-
Chương 531-535
Chương 531 Tử cục
Lục Phi Tuyết một mực khóc sướt mướt, tiến vào phòng giam, đợi trưởng lão Ngoại đường đi rồi, nàng mới lập tức nhìn sang Lục Ly nói:
- Lục Ly, chuyện lần này đều là cô cô sai. Lát nữa xét hỏi ta sẽ khẩn cầu các trưởng lão, để một mình ta gánh tội, ngươi, ngươi sau này đừng kích động vậy nữa, phải chiếu cố bản thân cho thật tốt.
Lục Ly nắm chặt lấy tay Lục Phi Tuyết, dắt nàng đi đến bên giường, ngồi xuống mỉm cười nói:
- Cô cô, việc này thật ra không trách được ngươi, người bọn hắn muốn đối phó là ta. Không phải ngươi liên lụy ta, mà là ta liên lụy ngươi, bởi thế ngươi gánh tội hay không đều như thế cả thôi.
- Không phải, không phải vậy đâu.
Lục Phi Tuyết lắc đầu, trên mặt nàng toàn là kinh hoảng và áy náy. Lục Ly vỗ vỗ vai nàng nói:
- Cô cô đừng quá lo lắng, việc này có thể lớn có thể nhỏ, nếu Thái Thượng trưởng lão ra mặt, chúng ta sẽ không việc gì.
- Đúng rồi!
Lục Ly hơi ngừng một lát, sau đó mới hỏi tiếp:
- Cô cô, ở Lý gia đến cùng đã xảy ra chuyện gì, sao ngươi phải giết người?
- Bởi vì người của Lý gia đều đáng chết.
Nói đến đây tròng mắt Lục Phi Tuyết bất giác đỏ ngầu, cắn răng nói:
- Trước kia ta không biết, gần nhất mới biết được thì ra tiện nhân Lý Lệ kia ở cùng với Triệu Lộc!
- Triệu Lộc là ai?
Lục Ly nghe mà như lọt vào trong sương mù.
- Còn có thể là ai?
Lục Phi Tuyết nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chính là người yêu của ta trước kia, hắn thề non hẹn biển với ta, nói một đời sẽ không phản bội ta….
Lục Phi Tuyết nói lung tung một trận, tư duy rất nhảy vọt, khi thì nói nơi này, khi lại nói chỗ khác, khi thì nghiến răng nghiến lợi, khi thì u oán ai thương, cảm giác có chút hồ ngôn loạn ngữ, Lục Ly nghe mãi một lúc lâu mới dần hiểu ra.
Trước kia Lục Phi Tuyết yêu một nam tử, nam tử kia tên là Triệu Lộc, là một công tử tiểu gia tộc.
Đến sau Lục gia không đồng ý, Lục Chính Dương giam Lục Phi Tuyết ba năm, sau đó gả cho Khâu Văn Trạch.
Đêm đại hôn, Lục Phi Tuyết trốn ra đi tìm Triệu Lộc. Kết quả toàn bộ gia tộc Triệu Lộc đều biến mất, Lục Phi Tuyết tưởng là cả nhà Triệu Lộc bị Lục gia đe dọa cao chạy xa bay, cũng liền triệt để mất đi hy vọng, gả cho Khâu Văn Trạch.
Đoạn thời gian trước, Lục Phi Tuyết đột nhiên nhận được tin tức, có người thấy được Triệu Lộc ở Thần Khải Thành, đồng thời còn ở chung với cháu gái một trưởng lão Ngoại đường.
Mấy ngày vừa qua Lục Ly lại đang xung kích Mệnh Luân Cảnh, bởi thế không biết được chuyện này. Lục Phi Tuyết cũng không nói, chỉ bí mật phái người đi điều tra, một ngày trước khi Lục Ly xuất quan, người Lục Phi Tuyết phái đi quay về bẩm báo nói Triệu Lộc và cháu giá Lý Nguyên Lý Lệ đang ở một tửu lâu trong thành, công nhiên xuất hiện trước mắt bàn dân thiên hạ.
Lục Phi Tuyết vẫn muốn hỏi Triệu Lộc, vì sao trước đây rời đi mà không nói một tiếng.
Thế là liền hạ sơn một thân một mình đi tửu lâu tìm kiếm Triệu Lộc. Nào ngờ nàng vừa đến tửu lâu, Triệu Lộc và Lý Lệ đã rời đi, về lại đại viện Lý gia.
Lục Phi Tuyết đuổi đến đại viện Lý gia hỏi dò, cũng nhìn thấy Triệu Lộc, nhưng lại bị nhục nhã mỉa mai đủ kiểu. Thậm chí Triệu Lộc còn ôm Lý Lệ nói năm đó ở cùng Lục Phi Tuyết chỉ là vì coi trọng thân phận con gái tộc Vương Lục gia của Lục Phi Tuyết chứ căn bản không yêu nàng. Hiện tại Lục Phi Tuyết hoa tàn liễu úa, nói Lục Phi Tuyết cút đi, đừng ở đây mất mặt xấu hổ.
Lục Phi Tuyết bị Khâu Văn Trạch hành hạ nhiều năm như vậy, tinh thần vốn đã có chút không bình thường. Lửa giận kiềm chế suốt bao năm qua bỗng chốc phát tác, phát sinh tranh cãi với Triệu Lộc, Lý Lệ lại tại một bên xúi giục, nhục mạ Lục Phi Tuyết không biết liêm sỉ... vân vân.
Lục Phi Tuyết bị kích thích đến phát điên, động thủ chém giết Triệu Lộc và Lý Lệ, thậm chí còn giết luôn cháu trai Lý Nguyên, người cũng đứng bên nhục mạ nàng.
Đám thị nữ và hạ nhân tham dự châm chọc khiêu khích nàng cũng không tha, lúc ấy nàng chỉ nghĩ giết sạch tất cả những người chế giễu nhục mạ nàng, sau đó tự sát, kết thúc hết thảy mọi chuyện.
- Ai!
Lục Ly nghe xong cố sự, thở dài một tiếng, không nói gì thêm, chỉ ôm lấy Lục Phi Tuyết vào ngực, nhè nhẹ vỗ vai an ủi nàng.
Chuyện tối nay đã rất rõ ràng!
Đây là một âm mưu, hơn nữa kẻ đứng sau bố cục rõ ràng là người Lục gia, đối tượng tham dự có trưởng lão Ngoại đường, người của Lý gia, thậm chí Lý Nguyên cũng có thể có liên quan.
Triệu Lộc mất tích nhiều năm như vậy, đột nhiên lại xuất hiện ở Thần Khải Thành, còn công khai ở chung với Lý Lệ?
Triệu Lộc là ai?
- Đó là sỉ nhục của Lục gia!
Thần Khải thành phong thành, người bình thường không vào được, càng đừng nói là người đã từng có chuyện xấu với tiểu thư Lục gia, khiến cho Lục gia mất hết. Phong trưởng lão trừ phi là già nên hồ đồ, bằng không làm sao lại thả Triệu Lộc vào thành?
Lý Lệ trừ phi là ngớ ngẩn, bằng không làm sao lại tìm một nam nhân như vậy? Hơn nữa Lý Lệ là thân phận gì? Sao dám nhục mạ Lục Phi Tuyết? Dù thanh danh Lục Phi Tuyết rất lang tạ, nhưng nàng vẫn là con gái Lục Chính Dương. Còn cả những thị nữ hạ nhân kia nữa, sao bọn họ cũng dám trào phúng tiểu thư Lục gia, bọn họ điên hết rồi ư?
Kết hợp với thái độ và cách xử lý của Phong trưởng lão và đám trưởng lão Ngoại đường Lục gia, mọi chuyện thoáng chốc liền rõ ràng, đây chính là một âm mưu.
Mục đích không phải Lục Phi Tuyết, mà là Lục Ly!
Có thể điều động Phong trưởng lão, Lý trưởng lão, có thể áp chế khiến một đám trưởng lão Ngoại đường không dám loạn động, có thể tạo ra cái bẫy lớn như thế, thân phận người này vô cùng sống động.
Không phải Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên thì là Lục Chính Đàn!
Lại liên tưởng đến sau khi trở về Lục Chính Đàn triệu kiến hắn, lại để hắn đứng đợi nguyên một buổi chiều ở bên ngoài. Đoạn thời gian này lại vừa khéo đi ra, ý cười trên mặt Lục Ly bất giác lạnh hơn mấy phần, việc này dù không phải cái bẫy do Lục Chính Đàn bố trí, khẳng định cũng là mặc nhận.
Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Lục Ly lại có chút sầu muộn, hắn làm sao phá cục đây?
Chương 532 Vĩnh không triệu hồi
Đối phương ra chiêu quá ác, khiến hắn và Lục Phi Tuyết công khai giết người ngay trong thành, đẩy bọn hắn vào tử lộ.
Việc này dù là Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão đều không thể cầu tình, dù sao không phạt nặng hắn và Lục Phi Tuyết thì không cách nào bình chúng giận, không cách nào vỗ an vô số võ giả Ngoại đường.
Thậm chí...
Nếu Lục Chính Đàn chạy về trực tiếp định tội, Thái Thượng trưởng lão đều không tiện nói chuyện. Dù sao hiện tại Lục Chính Đàn chính là gia chủ Lục gia, là quân vương chí cao vô thượng của Lục gia.
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy thế cục hiện giờ đã không cách nào phá giải, chỉ còn nước đợi xem là định tội chết hay là lưu vong Thiên Ma Đảo.
Thần Khải Sơn, Trưởng Lão Đường!
Chín tên trưởng lão Nội đường Lục gia, mười tám tên trưởng lão Ngoại đường đều tới đông đủ, Phong trưởng lão đã xử lý tốt chuyện trong nội thành, lúc này chính đang ngồi ở vị trí thứ hai bên Ngoại đường.
Lục Phong Hỏa ngồi ở vị trí thứ nhất bên trái, Lục Chính Đàn không có mặt, Đại trưởng lão bế quan, Lục Phong Hỏa là trưởng lão xếp hạng cao nhất.
Đợi sau khi tất cả mọi người đến đông đủ, Lục Phong Hỏa mới đảo mắt nhìn về phía Phong trưởng lão nói:
- Điều tra rõ ràng chuyện đã xảy ra chưa?
- Rồi!
Phong trưởng lão đứng lên nói:
- Ta đã hỏi dò một lượt hết thảy hạ nhân thị nữ hộ vệ của Lý gia, về cơ bản đã điều tra rõ tình hình.
Lục Phong Hỏa khẽ gật đầu, khoát tay nói:
- Vậy ngươi trình bày đi.
