-
Chương 366-370
Chương 366 Quỷ Cốc
Lần này, dường như Vũ gia chuẩn bị kéo một bộ phận người của Thiên Đảo Hồ tuẫn táng, muốn liều chết đánh một trận.
Vũ gia làm như vậy, Bạch Hỉ ngược lại càng yên tâm hơn.
Loại kỹ xảo ám sát này cũng dùng đến rồi, Vũ gia còn có thể có thủ đoạn gì nữa? Không phải chỉ là giãy dụa lần cuối thôi à? Chết một số Hồn Đàm cảnh cũng không tính là gì, dù sao Bạch gia lần này phái ra, thấp nhất cũng là võ giả Mệnh Luân cảnh, không phải người Bạch gia chết thì hắn không để ý.
Các gia tộc phía dưới thì nổi giận, phân ra một tiểu đội tuần tra. Mệnh Luân cảnh dẫn đội, tìm kiếm võ giả ẩn núp, thấy ai giết nấy.
Khắp nơi đều là thích khách, khắp nơi đều là chiến đấu, vô số núi lớn sông lớn đều bị máu tươi nhuộm đỏ. Lần này rõ ràng không chỉ là thích khách của Vũ gia, chắc các đại gia tộc phụ thuộc Vũ gia đều phái người tới, người ẩn núp quá nhiều, cảm giác càng giết càng nhiều.
- Đừng để ý tới những thích khách này, toàn tốc tiến về phía trước, tới Vũ Đế Thành.
Bạch Hỉ cảm thấy có chút không đúng, Vũ gia không phải là đang kéo dài thời gian chứ? Phái ra những thích khách này cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì cả, không giết được quá nhiều người, tác dụng duy nhất chính là kéo dài thời gian.
Đại quân toàn tốc lên đường, thích khách gặp phải càng lúc càng nhiều. Không giết sạch những thích khách này thì đại quân căn bản không thể hành quân quá nhanh.
- Lưu lại một bộ phận người để dọn dẹp, những người còn lại tiếp tục lên đường, dùng tốc độ nhanh nhất!
Bạch Hỉ dứt khoát chia binh ra, dù sao dựa vào những Hồn Đàm cảnh này cũng không có nhiều tác dụng, chủ lực đều ở trên phi thuyền thiết giáp rồi.
Chỉ cần chủ lực không phân tán thì không sao, Bạch Hỉ căn bản không coi trọng những cường giả đó của Vũ gia. Không nói có Thiên Ngục Lão Nhân, cho dù là bọn họ cũng có thể thoải mái san bằng Vũ Đế Thành.
- Báo!
Sau nửa canh giờ, một thám báo lên chiến thuyền, truyền tới một tin tình báo trọng yếu, toàn bộ cường giả của Vũ gia đã ra khỏi thành, đang dùng hết tốc lực chạy tới phía đông bắc, mục tiêu chắc là một tuyệt địa ở phía đó.
- Quỷ Cốc?
Bạch Hỉ nhìn bản đồ, cau mày, Quỷ Cốc này là một trong những tuyệt địa của Thiên Vũ Quốc. Nghe nói từng là một vực thành, dân cư mấy ngàn vạn, bị một cường giả đồ sát toàn bộ, mặt đất cũng lõm xuống, mai táng vô số người chết. Những người chết đó hóa thành lệ quỷ, phàm là người đi vào đều không có một ai ra được.
Loại chuyện ma quỷ này tất nhiên Bạch Hỉ không tin, dùng để lừa dân chúng còn được. Đây rõ ràng là một căn cứ một bí mật của Vũ gia, để che giấu nên mới truyền ra lời đồn như vậy, không muốn người ta tới gần mà thôi.
Cường giả của Vũ gia vì sao muốn bỏ thành? Vì sao lại tới Quỷ Cốc?
Bạch Hỉ không nghĩ ra, thám báo không vào được Quỷ Cốc, bên trong có tình huống gì thì Bạch Hỉ không biết. Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi bẩm báo việc này với Thiên Ngục Lão Nhân, xin hắn định đoạt.
- Tới Quỷ Cốc!
Thiên Ngục Lão Nhân không hề do dự, trực tiếp hạ lệnh. Sau đó giải thích một câu:
- Bên trong Quỷ Cốc nối với một tiểu thế giới, Vũ gia muốn trốn vào tiểu thế giới, sau đó phong bế liên hệ với ngoại giới.
- Tiểu thế giới?
Bạch Hỉ lập tức hạ lệnh cho phi thuyền thiết giáp bay thẳng đến Quỷ Cốc, đại quân phía dưới thì tiếp tục tiến tới Vũ Đế Thành. Bạch Hỉ ra lệnh, nếu trong Vũ Đế Thành có người chống cự, cứ giết không cần hỏi.
Tất cả cường giả của Thiên Đảo Hồ đều ở trên phi thuyền thiết giáp, những người này mới là chủ lực, người phía dưới dùng để phá phách cướp bóc mà thôi.
Lúc này người của Vũ gia đều đang tới Quỷ Cốc, muốn đi vào tiểu thế giới. Lại liên tưởng tới các loại ám sát lúc trước, chính là kéo dài thời gian, Bạch Hỉ hiện tại rất chắc chắn là Vũ gia muốn chạy trốn. Muốn đi vào tiểu thế giới, sau đó triệt để đoạn tuyệt liên hệ với bên ngoài.
Tiểu thế giới là có thể luyện hóa, tiểu thế giới được luyện hóa gọi là bí cảnh.
Đương nhiên, không phải cường giả tuyệt đỉnh thì không thể luyện hóa tiểu thế giới, Vũ gia khẳng định có thủ đoạn khác, loại thủ đoạn này Bạch gia cũng có.
Chắc sau khi Thiên Đảo Hồ tuyên chiến thì Vũ gia đã bắt đầu bố trí, hiện tại chắc sắp luyện hóa rồi, mới lập tức bỏ chạy tới Quỷ Cốc.
Tốc độ của phi thuyền thiết giáp rất nhanh, cự ly vốn cũng không xa, chỉ bảy tám canh giờ là đến được Quỷ Cốc. Mà theo sự tra xét của thám báo, tất cả cường giả của Vũ gia vào một canh giờ trước đã đi vào.
Quỷ Cốc nhìn thì thật sự rất khủng bố.
Nhìn từ bên ngoài, bên trong có sương đen bao phủ, hoàn toàn không nhìn rõ cảnh vật bên trong. Còn chưa tới gần, một cỗ khí tức âm hàn đã bao phủ đến, khiến rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh cảm thấy sau lưng lạnh toát.
- Đi vào!
Bạch Hỉ không để ý, đây rõ ràng chính là một loại cấm chế lừa bịp người ta, có Thiên Ngục Lão Nhân ở đây, bọn họ có gì phải ngại?
Hơn mười chiếc phi thuyền thiết giáp gào thét mà đi, toàn bộ người đều ra tới giáp bản, tùy thời chuẩn bị chiến đấu. Phi thuyền thiết giáp chỉ trong nháy mắt là xuyên vào trong sương đen rồi biến mất, giống như bị một con cự thú nuốt gọn.
...
- Báo.
Cùng lúc đó, trong Bạch Đế Sơn vang lên một tiếng truyền báo khẩn cấp.
Một thám báo chạy vội tới Lộ Thiên Các Lâu, quỳ xuống trước Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, nói:
- Thiên Hàn Thành, Thiên Lương Thành truyền đến tin tức, tộc trưởng và trưởng lão Bất Diệt cảnh của hai vương tộc toàn bộ xuất động, truyền tống tới Thiên Vũ Thành.
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết biến sắc, trong lòng hai người đột nhiên dâng lên một loại điềm xấu, lần này e là sắp xảy ra chuyện rồi.
Sau khi Yên phu nhân biết được tin tức này thì không có bất kỳ động tác gì, chỉ lẳng lặng tiếp tục chờ đợi, nàng ta cần tin tức chuẩn xác hơn.
- Báo!
Không lâu sau một đường chủ đi lên, bẩm báo một tin tức mà Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết không muốn nghe thấy nhất, sau khi tộc trưởng của hai vương tộc tới Thiên Vũ Thành, liên hợp với tộc trưởng và cường giả của Tử gia cùng truyền tống tới Vũ Đế Thành.
- Vù!
Lần này Yên phu nhân không do dự nữa, lập tức lấy một ngọc phù ra rồi bóp nát.
Chương 367 Bỏ mình
Loại ngọc phù này là ngọc phù cảnh báo, bên này bóp nát, một khối khác trên tay Bạch Hỉ cũng sẽ nát. Loại ngọc phù này Bạch Hỉ mang theo mấy khối, lúc trước sớm đã có ước định. Nếu Bạch Hỉ không chết thì lập tức sẽ biết tam đại vương tộc đã xuất động.
- Bọn lão tổ tông lúc này đang ở đâu?
Sau khi Yên phu nhân bóp nát ngọc phù, liền đứng dậy nhìn bản đồ Bắc Mạc, nói. Đường chủ đó nhìn lướt qua bản đồ, chỉ vào một khu vực:
- Chắc toàn bộ đều tiến vào Quỷ Cốc rồi, lúc trước cường giả của Vũ gia tiến vào nơi này, bọn lão tổ tông cũng đuổi vào theo.
- Nguy rồi, đây là một cái bẫy!
Yên phu nhân thở dài, sắc mặt vô cùng khó coi.
Mắt đẹp của Bạch Thu Tuyết lấp lánh, suy nghĩ một lát, nghi hoặc nói:
- Không có đạo lý, tuy thọ nguyên của lão tổ tông sắp hết, nhưng chiến lực lại không kém lúc đỉnh phong quá nhiều. Tam đại vương tộc dựa vào cái gì mà có thể chiến thắng lão tổ tông? Tam đại vương tộc không có ai đột phá Nhân Hoàng, nếu không cũng không cần bố trí cạm bẫy, trực tiếp giết vào Thiên Đảo Hồ là được.
Yên phu nhân cũng không nghĩ ra, đối với chiến lực của cường giả tam đại vương tộc, Bạch gia vẫn luôn tra xét, lại không phát hiện bọn họ có đột phá lớn.
Tộc trưởng của tam đại vương tộc đều là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cùng một cấp bậc với Thiên Ngục Lão Nhân. Nhưng cảm ngộ áo nghĩa lại không bằng, người mạnh nhất của tam đại vương tộc là Thiên Hàn Quốc quốc chủ, có áo nghĩa tứ phẩm.
Mà áo nghĩa Thiên Ngục Lão Nhân cảm ngộ lại là áo nghĩa lục phẩm, cùng một cấp bậc với Lục Nhân Hoàng. Cho nên Thiên Ngục Lão Nhân mới có thể lấy một địch ba, đồng thời kích sát hai người.
