-
Chương 431-435
Chương 431 Mặt nạ Ngân Ma
Cho nên Lục Ly suy đoán Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm là Thú Nha biến thành cũng là có căn cứ, không phải đoán bậy.
Ngân Long Ấn Ký này ở Tà Vu Sơn từng cứu hắn một mạng, còn truyền hai lần ký ức của yêu ma cho hắn. Đều là thứ hắn rất muốn có, Lục Ly lúc này có một loại hoài nghi rất sâu, Ngân Long Ấn Ký từ Thú Nha biến thành này có phải có tư tưởng, là vật sống có linh hồn hay không?
Nếu không, yêu ma tra tấn hắn lâu như vậy cũng không động thủ hộ chủ, nhưng khi linh hồn chủ của yêu ma hoàn toàn tiến vào Hồn Đàm của hắn, lại lập tức xuất động trấn áp?
Sau đó đã luyện hóa linh hồn của yêu ma rồi thì nên một lần truyền hết cho hắn tất cả ký ức của yêu ma chứ? Sao lại truyền từng tí một?
Lục Ly không nghĩ ra, Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm cũng không có động tĩnh, giống như một phù điêu im lặng khắc trong Hồn Đàm.
Tâm niệm của Lục Ly tập trung trên Ngân Long Ấn Ký, cảm ứng chừng nửa canh giờ, Ngân Long Ấn Ký vẫn không có phản ứng gì.
Lục Ly chỉ có thể ngượng ngùng từ bỏ, tiếp tục sửa sang lại đoạn ký ức đó của yêu ma.
Ký ức rất lộn xộn, yêu ma này đánh cắp huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh trong đầu hắn, sau đó dung hợp với một loại áo nghĩa tên là Kính Tượng, cuối cùng mới có thể huyễn hóa ra hơn sáu mươi phân thân. Hơn nữa các phân thân đều vô cùng chân thật, ngay cả Quân Hầu cảnh cũng phân biệt ra được.
- Kính Tượng Áo Nghĩa!
Lục Ly hô khẽ một tiếng, cả người và linh hồn đều vô cùng kích động, đó là áo nghĩa mà Bất Diệt cảnh mới có tư cách cảm ngộ, hắn lại có quá trình chi tiết phóng thích Kính Tượng Áo Nghĩa. Tuy trong đoạn ngắn ký ức được truyền tới không có lý giải về Kính Tượng Áo Nghĩa, nhưng có trình tự để làm thế nào dung hợp với huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh, sau đó phóng thích thần kỹ được dung hợp ra.
Cái này giống như...
Lục Ly là một hài đồng không hiểu gì, một cao thủ khống chế thân thể hắn thích phóng ra một bộ kiếm pháp. Kiếm pháp rất thâm ảo, hài đồng không thể lý giải kiếm ý ẩn chứa bên trong. Hắn lại nhớ kỹ tất cả chiêu thức, nhớ rõ ràng mỗi một chi tiết.
Lục Ly không cần cảm ngộ kiếm ý, hắn chỉ cần dập khuôn làm theo, bắt chước từng chiêu từng thức của cao thủ này, cuối cùng phóng thích ra cả bộ kiếm pháp này là được!
Cảm ngộ áo nghĩa là để làm gì?
Không phải để lợi dụng áo nghĩa hình thành thủ đoạn cường đại à? Minh Vũ cảm ngộ thế, không phải để dùng thế trấn áp kẻ địch ư? Tinh Hỏa Áo Nghĩa của Vũ Hóa Thần, cuối cùng không phải để đốt chết kẻ địch và phòng ngự công kích của địch nhân à?
Cho nên Lục Ly cảm thấy có cảm ngộ Kính Tượng Áo Nghĩa hay không đều không quan trọng, quan trọng là hắn có thể phóng thích loại thần kỹ biến ảo ra hơn sáu mươi phân thân, ngay cả Quân Hầu cảnh đỉnh phong cũng phân biệt được này.
Đại đạo ba ngàn, trăm sông đổ về một biển!
Chỉ cần thực lực của ngươi có thể trở nên cường đại, bất luận ngươi là cảm ngộ áo nghĩa, hay là cảm ngộ nghĩa áo, thậm chí cảm ngộ chó má cũng không quan trọng, quan trọng là đề thăng chiến lực của ngươi.
Lục Ly nghĩ thông suốt điểm này, hắn hoàn toàn quên đi chuyện bên ngoài, bắt đầu hết sức chăm chú nhớ kỹ toàn bộ như chi tiết, trình tự, kỹ xảo phóng thích thần kỹ được ghi lại trong ký ức của yêu ma. Dung hội quán thông, trước tiên tự mình cảm ngộ, rồi thử và ấn chứng, cuối cùng xem có thể phóng thích được loại thần kỹ này ra hay không.
Từ nơi này tới Lục Ly phủ thành vẫn cần một đoạn thời gian, Lục Ly nhập định ngồi xếp bằng cảm ngộ. Vũ Hóa Thần tiếp tục khống chế Long Đế Quan tiến về phía trước, Minh Vũ sau một thoáng kích động thì lại bắt đầu bức độc.
Đi được một ngày rưỡi, Vũ Hóa Thần đối chiếu địa hình một chút, đánh thức Lục Ly:
- Thiếu chủ, đi thêm về phía nửa canh giờ là tới Vĩnh An Thành rồi.
Lục Ly mở mắt, nhìn Minh Vũ một cái, hỏi:
- Minh Vũ, tình huống của ngươi thế nào rồi?
Minh Vũ gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, vu độc đã được bài ra toàn bộ, thân thể cũng khôi phục rồi.
- Vậy thì tốt!
Lục Ly từ trong giới chỉ lấy ra sáu gốc linh dược đưa tới, nói:
- Nơi này có sáu gốc linh dược, mỗi một gốc đều đáng giá bốn năm ngàn vạn huyền tinh, ngươi cầm đi bán đi. Trước tiên mua hai cái mặt nạ như mặt nạ Quỷ Sát, che giấu thân phận của chúng ta. Nếu Quân Hầu cảnh không tra xét được thì càng tốt, ngoài ra ngươi đi liên hệ với thương hội, chúng ta ngồi thương thuyền cỡ lớn tới Khiếu Thiên Thành.
Minh Vũ tiếp nhận linh dược, hắn vẫn luôn độc lai độc vãng, không gia nhập bất kỳ thế lực và gia tộc nào, sở dĩ có thể đột phá Quân Hầu cảnh đều là nhờ có linh tài Lục Nhân Hoàng lưu lại. Cho nên Minh Vũ cũng không giàu có, Lục Ly thuận tay lấy ra mấy ức linh tài, hắn cũng không khách khí.
Hắn nhìn về phía Vũ Hóa Thần, người sau hiểu ý Minh Vũ, đó là bảo hắn phải bảo hộ Lục Ly một tấc cũng không rời.
Vù.
Minh Vũ bay ra, tới thẳng Vĩnh An Thành. Minh Vũ lúc trước vẫn luôn đeo mặt nạ, thám báo cấp thấp không nhìn xuyên được mặt nạ Quỷ Sát, cho nên chỉ cần không gặp phải trưởng lão của Tần gia và Đỗ gia, thân phận của Minh Vũ sẽ không bại lộ.
Lục Ly và Vũ Hóa Thần tìm kiếm một sơn cốc kín đáo ở phụ cận rồi ẩn núp, vòng bảo hộ của Long Đế Quan một được mở ra, như vậy dù có thám báo đi ngang qua cũng không tra xét được.
Lục Ly tiếp tục tham ngộ ký ức của yêu ma, thần kỹ đó muốn phóng thích ra cũng vô cùng phức tạp, Lục Ly có rất nhiều chỗ nghĩ thông suốt. Muốn cảm ngộ thì ít nhất cũng cần nửa tháng, hơn nữa còn phải thử ấn chứng, chờ nắm giữ được một cách triệt để thì khẳng định phải mất một hai tháng.
Đây còn là tình huống lý tưởng nhất mà Lục Ly tính ra, cũng có khả năng rất lớn là hắn căn bản không tham ngộ được. Cho dù tham ngộ được cũng không phóng thích ra được, tất cả đều có khả năng.
Long Đế Quan không phi hành, nếu chỉ mở vòng bảo hộ thì cũng không cần từng thời từng khắc rót huyền lực vào. Vũ Hóa Thần cũng bắt đầu tu luyện, khôi phục huyền lực, thể lực và tinh lực, khôi phục thân thể đến trạng thái đỉnh phong nhất.
Chương 432 Phong vị của nữ tử Trung Châu
Minh Vũ đi rất lâu, cho tới khi trời tối om mới về, trên mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ quái thú màu bạc, không khác lắm với mặt nạ Quỷ Sát, có điều nhìn thì dữ tợn đáng sợ hơn.
Vũ Hóa Thần huỷ bỏ vòng bảo hộ, sau khi dùng thần niệm dò xét, mắt lập tức sáng lên, hắn gật đầu nói với Lục Ly:
- Mặt nạ này không tồi, thần niệm của ta muốn tra xét cũng có chút mơ hồ, chắc chỉ có Quân Hầu cảnh đỉnh phong mới có thể tra xét được.
Minh Vũ bay tới, phân biệt đưa cho Lục Ly và Vũ Hóa Thần một chiếc mặt nạ màu bạc, nói:
- Thiếu chủ, đây là mặt nạ Ngân Ma, có thể ngăn được võ giả từ Quân Hầu cảnh đỉnh phong trở xuống tra xét. Đương nhiên nếu là Quân Hầu cảnh tu luyện linh hồn thì không ngăn được. Mặt nạ này rất đắt tiền, một cái đáng giá bốn trăm ngàn huyền tinh.
- Không tồi!
Bốn trăm ngàn tuy rất đắt, nhưng Lục Ly vẫn cho rằng là đáng giá. Minh Vũ sau đó lại lấy ra hai tấm lệnh bài đưa cho hai người, nói:
- Ta đã liên hệ với thương thuyền rồi, buổi tối ngày mai sẽ lên thuyền ở phía nam Vĩnh An Thành. Là thương thuyền cỡ lớn của Linh Lung Thương Hội, vừa hay đi ngang qua nơi này, chúng ta trực tiếp tới Khiếu Thiên Thành, một người mất năm ngàn vạn huyền tinh, thiếu chủ, đây là huyền tinh còn lại.
- Ngươi cứ giữ đi, sau này còn phải dùng.
Lục Ly xua tay, thầm nghĩ đúng là vận khí không tồi, Linh Lung Các chính là một trong Trung Châu Thập nhị vương tộc, có thể lên phi thuyền thiết giáp của Linh Lung Thương Hội, trên đường đi sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Ngủ một giấc ở nơi dã ngoại, tu luyện một ngày, lúc buổi chiều ngày hôm sau, Lục Ly thu Long Đế Quan vào trong không gian giới, bảo Minh Vũ dẫn theo hắn lên đường tẩu, tới ngoài Vĩnh An Thành.
Hôm qua ba người đã tìm một con sông tắm rửa một phen, Lục Ly thay cẩm bào, trong tay còn cầm một cái quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng thay y bào, biến thành hai hộ vệ, công tử hoàn khố Lục Ly này càng trở nên giống hơn.
Ba người đều deo mặt nạ Ngân Ma, nhìn thì rất thần bí. Minh Vũ không phóng thích Bản Mệnh Châu, cứ như vậy mà đi nhanh, chỉ hơn nửa canh giờ liền đến ngoài Vĩnh An Thành.
Sắc trời đã gần đến lúc hoàng hôn, thương thuyền của Linh Lung Các vẫn chưa đến. Có điều đã có người chờ ở ngoài thành, chắc cũng muốn lên thương thuyền.
Trong tay nhẹ nhàng lay động quạt xếp trong tay, đầu hơi ngẩng cao, trong mắt đều là quang mang bướng bỉnh bất tuân, diễn rất chuẩn phong cách của một công tử hoàn khố.
Sắc trời tối dần, người tụ tập ở ngoài thành đã đạt tới bốn năm mươi người, nhìn thì chắc đều muốn lên phi thuyền thiết giáp.
Mặt trời phía tây chậm rãi hạ xuống, chỉ để lại từng luồng hào quang đỏ sậm, cả đại địa đều bị chiếu cho đỏ rực.
Phía tây truyền đến tiếng xé gió, một điểm đen không ngừng phóng to, tốc độ vô cùng khủng bố. Thanh âm đó càng lúc càng lớn, càng lúc càng chói tai, điểm đen nhanh chóng biến to, rất nhanh liền lộ ra hết trong tầm mắt của đám người Lục Ly.
Ba người Lục Ly nhìn lướt qua, mọi người đều rung động không thôi. Đây không phải phi thuyền thiết giáp, hoàn toàn chính là một thành lũy bồng bềnh trên thiên không.
Phi thuyền thiết giáp bình thường đều chỉ dài hơn trăm mét, rộng hơn mười mét. Chiếc phi thuyền thiết giáp này lại dài tới mấy ngàn mét, rộng mấy trăm mét, nhìn giống một con hư không cự thú. Lúc này sắc trời mờ mịt, càng khiến tâm linh người ta rung động.
Thành lớn di động bồng bềnh ở phía nam Vĩnh An Thành, trên giáp bản có một hàng võ giả mặc chiến giáp màu đỏ, Lục Ly cảm ứng một chút khí tức, trong mắt lập tức hiện ra vẻ hoảng sợ, không ngờ toàn bộ đều là võ giả Bất Diệt cảnh.
Phi thuyền thiết giáp lớn như vậy ít nhất cũng có mấy trăm hộ vệ, toàn bộ đều là Bất Diệt cảnh, đây là nội tình của Thập nhị vương tộc à. Đây còn chỉ là một chiếc thương thuyền, vậy Linh Lung Các tổng cộng có bao nhiêu võ giả Bất Diệt cảnh? Thực sự là không tính được!
- Vù!
Trên giáp bản có năm Bất Diệt cảnh bay xuống, sau khi hạ xuống đất thì trầm giọng quát:
- Lên thuyền thì nộp lệnh bài.
Trong tay Minh Vũ xuất hiện lệnh bài, Lục Ly và Vũ Hóa Thần cũng lấy ra lệnh bài, Minh Vũ đi tới giao lệnh bài, một Bất Diệt cảnh kiểm tra một phen, trả lại lệnh bài cho Minh Vũ, mặt không biểu tình phất tay nói:
- Đi lên đi.
Minh Vũ dẫn theo Lục Ly bay lên, hạ xuống giáp bản, ba người đều đeo mặt nạ Ngân Ma, lại không có một hộ vệ nào để ý, rất nhiều hộ vệ thậm chí còn không thèm nhìn ba người.
Một Bất Diệt cảnh đỉnh phong bộ dạng như quản sự vung tay lên:
- Các ngươi tới khoang thuyền số sáu mươi chín, ở trên thương thuyền không được gây sự, không được động võ. Trừ tầng hai và tầng ba ra, ở tầng thứ nhất bình thường đều có thể tự do hoạt động. Trên thương thuyền có phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu, kỹ viện, có điều đều tốn huyền tinh.
Quản sự dặn dò một phen, Lục Ly được một hộ vệ dẫn tới khoang thuyền số sáu mươi chín. Đi một lát là tới, ba người Lục Ly đi vào nhìn, phát hiện chỉ là một căn phòng nhỏ hẹp, chỉ đủ cho ba người ngủ, tu luyện ở bên trong.
Lục Ly cũng không bận tâm, Minh Vũ thì có chút ngượng ngùng giải thích:
- Thiếu chủ, ta không ngờ khoang thuyền lại nhỏ như vậy. Bọn họ có phòng khách quý, có điều giá cao hơn mấy lần, cho nên...
- Không sao cả!
Lục Ly sinh ra đã là hài tử nghèo khổ, có thể có một khoang thuyền riêng đã là tốt lắm rồi, hắn tò mò hỏi:
- Phong rượu thì có thể hiểu, là nơi là uống rượu, nhưng kỹ viện là gì?
Minh Vũ cũng không hiểu, Vũ Hóa Thần lại cười khà khà nói:
- Chính là thanh lâu, thương thuyền này trang bị đầy đủ thật.
Lục Ly có chút không biết phải nói gì sờ sờ mũi, thương thuyền này ăn uống chơi bời đều có, còn có cả chỗ tu luyện, thanh lâu không ngờ cũng được trang bị. Thương thuyền này không khác gì là ở trong thành, cho dù là ở mấy năm cũng không thấy chán.
Vũ Hóa Thần ghé tới nói khẽ:
- Thiếu chủ, lát nữa hay là ta dẫn ngươi đi dạo nhé? Đi thử một chút phong vị của nữ tử Trung Châu?
- Không cần!
Chương 433 Giai nhân ước hẹn
Lục Ly liên tục xua tay, hắn không kỳ thị kỹ nữ, nhưng cũng không đến mức phải tới thanh lâu, ở Thiên Đảo Hồ hắn ngay cả Yên phu nhân cũng không xuống tay, đó chính là mỹ nữ xinh đẹp cực phẩm.
- Cũng không biết Thiên Đảo Hồ thế nào rồi?
Nghĩ đến Yên phu nhân, Lục Ly liền nhớ tới Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết, lại nghĩ tới Liễu Di và Tử Liên Nhi, còn có bọn Dạ Tra.
Hắn nghĩ nghĩ một chút, nếu lần này thuận lợi, hắn sẽ cùng cường giả của Lục gia tới Bắc Mạc Hàn Băng Thâm Uyên, đến lúc đó sẽ qua thăm Thiên Đảo Hồ.
Phía dưới người lên thương thuyền đã tập trung đầy đủ, thương thuyền cực lớn sáng lên một đạo bạch quang nhu hòa, mở vòng bảo hộ, sau đó thuyền lớn lấp lánh quang mang, hóa thành một đạo lưu tinh gào thét bay về phía đông.
Ngồi trong khoang thuyền một lúc, Lục Ly cảm thấy có chút áp lực, vừa lên thương thuyền nên hắn có chút ngồi không yên, gọi Vũ Hóa Thần một tiếng rồi đi ra ngoài.
Minh Vũ không đi cùng, tính cách của hắn khá là lạnh lùng, bình thường chỉ một lòng thích tu luyện, không thích nơi ồn ào, càng không thích góp vui.
Hai người ra khỏi khoang thuyền, phát hiện hộ vệ trên giáp bản bên ngoài ít hơn một chút, chỉ có mấy chục người trầm mặc mà đứng. Trên giáp bản trước sau đều có người, có người tùy ý đi lại, cũng có người tiến vào mấy khoang thuyền lớn.
Lục Ly tay cầm quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố, đi dạo ở trên thuyền. Hắn tìm được phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu và phòng kỹ viện.
Nhưng nơi này đều dùng một số khoang thuyền lớn cải tạo mà thành, bên trong rất rộng. Nếu không phải phi thuyền thiết giáp phi hành rất nhanh, Lục Ly còn tưởng rằng mình đang ở trong một thành nhỏ.
Đi đến trên giáp bản, Lục Ly nhìn núi sông không ngừng lui về phía sau, nhìn hoang dã mênh mông vô bờ, trong lòng bỗng dưng an bình hơn rất nhiều.
Ngồi phi thuyền thiết giáp bay một đoạn thời gian, lại nghĩ biện pháp mở Long Đế Quan, Lục Ly sẽ có thể có được rất nhiều bảo vật linh tài. Bán linh tài ra, hắn có thể ngồi truyền tống trận tới Thần Khải Vực.
Nghĩ đến đây, trong lòngLục Ly triệt để thả lỏng, hắn đứng trên giáp bản nửa canh giờ, chuẩn bị xoay người về đi tu luyện.
Ngay, một lão giả từ trên tầng hai đột nhiên bay xuống, đứng phía trước Lục Ly. Vũ Hóa Thần lập tức đề phòng, lạnh lùng nhìn người đến, sau khi xác định là Quân Hầu cảnh thì hắn lại như lâm đại địch.
- Hai vị đừng căng thẳng.
Lão giả hơi chắp tay, sau đó chỉ vào một bóng người ở trên tầng hai của thuyền lớn, nói:
- Tiểu thư nhà ta muốn mời công tử đi lên uống một chén, kết giao bằng hữu.
Lục Ly nhìn lên tầng hai, thấy trên giáp bản tầng hai có một nữ tử xinh đẹp mặc áo tím đang đứng.
Nữ tử đó nhìn thì khoảng hơn hai mươi tuổi, dáng người yểu điệu, dung mạo xinh đẹp, lúc này nữ tử đó đang nhìn hắn. Có điều hình như nữ tử này vừa uống rượu, mắt hơi lờ đờ, mặt cũng đỏ bừng, thân thể còn hơi loạng choạng...
Nếu là người khác có lẽ sẽ mừng rỡ như điên, làm gì có chuyện tuyệt vời hơn được giai nhân ước hẹn?
Lục Ly lại không hề có hứng thú, vẫn có chút kháng cự theo bản năng. Hắn không muốn cành mẹ đẻ cành con, chỉ muốn yên bình tới Thần Khải Vực.
Cho nên hắn trầm ngâm một lát, hỏi:
- Tiểu thư nhà ngươi họ gì? Ta hình như không quen bết tiểu thư nhà ngươi mà? Cám ơn hảo ý của tiểu thư nhà ngươi, ta còn có việc.
Lão giả hơi kinh ngạc, sau đó môi hơi khẽ động, trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên một đạo truyền âm:
- Vị công tử này, tiểu thư nhà ta họ gì không quan trọng, quan trọng là tiểu thư nhà ta coi trọng ngươi. Chỉ cần công tử chịu bồi tiểu thư nhà ta vui vẻ một đêm, ngươi sẽ có thể có được năm trăm vạn huyền tinh.
- Năm trăm vạn huyền tinh.
Mắt Lục Ly co rút lại, vẻ mặt ngạc nhiên, không phải hắn bị năm trăm vạn huyền tinh này dọa sợ. Mà là không ngờ lại có người dùng huyền tinh để mua mình một đêm?
Vì huyền tinh bán rẻ thân thể, vậy hắn sẽ thành gì?
Lục Ly cảm thấy có chút không biết nên khóc hay cười, hắn không ngờ bị người ta dùng huyền tinh mua một đêm? Hắn đúng là có tiềm chất làm vịt.
Hắn cũng không quá tức giận, tất nhiên cũng sẽ không động tâm, nữ tử đó rõ ràng đã uống say, chỉ muốn tìm đồ chơi mà thôi. Lục Ly vẫn chưa tới mức bỉ ổi như vậy, đừng nói là năm trăm vạn huyền tinh, cho dù năm mươi ức hắn cũng sẽ không động tâm.
Hắn hờ hững nói:
- Xin lỗi, ta còn có việc, bảo tiểu thư nhà ngươi tìm người khác đi.
Sắc mặt lão giả hơi lạnh đi, môi khẽ động, trong đầu Lục Ly lại vang lên một đạo truyền âm:
- Vị công tử này, tiểu thư nhà ta thân phận tôn quý, nàng ta coi trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi, chẳng lẽ lại ngại huyền tinh ít à?
Vừa nghe thấy vậy, sắc mặt Lục Ly cũng lạnh xuống, hắn trừng mắt nói:
- Ta cho ngươi hai ngàn vạn huyền tinh, bảo tiểu thư nhà ngươi rửa chân cho ta thì sao?
Vũ Hóa Thần thấy ngữ khí của Lục Ly không đúng, sát khí trên người lập tức dâng lên, phẫn nộ quát:
- Sao? Muốn động thủ à?
Trên giáp bản có hộ vệ, nghe thấy Vũ Hóa Thần nói vậy đều nhìn sang, có điều lại không đi tới. Trên mặt lão giả lộ ra nụ cười lạnh nói:
- Tốt lắm, tiểu tử, ngươi có gan đấy.
Lão giả bay lên, Lục Ly không thèm nhìn, đi đến khoang thuyền của mình. Vừa rời khỏi giáp bản, bên trên có một nữ tử váy tím bay xuống, chắn ở phía trước Lục Ly.
Lục Ly dừng lại, lạnh lùng nhìn nữ tử này, lão giả kia cũng bay xuống đứng ở phía sau nữ tử.
Nữ tử đúng là đã uống say, mắt lờ đờ, nàng ta nhìn chằm chằm Lục Ly từ trên xuống dưới mấy lần, sau đó bật cười, mở miệng nói:
- Tiểu đệ đệ cũng nóng tính nhỉ, giá cũng cao nữa, không ngờ muốn bản tiểu thư rửa chân cho ngươi? Huyền tinh của ngươi nhiều lắm à? Nếu có thể cho ta một ức huyền tinh, bản tiểu thư rửa chân cho ngươi thì có sao?
Với người say thì căn bản không thể nói chuyện tử tế, trong lòng Lục Ly cảm thấy rất chán ghét, hắn lạnh lùng nói:
- Tránh ra, ta có việc, không muốn lắm lời với ngươi, nếu không ta sẽ gọi hộ vệ của thương thuyền tới.
Chương 434 Khởi tiểu thư
Lông mi của tiểu thư này rất dài, lông mi nàng ta run run, mặt hình trái xoan, khi cười lên giống như một con hồ ly, nàng ta nghiêng đầu cười nói:
- Ngươi gọi đi, bản tiểu thư xem ai dám tới? Tiểu đệ đệ, quên nói với ngươi... Đại thống lĩnh của thương thuyền này là ngoại công của ta, ngươi cảm thấy những hộ vệ này dám đắc tội với ta à?
- Hả?
Sắc mặt Lục Ly sửng sốt, không ngờ lại gặp phải tiểu thư hoàn khố lớn siêu cấp, vị tiểu thư này xem ra là người của Linh Lung Các rồi, chẳng trách lại dám làm bậy trên thương thuyền.
Vũ Hóa Thần cau mày, vừa lên thuyền đã gặp phải loại chuyện này, đúng là năm hạn bất lợi. Đại thống lĩnh của Thương thuyền ít nhất cũng là Quân Hầu cảnh đỉnh phong chứ? Vị tiểu thư này thân phận tôn quý, đắc tội với nàng ta thì e là không thể ngồi trên thương thuyền này nữa rồi.
Nữ tử váy tím thấy Lục Ly không nói gì, lại bật cười, còn vươn một tay ra lướt qua trước ngực Lục Ly, mị nhãn như tơ nói:
- Tiểu đệ đệ, bồi uống một chén với tỷ tỷ đi, ta sẽ thả ngươi về, thế nào?
Lục Ly hơi lùi về sau một bước, trong lòng càng thêm chán ghét, hắn nhìn về phía hộ vệ phía sau, lớn tiếng quát lạnh:
- Người của Linh Lung Thương Hội, nơi này có có ả điên quấy rối ta, các ngươi mặc kệ à?
Thanh âm của Lục Ly rất lớn, ngay cả Minh Vũ cũng bị kinh động, từ trong khoang thuyền đi ra. Trong rất nhiều khoang thuyền cũng có người ra xem náo nhiệt.
Xa xa có mấy hộ vệ đi tới, một người nhìn nữ tử váy tím, cười khổ chắp tay nói:
- Khởi tiểu thư, ngài hay là quay về đi, nếu không lát nữa đại thống lĩnh sẽ trách phạt chúng ta.
- Cút ngay.
Khởi tiểu thư lườm hộ vệ một cái, vẻ mặt như hàn sương nhìn Lục Ly nói:
- Tiểu đệ đệ, thực sự tuyệt tình như vậy à?
Lục Ly đeo mặt nạ Ngân Ma nên không nhìn thấy biểu cảm, nhưng mắt lại lạnh lùng băng hàn, hắn hừ lạnh nói:
- Ta không nói chuyện với người say rượu giở trò điên, đợi ngươi tỉnh rượu rồi nói.
- Tốt, tốt.
Khởi tiểu thư cười lạnh hai tiếng bay lên tầng hai, người vây xem xung quanh cũng dần dần tản đi, Lục Ly dẫn theo Vũ Hóa Thần và Minh Vũ về tới khoang thuyền.
- Đóng cửa, không gặp bất kỳ ai.
Sau khi đi vào, Lục Ly lập tức hạ lệnh. Ra ngoài đi vài vòng lại suýt nữa xảy ra chuyện, Lục Ly không muốn phức tạp nữa, chuẩn bị ở đây bế quan mấy tháng không ra khỏi cửa, đến Khiếu Thiên Thành rồi tính.
Minh Vũ gật đầu, đóng và khóa trái cửa khoang thuyền lại. Vũ Hóa Thần suy nghĩ một lát rồi hỏi:
- Thiếu chủ, ngươi nói xem có phải người của Linh Lung Các nhận ra thân phận của chúng ta, cho nên phái Khởi tiểu thư này tới thử không? Nếu không một tiểu thư sao có thể phóng đãng như vậy được?
- Không biết!
Lục Ly lắc đầu, nhưng nhìn điệu bộ của Khởi tiểu thư, có chút giống như Yên phu nhân, nhìn một cái là biết chính là nữ tử phóng đãng. Về phần sau lưng lắc đầu có đại nhân vật của Linh Lung Các hay không, Lục Ly không biết được.
Lục Ly không nghĩ nhiều, im lặng bắt đầu tham ngộ ký ức của yêu ma. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đợi một lát, xác định bên ngoài không có bất kỳ động tĩnh gì, lại nhắm mắt bắt đầu tu luyện.
...
Thời gian tiếp theo, Lục Ly ăn ngủ đều ở trong khoang thuyền, ngay cả đi vệ sinh cũng dùng bô trong khoang thuyền để giải quyết. Hắn trừ ăn uống đái ỉa ngủ nghỉ ra, thời gian còn lại đều đang tham ngộ ký ức của yêu ma.
Minh Vũ, Vũ Hóa Thần cũng như vậy, Minh Vũ chưa từng ra ngoài, Vũ Hóa Thần thì thỉnh thoảng đi mua chút đồ ăn nóng, thời gian còn lại đều tu luyện trong khoang thuyền.
Tiểu Bạch là nhàn nhã nhất, mỗi ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn. Lục Ly không cho nó đi lung tung, nó cũng vô cùng nghe lời.
Thời gian đã qua nửa tháng!
Khởi tiểu thư kia không hề xuất hiện, khiến đám người Lục Ly cũng yên tâm. Xem ra ngày đó là Khởi tiểu thư uống rượu quấy rối mà thôi, chắc về sau đại thống lĩnh của thương thuyền giáo huấn nàng ta, khiến nàng ta không dám tiếp tục xằng bậy nữa.
- Cuối cùng cũng triệt để cảm ngộ rồi.
Lại qua sáu ngày, Lục Ly vui sướng mở mắt, ký ức yêu ma đã được hắn cảm ngộ toàn bộ.
Lý luận hiện tại đã có rồi, còn thiếu thực tiễn thôi.
Khoang thuyền quá nhỏ, căn bản không thể phóng thích, đi tới trên giáp bản lại càng không thể, nếu rời thuyền thì Lục Ly đừng hòng lên thuyền lại.
Lục Ly chỉ có một con đường để đi, đó là tới phòng tu luyện trong thuyền. Bên trong có một diễn võ trường rất lớn, xung quanh còn đều có cấm chế, ở bên trong tu luyện thế nào cũng không tổn hại tới thương thuyền.
Lục Ly nóng lòng như lửa đốt, có chút đứng ngồi không yên. Bảo Vũ Hóa Thần, người sau liền đi an bài.
Sau hai nén hương Vũ Hóa Thần đã trở lại, hắn đã hỏi rõ ràng, tới phòng tu luyện một canh giờ cần một vạn huyền tinh, một ngày là mười hai vạn huyền tinh, có thể nói là giá trên trời.
Chút huyền tinh này đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, hắn hỏi Minh Vũ hai trăm vạn huyền tinh, sau đó cùng Vũ Hóa Thần ra ngoài.
Đi đến phòng tu luyện, Lục Ly giao huyền tinh cho hai ngày, tiến vào một khoang thuyền trống trải, bên trong có gần ngàn mét vuông, cũng miễn cưỡng đủ dùng.
Vù!
Lục Ly đầu tiên là phóng ra một chút Di Hình Ảo Ảnh, thân thể biến ảo thành mười mấy phân thân, chạy quanh ở bên trong.
Sau đó Lục Ly bắt đầu dựa theo biện pháp trong ký ức của yêu ma, muốn dung hợp Kính Tượng Áo Nghĩa rồi phóng thích ra. Chỉ là hắn thử mấy lần, vẫn chỉ có thể phóng thích mười mấy phân thân, không có bất kỳ gia tăng và biến hóa gì.
Thí nghiệm và ấn chứng nhiều lần, thỉnh thoảng dừng lại trầm tư, sau đó tiếp tục thí nghiệm. Lục Ly mất ăn mất ngủ hoàn toàn đắm chìm, cho tới hai ngày sau một quản sự đi vào hắn mới giật mình tỉnh lại.
- Hết giờ rồi!
Quản sự mặt không biểu tình nói, Lục Ly lại không ra ngoài, trầm giọng nói:
- Ta tu luyện thêm mười ngày, một trăm hai mươi vạn huyền tinh phải không? Ta đưa ngươi!
- Xin lỗi.
Quản sự lắc đầu nói:
- Phòng tu luyện này đã bị người ta bao trước rồi, cho nên ngươi không thể tiếp tục tu luyện.
- Hả?
Chương 435 Hoa hồng máu tanh
Lục Ly vừa mới tu luyện được hai ngày, rất nhiều thứ mới chỉ lần mò tới da lông, chính là thời khắc mấu chốt, không ngờ lại không thể tu luyện?
Hắn dừng một chút rồi hỏi:
- Còn phòng tu luyện lớn nào khác không? Ta sẽ trả giá cao!
- Hết rồi.
Quản sự còn chưa nói xong, bên ngoài vang lên một giọng nữ êm tai, một bóng hình xinh đẹp màu tím xuất hiện, tựa vào cửa nhìn Lục Ly cười nói:
- Phòng tu luyện lớn thế này chỉ có một thôi, bị ta bao một tháng. Tiểu đệ đệ, nếu ngươi muốn tu luyện, tiếp tỷ tỷ uống một chén là được, sẽ cho ngươi dùng miễn phí. Thế nào, rất có lời phải không?
Nói thật, tư sắc của Khởi tiểu thư này không tồi, tuy không thanh lệ như Bạch Thu Tuyết, không linh động như Bạch Hạ Sương, không nhẹ nhàng thướt tha như Yên phu nhân, nhưng lại có một loại khí chất dụ dỗ.
Lông mi của nàng ta rất dài, đùi cũng rất dài, mặt là kiểu hồ ly điển hình, khi cười lên càng hớp hồn người ta. Nàng ta mặc cũng rất hở hang, váy dài màu tím có rất nhiều chỗ đều khoét hở, có thể nhìn thấy một cặp đùi tròn trắng ngần, có thể nhìn thấy cái bụng phẳng lỳ. Cổ áo cắt rất rộng, một cái rãnh sâu như ẩn như hiện, có thể tưởng tượng được sự đầy đã kinh người của nàng ta.
Nàng ta bao cả phòng tu luyện lớn, rõ ràng là nhằm vào Lục Ly. Nàng ta không hề che giấu, dùng thủ đoạn quang minh chính đại, khiến Lục Ly cũng đành bất lực, trừ phi là Lục Ly không muốn tu luyện.
Lục Ly nhìn Khởi tiểu thư dựa ở cửa, trầm giọng hỏi:
- Chỉ uống một chén rượu thôi là có thể tu luyện miễn phí à?
Khởi tiểu thư nghiêng đầu nghĩ nghĩ một chút, nói:
- Một chén rượu một ngày, ngươi uống ba chén thì có thể tu luyện ba ngày. Sau đó nếu ngươi muốn tiếp tục tu luyện thì có thể tiếp tục uống với ta.
- Chỉ uống rượu thôi? Không còn gì khác chứ?
Lục Ly vẫn có chút lo lắng.
- Xì.
Khởi tiểu thư cười khẽ một tiếng, lườm Lục Ly một cái, nói:
- Ngươi thực sự cho rằng bản tiểu thư đói khát như vậy à? Chỉ đơn thuần uống một chén thôi.
- Tốt.
Lục Ly gật đầu, đi ra ngoài, nếu Khởi tiểu thư này là ngoại tôn nữ của đại thống lĩnh thương thuyền, chắc là sẽ không xằng bậy đâu nhỉ? Nếu không đã sớm động thủ trực tiếp rồi.
Khởi tiểu thư dẫn đầu ra khỏi phòng tu luyện, Lục Ly đi ra theo, nhìn thấy Vũ Hóa Thần đang đợi ở bên ngoài, hắn trầm giọng nói:
- Ngươi chờ ở đây, ta đi uống một chén với Khởi tiểu thư rồi đi xuống.
Vũ Hóa Thần tiếp lời:
- Vâng, thiếu chủ, ta ở dưới chờ ngươi.
Đối thoại của Lục Ly và Vũ Hóa Thần là cố ý cho Khởi tiểu thư nghe, ý tứ là nếu Khởi tiểu thư xằng bậy, Vũ Hóa Thần sẽ đi lên tìm Lục Ly.
- Đi thôi!
Khởi tiểu thư ngoái đầu cười, chân điểm nhẹ, cả người bay lên trên, Lục Ly cắn răng đuổi theo, lên trên giáp bản tầng hai.
Tầng hai so với phía dưới thì nhỏ hơn rất nhiều, phòng cũng ít hơn, nhưng mỗi phòng đều to hơn phía dưới vài lần. Ở đây huyền tinh cũng tăng gấp bội, đãi ngộ được hưởng thụ tất nhiên tốt hơn, Lục Ly nhìn lướt qua, còn phát hiện rất nhiều thị nữ đi tới đi lui, bưng đồ ăn thức uống.
Khởi tiểu thư lúc lắc cái mông đẫy đà đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại quay đầu cười dụ dỗ với Lục Ly, khiến Lục Ly có một loại cảm giác đang ở trong vùng hoang vu, đi theo sau một con hồ ly tinh.
Đi qua một khoang thuyền, cửa khoang đột nhiên mở ra, bên trong có một công tử tuấn tú trẻ tuổi đi ra. Hắn nhìn thấy Khởi tiểu thư thì lập tức cười nịnh nọt, vươn tay ra ôm lấy Khởi tiểu thư, miệng còn nói:
- Khởi Khởi, nhớ chết đi được.
Nụ cười trên mặt Khởi tiểu thư cứng lại, vươn chân dài quét một cái, trực tiếp đá công tử này vào trong khoang thuyền, nàng ta trừng mắt nói:
- Cút, còn xuất hiện ở trước mặt ta, ta sẽ phế ngươi, thương bạc đầu nến, phế vật.
Lục Ly dừng bước, chau mày, ánh mắt lộ ra một tia chán ghét, thiếu chút nữa thì muốn bay xuống.
Từ trong ngôn hành của hai người, có thể nhìn ra Khởi tiểu thư này là nữ tử phóng đãng chân chính, từng lên giường với công tử kia, còn ghét bỏ hắn... Không lâu?
Đây là một nữ tử ai cũng có thể làm chồng!
Lục Ly từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng của Lục Linh, tư tưởng có chút bảo thủ, từ việc Vũ Hóa Thần nói tới kỹ viện chơi, hắn lập tức cự tuyệt là có thể thấy được.
Khởi tiểu thư thấy Lục Ly không đi nữa, ánh mắt tới, cười nói:
- Đi thôi, tiểu đệ đệ, ngươi không muốn tu luyện à?
Lục Ly cố nén sự khó chịu trong lòng, lạnh lùng đi theo, cuối cùng theo Khởi tiểu thư tiến vào một khoang thuyền.
Trong đây trang trí rất xa hoa, bên trong có hai cái bàn vuông, bày đầy rượu và món ngon, còn có hai thị nữ quỳ gối.
Khởi tiểu thư thoải mái đi vào, ngồi sau bàn, nàng ta thấy Lục Ly vẫn đứng ở cửa khoang thuyền do dự không vào, ngửa mặt bật cười:
- Làm sao vậy? Sợ à? Sợ ta bỏ thuốc cưỡng hiếp ngươi? Yên tâm đi, Khương Khởi Linh ta vẫn chưa tới mức kém như vậy. Ta chỉ là thích chinh phục nam nhân, còn thích nhất là chinh phục loại tiểu nam nhân ngựa hoang như ngươi.
- Chinh phục nam nhân?
Lục Ly ngượng ngùng muốn sờ sờ mũi, lại quên mất mình đang đeo mặt nạ Ngân Ma.
Trên thế giới này tuy có rất nhiều nữ tử rất cường đại, ví dụ như Minh Xà Bà Bà, ví dụ như Yên phu nhân, nhưng đại đa số cường giả đều là nam nhân.
Thế giới này cường giả vi tôn, nam nhân chủ đạo thế giới này, nữ nhân thường thường chỉ là phụ thuộc. Cho nên đại bộ phận tình huống là nam nhân chinh phục nữ nhân, chứ không phải nữ nhân chinh phục nam nhân, điều này khiến Lục Ly có cảm giác không được tự nhiên.
Nếu đã lên đây rồi thì uống vài chén vậy, Lục Ly cắn răng bước vào. Ngồi phía sau một cái bàn khác, hai thị nữ phân biệt rót một chén chất lỏng đỏ như máu cho hai người, Lục Ly nhìn một cái nói:
- Đây là rượu à?
- Đúng vậy!
Khương Khởi Linh lười biếng tựa người vào bàn, nàng ta thản nhiên cười nói:
- Rượu này gọi là Huyết Tinh Mân Côi, là một loại rượu rất nặng. Nếu không dùng huyền lực để bức ra, cho dù là người tửu lượng rất tốt cũng không uống được mười chén.
- Người biến thái, uống rượu cũng biến thái.
Cho nên Lục Ly suy đoán Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm là Thú Nha biến thành cũng là có căn cứ, không phải đoán bậy.
Ngân Long Ấn Ký này ở Tà Vu Sơn từng cứu hắn một mạng, còn truyền hai lần ký ức của yêu ma cho hắn. Đều là thứ hắn rất muốn có, Lục Ly lúc này có một loại hoài nghi rất sâu, Ngân Long Ấn Ký từ Thú Nha biến thành này có phải có tư tưởng, là vật sống có linh hồn hay không?
Nếu không, yêu ma tra tấn hắn lâu như vậy cũng không động thủ hộ chủ, nhưng khi linh hồn chủ của yêu ma hoàn toàn tiến vào Hồn Đàm của hắn, lại lập tức xuất động trấn áp?
Sau đó đã luyện hóa linh hồn của yêu ma rồi thì nên một lần truyền hết cho hắn tất cả ký ức của yêu ma chứ? Sao lại truyền từng tí một?
Lục Ly không nghĩ ra, Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm cũng không có động tĩnh, giống như một phù điêu im lặng khắc trong Hồn Đàm.
Tâm niệm của Lục Ly tập trung trên Ngân Long Ấn Ký, cảm ứng chừng nửa canh giờ, Ngân Long Ấn Ký vẫn không có phản ứng gì.
Lục Ly chỉ có thể ngượng ngùng từ bỏ, tiếp tục sửa sang lại đoạn ký ức đó của yêu ma.
Ký ức rất lộn xộn, yêu ma này đánh cắp huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh trong đầu hắn, sau đó dung hợp với một loại áo nghĩa tên là Kính Tượng, cuối cùng mới có thể huyễn hóa ra hơn sáu mươi phân thân. Hơn nữa các phân thân đều vô cùng chân thật, ngay cả Quân Hầu cảnh cũng phân biệt ra được.
- Kính Tượng Áo Nghĩa!
Lục Ly hô khẽ một tiếng, cả người và linh hồn đều vô cùng kích động, đó là áo nghĩa mà Bất Diệt cảnh mới có tư cách cảm ngộ, hắn lại có quá trình chi tiết phóng thích Kính Tượng Áo Nghĩa. Tuy trong đoạn ngắn ký ức được truyền tới không có lý giải về Kính Tượng Áo Nghĩa, nhưng có trình tự để làm thế nào dung hợp với huyền kỹ Di Hình Ảo Ảnh, sau đó phóng thích thần kỹ được dung hợp ra.
Cái này giống như...
Lục Ly là một hài đồng không hiểu gì, một cao thủ khống chế thân thể hắn thích phóng ra một bộ kiếm pháp. Kiếm pháp rất thâm ảo, hài đồng không thể lý giải kiếm ý ẩn chứa bên trong. Hắn lại nhớ kỹ tất cả chiêu thức, nhớ rõ ràng mỗi một chi tiết.
Lục Ly không cần cảm ngộ kiếm ý, hắn chỉ cần dập khuôn làm theo, bắt chước từng chiêu từng thức của cao thủ này, cuối cùng phóng thích ra cả bộ kiếm pháp này là được!
Cảm ngộ áo nghĩa là để làm gì?
Không phải để lợi dụng áo nghĩa hình thành thủ đoạn cường đại à? Minh Vũ cảm ngộ thế, không phải để dùng thế trấn áp kẻ địch ư? Tinh Hỏa Áo Nghĩa của Vũ Hóa Thần, cuối cùng không phải để đốt chết kẻ địch và phòng ngự công kích của địch nhân à?
Cho nên Lục Ly cảm thấy có cảm ngộ Kính Tượng Áo Nghĩa hay không đều không quan trọng, quan trọng là hắn có thể phóng thích loại thần kỹ biến ảo ra hơn sáu mươi phân thân, ngay cả Quân Hầu cảnh đỉnh phong cũng phân biệt được này.
Đại đạo ba ngàn, trăm sông đổ về một biển!
Chỉ cần thực lực của ngươi có thể trở nên cường đại, bất luận ngươi là cảm ngộ áo nghĩa, hay là cảm ngộ nghĩa áo, thậm chí cảm ngộ chó má cũng không quan trọng, quan trọng là đề thăng chiến lực của ngươi.
Lục Ly nghĩ thông suốt điểm này, hắn hoàn toàn quên đi chuyện bên ngoài, bắt đầu hết sức chăm chú nhớ kỹ toàn bộ như chi tiết, trình tự, kỹ xảo phóng thích thần kỹ được ghi lại trong ký ức của yêu ma. Dung hội quán thông, trước tiên tự mình cảm ngộ, rồi thử và ấn chứng, cuối cùng xem có thể phóng thích được loại thần kỹ này ra hay không.
Từ nơi này tới Lục Ly phủ thành vẫn cần một đoạn thời gian, Lục Ly nhập định ngồi xếp bằng cảm ngộ. Vũ Hóa Thần tiếp tục khống chế Long Đế Quan tiến về phía trước, Minh Vũ sau một thoáng kích động thì lại bắt đầu bức độc.
Đi được một ngày rưỡi, Vũ Hóa Thần đối chiếu địa hình một chút, đánh thức Lục Ly:
- Thiếu chủ, đi thêm về phía nửa canh giờ là tới Vĩnh An Thành rồi.
Lục Ly mở mắt, nhìn Minh Vũ một cái, hỏi:
- Minh Vũ, tình huống của ngươi thế nào rồi?
Minh Vũ gật đầu nói:
- Không thành vấn đề, vu độc đã được bài ra toàn bộ, thân thể cũng khôi phục rồi.
- Vậy thì tốt!
Lục Ly từ trong giới chỉ lấy ra sáu gốc linh dược đưa tới, nói:
- Nơi này có sáu gốc linh dược, mỗi một gốc đều đáng giá bốn năm ngàn vạn huyền tinh, ngươi cầm đi bán đi. Trước tiên mua hai cái mặt nạ như mặt nạ Quỷ Sát, che giấu thân phận của chúng ta. Nếu Quân Hầu cảnh không tra xét được thì càng tốt, ngoài ra ngươi đi liên hệ với thương hội, chúng ta ngồi thương thuyền cỡ lớn tới Khiếu Thiên Thành.
Minh Vũ tiếp nhận linh dược, hắn vẫn luôn độc lai độc vãng, không gia nhập bất kỳ thế lực và gia tộc nào, sở dĩ có thể đột phá Quân Hầu cảnh đều là nhờ có linh tài Lục Nhân Hoàng lưu lại. Cho nên Minh Vũ cũng không giàu có, Lục Ly thuận tay lấy ra mấy ức linh tài, hắn cũng không khách khí.
Hắn nhìn về phía Vũ Hóa Thần, người sau hiểu ý Minh Vũ, đó là bảo hắn phải bảo hộ Lục Ly một tấc cũng không rời.
Vù.
Minh Vũ bay ra, tới thẳng Vĩnh An Thành. Minh Vũ lúc trước vẫn luôn đeo mặt nạ, thám báo cấp thấp không nhìn xuyên được mặt nạ Quỷ Sát, cho nên chỉ cần không gặp phải trưởng lão của Tần gia và Đỗ gia, thân phận của Minh Vũ sẽ không bại lộ.
Lục Ly và Vũ Hóa Thần tìm kiếm một sơn cốc kín đáo ở phụ cận rồi ẩn núp, vòng bảo hộ của Long Đế Quan một được mở ra, như vậy dù có thám báo đi ngang qua cũng không tra xét được.
Lục Ly tiếp tục tham ngộ ký ức của yêu ma, thần kỹ đó muốn phóng thích ra cũng vô cùng phức tạp, Lục Ly có rất nhiều chỗ nghĩ thông suốt. Muốn cảm ngộ thì ít nhất cũng cần nửa tháng, hơn nữa còn phải thử ấn chứng, chờ nắm giữ được một cách triệt để thì khẳng định phải mất một hai tháng.
Đây còn là tình huống lý tưởng nhất mà Lục Ly tính ra, cũng có khả năng rất lớn là hắn căn bản không tham ngộ được. Cho dù tham ngộ được cũng không phóng thích ra được, tất cả đều có khả năng.
Long Đế Quan không phi hành, nếu chỉ mở vòng bảo hộ thì cũng không cần từng thời từng khắc rót huyền lực vào. Vũ Hóa Thần cũng bắt đầu tu luyện, khôi phục huyền lực, thể lực và tinh lực, khôi phục thân thể đến trạng thái đỉnh phong nhất.
Chương 432 Phong vị của nữ tử Trung Châu
Minh Vũ đi rất lâu, cho tới khi trời tối om mới về, trên mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ quái thú màu bạc, không khác lắm với mặt nạ Quỷ Sát, có điều nhìn thì dữ tợn đáng sợ hơn.
Vũ Hóa Thần huỷ bỏ vòng bảo hộ, sau khi dùng thần niệm dò xét, mắt lập tức sáng lên, hắn gật đầu nói với Lục Ly:
- Mặt nạ này không tồi, thần niệm của ta muốn tra xét cũng có chút mơ hồ, chắc chỉ có Quân Hầu cảnh đỉnh phong mới có thể tra xét được.
Minh Vũ bay tới, phân biệt đưa cho Lục Ly và Vũ Hóa Thần một chiếc mặt nạ màu bạc, nói:
- Thiếu chủ, đây là mặt nạ Ngân Ma, có thể ngăn được võ giả từ Quân Hầu cảnh đỉnh phong trở xuống tra xét. Đương nhiên nếu là Quân Hầu cảnh tu luyện linh hồn thì không ngăn được. Mặt nạ này rất đắt tiền, một cái đáng giá bốn trăm ngàn huyền tinh.
- Không tồi!
Bốn trăm ngàn tuy rất đắt, nhưng Lục Ly vẫn cho rằng là đáng giá. Minh Vũ sau đó lại lấy ra hai tấm lệnh bài đưa cho hai người, nói:
- Ta đã liên hệ với thương thuyền rồi, buổi tối ngày mai sẽ lên thuyền ở phía nam Vĩnh An Thành. Là thương thuyền cỡ lớn của Linh Lung Thương Hội, vừa hay đi ngang qua nơi này, chúng ta trực tiếp tới Khiếu Thiên Thành, một người mất năm ngàn vạn huyền tinh, thiếu chủ, đây là huyền tinh còn lại.
- Ngươi cứ giữ đi, sau này còn phải dùng.
Lục Ly xua tay, thầm nghĩ đúng là vận khí không tồi, Linh Lung Các chính là một trong Trung Châu Thập nhị vương tộc, có thể lên phi thuyền thiết giáp của Linh Lung Thương Hội, trên đường đi sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Ngủ một giấc ở nơi dã ngoại, tu luyện một ngày, lúc buổi chiều ngày hôm sau, Lục Ly thu Long Đế Quan vào trong không gian giới, bảo Minh Vũ dẫn theo hắn lên đường tẩu, tới ngoài Vĩnh An Thành.
Hôm qua ba người đã tìm một con sông tắm rửa một phen, Lục Ly thay cẩm bào, trong tay còn cầm một cái quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng thay y bào, biến thành hai hộ vệ, công tử hoàn khố Lục Ly này càng trở nên giống hơn.
Ba người đều deo mặt nạ Ngân Ma, nhìn thì rất thần bí. Minh Vũ không phóng thích Bản Mệnh Châu, cứ như vậy mà đi nhanh, chỉ hơn nửa canh giờ liền đến ngoài Vĩnh An Thành.
Sắc trời đã gần đến lúc hoàng hôn, thương thuyền của Linh Lung Các vẫn chưa đến. Có điều đã có người chờ ở ngoài thành, chắc cũng muốn lên thương thuyền.
Trong tay nhẹ nhàng lay động quạt xếp trong tay, đầu hơi ngẩng cao, trong mắt đều là quang mang bướng bỉnh bất tuân, diễn rất chuẩn phong cách của một công tử hoàn khố.
Sắc trời tối dần, người tụ tập ở ngoài thành đã đạt tới bốn năm mươi người, nhìn thì chắc đều muốn lên phi thuyền thiết giáp.
Mặt trời phía tây chậm rãi hạ xuống, chỉ để lại từng luồng hào quang đỏ sậm, cả đại địa đều bị chiếu cho đỏ rực.
Phía tây truyền đến tiếng xé gió, một điểm đen không ngừng phóng to, tốc độ vô cùng khủng bố. Thanh âm đó càng lúc càng lớn, càng lúc càng chói tai, điểm đen nhanh chóng biến to, rất nhanh liền lộ ra hết trong tầm mắt của đám người Lục Ly.
Ba người Lục Ly nhìn lướt qua, mọi người đều rung động không thôi. Đây không phải phi thuyền thiết giáp, hoàn toàn chính là một thành lũy bồng bềnh trên thiên không.
Phi thuyền thiết giáp bình thường đều chỉ dài hơn trăm mét, rộng hơn mười mét. Chiếc phi thuyền thiết giáp này lại dài tới mấy ngàn mét, rộng mấy trăm mét, nhìn giống một con hư không cự thú. Lúc này sắc trời mờ mịt, càng khiến tâm linh người ta rung động.
Thành lớn di động bồng bềnh ở phía nam Vĩnh An Thành, trên giáp bản có một hàng võ giả mặc chiến giáp màu đỏ, Lục Ly cảm ứng một chút khí tức, trong mắt lập tức hiện ra vẻ hoảng sợ, không ngờ toàn bộ đều là võ giả Bất Diệt cảnh.
Phi thuyền thiết giáp lớn như vậy ít nhất cũng có mấy trăm hộ vệ, toàn bộ đều là Bất Diệt cảnh, đây là nội tình của Thập nhị vương tộc à. Đây còn chỉ là một chiếc thương thuyền, vậy Linh Lung Các tổng cộng có bao nhiêu võ giả Bất Diệt cảnh? Thực sự là không tính được!
- Vù!
Trên giáp bản có năm Bất Diệt cảnh bay xuống, sau khi hạ xuống đất thì trầm giọng quát:
- Lên thuyền thì nộp lệnh bài.
Trong tay Minh Vũ xuất hiện lệnh bài, Lục Ly và Vũ Hóa Thần cũng lấy ra lệnh bài, Minh Vũ đi tới giao lệnh bài, một Bất Diệt cảnh kiểm tra một phen, trả lại lệnh bài cho Minh Vũ, mặt không biểu tình phất tay nói:
- Đi lên đi.
Minh Vũ dẫn theo Lục Ly bay lên, hạ xuống giáp bản, ba người đều đeo mặt nạ Ngân Ma, lại không có một hộ vệ nào để ý, rất nhiều hộ vệ thậm chí còn không thèm nhìn ba người.
Một Bất Diệt cảnh đỉnh phong bộ dạng như quản sự vung tay lên:
- Các ngươi tới khoang thuyền số sáu mươi chín, ở trên thương thuyền không được gây sự, không được động võ. Trừ tầng hai và tầng ba ra, ở tầng thứ nhất bình thường đều có thể tự do hoạt động. Trên thương thuyền có phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu, kỹ viện, có điều đều tốn huyền tinh.
Quản sự dặn dò một phen, Lục Ly được một hộ vệ dẫn tới khoang thuyền số sáu mươi chín. Đi một lát là tới, ba người Lục Ly đi vào nhìn, phát hiện chỉ là một căn phòng nhỏ hẹp, chỉ đủ cho ba người ngủ, tu luyện ở bên trong.
Lục Ly cũng không bận tâm, Minh Vũ thì có chút ngượng ngùng giải thích:
- Thiếu chủ, ta không ngờ khoang thuyền lại nhỏ như vậy. Bọn họ có phòng khách quý, có điều giá cao hơn mấy lần, cho nên...
- Không sao cả!
Lục Ly sinh ra đã là hài tử nghèo khổ, có thể có một khoang thuyền riêng đã là tốt lắm rồi, hắn tò mò hỏi:
- Phong rượu thì có thể hiểu, là nơi là uống rượu, nhưng kỹ viện là gì?
Minh Vũ cũng không hiểu, Vũ Hóa Thần lại cười khà khà nói:
- Chính là thanh lâu, thương thuyền này trang bị đầy đủ thật.
Lục Ly có chút không biết phải nói gì sờ sờ mũi, thương thuyền này ăn uống chơi bời đều có, còn có cả chỗ tu luyện, thanh lâu không ngờ cũng được trang bị. Thương thuyền này không khác gì là ở trong thành, cho dù là ở mấy năm cũng không thấy chán.
Vũ Hóa Thần ghé tới nói khẽ:
- Thiếu chủ, lát nữa hay là ta dẫn ngươi đi dạo nhé? Đi thử một chút phong vị của nữ tử Trung Châu?
- Không cần!
Chương 433 Giai nhân ước hẹn
Lục Ly liên tục xua tay, hắn không kỳ thị kỹ nữ, nhưng cũng không đến mức phải tới thanh lâu, ở Thiên Đảo Hồ hắn ngay cả Yên phu nhân cũng không xuống tay, đó chính là mỹ nữ xinh đẹp cực phẩm.
- Cũng không biết Thiên Đảo Hồ thế nào rồi?
Nghĩ đến Yên phu nhân, Lục Ly liền nhớ tới Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết, lại nghĩ tới Liễu Di và Tử Liên Nhi, còn có bọn Dạ Tra.
Hắn nghĩ nghĩ một chút, nếu lần này thuận lợi, hắn sẽ cùng cường giả của Lục gia tới Bắc Mạc Hàn Băng Thâm Uyên, đến lúc đó sẽ qua thăm Thiên Đảo Hồ.
Phía dưới người lên thương thuyền đã tập trung đầy đủ, thương thuyền cực lớn sáng lên một đạo bạch quang nhu hòa, mở vòng bảo hộ, sau đó thuyền lớn lấp lánh quang mang, hóa thành một đạo lưu tinh gào thét bay về phía đông.
Ngồi trong khoang thuyền một lúc, Lục Ly cảm thấy có chút áp lực, vừa lên thương thuyền nên hắn có chút ngồi không yên, gọi Vũ Hóa Thần một tiếng rồi đi ra ngoài.
Minh Vũ không đi cùng, tính cách của hắn khá là lạnh lùng, bình thường chỉ một lòng thích tu luyện, không thích nơi ồn ào, càng không thích góp vui.
Hai người ra khỏi khoang thuyền, phát hiện hộ vệ trên giáp bản bên ngoài ít hơn một chút, chỉ có mấy chục người trầm mặc mà đứng. Trên giáp bản trước sau đều có người, có người tùy ý đi lại, cũng có người tiến vào mấy khoang thuyền lớn.
Lục Ly tay cầm quạt xếp, hóa thân thành một công tử hoàn khố, đi dạo ở trên thuyền. Hắn tìm được phòng tu luyện, phòng đấu giá, phòng rượu và phòng kỹ viện.
Nhưng nơi này đều dùng một số khoang thuyền lớn cải tạo mà thành, bên trong rất rộng. Nếu không phải phi thuyền thiết giáp phi hành rất nhanh, Lục Ly còn tưởng rằng mình đang ở trong một thành nhỏ.
Đi đến trên giáp bản, Lục Ly nhìn núi sông không ngừng lui về phía sau, nhìn hoang dã mênh mông vô bờ, trong lòng bỗng dưng an bình hơn rất nhiều.
Ngồi phi thuyền thiết giáp bay một đoạn thời gian, lại nghĩ biện pháp mở Long Đế Quan, Lục Ly sẽ có thể có được rất nhiều bảo vật linh tài. Bán linh tài ra, hắn có thể ngồi truyền tống trận tới Thần Khải Vực.
Nghĩ đến đây, trong lòngLục Ly triệt để thả lỏng, hắn đứng trên giáp bản nửa canh giờ, chuẩn bị xoay người về đi tu luyện.
Ngay, một lão giả từ trên tầng hai đột nhiên bay xuống, đứng phía trước Lục Ly. Vũ Hóa Thần lập tức đề phòng, lạnh lùng nhìn người đến, sau khi xác định là Quân Hầu cảnh thì hắn lại như lâm đại địch.
- Hai vị đừng căng thẳng.
Lão giả hơi chắp tay, sau đó chỉ vào một bóng người ở trên tầng hai của thuyền lớn, nói:
- Tiểu thư nhà ta muốn mời công tử đi lên uống một chén, kết giao bằng hữu.
Lục Ly nhìn lên tầng hai, thấy trên giáp bản tầng hai có một nữ tử xinh đẹp mặc áo tím đang đứng.
Nữ tử đó nhìn thì khoảng hơn hai mươi tuổi, dáng người yểu điệu, dung mạo xinh đẹp, lúc này nữ tử đó đang nhìn hắn. Có điều hình như nữ tử này vừa uống rượu, mắt hơi lờ đờ, mặt cũng đỏ bừng, thân thể còn hơi loạng choạng...
Nếu là người khác có lẽ sẽ mừng rỡ như điên, làm gì có chuyện tuyệt vời hơn được giai nhân ước hẹn?
Lục Ly lại không hề có hứng thú, vẫn có chút kháng cự theo bản năng. Hắn không muốn cành mẹ đẻ cành con, chỉ muốn yên bình tới Thần Khải Vực.
Cho nên hắn trầm ngâm một lát, hỏi:
- Tiểu thư nhà ngươi họ gì? Ta hình như không quen bết tiểu thư nhà ngươi mà? Cám ơn hảo ý của tiểu thư nhà ngươi, ta còn có việc.
Lão giả hơi kinh ngạc, sau đó môi hơi khẽ động, trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên một đạo truyền âm:
- Vị công tử này, tiểu thư nhà ta họ gì không quan trọng, quan trọng là tiểu thư nhà ta coi trọng ngươi. Chỉ cần công tử chịu bồi tiểu thư nhà ta vui vẻ một đêm, ngươi sẽ có thể có được năm trăm vạn huyền tinh.
- Năm trăm vạn huyền tinh.
Mắt Lục Ly co rút lại, vẻ mặt ngạc nhiên, không phải hắn bị năm trăm vạn huyền tinh này dọa sợ. Mà là không ngờ lại có người dùng huyền tinh để mua mình một đêm?
Vì huyền tinh bán rẻ thân thể, vậy hắn sẽ thành gì?
Lục Ly cảm thấy có chút không biết nên khóc hay cười, hắn không ngờ bị người ta dùng huyền tinh mua một đêm? Hắn đúng là có tiềm chất làm vịt.
Hắn cũng không quá tức giận, tất nhiên cũng sẽ không động tâm, nữ tử đó rõ ràng đã uống say, chỉ muốn tìm đồ chơi mà thôi. Lục Ly vẫn chưa tới mức bỉ ổi như vậy, đừng nói là năm trăm vạn huyền tinh, cho dù năm mươi ức hắn cũng sẽ không động tâm.
Hắn hờ hững nói:
- Xin lỗi, ta còn có việc, bảo tiểu thư nhà ngươi tìm người khác đi.
Sắc mặt lão giả hơi lạnh đi, môi khẽ động, trong đầu Lục Ly lại vang lên một đạo truyền âm:
- Vị công tử này, tiểu thư nhà ta thân phận tôn quý, nàng ta coi trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi, chẳng lẽ lại ngại huyền tinh ít à?
Vừa nghe thấy vậy, sắc mặt Lục Ly cũng lạnh xuống, hắn trừng mắt nói:
- Ta cho ngươi hai ngàn vạn huyền tinh, bảo tiểu thư nhà ngươi rửa chân cho ta thì sao?
Vũ Hóa Thần thấy ngữ khí của Lục Ly không đúng, sát khí trên người lập tức dâng lên, phẫn nộ quát:
- Sao? Muốn động thủ à?
Trên giáp bản có hộ vệ, nghe thấy Vũ Hóa Thần nói vậy đều nhìn sang, có điều lại không đi tới. Trên mặt lão giả lộ ra nụ cười lạnh nói:
- Tốt lắm, tiểu tử, ngươi có gan đấy.
Lão giả bay lên, Lục Ly không thèm nhìn, đi đến khoang thuyền của mình. Vừa rời khỏi giáp bản, bên trên có một nữ tử váy tím bay xuống, chắn ở phía trước Lục Ly.
Lục Ly dừng lại, lạnh lùng nhìn nữ tử này, lão giả kia cũng bay xuống đứng ở phía sau nữ tử.
Nữ tử đúng là đã uống say, mắt lờ đờ, nàng ta nhìn chằm chằm Lục Ly từ trên xuống dưới mấy lần, sau đó bật cười, mở miệng nói:
- Tiểu đệ đệ cũng nóng tính nhỉ, giá cũng cao nữa, không ngờ muốn bản tiểu thư rửa chân cho ngươi? Huyền tinh của ngươi nhiều lắm à? Nếu có thể cho ta một ức huyền tinh, bản tiểu thư rửa chân cho ngươi thì có sao?
Với người say thì căn bản không thể nói chuyện tử tế, trong lòng Lục Ly cảm thấy rất chán ghét, hắn lạnh lùng nói:
- Tránh ra, ta có việc, không muốn lắm lời với ngươi, nếu không ta sẽ gọi hộ vệ của thương thuyền tới.
Chương 434 Khởi tiểu thư
Lông mi của tiểu thư này rất dài, lông mi nàng ta run run, mặt hình trái xoan, khi cười lên giống như một con hồ ly, nàng ta nghiêng đầu cười nói:
- Ngươi gọi đi, bản tiểu thư xem ai dám tới? Tiểu đệ đệ, quên nói với ngươi... Đại thống lĩnh của thương thuyền này là ngoại công của ta, ngươi cảm thấy những hộ vệ này dám đắc tội với ta à?
- Hả?
Sắc mặt Lục Ly sửng sốt, không ngờ lại gặp phải tiểu thư hoàn khố lớn siêu cấp, vị tiểu thư này xem ra là người của Linh Lung Các rồi, chẳng trách lại dám làm bậy trên thương thuyền.
Vũ Hóa Thần cau mày, vừa lên thuyền đã gặp phải loại chuyện này, đúng là năm hạn bất lợi. Đại thống lĩnh của Thương thuyền ít nhất cũng là Quân Hầu cảnh đỉnh phong chứ? Vị tiểu thư này thân phận tôn quý, đắc tội với nàng ta thì e là không thể ngồi trên thương thuyền này nữa rồi.
Nữ tử váy tím thấy Lục Ly không nói gì, lại bật cười, còn vươn một tay ra lướt qua trước ngực Lục Ly, mị nhãn như tơ nói:
- Tiểu đệ đệ, bồi uống một chén với tỷ tỷ đi, ta sẽ thả ngươi về, thế nào?
Lục Ly hơi lùi về sau một bước, trong lòng càng thêm chán ghét, hắn nhìn về phía hộ vệ phía sau, lớn tiếng quát lạnh:
- Người của Linh Lung Thương Hội, nơi này có có ả điên quấy rối ta, các ngươi mặc kệ à?
Thanh âm của Lục Ly rất lớn, ngay cả Minh Vũ cũng bị kinh động, từ trong khoang thuyền đi ra. Trong rất nhiều khoang thuyền cũng có người ra xem náo nhiệt.
Xa xa có mấy hộ vệ đi tới, một người nhìn nữ tử váy tím, cười khổ chắp tay nói:
- Khởi tiểu thư, ngài hay là quay về đi, nếu không lát nữa đại thống lĩnh sẽ trách phạt chúng ta.
- Cút ngay.
Khởi tiểu thư lườm hộ vệ một cái, vẻ mặt như hàn sương nhìn Lục Ly nói:
- Tiểu đệ đệ, thực sự tuyệt tình như vậy à?
Lục Ly đeo mặt nạ Ngân Ma nên không nhìn thấy biểu cảm, nhưng mắt lại lạnh lùng băng hàn, hắn hừ lạnh nói:
- Ta không nói chuyện với người say rượu giở trò điên, đợi ngươi tỉnh rượu rồi nói.
- Tốt, tốt.
Khởi tiểu thư cười lạnh hai tiếng bay lên tầng hai, người vây xem xung quanh cũng dần dần tản đi, Lục Ly dẫn theo Vũ Hóa Thần và Minh Vũ về tới khoang thuyền.
- Đóng cửa, không gặp bất kỳ ai.
Sau khi đi vào, Lục Ly lập tức hạ lệnh. Ra ngoài đi vài vòng lại suýt nữa xảy ra chuyện, Lục Ly không muốn phức tạp nữa, chuẩn bị ở đây bế quan mấy tháng không ra khỏi cửa, đến Khiếu Thiên Thành rồi tính.
Minh Vũ gật đầu, đóng và khóa trái cửa khoang thuyền lại. Vũ Hóa Thần suy nghĩ một lát rồi hỏi:
- Thiếu chủ, ngươi nói xem có phải người của Linh Lung Các nhận ra thân phận của chúng ta, cho nên phái Khởi tiểu thư này tới thử không? Nếu không một tiểu thư sao có thể phóng đãng như vậy được?
- Không biết!
Lục Ly lắc đầu, nhưng nhìn điệu bộ của Khởi tiểu thư, có chút giống như Yên phu nhân, nhìn một cái là biết chính là nữ tử phóng đãng. Về phần sau lưng lắc đầu có đại nhân vật của Linh Lung Các hay không, Lục Ly không biết được.
Lục Ly không nghĩ nhiều, im lặng bắt đầu tham ngộ ký ức của yêu ma. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đợi một lát, xác định bên ngoài không có bất kỳ động tĩnh gì, lại nhắm mắt bắt đầu tu luyện.
...
Thời gian tiếp theo, Lục Ly ăn ngủ đều ở trong khoang thuyền, ngay cả đi vệ sinh cũng dùng bô trong khoang thuyền để giải quyết. Hắn trừ ăn uống đái ỉa ngủ nghỉ ra, thời gian còn lại đều đang tham ngộ ký ức của yêu ma.
Minh Vũ, Vũ Hóa Thần cũng như vậy, Minh Vũ chưa từng ra ngoài, Vũ Hóa Thần thì thỉnh thoảng đi mua chút đồ ăn nóng, thời gian còn lại đều tu luyện trong khoang thuyền.
Tiểu Bạch là nhàn nhã nhất, mỗi ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn. Lục Ly không cho nó đi lung tung, nó cũng vô cùng nghe lời.
Thời gian đã qua nửa tháng!
Khởi tiểu thư kia không hề xuất hiện, khiến đám người Lục Ly cũng yên tâm. Xem ra ngày đó là Khởi tiểu thư uống rượu quấy rối mà thôi, chắc về sau đại thống lĩnh của thương thuyền giáo huấn nàng ta, khiến nàng ta không dám tiếp tục xằng bậy nữa.
- Cuối cùng cũng triệt để cảm ngộ rồi.
Lại qua sáu ngày, Lục Ly vui sướng mở mắt, ký ức yêu ma đã được hắn cảm ngộ toàn bộ.
Lý luận hiện tại đã có rồi, còn thiếu thực tiễn thôi.
Khoang thuyền quá nhỏ, căn bản không thể phóng thích, đi tới trên giáp bản lại càng không thể, nếu rời thuyền thì Lục Ly đừng hòng lên thuyền lại.
Lục Ly chỉ có một con đường để đi, đó là tới phòng tu luyện trong thuyền. Bên trong có một diễn võ trường rất lớn, xung quanh còn đều có cấm chế, ở bên trong tu luyện thế nào cũng không tổn hại tới thương thuyền.
Lục Ly nóng lòng như lửa đốt, có chút đứng ngồi không yên. Bảo Vũ Hóa Thần, người sau liền đi an bài.
Sau hai nén hương Vũ Hóa Thần đã trở lại, hắn đã hỏi rõ ràng, tới phòng tu luyện một canh giờ cần một vạn huyền tinh, một ngày là mười hai vạn huyền tinh, có thể nói là giá trên trời.
Chút huyền tinh này đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, hắn hỏi Minh Vũ hai trăm vạn huyền tinh, sau đó cùng Vũ Hóa Thần ra ngoài.
Đi đến phòng tu luyện, Lục Ly giao huyền tinh cho hai ngày, tiến vào một khoang thuyền trống trải, bên trong có gần ngàn mét vuông, cũng miễn cưỡng đủ dùng.
Vù!
Lục Ly đầu tiên là phóng ra một chút Di Hình Ảo Ảnh, thân thể biến ảo thành mười mấy phân thân, chạy quanh ở bên trong.
Sau đó Lục Ly bắt đầu dựa theo biện pháp trong ký ức của yêu ma, muốn dung hợp Kính Tượng Áo Nghĩa rồi phóng thích ra. Chỉ là hắn thử mấy lần, vẫn chỉ có thể phóng thích mười mấy phân thân, không có bất kỳ gia tăng và biến hóa gì.
Thí nghiệm và ấn chứng nhiều lần, thỉnh thoảng dừng lại trầm tư, sau đó tiếp tục thí nghiệm. Lục Ly mất ăn mất ngủ hoàn toàn đắm chìm, cho tới hai ngày sau một quản sự đi vào hắn mới giật mình tỉnh lại.
- Hết giờ rồi!
Quản sự mặt không biểu tình nói, Lục Ly lại không ra ngoài, trầm giọng nói:
- Ta tu luyện thêm mười ngày, một trăm hai mươi vạn huyền tinh phải không? Ta đưa ngươi!
- Xin lỗi.
Quản sự lắc đầu nói:
- Phòng tu luyện này đã bị người ta bao trước rồi, cho nên ngươi không thể tiếp tục tu luyện.
- Hả?
Chương 435 Hoa hồng máu tanh
Lục Ly vừa mới tu luyện được hai ngày, rất nhiều thứ mới chỉ lần mò tới da lông, chính là thời khắc mấu chốt, không ngờ lại không thể tu luyện?
Hắn dừng một chút rồi hỏi:
- Còn phòng tu luyện lớn nào khác không? Ta sẽ trả giá cao!
- Hết rồi.
Quản sự còn chưa nói xong, bên ngoài vang lên một giọng nữ êm tai, một bóng hình xinh đẹp màu tím xuất hiện, tựa vào cửa nhìn Lục Ly cười nói:
- Phòng tu luyện lớn thế này chỉ có một thôi, bị ta bao một tháng. Tiểu đệ đệ, nếu ngươi muốn tu luyện, tiếp tỷ tỷ uống một chén là được, sẽ cho ngươi dùng miễn phí. Thế nào, rất có lời phải không?
Nói thật, tư sắc của Khởi tiểu thư này không tồi, tuy không thanh lệ như Bạch Thu Tuyết, không linh động như Bạch Hạ Sương, không nhẹ nhàng thướt tha như Yên phu nhân, nhưng lại có một loại khí chất dụ dỗ.
Lông mi của nàng ta rất dài, đùi cũng rất dài, mặt là kiểu hồ ly điển hình, khi cười lên càng hớp hồn người ta. Nàng ta mặc cũng rất hở hang, váy dài màu tím có rất nhiều chỗ đều khoét hở, có thể nhìn thấy một cặp đùi tròn trắng ngần, có thể nhìn thấy cái bụng phẳng lỳ. Cổ áo cắt rất rộng, một cái rãnh sâu như ẩn như hiện, có thể tưởng tượng được sự đầy đã kinh người của nàng ta.
Nàng ta bao cả phòng tu luyện lớn, rõ ràng là nhằm vào Lục Ly. Nàng ta không hề che giấu, dùng thủ đoạn quang minh chính đại, khiến Lục Ly cũng đành bất lực, trừ phi là Lục Ly không muốn tu luyện.
Lục Ly nhìn Khởi tiểu thư dựa ở cửa, trầm giọng hỏi:
- Chỉ uống một chén rượu thôi là có thể tu luyện miễn phí à?
Khởi tiểu thư nghiêng đầu nghĩ nghĩ một chút, nói:
- Một chén rượu một ngày, ngươi uống ba chén thì có thể tu luyện ba ngày. Sau đó nếu ngươi muốn tiếp tục tu luyện thì có thể tiếp tục uống với ta.
- Chỉ uống rượu thôi? Không còn gì khác chứ?
Lục Ly vẫn có chút lo lắng.
- Xì.
Khởi tiểu thư cười khẽ một tiếng, lườm Lục Ly một cái, nói:
- Ngươi thực sự cho rằng bản tiểu thư đói khát như vậy à? Chỉ đơn thuần uống một chén thôi.
- Tốt.
Lục Ly gật đầu, đi ra ngoài, nếu Khởi tiểu thư này là ngoại tôn nữ của đại thống lĩnh thương thuyền, chắc là sẽ không xằng bậy đâu nhỉ? Nếu không đã sớm động thủ trực tiếp rồi.
Khởi tiểu thư dẫn đầu ra khỏi phòng tu luyện, Lục Ly đi ra theo, nhìn thấy Vũ Hóa Thần đang đợi ở bên ngoài, hắn trầm giọng nói:
- Ngươi chờ ở đây, ta đi uống một chén với Khởi tiểu thư rồi đi xuống.
Vũ Hóa Thần tiếp lời:
- Vâng, thiếu chủ, ta ở dưới chờ ngươi.
Đối thoại của Lục Ly và Vũ Hóa Thần là cố ý cho Khởi tiểu thư nghe, ý tứ là nếu Khởi tiểu thư xằng bậy, Vũ Hóa Thần sẽ đi lên tìm Lục Ly.
- Đi thôi!
Khởi tiểu thư ngoái đầu cười, chân điểm nhẹ, cả người bay lên trên, Lục Ly cắn răng đuổi theo, lên trên giáp bản tầng hai.
Tầng hai so với phía dưới thì nhỏ hơn rất nhiều, phòng cũng ít hơn, nhưng mỗi phòng đều to hơn phía dưới vài lần. Ở đây huyền tinh cũng tăng gấp bội, đãi ngộ được hưởng thụ tất nhiên tốt hơn, Lục Ly nhìn lướt qua, còn phát hiện rất nhiều thị nữ đi tới đi lui, bưng đồ ăn thức uống.
Khởi tiểu thư lúc lắc cái mông đẫy đà đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại quay đầu cười dụ dỗ với Lục Ly, khiến Lục Ly có một loại cảm giác đang ở trong vùng hoang vu, đi theo sau một con hồ ly tinh.
Đi qua một khoang thuyền, cửa khoang đột nhiên mở ra, bên trong có một công tử tuấn tú trẻ tuổi đi ra. Hắn nhìn thấy Khởi tiểu thư thì lập tức cười nịnh nọt, vươn tay ra ôm lấy Khởi tiểu thư, miệng còn nói:
- Khởi Khởi, nhớ chết đi được.
Nụ cười trên mặt Khởi tiểu thư cứng lại, vươn chân dài quét một cái, trực tiếp đá công tử này vào trong khoang thuyền, nàng ta trừng mắt nói:
- Cút, còn xuất hiện ở trước mặt ta, ta sẽ phế ngươi, thương bạc đầu nến, phế vật.
Lục Ly dừng bước, chau mày, ánh mắt lộ ra một tia chán ghét, thiếu chút nữa thì muốn bay xuống.
Từ trong ngôn hành của hai người, có thể nhìn ra Khởi tiểu thư này là nữ tử phóng đãng chân chính, từng lên giường với công tử kia, còn ghét bỏ hắn... Không lâu?
Đây là một nữ tử ai cũng có thể làm chồng!
Lục Ly từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng của Lục Linh, tư tưởng có chút bảo thủ, từ việc Vũ Hóa Thần nói tới kỹ viện chơi, hắn lập tức cự tuyệt là có thể thấy được.
Khởi tiểu thư thấy Lục Ly không đi nữa, ánh mắt tới, cười nói:
- Đi thôi, tiểu đệ đệ, ngươi không muốn tu luyện à?
Lục Ly cố nén sự khó chịu trong lòng, lạnh lùng đi theo, cuối cùng theo Khởi tiểu thư tiến vào một khoang thuyền.
Trong đây trang trí rất xa hoa, bên trong có hai cái bàn vuông, bày đầy rượu và món ngon, còn có hai thị nữ quỳ gối.
Khởi tiểu thư thoải mái đi vào, ngồi sau bàn, nàng ta thấy Lục Ly vẫn đứng ở cửa khoang thuyền do dự không vào, ngửa mặt bật cười:
- Làm sao vậy? Sợ à? Sợ ta bỏ thuốc cưỡng hiếp ngươi? Yên tâm đi, Khương Khởi Linh ta vẫn chưa tới mức kém như vậy. Ta chỉ là thích chinh phục nam nhân, còn thích nhất là chinh phục loại tiểu nam nhân ngựa hoang như ngươi.
- Chinh phục nam nhân?
Lục Ly ngượng ngùng muốn sờ sờ mũi, lại quên mất mình đang đeo mặt nạ Ngân Ma.
Trên thế giới này tuy có rất nhiều nữ tử rất cường đại, ví dụ như Minh Xà Bà Bà, ví dụ như Yên phu nhân, nhưng đại đa số cường giả đều là nam nhân.
Thế giới này cường giả vi tôn, nam nhân chủ đạo thế giới này, nữ nhân thường thường chỉ là phụ thuộc. Cho nên đại bộ phận tình huống là nam nhân chinh phục nữ nhân, chứ không phải nữ nhân chinh phục nam nhân, điều này khiến Lục Ly có cảm giác không được tự nhiên.
Nếu đã lên đây rồi thì uống vài chén vậy, Lục Ly cắn răng bước vào. Ngồi phía sau một cái bàn khác, hai thị nữ phân biệt rót một chén chất lỏng đỏ như máu cho hai người, Lục Ly nhìn một cái nói:
- Đây là rượu à?
- Đúng vậy!
Khương Khởi Linh lười biếng tựa người vào bàn, nàng ta thản nhiên cười nói:
- Rượu này gọi là Huyết Tinh Mân Côi, là một loại rượu rất nặng. Nếu không dùng huyền lực để bức ra, cho dù là người tửu lượng rất tốt cũng không uống được mười chén.
- Người biến thái, uống rượu cũng biến thái.