-
Chương 756-760
Chương 756 Đại chiến kết thúc
Lục Ly khắp người đầy máu, nhưng toàn là máu của Ma tộc, chính hắn lại chẳng bị thương tích gì. Hắn thét dài một tiếng, quát khẽ với Dạ Lạc:
- Dạ Lạc, dẫn người đi vòng tới đại bản doanh Ma tộc chặn hậu, mở rộng chiến quả!
Hai ngàn Ma tộc trước mắt đã biến thành chó nhà có tang, sĩ khí hạ thấp, chỉ cần ngăn lại không cho bọn hắn xông vào đại bản doanh, liền có thể đồ sát một nhóm lớn.
- Đi theo ta!
Dạ Lạc dẫn theo Lục Lân Lục Hồng Ngư và mười mấy người khác hóa thành hồng quang lao vút tới đại bản doanh Ma tộc, Lục Ly vọt lên tụ hợp cùng đại quân, bắt đầu truy sát Ma tộc đang chạy loạn khắp tứ xứ.
Đại quân Nhân tộc không đủ ngàn người, truy sát hai ngàn Ma tộc lại sĩ khí như hồng, ai nấy đều hưng phấn không thôi. Một mình Lục Ly đã có thể đối chiến ba ngàn Ma tộc, thậm chí còn đánh tan đối phương, bọn hắn còn gì mà phải sợ?
Phía Ma tộc thấy đại quân Nhân tộc ùn ùn kéo tới, bốn phía toàn là tiếng la giết, sĩ khí càng hạ thấp. Căn bản không dám giao chiến với Nhân tộc, chỉ cắm đầu tháo chạy, nghe được Lục Ly phái người vu hồi tới đại bản doanh, một ít Ma tộc thậm chí không dám phản hồi đường cũ mà chạy tản ra tứ phía.
Phía Nhân tộc vẫn áp dụng chiến thuật trước kia, bốn năm người thành một tổ, cùng công cùng thủ, như thế đối đầu Ma tộc sẽ không chịu thiệt, chỉ là tốc độ đánh giết sẽ chậm hơn một chút.
Có hơn phân nửa đại quân Ma tộc quay đầu trốn về đại bản doanh, gần một nửa còn lại thì chạy tán loạn ra khắp bốn phương tám hướng. Lục Ly dẫn theo đại quân truy sát về hướng đại bản doanh, cửa truyền tống sắp mở, dự tính đây sẽ là trận chiến cuối cùng, hắn tự nhiên hi vọng thu hoạch được càng nhiều điểm tích lũy.
Khương Khinh Linh bay tới hội hợp với Lục Ly, Khương Hỗ một mực thủ hộ bên cạnh nàng, Lục Ly để hai người đứng trên Mệnh Luân của mình, mặc cho Khương Hỗ phóng thích Bản Mệnh Châu tấn công.
Một đường truy sát, thỉnh thoảng có ổ kháng cự Lục Ly lại đi san bằng một chuyến. Phía Nhân tộc cũng xuất hiện tử thương, nhưng ai nấy đều làm như không thấy, tựa như một đám kẻ điên, không ngừng kêu giết truy sát Ma tộc.
Truy sát gần trăm dặm, đi đến phụ cận đại bản doanh Ma tộc, trước mặt đột nhiên phóng tới mưa kiếm đầy trời. Đây là huyết mạch thần kỹ Vạn Kiếm Thí Địch của Dạ Lạc, mưa kiếm đầy trời trút nghiêng xuống đám Ma tộc, khiến cho rất nhiều Ma tộc bị thương bị chết, cũng chắn ngang đường trốn của bọn họ.
Đằng sau đại quân Nhân tộc áp sát, huyết chiến lại bắt đầu, tinh thần Lục Ly đã rất mệt mỏi, nhưng không thể không chạy quanh bốn phía cứu hỏa. Thực lực tổng hợp bên phía Nhân tộc tương đối yếu, nếu không có hắn ra tay hỗ trợ, phỏng chừng rất nhiều người sẽ bỏ mạng ở chỗ này.
Huyết chiến kéo dài suốt hơn một canh giờ, cuối cùng vẫn để không ít Ma tộc trốn vào được đại bản doanh, sau khi xác định xung quanh đã không còn võ giả Ma tộc, Lục Ly hạ lệnh rút lui.
Lục Lân dẫn người tiến hành thống kê, Lục Hồng Ngư thì chỉ huy chăm sóc người bị thương, Dạ Lạc đi ra thăm dò bốn phía, tìm kiếm cá lọt lưới.
Lục Ly không tự mình phi hành mà dẫn theo Khương Khinh Linh đi lên Bản Mệnh Châu của Khương Hỗ, chậm rãi bay về lại đại bản doanh Nhân tộc.
Lục Ly mệt đến mức chỉ muốn ngã đầu ngủ liền một giấc thật đã đời, chẳng qua giờ không phải lúc để ngủ, hắn đành phải miễn cưỡng gắng gượng. Chiến sự kết thúc, hắn mới có thời gian rảnh rỗi đi theo dõi tình hình trong Man Thần Đỉnh.
Thần thức quét qua, miệng khẽ nhếch lên, trong lòng khá là bất mãn.
Na Già và tên Ma tộc còn lại đã bị giết, hai người này không kém thêm được ai bồi táng cùng, đám người Lục Toan vẫn sống nhăn ra đấy. Chỉ là Lục Nghê và Dương Hiên đều bị thương, Dương Hiên có vẻ còn trúng độc, nhưng nhìn sắc mặt hẳn là không có gì đại ngại. Ngoài ra một tên thủ hạ của Cơ Mộng Điềm cũng đã bị giết chết, trong Man Thần Đỉnh giờ chỉ còn lại năm người đám Lục Toan, mấy tên thủ hạ đều đã chết sạch.
- Đáng tiếc, nếu Na Già cố gắng chút, giải quyết luôn năm người này thì tốt biết mấy.
Lục Ly u ám thở dài, trong đầu chớp qua một ý niệm, hay là ném đám Lục Toan vào trong đại bản doanh Vu tộc hoặc là Vũ tộc, mượn tay dị tộc giết mấy đứa này?
Chỉ là ý tưởng này vừa chớp qua trong đầu liền bị Lục Ly phủ quyết. Hiện tại không ai biết năm người này đã bị hắn bắt lại, nếu năm người bất minh bất bạch chết đi, món nợ này cuối cùng vẫn sẽ tính lên đầu hắn.
- Thôi...
Nhìn qua Khương Khinh Linh ngồi ở bên cạnh, Lục Ly tạm thời vứt bỏ ý định giết chết năm người kia. Tốt nhất cứ đợi đi ra Thí Ma Thành nhìn xem tình hình rồi tính tiếp, nếu tình hình không ổn, lại giết năm người này cũng không muộn.
Rất nhanh chiến quả liền được thống kê đi ra, lần này Ma tộc tổng cộng chết gần hai ngàn, đương nhiên có quá nửa là chết dưới tay Lục Ly. Phía Nhân tộc lại chết thêm hơn trăm người, đa số tử trận đều là Bất Diệt Cảnh, chiến lực quá yếu.
- Hưu chỉnh một phen cái đã, rất nhiều người bị thương, đợi nghỉ ngơi khỏe lại hẵng về đại bản doanh, sau đó đi ra tiểu chiến trường!
Phi hành trăm dặm, Lục Ly nhìn thấy một sơn cốc nhỏ bèn hạ lệnh đi xuống nghỉ ngơi. Đại quân Nhân tộc lập tức ùn ùn bay xuống, không có bất kỳ người nào chất vấn mệnh lệnh của Lục Ly.
Lục Ly một thân một mình đối chiến ba ngàn Ma tộc, còn tự tay giết qua gần ngàn Ma tộc, thậm chí đánh tan đại quân Ma tộc, lúc này ở trong lòng mọi người hắn đã không khác gì thần tiên, còn ai dám ngỗ nghịch?
Mỗi lần tranh đấu ở tiểu chiến trường sẽ diễn ra trong vòng một năm rưỡi, một năm rưỡi sau tất cả mọi người đều sẽ bị cường hành truyền tống đi về. Chẳng qua sau nửa năm cửa truyền tống liền bóc mở, tranh đấu ở tiểu chiến trường thường thường cũng theo mà kết thúc.
Thời gian nửa năm đủ để phân ra thắng bại, hoặc là tứ tộc đè ép Nhân tộc, hoặc là Nhân tộc đè ép dị tộc. Một khi thế cục sáng tỏ, tiếp tục chiến đấu đã không còn nhiều ý nghĩa, phe ở thế hạ phong thường thường sẽ chọn cách rút lui.
Chương 757 Giết sạch
Chương 757: Giết sạch
Lần này Nhân tộc tiến vào không ít cường giả, nhân số không kém gì tứ tộc. Cộng thêm trận chiến ở Linh Lung Tháp, Lục Ly đánh tan liên quân tứ tộc, dẫn tới kết cục đại thắng cho Nhân tộc.
Tiếp sau đó Man tộc không xuất chiến, ba tộc còn lại đều cố thủ trong đại bản doanh không ra, rõ ràng là đang chờ cửa truyền tống bóc mở để triệt thoái.
Bởi thế tiếp tục dông dài ở đây đã không mấy ý nghĩa, cũng không giành được quá nhiều điểm tích lũy.
Lục Ly biết được đạo lý trong đó, thế nên sau hai ngày nghỉ ngơi dưỡng sức liền dẫn theo đại quân lui về đại bản doanh, chuẩn bị đi ra Thí Ma Thành.
Lần trước từ đại bản doanh đến bên này tiêu tốn hơn mười ngày, lần này trở về tâm tình ai nấy đều không sai, tốc độ hành quân tự nhiên tăng nhanh, vẻn vẹn mười ngày đã chạy về đại bản doanh.
Từ xa xa nhìn về đại bản doanh, chỉ thấy trong đại bản doanh trống rỗng, ở tòa thành bảo chính giữa khu phế tích, một cánh cửa truyền tống cực lớn đang lóe sáng.
- Vẫn trở về trễ!
Lục Ly và Khương Khinh Linh Dạ Lạc Lục Hồng Ngư liếc nhau, trên mặt bất giác lộ vẻ đắng chát. Nếu nháy mắt khi cửa truyền tống vừa bóc mở, bọn hắn lập tức đi ra, như vậy liền có thể nắm giữ chủ động.
Giờ cửa truyền tống sớm đã mở, võ giả tứ đại thế lực trước một bước đi ra, tin tức hẳn đã tấn tốc truyền vào trong tai cường giả tứ đại thế lực. Phỏng chừng lúc này người tứ đại thế lực trong Thí Ma Thành đều đang đứng sẵn trong đại điện chờ bọn hắn.
Thế là Lục Ly không vội, hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Để bọn hắn chờ ở bên ngoài đi, chúng ta cứ ở đây nghỉ ngơi một đoạn thời gian cái đã.
Cánh cửa truyền tống này sẽ duy trì một năm, Lục Ly không vội đi ra, cứ để người tứ đại thế lực chờ ở bên ngoài.
Dạ Lạc để đại quân tán đi, ai muốn ở lại thì ở lại, muốn truyền tống thì cứ truyền tống.
Hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Lục Ly, hay là ta và Hồng Ngư Lục Lân ra ngoài trước, tìm tới trưởng lão Thí Ma Điện, nói rõ tình hình lúc này, như vậy đợi lúc ngươi ra ngoài sẽ không đến nỗi quá mức bị động.
- Ừm, được rồi, cảm ơn Dạ huynh!
Lục Ly khẽ gật đầu, Khương Khinh Linh quay đầu khua tay nói với Khương Hỗ ở sau lưng:
- Khương Hỗ, ngươi đi ra với Dạ công tử. Sau khi đi ra lập tức tìm gia gia ta, kể lại đầu đuôi sự tình trong này, quay đầu ta sẽ đi ra với Lục Ly sau.
- Vâng, tiểu thư!
Khương Hỗ chắp tay lĩnh mệnh, Lục Hồng Ngư miễn cưỡng cười một tiếng, nói:
- Lục Ly, ngươi cũng đừng lo lắng, rời khỏi đây ta sẽ tìm tổ gia gia nói rõ ràng sự tình, ta nghĩ tổ gia gia sẽ đứng về phía ngươi.
Lục Ly khẽ gật đầu, đám người Dạ Lạc cấp tốc đi tới cửa truyền tống, rất nhanh liền hóa thành mấy đạo bóng trắng tan biến.
Có mấy trăm võ giả lũ lượt bước đến cửa truyền tống, ở lại nơi này đã không nhiều ý nghĩa, lần này có thể cầm về không ít chiến công, bọn hắn đã rất biết đủ.
Lục Ly dẫn theo Khương Khinh Linh về lại doanh địa, nhìn đại doanh trống rỗng, hắn khẽ cười nói:
- Đi hết cũng tốt, chúng ta có thể sống trong thế giới hai người, hoa tiền nguyệt hạ, tốt đẹp biết bao.
Khương Khinh Linh lườm Lục Ly một cái, cáu giận nói:
- Đến lúc nào rồi, còn nói mấy thứ này.
- Lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì!
Lục Ly để Tiểu Bạch lấy ra Man Thần Đỉnh, hắn phóng thần niệm vào trong quan sát một phen, sau đó hạ lệnh cho Tiểu Bạch:
- Phóng thích hồ quang điện, đánh cho đám người kia sống dở chết dở!
- Hả? Lại đánh nữa à?
Khương Khinh Linh cả kinh, đã sắp đi ra, Lục Ly lại vẫn muốn tra tấn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên. Đợi khi rời khỏi đây, cường giả các gia tộc biết được tình hình đám kia, chẳng phải sẽ phát điên.
- Ngươi không hiểu.
Lục Ly kéo tay Khương Khinh Linh nói:
- Ta muốn để bọn hắn thảm chút, bộ dạng phải như có thể chết bất cứ lúc nào, như thế các gia tộc mới sẽ kiêng dè. Ta phải để các gia tộc kia biết được, nếu dám đụng đến ta, ta liền kéo cả đám Cơ Mộng Điềm bồi táng cùng.
Ánh mắt Khương Khinh Linh chớp qua một tia kiên định, khẽ hé môi son nói:
- Nếu ngươi chết, ta cũng bồi táng với ngươi.
Câu nói này của Khương Khinh Linh khiến Lục Ly cảm thấy áp lực trên vai cực nặng, hắn nhìn đôi mắt nhu tình của Khương Khinh Linh, u ám thở dài. Vỗ vỗ vai nàng, ngồi xếp bằng xuống, đầu óc cấp tốc chuyển động, suy tư nghĩ xem sau khi rời khỏi đây sẽ gặp phải cục diện thế nào, nên ứng đối ra sao.
Lũ lượt có người từ trong tiểu chiến trường chạy về đại bản doanh, sau đó trực tiếp truyền tống ra ngoài. Lục Ly lại vẫn không vội, dứt khoát ở lại trong này tu luyện Huyền lực và cảm ngộ áo nghĩa.
Đợi chừng ba bốn ngày, Khương Khinh Linh thấy Lục Ly vẫn chẳng có dấu hiệu gì là muốn đi ra, bèn dò hỏi:
- Lục Ly, lúc nào ra ngoài? Nên đối mặt rồi cũng phải đối mặt, việc này trốn tránh không được.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười một tiếng, hờ hững nói:
- Bây giờ ở bên ngoài chắc người tứ đại gia tộc đang nóng lòng như lửa đốt, đã vậy chúng ta càng không cần phải sốt ruột. Ngươi cứ tĩnh dưỡng chữa thương đi, chúng ta đợi người Thí Ma Điện vào đây rồi hẵng đi ra, cùng lắm là mười ngày sau, Thí Ma Điện hẳn sẽ phái người tiến vào.
Khương Khinh Linh thấy nét mặt Lục Ly bình tĩnh dị thường, bất giác an tâm đi nhiều. Nàng một mực rất tín nhiệm Lục Ly, thế là bèn dứt khoát không quản, ngồi xếp bằng tu luyện chữa thương.
...
Lục Ly Khương Khinh Linh nhàn nhã nghỉ ngơi trong tiểu chiến, Thí Ma Thành ở bên ngoài lại đã náo lật trời.
Cơ Mộng Điềm là bảo bối của Luân Hồi Cung, Dương Hiên là thiếu tộc trưởng U Minh Giới, Lục Toan Lục Nghê cũng là bảo bối của Lục Chính Đàn, Điệp Phi Vũ dù không phải thiếu tộc trưởng, nhưng cũng là đệ nhất tiểu thư Bách Hoa Các.
Lần này các gia tộc đều phái trưởng lão đi theo hộ tống, tứ đại thế lực trong Thí Ma Điện cũng có địa vị không nhỏ. Trong Thí Ma Điện có rất nhiều trưởng lão, mười vị trí trưởng lão đứng đầu đều tái tạo linh hồn, nhưng rất nhiều trưởng lão xếp sau lại chưa tái tạo linh hồn, tỉ như Khương Thiên Thuận.
Chương 758 Điện chủ
Bước vào Thí Ma Điện, chết cũng sẽ chết ở Thí Ma Điện, cả đời đều là người Thí Ma Điện.
Thiết luật số một của Thí Ma Điện, người Thí Ma Điện không được can thiệp phân tranh ở Trung Châu. Nhưng nói thế nào cũng là tộc nhân hậu duệ của mình, những trưởng lão kia nếu thực sự hoàn toàn không quan tâm thì đã sớm tái tạo linh hồn.
Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ đều là thiên tài ưu tú nhất trong lứa tuổi trẻ của các đại thế lực, là hi vọng tương lai của các đại thế lực, giờ lại bị Lục Ly hốt trọn cả ổ, không biết đang phải gánh chịu khổ nạn thế nào.
Nếu không phải bản mệnh ngọc phù của mấy người kia còn chưa vỡ, chứng minh năm người không chết, sợ rằng Thí Ma Thành đã sớm bị lật tung.
Trong tiểu chiến trường Nhân tộc nghiêm cấm tàn sát lần nhau, thế mà Lục Ly lại công nhiên ra tay với Nhân tộc.
Hơn nữa còn là ra tay với mấy vị công tử tiểu thư nổi danh khắp Trung Châu, đây khác gì đánh mặt tứ đại thế lực, phải biết trong đó còn có một vị tiểu thư của Luân Hồi Cung, đại thế lực số một Trung Châu.
Gần đây trong Thí Ma Thành náo nhiệt dị thường, trong ngoài đại điện nơi đặt cửa truyền tống tiến vào tiểu chiến trường đứng đầy võ giả tứ đại thế lực, tất cả đều đang chờ Lục Ly đi ra để hỏi cho ra nhẽ.
Vừa ra ngoài, mấy người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư lặng lẽ đi tìm một vài người. Chẳng qua sau khi các nàng bẩm báo rõ ràng tiền nhân hậu quả của toàn bộ sự tình, những đại lão kia lại đều không biểu thị gì, chỉ nói đợi Lục Ly đi ra rồi tính.
Ngay cả Khương Hỗ đi tìm Khương Thiên Thuận, bẩm báo lại toàn bộ diễn biến sự thể, Khương Thiên Thuận cũng không có bất kỳ biểu thị nào, chỉ để Khương Hỗ đi xuống trước.
Tất cả trưởng lão Thí Ma Điện đều không thấy có phản ứng, nhìn qua có vẻ rất là gió êm sóng lặng, chỉ là gần như toàn bộ người ở trong thành đều biết, đây chỉ là khúc dạo đầu trước cơn bão tố.
Để uẩn tứ đại thế lực cường đại cỡ nào?
Trong Thí Ma Điện có bao nhiêu trưởng lão là người tứ đại thế lực? Với mạng lưới quan hệ phức tạp trong đó, đừng nói Lục Ly, dù có là con em Vương tộc sợ rằng đều gánh không được lửa giận từ tứ đại thế lực.
Ba ngày, năm ngày, tám ngày!
Vô số người chờ đợi xem náo nhiệt, nhưng đã qua tám ngày, Lục Ly vẫn chưa thấy đi ra. Tựa hồ định ở đầy một năm trong đó, đợi khi bị cường hành truyền tống mới chịu ra ngoài.
Một tên trưởng lão Cơ gia đứng ngồi không yên, phái ra hai tên đệ tử trẻ tuổi, truyền tống vào chuyển cáo mệnh lệnh của hắn, để Lục Ly lập tức truyền tống đi ra Thí Ma Thành.
Nửa canh giờ sau, hai tên đệ tử trẻ tuổi kia truyền tống đi ra, mang về ý tứ của Lục Ly, Lục Ly yêu cầu điện chủ Thí Ma Điện đích thân xử lý việc này, bằng không hắn không chỉ không đi ra, mà sẽ còn giết sạch đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan!
Chuyện lần này thật ra là Lục Ly chiếm lý. Nếu Lục Ly không giết người, ra ngoài lý luận một phen, chắc hẳn ở ngoài sáng tứ đại thế lực sẽ không tìm hắn gây sự.
Ngoài sáng sẽ không tìm, trong tối lại có thể tìm, hiện tại có thể tạm thời không tìm, sau này lại có thể sẽ tìm!
Bất kỳ thế lực nào trong tứ đại thế lực cũng đều có thể nghiền ép Bắc Mạc dễ như trở bàn tay, bởi thế nếu Lục Ly muốn nhất lao vĩnh dật, hắn chỉ còn cách làm lớn chuyện này.
Thế nên hắn không lập tức ra ngoài, mà trước đưa ra điều kiện, muốn điện chủ Thí Ma Điện ra mặt, bằng không hắn liền sẽ chém giết đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên, mục đích chính là khiến sự tình càng náo lớn càng tốt.
Hắn đẩy bản thân vào tuyệt lộ, hoặc là cả đám cùng nhau đi đứt, hoặc là nhất lao vĩnh dật, ít nhất cũng phải cho hắn một chút thời gian để hoãn xung.
Sau khi lời đáp của Lục Ly truyền về, Thí Ma Thành sôi trào. Đây là lần đầu tiên có người dám ngỗ nghịch mệnh lệnh từ trưởng lão Thí Ma Điện, đồng thời còn dùng phương thức uy hiếp ý đồ khiến Thí Ma Điện phải thỏa hiệp.
Thí Ma Điện là nơi thế nào?
Đó là thế lực mạnh nhất của Nhân tộc, bên trong hội tụ đại bộ phận cường giả Nhân tộc, cũng là vị thần thủ hộ cho Nhân tộc. Nếu không có Thí Ma Điện trấn thủ Thí Ma chiến trường, sợ rằng Trung Châu sớm đã bị tứ tộc xâm nhập, Nhân tộc có thể đã tuyệt diệt.
Có thể nói đối với con dân Trung Châu, Thí Ma Điện chính là thần.
Ý chỉ của thần mà Lục Ly cũng dám kháng cự? Còn ý đồ uy hiếp thần? Ngươi nói xem người trong Thí Ma Thành sao không khiếp sợ, sao không nổi giận?
Tư liệu về Lục Ly rất nhanh được truyền ra, một đứa con rơi Lục gia, lúc này đang chiếm núi xưng vương ở cái xứ khỉ ho cò gáy là Bắc Mạc, lần này còn là đi theo người của Khương gia mới trà trộn được vào tiểu chiến trường...
Cảnh giới chỉ là Bất Diệt Cảnh, tuổi còn nhỏ, lá gan lại rất lớn.
So với đám trưởng lão Thí Ma Điện, Lục Ly chỉ như con nghé vừa mới ra đời, mà giờ đây con nghé kia lại đang muốn khiêu chiến với một đám sư tử!
Rất nhiều trưởng lão giận tím mặt, hành vi của Lục Ly khác gì đang khiêu khích uy quyền của bọn hắn. Có trưởng lão lớn tiếng kêu gào, muốn để trưởng lão chấp pháp trực tiếp sử dụng đại thần thông cường hành mang ra Lục Ly, sau đó đương trường giết chết!
Đương nhiên, việc này không phải kêu một tiếng liền có thể làm ra được, trưởng lão chấp pháp sẽ không tùy tiện sử dụng đại thần thông, như vậy cũng là phá hoại quy tắc tiểu chiến trường. Thí Ma Điện quy củ sâm nghiêm, há có thể làm loạn?
Sự tình cuối cùng nháo đến chỗ trưởng lão chấp pháp, trưởng lão chấp pháp hành sự theo lệ công, triệu tập mười vị trưởng lão đứng đầu cùng nhau thương nghị, cuối cùng đưa ra hai phương án giải quyết.
Một là phái một tên Nhân Hoàng dưới ba mươi tuổi đi vào trực tiếp mang Lục Ly ra, hai là cứ làm theo lời Lục Ly đề nghị, mời điện chủ đi ra xử lý việc này.
Vừa khéo phía Thí Ma Điện có một vị ba mươi tuổi đột phá Nhân Hoàng, là cường giả tuổi trẻ do chính Thí Ma Điện tự bồi dưỡng ra được, không hề có liên quan gì với phía Trung Châu.
Chương 759 Điện chủ 2
Tên Nhân Hoàng tiến vào liền có thể nhẹ nhàng mang ra Lục Ly, không cần sử dụng tới đại thần thông phá hoại quy tắc tiểu chiến trường.
Chỉ là...
Vạn nhất Lục Ly phát điên, trực tiếp xử luôn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên thì sao? Đến lúc đó dù có giết chết Lục Ly cũng không bù đắp được gì.
Trưởng lão chấp pháp nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ta được đến một ít tình báo, Lục Ly đã cướp được Ma Thần Đỉnh, một kiện bán Thần khí của vương tử Man tộc. Nhờ đó mới có thể bắt lại mấy người Cơ Mộng Điềm, các ngươi có ai hiểu rõ về món bán Thần khí kia? Lục Ly có thể trong nháy mắt giết chết đám người Cơ Mộng Điềm được không?
- Man Thần đỉnh?
Tròng mắt đám trưởng lão thoáng co rụt lại, thực ra bán Thần khí này khá là nổi danh. Từng ở trong tay một tên Man tộc hút đi rất nhiều cường giả Nhân tộc, cường giả Nhân tộc bị hút vào, cuối cùng đều không thấy đi ra.
- Lục Ly chỉ là Bất Diệt Cảnh thôi đúng không? Sao hắn có thể cướp đoạt được bán Thần khí này từ trong tay Man tộc?
Một tên trưởng lão đưa ra chất vấn, trưởng lão chấp pháp lạnh lùng nói:
- Công kích linh hồn của Lục Ly rất cường đại, đã từng một thân một mình đánh tan mấy ngàn liên quân tứ tộc. Chỉ là cụ thể làm sao cướp đoạt bán Thần khí, cái này phải hỏi hắn mới biết được.
- Hả?
Mấy tên trưởng lão nhướng mày cảm khái, một tên Bất Diệt Cảnh cỏn con không ngờ lại cường đại đến vậy? Một thân một mình mà có thể đương cự với liên quân tứ tộc, theo lý thuyết mà nói hắn hoàn toàn có được năng lực trong nháy mắt diệt sát đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Dương Hiên Điệp Phi Vũ.
Một tên lão giả lông mày nâu xám mở miệng nói:
- Việc này tốt nhất vẫn đừng nên mạo hiểm, bằng không Lục Ly thật giết chết năm người kia, tứ đại thế lực chắc chắn sẽ không để yên. Đến lúc đó lại là sinh linh đồ thán, hẳn là nên hỏi ý kiến Tổng điện chủ một cái.
Địa vị lão giả lông mày nâu xám ở Thí Ma Điện hiển nhiên là không thấp, hắn vừa mở miệng, những trưởng lão còn lại đều trầm mặc, lát sau lại có hai vị trưởng lão gật đầu tán đồng.
Trưởng lão chấp pháp thấy chúng nhân không còn ý kiến nào khác, bèn đứng lên nói:
- Vậy đi mời Tổng điện chủ, để ta đích thân đi. Các ngươi phái người đi vào nói cho Lục Ly, chúng ta có thể đáp ứng yêu cầu, chẳng qua mong hắn đừng làm hại bất kỳ người nào, bằng không tất phải chết không nghi ngờ!
Trưởng lão chấp pháp rời đi, những người còn lại cũng dồn dập rời đi, có bốn tên trưởng lão liếc nhau, khóe miệng chớp qua một tia đùa cợt.
Mặc dù Lục Ly là con rơi Lục gia, nhưng vẫn cứ là tằng tôn của trưởng lão chấp pháp. Trưởng lão chấp pháp nhìn như xử lý rất công chính, thực ra lại vẫn ngấm ngầm thiên vị.
Rất nhanh tin tức truyền ra, Thí Ma Thành lại lần nữa náo động. Tổng điện chủ đã bế quan suốt ba trăm năm, không ngờ hôm nay lại bởi vì chuyện của Lục Ly mà đi kinh động hắn. Mặc dù Tổng điện chủ chưa hẳn sẽ đi ra, nhưng việc này cũng đã đủ để dẫn lên oanh động.
Tổng điện chủ là ai?
Đừng nói là con dân bình thường ở Trung Châu, dù là tộc trưởng tiểu gia tộc có khi đều không biết, chỉ có gia tộc siêu cấp mới biết được về sự tồn tại của người này. Hơn nữa nếu không phải mười hai Vương tộc, hiểu biết đối với Tổng điện chủ cũng sẽ không nhiều.
Có thể xác định một điểm!
Điện chủ Thí Ma Điện là cường giả Nhân tộc mạnh nhất ở Thần Châu đại địa, điện chủ Thí Ma Điện trước nay gần như luôn được đảm nhiệm bởi cường giả mạnh nhất. Vị Tổng điện chủ này đã tại vị hơn một ngàn năm, một mực không bị người thay thế, đủ thấy chiến lực của hắn vẫn luôn đứng trên đỉnh Nhân tộc.
Rất nhiều người trẻ tuổi hưng phấn không thôi, vốn tiểu chiến trường kết thúc bọn hắn hẳn nên trở về. Nhưng giờ đều nhẫn nại không đi, vạn nhất có thể gặp được Tổng điện chủ một lần, chuyện này đủ để bọn hắn nói suốt cả phần đời còn lại.
Trưởng lão dẫn đội của tứ đại thế lực được đến tin tức này, trong lòng đều trầm xuống. Nếu Tổng điện chủ đi ra, ai cũng không dám làm loạn, chỉ bằng một câu của Tổng điện chủ, mười hai Vương tộc đều có thể bị diệt tộc.
Chỉ là...
Việc này đã khiến tứ đại thế lực rất là mất mặt, nhất là với thế lực số một Trung Châu như Luân Hồi Cung. Nếu không cho Lục Ly một bài học thích đáng, không tìm về chút mặt mũi, chuyện lần này sẽ có ảnh hưởng cực lớn đối với uy danh tứ đại thế lực.
Tứ đại thế lực, trong đó bao gồm cả Lục gia!
Lục Ly cũng là con cháu Lục gia, nhưng đã không ai liên hệ Lục Ly với Lục gia lại với nhau. Người Lục gia người trừ Lục Lân Lục Hồng Ngư ra, sợ rằng đã không ai coi Lục Ly là con em cùng một nhà.