Cái thứ áo nghĩa này có ảnh hưởng rất lớn đối với chiến lực, ví dụ như tuy Minh Vũ có áo nghĩa nhị phẩm, lại có thể càn quét tất cả Quân Hầu cảnh bình thường không cảm ngộ được áo nghĩa, đây là chênh lệch.
Áo nghĩa là chí lý trong thiên địa, người bình thường cảm ngộ một loại áo nghĩa sẽ rất khó cảm ngộ được áo nghĩa khác.
Đương nhiên đây là nhận thức của võ giả Bắc Mạc, nghe nói bên Trung Châu có cường giả thiên tài tuyệt đỉnh cảm ngộ mấy loại áo nghĩa, bên Bắc Mạc cho dù là Long Đế năm đó cũng chỉ cảm ngộ được một loại áo nghĩa.
Nói một cách khác, trừ phi tộc trưởng của tam đại vương tộc đột phá Nhân Hoàng cảnh, nếu không chiến lực không thể có nhảy vọt về chất.
Nhưng nếu vậy, bọn họ vì sao phải bố trí cái bẫy này?
Nếu bọn họ không nắm chắc diệt sát được Thiên Ngục Lão Nhân, vậy làm thế cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Tiến vào ngược lại sẽ triệt để chọc giận Thiên Ngục Lão Nhân, nói không chừng lần này còn chết nhiều người hơn.
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đều trầm mặc, Thiên Ngục Lão Nhân dẫn người tiến vào Quỷ Cốc, tất cả cường giả đều đi theo hắn, cường giả của Vũ gia và cường giả của tam đại vương tộc cũng đều đi vào.
Hiện tại đã đã không còn là việc của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, bọn họ cho dù muốn hỗ trợ cũng không hỗ trợ được, chỉ có thể chờ kết quả cuối cùng.
- Truyền tin cho Bạch Hòa, Bạch Lộ, bảo bọn họ phái người vào Quỷ Cốc, tra xét được tình báo gì thì ngay lập tức báo về. Đồng thời phát động gian tế của chúng ta ẩn núp trong tam đại vương tộc, bất chấp tất cả mọi giá tìm hiểu nội tình xuất chiến của tam đại vương tộc lần này.
Yên phu nhân nghĩ nghĩ một chút rồi vẫn hạ mệnh lệnh, sau khi hạ mệnh lệnh xong, cả người Yên phu nhân đều trở nên nôn nóng bất an. Đi qua đi lại trong Lộ Thiên Các Lâu, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Bạch Thu Tuyết cũng vậy, nàng ta nghĩ tới tình huống xấu nhất, nếu một khi xảy ra chuyện, toàn bộ Thiên Đảo Hồ và Bạch gia chắc sẽ phải tan thành mây khói. Thiên Đảo Hồ ở giữa tam đại vương quốc, cho dù muốn chạy trốn thì cũng chẳng chạy được.
Càng nghĩ trong lòng Bạch Thu Tuyết càng trầm trọng, sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi. Nói như thế nào thì nàng ta cũng chỉ là thiếu nữ mười sáu tuổi, gặp phải loại chuyện này tất nhiên là có chút không bình tĩnh được.
Thời gian trôi qua từng chút, lại không có bất kỳ tin tức gì truyền đến. Trời đã tối, Yên phu nhân xua tay nói:
- Thu Tuyết, ngươi về ngủ trước đi, có tin tức gì ta sẽ phái người thông tri cho ngươi.
- Không!
Bạch Thu Tuyết cố chấp lắc đầu nói:
- Ta chờ cùng tiểu cô.
Yên phu nhân đang muốn khuyên vài câu, một thân ảnh xinh đẹp từ xa xa đi tới, vẻ mặt thoải mái và thích ý, từ xa đã hoan hô:
- Tỷ, tiểu cô, ta đã trở về.
Nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ đó của Bạch Hạ Sương, sắc mặt âm trầm của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đều thu liễm lại một chút. Tính cách của Bạch Hạ Sương đơn thuần, trời sinh như thiếu dây thần kinh, hai người cũng không muốn Bạch Hạ Sương biết nội tình, khiến nàng ta nghĩ quá nhiều, tiếp tục để nàng ta sống đơn thuần.
Sau khi Bạch Hạ Sương từ bên Lục Ly về, lại không ngồi yên, tới hòn đảo khác dạo vài vòng, sau đó mới về tới Bạch Đế Sơn
Bạch Thu Tuyết biết nàng ta đi đâu, lại hỏi:
- Sương Nhi, ngươi ở với Lục Ly mấy ngày qua à? Quan hệ với hắn thế nào rồi?
- Nói gì thế?
Bạch Hạ Sương giận dữ nói:
- Tỷ, ta sao lại ở cùng với một nam nhân? Ngươi nghĩ ta là ai? Ta là tới Đào Hoa Ao chơi. Hiện tại chơi đủ rồi thì chuẩn bị trở về giúp tiểu cô làm chút chuyện.
- Ngươi á?
Tâm tình của Yên phu nhân đang rất kém, không có thời gian nói chuyện phiếm với Bạch Hạ Sương. Nàng ta vung tay lên nói:
- Ngươi tiếp tục tới Đào Hoa Ao chơi đi, ta có việc, đừng phiền ta.
Bạch Hạ Sương nghe vậy lại mặc kệ, bỉu môi nói:
- Tiểu cô ngươi đừng coi thường người ta, tỷ có thể giúp ngươi, vì sao ta lại không được? Chuyện tỷ có thể làm, ta cũng có thể làm được?
Bạch Thu Tuyết thấy Yên phu nhân sắp nổi giận, đảo mắt nói:
- Sương Nhi, nếu ngươi thực sự muốn giúp đỡ, vậy dẫn người đi qua tất cả đảo của Thiên Đảo Hồ đi. Hiện tại toàn bộ cường giả đều được điều đi rồi, sợ có người thừa cơ gây sự. Ngươi dẫn mấy Mệnh Luân cảnh đi chung quanh, ổn định hậu phương.
- Được!
Việc này là thích hợp với Bạch Hạ Sương nhất, nàng ta trời sinh hiếu động, dẫn theo đám người đi chung quanh nàng ta cảm thấy rất vui.
Chương 368 Đỗ gia
Yên phu nhân gật đầu nói:
- Đúng, ngươi bảo Bạch Đinh an bài mấy người đi theo ngươi, nếu thấy có rối loạn thì trực tiếp trấn áp.
- Được rồi, tiểu cô và các ngươi cứ chờ xem.
Bạch Hạ Sương vỗ vỗ ngực, vẻ mặt hưng phấn rời đi. Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết nhìn nhau, hai người không nói gì, chỉ cười khổ.
Hai người này trong Lộ Thiên Các Lâu ngồi một đêm, lại không có tin tức gì truyền về. Cường giả của Thiên Đảo Hồ và cường giả của tam đại vương tộc tiến vào trong Quỷ Cốc, dường như đều biến mất. Thám báo được phái vào về sau cũng không có một ai đi ra.
Khi sắp bình minh, Bạch Thu Tuyết cuối cùng không chịu được, ngủ gật trong lầu các. Yên phu nhân thì trầm mặc ngồi đó, tiếp tục chờ đợi.
Kết quả Yên phu nhân ở trong lầu các đợi cả một ngày, vẫn không có tin tức gì truyền đến. Trong Quỷ Cốc dường như liên thông với thế giới khác, vào được mà không ra được.
Sắc mặt Bạch Thu Tuyết rất khó coi, đêm qua ngủ không ngon, hôm nay cơ hồ lại chưa ăn gì, sắc mặt đã tái nhợt. Theo thời gian trôi qua, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Đêm lặng lẽ kéo tới.
Yên phu nhân va Bạch Thu Tuyếlà ngồi trong Lộ Thiên Các Lâu, hai người cả một ngày đều không nói gì, không khí trong lầu các vô cùng áp lực.
- Báo.
Tới lúc nửa đêm, một thanh âm bén nhọn vang lên, khiến cho Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết giật nảy mình. Chờ nghe truyền báo xong, thân thể hai người đều mềm ra, ngồi phịch xuống ghế, trên mặt đã triệt để không còn một tia huyết sắc.
Thám báo ngoài Quỷ Cốc cuối cùng cũng truyền về tin tức, một canh giờ trước võ giả của Thiên Đảo Hồ từ trong Quỷ Cốc đi ra, Lại chỉ có Bạch Lãnh đã bị chặt đứt một cánh tay và năm Bất Diệt cảnh.
Bạch Lãnh nói, những người còn lại toàn bộ đều... Bỏ mình rồi!
Trận vong!
Hai chữ này tựa như sấm sét giữa trời quang, nổ vang trong đầu Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, khoảnh khắc đó đầu óc hai người trống rỗng, chỉ còn lại hai chữ “trận vong”.
Trận vong ý là, trừ Bạch Lãnh và năm tên Bất Diệt Cảnh ra, toàn bộ những người còn lại đều chết sạch. Bạch Hỉ chết rồi, Thiên Ngục lão nhân cũng chết rồi!
Thiên Ngục lão nhân chết rồi!
Cảm giác đây như là một câu chuyện cười, cường giả xếp hạng thứ ba trên Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, làm sao có thể chết được? Chiến thần bất bại đã từng lấy một địch ba, còn đánh trọng thương tộc trưởng hai đại Vương tộc, Thần của Thiên Đảo Hồ làm sao lại có thể chết được?
Ở trong lòng tất cả mọi người Thiên Đảo Hồ, trừ phi Thiên Ngục lão nhân chết già, bằng không ai cũng không giết được hắn. Năm đó Nhân Hoàng Cảnh Lục Nhân Hoàng đều đánh không chết hắn, ở Bắc Mạc ai có thể giết được hắn?
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết còn rất rõ ràng, nếu nói ở Bắc Mạc ai có công phu bảo mạng mạnh nhất, vậy tuyệt đối không phải đệ nhất nhân Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, mà là Thiên Ngục lão nhân.
Nếu đã thế, ai có thể giết chết hắn?
Bằng vào tộc trưởng ba đại Vương tộc và Vũ Hóa Thần, Yên phu nhân không tin, Bạch Thu Tuyết cũng không tin. Hai người liếc nhau, rất nhanh liền nhớ tới hai người.
Cường giả xếp hạng thứ nhất và thứ hai trên Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, nếu nói ai có thể giết chết Thiên Ngục lão nhân, vậy thì chỉ có hai người này.
- Không thể nào là người đầu tiên!
Yên phu nhân lập tức loại bỏ người đầu tiên, bởi vì người này là tổng quản Thần Miếu Bắc Mạc. Thần Miếu chưa từng tham dự vào phân tranh giữa bất kỳ thế lực nào, đây là điều được toàn thiên hạ công nhận.
