-
Chương 591-595
Chương 591 Phá
Điều này rất mâu thuẫn!
- Nếu ta không có được lực lượng cường đại, phải làm sao mới hình thành tốc độ khủng bố? Không đúng, gió vốn ôn hòa, bản thân gió không có lực lượng, thế làm sao gió lại hình thành được tốc độ khủng bố như thế?
Lục Ly mở mắt ra, thân thể hắn chính đang xoay tròn lăn lộn trong vòi rồng, nhục thân vẫn đang bị vòi rồng khủng bố kéo xé, hắn hoàn toàn không để ý tới vòi rồng, vẫn cứ miên man nghĩ về áo nghĩa.
- Vòi rồng hình thành thế nào?
Lục Ly nghĩ đến vấn đề then chốt nhất. Gió vốn ôn hòa, sao lại hình thành vòi rồng? Nếu tìm được đáp án, hắn liền có thể phá giải huyền bí trong đó.
- Xoay tròn!
Ánh mắt hắn đột nhiên híp lại, vòi rồng khác với gió bình thường ở chỗ nó có thể xoay tròn. Lục Ly híp mắt nhìn nửa ngày, nội tâm đột nhiên lần nữa khẽ động, bật cười ha hả:
- Ha ha ha, ta hiểu rồi. Vòi rồng có thể xoay tròn, bởi vì nó khiên động lực lượng thiên địa, nó mượn nhờ lực lượng thiên địa để xoay tròn. Khi xoay tròn sẽ sinh ra lực lượng cường đại, hấp dẫn càng nhiều lực lượng thiên địa cuốn vào, giúp nó xoay tròn càng lúc càng nhanh. Sau đó tiếp tục khiên động lực lượng thiên địa, cứ thế vòng đi vòng lại, thiên đạo tuần hoàn, mượn lực đánh lực, ha ha ha...
Lục Ly như kẻ điên cười to không ngừng, tiếp đó càng cười càng kích động, bất giác dùng đến Long Ngâm thần kỹ, tiếng cười vang vọng khắp phương viên trăm dặm.
Dọa cho rất nhiều thám báo ẩn nấp quanh đó kinh hãi, Đại Đế đã tu luyện trong vòi rồng hơn hai tháng, chẳng lẽ mỗi ngày chuyển đều bị dày vò, kéo xé đến độ đầu óc không còn bình thường
Hưu
Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết và Dạ Tra bay vụt ra từ trong khoang thuyền, ba người đứng trên boong lo lắng nhìn lên Lục Ly. Bạch Thu Tuyết thậm chí định bay vào trong vòi rồng, lại bị Dạ Tra ngăn cản.
- Đừng hoảng, công tử hẳn là đã cảm ngộ được gì đó, không phải chuyện xấu...
Dạ Tra híp mắt nhìn Lục Ly, trong mắt chất đầy vẻ kinh nghi. Lục Ly mới chưa đến mười bảy tuổi, còn đang là Mệnh Luân Cảnh liền đã có thể cảm ngộ da lông áo nghĩa.
Nếu quả thật thành công, Lục Ly liền có thể theo đó tiếp tục tham ngộ, cuối cùng cảm ngộ ra một loại áo nghĩa. Có thể cảm ngộ áo nghĩa, dù chỉ là áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm, đó cũng là chiến lực rất khủng bố.
Chẳng qua, nghĩ đến hiện tại chiến lực Lục Ly đã không kém, có thể diệt sát Quân Hầu Cảnh, khóe miệng Dạ Tra bất giác nhếch lên vẻ cười khổ, so với Lục Ly, không biết bao nhiêu lão gia hỏa phải xấu hổ muốn chết.
- A!
Bạch Hạ Sương đột nhiên kinh hô, Dạ Tra hồi thần ngước mắt nhìn lên Lục Ly, lập tức chứng kiến một cảnh khiến hắn khiếp sợ.
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay lên, không phải bay ra ngoài, cũng không phải bay thuận theo vòi rồng, mà là chật vật bay ngược gió.
Không sai!
Ngược gió, vòi rồng khủng bố như thế, Lục Ly lại muốn ngược gió phi hành? Hơn hai tháng qua hắn nhiều lần muốn giãy dụa bay ra ngoài đều không được, có thể thấy lực gió kinh khủng cỡ nào, thế mà giờ hắn lại còn muốn ngược gió phi hành?
Quan trọng hơn là... hắn thật làm được!
Dù tốc độ ngược gió phi hành rất chậm, thân thể còn cấp tốc xoay tròn, nhưng Dạ Tra Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương đều thấy được, Lục Ly quả thật đang ngược gió phi hành.
Điều này hệt như một người bị sóng lớn ngất trời cuốn đi, nhưng hắn lại nghịch lưu mà lên, không ngừng xẻ nước tiến tới, bơi lên thượng du.
Cảnh tượng này rất hoang đường, vòi rồng với lực gió khủng bố như vậy, Lục Ly chỉ như một con kiến ngâm mình trong nước, nhưng giờ con kiến đó đang định bay lên trời.
- Ồ...
Chuyện khiến chúng nhân càng thêm kinh hãi xảy ra, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, đã dần có thể bắt kịp với tốc độ xoay tròn của vòi rồng. Đứng từ dưới này có cảm giác Lục Ly cứ như đang đứng yên bất động trên không trung, vòi rồng thì vẫn cứ tiếp tục xoay tròn.
Lại qua một nén hương, miệng anh đào nhỏ nhắn của Bạch Hạ Sương há hốc, Lục Ly đã hoàn toàn đứng vững trong gió, cứ thế phi hành ngược lên. Cảm giác hệt như một người đang nhẹ nhàng dạo bước giữa dòng sông cuộn trào.
- Phá...
Một tiếng hét lớn như lôi đình vang lên, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, sau đó vòi rồng đột ngột tan rã giữa không trung. Không có bất kỳ chút dấu hiệu nào, vòi rồng cứ thế tan thành, nháy mắt liền tán đi, hư không trước mắt không còn vòi rồng, gió rít gào bốn phía cũng dần biến yếu.
Nếu không phải trong hồ phía dưới còn có vòng nước xoáy khủng bố, lúc này ba người trên thuyền đều tưởng rằng hồ vực trước mặt chưa từng xuất hiện qua vòi rồng.
- Quả nhiên cảm ngộ được da lông áo nghĩa, Thánh Chủ đúng là Thánh Chủ, kỳ tài ngút trời. Thanh Loan Tộc chúng ta không chừng thật có thể được Thánh Chủ dẫn dắt trở về giành lại tổ địa...
Dạ Tra bất giác rơi nước mắt, Lục Ly có thể nhẹ nhàng phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ hắn đã cảm ngộ được da lông của áo nghĩa. Hắn còn trẻ tuổi như vậy, nắm giữ loại áo nghĩa này tuyệt đối không thành vấn đề. Hơn nữa xem tình hình, áo nghĩa mà hắn cảm ngộ được khẳng định không phải áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm bình thường.
- Oa, Lục Ly thật lợi hại!
Bạch Hạ Sương rốt cục hồi thần lại, oa oa kêu to, đối với nàng mà nói vòi rồng kia hệt như lôi đình, là thiên địa chi uy, là lực lượng khủng bố của tự nhiên. Là tồn tại không khả năng kháng cự, không thể tới gần. Thế mà giờ Lục Ly lại có thể tùy ý phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ Lục Ly có được lực lượng đương cự với thiên địa.
Tròng mắt Bạch Thu Tuyết cũng sáng lên, nhìn thiếu niên đứng ngạo nghễ giữa không trung, trong mắt đẹp chất đầy tình ý và yêu thương. Đây mới là nam tử mà Bạch Thu Tuyết nàng yêu thích, chỉ có người như vậy mới xứng với Bạch Thu Tuyết nàng.
Hưu
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay vụt trở về, nét mặt tràn đầy ý cười, cả người chìm trong hoan khoái vui sướng. Hắn không biết thứ cảm ngộ được lợi hại cỡ nào, nhưng có thể xác định một điểm, hắn thực sự đã cảm ngộ được da lông của một loại áo nghĩa.
Nói cách khác hắn đã bước qua cánh cửa áo nghĩa kia, chỉ cần tiếp tục tham ngộ, sớm muộn liền sẽ đại thành.
Chương 592 Đi nhầm phòng
Từ xa xa, ánh mắt hắn và Bạch Thu Tuyết chạm nhau, trong mắt hai người toàn là nóng bỏng và tình ý, nam nữ đang yêu đương, trong mắt đều chỉ có mỗi đối phương. Có chuyện tốt gì đều hy vọng đối phương là người đầu tiên biết được.
Chẳng qua!
Đợi lúc Lục Ly nhìn thấy Bạch Hạ Sương cũng hưng phấn đứng ở bên cạnh, tâm tình tốt đẹp bỗng chốc tan biến. Vướng víu này giờ đã biến thành chướng ngại lớn nhất giữa hắn và Bạch Thu Tuyết, có Bạch Hạ Sương ở đây hắn chẳng làm được gì, dù chỉ thoáng dắt tay, Bạch Hạ Sương đều sẽ có cảm ứng...
- Không được, phải đẩy nha đầu này đi!
Lục Ly ngấm ngầm hạ quyết tâm, vừa trở về liền vung tay lên nói:
- Dạ Tra, phái người chuẩn bị yến hội, hôm nay phải chúc mừng một phen.
- Được!
Dạ Tra vội lui xuống bố trí, Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương mang đến một nhóm thị nữ và hạ nhân, đầu bếp cũng mang đến mấy tên, chính là vì phục vụ hai vị tiểu thư và Lục Ly.
- Oa, Lục Ly, không ngờ ngươi thật cảm ngộ được áo nghĩa?
Bạch Hạ Sương như hiếu kì bảo bảo kéo lấy Lục Ly hỏi:
- Ngươi cảm ngộ được áo nghĩa gì? Mấy phẩm? Bát phẩm hay là cửu phẩm? Mệnh Luân Cảnh liền có thể cảm ngộ áo nghĩa, thiên tư Lục Ly ngươi đúng là khủng bố, không lẽ ngươi được đến bí mật bất truyền gì đó ở Lục gia?
Bạch Hạ Sương líu ríu hỏi một đống, Lục Ly không có thời gian nói nhảm với nàng, nghiêm mặt nhìn sang Bạch Hạ Sương nói:
- Sương nhi, gần đây ngươi tu luyện tới cảnh giới gì rồi? Đã đột phá đến Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong chưa?
Bạch Hạ Sương ưỡn ngực lên, không chịu thua nói:
- Lập tức liền có thể đạt tới Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó ta tìm tiểu cô lấy linh tài, rất nhanh liền cũng có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh, Lục Ly ngươi đừng xem thường bản tiểu thư.
Nội tâm Lục Ly khẽ động, thần sắc khá là khinh thường nhìn Bạch Hạ Sương nói:
- Bạch Hạ Sương, không phải ta xem thường ngươi, nếu ngươi có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh trong vòng ba tháng, ta liền đưa ngươi ba phần linh tài xung kích Mệnh Luân Cảnh, làm sao, có dám đánh cược không?
Bạch Hạ Sương tính cách đơn thuần, lại nóng tính, chịu không được khích bác, lập tức trừng mắt với Lục Ly nói:
- Được, đây chính là ngươi nói đấy nhé, quay đầu cũng đừng quỵt nợ.
Nói xong Bạch Hạ Sương kéo tay Bạch Thu Tuyết nói:
- Tỷ tỷ, chúng ta về lại Linh Đế Thành đi, ta phải lập tức bế quan, trong vòng ba tháng nhất định có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh.
Lục Ly cuống lên, hắn muốn lừa đẩy đi Bạch Hạ Sương, để tiện ở chung với Bạch Thu Tuyết, giờ Bạch Hạ Sương muốn lôi cả Bạch Thu Tuyết đi theo, chẳng phải hắn thành công cốc?
Lập tức xụ mặt nói:
- Sương nhi, ta và tỷ tỷ ngươi còn có chính sự cần làm, ta chuẩn bị để nàng giúp ta làm một đại sự. Hay là ngươi về trước đi, dù sao ngươi trở về cũng phải bế quan tu luyện.
Trên mặt Bạch Thu Tuyết bỗng chốc hiện lên hai mạt ráng hồng, Bạch Hạ Sương cảm giác được có gì đó không bình thường, nàng hồ nghi nhìn Lục Ly và Bạch Thu Tuyết vài lần, thần bí hỏi:
- Lục Ly, có phải ngươi nhìn trúng tỷ ta? Muốn tán tỉnh tỷ ta, cho nên mới cố ý đẩy ta đi?
- Tuyệt đối không có!
Lục Ly nghiêm mặt nói:
- Tỷ muội các ngươi đồng tâm đồng lòng, dù ta có muốn tán cũng là tán cả hai tỷ muội, làm sao lại đẩy ngươi đi?
- Phi!
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đồng loạt “phi” một tiếng, Bạch Hạ Sương nhìn hằm hằm Lục Ly, kéo tay Bạch Thu Tuyết rời đi, vừa đi còn vừa trừng nhìn Lục Ly nói:
- Tỷ tỷ, sau này cách tên lưu manh kia xa chút, cẩn thận bị hắn lừa tiền lừa sắc.
- Ta xxx...
Lục Ly ngấm ngầm chửi đổng, cô em vợ này quá không bớt lo. Khăng khăng ở phương diện tình cảm Bạch Thu Tuyết khá là thẹn thùng, hắn lại không thể trực tiếp đánh ngất Bạch Hạ Sương được.
- Đúng rồi, không thể đánh ngất thì có thể dùng cách khác mà.
Rất nhanh khóe môi Lục Ly nhếch lên ý cười, nhìn thế nào đều thấy rất hèn hạ bỉ ổi.
...
Tiệc tối rất phong phú, Lục Ly cảm ngộ được da lông áo nghĩa, tâm tình rất tốt, Dạ Tra cũng cao hứng, sai người làm cả bàn rượu ngon trà ngon, chuẩn bị nâng ly khánh chúc một phen.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng có mặt, nhìn từ bên ngoài Bạch Thu Tuyết và Lục Ly như hề chẳng có chút quan hệ nào, ở trên bàn rượu rất là dè dặt, chỉ kính Lục Ly một chén, rất ít nói chuyện.
Lục Ly cũng không dám tuyên dương việc này, một khi nói toạc Bạch Hạ Sương liền sẽ biết Lục Ly hôn môi sờ soạng Bạch Thu Tuyết, dẫn đến nàng cũng cảm giác bị hôn, bị sờ soạng. Chuyện này Lục Ly còn chưa nghĩ ra cách xử lý, đành cứ phải tạm thời cứ lén la lén lút, trước giữ bí mật rồi tính.
Bạch Hạ Sương tính cách hào sảng, bế quan một đoạn thời gian, nàng buồn bực hỏng, còn chưa ăn qua được bữa nào ngon lành. Lúc này được dịp liền ăn uống thả ga, hưng phấn ghê gớm.
Lục Ly thay đổi thái độ khi trước, rất là khách khí với Bạch Hạ Sương, không ngừng mời rượu, ngữ điệu cũng rất là nịnh nọt, thổi cho Bạch Hạ Sương cứ ở trên mây, chẳng mấy chốc mà đã say ngà ngà.
Bạch Thu Tuyết rất thông minh, tự nhiên biết được Lục Ly có ý đồ gì. Chẳng qua có Dạ Tra ở đây nàng cũng không tiện nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng trừng mắt với Lục Ly, lại bị Lục Ly không nhìn.
Yến tiệc ăn hơn một canh giờ, Dạ Tra mỉm cười lui xuống. Bạch Hạ Sương uống say, cả khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly, trong tay vẫn cầm chén, không ngừng nói:
- Đến, Lục Ly uống, không say không về, không say không về…
Bạch Thu Tuyết nhìn không được, gọi thị nữ tới mang Bạch Thu Tuyết về phòng. Đợi lúc không còn ai, nàng mới hung hăng trừng Lục Ly một cái, cáu giận nói:
- Sương nhi còn nhỏ, ngươi chuốc nàng làm gì?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lớn nói:
- Các ngươi là song bào thai, đều lớn như nhau, ngươi dựa vào cái gì mà nói nàng còn nhỏ. Hơn nữa tâm tình nàng không sai, uống nhiều mấy chén lại đã sao? Ai cũng bảo con gái gả đi ra cánh tay liền quẹo bên ngoài, sao ngươi lại không giúp ta?
- Ai muốn gả cho ngươi!
Bạch Thu Tuyết lườm hắn một cái, sau đó nghiêm mặt hỏi:
- Lục Ly, ngươi cảm ngộ được áo nghĩa gì trong vòi rồng?
- Cụ thể thế nào ta cũng chưa rõ lắm, còn cần cảm ngộ thêm.
Chương 593 Ba tin tức
Lục Ly khẽ trầm ngâm, sau đó giải thích nói:
- Hẳn là loại áo nghĩa tốc độ, hiện tại ta mới chỉ cảm ngộ được một tia da lông, còn không biết vận dụng áo nghĩa này thế nào để tăng cường chiến lực. Chẳng qua chờ ngày ta đại thành, ít nhất tốc độ có thể đề thăng gấp mười gấp trăm.
- Lục Ly, chúc mừng ngươi!
Bạch Thu Tuyết thật lòng cao hứng thay cho Lục Ly, tốc độ đề cao, chí ít khả năng giữ mạng sẽ được tăng cường không ít, áo nghĩa này cũng không phải tuỳ tiện là có thể cảm ngộ.
- Hắc hắc
Lục Ly nhếch môi cười một tiếng, đột nhiên dời lại chỗ ngồi của Bạch Hạ Sương vừa nãy, đưa tay muốn chộp về phía Bạch Thu Tuyết, miệng nói:
- Thu Tuyết, ta cảm ngộ áo nghĩa khổ cực như vậy, ngươi có phải nên thưởng lệ chút không?
- Ha ha!
Bạch Thu Tuyết như cánh bướm bay lên, lướt tới bên ngoài, đến cửa ra mới ngoái đầu nhìn lại cười nói:
- Muốn thưởng thì chờ ngươi trở thành Nhân Hoàng lại nói. Lão tổ tông nói qua, bản tiểu thư phải gả cho Nhân Hoàng, cảnh giới này của ngươi còn chưa đủ.
Bạch Thu Tuyết như cánh bướm bay vút đi mất, Lục Ly không khỏi nổi giận, hắn chính là Đại Đế Bắc Mạc, Đại Đế không phải chính là Nhân trung chi Hoàng ư?
Tửu kình dâng lên, hắn cũng không cố được quá nhiều, như một cơn gió phóng đi, chạy thẳng tới phòng Bạch Thu Tuyết.
Bạch Thu Tuyết vừa mới trở về phòng, cửa khoang còn chưa kịp đóng, Lục Ly đã như một cơn gió vọt vào.
Chẳng qua..
Lục Ly vừa xông vào lập tức cả người bất ổn, Bạch Thu Tuyết tròn mắt nhìn hắn, còn có một người cũng tròn mắt nhìn hắn.
Bạch Hạ Sương chắc là uống quá nhiều, rượu trong bụng rất nhiều, chính đang ngồi trên bô cạnh mép giường xả nước...
Đây là khuê phòng của nàng và Bạch Thu Tuyết, làm sao ngờ được lại có nam tử xông vào?
Nhìn bờ mông trắng bóng, còn có chất lỏng óng ánh chảy xuống từ khe nhỏ, cùng với giải đất thần bí như ẩn như hiện, tròng mắt Lục Ly lập tức cũng trợn tròn.
Chẳng qua hắn phản ứng cực nhanh, bởi vì hắn phát hiện Bạch Hạ Sương mặt từ đỏ bừng chuyển thành xanh xám, toàn thân không ngừng cuộn trào sát khí.
Ánh mắt hắn bỗng chốc trở nên mê ly, liếc nhìn hai phía, sau đó gãi gãi đầu nói:
- Ai, đây không phải phòng ta à, đi nhầm phòng, chắc là gian kia, uống nhiều, hướng nào đều quên mất.
Vừa nói Lục Ly vừa lung la lung lay đi ra ngoài, phía sau lại truyền đến tiếng hét phẫn nộ sát khí đằng đằng:
- A... Lục Ly, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi...
Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đi, Lục Ly không cẩn thận thấy thấy cảnh Bạch Hạ Sương xả nước, khiến Bạch Hạ Sương không mặt mũi gặp người. Sau khi Lục Ly trốn đi, lập tức một thân một mình khóc lóc bay về Thiên Ngục Thành, Bạch Thu Tuyết lo lắng, đành phải cùng bồi theo.
Việc này Lục Ly căn bản không cách nào giải thích, khuê phòng nữ tử đâu phải nơi có thể vào loạn. Lục Ly vốn định chuốc say Bạch Hạ Sương, sau đó triền miên một lát với Bạch Thu Tuyết, bản thân điều này cũng không sai.
Hắn thậm chí không cách nào bồi tội, càng không mặt mũi gặp Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, chỉ có thể tạm thời vứt chuyện này sang một bên. Thời gian có thể hòa tan rất nhiều chuyện, cùng lắm thì sau này đền bù cho Bạch Hạ Sương, nhường ra một ít lợi ích cho Bạch gia.
Áo nghĩa tốc độ đã nhập môn, nhưng không đồng nghĩa Lục Ly đã hoàn toàn nắm giữ, hắn còn cần tiến một bước lĩnh hội. Áo nghĩa này hắn còn có rất nhiều điểm không hiểu, quan trọng hơn là hắn không biết làm sao lợi dụng áo nghĩa đề thăng chiến lực.
Hắn hạ quyết tâm tiếp tục tu luyện ở đây, dù sao qua một đoạn thời gian Minh Vũ lại sẽ tới đây một lần, thông báo tình huống Bắc Mạc cho hắn, hắn ở Linh Đế Thành hay ở đây đều không có khác biệt gì quá lớn.
Nghỉ ngơi một ngày, Lục Ly phát hiện vòi rồng không xuất hiện, bèn dứt khoát bế quan mấy ngày, tu luyện Huyền lực và Hồn Đàm. Áo nghĩa đã nhập môn, chuyện tiếp sau không cần phải gấp. Giờ hắn cần đề thăng cảnh giới, lần trước ngưng tụ Mệnh Luân đã đi qua hơn nửa năm, cảnh giới đã vững chắc, có thể xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, ngưng tụ Mệnh Luân tiếp theo.
Bế quan nửa tháng, vòi rồng lại xuất hiện, Dạ Tra đánh thức Lục Ly. Lục Ly tiến vào trong vòi rồng, ở bên trong tìm hiểu một ngày, Lục Ly thử áp dụng áo nghĩa tốc độ vào thực tiễn, kết quả không cẩn thận khiến vòi rồng tiêu tán.
Không có vòi rồng, không cách nào cảm ngộ, Lục Ly đành phải trở về tiếp tục bế quan tu luyện Huyền lực và Hồn Đàm. Dù sao hắn cũng đang chuẩn bị xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, cần tập trung vào tu luyện Huyền lực và Hồn lực.
Hiện tại tốc độ tu luyện Huyền lực của Lục Ly đã rất nhanh, gấp trăm lần so với trước kia. Bởi vì hắn mua được một nhóm đan dược tại Linh Lung Các tên là Linh Lung Đan, là do Linh Lung Các tự thân luyện chế.
Đan dược này là một trong những đan dược tu luyện đỉnh cấp nhất Trung Châu, nếu không phải nhờ quan hệ của Khương Khinh Linh thì dù có Huyền Tinh cũng không mua được. Giá Khương Khinh Linh đưa ra còn rất thấp, một vạn Huyền Tinh một viên, đây là giá hữu nghị, nếu cầm ra bên ngoài ít nhất cũng phải bán ba vạn Huyền Tinh một viên.
Hiện tại mỗi ngày Lục Ly tu luyện cần tiêu tốn mười viên Linh Lung Đan, nói cách khác một ngày hắn phải xài ra mười vạn Huyền Tinh, một tháng liền là ba trăm vạn Huyền Tinh.
Ba trăm vạn Huyền Tinh là khái niệm thế nào?
Đó là mấy thanh Huyền khí Thánh giai, còn là tính theo giá hữu nghị của Linh Lung Đan, nếu theo giá thị trường một tháng dự tính phải tiêu tốn ngàn vạn Huyền Tinh.
Lục Ly mới chỉ là Mệnh Luân Cảnh, càng về sau đan dược cần dùng lại càng nhiều, đến lúc đó Huyền Tinh xài ra sẽ như nước chảy. Nếu không có thế lực lớn ở sau lưng duy trì, Lục Ly muốn tu luyện tới Mệnh Luân Cảnh trung kỳ còn không biết phải mất bao nhiêu năm.
Khương Khinh Linh dựa vào đâu mà tu luyện nhanh như vậy, Lục Nhân Hoàng dựa vào đâu mà trở thành thiên tài biến thái nhất Trung Châu trong mười vạn năm qua. Bởi vì đứng sau lưng bọn họ là hai Vương tộc, có được tài nguyên vô tận.
Mục đích Lục Ly trở về Bắc Mạc cũng là vì tài nguyên, nếu không phải thành là Đại Đế Bắc Mạc, hắn làm sao có thể dùng được Linh Lung Đan?
Chương 594 Ba tin tức
Hơn nữa hắn còn phải tu luyện Hồn Đàm, Hồn Tinh cũng xài như nước chảy.
Một thiên tài là được đắp lên từ vô số linh tài, không có linh tài, dù là thiên tài tuyệt thế cũng thành phế vật. Nếu không cung cấp cho Khương Khinh Linh linh tài, phải dựa vào chính nàng đi kiếm, với tính khí như vậy sớm muộn rồi cũng bị giết.
Lục Ly không có quá nhiều khái niệm đối với Huyền Tinh, dù sao tu luyện cứ phải dùng những thứ tốt nhất. Ở trong mắt hắn thực lực vĩnh viễn là vương đạo, có được thực lực, muốn có Huyền Tinh còn không dễ dàng? Tệ nhất liền đi cướp bóc đốt giết, diệt một đại gia tộc liền sẽ có Huyền Tinh.
Bắc Mạc rất bình tĩnh, ngày qua rất sung túc, không có việc gì thì bế quan tu luyện, vừa có vòi rồng liền đi ra tiến vào trong lĩnh hội áo nghĩa.
Thỉnh thoảng ngồi trên boong thuyền hóng mát, tưởng niệm Lục Linh, nghĩ về Lục Nhân Hoàng và mẫu thân, lâu lâu cũng sẽ nhớ tới Bạch Thu Tuyết. Chỉ là lúc này hắn còn chưa dám đi gặp Bạch Thu Tuyết, vạn nhất Bạch Hạ Sương vẫn chưa hết giận thì sao?
Thời gian lại qua hai tháng.
Minh Vũ tới, mang đến ba tin tức, đều không phải tin tốt!
Đã ném xuống Hàn Băng Thâm Uyên rất nhiều người, nhưng không ai đi ra, tất cả đều được luyện chế bản mệnh ngọc phù, người đi xuống không một ngoại lệ, bản mệnh ngọc phù đều nát, chết sạch.
- Chết sạch? Đã đưa xuống hơn một trăm người?
Sắc mặt Lục Ly không khỏi âm trầm, dựa theo Lục Linh suy tính, Lục Nhân Hoàng vẫn còn sống, hẳn là đang ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên.
Giờ hắn đưa một nhóm người xuống, lại đều chết sạch. Như vậy chỉ có hai khả năng, đám người này còn chưa xuống đến đáy Thâm Uyên liền đã chết. Hoặc là đến vực sâu mà không tìm được Lục Nhân Hoàng, sau đó bị hại.
Nếu đám người này gặp được Lục Nhân Hoàng, Lục Nhân Hoàng nhất định sẽ bảo vệ hắn bọn họ. Sau đó hỏi dò một phen, biết được mình làm Đại Đế ở Bắc Mạc, nói không chừng Lục Nhân Hoàng còn sẽ nghĩ cách báo cho Lục Ly, để hắn biết mà giúp đỡ đi ra.
Giờ người đều chết sạch, Lục Ly không biết phải làm sao. Hắn còn chưa ngu đến mức đích thân đi xuống, hoặc để Minh Vũ đi xuống.
- Tin thứ hai là gì?
Lục Ly khẽ thở dài, tạm thời vẫn phải chờ, chờ chinh phục Hoang giới, sau đó lại phái Nhân Hoàng Hoang giới đi xuống tìm.
Sắc mặt Minh Vũ thoáng hiện vẻ đắng chát, nói:
- Phía Linh Lung Các truyền đến tin tức, đã soát qua một lần toàn bộ cường giả Thần Châu đại địa, chỉ tìm được ba người cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa. Một người năm năm trước chết rồi, một người là tiên cô Vấn Tiên Điện, còn một người nữa là La Hán Đại Phật Tự. Nhưng La Hán Đại Phật Tự đã ngồi thiền trăm năm, chưa từng đi ra ngoài nửa bước. Tiên cô Vấn Tiên Điện cũng sắp chết già, năm mươi năm nay không thấy rời đi Vấn Tiên Điện, Linh Lung Các phái người tới hai nơi kia xác nhận, đều không nghe ngóng được tin về Lục Linh tiểu thư.
Trong mắt Lục Ly chớp động hàn quang, lạnh giọng nói:
- Có phải sai lầm ở đâu rồi không? Hay là Vấn Tiên Điện và Đại Phật Tự cố ý giấu diếm? Hoặc còn có cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa khác mà chưa tra ra?
Minh Vũ lắc đầu nói:
- Không sai được, Khương Hoằng đích thân tới, hắn nói việc này do Khương tiểu thư hỏi tới, phía Tình Báo Đường đã điều tra mấy lần, đích thân hắn hỏi dò Vấn Tiên Điện và Đại Phật Tự. Hơn nữa còn thông qua rất nhiều phương pháp khác nhau để ấn chứng, thời gian gần đây hai vị kia quả thật chưa từng đi ra ngoài. Còn liệu có phải có cường giả khác cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa hay không, vậy thì không biết?
Lục Ly vung nắm tay nện nát chiếc bàn trước mặt, phẫn nộ quát:
- Tra, nghĩ cách tra, chính chúng ta đi thăm dò, tiêu tốn bao nhiêu Huyền Tinh cũng mặc, nhất định muốn tra rõ ràng.
Đối với Lục Ly, Lục Linh còn quan trọng hơn cả mạng sống bản thân.
Cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa, đây là manh mối duy nhất. Lục Ly không thể nào tiếp thu được sự thật này, bởi thế hắn không muốn dựa vào Linh Lung Các nữa, mà sẽ nghĩ tự mình tra, cứ luôn thiếu nợ ân tình Khương Khinh Linh, Lục Ly cũng không thoải mái.
Minh Vũ nghĩ nghĩ bèn nói:
- Ngược lại có một cách, chúng ta có thể đi Thần Điện treo thưởng một khoản hậu hĩnh, không chừng rất nhanh liền có thể tra được chút manh mối.
- Thần Điện?
Lục Ly thoáng sửng sốt, hắn chỉ nghe nói qua Thần Miếu chứ chưa từng nghe qua về Thần Điện, Linh Lung Các đều không tra được, Thần Điện này còn lợi hại hơn cả Linh Lung Các?
Thật ra Thần Điện không phải là một thế lực, mà là một tổ chức mang tính chất thương hội, tương tự Thiên Phạt đấu giá trường của Đỗ gia.
Bối cảnh Thần Điện tự nhiên cũng là một trong mười hai Vương tộc, hơn nữa còn là thế lực Vương tộc mạnh nhất được công nhận trong suốt vạn năm qua, Luân Hồi Cung!
Sinh ý gì Thần Điện cũng làm, muốn mua gì cũng có. Chỉ cần ngươi có đủ Huyền Tinh, thậm chí Thần Điện có thể giúp ngươi diệt đi một gia tộc thất phẩm, chém giết Nhân Hoàng đối với Thần Điện mà nói không phải việc khó gì.
- Luân Hồi Cung?
Trong lòng Lục Ly có chút bất an, bởi vì Luân Hồi Cung đã từng tham dự hành động diệt sát Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc. Hiện tại đi tìm Luân Hồi Cung, vạn nhất bọn hắn tra ra được Bắc Mạc thì sao? Liệu có làm lộ bí mật về đám người Dạ Tra?
Xếp hàng số một trong mười hai Vương tộc, gia tộc thất phẩm đều có thể tùy tiện tiêu diệt!
Luân Hồi Cung mạnh cỡ nào? Lục Ly không dám tưởng tượng, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Chúng ta đi phát bố nhiệm vụ, bọn hắn sẽ không tra chúng ta chứ?
- Đương nhiên sẽ không!
Phương diện này Minh Vũ hiểu rất rõ ràng, hắn giải thích nói:
- Thần Điện làm ăn rất coi trọng chữ tín, bọn họ một mực là thương hội số một thiên hạ, tín dự chưa từng xuất hiện vấn đề. Hơn nữa phát bố treo thưởng xong, chuyện sau đó lại không phải do người của Thần Điện đi làm. Mà là công bố ra ngoài, nếu có người biết được tin tức mới sẽ nhận nhiệm vụ, chứ không phải Thần Điện đích thân điều tra giúp chúng ta.
- À, thế thì được.
Lục Ly yên tâm, bèn nói:
- Vậy ngươi đi phát bố nhiệm vụ, phát ra ngoài chân dung tỷ tỷ, cứ nói người này bị một tên cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa bắt đi.
Chương 595 Nguy cục
- Chỉ cần tìm tới tỷ tỷ ta hoặc cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa liền được trọng thưởng.
- Được rồi!
Minh Vũ âm thầm ghi lại, chân dung Lục Linh hắn đã có, cầm theo chút Huyền Tinh đi tìm phân bộ Thần Điện phát bố treo thưởng là được.
Lục Ly khẽ thở dài, sắc mặt không khỏi có chút khó coi, vốn tưởng rằng bằng vào Linh Lung Các liền có thể nhẹ nhàng tìm tới Lục Linh, giờ lại được đến tin tức như vậy.
Hắn hơi dừng một lát rồi hỏi:
- Còn có một tin nữa? Cũng là tin xấu?
- Ừm!
Minh Vũ không khôn khéo như Vũ Hóa Thần, trực tiếp gật đầu nói thẳng:
- Khương Hoằng nói cho ta, Tống gia bị diệt.
- Tống gia? Tống gia của Khiếu Thiên Cung?
Lục Ly nghi hoặc hỏi lại, thấy Minh Vũ khẽ gật đầu, hắn càng thêm khó hiểu, nói:
- Tống gia có thù với chúng ta, bị diệt là chuyện tốt, vì sao ngươi còn nhăn mặt?
- Ai!
Minh Vũ lắc đầu thở dài nói:
- Tống gia bị Lam Sư Phủ diệt, đáng tiếc không diệt sạch sẽ. Tộc trưởng và ba tên trưởng lão Quân Hầu Cảnh Tống gia trốn ra được, Khương Hoằng nói Linh Lung Các phát hiện hành tung bốn người ở bắc bộ Trung Châu, chẳng qua bốn người phát hiện có truy tung, đã ngay lập tức ẩn nấp đi.
- Cái gì?
Lục Ly biến sắc, trong lòng không khỏi càng thêm trầm trọng, ngày đó ở Lộc Thành hắn và Mạc Diệp chém giết mấy tên Quân Hầu Cảnh Tống gia, triệt để đắc tội bọn họ.
Sau đó trở lại Lục gia, Bát trưởng lão biểu thị sẽ giúp hắn tìm về công đạo. Chuyện sau đó hắn liền không quản, chẳng ngờ Lam Sư Phủ thật xuất binh tiêu diệt Tống gia.
Diệt thì diệt thôi, khăng khăng lại thả chạy tộc trưởng Tống gia. Lục Ly rất muốn mắng to rằng đám người Lam Sư Phủ có phải thùng cơm hay không? Phải biết tộc trưởng Tống gia chính là Nhân Hoàng.
Tống gia vốn ở đông bắc bộ Trung Châu, vì sao lại chạy đến bắc bộ Trung Châu?
Đây rõ ràng là đến vì hắn, tộc trưởng Tống gia không trả thù được Lục gia, thế là định tìm hắn báo thù!
Tộc trưởng Tống gia hẳn đã biết chuyện hắn bị Lục gia trục xuất khỏi gia tộc, cũng biết hắn đi về Bắc Mạc, bởi thế mới từ ngàn dặm xa xôi đuổi tới bắc bộ Trung Châu, chắc là định đến Bắc Mạc ám sát hắn, báo thù rửa hận.
- Không đúng...
Lục Ly đột nhiên có cảm giác không ổn, việc này liệu có phải là âm mưu không do Lục Phong Hỏa hoặc Lục Toan Lục Nghê cố ý bày ra?
Bằng không Lam Sư Phủ đường đường là thế lực thất phẩm, còn được Lục gia hậu thuẫn, chạy đi diệt một gia tộc lục phẩm, lại vẫn để tộc trưởng Tống gia trốn thoát?
Nếu Lam Sư Phủ thật phế vật như thế, bọn hắn đã không có tư cách trở thành thế lực thất phẩm.
Hơn nữa chuyện hắn và Lục Phi Tuyết bị trục xuất khỏi Lục gia chỉ có nội bộ Lục gia biết được, Lục gia lại phong thành... Như vậy, có tư cách biết việc này cùng lắm chỉ có thể là mười một Vương tộc còn lại.
Tống gia đều bị diệt, tộc trưởng Tống gia lấy đâu ra tin tức? Còn biết hắn về Bắc Mạc?
Lục Ly ngửi thấy khí tức âm mưu.
Chẳng qua việc này Lục Chính Đàn hẳn là không biết, bằng không Lục Chính Đàn đã không thả hắn về lại Bắc Mạc, rất có thể đây là thủ bút của Lục Phong Hỏa hoặc Lục Toan.
- Phiền phức to rồi!
Lục Ly càng nghĩ càng đau đầu, nếu chỉ là ba tên Quân Hầu Cảnh thì không thành vấn đề, khăng khăng còn có một tên Nhân Hoàng!
Chênh lệch cảnh giới không khác gì chênh lệch giữa trời với đất. Nhân Hoàng lại có được vực trường, bên trong vực trường liền là tồn tại vô địch, đến bao nhiêu Quân Hầu Cảnh cũng chỉ có con đường chết.
Từ Trung Châu đến Bắc Mạc chỉ có một truyền tống trận, Lục Ly có thể sai người khống chế truyền tống trận này, thậm chí có thể phong bế truyền tống trận ở Linh Đế Thành.
Nhưng người Tống gia hoàn toàn có thể vượt biển mà đến, bọn hắn hẳn sẽ không ngồi truyền tống trận. Biển cả mênh mông, cương vực bao la, dù Lục Ly để Khương Khinh Linh phong tỏa mặt bắc, không cho bất kỳ kẻ nào đến Bắc Mạc. Nhưng Nhân Hoàng muốn lẻn vào Bắc Mạc, Linh Lung Các người làm sao mà ngăn nổi?
Càng nghĩ sắc mặt Lục Ly càng khó coi.
Thật không dễ dàng mới kinh doanh ra được cục diện như bây giờ, nếu người Tống gia đến liền sẽ bị hủy trong phút chốc, hắn cũng không cách nào kháng cự, chỉ còn biết ngoan ngoãn chờ chết.
- Làm sao bây giờ?
Tròng mắt Lục Ly lấp lánh, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, phải nghĩ ra cách phá cục.
Rất nhanh hắn liền nghĩ rõ ràng, cách duy nhất bây giờ là nhanh chóng tìm tới người Tống gia, chỉ cần tìm được bọn họ, hắn liền có thể mời Khương Khinh Linh xuất mã, từ Linh Lung Các triệu tập tới hai vị trưởng lão diệt đi người Tống gia.
Tuyệt đối không thể để tộc trưởng Tống gia tiến vào Bắc Mạc, khoan nói tính mạng hắn bị đe dọa, tất cả những người có quan hệ với hắn đều phải chết.
- Đi!
Lục Ly đứng ngồi không yên, quát khẽ nói:
- Về Linh Đế thành, sau đó đi Trung Châu, ta phải đi tìm Khương Khinh Linh.
Hắn không muốn thiếu nợ ân tình Khương Khinh Linh quá nhiều, nhưng lúc này đã bị ép vào đường cùng, Khương Khinh Linh mà không giúp đỡ hắn và đám người Bạch Thu Tuyết Minh Vũ chỉ còn nước chết.
Phi thuyền thiết giáp cấp tốc phá không mà đi, bay thẳng tới Thiên Ngục Thành. Sau khi đến Thiên Ngục Thành, Lục Ly hỏi dò người Bạch gia một phen, biết được Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều không ở Bạch Đế Sơn, mà đã đi Linh Đế Thành.
Đỗ Tranh phái người tới nói muốn uống vài chén với Lục Ly, sự tình khẩn cấp Lục Ly không tâm tư tán gẫu với Đỗ Tranh, chỉ phái người nói quay đầu sẽ đến bồi tội, sau đó vội vàng truyền tống đi Linh Đế Thành.
- Tham kiến Đại Đế!
Vừa đến Linh Đế Thành, trong thành lập tức quỳ rạp một mảnh, Lục Ly vung tay để mọi người đứng lên, sau đó bay thẳng vào trong hoàng cung.
Tìm đến Yên phu nhân, Lục Ly không nói nhảm, lập tức để Yên phu nhân phái người tới trên bờ biển âm thầm tuần tra, một khi có cường giả lạ mặt lẻn vào lập tức bẩm báo hắn.
- Cường giả lạ mặt?
Thấy sắc mặt Lục Ly rất khó coi, Yên phu nhân khẽ nhíu mày, dè dặt hỏi:
- Người Trung Châu? Chẳng lẽ có người tìm lên cửa báo thù?
- Đúng!
Việc này Lục Ly không có ý giấu diếm, gật đầu nói:
- Nếu phát hiện có cường giả lạ mặt xâm nhập, các ngươi lập tức trốn vào trong tiểu thế giới.
Điều này rất mâu thuẫn!
- Nếu ta không có được lực lượng cường đại, phải làm sao mới hình thành tốc độ khủng bố? Không đúng, gió vốn ôn hòa, bản thân gió không có lực lượng, thế làm sao gió lại hình thành được tốc độ khủng bố như thế?
Lục Ly mở mắt ra, thân thể hắn chính đang xoay tròn lăn lộn trong vòi rồng, nhục thân vẫn đang bị vòi rồng khủng bố kéo xé, hắn hoàn toàn không để ý tới vòi rồng, vẫn cứ miên man nghĩ về áo nghĩa.
- Vòi rồng hình thành thế nào?
Lục Ly nghĩ đến vấn đề then chốt nhất. Gió vốn ôn hòa, sao lại hình thành vòi rồng? Nếu tìm được đáp án, hắn liền có thể phá giải huyền bí trong đó.
- Xoay tròn!
Ánh mắt hắn đột nhiên híp lại, vòi rồng khác với gió bình thường ở chỗ nó có thể xoay tròn. Lục Ly híp mắt nhìn nửa ngày, nội tâm đột nhiên lần nữa khẽ động, bật cười ha hả:
- Ha ha ha, ta hiểu rồi. Vòi rồng có thể xoay tròn, bởi vì nó khiên động lực lượng thiên địa, nó mượn nhờ lực lượng thiên địa để xoay tròn. Khi xoay tròn sẽ sinh ra lực lượng cường đại, hấp dẫn càng nhiều lực lượng thiên địa cuốn vào, giúp nó xoay tròn càng lúc càng nhanh. Sau đó tiếp tục khiên động lực lượng thiên địa, cứ thế vòng đi vòng lại, thiên đạo tuần hoàn, mượn lực đánh lực, ha ha ha...
Lục Ly như kẻ điên cười to không ngừng, tiếp đó càng cười càng kích động, bất giác dùng đến Long Ngâm thần kỹ, tiếng cười vang vọng khắp phương viên trăm dặm.
Dọa cho rất nhiều thám báo ẩn nấp quanh đó kinh hãi, Đại Đế đã tu luyện trong vòi rồng hơn hai tháng, chẳng lẽ mỗi ngày chuyển đều bị dày vò, kéo xé đến độ đầu óc không còn bình thường
Hưu
Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết và Dạ Tra bay vụt ra từ trong khoang thuyền, ba người đứng trên boong lo lắng nhìn lên Lục Ly. Bạch Thu Tuyết thậm chí định bay vào trong vòi rồng, lại bị Dạ Tra ngăn cản.
- Đừng hoảng, công tử hẳn là đã cảm ngộ được gì đó, không phải chuyện xấu...
Dạ Tra híp mắt nhìn Lục Ly, trong mắt chất đầy vẻ kinh nghi. Lục Ly mới chưa đến mười bảy tuổi, còn đang là Mệnh Luân Cảnh liền đã có thể cảm ngộ da lông áo nghĩa.
Nếu quả thật thành công, Lục Ly liền có thể theo đó tiếp tục tham ngộ, cuối cùng cảm ngộ ra một loại áo nghĩa. Có thể cảm ngộ áo nghĩa, dù chỉ là áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm, đó cũng là chiến lực rất khủng bố.
Chẳng qua, nghĩ đến hiện tại chiến lực Lục Ly đã không kém, có thể diệt sát Quân Hầu Cảnh, khóe miệng Dạ Tra bất giác nhếch lên vẻ cười khổ, so với Lục Ly, không biết bao nhiêu lão gia hỏa phải xấu hổ muốn chết.
- A!
Bạch Hạ Sương đột nhiên kinh hô, Dạ Tra hồi thần ngước mắt nhìn lên Lục Ly, lập tức chứng kiến một cảnh khiến hắn khiếp sợ.
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay lên, không phải bay ra ngoài, cũng không phải bay thuận theo vòi rồng, mà là chật vật bay ngược gió.
Không sai!
Ngược gió, vòi rồng khủng bố như thế, Lục Ly lại muốn ngược gió phi hành? Hơn hai tháng qua hắn nhiều lần muốn giãy dụa bay ra ngoài đều không được, có thể thấy lực gió kinh khủng cỡ nào, thế mà giờ hắn lại còn muốn ngược gió phi hành?
Quan trọng hơn là... hắn thật làm được!
Dù tốc độ ngược gió phi hành rất chậm, thân thể còn cấp tốc xoay tròn, nhưng Dạ Tra Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương đều thấy được, Lục Ly quả thật đang ngược gió phi hành.
Điều này hệt như một người bị sóng lớn ngất trời cuốn đi, nhưng hắn lại nghịch lưu mà lên, không ngừng xẻ nước tiến tới, bơi lên thượng du.
Cảnh tượng này rất hoang đường, vòi rồng với lực gió khủng bố như vậy, Lục Ly chỉ như một con kiến ngâm mình trong nước, nhưng giờ con kiến đó đang định bay lên trời.
- Ồ...
Chuyện khiến chúng nhân càng thêm kinh hãi xảy ra, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, đã dần có thể bắt kịp với tốc độ xoay tròn của vòi rồng. Đứng từ dưới này có cảm giác Lục Ly cứ như đang đứng yên bất động trên không trung, vòi rồng thì vẫn cứ tiếp tục xoay tròn.
Lại qua một nén hương, miệng anh đào nhỏ nhắn của Bạch Hạ Sương há hốc, Lục Ly đã hoàn toàn đứng vững trong gió, cứ thế phi hành ngược lên. Cảm giác hệt như một người đang nhẹ nhàng dạo bước giữa dòng sông cuộn trào.
- Phá...
Một tiếng hét lớn như lôi đình vang lên, tốc độ phi hành của Lục Ly càng lúc càng nhanh, sau đó vòi rồng đột ngột tan rã giữa không trung. Không có bất kỳ chút dấu hiệu nào, vòi rồng cứ thế tan thành, nháy mắt liền tán đi, hư không trước mắt không còn vòi rồng, gió rít gào bốn phía cũng dần biến yếu.
Nếu không phải trong hồ phía dưới còn có vòng nước xoáy khủng bố, lúc này ba người trên thuyền đều tưởng rằng hồ vực trước mặt chưa từng xuất hiện qua vòi rồng.
- Quả nhiên cảm ngộ được da lông áo nghĩa, Thánh Chủ đúng là Thánh Chủ, kỳ tài ngút trời. Thanh Loan Tộc chúng ta không chừng thật có thể được Thánh Chủ dẫn dắt trở về giành lại tổ địa...
Dạ Tra bất giác rơi nước mắt, Lục Ly có thể nhẹ nhàng phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ hắn đã cảm ngộ được da lông của áo nghĩa. Hắn còn trẻ tuổi như vậy, nắm giữ loại áo nghĩa này tuyệt đối không thành vấn đề. Hơn nữa xem tình hình, áo nghĩa mà hắn cảm ngộ được khẳng định không phải áo nghĩa nhị phẩm tam phẩm bình thường.
- Oa, Lục Ly thật lợi hại!
Bạch Hạ Sương rốt cục hồi thần lại, oa oa kêu to, đối với nàng mà nói vòi rồng kia hệt như lôi đình, là thiên địa chi uy, là lực lượng khủng bố của tự nhiên. Là tồn tại không khả năng kháng cự, không thể tới gần. Thế mà giờ Lục Ly lại có thể tùy ý phá tan vòi rồng, điều này chứng tỏ Lục Ly có được lực lượng đương cự với thiên địa.
Tròng mắt Bạch Thu Tuyết cũng sáng lên, nhìn thiếu niên đứng ngạo nghễ giữa không trung, trong mắt đẹp chất đầy tình ý và yêu thương. Đây mới là nam tử mà Bạch Thu Tuyết nàng yêu thích, chỉ có người như vậy mới xứng với Bạch Thu Tuyết nàng.
Hưu
Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay vụt trở về, nét mặt tràn đầy ý cười, cả người chìm trong hoan khoái vui sướng. Hắn không biết thứ cảm ngộ được lợi hại cỡ nào, nhưng có thể xác định một điểm, hắn thực sự đã cảm ngộ được da lông của một loại áo nghĩa.
Nói cách khác hắn đã bước qua cánh cửa áo nghĩa kia, chỉ cần tiếp tục tham ngộ, sớm muộn liền sẽ đại thành.
Chương 592 Đi nhầm phòng
Từ xa xa, ánh mắt hắn và Bạch Thu Tuyết chạm nhau, trong mắt hai người toàn là nóng bỏng và tình ý, nam nữ đang yêu đương, trong mắt đều chỉ có mỗi đối phương. Có chuyện tốt gì đều hy vọng đối phương là người đầu tiên biết được.
Chẳng qua!
Đợi lúc Lục Ly nhìn thấy Bạch Hạ Sương cũng hưng phấn đứng ở bên cạnh, tâm tình tốt đẹp bỗng chốc tan biến. Vướng víu này giờ đã biến thành chướng ngại lớn nhất giữa hắn và Bạch Thu Tuyết, có Bạch Hạ Sương ở đây hắn chẳng làm được gì, dù chỉ thoáng dắt tay, Bạch Hạ Sương đều sẽ có cảm ứng...
- Không được, phải đẩy nha đầu này đi!
Lục Ly ngấm ngầm hạ quyết tâm, vừa trở về liền vung tay lên nói:
- Dạ Tra, phái người chuẩn bị yến hội, hôm nay phải chúc mừng một phen.
- Được!
Dạ Tra vội lui xuống bố trí, Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương mang đến một nhóm thị nữ và hạ nhân, đầu bếp cũng mang đến mấy tên, chính là vì phục vụ hai vị tiểu thư và Lục Ly.
- Oa, Lục Ly, không ngờ ngươi thật cảm ngộ được áo nghĩa?
Bạch Hạ Sương như hiếu kì bảo bảo kéo lấy Lục Ly hỏi:
- Ngươi cảm ngộ được áo nghĩa gì? Mấy phẩm? Bát phẩm hay là cửu phẩm? Mệnh Luân Cảnh liền có thể cảm ngộ áo nghĩa, thiên tư Lục Ly ngươi đúng là khủng bố, không lẽ ngươi được đến bí mật bất truyền gì đó ở Lục gia?
Bạch Hạ Sương líu ríu hỏi một đống, Lục Ly không có thời gian nói nhảm với nàng, nghiêm mặt nhìn sang Bạch Hạ Sương nói:
- Sương nhi, gần đây ngươi tu luyện tới cảnh giới gì rồi? Đã đột phá đến Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong chưa?
Bạch Hạ Sương ưỡn ngực lên, không chịu thua nói:
- Lập tức liền có thể đạt tới Hồn Đàm Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó ta tìm tiểu cô lấy linh tài, rất nhanh liền cũng có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh, Lục Ly ngươi đừng xem thường bản tiểu thư.
Nội tâm Lục Ly khẽ động, thần sắc khá là khinh thường nhìn Bạch Hạ Sương nói:
- Bạch Hạ Sương, không phải ta xem thường ngươi, nếu ngươi có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh trong vòng ba tháng, ta liền đưa ngươi ba phần linh tài xung kích Mệnh Luân Cảnh, làm sao, có dám đánh cược không?
Bạch Hạ Sương tính cách đơn thuần, lại nóng tính, chịu không được khích bác, lập tức trừng mắt với Lục Ly nói:
- Được, đây chính là ngươi nói đấy nhé, quay đầu cũng đừng quỵt nợ.
Nói xong Bạch Hạ Sương kéo tay Bạch Thu Tuyết nói:
- Tỷ tỷ, chúng ta về lại Linh Đế Thành đi, ta phải lập tức bế quan, trong vòng ba tháng nhất định có thể đột phá Mệnh Luân Cảnh.
Lục Ly cuống lên, hắn muốn lừa đẩy đi Bạch Hạ Sương, để tiện ở chung với Bạch Thu Tuyết, giờ Bạch Hạ Sương muốn lôi cả Bạch Thu Tuyết đi theo, chẳng phải hắn thành công cốc?
Lập tức xụ mặt nói:
- Sương nhi, ta và tỷ tỷ ngươi còn có chính sự cần làm, ta chuẩn bị để nàng giúp ta làm một đại sự. Hay là ngươi về trước đi, dù sao ngươi trở về cũng phải bế quan tu luyện.
Trên mặt Bạch Thu Tuyết bỗng chốc hiện lên hai mạt ráng hồng, Bạch Hạ Sương cảm giác được có gì đó không bình thường, nàng hồ nghi nhìn Lục Ly và Bạch Thu Tuyết vài lần, thần bí hỏi:
- Lục Ly, có phải ngươi nhìn trúng tỷ ta? Muốn tán tỉnh tỷ ta, cho nên mới cố ý đẩy ta đi?
- Tuyệt đối không có!
Lục Ly nghiêm mặt nói:
- Tỷ muội các ngươi đồng tâm đồng lòng, dù ta có muốn tán cũng là tán cả hai tỷ muội, làm sao lại đẩy ngươi đi?
- Phi!
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đồng loạt “phi” một tiếng, Bạch Hạ Sương nhìn hằm hằm Lục Ly, kéo tay Bạch Thu Tuyết rời đi, vừa đi còn vừa trừng nhìn Lục Ly nói:
- Tỷ tỷ, sau này cách tên lưu manh kia xa chút, cẩn thận bị hắn lừa tiền lừa sắc.
- Ta xxx...
Lục Ly ngấm ngầm chửi đổng, cô em vợ này quá không bớt lo. Khăng khăng ở phương diện tình cảm Bạch Thu Tuyết khá là thẹn thùng, hắn lại không thể trực tiếp đánh ngất Bạch Hạ Sương được.
- Đúng rồi, không thể đánh ngất thì có thể dùng cách khác mà.
Rất nhanh khóe môi Lục Ly nhếch lên ý cười, nhìn thế nào đều thấy rất hèn hạ bỉ ổi.
...
Tiệc tối rất phong phú, Lục Ly cảm ngộ được da lông áo nghĩa, tâm tình rất tốt, Dạ Tra cũng cao hứng, sai người làm cả bàn rượu ngon trà ngon, chuẩn bị nâng ly khánh chúc một phen.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng có mặt, nhìn từ bên ngoài Bạch Thu Tuyết và Lục Ly như hề chẳng có chút quan hệ nào, ở trên bàn rượu rất là dè dặt, chỉ kính Lục Ly một chén, rất ít nói chuyện.
Lục Ly cũng không dám tuyên dương việc này, một khi nói toạc Bạch Hạ Sương liền sẽ biết Lục Ly hôn môi sờ soạng Bạch Thu Tuyết, dẫn đến nàng cũng cảm giác bị hôn, bị sờ soạng. Chuyện này Lục Ly còn chưa nghĩ ra cách xử lý, đành cứ phải tạm thời cứ lén la lén lút, trước giữ bí mật rồi tính.
Bạch Hạ Sương tính cách hào sảng, bế quan một đoạn thời gian, nàng buồn bực hỏng, còn chưa ăn qua được bữa nào ngon lành. Lúc này được dịp liền ăn uống thả ga, hưng phấn ghê gớm.
Lục Ly thay đổi thái độ khi trước, rất là khách khí với Bạch Hạ Sương, không ngừng mời rượu, ngữ điệu cũng rất là nịnh nọt, thổi cho Bạch Hạ Sương cứ ở trên mây, chẳng mấy chốc mà đã say ngà ngà.
Bạch Thu Tuyết rất thông minh, tự nhiên biết được Lục Ly có ý đồ gì. Chẳng qua có Dạ Tra ở đây nàng cũng không tiện nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng trừng mắt với Lục Ly, lại bị Lục Ly không nhìn.
Yến tiệc ăn hơn một canh giờ, Dạ Tra mỉm cười lui xuống. Bạch Hạ Sương uống say, cả khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly, trong tay vẫn cầm chén, không ngừng nói:
- Đến, Lục Ly uống, không say không về, không say không về…
Bạch Thu Tuyết nhìn không được, gọi thị nữ tới mang Bạch Thu Tuyết về phòng. Đợi lúc không còn ai, nàng mới hung hăng trừng Lục Ly một cái, cáu giận nói:
- Sương nhi còn nhỏ, ngươi chuốc nàng làm gì?
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lớn nói:
- Các ngươi là song bào thai, đều lớn như nhau, ngươi dựa vào cái gì mà nói nàng còn nhỏ. Hơn nữa tâm tình nàng không sai, uống nhiều mấy chén lại đã sao? Ai cũng bảo con gái gả đi ra cánh tay liền quẹo bên ngoài, sao ngươi lại không giúp ta?
- Ai muốn gả cho ngươi!
Bạch Thu Tuyết lườm hắn một cái, sau đó nghiêm mặt hỏi:
- Lục Ly, ngươi cảm ngộ được áo nghĩa gì trong vòi rồng?
- Cụ thể thế nào ta cũng chưa rõ lắm, còn cần cảm ngộ thêm.
Chương 593 Ba tin tức
Lục Ly khẽ trầm ngâm, sau đó giải thích nói:
- Hẳn là loại áo nghĩa tốc độ, hiện tại ta mới chỉ cảm ngộ được một tia da lông, còn không biết vận dụng áo nghĩa này thế nào để tăng cường chiến lực. Chẳng qua chờ ngày ta đại thành, ít nhất tốc độ có thể đề thăng gấp mười gấp trăm.
- Lục Ly, chúc mừng ngươi!
Bạch Thu Tuyết thật lòng cao hứng thay cho Lục Ly, tốc độ đề cao, chí ít khả năng giữ mạng sẽ được tăng cường không ít, áo nghĩa này cũng không phải tuỳ tiện là có thể cảm ngộ.
- Hắc hắc
Lục Ly nhếch môi cười một tiếng, đột nhiên dời lại chỗ ngồi của Bạch Hạ Sương vừa nãy, đưa tay muốn chộp về phía Bạch Thu Tuyết, miệng nói:
- Thu Tuyết, ta cảm ngộ áo nghĩa khổ cực như vậy, ngươi có phải nên thưởng lệ chút không?
- Ha ha!
Bạch Thu Tuyết như cánh bướm bay lên, lướt tới bên ngoài, đến cửa ra mới ngoái đầu nhìn lại cười nói:
- Muốn thưởng thì chờ ngươi trở thành Nhân Hoàng lại nói. Lão tổ tông nói qua, bản tiểu thư phải gả cho Nhân Hoàng, cảnh giới này của ngươi còn chưa đủ.
Bạch Thu Tuyết như cánh bướm bay vút đi mất, Lục Ly không khỏi nổi giận, hắn chính là Đại Đế Bắc Mạc, Đại Đế không phải chính là Nhân trung chi Hoàng ư?
Tửu kình dâng lên, hắn cũng không cố được quá nhiều, như một cơn gió phóng đi, chạy thẳng tới phòng Bạch Thu Tuyết.
Bạch Thu Tuyết vừa mới trở về phòng, cửa khoang còn chưa kịp đóng, Lục Ly đã như một cơn gió vọt vào.
Chẳng qua..
Lục Ly vừa xông vào lập tức cả người bất ổn, Bạch Thu Tuyết tròn mắt nhìn hắn, còn có một người cũng tròn mắt nhìn hắn.
Bạch Hạ Sương chắc là uống quá nhiều, rượu trong bụng rất nhiều, chính đang ngồi trên bô cạnh mép giường xả nước...
Đây là khuê phòng của nàng và Bạch Thu Tuyết, làm sao ngờ được lại có nam tử xông vào?
Nhìn bờ mông trắng bóng, còn có chất lỏng óng ánh chảy xuống từ khe nhỏ, cùng với giải đất thần bí như ẩn như hiện, tròng mắt Lục Ly lập tức cũng trợn tròn.
Chẳng qua hắn phản ứng cực nhanh, bởi vì hắn phát hiện Bạch Hạ Sương mặt từ đỏ bừng chuyển thành xanh xám, toàn thân không ngừng cuộn trào sát khí.
Ánh mắt hắn bỗng chốc trở nên mê ly, liếc nhìn hai phía, sau đó gãi gãi đầu nói:
- Ai, đây không phải phòng ta à, đi nhầm phòng, chắc là gian kia, uống nhiều, hướng nào đều quên mất.
Vừa nói Lục Ly vừa lung la lung lay đi ra ngoài, phía sau lại truyền đến tiếng hét phẫn nộ sát khí đằng đằng:
- A... Lục Ly, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi...
Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đi, Lục Ly không cẩn thận thấy thấy cảnh Bạch Hạ Sương xả nước, khiến Bạch Hạ Sương không mặt mũi gặp người. Sau khi Lục Ly trốn đi, lập tức một thân một mình khóc lóc bay về Thiên Ngục Thành, Bạch Thu Tuyết lo lắng, đành phải cùng bồi theo.
Việc này Lục Ly căn bản không cách nào giải thích, khuê phòng nữ tử đâu phải nơi có thể vào loạn. Lục Ly vốn định chuốc say Bạch Hạ Sương, sau đó triền miên một lát với Bạch Thu Tuyết, bản thân điều này cũng không sai.
Hắn thậm chí không cách nào bồi tội, càng không mặt mũi gặp Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, chỉ có thể tạm thời vứt chuyện này sang một bên. Thời gian có thể hòa tan rất nhiều chuyện, cùng lắm thì sau này đền bù cho Bạch Hạ Sương, nhường ra một ít lợi ích cho Bạch gia.
Áo nghĩa tốc độ đã nhập môn, nhưng không đồng nghĩa Lục Ly đã hoàn toàn nắm giữ, hắn còn cần tiến một bước lĩnh hội. Áo nghĩa này hắn còn có rất nhiều điểm không hiểu, quan trọng hơn là hắn không biết làm sao lợi dụng áo nghĩa đề thăng chiến lực.
Hắn hạ quyết tâm tiếp tục tu luyện ở đây, dù sao qua một đoạn thời gian Minh Vũ lại sẽ tới đây một lần, thông báo tình huống Bắc Mạc cho hắn, hắn ở Linh Đế Thành hay ở đây đều không có khác biệt gì quá lớn.
Nghỉ ngơi một ngày, Lục Ly phát hiện vòi rồng không xuất hiện, bèn dứt khoát bế quan mấy ngày, tu luyện Huyền lực và Hồn Đàm. Áo nghĩa đã nhập môn, chuyện tiếp sau không cần phải gấp. Giờ hắn cần đề thăng cảnh giới, lần trước ngưng tụ Mệnh Luân đã đi qua hơn nửa năm, cảnh giới đã vững chắc, có thể xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, ngưng tụ Mệnh Luân tiếp theo.
Bế quan nửa tháng, vòi rồng lại xuất hiện, Dạ Tra đánh thức Lục Ly. Lục Ly tiến vào trong vòi rồng, ở bên trong tìm hiểu một ngày, Lục Ly thử áp dụng áo nghĩa tốc độ vào thực tiễn, kết quả không cẩn thận khiến vòi rồng tiêu tán.
Không có vòi rồng, không cách nào cảm ngộ, Lục Ly đành phải trở về tiếp tục bế quan tu luyện Huyền lực và Hồn Đàm. Dù sao hắn cũng đang chuẩn bị xung kích Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, cần tập trung vào tu luyện Huyền lực và Hồn lực.
Hiện tại tốc độ tu luyện Huyền lực của Lục Ly đã rất nhanh, gấp trăm lần so với trước kia. Bởi vì hắn mua được một nhóm đan dược tại Linh Lung Các tên là Linh Lung Đan, là do Linh Lung Các tự thân luyện chế.
Đan dược này là một trong những đan dược tu luyện đỉnh cấp nhất Trung Châu, nếu không phải nhờ quan hệ của Khương Khinh Linh thì dù có Huyền Tinh cũng không mua được. Giá Khương Khinh Linh đưa ra còn rất thấp, một vạn Huyền Tinh một viên, đây là giá hữu nghị, nếu cầm ra bên ngoài ít nhất cũng phải bán ba vạn Huyền Tinh một viên.
Hiện tại mỗi ngày Lục Ly tu luyện cần tiêu tốn mười viên Linh Lung Đan, nói cách khác một ngày hắn phải xài ra mười vạn Huyền Tinh, một tháng liền là ba trăm vạn Huyền Tinh.
Ba trăm vạn Huyền Tinh là khái niệm thế nào?
Đó là mấy thanh Huyền khí Thánh giai, còn là tính theo giá hữu nghị của Linh Lung Đan, nếu theo giá thị trường một tháng dự tính phải tiêu tốn ngàn vạn Huyền Tinh.
Lục Ly mới chỉ là Mệnh Luân Cảnh, càng về sau đan dược cần dùng lại càng nhiều, đến lúc đó Huyền Tinh xài ra sẽ như nước chảy. Nếu không có thế lực lớn ở sau lưng duy trì, Lục Ly muốn tu luyện tới Mệnh Luân Cảnh trung kỳ còn không biết phải mất bao nhiêu năm.
Khương Khinh Linh dựa vào đâu mà tu luyện nhanh như vậy, Lục Nhân Hoàng dựa vào đâu mà trở thành thiên tài biến thái nhất Trung Châu trong mười vạn năm qua. Bởi vì đứng sau lưng bọn họ là hai Vương tộc, có được tài nguyên vô tận.
Mục đích Lục Ly trở về Bắc Mạc cũng là vì tài nguyên, nếu không phải thành là Đại Đế Bắc Mạc, hắn làm sao có thể dùng được Linh Lung Đan?
Chương 594 Ba tin tức
Hơn nữa hắn còn phải tu luyện Hồn Đàm, Hồn Tinh cũng xài như nước chảy.
Một thiên tài là được đắp lên từ vô số linh tài, không có linh tài, dù là thiên tài tuyệt thế cũng thành phế vật. Nếu không cung cấp cho Khương Khinh Linh linh tài, phải dựa vào chính nàng đi kiếm, với tính khí như vậy sớm muộn rồi cũng bị giết.
Lục Ly không có quá nhiều khái niệm đối với Huyền Tinh, dù sao tu luyện cứ phải dùng những thứ tốt nhất. Ở trong mắt hắn thực lực vĩnh viễn là vương đạo, có được thực lực, muốn có Huyền Tinh còn không dễ dàng? Tệ nhất liền đi cướp bóc đốt giết, diệt một đại gia tộc liền sẽ có Huyền Tinh.
Bắc Mạc rất bình tĩnh, ngày qua rất sung túc, không có việc gì thì bế quan tu luyện, vừa có vòi rồng liền đi ra tiến vào trong lĩnh hội áo nghĩa.
Thỉnh thoảng ngồi trên boong thuyền hóng mát, tưởng niệm Lục Linh, nghĩ về Lục Nhân Hoàng và mẫu thân, lâu lâu cũng sẽ nhớ tới Bạch Thu Tuyết. Chỉ là lúc này hắn còn chưa dám đi gặp Bạch Thu Tuyết, vạn nhất Bạch Hạ Sương vẫn chưa hết giận thì sao?
Thời gian lại qua hai tháng.
Minh Vũ tới, mang đến ba tin tức, đều không phải tin tốt!
Đã ném xuống Hàn Băng Thâm Uyên rất nhiều người, nhưng không ai đi ra, tất cả đều được luyện chế bản mệnh ngọc phù, người đi xuống không một ngoại lệ, bản mệnh ngọc phù đều nát, chết sạch.
- Chết sạch? Đã đưa xuống hơn một trăm người?
Sắc mặt Lục Ly không khỏi âm trầm, dựa theo Lục Linh suy tính, Lục Nhân Hoàng vẫn còn sống, hẳn là đang ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên.
Giờ hắn đưa một nhóm người xuống, lại đều chết sạch. Như vậy chỉ có hai khả năng, đám người này còn chưa xuống đến đáy Thâm Uyên liền đã chết. Hoặc là đến vực sâu mà không tìm được Lục Nhân Hoàng, sau đó bị hại.
Nếu đám người này gặp được Lục Nhân Hoàng, Lục Nhân Hoàng nhất định sẽ bảo vệ hắn bọn họ. Sau đó hỏi dò một phen, biết được mình làm Đại Đế ở Bắc Mạc, nói không chừng Lục Nhân Hoàng còn sẽ nghĩ cách báo cho Lục Ly, để hắn biết mà giúp đỡ đi ra.
Giờ người đều chết sạch, Lục Ly không biết phải làm sao. Hắn còn chưa ngu đến mức đích thân đi xuống, hoặc để Minh Vũ đi xuống.
- Tin thứ hai là gì?
Lục Ly khẽ thở dài, tạm thời vẫn phải chờ, chờ chinh phục Hoang giới, sau đó lại phái Nhân Hoàng Hoang giới đi xuống tìm.
Sắc mặt Minh Vũ thoáng hiện vẻ đắng chát, nói:
- Phía Linh Lung Các truyền đến tin tức, đã soát qua một lần toàn bộ cường giả Thần Châu đại địa, chỉ tìm được ba người cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa. Một người năm năm trước chết rồi, một người là tiên cô Vấn Tiên Điện, còn một người nữa là La Hán Đại Phật Tự. Nhưng La Hán Đại Phật Tự đã ngồi thiền trăm năm, chưa từng đi ra ngoài nửa bước. Tiên cô Vấn Tiên Điện cũng sắp chết già, năm mươi năm nay không thấy rời đi Vấn Tiên Điện, Linh Lung Các phái người tới hai nơi kia xác nhận, đều không nghe ngóng được tin về Lục Linh tiểu thư.
Trong mắt Lục Ly chớp động hàn quang, lạnh giọng nói:
- Có phải sai lầm ở đâu rồi không? Hay là Vấn Tiên Điện và Đại Phật Tự cố ý giấu diếm? Hoặc còn có cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa khác mà chưa tra ra?
Minh Vũ lắc đầu nói:
- Không sai được, Khương Hoằng đích thân tới, hắn nói việc này do Khương tiểu thư hỏi tới, phía Tình Báo Đường đã điều tra mấy lần, đích thân hắn hỏi dò Vấn Tiên Điện và Đại Phật Tự. Hơn nữa còn thông qua rất nhiều phương pháp khác nhau để ấn chứng, thời gian gần đây hai vị kia quả thật chưa từng đi ra ngoài. Còn liệu có phải có cường giả khác cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa hay không, vậy thì không biết?
Lục Ly vung nắm tay nện nát chiếc bàn trước mặt, phẫn nộ quát:
- Tra, nghĩ cách tra, chính chúng ta đi thăm dò, tiêu tốn bao nhiêu Huyền Tinh cũng mặc, nhất định muốn tra rõ ràng.
Đối với Lục Ly, Lục Linh còn quan trọng hơn cả mạng sống bản thân.
Cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa, đây là manh mối duy nhất. Lục Ly không thể nào tiếp thu được sự thật này, bởi thế hắn không muốn dựa vào Linh Lung Các nữa, mà sẽ nghĩ tự mình tra, cứ luôn thiếu nợ ân tình Khương Khinh Linh, Lục Ly cũng không thoải mái.
Minh Vũ nghĩ nghĩ bèn nói:
- Ngược lại có một cách, chúng ta có thể đi Thần Điện treo thưởng một khoản hậu hĩnh, không chừng rất nhanh liền có thể tra được chút manh mối.
- Thần Điện?
Lục Ly thoáng sửng sốt, hắn chỉ nghe nói qua Thần Miếu chứ chưa từng nghe qua về Thần Điện, Linh Lung Các đều không tra được, Thần Điện này còn lợi hại hơn cả Linh Lung Các?
Thật ra Thần Điện không phải là một thế lực, mà là một tổ chức mang tính chất thương hội, tương tự Thiên Phạt đấu giá trường của Đỗ gia.
Bối cảnh Thần Điện tự nhiên cũng là một trong mười hai Vương tộc, hơn nữa còn là thế lực Vương tộc mạnh nhất được công nhận trong suốt vạn năm qua, Luân Hồi Cung!
Sinh ý gì Thần Điện cũng làm, muốn mua gì cũng có. Chỉ cần ngươi có đủ Huyền Tinh, thậm chí Thần Điện có thể giúp ngươi diệt đi một gia tộc thất phẩm, chém giết Nhân Hoàng đối với Thần Điện mà nói không phải việc khó gì.
- Luân Hồi Cung?
Trong lòng Lục Ly có chút bất an, bởi vì Luân Hồi Cung đã từng tham dự hành động diệt sát Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc. Hiện tại đi tìm Luân Hồi Cung, vạn nhất bọn hắn tra ra được Bắc Mạc thì sao? Liệu có làm lộ bí mật về đám người Dạ Tra?
Xếp hàng số một trong mười hai Vương tộc, gia tộc thất phẩm đều có thể tùy tiện tiêu diệt!
Luân Hồi Cung mạnh cỡ nào? Lục Ly không dám tưởng tượng, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Chúng ta đi phát bố nhiệm vụ, bọn hắn sẽ không tra chúng ta chứ?
- Đương nhiên sẽ không!
Phương diện này Minh Vũ hiểu rất rõ ràng, hắn giải thích nói:
- Thần Điện làm ăn rất coi trọng chữ tín, bọn họ một mực là thương hội số một thiên hạ, tín dự chưa từng xuất hiện vấn đề. Hơn nữa phát bố treo thưởng xong, chuyện sau đó lại không phải do người của Thần Điện đi làm. Mà là công bố ra ngoài, nếu có người biết được tin tức mới sẽ nhận nhiệm vụ, chứ không phải Thần Điện đích thân điều tra giúp chúng ta.
- À, thế thì được.
Lục Ly yên tâm, bèn nói:
- Vậy ngươi đi phát bố nhiệm vụ, phát ra ngoài chân dung tỷ tỷ, cứ nói người này bị một tên cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa bắt đi.
Chương 595 Nguy cục
- Chỉ cần tìm tới tỷ tỷ ta hoặc cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa liền được trọng thưởng.
- Được rồi!
Minh Vũ âm thầm ghi lại, chân dung Lục Linh hắn đã có, cầm theo chút Huyền Tinh đi tìm phân bộ Thần Điện phát bố treo thưởng là được.
Lục Ly khẽ thở dài, sắc mặt không khỏi có chút khó coi, vốn tưởng rằng bằng vào Linh Lung Các liền có thể nhẹ nhàng tìm tới Lục Linh, giờ lại được đến tin tức như vậy.
Hắn hơi dừng một lát rồi hỏi:
- Còn có một tin nữa? Cũng là tin xấu?
- Ừm!
Minh Vũ không khôn khéo như Vũ Hóa Thần, trực tiếp gật đầu nói thẳng:
- Khương Hoằng nói cho ta, Tống gia bị diệt.
- Tống gia? Tống gia của Khiếu Thiên Cung?
Lục Ly nghi hoặc hỏi lại, thấy Minh Vũ khẽ gật đầu, hắn càng thêm khó hiểu, nói:
- Tống gia có thù với chúng ta, bị diệt là chuyện tốt, vì sao ngươi còn nhăn mặt?
- Ai!
Minh Vũ lắc đầu thở dài nói:
- Tống gia bị Lam Sư Phủ diệt, đáng tiếc không diệt sạch sẽ. Tộc trưởng và ba tên trưởng lão Quân Hầu Cảnh Tống gia trốn ra được, Khương Hoằng nói Linh Lung Các phát hiện hành tung bốn người ở bắc bộ Trung Châu, chẳng qua bốn người phát hiện có truy tung, đã ngay lập tức ẩn nấp đi.
- Cái gì?
Lục Ly biến sắc, trong lòng không khỏi càng thêm trầm trọng, ngày đó ở Lộc Thành hắn và Mạc Diệp chém giết mấy tên Quân Hầu Cảnh Tống gia, triệt để đắc tội bọn họ.
Sau đó trở lại Lục gia, Bát trưởng lão biểu thị sẽ giúp hắn tìm về công đạo. Chuyện sau đó hắn liền không quản, chẳng ngờ Lam Sư Phủ thật xuất binh tiêu diệt Tống gia.
Diệt thì diệt thôi, khăng khăng lại thả chạy tộc trưởng Tống gia. Lục Ly rất muốn mắng to rằng đám người Lam Sư Phủ có phải thùng cơm hay không? Phải biết tộc trưởng Tống gia chính là Nhân Hoàng.
Tống gia vốn ở đông bắc bộ Trung Châu, vì sao lại chạy đến bắc bộ Trung Châu?
Đây rõ ràng là đến vì hắn, tộc trưởng Tống gia không trả thù được Lục gia, thế là định tìm hắn báo thù!
Tộc trưởng Tống gia hẳn đã biết chuyện hắn bị Lục gia trục xuất khỏi gia tộc, cũng biết hắn đi về Bắc Mạc, bởi thế mới từ ngàn dặm xa xôi đuổi tới bắc bộ Trung Châu, chắc là định đến Bắc Mạc ám sát hắn, báo thù rửa hận.
- Không đúng...
Lục Ly đột nhiên có cảm giác không ổn, việc này liệu có phải là âm mưu không do Lục Phong Hỏa hoặc Lục Toan Lục Nghê cố ý bày ra?
Bằng không Lam Sư Phủ đường đường là thế lực thất phẩm, còn được Lục gia hậu thuẫn, chạy đi diệt một gia tộc lục phẩm, lại vẫn để tộc trưởng Tống gia trốn thoát?
Nếu Lam Sư Phủ thật phế vật như thế, bọn hắn đã không có tư cách trở thành thế lực thất phẩm.
Hơn nữa chuyện hắn và Lục Phi Tuyết bị trục xuất khỏi Lục gia chỉ có nội bộ Lục gia biết được, Lục gia lại phong thành... Như vậy, có tư cách biết việc này cùng lắm chỉ có thể là mười một Vương tộc còn lại.
Tống gia đều bị diệt, tộc trưởng Tống gia lấy đâu ra tin tức? Còn biết hắn về Bắc Mạc?
Lục Ly ngửi thấy khí tức âm mưu.
Chẳng qua việc này Lục Chính Đàn hẳn là không biết, bằng không Lục Chính Đàn đã không thả hắn về lại Bắc Mạc, rất có thể đây là thủ bút của Lục Phong Hỏa hoặc Lục Toan.
- Phiền phức to rồi!
Lục Ly càng nghĩ càng đau đầu, nếu chỉ là ba tên Quân Hầu Cảnh thì không thành vấn đề, khăng khăng còn có một tên Nhân Hoàng!
Chênh lệch cảnh giới không khác gì chênh lệch giữa trời với đất. Nhân Hoàng lại có được vực trường, bên trong vực trường liền là tồn tại vô địch, đến bao nhiêu Quân Hầu Cảnh cũng chỉ có con đường chết.
Từ Trung Châu đến Bắc Mạc chỉ có một truyền tống trận, Lục Ly có thể sai người khống chế truyền tống trận này, thậm chí có thể phong bế truyền tống trận ở Linh Đế Thành.
Nhưng người Tống gia hoàn toàn có thể vượt biển mà đến, bọn hắn hẳn sẽ không ngồi truyền tống trận. Biển cả mênh mông, cương vực bao la, dù Lục Ly để Khương Khinh Linh phong tỏa mặt bắc, không cho bất kỳ kẻ nào đến Bắc Mạc. Nhưng Nhân Hoàng muốn lẻn vào Bắc Mạc, Linh Lung Các người làm sao mà ngăn nổi?
Càng nghĩ sắc mặt Lục Ly càng khó coi.
Thật không dễ dàng mới kinh doanh ra được cục diện như bây giờ, nếu người Tống gia đến liền sẽ bị hủy trong phút chốc, hắn cũng không cách nào kháng cự, chỉ còn biết ngoan ngoãn chờ chết.
- Làm sao bây giờ?
Tròng mắt Lục Ly lấp lánh, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, phải nghĩ ra cách phá cục.
Rất nhanh hắn liền nghĩ rõ ràng, cách duy nhất bây giờ là nhanh chóng tìm tới người Tống gia, chỉ cần tìm được bọn họ, hắn liền có thể mời Khương Khinh Linh xuất mã, từ Linh Lung Các triệu tập tới hai vị trưởng lão diệt đi người Tống gia.
Tuyệt đối không thể để tộc trưởng Tống gia tiến vào Bắc Mạc, khoan nói tính mạng hắn bị đe dọa, tất cả những người có quan hệ với hắn đều phải chết.
- Đi!
Lục Ly đứng ngồi không yên, quát khẽ nói:
- Về Linh Đế thành, sau đó đi Trung Châu, ta phải đi tìm Khương Khinh Linh.
Hắn không muốn thiếu nợ ân tình Khương Khinh Linh quá nhiều, nhưng lúc này đã bị ép vào đường cùng, Khương Khinh Linh mà không giúp đỡ hắn và đám người Bạch Thu Tuyết Minh Vũ chỉ còn nước chết.
Phi thuyền thiết giáp cấp tốc phá không mà đi, bay thẳng tới Thiên Ngục Thành. Sau khi đến Thiên Ngục Thành, Lục Ly hỏi dò người Bạch gia một phen, biết được Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều không ở Bạch Đế Sơn, mà đã đi Linh Đế Thành.
Đỗ Tranh phái người tới nói muốn uống vài chén với Lục Ly, sự tình khẩn cấp Lục Ly không tâm tư tán gẫu với Đỗ Tranh, chỉ phái người nói quay đầu sẽ đến bồi tội, sau đó vội vàng truyền tống đi Linh Đế Thành.
- Tham kiến Đại Đế!
Vừa đến Linh Đế Thành, trong thành lập tức quỳ rạp một mảnh, Lục Ly vung tay để mọi người đứng lên, sau đó bay thẳng vào trong hoàng cung.
Tìm đến Yên phu nhân, Lục Ly không nói nhảm, lập tức để Yên phu nhân phái người tới trên bờ biển âm thầm tuần tra, một khi có cường giả lạ mặt lẻn vào lập tức bẩm báo hắn.
- Cường giả lạ mặt?
Thấy sắc mặt Lục Ly rất khó coi, Yên phu nhân khẽ nhíu mày, dè dặt hỏi:
- Người Trung Châu? Chẳng lẽ có người tìm lên cửa báo thù?
- Đúng!
Việc này Lục Ly không có ý giấu diếm, gật đầu nói:
- Nếu phát hiện có cường giả lạ mặt xâm nhập, các ngươi lập tức trốn vào trong tiểu thế giới.
Bình luận facebook