-
Chương 346-350
Chương 346 Cháy nhà hôi của
Hứa Trần có thói quen uống trà buổi trưa, bất quá thời điểm uống sẽ có tiểu thiếp phụng bồi. Hứa Trần cưới rất nhiều tiểu thiếp, cộng dồn lại có tới mười lăm mười sáu người, lúc này hắn đang ở trong phòng một tiểu thiếp uống trà, trong phòng có tới ba tiểu thiếp.
Ba tiểu thiếp này như hoa như ngọc, đều là mỹ nữ giống như Hứa Phương Phi. Tuổi trẻ mỹ mạo, tư thái mỹ lệ, ba người còn ăn mặc rất mỏng manh, một người bóp vai, một người bóp chân, còn có một người thì ngồi ở trong ngực Hứa Trần, giúp hắn uống trà, nhưng không phải dùng ly uống, mà là dùng miệng...
Ầm ầm ầm...
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập, khuôn mặt Hứa Trần có chút không vui, rút tay ra khỏi áo ngực của mỹ nhân. Hắn phất phất tay, tiểu thiếp ở sau lưng đi tới cửa, chuẩn bị khiển trách thủ hạ lỗ mãng ở bên ngoài.
- Phanh!
Cửa phòng bỗng chốc bị đẩy ra, một bóng người vội vàng xông tới. Trong nháy mắt đó trên người Hứa Trần dâng lên sát khí, huyền lực lấp lánh, bộ dáng một lời hợp không sẽ giết người.
Khi hắn thấy người đến là một cô gái, còn là nữ nhi của hắn Hứa Phương Phi, sát khí mới hơi yếu xuống, hắn không vui khiển trách:
- Phương Phi, sao con không hiểu quy củ như vậy? Không biết gõ cửa sao?
Hứa Phương Phi tóc mai lộn xộn, trong mắt đầy nước, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch. Nàng không nhìn mấy di nương ăn mặc hở hang, thanh âm nức nở nói:
- Cha, đại ca chết rồi, Nhị trưởng lão cũng chết, bổn mạng ngọc phù của bọn hắn nát rồi.
Oanh!
Hứa Trần đứng bật dậy, ánh mắt nhìn về phía bản mạng ngọc phù vỡ vụn trong tay Hứa Phương Phi, thân thể run lên, sát khí cuồn cuộn. Một tiểu thiếp bị sát khí trên người hắn dọa tới lui về phía sau mấy bước, đặt mông ngồi ở trên đất.
- Hưu!
Hứa Trần sửng sốt mấy giây, sau đó thân thể bắn ra, ngửa mặt gầm lên giận dữ:
- Toàn bộ võ giả từ Thần Hải đỉnh phong trở lên, tập hợp ở ngoài đại viện, lập tức!
Hứa Trần quát lớn, nửa cái Lạc Thần Thành đều nghe được tiếng hô của hắn. Toàn bộ đại viện Hứa gia nhất thời loạn lên, đã bao nhiêu năm Hứa Trần không có gầm lên như vậy rồi? Khẳng định là có đại sự xảy ra.
- Hưu!
Vô số người chạy tới đại môn Hứa gia, chỉnh tề đứng chờ đợi ở ngoài cửa, trong mắt đều là kinh nghi.
Hứa gia là gia tộc tứ phẩm, mặc dù ở Thiên Đảo Hồ xếp hạng sau cùng, nhưng võ giả cũng rất nhiều. Hồn Đàm cảnh ít nhất hai trăm người, Thần Hải cảnh càng đạt đến vạn người.
Đại trưởng lão Hứa gia vội vã chạy đến, thấy toàn thân Hứa Trần sát khí ngùn ngụt, vội vàng hỏi:
- Tộc trưởng, xảy ra chuyện gì sao?
Hứa Trần bi thương nhắm mắt nói:
- Diệu Dương và Tứ Hà chết rồi, ngay mới vừa rồi!
- A?
Hứa Thiên Vấn chấn động, trong đôi mắt sát khí bắn ra bốn phía. Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương đi Huyết Sát Đảo đốc chiến, hiện tại hai người đều chết? Vậy khẳng định là bên Huyết Sát Đảo xuất hiện dị biến.
- Lục Ly!
Hứa Thiên Vấn nghiến răng nghiến lợi gầm lên, bất luận Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương chết như thế nào, đều không thoát được quan hệ với Lục Ly, ở Thiên Đảo Hồ, trừ Lục Ly, ai dám giết Hứa Diệu Dương?
Võ giả Hứa gia tụ tập rất nhanh, chỉ một nén nhang thời gian, vô số Thần Hải cảnh đỉnh phong tụ tập ở ngoài cửa, tới hơn một ngàn người.
Hứa Trần mang theo Hứa Thiên Vấn bước đi ra, quét nhìn một vòng, cũng không để ý người đến có đông đủ không, Hứa Trần vung tay lên nói:
- Toàn bộ xuất chiến, lấy tốc độ nhanh nhất đi Huyết Sát Đảo, san bằng Huyết Sát Đảo cho ta.
- Tuân lệnh!
Toàn bộ võ giả gầm lên, tự động phóng về phía cửa thành, tốc độ đạt đến cực hạn. Rất nhiều người không biết xảy ra chuyện gì, nhưng đều có thể nhìn ra Hứa Trần đã nổi giận tới cực hạn, người nào dám trêu chọc hắn mất hứng, sợ là sẽ bị giết ngay lập tức.
- Hưu!
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn đều phóng ra Mệnh Luân, trực tiếp bay lên không trung, hóa thành một đạo lưu tinh bay về phía cửa thành.
Lần này xuất chiến ít nhất là Thần Hải cảnh đỉnh phong, cho nên tốc độ rất nhanh, chỉ nửa nén hương thời gian đã ra khỏi cửa thành, biến mất ở phương xa.
- Xôn xao...
Trong thành sôi trào, đây là hơn mười năm, lần đầu Hứa gia đại quy mô xuất động như vậy. Nhìn bộ dáng của Hứa Trần, phỏng chừng lần này Huyết Sát Đảo sẽ gà chó không tha.
- Sắp xảy ra chuyện...
Rất nhiều người thấp thỏm lo âu, Lục Ly là người Bạch gia nhìn trúng. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương mười dặm đưa tiễn, vì Lục Ly vạn dặm lao tới Vũ Đế Thành, trước đó không lâu nghe nói còn ở Huyết Sát Đảo mấy ngày?
Nếu như Lục Ly bị giết, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết có thể nổi giận mang theo cường giả Bạch gia tắm máu Lạc Thần Thành hay không?
...
Bạch Đế Sơn, trong Lộ Thiên Các.
Yên phu nhân đang an tĩnh uống trà, tỷ muội song sinh đứng ở một bên. Sắc mặt của hai tỷ muội đều không dễ nhìn, hơn nữa Bạch Thu Tuyết mặt đẹp như sương, Bạch Hạ Sương thì chu cái miệng nhỏ nhắn.
Hôm nay Yên phu nhân mặc sườn xám màu tím, vóc dáng hoàn mỹ biểu lộ không bỏ sót. Thân hình của nàng hơn xa hai tỷ muội, hai tỷ muội là nụ hoa sắp nở, Yên phu nhân lại là một đóa hoa hồng hoàn toàn nở rộ.
Bạch Thu Tuyết thấy Yên phu nhân đang ngồi yên lặng, cũng không có ý tứ mở miệng, cắn răng nói:
- Tiểu cô, Bạch gia chúng ta ở Bắc Mạc là đại gia tộc nhất lưu, không phải nên lòng dạ bao la, hải nạp bách xuyên sao? Đừng nói Lục Ly chẳng qua là tạm thời không gia nhập Bạch gia, cho dù cự tuyệt con cho rằng cũng bình thường. Hơn nữa Lục Ly còn cứu tỷ muội chúng con, hiện tại ngài lại muốn đối phó hắn? Nếu như chuyện này truyền khắp Bắc Mạc, người khác sẽ nhìn Bạch gia chúng ta như thế nào?
Bạch Hạ Sương cũng mở miệng khuyên nhủ:
- Tiểu cô, kỳ thực Lục Ly rất không tệ, ngài tha cho hắn lần này đi.
Yên phu nhân vẫn không nói chuyện, đợi Bạch Thu Tuyết muốn mở miệng lần nữa, nàng mới khoát tay nói:
- Ta nói rồi, ta đã đưa tin xuống, không được lấy tính mạng của Lục Ly. Lần này chẳng qua là cho hắn một chút giáo huấn mà thôi, hai người các ngươi gấp gáp như vậy làm gì? Chẳng lẽ coi trọng hắn? Nếu đúng như vậy, vậy thì Lục Ly đáng chết rồi.
Chương 347 Phải cầm cự
- Không phải...
Bạch Thu Tuyết cau mày nói:
- Lấy tính cách của Lục Ly kia, ngài phái người diệt Huyết Sát Đảo, hắn còn không liều mạng? Người kia điên cuồng lên, cái gì cũng làm ra được, đến lúc đó nhất định sẽ xảy ra đại sự. Không được... Ta muốn đi xem một chút.
Bạch Hạ Sương e sợ cho thiên hạ bất loạn, lập tức phụ họa nói:
- Ta cũng đi, ta cũng đi.
- Đứng lại!
Sắc mặt của Yên phu nhân lạnh lùng nói:
- Hai người các ngươi càn quấy đủ chưa? Sự tình lần trước còn chưa dạy dỗ các ngươi, lại muốn làm loạn? Có tin ta nhốt các ngươi một năm hay không?
- Hưu!
Lúc này, nơi xa có một thân ảnh lao đến, chính là Bạch Đinh ở bên cạnh Yên phu nhân, hắn vừa tới liền nói:
- Phu nhân, chiến báo khẩn cấp! Bạch Tu bị Lục Ly giết, Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương cũng bị Lục Ly giết. Thám báo không nhìn thấy võ giả thần bí kia xuất động, người của chúng ta tận mắt nhìn thấy Lục Ly và Thiên Đà Tử liên thủ chém chết Hứa Diệu Dương, Hứa Tứ Hà và Bạch Tu.
- Ôi...
Yên phu nhân, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều bị tin tức này dọa sợ, Bạch Hạ Sương mặt mày hớn hở nói:
- Không tệ, không tệ, tiểu tử Lục Ly kia rất lợi hại nha.
- Không tệ cái rắm!
Yên phu nhân không nhịn được nói tục, ánh mắt nhìn về phía Bạch Đinh nói:
- Lạc Thần Thành thì sao? Có động tĩnh gì không?
- Còn chưa có tin tức hồi báo!
Bạch Đinh chắp tay nói, hắn vừa nói xong, Bạch quản sự như mũi tên bay vụt đến, ở thật xa đã gầm lên:
- Phu nhân, Lạc Thần Thành truyền đến tin tức, Hứa Trần mang theo toàn bộ cường giả của Lạc Thần Thành giết tới Huyết Sát Đảo rồi.
- Xảy ra chuyện lớn rồi!
Sắc mặt của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đại biến, Yên phu nhân phản ứng rất nhanh, quát lên:
- Bạch Đinh, đưa tin cấp cho Bạch Cát Bạch Duệ, để bọn họ lập tức truyền tống tới Lạc Thần Thành. Sau đó đi Huyết Sát Đảo khống chế cục diện, không được để cho tình thế mở rộng, ta đi bẩm báo Hỉ bá ngay.
Bạch Cát Bạch Duệ ở Thiên Ngục Thành, là cường giả Bất Diệt cảnh, có thể lập tức truyền tống qua Lạc Thần Thành, đi Huyết Sát Đảo khống chế cục diện.
Thân thể Bạch Đinh lóe lên rời đi, Yên phu nhân thì vội vã đi tìm Bạch Hỉ, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương một đường đi theo.
Bạch Hỉ đang xem tài liệu, Yên phu nhân còn chưa kịp nói rõ tình huống, Bạch Hỉ đã ném tài liệu xuống bàn, lạnh lẽo quát lên:
- Yên nha đầu, vừa mới nhận được tình báo, Thiên Vũ Quốc có cường giả bí mật tiềm nhập Thiên Đảo Hồ, ta đoán chừng là người Vũ gia. Ngươi lập tức dẫn người đi Huyết Sát Đảo, giết sạch người Vũ gia cho ta, bọn hắn là muốn làm phản sao!
- Lả tả...
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt trắng bệch, Vũ gia là muốn cháy nhà hôi của, Lục Ly còn có thể sống sao?
Yên phu nhân suy nghĩ một chút, cuối cùng nói với Bạch Hỉ:
- Hỉ bá, ta tự mình đi một chuyến, ngươi trấn giữ ở Bạch Đế Sơn.
- Được!
Bạch Hỉ gật đầu, Yên phu nhân thông tuệ tuyệt luân, thủ đoạn tàn nhẫn, có nàng đi chuyện gì cũng có thể trấn áp, hắn hết sức yên tâm.
Bạch Thu Tuyết luôn miệng nói:
- Tiểu cô, ta đi theo ngài, yên tâm, ta sẽ không xằng bậy.
Bạch Hạ Sương ồn ào nói:
- Ta cũng muốn đi.
- Càn quấy!
Ánh mắt của Yên phu nhân đảo qua, Bạch Thu Tuyết nhìn Bạch Hỉ, khuôn mặt cầu khẩn, đáng thương. Bạch Hỉ suy nghĩ một chút, phất tay nói:
- Mang các nàng đi đi, chỉ cần không ra Thiên Đảo Hồ thì không có chuyện gì, tộc trưởng đã xuất quan rồi.
- Vâng!
Bạch Hỉ lên tiếng, Yên phu nhân khó có thể từ chối, nàng hạ lệnh phái người đi tìm Bạch Lãnh.
- Hưu!
Bạch Lãnh mang theo bốn cường giả Bất Diệt cảnh bay lên trời, nhiệm vụ của Chiến Đường chính là khai chiến, tùy thời đều chuẩn bị.
Giới chỉ trong tay Yên phu nhân phát sáng, một chiếc phi thuyền xuất hiện. Nàng mang theo Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương bay vọt lên, đám người Bạch Lãnh nhanh chóng nhảy lên, phi thuyền bay về phía Thiên Ngục Thành.
Tốc độ của phi thuyền rất nhanh, nhưng Thiên Ngục Đảo cách Huyết Sát Đảo quá xa, còn phải đi Thiên Ngục Thành ngồi truyền tống trận, như vậy sẽ nhanh hơn.
- Lục Ly, phải cầm cự...
Khuôn mặt của Bạch Thu Tuyết lo lắng, lúc này phỏng chừng Hứa Trần đã đến Huyết Sát Đảo? Cường giả Vũ gia cũng ẩn nấp đến phụ cận, chỉ nhìn đám người Bạch Duệ có thể tới kịp hay không.
...
Hứa Trần quả thực đã đến phụ cận Huyết Sát Đảo, đây là Hứa Trần mang theo võ giả Lạc Thần Đảo cùng nhau chạy tới. Nếu như hắn và Hứa Thiên Vấn ngồi Mệnh Luân, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới... thì đã sớm tiến vào Huyết Sát Đảo rồi.
Lần này Hứa Trần rất cẩn thận, dù sao Hứa Tứ Hà cũng bị giết, hắn không rõ tình huống nhất định phải cẩn thận. Mang theo toàn bộ cường giả của Hứa gia xuất chinh, như vậy dù có tình huống đặc biệt, hắn cũng có thể nhanh chóng rút lui.
Gần trăm chiếc chiến thuyền lướt sóng chạy đến, đợi tới Huyết Sát Đảo, Hứa Trần gầm lên:
- Vây lại.
Chiến thuyền tách ra hai đường, bao bọc vây quanh Huyết Sát Đảo, lúc này Hứa Trần mới dùng huyền lực quát:
- Lục Ly, lăn ra đây cho ta!
Hứa Trần nổi giận gầm lên, thanh âm cực kỳ vang dội, bao phủ phương viên mười dặm. Huyết Sát Bảo cách chỉ vài dặm, người bên trong tự nhiên nghe rất rõ ràng.
Lục Ly đang ở trong Huyết Sát Bảo, bên ngoài có rất nhiều người, võ giả may mắn còn sống sót của Huyết Sát Bảo đều ở bên trong. Rất nhiều người bị thương đang cứu chữa, mười mấy vạn bình dân trên đảo cũng ở phụ cận.
Nghe được tiếng gầm của Hứa Trần, vô số người sắc mặt đại biến, dựa vào huyền lực có thể gầm ra thanh âm lớn như vậy, kia khẳng định là cường giả Mệnh Luân cảnh. Quang minh chính đại gầm lên, còn điểm danh Lục Ly, thân phận của người này khẳng định không bình thường.
- Tới thật nhanh?
Lục Ly và Thiên Đà Tử liếc mắt nhìn nhau, hai người nhíu mày. Lục Ly vốn định tình huống không đúng sẽ mang theo bộ phận thành viên trọng yếu tiến vào tiểu thế giới, lại không nghĩ rằng Hứa Trần tới nhanh như vậy, khiến hắn không kịp phản ứng.
Lục Ly đang chờ suy yếu kỳ của thần kỹ Nhiên Huyết đến, nhưng lúc này không có bất kỳ phản ứng nào.
Chương 348 Tiên hạ thủ vi cường
Nếu kẻ địch tới, vậy thì không có biện pháp tiếp tục chờ đợi, chuyện này trốn là trốn không được.
Lục Ly nhìn Thiên Đà Tử, đứng lên nói:
- Thiên Đà Tử, đi thôi, đi gặp Hứa đảo chủ của chúng ta. Nếu bọn họ muốn động thủ, ngươi nhớ phối hợp một chút, chỉ cần diệt sát Hứa Trần hoặc Hứa Thiên Vấn, sự tình sẽ trở nên đơn giản.
Lục Ly mang theo Thiên Đà Tử đi ra ngoài, Thiên Đà Tử đã khống chế thương thế, chẳng qua mất một cánh tay, chiến lực nhất định sẽ suy giảm. Đương nhiên... nếu như có thể tìm được thiên tài địa bảo, tay cụt vẫn có thể mọc lại.
Lục Ly tìm Cửu trưởng lão, dặn dò một chuyện, đồng thời mang bảy Lục Ải Nhân còn lại đi. Hắn và Thiên Đà Tử ngồi Mệnh Luân, Lục Ải Nhân bôn tẩu ở phía dưới, một đường chạy tới bến tàu.
- Cường giả Hứa gia đều tới sao?
Nhìn chiến thuyền đông nghịt ở bên ngoài, nhìn trên boong thuyền đứng đầy võ giả, Lục Ly và Thiên Đà Tử cảm giác rất áp lực.
Nhiều võ giả như vậy, nếu liều lĩnh xông lên đảo, cho dù hắn và Thiên Đà Tử có thể giết Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn, sợ là tất cả mọi người trên đảo cũng sẽ bị giết.
Lục Ly ngồi Mệnh Luân bay về phía bến tàu, trong đầu suy nghĩ thật nhanh, đợi tới bến tàu, trong lòng hắn đã có kế hoạch. Hắn nhìn Hứa Trần, khẽ khom người nói:
- Lục Ly bái kiến Hứa đảo chủ, bái kiến Thiên Vấn đại nhân, bái kiến chư vị đại nhân. Không biết Hứa đảo chủ hưng sư động chúng như vậy là có ý gì?
Hứa Trần nhìn chằm chằm Lục Ly, đồng thời lặng lẽ quan sát bốn phía, muốn nhìn xem có cường giả mai phục hay không? Hứa Thiên Vấn cũng giống như thế, Lục Ly chỉ mang theo Thiên Đà Tử và mấy Lục Ải Nhân đi ra? Không sợ hắn một chiêu chém giết sao?
- Hừ!
Hứa Trần khẽ hừ nói:
- Tứ Hà và Hứa Diệu Dương bị giết, ngay ở phụ cận Huyết Sát Đảo. Lục Ly, ngươi không cho ta một câu trả lời thỏa đáng sao?
Xôn xao...
Bốn phía nhất thời xôn xao, võ giả Lạc Thần Đảo thế mới biết vì sao Hứa Trần phẫn nộ như thế, Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà chết rồi?
Lục Ly kinh ngạc, vội vàng nói:
- Còn có chuyện này sao? Sao ta lại không biết? Hứa đảo chủ, vừa rồi có mấy quân đoàn hồ phỉ công kích Huyết Sát Đảo của chúng ta, chúng ta miễn cưỡng đánh lui bọn họ, lại thương vong thảm trọng. Chúng ta chưa từng thấy qua Hứa công tử và Tứ Hà đại nhân, chẳng lẽ bọn họ bị hồ phỉ giết? Đúng rồi... thủ lĩnh của quân đoàn hồ phỉ là một Mệnh Luân cảnh, nên chỉ có hắn mới có thể chém giết Tứ Hà đại nhân.
Lục Ly quyết định mở mắt nói lời bịa đặt, Hứa Trần không có tiến công, điều này nói rõ hắn chưa xác định Hứa Tứ Hà và Hứa Trần là do mình giết. Cho nên hắn quyết định trước lừa dối, xem có thể hồ lộng qua hay không, thật không được lại đánh lén khai chiến.
Lần này Hứa gia thật không có phái thám báo tới, bởi vì Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương là bí mật tới đốc chiến, không thể quang minh chính đại xuất hiện. Hứa Trần nghĩ tới có Hứa Tứ Hà, hai người lại bí mật ẩn nấp, có thể có nguy hiểm gì?
Chẳng lẽ thật bị Bạch Tu giết chết?
Hứa Trần suy nghĩ một chút, nhưng lại bác bỏ, Bạch Tu còn không có lá gan này, Bạch Tu cũng không có động cơ giết người.
Hứa Trần lại nhìn Lục Ly, lạnh giọng hỏi:
- Các ngươi làm sao đánh lui Bạch Tu? Hiện tại Bạch Tu đâu?
Xem ra Hứa Trần thật không có tình báo bên này, trong lòng Lục Ly nắm chắc rồi. Hắn thuận miệng nói nhảm:
- Chúng ta được một cường giả thần bí hỗ trợ, mới may mắn đánh lui Bạch Tu. Đám người Bạch Tu chạy rồi, nửa canh giờ trước đã rút quân, Huyết Sát Đảo chúng ta thương vong quá nghiêm trọng, thám báo đều bị giết, nên không dò xét được hướng đi của bọn họ.
- Cường giả thần bí?
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn liếc mắt nhìn nhau, hai người âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ cường giả thần bí đi Thiên Vũ Quốc trợ giúp Lục Ly không phải người Bạch gia? Nếu quả thật có cường giả thần bí giúp đỡ, hai người muốn đánh vào Huyết Sát Đảo, sợ là sẽ gặp chuyện không may?
Trong lời nói của Lục Ly không có sơ hở, Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn đều có chút chần chờ. Nếu như không phải Lục Ly giết chết, bọn họ lại tắm máu Huyết Sát Đảo, chém giết Lục Ly mà nói... Yên phu nhân có thể giận dữ hay không?
- Hưu!
Lúc này, nơi xa có một chiếc chiến thuyền lướt sóng lao đến, một thám báo Hứa gia bẩm báo nói:
- Đảo chủ, phát hiện di thể của đại công tử và Nhị trưởng lão rồi. Bát trưởng lão kiểm tra ra nguyên nhân cái chết, Mệnh Luân của Nhị trưởng lão bị phá, sau đó bị chiến kích nện chết, đại công tử cũng bị chiến kích chém giết.
- Lả tả...
Sắc mặt của Lục Ly và Thiên Đà Tử đại biến, chiến kích này rất ít người dùng, Lục Ly biết chỉ có hắn dùng. Bạch Tu dùng là đao, đây không phải nháy mắt đã bại lộ sao?
- Động thủ!
Lục Ly quát khẽ, tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương. Chỉ cần diệt Hứa Thiên Vấn hoặc Hứa Trần, hôm nay ván này có thể phá.
- Hưu!
Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân phá không bay tới, Lục Ly khống chế Lục Ải Nhân hóa thành mấy lục ảnh lao về phía chiến thuyền.
Đồng thời Lục Ly còn nhìn hồ vực ở sau lưng Hứa Trần, gầm lên nói:
- Đại nhân, hỗ trợ chúng ta chém giết bọn họ!
Thiên Đà Tử và Lục Ly cách đám người Hứa Trần vốn không xa, chỉ có mấy trăm mét. Hắn gầm còn vận dụng thần kỹ Long Ngâm, dẫn tới cuồng phong gào thét, không gian chấn động, võ giả trên chiến thuyền đều ôm đầu gào thét.
Thiên Đà Tử rất thông minh, đứng ở phía sau Lục Ly, đồng thời dùng huyền lực phong bế màng nhĩ. Như vậy bị ảnh hưởng sẽ rất nhỏ, mặc dù như thế vẫn khiến hắn thống khổ khó nhịn, phát ra từng tiếng gào thét.
- Ách?
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn bị chấn đến màng nhĩ nổ vang, hai người kinh nghi bất định, nhất thời có chút không rõ. Hứa Thiên Vấn quay đầu lại nhìn quanh, muốn nhìn phía sau có kẻ địch đánh lén hay không.
- Không đúng!
Hứa Thiên Vấn nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện không có người thì giật mình tỉnh lại. Hắn vội vàng quay đầu, lại thấy Thiên Đà Tử và Lục Ly đã từ trên Mệnh Luân bay xuống, một cái Mệnh Luân mang theo lực lượng mạnh mẽ va chạm về phía Hứa Trần.
Chương 349 Cường giả như mây
Hứa Trần không có mắc mưu, hắn bị Lục Ly gầm lên chấn đến có chút không rõ, bản năng tuyển chọn tránh né. Muốn dò xét tình huống rõ ràng lại phản công, cho nên hắn khống chế Mệnh Luân tránh né đi.
- Tự tìm cái chết!
Hứa Thiên Vấn nổi giận gầm lên, khống chế Mệnh Luân đánh tới Thiên Đà Tử và Lục Ly, hắn muốn tươi sống đụng chết hai người này.
Hứa Thiên Vấn là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, hai cái Mệnh Luân chồng chất ở chung một chỗ, tạo thành Mệnh Luân hai tầng. Tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã phá không bay đến, sắp đụng vào Thiên Đà Tử và Lục Ly rồi.
- Đần độn!
Lục Ly và Thiên Đà Tử đồng thời mắng, nội tâm lại vui vẻ, quả nhiên có người bị lừa. Lục Ly và Thiên Đà Tử phối hợp như vậy, nhất định hấp dẫn Mệnh Luân tới tấn công bọn họ.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly vung tay áo, Tiểu Bạch bắn ra, bay vọt lên Mệnh Luân của Hứa Thiên Vấn. Lục Ly huyễn hóa ra từng bóng người lao xuống, hắn muốn xông vào trong đám người Lạc Thần Đảo, như vậy Hứa Trần sẽ không dám công kích loạn.
Về phần Hứa Thiên Vấn, Lục Ly đã không thèm nhìn, sau khi Tiểu Bạch bám vào Mệnh Luân, vận mệnh của Hứa Thiên Vấn đã được chú định rồi.
- Hưu!
Lục Ly bay vọt xuống chiến thuyền, chiến kích thoáng hiện, quét ngang về phía mấy cường giả Hồn Đàm cảnh, ba cái đầu người bay lên, ba võ giả Hồn Đàm cảnh bị giết.
- Chiến kích?
Hứa Trần thấy chiến kích của Lục Ly, trong mắt tràn ngập giận dữ. Lúc này đã không có bất kỳ nghi vấn nào, Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương nhất định là bị Lục Ly giết.
Không gian giới trong tay hắn phát sáng, xuất hiện một thanh trường kiếm màu đỏ như máu, khống chế Mệnh Luân lao xuống, chỉ muốn đi chém giết Lục Ly.
- A...
Nhưng lúc này, Hứa Thiên Vấn phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân thể từ giữa không trung rơi xuống. Trường đao trong tay Thiên Đà Tử lóe lên, một đạo huyền lực bay đi. Hứa Trần vừa mới quay đầu lại nhìn, vừa hay nhìn thấy đầu của Hứa Thiên Vấn bị Thiên Đà Tử chém vỡ nát.
- Thiên Vấn!
Hứa Trần hoảng hốt, trong mắt tràn ngập khiếp sợ. Vừa rồi hắn bay qua bên cạnh, đầu còn có chút không rõ. Không nhìn thấy Lục Ly ném Tiểu Bạch ra ngoài, cho nên hắn căn bản không biết Hứa Thiên Vấn chết như thế nào?
Hứa Thiên Vấn và Hứa Trần không phải nhất mạch, nhưng đều là người Hứa gia, đã hơn ba trăm tuổi. Mặc dù chỉ là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, nhưng ở trong mắt Hứa Trần, chiến lực của đại trưởng lão này rất khủng bố, hiện tại lại bị người miểu sát?
- Chẳng lẽ...
Hứa Trần nhớ tới vừa rồi Lục Ly gọi người hỗ trợ, chẳng lẽ thật có cường giả ẩn nấp? Mới vừa rồi là cường giả kia đánh lén Hứa Thiên Vấn, Thiên Đà Tử mới nhẹ nhàng chém chết?
Hứa Trần sợ hãi nhìn xung quanh, đồng thời khống chế Mệnh Luân lui ra, không ngừng dò xét, muốn nhìn xem trong hồ có cường giả thần bí ẩn nấp hay không.
- Ầm ầm ầm phanh...
Phía dưới, Lục Ly bắt đầu đồ sát, võ giả Hứa gia bị long ngâm chấn thương, Lục Ly lại có huyền kỹ Di Hình Huyễn Ảnh, người phía dưới cơ hồ không ai gánh được.
Lục Ly chém giết mấy người, sau đó nhìn về phía Hứa Trần, chỉ thấy Hứa Trần quét nhìn xung quanh, nội tâm mừng rỡ. Hắn liếc nhìn Thiên Đà Tử, ánh mắt hai người giao lưu, Thiên Đà Tử hiểu ý cười cười.
- Hưu!
Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân bay tới, Lục Ly bay vọt lên. Mệnh Luân lướt qua một độ cong, bay về phía Mệnh Luân của Hứa Thiên Vấn, Tiểu Bạch hóa thành bạch quang xông vào trong tay áo của Lục Ly.
- Tốt lắm!
Lục Ly và Thiên Đà Tử yên tâm, Hứa Thiên Vấn bị giết, chỉ còn lại Hứa Trần liền dễ xử lý. Chỉ cần tìm được cơ hội thủ tiêu Hứa Trần, thì mọi việc đại cát.
Sau khi thủ tiêu Hứa Trần, Bạch gia sẽ như thế nào?
Yên phu nhân có thể nổi giận, trực tiếp mang theo Bất Diệt cảnh của Bạch gia san bằng Huyết Sát Đảo không? Lục Ly không biết, lấy tình huống lúc này, hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều, không giết Hứa Trần hắn sẽ chết.
Hắn ra hiệu cho Thiên Đà Tử, Mệnh Luân lặng lẽ nhích tới gần Hứa Trần. Lục Ly lại hét lớn:
- Mau ra tay, Hứa Trần đã phát hiện ngươi!
Tiếng gầm có vận dụng thần kỹ Long Ngâm, người phía dưới mới dễ chịu được chút ít, bây giờ lại trúng chiêu.
- Ân?
Hứa Trần như lâm đại địch, ánh mắt nhìn xuống dưới hồ. Đồng thời hắn khống chế Mệnh Luân thối lui, kéo ra khoảng cách với Lục Ly và Thiên Đà Tử.
- Phanh!
Đột nhiên thủy vực cao lên, bọt nước bắn tung toé, sau đó một võ giả toàn thân bao phủ ở trong hắc bào lao ra.
- Tình huống như thế nào?
Lục Ly và Thiên Đà Tử kinh ngạc, dưới hồ lại thật ẩn nấp cường giả? Hơn nữa nhìn khí thế... Hình như là Bất Diệt cảnh?