Từ khi nhân loại bắt đầu có ghi chép về lịch sử, Thần Miếu đã sừng sững trên khắp thế giới, chưa bao giờ nghe nói qua Thần Miếu lẫn vào phân tranh giữa các thế lực.
- Người thứ hai...
Rất nhanh Yên phu nhân nhớ tới người thứ hai, tròng mắt nàng dần chuyển lạnh, xếp hạng thứ hai là tổng quản Thiên Phạt đấu giá trường Bắc Mạc, Đỗ Tử Tranh.
Người ngoài không biết bối cảnh Thiên Phạt đấu giá trường, Yên phu nhân lại rất rõ ràng, đấu giá trường này có bối cảnh rất sâu.
Trên khắp thế giới, bao gồm rất nhiều thành trì Trung Châu đều có Thiên Phạt đấu giá trường. Sở dĩ đấu giá trường này có thể tiến vào Thiên Ngục Thành, cũng là bởi gia tộc đứng sau nó cực kỳ cường đại.
Đỗ gia!
Một trong bốn đại cự đầu ở bắc bộ Trung Châu, gia tộc lục phẩm, Đỗ gia!
Gia tộc tứ phẩm nhất định phải có được ba tên Mệnh Luân Cảnh, gia tộc ngũ phẩm nhất định phải có được ba tên Bất Diệt Cảnh, gia tộc lục phẩm nhất định phải có ba tên Quân Hầu Cảnh.
Đây là điều kiện cơ bản, thường thường gia tộc ngũ phẩm cường đại đều sẽ có
Quân Hầu cảnh. Tựa như ba đại Vương tộc, tựa như Bạch gia Vũ gia, bọn họ đều có Quân Hầu Cảnh, chỉ là không đủ ba người mà thôi.
Mặc dù Đỗ gia chỉ là gia tộc lục phẩm, nhưng tộc trưởng lại là Nhân Hoàng Cảnh.
Bởi thế ở Bắc Mạc không có bất kỳ thế lực nào dám chọc được Đỗ gia, Đỗ gia cũng nhẹ nhàng mở ra Thiên Phạt đấu giá trường trên khắp các thành lớn tại Bắc Mạc.
Đỗ gia có rất nhiều đấu giá trường ở Bắc Mạc, sản nghiệp lớn như thế tự nhiên cần cường giả tọa trấn, uy hiếp quần hùng. Tổng quản Đỗ gia trấn giữ ở chỗ này là Đỗ Tử Tranh, một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, chiến lực được công nhận đứng thứ hai tại Bắc Mạc, xếp trên cả Thiên Ngục lão nhân.
- Đỗ gia, được lắm!
Yên phu nhân cắn răng nghiến lợi rống lên, Thần Miếu tuyệt đối sẽ không động thủ, bằng vào tộc trưởng ba đại Vương tộc và Vũ Hóa Thần thì cũng không giết được Thiên Ngục lão nhân. Như vậy cách giải thích hợp lý duy nhất chính là tổng quản Đỗ gia tại Bắc Mạc, Đỗ Tử Tranh đã can dự vào việc này.
- Xong rồi, xong rồi.
Bạch Thu Tuyết lại không nghĩ tới báo thù rửa hận, mà cả người xụi lơ trên ghế, không ngừng lẩm bẩm hai chữ này.
Sâu trong linh hồn nàng cũng bắt đầu run rẩy, nàng rất sợ hãi. Không phải là sợ chết, mà là sợ tất cả mọi người Bạch gia đều bị giết, Thiên Đảo Hồ sẽ bị huyết tẩy.
Thiên Đảo Hồ là nỗi nhục của ba đại vương quốc, Thiên Đảo Hồ còn tồn tại ngày nào, ngày đó mặt mũi ba đại Vương tộc còn không sáng lên được.
Không có Thiên Ngục lão nhân, thậm chí Bạch Hỉ cũng chết trận, Thiên Đảo Hồ không còn lực lượng để đối kháng ba đại Vương tộc.
Chương 369 Kế hoạch Tiềm Long
Phỏng chừng không bao lâu nữa, đại quân ba đại Vương tộc sẽ tràn vào Thiên Đảo Hồ, dìm nơi đây vào trong biển máu.
Trốn...
Thiên Đảo Hồ nằm giữa ba đại vương quốc, muốn chạy gần như là điều không thể. Toàn bộ con em Bạch gia đều phải chết, đều phải bị ba đại Vương tộc huyết tẩy. Ba đại Vương tộc và Vũ gia tuyệt đối sẽ không tha cho đệ tử Bạch gia nào trốn thoát, mà sẽ trừ cỏ tận gốc.
- Báo ..
Lại một tiếng trầm hống từ đằng xa vọng lại, một tên thống lĩnh như cuồng phong chạy vội tới, khuỵu gối quỳ xuống nói:
- Phu nhân, Lãnh gia đưa tin để ngươi an bài hậu sự, lập tức bắt tay bố trí. Không tới mười ngày, đại quân ba đại Vương tộc tất đến.
- Biết rồi, đi xuống đi.
Yên phu nhân vô lực phất phất tay, cả người tựa như mất đi hồn phách. Nàng đột nhiên đưa tay vuốt vuốt mặt, tóc mai có chút lăng loạn, hít một hơi thật dài, sau đó khẽ kêu nói:
- Bạch Đinh, truyền lệnh của ta, hiện tại toàn bộ Bạch gia do ta tiếp quản, khởi động kế hoạch Tiềm Long.
Bất luận đại gia tộc nào cũng đều sớm lưu lại đường lui, chí ít bảo tồn một ít hỏa chủng, không đến mức bị người diệt tộc. Đưa đi một ít con em tinh anh, mang theo một nhóm tài phú và linh tài. Để sau này có cơ hội Đông Sơn tái khởi, kế hoạch Tiềm Long chính là một kế hoạch rút lui như thế.
- Người đâu, lập tức đưa tin để Hạ Sương trở về!
- Truyền lệnh phong tỏa Bạch Đế Sơn!
- Truyền lệnh phong tỏa Thiên Ngục Thành, chỉ cho vào không cho ra, phong tỏa hết thảy tin tức.
- ...
Yên phu nhân miễn cưỡng hồi thần lại, bắt đầu truyền đạt một loạt mệnh lệnh. Thân là nhân vật số bốn của Bạch gia, Yên phu nhân rất rõ ràng mình không thể loạn, giờ cũng không phải lúc để bi thương, mỗi một mệnh lệnh nàng đưa ra lúc này đều có thể cứu được tính mạng rất nhiều người Bạch gia.
- Kế hoạch Tiềm Long?
Thường niên đi theo bên người Thiên Ngục lão nhân, Bạch Thu Tuyết rất rõ ràng kế hoạch này. Nước mắt lặng lẽ trượt xuống trên gò má, khóe miệng lộ ra một tia cười khổ.
Kế hoạch Tiềm Long là để con em Bạch gia tiến vào trong một tiểu thế giới tại Thiên Đảo Hồ, sau đó triệt để phong bế tiểu thế giới kia.
Chỉ cần dùng thủ đoạn đặc thù cường hành hủy đi thông đạo nối liền tiểu thế giới với bên ngoài, người bên ngoài liền không cách nào tiến vào.
Tương tự, người Bạch gia cũng sẽ vĩnh viễn không ra được. Trừ phi có thể xuất hiện một cường giả nghịch thiên, luyện hóa tiểu thế giới kia.
Trong tiểu thế giới rất thiếu thốn linh tài, liệu có thể sản sinh ra cường giả nghịch thiên được ư?
Ánh mắt Bạch Thu Tuyết thoáng trở nên ảm đạm, nàng cho rằng, so với cẩu thả sống tạm trong tiểu thế giới, còn không bằng oanh oanh liệt liệt chiến tử.
Hưu!
Lạc Thần thành, một đạo bóng người như quỷ hồn hướng tới hậu viện Lục phủ. Trên mặt hắn mang theo mặt nạ Quỷ Sát, hành tung quỷ dị, nhìn qua quả thực không khác gì quỷ hồn.
Ầm!
Hắn trực tiếp đẩy cửa phòng ra, Lục Ly đang tu luyện bên trong lập tức bừng tỉnh.
Lục Ly và Minh Vũ nhìn nhau một cái, nội tâm trầm xuống, hỏi:
- Minh Vũ, đã xảy ra chuyện gì?
Ngữ khí Minh Vũ cực kỳ ngưng trọng, khoái tốc nói:
- Xảy ra chuyện lớn, Thiếu chủ, chúng ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi Thiên Đảo Hồ.
Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Nói kỹ chút, còn nữa, mau chóng là nhanh mức nào?
- Thiên Ngục lão nhân chết rồi, Bạch Hỉ chết cũng rồi. Nhiều nhất mười ngày, đại quân ba đại vương quốc liền sẽ tiến công Thiên Đảo Hồ.
Minh Vũ không nói cụ thể, chỉ giới thiệu sơ lược vài câu, hắn nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Ta đi ra ngoài một chuyến, ngươi nhanh an bài, ba ngày sau chúng ta rời khỏi Thiên Đảo Hồ, đi Trung Châu.
- Đều chết hết?
Nét mặt Lục Ly tràn đầy vẻ chấn kinh, hắn trầm tư một lát mới hỏi:
- Ba ngày sau ngươi có thể mang đi bao nhiêu người? Có thể mang theo được toàn bộ người Liễu gia không?
- Không thể!
Minh Vũ rất khẳng định nói:
- Ta cùng lắm chỉ mang được hai ba người, bằng không chúng ta đều đi không được. Thiếu chủ ngươi an bài đi, ta đi trước xử lý sự tình.
Nói xong, Minh Vũ trực tiếp hóa thành u hồn bay đi. Hai hàng lông mày Lục Ly nhíu lại thành hình chữ “Xuyên”, sớm đi trễ đi đối với hắn mà nói đều như nhau, nhưng hắn có thể phủi đít mà đi, Liễu gia thì sao?
- Mười ngày? Mười ngày quá ngắn!
Lục Ly khẽ thở dài, thời gian quá ngắn, nếu lại nhiều thêm nửa tháng thì hay biết mấy. Đến lúc đó toàn bộ đám người Dạ Tra hẳn sẽ đều xuất quan, dù quân đội ba đại Vương tộc có tới, hắn cũng có thể giữ được Lạc Thần đảo.
Hiện tại lại chỉ dựa vào một mình Minh Vũ, nếu hắn lưu lại, như vậy tuyệt đối sẽ bị đại quân ba nước xé thành mảnh nhỏ.
