-
Chương 981-985
Chương 981 Tuyệt mỹ thiếu nữ
Hắn không dám dừng lại, nhanh chóng ngồi lên Mệnh Luân bay đi, lão đầu râu tóc bạc trắng cũng không có xuất hiện qua.
Sau khi bay mấy ngàn dặm, Lục Ly tìm được một cái động trong núi nhỏ để ẩn nấp. Thương thế của hắn còn chưa có khôi phục, thân thể cần được điều trị tốt, đạt đến trạng thái đỉnh phong, mới có thể tiếp tục đi về phía trước, nếu không gặp phải nguy hiểm, hắn chỉ có thể bó tay chờ chết.
Lục Ly nghỉ ngơi ở đây năm ngày, một bên chữa thương, một bên tu luyện, thân thể mới hoàn toàn khôi phục.
Hắn bắt đầu lên đường bay về phía tây lần nữa, thời gian không còn nhiều lắm, trong vòng nửa năm hắn không đi vào được Trung Hoàng Giới, gia nhập Lãnh gia mà nói... Kịch độc ẩn nấp trong cốt tủy hắn sẽ ăn mòn toàn thân hắn, hắn sẽ biến thành một bộ xương đen nhánh, vĩnh viễn ở lại nơi đất khách quê người.
Lần này Lục Ly cũng rất bề bộn, khống chế Mệnh Luân bay sát sơn mạch, một khi cảm giác không đúng, sẽ lập tức đi đường vòng, vẻ mặt cũng vô cùng cung kính, sợ chọc giận lão quái tiềm ẩn trong Kim Ngục.
Phi hành sáu bảy ngày hết sức yên tĩnh, Lục Ly không biết mình đã tới địa phương nào rồi. Chỉ có thể mù quáng bay về phía tây, tìm kiếm dấu hiệu đặc biệt trên bản đồ phân biệt phương vị.
Ngày thứ tám!
Quá trình phi hành yên tĩnh bị phá vỡ, thế nhưng không phải là gặp phải kẻ địch, mà là Lục Ly phát hiện phía trước có người chiến đấu.
- Rầm rầm rầm...
Nơi xa truyền đến tiếng nổ rung trời, kim quang lấp lánh, thiên địa huyền khí hội tụ về bên kia, Lục Ly tùy ý liếc nhìn, cũng có thể cảm giác được ít nhất sáu bảy người đang giao chiến.
Chỉ nhìn một cái, Lục Ly đã không chần chờ, lập tức đi đường vòng bay sanh hướng bắc, thần tiên đánh nhau, hắn là một phàm nhân trêu chọc không nổi.
Từ trong lời nói của Lãnh Vô Hinh, Lục Ly biết rất nhiều bí mật mới, cũng đoán được một ít chuyện, mặc dù những chuyện này nghe có vẻ rất khó tưởng tượng.
Đầu tiên là Hỗn Độn Luyện Ngục, đây là một địa phương rất kỳ diệu, có được mười tầng hỏa mộc thổ thủy kim, băng phong ám hồn lôi. Nghe nói nếu xông qua tầng thứ mười là có thể bạch nhật phi thăng, đạp đất thành thần.
Hỗn Độn Luyện Ngục có rất nhiều sinh vật kỳ lạ, chúng không có linh trí quá cao, nhưng lại có được thực lực khủng bố. Nếu như chỗ này truyền tới Đấu Thiên Giới, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Có lẽ Hỗn Độn Luyện Ngục nối liền rất nhiều giới diện?
Trung Hoàng Giới so với Đấu Thiên Giới càng thêm cao cấp, càng thêm cường đại hơn, Nhân Hoàng như chó, đoán chừng cường giả một số đại giới diện còn lại cũng nhiều như mây, tùy tiện đi ra mấy người là có thể quét ngang Đấu Thiên Giới.
Rõ ràng đám người Hạo Xuyên công tử tới từ giới diện còn lại, tuổi tác Hạo Xuyên không hơn lớn hai mươi, Lãnh Vô Hinh mười tám tuổi, nhưng tất cả đều là Nhân Hoàng, Lãnh Vô Hinh có cửu phẩm huyết mạch, một thân bán thần khí...
Tất cả những chuyện này đều phá vỡ nhận thức của Lục Ly, trong đầu hắn có rất nhiều nghi vấn, vì sao ngoài Đấu Thiên Giới còn có nhiều giới diện như vậy? Vì sao các giới diện mạnh mẽ này không đi xâm phạm, nô dịch Đấu Thiên Giới? Nếu đám người Lãnh Vô Hinh, Hạo Xuyên xuất hiện ở Kim Ngục, Lãnh Vô Hinh còn đi Hỏa Ngục, như vậy xâm phạm Đấu Thiên Giới cũng là chuyện bình thường.
Còn có một cái nghi vấn là, Lục Ly không nhìn thấy bất kỳ nhân loại nào trong Hỏa Ngục Mộc Ngục Thổ Ngục Thủy Ngục, nhưng nhân loại trong Kim Ngục lại tương đối nhiều. Nếu Lãnh Vô Hinh có thể đi Hỏa Ngục, vì sao những người còn lại không đi xuống bốn tầng phía dưới?
Có rất rất nhiều nghi vấn, nhưng không ai giải đáp cho Lục Ly. Lục Ly biết một chút, người trẻ tuổi có thể xuất hiện ở trong Kim Ngục, ít nhất cũng là Nhân Hoàng, nơi đây có rất nhiều lão quái Địa Tiên, thậm chí có khả năng xuất hiện lão quái Hóa Thần cảnh.
Cho nên...
Hắn không trêu chọc nổi người ở nơi này, sau khi phát hiện ở nơi xa có đại chiến, hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức chạy trốn sang bên cạnh.
Sau khi hắn bay một mạch mấy vạn dặm, lúc này mới dè dặt bay về phía tây, hắn muốn đi đến cửa vào Trung Hoàng Giới, thì chỉ có thể đi hướng tây.
Bay thêm mấy vạn dặm Lục Ly mới hoàn toàn yên tâm, tiếp tục dán vào sơn mạch phi hành. Sau khi bay mấy canh giờ, phía sau truyền đến một tiếng xé gió.
Hắn cảnh giác quay đầu nhìn quanh, thấy một đạo lưu tinh lấy tốc độ khủng bố bay đến chỗ hắn, hắn dùng thần niệm đảo qua phát hiện là một cô gái xinh đẹp toàn thân là máu.
- Cô gái thật đẹp!
Lục Ly nhìn thoáng qua lại có chút ngây dại, không phải là hắn chưa từng thấy mỹ nữ, Lục Linh, Khương Ỷ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương người nào không phải đỉnh cấp mỹ nữ?
Nhưng cô gái đẹp này lại cho hắn cảm giác vô cùng khác biệt, thoạt nhìn tuổi tác cô gái không lớn, đoán chừng mười sáu mười bảy tuổi, nhưng cảnh giới cũng đạt đến Nhân Hoàng sơ kỳ... điều này làm cho Lục Ly không biết nói gì, có phải Nhân Hoàng bên trong các siêu cấp đại gia tộc đều chạy đầy đất hay không?
Dáng người cô gái tương đối nhỏ nhắn xinh xắn, không cao không thấp, cho người ta một loại cảm giác yếu đuối, cô gái mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, ngực bị nhiễm đỏ một mảnh.
Lục Ly chú ý chính là khuôn mặt cô gái kia, đó là một gương mặt vô cùng tinh khiết sáng sủa, không có một chút trang điểm nào, tinh khôi tự nhiên.
Lông mi cô gái vừa dài, vừa cong, tạo cho người ta cảm giác mềm mại đáng yêu, cái mũi xinh xắn thanh tú, mười phần linh khí. Khiến cho Lục Ly để ý nhất chính là ánh mắt của cô gái!
Sợ rằng đây là ánh mắt tinh khiết nhất, sáng nhất Lục Ly từng nhìn thấy, không mang theo một chút tạp chất, tựa như trẻ con thơ dại, vô cùng xinh đẹp.
Cô gái này cho Lục Ly cảm giác, tinh khiết, tựa như hoa sen trên đỉnh tuyết sơn, không nhiễm một chút bụi trần, tuyệt thế cô lập. Nhìn như thế nào cũng không giống thiếu nữ phàm trần, mà giống như là tiên nữ trên chín tầng trời.
Thế nhưng, tiên nữ gãy cánh rồi, khóe miệng còn đang chảy ra máu tươi, làm cho nàng có một vẻ đẹp thê mỹ khác.
- Không đúng...
Đột nhiên Lục Ly giật mình, hắn nhìn chằm chằm vào con ngươi của cô gái mấy lần, phát hiện ra vấn đề.
Chương 982 Thiên manh nữ
Rõ ràng đôi mắt của cô gái này không động, mặc dù đôi mắt đen trắng rõ ràng, sáng như bảo thạch, nhưng không có thần thái, đồng tử cũng không có biến hóa, điều này nói rõ... Cô gái này là người mù?
- A a!
Lại một lần nữa Lục Ly cảm giác ông trời bất công, giống như năm đó Lục Linh không trị liệu được chân. Rõ ràng ông trời cho cô gái này vẻ bề ngoài và khí chất tuyệt thế vô song, nhưng lại làm cho nàng không nhìn thấy sự tốt đẹp của cái thế giới này.
- Hưu...
Cô gái bay vụt đến, càng lúc càng gần, lúc này Lục Ly mới tỉnh táo lại. Mặc dù cảm giác cô gái này không có nửa điểm sát ý, hơn nữa trên người bị thương nặng, nhưng hắn vẫn không muốn trêu chọc vào phiền toái, không muốn có nửa điểm dây dưa với cô gái.
Ở trong Kim Ngục cường giả như mây, Nhân Hoàng như chó này, nếu như hắn phát sinh dây dưa cùng bất luận kẻ nào, cũng sẽ mang đến cho hắn vô số hậu hoạn. Hắn chỉ có thời gian nửa năm, nếu trong vòng nửa năm không tới Lãnh gia, hắn sẽ chết không có chỗ chôn.
Hắn chỉ chần chờ vẻn vẹn một hơi thời gian, liền dứt khoát khống chế Mệnh Luân bay về nơi xa, đúng lúc này phía sau truyền đến một đạo âm thanh yếu ớt:
- Vị công tử này, ngài có thể giúp ta một chút hay không?
Giọng nói êm tai, như hoàng anh kêu nhẹ, khiến người ta không đành lòng cự tuyệt, Lục Ly nhớ tới gương mặt tinh khiết của cô gái kia, bỗng nhiên thân thể đứng lại tại chỗ, suy nghĩ một chút rồi quay đầu nói:
- Phía sau ngươi có bao nhiêu truy binh? Mạnh như nào? Ta không muốn liên lụy chịu chết.
