-
Chương 926-930
Chương 926 Địa cung
Chương 926: Địa cung
Tự nhiên Hồ Lang biết bên trong mảnh lôi hải phía trước, bao hàm vô số loại áo nghĩa mạnh mẽ, đừng nói Hồ Lang, cho dù Cổ Mẫn và các trưởng lão Cổ gia cũng biết. Vấn đề là đồ vật như áo nghĩa không phải muốn cảm ngộ là có thể cảm ngộ được, đừng nói ở đây quan sát mấy ngày, cho dù ở đây mấy năm, cũng không nhất định cảm ngộ được.
Hồ Lang nhìn mấy canh giờ, nội tâm không có bất kỳ cảm ngộ nào, nên hắn không lãng phí thời gian, dứt khoát nhắm mắt ngồi xếp bằng, tiếp tục tham ngộ áo nghĩa trước kia hắn cảm ngộ được.
Đến loại cảnh giới và tuổi như hắn, sẽ hiểu một cái đạo lý, tham thì thâm.
So với đi khắp nơi tìm cơ hội cảm ngộ áo nghĩa mới, không bằng tiếp tục nghiên cứu áo nghĩa trước kia, cảm ngộ loại áo nghĩa này đến cực hạn, sau đó lại khiến loại áo nghĩa này lên cấp.
Cũng giống như không gian phong ấn của Minh Vũ, nó chính là “Thế” thăng cấp mà thành. Áo nghĩa cấp thấp có thể tiến giai biến thành áo nghĩa cao cấp, điều kiện tiên quyết là ngươi phải cảm ngộ loại áo nghĩa này đến cực hạn.
Bất tri bất giác đã đến đêm, Lục Ly nhìn cả ngày, nhưng không có bất kỳ thu hoạch gì, hắn có thể cảm thụ được bên trong lôi đình cuồng bạo kia ẩn chứa các loại áo nghĩa, pháp tắc thần kỳ, nhưng không cách nào bắt được bất kỳ đạo vận nào, quả nhiên áo nghĩa không phải là thứ muốn cảm ngộ ùa có thể cảm ngộ được...
Tiểu Bạch vẫn vui vẻ chui ra chui vào biển rộng như cũ, tự nhiên Lục Ly không thể bỏ Tiểu Bạch ở nơi này, nên chỉ có tiếp tục phụng bồi nó. Hắn định ngồi xếp bằng ở đây mấy ngày, đợi đến khi truyền tống trận sửa chữa xong lại trở về.
Thực lực Tiểu Bạch càng mạnh, đại biểu thực lực của hắn càng mạnh, mặc dù Tiểu Bạch không phải linh thú của hắn, nhưng cũng không khác biệt linh thú là mấy.
Đột nhiên nửa đêm Hồ Lang mở mắt ra, nhìn về phía đông bắc, sau khi thần niệm khóa lại một vị trưởng lão Cổ gia, hắn mới yên tâm cảnh giác, từ xa hỏi:
- Có tình huống gì sao?
Trưởng lão Cổ gia bay vụt đến, đứng ở trên chiến xa, chắp tay nói với Lục Ly và Hồ Lang:
- Trên một cái tiểu đảo bên ngoài đông bắc vạn dặm, có rất nhiều võ giả tụ tập. Mấy vị Quân Hầu cảnh Cửu U Đảo cũng ở đây, dường như phát hiện ra bảo bối gì đó?
- Bảo bối?
Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, trong lòng Lục Ly thầm nhủ một câu, trong biển rộng có thể có bảo bối gì?
Nhưng Hồ Lang lại cảm thấy hứng thú, gật đầu nói:
- Nói một chút tình huống cụ thể.
Ở phía đông bắc vạn dặm có một cái hải đảo nhỏ, vốn bị một cái tiểu gia tộc chiếm cứ. Trên vùng biển này có rất nhiều hòn đảo nhỏ, các tiểu gia tộc xuống dốc ở Trung Châu sẽ chiếm lấy một hòn đảo ở đây, sau đó khai thác lấy chút linh tài trong biển, để mọi người không đến nỗi chết đói.
Nhìn từ bên ngoài, thì các tiểu gia tộc xung quanh đều nương tựa Cửu U Đảo, nhưng thật ra Cửu U Đảo cũng không ưa thích quản thúc những tiểu gia tộc này, không có quá nhiều béo bở, cứ mặc cho bọn họ phát triển.
Hôm qua lôi bạo đánh xuống, tiểu gia tộc trên đảo kia rất thảm, lôi bạo đi ngang qua chỗ bọn họ, tiểu gia tộc có hơn một ngàn người nhưng chỉ chạy trốn được mười mấy người, còn lại đều bị lôi điện đánh chết.
Sau khi lôi bạo dời đi, mười mấy người này bi thương trở lại tiểu đảo, chuẩn bị thu dọn thi thể tộc nhân đi an táng. Thì bọn họ lại phát hiện, tiểu đảo bị bổ ra một cái khe hở to lớn, trong khe có thể thấy kim quang lờ mờ, vậy mà phát hiện ra một cái cung điện nho nhỏ dưới đất.
Phát hiện này khiến mấy chục người còn sót lại của tiểu gia tộc vô cùng phấn chấn, nếu có thể lấy được bảo vật ở bên trong mà nói. Gia tộc vẫn có thể nhanh chóng quật khởi. Thê tử chết rồi có thể cưới người mới, con chết rồi có thể sinh lại, chỉ cần có được lượng lớn tài phú, là gia tộc sẽ nhanh chóng quật khởi.
Nhưng...
Mười mấy người trong số bọn họ đi xuống, lại chết toàn bộ rồi. Người mạnh nhất trong tiểu gia tộc này là Mệnh Luân cảnh, tự nhiên không dám tiếp tục mạo hiểm, chỉ có thể cầu viện các thế lực xung quanh, hi vọng cùng nhau tầm bảo. Lại không nghĩ rằng tin tức truyền ra ngoài, khiến tất cả cường giả ở xung quanh đều chạy tới...
- Cung điện dưới đất?
Lục Ly và Hồ Lang đều có một chút hứng thú, Thần Châu đại địa cường giả như mây, có rất nhiều cường giả ưa thích cô độc, bởi vì bọn họ cảm thấy gia tộc, thân tình và trần thế sẽ ảnh hưởng tới đạo tâm của bọn họ.
Cho nên lúc những cường giả này chết đi, bởi vì không có hậu nhân, thường thường ưa thích tìm kiếm một nơi kín đáo, kiến tạo một cái cung điện, mang tất cả bảo vật suốt đời mình lấy được giấu ở bên trong. Nếu như người nào hữu duyên, sẽ có được bảo tàng của hắn.
Nghe trưởng lão Cổ gia giải thích xong, Hồ Lang rục rịch, nhưng Lục Ly vẫn có một ít băn khoăn, nói như thế nào xung quanh cũng đều là phạm vi thế lực Cửu U Đảo, bọn họ đi qua tranh đoạt bảo vật, sẽ làm những thế lực dưới trướng Đại Phật Tự sinh lòng bất mãn. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng quan hệ với Đại Phật Tự, hắn lại không thiếu bảo vật, ngay cả bán thần khí cũng có.
- Quên đi.
Lục Ly trầm ngâm chốc lát, thấy trưởng lão Cổ gia nóng lòng muốn thử, khoát tay áo nói ra:
- Các ngươi đi qua xem một chút là được, nhưng không nên đi tranh đoạt bảo vật. Nếu như cần hỗ trợ các ngươi có thể giúp đỡ chút, vị đảo chủ kia biết thân phận của ta, các ngươi hỗ trợ, hắn có được bảo vật nhất định sẽ phân một ít cho các ngươi.
- Được!
Trưởng lão Cổ gia hưng phấn rời đi, hắn nhất định phải tới đây xin chỉ thị của Lục Ly, nếu như Lục Ly không đồng ý cho bọn họ đi qua, làm sao bọn họ dám đi.
Hồ Lang nghĩ một lát, cũng không quá để ý. Hắn là Nhân Hoàng, sơn chủ Thiên Lang Sơn, chướng mắt bảo vật phổ thông, trừ phi bên trong có bán thần khí. Nhưng chuyện này cơ bản là không thể nào, những bán thần khí đã biết đến ở Thần Châu đại địa đều ở trong tay các siêu cấp gia tộc.
Tiểu Bạch còn đang chui ra chui vào trong biển sâu, Lục Ly nhìn một hồi rồi lại tiếp tục ngồi xếp bằng, Hồ Lang cũng không để ý tới, ngồi xếp bằng theo.
Chương 927 Địa cung
Thời điểm trời sắp sáng, nơi xa vang lên một tiếng xé gió, đánh thức Lục Ly và Hồ Lang. Hai người mở mắt, thấy một vị trưởng lão Cổ gia toàn thân là máu chạy nhanh đến, thất thời cảm thấy không ổn.
- Đã xảy ra chuyện!
Từ xa trưởng lão Cổ gia đã kêu to:
- Bên trong địa cung có khôi lỗi thú và cấm chế lợi hại thủ hộ, tam công tử và các trưởng lão còn lại đều bị vây ở bên trong, xin Ly thiếu và Hồ đại nhân nhanh tới hỗ trợ.
- Khôi lỗi thú, đây là thượng cổ kỳ thuật mà!
Trong mắt Hồ Lang hiện lên một chút ngưng trọng, chẳng lẽ bên trong địa cung an táng một vị tuyệt thế cường giả viễn cổ? Nếu không làm sao có khôi lỗi thú trấn thủ lăng mộ?
- Tiểu Bạch, trở lại!
Lục Ly hét lớn một tiếng với Tiểu Bạch, đáng tiếc tiếng sấm rền quá to, Tiểu Bạch giống như không nghe được, hoàn toàn không để ý đến Lục Ly.
Lục Ly hét to mấy tiếng, Tiểu Bạch vẫn không có nghe được, Lục Ly chỉ có thể bất đắc dĩ để vị trưởng lão này ở lại, ngộ nhỡ Tiểu Bạch không tìm được hắn chạy loạn thì phiền toái.
- Đi!
Hồ Lang là Nhân Hoàng trung kỳ, thực lực bản thân Lục Ly cũng không kém, lần này Cổ gia lập công, tự nhiên không thể trơ mắt nhìn đám người Cổ Mẫn chết. Lục Ly và Hồ Lang một người phóng thích Mệnh Luân, một người phóng thích bản mạng châu, khiến tốc độ đạt tới cực hạn, phóng về hướng đông bắc.
Lấy tốc độ của hai người khoảng cách vạn dặm, chỉ tốn thời gian một nén nhang mà thôi. Còn chưa tới gần đã có thể thấy trong một tòa hải đảo nhỏ có ánh sáng xung thiên, và huyền khí dao động rất rõ ràng.
- Hưu hưu hưu...
Sau khi một vài tiểu gia tộc trên hải đảo xung quanh và quân đoàn hải tặc nhận được tin tức đều chạy tới bên này. Thế nhưng bên ngoài đảo đã bị quân đội Cửu U Đảo bao vây rồi, người bình thường không cho phép đi vào.
Cho nên lúc này trên dưới hải đảo và trong các hoang đảo bên cạnh đều ẩn núp rất nhiều võ giả. Bọn họ đều là võ giả những thế lực gần đây, nhưng không dám vọt vào địa cung đoạt bảo.
Trừ phi có cường giả có năng lực chém giết người Cửu U Đảo, không để lộ ra bất cứ tin tức gì, nếu không ai dám làm xằng làm bậy, ngày sau sẽ bị thế lực lớn dưới trướng Đại Phật Tự truy sát.
- Hai vị, nơi đây đã bị giới nghiêm rồi, đảo chủ Cửu U Đảo chúng ta có lệnh, bất kể là ai cũng không được đi vào!
Lục Ly và Hồ Lang bị cản lại, thế nhưng khí tức Nhân Hoàng mạnh mẽ của Hồ Lang, khiến mười mấy người cản đường phía trước bị áp lực rất lớn, nói chuyện khách khí hơn rất nhiều.
Lục Ly chắp tay nói:
- Ta là Lục Ly, ngươi đi bẩm báo đảo chủ nhà ngươi, hắn sẽ cho ta đi vào, ta có mấy thuộc hạ vẫn còn ở trong đấy.
- Vậy sao? Hoá ra là Lục công tử, mời hai vị vào!
Lục Ly vừa báo tên, đám quân sĩ này lập tức không dám ngăn trở, vẻ mặt trở nên vô cùng cung kính. Hồ Lang cười cười với Lục Ly, giống như đang nói hiện tại danh tiếng của Lục Ly thật to, không người nào không biết.
Lục Ly không có tâm tư nói đùa với Hồ Lang, bay vụt vào trong đảo, dùng thần niệm quét nhìn một phen, vừa nhìn thấy cảnh tượng liền giật mình. Khắp nơi trong đảo đều là thi thể nám đen, có lẽ là thành viên gia tộc bị lôi bạo tàn phá.
Trong đảo nứt ra một khe sâu khổng lồ, nhất định là kim quang từ trong khe sâu phát ra, Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét xuống phía dưới, nhưng không dò xét được tới đáy, xem ra vết nứt này vô cùng sâu.
Đảo chủ Cửu U Đảo mang theo một nhóm người đứng ở bên cạnh vết nứt, thấy Lục Ly bay tới, cung kính hành lễ nói:
- Lục công tử khoẻ, lão hủ là Vệ Nguyên, tộc trưởng nhà ta là Vệ Thiên Địch!
Lục Ly căn bản không biết ai là Vệ Thiên Địch, thế nhưng biết Cửu U Đảo là của Vệ gia, Vệ gia là một cái thất phẩm gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự.
Hắn hơi gật đầu, hỏi:
- Tình huống phía dưới thế nào?
Vệ Nguyên là một tiểu lão đầu, thực lực Quân Hầu cảnh đỉnh phong, hắn cau mày nhìn xuống phía dưới nói:
- Cái địa cung phía dưới không lớn, trong ngoài chỉ có hai điện, nhưng ngoại điện vô cùng nguy hiểm. Lúc đầu ta phái xuống mấy trăm người, đã có hơn phân nửa bị giết.
- Vừa rồi chúng ta cùng đám người Cổ gia đi xuống, nhưng cũng không địch nổi khôi lỗi thú bên trong, ta cùng Tứ trưởng lão Cổ gia và ba người khác trốn ra được, những người còn lại vẫn bị vây ở bên trong. Bên trong có hai con khôi lỗi thú, lực phòng ngự quá kinh khủng, lấy chiến lực của ta không cách nào hủy diệt. Lục công tử, xin phiền vị đại nhân này hỗ trợ xuất thủ, nếu như có thể đào được bảo vật, mỗi người chúng ta một nửa, được không?
Vệ gia rất mạnh, ở dưới trướng Đại Phật Tự coi như là thất phẩm gia tộc xếp hạng trước ba, cường giả Vệ gia như mây, ngay cả Địa Tiên cũng có.
Thế nhưng Vệ gia cũng không khống chế được đại cuộc, Vệ gia không hề chiếm ưu thế ở đây. Xung quanh có nhiều võ giả ẩn nấp như vậy, khả năng tin tức đã sớm ngoài truyền ra ngoài, nói không chừng rất nhanh sẽ có cường giả chạy tới, có lẽ không có cường giả Vệ gia đến giúp, bảo vật sẽ bị cướp đoạt.
Cho nên Vệ Nguyên đưa ra điều kiện một nửa bảo vật, nhất định là hi vọng Hồ Lang toàn lực ứng phó, lập tức đánh hạ địa cung, đoạt lấy bảo vật bên trong.
Đương nhiên vì thân phận Lục Ly cao quý, hắn cũng có ý lấy lòng. Hắn không biết tình huống cụ thể, nhưng hắn nghe nói, lão chủ trì Đại Phật Tự đã gặp Lục Ly.
Đây chính là một tín hiệu vô cùng rõ ràng, cho dù Khương Vô Ngã tới cũng không thể nhìn thấy vị lão chủ trì sống mấy ngàn năm kia.
Nếu lão chịu gặp Lục Ly, như vậy đã nói rõ sau này Lục Ly chính là khách nhân tôn quý nhất của Đại Phật Tự, làm sao Vệ Nguyên có thể không nịnh bợ Lục Ly?
- Đi!
Lục Ly không thèm để ý có bảo vật hay không, hắn chỉ quan tâm đám người Cổ Mẫn, hắn vung tay lên mang theo Hồ Lang gào thét đi vào bên trong vết nứt.
Chuyện này doạ cho Vệ Nguyên ngơ người, mặc dù thân phận tôn quý Lục Ly, nhưng thực lực cũng chỉ có Bất Diệt cảnh đỉnh phong, hắn đi xuống không phải là muốn chết sao?
Chương 928 Khôi lỗi thú
- Vệ Như, ngươi chịu trách nhiệm ở đây, nếu có cường giả mạnh mẽ xông tới, lập tức cho ta biết!
Vệ Nguyên chỉ có thể dặn dò một tên Bất Diệt cảnh khác, sau đó mang theo hai vị Quân Hầu cảnh lao xuống như mũi tên nhọn, đuổi theo Lục Ly và Hồ Lang.
Quả thực cái khe này rất sâu, hai người Lục Ly phi hành xuống mấy ngàn trượng nhưng vẫn chưa tới đáy, thần niệm hai người đã có thể dò xét đến phần đáy rồi. Bọn họ dò xét được một cái lối đi tản ra ánh sáng hoàng kim, có lẽ là cửa vào đi thông đến địa cung.
- Vết nứt sâu như vậy, làm sao lôi điện có khả năng đánh ra được?
Lục Ly có một chút nghi hoặc, cho dù lôi điện có thể đánh nổ tung tiểu đảo, nhiều nhất cũng chỉ nổ ra một cái khe sâu mấy chục trượng thôi chứ? Làm sao có thể bổ ra vết nứt mấy ngàn trượng?
Thế nhưng phía trước đã có người tiến vào rồi, Lục Ly cũng không có quá lo lắng, cùng Hồ Lang xông vào trong thông đạo, trước mắt chợt có ánh sáng lóe lên, sau đó hắn liền xuất hiện trong một tòa đại điện to lớn.
Toà đại điện này rộng ít nhất vạn trượng, toàn bộ kim quang lấp lánh, bốn phía có những cây cột phải mấy người mới có thể ôm hết. Trên cột điêu khắc núi hoang trùng điệp, quái thú độc trùng, phía trên còn có chữ cổ, tất cả đều nói rõ cái cung điện dưới đất này tồn tại rất lâu rồi.
- Ầm ầm ầm...
Hai người chỉ nhìn qua một chút, ánh mắt lập tức khóa chặt hai con quái thú đang phi nhanh ở nơi xa và đám người kinh hoàng chạy trốn ở bốn phía.
Trong đại điện có rất nhiều thi thể, toàn bộ huyết nhục mơ hồ, thê thảm không nỡ nhìn, nhiều người trong đó mặc chiến giáp Vệ gia, chắc là nhóm người đầu tiên đi vào bị quái thú giết chết.
- Ly thiếu, Hồ đại nhân!
Cổ Mẫn và hai vị trưởng lão Cổ gia thấy Lục Ly, Hồ Lang đi tới thì nhất thời vui vẻ, mấy chục người trong đại điện thấy một vị Nhân Hoàng đi vào, thì đều lộ ra niềm vui tuyệt xử phùng sinh. Có hai người đang bị quái thú truy sát, luôn miệng kêu to:
- Đại nhân cứu giúp chúng ta với.
- Hưu...
Hồ Lang không chần chờ, trong tay lập tức xuất hiện một thanh cự phủ, thân thể chợt lóe lên. Lục Ly không có mạo muội động thủ, ánh mắt khóa chặt hai con quái thú hình thù kỳ quái kia.
Hình thể hai con quái thú kia không quá to lớn, không ngờ lại đứng thẳng như con người, trên lưng vác một cái mai rùa to lớn, cảm giác thân thể giống như đúc từ kim loại đặc thù mà thành. Toàn thân đều có hoa văn phong cách cổ xưa, trên mặt cũng có ngũ quan, nhưng căn bản không có động đậy, khô cứng giống như pho tượng, con ngươi cũng không chuyển động.
Kỳ lạ chính là, hành động của bọn nó không có bị hạn chế, đi lại như gió, không chậm hơn Quân Hầu cảnh đỉnh phong. Vũ khí của bọn nó là hai cái liệm chùy, trên thân chùy có gai nhọn hoắt, cho nên những võ giả bị giết chết kia mới không toàn thây, thê thảm không nỡ nhìn.
- Oanh...
Trong không trung có một đạo bạch quang lóe lên, Vệ Nguyên và hai vị Quân Hầu cảnh xuất hiện, sau khi thấy Lục Ly, Vệ Nguyên lập tức gầm lên:
- Lối ra ở bên kia, Lục công tử mau đi đi, ta giúp ngươi chống đỡ khôi lỗi thú.
Vệ Nguyên chỉ vào một cái một hắc động nhỏ ở trong góc, Lục Ly phát hiện có một con khôi lỗi thú đang canh gác ở gần đó, không có đi quá xa, giống như là đang bảo vệ lối ra?
- Khôi lỗi thú có linh hồn sao?
Lục Ly có một chút nghi hoặc, thoạt nhìn chúng nó giống như là vật chết, không có dấu vết sinh mệnh dao động, cảm giác như dùng một đống kim loại kỳ lạ luyện chế mà thành.
- Có!
Vệ Nguyên trả lời, khiến Lục Ly kinh ngạc không ngớt, Vệ Nguyên giải thích:
- Dựa theo lịch sử ghi lại, bên trong khôi lỗi thú phong ấn hồn phách Huyền Thú cường đại, cho nên bọn nó có thể nghe theo mệnh lệnh chủ nhân. Có lẽ con khôi lỗi thú kia được chủ nhân địa cung mệnh lệnh trấn thủ lối ra, vừa rồi chúng ta cũng phải liều mạng mới thoát ra được.
- Không cần phải gấp gáp đi ra ngoài, nếu con khôi lỗi thú này không rời đi quá xa, Hồ Lang có thể dễ dàng ứng phó một con, bây giờ chúng ta rất an toàn!
Lục Ly khoát tay áo, Vệ Nguyên cảm thấy cũng có lý, nên yên tâm xuống. Thân phận Lục Ly tôn quý, hắn cũng không dám để Lục Ly xảy ra chuyện gì, nếu không hắn có thể bị Đại Phật Tự đánh chết.
- Hưu...
Những người còn sống sót, đều tụ tập ở chỗ Lục Ly, rất nhiều người bị thương, có một người bị nát bấy một chân, nhìn thấy mà giật mình.
- Oanh!
Hồ Lang chiến đấu cùng một con khôi lỗi thú, Lục Ly quan sát mấy lần, sắc mặt khẽ biến. Bởi vì Hồ Lang chém ra một phủ, vậy mà con khôi lỗi thú kia chỉ bị nện ra mấy trượng, sau đó lại bò dậy tiếp tục công kích Hồ Lang, trên người không có bất kỳ vết thương nào...
- Ai!
Vệ Nguyên nhìn thoáng qua, có một chút ủ rũ, suy nghĩ gì đó rồi nói:
- Khôi lỗi thú do một cái chủng tộc đặc thù thời viễn cổ chế tạo ra, nghe nói dùng thiên ngoại vẫn thạch luyện chế, trừ phi có được lực công kích cường đại của Nhân Hoàng hoặc là Địa Tiên, nếu không căn bản không cách nào phá hoại. Khôi lỗi thú đã từng mang đến thương tổn vô cùng to lớn cho nhân loại, cũng may về sau cái chủng tộc viễn cổ kia bị huỷ diệt, khôi lỗi thú cũng bị hủy diệt theo, bí pháp luyện chế khôi lỗi thú biến mất, không nghĩ rằng cái địa cung này lại có hai con?
- Rầm rầm rầm...
Hồ Lang không tin vào ma quỷ, vận dụng áo nghĩa, liên tục công kích hơn mười lần, mỗi lần đều đánh bay khôi lỗi thú, nhưng vẫn không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì cho khôi lỗi thú như cũ.
Lục Ly không động tới, luôn luôn dụng thần niệm dò xét khôi lỗi thú, đáng tiếc bên trong khôi lỗi thú dường như có cấm chế mạnh mẽ, cho nên khi thần niệm dò xét vào, chỉ thấy bên trong là một mảnh mơ hồ, không dò xét được cái gì.
- Hồ Lang, giữ chân khôi lỗi thú!
Sau khi dò xét trong chốc lát, Lục Ly quyết định thử một lần, long đế thần binh xuất hiện trong tay của hắn, cưỡi Mệnh Luân bắt đầu phân thân, không quan tâm Vệ Nguyên kinh hoàng kêu to, khống chế mười mấy phân thân hóa thành Lưu Tinh bay đến chỗ khôi lỗi thú.
Chương 929 Bí thuật thượng cổ
- Được!
Hồ Lang biết lực công kích của Lục Ly rất hung tàn, đã từng dùng một chiêu suýt chút nữa đánh chết Long Dương cư sĩ. Thân hình hắn lấp lánh, vây quanh khôi lỗi thú, dẫn dắt lực chú ý của khôi lỗi thú.
- Grào...
Lục Ly khống chế mấy cái phân thân nhích tới gần khôi lỗi thú, khôi lỗi thú lập tức vung liệm chùy đánh tan từng cái phân thân. Lục Ly thấy vậy không còn kiêng kỵ nữa, tìm được một cái cơ hội, vung long đế thần binh liên tục nện xuống đầu khôi lỗi thú.
Hai mươi bảy làn sóng chấn động mãnh liệt đánh vào, đôi mắt Hồ Lang trở nên vô cùng nóng bỏng, chờ đợi khôi lỗi thú ầm ầm ngã xuống đất.
Nhưng mà...
Thân thể khôi lỗi thú không có đung đưa, thậm chí không có bất kỳ cảm giác bị công kích nào, nó vung liệm chùy ném về phía Lục Ly, tốc độ cực nhanh. Lục Ly vừa mới tấn công xong nên không có biện pháp né tránh, bị liệm chùy nện bay ra ngoài, lúc người ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi...
- Lục công tử!
- Ly thiếu!
Vệ Nguyên và đám người Cổ Mẫn cực kỳ hoảng sợ, nếu như Lục Ly xảy ra chuyện, hai người cũng xong đời.
Sắc mặt các trưởng lão Cổ gia cũng không tốt, hiện tại Cổ gia đã nương tựa vào Vân Vũ đế quốc, Lục Ly chết rồi Cổ gia có thể sống tốt sao?
Hồ Lang sợ tới mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán, hắn không có lựa chọn đi cứu Lục Ly, mà cầm cự phủ đột nhiên ném về phía khôi lỗi thú, nện bay khôi lỗi thú đang muốn một búa đánh chết Lục Ly.
- Ta không sao...
Lục Ly lộn một vòng trên mặt đất rồi lại đứng lên, toàn bộ y bào phía sau lưng hắn vỡ vụn, vai trái có một miếng thịt bị cạo xuống, máu tươi trong miệng vẫn còn tuôn ra, nhưng không có bị thương quá nặng. Bởi vì hắn mặc nhuyễn giáp Thánh giai, hộc máu là vì bị lực lượng cường đại chấn tổn thương nội tạng mà thôi.
- Đám khôi lỗi thú này quá tà môn rồi!
Hắn đứng dậy lau máu tươi trên miệng, lấy ra một viên đan dược nuốt vào, trong con ngươi đầy vẻ nghi hoặc.
Vệ Nguyên nói khôi lỗi thú có linh hồn, có tàn hồn Huyền Thú cường đại bị phong ấn ở bên trong, từ linh trí khôi lỗi thú biểu hiện ra, Lục Ly cảm thấy quả thực nó có linh hồn.
Nhưng vừa rồi hắn dùng dao động khủng bố chấn động vào, lại không tìm được bất kỳ linh hồn nào tồn tại trong đầu khôi lỗi thú. Trong đầu khôi lỗi thú toàn là kim loại kỳ lạ, đây chính là một cái đầu sắt, không có linh hồn tồn tại.
- Chẳng lẽ linh hồn giấu ở chỗ khác?
Đôi mắt Lục Ly hơi phát sáng, ánh mắt khóa chặt cái mai rùa đen sau lưng khôi lỗi thú, hắn trầm tư chốc lát rồi nói với Hồ Lang:
- Hồ Lang, đợi lát nữa chúng ta phối hợp, sau khi ta tấn công, ngươi lập tức nện bay khôi lỗi thú.
Hồ Lang dùng thần niệm quét tới, sau khi xác định Lục Ly không có gì đáng ngại thì gật đầu. Đám người Vệ Nguyên muốn nói gì, nhưng thân thể Lục Ly lại bay lên lần nữa, biến ảo thành mười mấy phân thân.
- Hưu...
Long đế thần binh vạch phá trường không, tầng tầng lớp lớp đập vào mai rùa đen phía sau lưng khôi lỗi thú. Tâm niệm Lục Ly đi theo lực lượng sóng chấn động và sóng chấn động linh hồn, dùng tâm cảm ứng xem bên trong có linh hồn gì đó tồn tại hay không.
- Quả nhiên có!
Nội tâm Lục Ly hơi động, hắn dựa theo sóng chấn động khẽ lướt qua bên trong, cảm ứng được một loại đồ vật kỳ lạ.
- Oanh!
Hắn lập tức lực khống chế lực lượng sóng chấn động tấn công mãnh liệt đoàn đồ vật kỳ lạ kia, sau đó sóng chấn động linh hồn cũng đi theo vào, tấn công đoàn năng lượng kỳ lạ này.
- Oanh...
Lục Ly vừa công kích xong, Hồ Lang cũng công kích tới, một búa đánh bay khôi lỗi thú. Ánh mắt Lục Ly lập tức quét tới, tầm mắt mọi người cũng khóa chặt con khôi lỗi thú này.
- Được rồi!
Thấy khôi lỗi thú ngã trên mặt đất không nhúc nhích như một đống sắt vụn, ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên, Vệ Nguyên hưng phấn hét lớn.
Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét qua, sau đó Lục Ly còn khống chế mấy cái phân thân bay qua, xác định khôi lỗi thú bất động, hai người mới như trút được gánh nặng.
- Ly thiếu, lợi hại!
Hồ Lang giơ ngón tay cái lên, vừa rồi hắn đã xác định lấy lực công kích của mình không cách nào hủy diệt khôi lỗi thú, vậy mà Lục Ly lại có thể ung dung hủy hoại, điều này làm cho hắn không thể không bái phục.
- Oanh...
Lục Ly bay đến, thu khôi lỗi thú vào trong không gian giới, đây chính là chiến lợi phẩm của hắn. Ánh mắt của hắn chuyển sang con khôi lỗi thú ở lối ra, gật đầu nói với Hồ Lang:
- Diệt nốt con kia thôi.
- Hưu...
Lục Ly và Hồ Lang bay đi, Hồ Lang kiềm chế khôi lỗi thú, Lục Ly đánh lén tấn công, sau một vòng tấn công, thú hồn bên trong con khôi lỗi thú này cũng bị nhẹ nhàng đánh tan.
Thú hồn bên trong bị đánh tan, dĩ nhiên khôi lỗi thú không thể động được. Không có thú hồn khống chế, nó chính là vật chết, làm sao có thể tự mình hoạt động chứ?
- Lục công tử lợi hại!
Vệ Nguyên kích động đi tới, những người còn lại cũng dồn dập vây quanh cảm kích bái tạ, nếu như Lục Ly và Hồ Lang không vào, số người có thể chạy thoát tuyệt đối không cao hơn năm người.
- Các ngươi đi ra ngoài trước đi, chúng ta đi dò xét bên trong điện.
Nếu đã tiến vào, làm sao Lục Ly dễ dàng thối lui. Vệ Nguyên nói lấy được bảo vật mỗi người một nửa, hắn cũng không phải là thánh nhân, nơi này chính là phần mộ một vị cường giả viễn cổ.
Trên vách tường phía đông có một cánh cửa đen nhánh, một nhóm người nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại Hồ Lang, Lục Ly, Vệ Nguyên và ba tên Quân Hầu cảnh hắn mang theo, Hồ Lang giơ cự phủ lên liên tục bổ vào cánh cửa.
- Phanh...
Cánh cửa phát ra âm thanh nặng nề, phía trên có ánh sáng màu đen lưu chuyển, mơ hồ có chữ cổ lấp lánh. Trong cánh cửa có cấm chế cường đại, dựa vào man lực mà nói... Rất khó phá mở.
Vừa rồi có khôi lỗi thú truy sát, không ai nghĩ đến chuyện tiến vào bên trong điện, lúc này tất cả mọi người mở ra thần niệm, tìm kiếm cơ quan.
- Tìm được rồi, vận khí không tệ, ta đã từng thấy cái cổ trận này!
Chỉ qua thời gian một nén nhang, hai mắt Hồ Lang liền sáng lên, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm đồ án trên cửa, cười hắc hắc, liên tục đánh ra mấy đạo huyền lực, không ngừng oanh vào phù điêu cự thú trên cửa.
Chương 930 Mai phục
Mai phục
Đám người Vệ Nguyên xem không hiểu, Lục Ly cũng không hiểu, sau khi Hồ Lang đánh ra hai mươi bảy đạo huyền lực thì ngừng lại, vậy mà một lát sau cánh cửa lại vô thanh vô tức mở ra.
Mọi người nhất thời vui vẻ, hai người phía sau Vệ Nguyên muốn xông đi vào theo bản năng, nhưng lại bị Vệ Nguyên ngăn cản. Vệ Nguyên cười nói:
- Hay là... Hồ đại nhân và Lục công tử đi vào trước đi? Một lát nữa chúng ta lại đi vào?
Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, nghĩ thầm tên Vệ Nguyên này thật biết trên dưới. Để hai người đi vào ý tứ rất rõ ràng, bên trong có thứ tốt để cho Lục Ly, Hồ Lang cầm trước đã, bọn họ đi vào chậm một chút rồi lại chia.
Hai người phía sau Vệ Nguyên lặng lẽ bĩu môi, giống như có chút bất mãn với quyết định của Vệ Nguyên. Có điều Lục Ly không chiếm cái lợi ích này, nhún vai nói:
- Cùng nhau đi vào đi, các ngươi đi theo phía sau chúng ta.
Mặc dù bên trong không có khí tức sinh mệnh truyền đến, cũng không có cảm giác nguy hiểm, nhưng mọi người vẫn rất cẩn thận, Lục Ly còn phân ra mấy cái phân thân đi vào trước thử dò xét, Hồ Lang dùng thần niệm quét nhìn xung quanh.
Bước vào bên trong điện, tinh thần mọi người đồng thời chấn động, bên trong rất nhỏ, ở chính giữa đặt một cái quan tài màu hoàng kim, phía trước quan tài bày biện một cái bàn, phía trên đặt ba cái không gian giới phong cách cổ xưa!
Trừ những thứ này ra, bên trong không có bất kỳ vật gì, điều này nói rõ tất cả bảo vật đều ở bên trong ba cái không gian giới này.
Trong mắt hai người Vệ gia nhất thời lộ ra vẻ tham lam, bọn họ thầm nghĩ trong lòng, xung quanh đây đều là địa bàn Cửu U Đảo, phát hiện bảo vật tự nhiên thuộc về Vệ gia.
Vệ Nguyên không động tới, mỉm cười nói:
- Lục công tử xem trong ba cái giới chỉ có gì?
Lục Ly không khách khí, cùng Hồ Lang đi tới, phân biệt cầm lấy một cái không gian giới, dùng thần niệm quét vào.
- Bí thuật?
Bên trong không gian giới Lục Ly cầm chỉ có một quyển da thú phong cách cổ xưa, phía trên viết chi chít chữ cổ. Thần niệm Lục Ly dừng ở trên những chữ cổ kia, rất nhanh linh hồn chấn động kịch liệt, bởi vì trên sách cổ viết... Khôi Lỗi Thú Luyện Chế Thuật.
Khôi lỗi thú cường đại như nào, vừa rồi Lục Ly đã tự mình thể nghiệm qua rồi, nếu như hắn không có Toái Hồn Bí Thuật, đoán chừng Nhân Hoàng cũng không thể hủy diệt nó?
Nội tâm của hắn hết sức kích động, nhưng mặt ngoài lại như không có chuyện gì xảy ra, bên cạnh Hồ Lang đặt không gian giới xuống, nói:
- Nơi này có một cái thú trảo! Dường như là thú hoàng chi trảo.
Đám người Vệ Nguyên vây quanh tới, Hồ Lang liền đưa không gian giới cho Vệ Nguyên, hắn lại cầm lấy một cái giới chỉ khác, rất nhanh đôi mắt sáng lên nói:
- Cái này có rất nhiều bảo vật, huyền khí Thánh giai, linh tài, linh đan, ừm... giá trị tầm mười mấy triệu Tử Huyền Tinh.
- Mười mấy triệu?
Ánh mắt tham lam của hai người Vệ gia lập tức khóa chặt giới chỉ trong tay Hồ Lang, ngay cả hô hấp của Vệ Nguyên có một chút dồn dập, mười mấy triệu Tử Huyền Tinh, cho dù là đối với Vệ gia mà nói cũng không phải là con số nhỏ.
Đối với Lục Ly mà nói Huyền Tinh căn bản không có lực hấp dẫn, trên người hắn còn có mười tám triệu Tử Huyền Tinh đây này. Thấy vẻ mặt hai tên Quân Hầu cảnh Vệ gia như thế, tâm niệm Lục Ly hơi chuyển, nội tâm lập tức có kế hoạch.
Hắn tiện tay ném giới chỉ cho Hồ Lang nói:
- Ở đây có một quyển bí thuật, xem ra nơi đây chỉ có những bảo vật này, lần này vận khí không tệ, tự nhiên đi vào lại nhặt được một ít bảo vật.
Lục Ly nói như vậy, khiến hai người Vệ gia càng cảm thấy khó chịu. Hai người này cũng không biết rõ thân phận của Lục Ly, đôi mắt đã bị bảo vật và lòng tham che mất, nếu như không phải Hồ Lang là Nhân Hoàng cảnh, phỏng chừng hai người đã động thủ cướp đoạt.
Vệ Nguyên tương đối lý trí, hắn nghe thấy Lục Ly nói, quan sát khóe miệng Lục Ly có một nụ cười nhàn nhạt, thì lập tức đoán ra Lục Ly đang nói bóng gió, vội vàng cười nói:
- Lục công tử nói đùa, làm sao có thể là tự nhiên nhặt chứ? Nếu như không phải các ngươi xuất lực, căn bản không chiếm được những bảo vật này, nếu muốn nói nhặt thì đó là nhóm ta nhặt.
- Ha ha!
Lục Ly nhận lấy ba cái không gian giới từ trong tay Hồ Lang, dùng thần niệm quét vào trong cái không gian giới chứa mười mấy triệu linh tài kia, sau khi tra xét rõ ràng một lần, xác định đều là linh tài huyền khí thì tiện tay ném giới chỉ cho Vệ Nguyên, nói:
- Địa bàn là của các ngươi, cho dù chúng ta không giúp đỡ, Vệ gia các ngươi tùy tiện phải tới một ít Nhân Hoàng cũng có thể lấy lại. Mười mấy triệu linh tài bảo vật này không cần phân ra, ta chỉ cần cái bí thuật này và thú trảo này là được, linh tài Huyền Tinh ta không thiếu.
- Như vậy sao được?
Vừa rồi Vệ Nguyên cũng dùng thần niệm quét qua không gian giới chứa bí thuật, biết bên trong chỉ có một quyển bí thuật, thế nhưng vì cổ ngữ nên hắn không biết là bí thuật gì.
Thượng cổ bí thuật rất đáng tiền, nhưng thượng cổ bí thuật cũng rất khó cảm ngộ, hơn nữa một ít thượng cổ bí thuật chỉ thích hợp chủng tộc đặc thù tu luyện, nhân tộc căn bản không cách nào tu luyện. Cho nên nếu cầm bí thuật này đi đấu giá, đoán chừng cũng chỉ có thể bán được một hai triệu Tử Huyền Tinh.
Trong cái giới chỉ còn lại là một cái thú trảo không biết tên, thoạt nhìn rất khủng bố, khả năng bên trong còn có bổn nguyên tinh huyết, nhưng coi như là bổn nguyên tinh huyết của thú hoàng thì có thể bán được bao nhiêu Huyền Tinh?
Ban đầu nói là phân chia năm năm, nếu như Lục Ly chỉ cần bí thuật và thú trảo thì bọn họ chiếm lợi lớn rồi. Vệ Nguyên vốn muốn để Lục Ly làm chủ, lấy lòng hắn một chút, tại sao lại biến thành hắn làm chủ rồi?
- Có cái gì không được sao? À, phiền toái chuyển lời tới quý tộc trưởng, Lục mỗ sùng kính hắn đã lâu. Lần sau tới Trung Châu... hi vọng bái phỏng hắn một cái.
Lục Ly tiện tay thu hai cái không gian giới vào, thậm chí không có xem xét thú trảo là thú trảo gì. Hắn một lòng muốn nắm bắt bí thuật luyện chế khôi lỗi thú tới tay, giá trị vật này không cách nào đo lường được.
Chương 926: Địa cung
Tự nhiên Hồ Lang biết bên trong mảnh lôi hải phía trước, bao hàm vô số loại áo nghĩa mạnh mẽ, đừng nói Hồ Lang, cho dù Cổ Mẫn và các trưởng lão Cổ gia cũng biết. Vấn đề là đồ vật như áo nghĩa không phải muốn cảm ngộ là có thể cảm ngộ được, đừng nói ở đây quan sát mấy ngày, cho dù ở đây mấy năm, cũng không nhất định cảm ngộ được.
Hồ Lang nhìn mấy canh giờ, nội tâm không có bất kỳ cảm ngộ nào, nên hắn không lãng phí thời gian, dứt khoát nhắm mắt ngồi xếp bằng, tiếp tục tham ngộ áo nghĩa trước kia hắn cảm ngộ được.
Đến loại cảnh giới và tuổi như hắn, sẽ hiểu một cái đạo lý, tham thì thâm.
So với đi khắp nơi tìm cơ hội cảm ngộ áo nghĩa mới, không bằng tiếp tục nghiên cứu áo nghĩa trước kia, cảm ngộ loại áo nghĩa này đến cực hạn, sau đó lại khiến loại áo nghĩa này lên cấp.
Cũng giống như không gian phong ấn của Minh Vũ, nó chính là “Thế” thăng cấp mà thành. Áo nghĩa cấp thấp có thể tiến giai biến thành áo nghĩa cao cấp, điều kiện tiên quyết là ngươi phải cảm ngộ loại áo nghĩa này đến cực hạn.
Bất tri bất giác đã đến đêm, Lục Ly nhìn cả ngày, nhưng không có bất kỳ thu hoạch gì, hắn có thể cảm thụ được bên trong lôi đình cuồng bạo kia ẩn chứa các loại áo nghĩa, pháp tắc thần kỳ, nhưng không cách nào bắt được bất kỳ đạo vận nào, quả nhiên áo nghĩa không phải là thứ muốn cảm ngộ ùa có thể cảm ngộ được...
Tiểu Bạch vẫn vui vẻ chui ra chui vào biển rộng như cũ, tự nhiên Lục Ly không thể bỏ Tiểu Bạch ở nơi này, nên chỉ có tiếp tục phụng bồi nó. Hắn định ngồi xếp bằng ở đây mấy ngày, đợi đến khi truyền tống trận sửa chữa xong lại trở về.
Thực lực Tiểu Bạch càng mạnh, đại biểu thực lực của hắn càng mạnh, mặc dù Tiểu Bạch không phải linh thú của hắn, nhưng cũng không khác biệt linh thú là mấy.
Đột nhiên nửa đêm Hồ Lang mở mắt ra, nhìn về phía đông bắc, sau khi thần niệm khóa lại một vị trưởng lão Cổ gia, hắn mới yên tâm cảnh giác, từ xa hỏi:
- Có tình huống gì sao?
Trưởng lão Cổ gia bay vụt đến, đứng ở trên chiến xa, chắp tay nói với Lục Ly và Hồ Lang:
- Trên một cái tiểu đảo bên ngoài đông bắc vạn dặm, có rất nhiều võ giả tụ tập. Mấy vị Quân Hầu cảnh Cửu U Đảo cũng ở đây, dường như phát hiện ra bảo bối gì đó?
- Bảo bối?
Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, trong lòng Lục Ly thầm nhủ một câu, trong biển rộng có thể có bảo bối gì?
Nhưng Hồ Lang lại cảm thấy hứng thú, gật đầu nói:
- Nói một chút tình huống cụ thể.
Ở phía đông bắc vạn dặm có một cái hải đảo nhỏ, vốn bị một cái tiểu gia tộc chiếm cứ. Trên vùng biển này có rất nhiều hòn đảo nhỏ, các tiểu gia tộc xuống dốc ở Trung Châu sẽ chiếm lấy một hòn đảo ở đây, sau đó khai thác lấy chút linh tài trong biển, để mọi người không đến nỗi chết đói.
Nhìn từ bên ngoài, thì các tiểu gia tộc xung quanh đều nương tựa Cửu U Đảo, nhưng thật ra Cửu U Đảo cũng không ưa thích quản thúc những tiểu gia tộc này, không có quá nhiều béo bở, cứ mặc cho bọn họ phát triển.
Hôm qua lôi bạo đánh xuống, tiểu gia tộc trên đảo kia rất thảm, lôi bạo đi ngang qua chỗ bọn họ, tiểu gia tộc có hơn một ngàn người nhưng chỉ chạy trốn được mười mấy người, còn lại đều bị lôi điện đánh chết.
Sau khi lôi bạo dời đi, mười mấy người này bi thương trở lại tiểu đảo, chuẩn bị thu dọn thi thể tộc nhân đi an táng. Thì bọn họ lại phát hiện, tiểu đảo bị bổ ra một cái khe hở to lớn, trong khe có thể thấy kim quang lờ mờ, vậy mà phát hiện ra một cái cung điện nho nhỏ dưới đất.
Phát hiện này khiến mấy chục người còn sót lại của tiểu gia tộc vô cùng phấn chấn, nếu có thể lấy được bảo vật ở bên trong mà nói. Gia tộc vẫn có thể nhanh chóng quật khởi. Thê tử chết rồi có thể cưới người mới, con chết rồi có thể sinh lại, chỉ cần có được lượng lớn tài phú, là gia tộc sẽ nhanh chóng quật khởi.
Nhưng...
Mười mấy người trong số bọn họ đi xuống, lại chết toàn bộ rồi. Người mạnh nhất trong tiểu gia tộc này là Mệnh Luân cảnh, tự nhiên không dám tiếp tục mạo hiểm, chỉ có thể cầu viện các thế lực xung quanh, hi vọng cùng nhau tầm bảo. Lại không nghĩ rằng tin tức truyền ra ngoài, khiến tất cả cường giả ở xung quanh đều chạy tới...
- Cung điện dưới đất?
Lục Ly và Hồ Lang đều có một chút hứng thú, Thần Châu đại địa cường giả như mây, có rất nhiều cường giả ưa thích cô độc, bởi vì bọn họ cảm thấy gia tộc, thân tình và trần thế sẽ ảnh hưởng tới đạo tâm của bọn họ.
Cho nên lúc những cường giả này chết đi, bởi vì không có hậu nhân, thường thường ưa thích tìm kiếm một nơi kín đáo, kiến tạo một cái cung điện, mang tất cả bảo vật suốt đời mình lấy được giấu ở bên trong. Nếu như người nào hữu duyên, sẽ có được bảo tàng của hắn.
Nghe trưởng lão Cổ gia giải thích xong, Hồ Lang rục rịch, nhưng Lục Ly vẫn có một ít băn khoăn, nói như thế nào xung quanh cũng đều là phạm vi thế lực Cửu U Đảo, bọn họ đi qua tranh đoạt bảo vật, sẽ làm những thế lực dưới trướng Đại Phật Tự sinh lòng bất mãn. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng quan hệ với Đại Phật Tự, hắn lại không thiếu bảo vật, ngay cả bán thần khí cũng có.
- Quên đi.
Lục Ly trầm ngâm chốc lát, thấy trưởng lão Cổ gia nóng lòng muốn thử, khoát tay áo nói ra:
- Các ngươi đi qua xem một chút là được, nhưng không nên đi tranh đoạt bảo vật. Nếu như cần hỗ trợ các ngươi có thể giúp đỡ chút, vị đảo chủ kia biết thân phận của ta, các ngươi hỗ trợ, hắn có được bảo vật nhất định sẽ phân một ít cho các ngươi.
- Được!
Trưởng lão Cổ gia hưng phấn rời đi, hắn nhất định phải tới đây xin chỉ thị của Lục Ly, nếu như Lục Ly không đồng ý cho bọn họ đi qua, làm sao bọn họ dám đi.
Hồ Lang nghĩ một lát, cũng không quá để ý. Hắn là Nhân Hoàng, sơn chủ Thiên Lang Sơn, chướng mắt bảo vật phổ thông, trừ phi bên trong có bán thần khí. Nhưng chuyện này cơ bản là không thể nào, những bán thần khí đã biết đến ở Thần Châu đại địa đều ở trong tay các siêu cấp gia tộc.
Tiểu Bạch còn đang chui ra chui vào trong biển sâu, Lục Ly nhìn một hồi rồi lại tiếp tục ngồi xếp bằng, Hồ Lang cũng không để ý tới, ngồi xếp bằng theo.
Chương 927 Địa cung
Thời điểm trời sắp sáng, nơi xa vang lên một tiếng xé gió, đánh thức Lục Ly và Hồ Lang. Hai người mở mắt, thấy một vị trưởng lão Cổ gia toàn thân là máu chạy nhanh đến, thất thời cảm thấy không ổn.
- Đã xảy ra chuyện!
Từ xa trưởng lão Cổ gia đã kêu to:
- Bên trong địa cung có khôi lỗi thú và cấm chế lợi hại thủ hộ, tam công tử và các trưởng lão còn lại đều bị vây ở bên trong, xin Ly thiếu và Hồ đại nhân nhanh tới hỗ trợ.
- Khôi lỗi thú, đây là thượng cổ kỳ thuật mà!
Trong mắt Hồ Lang hiện lên một chút ngưng trọng, chẳng lẽ bên trong địa cung an táng một vị tuyệt thế cường giả viễn cổ? Nếu không làm sao có khôi lỗi thú trấn thủ lăng mộ?
- Tiểu Bạch, trở lại!
Lục Ly hét lớn một tiếng với Tiểu Bạch, đáng tiếc tiếng sấm rền quá to, Tiểu Bạch giống như không nghe được, hoàn toàn không để ý đến Lục Ly.
Lục Ly hét to mấy tiếng, Tiểu Bạch vẫn không có nghe được, Lục Ly chỉ có thể bất đắc dĩ để vị trưởng lão này ở lại, ngộ nhỡ Tiểu Bạch không tìm được hắn chạy loạn thì phiền toái.
- Đi!
Hồ Lang là Nhân Hoàng trung kỳ, thực lực bản thân Lục Ly cũng không kém, lần này Cổ gia lập công, tự nhiên không thể trơ mắt nhìn đám người Cổ Mẫn chết. Lục Ly và Hồ Lang một người phóng thích Mệnh Luân, một người phóng thích bản mạng châu, khiến tốc độ đạt tới cực hạn, phóng về hướng đông bắc.
Lấy tốc độ của hai người khoảng cách vạn dặm, chỉ tốn thời gian một nén nhang mà thôi. Còn chưa tới gần đã có thể thấy trong một tòa hải đảo nhỏ có ánh sáng xung thiên, và huyền khí dao động rất rõ ràng.
- Hưu hưu hưu...
Sau khi một vài tiểu gia tộc trên hải đảo xung quanh và quân đoàn hải tặc nhận được tin tức đều chạy tới bên này. Thế nhưng bên ngoài đảo đã bị quân đội Cửu U Đảo bao vây rồi, người bình thường không cho phép đi vào.
Cho nên lúc này trên dưới hải đảo và trong các hoang đảo bên cạnh đều ẩn núp rất nhiều võ giả. Bọn họ đều là võ giả những thế lực gần đây, nhưng không dám vọt vào địa cung đoạt bảo.
Trừ phi có cường giả có năng lực chém giết người Cửu U Đảo, không để lộ ra bất cứ tin tức gì, nếu không ai dám làm xằng làm bậy, ngày sau sẽ bị thế lực lớn dưới trướng Đại Phật Tự truy sát.
- Hai vị, nơi đây đã bị giới nghiêm rồi, đảo chủ Cửu U Đảo chúng ta có lệnh, bất kể là ai cũng không được đi vào!
Lục Ly và Hồ Lang bị cản lại, thế nhưng khí tức Nhân Hoàng mạnh mẽ của Hồ Lang, khiến mười mấy người cản đường phía trước bị áp lực rất lớn, nói chuyện khách khí hơn rất nhiều.
Lục Ly chắp tay nói:
- Ta là Lục Ly, ngươi đi bẩm báo đảo chủ nhà ngươi, hắn sẽ cho ta đi vào, ta có mấy thuộc hạ vẫn còn ở trong đấy.
- Vậy sao? Hoá ra là Lục công tử, mời hai vị vào!
Lục Ly vừa báo tên, đám quân sĩ này lập tức không dám ngăn trở, vẻ mặt trở nên vô cùng cung kính. Hồ Lang cười cười với Lục Ly, giống như đang nói hiện tại danh tiếng của Lục Ly thật to, không người nào không biết.
Lục Ly không có tâm tư nói đùa với Hồ Lang, bay vụt vào trong đảo, dùng thần niệm quét nhìn một phen, vừa nhìn thấy cảnh tượng liền giật mình. Khắp nơi trong đảo đều là thi thể nám đen, có lẽ là thành viên gia tộc bị lôi bạo tàn phá.
Trong đảo nứt ra một khe sâu khổng lồ, nhất định là kim quang từ trong khe sâu phát ra, Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét xuống phía dưới, nhưng không dò xét được tới đáy, xem ra vết nứt này vô cùng sâu.
Đảo chủ Cửu U Đảo mang theo một nhóm người đứng ở bên cạnh vết nứt, thấy Lục Ly bay tới, cung kính hành lễ nói:
- Lục công tử khoẻ, lão hủ là Vệ Nguyên, tộc trưởng nhà ta là Vệ Thiên Địch!
Lục Ly căn bản không biết ai là Vệ Thiên Địch, thế nhưng biết Cửu U Đảo là của Vệ gia, Vệ gia là một cái thất phẩm gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự.
Hắn hơi gật đầu, hỏi:
- Tình huống phía dưới thế nào?
Vệ Nguyên là một tiểu lão đầu, thực lực Quân Hầu cảnh đỉnh phong, hắn cau mày nhìn xuống phía dưới nói:
- Cái địa cung phía dưới không lớn, trong ngoài chỉ có hai điện, nhưng ngoại điện vô cùng nguy hiểm. Lúc đầu ta phái xuống mấy trăm người, đã có hơn phân nửa bị giết.
- Vừa rồi chúng ta cùng đám người Cổ gia đi xuống, nhưng cũng không địch nổi khôi lỗi thú bên trong, ta cùng Tứ trưởng lão Cổ gia và ba người khác trốn ra được, những người còn lại vẫn bị vây ở bên trong. Bên trong có hai con khôi lỗi thú, lực phòng ngự quá kinh khủng, lấy chiến lực của ta không cách nào hủy diệt. Lục công tử, xin phiền vị đại nhân này hỗ trợ xuất thủ, nếu như có thể đào được bảo vật, mỗi người chúng ta một nửa, được không?
Vệ gia rất mạnh, ở dưới trướng Đại Phật Tự coi như là thất phẩm gia tộc xếp hạng trước ba, cường giả Vệ gia như mây, ngay cả Địa Tiên cũng có.
Thế nhưng Vệ gia cũng không khống chế được đại cuộc, Vệ gia không hề chiếm ưu thế ở đây. Xung quanh có nhiều võ giả ẩn nấp như vậy, khả năng tin tức đã sớm ngoài truyền ra ngoài, nói không chừng rất nhanh sẽ có cường giả chạy tới, có lẽ không có cường giả Vệ gia đến giúp, bảo vật sẽ bị cướp đoạt.
Cho nên Vệ Nguyên đưa ra điều kiện một nửa bảo vật, nhất định là hi vọng Hồ Lang toàn lực ứng phó, lập tức đánh hạ địa cung, đoạt lấy bảo vật bên trong.
Đương nhiên vì thân phận Lục Ly cao quý, hắn cũng có ý lấy lòng. Hắn không biết tình huống cụ thể, nhưng hắn nghe nói, lão chủ trì Đại Phật Tự đã gặp Lục Ly.
Đây chính là một tín hiệu vô cùng rõ ràng, cho dù Khương Vô Ngã tới cũng không thể nhìn thấy vị lão chủ trì sống mấy ngàn năm kia.
Nếu lão chịu gặp Lục Ly, như vậy đã nói rõ sau này Lục Ly chính là khách nhân tôn quý nhất của Đại Phật Tự, làm sao Vệ Nguyên có thể không nịnh bợ Lục Ly?
- Đi!
Lục Ly không thèm để ý có bảo vật hay không, hắn chỉ quan tâm đám người Cổ Mẫn, hắn vung tay lên mang theo Hồ Lang gào thét đi vào bên trong vết nứt.
Chuyện này doạ cho Vệ Nguyên ngơ người, mặc dù thân phận tôn quý Lục Ly, nhưng thực lực cũng chỉ có Bất Diệt cảnh đỉnh phong, hắn đi xuống không phải là muốn chết sao?
Chương 928 Khôi lỗi thú
- Vệ Như, ngươi chịu trách nhiệm ở đây, nếu có cường giả mạnh mẽ xông tới, lập tức cho ta biết!
Vệ Nguyên chỉ có thể dặn dò một tên Bất Diệt cảnh khác, sau đó mang theo hai vị Quân Hầu cảnh lao xuống như mũi tên nhọn, đuổi theo Lục Ly và Hồ Lang.
Quả thực cái khe này rất sâu, hai người Lục Ly phi hành xuống mấy ngàn trượng nhưng vẫn chưa tới đáy, thần niệm hai người đã có thể dò xét đến phần đáy rồi. Bọn họ dò xét được một cái lối đi tản ra ánh sáng hoàng kim, có lẽ là cửa vào đi thông đến địa cung.
- Vết nứt sâu như vậy, làm sao lôi điện có khả năng đánh ra được?
Lục Ly có một chút nghi hoặc, cho dù lôi điện có thể đánh nổ tung tiểu đảo, nhiều nhất cũng chỉ nổ ra một cái khe sâu mấy chục trượng thôi chứ? Làm sao có thể bổ ra vết nứt mấy ngàn trượng?
Thế nhưng phía trước đã có người tiến vào rồi, Lục Ly cũng không có quá lo lắng, cùng Hồ Lang xông vào trong thông đạo, trước mắt chợt có ánh sáng lóe lên, sau đó hắn liền xuất hiện trong một tòa đại điện to lớn.
Toà đại điện này rộng ít nhất vạn trượng, toàn bộ kim quang lấp lánh, bốn phía có những cây cột phải mấy người mới có thể ôm hết. Trên cột điêu khắc núi hoang trùng điệp, quái thú độc trùng, phía trên còn có chữ cổ, tất cả đều nói rõ cái cung điện dưới đất này tồn tại rất lâu rồi.
- Ầm ầm ầm...
Hai người chỉ nhìn qua một chút, ánh mắt lập tức khóa chặt hai con quái thú đang phi nhanh ở nơi xa và đám người kinh hoàng chạy trốn ở bốn phía.
Trong đại điện có rất nhiều thi thể, toàn bộ huyết nhục mơ hồ, thê thảm không nỡ nhìn, nhiều người trong đó mặc chiến giáp Vệ gia, chắc là nhóm người đầu tiên đi vào bị quái thú giết chết.
- Ly thiếu, Hồ đại nhân!
Cổ Mẫn và hai vị trưởng lão Cổ gia thấy Lục Ly, Hồ Lang đi tới thì nhất thời vui vẻ, mấy chục người trong đại điện thấy một vị Nhân Hoàng đi vào, thì đều lộ ra niềm vui tuyệt xử phùng sinh. Có hai người đang bị quái thú truy sát, luôn miệng kêu to:
- Đại nhân cứu giúp chúng ta với.
- Hưu...
Hồ Lang không chần chờ, trong tay lập tức xuất hiện một thanh cự phủ, thân thể chợt lóe lên. Lục Ly không có mạo muội động thủ, ánh mắt khóa chặt hai con quái thú hình thù kỳ quái kia.
Hình thể hai con quái thú kia không quá to lớn, không ngờ lại đứng thẳng như con người, trên lưng vác một cái mai rùa to lớn, cảm giác thân thể giống như đúc từ kim loại đặc thù mà thành. Toàn thân đều có hoa văn phong cách cổ xưa, trên mặt cũng có ngũ quan, nhưng căn bản không có động đậy, khô cứng giống như pho tượng, con ngươi cũng không chuyển động.
Kỳ lạ chính là, hành động của bọn nó không có bị hạn chế, đi lại như gió, không chậm hơn Quân Hầu cảnh đỉnh phong. Vũ khí của bọn nó là hai cái liệm chùy, trên thân chùy có gai nhọn hoắt, cho nên những võ giả bị giết chết kia mới không toàn thây, thê thảm không nỡ nhìn.
- Oanh...
Trong không trung có một đạo bạch quang lóe lên, Vệ Nguyên và hai vị Quân Hầu cảnh xuất hiện, sau khi thấy Lục Ly, Vệ Nguyên lập tức gầm lên:
- Lối ra ở bên kia, Lục công tử mau đi đi, ta giúp ngươi chống đỡ khôi lỗi thú.
Vệ Nguyên chỉ vào một cái một hắc động nhỏ ở trong góc, Lục Ly phát hiện có một con khôi lỗi thú đang canh gác ở gần đó, không có đi quá xa, giống như là đang bảo vệ lối ra?
- Khôi lỗi thú có linh hồn sao?
Lục Ly có một chút nghi hoặc, thoạt nhìn chúng nó giống như là vật chết, không có dấu vết sinh mệnh dao động, cảm giác như dùng một đống kim loại kỳ lạ luyện chế mà thành.
- Có!
Vệ Nguyên trả lời, khiến Lục Ly kinh ngạc không ngớt, Vệ Nguyên giải thích:
- Dựa theo lịch sử ghi lại, bên trong khôi lỗi thú phong ấn hồn phách Huyền Thú cường đại, cho nên bọn nó có thể nghe theo mệnh lệnh chủ nhân. Có lẽ con khôi lỗi thú kia được chủ nhân địa cung mệnh lệnh trấn thủ lối ra, vừa rồi chúng ta cũng phải liều mạng mới thoát ra được.
- Không cần phải gấp gáp đi ra ngoài, nếu con khôi lỗi thú này không rời đi quá xa, Hồ Lang có thể dễ dàng ứng phó một con, bây giờ chúng ta rất an toàn!
Lục Ly khoát tay áo, Vệ Nguyên cảm thấy cũng có lý, nên yên tâm xuống. Thân phận Lục Ly tôn quý, hắn cũng không dám để Lục Ly xảy ra chuyện gì, nếu không hắn có thể bị Đại Phật Tự đánh chết.
- Hưu...
Những người còn sống sót, đều tụ tập ở chỗ Lục Ly, rất nhiều người bị thương, có một người bị nát bấy một chân, nhìn thấy mà giật mình.
- Oanh!
Hồ Lang chiến đấu cùng một con khôi lỗi thú, Lục Ly quan sát mấy lần, sắc mặt khẽ biến. Bởi vì Hồ Lang chém ra một phủ, vậy mà con khôi lỗi thú kia chỉ bị nện ra mấy trượng, sau đó lại bò dậy tiếp tục công kích Hồ Lang, trên người không có bất kỳ vết thương nào...
- Ai!
Vệ Nguyên nhìn thoáng qua, có một chút ủ rũ, suy nghĩ gì đó rồi nói:
- Khôi lỗi thú do một cái chủng tộc đặc thù thời viễn cổ chế tạo ra, nghe nói dùng thiên ngoại vẫn thạch luyện chế, trừ phi có được lực công kích cường đại của Nhân Hoàng hoặc là Địa Tiên, nếu không căn bản không cách nào phá hoại. Khôi lỗi thú đã từng mang đến thương tổn vô cùng to lớn cho nhân loại, cũng may về sau cái chủng tộc viễn cổ kia bị huỷ diệt, khôi lỗi thú cũng bị hủy diệt theo, bí pháp luyện chế khôi lỗi thú biến mất, không nghĩ rằng cái địa cung này lại có hai con?
- Rầm rầm rầm...
Hồ Lang không tin vào ma quỷ, vận dụng áo nghĩa, liên tục công kích hơn mười lần, mỗi lần đều đánh bay khôi lỗi thú, nhưng vẫn không cách nào tạo thành bất cứ thương tổn gì cho khôi lỗi thú như cũ.
Lục Ly không động tới, luôn luôn dụng thần niệm dò xét khôi lỗi thú, đáng tiếc bên trong khôi lỗi thú dường như có cấm chế mạnh mẽ, cho nên khi thần niệm dò xét vào, chỉ thấy bên trong là một mảnh mơ hồ, không dò xét được cái gì.
- Hồ Lang, giữ chân khôi lỗi thú!
Sau khi dò xét trong chốc lát, Lục Ly quyết định thử một lần, long đế thần binh xuất hiện trong tay của hắn, cưỡi Mệnh Luân bắt đầu phân thân, không quan tâm Vệ Nguyên kinh hoàng kêu to, khống chế mười mấy phân thân hóa thành Lưu Tinh bay đến chỗ khôi lỗi thú.
Chương 929 Bí thuật thượng cổ
- Được!
Hồ Lang biết lực công kích của Lục Ly rất hung tàn, đã từng dùng một chiêu suýt chút nữa đánh chết Long Dương cư sĩ. Thân hình hắn lấp lánh, vây quanh khôi lỗi thú, dẫn dắt lực chú ý của khôi lỗi thú.
- Grào...
Lục Ly khống chế mấy cái phân thân nhích tới gần khôi lỗi thú, khôi lỗi thú lập tức vung liệm chùy đánh tan từng cái phân thân. Lục Ly thấy vậy không còn kiêng kỵ nữa, tìm được một cái cơ hội, vung long đế thần binh liên tục nện xuống đầu khôi lỗi thú.
Hai mươi bảy làn sóng chấn động mãnh liệt đánh vào, đôi mắt Hồ Lang trở nên vô cùng nóng bỏng, chờ đợi khôi lỗi thú ầm ầm ngã xuống đất.
Nhưng mà...
Thân thể khôi lỗi thú không có đung đưa, thậm chí không có bất kỳ cảm giác bị công kích nào, nó vung liệm chùy ném về phía Lục Ly, tốc độ cực nhanh. Lục Ly vừa mới tấn công xong nên không có biện pháp né tránh, bị liệm chùy nện bay ra ngoài, lúc người ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi...
- Lục công tử!
- Ly thiếu!
Vệ Nguyên và đám người Cổ Mẫn cực kỳ hoảng sợ, nếu như Lục Ly xảy ra chuyện, hai người cũng xong đời.
Sắc mặt các trưởng lão Cổ gia cũng không tốt, hiện tại Cổ gia đã nương tựa vào Vân Vũ đế quốc, Lục Ly chết rồi Cổ gia có thể sống tốt sao?
Hồ Lang sợ tới mức thiếu chút nữa hồn phi phách tán, hắn không có lựa chọn đi cứu Lục Ly, mà cầm cự phủ đột nhiên ném về phía khôi lỗi thú, nện bay khôi lỗi thú đang muốn một búa đánh chết Lục Ly.
- Ta không sao...
Lục Ly lộn một vòng trên mặt đất rồi lại đứng lên, toàn bộ y bào phía sau lưng hắn vỡ vụn, vai trái có một miếng thịt bị cạo xuống, máu tươi trong miệng vẫn còn tuôn ra, nhưng không có bị thương quá nặng. Bởi vì hắn mặc nhuyễn giáp Thánh giai, hộc máu là vì bị lực lượng cường đại chấn tổn thương nội tạng mà thôi.
- Đám khôi lỗi thú này quá tà môn rồi!
Hắn đứng dậy lau máu tươi trên miệng, lấy ra một viên đan dược nuốt vào, trong con ngươi đầy vẻ nghi hoặc.
Vệ Nguyên nói khôi lỗi thú có linh hồn, có tàn hồn Huyền Thú cường đại bị phong ấn ở bên trong, từ linh trí khôi lỗi thú biểu hiện ra, Lục Ly cảm thấy quả thực nó có linh hồn.
Nhưng vừa rồi hắn dùng dao động khủng bố chấn động vào, lại không tìm được bất kỳ linh hồn nào tồn tại trong đầu khôi lỗi thú. Trong đầu khôi lỗi thú toàn là kim loại kỳ lạ, đây chính là một cái đầu sắt, không có linh hồn tồn tại.
- Chẳng lẽ linh hồn giấu ở chỗ khác?
Đôi mắt Lục Ly hơi phát sáng, ánh mắt khóa chặt cái mai rùa đen sau lưng khôi lỗi thú, hắn trầm tư chốc lát rồi nói với Hồ Lang:
- Hồ Lang, đợi lát nữa chúng ta phối hợp, sau khi ta tấn công, ngươi lập tức nện bay khôi lỗi thú.
Hồ Lang dùng thần niệm quét tới, sau khi xác định Lục Ly không có gì đáng ngại thì gật đầu. Đám người Vệ Nguyên muốn nói gì, nhưng thân thể Lục Ly lại bay lên lần nữa, biến ảo thành mười mấy phân thân.
- Hưu...
Long đế thần binh vạch phá trường không, tầng tầng lớp lớp đập vào mai rùa đen phía sau lưng khôi lỗi thú. Tâm niệm Lục Ly đi theo lực lượng sóng chấn động và sóng chấn động linh hồn, dùng tâm cảm ứng xem bên trong có linh hồn gì đó tồn tại hay không.
- Quả nhiên có!
Nội tâm Lục Ly hơi động, hắn dựa theo sóng chấn động khẽ lướt qua bên trong, cảm ứng được một loại đồ vật kỳ lạ.
- Oanh!
Hắn lập tức lực khống chế lực lượng sóng chấn động tấn công mãnh liệt đoàn đồ vật kỳ lạ kia, sau đó sóng chấn động linh hồn cũng đi theo vào, tấn công đoàn năng lượng kỳ lạ này.
- Oanh...
Lục Ly vừa công kích xong, Hồ Lang cũng công kích tới, một búa đánh bay khôi lỗi thú. Ánh mắt Lục Ly lập tức quét tới, tầm mắt mọi người cũng khóa chặt con khôi lỗi thú này.
- Được rồi!
Thấy khôi lỗi thú ngã trên mặt đất không nhúc nhích như một đống sắt vụn, ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên, Vệ Nguyên hưng phấn hét lớn.
Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét qua, sau đó Lục Ly còn khống chế mấy cái phân thân bay qua, xác định khôi lỗi thú bất động, hai người mới như trút được gánh nặng.
- Ly thiếu, lợi hại!
Hồ Lang giơ ngón tay cái lên, vừa rồi hắn đã xác định lấy lực công kích của mình không cách nào hủy diệt khôi lỗi thú, vậy mà Lục Ly lại có thể ung dung hủy hoại, điều này làm cho hắn không thể không bái phục.
- Oanh...
Lục Ly bay đến, thu khôi lỗi thú vào trong không gian giới, đây chính là chiến lợi phẩm của hắn. Ánh mắt của hắn chuyển sang con khôi lỗi thú ở lối ra, gật đầu nói với Hồ Lang:
- Diệt nốt con kia thôi.
- Hưu...
Lục Ly và Hồ Lang bay đi, Hồ Lang kiềm chế khôi lỗi thú, Lục Ly đánh lén tấn công, sau một vòng tấn công, thú hồn bên trong con khôi lỗi thú này cũng bị nhẹ nhàng đánh tan.
Thú hồn bên trong bị đánh tan, dĩ nhiên khôi lỗi thú không thể động được. Không có thú hồn khống chế, nó chính là vật chết, làm sao có thể tự mình hoạt động chứ?
- Lục công tử lợi hại!
Vệ Nguyên kích động đi tới, những người còn lại cũng dồn dập vây quanh cảm kích bái tạ, nếu như Lục Ly và Hồ Lang không vào, số người có thể chạy thoát tuyệt đối không cao hơn năm người.
- Các ngươi đi ra ngoài trước đi, chúng ta đi dò xét bên trong điện.
Nếu đã tiến vào, làm sao Lục Ly dễ dàng thối lui. Vệ Nguyên nói lấy được bảo vật mỗi người một nửa, hắn cũng không phải là thánh nhân, nơi này chính là phần mộ một vị cường giả viễn cổ.
Trên vách tường phía đông có một cánh cửa đen nhánh, một nhóm người nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại Hồ Lang, Lục Ly, Vệ Nguyên và ba tên Quân Hầu cảnh hắn mang theo, Hồ Lang giơ cự phủ lên liên tục bổ vào cánh cửa.
- Phanh...
Cánh cửa phát ra âm thanh nặng nề, phía trên có ánh sáng màu đen lưu chuyển, mơ hồ có chữ cổ lấp lánh. Trong cánh cửa có cấm chế cường đại, dựa vào man lực mà nói... Rất khó phá mở.
Vừa rồi có khôi lỗi thú truy sát, không ai nghĩ đến chuyện tiến vào bên trong điện, lúc này tất cả mọi người mở ra thần niệm, tìm kiếm cơ quan.
- Tìm được rồi, vận khí không tệ, ta đã từng thấy cái cổ trận này!
Chỉ qua thời gian một nén nhang, hai mắt Hồ Lang liền sáng lên, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm đồ án trên cửa, cười hắc hắc, liên tục đánh ra mấy đạo huyền lực, không ngừng oanh vào phù điêu cự thú trên cửa.
Chương 930 Mai phục
Mai phục
Đám người Vệ Nguyên xem không hiểu, Lục Ly cũng không hiểu, sau khi Hồ Lang đánh ra hai mươi bảy đạo huyền lực thì ngừng lại, vậy mà một lát sau cánh cửa lại vô thanh vô tức mở ra.
Mọi người nhất thời vui vẻ, hai người phía sau Vệ Nguyên muốn xông đi vào theo bản năng, nhưng lại bị Vệ Nguyên ngăn cản. Vệ Nguyên cười nói:
- Hay là... Hồ đại nhân và Lục công tử đi vào trước đi? Một lát nữa chúng ta lại đi vào?
Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, nghĩ thầm tên Vệ Nguyên này thật biết trên dưới. Để hai người đi vào ý tứ rất rõ ràng, bên trong có thứ tốt để cho Lục Ly, Hồ Lang cầm trước đã, bọn họ đi vào chậm một chút rồi lại chia.
Hai người phía sau Vệ Nguyên lặng lẽ bĩu môi, giống như có chút bất mãn với quyết định của Vệ Nguyên. Có điều Lục Ly không chiếm cái lợi ích này, nhún vai nói:
- Cùng nhau đi vào đi, các ngươi đi theo phía sau chúng ta.
Mặc dù bên trong không có khí tức sinh mệnh truyền đến, cũng không có cảm giác nguy hiểm, nhưng mọi người vẫn rất cẩn thận, Lục Ly còn phân ra mấy cái phân thân đi vào trước thử dò xét, Hồ Lang dùng thần niệm quét nhìn xung quanh.
Bước vào bên trong điện, tinh thần mọi người đồng thời chấn động, bên trong rất nhỏ, ở chính giữa đặt một cái quan tài màu hoàng kim, phía trước quan tài bày biện một cái bàn, phía trên đặt ba cái không gian giới phong cách cổ xưa!
Trừ những thứ này ra, bên trong không có bất kỳ vật gì, điều này nói rõ tất cả bảo vật đều ở bên trong ba cái không gian giới này.
Trong mắt hai người Vệ gia nhất thời lộ ra vẻ tham lam, bọn họ thầm nghĩ trong lòng, xung quanh đây đều là địa bàn Cửu U Đảo, phát hiện bảo vật tự nhiên thuộc về Vệ gia.
Vệ Nguyên không động tới, mỉm cười nói:
- Lục công tử xem trong ba cái giới chỉ có gì?
Lục Ly không khách khí, cùng Hồ Lang đi tới, phân biệt cầm lấy một cái không gian giới, dùng thần niệm quét vào.
- Bí thuật?
Bên trong không gian giới Lục Ly cầm chỉ có một quyển da thú phong cách cổ xưa, phía trên viết chi chít chữ cổ. Thần niệm Lục Ly dừng ở trên những chữ cổ kia, rất nhanh linh hồn chấn động kịch liệt, bởi vì trên sách cổ viết... Khôi Lỗi Thú Luyện Chế Thuật.
Khôi lỗi thú cường đại như nào, vừa rồi Lục Ly đã tự mình thể nghiệm qua rồi, nếu như hắn không có Toái Hồn Bí Thuật, đoán chừng Nhân Hoàng cũng không thể hủy diệt nó?
Nội tâm của hắn hết sức kích động, nhưng mặt ngoài lại như không có chuyện gì xảy ra, bên cạnh Hồ Lang đặt không gian giới xuống, nói:
- Nơi này có một cái thú trảo! Dường như là thú hoàng chi trảo.
Đám người Vệ Nguyên vây quanh tới, Hồ Lang liền đưa không gian giới cho Vệ Nguyên, hắn lại cầm lấy một cái giới chỉ khác, rất nhanh đôi mắt sáng lên nói:
- Cái này có rất nhiều bảo vật, huyền khí Thánh giai, linh tài, linh đan, ừm... giá trị tầm mười mấy triệu Tử Huyền Tinh.
- Mười mấy triệu?
Ánh mắt tham lam của hai người Vệ gia lập tức khóa chặt giới chỉ trong tay Hồ Lang, ngay cả hô hấp của Vệ Nguyên có một chút dồn dập, mười mấy triệu Tử Huyền Tinh, cho dù là đối với Vệ gia mà nói cũng không phải là con số nhỏ.
Đối với Lục Ly mà nói Huyền Tinh căn bản không có lực hấp dẫn, trên người hắn còn có mười tám triệu Tử Huyền Tinh đây này. Thấy vẻ mặt hai tên Quân Hầu cảnh Vệ gia như thế, tâm niệm Lục Ly hơi chuyển, nội tâm lập tức có kế hoạch.
Hắn tiện tay ném giới chỉ cho Hồ Lang nói:
- Ở đây có một quyển bí thuật, xem ra nơi đây chỉ có những bảo vật này, lần này vận khí không tệ, tự nhiên đi vào lại nhặt được một ít bảo vật.
Lục Ly nói như vậy, khiến hai người Vệ gia càng cảm thấy khó chịu. Hai người này cũng không biết rõ thân phận của Lục Ly, đôi mắt đã bị bảo vật và lòng tham che mất, nếu như không phải Hồ Lang là Nhân Hoàng cảnh, phỏng chừng hai người đã động thủ cướp đoạt.
Vệ Nguyên tương đối lý trí, hắn nghe thấy Lục Ly nói, quan sát khóe miệng Lục Ly có một nụ cười nhàn nhạt, thì lập tức đoán ra Lục Ly đang nói bóng gió, vội vàng cười nói:
- Lục công tử nói đùa, làm sao có thể là tự nhiên nhặt chứ? Nếu như không phải các ngươi xuất lực, căn bản không chiếm được những bảo vật này, nếu muốn nói nhặt thì đó là nhóm ta nhặt.
- Ha ha!
Lục Ly nhận lấy ba cái không gian giới từ trong tay Hồ Lang, dùng thần niệm quét vào trong cái không gian giới chứa mười mấy triệu linh tài kia, sau khi tra xét rõ ràng một lần, xác định đều là linh tài huyền khí thì tiện tay ném giới chỉ cho Vệ Nguyên, nói:
- Địa bàn là của các ngươi, cho dù chúng ta không giúp đỡ, Vệ gia các ngươi tùy tiện phải tới một ít Nhân Hoàng cũng có thể lấy lại. Mười mấy triệu linh tài bảo vật này không cần phân ra, ta chỉ cần cái bí thuật này và thú trảo này là được, linh tài Huyền Tinh ta không thiếu.
- Như vậy sao được?
Vừa rồi Vệ Nguyên cũng dùng thần niệm quét qua không gian giới chứa bí thuật, biết bên trong chỉ có một quyển bí thuật, thế nhưng vì cổ ngữ nên hắn không biết là bí thuật gì.
Thượng cổ bí thuật rất đáng tiền, nhưng thượng cổ bí thuật cũng rất khó cảm ngộ, hơn nữa một ít thượng cổ bí thuật chỉ thích hợp chủng tộc đặc thù tu luyện, nhân tộc căn bản không cách nào tu luyện. Cho nên nếu cầm bí thuật này đi đấu giá, đoán chừng cũng chỉ có thể bán được một hai triệu Tử Huyền Tinh.
Trong cái giới chỉ còn lại là một cái thú trảo không biết tên, thoạt nhìn rất khủng bố, khả năng bên trong còn có bổn nguyên tinh huyết, nhưng coi như là bổn nguyên tinh huyết của thú hoàng thì có thể bán được bao nhiêu Huyền Tinh?
Ban đầu nói là phân chia năm năm, nếu như Lục Ly chỉ cần bí thuật và thú trảo thì bọn họ chiếm lợi lớn rồi. Vệ Nguyên vốn muốn để Lục Ly làm chủ, lấy lòng hắn một chút, tại sao lại biến thành hắn làm chủ rồi?
- Có cái gì không được sao? À, phiền toái chuyển lời tới quý tộc trưởng, Lục mỗ sùng kính hắn đã lâu. Lần sau tới Trung Châu... hi vọng bái phỏng hắn một cái.
Lục Ly tiện tay thu hai cái không gian giới vào, thậm chí không có xem xét thú trảo là thú trảo gì. Hắn một lòng muốn nắm bắt bí thuật luyện chế khôi lỗi thú tới tay, giá trị vật này không cách nào đo lường được.