Vẻn vẹn nửa ngày, tin tức đã không thể tránh được truyền ra, Yên phu nhân muốn phong tỏa đều phong tỏa không được.
Trừ mấy người Đao Lãnh ra, toàn bộ cường giả tiến vào Quỷ Cốc đều chết sạch, một vạn võ giả đi Vũ Đế Thành lại vẫn chưa chết hết.
Đương nhiên lúc này bọn hắn cũng đã cách cái chết không xa, vô số cường giả của ba đại vương quốc chính đang đuổi giết bọn hắn, phỏng chừng hiện tại đã có quá nửa bị chém giết…
Rất nhiều võ giả thông qua phương pháp đặc thù truyền tin về lại gia tộc, để gia tộc sớm chút an bài hậu sự.
Toàn bộ Thiên Đảo Hồ bỗng chốc đại loạn, vô số trưởng lão gia tộc muốn truyền tống tới Thiên Ngục Thành, kết quả lại phát hiện bọn hắn không cách nào truyền tống.
Không truyền tống được, vậy chỉ có hai khả năng, một là truyền tống trận hỏng, hai là bên phía Thiên Ngục Thành phong bế truyền tống trận.
Mặc kệ là nguyên nhân nào, đều thuyết minh đã xảy ra chuyện, còn là chuyện lớn. Tất cả các gia tộc đều khủng hoảng, đủ loại đồn thổi bay đầy trời, đủ loại tin tức xấu truyền ra. Vô số người hoảng sợ bất an, hoàn toàn không biết nên làm thế nào.
Lưu lạc đến Thiên Đảo Hồ đều là người không cách nào tiếp tục lăn lộn ở bên ngoài. Rất nhiều gia tộc đã ăn sâu cắm rễ ở Thiên Đảo Hồ nhiều năm, nhà lớn nghiệp lớn, căn bản không muốn rời đi.
Lại nói, dù trốn lại có thể trốn được đi đâu?
Ba đại Vương tộc hận Thiên Đảo Hồ thấu xương, tất cả các gia tộc chỉ cần lớn chút khẳng định đều sẽ có tên trong sổ đen.
Chương 370 Giết không tha
Dù chạy ra Thiên Đảo Hồ, kết cục sau cùng vẫn là bị vây giết.
Bạch gia không có bất kỳ tin tức nào truyền ra, điều này khiến các gia tộc Thiên Đảo Hồ bỗng chốc biến thành quần long vô chủ. Các gia tộc phụ cận Thiên Ngục Đảo lập tức chạy tới Thiên Ngục Thành, định bụng đi gặp người Bạch gia.
Thiên Ngục thành vẫn nguy nga tráng lệ như xưa, hai chữ lớn “Thiên Ngục” ngoài cửa thành vẫn cứng cáp có lực, trên tường thành vẫn đứng đầy quân đội Bạch gia.
Thiên Ngục Thành không thất thủ, nhưng thành trì đã bị phong tỏa, chỉ cho vào không cho ra. Có gia tộc phái thám báo vào, giành được một ít tình báo, nhưng nếu dám đi ra lập tức sẽ bị giết chết.
Trưởng lão mấy gia tộc tứ phẩm liên hợp cùng tới dưới Bạch Đế Sơn cầu kiến Yên phu nhân. Nhưng Bạch Đế Sơn không chỉ phong tỏa, còn mở ra đại trận, bao phủ toàn bộ Bạch Đế Sơn vào bên trong, con muỗi đều không thể tiến vào.
Đại trận hộ sơn này được Bạch gia tu kiến nhiều năm, là do Thiên Ngục lão nhân một tay bố trí, lực phòng ngự rất cường đại. Nhưng đã nhiều năm như vậy chưa từng thấy mở ra, giờ lại được mở, chứng tỏ cục diện xấu nhất đã xuất hiện.
Chuyện Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ bị giết đã có thể xác định là thật. Bạch gia đến thân mình còn lo không xong, các gia tộc tự biết đã không thể nào dựa vào Bạch gia, chỉ có thể tự cứu.
Tự cứu? Phải làm sao mới cứu được?
Rất nhiều trưởng lão lưu thủ gia tộc khóc không ra nước mắt, lần này Thiên Đảo Hồ xuất động bảy thành cường giả, tưởng là có thể phát tài một phen, không ngờ lại chôn cả cường giả nhà mình.
Lạc Thần đảo cũng hoảng.
Đám người Liễu Di Cửu trưởng lão lập tức tìm tới Lục Ly, bọn Bùi An và đám đảo chủ cấp ba đều tới. Hiện tại Lục Ly là chủ tâm cốt của bọn hắn, nếu Lục Ly cũng bó tay hết cách, tất cả mọi người chỉ còn nước ngồi chờ chết.
- Thiên Ngục lão nhân chết rồi, Bạch Hỉ chết rồi, trong vòng mười ngày nữa đại quân ba đại Vương tộc liền sẽ tiến công Thiên Đảo Hồ. Các ngươi tìm ta cũng vô dụng, tự tìm thoát đi, không ai chống nổi đâu.
Lục Ly gặp mặt đám người Bùi An, đành chịu để lại một câu, sau đó mang theo Liễu Di và mấy người Cửu trưởng lão tiến vào hậu viện.
Đám người Bùi An chết sống thế nào, Lục Ly không quản được, cũng không muốn quản.
Nhưng người của Liễu gia hắn lại nhất định phải quản.
Hắn đi qua đi lại trong đại điện hậu viện, toàn bộ Thần Hải Cảnh Liễu gia đều trầm mặc đứng đó, chờ đợi Lục Ly lên tiếng.
Trọn vẹn nửa nén hương sau, Lục Ly mới hạ quyết tâm nói:
- Hiện tại Liễu gia có bao nhiêu người? Tộc nhân Nội đường có bao nhiêu?!
Liễu Di và Cửu trưởng lão liếc nhau, âm thầm tính toán một phen, rất nhanh Liễu Di liền đáp nói:
- Tộc nhân Liễu gia cộng cả nữ quyến thì có hơn hai ngàn người, Ngoại đường hiện tại có hơn ba ngàn người, tổng cộng là hơn năm ngàn.
- Ngoại đường không tính!
Lục Ly suy nghĩ một lát rồi nói:
- Lát nữa các ngươi phái ra chiến thuyền đi khắp bốn phía, bí mật chuyển dời người Nội đường Liễu gia về Huyết Sát Đảo, sau đó lại đi Địa Long Đảo. Nhớ kỹ, việc này phải giữ bí mật, nếu bị bên ngoài thu được bất cứ tin tức gì, Liễu gia các ngươi đều đừng hòng sống được một ai.
- Đi Địa Long Đảo?
Trong mắt đám người Liễu Di hiện đầy vẻ kinh ngạc, đi Địa Long Đảo làm gì? Giờ chẳng phải nên nghĩ cách chạy ra Thiên Đảo Hồ ư?
- Đừng suy nghĩ nhiều, đừng hỏi nhiều, cũng đừng ngập ngừng!
Lục Ly mắt lạnh quét qua đám trưởng lão Thần Hải Cảnh Liễu gia, nói:
- Các ngươi chỉ cần thi hành mệnh lệnh là được, ta cảnh cáo ngươi lần nữa, nghe ta, Liễu gia các ngươi còn có thể giữ được. Nếu các ngươi không nghe, vậy xin cứ tự nhiên, ta một thân một mình rời khỏi Thiên Đảo Hồ.
- Đừng!
Liễu Di hoảng, vội vàng nhìn sang đám trưởng lão quát nói:
- Còn đứng ngây đó làm gì? Lập tức chấp hành mệnh lệnh đảo chủ.
Cửu trưởng lão phụ họa nói:
- Ai dám không nghe lệnh đảo chủ, lão phu sẽ đích thân giết hắn. Ai dám tiết lộ tin tức ra ngoài, giết không cần luận.
- Vâng!
Chúng nhân vội vàng lĩnh mệnh rời đi, trong lòng thoáng an tâm phần nào. Gia tộc khác lúc này đều đã triệt để không biết phải làm gì, bọn hắn vậy là đỡ hơn nhiều. Có Lục Ly đứng trên gánh lấy, bọn hắn không cần phải nghĩ quá nhiều, chỉ cần một lòng đi theo Lục Ly là được.
Liễu Di dẫn theo chúng nhân đi xuống, bắt tay chuẩn bị làm sao bí mật chuyển dời người tới Địa Long Đảo. Lục Ly nói rất rõ ràng, một chút tin tức đều không thể lộ ra, bằng không Liễu gia tất vong.
Lục Ly tính đưa người Liễu gia vào trong tiểu thế giới, hắn ở chung với người Liễu gia thời gian dài như vậy. Dù có nuôi con chó đều sẽ có cảm tình, Bởi thế hắn không thể bỏ mặc Liễu gia không quản.
Trong thời gian ngắn tiểu thế giới còn sẽ an toàn, đại quân ba nước hẳn không rảnh để bận tâm. Đợi sau khi đại quân công chiếm Bạch Đế Sơn lại đến tìm, khi đó toàn bộ đám người Dạ Tra đều đã đột phá, không có gì phải sợ nữa cả.
Năm tên Quân Hầu Cảnh, trong tiểu thế giới còn có Mãnh Tượng Tộc. Thanh Loan Tộc còn là chủng tộc có được tốc độ nhanh nhất trên thế giới này, cường giả ba đại Vương tộc chưa hẳn đã có thể chiếm được lợi thế.
Rất nhanh Liễu gia liền bận rộn lu bù, Lạc Thần Thành thoáng chốc cũng loạn. Lục Ly không quản được bọn hắn, những gia tộc kia chỉ có thể tự cứu.
Cũng chẳng ai trách Lục Ly, dù sao chỗ dựa của Lục Ly là Bạch gia. Hiện tại Bạch gia đều lo thân mình chưa xong, ai cũng không dựa được, chỉ có thể dựa chính mình.
Có gia tộc đã bắt đầu chạy trốn, thừa lúc đại quân ba đại vương quốc chưa hình thành thế bao vậy, định trước một bước lẻn ra ngoài Thiên Đảo Hồ.
Còn gia tộc thì thông qua các mối quan hệ, liên hệ với đại gia tộc ở ba đại vương quốc, cầu xin bọn hắn che chở. Nếu có đại gia tộc che chở, bọn hắn có thể nhẹ nhàng chạy ra Thiên Đảo Hồ, tiến vào phạm vi thế lực đại gia tộc kia liền sẽ triệt để an toàn.
So ra các gia tộc ở bên hồ tương đối thoải mái hơn một chút, bởi vì bọn hắn trước nay vẫn thường liên hệ với bên ngoài, có được giao tình với một vài thế lực phụ cận Thiên Đảo Hồ.
Lần này, dường như Vũ gia chuẩn bị kéo một bộ phận người của Thiên Đảo Hồ tuẫn táng, muốn liều chết đánh một trận.
Vũ gia làm như vậy, Bạch Hỉ ngược lại càng yên tâm hơn.
Loại kỹ xảo ám sát này cũng dùng đến rồi, Vũ gia còn có thể có thủ đoạn gì nữa? Không phải chỉ là giãy dụa lần cuối thôi à? Chết một số Hồn Đàm cảnh cũng không tính là gì, dù sao Bạch gia lần này phái ra, thấp nhất cũng là võ giả Mệnh Luân cảnh, không phải người Bạch gia chết thì hắn không để ý.
Các gia tộc phía dưới thì nổi giận, phân ra một tiểu đội tuần tra. Mệnh Luân cảnh dẫn đội, tìm kiếm võ giả ẩn núp, thấy ai giết nấy.
Khắp nơi đều là thích khách, khắp nơi đều là chiến đấu, vô số núi lớn sông lớn đều bị máu tươi nhuộm đỏ. Lần này rõ ràng không chỉ là thích khách của Vũ gia, chắc các đại gia tộc phụ thuộc Vũ gia đều phái người tới, người ẩn núp quá nhiều, cảm giác càng giết càng nhiều.
- Đừng để ý tới những thích khách này, toàn tốc tiến về phía trước, tới Vũ Đế Thành.
Bạch Hỉ cảm thấy có chút không đúng, Vũ gia không phải là đang kéo dài thời gian chứ? Phái ra những thích khách này cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì cả, không giết được quá nhiều người, tác dụng duy nhất chính là kéo dài thời gian.
Đại quân toàn tốc lên đường, thích khách gặp phải càng lúc càng nhiều. Không giết sạch những thích khách này thì đại quân căn bản không thể hành quân quá nhanh.
- Lưu lại một bộ phận người để dọn dẹp, những người còn lại tiếp tục lên đường, dùng tốc độ nhanh nhất!
Bạch Hỉ dứt khoát chia binh ra, dù sao dựa vào những Hồn Đàm cảnh này cũng không có nhiều tác dụng, chủ lực đều ở trên phi thuyền thiết giáp rồi.
Chỉ cần chủ lực không phân tán thì không sao, Bạch Hỉ căn bản không coi trọng những cường giả đó của Vũ gia. Không nói có Thiên Ngục Lão Nhân, cho dù là bọn họ cũng có thể thoải mái san bằng Vũ Đế Thành.
- Báo!
Sau nửa canh giờ, một thám báo lên chiến thuyền, truyền tới một tin tình báo trọng yếu, toàn bộ cường giả của Vũ gia đã ra khỏi thành, đang dùng hết tốc lực chạy tới phía đông bắc, mục tiêu chắc là một tuyệt địa ở phía đó.
- Quỷ Cốc?
Bạch Hỉ nhìn bản đồ, cau mày, Quỷ Cốc này là một trong những tuyệt địa của Thiên Vũ Quốc. Nghe nói từng là một vực thành, dân cư mấy ngàn vạn, bị một cường giả đồ sát toàn bộ, mặt đất cũng lõm xuống, mai táng vô số người chết. Những người chết đó hóa thành lệ quỷ, phàm là người đi vào đều không có một ai ra được.
Loại chuyện ma quỷ này tất nhiên Bạch Hỉ không tin, dùng để lừa dân chúng còn được. Đây rõ ràng là một căn cứ một bí mật của Vũ gia, để che giấu nên mới truyền ra lời đồn như vậy, không muốn người ta tới gần mà thôi.
Cường giả của Vũ gia vì sao muốn bỏ thành? Vì sao lại tới Quỷ Cốc?
Bạch Hỉ không nghĩ ra, thám báo không vào được Quỷ Cốc, bên trong có tình huống gì thì Bạch Hỉ không biết. Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi bẩm báo việc này với Thiên Ngục Lão Nhân, xin hắn định đoạt.
- Tới Quỷ Cốc!
Thiên Ngục Lão Nhân không hề do dự, trực tiếp hạ lệnh. Sau đó giải thích một câu:
- Bên trong Quỷ Cốc nối với một tiểu thế giới, Vũ gia muốn trốn vào tiểu thế giới, sau đó phong bế liên hệ với ngoại giới.
- Tiểu thế giới?
Bạch Hỉ lập tức hạ lệnh cho phi thuyền thiết giáp bay thẳng đến Quỷ Cốc, đại quân phía dưới thì tiếp tục tiến tới Vũ Đế Thành. Bạch Hỉ ra lệnh, nếu trong Vũ Đế Thành có người chống cự, cứ giết không cần hỏi.
Tất cả cường giả của Thiên Đảo Hồ đều ở trên phi thuyền thiết giáp, những người này mới là chủ lực, người phía dưới dùng để phá phách cướp bóc mà thôi.
Lúc này người của Vũ gia đều đang tới Quỷ Cốc, muốn đi vào tiểu thế giới. Lại liên tưởng tới các loại ám sát lúc trước, chính là kéo dài thời gian, Bạch Hỉ hiện tại rất chắc chắn là Vũ gia muốn chạy trốn. Muốn đi vào tiểu thế giới, sau đó triệt để đoạn tuyệt liên hệ với bên ngoài.
Tiểu thế giới là có thể luyện hóa, tiểu thế giới được luyện hóa gọi là bí cảnh.
Đương nhiên, không phải cường giả tuyệt đỉnh thì không thể luyện hóa tiểu thế giới, Vũ gia khẳng định có thủ đoạn khác, loại thủ đoạn này Bạch gia cũng có.
Chắc sau khi Thiên Đảo Hồ tuyên chiến thì Vũ gia đã bắt đầu bố trí, hiện tại chắc sắp luyện hóa rồi, mới lập tức bỏ chạy tới Quỷ Cốc.
Tốc độ của phi thuyền thiết giáp rất nhanh, cự ly vốn cũng không xa, chỉ bảy tám canh giờ là đến được Quỷ Cốc. Mà theo sự tra xét của thám báo, tất cả cường giả của Vũ gia vào một canh giờ trước đã đi vào.
Quỷ Cốc nhìn thì thật sự rất khủng bố.
Nhìn từ bên ngoài, bên trong có sương đen bao phủ, hoàn toàn không nhìn rõ cảnh vật bên trong. Còn chưa tới gần, một cỗ khí tức âm hàn đã bao phủ đến, khiến rất nhiều võ giả Mệnh Luân cảnh cảm thấy sau lưng lạnh toát.
- Đi vào!
Bạch Hỉ không để ý, đây rõ ràng chính là một loại cấm chế lừa bịp người ta, có Thiên Ngục Lão Nhân ở đây, bọn họ có gì phải ngại?
Hơn mười chiếc phi thuyền thiết giáp gào thét mà đi, toàn bộ người đều ra tới giáp bản, tùy thời chuẩn bị chiến đấu. Phi thuyền thiết giáp chỉ trong nháy mắt là xuyên vào trong sương đen rồi biến mất, giống như bị một con cự thú nuốt gọn.
...
- Báo.
Cùng lúc đó, trong Bạch Đế Sơn vang lên một tiếng truyền báo khẩn cấp.
Một thám báo chạy vội tới Lộ Thiên Các Lâu, quỳ xuống trước Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, nói:
- Thiên Hàn Thành, Thiên Lương Thành truyền đến tin tức, tộc trưởng và trưởng lão Bất Diệt cảnh của hai vương tộc toàn bộ xuất động, truyền tống tới Thiên Vũ Thành.
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết biến sắc, trong lòng hai người đột nhiên dâng lên một loại điềm xấu, lần này e là sắp xảy ra chuyện rồi.
Sau khi Yên phu nhân biết được tin tức này thì không có bất kỳ động tác gì, chỉ lẳng lặng tiếp tục chờ đợi, nàng ta cần tin tức chuẩn xác hơn.
- Báo!
Không lâu sau một đường chủ đi lên, bẩm báo một tin tức mà Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết không muốn nghe thấy nhất, sau khi tộc trưởng của hai vương tộc tới Thiên Vũ Thành, liên hợp với tộc trưởng và cường giả của Tử gia cùng truyền tống tới Vũ Đế Thành.
- Vù!
Lần này Yên phu nhân không do dự nữa, lập tức lấy một ngọc phù ra rồi bóp nát.
Chương 367 Bỏ mình
Loại ngọc phù này là ngọc phù cảnh báo, bên này bóp nát, một khối khác trên tay Bạch Hỉ cũng sẽ nát. Loại ngọc phù này Bạch Hỉ mang theo mấy khối, lúc trước sớm đã có ước định. Nếu Bạch Hỉ không chết thì lập tức sẽ biết tam đại vương tộc đã xuất động.
- Bọn lão tổ tông lúc này đang ở đâu?
Sau khi Yên phu nhân bóp nát ngọc phù, liền đứng dậy nhìn bản đồ Bắc Mạc, nói. Đường chủ đó nhìn lướt qua bản đồ, chỉ vào một khu vực:
- Chắc toàn bộ đều tiến vào Quỷ Cốc rồi, lúc trước cường giả của Vũ gia tiến vào nơi này, bọn lão tổ tông cũng đuổi vào theo.
- Nguy rồi, đây là một cái bẫy!
Yên phu nhân thở dài, sắc mặt vô cùng khó coi.
Mắt đẹp của Bạch Thu Tuyết lấp lánh, suy nghĩ một lát, nghi hoặc nói:
- Không có đạo lý, tuy thọ nguyên của lão tổ tông sắp hết, nhưng chiến lực lại không kém lúc đỉnh phong quá nhiều. Tam đại vương tộc dựa vào cái gì mà có thể chiến thắng lão tổ tông? Tam đại vương tộc không có ai đột phá Nhân Hoàng, nếu không cũng không cần bố trí cạm bẫy, trực tiếp giết vào Thiên Đảo Hồ là được.
Yên phu nhân cũng không nghĩ ra, đối với chiến lực của cường giả tam đại vương tộc, Bạch gia vẫn luôn tra xét, lại không phát hiện bọn họ có đột phá lớn.
Tộc trưởng của tam đại vương tộc đều là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cùng một cấp bậc với Thiên Ngục Lão Nhân. Nhưng cảm ngộ áo nghĩa lại không bằng, người mạnh nhất của tam đại vương tộc là Thiên Hàn Quốc quốc chủ, có áo nghĩa tứ phẩm.
Mà áo nghĩa Thiên Ngục Lão Nhân cảm ngộ lại là áo nghĩa lục phẩm, cùng một cấp bậc với Lục Nhân Hoàng. Cho nên Thiên Ngục Lão Nhân mới có thể lấy một địch ba, đồng thời kích sát hai người.
Cái thứ áo nghĩa này có ảnh hưởng rất lớn đối với chiến lực, ví dụ như tuy Minh Vũ có áo nghĩa nhị phẩm, lại có thể càn quét tất cả Quân Hầu cảnh bình thường không cảm ngộ được áo nghĩa, đây là chênh lệch.
Áo nghĩa là chí lý trong thiên địa, người bình thường cảm ngộ một loại áo nghĩa sẽ rất khó cảm ngộ được áo nghĩa khác.
Đương nhiên đây là nhận thức của võ giả Bắc Mạc, nghe nói bên Trung Châu có cường giả thiên tài tuyệt đỉnh cảm ngộ mấy loại áo nghĩa, bên Bắc Mạc cho dù là Long Đế năm đó cũng chỉ cảm ngộ được một loại áo nghĩa.
Nói một cách khác, trừ phi tộc trưởng của tam đại vương tộc đột phá Nhân Hoàng cảnh, nếu không chiến lực không thể có nhảy vọt về chất.
Nhưng nếu vậy, bọn họ vì sao phải bố trí cái bẫy này?
Nếu bọn họ không nắm chắc diệt sát được Thiên Ngục Lão Nhân, vậy làm thế cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Tiến vào ngược lại sẽ triệt để chọc giận Thiên Ngục Lão Nhân, nói không chừng lần này còn chết nhiều người hơn.
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đều trầm mặc, Thiên Ngục Lão Nhân dẫn người tiến vào Quỷ Cốc, tất cả cường giả đều đi theo hắn, cường giả của Vũ gia và cường giả của tam đại vương tộc cũng đều đi vào.
Hiện tại đã đã không còn là việc của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, bọn họ cho dù muốn hỗ trợ cũng không hỗ trợ được, chỉ có thể chờ kết quả cuối cùng.
- Truyền tin cho Bạch Hòa, Bạch Lộ, bảo bọn họ phái người vào Quỷ Cốc, tra xét được tình báo gì thì ngay lập tức báo về. Đồng thời phát động gian tế của chúng ta ẩn núp trong tam đại vương tộc, bất chấp tất cả mọi giá tìm hiểu nội tình xuất chiến của tam đại vương tộc lần này.
Yên phu nhân nghĩ nghĩ một chút rồi vẫn hạ mệnh lệnh, sau khi hạ mệnh lệnh xong, cả người Yên phu nhân đều trở nên nôn nóng bất an. Đi qua đi lại trong Lộ Thiên Các Lâu, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Bạch Thu Tuyết cũng vậy, nàng ta nghĩ tới tình huống xấu nhất, nếu một khi xảy ra chuyện, toàn bộ Thiên Đảo Hồ và Bạch gia chắc sẽ phải tan thành mây khói. Thiên Đảo Hồ ở giữa tam đại vương quốc, cho dù muốn chạy trốn thì cũng chẳng chạy được.
Càng nghĩ trong lòng Bạch Thu Tuyết càng trầm trọng, sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi. Nói như thế nào thì nàng ta cũng chỉ là thiếu nữ mười sáu tuổi, gặp phải loại chuyện này tất nhiên là có chút không bình tĩnh được.
Thời gian trôi qua từng chút, lại không có bất kỳ tin tức gì truyền đến. Trời đã tối, Yên phu nhân xua tay nói:
- Thu Tuyết, ngươi về ngủ trước đi, có tin tức gì ta sẽ phái người thông tri cho ngươi.
- Không!
Bạch Thu Tuyết cố chấp lắc đầu nói:
- Ta chờ cùng tiểu cô.
Yên phu nhân đang muốn khuyên vài câu, một thân ảnh xinh đẹp từ xa xa đi tới, vẻ mặt thoải mái và thích ý, từ xa đã hoan hô:
- Tỷ, tiểu cô, ta đã trở về.
Nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ đó của Bạch Hạ Sương, sắc mặt âm trầm của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đều thu liễm lại một chút. Tính cách của Bạch Hạ Sương đơn thuần, trời sinh như thiếu dây thần kinh, hai người cũng không muốn Bạch Hạ Sương biết nội tình, khiến nàng ta nghĩ quá nhiều, tiếp tục để nàng ta sống đơn thuần.
Sau khi Bạch Hạ Sương từ bên Lục Ly về, lại không ngồi yên, tới hòn đảo khác dạo vài vòng, sau đó mới về tới Bạch Đế Sơn
Bạch Thu Tuyết biết nàng ta đi đâu, lại hỏi:
- Sương Nhi, ngươi ở với Lục Ly mấy ngày qua à? Quan hệ với hắn thế nào rồi?
- Nói gì thế?
Bạch Hạ Sương giận dữ nói:
- Tỷ, ta sao lại ở cùng với một nam nhân? Ngươi nghĩ ta là ai? Ta là tới Đào Hoa Ao chơi. Hiện tại chơi đủ rồi thì chuẩn bị trở về giúp tiểu cô làm chút chuyện.
- Ngươi á?
Tâm tình của Yên phu nhân đang rất kém, không có thời gian nói chuyện phiếm với Bạch Hạ Sương. Nàng ta vung tay lên nói:
- Ngươi tiếp tục tới Đào Hoa Ao chơi đi, ta có việc, đừng phiền ta.
Bạch Hạ Sương nghe vậy lại mặc kệ, bỉu môi nói:
- Tiểu cô ngươi đừng coi thường người ta, tỷ có thể giúp ngươi, vì sao ta lại không được? Chuyện tỷ có thể làm, ta cũng có thể làm được?
Bạch Thu Tuyết thấy Yên phu nhân sắp nổi giận, đảo mắt nói:
- Sương Nhi, nếu ngươi thực sự muốn giúp đỡ, vậy dẫn người đi qua tất cả đảo của Thiên Đảo Hồ đi. Hiện tại toàn bộ cường giả đều được điều đi rồi, sợ có người thừa cơ gây sự. Ngươi dẫn mấy Mệnh Luân cảnh đi chung quanh, ổn định hậu phương.
- Được!
Việc này là thích hợp với Bạch Hạ Sương nhất, nàng ta trời sinh hiếu động, dẫn theo đám người đi chung quanh nàng ta cảm thấy rất vui.
Chương 368 Đỗ gia
Yên phu nhân gật đầu nói:
- Đúng, ngươi bảo Bạch Đinh an bài mấy người đi theo ngươi, nếu thấy có rối loạn thì trực tiếp trấn áp.
- Được rồi, tiểu cô và các ngươi cứ chờ xem.
Bạch Hạ Sương vỗ vỗ ngực, vẻ mặt hưng phấn rời đi. Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết nhìn nhau, hai người không nói gì, chỉ cười khổ.
Hai người này trong Lộ Thiên Các Lâu ngồi một đêm, lại không có tin tức gì truyền về. Cường giả của Thiên Đảo Hồ và cường giả của tam đại vương tộc tiến vào trong Quỷ Cốc, dường như đều biến mất. Thám báo được phái vào về sau cũng không có một ai đi ra.
Khi sắp bình minh, Bạch Thu Tuyết cuối cùng không chịu được, ngủ gật trong lầu các. Yên phu nhân thì trầm mặc ngồi đó, tiếp tục chờ đợi.
Kết quả Yên phu nhân ở trong lầu các đợi cả một ngày, vẫn không có tin tức gì truyền đến. Trong Quỷ Cốc dường như liên thông với thế giới khác, vào được mà không ra được.
Sắc mặt Bạch Thu Tuyết rất khó coi, đêm qua ngủ không ngon, hôm nay cơ hồ lại chưa ăn gì, sắc mặt đã tái nhợt. Theo thời gian trôi qua, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Đêm lặng lẽ kéo tới.
Yên phu nhân va Bạch Thu Tuyếlà ngồi trong Lộ Thiên Các Lâu, hai người cả một ngày đều không nói gì, không khí trong lầu các vô cùng áp lực.
- Báo.
Tới lúc nửa đêm, một thanh âm bén nhọn vang lên, khiến cho Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết giật nảy mình. Chờ nghe truyền báo xong, thân thể hai người đều mềm ra, ngồi phịch xuống ghế, trên mặt đã triệt để không còn một tia huyết sắc.
Thám báo ngoài Quỷ Cốc cuối cùng cũng truyền về tin tức, một canh giờ trước võ giả của Thiên Đảo Hồ từ trong Quỷ Cốc đi ra, Lại chỉ có Bạch Lãnh đã bị chặt đứt một cánh tay và năm Bất Diệt cảnh.
Bạch Lãnh nói, những người còn lại toàn bộ đều... Bỏ mình rồi!
Trận vong!
Hai chữ này tựa như sấm sét giữa trời quang, nổ vang trong đầu Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, khoảnh khắc đó đầu óc hai người trống rỗng, chỉ còn lại hai chữ “trận vong”.
Trận vong ý là, trừ Bạch Lãnh và năm tên Bất Diệt Cảnh ra, toàn bộ những người còn lại đều chết sạch. Bạch Hỉ chết rồi, Thiên Ngục lão nhân cũng chết rồi!
Thiên Ngục lão nhân chết rồi!
Cảm giác đây như là một câu chuyện cười, cường giả xếp hạng thứ ba trên Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, làm sao có thể chết được? Chiến thần bất bại đã từng lấy một địch ba, còn đánh trọng thương tộc trưởng hai đại Vương tộc, Thần của Thiên Đảo Hồ làm sao lại có thể chết được?
Ở trong lòng tất cả mọi người Thiên Đảo Hồ, trừ phi Thiên Ngục lão nhân chết già, bằng không ai cũng không giết được hắn. Năm đó Nhân Hoàng Cảnh Lục Nhân Hoàng đều đánh không chết hắn, ở Bắc Mạc ai có thể giết được hắn?
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết còn rất rõ ràng, nếu nói ở Bắc Mạc ai có công phu bảo mạng mạnh nhất, vậy tuyệt đối không phải đệ nhất nhân Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, mà là Thiên Ngục lão nhân.
Nếu đã thế, ai có thể giết chết hắn?
Bằng vào tộc trưởng ba đại Vương tộc và Vũ Hóa Thần, Yên phu nhân không tin, Bạch Thu Tuyết cũng không tin. Hai người liếc nhau, rất nhanh liền nhớ tới hai người.
Cường giả xếp hạng thứ nhất và thứ hai trên Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, nếu nói ai có thể giết chết Thiên Ngục lão nhân, vậy thì chỉ có hai người này.
- Không thể nào là người đầu tiên!
Yên phu nhân lập tức loại bỏ người đầu tiên, bởi vì người này là tổng quản Thần Miếu Bắc Mạc. Thần Miếu chưa từng tham dự vào phân tranh giữa bất kỳ thế lực nào, đây là điều được toàn thiên hạ công nhận.
