-
Chương 371-375\
Chương 371 Đột phá Quân Hầu cảnh
Chỉ cần tiêu tốn lượng Huyền Tinh nhất định, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng bí mật đưa đi con em tinh anh trong gia tộc.
Nhưng những gia tộc chạy trốn lại không có được may mắn như thế.
Hiện tại bên ngoài Thiên Đảo Hồ toàn là thám báo, rất nhiều vị trí then khớp đều có quân đội trú đóng, có ba gia tộc tam phẩm chạy trốn, kết quả đều bị giết sạch.
Đến xế chiều ngày thứ hai, tin tức triệt để được đến chứng thực... ba đại Vương tộc hạ lệnh, vô số quân đội đã tụ tập bên ngoài Thiên Đảo Hồ, toàn bộ Thiên Đảo Hồ đều bị vây kín, nếu chạy tuyệt đối chỉ có con đường chết.
Đồng thời ba đại Vương tộc cũng ra thông cáo, Thiên Ngục lão nhân đã bị diệt, mười ngày sau liên quân ba nước sẽ chinh phạt Thiên Đảo Hồ, ai không đầu hàng tất giết không tha.
Không có đường lui!
Sau phút chốc khủng hoảng ngắn ngủi, người Thiên Đảo Hồ đều đoàn kết lại. Nếu đã trốn không thoát, vậy liền tử chiến đến cùng, có thể kéo được tên nào bồi táng hay tên đó.
Toàn bộ trưởng lão các gia tộc tứ phẩm đi tới Bạch Đế sơn, chuẩn bị lần nữa diện kiến Yên phu nhân, thương nghị kế hoạch đối địch.
Đại trận bảo hộ Bạch Đế Sơn rốt cục mở ra, Yên phu nhân để những trưởng lão gia tộc tứ phẩm kia lên núi.
Từ lúc nhận được tin tức đến hiện tại, Yên phu nhân chưa có quá một canh giờ để nghỉ ngơi, nét mặt vốn kiều mị như hoa kia giờ đây chất đầy mỏi mệt. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đứng bên cạnh nàng cũng thần sắc ảm đạm, tựa như mất đi hồn phách.
Thời gian hai ngày, Yên phu nhân đã thực hiện hoàn mỹ kế hoạch Tiềm Long, thậm chí bên ngoài đều không nghe được nửa điểm phong thanh.
Rất nhiều đệ tử tinh anh và vô số tài phú được đưa vào tiểu thế giới, những người còn lại đều không nguyện ý đi, chuẩn bị cùng tồn vong với Bạch Đế Sơn.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liền là hai người trong đó.
Yên phu nhân thuyết phục rất nhiều lần, thiếu chút sai người cường hành trói hai nàng lại đưa vào tiểu thế giới. Cuối cùng nhìn thấy ánh mắt quyết tuyệt kia của Bạch Thu Tuyết, Yên phu nhân không dám làm loạn. Nàng biết nếu mình không đi, hai tỷ muội chắc chắn sẽ không đi. Nàng đành phải chờ đợi đến thời khắc cuối cùng, lúc thủ không được nữa mới dẫn theo hai nàng thoát đi.
- Lão tổ tông nhà ta chết rồi, Hỉ bá chết rồi, Lãnh ca cũng không biết có thể trở về hay không. Dù có trở về được cũng không mấy ý nghĩa!
Yên phu nhân quét mắt nhìn đám trưởng lão gia tộc tứ phẩm, không chút nào che giấu, thẳng thắn nói:
- Theo như tin Lãnh ca truyền về và phỏng đoán của chúng ta, chuyện Quỷ Cốc lần này, Quân Hầu Cảnh của ba đại Vương tộc và mấy gia tộc ngũ phẩm đều xuất động. Tổng cộng chín tên Quân Hầu Cảnh, ngoài ra còn có một cường giả bí ẩn, không có gì bất ngờ thì đó hẳn là Đỗ Tranh, mười tên Quân Hầu Cảnh tổ chức mai phục lão tổ tông và Hỉ bá trong Quỷ Cốc.
- Lão tổ tông một mình độc đấu bảy tên Quân Hầu Cảnh, còn chém giết tộc trưởng Dạ gia Thiên Lương Quốc, phế đi bản mệnh châu của một tên Quân Hầu Cảnh Thiên Hàn Quốc khác, đồng thời đánh trọng thương hai người, cuối cùng mới bị giết chết. Hỉ bá thì kéo theo một tên Quân Hầu Cảnh Tử gia đồng quy vu tận, Lãnh thúc chém giết sáu tên võ giả Bất Diệt Cảnh, đứt mất một cánh tay, may mắn trốn thoát được, chính là hắn phát tin cảnh báo cho chúng ta.
Tê tê...
Nguyên một đám trưởng lão hít sâu mấy hơi khí lạnh, mấy câu ngắn ngủi của Yên phu nhân, lại khiến trong đầu mọi người hiện lên một bức cảnh tượng thảm liệt, chúng nhân tựa như đều tận mắt thấy được trận đại chiến kinh thiên trong Quỷ Cốc.
Tộc trưởng Dạ gia Thiên Lương Quốc bị giết? Phế đi bản mệnh châu của một tên Quân Hầu Cảnh? Bạch Hỉ cũng kéo theo một tên Quân Hầu Cảnh khác đồng quy vu tận?
Trong tình huống bị mười tên Quân Hầu Cảnh phục kích, Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ vẫn có thể lấy được chiến quả huy hoàng như vậy, thực sự quá mức hãi người, dù chết cũng vinh.
Tộc trưởng Dạ gia là quốc chủ Thiên Lương Quốc, cũng chính là tổ phụ của Dạ Vũ Hàm, đó là cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, một trong ba đại bá chủ Bắc Mạc, thế mà không ngờ lại bị Thiên Ngục lão nhân chém giết. Phỏng chừng lúc này toàn bộ Thiên Lương Quốc đều đã loạn, Dạ gia không còn vị cường giả tuyệt đỉnh này, còn có thể giữ được vị thế Vương tộc nữa ư?
Đương nhiên...
Đó là chuyện riêng của Thiên Lương Quốc, đám trưởng lão rất nhanh liền vứt nó sang một bên. Hiện tại Thiên Đảo Hồ đã không còn Quân Hầu Cảnh, mà dù Bạch Hỉ không chết, thật ra ý nghĩa cũng không lớn.
Ba nước chỉ cần tùy tiện phái tới hai tên Quân Hầu Cảnh liền có thể quét ngang Thiên Đảo Hồ, bởi thế lần này không có gì phải huyền niệm. Chỉ xem có thể kiên trì được bao lâu, có thể kéo theo bao nhiêu người liên quân ba quốc bồi táng cùng mà thôi.
Yên phu nhân dừng một lát mới nói tiếp:
- Các gia tộc bọn ngươi chuẩn bị một cái, mỗi gia tộc chọn ra một trăm đệ tử tinh anh, ta sẽ giúp các ngươi bí mật đưa đi, còn lại liền bồi ta tử thủ Bạch Đế Sơn.
Ánh mắt đám tộc trưởng khẽ sáng lên, Bạch gia xưng bá Thiên Đảo Hồ hơn hai nghìn năm, khẳng định sớm đã lưu sẵn đường lui. Mặc dù chỉ có thể mang đi một trăm đệ tử, nhưng vậy cũng tránh được không đến nỗi bị diệt tộc.
Các vị tộc trưởng và trưởng lão lập tức dồn dập đi ra đưa tin, an bài sự tình, tiếp sau lại cùng Yên phu nhân thương nghị đến tận nửa đêm rồi mới vội vàng rời đi.
...
Cũng đêm đó, Lục Ly khởi hành đi Địa Long Đảo.
Tiêu tốn hai ngày, Liễu gia đã bí mật chuyển dời toàn bộ tộc nhân đệ tử tới Địa Long Đảo. Trời sáng Minh Vũ liền sẽ trở về, Lục Ly tự nhiên phải có hành động.
Hắn không để người Liễu gia lập tức đi xuống núi lửa, mà là mang theo Thiên Đà Tử đi xuống. Hắn để Thiên Đà Tử ở bên ngoài canh giữ, sau đó một mình truyền tống vào trong tiểu thế giới.
- Tham kiến Thánh Chủ!
Cấm chế truyền tống bên này có hai người thủ hộ, đều là võ giả Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong, Lục Ly khẽ gật đầu hỏi:
- Dạ tộc trưởng xuất quan chưa?
- Rồi!
Hai tên tộc nhân Thanh Loan Tộc trùng trùng gật đầu, một người kích động nói:
- Lần này còn phải đa tạ Thánh Chủ, tộc trưởng rốt cục đã đột phá Quân Hầu cảnh!
Chương 372 Không có một trong
- Tốt!
Trên mặt Lục Ly hiện lên ý cười, tâm tình vui vẻ phần nào, sau đó lại hỏi tiếp:
- Những người còn lại thì sao?
- Vẫn chưa!
Người kia lắc đầu, bổ sung nói:
- Chẳng qua hẳn cũng sắp rồi, nhiều nhất là mười ngày nửa tháng nữa.
- Ngươi truyền tin để Dạ tộc trưởng tới một chuyến, ta tìm hắn có việc.
Lục Ly dứt khoát không đi bộ lạc, đi đi về về chỉ lãng phí thời gian, cứ để Dạ Tra tới là được, dù sao tốc độ hắn cũng nhanh.
Trong tay người kia lập tức hiện ra một tấm ngọc phù, hắn bóp nát rồi nói:
- Thánh Chủ ngồi đây nghỉ ngơi, lát nữa tộc trưởng sẽ tới.
Lục Ly đi tới trên bụi cỏ ngồi xếp bằng nghỉ ngơi, vẻn vẹn một nén hương sau, nơi xa vang lên tiếng xé gió nhỏ nhẹ. Tiếp đó một đạo u hồn bay tới, ngưng kết ở trước mặt Lục Ly, không phải Dạ Tra thì còn là ai?
- Thánh Chủ!
Dạ Tra hưng phấn khom người kính lễ, tâm tình Lục Ly cũng rất phấn khởi, gật đầu nói:
- Chúc mừng Dạ tộc trưởng đột phá Quân Hầu Cảnh!
Trên mặt Dạ Tra chớp qua một tia cảm kích, lần nữa bái hạ nói:
- Đều nhờ Thánh Chủ ban cho, Dạ Tra cảm ân trong lòng.
- Được rồi, chúng ta cũng đừng khách sáo, bên ngoài xảy ra chút chuyện, ta phải nói qua với ngươi một tiếng.
Lục Ly nghiêm mặt nói, thần sắc Dạ Tra lập tức trở nên trịnh trọng, vung tay để hai tên tộc nhân lui ra, sau đó mới hỏi:
- Thánh Chủ, đã xảy ra chuyện gì, ngài cứ nói.
- Sáng mai ta liền phải rời khỏi Thiên Đảo Hồ, đi Trung Châu?
Lục Ly kể lại một lần toàn bộ sự tình phát sinh trong thời gian gần đây, ngay cả chuyện Minh Vũ đều không giấu giếm, cả quan hệ giữa Minh Vũ với cha hắn đều nói.
Cuối cùng hắn mới hỏi:
- Ta an trí người Liễu gia ở chỗ ngươi thì không vấn đề gì chứ? Có liên lụy đến các ngươi không?
- Liên lụy?
Dạ Tra ngạo nghễ cười nói:
- Thánh Chủ ngươi cũng quá coi thường Thanh Loan Tộc chúng ta, chúng ta chính là chủng tộc có được tốc độ nhanh nhất Trung Châu, không có một trong. Hơn phân nửa đệ tử trực hệ Thanh Loan Tộc đều có thể thức tỉnh huyết mạch, ngươi có biết là mấy phẩm?
- Ách?
Lục Ly thoáng kinh ngạc hỏi:
- Mấy phẩm?
Dạ Tra khẽ cười một tiếng nói:
- Bát phẩm! Huyết mạch bát phẩm. Chúng ta sau khi sử dụng huyết mạch thần kỹ có thể đề thăng tốc độ lên gấp mười. Nói cách khác, hiện tại với tốc độ của ta, dù là Nhân Hoàng sơ kỳ đều không bằng được. Ngươi cảm thấy chỉ với mấy tên Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc liền có thể giết được ta?
- Cái này...
Nét mặt Lục Ly không giấu được vẻ kích động, hắn biết Thanh Loan Tộc rất mạnh, lại không nghĩ rằng sẽ mạnh đến như vậy. Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Dạ tộc trưởng, mặc dù tốc độ là một phần của chiến lực, nhưng... đến cấp bậc như các ngươi phải dựa vào áo nghĩa đúng không? Ngươi có nắm chắc đối chiến được với cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong?
- Ha ha ha!
Dạ Tra ngửa mặt lên trời cười ha hả, trên thân tràn ra một cỗ khí tức khủng bố, hắn giễu cợt nói:
- Chỉ với mấy tên phế vật ở Bắc Mạc này, Dạ Tra ta còn chưa để vào trong mắt. Áo nghĩa? Ngươi tưởng Thanh Loan Tộc chúng ta không tu luyện áo nghĩa? Nói thực cho Thánh Chủ biết, từ hơn một trăm năm trước ta liền đã cảm ngộ áo nghĩa. Bằng vào áo nghĩa và huyết mạch bát phẩm, một trăm năm trước ta đã có lòng tin quét ngang Quân Hầu Cảnh phổ thông chưa cảm ngộ áo nghĩa.
- Bởi thế...
Dạ Tra lần nữa cười ngạo nghễ nói:
- Thánh Chủ hoàn toàn không cần lo lắng, nếu Thánh Chủ không muốn chạy trốn. Có ta ở đây, đừng hòng ai công được vào Lạc Thần Thành!
- Làm sao còn chưa đi ra?
Lục Ly đã tiến vào hai ba canh giờ, phỏng chừng bên ngoài trời đều đã sáng, lại vẫn chưa thấy đi ra. Thiên Đà Tử không khỏi đau đầu, Minh Vũ có thể trở về bất cứ lúc nào. Nếu không tìm thấy Lục Ly ở Lạc Thần Thành, nói không chừng sẽ đến Huyết Sát Đảo, khi đó liền sẽ xuống núi lửa tìm kiếm.
Thời gian dần trôi đi, một canh giờ sau, trong hồ dưới lòng đất rốt cục cuộn lên sóng cả. Lục Ly tung người bay ra từ trong hồ, tiến vào thông đạo.
- Thế nào, chủ nhân!
Thiên Đà Tử lập tức hỏi dò, Lục Ly khua tay nói:
- Đi lên trước rồi nói.
Hai người phóng ra núi lửa, vừa lên núi lửa Lục Ly liền đi đến bên ngoài hành cung, liếc nhìn mấy ngàn tộc nhân Liễu gia đứng chi chít, cất tiếng nói:
- Được rồi, giờ mọi người quay về Huyết Sát Đảo. Chờ đợi trong Huyết Sát Bảo, hết thảy bên ngoài đã có ta.
- Về Huyết Sát Đảo?
Đám người Liễu Di không khỏi có chút mơ hồ, đã rời Huyết Sát Đảo, vì sao còn phải quay về? Mới đầu các nàng trước là đi Huyết Sát đảo, sau lại len lén tiến vào Địa Long đảo, giờ lại gọi đi về? Phải biết trong này có không ít người già trẻ em a....
- Đi, đi!
Liễu Di ngược lại là chưa từng hoài nghi quyết định của Lục Ly, lập tức bố trí để người Liễu gia quay về Huyết Sát Đảo. Cũng may nơi này cách Huyết Sát Đảo không xa, cùng lắm chỉ cần tiêu tốn một hai canh giờ là có thể an bài xong.
- Chủ nhân, ngươi đây là?
Thiên Đà Tử nghi hoặc không hiểu, rốt cuộc Lục Ly muốn làm gì? Vì sao không bố trí để người Liễu gia tiến vào tiểu thế giới?
- Đừng hỏi nhiều làm gì, ngươi cũng đi Huyết Sát Bảo. Cầm theo ngọc phù này, gặp bất kỳ tình huống mà ngươi ứng phó không được thì lập tức bóp nát ngọc phù.
Lục Ly đưa qua một chiếc ngọc phù cảnh báo, thấy Thiên Đà Tử còn muốn hỏi, hắn khoát tay nói:
- Ngươi cứ đi là được, tin tưởng ta. Trừ phi ta chết, bằng không các ngươi ở bên kia tuyệt đối không xảy ra chuyện. Mặt khác để Cửu trưởng lão phái người đi Lạc Thần Thành, Minh Vũ trở về bảo hắn tới đây gặp ta.
- Được rồi!
Thiên Đà Tử như có điều suy tư liếc nhìn về phía núi lửa một cái, sau đó lẳng lặng tiềm về Huyết Sát Đảo, Lục Ly thì lại một mình tiến vào trong hành cung Địa Long Đảo.
Lục Ly đổi ý!
Sau mấy canh giờ hàn huyên với Dạ Tra, hắn quyết định không đưa người Liễu gia vào trong tiểu thế giới nữa. Một là không muốn lộ bí mật tiểu thế giới, hai là trong đám người Liễu gia có rất nhiều người già trẻ em, đi xuống hồ dưới lòng đất rất phiền phức, vạn nhất người già trẻ nhỏ chết chìm thì biết làm sao?
Chương 373 Rửa sạch nhục nhã
Còn về làm sao bảo đảm an toàn? Lục Ly không cần lo lắng. Dạ Tra đã khẳng định chắc nịch, bằng vào một mình hắn cũng đã có thể bảo đảm an toàn, Lục Ly lựa chọn tin tưởng Dạ Tra.
Hưu!
Minh Vũ tới rất nhanh, chỉ ba canh giờ sau liền thấy hắn đi tới hành cung. Nhìn thấy Lục Ly một mình tu luyện trong hành cung, Minh Vũ không giấu được nghi hoặc, hỏi:
- Thiếu chủ, ngươi an bài thế này là...
Trước lúc tới Minh Vũ đã dò hỏi rõ ràng, hắn biết Lục Ly định an trí cho Liễu gia, lại không hiểu Lục Ly làm vậy là có ý gì?
Lục Ly mở mắt nói:
- Ta định tạm thời không đi, dù sao nếu tình huống không đúng, ngươi tùy thời đều có thể mang ta rời đi, đúng không nào?
- Sai rồi!
Minh Vũ rất khẳng định nói:
- Thiếu chủ, ta cũng không hoàn toàn nắm chắc. Nếu là Vũ Hóa Thần tới, ta có thể mang ngươi toàn thân trở ra. Nhưng nếu là quốc chủ Thiên Vũ Quốc và quốc chủ Thiên Hàn Quốc tới, chính ta phỏng chừng đều rất khó đào tẩu. Nếu là Đỗ Tranh tới, chỉ với một chiêu ta liền sẽ bị miểu sát.
Sắc mặt Lục Ly thoáng trở nên ngưng trọng, trầm tư thoáng chốc rồi nói:
- Yên tâm đi, ta còn có hậu thủ. Nếu tình huống không đúng, ngươi có thể rời đi trước!
- Cái này...
Tròng mắt Minh Vũ đằng sau mặt nạ Quỷ Sát không ngừng lấp lánh, hắn nhìn nét mặt bình tĩnh của Lục Ly một cái, có chút nghĩ không thông. Lục Ly còn có hậu thủ gì? Hắn dựa vào đâu để đối kháng cường giả Quân Hầu Cảnh?
- Được rồi!
Cuối cùng Minh Vũ thỏa hiệp, Lục Ly là chủ tử, hắn là bộc nhân. Lục Ly kiên trì muốn lưu lại, hắn cũng không tiện nói thêm cái gì. Đương nhiên nếu tình huống không đúng, hắn liền sẽ không nghe lời Lục Ly nữa, trực tiếp đánh ngất cường hành mang đi là được.
…
Tùy theo thời gian trôi qua, Thiên Đảo Hồ càng lúc càng loạn.
Thiên Ngục Thành mở ra truyền tống trận, rất nhiều người truyền tống vào, tất cả võ giả tộc nhân gia tộc tứ phẩm đều tới, gia tộc thế lực tam phẩm cũng tới không ít.
Truyền tống trận không ngừng nhấp nháy, từng nhóm từng nhóm người được truyền tống tới, sau đó an bài ra khỏi thành, đi tới trong sơn mạch phía sau Bạch Đế Sơn. Trong sơn mạch không có phòng ốc, nhiều người như vậy không có chỗ an trí, đành phải đào sơn động ở tạm.
Rất nhiều thế lực gia tộc Thiên Đảo Hồ chuẩn bị biến nơi này làm chiến trường sau cùng. Nếu Bạch Đế Sơn bị công phá, như vậy tất cả mọi người đều sẽ tuẫn táng cùng Bạch Đế Sơn.
Trọn cả Thiên Đảo Hồ đã bị bao vây, có trốn cũng không thoát. Dù sao đều là chết, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một trận.
Đầu hàng?
Rất nhiều gia tộc căn bản chưa từng nghĩ tới đầu hàng, bọn hắn biết ba đại Vương tộc hận Thiên Đảo Hồ đến cỡ nào, đầu hàng kết cục sau cùng sẽ càng thảm.
Đương nhiên cũng có gia tộc có ý định khác, bọn hắn muốn đợi nhân lúc đại chiến liền thừa loạn thoát đi. Đến lúc đó ánh mắt ba đại Vương tộc khẳng định đều khóa chặt Bạch Đế Sơn, những gia tộc nhỏ như bọn hắn không chừng có thể trốn được một mạng.
Thiên Phạt đấu giá trường trong Thiên Ngục Thành bị giám thị nghiêm mật, tuy không có chứng cứ tỏ rõ Đỗ Tranh tham dự chuyện này. Nhưng Yên phu nhân vẫn quyết định cẩn thận thì hơn, nếu đấu giá trường có bất kỳ dị động nào, một tên võ giả Bất Diệt Cảnh ẩn núp nơi đó sẽ lập tức chém giết toàn bộ võ giả trong đấy.
Thời gian dần trôi, tin tức thám báo truyền về lại càng lúc càng xấu.
Một vạn Hồn Đàm Cảnh tiến công Vũ Đế Thành đã bị chém giết gần hết, chỉ còn sót lại một ít tháo chạy như chó nhà có tang, bị người đuổi giết tứ xứ.
Đao Lãnh mất tích, năm tên võ giả Bất Diệt Cảnh hắn mang theo cũng mất tích trong Thiên Vũ Quốc. Thám báo không thăm dò được bất cứ tin tức nào về bọn hắn, bọn hắn cũng không đưa tin trở về. Không biết là đã tìm được nơi ẩn núp, hay đã bị cường giả Tử gia chém giết.
Đại quân tụ tập đến bên ngoài Thiên Đảo Hồ càng lúc càng nhiều, lúc này nhân số đã đạt đến mười mấy vạn, thấp nhất cũng là Thần Hải Cảnh. Đại quân này là tập hợp võ giả của các gia tộc lớn nhỏ trong ba nước, chuẩn bị tiến vào Thiên Đảo Hồ cướp bóc đốt giết một phen.
Vô số nữ tử Thiên Đảo Hồ sống trong thấp thỏm lo âu, ngày ngày lấy lệ rửa mặt, rất nhiều thiếu nữ thậm chí xung động đến mức tự sát. Nghĩ đến cảnh đại quân ba nước xông tới, mấy chục vạn võ giả như hổ như sói tiến vào tất cả các hòn đảo, các nàng sẽ bị cưỡng bức lăng nhục, ai nấy đều cảm thấy không bằng chết đi cho xong.
…
Ngày thứ mười!
Đại quân ba nước xuất động, từ bốn phương tám hướng tiến vào Thiên Đảo Hồ. Vô số thuyền gỗ, chiến thuyền, phi thuyền thiết giáp ùn ùn tiến vào Thiên Đảo Hồ. Hơn hai mươi vạn đại quân chia mười mấy cỗ, từ mấy phương hướng xông vào Thiên Đảo Hồ.
Bởi vì nhân số quá nhiều, ai cũng không biết lần này cụ thể tới bao nhiêu cường giả. Có bao nhiêu Mệnh Luân Cảnh Bất Diệt Cảnh, Quân Hầu Cảnh, tất cả đều hoàn toàn không biết.
Các hòn đảo nằm ở ngoại vi Thiên Đảo Hồ là đối tượng tao ương đầu tiên, tới nhiều người như vậy, căn bản không cách nào ước thúc quân kỷ. Hoặc cũng có thể là… thống soái ba nước không hề có ý định ước thúc.
Nháy mắt, vô số người bị giết hại, vô số nữ tử bị cưỡng gian, vô số tài phú bị cướp đoạt sạch sẽ, đại quân đi tới đâu, nơi đó không còn bóng dáng người sống.
- Báo
Bên trong Lạc Thần Thành tụ tập rất nhiều gia tộc thế lực, võ giả tộc nhân của các hòn đảo cấp hai cấp ba xung quanh đều tới Lạc Thần thành, chuẩn bị liều chết tử chiến một trận.
Lục Ly không ở trong thành, Bùi An biến thành thủ lĩnh. Đám đảo chủ các đảo Thất Sát Ác Ma Hắc Hồ Mãnh Hổ hiện tại cũng ngồi trong đại điện đại viện Hứa gia, lắng nghe thám báo truyền tin.
- Bẩm báo chư vị đại nhân!
Tên thám báo trầm giọng nói:
- Mặt tây bắc tới hơn một trăm chiếc thuyền lớn, trên phi thuyền thiết giáp đi đầu treo lên cờ hiệu Vũ gia, phỏng chừng nhiều nhất là ba canh giờ nữa phi thuyền thiết giáp liền có thể đến Lạc Thần đảo.
- Vũ gia?
Đám người Bùi An liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều chất đầy vẻ thảm đạm, không ngờ Vũ gia lại lựa chọn tấn công từ hướng này.
Chương 374 Giết sạch toàn bộ
Xem ra Vũ Hóa Thần định chuẩn bị huyết tẩy Lạc Thần đảo, diệt sát Lục Ly, rửa sạch nhục nhã khi trước.
Đại điện trầm mặc im ắng, ai nấy đều không biết nên làm thế nào mới phải. Đại quân Vũ gia đột kích, khoan nói Vũ Hóa Thần đích thân đến, dù chỉ đến một hai tên Bất Diệt Cảnh, ai có thể kháng cự được?
Lát sau, Bùi An mở miệng hỏi:
- Lục đảo chủ ở đâu?
Thám báo Bùi gia suy nghĩ một lát mới nói:
- Hẳn là còn đang ở Huyết Sát Đảo, toàn bộ người Huyết Sát Đảo đều đã quay về, Lục đảo chủ chắc ở bên đó.
- Hừ!
Đảo chủ Ác Ma Đảo hừ lạnh một tiếng nói:
- Tìm hắn cũng vô dụng, hắn cùng lắm chỉ có thể giết mấy tên Mệnh Luân Cảnh, nhưng lần này Vũ gia xuất động cả võ giả Bất Diệt Cảnh, chí ít cũng phải hai ba tên. Mọi người đừng hi vọng hắn, hắn không có ý định quản chúng ta.
- Không sai!
Một tên trưởng lão lạnh giọng tiếp lời:
- Hi vọng hắn? Còn không bằng hi vọng Hứa đảo chủ phục sinh. Hắn tính là cái thá gì, chẳng phải là dựa vào Thiên Đà Tử? Thật cho rằng hắn có thể đánh giết Mệnh Luân Cảnh? Một tên nhãi ranh mới vừa đột phá Hồn Đàm Cảnh, cấu kết được với tiểu thư Bạch gia mới thượng vị mà thôi, ta nhổ vào!
- Đúng vậy, hắn chỉ là một tên phế vật, bám váy đàn bà...
Mấy tên võ giả rõ ràng có ý thiên hướng Hứa gia lên tiếng nói, lúc này tất cả mọi người đều sắp phải chết, bọn hắn đã không cần cố kỵ quá nhiều.
Những người còn lại đều trầm mặc không nói, sau khi xảy ra chuyện Lục Ly chỉ gặp mặt bọn hắn một lần, để bọn hắn tự tìm lối thoát. Giờ nhắc tới Lục Ly đã chẳng có nghĩa lý gì, cũng không ai đi hi vọng vào hắn.
- Mọi người còn chờ gì nữa?
Đảo chủ Thất Sát Đảo rống lên:
- Lập tức bố trí thám báo thăm dò bốn phía, tìm kiếm cơ hội đồ sát một ít nhãi nhép, sau đó tự tìm cơ hội đào mạng thôi. Nghĩ nhiều như vậy cũng được mẹ gì? Cứ oanh oanh liệt liệt đại chiến một trận, chết thì chết, mười tám năm sau lại làm hảo hán.
- Đúng!
Rất nhiều người phụ họa, Bùi An gật đầu nói:
- Vậy mọi người đi về triệu tập nhân mã, sau đó đến bến tàu tập hợp. Ta lập tức bố trí thám báo dò xét tin tức, tìm kiếm cơ hội giết ra một con đường máu.
Chúng nhân đi ra, trở lại nơi tạm cư trước mắt, tụ tập thủ hạ hoặc tộc nhân kéo ra ngoài thành, lũ lượt hướng tới bến tàu tập hợp.
Bùi An cũng dẫn theo võ giả trong gia tộc tới bến tàu, bên ngoài bến tàu chi chít chiến thuyền, ít nhất cũng phải có một hai trăm chiếc.
Các thế lực lớn nhỏ trên Lạc Thần Đảo đều xuất chiến, chuẩn bị tìm kiếm cơ hội giết ra một con đường máu. Nếu có thể xông ra Thiên Đảo Hồ thì tốt nhất, bằng không giết được tên nào hay tên đó.
Còn về người già trẻ nhỏ của các gia tộc thế lực thì đều lưu lại trong Lạc Thần Thành. Bọn hắn không mang theo được, cùng theo đi ra, kết cục sẽ chỉ là chết sạch.
- Báo! Phi thuyền thiết giáp Vũ gia còn cách ngàn dặm, nửa canh giờ nữa sẽ đến bên này.
- Báo, từ hướng Lạc Nhật Đảo có ba mươi chiếc thuyền lớn tiến đến chỗ này, số lượng võ giả chừng một hai ngàn, đã thăm dò qua, trước mắt có bốn tên võ giả Mệnh Luân Cảnh.
- Báo, từ hướng Thất Sát Đảo tới bốn mươi chiếc thuyền lớn...
- Báo, phía Mãnh Hổ Đảo...
Thám báo đỉnh cấp của các thế lực đều được rải ra thăm dò địch tình, tìm kiếm cơ hội phá vây. Nhưng tin tức truyền về không cái nào tốt cả, bởi vì gần như khắp các hướng đều có đại quân. Mỗi hướng lại có mấy tên cường giả Mệnh Luân Cảnh dẫn đội, bọn hắn căn bản không cách nào phá vây, thậm chí sẽ không giết được quá nhiều người.
Tùy theo thời gian trôi qua, phi thuyền thiết giáp của Vũ gia càng lúc càng gần. Nếu chúng nhân còn không chọn lựa xong lộ tuyến, sợ rằng cuối cùng sẽ chạm mặt với người Vũ gia. Vũ gia chỉ cần tuỳ ý xuất động một tên võ giả Bất Diệt Cảnh, toàn bộ đảo chủ và tộc trưởng ở đây đều sẽ bị diệt sát trong nháy mắt.
- Mặc kệ, người Thất Sát Đảo nghe lệnh, lên thuyền, nhắm thẳng mặt đông mà giết.
Đảo chủ Thất Sát Đảo phẫn nộ hét lớn, chờ tiếp ở đây cũng không phải cách hay, không bằng thống khoái tử chiến cho rồi. Người Thất Sát Đảo khẽ động, các đảo chủ còn lại cũng ngồi không yên, dồn dập hạ lệnh cho thủ hạ hoặc tộc nhân lên thuyền, chuẩn bị chọn một hướng nào đó đánh tới.
- Giết đi, giết đi!
Bùi An khẽ thở dài, vung tay để người Bùi gia cũng xuất động. Bây giờ căn bản không có cơ hội phù hợp để phá vây, từ bất cứ hướng nào cũng không đột phá ra được, đã vậy chỉ còn nước huyết chiến đến cùng, có thể giết một tên là một tên, trốn được người nào hay người đó.
- Báo!!!
Đúng lúc này, một tên thám báo tay nắm thương ưng chạy vội mà đến, hét lớn nói:
- Phía Thất Sát Đảo xuất hiện một cường giả bí ẩn, một mình tru diệt ba tên Mệnh Luân Cảnh, lúc này phỏng chừng toàn bộ kẻ địch đánh tới đều đã bị giết sạch.
- Hả?
Bùi An và chúng nhân ngơ ngác nhìn nhau, thần sắc tràn đầy không dám tin tưởng. Bùi An thoáng trầm tư, trong mắt lóe lên tinh mang, hỏi:
- Người kia có phải mang theo mặt nạ Quỷ Sát?
Tròng mắt rất nhiều người cũng khẽ sáng lên, bên cạnh Lục Ly có một cường giả bí ẩn, mặc dù mọi người không biết cảnh giới, nhưng cảm giác hẳn phải rất mạnh, ít nhất cũng là Mệnh Luân Cảnh.
- Không phải!
Hồi đáp của thám báo lại khiến chúng nhân mơ hồ, lại nghe thám báo nói tiếp:
- Trong tin truyền về không hề nói mang mặt nạ, chỉ nói tốc độ người kia như quỷ mị, căn bản thấy không rõ. Hắn sử dụng hai thanh móc câu màu đen, nét mặt mơ hồ, ba tên Mệnh Luân Cảnh đều bị hắn miểu sát chỉ trong một chiêu, là dùng móc câu chọc chết.
- Hả?
Tất cả mọi người đều chấn kinh, có thể nhẹ nhàng miểu sát Mệnh Luân Cảnh như thế, vậy chỉ có thể là Bất Diệt Cảnh. Nhưng chưa nghe thấy Thiên Đảo Hồ có võ giả Bất Diệt Cảnh nào sử dụng móc câu làm binh khí cả.
- Quay về rồi tính!
Bùi An từ trên chiến thuyền bay vọt xuống, nói với thám báo:
- Để các huynh đệ tiếp tục thăm dò, có tin tức lập tức báo về.
Chương 375 Được cứu rồi
Mọi người dồn dập lên bờ, trong mắt đều thoáng hiện hi vọng, chẳng lẽ còn có thể xuất hiện kỳ tích? Nếu toàn bộ cường giả Vũ gia phía này đều bị giết, như vậy bọn hắn liền có hi vọng thoát đi.
Chúng nhân tiếp tục căng thẳng chờ đợi, một canh giờ sau, lại một con thương ương to lớn bay tới. Thống lĩnh thám báo Bùi gia gỡ xuống thư tin, liếc nhìn một cái, cuồng hỉ nói:
- Bên phía Lạc Nhật Đảo đưa tin, địch nhân đánh tới bên kia đã bị giết sạch. Là một cường giả bí ẩn mang theo móc câu, nét mặt mơ hồ, thực lực bảo thủ nhất cũng là Bất Diệt Cảnh.
- Tốc độ nhanh thật!
Đám người Bùi An rất là kinh ngạc, Thất Sát Đảo cách Lạc Nhật Đảo đâu có gần. Người này vừa mới đại khai sát giới ở Thất Sát Đảo xong, giờ lại lập tức tiến đến Lạc Nhật Đảo đồ sát...
- Được cứu rồi, không chừng chúng ta đều được cứu.
Bùi An kích động đến độ râu ria rung hết cả lên, các đảo chủ tộc trưởng còn lại cũng đều đứng ngồi không yên. Giờ phải xem cường giả bí ẩn kia liệu có thể đánh giết hoặc đánh lui cường giả Vũ gia hay không.
Nghĩ tới đây, Bùi An lập tức hỏi:
- Phi thuyền thiết giáp Vũ gia đến đâu rồi?
Trinh sát suy nghĩ một lát mới trả lời:
- Theo tính toán, rất có thể đã sắp đến Huyết Sát Đảo.
- Huyết Sát Đảo?
Chúng nhân liếc nhau, khóe miệng lộ ra vẻ giễu cợt, Lục Ly tưởng là trốn ở Huyết Sát Đảo liền sẽ an toàn? Không ngờ giờ lại chết sớm hơn cả bọn hắn.
Trong Huyết Sát Đảo cũng không ngừng có thám báo ra vào truyền tin, chẳng qua thám báo Liễu gia phái ra chỉ thăm dò quanh trăm dặm phụ cận, bọn họ không có quá nhiều nhân thủ.
Ầm!
Lúc này, ngọc phù trong tay Liễu Di đột nhiên nổ tung, trong mắt nàng chớp qua một tia hàn quang, nói:
- Liễu Thập Cửu chết rồi, địch nhân đến, nhanh đi truyền báo đảo chủ.
Một đám thám báo chạy vội ra ngoài, mới đi chưa được bao lâu, bên ngoài lại vang lên một tiếng nói vang dội:
- Không cần truyền báo, ta đến rồi!
Đám người Liễu Di lập tức đứng dậy hướng về phía cửa chính nghênh đón, nhìn thấy Lục Ly dẫn theo hai người sải bước tiến vào, một người trong đó các nàng rất quen thuộc, chính là Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát. Người kia lại vô cùng thần bí, bởi vì người này nét mặt mơ hồ, căn bản không thấy rõ được bộ dạng.
- Hả..
Đám người Cửu trưởng lão âm thầm cảm ứng khí tức người thần bí này một cái, nhưng căn bản cảm giác không ra. Hơn nữa chúng nhân còn có một loại cảm giác rất kỳ diệu, rằng người này rất mạnh, tựa hồ mạnh hơn cả Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát kia rất nhiều.
- Rốt cục đi ra.
Khóe miệng Thiên Đà Tử hiện lên ý cười, dùng thanh âm chỉ chính mình mới có thể nghe được lẩm bẩm nói.
Lục Ly nghiêm trang ngồi lên chủ vị, ánh mắt nhìn về phía người thần bí nói:
- Ngươi đi đi, bắt người dẫn đội Vũ gia về đây, còn lại giết sạch.
Người thần bí không nói gì, thân hình lóe lên, nháy mắt liền tan biến, tựa như bốc hơi ngay tại chỗ, tốc độ nhanh đến dọa người.
Trong mắt Minh Vũ lóe lên tinh mang, ngước mắt nhìn về phía Lục Ly, hắn đột nhiên phát hiện mình có chút xem không hiểu tên thiếu chủ này
Phát giác được ánh mắt Minh Vũ, Lục Ly quay đầu thấp giọng nói:
- Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, chẳng qua tạm thời không thể nói cho ngươi. Ta chỉ có thể nói, dù là Vũ Hóa Thần tới, hắn cũng có thể nhẹ nhàng xử lý.
Trên trời mây trôi trắng xóa, phía dưới nước hồ trong veo, cá tôm vui sướng du tẩu. Gió mát nhè nhẹ, lá liễu phất phơ, hồ vực phụ cận Huyết Sát Đảo an tĩnh mà nên thơ.
Xuy xuy
Nhưng an tĩnh rất nhanh liền bị đánh vỡ, nơi xa một chiếc phi thuyền thiết giáp cực lớn xé nứt không gian, bay vụt mà tới. Trên phi thuyền thiết giáp đứng thẳng mấy trăm võ giả thân khoác giáp đen, tay cầm binh khí, sát khí ngút trời, bỗng chốc phá hoại hoàn toàn bầu không khí tĩnh lặng quanh đây.
Đứng trên mỏm phi thuyền thiết giáp là một lão giả nhỏ gầy, mắt ti hí như chuột, trên cằm còn mọc chòm râu dê. Lúc này mắt hắn híp lại, nhìn càng nhỏ thêm mấy phần, hắn đưa mắt nhìn chằm chằm một đảo nhỏ phía xa, trên mặt chất đầy ý cười.
Người xung quanh nhìn thấy ý cười trên mặt hắn, bất giác lại có chút không rét mà run. Ở Vũ gia, thứ khủng bố nhất chính là Vũ Hóa Thần trừng mắt, ngoài ra phải kể đến ý cười của Vũ Luân, túi khôn Vũ gia trước mắt này.
Trước mặt chính là Huyết Sát đảo, thám báo Vũ gia đã thăm dò rõ ràng, hiện tại Lục Ly và người Liễu gia đều đang ở trên đảo.
Dù không biết vì sao Lục Ly lại không trốn, vì sao lại đợi ở Huyết Sát Đảo chờ chết, nhưng Vũ Luân biết Lục Ly và người Liễu gia đã sắp phải chết. Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ chết rồi, không còn ai có thể ngăn cản hắn giết Lục Ly, san bằng Huyết Sát Đảo.
Lục Ly!
Đây là sỉ nhục cả đời của Vũ Luân, là thủ phạm khiến Vũ gia mất hết thể diện, không ngẩng đầu lên được. Hôm nay, hắn phải đại biểu chính mình và Vũ gia rửa sạch sỉ nhục này, để Vũ gia ngẩng đầu, lần nữa ngạo nghễ đứng trên Bắc Mạc.
- Lát nữa phải khiến Lục Ly chết thế nào đây nhỉ?
Trong đầu Vũ Luân nghĩ tới mấy trăm kiểu chết khác nhau, ý cười nơi khóe miệng càng thêm phần rạng rỡ.
- Hưu!
Bên trái truyền đến tiếng xé gió, cắt ngang dòng suy tư của Vũ Luân. Một tên võ giả từ trong nước biển phá không mà ra, bay vụt lên phi thuyền thiết giáp, hắn quỳ một chân xuống ngước nhìn Vũ Luân nói:
- Luân gia, xảy ra chuyện, người phía Thất Sát Đảo đều bị giết sạch.
- Cái gì?
Đám cường giả Vũ gia đều biến sắc, mặc dù hướng đó không phải người Vũ gia, nhưng bên kia cũng có mấy tên Mệnh Luân Cảnh dẫn đội. Ai có thể chém giết bọn hắn? Chẳng lẽ Lục Ly và Thiên Đà Tử đã qua bên kia?
Hưu
Ngay khi chúng nhân còn chưa kịp tiêu hóa tin tức kinh động này, từ phía bên phải lại một tên thám báo chạy vội mà đến, vừa lên phi thuyền thiết giáp lập tức bẩm báo nói:
- Luân gia, người hướng Lạc Nhật Đảo bị diệt sạch!
Ý cười trên mặt Vũ Luân cứng lại, hắn và hai tên cường giả Bất Diệt Cảnh Vũ gia liếc nhau một cái, trong mắt ai nấy đều lộ ra một tia ngưng trọng, chẳng lẽ phía Lạc Thần Đảo cũng có cường giả Bất Diệt Cảnh mai phục?
Chỉ cần tiêu tốn lượng Huyền Tinh nhất định, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng bí mật đưa đi con em tinh anh trong gia tộc.
Nhưng những gia tộc chạy trốn lại không có được may mắn như thế.
Hiện tại bên ngoài Thiên Đảo Hồ toàn là thám báo, rất nhiều vị trí then khớp đều có quân đội trú đóng, có ba gia tộc tam phẩm chạy trốn, kết quả đều bị giết sạch.
Đến xế chiều ngày thứ hai, tin tức triệt để được đến chứng thực... ba đại Vương tộc hạ lệnh, vô số quân đội đã tụ tập bên ngoài Thiên Đảo Hồ, toàn bộ Thiên Đảo Hồ đều bị vây kín, nếu chạy tuyệt đối chỉ có con đường chết.
Đồng thời ba đại Vương tộc cũng ra thông cáo, Thiên Ngục lão nhân đã bị diệt, mười ngày sau liên quân ba nước sẽ chinh phạt Thiên Đảo Hồ, ai không đầu hàng tất giết không tha.
Không có đường lui!
Sau phút chốc khủng hoảng ngắn ngủi, người Thiên Đảo Hồ đều đoàn kết lại. Nếu đã trốn không thoát, vậy liền tử chiến đến cùng, có thể kéo được tên nào bồi táng hay tên đó.
Toàn bộ trưởng lão các gia tộc tứ phẩm đi tới Bạch Đế sơn, chuẩn bị lần nữa diện kiến Yên phu nhân, thương nghị kế hoạch đối địch.
Đại trận bảo hộ Bạch Đế Sơn rốt cục mở ra, Yên phu nhân để những trưởng lão gia tộc tứ phẩm kia lên núi.
Từ lúc nhận được tin tức đến hiện tại, Yên phu nhân chưa có quá một canh giờ để nghỉ ngơi, nét mặt vốn kiều mị như hoa kia giờ đây chất đầy mỏi mệt. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đứng bên cạnh nàng cũng thần sắc ảm đạm, tựa như mất đi hồn phách.
Thời gian hai ngày, Yên phu nhân đã thực hiện hoàn mỹ kế hoạch Tiềm Long, thậm chí bên ngoài đều không nghe được nửa điểm phong thanh.
Rất nhiều đệ tử tinh anh và vô số tài phú được đưa vào tiểu thế giới, những người còn lại đều không nguyện ý đi, chuẩn bị cùng tồn vong với Bạch Đế Sơn.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương liền là hai người trong đó.
Yên phu nhân thuyết phục rất nhiều lần, thiếu chút sai người cường hành trói hai nàng lại đưa vào tiểu thế giới. Cuối cùng nhìn thấy ánh mắt quyết tuyệt kia của Bạch Thu Tuyết, Yên phu nhân không dám làm loạn. Nàng biết nếu mình không đi, hai tỷ muội chắc chắn sẽ không đi. Nàng đành phải chờ đợi đến thời khắc cuối cùng, lúc thủ không được nữa mới dẫn theo hai nàng thoát đi.
- Lão tổ tông nhà ta chết rồi, Hỉ bá chết rồi, Lãnh ca cũng không biết có thể trở về hay không. Dù có trở về được cũng không mấy ý nghĩa!
Yên phu nhân quét mắt nhìn đám trưởng lão gia tộc tứ phẩm, không chút nào che giấu, thẳng thắn nói:
- Theo như tin Lãnh ca truyền về và phỏng đoán của chúng ta, chuyện Quỷ Cốc lần này, Quân Hầu Cảnh của ba đại Vương tộc và mấy gia tộc ngũ phẩm đều xuất động. Tổng cộng chín tên Quân Hầu Cảnh, ngoài ra còn có một cường giả bí ẩn, không có gì bất ngờ thì đó hẳn là Đỗ Tranh, mười tên Quân Hầu Cảnh tổ chức mai phục lão tổ tông và Hỉ bá trong Quỷ Cốc.
- Lão tổ tông một mình độc đấu bảy tên Quân Hầu Cảnh, còn chém giết tộc trưởng Dạ gia Thiên Lương Quốc, phế đi bản mệnh châu của một tên Quân Hầu Cảnh Thiên Hàn Quốc khác, đồng thời đánh trọng thương hai người, cuối cùng mới bị giết chết. Hỉ bá thì kéo theo một tên Quân Hầu Cảnh Tử gia đồng quy vu tận, Lãnh thúc chém giết sáu tên võ giả Bất Diệt Cảnh, đứt mất một cánh tay, may mắn trốn thoát được, chính là hắn phát tin cảnh báo cho chúng ta.
Tê tê...
Nguyên một đám trưởng lão hít sâu mấy hơi khí lạnh, mấy câu ngắn ngủi của Yên phu nhân, lại khiến trong đầu mọi người hiện lên một bức cảnh tượng thảm liệt, chúng nhân tựa như đều tận mắt thấy được trận đại chiến kinh thiên trong Quỷ Cốc.
Tộc trưởng Dạ gia Thiên Lương Quốc bị giết? Phế đi bản mệnh châu của một tên Quân Hầu Cảnh? Bạch Hỉ cũng kéo theo một tên Quân Hầu Cảnh khác đồng quy vu tận?
Trong tình huống bị mười tên Quân Hầu Cảnh phục kích, Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ vẫn có thể lấy được chiến quả huy hoàng như vậy, thực sự quá mức hãi người, dù chết cũng vinh.
Tộc trưởng Dạ gia là quốc chủ Thiên Lương Quốc, cũng chính là tổ phụ của Dạ Vũ Hàm, đó là cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, một trong ba đại bá chủ Bắc Mạc, thế mà không ngờ lại bị Thiên Ngục lão nhân chém giết. Phỏng chừng lúc này toàn bộ Thiên Lương Quốc đều đã loạn, Dạ gia không còn vị cường giả tuyệt đỉnh này, còn có thể giữ được vị thế Vương tộc nữa ư?
Đương nhiên...
Đó là chuyện riêng của Thiên Lương Quốc, đám trưởng lão rất nhanh liền vứt nó sang một bên. Hiện tại Thiên Đảo Hồ đã không còn Quân Hầu Cảnh, mà dù Bạch Hỉ không chết, thật ra ý nghĩa cũng không lớn.
Ba nước chỉ cần tùy tiện phái tới hai tên Quân Hầu Cảnh liền có thể quét ngang Thiên Đảo Hồ, bởi thế lần này không có gì phải huyền niệm. Chỉ xem có thể kiên trì được bao lâu, có thể kéo theo bao nhiêu người liên quân ba quốc bồi táng cùng mà thôi.
Yên phu nhân dừng một lát mới nói tiếp:
- Các gia tộc bọn ngươi chuẩn bị một cái, mỗi gia tộc chọn ra một trăm đệ tử tinh anh, ta sẽ giúp các ngươi bí mật đưa đi, còn lại liền bồi ta tử thủ Bạch Đế Sơn.
Ánh mắt đám tộc trưởng khẽ sáng lên, Bạch gia xưng bá Thiên Đảo Hồ hơn hai nghìn năm, khẳng định sớm đã lưu sẵn đường lui. Mặc dù chỉ có thể mang đi một trăm đệ tử, nhưng vậy cũng tránh được không đến nỗi bị diệt tộc.
Các vị tộc trưởng và trưởng lão lập tức dồn dập đi ra đưa tin, an bài sự tình, tiếp sau lại cùng Yên phu nhân thương nghị đến tận nửa đêm rồi mới vội vàng rời đi.
...
Cũng đêm đó, Lục Ly khởi hành đi Địa Long Đảo.
Tiêu tốn hai ngày, Liễu gia đã bí mật chuyển dời toàn bộ tộc nhân đệ tử tới Địa Long Đảo. Trời sáng Minh Vũ liền sẽ trở về, Lục Ly tự nhiên phải có hành động.
Hắn không để người Liễu gia lập tức đi xuống núi lửa, mà là mang theo Thiên Đà Tử đi xuống. Hắn để Thiên Đà Tử ở bên ngoài canh giữ, sau đó một mình truyền tống vào trong tiểu thế giới.
- Tham kiến Thánh Chủ!
Cấm chế truyền tống bên này có hai người thủ hộ, đều là võ giả Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong, Lục Ly khẽ gật đầu hỏi:
- Dạ tộc trưởng xuất quan chưa?
- Rồi!
Hai tên tộc nhân Thanh Loan Tộc trùng trùng gật đầu, một người kích động nói:
- Lần này còn phải đa tạ Thánh Chủ, tộc trưởng rốt cục đã đột phá Quân Hầu cảnh!
Chương 372 Không có một trong
- Tốt!
Trên mặt Lục Ly hiện lên ý cười, tâm tình vui vẻ phần nào, sau đó lại hỏi tiếp:
- Những người còn lại thì sao?
- Vẫn chưa!
Người kia lắc đầu, bổ sung nói:
- Chẳng qua hẳn cũng sắp rồi, nhiều nhất là mười ngày nửa tháng nữa.
- Ngươi truyền tin để Dạ tộc trưởng tới một chuyến, ta tìm hắn có việc.
Lục Ly dứt khoát không đi bộ lạc, đi đi về về chỉ lãng phí thời gian, cứ để Dạ Tra tới là được, dù sao tốc độ hắn cũng nhanh.
Trong tay người kia lập tức hiện ra một tấm ngọc phù, hắn bóp nát rồi nói:
- Thánh Chủ ngồi đây nghỉ ngơi, lát nữa tộc trưởng sẽ tới.
Lục Ly đi tới trên bụi cỏ ngồi xếp bằng nghỉ ngơi, vẻn vẹn một nén hương sau, nơi xa vang lên tiếng xé gió nhỏ nhẹ. Tiếp đó một đạo u hồn bay tới, ngưng kết ở trước mặt Lục Ly, không phải Dạ Tra thì còn là ai?
- Thánh Chủ!
Dạ Tra hưng phấn khom người kính lễ, tâm tình Lục Ly cũng rất phấn khởi, gật đầu nói:
- Chúc mừng Dạ tộc trưởng đột phá Quân Hầu Cảnh!
Trên mặt Dạ Tra chớp qua một tia cảm kích, lần nữa bái hạ nói:
- Đều nhờ Thánh Chủ ban cho, Dạ Tra cảm ân trong lòng.
- Được rồi, chúng ta cũng đừng khách sáo, bên ngoài xảy ra chút chuyện, ta phải nói qua với ngươi một tiếng.
Lục Ly nghiêm mặt nói, thần sắc Dạ Tra lập tức trở nên trịnh trọng, vung tay để hai tên tộc nhân lui ra, sau đó mới hỏi:
- Thánh Chủ, đã xảy ra chuyện gì, ngài cứ nói.
- Sáng mai ta liền phải rời khỏi Thiên Đảo Hồ, đi Trung Châu?
Lục Ly kể lại một lần toàn bộ sự tình phát sinh trong thời gian gần đây, ngay cả chuyện Minh Vũ đều không giấu giếm, cả quan hệ giữa Minh Vũ với cha hắn đều nói.
Cuối cùng hắn mới hỏi:
- Ta an trí người Liễu gia ở chỗ ngươi thì không vấn đề gì chứ? Có liên lụy đến các ngươi không?
- Liên lụy?
Dạ Tra ngạo nghễ cười nói:
- Thánh Chủ ngươi cũng quá coi thường Thanh Loan Tộc chúng ta, chúng ta chính là chủng tộc có được tốc độ nhanh nhất Trung Châu, không có một trong. Hơn phân nửa đệ tử trực hệ Thanh Loan Tộc đều có thể thức tỉnh huyết mạch, ngươi có biết là mấy phẩm?
- Ách?
Lục Ly thoáng kinh ngạc hỏi:
- Mấy phẩm?
Dạ Tra khẽ cười một tiếng nói:
- Bát phẩm! Huyết mạch bát phẩm. Chúng ta sau khi sử dụng huyết mạch thần kỹ có thể đề thăng tốc độ lên gấp mười. Nói cách khác, hiện tại với tốc độ của ta, dù là Nhân Hoàng sơ kỳ đều không bằng được. Ngươi cảm thấy chỉ với mấy tên Quân Hầu Cảnh Bắc Mạc liền có thể giết được ta?
- Cái này...
Nét mặt Lục Ly không giấu được vẻ kích động, hắn biết Thanh Loan Tộc rất mạnh, lại không nghĩ rằng sẽ mạnh đến như vậy. Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Dạ tộc trưởng, mặc dù tốc độ là một phần của chiến lực, nhưng... đến cấp bậc như các ngươi phải dựa vào áo nghĩa đúng không? Ngươi có nắm chắc đối chiến được với cường giả Quân Hầu Cảnh đỉnh phong?
- Ha ha ha!
Dạ Tra ngửa mặt lên trời cười ha hả, trên thân tràn ra một cỗ khí tức khủng bố, hắn giễu cợt nói:
- Chỉ với mấy tên phế vật ở Bắc Mạc này, Dạ Tra ta còn chưa để vào trong mắt. Áo nghĩa? Ngươi tưởng Thanh Loan Tộc chúng ta không tu luyện áo nghĩa? Nói thực cho Thánh Chủ biết, từ hơn một trăm năm trước ta liền đã cảm ngộ áo nghĩa. Bằng vào áo nghĩa và huyết mạch bát phẩm, một trăm năm trước ta đã có lòng tin quét ngang Quân Hầu Cảnh phổ thông chưa cảm ngộ áo nghĩa.
- Bởi thế...
Dạ Tra lần nữa cười ngạo nghễ nói:
- Thánh Chủ hoàn toàn không cần lo lắng, nếu Thánh Chủ không muốn chạy trốn. Có ta ở đây, đừng hòng ai công được vào Lạc Thần Thành!
- Làm sao còn chưa đi ra?
Lục Ly đã tiến vào hai ba canh giờ, phỏng chừng bên ngoài trời đều đã sáng, lại vẫn chưa thấy đi ra. Thiên Đà Tử không khỏi đau đầu, Minh Vũ có thể trở về bất cứ lúc nào. Nếu không tìm thấy Lục Ly ở Lạc Thần Thành, nói không chừng sẽ đến Huyết Sát Đảo, khi đó liền sẽ xuống núi lửa tìm kiếm.
Thời gian dần trôi đi, một canh giờ sau, trong hồ dưới lòng đất rốt cục cuộn lên sóng cả. Lục Ly tung người bay ra từ trong hồ, tiến vào thông đạo.
- Thế nào, chủ nhân!
Thiên Đà Tử lập tức hỏi dò, Lục Ly khua tay nói:
- Đi lên trước rồi nói.
Hai người phóng ra núi lửa, vừa lên núi lửa Lục Ly liền đi đến bên ngoài hành cung, liếc nhìn mấy ngàn tộc nhân Liễu gia đứng chi chít, cất tiếng nói:
- Được rồi, giờ mọi người quay về Huyết Sát Đảo. Chờ đợi trong Huyết Sát Bảo, hết thảy bên ngoài đã có ta.
- Về Huyết Sát Đảo?
Đám người Liễu Di không khỏi có chút mơ hồ, đã rời Huyết Sát Đảo, vì sao còn phải quay về? Mới đầu các nàng trước là đi Huyết Sát đảo, sau lại len lén tiến vào Địa Long đảo, giờ lại gọi đi về? Phải biết trong này có không ít người già trẻ em a....
- Đi, đi!
Liễu Di ngược lại là chưa từng hoài nghi quyết định của Lục Ly, lập tức bố trí để người Liễu gia quay về Huyết Sát Đảo. Cũng may nơi này cách Huyết Sát Đảo không xa, cùng lắm chỉ cần tiêu tốn một hai canh giờ là có thể an bài xong.
- Chủ nhân, ngươi đây là?
Thiên Đà Tử nghi hoặc không hiểu, rốt cuộc Lục Ly muốn làm gì? Vì sao không bố trí để người Liễu gia tiến vào tiểu thế giới?
- Đừng hỏi nhiều làm gì, ngươi cũng đi Huyết Sát Bảo. Cầm theo ngọc phù này, gặp bất kỳ tình huống mà ngươi ứng phó không được thì lập tức bóp nát ngọc phù.
Lục Ly đưa qua một chiếc ngọc phù cảnh báo, thấy Thiên Đà Tử còn muốn hỏi, hắn khoát tay nói:
- Ngươi cứ đi là được, tin tưởng ta. Trừ phi ta chết, bằng không các ngươi ở bên kia tuyệt đối không xảy ra chuyện. Mặt khác để Cửu trưởng lão phái người đi Lạc Thần Thành, Minh Vũ trở về bảo hắn tới đây gặp ta.
- Được rồi!
Thiên Đà Tử như có điều suy tư liếc nhìn về phía núi lửa một cái, sau đó lẳng lặng tiềm về Huyết Sát Đảo, Lục Ly thì lại một mình tiến vào trong hành cung Địa Long Đảo.
Lục Ly đổi ý!
Sau mấy canh giờ hàn huyên với Dạ Tra, hắn quyết định không đưa người Liễu gia vào trong tiểu thế giới nữa. Một là không muốn lộ bí mật tiểu thế giới, hai là trong đám người Liễu gia có rất nhiều người già trẻ em, đi xuống hồ dưới lòng đất rất phiền phức, vạn nhất người già trẻ nhỏ chết chìm thì biết làm sao?
Chương 373 Rửa sạch nhục nhã
Còn về làm sao bảo đảm an toàn? Lục Ly không cần lo lắng. Dạ Tra đã khẳng định chắc nịch, bằng vào một mình hắn cũng đã có thể bảo đảm an toàn, Lục Ly lựa chọn tin tưởng Dạ Tra.
Hưu!
Minh Vũ tới rất nhanh, chỉ ba canh giờ sau liền thấy hắn đi tới hành cung. Nhìn thấy Lục Ly một mình tu luyện trong hành cung, Minh Vũ không giấu được nghi hoặc, hỏi:
- Thiếu chủ, ngươi an bài thế này là...
Trước lúc tới Minh Vũ đã dò hỏi rõ ràng, hắn biết Lục Ly định an trí cho Liễu gia, lại không hiểu Lục Ly làm vậy là có ý gì?
Lục Ly mở mắt nói:
- Ta định tạm thời không đi, dù sao nếu tình huống không đúng, ngươi tùy thời đều có thể mang ta rời đi, đúng không nào?
- Sai rồi!
Minh Vũ rất khẳng định nói:
- Thiếu chủ, ta cũng không hoàn toàn nắm chắc. Nếu là Vũ Hóa Thần tới, ta có thể mang ngươi toàn thân trở ra. Nhưng nếu là quốc chủ Thiên Vũ Quốc và quốc chủ Thiên Hàn Quốc tới, chính ta phỏng chừng đều rất khó đào tẩu. Nếu là Đỗ Tranh tới, chỉ với một chiêu ta liền sẽ bị miểu sát.
Sắc mặt Lục Ly thoáng trở nên ngưng trọng, trầm tư thoáng chốc rồi nói:
- Yên tâm đi, ta còn có hậu thủ. Nếu tình huống không đúng, ngươi có thể rời đi trước!
- Cái này...
Tròng mắt Minh Vũ đằng sau mặt nạ Quỷ Sát không ngừng lấp lánh, hắn nhìn nét mặt bình tĩnh của Lục Ly một cái, có chút nghĩ không thông. Lục Ly còn có hậu thủ gì? Hắn dựa vào đâu để đối kháng cường giả Quân Hầu Cảnh?
- Được rồi!
Cuối cùng Minh Vũ thỏa hiệp, Lục Ly là chủ tử, hắn là bộc nhân. Lục Ly kiên trì muốn lưu lại, hắn cũng không tiện nói thêm cái gì. Đương nhiên nếu tình huống không đúng, hắn liền sẽ không nghe lời Lục Ly nữa, trực tiếp đánh ngất cường hành mang đi là được.
…
Tùy theo thời gian trôi qua, Thiên Đảo Hồ càng lúc càng loạn.
Thiên Ngục Thành mở ra truyền tống trận, rất nhiều người truyền tống vào, tất cả võ giả tộc nhân gia tộc tứ phẩm đều tới, gia tộc thế lực tam phẩm cũng tới không ít.
Truyền tống trận không ngừng nhấp nháy, từng nhóm từng nhóm người được truyền tống tới, sau đó an bài ra khỏi thành, đi tới trong sơn mạch phía sau Bạch Đế Sơn. Trong sơn mạch không có phòng ốc, nhiều người như vậy không có chỗ an trí, đành phải đào sơn động ở tạm.
Rất nhiều thế lực gia tộc Thiên Đảo Hồ chuẩn bị biến nơi này làm chiến trường sau cùng. Nếu Bạch Đế Sơn bị công phá, như vậy tất cả mọi người đều sẽ tuẫn táng cùng Bạch Đế Sơn.
Trọn cả Thiên Đảo Hồ đã bị bao vây, có trốn cũng không thoát. Dù sao đều là chết, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một trận.
Đầu hàng?
Rất nhiều gia tộc căn bản chưa từng nghĩ tới đầu hàng, bọn hắn biết ba đại Vương tộc hận Thiên Đảo Hồ đến cỡ nào, đầu hàng kết cục sau cùng sẽ càng thảm.
Đương nhiên cũng có gia tộc có ý định khác, bọn hắn muốn đợi nhân lúc đại chiến liền thừa loạn thoát đi. Đến lúc đó ánh mắt ba đại Vương tộc khẳng định đều khóa chặt Bạch Đế Sơn, những gia tộc nhỏ như bọn hắn không chừng có thể trốn được một mạng.
