Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 920
Cơ hồ tất cả tu luyện giả nếu không mượn vào thứ gì Khác như thần Khí, thần thông... thì linh lực bản thân sử đụng đều là nửa trong suốt Như vậy trong đó cá biệt có tu luyện giả sử dụng linh lực là màu vàng tự nhiên sẽ bị càng nhiều tu luyện giả nhớ kỹ. Mà tu luyện giả mấy vạn năm trước sử dụng linh lực màu vàng còn là một vị cường giả cấp Thần chủ cường đại, như vậy danh vọng càng lớn hơn.
Từ Minh Phương nhìn thấy vừa rồi Hạ Ngôn vận chuyển linh lực màu vàng lập tức nghĩ tới nhân vật cường đại ba vạn năm trước kia, trong lòng khoảnh khắc sinh ra một loại liên tường cũng thật bình thường.
- Vậy sao? Ba vạn năm trước có một vị Thần chủ cường giả như vậy tồn tại sao?
Giới chủ Lý Nguyên Khôi nhíu chặt mày, trong trí nhớ của hắn cũng không có một vị Thần chủ như vậy. Đương nhiên Thần chủ vốn thần bí Khó lường, có thể biến ảo thành thế gian vạn vật, tu luyện giả bình thường căn bản không thể nhìn thấy điện mạo của cường giả cấp bậc Thần chủ, càng không nói đến tiếp cận.
- Ngươi có lẽ không biết vị Thần chủ này nhưng là ta lại biết. Chẳng qua, hắn cũng không mở một thế giới nào.
Khóe miệng Từ Minh Phương nhếch ra, ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ Ngôn.
- Vậy ý tứ của ngươi... Tiểu tử này có quan hệ cũng vị Thần chủ kia? Chẳng lẽ, tiểu tử này là người đời sau của vị Thần chủ kia?
Lý Nguyên Khôi chấn động, sắc mật đột nhiên thay đổi.
- Đây cũng không phải không có khả năng. Tiểu tử này tuổi rất tré thế nhưng có thực lực Tạo Hóa cấp Điện chủ.
Từ Minh Phương gật gật đầu.
Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng hắn lại hoàn toàn không nghĩ như vậy.
“Vị Thần chủ kia biến mất đã hơn ba vạn năm. Sư phụ trước kia từng nói, Thần chủ kia có thể đã chết ở một nơi nào đó. Tiểu tử này có lẽ là tìm được bảo tàng vị Thần chủ kia đê lại mới có thể tu luyện nhanh như vậy”. Trong đầu Từ Minh Phương âm thầm chuyển ý niệm.
“Sư phụ còn nói, vị Thần chủ kia Chỉ có một con gái, cũng không có con trai Nếu là hắn không chết, không có khả năng ba vạn năm đều không liên hệ với con gái hắn”. Từ Minh Phương khe khẽ gật đầu, trong mắt một luồng lệ quang chợt lóe rồi mất.
Bảo tàng một vị Thần chủ lưu lại, ai không muốn chiếm làm của mình?
Sư phụ của Từ Minh Phương hiển nhiên cũng là một nhân vật Phi thường cường đại bằng không cũng không thể biết nhiều chuyện như vậy. Từ Minh Phương có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ nhanh như vậy cũng là bởi vì có một vị sư phụ.
- Giới chủ Trần Văn chẳng lẽ thật sự sợ sao?
Hạ Ngôn không để ý đến phản ứng của tu luyện giả khác, chỉ dùng ánh mắt liếc xéo Giới chủ Trần Văn, giọng điệu khinh miệt càng sâu.
Trần Văn đường đường là cường giả cấp Giới chủ, đã khi nào được hường thụ loại giọng điệu Như vậy?
- Tiểu tử. Cho dù ta muốn tiến vào tòa cung điện này, làm sao lại cùng ngươi cùng tiến vào? Hừ, với thực lực của ngươi cũng muốn tiến vào cung điện, thật sự là muốn chết!
Trần Văn hung dữ nói, trong lòng cũng thầm nghĩ: “Tiểu tử này sẽ không thật sự lừa ta chứ? Hắn đoán chắc ta sẽ không tiến vào cung điện cho nên mới cố ý như thế?”
Nghĩ vậy, trong mắt Giới chủ Trần Văn hung quang lóe lên.
“Tiểu hỗn đản đáng chết này, dám tính kế ta. Không giết ngươi Khó giải mối hận trong lòng ta”. Trong lòng Trần Văn hận đến lộn ruột, chẳng qua lúc này hắn cũng không thể trắng trợn động thủ. Nếu hắn ra tay, Khương Vân sẽ không khoanh tay đóng nhìn, Hơn nữa chung quanh còn có nhiều tu luyện giả như vậy, truyền ra thi mất hết mặt mũi của hắn.
- Người trẻ tuổi, ngươi thực sự muốn tiến vào tòa cung điện này sao?
Trên mặt Giới chủ Trần Văn lại ra ý cười, cười hì hì nhìn Hạ Ngôn, thanh âm cũng dịu đi rất nhiều.
- Đúng, ta thật sự muốn tiến vào cung điện này.
Hạ Ngôn đáp lại.
Thổ Cẩu có thể khống chế cả di tích này, Hạ Ngôn đương nhiên không lo lắng mình tiến vào cung điện sẽ bị Diệt Thần Vụ kia công kích.
- Được. Quả nhiên có gan. Như vậy đi, nếu ngươi dám tiến vào trong cung điện, ta liền tặng ngươi một món bảo vật có trợ giúp rất lớn cho ngươi tu luyện.
Giới chủ Trần Văn trước tiên nói vậy, rồi sau đó sắc mặt biến đổi, hung ác nói:
- Chẳng qua, nếu ngươi không dám đi vào, ta cũng sẽ đích thân giết ngươi.
Thanh âm Trần Văn truyền vào trong tai từng tu luyện giả ở đây.
Hạ Ngôn nghe vậy mặt không chút thay đổi, Trần Văn cũng không thể từ biểu tình trên mặt Hạ Ngôn nhìn ra cái gì.
Đám người Huyền Thượng Vũ ngược lại thật lo lắng cho Hạ Ngôn, chẳng qua Khương Vân lại ngăn cản bọn họ xen vào. Vừa rồi Hạ Ngôn đã trao đổi với Giới chủ Khương Vân, trong lòng Khương Vân cũng có một chút nghi hoặc. Chẳng qua hắn tin tưởng Hạ Ngôn sẽ không lỗ mãng dùng tính mệnh của mình đề nói gìỡn.
- Không biết Giới chủ Trần Văn muốn tặng ta bảo vật gì?
Hạ Ngôn mặt không chút thay đổi, vẫn mang theo vẻ tươi cười, không thèm đề ý nhìn Giới chủ Trần Văn.
- Hạ Ngôn. Giới chủ Trần Văn ra tay, tự nhiên sẽ không keo kiệt.
Giới chủ Khương Vân cười nói.
Ánh mắt Trần Văn đảo qua, trừng mắt Khương Vân một cái. Chẳng qua uy lực của ánh mắt này đối với Giới chủ Khương Vân mà nói căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
- Giới chủ Khương Vân nói đúng vậy. Ta ra tay, tự nhiên sẽ không keo kiệt. Như vậy đi, nếu ngươi thật sự dám tiến vào cung điện, ta liền tặng ngươi một món Thần Khí Pháp Tắc.
Giới chủ Trần Văn nói với Hạ Ngôn.
- Thần Khí Pháp Tắc quả thật rất quý báu, nhưng là ta không cần
Hạ Ngôn không chút do dự lắc đầu.