Phong trưởng lão đứng lên nói:
- Chuyện là thế này, chiều hôm nay Lục Phi Tuyết đột nhiên tới Lý gia bái phỏng, tiểu thư Lý gia Lý Lệ mang theo trượng phu và công tử Lý Sơn chiêu đãi Lục Phi Tuyết. Trên yến tiếc không biết đã xảy ra chuyện gì, Lục Phi Tuyết và Lý Lệ đột nhiên phát sinh tranh cãi, sau đó Lục Phi Tuyết rút kiếm giết người, chém giết vợ chồng Lý Lệ và Lý Sơn ngay trên bàn tiệc, tất cả thị nữ và hạ nhân xung quanh cũng đều bị giết.
- Bởi vì tất cả mọi người đều đã chết, thế nên không thể biết rốt cục vì đâu mà hai người phát sinh tranh cãi. Chỉ biết sự thật là Lục Phi Tuyết đã giết người, không chỉ người của Lý gia có thể làm chứng, người vây xem bên ngoài cũng đều thấy được.
Phong trưởng lão thoáng dừng một lát, sau đó tiếp tục nói:
- Tổng cộng Lục Phi Tuyết đã chém giết mười ba người, ngoại trừ Lý Lệ Lý Sơn ra, còn có sáu tên con em chi thứ của Lý gia bị hại, số còn lại đều là hạ nhân và hộ vệ. Tiếp đó Lục Ly đuổi tới, muốn dẫn theo Lục Phi Tuyết đào tẩu, người của Lý gia hẳn là đã thông báo Lý Nguyên trưởng lão, bởi thế Lý trưởng lão mới chạy tới. Lại bị Lục Ly chém giết, sự tình sau đó chắc không cần ta phải giải thích thêm nữa.
Chuyện Phong trưởng lão điều tra được đều là thực tình, cũng không cố ý vặn vẹo, chẳng qua có giấu diếm gì hay không thì khó mà biết được.
Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão đều khẽ nhíu mày, ba người cảm thấy chuyện hôm nay quá kỳ quặc, bởi vì lúc ấy tất cả trưởng lão đều đi xuống mật thất dưới lòng đất ngay dưới Thần Chi Huyết Trì. Là Lục Phong Hỏa gọi đi.
Tất cả trưởng lão Nội đường đều đi, nguyên nhân là Lục Phong Hỏa nói tìm được một loại phương thuốc, muốn thử xem liệu có giúp Lục Chính Dương giải độc được không.
Lục Chính Dương được an trí trong mật thất bên cạnh Thần Chi Huyết Trì, mật thất kia Lục Ly cũng đã từng nhìn thấy, chính là gian mật thất bốc lên hàn khí trước đây. Lục gia dùng hàn băng đông kết Lục Chính Dương, như vậy có thể làm chậm lại quá trình vu độc khuếch tán trong thân thể Lục Chính Dương.
Kết quả...
Phương thuốc của Lục Phong Hỏa không có tác dụng, chờ khi mọi người đi ra ngoài mới được bẩm báo chuyện Lục Ly giết người trong thành, khi ấy mới vội vàng chạy đến.
Lục Phong Hỏa sớm không gọi, trễ không gọi, khăng khăng đúng lúc cho gọi tất cả trưởng lão xuống đại điện dưới lòng đất, Lục Ly lại xảy ra chuyện
Việc này không thể không dẫn lên Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão băn khoăn, lại liên tưởng đến lời Lục Ly nói khi trước, sự thể liền càng thêm chọc người sinh nghi.
Ba vị trưởng lão liếc nhau, Bát trưởng lão đứng dậy nói:
- Phong trưởng lão, ta muốn hỏi xem vì sao lúc sự tình xảy ra các ngươi không lập tức tiến đến?
Người ngoài không biết, chư vị trưởng lão lại vô cùng rõ ràng, rất nhiều nơi trong Thần Khải Thành đều được Lục gia bố trí mật thám. Theo lý thuyết Lý gia vừa xảy ra chuyện, mật thám tất sẽ phát giác, lập tức thông báo cho Phong trưởng lão. Dù Phong trưởng lão không kịp ngăn cản Lục Phi Tuyết, chí ít cũng có thể ngăn cản Lục Ly giết Lý trưởng lão.
Mặt già Phong trưởng lão chớp hiện một tia xấu hổ, lúng túng nói:
- Hôm nay lão phu không ở nhà mà đi biệt viện, gần đây vừa mới nạp một tiểu thiếp, khụ khụ... việc này ta có trách nhiệm nhất định, mong gia tộc trách phạt.
Không ở nhà!
Đây là một cái cớ rất không sai, không ở nhà mật thám liền không tìm được Phong trưởng lão, không biết tìm ai bẩm báo, bởi thế Phong trưởng lão mới khoan thai đến chậm
- Nói mấy cái đó làm gì!
Lục Phong Hỏa vung tay lên, cả giận nói:
- Hiện tại là đang thảo luận chuyện Lục Ly và Lục Phi Tuyết, chuyện lão Phong sau này hẵng nói. Sự tình đã xác định, Lục Phi Tuyết Lục Ly giết người ngay trước mặt chúng nhân, việc này các ngươi đều nói xem, nên xử lý thế nào? Nếu không mau chóng xử lý, sợ rằng người người Thần Khải Thành đều cảm thấy bất an.
Lục Liên Thiên gật đầu nói:
- Lục Phi Tuyết phát điên giết người, Lục Ly càng là chém giết trưởng lão gia tộc, hành vi rồ dại mất trí như thế quả thực phải nhanh chóng xử lý. Bằng không sự tình sẽ càng truyền càng xa, thanh danh Lục gia cũng bị hủy, sau này còn ai dám tin tưởng Lục gia chúng ta?
Tứ trưởng lão và Bát trưởng lão liếc nhau, thần sắc cả hai đều hiện vẻ đắng chát, Lục Ly và Lục Phi Tuyết giết người ngay trước mặt chúng nhân, điểm này là không thể nghi ngờ. Hơn nữa bị giết còn là trưởng lão Ngoại đường và con cháu, việc này khiến bọn hắn đều không tiện mở miệng, hôm nay tất cả trưởng lão Ngoại đường cũng đều có mặt ở đây.
Nếu hai người mở miệng bảo vệ Lục Ly, vậy sẽ đắc tội với nguyên một đám trưởng lão Ngoại đường, sắc mặt những trưởng lão Ngoại đường kia đều sẽ rất khó coi.
Chương 533 Tâm lạnh
Nếu bọn hắn mở miệng xin tha, phía trưởng lão Ngoại đường thậm chí sẽ hàn tâm.
Lục Phong Hỏa để chúng nhân phát biểu ý kiến, lại không người nào mở miệng, mặc dù rất nhiều trưởng lão Ngoại đường đều rất tức giận. Nhưng đây dù sao cũng là con trai Lục Nhân Hoàng, cháu đích tôn Lục Chính Dương. Vạn nhất Lục Chính Dương tỉnh lại, ai mà mở miệng lúc này, khẳng định tất sẽ bị thanh toán.
Lục Phong Hỏa thấy không người nói chuyện, lập tức quay mắt nhìn về phía Thập trưởng lão nói:
- Thiên Hà, ngươi chủ quản hình luật, việc này theo tộc quy gia tộc thì xử lý thế nào?
Thập trưởng lão Lục Thiên Hà mặt đen lên đứng dậy nói:
- Dựa theo hình luật gia tộc, tộc trạng của hai người đều hẳn nên xử tử. Chẳng qua dù sao thân phận Lục Phi Tuyết và Lục Ly đều có chút đặc thù, ta cảm thấy lưu vong Thiên Ma Đảo, vĩnh viễn không triệu hồi là hợp lý hơn cả.
- Thiên Ma Đảo?
Sắc mặt Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão đại biến, ba người sợ nhất chính là lưu vong Thiên Ma Đảo. Dù có phải cầm tù Lục Ly và Lục Phi Tuyết ngay trong đại lao cả đời cũng tốt, dù sao Lục Nhân Hoàng lúc nào cũng có thể trở về.
Thiên Ma Đảo là nơi Lục gia chuyên dùng để lưu vong tội nhân, đó là một tuyệt địa vô cùng nguy hiểm. Đừng nói với chút thực lực ấy của hai người, ngay là Nhân Hoàng một khi tiến vào đều rất khó đi ra, hai người mà vào thì chỉ có nước chôn xương trong đó.
Lục Phong Hỏa khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn sang đám trưởng lão Ngoại đường hỏi:
- Ý chư vị thì sao? Cứ phát biểu thoải mái ý.
Phong trưởng lão đứng lên nói:
- Việc này dính tới phía Ngoại đường, lão phu không tiện lên tiếng, toàn bằng chư vị trưởng lão định đoạt.
Rất nhiều trưởng lão Ngoại đường dồn dập đứng dậy phụ họa, lấy cớ đều là bọn hắn là Ngoại đường, không thể xen vào việc nhà Lục gia, để mặc đám người Lục Phong Hỏa tự quyết định.
Sắc mặt Bát trưởng lão càng lúc càng khó coi, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa. Hắn đã tìm người đi mời Thái Thượng trưởng lão, việc này bọn hắn không cách nào ngăn trở, chỉ có Thái Thượng trưởng lão ra mặt mới có thể nghịch chuyển.
- Đã như vậy!
Lục Phong Hỏa làm việc rất quyết đoán, hắn vung tay lên quát khẽ nói:
- Gia chủ không ở đây, dựa theo lệ cũ, đại sự chúng ta chỉ có thể biểu quyết. Toàn bộ chín trưởng lão nhấc tay biểu quyết, ta cho rằng Lục Ly Lục Phi Tuyết có tội, lưu vong Thiên Ma Đảo, vĩnh viễn không triệu hồi.
Lục Liên Thiên gật đầu nói:
- Ta tán thành!
- Tán thành!
- Tán thành!
Rất nhanh Lục trưởng lão và Thập trưởng lão liền mở miệng, đã bốn phiếu, chỉ cần thêm một phiếu nửa liền quá bán.
Thất trưởng lão thoáng ngừng một lát, cuối cùng khe khẽ thở dài nói:
- Ta bỏ quyền
Cửu trưởng lão cũng lắc đầu nói:
- Ta cũng bỏ quyền.
Tổng cộng chín phiếu, bốn phiếu đồng ý, hai phiếu bỏ quyền, Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão có phản đối cũng vô ích.
