-
Chương 911-915
Chương 911 Nhân Tiên Chi
Chương 911: Nhân Tiên Chi
Con em mười hai Vương tộc vẫn chưa ai mở miệng kêu giá, tựa hồ chỉ là tới đây du ngoạn, căn bản không có ý ra tay. Trên Liên Hoa Đài ngược lại có mấy con em đại gia tộc xuất thủ, lần lượt mua xuống mấy nhóm linh quả.
Lục Ly nhàm chán theo dõi đấu giá, đợi lúc Tru Tà hòa thượng bắt đầu giới thiệu vật phẩm đấu giá tiếp theo, hắn sáp lại bên tai Bàn Nhược hỏi:
- Bàn Nhược biết tên mấy loại linh quả được đấu giá tiếp sau không?
- Biết!
Tiểu Bàn Nhược chớp chớp mắt nói:
- Tiếp sau còn có hơn bốn mươi loại linh quả được đấu giá, một ít linh quả trong đó còn là Bàn Nhược đích thân đi hái.
- Hả?
Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia nghe được lời này của Bàn Nhược, không khỏi hiếu kì nhìn lại. Nha đầu Bàn Nhược này có tư cách tiến vào Linh Viên, xem ra địa vị ở Đại Phật Tự tuyệt đối không thấp.
Nghĩ đến tiểu ni cô xinh như búp bê này mới sáu bảy tuổi mà đã đạt tới Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong. Hai người Cổ Mẫn đoán nàng có thể là con em đại gia tộc trong Đại Phật Tự, thậm chí rất có khả năng là tiểu thư Vương tộc Khổng gia.
Thân phận Bàn Nhược thế nào, Lục Ly thậm chí không cần đoán. Nàng rất có thể là thiên địa thần thai, dù không phải tiểu thư Khổng gia thì tuyệt đối cũng là bảo bối ở Đại Phật Tự.
Chỉ là hắn có chút không rõ ràng, Bàn Nhược một mình vụng trộm chạy tới trong gian nhã các này của hắn, thế mà người Đại Phật Tự lại không đi tìm? Chẳng lẽ Đại Phật Tự không sợ hắn bắt cóc Bàn Nhược?
Song rất nhanh hắn liền vứt chuyện này sang một bên, có chút cấp bách dò hỏi:
- Bàn Nhược biết ba kiện vật phẩm được đấu giá cuối cùng là gì không?
Bàn Nhược nghĩ nghĩ, sau đó nghiêng đầu thấp giọng nói:
- Biết, là Nhân Tiên Chi, Bồ Đề Quả và Long Tiên Quả, đây toàn là bảo vật đấu giá áp trục.
- Áp trục?!
Thần sắc Lục Ly bỗng chốc trở nên khó coi, Bồ Đề Quả còn đếm ngược thứ hai. Giá tiền không biết còn sẽ cao đến đâu, liệu sáu ức Tử Huyền Tinh này của hắn có thể nắm xuống được ư?
- Nếu còn không được thì mượn tạm Huyền Tinh từ chỗ Dạ Lạc vậy!
Lục Ly chỉ nghĩ được mỗi phương án này, hôm qua hắn đã dặn dò Dạ Vũ. Chắc Dạ Lạc sẽ có chuẩn bị, vài ức Tử Huyền Tinh Dạ gia nhất định có thể cầm ra được.
Hơn bốn mươi vật phẩm không phải trong thời gian ngắn là có thể đấu giá ra được, bởi vì mỗi vật phẩm Đại Phật Tự lấy ra đấu giá đều là linh quả trân quý, có được rất nhiều diệu dụng. Hôm nay đại biểu các gia tộc tới nhiều lắm, bởi thế mỗi lần đấu giá đều rất kịch liệt, phải cần không ít thời gian.
Nhất là càng về sau, linh quả lại càng trân quý, cạnh tranh lại càng khốc liệt, mỗi lần muốn thành giao đều phải mất mấy nén hương.
Giữa trưa nghỉ ngơi một lát, tự có tăng nhân dâng lên các loại linh quả chống đói. Tại trường đều là cường giả không ăn không uống một tháng đều vô sự, đoạn thời gian nghỉ trưa chỉ là để nói cho mọi người biết, buổi chiều mới là thời điểm cạnh tranh bảo vật chân chính.
- Những trái này đều chẳng ngon lành gì.
Lúc tăng nhân đi vào, Bàn Nhược giấu mình ở sau lưng Lục Ly, cũng không biết tăng nhân kia có nhìn thấy nàng hay không. Bàn Nhược quét mắt nhìn qua đĩa trái cây màu đỏ lửa được bưng tới, khẽ nhếch miệng, giới chỉ trong tay sáng lên, lấy ra hai quả lớn màu trắng, đưa cho Lục Ly một trái nói:
- Đại ca ca, ngươi ăn thứ này, thứ này mới ngon.
Lục Ly tiếp lấy cắn một miệng, bỗng chợt cảm thấy miệng lưỡi thơm ngát, một dòng nước ấm tràn ra khắp toàn thân, thoải mái vô cùng, hắn hiếu kì hỏi:
- Bàn Nhược, đây là quả gì?
Bàn Nhược cắn mấy miếng, hàm hồ không rõ nói:
- Đây là Phật Xá Quả, trong chùa đều không nỡ cầm ra đấu giá.
“Phật Xá Quả”, tròng mắt Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia bỗng co rụt lại, nhìn chằm chằm trái cây trong tay Lục Ly, miệng bất giác chảy ra nước miếng.
Lục Ly thấy bộ dạng thèm khát của hai người Cổ Mẫn, không khỏi nghi hoặc giương lên nói:
- Làm sao? Quả này quý lắm à?
Cổ Mẫn nuốt một ngụm nước miếng, nói:
- Một trái giá trị chí ít phải ba trăm vạn Tử Huyền Tinh, ngươi nói có quý hay không, then chốt là có tiền cũng không mua được, Đại Phật Tự không bán...
- Ba trăm vạn Tử Huyền Tinh?
Lục Ly bị dọa sợ, ba trăm vạn Tử Huyền Tinh, đó chính là ba trăm ức Huyền Tinh, hắn đang cắn nuốt ba trăm ức Huyền Tinh?
- Quả nhiên là thứ tốt!
Lục Ly phát hiện những luồng khí nóng kia tràn khắp toàn thân, khiến nhục thân hắn càng thêm ngưng luyện, hơn nữa năng lượng này còn tràn vào Hồn Đàm, từ từ gia tăng cường độ cho linh hồn.
Nuốt xong quả kia, Lục Ly cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, Bàn Nhược thấy thần tình đó của Lục Ly, cười ngọt ngào nói:
- Đại ca ca, Bàn Nhược hết Phật Xá Quả rồi, sư phó nói một ngày chỉ có thể ăn một trái. Thế nên trên người ta chỉ mang theo hai trái, lần sau sẽ mang nhiều thêm mấy trái cho ngươi ăn.
Nuốt linh quả trị giá tận ba trăm ức Huyền Tinh của Bàn Nhược, Lục Ly có chút ngượng ngùng, suy nghĩ một lát liền giương lên Không Gian Giới Chỉ, nói:
- Bàn Nhược cho ta ăn linh quả, ta cũng tặng Bàn Nhược một kiện lễ vật. Ngươi xem xem thích thứ nào bên trong thì nói với đại ca ca.
- Thật ư?
Tròng mắt đen nhánh của Bàn Nhược khẽ sáng lên lấp lánh, tử tế nhìn chăm chú vào giới chỉ một lúc lâu, cuối cùng mới nói:
- Đại ca ca, con thú nhỏ màu trắng kia đáng yêu quá, có thể đưa cho Bàn Nhược được không?
…
Lục Ly hết nói, ánh mắt tiểu ni cô này đúng là độc, tất cả bảo vật trên người hắn đều không sánh bằng Tiểu Bạch, hắn đương nhiên không thể tặng Tiểu Bạch cho người khác được, đành phải cười khổ nói:
- Con thú nhỏ kia không thể đưa người, đó là linh thú của đại ca ca.
- À, là Bàn Nhược đường đột.
Trên mặt Bàn Nhược chớp qua một tia tiếc nuối, sau đó lại liếc nhìn một lượt, có chút hưng phấn nói:
- Đại ca ca, ta muốn chiếc ngọc như ý kia!
Thần niệm Lục Ly quét vào, phát hiện chỉ là một kiện binh khí Thánh giai, cũng không biết là đoạt được từ ai, hắn lập tức lấy ra, đưa cho Bàn Nhược nói:
- Tặng ngươi.
Bàn Nhược có vẻ rất là vui sướng, ngọc như ý này toàn thân noãn vàng, chạm trổ rất tinh xảo, dài chừng bàn tay, rất là thích hợp với Bàn Nhược.
Chương 912 Nhân Tiên Chi
Chương 912: Nhân Tiên Chi
Bàn Nhược cũng rất thích thứ này, thỉnh thoảng lại quay sang Lục Ly cười khẽ, còn nói:
- Cảm ơn đại ca ca, Bàn Nhược thích lắm. Đúng rồi, Bàn Nhược còn chưa biết đại ca ca tên gì?
Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó cúi đầu xuống, ghé sát bên tai Bàn Nhược nói:
- Ta nói cho ngươi, nhưng ngươi đừng nói cho người khác biết, đại ca ca tên là Lục Ly.
- Thì ra là ngươi.
Tròng mắt Tiểu Bàn Nhược khẽ sáng lên, có vẻ khá là sùng bái nhìn Lục Ly nói:
- Ta nghe qua rất nhiều cố sự về đại ca ca. Đại ca ca thật lợi hại, sau này lớn lên Bàn Nhược cũng muốn lợi hại được như đại ca ca.
Lục Ly mỉm cười, đưa tay định sờ lên đầu Bàn Nhược, chẳng qua nghĩ đến nàng là tiểu ni cô, đi sờ đầu trọc thì không hay cho lắm, thế là đành phải hạ tay xuống, nhéo nhéo mặt nàng nói:
- Sau này Bàn Nhược lớn lên nhất định sẽ còn lợi hại hơn cả đại ca ca.
Trong lúc tán gẫu, hội đấu giá buổi chiều đã tiếp tục bắt đầu, vẫn là Tru Tà chủ trì. Tru Tà nhìn qua không đến hai mươi tuổi, lại đã đạt đến Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, hẳn là thiên tài ưu tú nhất trong thế hệ trẻ Đại Phật Tự. Đại Phật Tự đẩy hắn ra mặt cũng là để phơi bày để uẩn cường đại.
Cấp bậc hội đấu giá buổi chiều quả nhiên cao hơn buổi sáng rất nhiều, số lượng linh quả cũng biến lớn, mỗi lần đều là hơn vạn trái đóng gói đấu giá một lượt, giá cả cũng được thổi lên tận trời.