Từ khi nhân loại bắt đầu có ghi chép về lịch sử, Thần Miếu đã sừng sững trên khắp thế giới, chưa bao giờ nghe nói qua Thần Miếu lẫn vào phân tranh giữa các thế lực.
- Người thứ hai...
Rất nhanh Yên phu nhân nhớ tới người thứ hai, tròng mắt nàng dần chuyển lạnh, xếp hạng thứ hai là tổng quản Thiên Phạt đấu giá trường Bắc Mạc, Đỗ Tử Tranh.
Người ngoài không biết bối cảnh Thiên Phạt đấu giá trường, Yên phu nhân lại rất rõ ràng, đấu giá trường này có bối cảnh rất sâu.
Trên khắp thế giới, bao gồm rất nhiều thành trì Trung Châu đều có Thiên Phạt đấu giá trường. Sở dĩ đấu giá trường này có thể tiến vào Thiên Ngục Thành, cũng là bởi gia tộc đứng sau nó cực kỳ cường đại.
Đỗ gia!
Một trong bốn đại cự đầu ở bắc bộ Trung Châu, gia tộc lục phẩm, Đỗ gia!
Gia tộc tứ phẩm nhất định phải có được ba tên Mệnh Luân Cảnh, gia tộc ngũ phẩm nhất định phải có được ba tên Bất Diệt Cảnh, gia tộc lục phẩm nhất định phải có ba tên Quân Hầu Cảnh.
Đây là điều kiện cơ bản, thường thường gia tộc ngũ phẩm cường đại đều sẽ có
Quân Hầu cảnh. Tựa như ba đại Vương tộc, tựa như Bạch gia Vũ gia, bọn họ đều có Quân Hầu Cảnh, chỉ là không đủ ba người mà thôi.
Mặc dù Đỗ gia chỉ là gia tộc lục phẩm, nhưng tộc trưởng lại là Nhân Hoàng Cảnh.
Bởi thế ở Bắc Mạc không có bất kỳ thế lực nào dám chọc được Đỗ gia, Đỗ gia cũng nhẹ nhàng mở ra Thiên Phạt đấu giá trường trên khắp các thành lớn tại Bắc Mạc.
Đỗ gia có rất nhiều đấu giá trường ở Bắc Mạc, sản nghiệp lớn như thế tự nhiên cần cường giả tọa trấn, uy hiếp quần hùng. Tổng quản Đỗ gia trấn giữ ở chỗ này là Đỗ Tử Tranh, một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, chiến lực được công nhận đứng thứ hai tại Bắc Mạc, xếp trên cả Thiên Ngục lão nhân.
- Đỗ gia, được lắm!
Yên phu nhân cắn răng nghiến lợi rống lên, Thần Miếu tuyệt đối sẽ không động thủ, bằng vào tộc trưởng ba đại Vương tộc và Vũ Hóa Thần thì cũng không giết được Thiên Ngục lão nhân. Như vậy cách giải thích hợp lý duy nhất chính là tổng quản Đỗ gia tại Bắc Mạc, Đỗ Tử Tranh đã can dự vào việc này.
- Xong rồi, xong rồi.
Bạch Thu Tuyết lại không nghĩ tới báo thù rửa hận, mà cả người xụi lơ trên ghế, không ngừng lẩm bẩm hai chữ này.
Sâu trong linh hồn nàng cũng bắt đầu run rẩy, nàng rất sợ hãi. Không phải là sợ chết, mà là sợ tất cả mọi người Bạch gia đều bị giết, Thiên Đảo Hồ sẽ bị huyết tẩy.
Thiên Đảo Hồ là nỗi nhục của ba đại vương quốc, Thiên Đảo Hồ còn tồn tại ngày nào, ngày đó mặt mũi ba đại Vương tộc còn không sáng lên được.
Không có Thiên Ngục lão nhân, thậm chí Bạch Hỉ cũng chết trận, Thiên Đảo Hồ không còn lực lượng để đối kháng ba đại Vương tộc.
Chương 369 Kế hoạch Tiềm Long
Phỏng chừng không bao lâu nữa, đại quân ba đại Vương tộc sẽ tràn vào Thiên Đảo Hồ, dìm nơi đây vào trong biển máu.
Trốn...
Thiên Đảo Hồ nằm giữa ba đại vương quốc, muốn chạy gần như là điều không thể. Toàn bộ con em Bạch gia đều phải chết, đều phải bị ba đại Vương tộc huyết tẩy. Ba đại Vương tộc và Vũ gia tuyệt đối sẽ không tha cho đệ tử Bạch gia nào trốn thoát, mà sẽ trừ cỏ tận gốc.
- Báo ..
Lại một tiếng trầm hống từ đằng xa vọng lại, một tên thống lĩnh như cuồng phong chạy vội tới, khuỵu gối quỳ xuống nói:
- Phu nhân, Lãnh gia đưa tin để ngươi an bài hậu sự, lập tức bắt tay bố trí. Không tới mười ngày, đại quân ba đại Vương tộc tất đến.
- Biết rồi, đi xuống đi.
Yên phu nhân vô lực phất phất tay, cả người tựa như mất đi hồn phách. Nàng đột nhiên đưa tay vuốt vuốt mặt, tóc mai có chút lăng loạn, hít một hơi thật dài, sau đó khẽ kêu nói:
- Bạch Đinh, truyền lệnh của ta, hiện tại toàn bộ Bạch gia do ta tiếp quản, khởi động kế hoạch Tiềm Long.
Bất luận đại gia tộc nào cũng đều sớm lưu lại đường lui, chí ít bảo tồn một ít hỏa chủng, không đến mức bị người diệt tộc. Đưa đi một ít con em tinh anh, mang theo một nhóm tài phú và linh tài. Để sau này có cơ hội Đông Sơn tái khởi, kế hoạch Tiềm Long chính là một kế hoạch rút lui như thế.
- Người đâu, lập tức đưa tin để Hạ Sương trở về!
- Truyền lệnh phong tỏa Bạch Đế Sơn!
- Truyền lệnh phong tỏa Thiên Ngục Thành, chỉ cho vào không cho ra, phong tỏa hết thảy tin tức.
- ...
Yên phu nhân miễn cưỡng hồi thần lại, bắt đầu truyền đạt một loạt mệnh lệnh. Thân là nhân vật số bốn của Bạch gia, Yên phu nhân rất rõ ràng mình không thể loạn, giờ cũng không phải lúc để bi thương, mỗi một mệnh lệnh nàng đưa ra lúc này đều có thể cứu được tính mạng rất nhiều người Bạch gia.
- Kế hoạch Tiềm Long?
Thường niên đi theo bên người Thiên Ngục lão nhân, Bạch Thu Tuyết rất rõ ràng kế hoạch này. Nước mắt lặng lẽ trượt xuống trên gò má, khóe miệng lộ ra một tia cười khổ.
Kế hoạch Tiềm Long là để con em Bạch gia tiến vào trong một tiểu thế giới tại Thiên Đảo Hồ, sau đó triệt để phong bế tiểu thế giới kia.
Chỉ cần dùng thủ đoạn đặc thù cường hành hủy đi thông đạo nối liền tiểu thế giới với bên ngoài, người bên ngoài liền không cách nào tiến vào.
Tương tự, người Bạch gia cũng sẽ vĩnh viễn không ra được. Trừ phi có thể xuất hiện một cường giả nghịch thiên, luyện hóa tiểu thế giới kia.
Trong tiểu thế giới rất thiếu thốn linh tài, liệu có thể sản sinh ra cường giả nghịch thiên được ư?
Ánh mắt Bạch Thu Tuyết thoáng trở nên ảm đạm, nàng cho rằng, so với cẩu thả sống tạm trong tiểu thế giới, còn không bằng oanh oanh liệt liệt chiến tử.
Hưu!
Lạc Thần thành, một đạo bóng người như quỷ hồn hướng tới hậu viện Lục phủ. Trên mặt hắn mang theo mặt nạ Quỷ Sát, hành tung quỷ dị, nhìn qua quả thực không khác gì quỷ hồn.
Ầm!
Hắn trực tiếp đẩy cửa phòng ra, Lục Ly đang tu luyện bên trong lập tức bừng tỉnh.
Lục Ly và Minh Vũ nhìn nhau một cái, nội tâm trầm xuống, hỏi:
- Minh Vũ, đã xảy ra chuyện gì?
Ngữ khí Minh Vũ cực kỳ ngưng trọng, khoái tốc nói:
- Xảy ra chuyện lớn, Thiếu chủ, chúng ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi Thiên Đảo Hồ.
Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Nói kỹ chút, còn nữa, mau chóng là nhanh mức nào?
- Thiên Ngục lão nhân chết rồi, Bạch Hỉ chết cũng rồi. Nhiều nhất mười ngày, đại quân ba đại vương quốc liền sẽ tiến công Thiên Đảo Hồ.
Minh Vũ không nói cụ thể, chỉ giới thiệu sơ lược vài câu, hắn nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Ta đi ra ngoài một chuyến, ngươi nhanh an bài, ba ngày sau chúng ta rời khỏi Thiên Đảo Hồ, đi Trung Châu.
- Đều chết hết?
Nét mặt Lục Ly tràn đầy vẻ chấn kinh, hắn trầm tư một lát mới hỏi:
- Ba ngày sau ngươi có thể mang đi bao nhiêu người? Có thể mang theo được toàn bộ người Liễu gia không?
- Không thể!
Minh Vũ rất khẳng định nói:
- Ta cùng lắm chỉ mang được hai ba người, bằng không chúng ta đều đi không được. Thiếu chủ ngươi an bài đi, ta đi trước xử lý sự tình.
Nói xong, Minh Vũ trực tiếp hóa thành u hồn bay đi. Hai hàng lông mày Lục Ly nhíu lại thành hình chữ “Xuyên”, sớm đi trễ đi đối với hắn mà nói đều như nhau, nhưng hắn có thể phủi đít mà đi, Liễu gia thì sao?
- Mười ngày? Mười ngày quá ngắn!
Lục Ly khẽ thở dài, thời gian quá ngắn, nếu lại nhiều thêm nửa tháng thì hay biết mấy. Đến lúc đó toàn bộ đám người Dạ Tra hẳn sẽ đều xuất quan, dù quân đội ba đại Vương tộc có tới, hắn cũng có thể giữ được Lạc Thần đảo.
Hiện tại lại chỉ dựa vào một mình Minh Vũ, nếu hắn lưu lại, như vậy tuyệt đối sẽ bị đại quân ba nước xé thành mảnh nhỏ.
Vẻn vẹn nửa ngày, tin tức đã không thể tránh được truyền ra, Yên phu nhân muốn phong tỏa đều phong tỏa không được.
Trừ mấy người Đao Lãnh ra, toàn bộ cường giả tiến vào Quỷ Cốc đều chết sạch, một vạn võ giả đi Vũ Đế Thành lại vẫn chưa chết hết.
Đương nhiên lúc này bọn hắn cũng đã cách cái chết không xa, vô số cường giả của ba đại vương quốc chính đang đuổi giết bọn hắn, phỏng chừng hiện tại đã có quá nửa bị chém giết…
Rất nhiều võ giả thông qua phương pháp đặc thù truyền tin về lại gia tộc, để gia tộc sớm chút an bài hậu sự.
Toàn bộ Thiên Đảo Hồ bỗng chốc đại loạn, vô số trưởng lão gia tộc muốn truyền tống tới Thiên Ngục Thành, kết quả lại phát hiện bọn hắn không cách nào truyền tống.
Không truyền tống được, vậy chỉ có hai khả năng, một là truyền tống trận hỏng, hai là bên phía Thiên Ngục Thành phong bế truyền tống trận.
Mặc kệ là nguyên nhân nào, đều thuyết minh đã xảy ra chuyện, còn là chuyện lớn. Tất cả các gia tộc đều khủng hoảng, đủ loại đồn thổi bay đầy trời, đủ loại tin tức xấu truyền ra. Vô số người hoảng sợ bất an, hoàn toàn không biết nên làm thế nào.
Lưu lạc đến Thiên Đảo Hồ đều là người không cách nào tiếp tục lăn lộn ở bên ngoài. Rất nhiều gia tộc đã ăn sâu cắm rễ ở Thiên Đảo Hồ nhiều năm, nhà lớn nghiệp lớn, căn bản không muốn rời đi.
Lại nói, dù trốn lại có thể trốn được đi đâu?
Ba đại Vương tộc hận Thiên Đảo Hồ thấu xương, tất cả các gia tộc chỉ cần lớn chút khẳng định đều sẽ có tên trong sổ đen.
Chương 370 Giết không tha
Dù chạy ra Thiên Đảo Hồ, kết cục sau cùng vẫn là bị vây giết.
Bạch gia không có bất kỳ tin tức nào truyền ra, điều này khiến các gia tộc Thiên Đảo Hồ bỗng chốc biến thành quần long vô chủ. Các gia tộc phụ cận Thiên Ngục Đảo lập tức chạy tới Thiên Ngục Thành, định bụng đi gặp người Bạch gia.
Thiên Ngục thành vẫn nguy nga tráng lệ như xưa, hai chữ lớn “Thiên Ngục” ngoài cửa thành vẫn cứng cáp có lực, trên tường thành vẫn đứng đầy quân đội Bạch gia.
Thiên Ngục Thành không thất thủ, nhưng thành trì đã bị phong tỏa, chỉ cho vào không cho ra. Có gia tộc phái thám báo vào, giành được một ít tình báo, nhưng nếu dám đi ra lập tức sẽ bị giết chết.
Trưởng lão mấy gia tộc tứ phẩm liên hợp cùng tới dưới Bạch Đế Sơn cầu kiến Yên phu nhân. Nhưng Bạch Đế Sơn không chỉ phong tỏa, còn mở ra đại trận, bao phủ toàn bộ Bạch Đế Sơn vào bên trong, con muỗi đều không thể tiến vào.
Đại trận hộ sơn này được Bạch gia tu kiến nhiều năm, là do Thiên Ngục lão nhân một tay bố trí, lực phòng ngự rất cường đại. Nhưng đã nhiều năm như vậy chưa từng thấy mở ra, giờ lại được mở, chứng tỏ cục diện xấu nhất đã xuất hiện.
Chuyện Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ bị giết đã có thể xác định là thật. Bạch gia đến thân mình còn lo không xong, các gia tộc tự biết đã không thể nào dựa vào Bạch gia, chỉ có thể tự cứu.
Tự cứu? Phải làm sao mới cứu được?
Rất nhiều trưởng lão lưu thủ gia tộc khóc không ra nước mắt, lần này Thiên Đảo Hồ xuất động bảy thành cường giả, tưởng là có thể phát tài một phen, không ngờ lại chôn cả cường giả nhà mình.
Lạc Thần đảo cũng hoảng.
Đám người Liễu Di Cửu trưởng lão lập tức tìm tới Lục Ly, bọn Bùi An và đám đảo chủ cấp ba đều tới. Hiện tại Lục Ly là chủ tâm cốt của bọn hắn, nếu Lục Ly cũng bó tay hết cách, tất cả mọi người chỉ còn nước ngồi chờ chết.
- Thiên Ngục lão nhân chết rồi, Bạch Hỉ chết rồi, trong vòng mười ngày nữa đại quân ba đại Vương tộc liền sẽ tiến công Thiên Đảo Hồ. Các ngươi tìm ta cũng vô dụng, tự tìm thoát đi, không ai chống nổi đâu.
Lục Ly gặp mặt đám người Bùi An, đành chịu để lại một câu, sau đó mang theo Liễu Di và mấy người Cửu trưởng lão tiến vào hậu viện.
Đám người Bùi An chết sống thế nào, Lục Ly không quản được, cũng không muốn quản.
Nhưng người của Liễu gia hắn lại nhất định phải quản.
Hắn đi qua đi lại trong đại điện hậu viện, toàn bộ Thần Hải Cảnh Liễu gia đều trầm mặc đứng đó, chờ đợi Lục Ly lên tiếng.
Trọn vẹn nửa nén hương sau, Lục Ly mới hạ quyết tâm nói:
- Hiện tại Liễu gia có bao nhiêu người? Tộc nhân Nội đường có bao nhiêu?!
Liễu Di và Cửu trưởng lão liếc nhau, âm thầm tính toán một phen, rất nhanh Liễu Di liền đáp nói:
- Tộc nhân Liễu gia cộng cả nữ quyến thì có hơn hai ngàn người, Ngoại đường hiện tại có hơn ba ngàn người, tổng cộng là hơn năm ngàn.
- Ngoại đường không tính!
Lục Ly suy nghĩ một lát rồi nói:
- Lát nữa các ngươi phái ra chiến thuyền đi khắp bốn phía, bí mật chuyển dời người Nội đường Liễu gia về Huyết Sát Đảo, sau đó lại đi Địa Long Đảo. Nhớ kỹ, việc này phải giữ bí mật, nếu bị bên ngoài thu được bất cứ tin tức gì, Liễu gia các ngươi đều đừng hòng sống được một ai.
- Đi Địa Long Đảo?
Trong mắt đám người Liễu Di hiện đầy vẻ kinh ngạc, đi Địa Long Đảo làm gì? Giờ chẳng phải nên nghĩ cách chạy ra Thiên Đảo Hồ ư?
- Đừng suy nghĩ nhiều, đừng hỏi nhiều, cũng đừng ngập ngừng!
Lục Ly mắt lạnh quét qua đám trưởng lão Thần Hải Cảnh Liễu gia, nói:
- Các ngươi chỉ cần thi hành mệnh lệnh là được, ta cảnh cáo ngươi lần nữa, nghe ta, Liễu gia các ngươi còn có thể giữ được. Nếu các ngươi không nghe, vậy xin cứ tự nhiên, ta một thân một mình rời khỏi Thiên Đảo Hồ.
- Đừng!
Liễu Di hoảng, vội vàng nhìn sang đám trưởng lão quát nói:
- Còn đứng ngây đó làm gì? Lập tức chấp hành mệnh lệnh đảo chủ.
Cửu trưởng lão phụ họa nói:
- Ai dám không nghe lệnh đảo chủ, lão phu sẽ đích thân giết hắn. Ai dám tiết lộ tin tức ra ngoài, giết không cần luận.
- Vâng!
Chúng nhân vội vàng lĩnh mệnh rời đi, trong lòng thoáng an tâm phần nào. Gia tộc khác lúc này đều đã triệt để không biết phải làm gì, bọn hắn vậy là đỡ hơn nhiều. Có Lục Ly đứng trên gánh lấy, bọn hắn không cần phải nghĩ quá nhiều, chỉ cần một lòng đi theo Lục Ly là được.
Liễu Di dẫn theo chúng nhân đi xuống, bắt tay chuẩn bị làm sao bí mật chuyển dời người tới Địa Long Đảo. Lục Ly nói rất rõ ràng, một chút tin tức đều không thể lộ ra, bằng không Liễu gia tất vong.
Lục Ly tính đưa người Liễu gia vào trong tiểu thế giới, hắn ở chung với người Liễu gia thời gian dài như vậy. Dù có nuôi con chó đều sẽ có cảm tình, Bởi thế hắn không thể bỏ mặc Liễu gia không quản.
Trong thời gian ngắn tiểu thế giới còn sẽ an toàn, đại quân ba nước hẳn không rảnh để bận tâm. Đợi sau khi đại quân công chiếm Bạch Đế Sơn lại đến tìm, khi đó toàn bộ đám người Dạ Tra đều đã đột phá, không có gì phải sợ nữa cả.
Năm tên Quân Hầu Cảnh, trong tiểu thế giới còn có Mãnh Tượng Tộc. Thanh Loan Tộc còn là chủng tộc có được tốc độ nhanh nhất trên thế giới này, cường giả ba đại Vương tộc chưa hẳn đã có thể chiếm được lợi thế.
Rất nhanh Liễu gia liền bận rộn lu bù, Lạc Thần Thành thoáng chốc cũng loạn. Lục Ly không quản được bọn hắn, những gia tộc kia chỉ có thể tự cứu.
Cũng chẳng ai trách Lục Ly, dù sao chỗ dựa của Lục Ly là Bạch gia. Hiện tại Bạch gia đều lo thân mình chưa xong, ai cũng không dựa được, chỉ có thể dựa chính mình.
Có gia tộc đã bắt đầu chạy trốn, thừa lúc đại quân ba đại vương quốc chưa hình thành thế bao vậy, định trước một bước lẻn ra ngoài Thiên Đảo Hồ.
Còn gia tộc thì thông qua các mối quan hệ, liên hệ với đại gia tộc ở ba đại vương quốc, cầu xin bọn hắn che chở. Nếu có đại gia tộc che chở, bọn hắn có thể nhẹ nhàng chạy ra Thiên Đảo Hồ, tiến vào phạm vi thế lực đại gia tộc kia liền sẽ triệt để an toàn.
So ra các gia tộc ở bên hồ tương đối thoải mái hơn một chút, bởi vì bọn hắn trước nay vẫn thường liên hệ với bên ngoài, có được giao tình với một vài thế lực phụ cận Thiên Đảo Hồ.