Lục Phong Hỏa vỗ tay lên bàn, hét lớn:
- Vậy cứ quyết định thế đi, năm ngày sau Lục Ly Lục Phi Tuyết và hai tên gia tướng đều bị đưa đi lưu vong Thiên Ma đảo, Thiên Hà, sáng mai ngươi dán thông báo thông cáo toàn thành.
- Xong rồi!
Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão liếc nhau, ánh mắt ai nấy đều ảm đạm. Trưởng Lão Đường đã thông qua quyết nghị, việc này đã thành định cục, dù Thái Thượng trưởng lão ra mặt đều không xoay chuyển được
Tộc quy Lục gia ghi rõ, quyết nghị của Trưởng Lão Đường nhất định phải được chấp hành, dù là tộc trưởng đều không được sửa đổi, thậm chí Trưởng Lão Đường còn có quyền bãi miễn tộc trưởng!
Với bất kỳ gia tộc nào, đại đường hội Trưởng Lão Đường đều là quyết nghị tối cao của gia tộc
Đương nhiên dưới tình huống bình thường, mỗi tộc trưởng đều có được quyền khống chế tuyệt đối với Trưởng Lão Đường, bởi thế về cơ bản là do một mình tộc trưởng định đoạt.
Một tên tộc trường anh minh thần võ có thể dẫn dắt gia tộc phát triển cường đại, thường thường cũng là một trong mấy người mạnh nhất gia tộc. Nhưng cũng có một vài tình huống đặc thù, tộc trưởng là kẻ ngu, hoặc là mãnh phu chỉ có mỗi vũ lực đơn thuần.
Bởi thế...
Ở một vài thời điểm đặc biệt, đại đường hội Trưởng Lão Đuòng có thể cứu vãn gia tộc ở thời khắc then chốt, tránh cho gia tộc đi theo phương hướng sai lầm của tộc trưởng, dẫn đến chỗ hủy diệt.
Gia tộc không phải của riêng một người nào!
Gia tộc ở Thần Châu đại địa đều chia làm Nội đường, Ngoại đường, Khách Đường. Nội đường là lực lượng trung kiên của gia tộc, nhưng lực lượng Ngoại đường cũng không thể xem thường, rất nhiều cường giả Ngoại đường không kém gì Nội đường, thậm chí cường giả Ngoại đường còn nhiều hơn Nội đường.
Mọi người cùng đi theo gia tộc kiếm ăn, nếu gia tộc này hủy diệt, người Ngoại đường cũng theo đó nhà tan cửa nát.
Điều này tương tự như một tên tộc trưởng gia tộc tứ phẩm, khăng khăng lại muốn khai chiến với gia tộc bát phẩm. Một khi xuất hiện loại tình huống như thế, gia tộc rất có thể sẽ tổ chức đại đường hội, tộc trưởng cũng có thể sẽ bị bãi miễn, mọi người không thể đi theo với một thằng ngu để phải chịu chết được!
Bởi thế quyết nghị từ đại đường hội Trưởng Lão Đường thường thường đều là quyết nghị tối cao của gia tộc.
Sau khi quyết nghị này được đưa ra, rạng sáng ngày thứ hai, Thập trưởng lão Lục Thiên Hà liền phái người dán thiếp bảng cáo thị, thông cáo toàn thành. Sự tình bỗng chốc truyền khắp Thần Khải Thành, ngàn vạn con dân trong thành ồ lên xôn xao.
Lưu vong Thiên Ma đảo, vĩnh viễn không triệu hồi!
Đây căn bản bằng với phán định tử hình, Thiên Ma Đảo là tuyệt địa tiếng tăm lừng lẫy ở đông bộ Trung Châu, tiến vào gần như không ra được. Trong lịch sử Lục gia Nội đường Ngoại đường chí ít đã có mấy vạn con em bị lưu vong lên đảo, cuối cùng chỉ có ba người đi ra..
Con gái và cháu đích tôn Lục Chính Dương...
Rất nhiều người không khỏi thổn thức, gia tộc quyết định nhanh như vậy, còn là quyết nghị tới từ đại đường hội, đúng là quá tàn nhẫn, căn bản không cho bất kỳ đường lùi nào.
Chẳng qua không ít người đều có chút nghi hoặc, nếu đã quyết định rồi, vì sao phải đợi năm ngày sau mới đưa đi Thiên Ma Đảo? Theo lý mà nói nhiều nhất chỉ khoảng hai ba ngày liền sẽ đưa đi, chẳng lẽ trong này còn có huyền cơ? Hoặc là sự tình còn có khả năng xoay chuyển?
Chương 534 Tâm lạnh
Không chỉ con dân trong thành không nghĩ ra, rất nhiều con em Lục gia cũng nghĩ không thông.
Sắc trời vừa sáng chưa bao lâu, Lục Hồng Ngư và Lục Lân đã ngồi trong sảnh, hai người suốt đêm không ngủ, sắc mặt đều không mấy dễ nhìn. Vốn tưởng rằng có thể mượn Lục Ly áp chế Lục Toan Lục Nghê phần nào, lại không ngờ Lục Ly bỗng chốc liền bị đè ép, còn là bị đè ép đến triệt để, không còn cơ hội lật thân.
- Hồng Ngư tỷ!
Lục Lân trầm ngâm một lát, nhíu mày hỏi:
- Ngươi nói xem vì sao bọn hắn phải năm ngày sau mới đưa đi Lục Ly? Chẳng lẽ bọn hắn không sợ giữa đường có biến?
- Có thể có biến gì nữa?
Lục Hồng Ngư cười cười giễu cợt nói:
- Lúc mở đại đường hội Thái Thượng trưởng lão không đi ra, tiếp sau đương nhiên cũng sẽ không để ý. Đại đường hội chính là quyết nghị tối cao của gia tộc, tộc trưởng đều phải phục tùng, hơn nữa nghe nói gia chủ đang ở Thiên Thần Phủ, muốn trở về cũng chỉ mất mấy canh giờ. Nhưng đến giờ hắn vẫn chưa trở lại, điều này chẳng phải nói rõ để mặc cho đám người Lục Phong Hỏa ra tay, hắn không đếm xỉa đến ư? Sau này nếu là tộc Vương tỉnh lại, bọn hắn cũng có dư địa để quay vần.
- Tỉnh lại?
Sắc mặt Lục Lân sắc càng thêm ảm đạm, lắc đầu nói:
- Sợ là tộc Vương không tỉnh lại được nữa, bọn hắn dám động tới Phi Tuyết cô cô và Lục Ly, hẳn là đã xác định điểm này, Lục gia rốt cục vẫn phải cải triều hoán đại.
- Cải triều hoán đại?
Lục Lân nói đến đây, trong lòng đột nhiên khẽ động, ánh mắt chớp lóe hàn quang, hoảng sợ nói:
- Hồng Ngư tỷ, ngươi nói bọn hắn cố ý năm ngày sau mới đưa đi Lục Ly, liệu có phải là muốn dẫn dụ Nhân Hoàng thúc thúc đi?
- Có khả năng này!
Ý cười trên mặt Lục Hồng Ngư tan biến, thay vào đó là vẻ trịnh trọng dị thường. Lục Phong Hỏa chỉ mất chừng một canh giờ liền định xong tội trạng của Lục Ly, điều đó chứng tỏ hắn rất gấp gáp muốn giết chết Lục Phi Tuyết và Lục Ly, giờ lại trì hoãn mấy ngày mới đưa đi, rất có thể là đang câu cá.
Không chỉ Lục Phong Hỏa, ngay cả đám người Bát trưởng lão Lục Hồng Ngư Lục Lân đều đang hoài nghi, rằng thực ra Lục Nhân Hoàng không phải mất tích, mà đang lặng lẽ đi theo Lục Ly trở về.
Một người sống sờ sờ làm sao có thể mất tích? Làm sao có thể mặc kệ con trai mình?
Hắn để Lục Ly trở về, gây sự trên Thần Khải Sơn, còn hắn thì lại núp mình trong bóng tối, âm thầm quan sát thế cục
Nếu Lục Nhân Hoàng trở về, hắn không khả năng trơ mắt nhìn xem Lục Ly và Lục Phi Tuyết bị lưu vong Thiên Ma Đảo. Nếu hắn nửa đường chặn giết, gia tộc sẽ bố trí trọng binh hoặc do Lục Chính Đàn đích thân ra tay, bắt lại Lục Nhân Hoàng, sau đó định tội luôn.
Nghĩ tới đây, Lục Hồng Ngư và Lục Lân đều có chút không rét mà run, mưu kế âm hàn hiểm độc như thế khiến hai bọn họ cùng nghĩ đến một người.
Lục Lân và Lục Hồng Ngư liếc nhau, trầm giọng nói:
- Chẳng lẽ đây là kiệt tác của hắn?
Lục Hồng Ngư trầm tư thoáng chốc rồi nói:
- Có khả năng, ngươi xem chuyện Lục Phi Tuyết ở Lý gia thoạt nhìn như là âm mưu, thực chất là dương mưu. Chúng ta có thể đoán được, Thái Thượng trưởng lão hẳn cũng có thể nhìn ra, nhưng bất kỳ ai đều không cách nào phá cục. Thủ pháp bố cục như thế cực giống phong cách hành sự xưa nay của hắn.
- Một viên đá trúng ba con chim.
Trên mặt Lục Lân lộ ra một tia khâm phục và sợ sệt, cảm khái nói:
- Người ngoài đều tưởng là Lục Toan thiên tư tung hoành, thật ra thứ khủng bố nhất của hắn phải là quyền mưu và thủ đoạn. Có một người như vậy, đối với gia tộc không biết là phúc hay họa...
- Đúng vậy, hắn chỉ mới hai mươi mốt tuổi!
Trên mặt Lục Hồng Ngư cũng lộ vẻ kinh dị, cảm khái nói:
- Nhẹ nhàng bố cục để phụ thân hắn thượng vị, nhẹ nhàng khiến cho đại bộ phận con em Lục gia quy tụ dưới tay hắn, nhẹ nhàng khiến rất nhiều trưởng lão Ngoại đường quy phục hắn, Phong trưởng lão đều khen hắn không dứt miệng. Nếu không phải thiên tư hắn hơi kém chút, vẫn chưa đột phá Nhân Hoàng Cảnh, sợ rằng lúc này sớm đã là thiếu tộc trưởng...
- Ai, không nói hắn nữa!
Lục Lân có chút bực bội, đứng lên nói:
- Ta đi gặp Lục Ly, nói cho hắn biết quyết nghị của gia tộc, để hắn có chuẩn bị tâm lý.
- Ta cũng đi!
Lục Hồng Ngư đứng dậy, hai người đi ra phía ngoài. Bên ngoài sắc trời đã sáng hẳn, người đi đường trên Thần Khải Sơn lại không nhiều, rất nhiều người đều không dám ra cửa, dù sao cũng vừa mới xảy ra chuyện lớn như vậy.
Hai người tới thành bảo đặt ngục giam, men theo thềm đá đi xuống địa lao, thỉnh cầu gặp mặt Lục Ly. Tên chấp sự phụ trách nơi này không dám làm chủ, phải xin chỉ thị của trưởng lão Nhân Hoàng tọa trấn nơi đây.
Trưởng lão Nhân Hoàng không nói gì, mặc cho hai người đi vào, hai người thân phận bất phàm, hơn nữa ở đây cũng có trưởng lão tọa trấn, không náo ra đại sự gì được.
Hai người đến nhà lao nơi giam giữ Lục Ly, xuyên qua cửa sắt thấy được Lục Ly ngồi ở bên giường, Lục Phi Tuyết thì tựa trên bả vai hắn, đang ngủ thiếp đi.
- Xuỵt!
Lục Ly nhìn thấy hai người đi vào, vội đưa tay làm động tác cấm thanh, sắc mặt hắn không có vẻ gì là khó coi, ngược lại còn rất bình tĩnh.
- Ai!
Hai người nhìn thấy trên mặt Lục Phi Tuyết còn lưu lại nước mắt, không khỏi nhíu mày, cùng lúc thở dài một hơi. Lục Hồng Ngư nhẹ giọng nói:
- Lục Ly, ngươi đã biết quyết nghị của Trưởng Lão Đường chưa?
Lục Ly gật đầu nói khẽ:
- Đêm qua đã cho ta biết.
Thấy Lục Ly có vẻ thản nhiên nhẹ nhàng như thế, hai người đều không khỏi kinh ngạc, Lục Lân nói:
- Lục Ly, ngươi không biết Thiên Ma Đảo là nơi thế nào?
- Có biết một chút.
Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó lại cười nhạt nói:
- Không phải chỉ là một tuyệt địa thôi sao? Ta đã từng tiến vào Tà Vu Sơn, sau đó vẫn nguyên vẹn đi ra đấy thôi? Lục Ly ta tuổi mèo, có chín cái mạng, không chết được. Hai vị yên tâm, sớm muộn ta cũng sẽ đi ra. Hơn nữa Lục gia này không có nhân tình vị gì hết, tâm ta đã lạnh, không muốn ở đây thêm nữa.
Chương 535 Địch tập
Từ khi biết được mình là con em Lục gia, Lục Ly đã rất muốn trở về, hắn và Lục Linh có nằm mơ cũng nghĩ đến về lại Thần Khải Thành, tìm tới cường giả Lục gia cứu ra cha mẹ.
Từ bộ lạc Địch Long đi tới Vũ Lăng Thành, sau đó trằn trọc đến Thiên Đảo Hồ, cuối cùng đến Trung Châu, tiến vào Tà Vu Sơn, lại rơi vào Thiên Quỷ sơn mạch, còn bị Tống gia truy sát
Có thể nói Lục Ly đến được Thần Khải Thành đã phải trải qua trăm ngàn cay đắng, cửu tử nhất sinh.
Chỉ là...
Lục gia này quá khác biệt so với trong tưởng tượng của hắn, tộc nhân Lục gia cũng khác hẳn với trong tưởng tượng. Đồng tộc đồng huyết, đều là tộc nhân chí thân, nơi này có đại gia gia, đường bá đường thúc, đường huynh đường đệ, có vô số tộc nhân chảy cùng một dòng máu….
Nhưng thái độ những tộc nhân này khiến hắn hàn tâm, sự tình lần này càng triệt để thương thấu tim gan. Đối phó hắn không sao, khăng khăng lại gài bẫy hại cô cô hắn, đi đối phó một nữ tử đã thương tích đầy mình.
Lục gia này không phải Lục gia mà hắn muốn, bầu không khí ở Thần Khải Sơn cũng khiến hắn rất không thoải mái. Ở lại đây hắn không có cảm giác về nhà, ngược lại mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, đề phòng bị người tính toán, bị người mưu hại, lúc này hắn không khỏi có chút nhớ về Bắc Mạc!
Ở nơi đó hắn vô câu vô thúc, hắn là thủ lĩnh thế lực mạnh nhất Bắc Mạc, nơi đó biển rộng trời cao, trong khi ở đây lại càng giống như một chiếc lồng giam, hệt như ngục giam đang cấm cố hắn lúc này.
Bởi thế lưu vong ra ngoài, so ra có khi lại tốt hơn cả đời nhốt mình ở nơi đây. Đương nhiên, Lục Ly sẽ không bó tay đợi trói, nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ nghĩ cách đào tẩu.
Lục Linh mất tích, sự tình Lục Nhân Hoàng hắn không dám tìm kiếm hỗ trợ từ bất cứ kẻ nào, bởi thế có ở lại Lục gia cũng chẳng nghĩa lý gì, ngược lại ở lại đây còn rất biệt khuất, rất đè nén.
Lục Lân và Lục Hồng Ngư muốn an ủi Lục Ly mấy câu, lại không thốt ra được gì, hai người cứ thế nhìn Lục Ly một lát, sau đó lắc đầu rời đi.
Khoảnh khắc rời đi, Lục Hồng Ngư đột nhiên quay đầu nhìn Lục Ly một cái, nhìn gương mắt non nớt nhưng lại quật cường, đôi mắt sáng rực như sao trời kia, trong đầu nàng bất giác tuôn lên một ý niệm, có lẽ lần này Lục gia đối xử với Lục Ly như thế là sai lầm lớn nhất mà Lục gia phạm phải.
…
Thời gian tiếp sau đó, Thần Khải Sơn bình tĩnh vô cùng, trong thành cũng dần về lại nhịp sống bình thường.
Các trưởng lão Ngoại đường đều rất hài lòng, Bát trưởng lão Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão có lòng muốn làm gì đó, lại cái gì đều không làm được.
Bát trưởng lão đi cầu kiến Thái Thượng trưởng lão một lần, nhưng kẻ sau đóng cửa không gặp. Bát trưởng lão cũng hiểu, Thái Thượng trưởng lão là Thái Thượng trưởng lão của Lục gia, dù hắn có tâm khuynh hướng Lục Ly, nhưng với cục diện như bây giờ, lại chỉ có thể trầm mặc không nói, sống chết mặc bay.
Một khi hắn làm gì, nhân tâm Lục gia vốn đã khủng hoảng bất an sẽ càng thêm bất ổn.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày!
Sự tình Lục Hồng Ngư và Lục Lân suy đoán không xảy ra, Lục Nhân Hoàng chưa từng xuất hiện, Lục Chính Dương không tỉnh lại, xem ra chuyện lần này đã không còn dư địa để xoay vần.
Ngày thứ năm, bốn người Lục Ly bị áp giải đi ra, trực tiếp mang lên phi thuyền thiết giáp. Thập trưởng lão Lục Thiên Hà, Phong trưởng lão và một tên trưởng lão Nhân Hoàng Cảnh khác mang theo mười tên cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh cấp đích thân hộ tống bốn người Lục Ly đi Thiên Ma đảo.
Thần sắc Lục Phi Tuyết đã bình tĩnh trở lại, không nói lời nào, khóe miệng mang theo ý cười giễu cợt, đám người Lục Phong Hỏa không thấy xuất hiện, chỉ có Bát trưởng lão Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão và Lục Hồng Ngư Lục Lân đưa tiễn.
Đương nhiên, còn có một ít con em Lục gia, lại đều không hiện thân. Mà lẳng lặng đứng trong các hẻm nhỏ, trong sân viện, nhìn lên phi thuyền thiết giáp lẳng lặng neo đậu giữa không trung.
Trên thân Lục Ly còn bị Tù Ma Liên trói buộc, hắn đứng trên boong tàu, nhìn thành bảo lâu các chi chít trên Thần Khải Sơn, nhìn xuống kiến trúc vô bờ trong thành trì phía dưới, đột nhiên cười to nói:
- Ha ha ha, gia gia, con cháu bất hiếu, không thể gặp ngươi một lần. Nếu lần này cháu có thể còn sống đi ra, ngày sau nhất định san bằng Thần Khải Sơn, dập đầu tạ tội với ngươi!
Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão nhìn nhau, ai nấy đều muốn nói vài lời, lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Dù sao ba người cũng chẳng giúp được gì, lúc này đi ra nói chuyện không khỏi có chút khó coi.
- Đi!
Nét mặt Lục Thiên Hà trầm xuống, sợ Lục Ly lại nói gì đó đại nghịch bất đạo, vội vàng sai người điều khiển phi thuyền thiết giáp bay về phía nam. Đồng thời để một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong chế trụ Lục Ly, nếu Lục Ly còn nói lung tung sợ là phải bị bịt miệng.
Sắc mặt Minh Vũ vẫn bình thường như thường, mạng của hắn là Lục Nhân Hoàng cho, dù chết hắn cũng không có bất kỳ lời nào oán giận. Vũ Hóa Thần lại không khỏi có chút gấp gáp, hắn chỉ là nô lệ của Lục Ly, hiện tại mắt thấy mạng mình cũng bị liên lụy, trong lòng không khỏi khổ não. Song hắn có thể làm được gì, nói được gì? Lúc này nếu nói lung tung, sợ rằng sẽ bị trực tiếp chém giết.
Rất nhanh phi thuyền thiết giáp liền phá không mà đi, tan biến trên bầu trời hướng nam, ánh mắt Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão thoáng ảm đạm, trên mặt cũng lộ vẻ áy náy.
Nếu Lục Chính Dương tỉnh lại, ba người đều không biết phải giải thích thế nào với hắn.
…
Nắng gắt như lửa, Thần Khải Thành dần khuất xa, tâm tình Lục Ly lại bất giác khá hơn nhiều, tựa hồ ra khỏi lao tù, trước mắt là biển rộng trời cao.
Hắn đảo mắt nhìn qua Lục Thiên Hà Phong trưởng lão và tên trưởng lão Nhân Hoàng còn lại, lông mày nhíu chặt, nghĩ đến cách phá cục.
Rất rõ ràng ba tên trưởng lão này đều là người phe Lục Chính Đàn, bằng không cũng đã không được phái đến áp tải. Nếu chỉ là mấy tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, Lục Ly hoàn toàn có sức để liều mạng, Tiểu Bạch có thể nhẹ nhàng cắn đứt Tù Ma Liên, nhờ đó hắn có thể tùy thời động thủ.
