-
Chương 356-360
Chương 356 Ta thành toàn ngươi
Lục Ly không nói, toàn trường không ai dám phát ra bất kỳ thanh âm gì, rất nhiều người thở mạnh cũng không dám. Ước chừng đợi nửa nén hương, Lục Ly mới mở miệng nói:
- Hứa Phương Phi, bất luận ngươi sống hay chết, Lạc Thần Thành này ta cũng sẽ nhập chủ. Thắng làm vua thua làm giặc, ngươi không cần ở đây già mồm cãi láo, nếu ngươi muốn đi theo phụ thân mình, ngươi hoàn toàn có thể mang theo đám người kia trực tiếp đi cửa thành tự sát. Ta không muốn giết người nữa, các ngươi đi đi.
- Xôn xao...
Quảng trường huyên náo, Lục Ly lại không tức giận? Không giết người? Lục Ly ở trong lòng tất cả mọi người Lạc Thần Thành là Ma Vương giết người nha.
Vừa tới Thiên Đảo Hồ, Lục Ly đã huyết tẩy Huyết Sát Đảo, thủ tiêu toàn bộ người Huyết gia. Mấy ngày hôm trước diệt Hắc Ma Quân, ngày hôm qua lại giết bao nhiêu người?
Một bá chủ mới ra đời, thường thường sẽ kèm theo vô số đầu người rơi xuống đất. Hiện tại Lục Ly muốn nhập chủ Lạc Thần Thành, tự nhiên cũng sẽ giết người lập uy, Hứa Phương Phi đụng vào mũi thương, hắn cũng không giết?
Hứa Phương Phi cũng ngạc nhiên, mấy chục đệ tử Hứa gia ở phía sau kinh ngạc nhìn Lục Ly. Phần lớn đệ tử Hứa gia đêm qua đã rời đi, lưu lại đều là muốn cùng Lạc Thần Thành sinh tử, lại không nghĩ rằng Lục Ly không giết?
Đến lúc này, không ai hoài nghi chiến lực và thủ đoạn của Lục Ly!
Hứa Thiên Vấn chết, ở rất nhiều người không coi vào đâu, Lục Ly giết Hồn Đàm cảnh của Hứa gia như giết dê bò. Lục Ly không phải người nhân từ nương tay, chẳng lẽ... hắn coi trọng Hứa Phương Phi?
Hứa Phương Phi có chút tiến thoái lưỡng nan, nàng có dũng khí chống đối Lục Ly, có dũng khí đứng ở chỗ này, lại không có dũng khí tự sát.
Đi?
Đi địa bàn Đinh gia sống qua ngày đoạn tháng? Ngày xưa có thể cùng Đinh gia ngồi ngang hàng, nhưng bây giờ phải xem sắc mặt của Đinh gia hành sự? Nói không chừng mấy thiếu gia Đinh gia còn sẽ mạnh mẽ cưới nàng làm tiểu thiếp, điều này làm cho Hứa Phương Phi tâm cao khí ngạo làm sao nhịn được?
Không đi?
Ở lại Lạc Thần Thành làm gì? Lục Ly không giết các nàng, nàng lại không dám tự sát, chẳng lẽ đi làm nô tỳ cho cừu nhân giết cha?
- Không...
Hứa Phương Phi cắn răng quyết định, thân thể nàng đột nhiên bắn lên, trong tay xuất hiện môt cây chủy thủ, đâm tới mặt của Lục Ly.
- Ân?
Liễu Di, Cửu trưởng lão… nhất thời giận dữ, dồn dập lấy ra binh khí muốn động thủ. Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát không có bất kỳ thần sắc và động tĩnh, Lục Ly khoát tay chặn lại, áp chế đám người Cửu trưởng lão.
Thân thể hắn huyễn hóa ra mười mấy Quỷ Ảnh, làm cho Hứa Phương Phi trợn tròn mắt. Lục Ly ung dung nhích tới gần Hứa Phương Phi, một tay đoạt lấy chủy thủ, một tay nắm cổ Hứa Phương Phi, xách nàng lên không.
Hứa Phương Phi nhìn Lục Ly, cười lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi có gan thì giết ta!
- Tốt, ta thành toàn ngươi!
Lục Ly cười nhạt, sau đó cứ như vậy xách Hứa Phương Phi, sải bước đi vào đại viện Hứa gia, đám người Minh Vũ, Cửu trưởng lão lập tức đi theo.
- Tiểu thư!
Trước cửa Hứa gia đại viện, mấy chục người vẻ mặt giận dữ, Lục Ly lạnh lẽo quát lên:
- Cút, nếu không chết!
Trên người Minh Vũ tràn ngập ra sát khí nhàn nhạt, khiến người Hứa gia cảm giác như gặp phải tử thần, rất nhiều người tự động thối lui.
Nếu có người lui, những người còn lại tự nhiên lui theo. Tuy Lục Ly tuổi nhỏ, nhưng uy áp rất nặng, khiến mọi người có loại cảm giác như đối mặt Hứa Trần.
Lục Ly bước vào Hứa gia đại viện, lúc đi tới cửa thì nói:
- Lệnh người Hứa gia hoặc là đầu hàng, hoặc là cút. Nếu như không cút mà nói... Trực tiếp giết chết!
- Dạ!
Đám người Minh Vũ và Cửu trưởng lão gật đầu, Lục Ly sải bước xách Hứa Phương Phi đi vào. Rất nhiều người Hứa gia lộ ra thần sắc bi phẫn, Lục Ly như vậy rõ ràng là muốn lăng nhục Hứa Phương Phi.
- Cẩu tặc, ta giết ngươi!
Một trưởng lão Hồn Đàm cảnh đỉnh phong rút ra đoản kiếm giấu trong tay áo, lao về phía Lục Ly. Hắn vừa động, bảy tám Hồn Đàm cảnh khác cũng động, đằng đằng sát khí lao về phía Lục Ly.
- Hưu!
Minh Vũ động, thân thể không di động, chỉ từ sau lưng rút ra trường kiếm, sau đó chém ra mấy đạo kiếm quang.
- Ầm ầm ầm phanh!
Từng cái đầu người bay lên, tám người kia còn duy trì tư thế chạy băng băng. Sau khi đầu bay lên, thân thể còn vọt tới trước mấy bước, cuối cùng toàn bộ ngã ở trên mặt đất, máu tươi phun ra hơn thước...
Còn có người vốn định xông ra, giờ khắc này thân thể đều run rẩy không dám động. Rất nhiều người nhìn Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát, tựa như nhìn thấy lệ quỷ.
- Bất Diệt cảnh!
Một vài gia tộc âm thầm suy đoán, vừa rồi Minh Vũ hời hợt miểu sát tám Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh sợ là không làm được, rất có thể là cường giả Bất Diệt cảnh.
- Chẳng lẽ là Bất Diệt cảnh của Bạch gia, nếu không vì sao phải mang mặt nạ?
Có người suy đoán Minh Vũ có thể là Bạch gia đưa cho Lục Ly, Yên phu nhân và Lục Ly đạt thành hiệp nghị nào đó, nên phái Bất Diệt cảnh bảo hộ Lục Ly, này rất dễ hiểu.
Cái này làm cho không người dám động, Minh Vũ quét nhìn mấy lần, phát ra thanh âm già nua:
- Biến, hoặc là chết!
Võ giả đạt tới cấp bậc nhất định, nếu muốn ngụy trang thanh âm rất đơn giản, Lục Ly bảo Minh Vũ tận lực không bộc lộ thân phận, Minh Vũ tự nhiên sẽ ngụy trang.
- Đi!
Một lão giả Hứa gia bi phẫn gầm lên, lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt. Vừa mới ra tay đã chết, dũng khí của bọn hắn diệt hết rồi, lúc này không ai muốn chết nữa.
Đêm qua Hứa gia đã đưa toàn bộ gia quyến đi, chỉ còn lại những người này. Ở dưới tử vong uy hiếp, mấy chục người kia nhanh chóng lao ra Lạc Thần Thành.
...
- Phanh!
Lục Ly tùy tiện đi vào một gian phòng, trực tiếp vứt Hứa Phương Phi xuống giường.
Hắn cười lạnh nhìn Hứa Phương Phi nói:
- Ngươi muốn cầu chết đúng không? Ta sẽ tiền gian hậu sát ngươi, như thế nào?
- Ngươi... Khốn kiếp!
Hứa Phương Phi bi phẫn, thân thể từ trên giường nhảy lên, trong tay huyền lực lấp lánh.
- Hưu...
Thân ảnh Lục Ly lấp lóe, lại ung dung áp chế Hứa Phương Phi, cái tay còn lại xé lấy áo tang.
Chương 357 Khoái thương thủ
Sau lưng Hứa Phương Phi lập tức bộc lộ ở trong không khí, tay Lục Ly lại kéo một phát, toàn bộ phía sau không còn gì che đậy.
- Lục Ly, ta giết ngươi, ta giết ngươi...
Hứa Phương Phi nhe răng múa vuốt chộp tới Lục Ly, ở trên ngực hắn cào ra từng vết máu. Lục Ly giận dữ, trực tiếp ném nàng lên giường.
Thân thể hắn đè lên, khóa lại tay chân của nàng, hai tay nhanh chóng xé rách y bào trên người Hứa Phương Phi, khiến thân thể uyển chuyển của Hứa Phương Phi cơ hồ bộc lộ ra hết.
Thân thể Hứa Phương Phi không động được, cảm giác toàn thân mát lạnh, nàng rốt cục sợ, nước mắt như mưa chảy xuống, toàn thân rung động kịch liệt.
Tiểu thư đại gia tộc sợ nhất là mất đi trinh tiết, vật này còn quý hơn tính mạng. Nghĩ đến lát nữa bị Lục Ly thô lỗ cưỡng gian, sau đó tàn nhẫn giết chết, toàn thân nàng rung động càng thêm kịch liệt, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Vào thời khắc này đột nhiên Lục Ly ngừng lại, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Phương Phi, sau đó đứng lên.
Hứa Phương Phi chờ giây lát, lại không có bị xâm phạm như trong tưởng tượng, nàng kinh ngạc mở mắt, lại thấy Lục Ly đã đứng ở bên giường, đang sửa sang lại y bào.
- Ngươi thật nghĩ ta sẽ cường bạo ngươi?
Lục Ly đùa cợt nhìn Hứa Phương Phi, nói:
- Loại mặt hàng như ngươi, thiếu gia ta còn chướng mắt. Mặc dù ta không phải người tốt, nhưng không đến nỗi làm ra chuyện vô sỉ như thế.
- Hứa gia các ngươi muốn giết ta, ta giết người Hứa gia các ngươi, này rất công bình. Nếu như ta không có thực lực và thân phận, lúc này sớm đã bị Hứa gia các ngươi tiêu diệt. Cho nên không nên oán trời trách đất, sau này ngươi có năng lực, tùy thời có thể tới tìm ta báo thù.
- Bây giờ ngươi rõ ràng chưa? Rất nhiều chuyện kỳ thực còn đáng sợ hơn chết. Cho nên ngươi ngoan ngoãn cút khỏi Lạc Thần Thành, đi tìm người Hứa gia các ngươi. Ta không thích giết nữ nhân, nhưng nếu như ngươi chọc ta nóng nảy, ta sẽ cởi sạch ngươi treo ở cửa thành, để người toàn thành thưởng thức thân thể mềm mại của ngươi.
- Khốn kiếp, Lục Ly, ngươi không chết tử tế được!
Sau khi Lục Ly nói xong thì sải bước đi ra ngoài, Hứa Phương Phi tức giận mắng mấy tiếng, ôm lấy thân thể co quắp ở trong góc giường, vừa sợ vừa bi phẫn. Nàng hồi tưởng lời Lục Ly nói, nhất thời trăm loại tư vị nổi lên trong lòng...
...
Sau khi Lục Ly đi ra, phát hiện bên ngoài đứng rất nhiều người, Minh Vũ mang theo các tộc trưởng gia tộc chờ đợi ở bên ngoài.
Thấy Lục Ly đi ra, rất nhiều người kinh ngạc. Lục Ly không có ""làm"" Hứa Phương Phi? Hay là “khoái thương thủ”? Vì sao nhanh như vậy được? Cởi quần áo mặc quần áo cũng cần thời gian nha...
Lục Ly thấy thần sắc mọi người cổ quái, trừng mắt nói:
- Nhìn cái gì? Lục mỗ giống như người làm ra sự tình vô sỉ như vậy sao? Nghĩ gì thế?
Một nhóm người liên tục bồi tội, đám người Liễu Di, Cửu trưởng lão âm thầm buồn cười, Lục Ly mặt lạnh đi về phía chủ điện Hứa gia, mọi người nhanh chóng đi theo.
Ngồi lên chủ vị, Lục Ly quét nhìn một lão đầu tu vi Hồn Đàm cảnh đỉnh phong nói:
- Ngươi tên gì? Trong thành có tài liệu về các đại gia tộc không? Còn có tài liệu các đảo các thế lực phụ thuộc Lạc Thần Đảo không?
- Hồi bẩm đảo chủ, tại hạ Bùi An, tộc trưởng của gia tộc tam phẩm Bùi gia.
Lão giả khẽ khom người nói:
- Lão hủ ở Lạc Thần Thành hơn trăm năm, tất cả mọi chuyên lớn nhỏ trong thành, còn có tình huống của các hòn đảo và thế lực ở phụ cận đều rõ như lòng bàn tay. Nếu đảo chủ có yêu cầu mà nói, ta lập tức phái người sửa sang lại.
- Tốt, đi sửa sang lại một phần.
Lục Ly gật đầu, Bùi An vội vàng nháy mắt ra hiệu, người nọ nhanh chóng đi xuống.
Lục Ly nhìn mọi người một vòng, hỏi:
- Các ngươi là thật tâm quy thuận Lục Ly ta? Nếu như không phục có thể rời đi, ta tuyệt đối không mạnh mẽ lưu lại.
Người phía dưới vội vàng khom người nói:
- Chúng ta đều thành tâm quy thuận, sau này lấy Lục đảo chủ như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Lục Ly gật đầu, cũng không thấy ngoài ý muốn, những gia tộc này luôn sống ở Lạc Thần Thành, nắm giữ vô số sản nghiệp trong thành. Ai làm đảo chủ đối với bọn hắn mà nói đều không sao cả, chẳng qua là đổi người nộp thuế mà thôi.
Trưởng lão Bùi gia nhanh chóng mang theo một phần tài liệu tới, Lục Ly cẩn thận lật xem. Còn chưa xem hết, một võ giả Thần Hải cảnh của Liễu gia đi vào bẩm báo, nói:
- Đảo chủ, Hắc Hồ Đảo, Ác Ma Đảo, Phi Điểu Đảo, Tam Dương Đảo... toàn bộ đảo chủ của hải đảo cấp hai cấp ba đều tới, đang đợi triệu kiến ở bên ngoài.
Lục Ly gật đầu, nhưng không có lập tức triệu kiến. Hắn tiếp tục lật xem tài liệu, phát hiện các gia tộc ở Lạc Thần Thành cơ hồ đều tới. Chỉ có hai gia tộc quan hệ với Hứa gia quá sâu, thông gia mấy đời, đêm qua đã theo người Hứa gia rút lui rồi. Phỏng chừng người ở trên Lạc Nhật Đảo cũng rút lui?
- Để cho bọn họ vào đi!
Lục Ly nhìn Cửu trưởng lão ra hiệu, Cửu trưởng lão hiên ngang đi ra ngoài, sau đó dẫn vào một đám võ giả Hồn Đàm cảnh.
- Ùhm...
Mấy chục người quỳ rạp xuống đất, thấp thỏm hành lễ nói:
- Tham kiến Lục đảo chủ.
Hắc Hồ Đảo, Ác Ma Đảo, Thất Sát Đảo đã từng giúp Huyết Cừu, thiếu chút nữa giết Lục Ly. Lúc này Lục Ly trở thành đảo chủ Lạc Thần Đảo, trở thành chủ tử của bọn hắn, đảo chủ ba thế lực kia tự nhiên rất sợ hãi.
- Tất cả đứng lên đi.
Lục Ly quét nhìn đám người phía dưới, suy nghĩ một chút mới nói:
- Ta rất thiếu người, mỗi gia tộc hoặc thế lực tam phẩm các ngươi, từ Ngoại Đường rút ra 50 Thần Hải cảnh, gia tộc nhị phẩm rút ra 10 Thần Hải cảnh tạo thành Huyết Sát Quân, chư vị có dị nghị gì không?
Từ Ngoại Đường rút ra, vậy thì không phải hạch tâm của các gia tộc và thế lực, điều đám người kia tới đây, đào tạo một chút thì thành quân đội của mình rồi. Chỉ thu Thần Hải cảnh, các gia tộc sẽ không quá đau lòng, nếu là Hồn Đàm cảnh, phỏng chừng các thế lực sẽ bạo động.
Quả nhiên...
Các tộc trưởng và đảo chủ chỉ hơi nhíu mày, Bùi An tỏ thái độ trước nhất nói:
- Đảo chủ có cần, Bùi gia toàn lực ủng hộ, Bùi gia không thành vấn đề.
Chương 358 Thời gian không còn nhiều
Đảo chủ Thất Sát Đảo cắn răng nói:
- Thất Sát Đảo cũng không thành vấn đề, kiên quyết ủng hộ Lục đảo chủ.
Đảo chủ Ác Ma Đảo và Hắc Hồ Đảo không do dự quá lâu, nếu lúc này không tỏ thái độ, phỏng chừng bọn họ sẽ bị Lục Ly khai đao.
Mấy đại gia tộc và thế lực tỏ thái độ, gia tộc còn lại tự nhiên không dám cự tuyệt. Phỏng chừng lúc này Lục Ly đang chờ tên ngu ngốc nào đó trái ý để khai đao lập uy nha.
Đám người Liễu Di, Cửu trưởng lão mừng rỡ, nơi này có tới hơn ba mươi thế lực, cộng dồn lại ít nhất cũng bảy tám trăm Thần Hải cảnh. Bên ngoài còn có võ giả Ngoại Đường không đi theo Hứa gia, sau khi thu thập một chút, hơn ngàn Thần Hải cảnh là dễ dàng tập hợp đủ.
Đợi nhóm người này quy tâm, lại dùng tài nguyên bồi dưỡng, có thể dễ dàng tạo ra mười mấy Hồn Đàm cảnh. Những người này đều là thủ hạ của Lục Ly, cũng chính là thủ hạ của Liễu gia bọn họ, Lục Ly là khách khanh của Liễu gia nha. Lục Ly cơ bản không quản lý, cuối cùng đại quyền còn không rơi vào trong tay Liễu gia?
- Bùi An!
Lục Ly nhìn Bùi An nói:
- Hiện tại ta bổ nhiệm ngươi làm phó đảo chủ Lạc Thần Đảo, trợ giúp người của ta quản lý sự vụ trong thành, ngươi có bằng lòng không?
Bùi An ngẩn ra, sau đó đại hỉ nói:
- Đa tạ đảo chủ ưu ái, lão hủ nhất định cúc cung tận tụy, chết cũng không từ.
- Tốt!
Lục Ly phất tay nói:
- Liễu Di, Cửu trưởng lão, trong khoảng thời gian này các ngươi thương nghị với Bùi An, giao tiếp các loại sự tình trong thành. Còn có Huyết Sát Quân mới, Liễu Di chịu trách nhiệm đốc thúc, sự tình cụ thể các ngươi nhìn mà xử lý, nếu như ai không phục, bảo Thiên Đà Tử giết chết bất luận tội!
- Vâng!
Đám người Liễu Di và Cửu trưởng lão vội vàng lĩnh mệnh, nội tâm Cửu trưởng lão vui muốn điên rồi. Lục Ly giao Huyết Sát Quân cho Liễu Di, kia đại biểu Liễu gia là đệ nhất gia tộc dưới trướng của Lục Ly. Lục Ly không thích quản lý, như vậy người thống trị Lạc Thần Đảo chính là Liễu gia rồi.
Nội tâm Liễu Di lại không có quá nhiều vui sướng, ngược lại mơ hồ có chút bất an. Nhìn hành động của Lục Ly, hình như là lót đường cho Liễu gia? Chẳng lẽ hắn muốn rời đi sao?
Nghĩ tới bên cạnh Lục Ly đột nhiên xuất hiện cường giả thần bí, nghĩ tới Lục Ly dễ dàng đạt thành hiệp nghị với Yên phu nhân, dễ dàng có được Lạc Thần Đảo, nội tâm Liễu Di lo lắng càng ngày càng mãnh liệt.
Lục Ly phất tay bảo mọi người lui xuống, nhưng Liễu Di không đi, nàng có chút ai oán nhìn Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, ngươi muốn đi rồi sao?
Lục Ly nhìn Liễu Di, trầm mặc một lúc, cuối cùng không có giấu giếm, gật đầu nói:
- Nhiều nhất ba tháng, ta phải rời Thiên Đảo Hồ.
Liễu Di khe khẽ thở dài, ánh mắt ảm đạm nói:
- Ngươi muốn đi tìm tỷ tỷ của mình sao? Ngươi còn có thể trở lại không?
- Còn!
Lục Ly trấn an nói:
- Yên tâm đi Liễu Di, ta sẽ dàn xếp tốt sự tình, Liễu gia các ngươi không có ta vẫn có thể nhanh chóng phát triển.
Liễu Di không nói thêm gì nữa, có chút ảm đạm lui ra. Lục Ly thì nhìn về phía đông nam, trong đầu hiện lên khuôn mặt tuyệt mỹ của Lục Linh, thầm nói:
- Tỷ tỷ, tỷ ở Thanh Châu có khỏe không?
Có Bùi An hỗ trợ, Minh Vũ trấn giữ, Thiên Đà Tử làm đồ tể, Liễu gia rất thuận lợi tiếp quản Lạc Thần Đảo.
Lục Ly điểm danh muốn võ giả Thần Hải cảnh, các gia tộc đều đưa tới, thành lập Huyết Sát Quân mới, Liễu Di chính là thống soái quân đội.
Bây giờ cảnh giới của Liễu Di chỉ là Thần Hải cảnh trung kỳ, lại thống soái hơn một ngàn Thần Hải cảnh, trong đó còn có năm sáu trăm Thần Hải cảnh đỉnh phong, này không khỏi có chút tức cười và không phù hợp.
Bất quá không ai dám không nghe lời, bởi vì Thiên Đà Tử là Phó thống lĩnh. Thiên Đà Tử mất một cánh tay, gần đây rất bực bội, ai dám không phục, Thiên Đà Tử sẽ không trách phạt, mà trực tiếp giết chết.
Hơn nữa rất nhiều người cho rằng Liễu Di là nữ nhân của Lục Ly, vì vậy phần lớn Huyết Sát Quân đều sinh ra lòng trung thành. Lục Ly cho đãi ngộ càng tốt hơn trước, vì vậy rất nhiều người đều nghe lệnh Liễu Di.
Lạc Thần Đảo rất lớn, bên trong không chỉ có Lạc Thần Thành, còn có ba thành trì khác. Trên đảo có mấy chục sản nghiệp của Hứa gia, hiện tại đều biến thành sản nghiệp của Liễu gia.
Thế lực và gia tộc trước kia phụ thuộc Hứa gia, hiện tại cũng đổi phụ thuộc Lục Ly. Mỗi tháng đều giao nộp lên huyền tinh, theo như tính toán, hiện tại một tháng Lục Ly thu nhập có thể đạt tới trăm vạn huyền tinh.
Kỳ thực trước kia Huyết Sát Đảo thu nhập cũng nhiều như vậy, đáng tiếc răng thú của Lục Ly đã không còn, nên không thể đào tạo Huyết Trùng Thảo, Âm Minh Căn, Hỏa Tiên Chi nữa.
Đệ tử Liễu gia bắt đầu dời tới Lạc Thần Đảo, nhưng không có tặng Huyết Sát Đảo cho thế lực khác, mà phái một số nhỏ người đóng giữ. Đây là Lục Ly nhắn nhủ, trong Địa Long Đảo là có cấm chế liên tiếp tiểu thế giới kia.
Còn có vài hòn đảo trống vắng khác, nhưng Liễu gia không có đi chiếm lĩnh, mà đưa cho hai gia tộc nhị phẩm.
Không phải Liễu gia không muốn, mà là nhân thủ quá ít. Vốn không có nhiều người, qua mấy lần chiến đấu người càng ít, Thất trưởng lão cụt chân, hiện tại chỉ có thể ở phía sau màn giúp chút ít sự tình.
Liễu Di càng thêm thành thục, trước kia còn trông cậy vào Thất trưởng lão, hiện tại tất cả đều chỉ có thể dựa vào nàng. Cửu trưởng lão có thể giúp một ít việc, bất quá không có thành thục như Thất trưởng lão, rất nhiều chuyện Liễu Di không yên tâm.
Hơn nữa Liễu Di rất rõ ràng, Lục Ly để nàng làm thống lĩnh Huyết Sát Quân, là muốn nàng vững vàng nắm giữ quân đội, nắm giữ quân quyền. Để tránh sau khi Lục Ly đi, Liễu Di bị người coi là con rối.
Liễu Di rất thông minh, làm việc rất cố gắng, tất cả quân vụ đều tự tay làm. Lục Ly bổ nhiệm nàng làm phó đảo chủ Lạc Thần Đảo, thống lĩnh tất cả sự vụ, tương đương với biến nàng thành người phát ngôn của Lục Ly.
Liễu Di biết thời gian của nàng đã không còn nhiều, nhất định phải ở trước khi Lục Ly rời đi, thành lập được quyền uy tuyệt đối, cho nên rất liều mạng.
...
Chương 359 Lục Nhân Hoàng cường đại
Lục Ly không quản sự vụ, một người cư ngụ ở trong hậu viện của Hứa gia tu luyện, Minh Vũ thì hầu bên cạnh.
Minh Vũ nói ba tháng sau có việc, nhưng không có lập tức rời đi. Lục Ly hỏi thăm, hắn nói đợi ba tháng gần tới, đi mấy ngày là được. Lục Ly cũng không để ý nữa, có Minh Vũ ở đây hắn càng an tâm.
Hứa Phương Phi đi rồi, nàng sợ Lục Ly thật lột sạch nàng treo ở trên cửa thành.
Lục Ly không có thói quen giết nữ nhân, hơn nữa Hứa Trần chết rồi, cừu hận của hắn với Hứa gia cũng phai nhạt, làm việc không cần thiết làm tuyệt. Về phần sau đó Hứa Phương Phi trả thù? Ở Lục Ly xem ra là không có bất cứ uy hiếp gì. Hứa gia còn đó, nhiều một cái Hứa Phương Phi thì thế nào?
Huyền lực trong Thần Hải đã triệt để chuyển hóa, cực kỳ ngưng luyện. Huyền lực thăng hoa rồi, trước kia là trạng thái khí, hiện tại biến thành trạng thái dịch, uy lực tăng lên gấp đôi.
Mấy ngày qua Lục Ly đều đang tu luyện huyền lực, đồng thời uống đan dược săn sóc Hồn Đàm, vững chắc cảnh giới.
Thời gian còn lại thì tu luyện Di Hình Hoán Ảnh, huyền kỹ này rất lợi hại, Lục Ly nhất định phải tu luyện đến đại thành.
- Hưu...
Hậu viện Hứa gia, Lục Ly huyễn hóa ra từng Quỷ Ảnh, lấp lóe ở trong sân. Từng Quỷ Ảnh ngưng kết, sau đó biến mất, trong sân đều là hư ảnh, làm người xem hoa cả mắt.
Tu luyện mấy ngày, Lục Ly có thể huyễn hóa ra bóng dáng nhiều thêm hai cái, đạt tới hai mươi.
Minh Vũ từ trong phòng đi ra, đứng ở một bên nhìn hư ảnh đầy sân. Hắn không nói, Lục Ly cũng không có dừng lại, tiếp tục tu luyện.
- Xuy...
Thân thể Lục Ly ngừng lại, đứng ở trước mặt Minh Vũ. Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát, nhìn không ra biểu cảm, nhưng tròng mắt của hắn lại không ngừng chớp tắt, mở miệng nói:
- Thiếu chủ, ngươi tu luyện là bí thuật thượng cổ, từ trong áo nghĩa diễn hóa ra. Ngươi dụng tâm cảm ngộ nhiều chút, nói không chừng có thể từ đó cảm ngộ ra một chút da lông của áo nghĩa.
- Áo nghĩa?
Nội tâm của Lục Ly khẽ động, Bạch Tu chính là cảm ngộ được một chút da lông của áo nghĩa, đã lợi hại như vậy, đổi trắng thay đen, điên đảo ngày đêm nha.
Hắn hỏi:
- Thượng cổ bí thuật? Có khác biệt với huyền kỹ không?
- Khác biệt rất lớn!
Minh Vũ giải thích:
- Thượng cổ bí thuật đều là từ trong áo nghĩa diễn hóa ra, còn có loại căn cứ vài áo nghĩa dung hợp thôi diễn thành. Huyền kỹ thì kém xa, chẳng qua là một ít kỹ xảo mà thôi, cho dù là huyền kỹ Thánh giai cũng vậy, còn không bằng một chút da lông của áo nghĩa.
Lục Ly có chút hâm mộ, cảm khái nói:
- Áo nghĩa lợi hại như vậy?
- Đương nhiên lợi hại!
Minh Vũ khoanh tay nhìn trời, nói:
- Áo nghĩa là từ trong thiên địa cảm ngộ ra, là chân lý của thế giới này, cảm ngộ áo nghĩa là có thể mượn lực lượng thiên địa. Nghe nói áo nghĩa cửu phẩm có thể dời núi lấp biển, hủy thiên diệt địa. Còn có truyền thuyết nói, Bắc Mạc và Trung Châu ban đầu là một, nhưng bị một cường giả tuyệt thế sử dụng áo nghĩa cửu phẩm tách ra.
- Cái gì?
Lục Ly chấn động, ánh mắt ngạc nhiên, hắn mở trừng hai mắt nói:
- Áo nghĩa cửu phẩm? Một chiêu chia tách Bắc Mạc và Trung Châu? Điều này sao có thể...
Bắc Mạc lớn bao nhiêu? Lục Ly dùng hết tốc lực chạy ngang qua đường kính, phỏng chừng cũng phải mất mấy tháng? Lại có cường giả bổ Bắc Mạc ra? Đây là lực lượng của người sao?
- Bắc Mạc chỉ là địa phương nhỏ.
Minh Vũ cảm khái nói:
- Nơi đây Nhân Hoàng cảnh cũng không thể sinh ra, các loại linh tài thiếu thốn, thiên địa huyền lực mỏng manh. Trung Châu mới là trung tâm của thế giới này, nơi đó mới là thiên đường của cường giả.
- Đúng rồi!
Lục Ly ngẩn người một lúc, tò mò hỏi:
- Áo nghĩa cửu phẩm? Minh Vũ, của ngươi là mấy phẩm? Ta cảm giác cũng rất lợi hại nha.
- Không lợi hại!
Minh Vũ lắc đầu nói:
- Ta chẳng qua là áo nghĩa nhị phẩm, nhất phẩm yếu nhất, cửu phẩm mạnh nhất. Phụ thân ngươi mới lợi hại, cảm ngộ được áo nghĩa lục phẩm, còn có thần kỹ Thần Khải, vừa đột phá Nhân Hoàng cảnh liền có thể quét ngang đồng cấp.
- Phụ thân lợi hại như vậy?
""Thế"" của Minh Vũ ở Lục Ly xem ra đã rất nghịch thiên, lại mới áo nghĩa nhị phẩm. Phụ thân hắn lại có được áo nghĩa lục phẩm? Áo nghĩa cửu phẩm có thể bổ ra Bắc Mạc, vậy phụ thân hắn có thể san bằng Thiên Đảo Hồ không?
- Phụ thân lợi hại như vậy, vì sao bị vây ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên lâu như vậy? Còn nữa, tư chất của phụ thân ở Lục gia khẳng định là tuyệt đỉnh, vì sao Lục gia không ai đến tìm kiếm hắn?
Trong đầu Lục Ly hiện ra mấy nghi hoặc, ở hắn xem ra, một vực sâu nho nhỏ, làm sao có thể vây được Lục Nhân Hoàng? Vì sao Lục gia chưa từng phái người đến tìm phụ thân hắn? Chẳng lẽ... Lục gia có vấn đề? Hay trong đó có nguyên do nào khác?
Lục Ly nhíu mày, trước kia hắn cho rằng chỉ cần đến Trung Châu, tìm được Lục gia, thì tất cả vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết, nhưng bây giờ lại mơ hồ có chút bất an.
Sợ là sự tình không có đơn giản như hắn tưởng tượng...
Thời gian trôi qua nửa tháng, Thiên Đảo Hồ không chỉ không bình tĩnh, ngược lại càng thêm náo nhiệt.
Vô số thế lực dồn dập truyền tống tới Thiên Ngục Thành, xin theo đại quân xuất chinh. Kỳ thực bọn hắn là ôm ý nghĩ đi chia một chén canh, lần này nơi đại quân đi qua, sợ là các thế lực của Thiên Vũ Quốc sẽ bị tiêu diệt. Nhiều tài phú như vậy, đi theo sẽ phát đạt nha.
Bạch gia bận rộn nửa tháng, các loại chuẩn bị đã không sai biệt lắm. Lần này không cần thôi diễn chiến thuật gì, Thiên Ngục lão nhân dẫn đội, một đường nghiền ép qua là được.
Ba Vương tộc ngũ phẩm đều rất an tĩnh, không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, cũng không có bất cứ động tĩnh gì, cho thấy không lẫn vào chuyện này. Chỉ có Vũ Đế Thành thì đại loạn, vô số gia tộc và bình dân trong thành bắt đầu chạy tán loạn.
Vũ gia bắt đầu bí mật điều đệ tử tinh anh của gia tộc đi, thám báo của Bạch gia dò xét được một ít đầu mối. Chẳng qua Vũ gia là gia tộc ngũ phẩm, nội tình rất mạnh, không cách nào khóa lại toàn bộ.
Chương 360 Ăn ngươi
Cũng may cường giả Vũ gia đều không đi được, lần này Thiên Ngục lão nhân viễn chinh Vũ Đế Thành, là làm cho các thế lực ở Bắc Mạc xem. Chỉ cần diệt cường giả Vũ gia, kỳ thực mục đích đã đạt đến, Vũ gia chạy trốn một ít dư nghiệt cũng không sao cả.
Lạc Thần Đảo rất bình tĩnh, Huyết Sát Quân mới đã thành công ma hợp. Sau khi Liễu Di giết mấy chục người, thì triệt để xác định quyền uy, kỷ luật nghiêm minh, không người dám ngỗ ngược ý chí của nàng.
Huyết Sát Quân còn đang tăng cường quân bị, triệu tập rất nhiều Huyền Vũ cảnh gia nhập, số lượng quân đội đạt đến một vạn người. Hơn một ngàn Thần Hải cảnh kia đều được bổ nhiệm làm tiểu thống lĩnh, trở thành nòng cốt của Huyết Sát Quân.
Lạc Thần Đảo lớn như vậy, thế lực phụ thuộc nhiều như vậy, sản nghiệp nhiều như vậy, đều cần quân đội uy hiếp và trông coi. Không có quân đội, dựa vào Lục Ly và Bạch gia uy hiếp, làm sao có thể thống trị được địa bàn lớn như vậy?
Đương nhiên trong một vạn người này, tuyệt đối ẩn núp dư nghiệt của Hứa gia, hơn nữa số lượng khẳng định không ít. Dù sao rất nhiều võ giả ban đầu đều là người Hứa gia, chuyện này ai cũng không có biện pháp xử lý, chỉ có thể từ từ dọn dẹp.
Lục Ly ngày ngày tu luyện huyền lực, ân cần săn sóc Hồn Đàm, tu luyện Di Hình Huyễn Ảnh. Trừ tình cờ lộ diện lót đường giúp Liễu Di, sự tình còn lại đều ném cho Liễu Di xử lý.
Hồn Đàm cảnh coi như ổn định, thời gian duy trì thần kỹ Nhiên Huyết cũng được kiểm tra ra, ba ngày. Hiện tại kích hoạt thần kỹ Nhiên Huyết có thể chống đỡ ba ngày, điều này làm cho Lục Ly rất an tâm. Chiến đấu bình thường ba ngày là có thể kết thúc, hắn không cần lo lắng suy yếu kỳ.
Thần kỹ Long Ngâm ở sau khi đột phá Hồn Đàm cảnh, uy lực tăng lên rất nhiều, điều này làm cho Lục Ly có chút động tâm. Có phải theo lực lượng linh hồn tăng lên, uy lực của thần kỹ Long Ngâm sẽ không ngừng nâng cao không? Nếu như vậy, thần kỹ này cũng quá nghịch thiên rồi.
Hiện tại hắn chỉ là Hồn Đàm cảnh, phóng thích thần kỹ Long Ngâm có thể ảnh hưởng Mệnh Luân cảnh tầng một. Như vậy khi hắn đạt tới Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, thì có thể ảnh hưởng Mệnh Luân cảnh đỉnh phong?
Hồn Đàm cảnh chủ yếu tu luyện linh hồn, đồng thời tiếp tục tu luyện huyền lực, đánh tốt cơ sở. Cho nên hiện tại Lục Ly rất hào hứng, từ chỗ Minh Vũ xin được một loại bí kỹ tu luyện Hồn Đàm và linh hồn, ngày đêm không ngừng tu luyện.
Hắn muốn chứng thực suy đoán của mình có đúng không.
...
Ngày thứ mười tám, Truyền Tống Trận của Lạc Thần Đảo sáng lên, ba người từ trong Truyền Tống Trận đi ra. Một Thần Hải cảnh của Liễu gia thủ hộ Truyền Tống Trận vừa nhìn thấy người tới, vội vàng quỳ một gối xuống nói:
- Tham kiến phu nhân, tham kiến hai vị đại nhân.
Yên phu nhân mang theo Bạch quản sự và Bạch Đinh tới. Hôm nay nàng mặc váy dài màu đen, tóc búi cao, ung dung hoa quý làm người ta không dám nhìn thẳng.
Nàng hơi gật đầu hỏi:
- Lục Ly có ở đây không?
- Đảo chủ vẫn ở đây, phu nhân, mời.
Tiểu thống lĩnh Liễu gia vội vàng dẫn đường, đồng thời lệnh người phi báo cho Lục Ly, mời hắn đi ra nghênh đón. Yên phu nhân là nhân vật thứ tư của Bạch gia, bây giờ là chỗ dựa của Lạc Thần Đảo nha.
Lục Ly còn đang tu luyện ở hậu viện, nghe được tin tức thì nhàn nhạt khoát tay nói:
- Bảo Liễu Di đi nghênh đón, dẫn Yên phu nhân tới Vinh Hoa Điện, lát nữa ta sẽ đến.
Võ giả Liễu gia bị hù sợ, Yên phu nhân tới, Lục Ly lại còn không đi nghênh đón? Còn muốn Yên phu nhân chờ một lát hắn mới đi? Hắn dám sĩ diện với Yên phu nhân?
Lục Ly thấy người nọ không động, ánh mắt quét tới nói:
- Bảo ngươi đi liền đi, Liễu Di không có dạy ngươi quy củ sao?
- Vâng!
Đệ tử Liễu gia vội vàng lui ra, Minh Vũ từ trong gian phòng bên cạnh đi ra hỏi:
- Cần ta đi cùng không?
- Không cần!
Lục Ly suy nghĩ một chút nói:
- Yên phu nhân là người thông minh, coi trọng nhất chính là lợi ích, nàng không dám đắc tội ta.
Minh Vũ suy nghĩ một chút, thấy cũng phải, trừ khi Yên phu nhân muốn Bạch gia tan thành mây khói, nếu không làm sao dám động Lục Ly?
Lục Ly chờ ước chừng hai nén hương, mới đứng dậy bước đi. Trước đại điện, đám người Cửu trưởng lão đang lo lắng chờ đợi, thấy Lục Ly tới, mọi người như trút được gánh nặng, trên trán đều là mồ hôi lạnh.
Cái giá của vị tiểu gia này thật lớn, lại để Yên phu nhân đợi hai nén hương thời gian?
- Được rồi, các ngươi lui xuống đi.
Lục Ly khoát tay, bộ dạng thản nhiên đi vào trong đại điện. Liễu Di đang ở bên trong phụng bồi Yên phu nhân, Bạch Đinh và Bạch quản sự thì đứng ở phía sau.
- Nữ nhân này quả nhiên có độc, thật đẹp đến mê người.
Lục Ly nhìn thoáng qua Yên phu nhân ưu nhã uống trà, âm thầm khen ngợi. Hắn tùy tiện đi đến bên cạnh Yên phu nhân, khoát tay nói:
- Liễu Di, đi làm việc của mình đi, ta bồi tiếp phu nhân là được.
Liễu Di cung kính hành lễ với Yên phu nhân, sau đó lui ra, lúc này Lục Ly mới rót cho mình một chén trà, uống một ngụm, nhìn Yên phu nhân hỏi:
- Đại chiến sắp tới, phu nhân không ở Thiên Ngục Đảo bày mưu tính kế, tới địa phương nhỏ của ta làm gì?
Lục Ly đi vào không hành lễ, Yên phu nhân lại không chút tức giận, ngược lại nhàn nhạt cười nói:
- Đại chiến đã chuẩn bị không sai biệt lắm, không có chuyện gì của ta. Hầu hạ Lục gia đại thiếu gia thư thái, là đại sự lớn nhất của ta hiện tại. Như thế nào? Suy nghĩ được chưa, muốn ra điều kiện gì cứ nói đi.
- Hầu hạ thư thái?
Khóe miệng Lục Ly lộ ra nụ cười tà mị, nhìn thoáng qua Bạch quản sự và Bạch Đinh nói:
- Các ngươi lui xuống đi, ta và phu nhân nói điều kiện một chút.
- Ân?
Bạch Đinh biến sắc, sát khí tung hoành, Bạch quản sự cũng lạnh ý đầy mặt, Yên phu nhân lại khoát tay nói:
- Lui xuống.
Hai người chỉ có thể hung hăng trừng Lục Ly, sau đó đi ra ngoài. Lục Ly nhìn hai thị nữ phất tay nói:
- Các ngươi cũng lui ra đi, đóng cửa lại.
Kẹt...
Đại môn chậm rãi đóng lại, ánh sáng trong gian phòng thoáng cái ảm đạm xuống, bầu không khí trở nên mập mờ và hương diễm.
Lục Ly không nói, toàn trường không ai dám phát ra bất kỳ thanh âm gì, rất nhiều người thở mạnh cũng không dám. Ước chừng đợi nửa nén hương, Lục Ly mới mở miệng nói:
- Hứa Phương Phi, bất luận ngươi sống hay chết, Lạc Thần Thành này ta cũng sẽ nhập chủ. Thắng làm vua thua làm giặc, ngươi không cần ở đây già mồm cãi láo, nếu ngươi muốn đi theo phụ thân mình, ngươi hoàn toàn có thể mang theo đám người kia trực tiếp đi cửa thành tự sát. Ta không muốn giết người nữa, các ngươi đi đi.
- Xôn xao...
Quảng trường huyên náo, Lục Ly lại không tức giận? Không giết người? Lục Ly ở trong lòng tất cả mọi người Lạc Thần Thành là Ma Vương giết người nha.
Vừa tới Thiên Đảo Hồ, Lục Ly đã huyết tẩy Huyết Sát Đảo, thủ tiêu toàn bộ người Huyết gia. Mấy ngày hôm trước diệt Hắc Ma Quân, ngày hôm qua lại giết bao nhiêu người?
Một bá chủ mới ra đời, thường thường sẽ kèm theo vô số đầu người rơi xuống đất. Hiện tại Lục Ly muốn nhập chủ Lạc Thần Thành, tự nhiên cũng sẽ giết người lập uy, Hứa Phương Phi đụng vào mũi thương, hắn cũng không giết?
Hứa Phương Phi cũng ngạc nhiên, mấy chục đệ tử Hứa gia ở phía sau kinh ngạc nhìn Lục Ly. Phần lớn đệ tử Hứa gia đêm qua đã rời đi, lưu lại đều là muốn cùng Lạc Thần Thành sinh tử, lại không nghĩ rằng Lục Ly không giết?
Đến lúc này, không ai hoài nghi chiến lực và thủ đoạn của Lục Ly!
Hứa Thiên Vấn chết, ở rất nhiều người không coi vào đâu, Lục Ly giết Hồn Đàm cảnh của Hứa gia như giết dê bò. Lục Ly không phải người nhân từ nương tay, chẳng lẽ... hắn coi trọng Hứa Phương Phi?
Hứa Phương Phi có chút tiến thoái lưỡng nan, nàng có dũng khí chống đối Lục Ly, có dũng khí đứng ở chỗ này, lại không có dũng khí tự sát.
Đi?
Đi địa bàn Đinh gia sống qua ngày đoạn tháng? Ngày xưa có thể cùng Đinh gia ngồi ngang hàng, nhưng bây giờ phải xem sắc mặt của Đinh gia hành sự? Nói không chừng mấy thiếu gia Đinh gia còn sẽ mạnh mẽ cưới nàng làm tiểu thiếp, điều này làm cho Hứa Phương Phi tâm cao khí ngạo làm sao nhịn được?
Không đi?
Ở lại Lạc Thần Thành làm gì? Lục Ly không giết các nàng, nàng lại không dám tự sát, chẳng lẽ đi làm nô tỳ cho cừu nhân giết cha?
- Không...
Hứa Phương Phi cắn răng quyết định, thân thể nàng đột nhiên bắn lên, trong tay xuất hiện môt cây chủy thủ, đâm tới mặt của Lục Ly.
- Ân?
Liễu Di, Cửu trưởng lão… nhất thời giận dữ, dồn dập lấy ra binh khí muốn động thủ. Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát không có bất kỳ thần sắc và động tĩnh, Lục Ly khoát tay chặn lại, áp chế đám người Cửu trưởng lão.
Thân thể hắn huyễn hóa ra mười mấy Quỷ Ảnh, làm cho Hứa Phương Phi trợn tròn mắt. Lục Ly ung dung nhích tới gần Hứa Phương Phi, một tay đoạt lấy chủy thủ, một tay nắm cổ Hứa Phương Phi, xách nàng lên không.
Hứa Phương Phi nhìn Lục Ly, cười lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi có gan thì giết ta!
- Tốt, ta thành toàn ngươi!
Lục Ly cười nhạt, sau đó cứ như vậy xách Hứa Phương Phi, sải bước đi vào đại viện Hứa gia, đám người Minh Vũ, Cửu trưởng lão lập tức đi theo.
- Tiểu thư!
Trước cửa Hứa gia đại viện, mấy chục người vẻ mặt giận dữ, Lục Ly lạnh lẽo quát lên:
- Cút, nếu không chết!
Trên người Minh Vũ tràn ngập ra sát khí nhàn nhạt, khiến người Hứa gia cảm giác như gặp phải tử thần, rất nhiều người tự động thối lui.
Nếu có người lui, những người còn lại tự nhiên lui theo. Tuy Lục Ly tuổi nhỏ, nhưng uy áp rất nặng, khiến mọi người có loại cảm giác như đối mặt Hứa Trần.
Lục Ly bước vào Hứa gia đại viện, lúc đi tới cửa thì nói:
- Lệnh người Hứa gia hoặc là đầu hàng, hoặc là cút. Nếu như không cút mà nói... Trực tiếp giết chết!
- Dạ!
Đám người Minh Vũ và Cửu trưởng lão gật đầu, Lục Ly sải bước xách Hứa Phương Phi đi vào. Rất nhiều người Hứa gia lộ ra thần sắc bi phẫn, Lục Ly như vậy rõ ràng là muốn lăng nhục Hứa Phương Phi.
- Cẩu tặc, ta giết ngươi!
Một trưởng lão Hồn Đàm cảnh đỉnh phong rút ra đoản kiếm giấu trong tay áo, lao về phía Lục Ly. Hắn vừa động, bảy tám Hồn Đàm cảnh khác cũng động, đằng đằng sát khí lao về phía Lục Ly.
- Hưu!
Minh Vũ động, thân thể không di động, chỉ từ sau lưng rút ra trường kiếm, sau đó chém ra mấy đạo kiếm quang.
- Ầm ầm ầm phanh!
Từng cái đầu người bay lên, tám người kia còn duy trì tư thế chạy băng băng. Sau khi đầu bay lên, thân thể còn vọt tới trước mấy bước, cuối cùng toàn bộ ngã ở trên mặt đất, máu tươi phun ra hơn thước...
Còn có người vốn định xông ra, giờ khắc này thân thể đều run rẩy không dám động. Rất nhiều người nhìn Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát, tựa như nhìn thấy lệ quỷ.
- Bất Diệt cảnh!
Một vài gia tộc âm thầm suy đoán, vừa rồi Minh Vũ hời hợt miểu sát tám Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh sợ là không làm được, rất có thể là cường giả Bất Diệt cảnh.
- Chẳng lẽ là Bất Diệt cảnh của Bạch gia, nếu không vì sao phải mang mặt nạ?
Có người suy đoán Minh Vũ có thể là Bạch gia đưa cho Lục Ly, Yên phu nhân và Lục Ly đạt thành hiệp nghị nào đó, nên phái Bất Diệt cảnh bảo hộ Lục Ly, này rất dễ hiểu.
Cái này làm cho không người dám động, Minh Vũ quét nhìn mấy lần, phát ra thanh âm già nua:
- Biến, hoặc là chết!
Võ giả đạt tới cấp bậc nhất định, nếu muốn ngụy trang thanh âm rất đơn giản, Lục Ly bảo Minh Vũ tận lực không bộc lộ thân phận, Minh Vũ tự nhiên sẽ ngụy trang.
- Đi!
Một lão giả Hứa gia bi phẫn gầm lên, lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt. Vừa mới ra tay đã chết, dũng khí của bọn hắn diệt hết rồi, lúc này không ai muốn chết nữa.
Đêm qua Hứa gia đã đưa toàn bộ gia quyến đi, chỉ còn lại những người này. Ở dưới tử vong uy hiếp, mấy chục người kia nhanh chóng lao ra Lạc Thần Thành.
...
- Phanh!
Lục Ly tùy tiện đi vào một gian phòng, trực tiếp vứt Hứa Phương Phi xuống giường.
Hắn cười lạnh nhìn Hứa Phương Phi nói:
- Ngươi muốn cầu chết đúng không? Ta sẽ tiền gian hậu sát ngươi, như thế nào?
- Ngươi... Khốn kiếp!
Hứa Phương Phi bi phẫn, thân thể từ trên giường nhảy lên, trong tay huyền lực lấp lánh.
- Hưu...
Thân ảnh Lục Ly lấp lóe, lại ung dung áp chế Hứa Phương Phi, cái tay còn lại xé lấy áo tang.
Chương 357 Khoái thương thủ
Sau lưng Hứa Phương Phi lập tức bộc lộ ở trong không khí, tay Lục Ly lại kéo một phát, toàn bộ phía sau không còn gì che đậy.
- Lục Ly, ta giết ngươi, ta giết ngươi...
Hứa Phương Phi nhe răng múa vuốt chộp tới Lục Ly, ở trên ngực hắn cào ra từng vết máu. Lục Ly giận dữ, trực tiếp ném nàng lên giường.
Thân thể hắn đè lên, khóa lại tay chân của nàng, hai tay nhanh chóng xé rách y bào trên người Hứa Phương Phi, khiến thân thể uyển chuyển của Hứa Phương Phi cơ hồ bộc lộ ra hết.
Thân thể Hứa Phương Phi không động được, cảm giác toàn thân mát lạnh, nàng rốt cục sợ, nước mắt như mưa chảy xuống, toàn thân rung động kịch liệt.
Tiểu thư đại gia tộc sợ nhất là mất đi trinh tiết, vật này còn quý hơn tính mạng. Nghĩ đến lát nữa bị Lục Ly thô lỗ cưỡng gian, sau đó tàn nhẫn giết chết, toàn thân nàng rung động càng thêm kịch liệt, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
Vào thời khắc này đột nhiên Lục Ly ngừng lại, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Phương Phi, sau đó đứng lên.
Hứa Phương Phi chờ giây lát, lại không có bị xâm phạm như trong tưởng tượng, nàng kinh ngạc mở mắt, lại thấy Lục Ly đã đứng ở bên giường, đang sửa sang lại y bào.
- Ngươi thật nghĩ ta sẽ cường bạo ngươi?
Lục Ly đùa cợt nhìn Hứa Phương Phi, nói:
- Loại mặt hàng như ngươi, thiếu gia ta còn chướng mắt. Mặc dù ta không phải người tốt, nhưng không đến nỗi làm ra chuyện vô sỉ như thế.
- Hứa gia các ngươi muốn giết ta, ta giết người Hứa gia các ngươi, này rất công bình. Nếu như ta không có thực lực và thân phận, lúc này sớm đã bị Hứa gia các ngươi tiêu diệt. Cho nên không nên oán trời trách đất, sau này ngươi có năng lực, tùy thời có thể tới tìm ta báo thù.
- Bây giờ ngươi rõ ràng chưa? Rất nhiều chuyện kỳ thực còn đáng sợ hơn chết. Cho nên ngươi ngoan ngoãn cút khỏi Lạc Thần Thành, đi tìm người Hứa gia các ngươi. Ta không thích giết nữ nhân, nhưng nếu như ngươi chọc ta nóng nảy, ta sẽ cởi sạch ngươi treo ở cửa thành, để người toàn thành thưởng thức thân thể mềm mại của ngươi.
- Khốn kiếp, Lục Ly, ngươi không chết tử tế được!
Sau khi Lục Ly nói xong thì sải bước đi ra ngoài, Hứa Phương Phi tức giận mắng mấy tiếng, ôm lấy thân thể co quắp ở trong góc giường, vừa sợ vừa bi phẫn. Nàng hồi tưởng lời Lục Ly nói, nhất thời trăm loại tư vị nổi lên trong lòng...
...
Sau khi Lục Ly đi ra, phát hiện bên ngoài đứng rất nhiều người, Minh Vũ mang theo các tộc trưởng gia tộc chờ đợi ở bên ngoài.
Thấy Lục Ly đi ra, rất nhiều người kinh ngạc. Lục Ly không có ""làm"" Hứa Phương Phi? Hay là “khoái thương thủ”? Vì sao nhanh như vậy được? Cởi quần áo mặc quần áo cũng cần thời gian nha...
Lục Ly thấy thần sắc mọi người cổ quái, trừng mắt nói:
- Nhìn cái gì? Lục mỗ giống như người làm ra sự tình vô sỉ như vậy sao? Nghĩ gì thế?
Một nhóm người liên tục bồi tội, đám người Liễu Di, Cửu trưởng lão âm thầm buồn cười, Lục Ly mặt lạnh đi về phía chủ điện Hứa gia, mọi người nhanh chóng đi theo.
Ngồi lên chủ vị, Lục Ly quét nhìn một lão đầu tu vi Hồn Đàm cảnh đỉnh phong nói:
- Ngươi tên gì? Trong thành có tài liệu về các đại gia tộc không? Còn có tài liệu các đảo các thế lực phụ thuộc Lạc Thần Đảo không?
- Hồi bẩm đảo chủ, tại hạ Bùi An, tộc trưởng của gia tộc tam phẩm Bùi gia.
Lão giả khẽ khom người nói:
- Lão hủ ở Lạc Thần Thành hơn trăm năm, tất cả mọi chuyên lớn nhỏ trong thành, còn có tình huống của các hòn đảo và thế lực ở phụ cận đều rõ như lòng bàn tay. Nếu đảo chủ có yêu cầu mà nói, ta lập tức phái người sửa sang lại.
- Tốt, đi sửa sang lại một phần.
Lục Ly gật đầu, Bùi An vội vàng nháy mắt ra hiệu, người nọ nhanh chóng đi xuống.
Lục Ly nhìn mọi người một vòng, hỏi:
- Các ngươi là thật tâm quy thuận Lục Ly ta? Nếu như không phục có thể rời đi, ta tuyệt đối không mạnh mẽ lưu lại.
Người phía dưới vội vàng khom người nói:
- Chúng ta đều thành tâm quy thuận, sau này lấy Lục đảo chủ như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Lục Ly gật đầu, cũng không thấy ngoài ý muốn, những gia tộc này luôn sống ở Lạc Thần Thành, nắm giữ vô số sản nghiệp trong thành. Ai làm đảo chủ đối với bọn hắn mà nói đều không sao cả, chẳng qua là đổi người nộp thuế mà thôi.
Trưởng lão Bùi gia nhanh chóng mang theo một phần tài liệu tới, Lục Ly cẩn thận lật xem. Còn chưa xem hết, một võ giả Thần Hải cảnh của Liễu gia đi vào bẩm báo, nói:
- Đảo chủ, Hắc Hồ Đảo, Ác Ma Đảo, Phi Điểu Đảo, Tam Dương Đảo... toàn bộ đảo chủ của hải đảo cấp hai cấp ba đều tới, đang đợi triệu kiến ở bên ngoài.
Lục Ly gật đầu, nhưng không có lập tức triệu kiến. Hắn tiếp tục lật xem tài liệu, phát hiện các gia tộc ở Lạc Thần Thành cơ hồ đều tới. Chỉ có hai gia tộc quan hệ với Hứa gia quá sâu, thông gia mấy đời, đêm qua đã theo người Hứa gia rút lui rồi. Phỏng chừng người ở trên Lạc Nhật Đảo cũng rút lui?
- Để cho bọn họ vào đi!
Lục Ly nhìn Cửu trưởng lão ra hiệu, Cửu trưởng lão hiên ngang đi ra ngoài, sau đó dẫn vào một đám võ giả Hồn Đàm cảnh.
- Ùhm...
Mấy chục người quỳ rạp xuống đất, thấp thỏm hành lễ nói:
- Tham kiến Lục đảo chủ.
Hắc Hồ Đảo, Ác Ma Đảo, Thất Sát Đảo đã từng giúp Huyết Cừu, thiếu chút nữa giết Lục Ly. Lúc này Lục Ly trở thành đảo chủ Lạc Thần Đảo, trở thành chủ tử của bọn hắn, đảo chủ ba thế lực kia tự nhiên rất sợ hãi.
- Tất cả đứng lên đi.
Lục Ly quét nhìn đám người phía dưới, suy nghĩ một chút mới nói:
- Ta rất thiếu người, mỗi gia tộc hoặc thế lực tam phẩm các ngươi, từ Ngoại Đường rút ra 50 Thần Hải cảnh, gia tộc nhị phẩm rút ra 10 Thần Hải cảnh tạo thành Huyết Sát Quân, chư vị có dị nghị gì không?
Từ Ngoại Đường rút ra, vậy thì không phải hạch tâm của các gia tộc và thế lực, điều đám người kia tới đây, đào tạo một chút thì thành quân đội của mình rồi. Chỉ thu Thần Hải cảnh, các gia tộc sẽ không quá đau lòng, nếu là Hồn Đàm cảnh, phỏng chừng các thế lực sẽ bạo động.
Quả nhiên...
Các tộc trưởng và đảo chủ chỉ hơi nhíu mày, Bùi An tỏ thái độ trước nhất nói:
- Đảo chủ có cần, Bùi gia toàn lực ủng hộ, Bùi gia không thành vấn đề.
Chương 358 Thời gian không còn nhiều
Đảo chủ Thất Sát Đảo cắn răng nói:
- Thất Sát Đảo cũng không thành vấn đề, kiên quyết ủng hộ Lục đảo chủ.
Đảo chủ Ác Ma Đảo và Hắc Hồ Đảo không do dự quá lâu, nếu lúc này không tỏ thái độ, phỏng chừng bọn họ sẽ bị Lục Ly khai đao.
Mấy đại gia tộc và thế lực tỏ thái độ, gia tộc còn lại tự nhiên không dám cự tuyệt. Phỏng chừng lúc này Lục Ly đang chờ tên ngu ngốc nào đó trái ý để khai đao lập uy nha.
Đám người Liễu Di, Cửu trưởng lão mừng rỡ, nơi này có tới hơn ba mươi thế lực, cộng dồn lại ít nhất cũng bảy tám trăm Thần Hải cảnh. Bên ngoài còn có võ giả Ngoại Đường không đi theo Hứa gia, sau khi thu thập một chút, hơn ngàn Thần Hải cảnh là dễ dàng tập hợp đủ.
Đợi nhóm người này quy tâm, lại dùng tài nguyên bồi dưỡng, có thể dễ dàng tạo ra mười mấy Hồn Đàm cảnh. Những người này đều là thủ hạ của Lục Ly, cũng chính là thủ hạ của Liễu gia bọn họ, Lục Ly là khách khanh của Liễu gia nha. Lục Ly cơ bản không quản lý, cuối cùng đại quyền còn không rơi vào trong tay Liễu gia?
- Bùi An!
Lục Ly nhìn Bùi An nói:
- Hiện tại ta bổ nhiệm ngươi làm phó đảo chủ Lạc Thần Đảo, trợ giúp người của ta quản lý sự vụ trong thành, ngươi có bằng lòng không?
Bùi An ngẩn ra, sau đó đại hỉ nói:
- Đa tạ đảo chủ ưu ái, lão hủ nhất định cúc cung tận tụy, chết cũng không từ.
- Tốt!
Lục Ly phất tay nói:
- Liễu Di, Cửu trưởng lão, trong khoảng thời gian này các ngươi thương nghị với Bùi An, giao tiếp các loại sự tình trong thành. Còn có Huyết Sát Quân mới, Liễu Di chịu trách nhiệm đốc thúc, sự tình cụ thể các ngươi nhìn mà xử lý, nếu như ai không phục, bảo Thiên Đà Tử giết chết bất luận tội!
- Vâng!
Đám người Liễu Di và Cửu trưởng lão vội vàng lĩnh mệnh, nội tâm Cửu trưởng lão vui muốn điên rồi. Lục Ly giao Huyết Sát Quân cho Liễu Di, kia đại biểu Liễu gia là đệ nhất gia tộc dưới trướng của Lục Ly. Lục Ly không thích quản lý, như vậy người thống trị Lạc Thần Đảo chính là Liễu gia rồi.
Nội tâm Liễu Di lại không có quá nhiều vui sướng, ngược lại mơ hồ có chút bất an. Nhìn hành động của Lục Ly, hình như là lót đường cho Liễu gia? Chẳng lẽ hắn muốn rời đi sao?
Nghĩ tới bên cạnh Lục Ly đột nhiên xuất hiện cường giả thần bí, nghĩ tới Lục Ly dễ dàng đạt thành hiệp nghị với Yên phu nhân, dễ dàng có được Lạc Thần Đảo, nội tâm Liễu Di lo lắng càng ngày càng mãnh liệt.
Lục Ly phất tay bảo mọi người lui xuống, nhưng Liễu Di không đi, nàng có chút ai oán nhìn Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, ngươi muốn đi rồi sao?
Lục Ly nhìn Liễu Di, trầm mặc một lúc, cuối cùng không có giấu giếm, gật đầu nói:
- Nhiều nhất ba tháng, ta phải rời Thiên Đảo Hồ.
Liễu Di khe khẽ thở dài, ánh mắt ảm đạm nói:
- Ngươi muốn đi tìm tỷ tỷ của mình sao? Ngươi còn có thể trở lại không?
- Còn!
Lục Ly trấn an nói:
- Yên tâm đi Liễu Di, ta sẽ dàn xếp tốt sự tình, Liễu gia các ngươi không có ta vẫn có thể nhanh chóng phát triển.
Liễu Di không nói thêm gì nữa, có chút ảm đạm lui ra. Lục Ly thì nhìn về phía đông nam, trong đầu hiện lên khuôn mặt tuyệt mỹ của Lục Linh, thầm nói:
- Tỷ tỷ, tỷ ở Thanh Châu có khỏe không?
Có Bùi An hỗ trợ, Minh Vũ trấn giữ, Thiên Đà Tử làm đồ tể, Liễu gia rất thuận lợi tiếp quản Lạc Thần Đảo.
Lục Ly điểm danh muốn võ giả Thần Hải cảnh, các gia tộc đều đưa tới, thành lập Huyết Sát Quân mới, Liễu Di chính là thống soái quân đội.
Bây giờ cảnh giới của Liễu Di chỉ là Thần Hải cảnh trung kỳ, lại thống soái hơn một ngàn Thần Hải cảnh, trong đó còn có năm sáu trăm Thần Hải cảnh đỉnh phong, này không khỏi có chút tức cười và không phù hợp.
Bất quá không ai dám không nghe lời, bởi vì Thiên Đà Tử là Phó thống lĩnh. Thiên Đà Tử mất một cánh tay, gần đây rất bực bội, ai dám không phục, Thiên Đà Tử sẽ không trách phạt, mà trực tiếp giết chết.
Hơn nữa rất nhiều người cho rằng Liễu Di là nữ nhân của Lục Ly, vì vậy phần lớn Huyết Sát Quân đều sinh ra lòng trung thành. Lục Ly cho đãi ngộ càng tốt hơn trước, vì vậy rất nhiều người đều nghe lệnh Liễu Di.
Lạc Thần Đảo rất lớn, bên trong không chỉ có Lạc Thần Thành, còn có ba thành trì khác. Trên đảo có mấy chục sản nghiệp của Hứa gia, hiện tại đều biến thành sản nghiệp của Liễu gia.
Thế lực và gia tộc trước kia phụ thuộc Hứa gia, hiện tại cũng đổi phụ thuộc Lục Ly. Mỗi tháng đều giao nộp lên huyền tinh, theo như tính toán, hiện tại một tháng Lục Ly thu nhập có thể đạt tới trăm vạn huyền tinh.
Kỳ thực trước kia Huyết Sát Đảo thu nhập cũng nhiều như vậy, đáng tiếc răng thú của Lục Ly đã không còn, nên không thể đào tạo Huyết Trùng Thảo, Âm Minh Căn, Hỏa Tiên Chi nữa.
Đệ tử Liễu gia bắt đầu dời tới Lạc Thần Đảo, nhưng không có tặng Huyết Sát Đảo cho thế lực khác, mà phái một số nhỏ người đóng giữ. Đây là Lục Ly nhắn nhủ, trong Địa Long Đảo là có cấm chế liên tiếp tiểu thế giới kia.
Còn có vài hòn đảo trống vắng khác, nhưng Liễu gia không có đi chiếm lĩnh, mà đưa cho hai gia tộc nhị phẩm.
Không phải Liễu gia không muốn, mà là nhân thủ quá ít. Vốn không có nhiều người, qua mấy lần chiến đấu người càng ít, Thất trưởng lão cụt chân, hiện tại chỉ có thể ở phía sau màn giúp chút ít sự tình.
Liễu Di càng thêm thành thục, trước kia còn trông cậy vào Thất trưởng lão, hiện tại tất cả đều chỉ có thể dựa vào nàng. Cửu trưởng lão có thể giúp một ít việc, bất quá không có thành thục như Thất trưởng lão, rất nhiều chuyện Liễu Di không yên tâm.
Hơn nữa Liễu Di rất rõ ràng, Lục Ly để nàng làm thống lĩnh Huyết Sát Quân, là muốn nàng vững vàng nắm giữ quân đội, nắm giữ quân quyền. Để tránh sau khi Lục Ly đi, Liễu Di bị người coi là con rối.
Liễu Di rất thông minh, làm việc rất cố gắng, tất cả quân vụ đều tự tay làm. Lục Ly bổ nhiệm nàng làm phó đảo chủ Lạc Thần Đảo, thống lĩnh tất cả sự vụ, tương đương với biến nàng thành người phát ngôn của Lục Ly.
Liễu Di biết thời gian của nàng đã không còn nhiều, nhất định phải ở trước khi Lục Ly rời đi, thành lập được quyền uy tuyệt đối, cho nên rất liều mạng.
...
Chương 359 Lục Nhân Hoàng cường đại
Lục Ly không quản sự vụ, một người cư ngụ ở trong hậu viện của Hứa gia tu luyện, Minh Vũ thì hầu bên cạnh.
Minh Vũ nói ba tháng sau có việc, nhưng không có lập tức rời đi. Lục Ly hỏi thăm, hắn nói đợi ba tháng gần tới, đi mấy ngày là được. Lục Ly cũng không để ý nữa, có Minh Vũ ở đây hắn càng an tâm.
Hứa Phương Phi đi rồi, nàng sợ Lục Ly thật lột sạch nàng treo ở trên cửa thành.
Lục Ly không có thói quen giết nữ nhân, hơn nữa Hứa Trần chết rồi, cừu hận của hắn với Hứa gia cũng phai nhạt, làm việc không cần thiết làm tuyệt. Về phần sau đó Hứa Phương Phi trả thù? Ở Lục Ly xem ra là không có bất cứ uy hiếp gì. Hứa gia còn đó, nhiều một cái Hứa Phương Phi thì thế nào?
Huyền lực trong Thần Hải đã triệt để chuyển hóa, cực kỳ ngưng luyện. Huyền lực thăng hoa rồi, trước kia là trạng thái khí, hiện tại biến thành trạng thái dịch, uy lực tăng lên gấp đôi.
Mấy ngày qua Lục Ly đều đang tu luyện huyền lực, đồng thời uống đan dược săn sóc Hồn Đàm, vững chắc cảnh giới.
Thời gian còn lại thì tu luyện Di Hình Hoán Ảnh, huyền kỹ này rất lợi hại, Lục Ly nhất định phải tu luyện đến đại thành.
- Hưu...
Hậu viện Hứa gia, Lục Ly huyễn hóa ra từng Quỷ Ảnh, lấp lóe ở trong sân. Từng Quỷ Ảnh ngưng kết, sau đó biến mất, trong sân đều là hư ảnh, làm người xem hoa cả mắt.
Tu luyện mấy ngày, Lục Ly có thể huyễn hóa ra bóng dáng nhiều thêm hai cái, đạt tới hai mươi.
Minh Vũ từ trong phòng đi ra, đứng ở một bên nhìn hư ảnh đầy sân. Hắn không nói, Lục Ly cũng không có dừng lại, tiếp tục tu luyện.
- Xuy...
Thân thể Lục Ly ngừng lại, đứng ở trước mặt Minh Vũ. Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát, nhìn không ra biểu cảm, nhưng tròng mắt của hắn lại không ngừng chớp tắt, mở miệng nói:
- Thiếu chủ, ngươi tu luyện là bí thuật thượng cổ, từ trong áo nghĩa diễn hóa ra. Ngươi dụng tâm cảm ngộ nhiều chút, nói không chừng có thể từ đó cảm ngộ ra một chút da lông của áo nghĩa.
- Áo nghĩa?
Nội tâm của Lục Ly khẽ động, Bạch Tu chính là cảm ngộ được một chút da lông của áo nghĩa, đã lợi hại như vậy, đổi trắng thay đen, điên đảo ngày đêm nha.
Hắn hỏi:
- Thượng cổ bí thuật? Có khác biệt với huyền kỹ không?
- Khác biệt rất lớn!
Minh Vũ giải thích:
- Thượng cổ bí thuật đều là từ trong áo nghĩa diễn hóa ra, còn có loại căn cứ vài áo nghĩa dung hợp thôi diễn thành. Huyền kỹ thì kém xa, chẳng qua là một ít kỹ xảo mà thôi, cho dù là huyền kỹ Thánh giai cũng vậy, còn không bằng một chút da lông của áo nghĩa.
Lục Ly có chút hâm mộ, cảm khái nói:
- Áo nghĩa lợi hại như vậy?
- Đương nhiên lợi hại!
Minh Vũ khoanh tay nhìn trời, nói:
- Áo nghĩa là từ trong thiên địa cảm ngộ ra, là chân lý của thế giới này, cảm ngộ áo nghĩa là có thể mượn lực lượng thiên địa. Nghe nói áo nghĩa cửu phẩm có thể dời núi lấp biển, hủy thiên diệt địa. Còn có truyền thuyết nói, Bắc Mạc và Trung Châu ban đầu là một, nhưng bị một cường giả tuyệt thế sử dụng áo nghĩa cửu phẩm tách ra.
- Cái gì?
Lục Ly chấn động, ánh mắt ngạc nhiên, hắn mở trừng hai mắt nói:
- Áo nghĩa cửu phẩm? Một chiêu chia tách Bắc Mạc và Trung Châu? Điều này sao có thể...
Bắc Mạc lớn bao nhiêu? Lục Ly dùng hết tốc lực chạy ngang qua đường kính, phỏng chừng cũng phải mất mấy tháng? Lại có cường giả bổ Bắc Mạc ra? Đây là lực lượng của người sao?
- Bắc Mạc chỉ là địa phương nhỏ.
Minh Vũ cảm khái nói:
- Nơi đây Nhân Hoàng cảnh cũng không thể sinh ra, các loại linh tài thiếu thốn, thiên địa huyền lực mỏng manh. Trung Châu mới là trung tâm của thế giới này, nơi đó mới là thiên đường của cường giả.
- Đúng rồi!
Lục Ly ngẩn người một lúc, tò mò hỏi:
- Áo nghĩa cửu phẩm? Minh Vũ, của ngươi là mấy phẩm? Ta cảm giác cũng rất lợi hại nha.
- Không lợi hại!
Minh Vũ lắc đầu nói:
- Ta chẳng qua là áo nghĩa nhị phẩm, nhất phẩm yếu nhất, cửu phẩm mạnh nhất. Phụ thân ngươi mới lợi hại, cảm ngộ được áo nghĩa lục phẩm, còn có thần kỹ Thần Khải, vừa đột phá Nhân Hoàng cảnh liền có thể quét ngang đồng cấp.
- Phụ thân lợi hại như vậy?
""Thế"" của Minh Vũ ở Lục Ly xem ra đã rất nghịch thiên, lại mới áo nghĩa nhị phẩm. Phụ thân hắn lại có được áo nghĩa lục phẩm? Áo nghĩa cửu phẩm có thể bổ ra Bắc Mạc, vậy phụ thân hắn có thể san bằng Thiên Đảo Hồ không?
- Phụ thân lợi hại như vậy, vì sao bị vây ở dưới Hàn Băng Thâm Uyên lâu như vậy? Còn nữa, tư chất của phụ thân ở Lục gia khẳng định là tuyệt đỉnh, vì sao Lục gia không ai đến tìm kiếm hắn?
Trong đầu Lục Ly hiện ra mấy nghi hoặc, ở hắn xem ra, một vực sâu nho nhỏ, làm sao có thể vây được Lục Nhân Hoàng? Vì sao Lục gia chưa từng phái người đến tìm phụ thân hắn? Chẳng lẽ... Lục gia có vấn đề? Hay trong đó có nguyên do nào khác?
Lục Ly nhíu mày, trước kia hắn cho rằng chỉ cần đến Trung Châu, tìm được Lục gia, thì tất cả vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết, nhưng bây giờ lại mơ hồ có chút bất an.
Sợ là sự tình không có đơn giản như hắn tưởng tượng...
Thời gian trôi qua nửa tháng, Thiên Đảo Hồ không chỉ không bình tĩnh, ngược lại càng thêm náo nhiệt.
Vô số thế lực dồn dập truyền tống tới Thiên Ngục Thành, xin theo đại quân xuất chinh. Kỳ thực bọn hắn là ôm ý nghĩ đi chia một chén canh, lần này nơi đại quân đi qua, sợ là các thế lực của Thiên Vũ Quốc sẽ bị tiêu diệt. Nhiều tài phú như vậy, đi theo sẽ phát đạt nha.
Bạch gia bận rộn nửa tháng, các loại chuẩn bị đã không sai biệt lắm. Lần này không cần thôi diễn chiến thuật gì, Thiên Ngục lão nhân dẫn đội, một đường nghiền ép qua là được.
Ba Vương tộc ngũ phẩm đều rất an tĩnh, không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, cũng không có bất cứ động tĩnh gì, cho thấy không lẫn vào chuyện này. Chỉ có Vũ Đế Thành thì đại loạn, vô số gia tộc và bình dân trong thành bắt đầu chạy tán loạn.
Vũ gia bắt đầu bí mật điều đệ tử tinh anh của gia tộc đi, thám báo của Bạch gia dò xét được một ít đầu mối. Chẳng qua Vũ gia là gia tộc ngũ phẩm, nội tình rất mạnh, không cách nào khóa lại toàn bộ.
Chương 360 Ăn ngươi
Cũng may cường giả Vũ gia đều không đi được, lần này Thiên Ngục lão nhân viễn chinh Vũ Đế Thành, là làm cho các thế lực ở Bắc Mạc xem. Chỉ cần diệt cường giả Vũ gia, kỳ thực mục đích đã đạt đến, Vũ gia chạy trốn một ít dư nghiệt cũng không sao cả.
Lạc Thần Đảo rất bình tĩnh, Huyết Sát Quân mới đã thành công ma hợp. Sau khi Liễu Di giết mấy chục người, thì triệt để xác định quyền uy, kỷ luật nghiêm minh, không người dám ngỗ ngược ý chí của nàng.
Huyết Sát Quân còn đang tăng cường quân bị, triệu tập rất nhiều Huyền Vũ cảnh gia nhập, số lượng quân đội đạt đến một vạn người. Hơn một ngàn Thần Hải cảnh kia đều được bổ nhiệm làm tiểu thống lĩnh, trở thành nòng cốt của Huyết Sát Quân.
Lạc Thần Đảo lớn như vậy, thế lực phụ thuộc nhiều như vậy, sản nghiệp nhiều như vậy, đều cần quân đội uy hiếp và trông coi. Không có quân đội, dựa vào Lục Ly và Bạch gia uy hiếp, làm sao có thể thống trị được địa bàn lớn như vậy?
Đương nhiên trong một vạn người này, tuyệt đối ẩn núp dư nghiệt của Hứa gia, hơn nữa số lượng khẳng định không ít. Dù sao rất nhiều võ giả ban đầu đều là người Hứa gia, chuyện này ai cũng không có biện pháp xử lý, chỉ có thể từ từ dọn dẹp.
Lục Ly ngày ngày tu luyện huyền lực, ân cần săn sóc Hồn Đàm, tu luyện Di Hình Huyễn Ảnh. Trừ tình cờ lộ diện lót đường giúp Liễu Di, sự tình còn lại đều ném cho Liễu Di xử lý.
Hồn Đàm cảnh coi như ổn định, thời gian duy trì thần kỹ Nhiên Huyết cũng được kiểm tra ra, ba ngày. Hiện tại kích hoạt thần kỹ Nhiên Huyết có thể chống đỡ ba ngày, điều này làm cho Lục Ly rất an tâm. Chiến đấu bình thường ba ngày là có thể kết thúc, hắn không cần lo lắng suy yếu kỳ.
Thần kỹ Long Ngâm ở sau khi đột phá Hồn Đàm cảnh, uy lực tăng lên rất nhiều, điều này làm cho Lục Ly có chút động tâm. Có phải theo lực lượng linh hồn tăng lên, uy lực của thần kỹ Long Ngâm sẽ không ngừng nâng cao không? Nếu như vậy, thần kỹ này cũng quá nghịch thiên rồi.
Hiện tại hắn chỉ là Hồn Đàm cảnh, phóng thích thần kỹ Long Ngâm có thể ảnh hưởng Mệnh Luân cảnh tầng một. Như vậy khi hắn đạt tới Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, thì có thể ảnh hưởng Mệnh Luân cảnh đỉnh phong?
Hồn Đàm cảnh chủ yếu tu luyện linh hồn, đồng thời tiếp tục tu luyện huyền lực, đánh tốt cơ sở. Cho nên hiện tại Lục Ly rất hào hứng, từ chỗ Minh Vũ xin được một loại bí kỹ tu luyện Hồn Đàm và linh hồn, ngày đêm không ngừng tu luyện.
Hắn muốn chứng thực suy đoán của mình có đúng không.
...
Ngày thứ mười tám, Truyền Tống Trận của Lạc Thần Đảo sáng lên, ba người từ trong Truyền Tống Trận đi ra. Một Thần Hải cảnh của Liễu gia thủ hộ Truyền Tống Trận vừa nhìn thấy người tới, vội vàng quỳ một gối xuống nói:
- Tham kiến phu nhân, tham kiến hai vị đại nhân.
Yên phu nhân mang theo Bạch quản sự và Bạch Đinh tới. Hôm nay nàng mặc váy dài màu đen, tóc búi cao, ung dung hoa quý làm người ta không dám nhìn thẳng.
Nàng hơi gật đầu hỏi:
- Lục Ly có ở đây không?
- Đảo chủ vẫn ở đây, phu nhân, mời.
Tiểu thống lĩnh Liễu gia vội vàng dẫn đường, đồng thời lệnh người phi báo cho Lục Ly, mời hắn đi ra nghênh đón. Yên phu nhân là nhân vật thứ tư của Bạch gia, bây giờ là chỗ dựa của Lạc Thần Đảo nha.
Lục Ly còn đang tu luyện ở hậu viện, nghe được tin tức thì nhàn nhạt khoát tay nói:
- Bảo Liễu Di đi nghênh đón, dẫn Yên phu nhân tới Vinh Hoa Điện, lát nữa ta sẽ đến.
Võ giả Liễu gia bị hù sợ, Yên phu nhân tới, Lục Ly lại còn không đi nghênh đón? Còn muốn Yên phu nhân chờ một lát hắn mới đi? Hắn dám sĩ diện với Yên phu nhân?
Lục Ly thấy người nọ không động, ánh mắt quét tới nói:
- Bảo ngươi đi liền đi, Liễu Di không có dạy ngươi quy củ sao?
- Vâng!
Đệ tử Liễu gia vội vàng lui ra, Minh Vũ từ trong gian phòng bên cạnh đi ra hỏi:
- Cần ta đi cùng không?
- Không cần!
Lục Ly suy nghĩ một chút nói:
- Yên phu nhân là người thông minh, coi trọng nhất chính là lợi ích, nàng không dám đắc tội ta.
Minh Vũ suy nghĩ một chút, thấy cũng phải, trừ khi Yên phu nhân muốn Bạch gia tan thành mây khói, nếu không làm sao dám động Lục Ly?
Lục Ly chờ ước chừng hai nén hương, mới đứng dậy bước đi. Trước đại điện, đám người Cửu trưởng lão đang lo lắng chờ đợi, thấy Lục Ly tới, mọi người như trút được gánh nặng, trên trán đều là mồ hôi lạnh.
Cái giá của vị tiểu gia này thật lớn, lại để Yên phu nhân đợi hai nén hương thời gian?
- Được rồi, các ngươi lui xuống đi.
Lục Ly khoát tay, bộ dạng thản nhiên đi vào trong đại điện. Liễu Di đang ở bên trong phụng bồi Yên phu nhân, Bạch Đinh và Bạch quản sự thì đứng ở phía sau.
- Nữ nhân này quả nhiên có độc, thật đẹp đến mê người.
Lục Ly nhìn thoáng qua Yên phu nhân ưu nhã uống trà, âm thầm khen ngợi. Hắn tùy tiện đi đến bên cạnh Yên phu nhân, khoát tay nói:
- Liễu Di, đi làm việc của mình đi, ta bồi tiếp phu nhân là được.
Liễu Di cung kính hành lễ với Yên phu nhân, sau đó lui ra, lúc này Lục Ly mới rót cho mình một chén trà, uống một ngụm, nhìn Yên phu nhân hỏi:
- Đại chiến sắp tới, phu nhân không ở Thiên Ngục Đảo bày mưu tính kế, tới địa phương nhỏ của ta làm gì?
Lục Ly đi vào không hành lễ, Yên phu nhân lại không chút tức giận, ngược lại nhàn nhạt cười nói:
- Đại chiến đã chuẩn bị không sai biệt lắm, không có chuyện gì của ta. Hầu hạ Lục gia đại thiếu gia thư thái, là đại sự lớn nhất của ta hiện tại. Như thế nào? Suy nghĩ được chưa, muốn ra điều kiện gì cứ nói đi.
- Hầu hạ thư thái?
Khóe miệng Lục Ly lộ ra nụ cười tà mị, nhìn thoáng qua Bạch quản sự và Bạch Đinh nói:
- Các ngươi lui xuống đi, ta và phu nhân nói điều kiện một chút.
- Ân?
Bạch Đinh biến sắc, sát khí tung hoành, Bạch quản sự cũng lạnh ý đầy mặt, Yên phu nhân lại khoát tay nói:
- Lui xuống.
Hai người chỉ có thể hung hăng trừng Lục Ly, sau đó đi ra ngoài. Lục Ly nhìn hai thị nữ phất tay nói:
- Các ngươi cũng lui ra đi, đóng cửa lại.
Kẹt...
Đại môn chậm rãi đóng lại, ánh sáng trong gian phòng thoáng cái ảm đạm xuống, bầu không khí trở nên mập mờ và hương diễm.