Người dẫn đội của Lục gia i là Tam trưởng lão Lục Liên Thiên, đối với Lục Ly, hắn hận đến tận cốt tủy. Lục Ly không chỉ có bắt đi Lục Toan Lục Nghê, lần này còn khiến cho Lục gia mất sạch uy phong.
Các đại thế lực đều âm thầm hoạt động, hợp tung liên hoành, vận dụng mạng lưới quan hệ khổng lồ, chuẩn bị liên thủ hành động, ý đồ triệt để khiến Lục Ly không lật thân được.
Hai tên đệ tử trẻ tuổi lần nữa tiến vào tiểu chiến trường, truyền lời của trưởng lão chấp pháp cho Lục Ly. Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc rồi nói một canh giờ sau sẽ đi ra.
Hai người đi ra mang theo câu trả lời của Lục Ly, lập tức vô số võ giả cấp tốc hội tụ tới bên ngoài đại điện tiến vào tiểu chiến trường. Chỉ sau nửa canh giờ liền đã hội tụ mấy ngàn người, còn có vô số người tán phát thần niệm khóa chặt bên này, chờ đợi kịch hay mở màn.
Một canh giờ sau!
Cửa truyền tống lấp lánh quang mang, Lục Ly và Khương Khinh Linh đồng thời xuất hiện ở cửa truyền tống. Trên tay Lục Ly bưng lấy Man Thần Đỉnh, trên vai là Tiểu Bạch, Khương Khinh Linh đứng ở bên cạnh hắn.
Sau khi truyền tống đi ra, Lục Ly thấy bên ngoài đen nghịt toàn đầu người, vô số cường đại thần niệm khóa chặt mình, từng đạo sát cơ khủng bố vọt tới như sóng triều, lập tức sử dụng Long Ngâm thần kỹ trầm hống:
- Đều làm loạn, ai dám âm thầm động tay chân, ta lập tức kích hoạt Man Thần Đỉnh tự bạo, năm người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Dương Hiên đều sẽ cùng bồi táng với ta.
...
Chương 760 Người là dao thớt
Trong quảng trường nhỏ bên ngoài thành bảo có ít nhất sáu ngàn người, thần niệm khóa chặt Lục Ly chí ít cũng phải hai ba vạn đạo, thậm chí càng nhiều. Bởi vì rất rất nhiều thần niệm cường đại lặng lẽ đảo qua, Lục Ly không cảm ứng được.
Trong không ít thần niệm thậm chí ngầm giấu sát cơ, có rất mãnh liệt, có ẩn tàng rất sâu.
Lúc này Lục Ly có cảm giác tựa như đang bị mấy vạn con Hồng Hoang mãnh thú nhìn chằm chằm, cả người như rớt xuống hầm băng, có thể bị giết bất cứ lúc nào.
Muốn gia nhập Thí Ma Điện, yêu cầu thấp nhất phải là Quân Hầu Cảnh, ở nơi này, Nhân Hoàng nhiều như chó chạy ngoài đường, Địa Tiên cũng không biết bao nhiêu mà kể, số lượng chính xác chắc chỉ trưởng lão Thí Ma Điện mới biết được.
Nhiều cường giả như vậy, bằng vào chút thực lực của Lục Ly, rất nhiều người chỉ cần đưa tay liền có thể bóp chết. Sâu trong linh hồn hắn cũng không ngừng tuôn ra cảnh báo nguy hiểm, bởi thế mới lập tức vận dụng Long Ngâm thần kỹ gầm thét một tiếng.
Long Ngâm thần kỹ không có tác dụng quá lớn đối với cường giả tại trường, nhưng thần kỹ này có một chỗ tốt, đó là có thể khiến cho tiếng nói trở nên to rõ dị thường, chấn thiên động địa, từng ngóc ngách trong Thí Ma Thành đều có thể nghe được tiếng rống của Lục Ly.
Tiếng rống vừa ra, Lục Ly phát hiện số thần niệm đảo qua trên người mình lại nhiều thêm một chút. Phỏng chừng một ít lão quái đang bế quan đều bị hắn đánh thức, lúc này mới phát ra thần niệm dò xét xem đã xảy ra chuyện gì.
- Rống cái gì?
Có tiếng quát lạnh lùng vang lên, tiếp đó một đạo thân ảnh cường tráng đột ngột xuất hiện, bộ dáng bên ngoài không khác gì trung niên. Nhưng khí tức già yếu trong người lại rất đậm, chính là gia gia của Khương Khinh Linh, Khương Thiên Thuận.
Trưởng lão xuất hiện đệ đầu tiên lại là Khương Thiên Thuận, Lục Ly thoáng kinh ngạc, theo lý mà nói hẳn phải là trưởng lão chấp pháp đi ra trước mới đúng.
Khương Thiên Thuận lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly một cái, sau đó đảo mắt nhìn sang Khương Khinh Linh nói:
- Linh Nhi, lại đây, theo ta đi về.
- Không!
Khương Khinh Linh quật cường đứng ở sau lưng Lục Ly, còn duỗi tay ôm lấy Lục Ly nói:
- Ta muốn ở chung với Lục Ly, nếu Lục Ly chết rồi, ta tuyệt không sống một mình!
Hoa
Lời này của Khương Khinh Linh lập tức dẫn lên một mảnh xôn xao, vị này chính là thiên kiêu tương lai, không ngờ lại đứng về phía Lục Ly? Xem ra đã bị Lục Ly nắm xuống? Bằng không sao lại lấy tính mạng ra uy hiếp?
- Hồ nháo!
Khương Thiên Thuận hừ lạnh một tiếng, sau đó thân hình chợt lóe, hóa thành một đạo tàn ảnh lách tới sau lưng Khương Khinh Linh. Tốc độ hắn quá nhanh, Lục Ly và Khương Khinh Linh đều không kịp phản ứng, cổ tay Khương Thiên Thuận đã chặt lên gáy Khương Khinh Linh. Hai mắt Khương Khinh Linh trắng dã, cả người ngã sấp xuống, ngất đi.
Hưu
Khương Thiên Thuận ôm ngang hông Khương Khinh Linh, thân hình lần nữa lóe lên phóng vút ra phía ngoài, thoáng chốc liền biến mất trong đại điện, tốc độ nhanh đến mức Lục Ly căn bản không kịp làm bất kỳ phản ứng nào.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười tự giễu, Khương Thiên Thuận vẫn nhìn hắn không vừa mắt, cũng quả quyết không cho phép Khương Khinh Linh được ở cùng với hắn.
Chẳng qua hắn ngẫm nghĩ kỹ thì cũng phần nào hiểu được cách làm này của Khương Thiên Thuận.
Mặc dù có thể Khương Thiên Thuận rất phẫn nộ đối với hành vi mưu hại Khương Khinh Linh của đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan, nhưng hắn rõ ràng không muốn bởi vì việc này mà triệt để trở mặt với tứ đại thế lực. Làm vậy sẽ chỉ khiến Linh Lung Các tứ bề thụ địch, rất có hại cho lợi ích của Linh Lung Các.
Hoặc là...
Tứ đại thế lực đã đạt thành thỏa thuận trao đổi lợi ích với Linh Lung. Bởi vậy mới khiến Khương Thiên Thuận, người đại diện cho Linh Lung Các ngậm miệng, không chỉ không đứng về phía Lục Ly mà rõ ràng còn không có ý nhúng tay vào việc này.
Hết thảy đều có khả năng!
Lục Ly lại không có quá nhiều phẫn nộ, hắn không muốn Khương Khinh Linh bị liên lụy vào chuyện này, hắn không hi vọng Khương Khinh Linh phải chịu bất cứ tổn hại gì, hắn đã thiếu nợ Khương Khinh Linh rất rất nhiều.
Khương Khinh Linh bị mang đi, Lục Ly không khỏi có chút nhẹ nhàng. Giờ hắn lẻ loi một mình, chân trần không sợ ướt giày, cùng lắm thì ngọc đá cùng nát.
Trên mặt hắn lộ ra một tia quyết tuyệt, mắt lạnh quét nhìn ra bên ngoài, Huyền lực trong tay lấp lánh vờn quanh Man Thần Đỉnh, trên sừng Tiểu Bạch cũng chớp sáng lôi điện, khóe miệng hắn nhếch lên ý cười gằn, quát to:
- Điện chủ Thí Ma Điện ở đâu? Việc này nếu lão nhân gia ngài không đứng ra làm chủ, Lục mỗ chỉ còn cách bồi táng với mấy vị công tử tiểu thư!
Câu này cũng được Lục Ly dùng Long Ngâm thần kỹ hét ra, hắn vừa dứt lời, bốn phía lập tức rộ lên tiếng quát mắng.
- Hỗn xược...
- Dám vô lễ với điện chủ, tiểu tử ngươi tội không thể tha!
- Tên nhãi ranh, gan to bằng trời, chết không có gì đáng tiếc...
- Tìm chết!
- ...
Từng tiếng quát lớn vang lên, Lục Ly thật sự quá ngông cuồng, dám khiêu khích quyền uy Thí Ma Điện ngay trước mặt bao người. Nếu là người bình thường người làm vậy, sợ rằng sớm đã bị vồ chết.
- Ha ha ha ha!
Đối mặt ngàn người chỉ trỏ, Lục Ly lại không có nửa điểm sợ sệt, cất tiếng cười lớn nói:
- Thí Ma Điện là thủ hộ thần của Nhân tộc, được ức vạn con dân Nhân tộc kính ngưỡng, thành viên Thí Ma Điện cũng đều là cường giả, nguyên lão, thái sơn bắc đẩu của Nhân tộc. Các ngươi đều sống qua năm tháng dài lâu, là đại nhân vật đứng sừng sững trên đỉnh Nhân tộc, theo lý hẳn phải có được lòng dạ lớn như biển cả mới đúng.
- Năm nay Lục Ly mới chỉ mười bảy tuổi, chẳng lẽ một đám trưởng bối lão tổ như các ngươi không dung được tên tiểu tử cỏn con như ta làm càn? Hôm nay Lục Ly gào thét ở Thí Ma Thành, là vì muốn cầu một công đạo liêm chính, nếu các ngươi không thể cho ta, ta chết không nhắm mắt!
Lục Ly cũng vung đi ra, dù sao cùng lắm chỉ là chết thêm một lần. Khương Khinh Linh bị mang đi, ngoài đại điện không nhìn thấy trưởng lão, cũng không thấy điện chủ Thí Ma Điện, cảnh này khiến hắn cảm giác dường như cục diện đã thất khống.
Bởi thế hắn không thể không binh hành hiểm chiêu, triệt để làm to chuyện!
