• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full List truyện vkook (3 Viewers)

  • Phần 25: Chân tình của cậu chủ.

À à bây giờ có thể bỏ qua chuyện mấy cái cúc áo đi. Chuyện quan trọng bây giờ là cậu chủ đang bộc lộ thú tính ở phía trên Jungkook kìa.




"Cậu chủ tính làm gì?"




"Em nghĩ anh cởi áo cho em ngắm thôi chắc?"




Từ bao giờ cậu biết nói mấy câu châm biếm kiểu vậy a?




"Đừng bảo là..."




"Hì hì..."




Đã bảo đừng có cười hì hì kiểu đó rồi mà dị phát khiếp ấy!




"Hôm nay phải cho em biết, độc ác với anh thì sẽ có kết cục thế nào?"




Cái gì mà độc ác hả? Cậu gần 10 năm cật lực phục vụ cho cậu chủ, tắm rửa ăn uống đều là cậu, kể cả lần đầu của cậu cũng đưa cho cậu chủ để cậu chủ giải quyết nhu cầu sinh lý rồi. Còn bảo cậu độc ác?




"Là sao chứ em không hiểu?"




Jungkook trợn tròn mắt, chân tay không thể động đậy. Mùi rượu lan tỏa từ trên xuống nồng nặc. Tại sao mỗi lần uống rượu say lại...




"Em còn giả vờ không biết à?" Anh cởi xong áo liền cúi thấp xuống tai cậu thì thầm từng tiếng "Biết tình cảm của người ta mà vẫn giả vờ như không biết gì là một cái tội đấy."




Gì chứ?




"Mau bỏ ra, em phải về phòng..."




"Không có đi đâu hết."




Taehyung đổi lại, lấy tay ghìm tay của cậu, hai chân thì từ từ chen vào giữa hai chân Jungkook, kéo rộng ra hai bên.




Đèn phòng vẫn sáng, bao nhiêu cử động của hai người đều lọt vào mắt đối phương. Jungkook nhà ta đã sớm đỏ mặt rồi.




"Đừng có như vậy mà, cậu chủ mau ngủ đi..."




Taehyung lừ mắt một cái, sau đó liền mạnh mẽ đè Jungkook xuống, môi cũng mạnh mẽ mà hôn lên. Đầu lưỡi tham lam len lỏi vào. Cả người Jungkook như run bật lên, cố gắng vùng vẫy thoát khỏi.






"Ưm...Bỏ...bỏ ra!"




Jungkook dùng hết sức lực bật dậy, đè chặt Taehyung xuống giường, môi cậu đã sưng tấy.




Nằm bên dưới, Taehyung vẫn lờ mờ nhìn con người đang nửa quỳ nửa ngồi trên người mình. Đôi mắt cậu tràn ngập giận giữ.




Jungkook lao xuống, ngậm chặt môi Taehyung, như một con hổ đói. Mút rồi cắn. Cậu như muốn giải tỏa hết những khó chịu trong người mấy ngày nay. Anh cứ nằm bên dưới hưởng thụ, hai tay ôm lấy lưng cậu.




"Hah...ah..."




Hai người cứ vậy quấn quít trên giường, cơ thể cọ xát lẫn nhau. Lần này có khác với những lần trước, là Jungkook chủ động. Cậu không muốn kìm nén nữa, cậu...




"Ah!"




Jungkook mở bừng mắt, có cảm giác bàn tay nào đó ở dưới đũng quần mình. Vội vàng nhảy khỏi giường, thở gấp từng cơn. Chuyện này đã đi quá xa rồi.




"Jungkook..."




Taehyung ngồi trên giường đăm chiêu nhìn cậu. Anh đã hiểu ra được vấn đề nào đó. Bước xuống giường, đi đến chỗ cậu đứng. Jungkook chỉ biết run run lùi lại. Chẳng mấy chốc đã bị ép vào cửa.




"Lúc nãy là sao? Là em không kiềm chế được đúng không?" Anh ghé sát tai cậu mà nói.




"Không...Không..."




"Là em cũng có tình cảm với anh đúng không?"




"Không phải!" Jungkook bịt hai tai lại, tuyệt đối...Những điều cậu chủ vừa nói tuyệt đối không phải thật!




Ừ thì cứ cho đó là thật đi. Nhưng thời điểm này mà cậu thừa nhận, liệu không phải đau khổ hơn sao? Anh sắp lấy vợ rồi. Người anh ấy cần yêu, người mà gia đình anh ấy muốn anh ấy yêu là một người con gái. Không phải một người con trai nghèo hèn như cậu.




"Đồ ngốc này." Taehyung ôm cậu vào lòng. Hơi ấm từ cơ thể vừa uống rượu tỏa ra. Anh nói rõ, rành mạch nhất có thể. Giống như anh sợ rằng nếu anh nói sai một từ nào đó, lại khiến Kookie suy nghĩ đến già người mất. "Từ nhỏ đến giờ, Lúc anh nói anh thích Kookie, em đều coi nó là một câu nói đùa đúng không?"




"Em..." Nước mắt cậu như muốn trào ra.




"Thực chất đó đúng là một câu nói đùa."




"..."






"Là anh yêu em mới phải."