Khóe miệng cô gái hơi động một chút, lộ ra nụ cười có chút thê mỹ, nàng nâng tay áo lên lau máu tươi ở khoé miệng nói:
- Công tử yên tâm, thuộc hạ của ta vẫn có thể ngăn cản nửa canh giờ, thân thể của ta quá hư nhược rồi, sắp không chịu được nữa. Nếu như công tử cảm thấy không muốn bị liên luỵ, xin hãy tha thứ cho ta lờ lời.
Lục Ly nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô gái kia mấy lần, vậy mà trong lòng lại hoàn toàn tin lời của nàng, căn bản không sợ bên trong có quỷ kế. Gương mặt tinh khiết và con ngươi của cô gái này, khiến cho người ta có một loại tín nhiệm và thiện cảm không hiểu.
Hắn suy nghĩ, tiếp tục hỏi một cái vấn đề:
- Vì sao cô lại tin tưởng ta như thế? Cô không sợ ta hại cô sao?
Cô gái cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nói:
- Trực giác, ta cảm thấy công tử là một người tốt.
- Người tốt?
Lục Ly thấy buồn cười, hắn có thể tính là người tốt gì chứ. Trên thực tế, người có thể trở thành võ giả sẽ có người tốt sao? Có người nào không phải tay nhuộm đầy máu tươi? Có người nào không giết mấy lầm tính mạng người vô tội?
- Được, vì hai chữ người tốt của cô, ta sẽ hết sức giúp cô.
Lục Ly làm ra quyết định, hắn nhớ tới tấm mộc bài viết chữ “Huyết” bên trong không gian giới. Trước đó không lâu hắn mới được một vị cường giả thần bí cứu, nếu không hắn đã sớm chết rồi. Cái mệnh này của hắn là do người khác cứu, lúc này gặp phải tình huống như thế, tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn rồi.
- Thu hồi bản mạng châu, tới phía trên Mệnh Luân của ta đi, cô an tâm chữa thương, sự tình còn lại giao cho ta.
Lục Ly nói một câu với cô gái, người sau không chần chờ, lập tức thu hồi bản mạng châu, bay lên Mệnh Luân của Lục Ly an tâm ngồi xếp bằng xuống, sau đó lấy ra một viên đan dược chữa thương rồi nhập định.
Từ đầu đến cuối, Lục Ly không có phòng bị cô gái này, thiếu nữ cũng vô cùng tin tưởng Lục Ly. Giống như giữa hai người đều có một loại cảm giác rất kỳ diệu, biết đối phương sẽ không hại chính mình, hoàn toàn không có lòng đề phòng.
- Hưu!
Lục Ly không hỏi tên và thân phận cô gái, không hỏi người nào đang đuổi giết nàng, không nói một lời khống chế Mệnh Luân tiếp tục bay về phía tây.
Một đôi nam nữ chưa từng trải vị đời, ngồi trên Mệnh Luân, áp sát mặt đất xuyên phá trường không, rất nhanh đã biến mất ở trong nghìn vạn khe núi.
Đột nhiên cứu một thiếu nữ xinh đẹp, cũng không biết sẽ mang đến cho mình bao nhiêu phiền toái.
Thật ra tính cách Lục Ly vẫn luôn không đổi, chuyện đã nhận định rồi, thì không có gì hối hận cả.
Thiếu nữ không có gạt người, Lục Ly mang theo nàng bay hơn nửa canh giờ, không biết đã bay ra ngoài bao xa rồi. Lục Ly còn đặc biệt thay đổi phương hướng đi đường vòng về phía trước, hơn nửa canh giờ này không có truy binh xuất hiện.
Thiếu nữ nuốt hai quả đan dược, chữa thương hơn nửa canh giờ, rõ ràng khí sắc đã khá hơn một chút, thế nhưng vẫn ngồi xếp bằng, không có mở mắt như cũ... đương nhiên nàng có mở mắt cũng không nhìn thấy gì, chỉ có thể dựa vào thần niệm dò xét.
Lục Ly không nói lời nào, trầm mặc bay về phía trước, liên tục bay hơn một canh giờ, nhưng vẫn không có truy binh như cũ. Lục Ly hơi an tâm, chạy ra khoảng cách xa như vậy, truy binh muốn đuổi kịp cũng rất khó khăn?
- Ầm...
Tiếp tục bay thêm ba canh giờ nữa vẫn rất bình tĩnh. Nhưng thời điểm đi ngang qua một tòa núi lớn, đột nhiên có một đạo thần niệm cường đại quét qua, Lục Ly sợ tới mức lập tức ngừng lại, đạo thần niệm này vô cùng khủng bố, tuyệt đối là Địa Tiên trở lên.
- Tiểu cô nương này không tồi!
Một giọng nói dâm tà đột ngột vang lên, tiếp theo núi lớn màu vàng kim nổ tung, một lão đầu râu tóc bặc trắng bắn ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ bên cạnh Lục Ly, ánh mắt đầy vẻ nóng bỏng.
Thân thể Lục Ly trở nê vô cùng căng thẳng, vào thời khắc này thiếu nữ cũng mở mắt ra, nàng dùng thần niệm quét đến chỗ lão đầu một lần, mở miệng nói:
- Thiên Tà lão nhân?
Lão đầu tóc bạc cười lớn lên nói:
- Ha ha ha, không nghĩ tới một bé gái như ngươi lại biết danh hiệu của lão phu. Nếu đã nhận ra, chắc ngươi cũng biết lão cách phu đối nhân xử thế và sở thích chứ?
- Ta gọi là Duẫn Thanh Ti!
Trên mặt thiếu nữ không có bất kỳ bối rối nào, bình tĩnh nói:
- Thiên Tà lão nhân, ta nghĩ ngươi cũng nghe nói qua tên của ta.
Nội tâm Lục Ly dấy lên một chút hi vọng, rất rõ ràng Thiên Tà lão nhân coi trọng thiếu nữ, muốn mạnh mẽ bắt người cướp của rời đi, còn hắn không có bất ngờ gì thì sẽ bị lập tức chém giết. Không nghĩ tới địa vị thiếu nữ dường như rất lớn? Tự giới thiệu rồi?
Chương 983 Thiên manh nữ
- Duẫn Thanh Ti?
Thiên Tà lão nhân nhướng mày, không xác định dò hỏi nói:
- Trung Hoàng Giới?
Duẫn Thanh Ti cười khổ một tiếng nói:
- Tứ đại giới diện có hai Duẫn Thanh Ti sao? Có hai người mù sao?
- Đáng tiếc, mỹ nhân tuyệt sắc như thế, lại bị mù bẩm sinh!
Thiên Tà lão nhân nhẹ nhàng thở dài, lập tức nhớ tới cái gì, trong mắt lại lộ ra tinh mang nói:
- Nghe nói ngươi là thiên địa thần thai vạn năm khó xuất hiện?
Sắc mặt Duẫn Thanh Ti khẽ biến, cắn cắn bờ môi còn vương máu, ngưng giọng nói:
- Thiên Tà lão nhân, ngươi nên biết, hậu quả xâm phạm ta!
- Ha ha ha ha!
Thiên Tà lão nhân cười lớn một tiếng, thần niệm phòng ra cực hạn, sau khi hắn dò xét trong phạm vi ngàn dặm không có bất luận kẻ nào, thì cũng không che dấu sự tham lam và ham muốn trong nội tâm nữa, hắn cười lạnh nói:
- Quả thực lão bất tử nhà ngươi rất lợi hại, nhưng nếu ta xâm phạm ngươi, sau đó bỏ chạy đến Ám Ngục, lão bất tử nhà ngươi còn có thể truy sát ta sao?
Sắc mặt Duẫn Thanh Ti hoàn toàn thay đổi, ánh mắt không có gì thay đổi, trên mặt lộ ra một chút kinh hoảng, thân thể mềm mại hơi rung động lên.
Lục Ly khẽ thở dài trong lòng, xem ra hôm nay vẫn khó thoát vận rủi. Vừa rồi còn đang suy nghĩ, cứu thiếu nữ này có mang đến rắc rối lớn hay không, không nghĩ tới chưa qua mấy canh giờ đã xảy ra chuyện.
Dường như thiếu nữ cảm nhận được tâm tình Lục Ly biến ảo, nàng cắn cắn môi nói:
- Người này không phải người trong tộc chúng ta, vừa rồi là hắn cứu ta. Hắn hoàn toàn không biết thân phận của ta. Ngươi thả hắn được không, ta... ta đi theo ngươi.
- Hả?
Thân thể Lục Ly chấn động, hai mắt trợn tròn nhìn chằm chằm vào Duẫn Thanh Ti, một cô gái tuyệt thế thoạt nhìn nhu hoà yếu ớt, không ăn khói lửa nhân gian, lại vì hắn, nói sẽ đi theo lão quái này?
- Được!
Thiên Tà lão nhân lạnh lẽo nhìn Lục Ly một cái, làm bộ như không để ý chút nào nói:
- Tiểu tử, coi như ngươi mệnh tốt, quên chuyện hôm nay đi, ngươi sẽ sống càng lâu, mau cút đi!
Duẫn Thanh Ti khom mình hành lễ với Lục Ly:
- Công tử, có thể nói cho Thanh Ti biết tên của ân nhân hay không? Nếu có kiếp sau, Thanh Ti sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp ân tình của ngươi.
- Ta gọi là Lục Ly!
Lục Ly mặt không biểu cảm trả lời, trong lòng dâng lên vô tận thương xót và nổi giận. Một cô gái tuyệt mỹ yếu đuối như thế, lại sắp bị một tên lão quái xâm phạm và lăng nhục. Từ lúc sinh ra cho đến bây giờ, nàng vẫn chưa từng nhìn qua cái thế giới mỹ lệ này, tại sao ông trời lại tàn nhẫn với nàng như vậy?
Đầu óc Lục Ly điên cuồng vận chuyển, suy nghĩ phương pháp phá cục, không chỉ vì cứu thiếu nữ làm người vừa ý này, mà còn vì cứu chính hắn.
Vừa rồi Thiên Tà lão nhân liếc mắt nhìn hắn một cái, không che dấu sát ý chỗ sâu trong mắt. Lục Ly tin tưởng cho dù hắn chạy trốn trăm vạn dặm, Thiên Tà lão nhân cũng sẽ nghĩ đủ biện pháp tìm được hắn, sau đó giết chết hắn, tránh cho chuyện này lộ ra.
Dưới nguy cơ sống chết, đầu óc Lục Ly tăng tốc chuyển động, đột nhiên nội tâm của hắn loé lên, giới chỉ trong tay phát sáng lấy ra một khối lệnh bài màu đỏ như máu.
- Oanh!
Lệnh bài màu đỏ như máu vừa xuất hiện, thân thể mềm mại của Duẫn Thanh Ti đột nhiên run lên, ánh mắt Thiên Tà lão nhân cũng bị hấp dẫn, trong đôi mắt loé lên tinh mang vạn trượng.
- Huyết Hoàng Lệnh!
Khóe miệng Duẫn Thanh Ti cong lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào, tuyệt mỹ di thế. Nàng nhìn Thiên Tà lão nhân nói:
- Lão quái, Lục công tử hẳn là đồ đệ Huyết Hoàng! Nếu như Huyết Hoàng muốn truy sát ngươi, đừng nói ngươi trốn vào Ám Ngục, cho dù bỏ chạy đến Hồn Ngục cũng khó thoát khỏi cái chết?
Ngoài mặt Lục Ly làm bộ lạnh nhạt, nhưng nội tâm lại nhấc lên sóng to gió lớn, không nghĩ tới cường giả thần bí cho hắn lệnh bài lại mạnh như thế? Có thể đi đến tầng thứ chín Hỗn Độn Luyện Ngục, Hồn Ngục? Phải biết rằng xông qua tầng thứ mười sẽ có thể bạch nhật phi thăng.
Hai mắt Thiên Tà lão nhân lấp lánh, nội tâm có một ít chần chờ, hắn giống như nhớ ra cái gì, cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng hòng lừa gạt lão phu, Huyết Hoàng không thu đồ đệ!
- Phải không?
Lục Ly lấy hết can đảm, giơ cao lệnh bài nói:
- Chẳng lẽ lệnh bài này là giả? Hoặc là có ai có thể cướp đoạt tấm lệnh bài này từ trong tay sư phụ của ta? Hay là muốn ta bóp nát lệnh bài, gọi sư phụ của ta đến, nói với ngươi một chút.
Sắc mặt Thiên Tà lão nhân hoàn toàn thay đổi, hắn oán hận nhìn Lục Ly một cái, sau đó lại không nỡ nhìn Duẫn Thanh Ti mấy lần, lúc này mới u oán nói:
- Thiên địa thần thai vạn năm khó gặp, lợi cho tiểu tử ngươi rồi, hừ hừ!
Thiên Tà lão nhân hừ lạnh hai tiếng, hóa thành một đạo lưu quang bay về nơi xa. Lục Ly chờ giây lát, mồ hôi lạnh trên trán mới chảy ròng xuống, khống chế Mệnh Luân tiếp tục bay về phía tây.
- Oanh...
Duẫn Thanh Ti lấy ra một hạt châu màu xanh, ngưng tụ một cái lá chắn bảo vệ, bao phủ hai người vào. Nhẹ giọng giải thích:
- Vòng bảo hộ này có thể ngăn cách âm thanh, cho dù Thiên Tà lão nhân dùng thần niệm cũng không xuyên vào được. Lục công tử, ngươi lại cứu Thanh Ti một lần rồi.
Duẫn Thanh Ti không hề nói gì nhiều, thế nhưng Lục Ly có thể cảm nhận được nội tâm của nàng vô cùng cảm kích. Hắn không có ý nghĩ mang ân tương báo, hắn không làm được chuyện như vậy.
Hắn lắc đầu cười nói:
- Vừa rồi tôi cũng không phải là hoàn toàn cứu cô, tôi cũng vì tự vệ mà thôi.
Duẫn Thanh Ti không nói đến chuyện này nữa, ánh mắt nhìn về phía lệnh bài trong tay Lục Ly, trên mặt lộ ra một chút tò mò, hỏi:
- Ngươi vừa mới nói dối, thế nhưng ta sẽ giữ bí mật cho ngươi, làm sao ngươi có được cái Huyết Hoàng Lệnh này?
Tâm tư nha đầu này thật nhanh nhẹn, Lục Ly không muốn nói lung tung về chuyện này, hắn mấp máy miệng cười nói:
- Mỗi người đều có bí mật, ta không muốn nói chuyện này.
- Ầu!
Duẫn Thanh Ti gật đầu, trên mặt hơi lộ ra một chút thiếu tự nhiên, cúi đầu nói:
- Là Thanh Ti mạo muội, Lục công tử, ngươi muốn đi Trung Hoàng Giới sao?
- Đúng!
Chương 984 Xung kích Quân Hầu cảnh
Lục Ly không giấu giếm chuyện này, gật đầu nói:
- Ta muốn đi Trung Hoàng Giới, làm chút chuyện.
- Vâng.
Duẫn Thanh Ti chỉ tay về phía tây nói:
- Đại bản doanh gia tộc ta đang ở bên đó, khoảng cách bốn năm ngày lộ trình. Lục công tử có thể tiếp tục mang ta đi một đoạn đường hay không? Lần này ta tổn thương nguyên khí. Nếu như thật sự cảm thấy quá phiền toái, hiện tại Thanh Ti có thể rời đi.
Lục Ly khe thở dài, cô gái này rất đẹp, nhưng lại là một cái siêu cấp rắc rối. Lúc này mới mang theo cô ấy đi mấy canh giờ, suýt chút nữa đã toi mạng, nếu mang theo mấy ngày không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Thế nhưng...
Nếu như đã quyết định, lúc nãy lại suýt toi mạng vì nàng, bây giờ nguy hiểm giải trừ, lại vứt bỏ cái gánh nặng này thì làm sao nhìn được? Lục Ly chỉ có thể cười khổ nói:
- Doãn tiểu thư, trở về nhớ mời ta uống rượu.
- Được!
Duẫn Thanh Ti hơi gật đầu, không nói thêm những lời cảm kích khách khí gì nữa, mà ngồi xuống tiếp tục chữa thương, Lục Ly không nói gì thêm, chuyên tâm lên đường.
Bên cạnh có mỹ nữ đi cùng, mặc dù mỹ nữ luôn luôn ngồi xếp bằng chữa thương, nhưng lên đường cũng không quá khô khan. Với lại qua nửa ngày sau, Duẫn Thanh Ti lấy ra một cái bảo tháp, vào tắm gội thay một bộ quần áo sạch sẽ, nhìn càng thêm thoải mái.
Lúc trước trên người Duẫn Thanh Ti có mùi máu tươi nồng đậm, sau khi tắm gội xong, trên người tản ra mùi hương cơ thể nhàn nhạt của thiếu nữ, khiến người ta ngửi vô cùng thoải mái. Gương mặt tuyệt mỹ tinh khiết, nhìn vô cùng thuận mắt. Cứ cách nửa ngày thời gian, Duẫn Thanh Ti sẽ dừng lại nghỉ ngơi, lấy ra một ít linh quả, lương khô, quỳnh nhưỡng ăn uống với Lục Ly, khiến hành trình không hề nhàm chán.
Lần này vận may của hai người không tệ, bay trọn ba ngày, trừ gặp phải rất nhiều Hỗn Độn Thú ra, lại không gặp phải bất kỳ nhân loại nào.
Phía sau không có truy binh đuổi theo, thời gian trôi qua lâu như vậy, Lục Ly đã rất an lòng. Thân thể Duẫn Thanh Ti đang nhanh chóng khôi phục, lúc này không còn là gánh nặng của Lục Ly nữa, nếu gặp phải địch Duẫn Thanh Ti vẫn có thể hỗ trợ.
Mặc dù cứ mãi lên đường như vậy sẽ có một ít nhàm chán, nhưng Lục Ly lại hi vọng cứ vĩnh viễn nhàm chán như vậy, ở trong Kim Ngục xảy ra bất cứ chuyện gì, đều có thể là nguy hiểm trí mạng.
Đáng tiếc...
Giấc mơ tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc, sau khi bay thêm nửa ngày, hai người lại gặp phải nhân loại, còn là một nhóm người, hai nam một nữ.
- Bốn vị Nhân Hoàng? Mẹ kiếp... chẳng lẽ trong Kim Ngục không thể xuất hiện một tên Quân Hầu cảnh sao?
Lục Ly hết chỗ nói rồi, tất cả nhân loại gặp phải ở đây đều là Nhân Hoàng cảnh trở lên. Thoạt nhìn hai nam một nữ này còn không phải là nhân loại bình thường, giống như là chủng tộc đặc thù, bởi vì trên trán các nàng đều có một ít hình xăm kỳ quái, thoạt nhìn hết sức yêu diễm.
- Tề Minh!
Duẫn Thanh Ti mở mắt, mặc dù đôi mắt to không thể nhìn thấy người, nhưng lại nhìn lướt qua bên kia. Phát hiện hai nam một nữ đang nhanh chóng nhích tới gần, thì lập tức nói với Lục Ly:
- Lục công tử, ba người này có chút ân oán với ta. Ngươi đi trước đi, thương thế của ta đã khôi phục gần hết rồi, có thể ứng phó.
- Hưu.
Thân thể Duẫn Thanh Ti bay lên trời, như một con chim sơn ca xinh đẹp, dưới chân nàng xuất hiện bản mạng châu, trong tay xuất hiện một cây quạt lông màu trắng, ngạo nghễ bay về phía trước.
- Ha ha ha, Duẫn Thanh Ti, chúng ta thật sự là oan gia ngõ hẹp mà!
Nơi xa truyền đến một tiếng cười duyên, ba người khí thế toàn thịnh, cô gái nói chuyện và một tên đàn ông mặc áo dài bên cạnh đều là Nhân Hoàng trung kỳ, người còn lại là Nhân Hoàng sơ kỳ.
- Đi!
Lục Ly không chần chờ nữa, hắn không phải chúa cứu thế, Duẫn Thanh Ti với hắn không có bất cứ quan hệ nào, hắn không có ý đồ với Duẫn Thanh Ti, tự nhiên sẽ không đi liều mạng giúp nàng.
Mạng của hắn rất đáng tiền, bởi vì hắn chết, đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết sẽ phải đối mặt tứ đại thế lực vây đánh. Hắn không thể xem thường đi tìm chết, không thể tùy ý đi mạo hiểm, hắn phải cố gắng nghĩ biện pháp sống sót, trở nên mạnh hơn.
Phá quan giận dữ vì hồng nhan!
Cũng phải nhìn hồng nhan kia có phải là của mình hay không, không cần phải nói Duẫn Thanh Ti xuất thân danh môn. Thiên Tà lão nhân cũng biết gia tộc của nàng, Lục Ly còn không có tự đại đến mức, cho rằng mỹ nữ trong thiên hạ sẽ bị Vương Bá chi khí của hắn hấp dẫn, trở thành của hắn, huống chi hắn cũng không có động tâm đối với Duẫn Thanh Ti, hắn là tiểu nhân vật lúc nào cũng có thể chết, không có tư cách đi hái hoa ghẹo nguyệt.
- Hưu.
Hắn khống chế Mệnh Luân, tốc độ đạt đến cực hạn, bay vòng qua bên cạnh. Hắn rời đi khiến hai nam một nữ ở xa chú ý, một tên nam tử mặc áo dài hừ lạnh, thân hình chợt lóe lên muốn truy sát Lục Ly.
- Tề Hương, đó là một người vô tội, đối thủ của các ngươi là ta!
Duẫn Thanh Ti khẽ kêu lên, vung quạt lông đánh về phía nam tử mặc áo dài, thiên địa huyền khí đầy trời bị nàng tác động, hóa thành một mảnh phong long dài hẹp vô hình gào thét bay đi.
- Ha ha!
Cô gái xinh đẹp ở phía đối diện cười lạnh, trong mắt đằng đằng sát khí nói:
- Đừng quản tên Bất Diệt cảnh kia, khó có được cơ hội giống như này, chúng ta giữ nữ nhân mù bẩm sinh ở nơi đây đi.
- Rầm rầm rầm!
Rất nhanh bên này đã bộc phát đại chiến kinh thiên, cuối cùng Lục Ly cũng chẳng thể quản. Nếu như hắn có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh, giúp Duẫn Thanh Ti chỉ là tiện tay mà nói. Chắc chắn hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng với chút thực lực này của hắn, bất kỳ một tên Nhân Hoàng nào cũng có thể giết chết hắn, nếu hắn vì lấy lòng phụ nữ đi mạo hiểm, đó chính là ngu ngốc rồi.
Rất nhanh tâm hắn vững như sắt, không hề để tâm đến Duẫn Thanh Ti nữa, sau khi bay vòng một đoạn đường, thì tiếp tục bay về phía tây. Bay hồi lâu xác định không ai đuổi theo, hắn tìm một chỗ nghỉ ngơi.
- Cảnh giới vẫn còn quá thấp, nơi đây Nhân Hoàng nhiều như chó, ta có nên xung kích Quân Hầu cảnh một chút hay không?
Chương 985 Bạch Thu Tuyết thức tỉnh
Lục Ly đã tích lũy gần đủ rồi, lượng lớn linh tài, tỷ lệ xung kích Quân Hầu cảnh thành công vô cùng cao, cho nên hắn có một ít chần chờ.
Đột phá Quân Hầu cảnh không hề mang đến cho hắn lực công kích quá lớn, nhưng lại có thể gia tăng tốc độ của hắn, tốc độ phản ứng, kỹ năng tổng thể của thân thể.
Huyền Vũ cảnh, Thần Hải cảnh, Hồn Đàm cảnh là đặt nền móng, Mệnh Luân Bất Diệt cảnh là cải mệnh, Quân Hầu cảnh trở về sau mới bắt đầu nghịch thiên. Chênh lệch giữa Quân Hầu cảnh và Bất Diệt cảnh rất lớn, chênh lệch giữa Mệnh Luân và bản mạng châu còn lớn hơn nữa.
Chín cái Mệnh Luân của Lục Ly và Mệnh Luân của người bình thường có một chút không giống nhau, không có tản ra cửu thải quang mang, mà luôn luôn lấp lánh ngân quang. Bên trong Mệnh Luân của hắn còn cất giấu một cái long ấn thần bí, cho nên hắn cảm giác nếu như có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ của hắn sẽ nâng cao rất nhiều.
Bây giờ hắn có được tốc độ Nhân Hoàng trung kỳ, không phải là tốc độ áo nghĩa của hắn quá cao cấp, mà hoàn toàn là quan hệ đến Mệnh Luân, điểm này đã được xác nhận.
Cho nên...
Nếu như hắn có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ còn có thể nâng cao mấy lần, đến lúc đó sự an toàn sẽ được nâng cao.
Còn có một cái nữa là, cảnh giới nâng cao thân thể của hắn cũng nâng cao theo, có lẽ phóng thích Thăng Long Thuật sẽ không miễn cưỡng như vậy, không suy yếu đến nỗi chạy trốn cũng không trốn thoát.
Hiện tại vấn đề là địa điểm bế quan!
Kim Ngục rất lớn, có thể không quan tâm Hỗn Độn Thú, người cũng không quá nhiều, nhưng ngộ nhỡ lúc hắn xung kích Quân Hầu cảnh lại có người đi ngang qua thì sao?
Cho dù xung kích Quân Hầu cảnh thuận lợi không gì sánh được mà nói, ít nhất cũng cần nửa tháng thời gian. Nếu muốn hoàn toàn ổn định Quân Hầu cảnh thì cần ít nhất một hai tháng, nếu như hao phí thời gian lâu dài hơn mà nói. Đoán chừng sẽ cần nửa năm.
Cho nên, Lục Ly rất chần chừ. Trong Kim Ngục quá nguy hiểm, không tăng thực lực lên ai cũng không dám bảo đảm hắn có thể an toàn đi tới cửa vào Trung Hoàng Giới. Xung kích Quân Hầu cảnh, thì có khả năng bị người giết chết.
- Liều mạng!
Lục Ly suy nghĩ một chút, cắn răng chuẩn bị tìm địa phương tiềm ẩn bế quan xung kích Quân Hầu cảnh. Thực lực quá yếu khiến hắn cảm giác vô cùng bực tức, ở chỗ nửa bước khó đi này, hắn lựa chọn đánh cuộc một lần.
Nơi đây cách địa điểm đám người Duẫn Thanh Ti chiến đấu quá gần, Lục Ly thay đổi phương hướng, bay về phía tây bắc hồi lâu, sau đó lựa chọn tiềm ẩn bên trong một dãy núi to lớn.
Bên trong dãy núi này có rất nhiều Hỗn Độn Thú, khiến hắn dễ dàng ẩn nấp hơn. Hắn tìm được một cái sơn động để ẩn nấp, cái này rõ ràng là do người đào ra, bên trong không lớn không nhỏ, rất sâu. Lục Ly dò xét mấy lần, sau khi xác định không có ai mới đi vào.
Xem ra bên trong đã lâu không có ai ở, chỗ sâu nhất sơn động, có một ít quả đã bị vứt bỏ, tất cả đều mốc meo rồi. Lục Ly kiểm tra mấy lần, hết sức hài lòng, hắn lấy Long Đế Thần Binh ra chém lên núi đá, phá hỏng sơn động, hơn nữa ngăn lại một đoạn đường rất dài, lúc này mới yên tâm ngồi xếp bằng xuống.
Hắn đã sớm biết biện pháp xung kích Quân Hầu cảnh, hắn còn biết vài biện pháp. Lục Linh chuẩn bị hai loại phương án cho hắn, hắn đã sớm suy xét kỹ, lựa chọn một loại biện pháp không tính là quá khó khăn, cũng không tính là đơn giản.
Mấu chốt xung kích Quân Hầu cảnh là ngưng tụ chín cái Mệnh Luân vào chung một chỗ, hóa thành bản mạng châu. Nghe nói có được bản mạng châu, là có thể câu thông cùng thiên địa, có thể càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa.
Hơn nữa bản mạng châu còn có thể dung hợp với thần kỹ huyết mạch, ví dụ như có thể thông qua bản mạng châu phóng thích thần kỹ huyết mạch Vũ Hóa Thần, còn có rất nhiều người, cũng có thể dung hợp được, uy lực lớn hơn nữa.
Quả thật bản mạng châu là một món pháp bảo rất mạnh, vô cùng cứng rắn, có thể trở thành lợi khí công kích, cũng có thể nhanh chóng chở người bay đi.
Muốn ngưng tụ chín cái Mệnh Luân thành bản mạng châu, cũng không phải chuyện đơn giản. Nếu như ngưng tụ thất bại, sẽ làm tổn thương Mệnh Luân, có ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện sau này. Thậm chí, nếu như lúc ngưng tụ xảy ra vấn đề, Mệnh Luân bị hủy hoại, sẽ nguy hiểm đến tính mạng, khả năng chết đi vô cùng lớn.
Vì vậy rất nhiều người ở Bắc Mạc dừng lại ở Bất Diệt cảnh đỉnh phong, bởi vì không có linh tài đầy đủ, không dám mạo hiểm. Thà rằng cả đời dừng lại ở Bất Diệt cảnh đỉnh phong, cũng không dám cầm sinh mệnh đi mạo hiểm.
Không phải Lục Ly sợ!
Linh tài của hắn không chỉ đầy đủ, mà còn là tốt nhất, Thăng Long Thảo có ba cây, tư chất bản thân không tồi, tuổi tác không lớn lắm, khả năng gặp chuyện không may vô cùng thấp.
Lục Ly không có vội vàng bắt đầu, mà ngồi xếp bằng lại, dùng thần niệm quan sát bốn phía, xác định hoàn cảnh xung quanh an toàn một chút.
Sau khi dò xét nửa canh giờ, Lục Ly mới lấy ra rất nhiều linh tài từ bên trong không gian giới. Đặt ở bên trong một cái một cái không gian giới trống rỗng, bảo đảm đợi lát nữa lấy ra thuận tiện, sẽ không bị nhầm.
Sau đó hắn lại lấy ra một quyển bí tịch quan sát, liên tục xác định bước đi, Mệnh Luân trong bụng bay ra, vờn quanh ở trước mặt hắn.
- Tán!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, chín tầng Mệnh Luân chậm rãi tách ra, biến thành chín cái Mệnh Luân lóng lánh ngân quang, trên mỗi một cái Mệnh Luân đều có một cái ấn ký ngân long như ẩn như hiện.
- Đi vào!
Lục Ly lại quát khẽ một tiếng, chín cái Mệnh Luân phát ra tia sáng lấp lánh, từng cái ẩn vào trong bụng Lục Ly, lơ lửng trong Thần Hải.
- Bắt đầu đi...
Lục Ly lại dò xét một phen, sau khi xác định an toàn, không hề để ý tới chuyện bên ngoài, lấy ra vài cọng linh dược luyện hóa, bắt đầu toàn tâm toàn lực xung kích Quân Hầu cảnh.
Bên trong sơn động là một mảnh đen nhánh, thân thể Lục Ly bắt đầu không ngừng sáng lên, lấp lánh, vô cùng quỷ dị.
Hắn không dám dừng lại, nhanh chóng ngồi lên Mệnh Luân bay đi, lão đầu râu tóc bạc trắng cũng không có xuất hiện qua.
Sau khi bay mấy ngàn dặm, Lục Ly tìm được một cái động trong núi nhỏ để ẩn nấp. Thương thế của hắn còn chưa có khôi phục, thân thể cần được điều trị tốt, đạt đến trạng thái đỉnh phong, mới có thể tiếp tục đi về phía trước, nếu không gặp phải nguy hiểm, hắn chỉ có thể bó tay chờ chết.
Lục Ly nghỉ ngơi ở đây năm ngày, một bên chữa thương, một bên tu luyện, thân thể mới hoàn toàn khôi phục.
Hắn bắt đầu lên đường bay về phía tây lần nữa, thời gian không còn nhiều lắm, trong vòng nửa năm hắn không đi vào được Trung Hoàng Giới, gia nhập Lãnh gia mà nói... Kịch độc ẩn nấp trong cốt tủy hắn sẽ ăn mòn toàn thân hắn, hắn sẽ biến thành một bộ xương đen nhánh, vĩnh viễn ở lại nơi đất khách quê người.
Lần này Lục Ly cũng rất bề bộn, khống chế Mệnh Luân bay sát sơn mạch, một khi cảm giác không đúng, sẽ lập tức đi đường vòng, vẻ mặt cũng vô cùng cung kính, sợ chọc giận lão quái tiềm ẩn trong Kim Ngục.
Phi hành sáu bảy ngày hết sức yên tĩnh, Lục Ly không biết mình đã tới địa phương nào rồi. Chỉ có thể mù quáng bay về phía tây, tìm kiếm dấu hiệu đặc biệt trên bản đồ phân biệt phương vị.
Ngày thứ tám!
Quá trình phi hành yên tĩnh bị phá vỡ, thế nhưng không phải là gặp phải kẻ địch, mà là Lục Ly phát hiện phía trước có người chiến đấu.
- Rầm rầm rầm...
Nơi xa truyền đến tiếng nổ rung trời, kim quang lấp lánh, thiên địa huyền khí hội tụ về bên kia, Lục Ly tùy ý liếc nhìn, cũng có thể cảm giác được ít nhất sáu bảy người đang giao chiến.
Chỉ nhìn một cái, Lục Ly đã không chần chờ, lập tức đi đường vòng bay sanh hướng bắc, thần tiên đánh nhau, hắn là một phàm nhân trêu chọc không nổi.
Từ trong lời nói của Lãnh Vô Hinh, Lục Ly biết rất nhiều bí mật mới, cũng đoán được một ít chuyện, mặc dù những chuyện này nghe có vẻ rất khó tưởng tượng.
Đầu tiên là Hỗn Độn Luyện Ngục, đây là một địa phương rất kỳ diệu, có được mười tầng hỏa mộc thổ thủy kim, băng phong ám hồn lôi. Nghe nói nếu xông qua tầng thứ mười là có thể bạch nhật phi thăng, đạp đất thành thần.
Hỗn Độn Luyện Ngục có rất nhiều sinh vật kỳ lạ, chúng không có linh trí quá cao, nhưng lại có được thực lực khủng bố. Nếu như chỗ này truyền tới Đấu Thiên Giới, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Có lẽ Hỗn Độn Luyện Ngục nối liền rất nhiều giới diện?
Trung Hoàng Giới so với Đấu Thiên Giới càng thêm cao cấp, càng thêm cường đại hơn, Nhân Hoàng như chó, đoán chừng cường giả một số đại giới diện còn lại cũng nhiều như mây, tùy tiện đi ra mấy người là có thể quét ngang Đấu Thiên Giới.
Rõ ràng đám người Hạo Xuyên công tử tới từ giới diện còn lại, tuổi tác Hạo Xuyên không hơn lớn hai mươi, Lãnh Vô Hinh mười tám tuổi, nhưng tất cả đều là Nhân Hoàng, Lãnh Vô Hinh có cửu phẩm huyết mạch, một thân bán thần khí...
Tất cả những chuyện này đều phá vỡ nhận thức của Lục Ly, trong đầu hắn có rất nhiều nghi vấn, vì sao ngoài Đấu Thiên Giới còn có nhiều giới diện như vậy? Vì sao các giới diện mạnh mẽ này không đi xâm phạm, nô dịch Đấu Thiên Giới? Nếu đám người Lãnh Vô Hinh, Hạo Xuyên xuất hiện ở Kim Ngục, Lãnh Vô Hinh còn đi Hỏa Ngục, như vậy xâm phạm Đấu Thiên Giới cũng là chuyện bình thường.
Còn có một cái nghi vấn là, Lục Ly không nhìn thấy bất kỳ nhân loại nào trong Hỏa Ngục Mộc Ngục Thổ Ngục Thủy Ngục, nhưng nhân loại trong Kim Ngục lại tương đối nhiều. Nếu Lãnh Vô Hinh có thể đi Hỏa Ngục, vì sao những người còn lại không đi xuống bốn tầng phía dưới?
Có rất rất nhiều nghi vấn, nhưng không ai giải đáp cho Lục Ly. Lục Ly biết một chút, người trẻ tuổi có thể xuất hiện ở trong Kim Ngục, ít nhất cũng là Nhân Hoàng, nơi đây có rất nhiều lão quái Địa Tiên, thậm chí có khả năng xuất hiện lão quái Hóa Thần cảnh.
Cho nên...
Hắn không trêu chọc nổi người ở nơi này, sau khi phát hiện ở nơi xa có đại chiến, hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức chạy trốn sang bên cạnh.
Sau khi hắn bay một mạch mấy vạn dặm, lúc này mới dè dặt bay về phía tây, hắn muốn đi đến cửa vào Trung Hoàng Giới, thì chỉ có thể đi hướng tây.
Bay thêm mấy vạn dặm Lục Ly mới hoàn toàn yên tâm, tiếp tục dán vào sơn mạch phi hành. Sau khi bay mấy canh giờ, phía sau truyền đến một tiếng xé gió.
Hắn cảnh giác quay đầu nhìn quanh, thấy một đạo lưu tinh lấy tốc độ khủng bố bay đến chỗ hắn, hắn dùng thần niệm đảo qua phát hiện là một cô gái xinh đẹp toàn thân là máu.
- Cô gái thật đẹp!
Lục Ly nhìn thoáng qua lại có chút ngây dại, không phải là hắn chưa từng thấy mỹ nữ, Lục Linh, Khương Ỷ Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương người nào không phải đỉnh cấp mỹ nữ?
Nhưng cô gái đẹp này lại cho hắn cảm giác vô cùng khác biệt, thoạt nhìn tuổi tác cô gái không lớn, đoán chừng mười sáu mười bảy tuổi, nhưng cảnh giới cũng đạt đến Nhân Hoàng sơ kỳ... điều này làm cho Lục Ly không biết nói gì, có phải Nhân Hoàng bên trong các siêu cấp đại gia tộc đều chạy đầy đất hay không?
Dáng người cô gái tương đối nhỏ nhắn xinh xắn, không cao không thấp, cho người ta một loại cảm giác yếu đuối, cô gái mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, ngực bị nhiễm đỏ một mảnh.
Lục Ly chú ý chính là khuôn mặt cô gái kia, đó là một gương mặt vô cùng tinh khiết sáng sủa, không có một chút trang điểm nào, tinh khôi tự nhiên.
Lông mi cô gái vừa dài, vừa cong, tạo cho người ta cảm giác mềm mại đáng yêu, cái mũi xinh xắn thanh tú, mười phần linh khí. Khiến cho Lục Ly để ý nhất chính là ánh mắt của cô gái!
Sợ rằng đây là ánh mắt tinh khiết nhất, sáng nhất Lục Ly từng nhìn thấy, không mang theo một chút tạp chất, tựa như trẻ con thơ dại, vô cùng xinh đẹp.
Cô gái này cho Lục Ly cảm giác, tinh khiết, tựa như hoa sen trên đỉnh tuyết sơn, không nhiễm một chút bụi trần, tuyệt thế cô lập. Nhìn như thế nào cũng không giống thiếu nữ phàm trần, mà giống như là tiên nữ trên chín tầng trời.
Thế nhưng, tiên nữ gãy cánh rồi, khóe miệng còn đang chảy ra máu tươi, làm cho nàng có một vẻ đẹp thê mỹ khác.
- Không đúng...
Đột nhiên Lục Ly giật mình, hắn nhìn chằm chằm vào con ngươi của cô gái mấy lần, phát hiện ra vấn đề.
Chương 982 Thiên manh nữ
Rõ ràng đôi mắt của cô gái này không động, mặc dù đôi mắt đen trắng rõ ràng, sáng như bảo thạch, nhưng không có thần thái, đồng tử cũng không có biến hóa, điều này nói rõ... Cô gái này là người mù?
- A a!
Lại một lần nữa Lục Ly cảm giác ông trời bất công, giống như năm đó Lục Linh không trị liệu được chân. Rõ ràng ông trời cho cô gái này vẻ bề ngoài và khí chất tuyệt thế vô song, nhưng lại làm cho nàng không nhìn thấy sự tốt đẹp của cái thế giới này.
- Hưu...
Cô gái bay vụt đến, càng lúc càng gần, lúc này Lục Ly mới tỉnh táo lại. Mặc dù cảm giác cô gái này không có nửa điểm sát ý, hơn nữa trên người bị thương nặng, nhưng hắn vẫn không muốn trêu chọc vào phiền toái, không muốn có nửa điểm dây dưa với cô gái.
Ở trong Kim Ngục cường giả như mây, Nhân Hoàng như chó này, nếu như hắn phát sinh dây dưa cùng bất luận kẻ nào, cũng sẽ mang đến cho hắn vô số hậu hoạn. Hắn chỉ có thời gian nửa năm, nếu trong vòng nửa năm không tới Lãnh gia, hắn sẽ chết không có chỗ chôn.
Hắn chỉ chần chờ vẻn vẹn một hơi thời gian, liền dứt khoát khống chế Mệnh Luân bay về nơi xa, đúng lúc này phía sau truyền đến một đạo âm thanh yếu ớt:
- Vị công tử này, ngài có thể giúp ta một chút hay không?
Giọng nói êm tai, như hoàng anh kêu nhẹ, khiến người ta không đành lòng cự tuyệt, Lục Ly nhớ tới gương mặt tinh khiết của cô gái kia, bỗng nhiên thân thể đứng lại tại chỗ, suy nghĩ một chút rồi quay đầu nói:
- Phía sau ngươi có bao nhiêu truy binh? Mạnh như nào? Ta không muốn liên lụy chịu chết.
Khóe miệng cô gái hơi động một chút, lộ ra nụ cười có chút thê mỹ, nàng nâng tay áo lên lau máu tươi ở khoé miệng nói:
- Công tử yên tâm, thuộc hạ của ta vẫn có thể ngăn cản nửa canh giờ, thân thể của ta quá hư nhược rồi, sắp không chịu được nữa. Nếu như công tử cảm thấy không muốn bị liên luỵ, xin hãy tha thứ cho ta lờ lời.
Lục Ly nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô gái kia mấy lần, vậy mà trong lòng lại hoàn toàn tin lời của nàng, căn bản không sợ bên trong có quỷ kế. Gương mặt tinh khiết và con ngươi của cô gái này, khiến cho người ta có một loại tín nhiệm và thiện cảm không hiểu.
Hắn suy nghĩ, tiếp tục hỏi một cái vấn đề:
- Vì sao cô lại tin tưởng ta như thế? Cô không sợ ta hại cô sao?
Cô gái cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nói:
- Trực giác, ta cảm thấy công tử là một người tốt.
- Người tốt?
Lục Ly thấy buồn cười, hắn có thể tính là người tốt gì chứ. Trên thực tế, người có thể trở thành võ giả sẽ có người tốt sao? Có người nào không phải tay nhuộm đầy máu tươi? Có người nào không giết mấy lầm tính mạng người vô tội?
- Được, vì hai chữ người tốt của cô, ta sẽ hết sức giúp cô.
Lục Ly làm ra quyết định, hắn nhớ tới tấm mộc bài viết chữ “Huyết” bên trong không gian giới. Trước đó không lâu hắn mới được một vị cường giả thần bí cứu, nếu không hắn đã sớm chết rồi. Cái mệnh này của hắn là do người khác cứu, lúc này gặp phải tình huống như thế, tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn rồi.
- Thu hồi bản mạng châu, tới phía trên Mệnh Luân của ta đi, cô an tâm chữa thương, sự tình còn lại giao cho ta.
Lục Ly nói một câu với cô gái, người sau không chần chờ, lập tức thu hồi bản mạng châu, bay lên Mệnh Luân của Lục Ly an tâm ngồi xếp bằng xuống, sau đó lấy ra một viên đan dược chữa thương rồi nhập định.
Từ đầu đến cuối, Lục Ly không có phòng bị cô gái này, thiếu nữ cũng vô cùng tin tưởng Lục Ly. Giống như giữa hai người đều có một loại cảm giác rất kỳ diệu, biết đối phương sẽ không hại chính mình, hoàn toàn không có lòng đề phòng.
- Hưu!
Lục Ly không hỏi tên và thân phận cô gái, không hỏi người nào đang đuổi giết nàng, không nói một lời khống chế Mệnh Luân tiếp tục bay về phía tây.
Một đôi nam nữ chưa từng trải vị đời, ngồi trên Mệnh Luân, áp sát mặt đất xuyên phá trường không, rất nhanh đã biến mất ở trong nghìn vạn khe núi.
Đột nhiên cứu một thiếu nữ xinh đẹp, cũng không biết sẽ mang đến cho mình bao nhiêu phiền toái.
Thật ra tính cách Lục Ly vẫn luôn không đổi, chuyện đã nhận định rồi, thì không có gì hối hận cả.
Thiếu nữ không có gạt người, Lục Ly mang theo nàng bay hơn nửa canh giờ, không biết đã bay ra ngoài bao xa rồi. Lục Ly còn đặc biệt thay đổi phương hướng đi đường vòng về phía trước, hơn nửa canh giờ này không có truy binh xuất hiện.
Thiếu nữ nuốt hai quả đan dược, chữa thương hơn nửa canh giờ, rõ ràng khí sắc đã khá hơn một chút, thế nhưng vẫn ngồi xếp bằng, không có mở mắt như cũ... đương nhiên nàng có mở mắt cũng không nhìn thấy gì, chỉ có thể dựa vào thần niệm dò xét.
Lục Ly không nói lời nào, trầm mặc bay về phía trước, liên tục bay hơn một canh giờ, nhưng vẫn không có truy binh như cũ. Lục Ly hơi an tâm, chạy ra khoảng cách xa như vậy, truy binh muốn đuổi kịp cũng rất khó khăn?
- Ầm...
Tiếp tục bay thêm ba canh giờ nữa vẫn rất bình tĩnh. Nhưng thời điểm đi ngang qua một tòa núi lớn, đột nhiên có một đạo thần niệm cường đại quét qua, Lục Ly sợ tới mức lập tức ngừng lại, đạo thần niệm này vô cùng khủng bố, tuyệt đối là Địa Tiên trở lên.
- Tiểu cô nương này không tồi!
Một giọng nói dâm tà đột ngột vang lên, tiếp theo núi lớn màu vàng kim nổ tung, một lão đầu râu tóc bặc trắng bắn ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ bên cạnh Lục Ly, ánh mắt đầy vẻ nóng bỏng.
Thân thể Lục Ly trở nê vô cùng căng thẳng, vào thời khắc này thiếu nữ cũng mở mắt ra, nàng dùng thần niệm quét đến chỗ lão đầu một lần, mở miệng nói:
- Thiên Tà lão nhân?
Lão đầu tóc bạc cười lớn lên nói:
- Ha ha ha, không nghĩ tới một bé gái như ngươi lại biết danh hiệu của lão phu. Nếu đã nhận ra, chắc ngươi cũng biết lão cách phu đối nhân xử thế và sở thích chứ?
- Ta gọi là Duẫn Thanh Ti!
Trên mặt thiếu nữ không có bất kỳ bối rối nào, bình tĩnh nói:
- Thiên Tà lão nhân, ta nghĩ ngươi cũng nghe nói qua tên của ta.
Nội tâm Lục Ly dấy lên một chút hi vọng, rất rõ ràng Thiên Tà lão nhân coi trọng thiếu nữ, muốn mạnh mẽ bắt người cướp của rời đi, còn hắn không có bất ngờ gì thì sẽ bị lập tức chém giết. Không nghĩ tới địa vị thiếu nữ dường như rất lớn? Tự giới thiệu rồi?
Chương 983 Thiên manh nữ
- Duẫn Thanh Ti?
Thiên Tà lão nhân nhướng mày, không xác định dò hỏi nói:
- Trung Hoàng Giới?
Duẫn Thanh Ti cười khổ một tiếng nói:
- Tứ đại giới diện có hai Duẫn Thanh Ti sao? Có hai người mù sao?
- Đáng tiếc, mỹ nhân tuyệt sắc như thế, lại bị mù bẩm sinh!
Thiên Tà lão nhân nhẹ nhàng thở dài, lập tức nhớ tới cái gì, trong mắt lại lộ ra tinh mang nói:
- Nghe nói ngươi là thiên địa thần thai vạn năm khó xuất hiện?
Sắc mặt Duẫn Thanh Ti khẽ biến, cắn cắn bờ môi còn vương máu, ngưng giọng nói:
- Thiên Tà lão nhân, ngươi nên biết, hậu quả xâm phạm ta!
- Ha ha ha ha!
Thiên Tà lão nhân cười lớn một tiếng, thần niệm phòng ra cực hạn, sau khi hắn dò xét trong phạm vi ngàn dặm không có bất luận kẻ nào, thì cũng không che dấu sự tham lam và ham muốn trong nội tâm nữa, hắn cười lạnh nói:
- Quả thực lão bất tử nhà ngươi rất lợi hại, nhưng nếu ta xâm phạm ngươi, sau đó bỏ chạy đến Ám Ngục, lão bất tử nhà ngươi còn có thể truy sát ta sao?
Sắc mặt Duẫn Thanh Ti hoàn toàn thay đổi, ánh mắt không có gì thay đổi, trên mặt lộ ra một chút kinh hoảng, thân thể mềm mại hơi rung động lên.
Lục Ly khẽ thở dài trong lòng, xem ra hôm nay vẫn khó thoát vận rủi. Vừa rồi còn đang suy nghĩ, cứu thiếu nữ này có mang đến rắc rối lớn hay không, không nghĩ tới chưa qua mấy canh giờ đã xảy ra chuyện.
Dường như thiếu nữ cảm nhận được tâm tình Lục Ly biến ảo, nàng cắn cắn môi nói:
- Người này không phải người trong tộc chúng ta, vừa rồi là hắn cứu ta. Hắn hoàn toàn không biết thân phận của ta. Ngươi thả hắn được không, ta... ta đi theo ngươi.
- Hả?
Thân thể Lục Ly chấn động, hai mắt trợn tròn nhìn chằm chằm vào Duẫn Thanh Ti, một cô gái tuyệt thế thoạt nhìn nhu hoà yếu ớt, không ăn khói lửa nhân gian, lại vì hắn, nói sẽ đi theo lão quái này?
- Được!
Thiên Tà lão nhân lạnh lẽo nhìn Lục Ly một cái, làm bộ như không để ý chút nào nói:
- Tiểu tử, coi như ngươi mệnh tốt, quên chuyện hôm nay đi, ngươi sẽ sống càng lâu, mau cút đi!
Duẫn Thanh Ti khom mình hành lễ với Lục Ly:
- Công tử, có thể nói cho Thanh Ti biết tên của ân nhân hay không? Nếu có kiếp sau, Thanh Ti sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp ân tình của ngươi.
- Ta gọi là Lục Ly!
Lục Ly mặt không biểu cảm trả lời, trong lòng dâng lên vô tận thương xót và nổi giận. Một cô gái tuyệt mỹ yếu đuối như thế, lại sắp bị một tên lão quái xâm phạm và lăng nhục. Từ lúc sinh ra cho đến bây giờ, nàng vẫn chưa từng nhìn qua cái thế giới mỹ lệ này, tại sao ông trời lại tàn nhẫn với nàng như vậy?
Đầu óc Lục Ly điên cuồng vận chuyển, suy nghĩ phương pháp phá cục, không chỉ vì cứu thiếu nữ làm người vừa ý này, mà còn vì cứu chính hắn.
Vừa rồi Thiên Tà lão nhân liếc mắt nhìn hắn một cái, không che dấu sát ý chỗ sâu trong mắt. Lục Ly tin tưởng cho dù hắn chạy trốn trăm vạn dặm, Thiên Tà lão nhân cũng sẽ nghĩ đủ biện pháp tìm được hắn, sau đó giết chết hắn, tránh cho chuyện này lộ ra.
Dưới nguy cơ sống chết, đầu óc Lục Ly tăng tốc chuyển động, đột nhiên nội tâm của hắn loé lên, giới chỉ trong tay phát sáng lấy ra một khối lệnh bài màu đỏ như máu.
- Oanh!
Lệnh bài màu đỏ như máu vừa xuất hiện, thân thể mềm mại của Duẫn Thanh Ti đột nhiên run lên, ánh mắt Thiên Tà lão nhân cũng bị hấp dẫn, trong đôi mắt loé lên tinh mang vạn trượng.
- Huyết Hoàng Lệnh!
Khóe miệng Duẫn Thanh Ti cong lên, lộ ra nụ cười ngọt ngào, tuyệt mỹ di thế. Nàng nhìn Thiên Tà lão nhân nói:
- Lão quái, Lục công tử hẳn là đồ đệ Huyết Hoàng! Nếu như Huyết Hoàng muốn truy sát ngươi, đừng nói ngươi trốn vào Ám Ngục, cho dù bỏ chạy đến Hồn Ngục cũng khó thoát khỏi cái chết?
Ngoài mặt Lục Ly làm bộ lạnh nhạt, nhưng nội tâm lại nhấc lên sóng to gió lớn, không nghĩ tới cường giả thần bí cho hắn lệnh bài lại mạnh như thế? Có thể đi đến tầng thứ chín Hỗn Độn Luyện Ngục, Hồn Ngục? Phải biết rằng xông qua tầng thứ mười sẽ có thể bạch nhật phi thăng.
Hai mắt Thiên Tà lão nhân lấp lánh, nội tâm có một ít chần chờ, hắn giống như nhớ ra cái gì, cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng hòng lừa gạt lão phu, Huyết Hoàng không thu đồ đệ!
- Phải không?
Lục Ly lấy hết can đảm, giơ cao lệnh bài nói:
- Chẳng lẽ lệnh bài này là giả? Hoặc là có ai có thể cướp đoạt tấm lệnh bài này từ trong tay sư phụ của ta? Hay là muốn ta bóp nát lệnh bài, gọi sư phụ của ta đến, nói với ngươi một chút.
Sắc mặt Thiên Tà lão nhân hoàn toàn thay đổi, hắn oán hận nhìn Lục Ly một cái, sau đó lại không nỡ nhìn Duẫn Thanh Ti mấy lần, lúc này mới u oán nói:
- Thiên địa thần thai vạn năm khó gặp, lợi cho tiểu tử ngươi rồi, hừ hừ!
Thiên Tà lão nhân hừ lạnh hai tiếng, hóa thành một đạo lưu quang bay về nơi xa. Lục Ly chờ giây lát, mồ hôi lạnh trên trán mới chảy ròng xuống, khống chế Mệnh Luân tiếp tục bay về phía tây.
- Oanh...
Duẫn Thanh Ti lấy ra một hạt châu màu xanh, ngưng tụ một cái lá chắn bảo vệ, bao phủ hai người vào. Nhẹ giọng giải thích:
- Vòng bảo hộ này có thể ngăn cách âm thanh, cho dù Thiên Tà lão nhân dùng thần niệm cũng không xuyên vào được. Lục công tử, ngươi lại cứu Thanh Ti một lần rồi.
Duẫn Thanh Ti không hề nói gì nhiều, thế nhưng Lục Ly có thể cảm nhận được nội tâm của nàng vô cùng cảm kích. Hắn không có ý nghĩ mang ân tương báo, hắn không làm được chuyện như vậy.
Hắn lắc đầu cười nói:
- Vừa rồi tôi cũng không phải là hoàn toàn cứu cô, tôi cũng vì tự vệ mà thôi.
Duẫn Thanh Ti không nói đến chuyện này nữa, ánh mắt nhìn về phía lệnh bài trong tay Lục Ly, trên mặt lộ ra một chút tò mò, hỏi:
- Ngươi vừa mới nói dối, thế nhưng ta sẽ giữ bí mật cho ngươi, làm sao ngươi có được cái Huyết Hoàng Lệnh này?
Tâm tư nha đầu này thật nhanh nhẹn, Lục Ly không muốn nói lung tung về chuyện này, hắn mấp máy miệng cười nói:
- Mỗi người đều có bí mật, ta không muốn nói chuyện này.
- Ầu!
Duẫn Thanh Ti gật đầu, trên mặt hơi lộ ra một chút thiếu tự nhiên, cúi đầu nói:
- Là Thanh Ti mạo muội, Lục công tử, ngươi muốn đi Trung Hoàng Giới sao?
- Đúng!
Chương 984 Xung kích Quân Hầu cảnh
Lục Ly không giấu giếm chuyện này, gật đầu nói:
- Ta muốn đi Trung Hoàng Giới, làm chút chuyện.
- Vâng.
Duẫn Thanh Ti chỉ tay về phía tây nói:
- Đại bản doanh gia tộc ta đang ở bên đó, khoảng cách bốn năm ngày lộ trình. Lục công tử có thể tiếp tục mang ta đi một đoạn đường hay không? Lần này ta tổn thương nguyên khí. Nếu như thật sự cảm thấy quá phiền toái, hiện tại Thanh Ti có thể rời đi.
Lục Ly khe thở dài, cô gái này rất đẹp, nhưng lại là một cái siêu cấp rắc rối. Lúc này mới mang theo cô ấy đi mấy canh giờ, suýt chút nữa đã toi mạng, nếu mang theo mấy ngày không biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Thế nhưng...
Nếu như đã quyết định, lúc nãy lại suýt toi mạng vì nàng, bây giờ nguy hiểm giải trừ, lại vứt bỏ cái gánh nặng này thì làm sao nhìn được? Lục Ly chỉ có thể cười khổ nói:
- Doãn tiểu thư, trở về nhớ mời ta uống rượu.
- Được!
Duẫn Thanh Ti hơi gật đầu, không nói thêm những lời cảm kích khách khí gì nữa, mà ngồi xuống tiếp tục chữa thương, Lục Ly không nói gì thêm, chuyên tâm lên đường.
Bên cạnh có mỹ nữ đi cùng, mặc dù mỹ nữ luôn luôn ngồi xếp bằng chữa thương, nhưng lên đường cũng không quá khô khan. Với lại qua nửa ngày sau, Duẫn Thanh Ti lấy ra một cái bảo tháp, vào tắm gội thay một bộ quần áo sạch sẽ, nhìn càng thêm thoải mái.
Lúc trước trên người Duẫn Thanh Ti có mùi máu tươi nồng đậm, sau khi tắm gội xong, trên người tản ra mùi hương cơ thể nhàn nhạt của thiếu nữ, khiến người ta ngửi vô cùng thoải mái. Gương mặt tuyệt mỹ tinh khiết, nhìn vô cùng thuận mắt. Cứ cách nửa ngày thời gian, Duẫn Thanh Ti sẽ dừng lại nghỉ ngơi, lấy ra một ít linh quả, lương khô, quỳnh nhưỡng ăn uống với Lục Ly, khiến hành trình không hề nhàm chán.
Lần này vận may của hai người không tệ, bay trọn ba ngày, trừ gặp phải rất nhiều Hỗn Độn Thú ra, lại không gặp phải bất kỳ nhân loại nào.
Phía sau không có truy binh đuổi theo, thời gian trôi qua lâu như vậy, Lục Ly đã rất an lòng. Thân thể Duẫn Thanh Ti đang nhanh chóng khôi phục, lúc này không còn là gánh nặng của Lục Ly nữa, nếu gặp phải địch Duẫn Thanh Ti vẫn có thể hỗ trợ.
Mặc dù cứ mãi lên đường như vậy sẽ có một ít nhàm chán, nhưng Lục Ly lại hi vọng cứ vĩnh viễn nhàm chán như vậy, ở trong Kim Ngục xảy ra bất cứ chuyện gì, đều có thể là nguy hiểm trí mạng.
Đáng tiếc...
Giấc mơ tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc, sau khi bay thêm nửa ngày, hai người lại gặp phải nhân loại, còn là một nhóm người, hai nam một nữ.
- Bốn vị Nhân Hoàng? Mẹ kiếp... chẳng lẽ trong Kim Ngục không thể xuất hiện một tên Quân Hầu cảnh sao?
Lục Ly hết chỗ nói rồi, tất cả nhân loại gặp phải ở đây đều là Nhân Hoàng cảnh trở lên. Thoạt nhìn hai nam một nữ này còn không phải là nhân loại bình thường, giống như là chủng tộc đặc thù, bởi vì trên trán các nàng đều có một ít hình xăm kỳ quái, thoạt nhìn hết sức yêu diễm.
- Tề Minh!
Duẫn Thanh Ti mở mắt, mặc dù đôi mắt to không thể nhìn thấy người, nhưng lại nhìn lướt qua bên kia. Phát hiện hai nam một nữ đang nhanh chóng nhích tới gần, thì lập tức nói với Lục Ly:
- Lục công tử, ba người này có chút ân oán với ta. Ngươi đi trước đi, thương thế của ta đã khôi phục gần hết rồi, có thể ứng phó.
- Hưu.
Thân thể Duẫn Thanh Ti bay lên trời, như một con chim sơn ca xinh đẹp, dưới chân nàng xuất hiện bản mạng châu, trong tay xuất hiện một cây quạt lông màu trắng, ngạo nghễ bay về phía trước.
- Ha ha ha, Duẫn Thanh Ti, chúng ta thật sự là oan gia ngõ hẹp mà!
Nơi xa truyền đến một tiếng cười duyên, ba người khí thế toàn thịnh, cô gái nói chuyện và một tên đàn ông mặc áo dài bên cạnh đều là Nhân Hoàng trung kỳ, người còn lại là Nhân Hoàng sơ kỳ.
- Đi!
Lục Ly không chần chờ nữa, hắn không phải chúa cứu thế, Duẫn Thanh Ti với hắn không có bất cứ quan hệ nào, hắn không có ý đồ với Duẫn Thanh Ti, tự nhiên sẽ không đi liều mạng giúp nàng.
Mạng của hắn rất đáng tiền, bởi vì hắn chết, đám người Lục Linh, Bạch Thu Tuyết sẽ phải đối mặt tứ đại thế lực vây đánh. Hắn không thể xem thường đi tìm chết, không thể tùy ý đi mạo hiểm, hắn phải cố gắng nghĩ biện pháp sống sót, trở nên mạnh hơn.
Phá quan giận dữ vì hồng nhan!
Cũng phải nhìn hồng nhan kia có phải là của mình hay không, không cần phải nói Duẫn Thanh Ti xuất thân danh môn. Thiên Tà lão nhân cũng biết gia tộc của nàng, Lục Ly còn không có tự đại đến mức, cho rằng mỹ nữ trong thiên hạ sẽ bị Vương Bá chi khí của hắn hấp dẫn, trở thành của hắn, huống chi hắn cũng không có động tâm đối với Duẫn Thanh Ti, hắn là tiểu nhân vật lúc nào cũng có thể chết, không có tư cách đi hái hoa ghẹo nguyệt.
- Hưu.
Hắn khống chế Mệnh Luân, tốc độ đạt đến cực hạn, bay vòng qua bên cạnh. Hắn rời đi khiến hai nam một nữ ở xa chú ý, một tên nam tử mặc áo dài hừ lạnh, thân hình chợt lóe lên muốn truy sát Lục Ly.
- Tề Hương, đó là một người vô tội, đối thủ của các ngươi là ta!
Duẫn Thanh Ti khẽ kêu lên, vung quạt lông đánh về phía nam tử mặc áo dài, thiên địa huyền khí đầy trời bị nàng tác động, hóa thành một mảnh phong long dài hẹp vô hình gào thét bay đi.
- Ha ha!
Cô gái xinh đẹp ở phía đối diện cười lạnh, trong mắt đằng đằng sát khí nói:
- Đừng quản tên Bất Diệt cảnh kia, khó có được cơ hội giống như này, chúng ta giữ nữ nhân mù bẩm sinh ở nơi đây đi.
- Rầm rầm rầm!
Rất nhanh bên này đã bộc phát đại chiến kinh thiên, cuối cùng Lục Ly cũng chẳng thể quản. Nếu như hắn có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh, giúp Duẫn Thanh Ti chỉ là tiện tay mà nói. Chắc chắn hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng với chút thực lực này của hắn, bất kỳ một tên Nhân Hoàng nào cũng có thể giết chết hắn, nếu hắn vì lấy lòng phụ nữ đi mạo hiểm, đó chính là ngu ngốc rồi.
Rất nhanh tâm hắn vững như sắt, không hề để tâm đến Duẫn Thanh Ti nữa, sau khi bay vòng một đoạn đường, thì tiếp tục bay về phía tây. Bay hồi lâu xác định không ai đuổi theo, hắn tìm một chỗ nghỉ ngơi.
- Cảnh giới vẫn còn quá thấp, nơi đây Nhân Hoàng nhiều như chó, ta có nên xung kích Quân Hầu cảnh một chút hay không?
Chương 985 Bạch Thu Tuyết thức tỉnh
Lục Ly đã tích lũy gần đủ rồi, lượng lớn linh tài, tỷ lệ xung kích Quân Hầu cảnh thành công vô cùng cao, cho nên hắn có một ít chần chờ.
Đột phá Quân Hầu cảnh không hề mang đến cho hắn lực công kích quá lớn, nhưng lại có thể gia tăng tốc độ của hắn, tốc độ phản ứng, kỹ năng tổng thể của thân thể.
Huyền Vũ cảnh, Thần Hải cảnh, Hồn Đàm cảnh là đặt nền móng, Mệnh Luân Bất Diệt cảnh là cải mệnh, Quân Hầu cảnh trở về sau mới bắt đầu nghịch thiên. Chênh lệch giữa Quân Hầu cảnh và Bất Diệt cảnh rất lớn, chênh lệch giữa Mệnh Luân và bản mạng châu còn lớn hơn nữa.
Chín cái Mệnh Luân của Lục Ly và Mệnh Luân của người bình thường có một chút không giống nhau, không có tản ra cửu thải quang mang, mà luôn luôn lấp lánh ngân quang. Bên trong Mệnh Luân của hắn còn cất giấu một cái long ấn thần bí, cho nên hắn cảm giác nếu như có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ của hắn sẽ nâng cao rất nhiều.
Bây giờ hắn có được tốc độ Nhân Hoàng trung kỳ, không phải là tốc độ áo nghĩa của hắn quá cao cấp, mà hoàn toàn là quan hệ đến Mệnh Luân, điểm này đã được xác nhận.
Cho nên...
Nếu như hắn có thể ngưng tụ bản mạng châu mà nói. Có lẽ tốc độ còn có thể nâng cao mấy lần, đến lúc đó sự an toàn sẽ được nâng cao.
Còn có một cái nữa là, cảnh giới nâng cao thân thể của hắn cũng nâng cao theo, có lẽ phóng thích Thăng Long Thuật sẽ không miễn cưỡng như vậy, không suy yếu đến nỗi chạy trốn cũng không trốn thoát.
Hiện tại vấn đề là địa điểm bế quan!
Kim Ngục rất lớn, có thể không quan tâm Hỗn Độn Thú, người cũng không quá nhiều, nhưng ngộ nhỡ lúc hắn xung kích Quân Hầu cảnh lại có người đi ngang qua thì sao?
Cho dù xung kích Quân Hầu cảnh thuận lợi không gì sánh được mà nói, ít nhất cũng cần nửa tháng thời gian. Nếu muốn hoàn toàn ổn định Quân Hầu cảnh thì cần ít nhất một hai tháng, nếu như hao phí thời gian lâu dài hơn mà nói. Đoán chừng sẽ cần nửa năm.
Cho nên, Lục Ly rất chần chừ. Trong Kim Ngục quá nguy hiểm, không tăng thực lực lên ai cũng không dám bảo đảm hắn có thể an toàn đi tới cửa vào Trung Hoàng Giới. Xung kích Quân Hầu cảnh, thì có khả năng bị người giết chết.
- Liều mạng!
Lục Ly suy nghĩ một chút, cắn răng chuẩn bị tìm địa phương tiềm ẩn bế quan xung kích Quân Hầu cảnh. Thực lực quá yếu khiến hắn cảm giác vô cùng bực tức, ở chỗ nửa bước khó đi này, hắn lựa chọn đánh cuộc một lần.
Nơi đây cách địa điểm đám người Duẫn Thanh Ti chiến đấu quá gần, Lục Ly thay đổi phương hướng, bay về phía tây bắc hồi lâu, sau đó lựa chọn tiềm ẩn bên trong một dãy núi to lớn.
Bên trong dãy núi này có rất nhiều Hỗn Độn Thú, khiến hắn dễ dàng ẩn nấp hơn. Hắn tìm được một cái sơn động để ẩn nấp, cái này rõ ràng là do người đào ra, bên trong không lớn không nhỏ, rất sâu. Lục Ly dò xét mấy lần, sau khi xác định không có ai mới đi vào.
Xem ra bên trong đã lâu không có ai ở, chỗ sâu nhất sơn động, có một ít quả đã bị vứt bỏ, tất cả đều mốc meo rồi. Lục Ly kiểm tra mấy lần, hết sức hài lòng, hắn lấy Long Đế Thần Binh ra chém lên núi đá, phá hỏng sơn động, hơn nữa ngăn lại một đoạn đường rất dài, lúc này mới yên tâm ngồi xếp bằng xuống.
Hắn đã sớm biết biện pháp xung kích Quân Hầu cảnh, hắn còn biết vài biện pháp. Lục Linh chuẩn bị hai loại phương án cho hắn, hắn đã sớm suy xét kỹ, lựa chọn một loại biện pháp không tính là quá khó khăn, cũng không tính là đơn giản.
Mấu chốt xung kích Quân Hầu cảnh là ngưng tụ chín cái Mệnh Luân vào chung một chỗ, hóa thành bản mạng châu. Nghe nói có được bản mạng châu, là có thể câu thông cùng thiên địa, có thể càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa.
Hơn nữa bản mạng châu còn có thể dung hợp với thần kỹ huyết mạch, ví dụ như có thể thông qua bản mạng châu phóng thích thần kỹ huyết mạch Vũ Hóa Thần, còn có rất nhiều người, cũng có thể dung hợp được, uy lực lớn hơn nữa.
Quả thật bản mạng châu là một món pháp bảo rất mạnh, vô cùng cứng rắn, có thể trở thành lợi khí công kích, cũng có thể nhanh chóng chở người bay đi.
Muốn ngưng tụ chín cái Mệnh Luân thành bản mạng châu, cũng không phải chuyện đơn giản. Nếu như ngưng tụ thất bại, sẽ làm tổn thương Mệnh Luân, có ảnh hưởng rất lớn đối với tu luyện sau này. Thậm chí, nếu như lúc ngưng tụ xảy ra vấn đề, Mệnh Luân bị hủy hoại, sẽ nguy hiểm đến tính mạng, khả năng chết đi vô cùng lớn.
Vì vậy rất nhiều người ở Bắc Mạc dừng lại ở Bất Diệt cảnh đỉnh phong, bởi vì không có linh tài đầy đủ, không dám mạo hiểm. Thà rằng cả đời dừng lại ở Bất Diệt cảnh đỉnh phong, cũng không dám cầm sinh mệnh đi mạo hiểm.
Không phải Lục Ly sợ!
Linh tài của hắn không chỉ đầy đủ, mà còn là tốt nhất, Thăng Long Thảo có ba cây, tư chất bản thân không tồi, tuổi tác không lớn lắm, khả năng gặp chuyện không may vô cùng thấp.
Lục Ly không có vội vàng bắt đầu, mà ngồi xếp bằng lại, dùng thần niệm quan sát bốn phía, xác định hoàn cảnh xung quanh an toàn một chút.
Sau khi dò xét nửa canh giờ, Lục Ly mới lấy ra rất nhiều linh tài từ bên trong không gian giới. Đặt ở bên trong một cái một cái không gian giới trống rỗng, bảo đảm đợi lát nữa lấy ra thuận tiện, sẽ không bị nhầm.
Sau đó hắn lại lấy ra một quyển bí tịch quan sát, liên tục xác định bước đi, Mệnh Luân trong bụng bay ra, vờn quanh ở trước mặt hắn.
- Tán!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, chín tầng Mệnh Luân chậm rãi tách ra, biến thành chín cái Mệnh Luân lóng lánh ngân quang, trên mỗi một cái Mệnh Luân đều có một cái ấn ký ngân long như ẩn như hiện.
- Đi vào!
Lục Ly lại quát khẽ một tiếng, chín cái Mệnh Luân phát ra tia sáng lấp lánh, từng cái ẩn vào trong bụng Lục Ly, lơ lửng trong Thần Hải.
- Bắt đầu đi...
Lục Ly lại dò xét một phen, sau khi xác định an toàn, không hề để ý tới chuyện bên ngoài, lấy ra vài cọng linh dược luyện hóa, bắt đầu toàn tâm toàn lực xung kích Quân Hầu cảnh.
Bên trong sơn động là một mảnh đen nhánh, thân thể Lục Ly bắt đầu không ngừng sáng lên, lấp lánh, vô cùng quỷ dị.