Buổi sáng đại bộ phận linh quả đều bị khách nhân trong nhã các mua được, đến buổi chiều tình thế lại nghịch chuyển, về cơ bản không đến lượt khách nhân trong nhã các lên tiếng, gần như tất cả vật phẩm đều bị con em đại gia tộc trên Liên Hoa Đài nắm xuống.
Trường diện càng lúc càng náo nhiệt, lúc đấu giá, một ít công tử thậm chí triệt bỏ hộ tráo của Liên Hoa Đài, hiển lộ trước mặt chúng nhân, tựa hồ sợ người khác không nhận ra hắn.
Được Cổ Mẫn giới thiệu, Lục Ly biết thêm được rất nhiều con em đại gia tộc, tỷ như thiếu tộc trưởng Quỷ Xoa Tộc, thiếu minh chủ Nhật Nguyệt Minh, đệ nhất tiểu thư Vấn Tiên Điện... vân vân.
Nương theo từng kiện vật phẩm đấu giá thành giao, tâm tình Lục Ly càng lúc càng gấp gáp, đến hoàng hôn rốt cục chỉ còn lại ba kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng, áp trục sắp được khai màn.
Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi được người giơ lên, mỗi gốc đều lớn bằng người thật. Mặt trên sáng lóng lánh, ẩn ẩn có hào quang tán phát ra từ bên trong, một mùi thơm nhàn nhạt tràn ra, dù có là kẻ ngu cũng biết đây là bảo vật.
Đại Phật Tự có một điểm rất đáng ghét, đó là linh quả thần dược đều buộc chung một chỗ bán đấu giá. Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi hoặc là mua tất, hoặc là chẳng được gốc nào.
Thứ này có thể gia tăng tỉ lệ đột phá Nhân Hoàng, tự nhiên là đồ tốt, giá cả càng là nghe mà kinh hồn, giá đáy đã tận hai ức Tử Huyền Tinh, trừ Vương tộc ra, những gia tộc còn lại căn bản không hi vọng nhúng tay vào được.
- Hai ức!
Nhật Nguyệt Minh kêu giá trước tiên, thứ này bất luận là đại gia tộc nào cũng đều muốn có, mười sáu gốc Nhân Tiên Chi, đừng nói đột phá mười sáu tên Nhân Hoàng, dù chỉ đột phá sáu tên cũng đáng.
- Ba ức!
Một tiếng nói thanh thúy vang lên, Lục Ly nhíu mày, trong lòng lại đang mừng thầm, Cơ Mộng Điềm ra tay, nếu lần này Cơ Mộng Điềm đấu giá được Nhân Tiên Chi, như vậy nàng khẳng định sẽ không đủ tài lực cạnh tranh Bồ Đề Quả với mình.
- Ba ức năm ngàn vạn!
Lại một tiếng nói quen thuộc vang lên, là Lục Toan lên tiếng. Điều này Lục Ly lại có thể hiểu được, bởi vì Lục Chính Dương hôn mê, cường giả gia tộc Lục gia giảm mạnh, rất cần bồi dưỡng cường giả mới, ra tay tranh đoạt Nhân Tiên Chi là điều hết sức bình thường.
- Bốn ức!
Cơ Mộng Điềm lại lên tiếng, nàng nâng giá quá mạnh khiến toàn trường không khỏi xôn xao, dồn dập tán thán để uẩn mười hai Vương tộc đúng là khủng bố.
- Năm ức!
Lại có tiếng nói vang lên từ trong Liên Hoa Đài, hơn nữa còn là giọng nữ khá dễ nghe. Chúng nhân tại trường ngạc nhiên nhìn lại, phát hiện là Liên Hoa Đài của Thiên Địa Trủng.
- Dạ Vũ!
Thanh âm này Lục Ly rất quen thuộc, Dạ Lạc không lên tiếng, không ngờ Dạ Vũ lại ra tay, hơn nữa còn là muốn cạnh tranh Nhân Tiên Chi.
Lục Ly còn hi vọng Dạ Lạc giúp hắn mua xuống Bồ Đề Quả, nhưng giờ Dạ Lạc ra tay hắn cũng không tiện nói gì, chỉ biết gấp gáp ở trong lòng.
- Sáu ức!
- Bảy ức!
- Tám ức!
Giá cả một đường leo thang, sau khi Cơ Mộng Điềm lần nữa hô lên tám ức, toàn trường đều yên lặng. Hơn vạn con em các tiểu gia tộc mặt chính nam đều bị dọa ngu.
Khóe miệng Tru Tà lộ ra ý cười nhàn nhạt, cái giá tám ức đã siêu quá dự tưởng mong đợi của bọn hắn. Hắ chắp tay trước ngực, hướng về phía Liên Hoa Đài nơi Cơ Mộng Điềm đang ngồi khom lưng nói:
- Cơ thí chủ bậc cân quắc không thua đấng mày râu, xem ra nhóm Nhân Tiên Chi này có duyên với Cơ thí chủ rồi.
Ngữ khí Tru Tà hòa thượng rất chân thành, lại yên ắng dẫn lên khiêu hấn, lát sau, thiếu minh chủ Nhật Nguyệt Minh lần nữa nâng giá:
- Ta lại thêm một ức.
Lần này đến lượt Cơ Mộng Điềm trầm mặc, giá cả đã siêu quá dự toán của Luân Hồi Cung, tiếp tục nâng lên nữa thì thiệt to. Chỉ là lần này Luân Hồi Cung thực sự rất coi trọng nhóm Nhân Tiên Chi kia, bởi vì Luân Hồi Cung có không ít Quân Hầu Cảnh đang định xung kích Nhân Hoàng.
Sau một hồi suy nghĩ, nàng cắn răng lần nữa kêu giá:
- Mười ức!
Lần này toàn trường triệt để câm nín, dưới ánh mắt lửa nóng của vô số người, Cơ Mộng Điềm mua xuống mười sáu gốc Nhân Tiên Chi, Luân Hồi Cung quả không hổ danh là thế lực số một Trung Châu, để uẩn thâm hậu.
-Tốt lắm!
Trong lòng Lục Ly lại không khỏi mừng thầm, Cơ Mộng Điềm hô ra giá cả cao như vậy, khẳng định không có thực lực cạnh tranh Bồ Đề Quả, bằng với hắn thiếu đi một đối thủ cạnh tranh tiềm tàng.
Trước đó U Minh Giáo Dương Hiên cũng bỏ ra mấy ức mua xuống mấy nhóm linh quả, Huyền Tinh còn lại trên người hắn chắc sẽ không nhiều. Lục Toan chưa mấy lần ra tay, là một đối thủ rất đáng ngại, Điệp Phi Vũ hẳn là sẽ không muốn thứ này, khả năng hắn đấu giá được Bồ Đề Quả là tương đối lớn.
Chương 913 Ra tay
Chương 914: Ra tay
Toàn trường lặng ngắt như tờ, các Vương tộc và đại gia tộc còn lại đều không có ý mở miệng cạnh tranh, nội tâm Lục Ly dần bình tĩnh lại, một gia tộc thất phẩm mà thôi, có thể có được bao nhiêu Huyền Tinh? Có thể so bì được với Dạ gia? Mà dù Dạ Lạc không có nhiều Huyền Tinh như vậy, trong túi hắn còn có sáu ức, cộng lại khẳng định phải quá mười ức, Tất gia cỏn con kia liệu có nổi mười ức Tử Huyền Tinh?
Dựa theo lẽ thường mà luận, một gia tộc thất phẩm đáng ra không nên đi cạnh tranh với Vương tộc. Rốt cuộc Vương tộc để uẩn quá sâu, hơn nữa vạn nhất sau đó Vương tộc ghi hận, tuỳ tiện làm ra chút động tác, cũng đủ cho gia tộc thất phẩm kia khốn đốn.
Nhưng mà!
Tất gia lại lần nữa tăng giá, vẫn là thêm một ngàn vạn:
- Năm ức một ngàn vạn!
Lục Ly cau mày, hắn hoài nghi có người đứng sau giật dây Tất gia, bằng không làm sao Tất gia có gan đắc tội với Dạ gia.
Hoa!
Mặt nam rộ lên tiếng xôn xao, trưởng lão Cổ gia lắng nghe một trận, sau đó tiến đến bên người Lục Ly nhẹ giọng nói:
- Hình như có người thảo luận, nói tộc trưởng Tất gia trúng tộc Thần Tiên Tử, tộc trưởng Tất gia là Địa Tiên Cảnh duy nhất của Tất gia, thế nên...
Lục Ly nhướng mày, nghiêng tai lắng nghe tiếng huyên náo từ phía nam vọng lại, quả nhiên nghe được bên kia không ngừng vang lên tiếng nghị luận. Ẩn ẩn nghe thấy tộc trưởng Tất gia trúng độc, lần này Tất gia quyết dốc hết vốn liếng, đồng thời còn vay mượn không ít Huyền Tinh, phải muốn mua cho bằng được Bồ Đề Quả.
Điều này cũng dễ hiểu, một gia tộc thất phẩm, Nhân Hoàng có lẽ có một ít, Địa Tiên lại tuyệt đối không nhiều, nếu có ba vị Địa Tiên, vậy chính là gia tộc bát phẩm.
Đối với Tất gia mà nói, Địa Tiên thực sự quá quan trọng, Tất gia dù phải đập nồi bán sắt, không tiếc đắc tội Dạ gia cũng muốn lấy cho được Bồ Đề quả, điều này rất bình thường, có vẻ không giống là âm mưu.
Đương nhiên..
Đây có thể chỉ là tin giả do bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan cố ý thả ra mê hoặc người ngoài này. Vạn nhất Tất gia là quân cờ của bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan thì sao? Hết thảy đều khó mà biết được.
Rất nhanh, tiếng nói nhu mì của Dạ Vũ lần nữa vang lên:
- Bảy ức!
Mỗi lần Dạ Vũ đều nâng giá một ức, biểu thị quyết tâm mãnh liệt, chính là muốn để cho Tất gia từ bỏ.
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia cảm kích, Dạ Lạc và hắn chỉ là bằng hữu bình thường, hiện tại hắn còn bị bốn đại gia tộc ghi hận, ngay cả Linh Lung Các đều không dám làm ăn với hắn.
Hắn không đưa trước cho Dạ Lạc nửa viên Huyền Tinh, nhưng giờ Dạ Lạc vẫn trực tiếp thổi giá lên tận bảy ức Tử Huyền Tinh, vạn nhất Lục Ly không trả nổi thì sao? Vạn nhất Lục Ly cầm Bồ Đề Quả rồi bị giết thì sao?
Chẳng mấy chốc, phía Tất gia lại có người mở miệng:
- Thêm một ngàn vạn!
Toàn trường lặng ngắt như tờ, không còn ai nghị luận hay cảm khái, bầu không khí tại trường cũng trở nên có chút đè nén. Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi chỉ đấu giá ra được mười ức Tử Huyền Tinh, thế mà giờ chỉ một trái Bồ Đề Quả đã lên tới bảy ức. Nếu là hai đại Vương tộc tranh đoạt, vậy còn có thể hiểu được, nhưng đây lại là một gia tộc cỏn con như Tất gia khiêu chiến với Vương tộc Dạ gia, điều này khiến rất nhiều người không khỏi lo lắng Dạ gia sẽ đại phát lôi đình.