Lục Ly khắp người đầy máu, nhưng toàn là máu của Ma tộc, chính hắn lại chẳng bị thương tích gì. Hắn thét dài một tiếng, quát khẽ với Dạ Lạc:
- Dạ Lạc, dẫn người đi vòng tới đại bản doanh Ma tộc chặn hậu, mở rộng chiến quả!
Hai ngàn Ma tộc trước mắt đã biến thành chó nhà có tang, sĩ khí hạ thấp, chỉ cần ngăn lại không cho bọn hắn xông vào đại bản doanh, liền có thể đồ sát một nhóm lớn.
- Đi theo ta!
Dạ Lạc dẫn theo Lục Lân Lục Hồng Ngư và mười mấy người khác hóa thành hồng quang lao vút tới đại bản doanh Ma tộc, Lục Ly vọt lên tụ hợp cùng đại quân, bắt đầu truy sát Ma tộc đang chạy loạn khắp tứ xứ.
Đại quân Nhân tộc không đủ ngàn người, truy sát hai ngàn Ma tộc lại sĩ khí như hồng, ai nấy đều hưng phấn không thôi. Một mình Lục Ly đã có thể đối chiến ba ngàn Ma tộc, thậm chí còn đánh tan đối phương, bọn hắn còn gì mà phải sợ?
Phía Ma tộc thấy đại quân Nhân tộc ùn ùn kéo tới, bốn phía toàn là tiếng la giết, sĩ khí càng hạ thấp. Căn bản không dám giao chiến với Nhân tộc, chỉ cắm đầu tháo chạy, nghe được Lục Ly phái người vu hồi tới đại bản doanh, một ít Ma tộc thậm chí không dám phản hồi đường cũ mà chạy tản ra tứ phía.
Phía Nhân tộc vẫn áp dụng chiến thuật trước kia, bốn năm người thành một tổ, cùng công cùng thủ, như thế đối đầu Ma tộc sẽ không chịu thiệt, chỉ là tốc độ đánh giết sẽ chậm hơn một chút.
Có hơn phân nửa đại quân Ma tộc quay đầu trốn về đại bản doanh, gần một nửa còn lại thì chạy tán loạn ra khắp bốn phương tám hướng. Lục Ly dẫn theo đại quân truy sát về hướng đại bản doanh, cửa truyền tống sắp mở, dự tính đây sẽ là trận chiến cuối cùng, hắn tự nhiên hi vọng thu hoạch được càng nhiều điểm tích lũy.
Khương Khinh Linh bay tới hội hợp với Lục Ly, Khương Hỗ một mực thủ hộ bên cạnh nàng, Lục Ly để hai người đứng trên Mệnh Luân của mình, mặc cho Khương Hỗ phóng thích Bản Mệnh Châu tấn công.
Một đường truy sát, thỉnh thoảng có ổ kháng cự Lục Ly lại đi san bằng một chuyến. Phía Nhân tộc cũng xuất hiện tử thương, nhưng ai nấy đều làm như không thấy, tựa như một đám kẻ điên, không ngừng kêu giết truy sát Ma tộc.
Truy sát gần trăm dặm, đi đến phụ cận đại bản doanh Ma tộc, trước mặt đột nhiên phóng tới mưa kiếm đầy trời. Đây là huyết mạch thần kỹ Vạn Kiếm Thí Địch của Dạ Lạc, mưa kiếm đầy trời trút nghiêng xuống đám Ma tộc, khiến cho rất nhiều Ma tộc bị thương bị chết, cũng chắn ngang đường trốn của bọn họ.
Đằng sau đại quân Nhân tộc áp sát, huyết chiến lại bắt đầu, tinh thần Lục Ly đã rất mệt mỏi, nhưng không thể không chạy quanh bốn phía cứu hỏa. Thực lực tổng hợp bên phía Nhân tộc tương đối yếu, nếu không có hắn ra tay hỗ trợ, phỏng chừng rất nhiều người sẽ bỏ mạng ở chỗ này.
Huyết chiến kéo dài suốt hơn một canh giờ, cuối cùng vẫn để không ít Ma tộc trốn vào được đại bản doanh, sau khi xác định xung quanh đã không còn võ giả Ma tộc, Lục Ly hạ lệnh rút lui.
Lục Lân dẫn người tiến hành thống kê, Lục Hồng Ngư thì chỉ huy chăm sóc người bị thương, Dạ Lạc đi ra thăm dò bốn phía, tìm kiếm cá lọt lưới.
Lục Ly không tự mình phi hành mà dẫn theo Khương Khinh Linh đi lên Bản Mệnh Châu của Khương Hỗ, chậm rãi bay về lại đại bản doanh Nhân tộc.
Lục Ly mệt đến mức chỉ muốn ngã đầu ngủ liền một giấc thật đã đời, chẳng qua giờ không phải lúc để ngủ, hắn đành phải miễn cưỡng gắng gượng. Chiến sự kết thúc, hắn mới có thời gian rảnh rỗi đi theo dõi tình hình trong Man Thần Đỉnh.
Thần thức quét qua, miệng khẽ nhếch lên, trong lòng khá là bất mãn.
Na Già và tên Ma tộc còn lại đã bị giết, hai người này không kém thêm được ai bồi táng cùng, đám người Lục Toan vẫn sống nhăn ra đấy. Chỉ là Lục Nghê và Dương Hiên đều bị thương, Dương Hiên có vẻ còn trúng độc, nhưng nhìn sắc mặt hẳn là không có gì đại ngại. Ngoài ra một tên thủ hạ của Cơ Mộng Điềm cũng đã bị giết chết, trong Man Thần Đỉnh giờ chỉ còn lại năm người đám Lục Toan, mấy tên thủ hạ đều đã chết sạch.
- Đáng tiếc, nếu Na Già cố gắng chút, giải quyết luôn năm người này thì tốt biết mấy.
Lục Ly u ám thở dài, trong đầu chớp qua một ý niệm, hay là ném đám Lục Toan vào trong đại bản doanh Vu tộc hoặc là Vũ tộc, mượn tay dị tộc giết mấy đứa này?
Chỉ là ý tưởng này vừa chớp qua trong đầu liền bị Lục Ly phủ quyết. Hiện tại không ai biết năm người này đã bị hắn bắt lại, nếu năm người bất minh bất bạch chết đi, món nợ này cuối cùng vẫn sẽ tính lên đầu hắn.
- Thôi...
Nhìn qua Khương Khinh Linh ngồi ở bên cạnh, Lục Ly tạm thời vứt bỏ ý định giết chết năm người kia. Tốt nhất cứ đợi đi ra Thí Ma Thành nhìn xem tình hình rồi tính tiếp, nếu tình hình không ổn, lại giết năm người này cũng không muộn.
Rất nhanh chiến quả liền được thống kê đi ra, lần này Ma tộc tổng cộng chết gần hai ngàn, đương nhiên có quá nửa là chết dưới tay Lục Ly. Phía Nhân tộc lại chết thêm hơn trăm người, đa số tử trận đều là Bất Diệt Cảnh, chiến lực quá yếu.
- Hưu chỉnh một phen cái đã, rất nhiều người bị thương, đợi nghỉ ngơi khỏe lại hẵng về đại bản doanh, sau đó đi ra tiểu chiến trường!
Phi hành trăm dặm, Lục Ly nhìn thấy một sơn cốc nhỏ bèn hạ lệnh đi xuống nghỉ ngơi. Đại quân Nhân tộc lập tức ùn ùn bay xuống, không có bất kỳ người nào chất vấn mệnh lệnh của Lục Ly.
Lục Ly một thân một mình đối chiến ba ngàn Ma tộc, còn tự tay giết qua gần ngàn Ma tộc, thậm chí đánh tan đại quân Ma tộc, lúc này ở trong lòng mọi người hắn đã không khác gì thần tiên, còn ai dám ngỗ nghịch?
Mỗi lần tranh đấu ở tiểu chiến trường sẽ diễn ra trong vòng một năm rưỡi, một năm rưỡi sau tất cả mọi người đều sẽ bị cường hành truyền tống đi về. Chẳng qua sau nửa năm cửa truyền tống liền bóc mở, tranh đấu ở tiểu chiến trường thường thường cũng theo mà kết thúc.
Thời gian nửa năm đủ để phân ra thắng bại, hoặc là tứ tộc đè ép Nhân tộc, hoặc là Nhân tộc đè ép dị tộc. Một khi thế cục sáng tỏ, tiếp tục chiến đấu đã không còn nhiều ý nghĩa, phe ở thế hạ phong thường thường sẽ chọn cách rút lui.
Chương 757 Giết sạch
Chương 757: Giết sạch
Lần này Nhân tộc tiến vào không ít cường giả, nhân số không kém gì tứ tộc. Cộng thêm trận chiến ở Linh Lung Tháp, Lục Ly đánh tan liên quân tứ tộc, dẫn tới kết cục đại thắng cho Nhân tộc.
Tiếp sau đó Man tộc không xuất chiến, ba tộc còn lại đều cố thủ trong đại bản doanh không ra, rõ ràng là đang chờ cửa truyền tống bóc mở để triệt thoái.
Bởi thế tiếp tục dông dài ở đây đã không mấy ý nghĩa, cũng không giành được quá nhiều điểm tích lũy.
Lục Ly biết được đạo lý trong đó, thế nên sau hai ngày nghỉ ngơi dưỡng sức liền dẫn theo đại quân lui về đại bản doanh, chuẩn bị đi ra Thí Ma Thành.
Lần trước từ đại bản doanh đến bên này tiêu tốn hơn mười ngày, lần này trở về tâm tình ai nấy đều không sai, tốc độ hành quân tự nhiên tăng nhanh, vẻn vẹn mười ngày đã chạy về đại bản doanh.
Từ xa xa nhìn về đại bản doanh, chỉ thấy trong đại bản doanh trống rỗng, ở tòa thành bảo chính giữa khu phế tích, một cánh cửa truyền tống cực lớn đang lóe sáng.
- Vẫn trở về trễ!
Lục Ly và Khương Khinh Linh Dạ Lạc Lục Hồng Ngư liếc nhau, trên mặt bất giác lộ vẻ đắng chát. Nếu nháy mắt khi cửa truyền tống vừa bóc mở, bọn hắn lập tức đi ra, như vậy liền có thể nắm giữ chủ động.
Giờ cửa truyền tống sớm đã mở, võ giả tứ đại thế lực trước một bước đi ra, tin tức hẳn đã tấn tốc truyền vào trong tai cường giả tứ đại thế lực. Phỏng chừng lúc này người tứ đại thế lực trong Thí Ma Thành đều đang đứng sẵn trong đại điện chờ bọn hắn.
