Điện chủ chỉ trong thời gian một hô hấp nối tiếp chết đi, ngay cả linh hồn đều không thể giữ lại. Trong cung điện này rốt cục có nguy cơ đáng sợ như thế nào?
Ngay cả Giới Chủ Khương Vân đều chấn động kịch liệt, trợn to hai mắt nhìn mấy đoàn huyết vụ đang tiêu tán kia.
Mà chúng tu luyện giả đang xông tới cung điện màu bạc lúc này cũng đều ngừng lại. Chuyện xảy ra phía trước bọn họ làm cho tâm thận bọn họ đều bị chấn động.
Có không ít người chỉ thịếu một bước là nhảy vào trong đại môn cung điện kia, nếu là chỉ đi thêm một bước, vận mệnh của bọn họ Chỉ sợ cũng giống bốn người vừa chết đi, hoàn toàn chết ở chỗ này.
Người may mắn còn sống đều không khỏi thở ra một hơi, trong lòng thầm nhủ may mắn mình mạng lớn.
Giới Chủ Trần Văn nhìn thấy trong thời gian hô hấp minh tổn thất bốn gã cường giả cấp Điện chủ, nơi yết hầu đánh “ực” một ngụm nước miếng.
- Vừa rồi may mắn ta không có đi ở đằng trước, bằng không hiện tại...
Giới Chủ Trần Văn vừa rồi mơ hồ cảm giác được uy lực của hồng quang kia, thấy rằng nếu mình dưới tình huống không có chuẩn bị, có thể cũng không có biện pháp ngăn cản, cuối cùng cũng sẽ đồng dạng chết ở nơi này. Tưởng tượng đến mình thế nhưng có thể chết ở chỗ này, mình đường đường là giới Chủ Tạo Hóa đỉnh a! Giới Chủ Trần Văn cũng một trận nghĩ lại còn sợ, biểu tình trên mặt liên tục biến ảo.
- Lý Nguyên Khôi, Từ Minh Phương. Các ngươi rốt cục có ý tứ gì?
Trần Văn ánh mắt chuyển qua nhìn về phía hai người Từ Minh Phương còn ở ngoài mấy vạn thước, mở miệng giận dữ quát mắng.
- Giới Chủ Trần Văn. Ngươi nói lời này là ý gì? Vừa rồi ta đã nhiều lần nhấn mạnh Phi thưởng rõ ràng, trong cung điện này có nguy hiểm thật lớn, là do các ngươi không nghe ta, việc này há có thể trách ta?
Từ Minh Phương cười lạnh một tiếng nhìn Trần Văn nói.
Hắn cùng Lý Nguyên Khôi đều là cường giả cấp Giới Chủ, hai người liên thủ đương nhiên không sợ Trần Văn. Cho nên lúc này cũng chẳng cẩn nể mặt Trần Văn.
Nghe vậy trên mặt Giới Chủ Trần Văn một mành xanh đen, trên đầu gân xanh nổi lên, chẳng qua cuối cùng lại chi vung mạnh ống tay áo, hừ lạnh một tiếng, sau đó trở lại nhìn về phía cửa chính cung điện màu bạc, không để ý đến hai người Từ Minh Phương nữa. Bởi vì vừa rồi Từ Minh Phương quả thật nhiều lần nói trong cung điện này có nguy hiểm.
- Giới Chủ đại nhân, hiện tại chúng ta nền làm sao?
Một cường giả cấp Điện chủ dưới tay Trần Văn nhìn về phía Trần Văn lên tiếng hỏi.
- Nếu là tế ra thần khí, có lẽ có thể ngăn cản.
Một cường giả cấp Điện chủ trầm tư một chút, thấp giọng nói.
- Hả?
- Tế ra thần khí phòng ngự?
Trần Văn khẽ nhíu mày, trong đầu ý niệm xoay chuyển thật nhanh. Bốn người vừa chết đi đều là chưa kịp thúc giục thần khí phòng ngự mà tử vong, nếu là thúc giục thần khí pháp tắc phòng ngự, bảo vệ bản thân, có thể chống được hồng quang quỷ dị kia công kích hay không?
Trần Văn trầm ngâm một hồi, ánh mắt khẽ động đảo qua hai mươi tên Tạo Hóa cấp Điện chủ dưới tay minh đang còn sống.