Lục Phi Tuyết một mực khóc sướt mướt, tiến vào phòng giam, đợi trưởng lão Ngoại đường đi rồi, nàng mới lập tức nhìn sang Lục Ly nói:
- Lục Ly, chuyện lần này đều là cô cô sai. Lát nữa xét hỏi ta sẽ khẩn cầu các trưởng lão, để một mình ta gánh tội, ngươi, ngươi sau này đừng kích động vậy nữa, phải chiếu cố bản thân cho thật tốt.
Lục Ly nắm chặt lấy tay Lục Phi Tuyết, dắt nàng đi đến bên giường, ngồi xuống mỉm cười nói:
- Cô cô, việc này thật ra không trách được ngươi, người bọn hắn muốn đối phó là ta. Không phải ngươi liên lụy ta, mà là ta liên lụy ngươi, bởi thế ngươi gánh tội hay không đều như thế cả thôi.
- Không phải, không phải vậy đâu.
Lục Phi Tuyết lắc đầu, trên mặt nàng toàn là kinh hoảng và áy náy. Lục Ly vỗ vỗ vai nàng nói:
- Cô cô đừng quá lo lắng, việc này có thể lớn có thể nhỏ, nếu Thái Thượng trưởng lão ra mặt, chúng ta sẽ không việc gì.
- Đúng rồi!
Lục Ly hơi ngừng một lát, sau đó mới hỏi tiếp:
- Cô cô, ở Lý gia đến cùng đã xảy ra chuyện gì, sao ngươi phải giết người?
- Bởi vì người của Lý gia đều đáng chết.
Nói đến đây tròng mắt Lục Phi Tuyết bất giác đỏ ngầu, cắn răng nói:
- Trước kia ta không biết, gần nhất mới biết được thì ra tiện nhân Lý Lệ kia ở cùng với Triệu Lộc!
- Triệu Lộc là ai?
Lục Ly nghe mà như lọt vào trong sương mù.
- Còn có thể là ai?
Lục Phi Tuyết nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chính là người yêu của ta trước kia, hắn thề non hẹn biển với ta, nói một đời sẽ không phản bội ta….
Lục Phi Tuyết nói lung tung một trận, tư duy rất nhảy vọt, khi thì nói nơi này, khi lại nói chỗ khác, khi thì nghiến răng nghiến lợi, khi thì u oán ai thương, cảm giác có chút hồ ngôn loạn ngữ, Lục Ly nghe mãi một lúc lâu mới dần hiểu ra.
Trước kia Lục Phi Tuyết yêu một nam tử, nam tử kia tên là Triệu Lộc, là một công tử tiểu gia tộc.
Đến sau Lục gia không đồng ý, Lục Chính Dương giam Lục Phi Tuyết ba năm, sau đó gả cho Khâu Văn Trạch.
Đêm đại hôn, Lục Phi Tuyết trốn ra đi tìm Triệu Lộc. Kết quả toàn bộ gia tộc Triệu Lộc đều biến mất, Lục Phi Tuyết tưởng là cả nhà Triệu Lộc bị Lục gia đe dọa cao chạy xa bay, cũng liền triệt để mất đi hy vọng, gả cho Khâu Văn Trạch.
Đoạn thời gian trước, Lục Phi Tuyết đột nhiên nhận được tin tức, có người thấy được Triệu Lộc ở Thần Khải Thành, đồng thời còn ở chung với cháu gái một trưởng lão Ngoại đường.
Mấy ngày vừa qua Lục Ly lại đang xung kích Mệnh Luân Cảnh, bởi thế không biết được chuyện này. Lục Phi Tuyết cũng không nói, chỉ bí mật phái người đi điều tra, một ngày trước khi Lục Ly xuất quan, người Lục Phi Tuyết phái đi quay về bẩm báo nói Triệu Lộc và cháu giá Lý Nguyên Lý Lệ đang ở một tửu lâu trong thành, công nhiên xuất hiện trước mắt bàn dân thiên hạ.
Lục Phi Tuyết vẫn muốn hỏi Triệu Lộc, vì sao trước đây rời đi mà không nói một tiếng.
Thế là liền hạ sơn một thân một mình đi tửu lâu tìm kiếm Triệu Lộc. Nào ngờ nàng vừa đến tửu lâu, Triệu Lộc và Lý Lệ đã rời đi, về lại đại viện Lý gia.
Lục Phi Tuyết đuổi đến đại viện Lý gia hỏi dò, cũng nhìn thấy Triệu Lộc, nhưng lại bị nhục nhã mỉa mai đủ kiểu. Thậm chí Triệu Lộc còn ôm Lý Lệ nói năm đó ở cùng Lục Phi Tuyết chỉ là vì coi trọng thân phận con gái tộc Vương Lục gia của Lục Phi Tuyết chứ căn bản không yêu nàng. Hiện tại Lục Phi Tuyết hoa tàn liễu úa, nói Lục Phi Tuyết cút đi, đừng ở đây mất mặt xấu hổ.
Lục Phi Tuyết bị Khâu Văn Trạch hành hạ nhiều năm như vậy, tinh thần vốn đã có chút không bình thường. Lửa giận kiềm chế suốt bao năm qua bỗng chốc phát tác, phát sinh tranh cãi với Triệu Lộc, Lý Lệ lại tại một bên xúi giục, nhục mạ Lục Phi Tuyết không biết liêm sỉ... vân vân.
Lục Phi Tuyết bị kích thích đến phát điên, động thủ chém giết Triệu Lộc và Lý Lệ, thậm chí còn giết luôn cháu trai Lý Nguyên, người cũng đứng bên nhục mạ nàng.
Đám thị nữ và hạ nhân tham dự châm chọc khiêu khích nàng cũng không tha, lúc ấy nàng chỉ nghĩ giết sạch tất cả những người chế giễu nhục mạ nàng, sau đó tự sát, kết thúc hết thảy mọi chuyện.
- Ai!
Lục Ly nghe xong cố sự, thở dài một tiếng, không nói gì thêm, chỉ ôm lấy Lục Phi Tuyết vào ngực, nhè nhẹ vỗ vai an ủi nàng.
Chuyện tối nay đã rất rõ ràng!
Đây là một âm mưu, hơn nữa kẻ đứng sau bố cục rõ ràng là người Lục gia, đối tượng tham dự có trưởng lão Ngoại đường, người của Lý gia, thậm chí Lý Nguyên cũng có thể có liên quan.
Triệu Lộc mất tích nhiều năm như vậy, đột nhiên lại xuất hiện ở Thần Khải Thành, còn công khai ở chung với Lý Lệ?
Triệu Lộc là ai?
- Đó là sỉ nhục của Lục gia!
Thần Khải thành phong thành, người bình thường không vào được, càng đừng nói là người đã từng có chuyện xấu với tiểu thư Lục gia, khiến cho Lục gia mất hết. Phong trưởng lão trừ phi là già nên hồ đồ, bằng không làm sao lại thả Triệu Lộc vào thành?
Lý Lệ trừ phi là ngớ ngẩn, bằng không làm sao lại tìm một nam nhân như vậy? Hơn nữa Lý Lệ là thân phận gì? Sao dám nhục mạ Lục Phi Tuyết? Dù thanh danh Lục Phi Tuyết rất lang tạ, nhưng nàng vẫn là con gái Lục Chính Dương. Còn cả những thị nữ hạ nhân kia nữa, sao bọn họ cũng dám trào phúng tiểu thư Lục gia, bọn họ điên hết rồi ư?
Kết hợp với thái độ và cách xử lý của Phong trưởng lão và đám trưởng lão Ngoại đường Lục gia, mọi chuyện thoáng chốc liền rõ ràng, đây chính là một âm mưu.
Mục đích không phải Lục Phi Tuyết, mà là Lục Ly!
Có thể điều động Phong trưởng lão, Lý trưởng lão, có thể áp chế khiến một đám trưởng lão Ngoại đường không dám loạn động, có thể tạo ra cái bẫy lớn như thế, thân phận người này vô cùng sống động.
Không phải Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên thì là Lục Chính Đàn!
Lại liên tưởng đến sau khi trở về Lục Chính Đàn triệu kiến hắn, lại để hắn đứng đợi nguyên một buổi chiều ở bên ngoài. Đoạn thời gian này lại vừa khéo đi ra, ý cười trên mặt Lục Ly bất giác lạnh hơn mấy phần, việc này dù không phải cái bẫy do Lục Chính Đàn bố trí, khẳng định cũng là mặc nhận.
Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Lục Ly lại có chút sầu muộn, hắn làm sao phá cục đây?
Chương 532 Vĩnh không triệu hồi
Đối phương ra chiêu quá ác, khiến hắn và Lục Phi Tuyết công khai giết người ngay trong thành, đẩy bọn hắn vào tử lộ.
Việc này dù là Bát trưởng lão và Tứ trưởng lão đều không thể cầu tình, dù sao không phạt nặng hắn và Lục Phi Tuyết thì không cách nào bình chúng giận, không cách nào vỗ an vô số võ giả Ngoại đường.
Thậm chí...
Nếu Lục Chính Đàn chạy về trực tiếp định tội, Thái Thượng trưởng lão đều không tiện nói chuyện. Dù sao hiện tại Lục Chính Đàn chính là gia chủ Lục gia, là quân vương chí cao vô thượng của Lục gia.
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy thế cục hiện giờ đã không cách nào phá giải, chỉ còn nước đợi xem là định tội chết hay là lưu vong Thiên Ma Đảo.
Thần Khải Sơn, Trưởng Lão Đường!
Chín tên trưởng lão Nội đường Lục gia, mười tám tên trưởng lão Ngoại đường đều tới đông đủ, Phong trưởng lão đã xử lý tốt chuyện trong nội thành, lúc này chính đang ngồi ở vị trí thứ hai bên Ngoại đường.
Lục Phong Hỏa ngồi ở vị trí thứ nhất bên trái, Lục Chính Đàn không có mặt, Đại trưởng lão bế quan, Lục Phong Hỏa là trưởng lão xếp hạng cao nhất.
Đợi sau khi tất cả mọi người đến đông đủ, Lục Phong Hỏa mới đảo mắt nhìn về phía Phong trưởng lão nói:
- Điều tra rõ ràng chuyện đã xảy ra chưa?
- Rồi!
Phong trưởng lão đứng lên nói:
- Ta đã hỏi dò một lượt hết thảy hạ nhân thị nữ hộ vệ của Lý gia, về cơ bản đã điều tra rõ tình hình.
Lục Phong Hỏa khẽ gật đầu, khoát tay nói:
- Vậy ngươi trình bày đi.
Phong trưởng lão đứng lên nói:
- Chuyện là thế này, chiều hôm nay Lục Phi Tuyết đột nhiên tới Lý gia bái phỏng, tiểu thư Lý gia Lý Lệ mang theo trượng phu và công tử Lý Sơn chiêu đãi Lục Phi Tuyết. Trên yến tiếc không biết đã xảy ra chuyện gì, Lục Phi Tuyết và Lý Lệ đột nhiên phát sinh tranh cãi, sau đó Lục Phi Tuyết rút kiếm giết người, chém giết vợ chồng Lý Lệ và Lý Sơn ngay trên bàn tiệc, tất cả thị nữ và hạ nhân xung quanh cũng đều bị giết.
- Bởi vì tất cả mọi người đều đã chết, thế nên không thể biết rốt cục vì đâu mà hai người phát sinh tranh cãi. Chỉ biết sự thật là Lục Phi Tuyết đã giết người, không chỉ người của Lý gia có thể làm chứng, người vây xem bên ngoài cũng đều thấy được.
Phong trưởng lão thoáng dừng một lát, sau đó tiếp tục nói:
- Tổng cộng Lục Phi Tuyết đã chém giết mười ba người, ngoại trừ Lý Lệ Lý Sơn ra, còn có sáu tên con em chi thứ của Lý gia bị hại, số còn lại đều là hạ nhân và hộ vệ. Tiếp đó Lục Ly đuổi tới, muốn dẫn theo Lục Phi Tuyết đào tẩu, người của Lý gia hẳn là đã thông báo Lý Nguyên trưởng lão, bởi thế Lý trưởng lão mới chạy tới. Lại bị Lục Ly chém giết, sự tình sau đó chắc không cần ta phải giải thích thêm nữa.
Chuyện Phong trưởng lão điều tra được đều là thực tình, cũng không cố ý vặn vẹo, chẳng qua có giấu diếm gì hay không thì khó mà biết được.
Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão đều khẽ nhíu mày, ba người cảm thấy chuyện hôm nay quá kỳ quặc, bởi vì lúc ấy tất cả trưởng lão đều đi xuống mật thất dưới lòng đất ngay dưới Thần Chi Huyết Trì. Là Lục Phong Hỏa gọi đi.
Tất cả trưởng lão Nội đường đều đi, nguyên nhân là Lục Phong Hỏa nói tìm được một loại phương thuốc, muốn thử xem liệu có giúp Lục Chính Dương giải độc được không.
Lục Chính Dương được an trí trong mật thất bên cạnh Thần Chi Huyết Trì, mật thất kia Lục Ly cũng đã từng nhìn thấy, chính là gian mật thất bốc lên hàn khí trước đây. Lục gia dùng hàn băng đông kết Lục Chính Dương, như vậy có thể làm chậm lại quá trình vu độc khuếch tán trong thân thể Lục Chính Dương.
Kết quả...
Phương thuốc của Lục Phong Hỏa không có tác dụng, chờ khi mọi người đi ra ngoài mới được bẩm báo chuyện Lục Ly giết người trong thành, khi ấy mới vội vàng chạy đến.
Lục Phong Hỏa sớm không gọi, trễ không gọi, khăng khăng đúng lúc cho gọi tất cả trưởng lão xuống đại điện dưới lòng đất, Lục Ly lại xảy ra chuyện
Việc này không thể không dẫn lên Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão băn khoăn, lại liên tưởng đến lời Lục Ly nói khi trước, sự thể liền càng thêm chọc người sinh nghi.
Ba vị trưởng lão liếc nhau, Bát trưởng lão đứng dậy nói:
- Phong trưởng lão, ta muốn hỏi xem vì sao lúc sự tình xảy ra các ngươi không lập tức tiến đến?
Người ngoài không biết, chư vị trưởng lão lại vô cùng rõ ràng, rất nhiều nơi trong Thần Khải Thành đều được Lục gia bố trí mật thám. Theo lý thuyết Lý gia vừa xảy ra chuyện, mật thám tất sẽ phát giác, lập tức thông báo cho Phong trưởng lão. Dù Phong trưởng lão không kịp ngăn cản Lục Phi Tuyết, chí ít cũng có thể ngăn cản Lục Ly giết Lý trưởng lão.
Mặt già Phong trưởng lão chớp hiện một tia xấu hổ, lúng túng nói:
- Hôm nay lão phu không ở nhà mà đi biệt viện, gần đây vừa mới nạp một tiểu thiếp, khụ khụ... việc này ta có trách nhiệm nhất định, mong gia tộc trách phạt.
Không ở nhà!
Đây là một cái cớ rất không sai, không ở nhà mật thám liền không tìm được Phong trưởng lão, không biết tìm ai bẩm báo, bởi thế Phong trưởng lão mới khoan thai đến chậm
- Nói mấy cái đó làm gì!
Lục Phong Hỏa vung tay lên, cả giận nói:
- Hiện tại là đang thảo luận chuyện Lục Ly và Lục Phi Tuyết, chuyện lão Phong sau này hẵng nói. Sự tình đã xác định, Lục Phi Tuyết Lục Ly giết người ngay trước mặt chúng nhân, việc này các ngươi đều nói xem, nên xử lý thế nào? Nếu không mau chóng xử lý, sợ rằng người người Thần Khải Thành đều cảm thấy bất an.
Lục Liên Thiên gật đầu nói:
- Lục Phi Tuyết phát điên giết người, Lục Ly càng là chém giết trưởng lão gia tộc, hành vi rồ dại mất trí như thế quả thực phải nhanh chóng xử lý. Bằng không sự tình sẽ càng truyền càng xa, thanh danh Lục gia cũng bị hủy, sau này còn ai dám tin tưởng Lục gia chúng ta?
Tứ trưởng lão và Bát trưởng lão liếc nhau, thần sắc cả hai đều hiện vẻ đắng chát, Lục Ly và Lục Phi Tuyết giết người ngay trước mặt chúng nhân, điểm này là không thể nghi ngờ. Hơn nữa bị giết còn là trưởng lão Ngoại đường và con cháu, việc này khiến bọn hắn đều không tiện mở miệng, hôm nay tất cả trưởng lão Ngoại đường cũng đều có mặt ở đây.
Nếu hai người mở miệng bảo vệ Lục Ly, vậy sẽ đắc tội với nguyên một đám trưởng lão Ngoại đường, sắc mặt những trưởng lão Ngoại đường kia đều sẽ rất khó coi.
Chương 533 Tâm lạnh
Nếu bọn hắn mở miệng xin tha, phía trưởng lão Ngoại đường thậm chí sẽ hàn tâm.
Lục Phong Hỏa để chúng nhân phát biểu ý kiến, lại không người nào mở miệng, mặc dù rất nhiều trưởng lão Ngoại đường đều rất tức giận. Nhưng đây dù sao cũng là con trai Lục Nhân Hoàng, cháu đích tôn Lục Chính Dương. Vạn nhất Lục Chính Dương tỉnh lại, ai mà mở miệng lúc này, khẳng định tất sẽ bị thanh toán.
Lục Phong Hỏa thấy không người nói chuyện, lập tức quay mắt nhìn về phía Thập trưởng lão nói:
- Thiên Hà, ngươi chủ quản hình luật, việc này theo tộc quy gia tộc thì xử lý thế nào?
Thập trưởng lão Lục Thiên Hà mặt đen lên đứng dậy nói:
- Dựa theo hình luật gia tộc, tộc trạng của hai người đều hẳn nên xử tử. Chẳng qua dù sao thân phận Lục Phi Tuyết và Lục Ly đều có chút đặc thù, ta cảm thấy lưu vong Thiên Ma Đảo, vĩnh viễn không triệu hồi là hợp lý hơn cả.
- Thiên Ma Đảo?
Sắc mặt Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão đại biến, ba người sợ nhất chính là lưu vong Thiên Ma Đảo. Dù có phải cầm tù Lục Ly và Lục Phi Tuyết ngay trong đại lao cả đời cũng tốt, dù sao Lục Nhân Hoàng lúc nào cũng có thể trở về.
Thiên Ma Đảo là nơi Lục gia chuyên dùng để lưu vong tội nhân, đó là một tuyệt địa vô cùng nguy hiểm. Đừng nói với chút thực lực ấy của hai người, ngay là Nhân Hoàng một khi tiến vào đều rất khó đi ra, hai người mà vào thì chỉ có nước chôn xương trong đó.
Lục Phong Hỏa khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn sang đám trưởng lão Ngoại đường hỏi:
- Ý chư vị thì sao? Cứ phát biểu thoải mái ý.
Phong trưởng lão đứng lên nói:
- Việc này dính tới phía Ngoại đường, lão phu không tiện lên tiếng, toàn bằng chư vị trưởng lão định đoạt.
Rất nhiều trưởng lão Ngoại đường dồn dập đứng dậy phụ họa, lấy cớ đều là bọn hắn là Ngoại đường, không thể xen vào việc nhà Lục gia, để mặc đám người Lục Phong Hỏa tự quyết định.
Sắc mặt Bát trưởng lão càng lúc càng khó coi, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa. Hắn đã tìm người đi mời Thái Thượng trưởng lão, việc này bọn hắn không cách nào ngăn trở, chỉ có Thái Thượng trưởng lão ra mặt mới có thể nghịch chuyển.
- Đã như vậy!
Lục Phong Hỏa làm việc rất quyết đoán, hắn vung tay lên quát khẽ nói:
- Gia chủ không ở đây, dựa theo lệ cũ, đại sự chúng ta chỉ có thể biểu quyết. Toàn bộ chín trưởng lão nhấc tay biểu quyết, ta cho rằng Lục Ly Lục Phi Tuyết có tội, lưu vong Thiên Ma Đảo, vĩnh viễn không triệu hồi.
Lục Liên Thiên gật đầu nói:
- Ta tán thành!
- Tán thành!
- Tán thành!
Rất nhanh Lục trưởng lão và Thập trưởng lão liền mở miệng, đã bốn phiếu, chỉ cần thêm một phiếu nửa liền quá bán.
Thất trưởng lão thoáng ngừng một lát, cuối cùng khe khẽ thở dài nói:
- Ta bỏ quyền
Cửu trưởng lão cũng lắc đầu nói:
- Ta cũng bỏ quyền.
Tổng cộng chín phiếu, bốn phiếu đồng ý, hai phiếu bỏ quyền, Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão có phản đối cũng vô ích.
Lục Phong Hỏa vỗ tay lên bàn, hét lớn:
- Vậy cứ quyết định thế đi, năm ngày sau Lục Ly Lục Phi Tuyết và hai tên gia tướng đều bị đưa đi lưu vong Thiên Ma đảo, Thiên Hà, sáng mai ngươi dán thông báo thông cáo toàn thành.
- Xong rồi!
Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão liếc nhau, ánh mắt ai nấy đều ảm đạm. Trưởng Lão Đường đã thông qua quyết nghị, việc này đã thành định cục, dù Thái Thượng trưởng lão ra mặt đều không xoay chuyển được
Tộc quy Lục gia ghi rõ, quyết nghị của Trưởng Lão Đường nhất định phải được chấp hành, dù là tộc trưởng đều không được sửa đổi, thậm chí Trưởng Lão Đường còn có quyền bãi miễn tộc trưởng!
Với bất kỳ gia tộc nào, đại đường hội Trưởng Lão Đường đều là quyết nghị tối cao của gia tộc
Đương nhiên dưới tình huống bình thường, mỗi tộc trưởng đều có được quyền khống chế tuyệt đối với Trưởng Lão Đường, bởi thế về cơ bản là do một mình tộc trưởng định đoạt.
Một tên tộc trường anh minh thần võ có thể dẫn dắt gia tộc phát triển cường đại, thường thường cũng là một trong mấy người mạnh nhất gia tộc. Nhưng cũng có một vài tình huống đặc thù, tộc trưởng là kẻ ngu, hoặc là mãnh phu chỉ có mỗi vũ lực đơn thuần.
Bởi thế...
Ở một vài thời điểm đặc biệt, đại đường hội Trưởng Lão Đuòng có thể cứu vãn gia tộc ở thời khắc then chốt, tránh cho gia tộc đi theo phương hướng sai lầm của tộc trưởng, dẫn đến chỗ hủy diệt.
Gia tộc không phải của riêng một người nào!
Gia tộc ở Thần Châu đại địa đều chia làm Nội đường, Ngoại đường, Khách Đường. Nội đường là lực lượng trung kiên của gia tộc, nhưng lực lượng Ngoại đường cũng không thể xem thường, rất nhiều cường giả Ngoại đường không kém gì Nội đường, thậm chí cường giả Ngoại đường còn nhiều hơn Nội đường.
Mọi người cùng đi theo gia tộc kiếm ăn, nếu gia tộc này hủy diệt, người Ngoại đường cũng theo đó nhà tan cửa nát.
Điều này tương tự như một tên tộc trưởng gia tộc tứ phẩm, khăng khăng lại muốn khai chiến với gia tộc bát phẩm. Một khi xuất hiện loại tình huống như thế, gia tộc rất có thể sẽ tổ chức đại đường hội, tộc trưởng cũng có thể sẽ bị bãi miễn, mọi người không thể đi theo với một thằng ngu để phải chịu chết được!
Bởi thế quyết nghị từ đại đường hội Trưởng Lão Đường thường thường đều là quyết nghị tối cao của gia tộc.
Sau khi quyết nghị này được đưa ra, rạng sáng ngày thứ hai, Thập trưởng lão Lục Thiên Hà liền phái người dán thiếp bảng cáo thị, thông cáo toàn thành. Sự tình bỗng chốc truyền khắp Thần Khải Thành, ngàn vạn con dân trong thành ồ lên xôn xao.
Lưu vong Thiên Ma đảo, vĩnh viễn không triệu hồi!
Đây căn bản bằng với phán định tử hình, Thiên Ma Đảo là tuyệt địa tiếng tăm lừng lẫy ở đông bộ Trung Châu, tiến vào gần như không ra được. Trong lịch sử Lục gia Nội đường Ngoại đường chí ít đã có mấy vạn con em bị lưu vong lên đảo, cuối cùng chỉ có ba người đi ra..
Con gái và cháu đích tôn Lục Chính Dương...
Rất nhiều người không khỏi thổn thức, gia tộc quyết định nhanh như vậy, còn là quyết nghị tới từ đại đường hội, đúng là quá tàn nhẫn, căn bản không cho bất kỳ đường lùi nào.
Chẳng qua không ít người đều có chút nghi hoặc, nếu đã quyết định rồi, vì sao phải đợi năm ngày sau mới đưa đi Thiên Ma Đảo? Theo lý mà nói nhiều nhất chỉ khoảng hai ba ngày liền sẽ đưa đi, chẳng lẽ trong này còn có huyền cơ? Hoặc là sự tình còn có khả năng xoay chuyển?
Chương 534 Tâm lạnh
Không chỉ con dân trong thành không nghĩ ra, rất nhiều con em Lục gia cũng nghĩ không thông.
Sắc trời vừa sáng chưa bao lâu, Lục Hồng Ngư và Lục Lân đã ngồi trong sảnh, hai người suốt đêm không ngủ, sắc mặt đều không mấy dễ nhìn. Vốn tưởng rằng có thể mượn Lục Ly áp chế Lục Toan Lục Nghê phần nào, lại không ngờ Lục Ly bỗng chốc liền bị đè ép, còn là bị đè ép đến triệt để, không còn cơ hội lật thân.
- Hồng Ngư tỷ!
Lục Lân trầm ngâm một lát, nhíu mày hỏi:
- Ngươi nói xem vì sao bọn hắn phải năm ngày sau mới đưa đi Lục Ly? Chẳng lẽ bọn hắn không sợ giữa đường có biến?
- Có thể có biến gì nữa?
Lục Hồng Ngư cười cười giễu cợt nói:
- Lúc mở đại đường hội Thái Thượng trưởng lão không đi ra, tiếp sau đương nhiên cũng sẽ không để ý. Đại đường hội chính là quyết nghị tối cao của gia tộc, tộc trưởng đều phải phục tùng, hơn nữa nghe nói gia chủ đang ở Thiên Thần Phủ, muốn trở về cũng chỉ mất mấy canh giờ. Nhưng đến giờ hắn vẫn chưa trở lại, điều này chẳng phải nói rõ để mặc cho đám người Lục Phong Hỏa ra tay, hắn không đếm xỉa đến ư? Sau này nếu là tộc Vương tỉnh lại, bọn hắn cũng có dư địa để quay vần.
- Tỉnh lại?
Sắc mặt Lục Lân sắc càng thêm ảm đạm, lắc đầu nói:
- Sợ là tộc Vương không tỉnh lại được nữa, bọn hắn dám động tới Phi Tuyết cô cô và Lục Ly, hẳn là đã xác định điểm này, Lục gia rốt cục vẫn phải cải triều hoán đại.
- Cải triều hoán đại?
Lục Lân nói đến đây, trong lòng đột nhiên khẽ động, ánh mắt chớp lóe hàn quang, hoảng sợ nói:
- Hồng Ngư tỷ, ngươi nói bọn hắn cố ý năm ngày sau mới đưa đi Lục Ly, liệu có phải là muốn dẫn dụ Nhân Hoàng thúc thúc đi?
- Có khả năng này!
Ý cười trên mặt Lục Hồng Ngư tan biến, thay vào đó là vẻ trịnh trọng dị thường. Lục Phong Hỏa chỉ mất chừng một canh giờ liền định xong tội trạng của Lục Ly, điều đó chứng tỏ hắn rất gấp gáp muốn giết chết Lục Phi Tuyết và Lục Ly, giờ lại trì hoãn mấy ngày mới đưa đi, rất có thể là đang câu cá.
Không chỉ Lục Phong Hỏa, ngay cả đám người Bát trưởng lão Lục Hồng Ngư Lục Lân đều đang hoài nghi, rằng thực ra Lục Nhân Hoàng không phải mất tích, mà đang lặng lẽ đi theo Lục Ly trở về.
Một người sống sờ sờ làm sao có thể mất tích? Làm sao có thể mặc kệ con trai mình?
Hắn để Lục Ly trở về, gây sự trên Thần Khải Sơn, còn hắn thì lại núp mình trong bóng tối, âm thầm quan sát thế cục
Nếu Lục Nhân Hoàng trở về, hắn không khả năng trơ mắt nhìn xem Lục Ly và Lục Phi Tuyết bị lưu vong Thiên Ma Đảo. Nếu hắn nửa đường chặn giết, gia tộc sẽ bố trí trọng binh hoặc do Lục Chính Đàn đích thân ra tay, bắt lại Lục Nhân Hoàng, sau đó định tội luôn.
Nghĩ tới đây, Lục Hồng Ngư và Lục Lân đều có chút không rét mà run, mưu kế âm hàn hiểm độc như thế khiến hai bọn họ cùng nghĩ đến một người.
Lục Lân và Lục Hồng Ngư liếc nhau, trầm giọng nói:
- Chẳng lẽ đây là kiệt tác của hắn?
Lục Hồng Ngư trầm tư thoáng chốc rồi nói:
- Có khả năng, ngươi xem chuyện Lục Phi Tuyết ở Lý gia thoạt nhìn như là âm mưu, thực chất là dương mưu. Chúng ta có thể đoán được, Thái Thượng trưởng lão hẳn cũng có thể nhìn ra, nhưng bất kỳ ai đều không cách nào phá cục. Thủ pháp bố cục như thế cực giống phong cách hành sự xưa nay của hắn.
- Một viên đá trúng ba con chim.
Trên mặt Lục Lân lộ ra một tia khâm phục và sợ sệt, cảm khái nói:
- Người ngoài đều tưởng là Lục Toan thiên tư tung hoành, thật ra thứ khủng bố nhất của hắn phải là quyền mưu và thủ đoạn. Có một người như vậy, đối với gia tộc không biết là phúc hay họa...
- Đúng vậy, hắn chỉ mới hai mươi mốt tuổi!
Trên mặt Lục Hồng Ngư cũng lộ vẻ kinh dị, cảm khái nói:
- Nhẹ nhàng bố cục để phụ thân hắn thượng vị, nhẹ nhàng khiến cho đại bộ phận con em Lục gia quy tụ dưới tay hắn, nhẹ nhàng khiến rất nhiều trưởng lão Ngoại đường quy phục hắn, Phong trưởng lão đều khen hắn không dứt miệng. Nếu không phải thiên tư hắn hơi kém chút, vẫn chưa đột phá Nhân Hoàng Cảnh, sợ rằng lúc này sớm đã là thiếu tộc trưởng...
- Ai, không nói hắn nữa!
Lục Lân có chút bực bội, đứng lên nói:
- Ta đi gặp Lục Ly, nói cho hắn biết quyết nghị của gia tộc, để hắn có chuẩn bị tâm lý.
- Ta cũng đi!
