• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Long chủ ở rể (2 Viewers)

  • Chương 45: Có mẹ sinh không có mẹ dạy

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.

**********



Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!










Ngô Tâm chỉ tay thắng mặt khiến cho sắc mặt của Giang Ngọc Như và Tô Hoài Dương đều rất khó coi, sau đó Giang Chi Lâm lấy hết can đảm khuyên nhũ nói: “Thôi bỏ đi, người không sao là được rồi! Bà không thấy bộ dạng của Vương Tài lúc nãy hả?"





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Ngô Tâm nhất thời tức giận đưa tay lên tát thẳng lên mặt của Giang Chí Lâm nói: "Liên quan gì đến ông!”



Giang Chí Lâm đôi tay năm chất lại, nhưng lại không dám lên tiếng.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Tô Hoài Dương quản không nổi chuyện của hai ông bà già, chỉ là nói móc lại câu của Ngô Tâm: "Muốn đi mẹ tự mình đi đi



Ngô Tâm tức đến nổ tim, cũng muốn cho Tô Hoài Dương một cái tát tai, nhưng vung tay lên lại thu tay về vì sợ Tô Hoài Dương sẽ đánh trả lại, tư thế như vậy, thể hiện rõ tính cách ỷ mạnh ăn hiếp yếu của bà một cách rõ ràng, “Cái thứ gì không biết.” Ngô Tâm hừ một tiếng lạnh lùng, liền đi lên xe của Giang Chí Lâm, sau đó cay nghiệt nói với Tô Hoài Dương: "Cậu tự mình đón xe di!"





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Tô Hoài Dương cũng đã quen trò này của Ngô Tâm rồi, gọi một chiếc taxi rồi leo lên xe ngôi.




Sau khi Tô Hoài Dương rời khỏi, Giang Ngọc Như cũng ngồi lên xe của Giang Chí Lâm, sau đó không hài lòng mà nói với Ngô Tâm: "Mẹ ơi! Nếu hôm nay không nhờ có anh rể chúng ta đã không biết nên làm sao rồi!"





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Ngô Tâm nghe con gái nói vậy hừ một tiếng lạnh lùng nói: "Không phải chỉ là mấy tên côn đồ sao? Nếu như không phải mấy người đó khi nãy đông quá, con cho là mẹ sẽ sợ mấy người đó sao!”



Giang Ngọc Như nghe thấy vậy thì im lặng nhìn mẹ mình nghi ngờ, vừa rồi Ngô Tâm hình như không phải khi thể này.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Đồng thời Giang Ngọc Như cũng nhớ ra ngày hôm đó chuyển xảy ra ở



Sky rose, vội nói với Ngô Tâm: “Đó chắc không phải là côn đồ bình thường đâu. Lần trước... “Con thì biết cái gì!”





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Ngô Tâm trợn mắt lên, sau đó dạy dỗ Giang Ngọc Như nói: “Đều là nhưng người không thể bước ra ánh sáng được, cũng là nói nếu như gặp phải thì trước hết nhường nhịn, sau đó bỏ tiền ra thu dọn mấy người đó không phải là chuyện rất dễ dàng sao.



Nói xong Ngô Tâm còn chưa đã cải miệng, lại nói tiếp với Giang Ngọc Như: “Mẹ ăn muối còn nhiều hơn con ăn cơm đói Tô Hoài Dương thằng nhóc đó lần này không biết đã nuốt hết bao nhiêu đồ rồi! Chút tâm tư này của cậu ta, mẹ vừa nhìn đã nhận ra rồi!”





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Giang Ngọc Như nghe mẹ nói vậy chỉ cảm thấy đầu óc mình bị thiếu oxy, cảm giác như chuyện mà cô muốn nói với chuyện mà mẹ đang nói hình như không phải là một



Sau đó Giang Ngọc Như hít thở sâu vài cái, mới hồi phục tinh thần lại.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Đồng thời Giang Ngọc Như cũng im lặng từ đó không nói gì nữa, suốt đường đi chỉ toàn nghe thấy tiếng của Ngô Tâm nói sang sảng.