- Ai nguyện ý đi thử xem? Nếu có thể thành công, sau khi ta tìm được bảo vật bên trong, tự nhiên không thiếu chỗ tốt cho hắn.
Giới Chủ Trần Văn đảo qua trên mặt từng tên Điện chủ, ngữ khí trầm thấp hỏi.
Đám Điện chủ này đều đưa mặt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra biểu tình kỳ quái.
- Giới Chủ đại nhân, ta đi thử xem.
Qua khoảng hai ba hô hấp, một Tạo Hóa cấp Điện chủ mặc hoàng bào bước lên một bước nói với Giới Chủ Trần Văn.
Ánh mắt Giới Chủ Trần Văn sáng ngời, nhìn về phía Điện chủ hoàng bào kia gật đầu nói:
- Lý Lượng. Ngươi nguyện ý đi thI rất tốt! Chỉ cần ta lấy được bảo vật bên trong, nhất định không thiếu ưu đãi cho ngươi. Hiện tại, ngươi liền đi đi.
Trần Văn lộ ra nụ cười khổng ngừng gật đầu. mà những người khác đều lộ ra chút biểu tình mất tự nhiên.
- Đa tạ Giới Chủ đại nhân.
Điện chủ Lý Lượng hành lễ với Trần Văn rồi sau đó chuyển thân thể nhìn về phía cửa chính cung điện màu bạc. Lúc này bốn đoàn huyết vụ kia đã hoàn toàn biến mất, giống như nơi đây cho tới giờ chưa từng xảy ra cái gì. Từng đạo hào quang bảy màu ngẫn nhiên từ trong thẩm thấu ra, hấp dẫn tâm tư phần đông tu luyện giả.
Mà những cường giả cấp Giới Chủ. và Điện chủ khác cũng đều hướng ánh mắt về phía Điện chủ Lý Lượng, chờ đợi kết quả. Một khi Lý Lượng thành công tiến vào, như vậy bọn họ sẽ đồng loạt tràn vào.
Lý Lượng vận chuyển linh lực, từng đạo bạch quang lóe lên, dần dần bên ngoài thân thể hắn lộ ra một đạo hư ảnh màu đen, hiển nhiên là một tầng phòng ngự do một kiện Thần Khí Pháp Tắc hình thành.
- Hây...
Lý Lượng hét lớn một tiếng, linh lực toàn thân dao động kịch liệt, dưới chân truợt một cái liền tới trước cửa chính cung điện. Hồng quang chợt lóe đánh lên trên người Lý Lượng, gắt gao ép lên hộ thuẫn màu đen hình thành bên ngoài thân hắn. Mà Lý Lượng cũng thật sự không tử vong, thân thể hắn đóng thắng ở dưới cửa chính.
Thấy tình cảnh này, Giới Chủ Trần Văn không nhịn được, thân hình thoáng di động về trước một chút, cẩn thận ngưng thần nhìn qua. Hắn thấy hộ thuẫn thần khí của Lý Lượng bị hồng quang công kích thế nhưng bị ép dán gần sát vào bên ngoài thân thể Lý Lượng. Mà Lý Lượng lúc này cũng là đưa lưng về phía hắn, Giới Chủ Trần Văn căn bản không nhìn được biểu tình của Lý Lượng.
- Lý Lượng, ngươi cảm giác thế nào?
Giới Chủ Trần Văn hỏi một câu.
Chẳng qua Lý Lượng cũng không có đáp lại, sau một lúc lâu. thân thể Lý Lượng rốt cục chuyển động dưới ánh mắt mọi người. Điện chủ Lý Lượng cũng không lùi ra mà là đi vào bên trong đại môn cung điện. Trong khoảnh khắc, bóng Điện chủ Lý Lượng liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
- Trong này rốt cục có trạng huống thế nào?
Cog tu luyện giả thở ra một hơi lớn tiếng nói. Đối mặt với tòa cung điện do Thần chủ thượng cổ lưu lại, mọi người lại có một loại cảm giác vô lực thật sâu.
- Giới Chủ đại nhân. Vừa rồi tu luyện giả kêu Lý Lượng kia sau khi thúc giục thần khí phòng ngự thật sự không bị hồng quang trong cung điện trực tiếp đánh chết.
Hạ Ngôn thấp giọng nói với Giới Chủ Khương Vân.
Bình luận facebook