Anh cười hà hà, mặc cho cậu đỏ mặt tía tai.




"Lúc anh cài hình nền điện thoại là em, lúc anh bị con gái người ta gọi điện ép đưa đi chơi cũng cố ý nói to cho em nghe, lúc anh thấy em đi với người phụ nữ khác thì lại cảm thấy khó chịu đòi em về. Chỉ muốn em nhận ra tấm chân tình anh dành cho em là không hề nhỏ. Em lại gạt đi rồi để mặc anh đến nhà người ta mà không hề nói một câu. Em nghĩ như vậy là có ác hay không?"




"Ư...ư..." Jungkook bịt chặt miệng, không cho tiếng nấc trào ra. Làm ơn đừng nói như vậy nữa.




Dù là cậu yêu anh, hay anh yêu cậu. Cơ bản đó không tuân theo đạo lý.




Cậu yêu anh. Ông bà chủ có đuổi vật cản như cậu ra khỏi nhà để yên tâm cưới Hyerin về cho anh không?




Cậu yêu anh. Sau này người ta có nói cậu vì tiền bạc mà quyến rũ anh không?




Cậu yêu anh. Liệu sau này cả hai có được hạnh phúc hay không?




Tất nhiên là không.




Lấy hết sức đẩy anh ra. Cậu nghẹn giọng "Cậu chủ say rồi....Mau ngủ đi..."




"Kookie ah..."




Rầm.




Cánh cửa mạnh mẽ đóng lại. Bỏ lại chàng trai đứng cười khổ sở.




Chậc, vậy có coi là tỏ tình thất bại không?




________________




Sáng sớm ngày hôm sau. Đầu óc Jungkook choáng váng. Theo thói quen quơ tay nhìn sang đắp chăn cho người bên cạnh. Đột nhiên thấy trống không.




Định thần nhìn lại. Sau đó mới nhận ra mình đã chuyển sang phòng mới.




"Buồn thật..."




Một lúc sau, ai đó ở phòng bên cạnh cũng thức dậy. Gãi tóc gãi tai một hồi. Chợt nhìn thấy bên giường có một ly nước chanh pha mật ong còn ấm. Người đưa thì lại biến đâu mất rồi.






"Hôm qua con dự tiệc nhà Hyerin thế nào?"




Thìa súp đưa gần tới miệng chợt dừng lại. Mãi rồi Taehyung thấy bữa ăn thường ngày đều vô vị.




"Ưm...bình thường ạ..."




Chủ tịch Kim nghe vậy cũng không biết nói gì thêm.




"Ừm...Cố gắng làm quen với nhà người ta đi."




Taehyung lại cúi xuống tiếp tục ăn. Mệt mỏi thật.




"Cậu chủ...nước đây."




Jungkook bẽn lẽn cầm ly nước cam tới. Ha, bây giờ cả nói chuyện cũng không được tự nhiên như trước. Ức chế lại chồng ức chế.




"Hai đứa không ngủ cùng nhau có phải thấy trống vắng lắm không?"




Câu nói vừa phát ra từ miệng phu nhân, cả hai đã giật mình suýt té, ly nước cam trên tay Jungkook cũng rơi xuống văng tung tóe trên quần áo cậu.




"Chết...cháu...cháu phải lên phòng tắm một chút."




Cậu luống cuống ba chân bốn cẳng đi lên lầu. Taehyung chán nản ngồi một lúc. Sau đó chợt nhớ ra gì đó liền chạy theo sau.




Cậu vừa đóng cửa phòng, anh cũng phi thẳng vào phòng khóa cửa lại, vội vã bật máy tính lên.




Màn hình máy tính lập tức bị chia làm bốn, toàn bộ cảnh căn phòng của Jungkook hiện lên.




Taehyung cười một nụ cười gian xảo. Quả thật không phí tiền mua máy quay lén.




End chap 25.




Chap trước au có ra câu đố là ai đoán được Tae mua gì ở cửa hàng điện tử sẽ được nêu tên bảng vàng và chưa đầy 10 phút đã có người đoán ra. LoL




Au dễ đoán vậy sao? Tui khổ tâm quá mà~~~~~




Đó là cam quay lén!




Mẹ đoán được đầu tiên là:




@SharonNguyen1412 : Cưng thật sự nguy hiểm ="= có phải cưng lén ngồi rình sau lưng khi ta đang đánh máy không a~ Tiện thể hãy đoán xem chồng ta sau này liệu có đẹp trai như Tae hay không? Tiện thể thì cưng mau đi làm thầy bói hay gì đó đi. Tiện thể đoán cho ta số độc đắc sổ số Bình Dương ngày mai...




@TraMyDangTran : Cưng nói là biết là camera nhưng cmt không kịp nên ta cho vào luôn. Thêm nữa là cưng đã phát hiện lỗi sai chính tả (Cái thứ khó xuất hiện trong fic của một author hoàn hảo như ta.) nên ta tuyên dương cưng là người có con mắt diều cmn hâu.




ps: Thường thì "đồ chơi" người ta bán ở cửa hàng sệch toi riêng nhé. Không ai bán ở cửa hàng điện tử cho bạn Tae "chong xáng" mua đâu. :v
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom