Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36
Thử xem, ai dám thử chứ!
Hơn 300 tân binh vừa tức giận vừa bất lực.
Ban đầu bọn họ còn tưởng rằng những giáo quan sẽ không dám làm gì.
vietwriter.vn
Nhưng giờ, tận mắt chứng kiến giáo quan nổ súng giết người, bọn họ nào dám thách thức?!
Đám giáo quan này đúng là ác quỷ!
Tất cả quy tắc đều do họ đặt ra!
Tân binh chỉ có thế phục tùng!
Nếu không thì cuốn gói!
Mặc dù hiện giờ có rất nhiều người muốn rút lui, nhưng đã không còn cơ hội. Bọn họ buộc phải mạo hiểm bò tới đích.
vietwriter.vn
Tân Vũ vẫn đứng yên, vô cùng thờ ơ trước cảnh tượng vừa rồi.
Nhờ Cao Tráng giúp đỡ, đúng là lựa chọn đúng
đắn!
Ngoại trừ khí thế ra thì bản thản Cao Tráng
cũng có thực lực nhất định.
Với chất giọng khàn đầy uy lực, cộng thêm vẻ mặt nghiêm nghị sắt đá, tản binh nào mà không sợ?
“Khỏi phí lời! Tiếp tục huấn luyện! Nếu có ai dám bỏ chạy, không cần cảnh cáo, trực tiếp bắn chết!”
“Bọn họ đã không sợ chết, vậy chúng ta thành toàn!”, Tân Vũ cầm bộ đàm nói lớn.
Âm thanh lọt vào tai các tân binh, khiến họ run lên.
Tổng giáo quan sẽ không nói đùa! Bọn họ thực sự dám làm vậy! Một súng quyết đoán vừa nãy đã đủ chứng minh!
Cao Tráng lạnh lùng nhìn tân binh, lần nữa bước lẽn, cầm loa và quát lớn: “Nếu đế tôl thấy ai không chịu bò, lão tử lập tức nố súng! Bắt đầu! Bò!”
Tiếng nói của Cao Tráng vừa dứt, Tân Vũ cũng bắt đầu khởi động súng máy.
Nhóm Lão Thử và Tank cũng không ngừng xả đạn từ tứ phía.
“Mẹ kiếp, bò thôi! Muốn ăn đạn à!”
“Đám già điên này! Nhất định muốn bắn chết chúng ta! Đừng ngấn ra nữa, mau bò tới đích, về đích là được giải thoát!”
Tân binh cố vũ lẳn nhau, bắt đầu bò về phía trước.
Thế nhưng, vừa bò được mấy mét, liền có mấy tân bỉnh không cẩn thận bị mảnh sành cứa vào da.
Có người bị rách một đường, có người bị đâm một vết lớn, máu tươi tuôn trào!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhưng tất cả đều nhịn đau bò tiếp.
Không được dừng lại!
Bởi vì đám người Cao Tráng vẫn liên tiếp bắn vào những người bò chậm hoặc ngừng bò, viên đạn nhắm thẳng vào trước mặt họ hoặc sát bên cạnh, chỉ cần lệch một chút thôi, là trên người sẽ có them vài lỗ!
Lúc này, ở góc khuất bên sân tập.
“Mẹ nó, đau chết mất! Túi máu phát nổ suýt làm một lồ trên cổ tôi rồi!”
Một sĩ quan vừa dùng vòi rồng xả vào đầu vừa
than tho.
Binh sT ben canh ctrcri noi: “Ooi trirdng, di§n xuat vira roi cua anh khong te! Dam tan binh kia deu tin sai co!”
ST quan vira rtra mau tren ngirai vira cirbi dap: “May giao quan that qua bien thai! Cir nhien dung each nay lira ho, dam tan binh do e la sp chet khiep nhi? Bon ho tuyet doi khong ngo day chi la mot vo kjch!”
Hơn 300 tân binh vừa tức giận vừa bất lực.
Ban đầu bọn họ còn tưởng rằng những giáo quan sẽ không dám làm gì.
vietwriter.vn
Nhưng giờ, tận mắt chứng kiến giáo quan nổ súng giết người, bọn họ nào dám thách thức?!
Đám giáo quan này đúng là ác quỷ!
Tất cả quy tắc đều do họ đặt ra!
Tân binh chỉ có thế phục tùng!
Nếu không thì cuốn gói!
Mặc dù hiện giờ có rất nhiều người muốn rút lui, nhưng đã không còn cơ hội. Bọn họ buộc phải mạo hiểm bò tới đích.
vietwriter.vn
Tân Vũ vẫn đứng yên, vô cùng thờ ơ trước cảnh tượng vừa rồi.
Nhờ Cao Tráng giúp đỡ, đúng là lựa chọn đúng
đắn!
Ngoại trừ khí thế ra thì bản thản Cao Tráng
cũng có thực lực nhất định.
Với chất giọng khàn đầy uy lực, cộng thêm vẻ mặt nghiêm nghị sắt đá, tản binh nào mà không sợ?
“Khỏi phí lời! Tiếp tục huấn luyện! Nếu có ai dám bỏ chạy, không cần cảnh cáo, trực tiếp bắn chết!”
“Bọn họ đã không sợ chết, vậy chúng ta thành toàn!”, Tân Vũ cầm bộ đàm nói lớn.
Âm thanh lọt vào tai các tân binh, khiến họ run lên.
Tổng giáo quan sẽ không nói đùa! Bọn họ thực sự dám làm vậy! Một súng quyết đoán vừa nãy đã đủ chứng minh!
Cao Tráng lạnh lùng nhìn tân binh, lần nữa bước lẽn, cầm loa và quát lớn: “Nếu đế tôl thấy ai không chịu bò, lão tử lập tức nố súng! Bắt đầu! Bò!”
Tiếng nói của Cao Tráng vừa dứt, Tân Vũ cũng bắt đầu khởi động súng máy.
Nhóm Lão Thử và Tank cũng không ngừng xả đạn từ tứ phía.
“Mẹ kiếp, bò thôi! Muốn ăn đạn à!”
“Đám già điên này! Nhất định muốn bắn chết chúng ta! Đừng ngấn ra nữa, mau bò tới đích, về đích là được giải thoát!”
Tân binh cố vũ lẳn nhau, bắt đầu bò về phía trước.
Thế nhưng, vừa bò được mấy mét, liền có mấy tân bỉnh không cẩn thận bị mảnh sành cứa vào da.
Có người bị rách một đường, có người bị đâm một vết lớn, máu tươi tuôn trào!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhưng tất cả đều nhịn đau bò tiếp.
Không được dừng lại!
Bởi vì đám người Cao Tráng vẫn liên tiếp bắn vào những người bò chậm hoặc ngừng bò, viên đạn nhắm thẳng vào trước mặt họ hoặc sát bên cạnh, chỉ cần lệch một chút thôi, là trên người sẽ có them vài lỗ!
Lúc này, ở góc khuất bên sân tập.
“Mẹ nó, đau chết mất! Túi máu phát nổ suýt làm một lồ trên cổ tôi rồi!”
Một sĩ quan vừa dùng vòi rồng xả vào đầu vừa
than tho.
Binh sT ben canh ctrcri noi: “Ooi trirdng, di§n xuat vira roi cua anh khong te! Dam tan binh kia deu tin sai co!”
ST quan vira rtra mau tren ngirai vira cirbi dap: “May giao quan that qua bien thai! Cir nhien dung each nay lira ho, dam tan binh do e la sp chet khiep nhi? Bon ho tuyet doi khong ngo day chi la mot vo kjch!”
Bình luận facebook