-
Chương 416-420
Chương 416 Thần hồ kỳ kỹ
Lục Ly mới là Hồn Đàm cảnh, tuy lúc này phóng ra Nhiên Huyết Thần Kỹ, nhục thân trở nên rất cường đại, nhưng huyền lực của hắn vẫn quá yếu.
Lui một vạn bước mà nói, cho dù huyền lực của hắn hùng hậu, vận dụng huyền kỹ vô cùng huyền diệu, thậm chí là... Áo nghĩa, hắn vẫn không thể đạt tới được tốc độ như vậy.
Vấn đề chắc là do lục quang phát ra trong cơ thể Lục Ly, còn có nhịp chân kỳ diệu trên chân hắn.
Trong cơ thể Lục Ly đã bị năng lượng màu xanh lục lấp đầy, trong mỗi một khối cơ nhục, xương cốt, máu đều là loại năng lượng màu xanh lục này. Hơn nữa nhịp chân bước về phía trước của Lục Ly rất huyền diệu, rõ ràng là bước ra một bước, nhưng thân thể lại đã ở ngoài mấy trăm mét, khoảnh khắc đó dường như không gian phía trước hắn hơi dao động, hắn là đi xuyên qua không trung.
Không biết đây là bí thuật hay là áo nghĩa, nhưng có thể khẳng định, đây không phải năng lực của Lục Ly, thân thể hắn cũng không do hắn khống chế, đây tất nhiên là thủ đoạn của yêu ma.
Đám người từ đằng trước xông tới bị dọa sợ, nửa đêm tìm kiếm ở bên ngoài đều là thám báo cấp thấp, bình thường đều là Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh, còn có một số là Thần Hải cảnh.
Lục Ly một giây trước còn ở ngoài một dặm, một giây sau lại đã đến phía trước mọi người.
Hơn nữa Lục Ly tóc tai bù xù, xiêm y lam lũ, cả người tỏa ra lục quang, trong mắt lại hồng quang lấp lánh, trên người sát khí hừng hực. Sau lưng kéo một hoàng kim cự quan, quan tài đó còn bồng bềnh trên không trung, nhìn qua vô cùng dọa người, giống như một lệ quỷ địa ngục kéo quan tài ra báo thù vậy!
Bùm!
Khi đám người bị dọa cho hoảng sợ còn chưa kịp phản ứng, Lục Ly kéo Hàn Thiết Cự Liên, đột nhiên quăng cự quan về phía trước, một phát đánh bay mấy người đó. Sau đó hai chân hắn bước rộng, một giây tiếp theo đã biến mất tại chỗ, xuất hiện ở ngoài một dặm xa.
Quỷ dị, tà mị, sởn gai ốc!
Rất nhiều võ giả cấp thấp đều sợ tới mức cả người run rẩy, trong mắt toàn là vẻ sợ hãi. Đám người có ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cũng không dám đuổi theo, hơn nữa... Với tốc độ của bọn họ thì có thể đuổi kịp à?
Một đường chạy như điên, một đường đều bị người vây lấy, mỗi lần Lục Ly quăng cổ quan đều có thể càn quét một mảng. Cổ quan đó dường như có ma lực thần kỳ, sau mỗi lần đập trúng người, những người đó đều cảm thấy giống như bị thiên thạch va trúng, đều hộc máu tung tóe, không có ai đỡ nổi một chiêu.
Yêu ma không đại khai sát giới, mỗi lần đều khống chế Lục Ly sau khi đập bay người vây tới thì lập tức chạy đi xa. Nơi Lục Ly đi qua, một đường đều là võ giả bị đập cho thương tích đầy mình.
- Gừ, gừ, gừ.
Bản thân Lục Ly thì lại thỉnh thoảng ngửa mặt lên trời gầm to, phát ra những tiếng gầm giống như dã thú, trong trời đêm yên tĩnh này, lộ ra vẻ to rõ và quỷ dị lạ thường.
Cuối cùng cũng có cường giả đuổi tới, ở thành trì phụ cận truyền tống tới bốn võ giả Bất Diệt cảnh. Bốn người cưỡi Mệnh Luân bay tới bên Lục Ly, vừa hay nhìn thấy Lục Ly quăng cổ quan đập bay mấy thám báo của Đỗ gia.
Bốn người theo bản năng liền cảm thấy giận dữ, Lục Ly không ngờ lại công kích người của Đỗ gia?
Bốn người cũng không biết thân phận cụ thểcủa Lục Ly, chỉ biết Lục Ly là khách nhân được Đỗ gia tộc trưởng coi trọng. Một khách nhân lại đánh bị thương người của chủ nhà, chủ nhân tất nhiên không vui.
- Không đúng... Mắt tiểu tử đó đỏ rực, thần chí không rõ, hẳn là hóa ma rồi.
Một người có phản ứng, mắt lấp lánh nói:
- Chúng ta liên thủ công kích cổ quan đó, vây khốn tiểu tử này, đừng đả thương đến hắn.
Vù.
Người này nói xong, thân thể Lục Ly đột ngột huyễn hóa ra từng đạo ảnh tử, phía dưới xuất hiện mười mấy Lục Ly, cổ quan cũng xuất hiện hơn mười cỗ.
Sau đó... Lục Ly bước một bước về phía trước, mười mấy Lục Ly không ngờ tỏa ra bốn phương tám hướng, phía sau mỗi Lục Ly không ngờ cũng xuất hiện hơn mười cỗ cổ quan.
Quan trọng nhất là...
Tất cả Lục Ly đều giống hệt nhau, cổ quan cũng vô cùng chân thật, bốn Bất Diệt cảnh dùng thần niệm tra xét một phen, căn bản không phát hiện được đâu là chân thân...
Thần hồ kỳ kỹ!
Bốn Bất Diệt cảnh và đám người phía dưới thấy mà trợn tròn mắt, đây rõ ràng đã vượt quá phạm trù của huyền kỹ bí thuật, đây tuyệt đối là áo nghĩa, áo nghĩa vô cùng cường đại.
Vấn đề là... Lục Ly mới là Hồn Đàm cảnh, cũng chỉ mười mấy tuổi, sao có thể cảm ngộ được áo nghĩa?
Trong lịch sử Trung Châu, yêu nghiệt biến thái nhất cũng phải hai mươi mốt tuổi mới cảm ngộ được áo nghĩa, nhưng hắn khi đó đã đạt tới Bất Diệt cảnh.
Nếu muốn cảm ngộ áo nghĩa, yêu cầu thấp nhất cũng phải là Bất Diệt cảnh, trong lịch sử chưa bao giờ xuất hiện dưới Bất Diệt cảnh có thể cảm ngộ áo nghĩa.
Hồn Đàm cảnh tu luyện linh hồn, Mệnh Luân cảnh đổi mệnh. Chỉ có linh hồn cường đại, thọ nguyên dài hơn, võ giả mới có thể có cơ hội tiếp xúc với thiên địa bản nguyên, mới có thể có cơ hội cảm ngộ áo nghĩa.
Mọi người không biết trong Long Đế Quan lúc này có một yêu ma, cũng không biết Lục Ly bị yêu ma khống chế. Cho nên bọn họ đều cho rằng đây là thủ đoạn của Lục Ly, tất nhiên đều giật mình.
Có điều, phân ra mười mấy ảnh tử, cái này rất giống với Di Hình Ảo Ảnh của Lục Ly. Khác nhau là ảnh tử huyễn hóa ra ngay cả thần niệm của Bất Diệt cảnh cũng không tra xét được. Chắc là yêu ma kia đã cải tạo huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh, gia tăng uy lực!
Yêu ma có thể ở trong linh hồn của Lục Ly, đánh cắp huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh mà Lục Ly cảm ngộ, điều này gián tiếp phản ánh một tình huống - linh hồn của Lục Ly gần như đã luân hãm, nói không chừng rất nhanh sẽ triệt để trầm luân, hắn sẽ bị yêu ma đoạt xá.
Vù!
Trong sơn mạch phía tây Phố Thành, ba bóng người bay tới, người đi trước tóc trắng như tuyết, sau lưng đeo bảo kiếm, đeo mặt nạ Quỷ Sát. Người phía sau lưng hùm vai gấu giống như một con dã thú hình người, không phải Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thì là ai?
Đỗ Nhiễm đi sau cùng, ba người một mực tìm kiếm ở dã ngoại, không nghỉ ngơi dù chỉ một khắc.
Chương 417 Việc này rất tà môn
Sau khi nhận được tin tức lập tức truyền tống tới Phố Thành, sau đó ngay lập tức bay tới bên này, bởi vì tin tức là ở gần đây truyền đến.
Ba người đều phóng ra Bản Mệnh Châu cấp tốc phi hành, rất nhanh liền nhìn thấy mấy người ngồi xếp bằng dưới đất chữa thương, mấy người đó đều bị Lục Ly đập bị thương.
- Người đi đâu rồi?
Đỗ Nhiễm từ xa đã quát lên, người phía dưới giật mình tỉnh lại, chỉ về phía tây nam, nói:
- Bên kia.
Ba người không dừng lại mà lập tức đuổi theo, trên đường đi không ngừng nhìn thấy có người bị đập cho bị thương, sau khi hỏi vài câu thì biết được bị Lục Ly quăng cổ quan đánh, trong mắt ba người đều lộ ra một tia bất an.
Lục Ly này làm việc rất hiểu chừng mực, tuyệt đối sẽ không xằng bậy. Nếu hắn vung cổ quan đập người, vậy khẳng định không phải là bổn ý của hắn, nói một cách khác, Lục Ly có thể đã hóa ma.
- Đuổi theo!
Tốc độ của ba người lại cường hành đề thăng một phần, trong lòng vô cùng cấp bách và lo lắng. Lại bay gần nửa canh giờ, ba người cuối cùng cũng đuổi kịp bốn võ giả Bất Diệt cảnh.
- Người đâu rồi?
Đỗ Nhiễm từ rất xa đã gầm lên, bốn Bất Diệt cảnh nhìn về phía Đỗ Nhiễm, đều ngừng lại, một người có chút hổ thẹn nói:
- Chúng ta... mất dấu rồi!
- Mất dấu? Các ngươi là thùng cơm à?
Đỗ Nhiễm giận tím mặt, Lục Ly kéo quan tài thì có thể đi nhanh được tới mức nào? Sao có thể mất dấu?
Người đó có chút ủy khuất chớp chớp mắt, giải thích:
- Trưởng lão, cái này không trách được chúng ta. Tốc độ của Tiểu tử đó rất nhanh, không hề chậm hơn chúng ta. Hơn nữa hắn thể huyễn hóa ra mười mấy phân thân, thần niệm cũng không tra xét được. Chúng ta căn bản không biết đâu là chân thân, một lát sau thì mất dấu.
- Sao có thể?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần rất kinh ngạc, huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh thì Minh Vũ cũng biết, thần niệm tùy tiện quét qua một cái là có thể phân biệt được chân thân giả thân mà.
Sao có thể không tra xét được? Hơn nữa Lục Ly chỉ là Hồn Đàm cảnh, tốc độ có thể nhanh tới mức nào? Sao có thể nhanh hơn Bất Diệt cảnh?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần hỏi vài câu, sau khi hỏi rõ tình huống lúc đó, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần triệt để ngây đơ. Hai người vẫn không tin, trừ phi đó không phải là Lục Ly mà họ biết.
Ầm.
Ngoài mấy ngàn dặm phía đông nam, một chùm pháo hoa cực lớn tỏa ra, chiếu sáng cả nửa thiên không. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần, Đỗ Nhiễm lập tức nhìn về bên đó, sắc mặt mừng rỡ.
- Đuổi theo!
Rất rõ ràng, bên kia có người của Đỗ gia phát hiện không thể chặn Lục Ly lại, cho nên phóng ra đạn tín hiệu cầu viện.
Ba người khống chế Bản Mệnh Châu rạch phá trường không đuổi theo, có điều rất nhanh ba người liền phát hiện một vấn đề, đạn tín hiệu ở xa mấy ngàn dặm?
Nói vậy thì trong thời gian rất ngắn, Lục Ly đã vượt qua cự ly mấy ngàn dặm? Chuyện bốn Bất Diệt cảnh đó nói rất có khả năng là thật...
Ba người đều nghĩ không thông, chỉ có thể trước tiên đuổi theo xem tình huống. Cho dù Lục Ly có tốc độ của Bất Diệt cảnh, tốc độ của ba người vẫn nhanh hơn gấp mười lần, chắc là có thể đuổi kịp.
Mấy ngàn dặm đối với Quân Hầu cảnh thì không tính là xa, chỉ là sau thời gian hai nén hương, ba người đã tới chỗ phóng thích đạn tín hiệu. Từ xa nhìn tới, lại thấy mấy chục võ giả bị đánh, Lục Ly và Long Đế Quan lại không thấy bóng dáng.
Đỗ Nhiễm lại hỏi một câu, gầm lên:
- Chạy hướng nào?
- Không biết.
Người bên dưới vẻ mày ngỡ ngàng, một người giải thích:
- Thiếu niên đó huyễn hóa ra mười mấy ảnh tử, bốn phương tám hướng đều có, chúng ta cũng không biết hắn chạy đi đâu.
- Chia ra đuổi!
Lần này đám người Minh Vũ không dám tiếp tục dừng lại, từ phương hướng bọn họ đến thì không thể có, ba phương hướng còn lại thì bọn họ vừa hay có ba người.
Minh Vũ bay theo hướng nam, Vũ Hóa Thần thì phía tây, còn Đỗ Nhiễm thì phía bắc. Ba người nghĩ cho dù Lục Ly chạy hết tốc lực, với tốc độ của ba người vẫn rất nhanh là có thể đuổi kịp.
Nhưng mà...
Ba người đuổi ra mấy ngàn dặm, lại không phát hiện bất kỳ manh mối nào, hơn nữa thám báo trên đường cũng không bị đánh. Ba người đều cho rằng là đuổi sai phương hướng, lập tức quay lại đổi phương hướng đuổi theo.
Sau hai canh giờ, ba người đến một quận thành hội hợp. Nếu hai canh giờ mà không đuổi kịp, vậy khẳng định đã mất dấu, ba người đều muốn về thành tìm hiểu chút tin tức.
Không chỉ là ba người!
Đại trưởng lão của Đỗ gia dẫn theo mười mấy Quân Hầu cảnh cũng tới, kết quả lại đều không có bất kỳ phát hiện gì, Lục Ly lại bốc hơi khỏi nhân gian.
Việc này rất tà dị, tà dị khiến các trưởng lão của Đỗ gia cũng không thể lý giải, càng đừng nói tới người phía dưới.
Trung Châu nhiều năm như vậy, vẫn chưa nghe nói tới có chuyện quỷ dị như vậy phát sinh. Có điều có người hoài nghi phải chăng trong Long Đế Quan có tà vật tồn tại? Nếu không thì sao có thể tránh được sự điều tra của nhiều người như vậy, vô duyên vô cớ bốc hơi khỏi nhân gian?
Trời đã sáng, việc này dùng tốc độ khủng bố truyền tới tất cả thành trì bộ lạc trong phạm vi ngàn vạn dặm, hơn nữa càng truyền càng huyền bí.
Thậm chí có người bắt đầu lan truyền một thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, người này là ác ma từ cửa ra của Bắc Mạc U Minh tới. Hắn muốn ma hóa người Trung Châu, khiến Trung Châu biến thành nhạc viên của ác ma.
Đỗ gia không biết làm sao, chỉ có thể không ngừng truyền tin, võ giả của tất cả gia tộc trong một đại vực mà Đỗ gia khống chế đều xuất động, cả thế giới đều đang tìm kiếm Lục Ly.
Tìm đến trưa, vẫn không có bất kỳ tin tức gì truyền đến. Minh Vũ, Vũ Hóa Thần, Đỗ Nhiễm đều truyền tống tới Hàm Thành, chờ ở trong thành, một khi có tin tức thì có thể lập tức truyền tống.
Mấy ngàn vạn võ giả từ trong các thành trì chạy ra, tìm kiếm khắp nơi. Trong tay rất nhiều võ giả đều có đạn tín hiệu, ngọc phù cảnh báo, một khi phát hiện cổ quan và Lục Ly sẽ lập tức truyền tin.
Đỗ gia tộc trưởng truyền lệnh xuống, việc này không thể truyền rộng, không thể để đại gia tộc bên ngoài biết được.
Chương 418 Ngươi muốn chết à
Nếu không vạn nhất dẫn tới sự tò mò của các gia tộc còn lại, cũng phái cường giả tới đây, cục diện sẽ càng rối loạn.
Người của Tần gia đã lùi về, cũng không có hành động khác. Nơi này là địa bàn của Đỗ gia, nếu bọn họ không ngay lập tức cướp được cổ quan, người của Tần gia chắc cũng biết là không còn cơ hội.
Một buổi sáng, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần, Đỗ Nhiễm trưởng lão đang sống trong thấp thỏm bất an, không có bất kỳ tin tức nào truyền đến. Tất cả mọi người như ngồi trên bàn chông, mỗi một giây một phút đều cảm thấy vô cùng khổ sở.
Buổi chiều!
Cuối cùng cũng có tin tức truyền đến, nhưng tin tức này lại khiến vô số trưởng lão của Đỗ gia trợn tròn mắt. Bởi vì tin tức truyền đến là Lục Ly kéo cổ quan xuất hiện ở Khê Thành.
Minh Vũ nhìn thấy sắc mặt của Đỗ Nhiễm rất khó coi, trong mắt lấp lánh hàn quang, hỏi:
- Khê Thành là ở đâu?
- Phía đông nam!
Trong mắt Đỗ Nhiễm toàn là vẻ ngạc nhiên, nói:
- Đi thêm về phía trước đã không còn là địa bàn của Đỗ gia, mà là địa bàn của Tần gia. Phố Thành cách Khê Thành ức vạn dặm lộ trình, chúng ta dù chạy hết tốc lực cũng phải nửa ngày, Lục công tử làm sao mà vượt qua được? Hơn nữa trên đường không ngờ lại không kinh động tới bất kỳ võ giả nào? Việc này... Rất tà môn.
- Địa bàn của Tần gia?
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ lại lập tức lao ra ngoài, nhảy vào truyền tống trận.
Ở địa bàn của Đỗ gia thì không ai công kích Lục Ly, nhưng tới địa bàn của Tần gia, Lục Ly sẽ sinh tử khó lường!
Trong một vùng hoang dã ở phía đông nam Khê Thành, Lục Ly kéo quan tài một đường chạy như điên, trạng thái của hắn càng lúc càng không ổn. Tóc tai bù xù, một thân áo xanh rách tung toé, thân thể có rất nhiều chỗ bị rách da, máu tươi đầm đìa.
Sắc mặt hắn vô cùng khó coi, mắt đỏ rực, giống như hai vầng yêu nguyệt. Nhe răng nhếch miệng, thở mạnh phì phì, giống như một con chó hoang đã phát điên.
Ý thức của hắn lúc thì tỉnh táo, lúc thì mơ hồ, nếu không phải ý chí lực của hắn cường đại, lúc này chắc đã triệt để trầm miên rồi.
Ở sâu trong nội tâm hắn có một cỗ khí, một cỗ khí không chịu thua, không nhận mệnh. Thân thể hắn không thể bị yêu ma chiếm giữ, hắn không thể biến thành cái xác không hồn, không thể biến thành ác ma.
Một hai ngày qua, hắn đều đấu tranh với linh hồn của yêu ma, Hồn Đàm của hắn lúc thì lục quang lấp lánh, lúc thì bạch quang lấp lánh, hắn đang tranh đoạt quyền khống chế Hồn Đàm với yêu ma.
Về phần vì sao hắn có thể từ Phố Thành lặng lẽ đến Khê Thành, điều này kỳ thật không liên quan tới hắn, hoàn toàn là năng lực của yêu ma.
Yêu ma khống chế Long Đế Quan mở ra cấm chế trong suốt, sau đó một đường từ trong không trung bay tới đây, trên đường đều tránh thành trì, thám báo bình thường tất nhiên không phát hiện được.
Yêu ma này rất thông minh, hắn chắc biết cường giả ở Phố Thành quá nhiều, nếu còn ở lại bên đó thì hắn khẳng định không thể trốn thoát, cho nên tiêu phí rất nhiều năng lượng khống chế Long Đế Quan thoát đi.
Cũng chính bởi vì yêu ma chuyên tâm đào tẩu, Lục Ly lúc này vẫn thể bảo trì linh hồn tỉnh táo. Nếu nửa ngày này yêu ma vẫn một mực công kích linh hồn hắn, lúc này hắn e là đã sớm xong đời rồi.
Căn cứ vào suy đoán của Lục Ly, yêu ma này khống chế Long Đế Quan phi hành như vậy, chắc rất hao tổn năng lượng. Nếu không yêu ma đã cứ bay mãi như vậy, lúc này khống chế thân thể hắn tiến về phía trước, chính là muốn nghỉ ngơi một lúc để khôi phục năng lượng.
Nghĩ đến đây, tinh thần của Lục Ly trở nên phấn chấn. Năng lượng của yêu ma này đã tiêu hao cực lớn, vậy hắn sẽ có cơ hội thoát khỏi sự khống chế của yêu ma. Hắn vẫn có cơ hội tự cứu, vẫn có hi vọng sống sót.
Thân thể hắn bị yêu ma khống chế kéo quan tài chạy đi, thủ đoạn của yêu ma rất lợi hại, mỗi một giây đều có thể vượt qua một dặm, một đường chạy nhanh trong núi lớn đồng hoang, tránh né truy binh.
Lục Ly có thể cảm giác được tình huống bên ngoài, lại không thể khống chế thân thể. Hắn hiện tại giống như một tàn hồn bồng bềnh ngoài thân thể, chỉ có thể nhìn, chỉ có thể nghĩ, nhưng lại không thể làm gì.
- Phải nghĩ biện pháp tự cứu!
Đầu óc Lục Ly chuyển động, đang nghĩ biện pháp. Hắn suy nghĩ một phen, phát hiện chỉ có hai loại biện pháp, loại thứ nhất chính là tranh đoạt quyền khống chế Hồn Đàm với yêu ma, khiến yêu ma không thể hoàn toàn đoạt xá, chờ đám người Minh Vũ, Vũ Hóa Thần tới cứu. Loại thứ hai là nghĩ biện pháp khống chế nhục thân của mình, quấy nhiễu hành động của yêu ma, khiến hắn không thể đào tẩu, chờ đám người Minh Vũ tới đây, tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp cứu hắn.
Hắn chỉ có Hồn Đàm cảnh, thực lực cảnh giới linh hồn đều quá yếu, dựa vào chính mình để đối phó yêu ma này thì căn bản là không thể.
Sau khi nghĩ thông, Lục Ly bắt đầu nỗ lực nghĩ biện pháp khống chế thân thể. Tâm niệm hắn tập trung trong thân thể, trên tay chân, nghĩ biện pháp khiến thân thể của mình làm việc theo ý niệm của mình.
Bùm.
Sau khi liên tục thử, liên tục đấu tranh, liên tục cường hành khống chế, hai chân Lục Ly cuối cùng cũng khẽ run lên, thân thể đang chạy như điên về phía trước đột nhiên ngã xuống đất, cổ quan ở phía sau cũng thuận thế mà ầm ầm đập về phía trước, làm bốc lên một mảng bụi đất.
Có điều thân thể hắn rất nhanh lại bò lên, tiếp tục chạy như điên về phía trước, hắn phát hiện mình lại không thể ảnh hưởng tới bất kỳ bộ vị nào trên thân thể.
Thành công một lần, Lục Ly rất phấn chấn, chỉ có thể tiếp tục làm ảnh hưởng, tốc độ tiến về phía trước khẳng định sẽ suy giảm mạnh, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần và Đỗ Nhiễm rất nhanh cũng sẽ đuổi tới.
- Bùm.
Đi được mấy chục dặm, thân thể hắn lại ngã xuống đất. Tiếp theo lại tiếp tục đứng lên chạy đi, trong linh hồn Lục Ly lúc này đột nhiên vang lên một thanh âm già nua:
- Tiểu tử, ngươi muốn chết à? Có tin bổn tọa ăn mòn thân thể ngươi thành máu loãng không?
- Hả?
Linh hồn Lục Ly chấn động, lão yêu ma này cuối cùng cũng nói chuyện rồi, trực tiếp truyền âm vào trong linh hồn hắn.
Chương 419 Bổn tọa là Long Đế!
Hắn không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn phấn chấn hơn, lão yêu ma truyền âm chứng tỏ hắn đã sợ? Sợ mình quấy rối để bị người ta đuổi kịp rồi bắt lấy?
- Ha ha ha!
Hắn cười thầm trong lòng, nói:
- Lão yêu ma, ngươi hủy đi, ngươi hủy đi, ta thà để thân thể bị hủy chứ cũng không muốn bị ngươi đoạt xá.
Lão yêu ma lúc này đã chiếm một bộ phận Hồn Đàm của hắn, trong lòng hắn nghĩ gì chắc lão yêu ma cũng biết.
Quả nhiên, trong linh hồn hắn rất nhanh liền vang lên một giọng nói già nua:
- Ngu xuẩn, tiểu tử! Bổn tọa đoạt xá thế nào được? Chỉ có thể mượn dùng thân thể của ngươi để đào tẩu thôi. Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, đợi bổn tọa chạy được tới nơi an toàn, khôi phục nguyên khí, lập tức sẽ thả ngươi đi, còn ban cho ngươi trọng bảo trong Long Đế Quan.
Nếu Lục Ly là thiếu niên mười sáu tuổi bình thường, e là đã thật sự tin lời của lão yêu ma rồi. Hắn trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm thái sớm đã vượt xa bạn cùng lứa tuổi. Hơn nữa lời nói của yêu ma sao mà tin được? Yêu ma này ở trong Long Đế Trủng từng muốn chiếm thân thể của Vũ Linh Hư.
Hắn cười lạnh đáp lại:
- Ngươi lừa trẻ con ba tuổi à? Nếu ngươi chỉ muốn chạy trốn, vậy rất đơn giản. Người đuổi theo phía sau đều là người của ta, chỉ cần ngươi thả ta, ta lập tức bảo bọn họ không đuổi theo ngươi nữa, thế nào?
Lão yêu ma đáp:
- Bổn tọa vì sao phải tin ngươi? Vạn nhất bổn tọa thả ngươi rồi, ngươi lại dẫn người đuổi giết thì sao?
Lục Ly hỏi ngược lại:
- Vậy ta dựa vào đâu mà tin được ngươi?
Một câu tiếp theo của Yêu ma truyền đến, khiến linh hồn Lục Ly chấn động, yêu ma truyền lời:
- Bởi vì bổn tọa là... Long Đế, ngươi cho rằng bổn tọa sẽ đi lừa gạt một tiểu hài tử tiểu hài tử như ngươi à? Ngươi từng tiến vào Long Đế Trủng, chắc biết rất rõ về sự tích của bổn tọa chứ? Bổn tọa vua không nói chơi, đã nói là làm.
- Long Đế!
Lục Ly thực sự bị dọa sợ rồi, vị này chính là Nhân Hoàng, bá chủ vạn năm trước nhất thống Bắc Mạc, nhân vật như vậy chắc sẽ không lừa người ta chứ?
Long Đế đã chết từ vạn năm trước, chẳng lẽ hắn biết bí pháp nào đó, bảo tồn linh hồn của mình? Yêu ma biết khống chế Long Đế Quan, còn hoàn toàn phong bế trong Long Đế Trủng, cường giả bình thường căn bản không vào được, nói như vậy... Yêu ma này thật sự có thể chính là tàn hồn của Long Đế.
- Không đúng.
Một lát sau, Lục Ly đột nhiên giật mình tỉnh lại, nếu yêu ma này là tàn hồn của Long Đế, vậy thanh thần binh cắm trên Long Đế Quan phải giải thích như thế nào? Còn có Long Đế là Đại Đế một đời, vì sao lại xưng hô là bổn tọa, chứ không phải bản đế?
Một điểm mấu chốt nhất, Long Đế là người Bắc Mạc. Long Đế Quan bay ra khỏi Long Đế Trủng, Long Đế khẳng định sẽ ẩn núp ở Bắc Mạc, nghĩ biện pháp khôi phục năng lượng, hoặc là nghĩ biện pháp trùng sinh. Tóm lại... Sẽ không liều lĩnh đến Trung Châu, hiện tại vừa tiến vào Trung Châu liền bị phát hiện.
Hơn nữa, Lục Ly trước giờ chưa từng nghe nói, người ta sau khi chết vạn năm mà tàn hồn vẫn có thể lưu lại. Việc này quá huyễn hoặc, thủ đoạn của yêu ma này cũng không giống như là một nhân loại bình thường.
Lục Ly rất nhanh liền cười lạnh:
- Lão yêu ma, ngươi muốn lừa ai? Ta không lắm lời với ngươi nữa, hoặc ngươi hủy nhục thân của ta, hoặc ta sẽ quấy rối cho ngươi, khiến ngươi trốn không thoát. Chờ người của ta tới rồi, đến lúc đó ngươi cũng phải chết. Hoặc ngươi thả ta ra, ta thề sẽ bảo người của ta không đuổi giết ngươi.
Lục Ly quyết tâm rồi, lão yêu ma lại cười ha hả, truyền lời:
- Tiểu tử, ngươi thực sự cho rằng mình là một nhân vật à? Ngươi đã không hiểu chuyện như vậy, bổn tọa sẽ khiến ngươi hồn phi phách tán, nhục thân của ngươi cũng sẽ bị bổn tọa triệt để luyện hóa, cho ngươi vĩnh sinh bất tử, ngươi chờ xem.
Truyền tống trận trong Khê Thành lấp lánh quang mang, tám bóng người bay ra, phía trước nhất là Minh Vũ và Vũ Hóa Thần, phía sau thì là Đỗ Nhiễm và mấy trưởng lão của Đỗ gia.
Đám người đều không ngồi phi thuyền thiết giáp, ngay lập tức khống chế Bản Mệnh Châu phá không bay về phía đông nam.
Khê Thành là thành trì ngoài cùng ở phía đông nam phạm vi thế lực của Đỗ gia, tiến thêm về phía trước chính là địa bàn của Tần gia. Đám người Đỗ Nhiễm vô cùng sốt ruột, nhị trưởng lão của Đỗ gia lúc này cũng tới, đám người muốn mau chóng chặn đường Lục Ly, nếu không xâm nhập vào địa bàn của Tần gia thì sẽ rất phiền.
Mọi người đẩy tốc độ lên cao nhất, chỉ một nén hương liền phát hiện khu vực của Lục Ly. Sớm đã có người chờ ở đây, đặc biệt chỉ đường cho mọi người, một võ giả Hồn Đàm cảnh chỉ về phía đông, nói:
- Chư vị đại nhân đuổi theo hướng này, phía trước đều có người dẫn đường, người của chúng ta vẫn đang chặn thiếu niên đó.
Đám người Đỗ Nhiễm gật đầu, những tiểu gia tộc của Khê Thành này rất biết điều, như vậy cũng đỡ mất công họ hỏi nhiều.
Tám người tiếp tục đuổi theo, một đường quả nhiên có luôn người dẫn đường, mọi người không ngừng một giây nào, một đường bay như điên.
Lại bay thêm khoảng thời gian bốn nén hướng, Đỗ Nhiễm phát hiện vẫn không thấy bóng dáng của Lục Ly và Long Đế Quan liền chau mày, bởi vì phía trước đã là địa bàn của Tần gia.
- Đi!
Nhị trưởng lão của Đỗ gia vung tay lên, dẫn mọi người tiếp tục đuổi về phía trước, cho dù đắc tội với Tần gia cũng phải bảo vệ Lục Ly, thậm chí là khai chiến cũng không tiếc.
Đi vào sâu hơn hơn ba mươi dặm, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một đám Bất Diệt cảnh, đám người Đỗ Nhiễm nhìn qua, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, đây là một gia tộc lệ thuộc Tần gia.
- Chư vị đại nhân!
Người bên kia từ xa đã quát to:
- Quanh đây đã bị giới nghiêm, Tần gia hạ lệnh không cho bất kỳ ai tiến vào, xin chư vị đại nhân thứ lỗi.
Trong lòng mọi người trầm xuống, chuyện bọn họ lo lắng nhất cuối cùng cũng vẫn xảy ra, Tần gia đã phát hiện ra Lục Ly và Long Đế Quan. Chắc xuất động rất nhiều cường giả vây chặn, hiện tại phái người chặn bọn họ lại, tất nhiên là muốn độc chiếm tất cả bảo vật trong Long Đế Quan.
- Cút.
Chương 420 Biến thái
Minh Vũ cũng không quản nhiều như vậy, trực tiếp phóng ra thế, trấn áp mọi người. Sau đó hóa thành một đạo lưu tinh xuyên qua, Vũ Hóa Thần cũng không do dự, theo sát đằng sau.
Trong mắt Đỗ gia nhị trưởng lão Đỗ Bất lóe lên hàn quang, phất tay nói:
- Đi, nếu người của Tần gia chặn lại, trực tiếp khai chiến, có điều đừng giết người.
Đỗ gia nhị trưởng lão là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, chiến lực rất mạnh, ở trong gia tộc quyền uy rất thịnh. Nếu hắn đã nói như vậy, các trưởng lão còn lại tất nhiên cũng không nhiều lời, đi sát theo sau.
Càng bay về phía trước, người gặp phải cũng càng lúc càng nhiều, có điều đều là võ giả bình thường, đừng nói là chặn bọn họ, người còn chưa thấy rõ đã bị bọn họ bay qua rồi.
- Ở bên kia!
Sau khi bay thêm ba nén hương, Vũ Hóa Thần đột nhiên quát khẽ. Mọi người nhìn tới, lờ mờ nhìn thấy một thiếu niên kéo một cỗ quan tài kim quang lấp lánh đang chạy như điên.
Mọi người lập tức mừng rỡ, vội vàng chạy tới, nhưng còn chưa tới gần bóng người và quan tài đó đều biến mất trong không trung.
- Cái này...
Mọi người vô cùng kinh ngạc, sao có thể biến mất như vậy? Minh Vũ phản ứng rất nhanh, trầm giọng nói:
- Đây là ảo tượng, bản tôn của thiếu chủ khẳng định ở gần đây.
Tất cả mọi người nhớ tới chuyện lúc trước Lục Ly phóng thích mười mấy ảo tượng để đào tẩu, lập tức tỉnh ngộ, lại bay về phía trước.
Bay mười dặm, trong mắt Đỗ Bất lóe lên hàn quang, sắc mặt đám người Đỗ Nhiễm thì trở nên ngưng trọng, bởi vì phía trước có sáu Quân Hầu cảnh, không cần nói cũng biết là ngườicủa Tần gia.
Sáu Quân Hầu cảnh đó đang phi hành rất nhanh, mà phía trước mọi người mơ hồ có một thiếu niên đang kéo hoàng kim cổ quan tiến về phía trước.
Ba Quân Hầu cảnh của Tần gia đồng thời đánh ra ba đạo thất luyện, trực tiếp đánh về phía quan tài, Minh Vũ lập tức giận dữ hét lớn:
- Dừng tay.
Vù.
Lục Ly đang kéo quan tài tiến về phía trước giống như sau lưng có mắt, thân thể hắn đột nhiên huyễn hóa ra từng bóng người.
Một, hai, năm, mười, ba mươi...
Cuối cùng, phía trước xuất hiện hơn sáu mươi bóng người, hơn sáu mươi Lục Ly kéo hơn sáu mươi cỗ quan tài tỏa ra bốn phương tám hướng chạy trốn.
Mỗi bóng người đều vô cùng chân thật, mỗi một cỗ quan tài đều kim quang lấp lánh, ngay cả Tiểu Bạch bị trói trên quan tài cũng xuất hiện hơn sáu mươi...
- Thần hồ kỳ kỹ!
Nhị trưởng lão Đỗ Bất dùng thần niệm quét một vòng, không ngờ phát hiện không thể nhìn thấu chân thân, hắn không nhịn được mà cảm khái.
- Ặc, Di Hình Ảo Ảnh của Thiếu chủ sao lại mạnh như vậy? Biến thái quá!
Minh Vũ cũng giật mình, lúc trước Lục Ly chỉ có thể huyễn hóa ra mười mấy phân thân, hiện tại lại có thể huyễn hóa ra hơn sáu mươi.
Trước kia hắn dùng thần niệm là có thể thoải mái tìm ra chân thân, hiện tại lại căn bản không đoán ra được. Càng tà môn hơn là, huyễn hóa ra bóng người thì cũng thôi, không ngờ ngay cả quan tài cũng có thể huyễn hóa ra, còn có thể khống chế phân thân tỏa ra bốn phương tám hướng mà chạy trốn.
Hơn sáu mươi Lục Ly chân bước về phía, mỗi một Lục Ly đều lập tức vượt qua cự ly một dặm, còn có mấy ""Lục Ly"" không ngờ xông tới chỗ bọn Minh Vũ và cường giả của Tần gia.
Toàn trường đều trợn tròn mắt, không phân biệt ra chân thân thì làm thế nào mà đuổi theo, làm thế nào để công kích, làm thế nào để trấn áp.
Rầm rầm rầm rầm!
Cường giả của Tần gia vẫn xuất thủ, vì có mấy hư ảnh đã xông về phía bọn họ, vạn nhất là chân thân thì sao? Công kích của Bọn họ đánh trúng hư ảnh, những hư ảnh đó lần lượt biến mất, biến ảo thành hư vô.
Phân thân giả còn lại chỉ duy trì được ba giây, sau đó toàn bộ hóa thành hư vô biến mất. Thời gian ba giây, với tốc độ hiện tại của Lục Ly, chân thân chắc đã tới ngoài mấy chục dặm, Mọi người ngây ra ba giây, chờ toàn bộ phân thân biến mất, phát hiện xung quanh đã không còn bóng dáng của Lục Ly.
- Lục gia đệ tử quả nhiên bất phàm, tuổi và cảnh giới như vậy, không ngờ đã cảm ngộ được áo nghĩa?
Đỗ Bất lại cảm khái một tiếng, phất tay nói:
- Đuổi theo!
Mọi người bay đi, một cường giả của Tần gia quát lạnh quát lạnh:
- Đỗ Bất, nơi này là địa bàn của Tần gia Tần gia, các ngươi mạo muội tiến vào tranh đoạt bảo vật, chẳng lẽ là muốn khai chiến với Tần gia chúng ta à?
- Ngươi đánh rắm!
Đỗ Bất nói chuyện khá là thô lỗ, người cũng là loại bộ dạng quê mùa, hắn phừng râu trợn mắt nói:
- Cái gì gọi là tranh đoạt bảo vật? Thiếu niên kéo quan tài kia là bằng hữu của Đỗ gia ta. Hơn nữa... Tần gia các ngươi ngày hôm qua không phải cũng phái người tới địa bàn của Đỗ gia chúng ta à? Ta nói thật với các ngươi nhé, tranh đoạt bảo vật thì không sao, nhưng làm thiếu niên kia bị thương, lão phu sẽ liều mạng với cả nhà các ngươi.
Sau khi Đỗ Bất gầm lên xong, không để ý tới người Tần gia, vòng qua bên cạnh. Sai người tách ra, tìm kiếm chân thân của Lục Ly.
Ầm.
Vừa tìm kiếm không bao lâu, trong không trung phía đông sáng lên một viên đạn tín hiệu, rất rõ ràng là thám báo bên Tần gia đã phát hiện Lục Ly.
- Đi!
Đám người tiếp tục điên cuồng đuổi theo, cường giả của Tần gia cũng bay đi. Chỉ là chờ bọn họ đến gần, lại nhìn thấy vô số Lục Ly kéo quan tài chạy khắp núi đồi. Mọi người căn bản không biết người nào là chân thân, cũng không biết đuổi theo người nào, đi chặn người nào.
- Thế này thì đuổi làm sao đây?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần nhìn nhau, hai người cũng có chút trợn tròn mắt. Vốn hai người cho rằng nếu đuổi kịp Lục Ly thì có thể thoải mái nghĩ biện pháp giải cứu hắn.
Hiện tại lại phát hiện, đừng nói là hai người, e là cả đám người bọn họ cũng không thể chặn được Lục Ly. Tuy tốc độ của Lục Ly chậm hơn bọn họ một chút, nhưng ""Di Hình Ảo Ảnh"" này quá lợi hại rồi, mỗi lần đều có thể thoải mái đào tẩu.
Lục Ly kéo quan tài chạy như điên, tất nhiên không phải hắn đang khống chế thân thể, hắn cũng không có năng lực và thủ đoạn như vậy, tránh né sự truy kích của nhiều Quân Hầu cảnh.
Ý thức của hắn lúc này rất tỉnh táo, bởi vì yêu ma đang toàn tâm khống chế thân thể hắn tránh né truy kích, cho nên không có thời gian để xâm nhập vào linh hồn hắn.
