• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Linh Vực (3 Viewers)

  • Chương 270

Dịch: GLOMED


"Đi!"


Tống Đình Ngọc huy động cánh chim bảy màu, một tay nắm lấy Tần Liệt rồi bay vút lên trời.


Chiến sĩ Giác Ma tộc năm sừng dù thế nào cũng có thực lực tương đương với võ giả Như Ý cảnh của Nhân tộc,không những thế hắn còn có một đầu Tứ giai Phệ Hồn thú, với lực lượng khủng bố như vậy không phải nàng cùng Tần Liệt có thể ứng phó nổi.


Sau khi nhìn thấy Phệ Hồn thú xuất hiện, Tống Đình Ngọc đã biết rõ nàng sở dĩ không phát hiện ra chấn động tồn tại của cường giả Giác Ma Tộc trong thành là vì con thú này.


Tứ giai Phệ Hồn thú có năng lực ẩn dấu khí tức linh hồn và cũng có thể đánh lừa linh hồn lực nhìn trộm của đối phương, do đó làm cho nàng không cách nào thăm dò được chấn động linh hồn ở trong thành, cho nên cũng không phát hiện ra gã chiến sĩ năm sừng đang ẩn núp.


"Ô ngao!"


Tên chiến sĩ Giác Ma tộc há miệng kêu to, tiếng kêu gào như kiếm sắc, châm nhọn có thể xuyên kim phá thạch, âm thanh bén nhọn xoáy sâu vào trong óc Tần Liệt và Tống Đình Ngọc.


Mà ngay cả hư không giống như cũng bị sóng âm đâm rách toác ra, bầu trời hiển hiện từng vệt khe hở đẹp mắt.


"Rắc rắc rắc!"


Tần Liệt ôm lấy đầu, lực xuyên phá đáng sợ của sóng âm kia làm cho hắn bây giờ chỉ thấy đầu như muốn vỡ tung ra, thất khiếu cũng muốn rỉ máu. Ở cạnh hắn, Tống Đình Ngọc toàn thân đang dốc sức bay đi cũng đột nhiên cứng đờ, tốc độ bay lên do đó cũng bị chậm lại ít nhiều.


Trên gương mặt xinh đẹp của nàng hiện lên sự đau đớn hiển nhiên công kích của sóng âm kia đã làm nàng đau khổ không ít.


"Ô ô ô!"


Từ dưới toà thành, Phệ Hồn thú phát ra âm thanh giống như tiếng kêu gào vang lên, con thú này đã tiến giai tới cấp bốn cho nên từ trên người nó đang phát ra những sợi linh hồn xám xịt có vẻ mờ ảo khó chịu.


Những sợi hồn phách đang bay ra đột nhiên biến đổi, ngưng tụ thành từng đám hung hồn, âm quỷ giương nanh múa vuốt cực kỳ hung dữ, từng sợi phân hồn của con thú này theo gió phóng đến, từng cỗ khí lạnh âm trầm phát ra tà ác kinh khủng, chấn động cả linh hồn. Bọn chúng như sóng biển cuồn cuộn hướng về Tống Đình Ngọc và Tần Liệt, cuốn phăng đi sự tỉnh táo và đánh tan tâm hồn của bọn hắn.


Trong óc của Tần Liệt lúc này chỉ còn biển máu sôi trào, xương chất thành núi, người chết bạt ngàn, vô số oán linh, quỷ hồn xuất hiện như kéo hắn xuống Cửu U luyện ngục,vực sâu Tử Vong. Tâm thần và hồn phách của hắn đang bị ăn mòn cùng Hồn hồ ở trong óc.


Tần Liệt chỉ mới đạt tới Vạn Tượng cảnh sơ kỳ, Hồn Hồ vừa mới ngưng luyện ra, ở trong đó bây giờ phảng phất như có vô số thi thể hư thối chồng chất lên nhau, từng đám u hồn ác quỷ trôi nổi lượn lờ.


"Tần Liệt!" Tống Đình Ngọc kêu khẽ, thanh âm phát ra như kiếm quang sắc bén đâm vào trong hải hồn thức tỉnh ý niệm của hắn.


Toàn thân Tần Liệt chấn động, tinh thần ý thức nỗ lực tụ tập hướng về Trấn Hồn Châu.


Tựa hồ cảm ứng thấy sợ hãi bất an, run rẩy từ linh hồn của hắn, từ Trấn Hồn Châu phát ra từng đạo hào quang tinh lọc từng đám tà ác, tiêu diệt hết sạch dơ bẩn tội lỗi trong tâm hồn hắn. Từ giữa cung mày của hắn, Trấn Hồn Châu toả sáng bay ra, quang mang rực rỡ chiếu rọi hết thảy tà ác xung quanh, những cảm xúc trái chiều, những ảo giác mê hoặc như sương mù bị thổi bay rồi nhanh chóng tan biến.


Trong thức hải, Hồn hồ vốn đang dơ bẩn cũng trở nên sáng trong, sạch sẽ.


Con mắt đang u ám của Tần Liệt trở nên sáng quắc, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua sau lưng, từ hai con ngươi bắn ra lửa điện, toàn thân tiếng sấm ầm ầm.


Từng tia chớp dài hẹp chớp loé không ngừng như điên vũ điện xà đang quấn quýt uốn lượn quanh thân hắn, chúng phát ra tiếng nổ đì đùng không ngừng bạo tạc từ thân thể hắn bắn ra xung quanh.


Bốn phương tám hướng những phân hồn Phệ Hồn Thú đang xông tới kích động tâm tư đen tối, bào mòn tư tưởng ý chí trong đầu của hắn vậy mà khi tới gần lập tức bị lôi điện đánh tan, nhao nhao hóa thành khói nhẹ tan biến thành hư vô.


Mà ngay cả linh hồn Tống Đình Ngọc đang bị trùng kích bởi phân hồn Phệ Hồn Thú cũng bởi vì hắn vận chuyển ra Thiên Lôi cức lập tức không hề ảnh hưởng gì nữa.


Lực lượng lôi điện chính là khắc tinh của hết thảy mọi linh hồn ý niệm tối tăm, tà ác, mặc dù cảnh giới Tần Liệt mới chỉ là Vạn Tượng, nhưng khi hắn toàn lực thúc dục lực lượng Lôi Đình thì những phân hồn đang trùng kích bọn hắn cũng đành thúc thủ vô sách.


"Dùng Tịch Diệt Huyền Lôi oanh tạc phía dưới!" Tống Đình Ngọc cắn răng quát khẽ, khóe môi nàng đang thấm ra từng vệt máu đỏ thẫm.


Tần Liệt hết nhìn con Phệ Hồn thú như núi lao nhanh đến, lại nhìn lên tên Giác Ma tộc ở trên lưng con thú đang vung vẫy cây Lang Nha Bổng cực lớn bằng xương trắng hếu, gã đang nhe răng trợn mắt nhìn hắn cười quái dị. Trong mắt Tân Liệt hiện lên một tia quyết liệt, không chút do dự ba quả Tịch Diệt Huyền Lôi cùng một lúc từ lòng bàn tay hắn bắn nhanh ra như ba đạo thiểm điện nhắm vào Phệ Hồn Thú đang lao tới.


"Nổ!" Ý niệm trong lòng Tần Liệt khẽ động, hai con ngươi điệnmang bắn ra lập loè.


"Oanh! Oanh! Oanh!"


Ba tiếng oanh minh rung trời chuyển đất cùng vang lên một chỗ trong toà thành truyền tới, từng toà phòng cốt to lớn cùng lúc sụp đổ, mảnh vụn cùng bụi đá cuồn cuộn bốc lên thành từng đám khói mù tối tăm bao quanh một khu vực rộng lớn.


"Ngao!"


Trong nhất thời không thể nhìn thấy Phệ Hồn thú cùng gã Giác Ma tộc kia, nhưng từ trong khói bụi truyền ra tiếng thú rống đang bị chọc giận, lẫn trong tiếng gầm rú thân ảnh Phệ Hồn thú từ trong phế tích xông ra, toàn thân máu me tung toé loang lổ cả thân hình khổng lồ của nó.


Ba quả Tịch Diệt Huyền Lôi vậy mà cũng không nổ chết được con thú này ngược lại máu đen toàn thân đang chảy ra ròng ròng càng kích phát thú tính điên cuồng của nó.


Ở trên thân con thú, gã chiến sĩ năm sừng Giác Ma tộc toàn thân dính đầy tro cát cốt phấn, bộ dáng hơi lộ ra vẻ chật vật, nhưng mà tuyệt nhiên không có một điểm thương tích nào cả.


"Tịch Diệt Huyền Lôi của ta vốn có thể giết chết Thông U cảnh cường giả hơn nữa còn trực tiếp nổ tung bên cạnh thân thể nó. Nhưng Phệ Hồn thú cấp bốn so với Thông U cảnh cường giả bình thường còn đáng sợ hơn, hơn nữa nó còn là Minh Thú, sự cường hãn của thân thể còn vượt quá xa nhân tộc, cho nên muốn dựa vào Tịch Diệt Huyền Lôi diệt sát Phệ Hồn thú chỉ sợ có chút khó khăn." Nhìn thấy Phệ Hồn thú không chết, sắc mặt Tần Liệt không khỏi ngưng trọng lên, vội vã hướng Tống Đình Ngọc nói ra: "Đối với gã Giác Ma tộc này, Tịch Diệt Huyền Lôi lại càng không có khả năng diệt sát rồi. Uy lực của nó có hạn, cũng không phải vô địch, muốn dựa vào Tịch Diệt Huyền Lôi đuổi giết hai tên này chỉ là vô vọng thôi."


Những lời này vừa mới thốt ra, bổng nhiên hắn cảm thấy thân hình nhẹ bổng, bên tai phát ra tiếng vù vù rồi bay vèo ra ngoài thành.Thì ra Tống Đình Ngọc đã chộp lấy hắn rồi quẳng ra ngoài một cánh rừng.


Ngay lúc Tần Liệt cho rằng Tống Đình Ngọc muốn bỏ rơi hắn, một mình sử dụng cánh chim bảy màu chạy trốn thì hắn phát hiện Nàng còn đang mắc kẹt ở bên trong thành.


"Rầm!"


Thân hình Tần Liệt rơi xuống một mảnh rừng um tùm, những lùm cây cao ngất xung quanh như đánh hơi được mùi máu tươi của thú dữ đều nhao nhao xô lại.


Hắn lập tức dùng Lôi Điện đốt sạch toàn bộ đám cây cối đang bò tới xung quanh, khi ngẩng đầu nhìn lên liền phát hiện toàn thân Tống Đình Ngọc được bao quanh bởi hào quang bảy màu lưu chuyển đang lơ lửng cao cao trên bầu trời của toà thành,từ trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng toả ra hào quang chói lọi.


Trong lòng bàn tay nàng từ lúc nào xuất hiện một quả cầu loé ra thần quang bảy màu óng ánh, quả cầu chỉ lớn cỡ nắm tay, trên bề mặt có chi chit lỗ nhỏ. Từ trong mỗi lỗ nhỏ đó chiếu ra từng đạo ánh sáng màu sắc rực rỡ, trong mỗi đạo ánh sáng đều ẩn chứa uy năng bàng bạc mang theo nguồn năng lượng làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.


Hai tay Tống Đình Ngọc nắm chặt quả cầu đang phát sáng, từng sợi thần quang bảy màu mảnh mai quấn quanh từng đầu ngón tay thon dài của nàng. Những sợi quang mang này từ bên trong quả cầu phát ra giống như dây leo ngoằn ngoèo dần bò lan đến hai tay của nàng, cánh tay, quấn quanh nửa người trên rồi lan xuống vòng eo nhỏ nhắn, dọc theo cặp đùi thẳng tắp bò xuống mắt cá chân…


Vào lúc này một cỗ thần uy lầm lẫm xen trong từng đạo quang mang bảy màu từ thân thể nàng bành trướng ra ngoài, khí thế trên người Tống Đình Ngọc đột nhiên tăng vọt giống như nàng đang đột phá bức tường giới hạn, thực lực bạo tăng.


Từng chấn động dũng mãnh từ trên người nàng tuôn ra lại làm cho Tần Liệt kinh hãi dị thường. Lúc này Tần Liệt càng biết rõ thực lực chân chính của Nàng không ngờ thật đáng sợ như vậy.


"Tần Liệt! Ngươi đi trước đi! Hãy chạy về hướng rút lui chúng ta đã định sẵn!" Tống Đình Ngọc đang lơ lửng giữa không trung, đôi mắt sáng lạnh lùng bao quát lấy Phệ Hồn thú bên dưới và cả gã Giác Ma tộc năm sừng trên người nó, nhưng miệng lại hướng Tần Liệt phân phó.


Tần Liệt trầm mặt, hắn ngẩng đầu nhìn Tống Đình Ngọc toàn thân toát ra hào quang rực rỡ nhìn như vị Thần nữ bảy sắc cầu vồng, thâm tâm vẫn còn do dự.


"Đi!" Tống Đình Ngọc quát khẽ.


Tần Liệt khẽ gật đầu rồi không nói thêm tiếng nào, dứt khoát quay đầu hướng phía U Minh Chiến Trường phóng đi với tốc độ nhanh nhất có thể.


Hắn tự nhiên hiểu được, nếu ở lại hắn chỉ làm cho Tống Đình Ngọc trở nên vướng víu, chiến đấu giữa cấp độ này thì tác dụng của hắn cực kỳ bé nhỏ, không những không giúp được gì hắn còn trở thành gánh nặng cho Nàng.Vì vậy hắn lựa chọn rút lui.


Sắc mặt hắn âm trầm vô cùng, trong nội tâm cảm thấy vô cùng uỷ khuất, lần đầu tiên hắn vì cảnh giới bản thân thấp kém mà tức giận.


"Thực lực chưa đủ! Cảnh giới chưa đủ! Với lực lượng củaTa ngay cả tư cách tham dự đều không có!" Tần Liệt âm thầm cắn răng, thần sắc có chút hung ác dữ tợn, sâu trong ánh mắt toát ra vẻ không cam lòng cùng phẫn nộ.


Hắn vừa hướng về phía xa chạy đi vừa quay đầu nhìn lại Tống Đình Ngọc trên bầu trời. Trên hư không của toà thành lúc này, Tống Đình Ngọc Đang chiến đấu kịch liệt với gã chiến sĩ Giác Ma Tộc năm sừng và đầu Phệ Hồn Thú, ở khoảng cách xa như vậy hắn vẫn nghe thấy từng tiếng nổ vang do va chạm vang lên, nhìn thấy quang mang chói mắt sau lưng sáng rực, cảm ứng được từng chấn động bàng bạc do năng lượng khủng bố phát ra làm cho người ta sợ hãi.


Tràng cảnh chiến đấu ác liệt như vậy làm cho Hắn đã rút lui vẫn không nén nổi quay đầu lại xem.


Hắn phát hiện ở xa xa hào quang bảy sắc cầu vồng dần dần trở nên ảm đạm, có thể cảm ứng được năng lượng chấn động do Tống Đình Ngọc phát ra đang chậm rãi suy yếu...


"Nơi này là U Minh giới!" Tần Liệt gầm nhẹ.


Ở U Minh giới, linh lực của Tống Đình Ngọc một khi suy giảm nếu muốn khôi phục sẽ hết sức khó khăn, hơn nữa nàng còn cần Linh lực để che chở, bảo vệ toàn thân từng thời khắc, phòng ngừa Minh Ma khí xâm nhập.


Ở chỗ này, nàng tuyệt đối không có cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực ngược lại còn phải chịu đủ loại ảnh hưởng của hoàn cảnh.


Mà gã cường giã Giác Ma tộc kia lại khác, hắn hoàn toàn không có bất lợi gì cũng như không bị hạn chế bởi hoàn cảnh do đó có thể thoải mái phát huy ra lực lượng lớn nhất của hắn.


Chứng kiến quang mang bảy sắc cầu vồng của Tống Đình Ngọc ngày càng ảm đạm, khí tức sinh mệnh của Nàng ở phía sau đang nhanh chóng suy yếu, bước chân đang tháo chạy của Tần Liệt như đeo phải chì, trở nên càng ngày càng nặng nề chậm dần.


Hắn đột nhiên ngừng lại, nội tâm tranh đấu kịch liệt.


"Quay lại, hay là không đây..." Hắn cứ đứng bần thần trên mặt đất, nghoảnh đầu nhìn về phía xa xa tự hỏi bản thân, hào quang cầu vồng lúc sáng ngời khi ảm đạm. Hắn không biết Tống Đình Ngọc có thể trốn được hay không?


Dựa theo đánh giá hiện tại của hắn,hào quang của Tống Đình Ngọc dần ảm đạm đi trông thấy báo hiệu thất bại không thể tránh khỏi, hoàn cảnh của nàng bây giờ đúng thật lành ít dữ nhiều.


Nhưng có quay lại, hắn cũng chưa chắc có thể giúp đỡ nổi, hơn nữa tám chín phần mười bị giết.


Còn nếu không quay lại, có cố gắng hắn còn có thể tạm thời tránh được một kiếp, hắn toàn thân bấn loạn, tự vấn lòng... Hắn có hay không có thể thoát ra khỏi cửa ải này…


Cho dù bây giờ có thoát được, nhưng nếu lúc này hèn nhát trốn tránh thì có hay không trở thành tâm ma ám ảnh hắn? Rồi cuộc sống cả đời sau này của hắn sẽ là sự tra tấn dài đằng đẵng?


Tần Liệt hít sâu một hơi, cố gắng làm cho chính mình tỉnh táo lại, dùng lý trí giằng co lẫn lộn với tình cảm.


Đột nhiên, những tràng cảnh lúc trước chứng kiến lại hiện ra trong đầu hắn: Trong phòng lớn, nguyên một đám nữ nô đang bị nhốt trong lồng xương, tâm trí bị mê hoặc mất phương hướng, trong mắt chỉ có ** hào quang, các nàng đều mang cái vòng, mông chổng lên...


Những nữ nô kia đều do gã Giác Ma tộc năm sừng ấy nuôi nhốt, mà ánh mắt gã tộc nhân Giác Ma tộc này khi nhìn về phía Tống Đình Ngọc cũng không che dấu vẻ dâm ô.


Nội tâmTần Liệt ầm ầm chấn động.


"Chết thì chết a!"


Hắn cắn chặt răng nổi giận gầm lên một tiếng, huy động lực lượng toàn thân rồi quay ngược lại hướng vừa thoát đi bay tới.


Còn lại năm quả Tịch Diệt Huyền Lôi tất cả đều bị hắn lấy ra, hai tay nắm chặc Tịch Diệt Huyền Lôi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hướng toà thành, sâu trong con ngươi hiển hiện vẻ quyết liệt thô bạo.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom