Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
Mặc dù không cùng một quân khu nhưng thế thì đã sao chứ?
Bội đội là của quốc gia, bọn họ giúp quân khu 13 cũng chính là đang xây dựng quốc gia.
Họ đều hiểu rõ điều này.
Mấy người nói chuyện một chút rồi Tần Vũ đưa bốn người đến căn cứ để chuẩn bị cho việc tuyển chọn.
Còn ba ngày nữa là những tân binh sẽ tới, họ cần sắp xếp xong xuôi sân bãi.
Ba ngày sau.
vietwriter.vn
Một chiếc xe tải xanh lục chở theo hơn 500 sĩ binh tham gia cuộc thi đến căn cứ tuyển chọn sau núi.
Sau khi toán binh lính tiến vào rừng, tiếng loa vang lên trong khắp căn cứ.
“Các tân binh, các cậu đã tiến vào khu vực chiến đấu!”
Hơn 500 tân binh nghe thấy âm thanh thì ai nấy cũng thẳng lưng, nghiêm túc lắng nghe.
“Tôi là tổng giáo quan của cuộc tuyển chọn Long Nha lần này! Nghe kỹ, hiện tại lập tức tiến hành vòng tuyển chọn thứ nhất!”
“Tôi cho các cậu ba phút để xuống xe, các cậu được tùy ý chạy hoặc nấp trong cả khu rừng này!”
“Ba phút sau sẽ có một đoàn lính 2000 người bao vây, truy đuổi các cậu!”
“50 người bị bắt đầu tiên sẽ lập tức bị loại! Nhớ kỹ, các cậu chỉ được hành động đơn độc, một khi phát hiện có hai người trở lên hợp tác với nhau thì sẽ bị đuổi thẳng! Các tân binh, chúc các cậu may mắn!”
Âm thanh vừa dứt, các tài xế đang lái xe lập tức đạp phanh.
vietwriter.vn
Cùng lúc đó, cách đấy không xa, tiếng súng cùng tiếng nổ truyền tới như thể bọn họ đã tiến vào chiến trường chân chính.
“Mau! Xuống xe! Xuống xe!”
Tài xế xuống xe, hô lên với những tân binh.
“Đậu! Bắt đầu tuyển chọn luôn thật?”
“Còn ngây ra đấy làm gì? Mau chạy đi chứ! Nếu như bị bắt thì sẽ bị loại luôn đấy!”
Một sĩ quan hét lên với đám tân binh.
Nhất thời, đám lính mới điên cuồng nhảy ra khỏi xe, sau đó xông lên trước, tiến về phía khu rừng rậm rạp.
Trên sườn núi cách xa đó, Tần Vũ cùng nhóm của Tank cầm kính viễn vọng trông đám tân binh luống cuống bỏ chạy thì không khỏi nhìn nhau cười.
“Thật lâu rồi mới nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy”.
Lão Thử cười sang sảng.
“Năm đó chúng ta cũng bị đám lão làng ở Sơn Báo chỉnh như thế”, người đàn ông có sẹo trên cổ cũng cười theo.
Tần Vũ cười nói: “Vậy còn ngây ra đấy làm gì? Chúng ta cũng đi chơi một chút, xem ai bắt được nhiều nhất”.
“Đi thôi! Đứng đây đợi cũng quá nhàm chán, chúng ta đích thân đi xem thử thực lực đám lính mới đấy thế nào”.
Tank trông chờ mà nói.
Mấy người cùng cười rồi lần lượt xách trang bị lên, mau chóng xuống núi, tiến vào khu rừng.
3 phút đã trôi qua, những binh lính được phân công bắt người trong các khu vực cũng bắt đầu hành động.
Trên bắp tay bọn họ đều buộc một sợi dây màu đỏ cho thấy họ là người của Long Nha.
Mặc dù những người này đều là bộ đội dã chiến đến để hỗ trợ Tần Vũ, tố chất mỗi cá nhân không bằng đám tân binh kia.
Nhưng bọn họ đông.
Họ chia thành nhóm 4 đến 5 người đi bắt một người. Đám tân binh chỉ là những binh lính mũi nhọn trong đoàn của họ chứ không phải bộ đội đặc chủng, bị nhiều người bao vây thì cũng khó mà đánh lại được.
Nếu bị phát hiện thì nhất định sẽ bị tóm!
Trong cả khu rừng đều được lắp đặt những chiếc camera bí mật.
Lúc này, trong một căn phòng ở căn cứ, sáu màn hình CCTV cỡ lớn đang chiếu lại hình ảnh của đám tân binh.
Triệu Đào ngồi ở vị trí chỉ huy, bên cạnh là mấy nhân viên kỹ thuật đang không ngừng điều khiển camera, lần theo bóng dáng của những tuyển thủ, sau đó báo vị trí của họ cho những binh lính bắt người.
“A, sao mấy tên kia cũng tham gia?”
Triệu Đào nhìn lên màn hình CCTV thì thấy Tần Vũ cùng đám Tank cũng lần lượt tiến vào rừng.
“Cũng tốt! Để tôi xem thực lực của những người lính đặc chủng này thế nào!”
Triệu Đào phóng to hình ảnh mấy người trên màn hình.
Mà lúc này, Tần Vũ đang chậm rãi bước đi trong khu rừng, đồng thời anh cũng mở kỹ năng tìm kiếm của mắt ưng.
Vừa hay anh có thể thông qua lần đuổi bắt này để xem chức năng của mắt ưng có trâu bò như hệ thống nói hay không.
Sau khi anh sử dụng kỹ năng, lập tức cả khu rừng, trừ những nơi bị đá che khuất thì những thứ khác dù to như con người hay nhỏ như con kiến đều hiện lên rõ ràng trước mắt anh!
Cùng lúc đó, trong bán kính một trăm mét, anh phát hiện ra ba tân binh.
Một người trốn trên cây, một người nấp trong bụi cỏ, một người dùng lá khô để che phủ bản thân.
Mà lúc này cũng có những binh lính bắt người ở gần đó nhưng không phát hiện ra ba người họ.
Có thể thấy kỹ năng ngụy trang của ba người này rất khá.
Tần Vũ cũng đeo tai nghe liên lạc.
Cuộc thi bắt người đã bắt đầu được 10 phút.
Đã có 50 tân binh bị bắt nên anh dùng mắt ưng tìm kiếm cũng không khiến ba người kia chịu thiệt thòi.
Sớm bắt người, sớm nghỉ ngơi.
“Góc 10 giờ cách đó 50m, có một người trốn trong bụi cỏ. Góc 1 giờ rưỡi cách đó 15m cũng có người nấp dưới lá khô”.
Tần Vũ hét lên với mấy binh lính bắt người.
Mấy binh lính đó nghe thấy vậy thì lập tức xông về phía vị trí mà Tần Vũ nói.
Hai người đang trốn nghe thấy lời Tần Vũ thì đều sầm mặt.
Bọn họ không ngờ mình trốn kỹ như vậy rồi mà vẫn bị phát hiện!
Khi mấy binh lính bắt người xông đến thì họ cũng mau chóng bò dậy, co giò chạy.
“Mau đuổi theo!”
“Thông báo cho mấy đội viên ở phía trước hỗ trợ chặn bắt!”
Bội đội là của quốc gia, bọn họ giúp quân khu 13 cũng chính là đang xây dựng quốc gia.
Họ đều hiểu rõ điều này.
Mấy người nói chuyện một chút rồi Tần Vũ đưa bốn người đến căn cứ để chuẩn bị cho việc tuyển chọn.
Còn ba ngày nữa là những tân binh sẽ tới, họ cần sắp xếp xong xuôi sân bãi.
Ba ngày sau.
vietwriter.vn
Một chiếc xe tải xanh lục chở theo hơn 500 sĩ binh tham gia cuộc thi đến căn cứ tuyển chọn sau núi.
Sau khi toán binh lính tiến vào rừng, tiếng loa vang lên trong khắp căn cứ.
“Các tân binh, các cậu đã tiến vào khu vực chiến đấu!”
Hơn 500 tân binh nghe thấy âm thanh thì ai nấy cũng thẳng lưng, nghiêm túc lắng nghe.
“Tôi là tổng giáo quan của cuộc tuyển chọn Long Nha lần này! Nghe kỹ, hiện tại lập tức tiến hành vòng tuyển chọn thứ nhất!”
“Tôi cho các cậu ba phút để xuống xe, các cậu được tùy ý chạy hoặc nấp trong cả khu rừng này!”
“Ba phút sau sẽ có một đoàn lính 2000 người bao vây, truy đuổi các cậu!”
“50 người bị bắt đầu tiên sẽ lập tức bị loại! Nhớ kỹ, các cậu chỉ được hành động đơn độc, một khi phát hiện có hai người trở lên hợp tác với nhau thì sẽ bị đuổi thẳng! Các tân binh, chúc các cậu may mắn!”
Âm thanh vừa dứt, các tài xế đang lái xe lập tức đạp phanh.
vietwriter.vn
Cùng lúc đó, cách đấy không xa, tiếng súng cùng tiếng nổ truyền tới như thể bọn họ đã tiến vào chiến trường chân chính.
“Mau! Xuống xe! Xuống xe!”
Tài xế xuống xe, hô lên với những tân binh.
“Đậu! Bắt đầu tuyển chọn luôn thật?”
“Còn ngây ra đấy làm gì? Mau chạy đi chứ! Nếu như bị bắt thì sẽ bị loại luôn đấy!”
Một sĩ quan hét lên với đám tân binh.
Nhất thời, đám lính mới điên cuồng nhảy ra khỏi xe, sau đó xông lên trước, tiến về phía khu rừng rậm rạp.
Trên sườn núi cách xa đó, Tần Vũ cùng nhóm của Tank cầm kính viễn vọng trông đám tân binh luống cuống bỏ chạy thì không khỏi nhìn nhau cười.
“Thật lâu rồi mới nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy”.
Lão Thử cười sang sảng.
“Năm đó chúng ta cũng bị đám lão làng ở Sơn Báo chỉnh như thế”, người đàn ông có sẹo trên cổ cũng cười theo.
Tần Vũ cười nói: “Vậy còn ngây ra đấy làm gì? Chúng ta cũng đi chơi một chút, xem ai bắt được nhiều nhất”.
“Đi thôi! Đứng đây đợi cũng quá nhàm chán, chúng ta đích thân đi xem thử thực lực đám lính mới đấy thế nào”.
Tank trông chờ mà nói.
Mấy người cùng cười rồi lần lượt xách trang bị lên, mau chóng xuống núi, tiến vào khu rừng.
3 phút đã trôi qua, những binh lính được phân công bắt người trong các khu vực cũng bắt đầu hành động.
Trên bắp tay bọn họ đều buộc một sợi dây màu đỏ cho thấy họ là người của Long Nha.
Mặc dù những người này đều là bộ đội dã chiến đến để hỗ trợ Tần Vũ, tố chất mỗi cá nhân không bằng đám tân binh kia.
Nhưng bọn họ đông.
Họ chia thành nhóm 4 đến 5 người đi bắt một người. Đám tân binh chỉ là những binh lính mũi nhọn trong đoàn của họ chứ không phải bộ đội đặc chủng, bị nhiều người bao vây thì cũng khó mà đánh lại được.
Nếu bị phát hiện thì nhất định sẽ bị tóm!
Trong cả khu rừng đều được lắp đặt những chiếc camera bí mật.
Lúc này, trong một căn phòng ở căn cứ, sáu màn hình CCTV cỡ lớn đang chiếu lại hình ảnh của đám tân binh.
Triệu Đào ngồi ở vị trí chỉ huy, bên cạnh là mấy nhân viên kỹ thuật đang không ngừng điều khiển camera, lần theo bóng dáng của những tuyển thủ, sau đó báo vị trí của họ cho những binh lính bắt người.
“A, sao mấy tên kia cũng tham gia?”
Triệu Đào nhìn lên màn hình CCTV thì thấy Tần Vũ cùng đám Tank cũng lần lượt tiến vào rừng.
“Cũng tốt! Để tôi xem thực lực của những người lính đặc chủng này thế nào!”
Triệu Đào phóng to hình ảnh mấy người trên màn hình.
Mà lúc này, Tần Vũ đang chậm rãi bước đi trong khu rừng, đồng thời anh cũng mở kỹ năng tìm kiếm của mắt ưng.
Vừa hay anh có thể thông qua lần đuổi bắt này để xem chức năng của mắt ưng có trâu bò như hệ thống nói hay không.
Sau khi anh sử dụng kỹ năng, lập tức cả khu rừng, trừ những nơi bị đá che khuất thì những thứ khác dù to như con người hay nhỏ như con kiến đều hiện lên rõ ràng trước mắt anh!
Cùng lúc đó, trong bán kính một trăm mét, anh phát hiện ra ba tân binh.
Một người trốn trên cây, một người nấp trong bụi cỏ, một người dùng lá khô để che phủ bản thân.
Mà lúc này cũng có những binh lính bắt người ở gần đó nhưng không phát hiện ra ba người họ.
Có thể thấy kỹ năng ngụy trang của ba người này rất khá.
Tần Vũ cũng đeo tai nghe liên lạc.
Cuộc thi bắt người đã bắt đầu được 10 phút.
Đã có 50 tân binh bị bắt nên anh dùng mắt ưng tìm kiếm cũng không khiến ba người kia chịu thiệt thòi.
Sớm bắt người, sớm nghỉ ngơi.
“Góc 10 giờ cách đó 50m, có một người trốn trong bụi cỏ. Góc 1 giờ rưỡi cách đó 15m cũng có người nấp dưới lá khô”.
Tần Vũ hét lên với mấy binh lính bắt người.
Mấy binh lính đó nghe thấy vậy thì lập tức xông về phía vị trí mà Tần Vũ nói.
Hai người đang trốn nghe thấy lời Tần Vũ thì đều sầm mặt.
Bọn họ không ngờ mình trốn kỹ như vậy rồi mà vẫn bị phát hiện!
Khi mấy binh lính bắt người xông đến thì họ cũng mau chóng bò dậy, co giò chạy.
“Mau đuổi theo!”
“Thông báo cho mấy đội viên ở phía trước hỗ trợ chặn bắt!”
Bình luận facebook