- Mười ức!
Quả nhiên, một giọng nam ẩn ẩn mang theo nộ khí vang lên, Dạ Lạc đích thân mở miệng, một lần nâng giá tận ba ức Tử Huyền Tinh. Điều này chứng tỏ hắn đã rất khó chịu, nếu Tất gia còn tiếp tục tăng giá, vậy chính là đánh mặt Dạ gia.
Toàn trường càng thêm đè nén, Vương tộc cả giận, kết cục không chừng sẽ là máu đỏ ngàn dặm, sợ rằng người Tất gia đừng hòng có ai về lại được gia tộc.
Hai tay Lục Ly nắm chặt thành ghế, mắt nhìn chằm chằm Liên Hoa Đài Tất gia, ánh mắt chúng nhân tại trường đều nhìn về đây, chờ đợi người Tất gia đưa ra quyết định.
Ông!
Quang tráo trên Liên Hoa Đài Tất gia tan biến, một tên võ giả trung niên Nhân Hoàng Cảnh hướng về phía Dạ Lạc chắp tay nói:
- Dạ công tử, lão phụ bệnh tình nguy kịch, cần gấp Bồ Đề Quả cứu mạng, thế nên xin lỗi, ta lại thêm một ngàn vạn. Việc này qua đi, Tất Nhung sẽ đích thân tới Thiên Địa Thành, mặc cho Dạ gia xử trí!
- Ồ!
Hiện trường rộ lên một mảnh tiếng huyên náo, Nhân Hoàng Tất gia hạ mình như vậy, còn nói rõ cần Bồ Đề Quả để cứu mạng, sau này sẽ tới Thiên Địa Thành thỉnh tội. Thái độ thế rồi, nếu Dạ Lạc còn tiếp tục tăng giá, sợ rằng sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh dự Dạ gia.
Phía Dạ Lạc bỗng chợt an tĩnh, lát sau quang tráo trên Liên Hoa Đài tan biến, Dạ Lạc trước là nhìn Nhân Hoàng Tất gia một cái, sau đó quét mắt nhìn lướt qua toàn trường, không lưu ngấn tích đảo qua bên chỗ Lục Ly đang ngồi.
- Ai!
Lục Ly khẽ thở dài, hắn biết Dạ Lạc đã tận lực. Nếu trong tình huống như thế mà Dạ Lạc còn mở miệng, vậy chính là bất nhân bất nghĩa, hắn không sợ bị người lên án, Dạ gia lại không được.
Bởi thế ánh mắt Dạ Lạc cuối cùng dừng ở trên mặt Nhân Hoàng Tất gia, thoáng khẽ gật đầu nói:
- Dạ gia từ bỏ cạnh tranh.
- Dạ công tử uy vũ!
- Dạ công tử nhân nghĩa vô song.
Từng tràng tiếng hét lớn rộ lên, rất nhiều tiểu thư hoa si nhìn Dạ Lạc. Vừa rồi Dạ Lạc đã bạo nộ, nhưng nghe nói Nhân Hoàng Tất gia là vì cứu lão phụ, hắn lập tức tâm bình khí hòa từ bỏ đấu giá, khí độ như thế khiến rất nhiều người không khỏi tán thưởng.
Lục Ly nhắm mắt lại, hắn biết lúc này chỉ có thể dựa vào chính mình. Đương nhiên Dạ Lạc nhất định sẽ âm thầm giúp đỡ, dự tính có thể mượn được từ chỗ Dạ Lạc một ít Huyền Tinh.
Hưu!
Quả nhiên, ngay lúc Lục Ly vừa nghĩ đến điều này, sau lưng chợt truyền đến tiếng xé gió, một chiếc Không Gian Giới Chỉ khẽ khàng xuyên qua lụa mỏng vọt vào nhà gỗ, bị Lục Ly bắt ở trong tay.
Bàn Nhược hiếu kì nhìn lại, sau đó nghi hoặc lẩm bẩm nói:
- Nhiều Huyền Tinh quá, chí ít phải mười ức Tử Huyền Tinh! Đại ca ca, đây là ai đưa cho ngươi?
Thần niệm Lục Ly quét vào, tinh thần bất giác khẽ rung, cảm kích nhìn về phía Dạ Lạc. Nhưng lúc này Liên Hoa Đài chỗ Dạ Lạc đã mở lại quang tráo, thấy không rõ người nữa.
Chương 914 Âm mưu
Chương 915: Âm mưu
Chỉ với chút tình nghĩa trong tiểu chiến trường, không ngờ Dạ Lạc lại có thể tùy tiện phái người đưa tới mười ức Tử Huyền Tinh, nhân tình này lớn lắm.
Bên ngoài giọng Tru Tà lần nữa vang lên:
- Tất gia vì cứu lão tộc trưởng, kêu giá mười ức một ngàn vạn, còn ai tăng giá nữa không? Mười ức một ngàn vạn lần một, mười ức một ngàn vạn lần hai!
Không còn ai tăng giá, rốt cuộc giá tiền như thế đã quá cao, không đáng.
Hơn nữa giờ mà ra giá rất dễ bị người lên án, Tất gia mua Bồ Đề Quả là vì cứu mạng, đoạt đi chính là muốn bức tử lão tộc trưởng Tất gia.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Đi kêu giá mười một ức!
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Cổ Mẫn không chút chần chừ, lập tức xốc lên lụa mỏng trước mặt, đi ra giơ tay nói:
- Một một ức Tử Huyền Tinh.
Bá bá bá
Vô số ánh mắt quét tới, hiện trường vốn đang an tĩnh lại bỗng chợt sôi trào, mọi người vốn tưởng Bồ Đề Quả sẽ rơi vào tay Tất gia, không ngờ lại tiếp tục nổi phong ba.
Ha ha!
Bên trong một chiếc Liên Hoa Đài, Cơ Mộng Điềm khẽ cười lạnh, Điệp Phi Vũ ở bên lại không khỏi ngạc nhiên:
- Cổ gia ra tay, Cổ Phong Lưu đúng thật là Lục Ly? Đây là bí thuật gì, làm sao Lục Ly có thể biến thành một người khác được?
Nhớ tới cảnh bị đùa bỡn ở yến hội hôm qua, Điệp Phi Vũ vừa thẹn vừa giận, trong mắt còn chớp qua một tia sợ hãi. Lục Ly thành là tâm ma của Cơ Mộng Điềm, lại làm sao không phải tâm ma của nàng? Đừng nói nhìn thấy Lục Ly, nghe đến cái tên đó thôi nàng đã cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Hơn vạn người ngồi mặt chính nam dồn dập ồ lên tiếng nghị luận xì xào. Rốt cuộc Cổ gia quá nhỏ, nếu không phải gần đây có chút bạc danh, sợ rằng rất ít người biết đến sự tồn tại của Cổ gia.
Vô số thần niệm quét tới Cổ Mẫn, trên mặt Cổ Mẫn chớp qua một tia khó xử, đợi lần hội đấu giá này kết thúc, xem chừng Cổ gia khó mà sống ở Trung Châu được nữa.
Trong mắt Nhân Hoàng Tất gia hiện ra vẻ phẫn nộ khó mà che giấu, Vương tộc hắn đắc tội không nổi, nhưng một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, chỉ bằng mấy tên võ giả Quân Hầu Cảnh mà cũng dám khiêu hấn hắn? Hắn đã nói mua Bồ Đề Quả là vì cứu người, đứa này còn dám cố ý gây sự?
- Ồ?
Rất nhiều thần niệm quét tới trong nhã các, thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly. Nhìn cung cách ăn mặc, Bàn Nhược rõ ràng là ni cô, hẳn là người của Đại Phật Tự, tại sao người của Đại Phật Tự lại ở trong nhã các của Lục Ly? Trong này chẳng lẽ còn có âm mưu nào khác?
Nhất thời, đủ loại suy đoán ngờ vực lan truyền, như ao nước đọng bị cuồng phong thổi lên, không cách nào bình tĩnh lại được.
Hiện trường huyên náo suốt tận nửa nén hương, bởi vì chỉ còn lại hai loại linh quả, cách trời tối còn đến một canh giờ, Tru Tà cũng không vội, càng không có ý thúc giục Nhân Hoàng Tất gia tăng giá.
Đám người Tru Tà rõ ràng thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly, lại đều đều mà không thấy, người Đại Phật Tự không quản Bàn Nhược, điều này khiến Lục Ly không khỏi hơi có chút nghi hoặc.
Theo lý mà nói địa vị Bàn Nhược ở Đại Phật Tự hẳn phải rất cao, vì sao ở bên một người xa lạ mà không ai để ý tới? Chẳng lẽ bọn hắn không sợ Lục Ly tổn hại Bàn Nhược?
Nhân Hoàng Tất gia hung hăng trừng nhìn Cổ Mẫn, tựa hồ muốn hắn phải từ bỏ. Cổ Mẫn là phượng nộ của Lục Linh, hết thảy đều nghe theo lệnh từ Lục Ly, lúc này há lại sẽ có cố kỵ?
Nhân Hoàng Tất gia trầm tư một lát, sau đó nói:
- Tru Tà đại sư, ta hoài nghi người này không có đủ mười một ức Tử Huyền Tinh, ta yêu cầu các ngươi phái người giám định.
Đây là điều rất bình thường, hội đấu giá nào cũng sẽ có. Nếu là Dạ Lạc, dù có hô ra năm mươi ức, những người khác đều sẽ không hoài nghi, dám chắc Dạ Lạc nhất định có thể móc ra năm mươi ức.
Nhưng Cổ Mẫn thì khác, Cổ gia quá nhỏ, gia tộc ngũ phẩm làm sao có thể cầm ra được nhiều Huyền Tinh đến vậy? Rất nhiều người cũng hoài nghi, sợ Cổ Mẫn cố ý làm bậy.
Tru Tà nhìn xuống một tên hòa thượng lông mày trắng ở dưới đài, hòa thượng lông mày trắng đi tới chỗ Cổ Mẫn, Cổ Mẫn liền dẫn hắn tiến vào nhã các.
Lục Ly đặt hai chiếc Không Gian Giới Chỉ sớm được chuẩn bị sẵn lên bàn, hòa thượng lông mày trắng kia cầm lên, thần niệm quét qua, sau đó đi ra nói:
- Lần kêu giá này hữu hiệu.
Hoa!
Mặt nam lần nữa rộ lên tiếng ồn ào, xem ra lần này Cổ gia đã triệt để nổi danh. Chí ít một gia tộc ngũ phẩm cỏn con lại có được nhiều Tử Huyền Tinh như vậy, còn dám khiêu hấn với một gia tộc thất phẩm, đây chính là tin động trời.