Thế là Lục Ly không vội, hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Để bọn hắn chờ ở bên ngoài đi, chúng ta cứ ở đây nghỉ ngơi một đoạn thời gian cái đã.
Cánh cửa truyền tống này sẽ duy trì một năm, Lục Ly không vội đi ra, cứ để người tứ đại thế lực chờ ở bên ngoài.
Dạ Lạc để đại quân tán đi, ai muốn ở lại thì ở lại, muốn truyền tống thì cứ truyền tống.
Hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Lục Ly, hay là ta và Hồng Ngư Lục Lân ra ngoài trước, tìm tới trưởng lão Thí Ma Điện, nói rõ tình hình lúc này, như vậy đợi lúc ngươi ra ngoài sẽ không đến nỗi quá mức bị động.
- Ừm, được rồi, cảm ơn Dạ huynh!
Lục Ly khẽ gật đầu, Khương Khinh Linh quay đầu khua tay nói với Khương Hỗ ở sau lưng:
- Khương Hỗ, ngươi đi ra với Dạ công tử. Sau khi đi ra lập tức tìm gia gia ta, kể lại đầu đuôi sự tình trong này, quay đầu ta sẽ đi ra với Lục Ly sau.
- Vâng, tiểu thư!
Khương Hỗ chắp tay lĩnh mệnh, Lục Hồng Ngư miễn cưỡng cười một tiếng, nói:
- Lục Ly, ngươi cũng đừng lo lắng, rời khỏi đây ta sẽ tìm tổ gia gia nói rõ ràng sự tình, ta nghĩ tổ gia gia sẽ đứng về phía ngươi.
Lục Ly khẽ gật đầu, đám người Dạ Lạc cấp tốc đi tới cửa truyền tống, rất nhanh liền hóa thành mấy đạo bóng trắng tan biến.
Có mấy trăm võ giả lũ lượt bước đến cửa truyền tống, ở lại nơi này đã không nhiều ý nghĩa, lần này có thể cầm về không ít chiến công, bọn hắn đã rất biết đủ.
Lục Ly dẫn theo Khương Khinh Linh về lại doanh địa, nhìn đại doanh trống rỗng, hắn khẽ cười nói:
- Đi hết cũng tốt, chúng ta có thể sống trong thế giới hai người, hoa tiền nguyệt hạ, tốt đẹp biết bao.
Khương Khinh Linh lườm Lục Ly một cái, cáu giận nói:
- Đến lúc nào rồi, còn nói mấy thứ này.
- Lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì!
Lục Ly để Tiểu Bạch lấy ra Man Thần Đỉnh, hắn phóng thần niệm vào trong quan sát một phen, sau đó hạ lệnh cho Tiểu Bạch:
- Phóng thích hồ quang điện, đánh cho đám người kia sống dở chết dở!
- Hả? Lại đánh nữa à?
Khương Khinh Linh cả kinh, đã sắp đi ra, Lục Ly lại vẫn muốn tra tấn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên. Đợi khi rời khỏi đây, cường giả các gia tộc biết được tình hình đám kia, chẳng phải sẽ phát điên.
- Ngươi không hiểu.
Lục Ly kéo tay Khương Khinh Linh nói:
- Ta muốn để bọn hắn thảm chút, bộ dạng phải như có thể chết bất cứ lúc nào, như thế các gia tộc mới sẽ kiêng dè. Ta phải để các gia tộc kia biết được, nếu dám đụng đến ta, ta liền kéo cả đám Cơ Mộng Điềm bồi táng cùng.
Ánh mắt Khương Khinh Linh chớp qua một tia kiên định, khẽ hé môi son nói:
- Nếu ngươi chết, ta cũng bồi táng với ngươi.
Câu nói này của Khương Khinh Linh khiến Lục Ly cảm thấy áp lực trên vai cực nặng, hắn nhìn đôi mắt nhu tình của Khương Khinh Linh, u ám thở dài. Vỗ vỗ vai nàng, ngồi xếp bằng xuống, đầu óc cấp tốc chuyển động, suy tư nghĩ xem sau khi rời khỏi đây sẽ gặp phải cục diện thế nào, nên ứng đối ra sao.
Lũ lượt có người từ trong tiểu chiến trường chạy về đại bản doanh, sau đó trực tiếp truyền tống ra ngoài. Lục Ly lại vẫn không vội, dứt khoát ở lại trong này tu luyện Huyền lực và cảm ngộ áo nghĩa.
Đợi chừng ba bốn ngày, Khương Khinh Linh thấy Lục Ly vẫn chẳng có dấu hiệu gì là muốn đi ra, bèn dò hỏi:
- Lục Ly, lúc nào ra ngoài? Nên đối mặt rồi cũng phải đối mặt, việc này trốn tránh không được.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười một tiếng, hờ hững nói:
- Bây giờ ở bên ngoài chắc người tứ đại gia tộc đang nóng lòng như lửa đốt, đã vậy chúng ta càng không cần phải sốt ruột. Ngươi cứ tĩnh dưỡng chữa thương đi, chúng ta đợi người Thí Ma Điện vào đây rồi hẵng đi ra, cùng lắm là mười ngày sau, Thí Ma Điện hẳn sẽ phái người tiến vào.
Khương Khinh Linh thấy nét mặt Lục Ly bình tĩnh dị thường, bất giác an tâm đi nhiều. Nàng một mực rất tín nhiệm Lục Ly, thế là bèn dứt khoát không quản, ngồi xếp bằng tu luyện chữa thương.
...
Lục Ly Khương Khinh Linh nhàn nhã nghỉ ngơi trong tiểu chiến, Thí Ma Thành ở bên ngoài lại đã náo lật trời.
Cơ Mộng Điềm là bảo bối của Luân Hồi Cung, Dương Hiên là thiếu tộc trưởng U Minh Giới, Lục Toan Lục Nghê cũng là bảo bối của Lục Chính Đàn, Điệp Phi Vũ dù không phải thiếu tộc trưởng, nhưng cũng là đệ nhất tiểu thư Bách Hoa Các.
Lần này các gia tộc đều phái trưởng lão đi theo hộ tống, tứ đại thế lực trong Thí Ma Điện cũng có địa vị không nhỏ. Trong Thí Ma Điện có rất nhiều trưởng lão, mười vị trí trưởng lão đứng đầu đều tái tạo linh hồn, nhưng rất nhiều trưởng lão xếp sau lại chưa tái tạo linh hồn, tỉ như Khương Thiên Thuận.
Chương 758 Điện chủ
Bước vào Thí Ma Điện, chết cũng sẽ chết ở Thí Ma Điện, cả đời đều là người Thí Ma Điện.
Thiết luật số một của Thí Ma Điện, người Thí Ma Điện không được can thiệp phân tranh ở Trung Châu. Nhưng nói thế nào cũng là tộc nhân hậu duệ của mình, những trưởng lão kia nếu thực sự hoàn toàn không quan tâm thì đã sớm tái tạo linh hồn.
Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ đều là thiên tài ưu tú nhất trong lứa tuổi trẻ của các đại thế lực, là hi vọng tương lai của các đại thế lực, giờ lại bị Lục Ly hốt trọn cả ổ, không biết đang phải gánh chịu khổ nạn thế nào.
Nếu không phải bản mệnh ngọc phù của mấy người kia còn chưa vỡ, chứng minh năm người không chết, sợ rằng Thí Ma Thành đã sớm bị lật tung.
Trong tiểu chiến trường Nhân tộc nghiêm cấm tàn sát lần nhau, thế mà Lục Ly lại công nhiên ra tay với Nhân tộc.
Hơn nữa còn là ra tay với mấy vị công tử tiểu thư nổi danh khắp Trung Châu, đây khác gì đánh mặt tứ đại thế lực, phải biết trong đó còn có một vị tiểu thư của Luân Hồi Cung, đại thế lực số một Trung Châu.
Gần đây trong Thí Ma Thành náo nhiệt dị thường, trong ngoài đại điện nơi đặt cửa truyền tống tiến vào tiểu chiến trường đứng đầy võ giả tứ đại thế lực, tất cả đều đang chờ Lục Ly đi ra để hỏi cho ra nhẽ.
Vừa ra ngoài, mấy người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư lặng lẽ đi tìm một vài người. Chẳng qua sau khi các nàng bẩm báo rõ ràng tiền nhân hậu quả của toàn bộ sự tình, những đại lão kia lại đều không biểu thị gì, chỉ nói đợi Lục Ly đi ra rồi tính.
Ngay cả Khương Hỗ đi tìm Khương Thiên Thuận, bẩm báo lại toàn bộ diễn biến sự thể, Khương Thiên Thuận cũng không có bất kỳ biểu thị nào, chỉ để Khương Hỗ đi xuống trước.
Tất cả trưởng lão Thí Ma Điện đều không thấy có phản ứng, nhìn qua có vẻ rất là gió êm sóng lặng, chỉ là gần như toàn bộ người ở trong thành đều biết, đây chỉ là khúc dạo đầu trước cơn bão tố.
Để uẩn tứ đại thế lực cường đại cỡ nào?
Trong Thí Ma Điện có bao nhiêu trưởng lão là người tứ đại thế lực? Với mạng lưới quan hệ phức tạp trong đó, đừng nói Lục Ly, dù có là con em Vương tộc sợ rằng đều gánh không được lửa giận từ tứ đại thế lực.
Ba ngày, năm ngày, tám ngày!
Vô số người chờ đợi xem náo nhiệt, nhưng đã qua tám ngày, Lục Ly vẫn chưa thấy đi ra. Tựa hồ định ở đầy một năm trong đó, đợi khi bị cường hành truyền tống mới chịu ra ngoài.
Một tên trưởng lão Cơ gia đứng ngồi không yên, phái ra hai tên đệ tử trẻ tuổi, truyền tống vào chuyển cáo mệnh lệnh của hắn, để Lục Ly lập tức truyền tống đi ra Thí Ma Thành.
Nửa canh giờ sau, hai tên đệ tử trẻ tuổi kia truyền tống đi ra, mang về ý tứ của Lục Ly, Lục Ly yêu cầu điện chủ Thí Ma Điện đích thân xử lý việc này, bằng không hắn không chỉ không đi ra, mà sẽ còn giết sạch đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan!
Chuyện lần này thật ra là Lục Ly chiếm lý. Nếu Lục Ly không giết người, ra ngoài lý luận một phen, chắc hẳn ở ngoài sáng tứ đại thế lực sẽ không tìm hắn gây sự.
