• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Long chủ ở rể (11 Viewers)

  • Chương 75: Có bản lĩnh thì giết chúng tôi đi!

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn

**********



Chương 75: Có bản lĩnh thì giết chúng tôi đi!



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Người đàn ông trung niên vừa chạy vào là Hà Tiến Hải, trưởng phòng kinh doanh của Ánh Dương, cũng là chồng của trưởng nhóm Kiều.



Ngô Kiều thấy chồng mình đi tới thì nằm rạp xuống đất kêu lên: "Ông xã à! Anh phải trút giận cho em! Anh ta là anh rể của Giang Ngọc Như, anh cũng sa thải Giang Ngọc Như cho em!"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Hà Tiến Hải cũng vô cùng tức giận khi thấy vợ mình bị như vậy. Anh ta là trưởng phòng ở Ảnh Dương, vậy mà vợ anh ta lại bị đánh ngay trên địa bàn của mình, thế thì còn biết giấu mặt vào đâu!



Lập tức, Hà Tiến Hải bước tới chỗ Tô Hoài Dương, mắng: "Bây giờ cậu mau quỳ xuống xin lỗi ông đây, thì ông đây tha cho cậu một con đường sống!"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Tô Hoài Dương không quan tâm đến lời nói của Hà Tiến Hải, bởi vì trong mắt anh hai người này đã có kết cục rồi.



Việc phải làm bây giờ chính là tìm hiểu những người khác, sau khi Giang Ngọc Như rời đi, Tô



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.









Hoài Dương đương nhiên cũng không cần đến phòng camera giám sát nữa!



Ngay lập tức Tô Hoài Dương lại đi về phía Ngôi Kiều, và Hà Tiến Hải, Hà Tiến Hải đang đứng ở giữa phòng dường như muốn dùng nắm đấm, nhưng lại bị tóm lại và bị đá bay.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sau khi xử lý xong Hà Tiến Hải, Tô Hoài Dương đi đến chỗ Ngô Kiều, và sau nửa giây hơi khựng lại, anh lại đá cô ta một cái.



Ngô Kiều vốn đang ngồi thì bị đá mạnh đến nỗi nằm choài ra nền nhà, và phần sau đầu của cô ta đập vào nền.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Bị như thế thì chấn thương sọ não là chắc rồi, hơn nữa cũng không tránh được di chứng về sau!



Sau đó Tô Hoài Dương giảm lên mặt Ngô Kiều, rồi nhìn lướt qua những người trong phòng kinh doanh và nói: "Nói đi! Có đến mấy người cơ mà, cứ từ từ nói."



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Tô Hoài Dương vươn tay nắm lấy đầu Ngô Kiều, sau đó đột ngột nhắc mạnh lên.



Tiếng kêu thảm thiết của Ngô Kiều đến là chói tại, cho dù không phải da đầu mình bị rách nhưng ai cũng cảm thấy da đầu tê dại.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Ngô Kiều chưa kịp nói gì thì đã có vài người phụ nữ lần lượt đứng ra, mặc dù cảnh tượng vừa rồi khiến tất cả họ đều cảm thấy kinh hãi, nhưng dù sao thì đây cũng là Ánh Dương! Một tên nghèo kiết xác sao có thể dương oai ở Ánh Dương được!



Nghĩ đến đây, một người trong số những người vừa bước ra nhìn Tô Hoài Dương bằng ánh mắt khinh thường, chế giễu: "Tôi chính là người đặt con nhận đó đấy! Thế nào? Có bản lĩnh thì giết chúng tôi đi!" “Giết các người?” Tô Hoài Dương nhìn người kia với ánh mắt lạnh lùng, sau đó nói: "Quá dễ dàng!



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Mấy người kia nghe xong liền chế nhạo: "Nói nghe uy phong quả, lát nữa bảo vệ đến thì lo mà cầu xin họ thương xót đi, dám đánh nhóm trưởng Ngô của chúng tôi thì anh chết chắc rồi!" "Muốn trách thì anh chỉ có thể trách cô em vợ của anh là đồ để tiện thôi! Thật không biết tốt xấu! Chính vì vậy mà cô ta đã gây ra chuyện lớn cho gia đình mình đấy!"



Nghe vậy Tô Hoài Dương kiềm chế cơn tức giận, nếu như Giang Ngọc Như đồng ý, tương lai vẫn muốn trở lại làm việc ở đây, vậy thì, nếu có chuyện gì thì tốt nhất giải quyết cho xong xuôi, dứt điểm!



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Tô Hoài Dương lập tức hỏi mấy người kia. "Các cô nói xem, em vợ của tôi đắc tội với các cô như thế nào nào?"