Tròng mắt Nhân Hoàng Tất gia thoáng lấp lánh, rất nhanh liền cắn răng nói:
- Ta lại thêm một ngàn vạn!
Lần này đến lượt Lục Ly hoài nghi, gia tộc thất phẩm quả thực rất giàu có, nếu gia tộc như thế tồn tại suốt mấy ngàn năm, mười mấy ức Tử Huyền Tinh không phải là không có.
Nhưng lúc trước Nhân Hoàng Tất gia hô lên bốn năm ức Tử Huyền Tinh đã cảm thấy có chút miễn cưỡng, giờ đây làm sao còn có thể hô giá cao như vậy.
Song Lục Ly vẫn không để người Đại Phật Tự lập tức đi kiểm tra, mà quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, Cổ Mẫn đi ra, không chút do dự tiếp tục kêu giá:
- Mười hai ức!
Lần này Nhân Hoàng Tất gia cũng không ngập ngừng, lập tức đáp trả:
- Tiếp tục thêm một ngàn vạn!
Cổ Mẫn quay đầu, Lục Ly khẽ gật đầu, Cổ Mẫn lại kêu:
- Mười bốn ức!
Lúc này trên người Lục Ly có mười sáu ức, nếu người Tất gia đã muốn chết gánh đến cùng, hắn không còn lựa chọn nào khác, cũng phải liều, trước hét mười sáu ức rồi tính.
Trước nay Lục Ly luôn không quá coi trọng Huyền Tinh, với hắn đó là vật ngoài thân, tính mạng Bạch Thu Tuyết mới là điều quan trọng nhất. Dù có bắt hắn cầm toàn bộ tài phú đi đổi, mí mắt hắn cũng sẽ không nháy lấy một lần.
Bởi thế hắn tuyệt đối không sợ kêu giá, hắn muốn khiến cho Nhân Hoàng Tất gia, khiến đối phương không dám tiếp tục kêu, hoặc là không có nhiều Huyền Tinh như vậy để tiếp tục kêu.
- Mười lăm ức!
Nhân Hoàng Tất gia tựa hồ bị chọc giận, thình lình đứng bật dậy, phẫn nộ quát:
- Ta ra mười lắm ức!
Chương 915 Âm mưu
Chương 915: Âm mưu
Chỉ với chút tình nghĩa trong tiểu chiến trường, không ngờ Dạ Lạc lại có thể tùy tiện phái người đưa tới mười ức Tử Huyền Tinh, nhân tình này lớn lắm.
Bên ngoài giọng Tru Tà lần nữa vang lên:
- Tất gia vì cứu lão tộc trưởng, kêu giá mười ức một ngàn vạn, còn ai tăng giá nữa không? Mười ức một ngàn vạn lần một, mười ức một ngàn vạn lần hai!
Không còn ai tăng giá, rốt cuộc giá tiền như thế đã quá cao, không đáng.
Hơn nữa giờ mà ra giá rất dễ bị người lên án, Tất gia mua Bồ Đề Quả là vì cứu mạng, đoạt đi chính là muốn bức tử lão tộc trưởng Tất gia.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Đi kêu giá mười một ức!
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Cổ Mẫn không chút chần chừ, lập tức xốc lên lụa mỏng trước mặt, đi ra giơ tay nói:
- Một một ức Tử Huyền Tinh.
Bá bá bá
Vô số ánh mắt quét tới, hiện trường vốn đang an tĩnh lại bỗng chợt sôi trào, mọi người vốn tưởng Bồ Đề Quả sẽ rơi vào tay Tất gia, không ngờ lại tiếp tục nổi phong ba.
Ha ha!
Bên trong một chiếc Liên Hoa Đài, Cơ Mộng Điềm khẽ cười lạnh, Điệp Phi Vũ ở bên lại không khỏi ngạc nhiên:
- Cổ gia ra tay, Cổ Phong Lưu đúng thật là Lục Ly? Đây là bí thuật gì, làm sao Lục Ly có thể biến thành một người khác được?
Nhớ tới cảnh bị đùa bỡn ở yến hội hôm qua, Điệp Phi Vũ vừa thẹn vừa giận, trong mắt còn chớp qua một tia sợ hãi. Lục Ly thành là tâm ma của Cơ Mộng Điềm, lại làm sao không phải tâm ma của nàng? Đừng nói nhìn thấy Lục Ly, nghe đến cái tên đó thôi nàng đã cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Hơn vạn người ngồi mặt chính nam dồn dập ồ lên tiếng nghị luận xì xào. Rốt cuộc Cổ gia quá nhỏ, nếu không phải gần đây có chút bạc danh, sợ rằng rất ít người biết đến sự tồn tại của Cổ gia.
Vô số thần niệm quét tới Cổ Mẫn, trên mặt Cổ Mẫn chớp qua một tia khó xử, đợi lần hội đấu giá này kết thúc, xem chừng Cổ gia khó mà sống ở Trung Châu được nữa.
Trong mắt Nhân Hoàng Tất gia hiện ra vẻ phẫn nộ khó mà che giấu, Vương tộc hắn đắc tội không nổi, nhưng một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, chỉ bằng mấy tên võ giả Quân Hầu Cảnh mà cũng dám khiêu hấn hắn? Hắn đã nói mua Bồ Đề Quả là vì cứu người, đứa này còn dám cố ý gây sự?
- Ồ?
Rất nhiều thần niệm quét tới trong nhã các, thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly. Nhìn cung cách ăn mặc, Bàn Nhược rõ ràng là ni cô, hẳn là người của Đại Phật Tự, tại sao người của Đại Phật Tự lại ở trong nhã các của Lục Ly? Trong này chẳng lẽ còn có âm mưu nào khác?
Nhất thời, đủ loại suy đoán ngờ vực lan truyền, như ao nước đọng bị cuồng phong thổi lên, không cách nào bình tĩnh lại được.
Hiện trường huyên náo suốt tận nửa nén hương, bởi vì chỉ còn lại hai loại linh quả, cách trời tối còn đến một canh giờ, Tru Tà cũng không vội, càng không có ý thúc giục Nhân Hoàng Tất gia tăng giá.
Đám người Tru Tà rõ ràng thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly, lại đều đều mà không thấy, người Đại Phật Tự không quản Bàn Nhược, điều này khiến Lục Ly không khỏi hơi có chút nghi hoặc.
Theo lý mà nói địa vị Bàn Nhược ở Đại Phật Tự hẳn phải rất cao, vì sao ở bên một người xa lạ mà không ai để ý tới? Chẳng lẽ bọn hắn không sợ Lục Ly tổn hại Bàn Nhược?
Nhân Hoàng Tất gia hung hăng trừng nhìn Cổ Mẫn, tựa hồ muốn hắn phải từ bỏ. Cổ Mẫn là phượng nộ của Lục Linh, hết thảy đều nghe theo lệnh từ Lục Ly, lúc này há lại sẽ có cố kỵ?
Nhân Hoàng Tất gia trầm tư một lát, sau đó nói:
- Tru Tà đại sư, ta hoài nghi người này không có đủ mười một ức Tử Huyền Tinh, ta yêu cầu các ngươi phái người giám định.
Đây là điều rất bình thường, hội đấu giá nào cũng sẽ có. Nếu là Dạ Lạc, dù có hô ra năm mươi ức, những người khác đều sẽ không hoài nghi, dám chắc Dạ Lạc nhất định có thể móc ra năm mươi ức.
Nhưng Cổ Mẫn thì khác, Cổ gia quá nhỏ, gia tộc ngũ phẩm làm sao có thể cầm ra được nhiều Huyền Tinh đến vậy? Rất nhiều người cũng hoài nghi, sợ Cổ Mẫn cố ý làm bậy.
Tru Tà nhìn xuống một tên hòa thượng lông mày trắng ở dưới đài, hòa thượng lông mày trắng đi tới chỗ Cổ Mẫn, Cổ Mẫn liền dẫn hắn tiến vào nhã các.
Lục Ly đặt hai chiếc Không Gian Giới Chỉ sớm được chuẩn bị sẵn lên bàn, hòa thượng lông mày trắng kia cầm lên, thần niệm quét qua, sau đó đi ra nói:
- Lần kêu giá này hữu hiệu.
Hoa!
Mặt nam lần nữa rộ lên tiếng ồn ào, xem ra lần này Cổ gia đã triệt để nổi danh. Chí ít một gia tộc ngũ phẩm cỏn con lại có được nhiều Tử Huyền Tinh như vậy, còn dám khiêu hấn với một gia tộc thất phẩm, đây chính là tin động trời.
Tròng mắt Nhân Hoàng Tất gia thoáng lấp lánh, rất nhanh liền cắn răng nói:
- Ta lại thêm một ngàn vạn!
Lần này đến lượt Lục Ly hoài nghi, gia tộc thất phẩm quả thực rất giàu có, nếu gia tộc như thế tồn tại suốt mấy ngàn năm, mười mấy ức Tử Huyền Tinh không phải là không có.
Nhưng lúc trước Nhân Hoàng Tất gia hô lên bốn năm ức Tử Huyền Tinh đã cảm thấy có chút miễn cưỡng, giờ đây làm sao còn có thể hô giá cao như vậy.
Song Lục Ly vẫn không để người Đại Phật Tự lập tức đi kiểm tra, mà quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, Cổ Mẫn đi ra, không chút do dự tiếp tục kêu giá:
- Mười hai ức!
Lần này Nhân Hoàng Tất gia cũng không ngập ngừng, lập tức đáp trả:
- Tiếp tục thêm một ngàn vạn!
Cổ Mẫn quay đầu, Lục Ly khẽ gật đầu, Cổ Mẫn lại kêu:
- Mười bốn ức!
Lúc này trên người Lục Ly có mười sáu ức, nếu người Tất gia đã muốn chết gánh đến cùng, hắn không còn lựa chọn nào khác, cũng phải liều, trước hét mười sáu ức rồi tính.
Trước nay Lục Ly luôn không quá coi trọng Huyền Tinh, với hắn đó là vật ngoài thân, tính mạng Bạch Thu Tuyết mới là điều quan trọng nhất. Dù có bắt hắn cầm toàn bộ tài phú đi đổi, mí mắt hắn cũng sẽ không nháy lấy một lần.
Bởi thế hắn tuyệt đối không sợ kêu giá, hắn muốn khiến cho Nhân Hoàng Tất gia, khiến đối phương không dám tiếp tục kêu, hoặc là không có nhiều Huyền Tinh như vậy để tiếp tục kêu.
- Mười lăm ức!
Nhân Hoàng Tất gia tựa hồ bị chọc giận, thình lình đứng bật dậy, phẫn nộ quát:
- Ta ra mười lắm ức!
Chương 911: Nhân Tiên Chi
Con em mười hai Vương tộc vẫn chưa ai mở miệng kêu giá, tựa hồ chỉ là tới đây du ngoạn, căn bản không có ý ra tay. Trên Liên Hoa Đài ngược lại có mấy con em đại gia tộc xuất thủ, lần lượt mua xuống mấy nhóm linh quả.
Lục Ly nhàm chán theo dõi đấu giá, đợi lúc Tru Tà hòa thượng bắt đầu giới thiệu vật phẩm đấu giá tiếp theo, hắn sáp lại bên tai Bàn Nhược hỏi:
- Bàn Nhược biết tên mấy loại linh quả được đấu giá tiếp sau không?
- Biết!
Tiểu Bàn Nhược chớp chớp mắt nói:
- Tiếp sau còn có hơn bốn mươi loại linh quả được đấu giá, một ít linh quả trong đó còn là Bàn Nhược đích thân đi hái.
- Hả?
Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia nghe được lời này của Bàn Nhược, không khỏi hiếu kì nhìn lại. Nha đầu Bàn Nhược này có tư cách tiến vào Linh Viên, xem ra địa vị ở Đại Phật Tự tuyệt đối không thấp.
Nghĩ đến tiểu ni cô xinh như búp bê này mới sáu bảy tuổi mà đã đạt tới Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong. Hai người Cổ Mẫn đoán nàng có thể là con em đại gia tộc trong Đại Phật Tự, thậm chí rất có khả năng là tiểu thư Vương tộc Khổng gia.
Thân phận Bàn Nhược thế nào, Lục Ly thậm chí không cần đoán. Nàng rất có thể là thiên địa thần thai, dù không phải tiểu thư Khổng gia thì tuyệt đối cũng là bảo bối ở Đại Phật Tự.
Chỉ là hắn có chút không rõ ràng, Bàn Nhược một mình vụng trộm chạy tới trong gian nhã các này của hắn, thế mà người Đại Phật Tự lại không đi tìm? Chẳng lẽ Đại Phật Tự không sợ hắn bắt cóc Bàn Nhược?
Song rất nhanh hắn liền vứt chuyện này sang một bên, có chút cấp bách dò hỏi:
- Bàn Nhược biết ba kiện vật phẩm được đấu giá cuối cùng là gì không?
Bàn Nhược nghĩ nghĩ, sau đó nghiêng đầu thấp giọng nói:
- Biết, là Nhân Tiên Chi, Bồ Đề Quả và Long Tiên Quả, đây toàn là bảo vật đấu giá áp trục.
- Áp trục?!
Thần sắc Lục Ly bỗng chốc trở nên khó coi, Bồ Đề Quả còn đếm ngược thứ hai. Giá tiền không biết còn sẽ cao đến đâu, liệu sáu ức Tử Huyền Tinh này của hắn có thể nắm xuống được ư?
- Nếu còn không được thì mượn tạm Huyền Tinh từ chỗ Dạ Lạc vậy!
Lục Ly chỉ nghĩ được mỗi phương án này, hôm qua hắn đã dặn dò Dạ Vũ. Chắc Dạ Lạc sẽ có chuẩn bị, vài ức Tử Huyền Tinh Dạ gia nhất định có thể cầm ra được.
Hơn bốn mươi vật phẩm không phải trong thời gian ngắn là có thể đấu giá ra được, bởi vì mỗi vật phẩm Đại Phật Tự lấy ra đấu giá đều là linh quả trân quý, có được rất nhiều diệu dụng. Hôm nay đại biểu các gia tộc tới nhiều lắm, bởi thế mỗi lần đấu giá đều rất kịch liệt, phải cần không ít thời gian.
Nhất là càng về sau, linh quả lại càng trân quý, cạnh tranh lại càng khốc liệt, mỗi lần muốn thành giao đều phải mất mấy nén hương.
Giữa trưa nghỉ ngơi một lát, tự có tăng nhân dâng lên các loại linh quả chống đói. Tại trường đều là cường giả không ăn không uống một tháng đều vô sự, đoạn thời gian nghỉ trưa chỉ là để nói cho mọi người biết, buổi chiều mới là thời điểm cạnh tranh bảo vật chân chính.
- Những trái này đều chẳng ngon lành gì.
Lúc tăng nhân đi vào, Bàn Nhược giấu mình ở sau lưng Lục Ly, cũng không biết tăng nhân kia có nhìn thấy nàng hay không. Bàn Nhược quét mắt nhìn qua đĩa trái cây màu đỏ lửa được bưng tới, khẽ nhếch miệng, giới chỉ trong tay sáng lên, lấy ra hai quả lớn màu trắng, đưa cho Lục Ly một trái nói:
- Đại ca ca, ngươi ăn thứ này, thứ này mới ngon.
Lục Ly tiếp lấy cắn một miệng, bỗng chợt cảm thấy miệng lưỡi thơm ngát, một dòng nước ấm tràn ra khắp toàn thân, thoải mái vô cùng, hắn hiếu kì hỏi:
- Bàn Nhược, đây là quả gì?
Bàn Nhược cắn mấy miếng, hàm hồ không rõ nói:
- Đây là Phật Xá Quả, trong chùa đều không nỡ cầm ra đấu giá.
“Phật Xá Quả”, tròng mắt Cổ Mẫn và trưởng lão Cổ gia bỗng co rụt lại, nhìn chằm chằm trái cây trong tay Lục Ly, miệng bất giác chảy ra nước miếng.
Lục Ly thấy bộ dạng thèm khát của hai người Cổ Mẫn, không khỏi nghi hoặc giương lên nói:
- Làm sao? Quả này quý lắm à?
Cổ Mẫn nuốt một ngụm nước miếng, nói:
- Một trái giá trị chí ít phải ba trăm vạn Tử Huyền Tinh, ngươi nói có quý hay không, then chốt là có tiền cũng không mua được, Đại Phật Tự không bán...
- Ba trăm vạn Tử Huyền Tinh?
Lục Ly bị dọa sợ, ba trăm vạn Tử Huyền Tinh, đó chính là ba trăm ức Huyền Tinh, hắn đang cắn nuốt ba trăm ức Huyền Tinh?
- Quả nhiên là thứ tốt!
Lục Ly phát hiện những luồng khí nóng kia tràn khắp toàn thân, khiến nhục thân hắn càng thêm ngưng luyện, hơn nữa năng lượng này còn tràn vào Hồn Đàm, từ từ gia tăng cường độ cho linh hồn.
Nuốt xong quả kia, Lục Ly cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, Bàn Nhược thấy thần tình đó của Lục Ly, cười ngọt ngào nói:
- Đại ca ca, Bàn Nhược hết Phật Xá Quả rồi, sư phó nói một ngày chỉ có thể ăn một trái. Thế nên trên người ta chỉ mang theo hai trái, lần sau sẽ mang nhiều thêm mấy trái cho ngươi ăn.
Nuốt linh quả trị giá tận ba trăm ức Huyền Tinh của Bàn Nhược, Lục Ly có chút ngượng ngùng, suy nghĩ một lát liền giương lên Không Gian Giới Chỉ, nói:
- Bàn Nhược cho ta ăn linh quả, ta cũng tặng Bàn Nhược một kiện lễ vật. Ngươi xem xem thích thứ nào bên trong thì nói với đại ca ca.
- Thật ư?
Tròng mắt đen nhánh của Bàn Nhược khẽ sáng lên lấp lánh, tử tế nhìn chăm chú vào giới chỉ một lúc lâu, cuối cùng mới nói:
- Đại ca ca, con thú nhỏ màu trắng kia đáng yêu quá, có thể đưa cho Bàn Nhược được không?
…
Lục Ly hết nói, ánh mắt tiểu ni cô này đúng là độc, tất cả bảo vật trên người hắn đều không sánh bằng Tiểu Bạch, hắn đương nhiên không thể tặng Tiểu Bạch cho người khác được, đành phải cười khổ nói:
- Con thú nhỏ kia không thể đưa người, đó là linh thú của đại ca ca.
- À, là Bàn Nhược đường đột.
Trên mặt Bàn Nhược chớp qua một tia tiếc nuối, sau đó lại liếc nhìn một lượt, có chút hưng phấn nói:
- Đại ca ca, ta muốn chiếc ngọc như ý kia!
Thần niệm Lục Ly quét vào, phát hiện chỉ là một kiện binh khí Thánh giai, cũng không biết là đoạt được từ ai, hắn lập tức lấy ra, đưa cho Bàn Nhược nói:
- Tặng ngươi.
Bàn Nhược có vẻ rất là vui sướng, ngọc như ý này toàn thân noãn vàng, chạm trổ rất tinh xảo, dài chừng bàn tay, rất là thích hợp với Bàn Nhược.
Chương 912 Nhân Tiên Chi
Chương 912: Nhân Tiên Chi
Bàn Nhược cũng rất thích thứ này, thỉnh thoảng lại quay sang Lục Ly cười khẽ, còn nói:
- Cảm ơn đại ca ca, Bàn Nhược thích lắm. Đúng rồi, Bàn Nhược còn chưa biết đại ca ca tên gì?
Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó cúi đầu xuống, ghé sát bên tai Bàn Nhược nói:
- Ta nói cho ngươi, nhưng ngươi đừng nói cho người khác biết, đại ca ca tên là Lục Ly.
- Thì ra là ngươi.
Tròng mắt Tiểu Bàn Nhược khẽ sáng lên, có vẻ khá là sùng bái nhìn Lục Ly nói:
- Ta nghe qua rất nhiều cố sự về đại ca ca. Đại ca ca thật lợi hại, sau này lớn lên Bàn Nhược cũng muốn lợi hại được như đại ca ca.
Lục Ly mỉm cười, đưa tay định sờ lên đầu Bàn Nhược, chẳng qua nghĩ đến nàng là tiểu ni cô, đi sờ đầu trọc thì không hay cho lắm, thế là đành phải hạ tay xuống, nhéo nhéo mặt nàng nói:
- Sau này Bàn Nhược lớn lên nhất định sẽ còn lợi hại hơn cả đại ca ca.
Trong lúc tán gẫu, hội đấu giá buổi chiều đã tiếp tục bắt đầu, vẫn là Tru Tà chủ trì. Tru Tà nhìn qua không đến hai mươi tuổi, lại đã đạt đến Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, hẳn là thiên tài ưu tú nhất trong thế hệ trẻ Đại Phật Tự. Đại Phật Tự đẩy hắn ra mặt cũng là để phơi bày để uẩn cường đại.
Cấp bậc hội đấu giá buổi chiều quả nhiên cao hơn buổi sáng rất nhiều, số lượng linh quả cũng biến lớn, mỗi lần đều là hơn vạn trái đóng gói đấu giá một lượt, giá cả cũng được thổi lên tận trời.
Buổi sáng đại bộ phận linh quả đều bị khách nhân trong nhã các mua được, đến buổi chiều tình thế lại nghịch chuyển, về cơ bản không đến lượt khách nhân trong nhã các lên tiếng, gần như tất cả vật phẩm đều bị con em đại gia tộc trên Liên Hoa Đài nắm xuống.
Trường diện càng lúc càng náo nhiệt, lúc đấu giá, một ít công tử thậm chí triệt bỏ hộ tráo của Liên Hoa Đài, hiển lộ trước mặt chúng nhân, tựa hồ sợ người khác không nhận ra hắn.
Được Cổ Mẫn giới thiệu, Lục Ly biết thêm được rất nhiều con em đại gia tộc, tỷ như thiếu tộc trưởng Quỷ Xoa Tộc, thiếu minh chủ Nhật Nguyệt Minh, đệ nhất tiểu thư Vấn Tiên Điện... vân vân.
Nương theo từng kiện vật phẩm đấu giá thành giao, tâm tình Lục Ly càng lúc càng gấp gáp, đến hoàng hôn rốt cục chỉ còn lại ba kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng, áp trục sắp được khai màn.
Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi được người giơ lên, mỗi gốc đều lớn bằng người thật. Mặt trên sáng lóng lánh, ẩn ẩn có hào quang tán phát ra từ bên trong, một mùi thơm nhàn nhạt tràn ra, dù có là kẻ ngu cũng biết đây là bảo vật.
Đại Phật Tự có một điểm rất đáng ghét, đó là linh quả thần dược đều buộc chung một chỗ bán đấu giá. Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi hoặc là mua tất, hoặc là chẳng được gốc nào.
Thứ này có thể gia tăng tỉ lệ đột phá Nhân Hoàng, tự nhiên là đồ tốt, giá cả càng là nghe mà kinh hồn, giá đáy đã tận hai ức Tử Huyền Tinh, trừ Vương tộc ra, những gia tộc còn lại căn bản không hi vọng nhúng tay vào được.
- Hai ức!
Nhật Nguyệt Minh kêu giá trước tiên, thứ này bất luận là đại gia tộc nào cũng đều muốn có, mười sáu gốc Nhân Tiên Chi, đừng nói đột phá mười sáu tên Nhân Hoàng, dù chỉ đột phá sáu tên cũng đáng.
- Ba ức!
Một tiếng nói thanh thúy vang lên, Lục Ly nhíu mày, trong lòng lại đang mừng thầm, Cơ Mộng Điềm ra tay, nếu lần này Cơ Mộng Điềm đấu giá được Nhân Tiên Chi, như vậy nàng khẳng định sẽ không đủ tài lực cạnh tranh Bồ Đề Quả với mình.
- Ba ức năm ngàn vạn!
Lại một tiếng nói quen thuộc vang lên, là Lục Toan lên tiếng. Điều này Lục Ly lại có thể hiểu được, bởi vì Lục Chính Dương hôn mê, cường giả gia tộc Lục gia giảm mạnh, rất cần bồi dưỡng cường giả mới, ra tay tranh đoạt Nhân Tiên Chi là điều hết sức bình thường.
- Bốn ức!
Cơ Mộng Điềm lại lên tiếng, nàng nâng giá quá mạnh khiến toàn trường không khỏi xôn xao, dồn dập tán thán để uẩn mười hai Vương tộc đúng là khủng bố.
- Năm ức!
Lại có tiếng nói vang lên từ trong Liên Hoa Đài, hơn nữa còn là giọng nữ khá dễ nghe. Chúng nhân tại trường ngạc nhiên nhìn lại, phát hiện là Liên Hoa Đài của Thiên Địa Trủng.
- Dạ Vũ!
Thanh âm này Lục Ly rất quen thuộc, Dạ Lạc không lên tiếng, không ngờ Dạ Vũ lại ra tay, hơn nữa còn là muốn cạnh tranh Nhân Tiên Chi.
Lục Ly còn hi vọng Dạ Lạc giúp hắn mua xuống Bồ Đề Quả, nhưng giờ Dạ Lạc ra tay hắn cũng không tiện nói gì, chỉ biết gấp gáp ở trong lòng.
- Sáu ức!
- Bảy ức!
- Tám ức!
Giá cả một đường leo thang, sau khi Cơ Mộng Điềm lần nữa hô lên tám ức, toàn trường đều yên lặng. Hơn vạn con em các tiểu gia tộc mặt chính nam đều bị dọa ngu.
Khóe miệng Tru Tà lộ ra ý cười nhàn nhạt, cái giá tám ức đã siêu quá dự tưởng mong đợi của bọn hắn. Hắ chắp tay trước ngực, hướng về phía Liên Hoa Đài nơi Cơ Mộng Điềm đang ngồi khom lưng nói:
- Cơ thí chủ bậc cân quắc không thua đấng mày râu, xem ra nhóm Nhân Tiên Chi này có duyên với Cơ thí chủ rồi.
Ngữ khí Tru Tà hòa thượng rất chân thành, lại yên ắng dẫn lên khiêu hấn, lát sau, thiếu minh chủ Nhật Nguyệt Minh lần nữa nâng giá:
- Ta lại thêm một ức.
Lần này đến lượt Cơ Mộng Điềm trầm mặc, giá cả đã siêu quá dự toán của Luân Hồi Cung, tiếp tục nâng lên nữa thì thiệt to. Chỉ là lần này Luân Hồi Cung thực sự rất coi trọng nhóm Nhân Tiên Chi kia, bởi vì Luân Hồi Cung có không ít Quân Hầu Cảnh đang định xung kích Nhân Hoàng.
Sau một hồi suy nghĩ, nàng cắn răng lần nữa kêu giá:
- Mười ức!
Lần này toàn trường triệt để câm nín, dưới ánh mắt lửa nóng của vô số người, Cơ Mộng Điềm mua xuống mười sáu gốc Nhân Tiên Chi, Luân Hồi Cung quả không hổ danh là thế lực số một Trung Châu, để uẩn thâm hậu.
-Tốt lắm!
Trong lòng Lục Ly lại không khỏi mừng thầm, Cơ Mộng Điềm hô ra giá cả cao như vậy, khẳng định không có thực lực cạnh tranh Bồ Đề Quả, bằng với hắn thiếu đi một đối thủ cạnh tranh tiềm tàng.
Trước đó U Minh Giáo Dương Hiên cũng bỏ ra mấy ức mua xuống mấy nhóm linh quả, Huyền Tinh còn lại trên người hắn chắc sẽ không nhiều. Lục Toan chưa mấy lần ra tay, là một đối thủ rất đáng ngại, Điệp Phi Vũ hẳn là sẽ không muốn thứ này, khả năng hắn đấu giá được Bồ Đề Quả là tương đối lớn.
Chương 913 Ra tay
Chương 914: Ra tay
Toàn trường lặng ngắt như tờ, các Vương tộc và đại gia tộc còn lại đều không có ý mở miệng cạnh tranh, nội tâm Lục Ly dần bình tĩnh lại, một gia tộc thất phẩm mà thôi, có thể có được bao nhiêu Huyền Tinh? Có thể so bì được với Dạ gia? Mà dù Dạ Lạc không có nhiều Huyền Tinh như vậy, trong túi hắn còn có sáu ức, cộng lại khẳng định phải quá mười ức, Tất gia cỏn con kia liệu có nổi mười ức Tử Huyền Tinh?
Dựa theo lẽ thường mà luận, một gia tộc thất phẩm đáng ra không nên đi cạnh tranh với Vương tộc. Rốt cuộc Vương tộc để uẩn quá sâu, hơn nữa vạn nhất sau đó Vương tộc ghi hận, tuỳ tiện làm ra chút động tác, cũng đủ cho gia tộc thất phẩm kia khốn đốn.
Nhưng mà!
Tất gia lại lần nữa tăng giá, vẫn là thêm một ngàn vạn:
- Năm ức một ngàn vạn!
Lục Ly cau mày, hắn hoài nghi có người đứng sau giật dây Tất gia, bằng không làm sao Tất gia có gan đắc tội với Dạ gia.
Hoa!
Mặt nam rộ lên tiếng xôn xao, trưởng lão Cổ gia lắng nghe một trận, sau đó tiến đến bên người Lục Ly nhẹ giọng nói:
- Hình như có người thảo luận, nói tộc trưởng Tất gia trúng tộc Thần Tiên Tử, tộc trưởng Tất gia là Địa Tiên Cảnh duy nhất của Tất gia, thế nên...
Lục Ly nhướng mày, nghiêng tai lắng nghe tiếng huyên náo từ phía nam vọng lại, quả nhiên nghe được bên kia không ngừng vang lên tiếng nghị luận. Ẩn ẩn nghe thấy tộc trưởng Tất gia trúng độc, lần này Tất gia quyết dốc hết vốn liếng, đồng thời còn vay mượn không ít Huyền Tinh, phải muốn mua cho bằng được Bồ Đề Quả.
Điều này cũng dễ hiểu, một gia tộc thất phẩm, Nhân Hoàng có lẽ có một ít, Địa Tiên lại tuyệt đối không nhiều, nếu có ba vị Địa Tiên, vậy chính là gia tộc bát phẩm.
Đối với Tất gia mà nói, Địa Tiên thực sự quá quan trọng, Tất gia dù phải đập nồi bán sắt, không tiếc đắc tội Dạ gia cũng muốn lấy cho được Bồ Đề quả, điều này rất bình thường, có vẻ không giống là âm mưu.
Đương nhiên..
Đây có thể chỉ là tin giả do bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan cố ý thả ra mê hoặc người ngoài này. Vạn nhất Tất gia là quân cờ của bọn Cơ Mộng Điềm Lục Toan thì sao? Hết thảy đều khó mà biết được.
Rất nhanh, tiếng nói nhu mì của Dạ Vũ lần nữa vang lên:
- Bảy ức!
Mỗi lần Dạ Vũ đều nâng giá một ức, biểu thị quyết tâm mãnh liệt, chính là muốn để cho Tất gia từ bỏ.
Trên mặt Lục Ly chớp qua một tia cảm kích, Dạ Lạc và hắn chỉ là bằng hữu bình thường, hiện tại hắn còn bị bốn đại gia tộc ghi hận, ngay cả Linh Lung Các đều không dám làm ăn với hắn.
Hắn không đưa trước cho Dạ Lạc nửa viên Huyền Tinh, nhưng giờ Dạ Lạc vẫn trực tiếp thổi giá lên tận bảy ức Tử Huyền Tinh, vạn nhất Lục Ly không trả nổi thì sao? Vạn nhất Lục Ly cầm Bồ Đề Quả rồi bị giết thì sao?
Chẳng mấy chốc, phía Tất gia lại có người mở miệng:
- Thêm một ngàn vạn!
Toàn trường lặng ngắt như tờ, không còn ai nghị luận hay cảm khái, bầu không khí tại trường cũng trở nên có chút đè nén. Mười sáu gốc Nhân Tiên Chi chỉ đấu giá ra được mười ức Tử Huyền Tinh, thế mà giờ chỉ một trái Bồ Đề Quả đã lên tới bảy ức. Nếu là hai đại Vương tộc tranh đoạt, vậy còn có thể hiểu được, nhưng đây lại là một gia tộc cỏn con như Tất gia khiêu chiến với Vương tộc Dạ gia, điều này khiến rất nhiều người không khỏi lo lắng Dạ gia sẽ đại phát lôi đình.
- Mười ức!
Quả nhiên, một giọng nam ẩn ẩn mang theo nộ khí vang lên, Dạ Lạc đích thân mở miệng, một lần nâng giá tận ba ức Tử Huyền Tinh. Điều này chứng tỏ hắn đã rất khó chịu, nếu Tất gia còn tiếp tục tăng giá, vậy chính là đánh mặt Dạ gia.
Toàn trường càng thêm đè nén, Vương tộc cả giận, kết cục không chừng sẽ là máu đỏ ngàn dặm, sợ rằng người Tất gia đừng hòng có ai về lại được gia tộc.
Hai tay Lục Ly nắm chặt thành ghế, mắt nhìn chằm chằm Liên Hoa Đài Tất gia, ánh mắt chúng nhân tại trường đều nhìn về đây, chờ đợi người Tất gia đưa ra quyết định.
Ông!
Quang tráo trên Liên Hoa Đài Tất gia tan biến, một tên võ giả trung niên Nhân Hoàng Cảnh hướng về phía Dạ Lạc chắp tay nói:
- Dạ công tử, lão phụ bệnh tình nguy kịch, cần gấp Bồ Đề Quả cứu mạng, thế nên xin lỗi, ta lại thêm một ngàn vạn. Việc này qua đi, Tất Nhung sẽ đích thân tới Thiên Địa Thành, mặc cho Dạ gia xử trí!
- Ồ!
Hiện trường rộ lên một mảnh tiếng huyên náo, Nhân Hoàng Tất gia hạ mình như vậy, còn nói rõ cần Bồ Đề Quả để cứu mạng, sau này sẽ tới Thiên Địa Thành thỉnh tội. Thái độ thế rồi, nếu Dạ Lạc còn tiếp tục tăng giá, sợ rằng sẽ ảnh hưởng không tốt đến danh dự Dạ gia.
Phía Dạ Lạc bỗng chợt an tĩnh, lát sau quang tráo trên Liên Hoa Đài tan biến, Dạ Lạc trước là nhìn Nhân Hoàng Tất gia một cái, sau đó quét mắt nhìn lướt qua toàn trường, không lưu ngấn tích đảo qua bên chỗ Lục Ly đang ngồi.
- Ai!
Lục Ly khẽ thở dài, hắn biết Dạ Lạc đã tận lực. Nếu trong tình huống như thế mà Dạ Lạc còn mở miệng, vậy chính là bất nhân bất nghĩa, hắn không sợ bị người lên án, Dạ gia lại không được.
Bởi thế ánh mắt Dạ Lạc cuối cùng dừng ở trên mặt Nhân Hoàng Tất gia, thoáng khẽ gật đầu nói:
- Dạ gia từ bỏ cạnh tranh.
- Dạ công tử uy vũ!
- Dạ công tử nhân nghĩa vô song.
Từng tràng tiếng hét lớn rộ lên, rất nhiều tiểu thư hoa si nhìn Dạ Lạc. Vừa rồi Dạ Lạc đã bạo nộ, nhưng nghe nói Nhân Hoàng Tất gia là vì cứu lão phụ, hắn lập tức tâm bình khí hòa từ bỏ đấu giá, khí độ như thế khiến rất nhiều người không khỏi tán thưởng.
Lục Ly nhắm mắt lại, hắn biết lúc này chỉ có thể dựa vào chính mình. Đương nhiên Dạ Lạc nhất định sẽ âm thầm giúp đỡ, dự tính có thể mượn được từ chỗ Dạ Lạc một ít Huyền Tinh.
Hưu!
Quả nhiên, ngay lúc Lục Ly vừa nghĩ đến điều này, sau lưng chợt truyền đến tiếng xé gió, một chiếc Không Gian Giới Chỉ khẽ khàng xuyên qua lụa mỏng vọt vào nhà gỗ, bị Lục Ly bắt ở trong tay.
Bàn Nhược hiếu kì nhìn lại, sau đó nghi hoặc lẩm bẩm nói:
- Nhiều Huyền Tinh quá, chí ít phải mười ức Tử Huyền Tinh! Đại ca ca, đây là ai đưa cho ngươi?
Thần niệm Lục Ly quét vào, tinh thần bất giác khẽ rung, cảm kích nhìn về phía Dạ Lạc. Nhưng lúc này Liên Hoa Đài chỗ Dạ Lạc đã mở lại quang tráo, thấy không rõ người nữa.
Chương 914 Âm mưu
Chương 915: Âm mưu
Chỉ với chút tình nghĩa trong tiểu chiến trường, không ngờ Dạ Lạc lại có thể tùy tiện phái người đưa tới mười ức Tử Huyền Tinh, nhân tình này lớn lắm.
Bên ngoài giọng Tru Tà lần nữa vang lên:
- Tất gia vì cứu lão tộc trưởng, kêu giá mười ức một ngàn vạn, còn ai tăng giá nữa không? Mười ức một ngàn vạn lần một, mười ức một ngàn vạn lần hai!
Không còn ai tăng giá, rốt cuộc giá tiền như thế đã quá cao, không đáng.
Hơn nữa giờ mà ra giá rất dễ bị người lên án, Tất gia mua Bồ Đề Quả là vì cứu mạng, đoạt đi chính là muốn bức tử lão tộc trưởng Tất gia.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Đi kêu giá mười một ức!
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Cổ Mẫn không chút chần chừ, lập tức xốc lên lụa mỏng trước mặt, đi ra giơ tay nói:
- Một một ức Tử Huyền Tinh.
Bá bá bá
Vô số ánh mắt quét tới, hiện trường vốn đang an tĩnh lại bỗng chợt sôi trào, mọi người vốn tưởng Bồ Đề Quả sẽ rơi vào tay Tất gia, không ngờ lại tiếp tục nổi phong ba.
Ha ha!
Bên trong một chiếc Liên Hoa Đài, Cơ Mộng Điềm khẽ cười lạnh, Điệp Phi Vũ ở bên lại không khỏi ngạc nhiên:
- Cổ gia ra tay, Cổ Phong Lưu đúng thật là Lục Ly? Đây là bí thuật gì, làm sao Lục Ly có thể biến thành một người khác được?
Nhớ tới cảnh bị đùa bỡn ở yến hội hôm qua, Điệp Phi Vũ vừa thẹn vừa giận, trong mắt còn chớp qua một tia sợ hãi. Lục Ly thành là tâm ma của Cơ Mộng Điềm, lại làm sao không phải tâm ma của nàng? Đừng nói nhìn thấy Lục Ly, nghe đến cái tên đó thôi nàng đã cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Hơn vạn người ngồi mặt chính nam dồn dập ồ lên tiếng nghị luận xì xào. Rốt cuộc Cổ gia quá nhỏ, nếu không phải gần đây có chút bạc danh, sợ rằng rất ít người biết đến sự tồn tại của Cổ gia.
Vô số thần niệm quét tới Cổ Mẫn, trên mặt Cổ Mẫn chớp qua một tia khó xử, đợi lần hội đấu giá này kết thúc, xem chừng Cổ gia khó mà sống ở Trung Châu được nữa.
Trong mắt Nhân Hoàng Tất gia hiện ra vẻ phẫn nộ khó mà che giấu, Vương tộc hắn đắc tội không nổi, nhưng một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, chỉ bằng mấy tên võ giả Quân Hầu Cảnh mà cũng dám khiêu hấn hắn? Hắn đã nói mua Bồ Đề Quả là vì cứu người, đứa này còn dám cố ý gây sự?
- Ồ?
Rất nhiều thần niệm quét tới trong nhã các, thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly. Nhìn cung cách ăn mặc, Bàn Nhược rõ ràng là ni cô, hẳn là người của Đại Phật Tự, tại sao người của Đại Phật Tự lại ở trong nhã các của Lục Ly? Trong này chẳng lẽ còn có âm mưu nào khác?
Nhất thời, đủ loại suy đoán ngờ vực lan truyền, như ao nước đọng bị cuồng phong thổi lên, không cách nào bình tĩnh lại được.
Hiện trường huyên náo suốt tận nửa nén hương, bởi vì chỉ còn lại hai loại linh quả, cách trời tối còn đến một canh giờ, Tru Tà cũng không vội, càng không có ý thúc giục Nhân Hoàng Tất gia tăng giá.
Đám người Tru Tà rõ ràng thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly, lại đều đều mà không thấy, người Đại Phật Tự không quản Bàn Nhược, điều này khiến Lục Ly không khỏi hơi có chút nghi hoặc.
Theo lý mà nói địa vị Bàn Nhược ở Đại Phật Tự hẳn phải rất cao, vì sao ở bên một người xa lạ mà không ai để ý tới? Chẳng lẽ bọn hắn không sợ Lục Ly tổn hại Bàn Nhược?
Nhân Hoàng Tất gia hung hăng trừng nhìn Cổ Mẫn, tựa hồ muốn hắn phải từ bỏ. Cổ Mẫn là phượng nộ của Lục Linh, hết thảy đều nghe theo lệnh từ Lục Ly, lúc này há lại sẽ có cố kỵ?
Nhân Hoàng Tất gia trầm tư một lát, sau đó nói:
- Tru Tà đại sư, ta hoài nghi người này không có đủ mười một ức Tử Huyền Tinh, ta yêu cầu các ngươi phái người giám định.
Đây là điều rất bình thường, hội đấu giá nào cũng sẽ có. Nếu là Dạ Lạc, dù có hô ra năm mươi ức, những người khác đều sẽ không hoài nghi, dám chắc Dạ Lạc nhất định có thể móc ra năm mươi ức.
Nhưng Cổ Mẫn thì khác, Cổ gia quá nhỏ, gia tộc ngũ phẩm làm sao có thể cầm ra được nhiều Huyền Tinh đến vậy? Rất nhiều người cũng hoài nghi, sợ Cổ Mẫn cố ý làm bậy.
Tru Tà nhìn xuống một tên hòa thượng lông mày trắng ở dưới đài, hòa thượng lông mày trắng đi tới chỗ Cổ Mẫn, Cổ Mẫn liền dẫn hắn tiến vào nhã các.
Lục Ly đặt hai chiếc Không Gian Giới Chỉ sớm được chuẩn bị sẵn lên bàn, hòa thượng lông mày trắng kia cầm lên, thần niệm quét qua, sau đó đi ra nói:
- Lần kêu giá này hữu hiệu.
Hoa!
Mặt nam lần nữa rộ lên tiếng ồn ào, xem ra lần này Cổ gia đã triệt để nổi danh. Chí ít một gia tộc ngũ phẩm cỏn con lại có được nhiều Tử Huyền Tinh như vậy, còn dám khiêu hấn với một gia tộc thất phẩm, đây chính là tin động trời.
Tròng mắt Nhân Hoàng Tất gia thoáng lấp lánh, rất nhanh liền cắn răng nói:
- Ta lại thêm một ngàn vạn!
Lần này đến lượt Lục Ly hoài nghi, gia tộc thất phẩm quả thực rất giàu có, nếu gia tộc như thế tồn tại suốt mấy ngàn năm, mười mấy ức Tử Huyền Tinh không phải là không có.
Nhưng lúc trước Nhân Hoàng Tất gia hô lên bốn năm ức Tử Huyền Tinh đã cảm thấy có chút miễn cưỡng, giờ đây làm sao còn có thể hô giá cao như vậy.
Song Lục Ly vẫn không để người Đại Phật Tự lập tức đi kiểm tra, mà quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, Cổ Mẫn đi ra, không chút do dự tiếp tục kêu giá:
- Mười hai ức!
Lần này Nhân Hoàng Tất gia cũng không ngập ngừng, lập tức đáp trả:
- Tiếp tục thêm một ngàn vạn!
Cổ Mẫn quay đầu, Lục Ly khẽ gật đầu, Cổ Mẫn lại kêu:
- Mười bốn ức!
Lúc này trên người Lục Ly có mười sáu ức, nếu người Tất gia đã muốn chết gánh đến cùng, hắn không còn lựa chọn nào khác, cũng phải liều, trước hét mười sáu ức rồi tính.
Trước nay Lục Ly luôn không quá coi trọng Huyền Tinh, với hắn đó là vật ngoài thân, tính mạng Bạch Thu Tuyết mới là điều quan trọng nhất. Dù có bắt hắn cầm toàn bộ tài phú đi đổi, mí mắt hắn cũng sẽ không nháy lấy một lần.
Bởi thế hắn tuyệt đối không sợ kêu giá, hắn muốn khiến cho Nhân Hoàng Tất gia, khiến đối phương không dám tiếp tục kêu, hoặc là không có nhiều Huyền Tinh như vậy để tiếp tục kêu.
- Mười lăm ức!
Nhân Hoàng Tất gia tựa hồ bị chọc giận, thình lình đứng bật dậy, phẫn nộ quát:
- Ta ra mười lắm ức!
Chương 915 Âm mưu
Chương 915: Âm mưu
Chỉ với chút tình nghĩa trong tiểu chiến trường, không ngờ Dạ Lạc lại có thể tùy tiện phái người đưa tới mười ức Tử Huyền Tinh, nhân tình này lớn lắm.
Bên ngoài giọng Tru Tà lần nữa vang lên:
- Tất gia vì cứu lão tộc trưởng, kêu giá mười ức một ngàn vạn, còn ai tăng giá nữa không? Mười ức một ngàn vạn lần một, mười ức một ngàn vạn lần hai!
Không còn ai tăng giá, rốt cuộc giá tiền như thế đã quá cao, không đáng.
Hơn nữa giờ mà ra giá rất dễ bị người lên án, Tất gia mua Bồ Đề Quả là vì cứu mạng, đoạt đi chính là muốn bức tử lão tộc trưởng Tất gia.
Lục Ly quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, nhẹ giọng nói:
- Đi kêu giá mười một ức!
Đối với mệnh lệnh từ Lục Ly, Cổ Mẫn không chút chần chừ, lập tức xốc lên lụa mỏng trước mặt, đi ra giơ tay nói:
- Một một ức Tử Huyền Tinh.
Bá bá bá
Vô số ánh mắt quét tới, hiện trường vốn đang an tĩnh lại bỗng chợt sôi trào, mọi người vốn tưởng Bồ Đề Quả sẽ rơi vào tay Tất gia, không ngờ lại tiếp tục nổi phong ba.
Ha ha!
Bên trong một chiếc Liên Hoa Đài, Cơ Mộng Điềm khẽ cười lạnh, Điệp Phi Vũ ở bên lại không khỏi ngạc nhiên:
- Cổ gia ra tay, Cổ Phong Lưu đúng thật là Lục Ly? Đây là bí thuật gì, làm sao Lục Ly có thể biến thành một người khác được?
Nhớ tới cảnh bị đùa bỡn ở yến hội hôm qua, Điệp Phi Vũ vừa thẹn vừa giận, trong mắt còn chớp qua một tia sợ hãi. Lục Ly thành là tâm ma của Cơ Mộng Điềm, lại làm sao không phải tâm ma của nàng? Đừng nói nhìn thấy Lục Ly, nghe đến cái tên đó thôi nàng đã cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Hơn vạn người ngồi mặt chính nam dồn dập ồ lên tiếng nghị luận xì xào. Rốt cuộc Cổ gia quá nhỏ, nếu không phải gần đây có chút bạc danh, sợ rằng rất ít người biết đến sự tồn tại của Cổ gia.
Vô số thần niệm quét tới Cổ Mẫn, trên mặt Cổ Mẫn chớp qua một tia khó xử, đợi lần hội đấu giá này kết thúc, xem chừng Cổ gia khó mà sống ở Trung Châu được nữa.
Trong mắt Nhân Hoàng Tất gia hiện ra vẻ phẫn nộ khó mà che giấu, Vương tộc hắn đắc tội không nổi, nhưng một gia tộc ngũ phẩm cỏn con, chỉ bằng mấy tên võ giả Quân Hầu Cảnh mà cũng dám khiêu hấn hắn? Hắn đã nói mua Bồ Đề Quả là vì cứu người, đứa này còn dám cố ý gây sự?
- Ồ?
Rất nhiều thần niệm quét tới trong nhã các, thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly. Nhìn cung cách ăn mặc, Bàn Nhược rõ ràng là ni cô, hẳn là người của Đại Phật Tự, tại sao người của Đại Phật Tự lại ở trong nhã các của Lục Ly? Trong này chẳng lẽ còn có âm mưu nào khác?
Nhất thời, đủ loại suy đoán ngờ vực lan truyền, như ao nước đọng bị cuồng phong thổi lên, không cách nào bình tĩnh lại được.
Hiện trường huyên náo suốt tận nửa nén hương, bởi vì chỉ còn lại hai loại linh quả, cách trời tối còn đến một canh giờ, Tru Tà cũng không vội, càng không có ý thúc giục Nhân Hoàng Tất gia tăng giá.
Đám người Tru Tà rõ ràng thấy được Bàn Nhược ở bên cạnh Lục Ly, lại đều đều mà không thấy, người Đại Phật Tự không quản Bàn Nhược, điều này khiến Lục Ly không khỏi hơi có chút nghi hoặc.
Theo lý mà nói địa vị Bàn Nhược ở Đại Phật Tự hẳn phải rất cao, vì sao ở bên một người xa lạ mà không ai để ý tới? Chẳng lẽ bọn hắn không sợ Lục Ly tổn hại Bàn Nhược?
Nhân Hoàng Tất gia hung hăng trừng nhìn Cổ Mẫn, tựa hồ muốn hắn phải từ bỏ. Cổ Mẫn là phượng nộ của Lục Linh, hết thảy đều nghe theo lệnh từ Lục Ly, lúc này há lại sẽ có cố kỵ?
Nhân Hoàng Tất gia trầm tư một lát, sau đó nói:
- Tru Tà đại sư, ta hoài nghi người này không có đủ mười một ức Tử Huyền Tinh, ta yêu cầu các ngươi phái người giám định.
Đây là điều rất bình thường, hội đấu giá nào cũng sẽ có. Nếu là Dạ Lạc, dù có hô ra năm mươi ức, những người khác đều sẽ không hoài nghi, dám chắc Dạ Lạc nhất định có thể móc ra năm mươi ức.
Nhưng Cổ Mẫn thì khác, Cổ gia quá nhỏ, gia tộc ngũ phẩm làm sao có thể cầm ra được nhiều Huyền Tinh đến vậy? Rất nhiều người cũng hoài nghi, sợ Cổ Mẫn cố ý làm bậy.
Tru Tà nhìn xuống một tên hòa thượng lông mày trắng ở dưới đài, hòa thượng lông mày trắng đi tới chỗ Cổ Mẫn, Cổ Mẫn liền dẫn hắn tiến vào nhã các.
Lục Ly đặt hai chiếc Không Gian Giới Chỉ sớm được chuẩn bị sẵn lên bàn, hòa thượng lông mày trắng kia cầm lên, thần niệm quét qua, sau đó đi ra nói:
- Lần kêu giá này hữu hiệu.
Hoa!
Mặt nam lần nữa rộ lên tiếng ồn ào, xem ra lần này Cổ gia đã triệt để nổi danh. Chí ít một gia tộc ngũ phẩm cỏn con lại có được nhiều Tử Huyền Tinh như vậy, còn dám khiêu hấn với một gia tộc thất phẩm, đây chính là tin động trời.
Tròng mắt Nhân Hoàng Tất gia thoáng lấp lánh, rất nhanh liền cắn răng nói:
- Ta lại thêm một ngàn vạn!
Lần này đến lượt Lục Ly hoài nghi, gia tộc thất phẩm quả thực rất giàu có, nếu gia tộc như thế tồn tại suốt mấy ngàn năm, mười mấy ức Tử Huyền Tinh không phải là không có.
Nhưng lúc trước Nhân Hoàng Tất gia hô lên bốn năm ức Tử Huyền Tinh đã cảm thấy có chút miễn cưỡng, giờ đây làm sao còn có thể hô giá cao như vậy.
Song Lục Ly vẫn không để người Đại Phật Tự lập tức đi kiểm tra, mà quay sang nhìn Cổ Mẫn một cái, Cổ Mẫn đi ra, không chút do dự tiếp tục kêu giá:
- Mười hai ức!
Lần này Nhân Hoàng Tất gia cũng không ngập ngừng, lập tức đáp trả:
- Tiếp tục thêm một ngàn vạn!
Cổ Mẫn quay đầu, Lục Ly khẽ gật đầu, Cổ Mẫn lại kêu:
- Mười bốn ức!
Lúc này trên người Lục Ly có mười sáu ức, nếu người Tất gia đã muốn chết gánh đến cùng, hắn không còn lựa chọn nào khác, cũng phải liều, trước hét mười sáu ức rồi tính.
Trước nay Lục Ly luôn không quá coi trọng Huyền Tinh, với hắn đó là vật ngoài thân, tính mạng Bạch Thu Tuyết mới là điều quan trọng nhất. Dù có bắt hắn cầm toàn bộ tài phú đi đổi, mí mắt hắn cũng sẽ không nháy lấy một lần.
Bởi thế hắn tuyệt đối không sợ kêu giá, hắn muốn khiến cho Nhân Hoàng Tất gia, khiến đối phương không dám tiếp tục kêu, hoặc là không có nhiều Huyền Tinh như vậy để tiếp tục kêu.
- Mười lăm ức!
Nhân Hoàng Tất gia tựa hồ bị chọc giận, thình lình đứng bật dậy, phẫn nộ quát:
- Ta ra mười lắm ức!