Hứa Trần cảm ứng khí tức của cường giả thần bí kia, thoáng cái sợ tới mức hồn phi phách tán. Trường kiếm lập tức bổ tới, một đạo kiếm quang kinh thiên kích xạ, thẳng đến đầu cường giả thần bí kia.
- Tự tìm cái chết!
Cường giả thần bí thấy Hứa Trần tấn công mình thì gầm lên, thân thể tránh đi, Mệnh Luân xuất hiện, hóa thành tia chớp ném về phía Hứa Trần.
Mệnh Luân bốn tầng, quả nhiên là cường giả Bất Diệt cảnh!
- Oanh!
Thủy vực ở dưới chân Lục Ly cũng nổi lên, sóng nước ngập trời, lại một cường giả thần bí bay vụt lên.
Trong nháy mắt Lục Ly và Thiên Đà Tử cảm giác như rơi vào hầm băng, hai người đều bị một cỗ sát cơ cường đại khóa chặt. Ánh mắt của Lục Ly quét tới, lại thấy được một đôi mắt quen thuộc.
- Vũ Phi Nông, là người Vũ gia!
Lục Ly rống to, hắn nhận ra đôi mắt kia. Linh hồn hắn nổi lên sóng gió, người Vũ gia lại thừa dịp đánh lén, hai Bất Diệt cảnh, hắn còn có thể sống sao?
- Hừ!
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh già nua vang lên. Tiếng hừ lạnh kia tựa như trên chín tầng trời truyền đến, cực kỳ mờ ảo, căn bản không phân biệt được người ở phương nào.
Thân thể Lục Ly và Thiên Đà Tử chấn động, tại sao lại xuất hiện một cường giả thần bí nữa? Bên Huyết Sát Đảo đến cùng có bao nhiêu cường giả ẩn nấp?
Vũ Phi Nông nghe được tiếng hừ, lại tựa như bị lôi đình đánh trúng.
Thanh âm này hắn quá quen thuộc, trận chiến ở Luyện Ngục Bích ấy, Lục Ly hôn mê, không nghe được thanh âm này, nhưng hắn lại không bao giờ quên được.
Chương 350 Thân phận của cường giả thần bí
Tiếng hừ lạnh lẽo này rõ ràng là cường giả có được ""Thế"" kia phát ra, cũng chính là cường giả Quân Hầu cảnh chém giết Vũ Phi Giáp.
- Đi!
Cường giả Quân Hầu cảnh ở chỗ này, Vũ Phi Nông biết hắn không có cơ hội chém giết Lục Ly rồi. Lập tức phóng ra Mệnh Luân, hóa thành hồng quang bay đi, ánh mắt của hắn nhìn về phía cường giả đang công kích Hứa Trần, hét lớn:
- Lão bát, đi mau...
Phanh!
Mệnh Luân của Vũ gia lão bát đụng vào Mệnh Luân của Hứa Trần, lại đụng nứt Mệnh Luân của Hứa Trần. Hứa Trần đứng ở trên Mệnh Luân, tự nhiên khó thoát vận rủi, trong nháy mắt bị đụng chết.
- Hưu...
Sau khi Vũ gia lão bát đụng chết Hứa Trần, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Lục Ly, Vũ Phi Nông gầm lên:
- Đi mau, đi mau, không thể giết, nếu không chúng ta đều phải chết!
Vũ gia lão bát bất đắc dĩ khống chế Mệnh Luân đi theo Vũ Phi Nông, đúng lúc này phía tây nam lại vang lên hai tiếng xé gió, sau đó một thanh âm rống to vang lên:
- Cẩu tặc Vũ gia, giết người xong các ngươi còn muốn đi? Nằm mơ!
- Hưu...
Hai tiếng xé gió vang lên, một cái Mệnh Luân bốn tầng, một cái Mệnh Luân năm tầng phá không bay đến. Lục Ly quét nhìn một người trong đó, phát hiện người này hắn nhận thức. Chính là trưởng lão Bạch gia Bạch Duệ, lần trước phụng bồi Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương ở lại Huyết Sát Đảo mấy ngày.
Bất Diệt cảnh của Bạch gia cũng tới?
Tình cảnh loạn đến làm cho Lục Ly có chút không hiểu, tại sao cường giả Vũ gia lại xuất hiện ở đây? Cường giả phát ra tiếng hừ lạnh kia là ai? Vì sao cường giả Bạch gia tới nhanh như vậy?
Thiên Đà Tử bị hù sợ, hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ. Hắn sợ hãi nhìn Lục Ly, thấp giọng hỏi:
- Chủ nhân, làm sao bây giờ?
Lục Ly sao biết làm sao bây giờ?
Hắn không nói nhìn phương hướng đám người Vũ Phi Giáp chạy trốn, thấy Bạch Duệ và một trưởng lão khác của Bạch gia nhanh chóng đuổi theo, tựa hồ song phương sắp khai chiến. Hắn hạ giọng nói:
- Đừng động, cái gì cũng không làm!
Cường giả nhiều lắm, lúc này làm loạn, nói không chừng sẽ bị giết ngay lập tức. Lục Ly suy nghĩ một chút, lại thấp giọng dặn dò:
- Đi xuống đi, đừng quá cao điệu, sẽ càng dễ dàng bị giết.
Thiên Đà Tử vội vàng khống chế Mệnh Luân bay xuống, hai người đứng ở trên bờ cát, yên lặng theo dõi kỳ biến.
- Rầm rầm rầm...
Phái tây bắc truyền đến từng tiếng nổ lớn, hẳn là hai trưởng lão Bạch gia và đám người Vũ Phi Giáp khai chiến.
Thân phận của bốn người này quá rõ ràng, Lục Ly và Thiên Đà Tử liếc mắt nhìn nhau, âm thầm suy đoán thân phận cường giả vừa rồi hừ lạnh.
- Chủ nhân, có phải là cường giả thần bí đi Thiên Vũ Quốc giúp chúng ta kia không?
Thiên Đà Tử hạ thấp giọng hỏi, Lục Ly nghĩ nghĩ, tựa hồ có khả năng này. Vừa rồi Vũ Phi Giáp muốn giết hắn, cường giả kia phát ra tiếng hừ lạnh, Vũ Phi Giáp lập tức trốn, như vậy chứng minh cường giả thần bí kia rõ ràng là đang giúp hắn.
Người này không hiện thân, Lục Ly cũng không dám đoán nhiều, căng thẳng chờ đợi kết quả chiến đấu bên Bạch Duệ và Vũ Phi Giáp.
Về phần người Lạc Thần Đảo, thì còn mơ hồ hơn đám người Lục Ly.
Hứa Trần bị người Vũ gia nện chết, Hứa Thiên Vấn bị Thiên Đà Tử giết chết, bọn họ quần long vô chủ. Vừa rồi xuất hiện nhiều cường giả Bất Diệt cảnh như vậy, bọn họ sợ choáng váng, cũng không biết làm sao bây giờ.
Tiếp tục chiến đấu?
Bọn họ có thể giết được Lục Ly sao? Lục Ly vừa dùng thần kỹ Long Ngâm, giết bọn họ như mổ gà, bọn họ đi chịu chết sao?
Trốn?
Lúc này thế cục không rõ, ai dám lộn xộn? Nói không chừng vừa quay đầu đã bị giết, tất cả mọi người chỉ có thể thấp thỏm bất an chờ đợi.
- Rầm rầm rầm oanh...
Tiếng nổ ở hướng tây bắc càng lúc càng vang, sóng biển chuyển dời, tựa hồ đã xảy ra biển động. Mặc dù tất cả mọi người thấy không rõ chiến đấu ở nơi xa, nhưng khí tức khủng bố kia vẫn tràn ngập tới.
- A...
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, ánh mắt của Lục Ly và người Lạc Thần Đảo đồng thời co rụt. Bởi vì kêu thảm thiết lại là Bạch Duệ, chẳng lẽ Bạch Duệ bị Vũ Phi Nông chém giết?
Bất quá nghĩ tới Vũ Phi Nông hình như là Mệnh Luân tám tầng? Bạch Cát và Bạch Duệ một cái năm tầng một cái bốn tầng, không phải đối thủ của Vũ Phi Nông cũng rất dễ hiểu.
- Bạch Duệ!
Một tiếng rống giận bi thương vang lên, xác nhận suy đoán của mọi người. Bạch Cát nổi giận rống lên:
- Vũ Phi Nông, ngươi xong đời, Vũ gia các ngươi cũng xong rồi. Dám giết Bạch Duệ, tộc trưởng nhà ta tất diệt Vũ gia các ngươi.
- Bá bá bá...
Sắc mặt vô số võ giả Lạc Thần Đảo trở nên trắng bệt, nội tâm của Lục Ly và Thiên Đà Tử thì âm thầm kêu khổ, sự tình phát triển vượt qua dự liệu của bọn hắn.
Trưởng lão Bạch gia bị giết?
Thiên Ngục lão nhân nổi giận, rất nhiều người sẽ xui xẻo, Lục Ly là người khởi xướng, phỏng chừng cũng sẽ không dễ chịu...
- Duệ thúc...
Phía tây nam, một giọng nữ bi thương hét lên, sau đó lại một thanh âm Lục Ly quen thuộc vang lên:
- Vũ Phi Nông, chết!
Yên phu nhân, Bạch Lãnh!
Lục Ly và Thiên Đà Tử liếc mắt nhìn nhau, cảm giác sự tình càng lúc càng khó giải quyết. Yên phu nhân và Bạch Lãnh đều xuất động, tình cảnh hôm nay triệt để mất khống chế.
- Lui...
Lục Ly nhìn Thiên Đà Tử, hai người lặng lẽ lui về Huyết Sát Đảo. Ở trên bờ cát mục tiêu quá rõ ràng, cũng đừng để Bạch Lãnh và Yên phu nhân nổi giận trở thành đối tượng phát tiết.
Hai người nhanh chóng lui vào trong rừng cây nhỏ, ánh mắt nhìn xa xa, quả nhiên thấy một chiếc phi thuyền to lớn phá không lao tới. Yên phu nhân và Bạch Lãnh đứng ở trước phi thuyền, trên người sát khí đằng đằng, bao phủ phương viên hơn mười dặm.
- Chủ nhân, chúng ta trốn không?
Thiên Đà Tử nuốt nước bọt, khuyên Lục Ly vào tiểu thế giới. Tình huống hiện tại đã hoàn toàn không ở trong phạm vi hai người khống chế, không cẩn thận hai người sẽ chết không có chỗ chôn.
Vẻ mặt Lục Ly ngưng trọng, có chút lo nghĩ, hắn và Thiên Đà Tử trốn rất đơn giản, vấn đề là người Liễu gia làm sao xử lý?
Muốn dẫn nhiều người tiến vào tiểu thế giới như vậy cần một khoảng thời gian, tiểu thế giới cũng dễ bị bại lộ.
Hứa Trần có thói quen uống trà buổi trưa, bất quá thời điểm uống sẽ có tiểu thiếp phụng bồi. Hứa Trần cưới rất nhiều tiểu thiếp, cộng dồn lại có tới mười lăm mười sáu người, lúc này hắn đang ở trong phòng một tiểu thiếp uống trà, trong phòng có tới ba tiểu thiếp.
Ba tiểu thiếp này như hoa như ngọc, đều là mỹ nữ giống như Hứa Phương Phi. Tuổi trẻ mỹ mạo, tư thái mỹ lệ, ba người còn ăn mặc rất mỏng manh, một người bóp vai, một người bóp chân, còn có một người thì ngồi ở trong ngực Hứa Trần, giúp hắn uống trà, nhưng không phải dùng ly uống, mà là dùng miệng...
Ầm ầm ầm...
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập, khuôn mặt Hứa Trần có chút không vui, rút tay ra khỏi áo ngực của mỹ nhân. Hắn phất phất tay, tiểu thiếp ở sau lưng đi tới cửa, chuẩn bị khiển trách thủ hạ lỗ mãng ở bên ngoài.
- Phanh!
Cửa phòng bỗng chốc bị đẩy ra, một bóng người vội vàng xông tới. Trong nháy mắt đó trên người Hứa Trần dâng lên sát khí, huyền lực lấp lánh, bộ dáng một lời hợp không sẽ giết người.
Khi hắn thấy người đến là một cô gái, còn là nữ nhi của hắn Hứa Phương Phi, sát khí mới hơi yếu xuống, hắn không vui khiển trách:
- Phương Phi, sao con không hiểu quy củ như vậy? Không biết gõ cửa sao?
Hứa Phương Phi tóc mai lộn xộn, trong mắt đầy nước, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch. Nàng không nhìn mấy di nương ăn mặc hở hang, thanh âm nức nở nói:
- Cha, đại ca chết rồi, Nhị trưởng lão cũng chết, bổn mạng ngọc phù của bọn hắn nát rồi.
Oanh!
Hứa Trần đứng bật dậy, ánh mắt nhìn về phía bản mạng ngọc phù vỡ vụn trong tay Hứa Phương Phi, thân thể run lên, sát khí cuồn cuộn. Một tiểu thiếp bị sát khí trên người hắn dọa tới lui về phía sau mấy bước, đặt mông ngồi ở trên đất.
- Hưu!
Hứa Trần sửng sốt mấy giây, sau đó thân thể bắn ra, ngửa mặt gầm lên giận dữ:
- Toàn bộ võ giả từ Thần Hải đỉnh phong trở lên, tập hợp ở ngoài đại viện, lập tức!
Hứa Trần quát lớn, nửa cái Lạc Thần Thành đều nghe được tiếng hô của hắn. Toàn bộ đại viện Hứa gia nhất thời loạn lên, đã bao nhiêu năm Hứa Trần không có gầm lên như vậy rồi? Khẳng định là có đại sự xảy ra.
- Hưu!
Vô số người chạy tới đại môn Hứa gia, chỉnh tề đứng chờ đợi ở ngoài cửa, trong mắt đều là kinh nghi.
Hứa gia là gia tộc tứ phẩm, mặc dù ở Thiên Đảo Hồ xếp hạng sau cùng, nhưng võ giả cũng rất nhiều. Hồn Đàm cảnh ít nhất hai trăm người, Thần Hải cảnh càng đạt đến vạn người.
Đại trưởng lão Hứa gia vội vã chạy đến, thấy toàn thân Hứa Trần sát khí ngùn ngụt, vội vàng hỏi:
- Tộc trưởng, xảy ra chuyện gì sao?
Hứa Trần bi thương nhắm mắt nói:
- Diệu Dương và Tứ Hà chết rồi, ngay mới vừa rồi!
- A?
Hứa Thiên Vấn chấn động, trong đôi mắt sát khí bắn ra bốn phía. Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương đi Huyết Sát Đảo đốc chiến, hiện tại hai người đều chết? Vậy khẳng định là bên Huyết Sát Đảo xuất hiện dị biến.
- Lục Ly!
Hứa Thiên Vấn nghiến răng nghiến lợi gầm lên, bất luận Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương chết như thế nào, đều không thoát được quan hệ với Lục Ly, ở Thiên Đảo Hồ, trừ Lục Ly, ai dám giết Hứa Diệu Dương?
Võ giả Hứa gia tụ tập rất nhanh, chỉ một nén nhang thời gian, vô số Thần Hải cảnh đỉnh phong tụ tập ở ngoài cửa, tới hơn một ngàn người.
Hứa Trần mang theo Hứa Thiên Vấn bước đi ra, quét nhìn một vòng, cũng không để ý người đến có đông đủ không, Hứa Trần vung tay lên nói:
- Toàn bộ xuất chiến, lấy tốc độ nhanh nhất đi Huyết Sát Đảo, san bằng Huyết Sát Đảo cho ta.
- Tuân lệnh!
Toàn bộ võ giả gầm lên, tự động phóng về phía cửa thành, tốc độ đạt đến cực hạn. Rất nhiều người không biết xảy ra chuyện gì, nhưng đều có thể nhìn ra Hứa Trần đã nổi giận tới cực hạn, người nào dám trêu chọc hắn mất hứng, sợ là sẽ bị giết ngay lập tức.
- Hưu!
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn đều phóng ra Mệnh Luân, trực tiếp bay lên không trung, hóa thành một đạo lưu tinh bay về phía cửa thành.
Lần này xuất chiến ít nhất là Thần Hải cảnh đỉnh phong, cho nên tốc độ rất nhanh, chỉ nửa nén hương thời gian đã ra khỏi cửa thành, biến mất ở phương xa.
- Xôn xao...
Trong thành sôi trào, đây là hơn mười năm, lần đầu Hứa gia đại quy mô xuất động như vậy. Nhìn bộ dáng của Hứa Trần, phỏng chừng lần này Huyết Sát Đảo sẽ gà chó không tha.
- Sắp xảy ra chuyện...
Rất nhiều người thấp thỏm lo âu, Lục Ly là người Bạch gia nhìn trúng. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương mười dặm đưa tiễn, vì Lục Ly vạn dặm lao tới Vũ Đế Thành, trước đó không lâu nghe nói còn ở Huyết Sát Đảo mấy ngày?
Nếu như Lục Ly bị giết, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết có thể nổi giận mang theo cường giả Bạch gia tắm máu Lạc Thần Thành hay không?
...
Bạch Đế Sơn, trong Lộ Thiên Các.
Yên phu nhân đang an tĩnh uống trà, tỷ muội song sinh đứng ở một bên. Sắc mặt của hai tỷ muội đều không dễ nhìn, hơn nữa Bạch Thu Tuyết mặt đẹp như sương, Bạch Hạ Sương thì chu cái miệng nhỏ nhắn.
Hôm nay Yên phu nhân mặc sườn xám màu tím, vóc dáng hoàn mỹ biểu lộ không bỏ sót. Thân hình của nàng hơn xa hai tỷ muội, hai tỷ muội là nụ hoa sắp nở, Yên phu nhân lại là một đóa hoa hồng hoàn toàn nở rộ.
Bạch Thu Tuyết thấy Yên phu nhân đang ngồi yên lặng, cũng không có ý tứ mở miệng, cắn răng nói:
- Tiểu cô, Bạch gia chúng ta ở Bắc Mạc là đại gia tộc nhất lưu, không phải nên lòng dạ bao la, hải nạp bách xuyên sao? Đừng nói Lục Ly chẳng qua là tạm thời không gia nhập Bạch gia, cho dù cự tuyệt con cho rằng cũng bình thường. Hơn nữa Lục Ly còn cứu tỷ muội chúng con, hiện tại ngài lại muốn đối phó hắn? Nếu như chuyện này truyền khắp Bắc Mạc, người khác sẽ nhìn Bạch gia chúng ta như thế nào?
Bạch Hạ Sương cũng mở miệng khuyên nhủ:
- Tiểu cô, kỳ thực Lục Ly rất không tệ, ngài tha cho hắn lần này đi.
Yên phu nhân vẫn không nói chuyện, đợi Bạch Thu Tuyết muốn mở miệng lần nữa, nàng mới khoát tay nói:
- Ta nói rồi, ta đã đưa tin xuống, không được lấy tính mạng của Lục Ly. Lần này chẳng qua là cho hắn một chút giáo huấn mà thôi, hai người các ngươi gấp gáp như vậy làm gì? Chẳng lẽ coi trọng hắn? Nếu đúng như vậy, vậy thì Lục Ly đáng chết rồi.
Chương 347 Phải cầm cự
- Không phải...
Bạch Thu Tuyết cau mày nói:
- Lấy tính cách của Lục Ly kia, ngài phái người diệt Huyết Sát Đảo, hắn còn không liều mạng? Người kia điên cuồng lên, cái gì cũng làm ra được, đến lúc đó nhất định sẽ xảy ra đại sự. Không được... Ta muốn đi xem một chút.
Bạch Hạ Sương e sợ cho thiên hạ bất loạn, lập tức phụ họa nói:
- Ta cũng đi, ta cũng đi.
- Đứng lại!
Sắc mặt của Yên phu nhân lạnh lùng nói:
- Hai người các ngươi càn quấy đủ chưa? Sự tình lần trước còn chưa dạy dỗ các ngươi, lại muốn làm loạn? Có tin ta nhốt các ngươi một năm hay không?
- Hưu!
Lúc này, nơi xa có một thân ảnh lao đến, chính là Bạch Đinh ở bên cạnh Yên phu nhân, hắn vừa tới liền nói:
- Phu nhân, chiến báo khẩn cấp! Bạch Tu bị Lục Ly giết, Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương cũng bị Lục Ly giết. Thám báo không nhìn thấy võ giả thần bí kia xuất động, người của chúng ta tận mắt nhìn thấy Lục Ly và Thiên Đà Tử liên thủ chém chết Hứa Diệu Dương, Hứa Tứ Hà và Bạch Tu.
- Ôi...
Yên phu nhân, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều bị tin tức này dọa sợ, Bạch Hạ Sương mặt mày hớn hở nói:
- Không tệ, không tệ, tiểu tử Lục Ly kia rất lợi hại nha.
- Không tệ cái rắm!
Yên phu nhân không nhịn được nói tục, ánh mắt nhìn về phía Bạch Đinh nói:
- Lạc Thần Thành thì sao? Có động tĩnh gì không?
- Còn chưa có tin tức hồi báo!
Bạch Đinh chắp tay nói, hắn vừa nói xong, Bạch quản sự như mũi tên bay vụt đến, ở thật xa đã gầm lên:
- Phu nhân, Lạc Thần Thành truyền đến tin tức, Hứa Trần mang theo toàn bộ cường giả của Lạc Thần Thành giết tới Huyết Sát Đảo rồi.
