Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19: Cút ra ngoài
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Nhớ đọc truyện trên Truyện*88.vip để ủng hộ team nha !!!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sáng sớm ngày hôm sau, hai bà cháu này đã cùng đi tới tập đoàn Quang Diệu
Đến nơi, hai người đang chuẩn bị đi vào thì lại bị bảo vệ ở cửa ngăn lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Minh Nguyên vẫn còn ở trong sổ đen của Quang Diệu, cho nên bất cứ người nào đi cùng với Giang Minh Nguyên cũng đều không cho vào!
Bà cụ Giang thoáng chốc đã nghẹn một bụng lửa. Bà ta đường đường là gia chủ nhà họ Giang, vậy mà lại bị một đảm bảo vệ nhỏ bé ngăn cản! Chuyện này truyền ra ngoài thì mặt mũi còn đâu chứ?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Có điều, bà ta cũng không dám nổi cáu trước mặt Quang Diệu, chỉ có thể khách khí nói: "Tôi là gia chủ nhà họ Giang, đến tìm chủ tịch Chu Hoàng Nhật " Bảo vệ lập tức nói: "Tôi không quan tâm gì bà là ai, chỉ
cần đi cùng với người này, tất cả đều không cho vào!" Bà cụ Giang nghe vậy liền sửng sốt, nhìn về phía Giang Minh Nguyên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Minh Nguyên cũng không biết chuyện này là sao, vội nói: "Chúng tôi là người nhà của Giang Ngọc Hằng. Hôm qua cô ta vừa mới bàn việc hợp tác với quý công ty xong mà. Hôm nay chúng tôi đến để cảm ơn"
Giang Minh Nguyễn đã từng chịu khổ dưới tay bảo vệ của Quang Diệu, đâu còn dám ra vẻ trước mặt bọn họ nữa, tất nhiên cũng bắt đầu nói chuyện khách sáo. Bảo vệ nhíu mày. Dù sao thì Giang Ngọc Hằng cũng nằm
Anh nợ em một câu yêu thương!
trong danh sách khách quý của công ty, cho nên liền gọi điện thoại báo cáo một phen.
không ngờ, sau khi qua mấy tầng báo cáo, tới Chu Hoàng Nhật, ông ta vừa nghe đã đoán được đại khái, lập tức từ chối thỉnh cầu gặp mặt của hai bọn họ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vì thế, bảo vệ liền nói: "Thật ngại quá, chủ tịch chúng tôi không muốn gặp hai người."
Bà cụ Giang tức muốn chết rồi!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng dù sao cũng là ý của chủ tịch Nhật người ta, bà ta còn có thể không nghe theo sao?
Nghĩ tới nếu Giang Ngọc Hằng đã lấy được hợp đồng với Quang Diệu rồi, hẳn là cũng phải mời được chủ tịch của Quang Diệu, vì thế liền nói với Giang Minh Nguyên: "Đi đến nhà Giang Ngọc Hằng, kêu nó tới đây mời chủ tịch Nhật
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Minh Nguyên phẫn nộ nói: "Bà nội, chút chuyện nhỏ này, bà gọi điện thẳng cho Giang Ngọc Hằng, kêu nó tới đây không phải là được rồi sao? Đâu đến mức phải đích thân chạy đi một chuyển chứ?"
Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyệ*n88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truy*ện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ lạnh giọng nói: "Con thì hiếu cái quái gì. Giờ còn chưa đến lúc chính thức công bố gia chủ với bên ngoài, nếu hiện tại đã kêu đến quát đi với Giang Ngọc Hằng, chắc chắn nó sẽ nghe ra được mùi bất thường. Trước đó, phải cung kính với nó, nói gì thì nói cũng không thể để nó nổi lòng nghi ngờ được!"
Giang Minh Nguyên vừa nghe đã cảm thấy đúng thật là có lý, liền gật đầu nói: "Vậy được. Bà nội, chúng ta đến cái ổ nhà bọn họ một chuyến
Anh nợ em một câu yêu thương!
Khi hai người tới nơi, cả nhà Tô Hoài Dương đang ăn trua.
Ngô Tâm nghe thấy tiếng gõ cửa, lập tức ra lệnh: "Tô
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hoài Dương, còn không mau đi mở cửa?"
Tô Hoài Dương mở cửa ra liền thấy Giang Minh Nguyên và bà cụ Giang đứng bên ngoài. Giang Minh Nguyên vừa thấy Tô Hoài Dương liền nhớ lại những khổ sở phải chịu suốt hai ngày nay, lập tức nổi giận nói: "Cút ra! Đừng có cản đường!"
Anh nợ em một câu yêu thương!
"Mẹ, sao mẹ lại đến đây?"
Không đợi Tô Hoài Dương nói gì, Ngô Tâm và Giang Chí Lâm đang ngồi ở bản cơm đã đi ra đón tiếp. Bà cụ Giang nhìn căn nhà rách nát chỉ chừng trăm mét
Anh nợ em một câu yêu thương!
vuông này, vẻ mặt vô cùng ghét bỏ, giống như bước vào
cánh cửa này là hạ thấp giá trị con người bà ta vậy. Nhưng chuyện hôm nay rất quan trọng, bà cụ Giang cũng chỉ có thể nhẫn nhịn khó chịu mà đi vào
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vừa vào cửa, bà cụ đã nói với Giang Ngọc Hằng: "Ngọc Hằng à, hôm nay bà nội tới thăm con. Lần này con kéo được đầu tư từ phía tập đoàn Quang Diệu, giúp nhà họ Giang vượt qua cửa ải khó khăn, thật đúng là vất vả cho con rồi."
Giang Ngọc Hằng nghe vậy, có cảm giác được yêu thương mà giật mình sợ hãi, vội mời bà cụ ngồi xuống số pha. Những người còn lại đều đứng bên cạnh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngô Tâm khiển trách Tô Hoài Dương: "Cậu không có mặt sao? Còn không mau đi pha trà cho bà nội?"
Tô Hoài Dương cũng không để ý, pha một chén trà, bưng tới cho bà cụ: "Bà nội, mời bà uống trà."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ Giang nhận lấy chén trà, chỉ nhấp một ngụm đã phun ra, vẻ mặt ghét bỏ: "Lá trà vớ vẫn gì thế này?"
Ủng hộ team chúng mình bằng các*h theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Nói tới đây, bà ta đã ném chén trà xuống đất, lạnh giọng tiếp lời: "Cậu cố ý đem cái thứ trà nát này ra lấy lệ với tôi đúng không?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Ngọc Hằng thấy vậy vội đi lên giải thích: "Bà nội, Hoài Dương anh ấy không có ý đó đâu. Đây đã là loại trà tốt nhất trong nhà con rồi ạ!"
Bà cụ Giang nghe thế, lại càng tỏ vẻ ghét bỏ. Uống loại trà rác rưởi như vậy, trong lòng liên cảm thấy ghê tởm.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Một lát sau, bà cụ mới mở miệng nói vào chuyện chính:
"Ngọc Hằng à, ngày mai nhà họ Giang chúng ta tổ chức tiệc, tuyên bố con là người thừa kế của gia tộc. Bà muốn để con đi mời chủ tịch của Quang Diệu đến tham gia bữa tiệc này." Mọi người nghe thấy liên kinh ngạc không thôi. Chỉ dựa
Anh nợ em một câu yêu thương!
vào nhà họ Giang mà còn muốn mời chủ tịch của Quang
Diệu? Đây không phải là người ngu nói mơ sao? Giang Ngọc Hằng cũng cảm thấy việc này không có khả năng, vội nói: "Bà nội, con sợ là cũng rất khó để mời được chủ tịch Nhật đấy!"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ lại an ủi: "Không sao, đi thử một chuyến cũng không có gì. Nhỡ đâu mới được thật, vậy sau này nhà họ Giang chúng ta ở thành phố sẽ lên như diều gặp gió rồi!"
Lúc này, Giang Ngọc Hằng có chút khó xử, mà Tô Hoài Dương ở phía sau lại đột nhiên nói: "Ngọc Hằng, chút chuyện nhỏ này, em gọi một cuộc điện thoại tới đó không phải là được rồi sao?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Muốn chủ tịch của Quang Diệu đến tham dự tiệc, không phải chỉ cần một câu nói thôi ư? Chút việc nhỏ này, Tô Hoài Dương cũng không nỡ để
Giang Ngọc Hằng phải chạy đi một chuyến. Nhưng mọi người nghe vậy đều nhìn Tô Hoài Dương với ảnh mặt như nhìn tên ngốc.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gọi một cuộc điện thoại là được? Chủ tịch tập đoàn Quang Diệu là người chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có thể mời được sao?
Bà cụ Giang lại nghĩ tới ngày hôm qua khi Vương Văn Hùng ở nhà họ Giang, Tô Hoài Dương cũng đã nói năng lung tung như vậy. Nếu không phải người ta không chấp nhặt với cậu ta thì suýt chút nữa cậu ta đã đắc tội với tổng giám đốc của Quang Diệu rồi!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vì thế, bà ta liên quát lên với Tô Hoài Dương: "Cậu cút ra ngoài! Chỗ này không tới lượt cậu nói chuyện!"
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.v*ip
Anh nợ em một câu yêu thương!