Một vài người đứng ra vì muốn nịnh Ngô Kiều và khi Tô Hoài Dương nói vậy, thì có nghĩa là đã không chừa đường lui cho Giang Ngọc Như rồi. "Giang Ngọc Như, con đê tiện kia, sức cô ta đến đâu anh còn không biết sao? Nếu không nhờ trưởng phòng Hải thăng chức, cô ta làm sao có được nguồn khách hàng tốt như vậy! Vậy mà còn không biết ơn thì thôi, cô ta đúng là đồ vô ơn. "Còn không phải sao! Không hề có con mắt, năng lực của một người cấp dưới, sau khi kiểm được nhiều tiền như vậy cũng không biết đường đi cảm ơn nhóm trưởng Kiều!"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sau đó, có người lại chọc tức Tô Hoài Dương: "Chúng tôi chỉ xử lý cô ta vì thấy cô ta không vừa mắt. Còn anh, anh thì có thể làm gì chúng tôi!"



Sau khi người này dứt lời, xung quanh rộ lên một sự xáo động nho nhỏ. Mặc dù họ đều đến từ bộ phận kinh doanh, nhưng tất cả đều không biết chuyện gì đang xảy ra.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Nhưng vừa nghe những người kia nói xong, bọn họ liền hiểu được ngọn ngành vấn đề.





Đến lúc này, sau khi nhận nghe những lời khiêu khích, Tô Hoài Dương đã nói: "Một lát thôi là các cô sẽ biết!"



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Tô Hoài Dương lấy điện thoại di động ra gọi cho Vương Văn Hùng. Chu Hoàng Nhật theo Giang Ngọc Hằng đi xem phòng thương mại, lúc này cũng chỉ có chân sai vặt này là làm được việc.



Khi đang ngồi uống trà trong văn phòng, Vương Văn Hùng nhìn thấy số điện thoại, các thư ký xung quanh anh ta đã giật mình một phen.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sau đó thư ký nhìn thấy Vương Văn Hùng nhổ trà trong miệng xuống đất, rồi lấy tay lau miệng, cầm điện thoại cung kính nói: "Anh Dương! Anh có việc gì cần tôi làm sao?" "Giờ anh đến phòng kinh doanh ngay đi, tôi cho anh một phút đồng hồ." Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.*vip



Nghe thấy những lời này, Vương Văn Hùng thậm chí còn không kịp mang giày cho hẳn hoi đã lao về phía thang máy.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Thấy vậy, thư ký đi sau vội vàng nhắc nhở: "Tổng giám đốc, giày của anh!"



Vương Văn Hùng đang chạy chợt nhận ra điều gì đó, sau đó lạnh lùng nói với thư ký: "Cô tốt nhất cứ xem như không thấy chuyện vừa rồi. Lát nữa xảy ra chuyện gì cô cũng xem như mình mù mắt điếc tai, hiểu không!" ?



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Sau khi Tô Hoài Dương gọi điện thoại, đám người trước mặt anh đều tỏ ra khinh thường.



Sau đó một người trong số họ chế giễu: "Giả bộ! Nhìn anh thế này chắc anh đang làm việc trên công trường! Chẳng lẽ lại kêu mấy tên chân đầy bùn kia đến giúp! Tôi nói cho anh biết, họ còn không vào được cửa ấy chứ."



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Một người khác cũng một tay sờ vào mũi, khinh bỉ nói: "Tôi ghê tởm đám công nhân này nhất. Trên người bọn họ có mùi hôi thối, cách xa mười mét cũng ngửi được!"



Một số người đang chế nhạo không ngớt, dù gì thì họ cũng đang lên tiếng thay cho trưởng nhóm Kiều. Ngay cả khi việc này thực sự nghiêm trọng, thì trưởng nhóm Kiều và trưởng phòng Hải sẽ bảo vệ họ.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Vì vậy, một số người bây giờ mạnh dạn hơn và thậm chí là dương dương tự đắc!



Khi trưởng nhóm Kiều nhờ người giúp đỡ cô ấy, không ai dám đồng ý chỉ có họ đồng ý.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Giờ nghĩ lại, đơn giản đây là quyết định đúng đắn nhất. Chỉ cần có quan hệ tốt với trưởng nhóm



Kiều, sau này sẽ có thể làm nên chuyện ở phòng kinh doanh, có khi không đến mấy năm nữa là có thể thăng quan phát tài



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Những ngày tháng ở công ty sau này sẽ giống như trưởng nhóm Kiều bây giờ, ngồi trong văn phòng sắp xếp công việc mà còn moi ra phần của cấp dưới.



Nếu có kẻ thiếu hiểu biết, làm việc tốt vì muốn tiến tới, thì cứ như lần này, trực tiếp loại bỏ người đó đi!



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Tô Hoài Dương không biết những người này nghĩ như thế nào, có điều anh cũng không có hứng thú tìm hiểu.



Suy cho cùng cũng là do Giang Ngọc Như kiếm được nhiều hơn họ, nên họ sinh ra ghen tị.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Đó là lý do tại sao Ngô Kiều nhờ đến bọn họ, bọn họ liền đồng ý ngay.



Đối với việc bọn họ dường như nhận tội về minh, Tô Hoài Dương ngay từ đầu đã không tin.



Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.








Thủ đoạn tìm người chết thay này, Tô Hoài Dương nhìn qua là biết ngay!



Lúc này phòng kinh doanh càng ngày càng ồn ào, hầu hết mọi người đều khinh thường một ít người làm việc độc ác.




Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 141-145
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần
Long tế chí tôn
  • Cố Tiểu Tam

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom