Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31
Bởi vì bầu không khí yên tĩnh, tiếng chửi bới tức giận của Trưởng phòng Lâm trong điện thoại trở nên cực kỳ rõ ràng, trong chớp nhoáng, mọi người ở phòng PR giật mình kinh ngạc, sửng sốt trợn tròn hai mắt.
Hôm sau, từ sáng sớm Hạ Tử Du đã nhận được điện thoại của chị Dư.
Hạ Tử Du đoán chừng Đàm Dịch Khiêm sẽ cho cô quay lại Đàm thị làm việc, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.
Nhưng cô hiểu được, sau khi Đàm Dịch Khiêm giúp đỡ nhà họ Hạ, quan hệ giữa cô và Đàm Dịch Khiêm không còn đơn giản nữa. Tương lai, cô như lưới rách cá chết ngay cả cơ hội thoát ra cũng không có. . . . . .
Sau khi dùng xong bữa sáng, Hạ Tử Du đến Đàm thị.
Đàm Dịch Khiêm ngồi sau bàn làm việc, dáng vẻ làm việc nghiêm túc phong độ tao nhã, hoàn toàn không hờ hững như thường ngày.
Hạ Tử Du đứng trong phòng làm việc của anh, cũng như lần trước, anh không ngẩng đầu nhìn cô nhưng vẫn biết chính xác là cô. Vừa mở miệng đã nói về công việc, “Thư ký Hạ, tối nay lãnh đạo Clease của ngân hàng New York sẽ đến thành phố Y, tối nay cô tham dự cùng tôi, nhân tiện giúp tôi sắp xếp tiệc xã giao phòng PR.”
Hạ Tử Du gật đầu, “Vâng.”
Cho đến khi Hạ Tử Du xoay người rời đi, Đàm Dịch Khiêm vẫn không ngước mắt lên nhìn Hạ Tử Du, nhưng cách giao tiếp như vậy cũng làm Hạ Tử Du thở phào nhẹ nhõm. Dù sao điều cô muốn ở Đàm thị chính là trạng thái công việc lành mạnh, chứ không phải chịu đựng cuộc sống riêng tư gây ảnh hưởng đến cô.
———–
Phòng PR.
Hạ Tử Du dùng thân phận thư ký tổng giám đốc tới văn phòng quản lý của phòng PR, thông báo, “Tối nay tổng giám đốc sẽ đi xã giao với lãnh đạo Clease của ngân hàng New York, hy vọng các anh chị phòng PR có thể phối hợp.”
Quản lý phòng PR mới nhậm chức Trần Tố gật đầu cung kính, “Vâng.”
Hạ Tử Du xoay người rời đi, quản lý Trần vội mở cửa phòng giúp Hạ Tử Du.
Nhìn quản lý Trần nịnh nọt Hạ Tử Du, tất cả đồng nghiệp phòng PR đều dùng ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm vào Hạ Tử Du.
Đám người Diêu Thục Nhi lại càng nói to nói nhỏ, “Làm thư ký có gì đặc biệt hơn người chứ. . . . . .”
Hạ Tử Du không để bụng lời nói châm biếm của nhóm đồng nghiệp ngày trước, đang định đi vào thang máy thì tiếng chuông điện thoại của cô lại vang lên.
Hạ Tử Du dừng bước lấy điện thoại ra, liếc nhìn só điện thoại xa lạ trên màn hình, Hạ Tử Du chần chừ nhấn nút trả lời.
Ai ngờ vào lúc này, Lâm Khả Khả lại thừa dịp lúc cô cúi đầu nhìn màn hình điện thoại công khai dùng khuỷu tay huých mạnh vào cô từ phía sau.
“A!” Bởi vì không hề báo trước, Hạ Tử Du lảo đảo, di động rơi xuống còn người thì súy nữa ngã sấp xuống.
Đám người Lâm Khả Khả làm bộ như không có việc gì đứng im tại chỗ, quản lý Trần phòng PR vội vàng đỡ Hạ Tử Du dậy trước tiên, tức giận mắng cấp dưới, “Các cô làm gì vậy?”
Mọi người nhất thời yên lặng, mà Hạ Tử Du lại hơi nhíu mày vì đau đớn ở lưng.
Tiểu Nghệ bạn tốt trước đây của Hạ Tử Du không đành lòng thấy Hạ Tử Du bị bắt nạt mà khúm núm nên nhặt điện thoại lên hộ Hạ Tử Du.
Tiểu Nghệ vừa định trả điện thoại di động cho Hạ Tử Du thì điện thoại của cô lại truyền đến một tiếng trách mắng hung ác mà sắc bén ——
“Hạ Tử Du, cô đúng là rất giỏi chuyện qua cầu rút cầu, nếu không phải tôi sắp xếp cho cô lên giường với tổng giám đốc thì cô có thể có ngày hôm nay sao? Cô không cho tôi có ngày tốt lành, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô, cô nhớ kỹ cho tôi!!”
Hôm sau, từ sáng sớm Hạ Tử Du đã nhận được điện thoại của chị Dư.
Hạ Tử Du đoán chừng Đàm Dịch Khiêm sẽ cho cô quay lại Đàm thị làm việc, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.
Nhưng cô hiểu được, sau khi Đàm Dịch Khiêm giúp đỡ nhà họ Hạ, quan hệ giữa cô và Đàm Dịch Khiêm không còn đơn giản nữa. Tương lai, cô như lưới rách cá chết ngay cả cơ hội thoát ra cũng không có. . . . . .
Sau khi dùng xong bữa sáng, Hạ Tử Du đến Đàm thị.
Đàm Dịch Khiêm ngồi sau bàn làm việc, dáng vẻ làm việc nghiêm túc phong độ tao nhã, hoàn toàn không hờ hững như thường ngày.
Hạ Tử Du đứng trong phòng làm việc của anh, cũng như lần trước, anh không ngẩng đầu nhìn cô nhưng vẫn biết chính xác là cô. Vừa mở miệng đã nói về công việc, “Thư ký Hạ, tối nay lãnh đạo Clease của ngân hàng New York sẽ đến thành phố Y, tối nay cô tham dự cùng tôi, nhân tiện giúp tôi sắp xếp tiệc xã giao phòng PR.”
Hạ Tử Du gật đầu, “Vâng.”
Cho đến khi Hạ Tử Du xoay người rời đi, Đàm Dịch Khiêm vẫn không ngước mắt lên nhìn Hạ Tử Du, nhưng cách giao tiếp như vậy cũng làm Hạ Tử Du thở phào nhẹ nhõm. Dù sao điều cô muốn ở Đàm thị chính là trạng thái công việc lành mạnh, chứ không phải chịu đựng cuộc sống riêng tư gây ảnh hưởng đến cô.
———–
Phòng PR.
Hạ Tử Du dùng thân phận thư ký tổng giám đốc tới văn phòng quản lý của phòng PR, thông báo, “Tối nay tổng giám đốc sẽ đi xã giao với lãnh đạo Clease của ngân hàng New York, hy vọng các anh chị phòng PR có thể phối hợp.”
Quản lý phòng PR mới nhậm chức Trần Tố gật đầu cung kính, “Vâng.”
Hạ Tử Du xoay người rời đi, quản lý Trần vội mở cửa phòng giúp Hạ Tử Du.
Nhìn quản lý Trần nịnh nọt Hạ Tử Du, tất cả đồng nghiệp phòng PR đều dùng ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm vào Hạ Tử Du.
Đám người Diêu Thục Nhi lại càng nói to nói nhỏ, “Làm thư ký có gì đặc biệt hơn người chứ. . . . . .”
Hạ Tử Du không để bụng lời nói châm biếm của nhóm đồng nghiệp ngày trước, đang định đi vào thang máy thì tiếng chuông điện thoại của cô lại vang lên.
Hạ Tử Du dừng bước lấy điện thoại ra, liếc nhìn só điện thoại xa lạ trên màn hình, Hạ Tử Du chần chừ nhấn nút trả lời.
Ai ngờ vào lúc này, Lâm Khả Khả lại thừa dịp lúc cô cúi đầu nhìn màn hình điện thoại công khai dùng khuỷu tay huých mạnh vào cô từ phía sau.
“A!” Bởi vì không hề báo trước, Hạ Tử Du lảo đảo, di động rơi xuống còn người thì súy nữa ngã sấp xuống.
Đám người Lâm Khả Khả làm bộ như không có việc gì đứng im tại chỗ, quản lý Trần phòng PR vội vàng đỡ Hạ Tử Du dậy trước tiên, tức giận mắng cấp dưới, “Các cô làm gì vậy?”
Mọi người nhất thời yên lặng, mà Hạ Tử Du lại hơi nhíu mày vì đau đớn ở lưng.
Tiểu Nghệ bạn tốt trước đây của Hạ Tử Du không đành lòng thấy Hạ Tử Du bị bắt nạt mà khúm núm nên nhặt điện thoại lên hộ Hạ Tử Du.
Tiểu Nghệ vừa định trả điện thoại di động cho Hạ Tử Du thì điện thoại của cô lại truyền đến một tiếng trách mắng hung ác mà sắc bén ——
“Hạ Tử Du, cô đúng là rất giỏi chuyện qua cầu rút cầu, nếu không phải tôi sắp xếp cho cô lên giường với tổng giám đốc thì cô có thể có ngày hôm nay sao? Cô không cho tôi có ngày tốt lành, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô, cô nhớ kỹ cho tôi!!”
Bình luận facebook