Ngoài sáng sẽ không tìm, trong tối lại có thể tìm, hiện tại có thể tạm thời không tìm, sau này lại có thể sẽ tìm!
Bất kỳ thế lực nào trong tứ đại thế lực cũng đều có thể nghiền ép Bắc Mạc dễ như trở bàn tay, bởi thế nếu Lục Ly muốn nhất lao vĩnh dật, hắn chỉ còn cách làm lớn chuyện này.
Thế nên hắn không lập tức ra ngoài, mà trước đưa ra điều kiện, muốn điện chủ Thí Ma Điện ra mặt, bằng không hắn liền sẽ chém giết đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên, mục đích chính là khiến sự tình càng náo lớn càng tốt.
Hắn đẩy bản thân vào tuyệt lộ, hoặc là cả đám cùng nhau đi đứt, hoặc là nhất lao vĩnh dật, ít nhất cũng phải cho hắn một chút thời gian để hoãn xung.
Sau khi lời đáp của Lục Ly truyền về, Thí Ma Thành sôi trào. Đây là lần đầu tiên có người dám ngỗ nghịch mệnh lệnh từ trưởng lão Thí Ma Điện, đồng thời còn dùng phương thức uy hiếp ý đồ khiến Thí Ma Điện phải thỏa hiệp.
Thí Ma Điện là nơi thế nào?
Đó là thế lực mạnh nhất của Nhân tộc, bên trong hội tụ đại bộ phận cường giả Nhân tộc, cũng là vị thần thủ hộ cho Nhân tộc. Nếu không có Thí Ma Điện trấn thủ Thí Ma chiến trường, sợ rằng Trung Châu sớm đã bị tứ tộc xâm nhập, Nhân tộc có thể đã tuyệt diệt.
Có thể nói đối với con dân Trung Châu, Thí Ma Điện chính là thần.
Ý chỉ của thần mà Lục Ly cũng dám kháng cự? Còn ý đồ uy hiếp thần? Ngươi nói xem người trong Thí Ma Thành sao không khiếp sợ, sao không nổi giận?
Tư liệu về Lục Ly rất nhanh được truyền ra, một đứa con rơi Lục gia, lúc này đang chiếm núi xưng vương ở cái xứ khỉ ho cò gáy là Bắc Mạc, lần này còn là đi theo người của Khương gia mới trà trộn được vào tiểu chiến trường...
Cảnh giới chỉ là Bất Diệt Cảnh, tuổi còn nhỏ, lá gan lại rất lớn.
So với đám trưởng lão Thí Ma Điện, Lục Ly chỉ như con nghé vừa mới ra đời, mà giờ đây con nghé kia lại đang muốn khiêu chiến với một đám sư tử!
Rất nhiều trưởng lão giận tím mặt, hành vi của Lục Ly khác gì đang khiêu khích uy quyền của bọn hắn. Có trưởng lão lớn tiếng kêu gào, muốn để trưởng lão chấp pháp trực tiếp sử dụng đại thần thông cường hành mang ra Lục Ly, sau đó đương trường giết chết!
Đương nhiên, việc này không phải kêu một tiếng liền có thể làm ra được, trưởng lão chấp pháp sẽ không tùy tiện sử dụng đại thần thông, như vậy cũng là phá hoại quy tắc tiểu chiến trường. Thí Ma Điện quy củ sâm nghiêm, há có thể làm loạn?
Sự tình cuối cùng nháo đến chỗ trưởng lão chấp pháp, trưởng lão chấp pháp hành sự theo lệ công, triệu tập mười vị trưởng lão đứng đầu cùng nhau thương nghị, cuối cùng đưa ra hai phương án giải quyết.
Một là phái một tên Nhân Hoàng dưới ba mươi tuổi đi vào trực tiếp mang Lục Ly ra, hai là cứ làm theo lời Lục Ly đề nghị, mời điện chủ đi ra xử lý việc này.
Vừa khéo phía Thí Ma Điện có một vị ba mươi tuổi đột phá Nhân Hoàng, là cường giả tuổi trẻ do chính Thí Ma Điện tự bồi dưỡng ra được, không hề có liên quan gì với phía Trung Châu.
Chương 759 Điện chủ 2
Tên Nhân Hoàng tiến vào liền có thể nhẹ nhàng mang ra Lục Ly, không cần sử dụng tới đại thần thông phá hoại quy tắc tiểu chiến trường.
Chỉ là...
Vạn nhất Lục Ly phát điên, trực tiếp xử luôn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên thì sao? Đến lúc đó dù có giết chết Lục Ly cũng không bù đắp được gì.
Trưởng lão chấp pháp nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ta được đến một ít tình báo, Lục Ly đã cướp được Ma Thần Đỉnh, một kiện bán Thần khí của vương tử Man tộc. Nhờ đó mới có thể bắt lại mấy người Cơ Mộng Điềm, các ngươi có ai hiểu rõ về món bán Thần khí kia? Lục Ly có thể trong nháy mắt giết chết đám người Cơ Mộng Điềm được không?
- Man Thần đỉnh?
Tròng mắt đám trưởng lão thoáng co rụt lại, thực ra bán Thần khí này khá là nổi danh. Từng ở trong tay một tên Man tộc hút đi rất nhiều cường giả Nhân tộc, cường giả Nhân tộc bị hút vào, cuối cùng đều không thấy đi ra.
- Lục Ly chỉ là Bất Diệt Cảnh thôi đúng không? Sao hắn có thể cướp đoạt được bán Thần khí này từ trong tay Man tộc?
Một tên trưởng lão đưa ra chất vấn, trưởng lão chấp pháp lạnh lùng nói:
- Công kích linh hồn của Lục Ly rất cường đại, đã từng một thân một mình đánh tan mấy ngàn liên quân tứ tộc. Chỉ là cụ thể làm sao cướp đoạt bán Thần khí, cái này phải hỏi hắn mới biết được.
- Hả?
Mấy tên trưởng lão nhướng mày cảm khái, một tên Bất Diệt Cảnh cỏn con không ngờ lại cường đại đến vậy? Một thân một mình mà có thể đương cự với liên quân tứ tộc, theo lý thuyết mà nói hắn hoàn toàn có được năng lực trong nháy mắt diệt sát đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Dương Hiên Điệp Phi Vũ.
Một tên lão giả lông mày nâu xám mở miệng nói:
- Việc này tốt nhất vẫn đừng nên mạo hiểm, bằng không Lục Ly thật giết chết năm người kia, tứ đại thế lực chắc chắn sẽ không để yên. Đến lúc đó lại là sinh linh đồ thán, hẳn là nên hỏi ý kiến Tổng điện chủ một cái.
Địa vị lão giả lông mày nâu xám ở Thí Ma Điện hiển nhiên là không thấp, hắn vừa mở miệng, những trưởng lão còn lại đều trầm mặc, lát sau lại có hai vị trưởng lão gật đầu tán đồng.
Trưởng lão chấp pháp thấy chúng nhân không còn ý kiến nào khác, bèn đứng lên nói:
- Vậy đi mời Tổng điện chủ, để ta đích thân đi. Các ngươi phái người đi vào nói cho Lục Ly, chúng ta có thể đáp ứng yêu cầu, chẳng qua mong hắn đừng làm hại bất kỳ người nào, bằng không tất phải chết không nghi ngờ!
Trưởng lão chấp pháp rời đi, những người còn lại cũng dồn dập rời đi, có bốn tên trưởng lão liếc nhau, khóe miệng chớp qua một tia đùa cợt.
Mặc dù Lục Ly là con rơi Lục gia, nhưng vẫn cứ là tằng tôn của trưởng lão chấp pháp. Trưởng lão chấp pháp nhìn như xử lý rất công chính, thực ra lại vẫn ngấm ngầm thiên vị.
Rất nhanh tin tức truyền ra, Thí Ma Thành lại lần nữa náo động. Tổng điện chủ đã bế quan suốt ba trăm năm, không ngờ hôm nay lại bởi vì chuyện của Lục Ly mà đi kinh động hắn. Mặc dù Tổng điện chủ chưa hẳn sẽ đi ra, nhưng việc này cũng đã đủ để dẫn lên oanh động.
Tổng điện chủ là ai?
Đừng nói là con dân bình thường ở Trung Châu, dù là tộc trưởng tiểu gia tộc có khi đều không biết, chỉ có gia tộc siêu cấp mới biết được về sự tồn tại của người này. Hơn nữa nếu không phải mười hai Vương tộc, hiểu biết đối với Tổng điện chủ cũng sẽ không nhiều.
Có thể xác định một điểm!
Điện chủ Thí Ma Điện là cường giả Nhân tộc mạnh nhất ở Thần Châu đại địa, điện chủ Thí Ma Điện trước nay gần như luôn được đảm nhiệm bởi cường giả mạnh nhất. Vị Tổng điện chủ này đã tại vị hơn một ngàn năm, một mực không bị người thay thế, đủ thấy chiến lực của hắn vẫn luôn đứng trên đỉnh Nhân tộc.
Rất nhiều người trẻ tuổi hưng phấn không thôi, vốn tiểu chiến trường kết thúc bọn hắn hẳn nên trở về. Nhưng giờ đều nhẫn nại không đi, vạn nhất có thể gặp được Tổng điện chủ một lần, chuyện này đủ để bọn hắn nói suốt cả phần đời còn lại.
Trưởng lão dẫn đội của tứ đại thế lực được đến tin tức này, trong lòng đều trầm xuống. Nếu Tổng điện chủ đi ra, ai cũng không dám làm loạn, chỉ bằng một câu của Tổng điện chủ, mười hai Vương tộc đều có thể bị diệt tộc.
Chỉ là...
Việc này đã khiến tứ đại thế lực rất là mất mặt, nhất là với thế lực số một Trung Châu như Luân Hồi Cung. Nếu không cho Lục Ly một bài học thích đáng, không tìm về chút mặt mũi, chuyện lần này sẽ có ảnh hưởng cực lớn đối với uy danh tứ đại thế lực.
Tứ đại thế lực, trong đó bao gồm cả Lục gia!
Lục Ly cũng là con cháu Lục gia, nhưng đã không ai liên hệ Lục Ly với Lục gia lại với nhau. Người Lục gia người trừ Lục Lân Lục Hồng Ngư ra, sợ rằng đã không ai coi Lục Ly là con em cùng một nhà.
Người dẫn đội của Lục gia i là Tam trưởng lão Lục Liên Thiên, đối với Lục Ly, hắn hận đến tận cốt tủy. Lục Ly không chỉ có bắt đi Lục Toan Lục Nghê, lần này còn khiến cho Lục gia mất sạch uy phong.
Các đại thế lực đều âm thầm hoạt động, hợp tung liên hoành, vận dụng mạng lưới quan hệ khổng lồ, chuẩn bị liên thủ hành động, ý đồ triệt để khiến Lục Ly không lật thân được.
Hai tên đệ tử trẻ tuổi lần nữa tiến vào tiểu chiến trường, truyền lời của trưởng lão chấp pháp cho Lục Ly. Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc rồi nói một canh giờ sau sẽ đi ra.
Hai người đi ra mang theo câu trả lời của Lục Ly, lập tức vô số võ giả cấp tốc hội tụ tới bên ngoài đại điện tiến vào tiểu chiến trường. Chỉ sau nửa canh giờ liền đã hội tụ mấy ngàn người, còn có vô số người tán phát thần niệm khóa chặt bên này, chờ đợi kịch hay mở màn.
Một canh giờ sau!
Cửa truyền tống lấp lánh quang mang, Lục Ly và Khương Khinh Linh đồng thời xuất hiện ở cửa truyền tống. Trên tay Lục Ly bưng lấy Man Thần Đỉnh, trên vai là Tiểu Bạch, Khương Khinh Linh đứng ở bên cạnh hắn.
Sau khi truyền tống đi ra, Lục Ly thấy bên ngoài đen nghịt toàn đầu người, vô số cường đại thần niệm khóa chặt mình, từng đạo sát cơ khủng bố vọt tới như sóng triều, lập tức sử dụng Long Ngâm thần kỹ trầm hống:
- Đều làm loạn, ai dám âm thầm động tay chân, ta lập tức kích hoạt Man Thần Đỉnh tự bạo, năm người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Dương Hiên đều sẽ cùng bồi táng với ta.
...
Chương 760 Người là dao thớt
Trong quảng trường nhỏ bên ngoài thành bảo có ít nhất sáu ngàn người, thần niệm khóa chặt Lục Ly chí ít cũng phải hai ba vạn đạo, thậm chí càng nhiều. Bởi vì rất rất nhiều thần niệm cường đại lặng lẽ đảo qua, Lục Ly không cảm ứng được.
Trong không ít thần niệm thậm chí ngầm giấu sát cơ, có rất mãnh liệt, có ẩn tàng rất sâu.
Lúc này Lục Ly có cảm giác tựa như đang bị mấy vạn con Hồng Hoang mãnh thú nhìn chằm chằm, cả người như rớt xuống hầm băng, có thể bị giết bất cứ lúc nào.
Muốn gia nhập Thí Ma Điện, yêu cầu thấp nhất phải là Quân Hầu Cảnh, ở nơi này, Nhân Hoàng nhiều như chó chạy ngoài đường, Địa Tiên cũng không biết bao nhiêu mà kể, số lượng chính xác chắc chỉ trưởng lão Thí Ma Điện mới biết được.
Nhiều cường giả như vậy, bằng vào chút thực lực của Lục Ly, rất nhiều người chỉ cần đưa tay liền có thể bóp chết. Sâu trong linh hồn hắn cũng không ngừng tuôn ra cảnh báo nguy hiểm, bởi thế mới lập tức vận dụng Long Ngâm thần kỹ gầm thét một tiếng.
Long Ngâm thần kỹ không có tác dụng quá lớn đối với cường giả tại trường, nhưng thần kỹ này có một chỗ tốt, đó là có thể khiến cho tiếng nói trở nên to rõ dị thường, chấn thiên động địa, từng ngóc ngách trong Thí Ma Thành đều có thể nghe được tiếng rống của Lục Ly.
Tiếng rống vừa ra, Lục Ly phát hiện số thần niệm đảo qua trên người mình lại nhiều thêm một chút. Phỏng chừng một ít lão quái đang bế quan đều bị hắn đánh thức, lúc này mới phát ra thần niệm dò xét xem đã xảy ra chuyện gì.
- Rống cái gì?
Có tiếng quát lạnh lùng vang lên, tiếp đó một đạo thân ảnh cường tráng đột ngột xuất hiện, bộ dáng bên ngoài không khác gì trung niên. Nhưng khí tức già yếu trong người lại rất đậm, chính là gia gia của Khương Khinh Linh, Khương Thiên Thuận.
Trưởng lão xuất hiện đệ đầu tiên lại là Khương Thiên Thuận, Lục Ly thoáng kinh ngạc, theo lý mà nói hẳn phải là trưởng lão chấp pháp đi ra trước mới đúng.
Khương Thiên Thuận lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly một cái, sau đó đảo mắt nhìn sang Khương Khinh Linh nói:
- Linh Nhi, lại đây, theo ta đi về.
- Không!
Khương Khinh Linh quật cường đứng ở sau lưng Lục Ly, còn duỗi tay ôm lấy Lục Ly nói:
- Ta muốn ở chung với Lục Ly, nếu Lục Ly chết rồi, ta tuyệt không sống một mình!
Hoa
Lời này của Khương Khinh Linh lập tức dẫn lên một mảnh xôn xao, vị này chính là thiên kiêu tương lai, không ngờ lại đứng về phía Lục Ly? Xem ra đã bị Lục Ly nắm xuống? Bằng không sao lại lấy tính mạng ra uy hiếp?
- Hồ nháo!
Khương Thiên Thuận hừ lạnh một tiếng, sau đó thân hình chợt lóe, hóa thành một đạo tàn ảnh lách tới sau lưng Khương Khinh Linh. Tốc độ hắn quá nhanh, Lục Ly và Khương Khinh Linh đều không kịp phản ứng, cổ tay Khương Thiên Thuận đã chặt lên gáy Khương Khinh Linh. Hai mắt Khương Khinh Linh trắng dã, cả người ngã sấp xuống, ngất đi.
Hưu
Khương Thiên Thuận ôm ngang hông Khương Khinh Linh, thân hình lần nữa lóe lên phóng vút ra phía ngoài, thoáng chốc liền biến mất trong đại điện, tốc độ nhanh đến mức Lục Ly căn bản không kịp làm bất kỳ phản ứng nào.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười tự giễu, Khương Thiên Thuận vẫn nhìn hắn không vừa mắt, cũng quả quyết không cho phép Khương Khinh Linh được ở cùng với hắn.
Chẳng qua hắn ngẫm nghĩ kỹ thì cũng phần nào hiểu được cách làm này của Khương Thiên Thuận.
Mặc dù có thể Khương Thiên Thuận rất phẫn nộ đối với hành vi mưu hại Khương Khinh Linh của đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan, nhưng hắn rõ ràng không muốn bởi vì việc này mà triệt để trở mặt với tứ đại thế lực. Làm vậy sẽ chỉ khiến Linh Lung Các tứ bề thụ địch, rất có hại cho lợi ích của Linh Lung Các.
Hoặc là...
Tứ đại thế lực đã đạt thành thỏa thuận trao đổi lợi ích với Linh Lung. Bởi vậy mới khiến Khương Thiên Thuận, người đại diện cho Linh Lung Các ngậm miệng, không chỉ không đứng về phía Lục Ly mà rõ ràng còn không có ý nhúng tay vào việc này.
Hết thảy đều có khả năng!
Lục Ly lại không có quá nhiều phẫn nộ, hắn không muốn Khương Khinh Linh bị liên lụy vào chuyện này, hắn không hi vọng Khương Khinh Linh phải chịu bất cứ tổn hại gì, hắn đã thiếu nợ Khương Khinh Linh rất rất nhiều.
Khương Khinh Linh bị mang đi, Lục Ly không khỏi có chút nhẹ nhàng. Giờ hắn lẻ loi một mình, chân trần không sợ ướt giày, cùng lắm thì ngọc đá cùng nát.
Trên mặt hắn lộ ra một tia quyết tuyệt, mắt lạnh quét nhìn ra bên ngoài, Huyền lực trong tay lấp lánh vờn quanh Man Thần Đỉnh, trên sừng Tiểu Bạch cũng chớp sáng lôi điện, khóe miệng hắn nhếch lên ý cười gằn, quát to:
- Điện chủ Thí Ma Điện ở đâu? Việc này nếu lão nhân gia ngài không đứng ra làm chủ, Lục mỗ chỉ còn cách bồi táng với mấy vị công tử tiểu thư!
Câu này cũng được Lục Ly dùng Long Ngâm thần kỹ hét ra, hắn vừa dứt lời, bốn phía lập tức rộ lên tiếng quát mắng.
- Hỗn xược...
- Dám vô lễ với điện chủ, tiểu tử ngươi tội không thể tha!
- Tên nhãi ranh, gan to bằng trời, chết không có gì đáng tiếc...
- Tìm chết!
- ...
Từng tiếng quát lớn vang lên, Lục Ly thật sự quá ngông cuồng, dám khiêu khích quyền uy Thí Ma Điện ngay trước mặt bao người. Nếu là người bình thường người làm vậy, sợ rằng sớm đã bị vồ chết.
- Ha ha ha ha!
Đối mặt ngàn người chỉ trỏ, Lục Ly lại không có nửa điểm sợ sệt, cất tiếng cười lớn nói:
- Thí Ma Điện là thủ hộ thần của Nhân tộc, được ức vạn con dân Nhân tộc kính ngưỡng, thành viên Thí Ma Điện cũng đều là cường giả, nguyên lão, thái sơn bắc đẩu của Nhân tộc. Các ngươi đều sống qua năm tháng dài lâu, là đại nhân vật đứng sừng sững trên đỉnh Nhân tộc, theo lý hẳn phải có được lòng dạ lớn như biển cả mới đúng.
- Năm nay Lục Ly mới chỉ mười bảy tuổi, chẳng lẽ một đám trưởng bối lão tổ như các ngươi không dung được tên tiểu tử cỏn con như ta làm càn? Hôm nay Lục Ly gào thét ở Thí Ma Thành, là vì muốn cầu một công đạo liêm chính, nếu các ngươi không thể cho ta, ta chết không nhắm mắt!
Lục Ly cũng vung đi ra, dù sao cùng lắm chỉ là chết thêm một lần. Khương Khinh Linh bị mang đi, ngoài đại điện không nhìn thấy trưởng lão, cũng không thấy điện chủ Thí Ma Điện, cảnh này khiến hắn cảm giác dường như cục diện đã thất khống.
Bởi thế hắn không thể không binh hành hiểm chiêu, triệt để làm to chuyện!
Bình luận facebook