**********
Nhớ đọc truyện trên Truyện*88.vip để ủng hộ team nha !!!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sáng sớm ngày hôm sau, hai bà cháu này đã cùng đi tới tập đoàn Quang Diệu
Đến nơi, hai người đang chuẩn bị đi vào thì lại bị bảo vệ ở cửa ngăn lại.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Minh Nguyên vẫn còn ở trong sổ đen của Quang Diệu, cho nên bất cứ người nào đi cùng với Giang Minh Nguyên cũng đều không cho vào!
Bà cụ Giang thoáng chốc đã nghẹn một bụng lửa. Bà ta đường đường là gia chủ nhà họ Giang, vậy mà lại bị một đảm bảo vệ nhỏ bé ngăn cản! Chuyện này truyền ra ngoài thì mặt mũi còn đâu chứ?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Có điều, bà ta cũng không dám nổi cáu trước mặt Quang Diệu, chỉ có thể khách khí nói: "Tôi là gia chủ nhà họ Giang, đến tìm chủ tịch Chu Hoàng Nhật " Bảo vệ lập tức nói: "Tôi không quan tâm gì bà là ai, chỉ
cần đi cùng với người này, tất cả đều không cho vào!" Bà cụ Giang nghe vậy liền sửng sốt, nhìn về phía Giang Minh Nguyên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Minh Nguyên cũng không biết chuyện này là sao, vội nói: "Chúng tôi là người nhà của Giang Ngọc Hằng. Hôm qua cô ta vừa mới bàn việc hợp tác với quý công ty xong mà. Hôm nay chúng tôi đến để cảm ơn"
Giang Minh Nguyễn đã từng chịu khổ dưới tay bảo vệ của Quang Diệu, đâu còn dám ra vẻ trước mặt bọn họ nữa, tất nhiên cũng bắt đầu nói chuyện khách sáo. Bảo vệ nhíu mày. Dù sao thì Giang Ngọc Hằng cũng nằm
Anh nợ em một câu yêu thương!
trong danh sách khách quý của công ty, cho nên liền gọi điện thoại báo cáo một phen.
không ngờ, sau khi qua mấy tầng báo cáo, tới Chu Hoàng Nhật, ông ta vừa nghe đã đoán được đại khái, lập tức từ chối thỉnh cầu gặp mặt của hai bọn họ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vì thế, bảo vệ liền nói: "Thật ngại quá, chủ tịch chúng tôi không muốn gặp hai người."
Bà cụ Giang tức muốn chết rồi!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng dù sao cũng là ý của chủ tịch Nhật người ta, bà ta còn có thể không nghe theo sao?
Nghĩ tới nếu Giang Ngọc Hằng đã lấy được hợp đồng với Quang Diệu rồi, hẳn là cũng phải mời được chủ tịch của Quang Diệu, vì thế liền nói với Giang Minh Nguyên: "Đi đến nhà Giang Ngọc Hằng, kêu nó tới đây mời chủ tịch Nhật
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Minh Nguyên phẫn nộ nói: "Bà nội, chút chuyện nhỏ này, bà gọi điện thẳng cho Giang Ngọc Hằng, kêu nó tới đây không phải là được rồi sao? Đâu đến mức phải đích thân chạy đi một chuyển chứ?"
Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyệ*n88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truy*ện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ lạnh giọng nói: "Con thì hiếu cái quái gì. Giờ còn chưa đến lúc chính thức công bố gia chủ với bên ngoài, nếu hiện tại đã kêu đến quát đi với Giang Ngọc Hằng, chắc chắn nó sẽ nghe ra được mùi bất thường. Trước đó, phải cung kính với nó, nói gì thì nói cũng không thể để nó nổi lòng nghi ngờ được!"
Giang Minh Nguyên vừa nghe đã cảm thấy đúng thật là có lý, liền gật đầu nói: "Vậy được. Bà nội, chúng ta đến cái ổ nhà bọn họ một chuyến
Anh nợ em một câu yêu thương!
Khi hai người tới nơi, cả nhà Tô Hoài Dương đang ăn trua.
Ngô Tâm nghe thấy tiếng gõ cửa, lập tức ra lệnh: "Tô
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hoài Dương, còn không mau đi mở cửa?"
Tô Hoài Dương mở cửa ra liền thấy Giang Minh Nguyên và bà cụ Giang đứng bên ngoài. Giang Minh Nguyên vừa thấy Tô Hoài Dương liền nhớ lại những khổ sở phải chịu suốt hai ngày nay, lập tức nổi giận nói: "Cút ra! Đừng có cản đường!"
Anh nợ em một câu yêu thương!
"Mẹ, sao mẹ lại đến đây?"
Không đợi Tô Hoài Dương nói gì, Ngô Tâm và Giang Chí Lâm đang ngồi ở bản cơm đã đi ra đón tiếp. Bà cụ Giang nhìn căn nhà rách nát chỉ chừng trăm mét
Anh nợ em một câu yêu thương!
vuông này, vẻ mặt vô cùng ghét bỏ, giống như bước vào
cánh cửa này là hạ thấp giá trị con người bà ta vậy. Nhưng chuyện hôm nay rất quan trọng, bà cụ Giang cũng chỉ có thể nhẫn nhịn khó chịu mà đi vào
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vừa vào cửa, bà cụ đã nói với Giang Ngọc Hằng: "Ngọc Hằng à, hôm nay bà nội tới thăm con. Lần này con kéo được đầu tư từ phía tập đoàn Quang Diệu, giúp nhà họ Giang vượt qua cửa ải khó khăn, thật đúng là vất vả cho con rồi."
Giang Ngọc Hằng nghe vậy, có cảm giác được yêu thương mà giật mình sợ hãi, vội mời bà cụ ngồi xuống số pha. Những người còn lại đều đứng bên cạnh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngô Tâm khiển trách Tô Hoài Dương: "Cậu không có mặt sao? Còn không mau đi pha trà cho bà nội?"
Tô Hoài Dương cũng không để ý, pha một chén trà, bưng tới cho bà cụ: "Bà nội, mời bà uống trà."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ Giang nhận lấy chén trà, chỉ nhấp một ngụm đã phun ra, vẻ mặt ghét bỏ: "Lá trà vớ vẫn gì thế này?"
Ủng hộ team chúng mình bằng các*h theo dõi truyện tại Truyện88.vip
Nói tới đây, bà ta đã ném chén trà xuống đất, lạnh giọng tiếp lời: "Cậu cố ý đem cái thứ trà nát này ra lấy lệ với tôi đúng không?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Ngọc Hằng thấy vậy vội đi lên giải thích: "Bà nội, Hoài Dương anh ấy không có ý đó đâu. Đây đã là loại trà tốt nhất trong nhà con rồi ạ!"
Bà cụ Giang nghe thế, lại càng tỏ vẻ ghét bỏ. Uống loại trà rác rưởi như vậy, trong lòng liên cảm thấy ghê tởm.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Một lát sau, bà cụ mới mở miệng nói vào chuyện chính:
"Ngọc Hằng à, ngày mai nhà họ Giang chúng ta tổ chức tiệc, tuyên bố con là người thừa kế của gia tộc. Bà muốn để con đi mời chủ tịch của Quang Diệu đến tham gia bữa tiệc này." Mọi người nghe thấy liên kinh ngạc không thôi. Chỉ dựa
Anh nợ em một câu yêu thương!
vào nhà họ Giang mà còn muốn mời chủ tịch của Quang
Diệu? Đây không phải là người ngu nói mơ sao? Giang Ngọc Hằng cũng cảm thấy việc này không có khả năng, vội nói: "Bà nội, con sợ là cũng rất khó để mời được chủ tịch Nhật đấy!"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ lại an ủi: "Không sao, đi thử một chuyến cũng không có gì. Nhỡ đâu mới được thật, vậy sau này nhà họ Giang chúng ta ở thành phố sẽ lên như diều gặp gió rồi!"
Lúc này, Giang Ngọc Hằng có chút khó xử, mà Tô Hoài Dương ở phía sau lại đột nhiên nói: "Ngọc Hằng, chút chuyện nhỏ này, em gọi một cuộc điện thoại tới đó không phải là được rồi sao?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Muốn chủ tịch của Quang Diệu đến tham dự tiệc, không phải chỉ cần một câu nói thôi ư? Chút việc nhỏ này, Tô Hoài Dương cũng không nỡ để
Giang Ngọc Hằng phải chạy đi một chuyến. Nhưng mọi người nghe vậy đều nhìn Tô Hoài Dương với ảnh mặt như nhìn tên ngốc.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gọi một cuộc điện thoại là được? Chủ tịch tập đoàn Quang Diệu là người chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có thể mời được sao?
Bà cụ Giang lại nghĩ tới ngày hôm qua khi Vương Văn Hùng ở nhà họ Giang, Tô Hoài Dương cũng đã nói năng lung tung như vậy. Nếu không phải người ta không chấp nhặt với cậu ta thì suýt chút nữa cậu ta đã đắc tội với tổng giám đốc của Quang Diệu rồi!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vì thế, bà ta liên quát lên với Tô Hoài Dương: "Cậu cút ra ngoài! Chỗ này không tới lượt cậu nói chuyện!"
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.v*ip
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bình luận facebook