Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22
Người tân binh ngồi xổm ớ hàng đầu tiên nhìn thấy mấy lổ đạn trên đất trước mặt, sắc mặt tái nhợt đi vì sợ hãi, vội vàng ngậm chặt miệng, không dám phát ra tiếng động.
Tân Vũ quét ánh mắt sác lạnh nhìn tân binh cải trang: “Nói cho tôi biết tên của cậu, bộ đội nào, chức vụ?”
“Cảnh Hạo, thượng úy tiểu đoàn trinh sát 102, SƯ đoàn 7″.
vietwriter.vn
“Được, tôi nhớ kỹ cậu rồi! Tôi chắc chằn cậu sẽ phải hối hận vì hành động hôm nay của mình”.
Bụp~
Nói xong, Tân Vũ lại đánh thêm một quyền vào bụng Cảnh Hạo, sau đó bị Tân Vũ đấy lên tập trung với đám tân binh.
Tân Vũ nhìn đám tân binh, cao giọng nói: “Hoan nghênh các bạn tới địa ngục”.
“Tại sao lại nói nơi này là địa ngục?”
vietwriter.vn
“Bởi vì, trong sáu tháng tới tôi sẽ cho các bạn trái qua những cuộc huấn luyện tàn khốc nhất, mà
các bạn tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi!’
‘Tôi cam đoan, trong nửa năm này, sẽ khiến các bạn có cảm giác mỗi giây mỗi phút như thế một năm! Hận không thế cho chính mình một dao tự kết liều”.
‘Thể xác và tinh thần của các bạn đều sẽ bị tra tấn đến cực hạn”.
“Đừng tưởng tôi nói đùa với các bạn.
Bộ đội đặc chủng là đội quân vĩnh viên không có ngày mai. Bởi chính bạn cũng không biết được, khi nào mình sẽ chết trận.
Nếu các bạn không dám vì nước quên thân, vì dân phục vụ, sẵn sàng hy sinh thì mời bạn ngay lập tức rời đi.
Long Nha cần những binh sĩ dũng cảm sẵn sàng hy sinh cho đất nước. Cái này không phải chỉ nói cho có”.
Nói xong Tân Vũ cầm lấy một phần tư liệu giơ lên, nhìn bọn họ rồi nói: ‘Tôi có danh sách liệt sĩ đã hy sinh trong các trận chiến thực tế của lực lượng bộ đội đặc chủng trong ba năm qua! Lực lượng đặc công Sơn Báo của quân khu 8, nơi tôi từng ớ trước đây, năm ngoái đã mất mười người! Nếu không tin, các bạn có thế đến xem!”
Không một ai động đậy.
Bởi vì họ đều hiểu rõ, dám lấy những thông tin kia đưa cho họ xem thì chắc chắn không thế là giả được.
Hơn nữa, bên trong quân khu tuy không có bộ đội đặc chúng nhưng bọn họ cũng có hiếu biết tối thiểu về lực lượng này.
Tất cả các hoạt động tội phạm trên biên giới và những tên côn đồ có vũ trang trong thành phố cơ bán đều do bộ đội đặc chủng ra mặt giái quyết!
Chiến trường chưa bao giờ nói giỡn, người chết đã là chuyện quá đỏi bình thường.
Cho dù có là bộ đội đặc chủng!
Không thấy ai bước ra, Tân Vũ buông tư liệu đó xuống: “Được, nếu các bạn đã tin thì bây glờ nói cho tôi biết, các bạn đã quyết tâm chưa? Có dũng khí tiến vào bộ đội đặc chủng Long Nha không?”
Có!
Có!
Có!
Mấy trăm người đồng thời hô lên.
Trước thời khắc lâm trận thực sự lại báo bọn họ lui sao, bọn họ không nhát gan đến vậy.
Không tồi.
Tân Vũ nhếch miệng khẽ cười.
Chỉ là, nụ cười kia, dần dần có chút dữ tợn.
“Không cần trả lời vội vàng như vậy! Mặc dù đây là huấn luyện tuyển chọn, không phải chiến trường thật sự! Nhưng tôi đảm báo sẽ cố gắng huấn luyện các cậu sao cho giống như trên chiến trường thật sự nhất có thể!”
“À, tôi quên không nói, cuộc tuyến chọn sẽ có thương vong! Hy vọng các cậu không xui xẻo nằm trong số đó!”
Tân Vũ quét ánh mắt sác lạnh nhìn tân binh cải trang: “Nói cho tôi biết tên của cậu, bộ đội nào, chức vụ?”
“Cảnh Hạo, thượng úy tiểu đoàn trinh sát 102, SƯ đoàn 7″.
vietwriter.vn
“Được, tôi nhớ kỹ cậu rồi! Tôi chắc chằn cậu sẽ phải hối hận vì hành động hôm nay của mình”.
Bụp~
Nói xong, Tân Vũ lại đánh thêm một quyền vào bụng Cảnh Hạo, sau đó bị Tân Vũ đấy lên tập trung với đám tân binh.
Tân Vũ nhìn đám tân binh, cao giọng nói: “Hoan nghênh các bạn tới địa ngục”.
“Tại sao lại nói nơi này là địa ngục?”
vietwriter.vn
“Bởi vì, trong sáu tháng tới tôi sẽ cho các bạn trái qua những cuộc huấn luyện tàn khốc nhất, mà
các bạn tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi!’
‘Tôi cam đoan, trong nửa năm này, sẽ khiến các bạn có cảm giác mỗi giây mỗi phút như thế một năm! Hận không thế cho chính mình một dao tự kết liều”.
‘Thể xác và tinh thần của các bạn đều sẽ bị tra tấn đến cực hạn”.
“Đừng tưởng tôi nói đùa với các bạn.
Bộ đội đặc chủng là đội quân vĩnh viên không có ngày mai. Bởi chính bạn cũng không biết được, khi nào mình sẽ chết trận.
Nếu các bạn không dám vì nước quên thân, vì dân phục vụ, sẵn sàng hy sinh thì mời bạn ngay lập tức rời đi.
Long Nha cần những binh sĩ dũng cảm sẵn sàng hy sinh cho đất nước. Cái này không phải chỉ nói cho có”.
Nói xong Tân Vũ cầm lấy một phần tư liệu giơ lên, nhìn bọn họ rồi nói: ‘Tôi có danh sách liệt sĩ đã hy sinh trong các trận chiến thực tế của lực lượng bộ đội đặc chủng trong ba năm qua! Lực lượng đặc công Sơn Báo của quân khu 8, nơi tôi từng ớ trước đây, năm ngoái đã mất mười người! Nếu không tin, các bạn có thế đến xem!”
Không một ai động đậy.
Bởi vì họ đều hiểu rõ, dám lấy những thông tin kia đưa cho họ xem thì chắc chắn không thế là giả được.
Hơn nữa, bên trong quân khu tuy không có bộ đội đặc chúng nhưng bọn họ cũng có hiếu biết tối thiểu về lực lượng này.
Tất cả các hoạt động tội phạm trên biên giới và những tên côn đồ có vũ trang trong thành phố cơ bán đều do bộ đội đặc chủng ra mặt giái quyết!
Chiến trường chưa bao giờ nói giỡn, người chết đã là chuyện quá đỏi bình thường.
Cho dù có là bộ đội đặc chủng!
Không thấy ai bước ra, Tân Vũ buông tư liệu đó xuống: “Được, nếu các bạn đã tin thì bây glờ nói cho tôi biết, các bạn đã quyết tâm chưa? Có dũng khí tiến vào bộ đội đặc chủng Long Nha không?”
Có!
Có!
Có!
Mấy trăm người đồng thời hô lên.
Trước thời khắc lâm trận thực sự lại báo bọn họ lui sao, bọn họ không nhát gan đến vậy.
Không tồi.
Tân Vũ nhếch miệng khẽ cười.
Chỉ là, nụ cười kia, dần dần có chút dữ tợn.
“Không cần trả lời vội vàng như vậy! Mặc dù đây là huấn luyện tuyển chọn, không phải chiến trường thật sự! Nhưng tôi đảm báo sẽ cố gắng huấn luyện các cậu sao cho giống như trên chiến trường thật sự nhất có thể!”
“À, tôi quên không nói, cuộc tuyến chọn sẽ có thương vong! Hy vọng các cậu không xui xẻo nằm trong số đó!”
Bình luận facebook