Lục Ly mới là Hồn Đàm cảnh, tuy lúc này phóng ra Nhiên Huyết Thần Kỹ, nhục thân trở nên rất cường đại, nhưng huyền lực của hắn vẫn quá yếu.
Lui một vạn bước mà nói, cho dù huyền lực của hắn hùng hậu, vận dụng huyền kỹ vô cùng huyền diệu, thậm chí là... Áo nghĩa, hắn vẫn không thể đạt tới được tốc độ như vậy.
Vấn đề chắc là do lục quang phát ra trong cơ thể Lục Ly, còn có nhịp chân kỳ diệu trên chân hắn.
Trong cơ thể Lục Ly đã bị năng lượng màu xanh lục lấp đầy, trong mỗi một khối cơ nhục, xương cốt, máu đều là loại năng lượng màu xanh lục này. Hơn nữa nhịp chân bước về phía trước của Lục Ly rất huyền diệu, rõ ràng là bước ra một bước, nhưng thân thể lại đã ở ngoài mấy trăm mét, khoảnh khắc đó dường như không gian phía trước hắn hơi dao động, hắn là đi xuyên qua không trung.
Không biết đây là bí thuật hay là áo nghĩa, nhưng có thể khẳng định, đây không phải năng lực của Lục Ly, thân thể hắn cũng không do hắn khống chế, đây tất nhiên là thủ đoạn của yêu ma.
Đám người từ đằng trước xông tới bị dọa sợ, nửa đêm tìm kiếm ở bên ngoài đều là thám báo cấp thấp, bình thường đều là Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh, còn có một số là Thần Hải cảnh.
Lục Ly một giây trước còn ở ngoài một dặm, một giây sau lại đã đến phía trước mọi người.
Hơn nữa Lục Ly tóc tai bù xù, xiêm y lam lũ, cả người tỏa ra lục quang, trong mắt lại hồng quang lấp lánh, trên người sát khí hừng hực. Sau lưng kéo một hoàng kim cự quan, quan tài đó còn bồng bềnh trên không trung, nhìn qua vô cùng dọa người, giống như một lệ quỷ địa ngục kéo quan tài ra báo thù vậy!
Bùm!
Khi đám người bị dọa cho hoảng sợ còn chưa kịp phản ứng, Lục Ly kéo Hàn Thiết Cự Liên, đột nhiên quăng cự quan về phía trước, một phát đánh bay mấy người đó. Sau đó hai chân hắn bước rộng, một giây tiếp theo đã biến mất tại chỗ, xuất hiện ở ngoài một dặm xa.
Quỷ dị, tà mị, sởn gai ốc!
Rất nhiều võ giả cấp thấp đều sợ tới mức cả người run rẩy, trong mắt toàn là vẻ sợ hãi. Đám người có ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cũng không dám đuổi theo, hơn nữa... Với tốc độ của bọn họ thì có thể đuổi kịp à?
Một đường chạy như điên, một đường đều bị người vây lấy, mỗi lần Lục Ly quăng cổ quan đều có thể càn quét một mảng. Cổ quan đó dường như có ma lực thần kỳ, sau mỗi lần đập trúng người, những người đó đều cảm thấy giống như bị thiên thạch va trúng, đều hộc máu tung tóe, không có ai đỡ nổi một chiêu.
Yêu ma không đại khai sát giới, mỗi lần đều khống chế Lục Ly sau khi đập bay người vây tới thì lập tức chạy đi xa. Nơi Lục Ly đi qua, một đường đều là võ giả bị đập cho thương tích đầy mình.
- Gừ, gừ, gừ.
Bản thân Lục Ly thì lại thỉnh thoảng ngửa mặt lên trời gầm to, phát ra những tiếng gầm giống như dã thú, trong trời đêm yên tĩnh này, lộ ra vẻ to rõ và quỷ dị lạ thường.
Cuối cùng cũng có cường giả đuổi tới, ở thành trì phụ cận truyền tống tới bốn võ giả Bất Diệt cảnh. Bốn người cưỡi Mệnh Luân bay tới bên Lục Ly, vừa hay nhìn thấy Lục Ly quăng cổ quan đập bay mấy thám báo của Đỗ gia.
Bốn người theo bản năng liền cảm thấy giận dữ, Lục Ly không ngờ lại công kích người của Đỗ gia?
Bốn người cũng không biết thân phận cụ thểcủa Lục Ly, chỉ biết Lục Ly là khách nhân được Đỗ gia tộc trưởng coi trọng. Một khách nhân lại đánh bị thương người của chủ nhà, chủ nhân tất nhiên không vui.
- Không đúng... Mắt tiểu tử đó đỏ rực, thần chí không rõ, hẳn là hóa ma rồi.
Một người có phản ứng, mắt lấp lánh nói:
- Chúng ta liên thủ công kích cổ quan đó, vây khốn tiểu tử này, đừng đả thương đến hắn.
Vù.
Người này nói xong, thân thể Lục Ly đột ngột huyễn hóa ra từng đạo ảnh tử, phía dưới xuất hiện mười mấy Lục Ly, cổ quan cũng xuất hiện hơn mười cỗ.
Sau đó... Lục Ly bước một bước về phía trước, mười mấy Lục Ly không ngờ tỏa ra bốn phương tám hướng, phía sau mỗi Lục Ly không ngờ cũng xuất hiện hơn mười cỗ cổ quan.
Quan trọng nhất là...
Tất cả Lục Ly đều giống hệt nhau, cổ quan cũng vô cùng chân thật, bốn Bất Diệt cảnh dùng thần niệm tra xét một phen, căn bản không phát hiện được đâu là chân thân...
Thần hồ kỳ kỹ!
Bốn Bất Diệt cảnh và đám người phía dưới thấy mà trợn tròn mắt, đây rõ ràng đã vượt quá phạm trù của huyền kỹ bí thuật, đây tuyệt đối là áo nghĩa, áo nghĩa vô cùng cường đại.
Vấn đề là... Lục Ly mới là Hồn Đàm cảnh, cũng chỉ mười mấy tuổi, sao có thể cảm ngộ được áo nghĩa?
Trong lịch sử Trung Châu, yêu nghiệt biến thái nhất cũng phải hai mươi mốt tuổi mới cảm ngộ được áo nghĩa, nhưng hắn khi đó đã đạt tới Bất Diệt cảnh.
Nếu muốn cảm ngộ áo nghĩa, yêu cầu thấp nhất cũng phải là Bất Diệt cảnh, trong lịch sử chưa bao giờ xuất hiện dưới Bất Diệt cảnh có thể cảm ngộ áo nghĩa.
Hồn Đàm cảnh tu luyện linh hồn, Mệnh Luân cảnh đổi mệnh. Chỉ có linh hồn cường đại, thọ nguyên dài hơn, võ giả mới có thể có cơ hội tiếp xúc với thiên địa bản nguyên, mới có thể có cơ hội cảm ngộ áo nghĩa.
Mọi người không biết trong Long Đế Quan lúc này có một yêu ma, cũng không biết Lục Ly bị yêu ma khống chế. Cho nên bọn họ đều cho rằng đây là thủ đoạn của Lục Ly, tất nhiên đều giật mình.
Có điều, phân ra mười mấy ảnh tử, cái này rất giống với Di Hình Ảo Ảnh của Lục Ly. Khác nhau là ảnh tử huyễn hóa ra ngay cả thần niệm của Bất Diệt cảnh cũng không tra xét được. Chắc là yêu ma kia đã cải tạo huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh, gia tăng uy lực!
Yêu ma có thể ở trong linh hồn của Lục Ly, đánh cắp huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh mà Lục Ly cảm ngộ, điều này gián tiếp phản ánh một tình huống - linh hồn của Lục Ly gần như đã luân hãm, nói không chừng rất nhanh sẽ triệt để trầm luân, hắn sẽ bị yêu ma đoạt xá.
Vù!
Trong sơn mạch phía tây Phố Thành, ba bóng người bay tới, người đi trước tóc trắng như tuyết, sau lưng đeo bảo kiếm, đeo mặt nạ Quỷ Sát. Người phía sau lưng hùm vai gấu giống như một con dã thú hình người, không phải Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thì là ai?
Đỗ Nhiễm đi sau cùng, ba người một mực tìm kiếm ở dã ngoại, không nghỉ ngơi dù chỉ một khắc.
Chương 417 Việc này rất tà môn
Sau khi nhận được tin tức lập tức truyền tống tới Phố Thành, sau đó ngay lập tức bay tới bên này, bởi vì tin tức là ở gần đây truyền đến.
Ba người đều phóng ra Bản Mệnh Châu cấp tốc phi hành, rất nhanh liền nhìn thấy mấy người ngồi xếp bằng dưới đất chữa thương, mấy người đó đều bị Lục Ly đập bị thương.
- Người đi đâu rồi?
Đỗ Nhiễm từ xa đã quát lên, người phía dưới giật mình tỉnh lại, chỉ về phía tây nam, nói:
- Bên kia.
Ba người không dừng lại mà lập tức đuổi theo, trên đường đi không ngừng nhìn thấy có người bị đập cho bị thương, sau khi hỏi vài câu thì biết được bị Lục Ly quăng cổ quan đánh, trong mắt ba người đều lộ ra một tia bất an.
Lục Ly này làm việc rất hiểu chừng mực, tuyệt đối sẽ không xằng bậy. Nếu hắn vung cổ quan đập người, vậy khẳng định không phải là bổn ý của hắn, nói một cách khác, Lục Ly có thể đã hóa ma.
- Đuổi theo!
Tốc độ của ba người lại cường hành đề thăng một phần, trong lòng vô cùng cấp bách và lo lắng. Lại bay gần nửa canh giờ, ba người cuối cùng cũng đuổi kịp bốn võ giả Bất Diệt cảnh.
- Người đâu rồi?
Đỗ Nhiễm từ rất xa đã gầm lên, bốn Bất Diệt cảnh nhìn về phía Đỗ Nhiễm, đều ngừng lại, một người có chút hổ thẹn nói:
- Chúng ta... mất dấu rồi!
- Mất dấu? Các ngươi là thùng cơm à?
Đỗ Nhiễm giận tím mặt, Lục Ly kéo quan tài thì có thể đi nhanh được tới mức nào? Sao có thể mất dấu?
Người đó có chút ủy khuất chớp chớp mắt, giải thích:
- Trưởng lão, cái này không trách được chúng ta. Tốc độ của Tiểu tử đó rất nhanh, không hề chậm hơn chúng ta. Hơn nữa hắn thể huyễn hóa ra mười mấy phân thân, thần niệm cũng không tra xét được. Chúng ta căn bản không biết đâu là chân thân, một lát sau thì mất dấu.
- Sao có thể?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần rất kinh ngạc, huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh thì Minh Vũ cũng biết, thần niệm tùy tiện quét qua một cái là có thể phân biệt được chân thân giả thân mà.
Sao có thể không tra xét được? Hơn nữa Lục Ly chỉ là Hồn Đàm cảnh, tốc độ có thể nhanh tới mức nào? Sao có thể nhanh hơn Bất Diệt cảnh?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần hỏi vài câu, sau khi hỏi rõ tình huống lúc đó, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần triệt để ngây đơ. Hai người vẫn không tin, trừ phi đó không phải là Lục Ly mà họ biết.
Ầm.
Ngoài mấy ngàn dặm phía đông nam, một chùm pháo hoa cực lớn tỏa ra, chiếu sáng cả nửa thiên không. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần, Đỗ Nhiễm lập tức nhìn về bên đó, sắc mặt mừng rỡ.
- Đuổi theo!
Rất rõ ràng, bên kia có người của Đỗ gia phát hiện không thể chặn Lục Ly lại, cho nên phóng ra đạn tín hiệu cầu viện.
Ba người khống chế Bản Mệnh Châu rạch phá trường không đuổi theo, có điều rất nhanh ba người liền phát hiện một vấn đề, đạn tín hiệu ở xa mấy ngàn dặm?
Nói vậy thì trong thời gian rất ngắn, Lục Ly đã vượt qua cự ly mấy ngàn dặm? Chuyện bốn Bất Diệt cảnh đó nói rất có khả năng là thật...
Ba người đều nghĩ không thông, chỉ có thể trước tiên đuổi theo xem tình huống. Cho dù Lục Ly có tốc độ của Bất Diệt cảnh, tốc độ của ba người vẫn nhanh hơn gấp mười lần, chắc là có thể đuổi kịp.
Mấy ngàn dặm đối với Quân Hầu cảnh thì không tính là xa, chỉ là sau thời gian hai nén hương, ba người đã tới chỗ phóng thích đạn tín hiệu. Từ xa nhìn tới, lại thấy mấy chục võ giả bị đánh, Lục Ly và Long Đế Quan lại không thấy bóng dáng.
Đỗ Nhiễm lại hỏi một câu, gầm lên:
- Chạy hướng nào?
- Không biết.
Người bên dưới vẻ mày ngỡ ngàng, một người giải thích:
- Thiếu niên đó huyễn hóa ra mười mấy ảnh tử, bốn phương tám hướng đều có, chúng ta cũng không biết hắn chạy đi đâu.
- Chia ra đuổi!
Lần này đám người Minh Vũ không dám tiếp tục dừng lại, từ phương hướng bọn họ đến thì không thể có, ba phương hướng còn lại thì bọn họ vừa hay có ba người.
Minh Vũ bay theo hướng nam, Vũ Hóa Thần thì phía tây, còn Đỗ Nhiễm thì phía bắc. Ba người nghĩ cho dù Lục Ly chạy hết tốc lực, với tốc độ của ba người vẫn rất nhanh là có thể đuổi kịp.
Nhưng mà...
Ba người đuổi ra mấy ngàn dặm, lại không phát hiện bất kỳ manh mối nào, hơn nữa thám báo trên đường cũng không bị đánh. Ba người đều cho rằng là đuổi sai phương hướng, lập tức quay lại đổi phương hướng đuổi theo.
Sau hai canh giờ, ba người đến một quận thành hội hợp. Nếu hai canh giờ mà không đuổi kịp, vậy khẳng định đã mất dấu, ba người đều muốn về thành tìm hiểu chút tin tức.
Không chỉ là ba người!
Đại trưởng lão của Đỗ gia dẫn theo mười mấy Quân Hầu cảnh cũng tới, kết quả lại đều không có bất kỳ phát hiện gì, Lục Ly lại bốc hơi khỏi nhân gian.
Việc này rất tà dị, tà dị khiến các trưởng lão của Đỗ gia cũng không thể lý giải, càng đừng nói tới người phía dưới.
Trung Châu nhiều năm như vậy, vẫn chưa nghe nói tới có chuyện quỷ dị như vậy phát sinh. Có điều có người hoài nghi phải chăng trong Long Đế Quan có tà vật tồn tại? Nếu không thì sao có thể tránh được sự điều tra của nhiều người như vậy, vô duyên vô cớ bốc hơi khỏi nhân gian?
Trời đã sáng, việc này dùng tốc độ khủng bố truyền tới tất cả thành trì bộ lạc trong phạm vi ngàn vạn dặm, hơn nữa càng truyền càng huyền bí.
Thậm chí có người bắt đầu lan truyền một thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, người này là ác ma từ cửa ra của Bắc Mạc U Minh tới. Hắn muốn ma hóa người Trung Châu, khiến Trung Châu biến thành nhạc viên của ác ma.
Đỗ gia không biết làm sao, chỉ có thể không ngừng truyền tin, võ giả của tất cả gia tộc trong một đại vực mà Đỗ gia khống chế đều xuất động, cả thế giới đều đang tìm kiếm Lục Ly.
Tìm đến trưa, vẫn không có bất kỳ tin tức gì truyền đến. Minh Vũ, Vũ Hóa Thần, Đỗ Nhiễm đều truyền tống tới Hàm Thành, chờ ở trong thành, một khi có tin tức thì có thể lập tức truyền tống.
Mấy ngàn vạn võ giả từ trong các thành trì chạy ra, tìm kiếm khắp nơi. Trong tay rất nhiều võ giả đều có đạn tín hiệu, ngọc phù cảnh báo, một khi phát hiện cổ quan và Lục Ly sẽ lập tức truyền tin.
Đỗ gia tộc trưởng truyền lệnh xuống, việc này không thể truyền rộng, không thể để đại gia tộc bên ngoài biết được.
Chương 418 Ngươi muốn chết à
Nếu không vạn nhất dẫn tới sự tò mò của các gia tộc còn lại, cũng phái cường giả tới đây, cục diện sẽ càng rối loạn.
Người của Tần gia đã lùi về, cũng không có hành động khác. Nơi này là địa bàn của Đỗ gia, nếu bọn họ không ngay lập tức cướp được cổ quan, người của Tần gia chắc cũng biết là không còn cơ hội.
Một buổi sáng, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần, Đỗ Nhiễm trưởng lão đang sống trong thấp thỏm bất an, không có bất kỳ tin tức nào truyền đến. Tất cả mọi người như ngồi trên bàn chông, mỗi một giây một phút đều cảm thấy vô cùng khổ sở.
Buổi chiều!
Cuối cùng cũng có tin tức truyền đến, nhưng tin tức này lại khiến vô số trưởng lão của Đỗ gia trợn tròn mắt. Bởi vì tin tức truyền đến là Lục Ly kéo cổ quan xuất hiện ở Khê Thành.
Minh Vũ nhìn thấy sắc mặt của Đỗ Nhiễm rất khó coi, trong mắt lấp lánh hàn quang, hỏi:
- Khê Thành là ở đâu?
- Phía đông nam!
Trong mắt Đỗ Nhiễm toàn là vẻ ngạc nhiên, nói:
- Đi thêm về phía trước đã không còn là địa bàn của Đỗ gia, mà là địa bàn của Tần gia. Phố Thành cách Khê Thành ức vạn dặm lộ trình, chúng ta dù chạy hết tốc lực cũng phải nửa ngày, Lục công tử làm sao mà vượt qua được? Hơn nữa trên đường không ngờ lại không kinh động tới bất kỳ võ giả nào? Việc này... Rất tà môn.
- Địa bàn của Tần gia?
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ lại lập tức lao ra ngoài, nhảy vào truyền tống trận.
Ở địa bàn của Đỗ gia thì không ai công kích Lục Ly, nhưng tới địa bàn của Tần gia, Lục Ly sẽ sinh tử khó lường!
Trong một vùng hoang dã ở phía đông nam Khê Thành, Lục Ly kéo quan tài một đường chạy như điên, trạng thái của hắn càng lúc càng không ổn. Tóc tai bù xù, một thân áo xanh rách tung toé, thân thể có rất nhiều chỗ bị rách da, máu tươi đầm đìa.
Sắc mặt hắn vô cùng khó coi, mắt đỏ rực, giống như hai vầng yêu nguyệt. Nhe răng nhếch miệng, thở mạnh phì phì, giống như một con chó hoang đã phát điên.
Ý thức của hắn lúc thì tỉnh táo, lúc thì mơ hồ, nếu không phải ý chí lực của hắn cường đại, lúc này chắc đã triệt để trầm miên rồi.
Ở sâu trong nội tâm hắn có một cỗ khí, một cỗ khí không chịu thua, không nhận mệnh. Thân thể hắn không thể bị yêu ma chiếm giữ, hắn không thể biến thành cái xác không hồn, không thể biến thành ác ma.
Một hai ngày qua, hắn đều đấu tranh với linh hồn của yêu ma, Hồn Đàm của hắn lúc thì lục quang lấp lánh, lúc thì bạch quang lấp lánh, hắn đang tranh đoạt quyền khống chế Hồn Đàm với yêu ma.
Về phần vì sao hắn có thể từ Phố Thành lặng lẽ đến Khê Thành, điều này kỳ thật không liên quan tới hắn, hoàn toàn là năng lực của yêu ma.
Yêu ma khống chế Long Đế Quan mở ra cấm chế trong suốt, sau đó một đường từ trong không trung bay tới đây, trên đường đều tránh thành trì, thám báo bình thường tất nhiên không phát hiện được.
Yêu ma này rất thông minh, hắn chắc biết cường giả ở Phố Thành quá nhiều, nếu còn ở lại bên đó thì hắn khẳng định không thể trốn thoát, cho nên tiêu phí rất nhiều năng lượng khống chế Long Đế Quan thoát đi.
Cũng chính bởi vì yêu ma chuyên tâm đào tẩu, Lục Ly lúc này vẫn thể bảo trì linh hồn tỉnh táo. Nếu nửa ngày này yêu ma vẫn một mực công kích linh hồn hắn, lúc này hắn e là đã sớm xong đời rồi.
Căn cứ vào suy đoán của Lục Ly, yêu ma này khống chế Long Đế Quan phi hành như vậy, chắc rất hao tổn năng lượng. Nếu không yêu ma đã cứ bay mãi như vậy, lúc này khống chế thân thể hắn tiến về phía trước, chính là muốn nghỉ ngơi một lúc để khôi phục năng lượng.
Nghĩ đến đây, tinh thần của Lục Ly trở nên phấn chấn. Năng lượng của yêu ma này đã tiêu hao cực lớn, vậy hắn sẽ có cơ hội thoát khỏi sự khống chế của yêu ma. Hắn vẫn có cơ hội tự cứu, vẫn có hi vọng sống sót.
Thân thể hắn bị yêu ma khống chế kéo quan tài chạy đi, thủ đoạn của yêu ma rất lợi hại, mỗi một giây đều có thể vượt qua một dặm, một đường chạy nhanh trong núi lớn đồng hoang, tránh né truy binh.
Lục Ly có thể cảm giác được tình huống bên ngoài, lại không thể khống chế thân thể. Hắn hiện tại giống như một tàn hồn bồng bềnh ngoài thân thể, chỉ có thể nhìn, chỉ có thể nghĩ, nhưng lại không thể làm gì.
- Phải nghĩ biện pháp tự cứu!
Đầu óc Lục Ly chuyển động, đang nghĩ biện pháp. Hắn suy nghĩ một phen, phát hiện chỉ có hai loại biện pháp, loại thứ nhất chính là tranh đoạt quyền khống chế Hồn Đàm với yêu ma, khiến yêu ma không thể hoàn toàn đoạt xá, chờ đám người Minh Vũ, Vũ Hóa Thần tới cứu. Loại thứ hai là nghĩ biện pháp khống chế nhục thân của mình, quấy nhiễu hành động của yêu ma, khiến hắn không thể đào tẩu, chờ đám người Minh Vũ tới đây, tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp cứu hắn.
Hắn chỉ có Hồn Đàm cảnh, thực lực cảnh giới linh hồn đều quá yếu, dựa vào chính mình để đối phó yêu ma này thì căn bản là không thể.
Sau khi nghĩ thông, Lục Ly bắt đầu nỗ lực nghĩ biện pháp khống chế thân thể. Tâm niệm hắn tập trung trong thân thể, trên tay chân, nghĩ biện pháp khiến thân thể của mình làm việc theo ý niệm của mình.
Bùm.
Sau khi liên tục thử, liên tục đấu tranh, liên tục cường hành khống chế, hai chân Lục Ly cuối cùng cũng khẽ run lên, thân thể đang chạy như điên về phía trước đột nhiên ngã xuống đất, cổ quan ở phía sau cũng thuận thế mà ầm ầm đập về phía trước, làm bốc lên một mảng bụi đất.
Có điều thân thể hắn rất nhanh lại bò lên, tiếp tục chạy như điên về phía trước, hắn phát hiện mình lại không thể ảnh hưởng tới bất kỳ bộ vị nào trên thân thể.
Thành công một lần, Lục Ly rất phấn chấn, chỉ có thể tiếp tục làm ảnh hưởng, tốc độ tiến về phía trước khẳng định sẽ suy giảm mạnh, Minh Vũ, Vũ Hóa Thần và Đỗ Nhiễm rất nhanh cũng sẽ đuổi tới.
- Bùm.
Đi được mấy chục dặm, thân thể hắn lại ngã xuống đất. Tiếp theo lại tiếp tục đứng lên chạy đi, trong linh hồn Lục Ly lúc này đột nhiên vang lên một thanh âm già nua:
- Tiểu tử, ngươi muốn chết à? Có tin bổn tọa ăn mòn thân thể ngươi thành máu loãng không?
- Hả?
Linh hồn Lục Ly chấn động, lão yêu ma này cuối cùng cũng nói chuyện rồi, trực tiếp truyền âm vào trong linh hồn hắn.
Chương 419 Bổn tọa là Long Đế!
Hắn không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn phấn chấn hơn, lão yêu ma truyền âm chứng tỏ hắn đã sợ? Sợ mình quấy rối để bị người ta đuổi kịp rồi bắt lấy?
- Ha ha ha!
Hắn cười thầm trong lòng, nói:
- Lão yêu ma, ngươi hủy đi, ngươi hủy đi, ta thà để thân thể bị hủy chứ cũng không muốn bị ngươi đoạt xá.
Lão yêu ma lúc này đã chiếm một bộ phận Hồn Đàm của hắn, trong lòng hắn nghĩ gì chắc lão yêu ma cũng biết.
Quả nhiên, trong linh hồn hắn rất nhanh liền vang lên một giọng nói già nua:
- Ngu xuẩn, tiểu tử! Bổn tọa đoạt xá thế nào được? Chỉ có thể mượn dùng thân thể của ngươi để đào tẩu thôi. Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, đợi bổn tọa chạy được tới nơi an toàn, khôi phục nguyên khí, lập tức sẽ thả ngươi đi, còn ban cho ngươi trọng bảo trong Long Đế Quan.
Nếu Lục Ly là thiếu niên mười sáu tuổi bình thường, e là đã thật sự tin lời của lão yêu ma rồi. Hắn trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm thái sớm đã vượt xa bạn cùng lứa tuổi. Hơn nữa lời nói của yêu ma sao mà tin được? Yêu ma này ở trong Long Đế Trủng từng muốn chiếm thân thể của Vũ Linh Hư.
Hắn cười lạnh đáp lại:
- Ngươi lừa trẻ con ba tuổi à? Nếu ngươi chỉ muốn chạy trốn, vậy rất đơn giản. Người đuổi theo phía sau đều là người của ta, chỉ cần ngươi thả ta, ta lập tức bảo bọn họ không đuổi theo ngươi nữa, thế nào?
Lão yêu ma đáp:
- Bổn tọa vì sao phải tin ngươi? Vạn nhất bổn tọa thả ngươi rồi, ngươi lại dẫn người đuổi giết thì sao?
Lục Ly hỏi ngược lại:
- Vậy ta dựa vào đâu mà tin được ngươi?
Một câu tiếp theo của Yêu ma truyền đến, khiến linh hồn Lục Ly chấn động, yêu ma truyền lời:
- Bởi vì bổn tọa là... Long Đế, ngươi cho rằng bổn tọa sẽ đi lừa gạt một tiểu hài tử tiểu hài tử như ngươi à? Ngươi từng tiến vào Long Đế Trủng, chắc biết rất rõ về sự tích của bổn tọa chứ? Bổn tọa vua không nói chơi, đã nói là làm.
- Long Đế!
Lục Ly thực sự bị dọa sợ rồi, vị này chính là Nhân Hoàng, bá chủ vạn năm trước nhất thống Bắc Mạc, nhân vật như vậy chắc sẽ không lừa người ta chứ?
Long Đế đã chết từ vạn năm trước, chẳng lẽ hắn biết bí pháp nào đó, bảo tồn linh hồn của mình? Yêu ma biết khống chế Long Đế Quan, còn hoàn toàn phong bế trong Long Đế Trủng, cường giả bình thường căn bản không vào được, nói như vậy... Yêu ma này thật sự có thể chính là tàn hồn của Long Đế.
- Không đúng.
Một lát sau, Lục Ly đột nhiên giật mình tỉnh lại, nếu yêu ma này là tàn hồn của Long Đế, vậy thanh thần binh cắm trên Long Đế Quan phải giải thích như thế nào? Còn có Long Đế là Đại Đế một đời, vì sao lại xưng hô là bổn tọa, chứ không phải bản đế?
Một điểm mấu chốt nhất, Long Đế là người Bắc Mạc. Long Đế Quan bay ra khỏi Long Đế Trủng, Long Đế khẳng định sẽ ẩn núp ở Bắc Mạc, nghĩ biện pháp khôi phục năng lượng, hoặc là nghĩ biện pháp trùng sinh. Tóm lại... Sẽ không liều lĩnh đến Trung Châu, hiện tại vừa tiến vào Trung Châu liền bị phát hiện.
Hơn nữa, Lục Ly trước giờ chưa từng nghe nói, người ta sau khi chết vạn năm mà tàn hồn vẫn có thể lưu lại. Việc này quá huyễn hoặc, thủ đoạn của yêu ma này cũng không giống như là một nhân loại bình thường.
Lục Ly rất nhanh liền cười lạnh:
- Lão yêu ma, ngươi muốn lừa ai? Ta không lắm lời với ngươi nữa, hoặc ngươi hủy nhục thân của ta, hoặc ta sẽ quấy rối cho ngươi, khiến ngươi trốn không thoát. Chờ người của ta tới rồi, đến lúc đó ngươi cũng phải chết. Hoặc ngươi thả ta ra, ta thề sẽ bảo người của ta không đuổi giết ngươi.
Lục Ly quyết tâm rồi, lão yêu ma lại cười ha hả, truyền lời:
- Tiểu tử, ngươi thực sự cho rằng mình là một nhân vật à? Ngươi đã không hiểu chuyện như vậy, bổn tọa sẽ khiến ngươi hồn phi phách tán, nhục thân của ngươi cũng sẽ bị bổn tọa triệt để luyện hóa, cho ngươi vĩnh sinh bất tử, ngươi chờ xem.
Truyền tống trận trong Khê Thành lấp lánh quang mang, tám bóng người bay ra, phía trước nhất là Minh Vũ và Vũ Hóa Thần, phía sau thì là Đỗ Nhiễm và mấy trưởng lão của Đỗ gia.
Đám người đều không ngồi phi thuyền thiết giáp, ngay lập tức khống chế Bản Mệnh Châu phá không bay về phía đông nam.
Khê Thành là thành trì ngoài cùng ở phía đông nam phạm vi thế lực của Đỗ gia, tiến thêm về phía trước chính là địa bàn của Tần gia. Đám người Đỗ Nhiễm vô cùng sốt ruột, nhị trưởng lão của Đỗ gia lúc này cũng tới, đám người muốn mau chóng chặn đường Lục Ly, nếu không xâm nhập vào địa bàn của Tần gia thì sẽ rất phiền.
Mọi người đẩy tốc độ lên cao nhất, chỉ một nén hương liền phát hiện khu vực của Lục Ly. Sớm đã có người chờ ở đây, đặc biệt chỉ đường cho mọi người, một võ giả Hồn Đàm cảnh chỉ về phía đông, nói:
- Chư vị đại nhân đuổi theo hướng này, phía trước đều có người dẫn đường, người của chúng ta vẫn đang chặn thiếu niên đó.
Đám người Đỗ Nhiễm gật đầu, những tiểu gia tộc của Khê Thành này rất biết điều, như vậy cũng đỡ mất công họ hỏi nhiều.
Tám người tiếp tục đuổi theo, một đường quả nhiên có luôn người dẫn đường, mọi người không ngừng một giây nào, một đường bay như điên.
Lại bay thêm khoảng thời gian bốn nén hướng, Đỗ Nhiễm phát hiện vẫn không thấy bóng dáng của Lục Ly và Long Đế Quan liền chau mày, bởi vì phía trước đã là địa bàn của Tần gia.
- Đi!
Nhị trưởng lão của Đỗ gia vung tay lên, dẫn mọi người tiếp tục đuổi về phía trước, cho dù đắc tội với Tần gia cũng phải bảo vệ Lục Ly, thậm chí là khai chiến cũng không tiếc.
Đi vào sâu hơn hơn ba mươi dặm, phía trước lại đột nhiên xuất hiện một đám Bất Diệt cảnh, đám người Đỗ Nhiễm nhìn qua, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, đây là một gia tộc lệ thuộc Tần gia.
- Chư vị đại nhân!
Người bên kia từ xa đã quát to:
- Quanh đây đã bị giới nghiêm, Tần gia hạ lệnh không cho bất kỳ ai tiến vào, xin chư vị đại nhân thứ lỗi.
Trong lòng mọi người trầm xuống, chuyện bọn họ lo lắng nhất cuối cùng cũng vẫn xảy ra, Tần gia đã phát hiện ra Lục Ly và Long Đế Quan. Chắc xuất động rất nhiều cường giả vây chặn, hiện tại phái người chặn bọn họ lại, tất nhiên là muốn độc chiếm tất cả bảo vật trong Long Đế Quan.
- Cút.
Chương 420 Biến thái
Minh Vũ cũng không quản nhiều như vậy, trực tiếp phóng ra thế, trấn áp mọi người. Sau đó hóa thành một đạo lưu tinh xuyên qua, Vũ Hóa Thần cũng không do dự, theo sát đằng sau.
Trong mắt Đỗ gia nhị trưởng lão Đỗ Bất lóe lên hàn quang, phất tay nói:
- Đi, nếu người của Tần gia chặn lại, trực tiếp khai chiến, có điều đừng giết người.
Đỗ gia nhị trưởng lão là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, chiến lực rất mạnh, ở trong gia tộc quyền uy rất thịnh. Nếu hắn đã nói như vậy, các trưởng lão còn lại tất nhiên cũng không nhiều lời, đi sát theo sau.
Càng bay về phía trước, người gặp phải cũng càng lúc càng nhiều, có điều đều là võ giả bình thường, đừng nói là chặn bọn họ, người còn chưa thấy rõ đã bị bọn họ bay qua rồi.
- Ở bên kia!
Sau khi bay thêm ba nén hương, Vũ Hóa Thần đột nhiên quát khẽ. Mọi người nhìn tới, lờ mờ nhìn thấy một thiếu niên kéo một cỗ quan tài kim quang lấp lánh đang chạy như điên.
Mọi người lập tức mừng rỡ, vội vàng chạy tới, nhưng còn chưa tới gần bóng người và quan tài đó đều biến mất trong không trung.
- Cái này...
Mọi người vô cùng kinh ngạc, sao có thể biến mất như vậy? Minh Vũ phản ứng rất nhanh, trầm giọng nói:
- Đây là ảo tượng, bản tôn của thiếu chủ khẳng định ở gần đây.
Tất cả mọi người nhớ tới chuyện lúc trước Lục Ly phóng thích mười mấy ảo tượng để đào tẩu, lập tức tỉnh ngộ, lại bay về phía trước.
Bay mười dặm, trong mắt Đỗ Bất lóe lên hàn quang, sắc mặt đám người Đỗ Nhiễm thì trở nên ngưng trọng, bởi vì phía trước có sáu Quân Hầu cảnh, không cần nói cũng biết là ngườicủa Tần gia.
Sáu Quân Hầu cảnh đó đang phi hành rất nhanh, mà phía trước mọi người mơ hồ có một thiếu niên đang kéo hoàng kim cổ quan tiến về phía trước.
Ba Quân Hầu cảnh của Tần gia đồng thời đánh ra ba đạo thất luyện, trực tiếp đánh về phía quan tài, Minh Vũ lập tức giận dữ hét lớn:
- Dừng tay.
Vù.
Lục Ly đang kéo quan tài tiến về phía trước giống như sau lưng có mắt, thân thể hắn đột nhiên huyễn hóa ra từng bóng người.
Một, hai, năm, mười, ba mươi...
Cuối cùng, phía trước xuất hiện hơn sáu mươi bóng người, hơn sáu mươi Lục Ly kéo hơn sáu mươi cỗ quan tài tỏa ra bốn phương tám hướng chạy trốn.
Mỗi bóng người đều vô cùng chân thật, mỗi một cỗ quan tài đều kim quang lấp lánh, ngay cả Tiểu Bạch bị trói trên quan tài cũng xuất hiện hơn sáu mươi...
- Thần hồ kỳ kỹ!
Nhị trưởng lão Đỗ Bất dùng thần niệm quét một vòng, không ngờ phát hiện không thể nhìn thấu chân thân, hắn không nhịn được mà cảm khái.
- Ặc, Di Hình Ảo Ảnh của Thiếu chủ sao lại mạnh như vậy? Biến thái quá!
Minh Vũ cũng giật mình, lúc trước Lục Ly chỉ có thể huyễn hóa ra mười mấy phân thân, hiện tại lại có thể huyễn hóa ra hơn sáu mươi.
Trước kia hắn dùng thần niệm là có thể thoải mái tìm ra chân thân, hiện tại lại căn bản không đoán ra được. Càng tà môn hơn là, huyễn hóa ra bóng người thì cũng thôi, không ngờ ngay cả quan tài cũng có thể huyễn hóa ra, còn có thể khống chế phân thân tỏa ra bốn phương tám hướng mà chạy trốn.
Hơn sáu mươi Lục Ly chân bước về phía, mỗi một Lục Ly đều lập tức vượt qua cự ly một dặm, còn có mấy ""Lục Ly"" không ngờ xông tới chỗ bọn Minh Vũ và cường giả của Tần gia.
Toàn trường đều trợn tròn mắt, không phân biệt ra chân thân thì làm thế nào mà đuổi theo, làm thế nào để công kích, làm thế nào để trấn áp.
Rầm rầm rầm rầm!
Cường giả của Tần gia vẫn xuất thủ, vì có mấy hư ảnh đã xông về phía bọn họ, vạn nhất là chân thân thì sao? Công kích của Bọn họ đánh trúng hư ảnh, những hư ảnh đó lần lượt biến mất, biến ảo thành hư vô.
Phân thân giả còn lại chỉ duy trì được ba giây, sau đó toàn bộ hóa thành hư vô biến mất. Thời gian ba giây, với tốc độ hiện tại của Lục Ly, chân thân chắc đã tới ngoài mấy chục dặm, Mọi người ngây ra ba giây, chờ toàn bộ phân thân biến mất, phát hiện xung quanh đã không còn bóng dáng của Lục Ly.
- Lục gia đệ tử quả nhiên bất phàm, tuổi và cảnh giới như vậy, không ngờ đã cảm ngộ được áo nghĩa?
Đỗ Bất lại cảm khái một tiếng, phất tay nói:
- Đuổi theo!
Mọi người bay đi, một cường giả của Tần gia quát lạnh quát lạnh:
- Đỗ Bất, nơi này là địa bàn của Tần gia Tần gia, các ngươi mạo muội tiến vào tranh đoạt bảo vật, chẳng lẽ là muốn khai chiến với Tần gia chúng ta à?
- Ngươi đánh rắm!
Đỗ Bất nói chuyện khá là thô lỗ, người cũng là loại bộ dạng quê mùa, hắn phừng râu trợn mắt nói:
- Cái gì gọi là tranh đoạt bảo vật? Thiếu niên kéo quan tài kia là bằng hữu của Đỗ gia ta. Hơn nữa... Tần gia các ngươi ngày hôm qua không phải cũng phái người tới địa bàn của Đỗ gia chúng ta à? Ta nói thật với các ngươi nhé, tranh đoạt bảo vật thì không sao, nhưng làm thiếu niên kia bị thương, lão phu sẽ liều mạng với cả nhà các ngươi.
Sau khi Đỗ Bất gầm lên xong, không để ý tới người Tần gia, vòng qua bên cạnh. Sai người tách ra, tìm kiếm chân thân của Lục Ly.
Ầm.
Vừa tìm kiếm không bao lâu, trong không trung phía đông sáng lên một viên đạn tín hiệu, rất rõ ràng là thám báo bên Tần gia đã phát hiện Lục Ly.
- Đi!
Đám người tiếp tục điên cuồng đuổi theo, cường giả của Tần gia cũng bay đi. Chỉ là chờ bọn họ đến gần, lại nhìn thấy vô số Lục Ly kéo quan tài chạy khắp núi đồi. Mọi người căn bản không biết người nào là chân thân, cũng không biết đuổi theo người nào, đi chặn người nào.
- Thế này thì đuổi làm sao đây?
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần nhìn nhau, hai người cũng có chút trợn tròn mắt. Vốn hai người cho rằng nếu đuổi kịp Lục Ly thì có thể thoải mái nghĩ biện pháp giải cứu hắn.
Hiện tại lại phát hiện, đừng nói là hai người, e là cả đám người bọn họ cũng không thể chặn được Lục Ly. Tuy tốc độ của Lục Ly chậm hơn bọn họ một chút, nhưng ""Di Hình Ảo Ảnh"" này quá lợi hại rồi, mỗi lần đều có thể thoải mái đào tẩu.
Lục Ly kéo quan tài chạy như điên, tất nhiên không phải hắn đang khống chế thân thể, hắn cũng không có năng lực và thủ đoạn như vậy, tránh né sự truy kích của nhiều Quân Hầu cảnh.
Ý thức của hắn lúc này rất tỉnh táo, bởi vì yêu ma đang toàn tâm khống chế thân thể hắn tránh né truy kích, cho nên không có thời gian để xâm nhập vào linh hồn hắn.