Lục Hồng Ngư đứng dậy, hai người đi ra phía ngoài. Bên ngoài sắc trời đã sáng hẳn, người đi đường trên Thần Khải Sơn lại không nhiều, rất nhiều người đều không dám ra cửa, dù sao cũng vừa mới xảy ra chuyện lớn như vậy.
Hai người tới thành bảo đặt ngục giam, men theo thềm đá đi xuống địa lao, thỉnh cầu gặp mặt Lục Ly. Tên chấp sự phụ trách nơi này không dám làm chủ, phải xin chỉ thị của trưởng lão Nhân Hoàng tọa trấn nơi đây.
Trưởng lão Nhân Hoàng không nói gì, mặc cho hai người đi vào, hai người thân phận bất phàm, hơn nữa ở đây cũng có trưởng lão tọa trấn, không náo ra đại sự gì được.
Hai người đến nhà lao nơi giam giữ Lục Ly, xuyên qua cửa sắt thấy được Lục Ly ngồi ở bên giường, Lục Phi Tuyết thì tựa trên bả vai hắn, đang ngủ thiếp đi.
- Xuỵt!
Lục Ly nhìn thấy hai người đi vào, vội đưa tay làm động tác cấm thanh, sắc mặt hắn không có vẻ gì là khó coi, ngược lại còn rất bình tĩnh.
- Ai!
Hai người nhìn thấy trên mặt Lục Phi Tuyết còn lưu lại nước mắt, không khỏi nhíu mày, cùng lúc thở dài một hơi. Lục Hồng Ngư nhẹ giọng nói:
- Lục Ly, ngươi đã biết quyết nghị của Trưởng Lão Đường chưa?
Lục Ly gật đầu nói khẽ:
- Đêm qua đã cho ta biết.
Thấy Lục Ly có vẻ thản nhiên nhẹ nhàng như thế, hai người đều không khỏi kinh ngạc, Lục Lân nói:
- Lục Ly, ngươi không biết Thiên Ma Đảo là nơi thế nào?
- Có biết một chút.
Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó lại cười nhạt nói:
- Không phải chỉ là một tuyệt địa thôi sao? Ta đã từng tiến vào Tà Vu Sơn, sau đó vẫn nguyên vẹn đi ra đấy thôi? Lục Ly ta tuổi mèo, có chín cái mạng, không chết được. Hai vị yên tâm, sớm muộn ta cũng sẽ đi ra. Hơn nữa Lục gia này không có nhân tình vị gì hết, tâm ta đã lạnh, không muốn ở đây thêm nữa.
Chương 535 Địch tập
Từ khi biết được mình là con em Lục gia, Lục Ly đã rất muốn trở về, hắn và Lục Linh có nằm mơ cũng nghĩ đến về lại Thần Khải Thành, tìm tới cường giả Lục gia cứu ra cha mẹ.
Từ bộ lạc Địch Long đi tới Vũ Lăng Thành, sau đó trằn trọc đến Thiên Đảo Hồ, cuối cùng đến Trung Châu, tiến vào Tà Vu Sơn, lại rơi vào Thiên Quỷ sơn mạch, còn bị Tống gia truy sát
Có thể nói Lục Ly đến được Thần Khải Thành đã phải trải qua trăm ngàn cay đắng, cửu tử nhất sinh.
Chỉ là...
Lục gia này quá khác biệt so với trong tưởng tượng của hắn, tộc nhân Lục gia cũng khác hẳn với trong tưởng tượng. Đồng tộc đồng huyết, đều là tộc nhân chí thân, nơi này có đại gia gia, đường bá đường thúc, đường huynh đường đệ, có vô số tộc nhân chảy cùng một dòng máu….
Nhưng thái độ những tộc nhân này khiến hắn hàn tâm, sự tình lần này càng triệt để thương thấu tim gan. Đối phó hắn không sao, khăng khăng lại gài bẫy hại cô cô hắn, đi đối phó một nữ tử đã thương tích đầy mình.
Lục gia này không phải Lục gia mà hắn muốn, bầu không khí ở Thần Khải Sơn cũng khiến hắn rất không thoải mái. Ở lại đây hắn không có cảm giác về nhà, ngược lại mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ, đề phòng bị người tính toán, bị người mưu hại, lúc này hắn không khỏi có chút nhớ về Bắc Mạc!
Ở nơi đó hắn vô câu vô thúc, hắn là thủ lĩnh thế lực mạnh nhất Bắc Mạc, nơi đó biển rộng trời cao, trong khi ở đây lại càng giống như một chiếc lồng giam, hệt như ngục giam đang cấm cố hắn lúc này.
Bởi thế lưu vong ra ngoài, so ra có khi lại tốt hơn cả đời nhốt mình ở nơi đây. Đương nhiên, Lục Ly sẽ không bó tay đợi trói, nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ nghĩ cách đào tẩu.
Lục Linh mất tích, sự tình Lục Nhân Hoàng hắn không dám tìm kiếm hỗ trợ từ bất cứ kẻ nào, bởi thế có ở lại Lục gia cũng chẳng nghĩa lý gì, ngược lại ở lại đây còn rất biệt khuất, rất đè nén.
Lục Lân và Lục Hồng Ngư muốn an ủi Lục Ly mấy câu, lại không thốt ra được gì, hai người cứ thế nhìn Lục Ly một lát, sau đó lắc đầu rời đi.
Khoảnh khắc rời đi, Lục Hồng Ngư đột nhiên quay đầu nhìn Lục Ly một cái, nhìn gương mắt non nớt nhưng lại quật cường, đôi mắt sáng rực như sao trời kia, trong đầu nàng bất giác tuôn lên một ý niệm, có lẽ lần này Lục gia đối xử với Lục Ly như thế là sai lầm lớn nhất mà Lục gia phạm phải.
…
Thời gian tiếp sau đó, Thần Khải Sơn bình tĩnh vô cùng, trong thành cũng dần về lại nhịp sống bình thường.
Các trưởng lão Ngoại đường đều rất hài lòng, Bát trưởng lão Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão có lòng muốn làm gì đó, lại cái gì đều không làm được.
Bát trưởng lão đi cầu kiến Thái Thượng trưởng lão một lần, nhưng kẻ sau đóng cửa không gặp. Bát trưởng lão cũng hiểu, Thái Thượng trưởng lão là Thái Thượng trưởng lão của Lục gia, dù hắn có tâm khuynh hướng Lục Ly, nhưng với cục diện như bây giờ, lại chỉ có thể trầm mặc không nói, sống chết mặc bay.
Một khi hắn làm gì, nhân tâm Lục gia vốn đã khủng hoảng bất an sẽ càng thêm bất ổn.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày!
Sự tình Lục Hồng Ngư và Lục Lân suy đoán không xảy ra, Lục Nhân Hoàng chưa từng xuất hiện, Lục Chính Dương không tỉnh lại, xem ra chuyện lần này đã không còn dư địa để xoay vần.
Ngày thứ năm, bốn người Lục Ly bị áp giải đi ra, trực tiếp mang lên phi thuyền thiết giáp. Thập trưởng lão Lục Thiên Hà, Phong trưởng lão và một tên trưởng lão Nhân Hoàng Cảnh khác mang theo mười tên cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh cấp đích thân hộ tống bốn người Lục Ly đi Thiên Ma đảo.
Thần sắc Lục Phi Tuyết đã bình tĩnh trở lại, không nói lời nào, khóe miệng mang theo ý cười giễu cợt, đám người Lục Phong Hỏa không thấy xuất hiện, chỉ có Bát trưởng lão Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão và Lục Hồng Ngư Lục Lân đưa tiễn.
Đương nhiên, còn có một ít con em Lục gia, lại đều không hiện thân. Mà lẳng lặng đứng trong các hẻm nhỏ, trong sân viện, nhìn lên phi thuyền thiết giáp lẳng lặng neo đậu giữa không trung.
Trên thân Lục Ly còn bị Tù Ma Liên trói buộc, hắn đứng trên boong tàu, nhìn thành bảo lâu các chi chít trên Thần Khải Sơn, nhìn xuống kiến trúc vô bờ trong thành trì phía dưới, đột nhiên cười to nói:
- Ha ha ha, gia gia, con cháu bất hiếu, không thể gặp ngươi một lần. Nếu lần này cháu có thể còn sống đi ra, ngày sau nhất định san bằng Thần Khải Sơn, dập đầu tạ tội với ngươi!
Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão nhìn nhau, ai nấy đều muốn nói vài lời, lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Dù sao ba người cũng chẳng giúp được gì, lúc này đi ra nói chuyện không khỏi có chút khó coi.
- Đi!
Nét mặt Lục Thiên Hà trầm xuống, sợ Lục Ly lại nói gì đó đại nghịch bất đạo, vội vàng sai người điều khiển phi thuyền thiết giáp bay về phía nam. Đồng thời để một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong chế trụ Lục Ly, nếu Lục Ly còn nói lung tung sợ là phải bị bịt miệng.
Sắc mặt Minh Vũ vẫn bình thường như thường, mạng của hắn là Lục Nhân Hoàng cho, dù chết hắn cũng không có bất kỳ lời nào oán giận. Vũ Hóa Thần lại không khỏi có chút gấp gáp, hắn chỉ là nô lệ của Lục Ly, hiện tại mắt thấy mạng mình cũng bị liên lụy, trong lòng không khỏi khổ não. Song hắn có thể làm được gì, nói được gì? Lúc này nếu nói lung tung, sợ rằng sẽ bị trực tiếp chém giết.
Rất nhanh phi thuyền thiết giáp liền phá không mà đi, tan biến trên bầu trời hướng nam, ánh mắt Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão thoáng ảm đạm, trên mặt cũng lộ vẻ áy náy.
Nếu Lục Chính Dương tỉnh lại, ba người đều không biết phải giải thích thế nào với hắn.
…
Nắng gắt như lửa, Thần Khải Thành dần khuất xa, tâm tình Lục Ly lại bất giác khá hơn nhiều, tựa hồ ra khỏi lao tù, trước mắt là biển rộng trời cao.
Hắn đảo mắt nhìn qua Lục Thiên Hà Phong trưởng lão và tên trưởng lão Nhân Hoàng còn lại, lông mày nhíu chặt, nghĩ đến cách phá cục.
Rất rõ ràng ba tên trưởng lão này đều là người phe Lục Chính Đàn, bằng không cũng đã không được phái đến áp tải. Nếu chỉ là mấy tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, Lục Ly hoàn toàn có sức để liều mạng, Tiểu Bạch có thể nhẹ nhàng cắn đứt Tù Ma Liên, nhờ đó hắn có thể tùy thời động thủ.