Thần Khí Pháp Tắc đối với một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa mà nói cũng không phải là bảo vật quý hiếm gì, giá trị cũng không phải quá cao. Hơn nữa, phẩm chất của Thần Khí Pháp Tắc rất khó nói. Nếu Trần Văn này tùy tiện lấy ra một món Thần Khí Pháp Tắc, vậy có lẽ căn bản không đổi được bao nhiêu. Quy Nguyên Đan.
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Ánh mắt Trần Văn chuyển sang Hạ Ngôn.
- Như vậy đi, xin Giới chủ Trần Văn tặng ta trăm vạn viên Quy Nguyên Đan.
Hạ Ngôn tùy ý nói.
Trăm vạn viên Quy Nguyền Đan, đổi thành Cửu Nguyên Đan ước chừng một vạn vạn viên. Bình thường lúc đầu tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cũng chỉ sử dụng CửuNguyên Đan. Phải biết rằng, một viên Quy Nguyên Đan tương đương với một trăm viên Cửu Nguyên Đan. Quy Nguyên Đan đối với một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường mà nói là Phi thường xa xỉ.
Mà tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp, tài sản Nguyên Đan của bản thân bình thường cũng chỉ là mấy chục vạn viên Cửu Nguyên Đan mà thôi. Cho dù thêm một chút vật phẩm, tài sản của Thiên Thần cao cấp cao lắm cũng chỉ mấy trăm vạn viên Cửu Nguyên Đan. Đương nhiên còn có một số Thiên Thần cao cấp ngay cả mấy trăm vạn viên Nguyên Đan cũng không có.
Mà hiện tại, Hạ Ngôn vừa mở miệng chính là trăm vạn viên Quy Nguyên Đan. Cho dù là cường giả cấp Điện chủ đều rất khó lấy ra nhiều Quy Nguyên Đan như vậy.
Tỷ như Điện chủ Huyền Thượng Vũ, số lượng Quy Nguyên Đan của hắn cũng chỉ có hơn mười vạn mà thôi. Cộng thân số vật phẩm của hắn, toàn bộ tài sản cũng chỉ xấp xỉ trăm vạn viên Quy Nguyên Đan. Điện chủ Huyền Thượng Vũ từng thình cẩu Giới chủ Khương Vân hỗ trợ luyện chế một món bảo vật thay đổi thời gian lưu tốc, cũng chẳng qua tiêu phí mấy chục vạn Quy Nguyên Đan đề mua tài liệu mà thôi. Đương nhiên, đây là trên Giới chủ Khương Vân không có thu bất kỳ phí dụng gì khác. Nếu là người không quen biết thỉnh cầu Giới chủ Khương Vân ra tay, vậy giá cả thật là khó nói.
Cho nên khi Hạ Ngôn vừa mở miệng, phần đông tu luyện giả bốn phía đều hít sâu một ngụm khí lạnh, thầm nghĩ tiểu tử này thật đúng là dám mở miệng a. Trong này rất nhiều người cho dù táng gia bại sản đều không thể lấy ra nhiều Quy Nguyên Đan như vậy. Mà tu luyện giả đứng ở trong này, trừ hai người Thủy Vụ cùng Lưu Tô ra, coi như đều là Hạch Tâm Điện chủ của các đại thế giới.
Giới chủ Khương Vân nghe thấy lời của Hạ Ngôn, thân hình hơi chút chấn động, rồi sau đó mang theo ý cười nhìn về phía Hạ Ngôn.
Con mắt Giới chủ Trần Văn kia đều muốn rớt ra ngoài, chỉ là căn bản vô dụng. Nếu Hạ Ngôn sợ hắn cũng sẽ không đưa ra yêu cầu như vậy. Hắn muốn công kích Hạ Ngôn cũng không thể làm được. Luận độ cứng cỏi linh hồn, linh hồn của Hạ Ngôn Chỉ sợ không nhỏ yếu hơn hắn.
Hạ Ngôn vẫn một mực sử dụng Linh Hồn Chi Tuyền để cường hóa linh hồn của mình. Cường giả cấp Giới chủ đều không có khả năng sử dụng bảo vật dạng Linh Hồn Chi Tuyền như hắn. Bảo vật có thể cường hóa linh hồn đều Phi thường quý báu, hơn nữa Phi thường hiếm có. Đại bộ phận bảo vật có thể cường hóa linh hồn của tu luyện giả cũng đều là không thể sử dụng vô hạn.
Một loại bảo vật bình thường sau khi sử dụng một đoạn thời gian sẽ mất hiệu quả. Tài sản của Giới chủ Trần Văn cũng không phải vô hạn. Quy Nguyên Đan hiện tại hắn mang theo cũng chỉ hơn một trăm vạn viên mà thôi. Nếu thật sự đưa cho Hạ Ngôn, vậy Quy Nguyên Đan hắn còn lại liền rất ít.
- Giới chủ Trần Văn. Với địa vị của ngươi, một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan này còn không phải là một chuyện quả nhỏ nhặt?
Giới chủ Khương Vân thấy Trần Văn trầm ngâm không quyết định, liền cười nói một câu.
- Lấy thân phận của Giới chủ Trần Văn, đừng nói là trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, cho dù là ngàn vạn viên Quy Nguyên Đan đều không thành vấn đề.
Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng nói thêm một câu.
- Hừ, người trẻ tuổi, một trăm vạn Quy Nguyên Đan này ta có thể tặng cho ngươi. Nhưng nếu cuối cùng ngươi không dám tiến vào cung điện, vậy đừng trách ta không khách khí.
Trần Văn lạnh lùng nói, sau đó lại nhìn về phía đám Khương Vân:
- Các ngươi cũng đều nghe rõ rồi chứ hả? Lát nữa nếu các ngươi ngăn cản ta ra tay, đừng trách ta trở mặt.
- Vây xin Giới chủ Trần Văn trước tiên đưaNguyên Đan cho ta đi!
Hạ Ngôn ở trước mặt Giới chủ Trần Văn đột nhiên thò một tay ra, miệng theo đó nói một câu Như vậy.
- Cái gì?
- Tiểu tử, lá gan ngươi thật lớn.
- Chẳng lẽ Giới chủ đại nhân của chúng ta còn quỵt Quy Nguyên Đan của ngươi sao hả?
Một đám cường giả cấp Điện chủ dưới tay Giới chủ Trần Văn nhất thời nổi giận quát Hạ Ngôn.
- Ha ha. Không phải ta không tin Giới chủ đại nhân, mà là ta thích cảm giác tài phú cầm vào trong tay. Huống hồ, Giới chủ Trần Văn chẳng lẽ sợ ta chạy sao chứ?
Hạ Ngôn cười đáp lại.
Cơ thịt khóe miệng Trần Văn kịch liệt co giật vài lẩn, lúc này mới hồi phục.
Cuối cùng, hắn lật tay một cái lập tức có thêm một cái nhẫn không gian.
- Trong nhẫn này có một trăm vạn Quy Nguyên Đan. ta cho ngươi!
Trần Văn cắn răng nói với Hạ Ngôn.
“Tiểu tử này cho dù chết dưới cửa chính cung điện, chiếc nhẫn này cũng không bị hủy diệt, la có thể nghĩ biện pháp thu hồi”. Trần Văn thầm nghĩ trong lòng: “Mà cuối cùng nếu hắn không dám tiến vào trong cung điện, như vậy ta sẽ...”
Nghĩ vậy, Trần Văn lộ ra nụ cười âm trầm không dễ phát hiện.
Hạ Ngôn tiếp nhập chiếc nhẫn Giới chủ Trần Văn đưa tới, ý niệm Khẽ động liền trực tiếp tiến vào trong nhẫn, xem xét một lát xác định trong nhẫn quả thật có trăm vạn Quy Nguyên Đan.
- Đa tạ Giới chủ Trần Văn. Một trăm vạn Quy Nguyên Đan này, ta xin nhận.
Hạ Ngôn cười nói, rồi sau đó ánh mắt xoay chuyển, nhìn về phía tu luyện giả bốn phía:
- Hiện tại, ta muốn tiến vào cung điện. Các vị nếu. có hứng thú, có thể theo ta cùng tiến vào...
Từ Minh Phương nhìn thấy vừa rồi Hạ Ngôn vận chuyển linh lực màu vàng lập tức nghĩ tới nhân vật cường đại ba vạn năm trước kia, trong lòng khoảnh khắc sinh ra một loại liên tường cũng thật bình thường.
- Vậy sao? Ba vạn năm trước có một vị Thần chủ cường giả như vậy tồn tại sao?
Giới chủ Lý Nguyên Khôi nhíu chặt mày, trong trí nhớ của hắn cũng không có một vị Thần chủ như vậy. Đương nhiên Thần chủ vốn thần bí Khó lường, có thể biến ảo thành thế gian vạn vật, tu luyện giả bình thường căn bản không thể nhìn thấy điện mạo của cường giả cấp bậc Thần chủ, càng không nói đến tiếp cận.
- Ngươi có lẽ không biết vị Thần chủ này nhưng là ta lại biết. Chẳng qua, hắn cũng không mở một thế giới nào.
Khóe miệng Từ Minh Phương nhếch ra, ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ Ngôn.
- Vậy ý tứ của ngươi... Tiểu tử này có quan hệ cũng vị Thần chủ kia? Chẳng lẽ, tiểu tử này là người đời sau của vị Thần chủ kia?
Lý Nguyên Khôi chấn động, sắc mật đột nhiên thay đổi.
- Đây cũng không phải không có khả năng. Tiểu tử này tuổi rất tré thế nhưng có thực lực Tạo Hóa cấp Điện chủ.
Từ Minh Phương gật gật đầu.
Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng hắn lại hoàn toàn không nghĩ như vậy.
“Vị Thần chủ kia biến mất đã hơn ba vạn năm. Sư phụ trước kia từng nói, Thần chủ kia có thể đã chết ở một nơi nào đó. Tiểu tử này có lẽ là tìm được bảo tàng vị Thần chủ kia đê lại mới có thể tu luyện nhanh như vậy”. Trong đầu Từ Minh Phương âm thầm chuyển ý niệm.
“Sư phụ còn nói, vị Thần chủ kia Chỉ có một con gái, cũng không có con trai Nếu là hắn không chết, không có khả năng ba vạn năm đều không liên hệ với con gái hắn”. Từ Minh Phương khe khẽ gật đầu, trong mắt một luồng lệ quang chợt lóe rồi mất.
Bảo tàng một vị Thần chủ lưu lại, ai không muốn chiếm làm của mình?
Sư phụ của Từ Minh Phương hiển nhiên cũng là một nhân vật Phi thường cường đại bằng không cũng không thể biết nhiều chuyện như vậy. Từ Minh Phương có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ nhanh như vậy cũng là bởi vì có một vị sư phụ.
- Giới chủ Trần Văn chẳng lẽ thật sự sợ sao?
Hạ Ngôn không để ý đến phản ứng của tu luyện giả khác, chỉ dùng ánh mắt liếc xéo Giới chủ Trần Văn, giọng điệu khinh miệt càng sâu.
Trần Văn đường đường là cường giả cấp Giới chủ, đã khi nào được hường thụ loại giọng điệu Như vậy?
- Tiểu tử. Cho dù ta muốn tiến vào tòa cung điện này, làm sao lại cùng ngươi cùng tiến vào? Hừ, với thực lực của ngươi cũng muốn tiến vào cung điện, thật sự là muốn chết!
Trần Văn hung dữ nói, trong lòng cũng thầm nghĩ: “Tiểu tử này sẽ không thật sự lừa ta chứ? Hắn đoán chắc ta sẽ không tiến vào cung điện cho nên mới cố ý như thế?”
Nghĩ vậy, trong mắt Giới chủ Trần Văn hung quang lóe lên.
“Tiểu hỗn đản đáng chết này, dám tính kế ta. Không giết ngươi Khó giải mối hận trong lòng ta”. Trong lòng Trần Văn hận đến lộn ruột, chẳng qua lúc này hắn cũng không thể trắng trợn động thủ. Nếu hắn ra tay, Khương Vân sẽ không khoanh tay đóng nhìn, Hơn nữa chung quanh còn có nhiều tu luyện giả như vậy, truyền ra thi mất hết mặt mũi của hắn.
- Người trẻ tuổi, ngươi thực sự muốn tiến vào tòa cung điện này sao?
Trên mặt Giới chủ Trần Văn lại ra ý cười, cười hì hì nhìn Hạ Ngôn, thanh âm cũng dịu đi rất nhiều.
- Đúng, ta thật sự muốn tiến vào cung điện này.
Hạ Ngôn đáp lại.
Thổ Cẩu có thể khống chế cả di tích này, Hạ Ngôn đương nhiên không lo lắng mình tiến vào cung điện sẽ bị Diệt Thần Vụ kia công kích.
- Được. Quả nhiên có gan. Như vậy đi, nếu ngươi dám tiến vào trong cung điện, ta liền tặng ngươi một món bảo vật có trợ giúp rất lớn cho ngươi tu luyện.
Giới chủ Trần Văn trước tiên nói vậy, rồi sau đó sắc mặt biến đổi, hung ác nói:
- Chẳng qua, nếu ngươi không dám đi vào, ta cũng sẽ đích thân giết ngươi.
Thanh âm Trần Văn truyền vào trong tai từng tu luyện giả ở đây.
Hạ Ngôn nghe vậy mặt không chút thay đổi, Trần Văn cũng không thể từ biểu tình trên mặt Hạ Ngôn nhìn ra cái gì.
Đám người Huyền Thượng Vũ ngược lại thật lo lắng cho Hạ Ngôn, chẳng qua Khương Vân lại ngăn cản bọn họ xen vào. Vừa rồi Hạ Ngôn đã trao đổi với Giới chủ Khương Vân, trong lòng Khương Vân cũng có một chút nghi hoặc. Chẳng qua hắn tin tưởng Hạ Ngôn sẽ không lỗ mãng dùng tính mệnh của mình đề nói gìỡn.
- Không biết Giới chủ Trần Văn muốn tặng ta bảo vật gì?
Hạ Ngôn mặt không chút thay đổi, vẫn mang theo vẻ tươi cười, không thèm đề ý nhìn Giới chủ Trần Văn.
- Hạ Ngôn. Giới chủ Trần Văn ra tay, tự nhiên sẽ không keo kiệt.
Giới chủ Khương Vân cười nói.
Ánh mắt Trần Văn đảo qua, trừng mắt Khương Vân một cái. Chẳng qua uy lực của ánh mắt này đối với Giới chủ Khương Vân mà nói căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
- Giới chủ Khương Vân nói đúng vậy. Ta ra tay, tự nhiên sẽ không keo kiệt. Như vậy đi, nếu ngươi thật sự dám tiến vào cung điện, ta liền tặng ngươi một món Thần Khí Pháp Tắc.
Giới chủ Trần Văn nói với Hạ Ngôn.
- Thần Khí Pháp Tắc quả thật rất quý báu, nhưng là ta không cần
Hạ Ngôn không chút do dự lắc đầu.
Thần Khí Pháp Tắc đối với một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa mà nói cũng không phải là bảo vật quý hiếm gì, giá trị cũng không phải quá cao. Hơn nữa, phẩm chất của Thần Khí Pháp Tắc rất khó nói. Nếu Trần Văn này tùy tiện lấy ra một món Thần Khí Pháp Tắc, vậy có lẽ căn bản không đổi được bao nhiêu. Quy Nguyên Đan.
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Ánh mắt Trần Văn chuyển sang Hạ Ngôn.