- Xảy ra chuyện lớn rồi!
Sắc mặt của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đại biến, Yên phu nhân phản ứng rất nhanh, quát lên:
- Bạch Đinh, đưa tin cấp cho Bạch Cát Bạch Duệ, để bọn họ lập tức truyền tống tới Lạc Thần Thành. Sau đó đi Huyết Sát Đảo khống chế cục diện, không được để cho tình thế mở rộng, ta đi bẩm báo Hỉ bá ngay.
Bạch Cát Bạch Duệ ở Thiên Ngục Thành, là cường giả Bất Diệt cảnh, có thể lập tức truyền tống qua Lạc Thần Thành, đi Huyết Sát Đảo khống chế cục diện.
Thân thể Bạch Đinh lóe lên rời đi, Yên phu nhân thì vội vã đi tìm Bạch Hỉ, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương một đường đi theo.
Bạch Hỉ đang xem tài liệu, Yên phu nhân còn chưa kịp nói rõ tình huống, Bạch Hỉ đã ném tài liệu xuống bàn, lạnh lẽo quát lên:
- Yên nha đầu, vừa mới nhận được tình báo, Thiên Vũ Quốc có cường giả bí mật tiềm nhập Thiên Đảo Hồ, ta đoán chừng là người Vũ gia. Ngươi lập tức dẫn người đi Huyết Sát Đảo, giết sạch người Vũ gia cho ta, bọn hắn là muốn làm phản sao!
- Lả tả...
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt trắng bệch, Vũ gia là muốn cháy nhà hôi của, Lục Ly còn có thể sống sao?
Yên phu nhân suy nghĩ một chút, cuối cùng nói với Bạch Hỉ:
- Hỉ bá, ta tự mình đi một chuyến, ngươi trấn giữ ở Bạch Đế Sơn.
- Được!
Bạch Hỉ gật đầu, Yên phu nhân thông tuệ tuyệt luân, thủ đoạn tàn nhẫn, có nàng đi chuyện gì cũng có thể trấn áp, hắn hết sức yên tâm.
Bạch Thu Tuyết luôn miệng nói:
- Tiểu cô, ta đi theo ngài, yên tâm, ta sẽ không xằng bậy.
Bạch Hạ Sương ồn ào nói:
- Ta cũng muốn đi.
- Càn quấy!
Ánh mắt của Yên phu nhân đảo qua, Bạch Thu Tuyết nhìn Bạch Hỉ, khuôn mặt cầu khẩn, đáng thương. Bạch Hỉ suy nghĩ một chút, phất tay nói:
- Mang các nàng đi đi, chỉ cần không ra Thiên Đảo Hồ thì không có chuyện gì, tộc trưởng đã xuất quan rồi.
- Vâng!
Bạch Hỉ lên tiếng, Yên phu nhân khó có thể từ chối, nàng hạ lệnh phái người đi tìm Bạch Lãnh.
- Hưu!
Bạch Lãnh mang theo bốn cường giả Bất Diệt cảnh bay lên trời, nhiệm vụ của Chiến Đường chính là khai chiến, tùy thời đều chuẩn bị.
Giới chỉ trong tay Yên phu nhân phát sáng, một chiếc phi thuyền xuất hiện. Nàng mang theo Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương bay vọt lên, đám người Bạch Lãnh nhanh chóng nhảy lên, phi thuyền bay về phía Thiên Ngục Thành.
Tốc độ của phi thuyền rất nhanh, nhưng Thiên Ngục Đảo cách Huyết Sát Đảo quá xa, còn phải đi Thiên Ngục Thành ngồi truyền tống trận, như vậy sẽ nhanh hơn.
- Lục Ly, phải cầm cự...
Khuôn mặt của Bạch Thu Tuyết lo lắng, lúc này phỏng chừng Hứa Trần đã đến Huyết Sát Đảo? Cường giả Vũ gia cũng ẩn nấp đến phụ cận, chỉ nhìn đám người Bạch Duệ có thể tới kịp hay không.
...
Hứa Trần quả thực đã đến phụ cận Huyết Sát Đảo, đây là Hứa Trần mang theo võ giả Lạc Thần Đảo cùng nhau chạy tới. Nếu như hắn và Hứa Thiên Vấn ngồi Mệnh Luân, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới... thì đã sớm tiến vào Huyết Sát Đảo rồi.
Lần này Hứa Trần rất cẩn thận, dù sao Hứa Tứ Hà cũng bị giết, hắn không rõ tình huống nhất định phải cẩn thận. Mang theo toàn bộ cường giả của Hứa gia xuất chinh, như vậy dù có tình huống đặc biệt, hắn cũng có thể nhanh chóng rút lui.
Gần trăm chiếc chiến thuyền lướt sóng chạy đến, đợi tới Huyết Sát Đảo, Hứa Trần gầm lên:
- Vây lại.
Chiến thuyền tách ra hai đường, bao bọc vây quanh Huyết Sát Đảo, lúc này Hứa Trần mới dùng huyền lực quát:
- Lục Ly, lăn ra đây cho ta!
Hứa Trần nổi giận gầm lên, thanh âm cực kỳ vang dội, bao phủ phương viên mười dặm. Huyết Sát Bảo cách chỉ vài dặm, người bên trong tự nhiên nghe rất rõ ràng.
Lục Ly đang ở trong Huyết Sát Bảo, bên ngoài có rất nhiều người, võ giả may mắn còn sống sót của Huyết Sát Bảo đều ở bên trong. Rất nhiều người bị thương đang cứu chữa, mười mấy vạn bình dân trên đảo cũng ở phụ cận.
Nghe được tiếng gầm của Hứa Trần, vô số người sắc mặt đại biến, dựa vào huyền lực có thể gầm ra thanh âm lớn như vậy, kia khẳng định là cường giả Mệnh Luân cảnh. Quang minh chính đại gầm lên, còn điểm danh Lục Ly, thân phận của người này khẳng định không bình thường.
- Tới thật nhanh?
Lục Ly và Thiên Đà Tử liếc mắt nhìn nhau, hai người nhíu mày. Lục Ly vốn định tình huống không đúng sẽ mang theo bộ phận thành viên trọng yếu tiến vào tiểu thế giới, lại không nghĩ rằng Hứa Trần tới nhanh như vậy, khiến hắn không kịp phản ứng.
Lục Ly đang chờ suy yếu kỳ của thần kỹ Nhiên Huyết đến, nhưng lúc này không có bất kỳ phản ứng nào.
Chương 348 Tiên hạ thủ vi cường
Nếu kẻ địch tới, vậy thì không có biện pháp tiếp tục chờ đợi, chuyện này trốn là trốn không được.
Lục Ly nhìn Thiên Đà Tử, đứng lên nói:
- Thiên Đà Tử, đi thôi, đi gặp Hứa đảo chủ của chúng ta. Nếu bọn họ muốn động thủ, ngươi nhớ phối hợp một chút, chỉ cần diệt sát Hứa Trần hoặc Hứa Thiên Vấn, sự tình sẽ trở nên đơn giản.
Lục Ly mang theo Thiên Đà Tử đi ra ngoài, Thiên Đà Tử đã khống chế thương thế, chẳng qua mất một cánh tay, chiến lực nhất định sẽ suy giảm. Đương nhiên... nếu như có thể tìm được thiên tài địa bảo, tay cụt vẫn có thể mọc lại.
Lục Ly tìm Cửu trưởng lão, dặn dò một chuyện, đồng thời mang bảy Lục Ải Nhân còn lại đi. Hắn và Thiên Đà Tử ngồi Mệnh Luân, Lục Ải Nhân bôn tẩu ở phía dưới, một đường chạy tới bến tàu.
- Cường giả Hứa gia đều tới sao?
Nhìn chiến thuyền đông nghịt ở bên ngoài, nhìn trên boong thuyền đứng đầy võ giả, Lục Ly và Thiên Đà Tử cảm giác rất áp lực.
Nhiều võ giả như vậy, nếu liều lĩnh xông lên đảo, cho dù hắn và Thiên Đà Tử có thể giết Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn, sợ là tất cả mọi người trên đảo cũng sẽ bị giết.
Lục Ly ngồi Mệnh Luân bay về phía bến tàu, trong đầu suy nghĩ thật nhanh, đợi tới bến tàu, trong lòng hắn đã có kế hoạch. Hắn nhìn Hứa Trần, khẽ khom người nói:
- Lục Ly bái kiến Hứa đảo chủ, bái kiến Thiên Vấn đại nhân, bái kiến chư vị đại nhân. Không biết Hứa đảo chủ hưng sư động chúng như vậy là có ý gì?
Hứa Trần nhìn chằm chằm Lục Ly, đồng thời lặng lẽ quan sát bốn phía, muốn nhìn xem có cường giả mai phục hay không? Hứa Thiên Vấn cũng giống như thế, Lục Ly chỉ mang theo Thiên Đà Tử và mấy Lục Ải Nhân đi ra? Không sợ hắn một chiêu chém giết sao?
- Hừ!
Hứa Trần khẽ hừ nói:
- Tứ Hà và Hứa Diệu Dương bị giết, ngay ở phụ cận Huyết Sát Đảo. Lục Ly, ngươi không cho ta một câu trả lời thỏa đáng sao?
Xôn xao...
Bốn phía nhất thời xôn xao, võ giả Lạc Thần Đảo thế mới biết vì sao Hứa Trần phẫn nộ như thế, Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà chết rồi?
Lục Ly kinh ngạc, vội vàng nói:
- Còn có chuyện này sao? Sao ta lại không biết? Hứa đảo chủ, vừa rồi có mấy quân đoàn hồ phỉ công kích Huyết Sát Đảo của chúng ta, chúng ta miễn cưỡng đánh lui bọn họ, lại thương vong thảm trọng. Chúng ta chưa từng thấy qua Hứa công tử và Tứ Hà đại nhân, chẳng lẽ bọn họ bị hồ phỉ giết? Đúng rồi... thủ lĩnh của quân đoàn hồ phỉ là một Mệnh Luân cảnh, nên chỉ có hắn mới có thể chém giết Tứ Hà đại nhân.
Lục Ly quyết định mở mắt nói lời bịa đặt, Hứa Trần không có tiến công, điều này nói rõ hắn chưa xác định Hứa Tứ Hà và Hứa Trần là do mình giết. Cho nên hắn quyết định trước lừa dối, xem có thể hồ lộng qua hay không, thật không được lại đánh lén khai chiến.
Lần này Hứa gia thật không có phái thám báo tới, bởi vì Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương là bí mật tới đốc chiến, không thể quang minh chính đại xuất hiện. Hứa Trần nghĩ tới có Hứa Tứ Hà, hai người lại bí mật ẩn nấp, có thể có nguy hiểm gì?
Chẳng lẽ thật bị Bạch Tu giết chết?
Hứa Trần suy nghĩ một chút, nhưng lại bác bỏ, Bạch Tu còn không có lá gan này, Bạch Tu cũng không có động cơ giết người.
Hứa Trần lại nhìn Lục Ly, lạnh giọng hỏi:
- Các ngươi làm sao đánh lui Bạch Tu? Hiện tại Bạch Tu đâu?
Xem ra Hứa Trần thật không có tình báo bên này, trong lòng Lục Ly nắm chắc rồi. Hắn thuận miệng nói nhảm:
- Chúng ta được một cường giả thần bí hỗ trợ, mới may mắn đánh lui Bạch Tu. Đám người Bạch Tu chạy rồi, nửa canh giờ trước đã rút quân, Huyết Sát Đảo chúng ta thương vong quá nghiêm trọng, thám báo đều bị giết, nên không dò xét được hướng đi của bọn họ.
- Cường giả thần bí?
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn liếc mắt nhìn nhau, hai người âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ cường giả thần bí đi Thiên Vũ Quốc trợ giúp Lục Ly không phải người Bạch gia? Nếu quả thật có cường giả thần bí giúp đỡ, hai người muốn đánh vào Huyết Sát Đảo, sợ là sẽ gặp chuyện không may?
Trong lời nói của Lục Ly không có sơ hở, Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn đều có chút chần chờ. Nếu như không phải Lục Ly giết chết, bọn họ lại tắm máu Huyết Sát Đảo, chém giết Lục Ly mà nói... Yên phu nhân có thể giận dữ hay không?
- Hưu!
Lúc này, nơi xa có một chiếc chiến thuyền lướt sóng lao đến, một thám báo Hứa gia bẩm báo nói:
- Đảo chủ, phát hiện di thể của đại công tử và Nhị trưởng lão rồi. Bát trưởng lão kiểm tra ra nguyên nhân cái chết, Mệnh Luân của Nhị trưởng lão bị phá, sau đó bị chiến kích nện chết, đại công tử cũng bị chiến kích chém giết.
- Lả tả...
Sắc mặt của Lục Ly và Thiên Đà Tử đại biến, chiến kích này rất ít người dùng, Lục Ly biết chỉ có hắn dùng. Bạch Tu dùng là đao, đây không phải nháy mắt đã bại lộ sao?
- Động thủ!
Lục Ly quát khẽ, tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương. Chỉ cần diệt Hứa Thiên Vấn hoặc Hứa Trần, hôm nay ván này có thể phá.
- Hưu!
Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân phá không bay tới, Lục Ly khống chế Lục Ải Nhân hóa thành mấy lục ảnh lao về phía chiến thuyền.
Đồng thời Lục Ly còn nhìn hồ vực ở sau lưng Hứa Trần, gầm lên nói:
- Đại nhân, hỗ trợ chúng ta chém giết bọn họ!
Thiên Đà Tử và Lục Ly cách đám người Hứa Trần vốn không xa, chỉ có mấy trăm mét. Hắn gầm còn vận dụng thần kỹ Long Ngâm, dẫn tới cuồng phong gào thét, không gian chấn động, võ giả trên chiến thuyền đều ôm đầu gào thét.
Thiên Đà Tử rất thông minh, đứng ở phía sau Lục Ly, đồng thời dùng huyền lực phong bế màng nhĩ. Như vậy bị ảnh hưởng sẽ rất nhỏ, mặc dù như thế vẫn khiến hắn thống khổ khó nhịn, phát ra từng tiếng gào thét.
- Ách?
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn bị chấn đến màng nhĩ nổ vang, hai người kinh nghi bất định, nhất thời có chút không rõ. Hứa Thiên Vấn quay đầu lại nhìn quanh, muốn nhìn phía sau có kẻ địch đánh lén hay không.
- Không đúng!
Hứa Thiên Vấn nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện không có người thì giật mình tỉnh lại. Hắn vội vàng quay đầu, lại thấy Thiên Đà Tử và Lục Ly đã từ trên Mệnh Luân bay xuống, một cái Mệnh Luân mang theo lực lượng mạnh mẽ va chạm về phía Hứa Trần.
Chương 349 Cường giả như mây
Hứa Trần không có mắc mưu, hắn bị Lục Ly gầm lên chấn đến có chút không rõ, bản năng tuyển chọn tránh né. Muốn dò xét tình huống rõ ràng lại phản công, cho nên hắn khống chế Mệnh Luân tránh né đi.
- Tự tìm cái chết!
Hứa Thiên Vấn nổi giận gầm lên, khống chế Mệnh Luân đánh tới Thiên Đà Tử và Lục Ly, hắn muốn tươi sống đụng chết hai người này.
Hứa Thiên Vấn là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, hai cái Mệnh Luân chồng chất ở chung một chỗ, tạo thành Mệnh Luân hai tầng. Tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã phá không bay đến, sắp đụng vào Thiên Đà Tử và Lục Ly rồi.
- Đần độn!
Lục Ly và Thiên Đà Tử đồng thời mắng, nội tâm lại vui vẻ, quả nhiên có người bị lừa. Lục Ly và Thiên Đà Tử phối hợp như vậy, nhất định hấp dẫn Mệnh Luân tới tấn công bọn họ.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly vung tay áo, Tiểu Bạch bắn ra, bay vọt lên Mệnh Luân của Hứa Thiên Vấn. Lục Ly huyễn hóa ra từng bóng người lao xuống, hắn muốn xông vào trong đám người Lạc Thần Đảo, như vậy Hứa Trần sẽ không dám công kích loạn.
Về phần Hứa Thiên Vấn, Lục Ly đã không thèm nhìn, sau khi Tiểu Bạch bám vào Mệnh Luân, vận mệnh của Hứa Thiên Vấn đã được chú định rồi.
- Hưu!
Lục Ly bay vọt xuống chiến thuyền, chiến kích thoáng hiện, quét ngang về phía mấy cường giả Hồn Đàm cảnh, ba cái đầu người bay lên, ba võ giả Hồn Đàm cảnh bị giết.
- Chiến kích?
Hứa Trần thấy chiến kích của Lục Ly, trong mắt tràn ngập giận dữ. Lúc này đã không có bất kỳ nghi vấn nào, Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương nhất định là bị Lục Ly giết.
Không gian giới trong tay hắn phát sáng, xuất hiện một thanh trường kiếm màu đỏ như máu, khống chế Mệnh Luân lao xuống, chỉ muốn đi chém giết Lục Ly.
- A...
Nhưng lúc này, Hứa Thiên Vấn phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân thể từ giữa không trung rơi xuống. Trường đao trong tay Thiên Đà Tử lóe lên, một đạo huyền lực bay đi. Hứa Trần vừa mới quay đầu lại nhìn, vừa hay nhìn thấy đầu của Hứa Thiên Vấn bị Thiên Đà Tử chém vỡ nát.
- Thiên Vấn!
Hứa Trần hoảng hốt, trong mắt tràn ngập khiếp sợ. Vừa rồi hắn bay qua bên cạnh, đầu còn có chút không rõ. Không nhìn thấy Lục Ly ném Tiểu Bạch ra ngoài, cho nên hắn căn bản không biết Hứa Thiên Vấn chết như thế nào?
Hứa Thiên Vấn và Hứa Trần không phải nhất mạch, nhưng đều là người Hứa gia, đã hơn ba trăm tuổi. Mặc dù chỉ là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, nhưng ở trong mắt Hứa Trần, chiến lực của đại trưởng lão này rất khủng bố, hiện tại lại bị người miểu sát?
- Chẳng lẽ...
Hứa Trần nhớ tới vừa rồi Lục Ly gọi người hỗ trợ, chẳng lẽ thật có cường giả ẩn nấp? Mới vừa rồi là cường giả kia đánh lén Hứa Thiên Vấn, Thiên Đà Tử mới nhẹ nhàng chém chết?
Hứa Trần sợ hãi nhìn xung quanh, đồng thời khống chế Mệnh Luân lui ra, không ngừng dò xét, muốn nhìn xem trong hồ có cường giả thần bí ẩn nấp hay không.
- Ầm ầm ầm phanh...
Phía dưới, Lục Ly bắt đầu đồ sát, võ giả Hứa gia bị long ngâm chấn thương, Lục Ly lại có huyền kỹ Di Hình Huyễn Ảnh, người phía dưới cơ hồ không ai gánh được.
Lục Ly chém giết mấy người, sau đó nhìn về phía Hứa Trần, chỉ thấy Hứa Trần quét nhìn xung quanh, nội tâm mừng rỡ. Hắn liếc nhìn Thiên Đà Tử, ánh mắt hai người giao lưu, Thiên Đà Tử hiểu ý cười cười.
- Hưu!
Thiên Đà Tử khống chế Mệnh Luân bay tới, Lục Ly bay vọt lên. Mệnh Luân lướt qua một độ cong, bay về phía Mệnh Luân của Hứa Thiên Vấn, Tiểu Bạch hóa thành bạch quang xông vào trong tay áo của Lục Ly.
- Tốt lắm!
Lục Ly và Thiên Đà Tử yên tâm, Hứa Thiên Vấn bị giết, chỉ còn lại Hứa Trần liền dễ xử lý. Chỉ cần tìm được cơ hội thủ tiêu Hứa Trần, thì mọi việc đại cát.
Sau khi thủ tiêu Hứa Trần, Bạch gia sẽ như thế nào?
Yên phu nhân có thể nổi giận, trực tiếp mang theo Bất Diệt cảnh của Bạch gia san bằng Huyết Sát Đảo không? Lục Ly không biết, lấy tình huống lúc này, hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều, không giết Hứa Trần hắn sẽ chết.
Hắn ra hiệu cho Thiên Đà Tử, Mệnh Luân lặng lẽ nhích tới gần Hứa Trần. Lục Ly lại hét lớn:
- Mau ra tay, Hứa Trần đã phát hiện ngươi!
Tiếng gầm có vận dụng thần kỹ Long Ngâm, người phía dưới mới dễ chịu được chút ít, bây giờ lại trúng chiêu.
- Ân?
Hứa Trần như lâm đại địch, ánh mắt nhìn xuống dưới hồ. Đồng thời hắn khống chế Mệnh Luân thối lui, kéo ra khoảng cách với Lục Ly và Thiên Đà Tử.
- Phanh!
Đột nhiên thủy vực cao lên, bọt nước bắn tung toé, sau đó một võ giả toàn thân bao phủ ở trong hắc bào lao ra.
- Tình huống như thế nào?
Lục Ly và Thiên Đà Tử kinh ngạc, dưới hồ lại thật ẩn nấp cường giả? Hơn nữa nhìn khí thế... Hình như là Bất Diệt cảnh?
Hứa Trần cảm ứng khí tức của cường giả thần bí kia, thoáng cái sợ tới mức hồn phi phách tán. Trường kiếm lập tức bổ tới, một đạo kiếm quang kinh thiên kích xạ, thẳng đến đầu cường giả thần bí kia.
- Tự tìm cái chết!
Cường giả thần bí thấy Hứa Trần tấn công mình thì gầm lên, thân thể tránh đi, Mệnh Luân xuất hiện, hóa thành tia chớp ném về phía Hứa Trần.
Mệnh Luân bốn tầng, quả nhiên là cường giả Bất Diệt cảnh!
- Oanh!
Thủy vực ở dưới chân Lục Ly cũng nổi lên, sóng nước ngập trời, lại một cường giả thần bí bay vụt lên.
Trong nháy mắt Lục Ly và Thiên Đà Tử cảm giác như rơi vào hầm băng, hai người đều bị một cỗ sát cơ cường đại khóa chặt. Ánh mắt của Lục Ly quét tới, lại thấy được một đôi mắt quen thuộc.
- Vũ Phi Nông, là người Vũ gia!
Lục Ly rống to, hắn nhận ra đôi mắt kia. Linh hồn hắn nổi lên sóng gió, người Vũ gia lại thừa dịp đánh lén, hai Bất Diệt cảnh, hắn còn có thể sống sao?
- Hừ!
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh già nua vang lên. Tiếng hừ lạnh kia tựa như trên chín tầng trời truyền đến, cực kỳ mờ ảo, căn bản không phân biệt được người ở phương nào.
Thân thể Lục Ly và Thiên Đà Tử chấn động, tại sao lại xuất hiện một cường giả thần bí nữa? Bên Huyết Sát Đảo đến cùng có bao nhiêu cường giả ẩn nấp?
Vũ Phi Nông nghe được tiếng hừ, lại tựa như bị lôi đình đánh trúng.
Thanh âm này hắn quá quen thuộc, trận chiến ở Luyện Ngục Bích ấy, Lục Ly hôn mê, không nghe được thanh âm này, nhưng hắn lại không bao giờ quên được.
Chương 350 Thân phận của cường giả thần bí
Tiếng hừ lạnh lẽo này rõ ràng là cường giả có được ""Thế"" kia phát ra, cũng chính là cường giả Quân Hầu cảnh chém giết Vũ Phi Giáp.
- Đi!
Cường giả Quân Hầu cảnh ở chỗ này, Vũ Phi Nông biết hắn không có cơ hội chém giết Lục Ly rồi. Lập tức phóng ra Mệnh Luân, hóa thành hồng quang bay đi, ánh mắt của hắn nhìn về phía cường giả đang công kích Hứa Trần, hét lớn:
- Lão bát, đi mau...
Phanh!
Mệnh Luân của Vũ gia lão bát đụng vào Mệnh Luân của Hứa Trần, lại đụng nứt Mệnh Luân của Hứa Trần. Hứa Trần đứng ở trên Mệnh Luân, tự nhiên khó thoát vận rủi, trong nháy mắt bị đụng chết.
- Hưu...
Sau khi Vũ gia lão bát đụng chết Hứa Trần, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Lục Ly, Vũ Phi Nông gầm lên:
- Đi mau, đi mau, không thể giết, nếu không chúng ta đều phải chết!
Vũ gia lão bát bất đắc dĩ khống chế Mệnh Luân đi theo Vũ Phi Nông, đúng lúc này phía tây nam lại vang lên hai tiếng xé gió, sau đó một thanh âm rống to vang lên:
- Cẩu tặc Vũ gia, giết người xong các ngươi còn muốn đi? Nằm mơ!
- Hưu...
Hai tiếng xé gió vang lên, một cái Mệnh Luân bốn tầng, một cái Mệnh Luân năm tầng phá không bay đến. Lục Ly quét nhìn một người trong đó, phát hiện người này hắn nhận thức. Chính là trưởng lão Bạch gia Bạch Duệ, lần trước phụng bồi Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương ở lại Huyết Sát Đảo mấy ngày.
Bất Diệt cảnh của Bạch gia cũng tới?
Tình cảnh loạn đến làm cho Lục Ly có chút không hiểu, tại sao cường giả Vũ gia lại xuất hiện ở đây? Cường giả phát ra tiếng hừ lạnh kia là ai? Vì sao cường giả Bạch gia tới nhanh như vậy?
Thiên Đà Tử bị hù sợ, hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ. Hắn sợ hãi nhìn Lục Ly, thấp giọng hỏi:
- Chủ nhân, làm sao bây giờ?
Lục Ly sao biết làm sao bây giờ?
Hắn không nói nhìn phương hướng đám người Vũ Phi Giáp chạy trốn, thấy Bạch Duệ và một trưởng lão khác của Bạch gia nhanh chóng đuổi theo, tựa hồ song phương sắp khai chiến. Hắn hạ giọng nói:
- Đừng động, cái gì cũng không làm!
Cường giả nhiều lắm, lúc này làm loạn, nói không chừng sẽ bị giết ngay lập tức. Lục Ly suy nghĩ một chút, lại thấp giọng dặn dò:
- Đi xuống đi, đừng quá cao điệu, sẽ càng dễ dàng bị giết.
Thiên Đà Tử vội vàng khống chế Mệnh Luân bay xuống, hai người đứng ở trên bờ cát, yên lặng theo dõi kỳ biến.
- Rầm rầm rầm...
Phái tây bắc truyền đến từng tiếng nổ lớn, hẳn là hai trưởng lão Bạch gia và đám người Vũ Phi Giáp khai chiến.
Thân phận của bốn người này quá rõ ràng, Lục Ly và Thiên Đà Tử liếc mắt nhìn nhau, âm thầm suy đoán thân phận cường giả vừa rồi hừ lạnh.
- Chủ nhân, có phải là cường giả thần bí đi Thiên Vũ Quốc giúp chúng ta kia không?
Thiên Đà Tử hạ thấp giọng hỏi, Lục Ly nghĩ nghĩ, tựa hồ có khả năng này. Vừa rồi Vũ Phi Giáp muốn giết hắn, cường giả kia phát ra tiếng hừ lạnh, Vũ Phi Giáp lập tức trốn, như vậy chứng minh cường giả thần bí kia rõ ràng là đang giúp hắn.
Người này không hiện thân, Lục Ly cũng không dám đoán nhiều, căng thẳng chờ đợi kết quả chiến đấu bên Bạch Duệ và Vũ Phi Giáp.
Về phần người Lạc Thần Đảo, thì còn mơ hồ hơn đám người Lục Ly.
Hứa Trần bị người Vũ gia nện chết, Hứa Thiên Vấn bị Thiên Đà Tử giết chết, bọn họ quần long vô chủ. Vừa rồi xuất hiện nhiều cường giả Bất Diệt cảnh như vậy, bọn họ sợ choáng váng, cũng không biết làm sao bây giờ.
Tiếp tục chiến đấu?
Bọn họ có thể giết được Lục Ly sao? Lục Ly vừa dùng thần kỹ Long Ngâm, giết bọn họ như mổ gà, bọn họ đi chịu chết sao?
Trốn?
Lúc này thế cục không rõ, ai dám lộn xộn? Nói không chừng vừa quay đầu đã bị giết, tất cả mọi người chỉ có thể thấp thỏm bất an chờ đợi.
- Rầm rầm rầm oanh...
Tiếng nổ ở hướng tây bắc càng lúc càng vang, sóng biển chuyển dời, tựa hồ đã xảy ra biển động. Mặc dù tất cả mọi người thấy không rõ chiến đấu ở nơi xa, nhưng khí tức khủng bố kia vẫn tràn ngập tới.
- A...
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, ánh mắt của Lục Ly và người Lạc Thần Đảo đồng thời co rụt. Bởi vì kêu thảm thiết lại là Bạch Duệ, chẳng lẽ Bạch Duệ bị Vũ Phi Nông chém giết?
Bất quá nghĩ tới Vũ Phi Nông hình như là Mệnh Luân tám tầng? Bạch Cát và Bạch Duệ một cái năm tầng một cái bốn tầng, không phải đối thủ của Vũ Phi Nông cũng rất dễ hiểu.
- Bạch Duệ!
Một tiếng rống giận bi thương vang lên, xác nhận suy đoán của mọi người. Bạch Cát nổi giận rống lên:
- Vũ Phi Nông, ngươi xong đời, Vũ gia các ngươi cũng xong rồi. Dám giết Bạch Duệ, tộc trưởng nhà ta tất diệt Vũ gia các ngươi.
- Bá bá bá...
Sắc mặt vô số võ giả Lạc Thần Đảo trở nên trắng bệt, nội tâm của Lục Ly và Thiên Đà Tử thì âm thầm kêu khổ, sự tình phát triển vượt qua dự liệu của bọn hắn.
Trưởng lão Bạch gia bị giết?
Thiên Ngục lão nhân nổi giận, rất nhiều người sẽ xui xẻo, Lục Ly là người khởi xướng, phỏng chừng cũng sẽ không dễ chịu...
- Duệ thúc...
Phía tây nam, một giọng nữ bi thương hét lên, sau đó lại một thanh âm Lục Ly quen thuộc vang lên:
- Vũ Phi Nông, chết!
Yên phu nhân, Bạch Lãnh!
Lục Ly và Thiên Đà Tử liếc mắt nhìn nhau, cảm giác sự tình càng lúc càng khó giải quyết. Yên phu nhân và Bạch Lãnh đều xuất động, tình cảnh hôm nay triệt để mất khống chế.
- Lui...
Lục Ly nhìn Thiên Đà Tử, hai người lặng lẽ lui về Huyết Sát Đảo. Ở trên bờ cát mục tiêu quá rõ ràng, cũng đừng để Bạch Lãnh và Yên phu nhân nổi giận trở thành đối tượng phát tiết.
Hai người nhanh chóng lui vào trong rừng cây nhỏ, ánh mắt nhìn xa xa, quả nhiên thấy một chiếc phi thuyền to lớn phá không lao tới. Yên phu nhân và Bạch Lãnh đứng ở trước phi thuyền, trên người sát khí đằng đằng, bao phủ phương viên hơn mười dặm.
- Chủ nhân, chúng ta trốn không?
Thiên Đà Tử nuốt nước bọt, khuyên Lục Ly vào tiểu thế giới. Tình huống hiện tại đã hoàn toàn không ở trong phạm vi hai người khống chế, không cẩn thận hai người sẽ chết không có chỗ chôn.
Vẻ mặt Lục Ly ngưng trọng, có chút lo nghĩ, hắn và Thiên Đà Tử trốn rất đơn giản, vấn đề là người Liễu gia làm sao xử lý?
Muốn dẫn nhiều người tiến vào tiểu thế giới như vậy cần một khoảng thời gian, tiểu thế giới cũng dễ bị bại lộ.