Đợi ba người về đến nhà, Ngô Tâm đã nhào tới ghế sô pha chỗ Giang Ngọc Hằng đang ngồi. “Ngọc Hằng! Con nhanh chóng vạch rõ quan hệ với thắng Tô Hoài Dương đó đi, con xem nó toàn quen biết với những thể loại đầu đường xó chợ không đàng hoàng" Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Đầu đường xó chợ, không đàng hoàng? Giang Ngọc Hằng nghe đến câu nói này còn tưởng Tô Hoài Dương làm chuyện gì có lỗi với cô, nhưng mà suy nghĩ lại thái độ ba năm trở lại đây của cô với Tô Hoài Dương, hai người cũng đâu có phải vợ chồng thật sự, bản thân có đầu có tư cách trách móc Tô Hoài Dương!



Ngô Tầm nhìn thấy bộ dạng này của Giang Ngọc Hằng, liên cảm thấy có kịch hay, tùy ý nói: “Ngọc Hằng, tên phế vật đó là một sao chổi, cả ngày chỉ biết giao du với những tên côn đồ và những tên lưu manh đầu đường xó chợ, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện!”





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Giang Ngọc Hằng nhưởng đối mặt đẹp khi nghe thấy lời nói, khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời, tảng đá đè trong lòng cũng rơi xuống nói: “Mẹ ơi, ý mẹ nói là mấy chuyện đó hả!" "Ừ đúng rồi!”



Ngô Tâm không thể ngờ được nhìn Giang Ngọc Hằng: "Con có biết hôm nay chúng ta đã nhìn thấy gì không? Cậu chủ Vương bị người ta bẻ gãy một ngón tay! Bọn người đó còn nói nếu như trong vòng hai mươi phút người nhà họ Vương không đến sẽ lấy mạng của cậu chủ Vương!





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Nghe thấy tin tức này Giang Ngọc Hằng sắc mặt cũng không đổi, nhưng Giang Ngọc Hằng lại lo lắng cho Tô Hoài Dương, mở miệng hỏi: "Vậy Tôi Hoài Dương giờ sao rồi?”





Ngô Tâm hừ một tiếng lạnh lùng nói: “Quen biết với một số đại ca giang hồ thì cho mình là nhân vật lớn! Cuối cùng không phải vẫn là lấy mấy món trang sức của mẹ ra làm phí mua đường sao!”





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Nghe thê Giang Ngọc Hằng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần người không sao, thì đó là chuyện tốt nhất rồi, còn mấy món trang sức châu báu đó, Giang Ngọc Hằng nhìn thấy đã chán ghét, xử lý như vậy Giang Ngọc Hằng cảm thấy không hề có gì không đúng.



Ngô Tầm nhìn thấy bộ dạng nhẹ nhóm này của Giang Ngọc Hằng thì nổi cơn tam bành, bà ta cũng nhìn ra được Giang Ngọc Hằng giờ như bát nước đổ đi, đã không còn một đồng lòng với bà ta nữa l





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Đúng ngay lúc này, Tô Hoài Dương đẩy cửa bước vào, khiến cho Ngô Tâm tìm được đối tượng để phát tiết. "Cậu quay về đây để làm gì! Nhà chúng tôi không chứa nổi dân xã hội đen!”



Giọng điệu chua chát của Ngô Tâm ngay lập tức khiến cho không khí trong ngôi nhà này trở nên căng thẳng, và sau đó Tô Hoài Dương phá vỡ sự im lặng “Mẹ ơi, con không phải là xã hội đen!” “Cậu đừng gọi tôi là mẹ! Cậu không xứng!





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Ngô Tâm tức giận một trận rồi cay nghiệt nói: "Cái đứa có mẹ sinh không có mẹ dạy, chẳng trách bôn ba thanh một tên phế vật, giống như cậu, tôi thấy sớm muộn gì cũng sẽ sống hết cuộc đời trong lao tù.



Những lời nói cay nghiệt của Ngô Tâm khiến cho không khí trong nhà ngưng động lại, đến Tô Hoài Dương cũng âm thầm phẫn nộ. Ngô Tâm nói anh ta như thế nào cũng được, nhưng đụng đến vấn đề mẹ con, thì Tô Hoài Dương không chấp nhận được!





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Một đứa cô nhi, bị chính người mà mình gọi là mẹ chửi mình có mẹ sinh không có mẹ dạy! Câu nói này phải chăng là quá châm biếm rồi hay không! “Ngô Tâm! Bà có biết, cái danh xưng mẹ này! Cả đời của tôi chỉ gọi có một mình bà hay không. Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn



Tô Hoài Dương dường như là căn răng nói ra từng chữ một câu nói này, hoặc là vì Giang Ngọc Hằng, hoặc là vì cái gọi là tình thân đã bị bóp méo.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Tuy nhiên nhìn thấy Ngô Tâm cả gương mặt đều tỏ vẻ khinh khi, thái độ kỳ quái nói: "Vậy thì sau này cậu cũng đừng gọi nữa! Lúc nãy tôi cũng đã nói rồi, cậu không xứng đáng "Mẹ ơi! Giờ mẹ đang nói cái gì thế hả?" Giang Ngọc Hằng cũng biết không thể cứ để mặt hai người họ tiếp tục nói chuyện nữa, bức xúc nói với Ngô Tâm.



Sau đó Giang Ngọc Hằng đứng lên kéo lấy tay của Tô Hoài Dương: “Tô Hoài Dương bây giờ khôi phải là đang thay đổi sao? Tại sao không thể cho gia đình nhỏ này một cơ hội chứ!” "Đúng đó!" Giang Ngọc Như cũng mở miệng nói: "Con cũng cảm thấy anh rể đang khác xưa rồi." “Các người đều trở nên ngu ngốc hết rồi đúng không? Đều nói giúp dùm cho cái thắng phế vật này!” Ngô Tâm tức tối nói.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Giang Chí Lâm trước giờ vẫn luôn nhu nhược lần này cũng cảm thấy Ngô Tâm quá đáng, nhưng cái tát vừa rồi vẫn còn lập đi lập lại trong ký ức của ông ta, nên ông ta chỉ có thể thấp giọng nói: “Hôm nay đến đây thôi! Gia đình nào chẳng có lúc tranh cãi bấp bênh. Tôi Hoài Dương sau này con biểu hiện cho tốt, đừng nói những lời trêu tức nhau nữa."



Ngô Tâm nghe thế trừng mắt nhìn





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Giang Chi Lâm, còn Giang Ngọc Hằng thấy có cơ hội liên kéo Tô Hoài Dương quay về phòng.



Lúc này mối quan hệ của Tô Hoài Dương và gia đình đã đến giới hạn nguội lạnh, còn về phần nhà họ Vương, đã bị một tầng mây đen chế như muốn hủy diệt cả nhà.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Một hơi dừng mấy chục chiếc xe ở trước cửa nhà họ Vương, nếu như là tình trạng bình thường, bảo vệ cửa sẽ tiến lên chất vấn một trận, nhưng vừa nhìn đã thấy những chiếc xe nổi tiếng như Rolls-Royce, một số bảo vệ đã quyết định xem như không nhìn thấy nó.



Ngôi trong chiếc Rolls-Royce biển số sáu sổ sáu, Hồng Quốc Chấn không cần ra lệnh, phía sau đã có hàng chục người bước ra khỏi xe. Đã gọn gàng mau lẹ đá cổng sắt mở ra.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Kèm theo tiếng còi chói tai, xe của Hồng Quốc Chấn lao tới, băng qua con đường xanh ngoãn ngoèo



Trong biệt thự của nhà họ Vương, ông nội Vương Tài vừa nghe tiếng coi báo động ở cửa thì đã nhận được video giám sát.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Khi nhìn thấy cảnh tượng ở cửa, ông ngoại Vương Tài ngoài sự kinh ngạc ra, còn kèm theo sơ hãi!



Đặc biệt là khi nhìn thấy chiếc Rolls-Royce đầu tiên, trái tim của ông nội Vương Tài dường như bị kéo ra rồi bị ai đó bóp chặt lại trong tay, sắp bị ngàn con dao chém, hay là bị bỏ lên chảo dầu, ông nội Vương Tài cũng không dám tưởng tượng ra.





Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!






Nỗi sợ không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, mới thật sự là đáng sợ nhất.



Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 146-150
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần
Long tế chí tôn
  • Cố Tiểu Tam

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom