Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 71: 71: Canh Một 3
Anh lại tỉ mỉ cạo sạch râu vừa kịp nhú đầu xanh dưới cằm, sau đó xịt một ít nước hoa nam mà từ trước đến nay anh chưa từng động đến.
Tầng hương đầu là mùi tinh dầu bưởi nho tươi mát sảng khoái, dần về cuối sẽ là hương gỗ trầm lắng dịu dàng.
Sau khi trịnh trọng làm xong tất cả những thứ này thì Phó Tư Bạch mới quay lại phòng ngủ, ngồi bên giường nhìn cô chăm chú.
Cô gái đã rơi vào giấc ngủ say, hai tay hai chân quặp lấy gối của anh, nằm thoải mái như một con gấu nhỏ.
May là anh đã tắm cho mình thật sạch sẽ.
Khóe môi Phó Tư Bạch khẽ nhếch lên, nói đùa: "Khách sạn."
"Tỉnh rồi sao?"
Nếu làm như vậy thì giữa cô và anh...!có lẽ muôn đời muôn kiếp sẽ không trở lại được nữa.
Trong đầu chỉ còn lại một vài hình ảnh vụn vặn, ví dụ như ánh đèn lấp lánh bên bờ sông...!
Cô chưa từng uống say đến vậy, tối qua thật đúng là...!quá khoa trương rồi.
Ôn Từ nhìn anh đầy phòng bị: "Đây là đâu?"
Anh nằm trên ghế sofa trong phòng ngủ, bức bối nghiêng người ngủ thϊếp đi.
"Tối qua em tuyệt lắm đấy."
Vốn tưởng rằng đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì đó, kết quả là chẳng làm được cái gì, ngược lại còn biến thành rước một tổ tông say rượu về nhà để hầu hạ.
"..."
Cuối cùng cũng tẩy trang xong, Phó Tư Bạch lại lấy kem dưỡng da dành cho nam giới mà quản gia đã chuẩn bị cho anh ở trong tủ ra.
"Tại sao em không thích tôi?" Giọng nói của anh lộ rõ sự kìm nén và run rẩy: "Tôi không đẹp trai sao? Hay là tính tình xấu xí, không dịu dàng? Em thấy chỗ nào của tôi không tốt, tôi đều có thể thay đổi."
Điện thoại đang sạc trên tủ đầu giường, nhìn bộ sạc rất lạ...!Ôn Từ đưa tay dụi mắt thật mạnh, cố gắng hồi tưởng lại chuyện đêm qua.
"Tôi ghét anh chết đi được!"
Vốn dĩ Ôn Từ đã ngủ thϊếp đi nhưng lại bị anh làm cho tỉnh giấc, lần này thì cô nổi nóng thật rồi: "Phó Tư Bạch!"
"Phó Tư Bạch...!là người tôi ghét nhất trên đời này."
Lời này của cô đã kéo Phó Tư Bạch về hiện thực ngay tức khắc, đầu óc cũng tỉnh táo hơn phân nửa.
Đêm khuya, vào lúc hai và bốn giờ sáng, anh vào nhà vệ sinh khoảng nửa tiếng đồng hồ, trong lúc đó còn phải tắm nước lạnh một lần.
Tối qua ở quán bar, cô đã uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, sau đó còn chơi trò Thật hay Thách với mọi người, sau đó...!những chuyện xảy ra phía sau, thật sự không nhớ nổi nữa.
Lọ kem dưỡng còn mới nguyên, thường ngày anh không bao giờ động tới, sau khi xé lớp giấy bạc bên trên thì rất không khách khí, xoa loạn lên mặt cô.
Phó Tư Bạch bất thình lình bị cô cắn cho một phát, cơn đau lập tức ập tới.
Đầu vẫn thấy hơi nặng, cô mò tìm điện thoại theo bản năng.
Nơi mà anh đã khát khao trong suốt một thời gian dài...
Phó Tư Bạch ngủ không say, thở dài một tiếng đầy ảo não, đôi mắt hai mí xinh đẹp hơi sưng lên khiến nhan sắc anh tuấn giảm đi phần nào, không còn vẻ sắc bén như ngày thường, ngược lại trông còn khá dịu dàng.
Anh đắp chăn cho cô, sau đó cô đơn lẻ loi ra ban công ngồi một mình, bàn tay đang châm điếu thuốc cũng run lên.
"Tôi không tốt sao?" Anh nhẹ giọng nói bên tai cô, giọng nói nghe đầy vẻ kìm nén: "Bân Bân, tôi không tốt sao?".
Tầng hương đầu là mùi tinh dầu bưởi nho tươi mát sảng khoái, dần về cuối sẽ là hương gỗ trầm lắng dịu dàng.
Sau khi trịnh trọng làm xong tất cả những thứ này thì Phó Tư Bạch mới quay lại phòng ngủ, ngồi bên giường nhìn cô chăm chú.
Cô gái đã rơi vào giấc ngủ say, hai tay hai chân quặp lấy gối của anh, nằm thoải mái như một con gấu nhỏ.
May là anh đã tắm cho mình thật sạch sẽ.
Khóe môi Phó Tư Bạch khẽ nhếch lên, nói đùa: "Khách sạn."
"Tỉnh rồi sao?"
Nếu làm như vậy thì giữa cô và anh...!có lẽ muôn đời muôn kiếp sẽ không trở lại được nữa.
Trong đầu chỉ còn lại một vài hình ảnh vụn vặn, ví dụ như ánh đèn lấp lánh bên bờ sông...!
Cô chưa từng uống say đến vậy, tối qua thật đúng là...!quá khoa trương rồi.
Ôn Từ nhìn anh đầy phòng bị: "Đây là đâu?"
Anh nằm trên ghế sofa trong phòng ngủ, bức bối nghiêng người ngủ thϊếp đi.
"Tối qua em tuyệt lắm đấy."
Vốn tưởng rằng đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì đó, kết quả là chẳng làm được cái gì, ngược lại còn biến thành rước một tổ tông say rượu về nhà để hầu hạ.
"..."
Cuối cùng cũng tẩy trang xong, Phó Tư Bạch lại lấy kem dưỡng da dành cho nam giới mà quản gia đã chuẩn bị cho anh ở trong tủ ra.
"Tại sao em không thích tôi?" Giọng nói của anh lộ rõ sự kìm nén và run rẩy: "Tôi không đẹp trai sao? Hay là tính tình xấu xí, không dịu dàng? Em thấy chỗ nào của tôi không tốt, tôi đều có thể thay đổi."
Điện thoại đang sạc trên tủ đầu giường, nhìn bộ sạc rất lạ...!Ôn Từ đưa tay dụi mắt thật mạnh, cố gắng hồi tưởng lại chuyện đêm qua.
"Tôi ghét anh chết đi được!"
Vốn dĩ Ôn Từ đã ngủ thϊếp đi nhưng lại bị anh làm cho tỉnh giấc, lần này thì cô nổi nóng thật rồi: "Phó Tư Bạch!"
"Phó Tư Bạch...!là người tôi ghét nhất trên đời này."
Lời này của cô đã kéo Phó Tư Bạch về hiện thực ngay tức khắc, đầu óc cũng tỉnh táo hơn phân nửa.
Đêm khuya, vào lúc hai và bốn giờ sáng, anh vào nhà vệ sinh khoảng nửa tiếng đồng hồ, trong lúc đó còn phải tắm nước lạnh một lần.
Tối qua ở quán bar, cô đã uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, sau đó còn chơi trò Thật hay Thách với mọi người, sau đó...!những chuyện xảy ra phía sau, thật sự không nhớ nổi nữa.
Lọ kem dưỡng còn mới nguyên, thường ngày anh không bao giờ động tới, sau khi xé lớp giấy bạc bên trên thì rất không khách khí, xoa loạn lên mặt cô.
Phó Tư Bạch bất thình lình bị cô cắn cho một phát, cơn đau lập tức ập tới.
Đầu vẫn thấy hơi nặng, cô mò tìm điện thoại theo bản năng.
Nơi mà anh đã khát khao trong suốt một thời gian dài...
Phó Tư Bạch ngủ không say, thở dài một tiếng đầy ảo não, đôi mắt hai mí xinh đẹp hơi sưng lên khiến nhan sắc anh tuấn giảm đi phần nào, không còn vẻ sắc bén như ngày thường, ngược lại trông còn khá dịu dàng.
Anh đắp chăn cho cô, sau đó cô đơn lẻ loi ra ban công ngồi một mình, bàn tay đang châm điếu thuốc cũng run lên.
"Tôi không tốt sao?" Anh nhẹ giọng nói bên tai cô, giọng nói nghe đầy vẻ kìm nén: "Bân Bân, tôi không tốt sao?".
Bình luận facebook