Thiên Phạt đấu giá trường trong Thiên Ngục Thành bị giám thị nghiêm mật, tuy không có chứng cứ tỏ rõ Đỗ Tranh tham dự chuyện này. Nhưng Yên phu nhân vẫn quyết định cẩn thận thì hơn, nếu đấu giá trường có bất kỳ dị động nào, một tên võ giả Bất Diệt Cảnh ẩn núp nơi đó sẽ lập tức chém giết toàn bộ võ giả trong đấy.
Thời gian dần trôi, tin tức thám báo truyền về lại càng lúc càng xấu.
Một vạn Hồn Đàm Cảnh tiến công Vũ Đế Thành đã bị chém giết gần hết, chỉ còn sót lại một ít tháo chạy như chó nhà có tang, bị người đuổi giết tứ xứ.
Đao Lãnh mất tích, năm tên võ giả Bất Diệt Cảnh hắn mang theo cũng mất tích trong Thiên Vũ Quốc. Thám báo không thăm dò được bất cứ tin tức nào về bọn hắn, bọn hắn cũng không đưa tin trở về. Không biết là đã tìm được nơi ẩn núp, hay đã bị cường giả Tử gia chém giết.
Đại quân tụ tập đến bên ngoài Thiên Đảo Hồ càng lúc càng nhiều, lúc này nhân số đã đạt đến mười mấy vạn, thấp nhất cũng là Thần Hải Cảnh. Đại quân này là tập hợp võ giả của các gia tộc lớn nhỏ trong ba nước, chuẩn bị tiến vào Thiên Đảo Hồ cướp bóc đốt giết một phen.
Vô số nữ tử Thiên Đảo Hồ sống trong thấp thỏm lo âu, ngày ngày lấy lệ rửa mặt, rất nhiều thiếu nữ thậm chí xung động đến mức tự sát. Nghĩ đến cảnh đại quân ba nước xông tới, mấy chục vạn võ giả như hổ như sói tiến vào tất cả các hòn đảo, các nàng sẽ bị cưỡng bức lăng nhục, ai nấy đều cảm thấy không bằng chết đi cho xong.
…
Ngày thứ mười!
Đại quân ba nước xuất động, từ bốn phương tám hướng tiến vào Thiên Đảo Hồ. Vô số thuyền gỗ, chiến thuyền, phi thuyền thiết giáp ùn ùn tiến vào Thiên Đảo Hồ. Hơn hai mươi vạn đại quân chia mười mấy cỗ, từ mấy phương hướng xông vào Thiên Đảo Hồ.
Bởi vì nhân số quá nhiều, ai cũng không biết lần này cụ thể tới bao nhiêu cường giả. Có bao nhiêu Mệnh Luân Cảnh Bất Diệt Cảnh, Quân Hầu Cảnh, tất cả đều hoàn toàn không biết.
Các hòn đảo nằm ở ngoại vi Thiên Đảo Hồ là đối tượng tao ương đầu tiên, tới nhiều người như vậy, căn bản không cách nào ước thúc quân kỷ. Hoặc cũng có thể là… thống soái ba nước không hề có ý định ước thúc.
Nháy mắt, vô số người bị giết hại, vô số nữ tử bị cưỡng gian, vô số tài phú bị cướp đoạt sạch sẽ, đại quân đi tới đâu, nơi đó không còn bóng dáng người sống.
- Báo
Bên trong Lạc Thần Thành tụ tập rất nhiều gia tộc thế lực, võ giả tộc nhân của các hòn đảo cấp hai cấp ba xung quanh đều tới Lạc Thần thành, chuẩn bị liều chết tử chiến một trận.
Lục Ly không ở trong thành, Bùi An biến thành thủ lĩnh. Đám đảo chủ các đảo Thất Sát Ác Ma Hắc Hồ Mãnh Hổ hiện tại cũng ngồi trong đại điện đại viện Hứa gia, lắng nghe thám báo truyền tin.
- Bẩm báo chư vị đại nhân!
Tên thám báo trầm giọng nói:
- Mặt tây bắc tới hơn một trăm chiếc thuyền lớn, trên phi thuyền thiết giáp đi đầu treo lên cờ hiệu Vũ gia, phỏng chừng nhiều nhất là ba canh giờ nữa phi thuyền thiết giáp liền có thể đến Lạc Thần đảo.
- Vũ gia?
Đám người Bùi An liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều chất đầy vẻ thảm đạm, không ngờ Vũ gia lại lựa chọn tấn công từ hướng này.
Chương 374 Giết sạch toàn bộ
Xem ra Vũ Hóa Thần định chuẩn bị huyết tẩy Lạc Thần đảo, diệt sát Lục Ly, rửa sạch nhục nhã khi trước.
Đại điện trầm mặc im ắng, ai nấy đều không biết nên làm thế nào mới phải. Đại quân Vũ gia đột kích, khoan nói Vũ Hóa Thần đích thân đến, dù chỉ đến một hai tên Bất Diệt Cảnh, ai có thể kháng cự được?
Lát sau, Bùi An mở miệng hỏi:
- Lục đảo chủ ở đâu?
Thám báo Bùi gia suy nghĩ một lát mới nói:
- Hẳn là còn đang ở Huyết Sát Đảo, toàn bộ người Huyết Sát Đảo đều đã quay về, Lục đảo chủ chắc ở bên đó.
- Hừ!
Đảo chủ Ác Ma Đảo hừ lạnh một tiếng nói:
- Tìm hắn cũng vô dụng, hắn cùng lắm chỉ có thể giết mấy tên Mệnh Luân Cảnh, nhưng lần này Vũ gia xuất động cả võ giả Bất Diệt Cảnh, chí ít cũng phải hai ba tên. Mọi người đừng hi vọng hắn, hắn không có ý định quản chúng ta.
- Không sai!
Một tên trưởng lão lạnh giọng tiếp lời:
- Hi vọng hắn? Còn không bằng hi vọng Hứa đảo chủ phục sinh. Hắn tính là cái thá gì, chẳng phải là dựa vào Thiên Đà Tử? Thật cho rằng hắn có thể đánh giết Mệnh Luân Cảnh? Một tên nhãi ranh mới vừa đột phá Hồn Đàm Cảnh, cấu kết được với tiểu thư Bạch gia mới thượng vị mà thôi, ta nhổ vào!
- Đúng vậy, hắn chỉ là một tên phế vật, bám váy đàn bà...
Mấy tên võ giả rõ ràng có ý thiên hướng Hứa gia lên tiếng nói, lúc này tất cả mọi người đều sắp phải chết, bọn hắn đã không cần cố kỵ quá nhiều.
Những người còn lại đều trầm mặc không nói, sau khi xảy ra chuyện Lục Ly chỉ gặp mặt bọn hắn một lần, để bọn hắn tự tìm lối thoát. Giờ nhắc tới Lục Ly đã chẳng có nghĩa lý gì, cũng không ai đi hi vọng vào hắn.
- Mọi người còn chờ gì nữa?
Đảo chủ Thất Sát Đảo rống lên:
- Lập tức bố trí thám báo thăm dò bốn phía, tìm kiếm cơ hội đồ sát một ít nhãi nhép, sau đó tự tìm cơ hội đào mạng thôi. Nghĩ nhiều như vậy cũng được mẹ gì? Cứ oanh oanh liệt liệt đại chiến một trận, chết thì chết, mười tám năm sau lại làm hảo hán.
- Đúng!
Rất nhiều người phụ họa, Bùi An gật đầu nói:
- Vậy mọi người đi về triệu tập nhân mã, sau đó đến bến tàu tập hợp. Ta lập tức bố trí thám báo dò xét tin tức, tìm kiếm cơ hội giết ra một con đường máu.
Chúng nhân đi ra, trở lại nơi tạm cư trước mắt, tụ tập thủ hạ hoặc tộc nhân kéo ra ngoài thành, lũ lượt hướng tới bến tàu tập hợp.
Bùi An cũng dẫn theo võ giả trong gia tộc tới bến tàu, bên ngoài bến tàu chi chít chiến thuyền, ít nhất cũng phải có một hai trăm chiếc.
Các thế lực lớn nhỏ trên Lạc Thần Đảo đều xuất chiến, chuẩn bị tìm kiếm cơ hội giết ra một con đường máu. Nếu có thể xông ra Thiên Đảo Hồ thì tốt nhất, bằng không giết được tên nào hay tên đó.
Còn về người già trẻ nhỏ của các gia tộc thế lực thì đều lưu lại trong Lạc Thần Thành. Bọn hắn không mang theo được, cùng theo đi ra, kết cục sẽ chỉ là chết sạch.
- Báo! Phi thuyền thiết giáp Vũ gia còn cách ngàn dặm, nửa canh giờ nữa sẽ đến bên này.
- Báo, từ hướng Lạc Nhật Đảo có ba mươi chiếc thuyền lớn tiến đến chỗ này, số lượng võ giả chừng một hai ngàn, đã thăm dò qua, trước mắt có bốn tên võ giả Mệnh Luân Cảnh.
- Báo, từ hướng Thất Sát Đảo tới bốn mươi chiếc thuyền lớn...
- Báo, phía Mãnh Hổ Đảo...
Thám báo đỉnh cấp của các thế lực đều được rải ra thăm dò địch tình, tìm kiếm cơ hội phá vây. Nhưng tin tức truyền về không cái nào tốt cả, bởi vì gần như khắp các hướng đều có đại quân. Mỗi hướng lại có mấy tên cường giả Mệnh Luân Cảnh dẫn đội, bọn hắn căn bản không cách nào phá vây, thậm chí sẽ không giết được quá nhiều người.
Tùy theo thời gian trôi qua, phi thuyền thiết giáp của Vũ gia càng lúc càng gần. Nếu chúng nhân còn không chọn lựa xong lộ tuyến, sợ rằng cuối cùng sẽ chạm mặt với người Vũ gia. Vũ gia chỉ cần tuỳ ý xuất động một tên võ giả Bất Diệt Cảnh, toàn bộ đảo chủ và tộc trưởng ở đây đều sẽ bị diệt sát trong nháy mắt.
- Mặc kệ, người Thất Sát Đảo nghe lệnh, lên thuyền, nhắm thẳng mặt đông mà giết.
Đảo chủ Thất Sát Đảo phẫn nộ hét lớn, chờ tiếp ở đây cũng không phải cách hay, không bằng thống khoái tử chiến cho rồi. Người Thất Sát Đảo khẽ động, các đảo chủ còn lại cũng ngồi không yên, dồn dập hạ lệnh cho thủ hạ hoặc tộc nhân lên thuyền, chuẩn bị chọn một hướng nào đó đánh tới.
- Giết đi, giết đi!
Bùi An khẽ thở dài, vung tay để người Bùi gia cũng xuất động. Bây giờ căn bản không có cơ hội phù hợp để phá vây, từ bất cứ hướng nào cũng không đột phá ra được, đã vậy chỉ còn nước huyết chiến đến cùng, có thể giết một tên là một tên, trốn được người nào hay người đó.
- Báo!!!
Đúng lúc này, một tên thám báo tay nắm thương ưng chạy vội mà đến, hét lớn nói:
- Phía Thất Sát Đảo xuất hiện một cường giả bí ẩn, một mình tru diệt ba tên Mệnh Luân Cảnh, lúc này phỏng chừng toàn bộ kẻ địch đánh tới đều đã bị giết sạch.
- Hả?
Bùi An và chúng nhân ngơ ngác nhìn nhau, thần sắc tràn đầy không dám tin tưởng. Bùi An thoáng trầm tư, trong mắt lóe lên tinh mang, hỏi:
- Người kia có phải mang theo mặt nạ Quỷ Sát?
Tròng mắt rất nhiều người cũng khẽ sáng lên, bên cạnh Lục Ly có một cường giả bí ẩn, mặc dù mọi người không biết cảnh giới, nhưng cảm giác hẳn phải rất mạnh, ít nhất cũng là Mệnh Luân Cảnh.
- Không phải!
Hồi đáp của thám báo lại khiến chúng nhân mơ hồ, lại nghe thám báo nói tiếp:
- Trong tin truyền về không hề nói mang mặt nạ, chỉ nói tốc độ người kia như quỷ mị, căn bản thấy không rõ. Hắn sử dụng hai thanh móc câu màu đen, nét mặt mơ hồ, ba tên Mệnh Luân Cảnh đều bị hắn miểu sát chỉ trong một chiêu, là dùng móc câu chọc chết.
- Hả?
Tất cả mọi người đều chấn kinh, có thể nhẹ nhàng miểu sát Mệnh Luân Cảnh như thế, vậy chỉ có thể là Bất Diệt Cảnh. Nhưng chưa nghe thấy Thiên Đảo Hồ có võ giả Bất Diệt Cảnh nào sử dụng móc câu làm binh khí cả.
- Quay về rồi tính!
Bùi An từ trên chiến thuyền bay vọt xuống, nói với thám báo:
- Để các huynh đệ tiếp tục thăm dò, có tin tức lập tức báo về.
Chương 375 Được cứu rồi
Mọi người dồn dập lên bờ, trong mắt đều thoáng hiện hi vọng, chẳng lẽ còn có thể xuất hiện kỳ tích? Nếu toàn bộ cường giả Vũ gia phía này đều bị giết, như vậy bọn hắn liền có hi vọng thoát đi.
Chúng nhân tiếp tục căng thẳng chờ đợi, một canh giờ sau, lại một con thương ương to lớn bay tới. Thống lĩnh thám báo Bùi gia gỡ xuống thư tin, liếc nhìn một cái, cuồng hỉ nói:
- Bên phía Lạc Nhật Đảo đưa tin, địch nhân đánh tới bên kia đã bị giết sạch. Là một cường giả bí ẩn mang theo móc câu, nét mặt mơ hồ, thực lực bảo thủ nhất cũng là Bất Diệt Cảnh.
- Tốc độ nhanh thật!
Đám người Bùi An rất là kinh ngạc, Thất Sát Đảo cách Lạc Nhật Đảo đâu có gần. Người này vừa mới đại khai sát giới ở Thất Sát Đảo xong, giờ lại lập tức tiến đến Lạc Nhật Đảo đồ sát...
- Được cứu rồi, không chừng chúng ta đều được cứu.
Bùi An kích động đến độ râu ria rung hết cả lên, các đảo chủ tộc trưởng còn lại cũng đều đứng ngồi không yên. Giờ phải xem cường giả bí ẩn kia liệu có thể đánh giết hoặc đánh lui cường giả Vũ gia hay không.
Nghĩ tới đây, Bùi An lập tức hỏi:
- Phi thuyền thiết giáp Vũ gia đến đâu rồi?
Trinh sát suy nghĩ một lát mới trả lời:
- Theo tính toán, rất có thể đã sắp đến Huyết Sát Đảo.
- Huyết Sát Đảo?
Chúng nhân liếc nhau, khóe miệng lộ ra vẻ giễu cợt, Lục Ly tưởng là trốn ở Huyết Sát Đảo liền sẽ an toàn? Không ngờ giờ lại chết sớm hơn cả bọn hắn.
Trong Huyết Sát Đảo cũng không ngừng có thám báo ra vào truyền tin, chẳng qua thám báo Liễu gia phái ra chỉ thăm dò quanh trăm dặm phụ cận, bọn họ không có quá nhiều nhân thủ.
Ầm!
Lúc này, ngọc phù trong tay Liễu Di đột nhiên nổ tung, trong mắt nàng chớp qua một tia hàn quang, nói:
- Liễu Thập Cửu chết rồi, địch nhân đến, nhanh đi truyền báo đảo chủ.
Một đám thám báo chạy vội ra ngoài, mới đi chưa được bao lâu, bên ngoài lại vang lên một tiếng nói vang dội:
- Không cần truyền báo, ta đến rồi!
Đám người Liễu Di lập tức đứng dậy hướng về phía cửa chính nghênh đón, nhìn thấy Lục Ly dẫn theo hai người sải bước tiến vào, một người trong đó các nàng rất quen thuộc, chính là Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát. Người kia lại vô cùng thần bí, bởi vì người này nét mặt mơ hồ, căn bản không thấy rõ được bộ dạng.
- Hả..
Đám người Cửu trưởng lão âm thầm cảm ứng khí tức người thần bí này một cái, nhưng căn bản cảm giác không ra. Hơn nữa chúng nhân còn có một loại cảm giác rất kỳ diệu, rằng người này rất mạnh, tựa hồ mạnh hơn cả Minh Vũ mang theo mặt nạ Quỷ Sát kia rất nhiều.
- Rốt cục đi ra.
Khóe miệng Thiên Đà Tử hiện lên ý cười, dùng thanh âm chỉ chính mình mới có thể nghe được lẩm bẩm nói.
Lục Ly nghiêm trang ngồi lên chủ vị, ánh mắt nhìn về phía người thần bí nói:
- Ngươi đi đi, bắt người dẫn đội Vũ gia về đây, còn lại giết sạch.
Người thần bí không nói gì, thân hình lóe lên, nháy mắt liền tan biến, tựa như bốc hơi ngay tại chỗ, tốc độ nhanh đến dọa người.
Trong mắt Minh Vũ lóe lên tinh mang, ngước mắt nhìn về phía Lục Ly, hắn đột nhiên phát hiện mình có chút xem không hiểu tên thiếu chủ này
Phát giác được ánh mắt Minh Vũ, Lục Ly quay đầu thấp giọng nói:
- Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, chẳng qua tạm thời không thể nói cho ngươi. Ta chỉ có thể nói, dù là Vũ Hóa Thần tới, hắn cũng có thể nhẹ nhàng xử lý.
Trên trời mây trôi trắng xóa, phía dưới nước hồ trong veo, cá tôm vui sướng du tẩu. Gió mát nhè nhẹ, lá liễu phất phơ, hồ vực phụ cận Huyết Sát Đảo an tĩnh mà nên thơ.
Xuy xuy
Nhưng an tĩnh rất nhanh liền bị đánh vỡ, nơi xa một chiếc phi thuyền thiết giáp cực lớn xé nứt không gian, bay vụt mà tới. Trên phi thuyền thiết giáp đứng thẳng mấy trăm võ giả thân khoác giáp đen, tay cầm binh khí, sát khí ngút trời, bỗng chốc phá hoại hoàn toàn bầu không khí tĩnh lặng quanh đây.
Đứng trên mỏm phi thuyền thiết giáp là một lão giả nhỏ gầy, mắt ti hí như chuột, trên cằm còn mọc chòm râu dê. Lúc này mắt hắn híp lại, nhìn càng nhỏ thêm mấy phần, hắn đưa mắt nhìn chằm chằm một đảo nhỏ phía xa, trên mặt chất đầy ý cười.
Người xung quanh nhìn thấy ý cười trên mặt hắn, bất giác lại có chút không rét mà run. Ở Vũ gia, thứ khủng bố nhất chính là Vũ Hóa Thần trừng mắt, ngoài ra phải kể đến ý cười của Vũ Luân, túi khôn Vũ gia trước mắt này.
Trước mặt chính là Huyết Sát đảo, thám báo Vũ gia đã thăm dò rõ ràng, hiện tại Lục Ly và người Liễu gia đều đang ở trên đảo.
Dù không biết vì sao Lục Ly lại không trốn, vì sao lại đợi ở Huyết Sát Đảo chờ chết, nhưng Vũ Luân biết Lục Ly và người Liễu gia đã sắp phải chết. Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ chết rồi, không còn ai có thể ngăn cản hắn giết Lục Ly, san bằng Huyết Sát Đảo.
Lục Ly!
Đây là sỉ nhục cả đời của Vũ Luân, là thủ phạm khiến Vũ gia mất hết thể diện, không ngẩng đầu lên được. Hôm nay, hắn phải đại biểu chính mình và Vũ gia rửa sạch sỉ nhục này, để Vũ gia ngẩng đầu, lần nữa ngạo nghễ đứng trên Bắc Mạc.
- Lát nữa phải khiến Lục Ly chết thế nào đây nhỉ?
Trong đầu Vũ Luân nghĩ tới mấy trăm kiểu chết khác nhau, ý cười nơi khóe miệng càng thêm phần rạng rỡ.
- Hưu!
Bên trái truyền đến tiếng xé gió, cắt ngang dòng suy tư của Vũ Luân. Một tên võ giả từ trong nước biển phá không mà ra, bay vụt lên phi thuyền thiết giáp, hắn quỳ một chân xuống ngước nhìn Vũ Luân nói:
- Luân gia, xảy ra chuyện, người phía Thất Sát Đảo đều bị giết sạch.
- Cái gì?
Đám cường giả Vũ gia đều biến sắc, mặc dù hướng đó không phải người Vũ gia, nhưng bên kia cũng có mấy tên Mệnh Luân Cảnh dẫn đội. Ai có thể chém giết bọn hắn? Chẳng lẽ Lục Ly và Thiên Đà Tử đã qua bên kia?
Hưu
Ngay khi chúng nhân còn chưa kịp tiêu hóa tin tức kinh động này, từ phía bên phải lại một tên thám báo chạy vội mà đến, vừa lên phi thuyền thiết giáp lập tức bẩm báo nói:
- Luân gia, người hướng Lạc Nhật Đảo bị diệt sạch!
Ý cười trên mặt Vũ Luân cứng lại, hắn và hai tên cường giả Bất Diệt Cảnh Vũ gia liếc nhau một cái, trong mắt ai nấy đều lộ ra một tia ngưng trọng, chẳng lẽ phía Lạc Thần Đảo cũng có cường giả Bất Diệt Cảnh mai phục?