- Như vậy đi, xin Giới chủ Trần Văn tặng ta trăm vạn viên Quy Nguyên Đan.
Hạ Ngôn tùy ý nói.
Trăm vạn viên Quy Nguyền Đan, đổi thành Cửu Nguyên Đan ước chừng một vạn vạn viên. Bình thường lúc đầu tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cũng chỉ sử dụng CửuNguyên Đan. Phải biết rằng, một viên Quy Nguyên Đan tương đương với một trăm viên Cửu Nguyên Đan. Quy Nguyên Đan đối với một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường mà nói là Phi thường xa xỉ.
Mà tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp, tài sản Nguyên Đan của bản thân bình thường cũng chỉ là mấy chục vạn viên Cửu Nguyên Đan mà thôi. Cho dù thêm một chút vật phẩm, tài sản của Thiên Thần cao cấp cao lắm cũng chỉ mấy trăm vạn viên Cửu Nguyên Đan. Đương nhiên còn có một số Thiên Thần cao cấp ngay cả mấy trăm vạn viên Nguyên Đan cũng không có.
Mà hiện tại, Hạ Ngôn vừa mở miệng chính là trăm vạn viên Quy Nguyên Đan. Cho dù là cường giả cấp Điện chủ đều rất khó lấy ra nhiều Quy Nguyên Đan như vậy.
Tỷ như Điện chủ Huyền Thượng Vũ, số lượng Quy Nguyên Đan của hắn cũng chỉ có hơn mười vạn mà thôi. Cộng thân số vật phẩm của hắn, toàn bộ tài sản cũng chỉ xấp xỉ trăm vạn viên Quy Nguyên Đan. Điện chủ Huyền Thượng Vũ từng thình cẩu Giới chủ Khương Vân hỗ trợ luyện chế một món bảo vật thay đổi thời gian lưu tốc, cũng chẳng qua tiêu phí mấy chục vạn Quy Nguyên Đan đề mua tài liệu mà thôi. Đương nhiên, đây là trên Giới chủ Khương Vân không có thu bất kỳ phí dụng gì khác. Nếu là người không quen biết thỉnh cầu Giới chủ Khương Vân ra tay, vậy giá cả thật là khó nói.
Cho nên khi Hạ Ngôn vừa mở miệng, phần đông tu luyện giả bốn phía đều hít sâu một ngụm khí lạnh, thầm nghĩ tiểu tử này thật đúng là dám mở miệng a. Trong này rất nhiều người cho dù táng gia bại sản đều không thể lấy ra nhiều Quy Nguyên Đan như vậy. Mà tu luyện giả đứng ở trong này, trừ hai người Thủy Vụ cùng Lưu Tô ra, coi như đều là Hạch Tâm Điện chủ của các đại thế giới.
Giới chủ Khương Vân nghe thấy lời của Hạ Ngôn, thân hình hơi chút chấn động, rồi sau đó mang theo ý cười nhìn về phía Hạ Ngôn.
Con mắt Giới chủ Trần Văn kia đều muốn rớt ra ngoài, chỉ là căn bản vô dụng. Nếu Hạ Ngôn sợ hắn cũng sẽ không đưa ra yêu cầu như vậy. Hắn muốn công kích Hạ Ngôn cũng không thể làm được. Luận độ cứng cỏi linh hồn, linh hồn của Hạ Ngôn Chỉ sợ không nhỏ yếu hơn hắn.
Hạ Ngôn vẫn một mực sử dụng Linh Hồn Chi Tuyền để cường hóa linh hồn của mình. Cường giả cấp Giới chủ đều không có khả năng sử dụng bảo vật dạng Linh Hồn Chi Tuyền như hắn. Bảo vật có thể cường hóa linh hồn đều Phi thường quý báu, hơn nữa Phi thường hiếm có. Đại bộ phận bảo vật có thể cường hóa linh hồn của tu luyện giả cũng đều là không thể sử dụng vô hạn.
Một loại bảo vật bình thường sau khi sử dụng một đoạn thời gian sẽ mất hiệu quả. Tài sản của Giới chủ Trần Văn cũng không phải vô hạn. Quy Nguyên Đan hiện tại hắn mang theo cũng chỉ hơn một trăm vạn viên mà thôi. Nếu thật sự đưa cho Hạ Ngôn, vậy Quy Nguyên Đan hắn còn lại liền rất ít.
- Giới chủ Trần Văn. Với địa vị của ngươi, một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan này còn không phải là một chuyện quả nhỏ nhặt?
Giới chủ Khương Vân thấy Trần Văn trầm ngâm không quyết định, liền cười nói một câu.
- Lấy thân phận của Giới chủ Trần Văn, đừng nói là trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, cho dù là ngàn vạn viên Quy Nguyên Đan đều không thành vấn đề.
Điện chủ Huyền Thượng Vũ cũng nói thêm một câu.
- Hừ, người trẻ tuổi, một trăm vạn Quy Nguyên Đan này ta có thể tặng cho ngươi. Nhưng nếu cuối cùng ngươi không dám tiến vào cung điện, vậy đừng trách ta không khách khí.
Trần Văn lạnh lùng nói, sau đó lại nhìn về phía đám Khương Vân:
- Các ngươi cũng đều nghe rõ rồi chứ hả? Lát nữa nếu các ngươi ngăn cản ta ra tay, đừng trách ta trở mặt.
- Vây xin Giới chủ Trần Văn trước tiên đưaNguyên Đan cho ta đi!
Hạ Ngôn ở trước mặt Giới chủ Trần Văn đột nhiên thò một tay ra, miệng theo đó nói một câu Như vậy.
- Cái gì?
- Tiểu tử, lá gan ngươi thật lớn.
- Chẳng lẽ Giới chủ đại nhân của chúng ta còn quỵt Quy Nguyên Đan của ngươi sao hả?
Một đám cường giả cấp Điện chủ dưới tay Giới chủ Trần Văn nhất thời nổi giận quát Hạ Ngôn.
- Ha ha. Không phải ta không tin Giới chủ đại nhân, mà là ta thích cảm giác tài phú cầm vào trong tay. Huống hồ, Giới chủ Trần Văn chẳng lẽ sợ ta chạy sao chứ?
Hạ Ngôn cười đáp lại.
Cơ thịt khóe miệng Trần Văn kịch liệt co giật vài lẩn, lúc này mới hồi phục.
Cuối cùng, hắn lật tay một cái lập tức có thêm một cái nhẫn không gian.
- Trong nhẫn này có một trăm vạn Quy Nguyên Đan. ta cho ngươi!
Trần Văn cắn răng nói với Hạ Ngôn.
“Tiểu tử này cho dù chết dưới cửa chính cung điện, chiếc nhẫn này cũng không bị hủy diệt, la có thể nghĩ biện pháp thu hồi”. Trần Văn thầm nghĩ trong lòng: “Mà cuối cùng nếu hắn không dám tiến vào trong cung điện, như vậy ta sẽ...”
Nghĩ vậy, Trần Văn lộ ra nụ cười âm trầm không dễ phát hiện.
Hạ Ngôn tiếp nhập chiếc nhẫn Giới chủ Trần Văn đưa tới, ý niệm Khẽ động liền trực tiếp tiến vào trong nhẫn, xem xét một lát xác định trong nhẫn quả thật có trăm vạn Quy Nguyên Đan.
- Đa tạ Giới chủ Trần Văn. Một trăm vạn Quy Nguyên Đan này, ta xin nhận.
Hạ Ngôn cười nói, rồi sau đó ánh mắt xoay chuyển, nhìn về phía tu luyện giả bốn phía:
- Hiện tại, ta muốn tiến vào cung điện. Các vị nếu. có hứng thú, có thể theo ta cùng tiến vào...
Bình luận facebook