Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3
Chương 3: Quà tân thủ
Tần Vũ vui mừng mở ra!
Đinh! Túi quà tân thủ đã mở.
Chúc mừng ký chủ đạt được “Bách khoa toàn thư tri thức, kỹ năng lính đặc chủng”.
Chúc mừng ký chủ đạt được “Bách khoa toàn thư phương thức huấn luyện thể lực cho lính đặc chủng!”
Chúc mừng ký chủ đạt được: “Bách khoa toàn thư kỹ năng ngụy trang do thám cho lính đặc chủng!”
Chúc mừng ký chủ đạt được “Bách khoa toàn thư về vũ khí cho lính đặc chủng!”
vietwriter.vn
Chúc mừng ký chủ.
Âm thanh hệ thống vang lên không ngớt. Túi quà tân thủ này trực tiếp truyền vào đầu Tần Vũ những kiến thức cần thiết cho một giáo quan về những yêu cơ bản trong việc tuyển chọn lính đặc chủng cùng hình thức luyện tập sau đó.
Tần Vũ không cần tìm hiểu đã có thể hoàn toàn nắm được những kiến thức này.
Những kỹ năng hiện lên trong đầu anh khiến Tần Vũ nhận ra rằng có rất nhiều phương thức tuyển chọn, huấn luyện lính đặc chủng, phạm vi cũng vô cùng rộng.
Quả thực là bách khoa toàn thư về việc lựa chọn và huấn luyện lính đặc chủng!
Những phương thức huấn luyện này có chỗ giống với những gì anh đã học lúc trước nhưng cũng có rất nhiều điểm khác.
Thậm chí nói đây là những phương thức đào tạo cao cấp hơn.
Anh tin rằng chỉ cần anh lựa chọn huấn luyện người mới theo cách này thì chất lượng sẽ không kém hơn so với binh đoàn trước đây của anh.
Thậm chí còn mạnh hơn!
vietwriter.vn
“Đinh, chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng “Mắt ưng phân tích số liệu!”
Sau khi vang lên lần nữa, cuối cùng thì hệ thống cũng im lặng hẳn.
Tần Vũ tò mò hỏi: “Hệ thống, kỹ năng mắt ưng phân tích số liệu này là gì? Có thể nói cụ thể hơn không?”
Hệ thống: “Kỹ năng này có ba tính năng chủ yếu”.
“Thứ nhất: Ký chủ sẽ có thị lực tương đương với mắt cú, cho dù là ban ngày hay ban đêm, chỉ cần là ở nơi có thể nhìn thấy được, đối thủ có ngụy trang thế nào cũng không thể thoát khỏi mắt ưng trinh sát của ký chủ!”
“Thứ hai: Mắt ưng có thể giúp ký chủ tiến hành các loại tấn công tầm xa, sau khi sử dụng kỹ năng, độ chính xác khi bắn súng của ký chủ sẽ tăng lên gấp nhiều lần, thậm chí là 10 lần. Điều này phụ thuộc vào độ thành thục kỹ năng của ký chủ!”
“Thứ ba: Có thể sử dụng kỹ năng này để đánh giá thể chất của những học viên được tuyển chọn. Khi dùng mắt ưng để quan sát, tiềm năng, tố chất cơ thể, tình trạng tiêu hao thể lực hoặc mức độ phát triển các cơ quan nội tạng đều sẽ mau chóng hiện ra một cách chính xác cho ký chủ tham khảo”.
Sau khi nghe 3 tính năng, Tần Vũ không khỏi ngạc nhiên.
Kỹ năng này quá trâu bò!
Công năng thứ nhất khiến anh trở thành ông vua trong làng thực chiến!
Thử nghĩ mà xem, kẻ địch ngụy trang nấp trong rừng nhưng anh chỉ cần dùng mắt ưng để quan sát là đã có thể tóm gọn hắn, trừ phi kẻ địch nấp sau vật cản nếu không cho dù trời có tối, cách vài trăm mét thì anh cũng nhìn thấy được!
Dù có ngụy trang thế nào thì cũng không có tác dụng với anh. Ở khoảng cách gần thì ai là đối thủ của anh nữa?
Mà công năng thứ 2 lại tăng cao khả năng tấn công tầm xa của anh nhưng anh chưa thử nên cũng không rõ cụ thể kỹ năng này như thế nào.
Quan trọng nhất là cái thứ 3. Có công năng này, lúc tuyển chọn người mới thì anh có thể dễ dàng biết được ưu khuyết điểm cùng giới hạn của bọn họ. Như vậy thì có thể áp dụng phương thức huấn luyện thích hợp để phát huy tiềm năng của họ một cách nhanh nhất, nâng cao thực lực của họ!
Một lúc lâu sau, khi sự kinh ngạc qua đi, Tần Vũ mới bình tĩnh lại.
“Ký chủ có thể mở bảng thuộc tính ra kiểm tra tình trạng cơ thể của bản thân cùng những kỹ năng, kiến thức đã đạt được. Chỉ cần gọi ra trong đầu là được.”
Âm thanh hệ thống lại vang lên lần nữa.
Tần Vũ làm thử thì phát hiện trong đầu lập tức xuất hiện một bảng thuộc tính màu trắng chữ đen.
Tên: Tần Vũ.
Chức vụ: giáo quan đặc chủng.
Thể chất: 2.5 (người thường là 1).
Kỹ năng: “36 cách lựa chọn và huấn luyện lính đặc chủng”, “Mắt ưng phân tích số liệu”.
Quân công: 0.
Thể chất của anh hiện tại gấp 2.5 lần người thường, cũng không tệ, coi như anh đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao lúc trước.
Tần Vũ nhìn số quân công cuối cùng thì hỏi: “Hệ thống, quân công là gì?”
Hệ thống: “Chỉ cần những người mới mà ký chủ lựa chọn có sự tiến bộ nhất định thì ký chủ sẽ nhất được điểm quân công tương ứng. Hoặc khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thực chiến, tùy theo độ khó của nhiệm vụ thì sẽ đạt được mức quân công tương ứng. Chỉ cần mức quân công đạt đến một mức độ nhất định thì có thể mở hệ thống thương thành. Nơi đó có rất nhiều phần thưởng để trao đổi, chẳng hạn như kỹ năng hoặc nước cường hóa”.
Thế mà cũng được?
Quá sướng!
Tần Vũ vui mừng.
Chỉ cần huấn luyện cho người mới tiến bộ là đã có thưởng rồi.
Còn gì vui hơn nữa chứ?
Hai tiếng sau.
Chiếc xe tiến vào tòa nhà hành chính của tổng bộ trong quân khu tỉnh.
Triệu Đào dẫn Tần Vũ đến trước phòng làm việc số 1.
Anh ta kêu lên: “Báo cáo” rồi đẩy cửa tiến vào.
“Thủ trưởng, Tần Vũ đến rồi!”
Tần Vũ theo vào thì nhìn thấy một người đàn ông trung niên hơn 50 tuổi đang ngồi trước bàn làm việc.
“Xin chào thủ trưởng!”, Tần Vũ chào dõng dạc.
“Haha, tốt lắm!”
Long Vệ Quốc cười đứng lên: “Nào, đồng chí Tần Vũ, ngồi xuống đã rồi nói”.
“Vâng!”
Tần Vũ ngồi xuống bên chiếc bàn cạnh đó.
“Đồng chí Tần Vũ, tôi vô cùng tiếc nuối cho chuyện của cậu. Quân khu 13 chúng tôi đã tìm hiểu về cậu. Tổng bộ chúng tôi nhất trí cho rằng trước mắt cậu là người thích hợp nhất để đảm nhiệm chức vụ tổng giáo quan của đội Long Nha”.
Long Vệ Quốc cũng biết tính cách của Tần Vũ nên không vòng vo mà nói thẳng.
Tần Vũ gật đầu: “Tôi có thể làm tổng giáo quan nhưng tôi không dám đảm bảo có thể thực sự thành công”.
Tần Vũ vui mừng mở ra!
Đinh! Túi quà tân thủ đã mở.
Chúc mừng ký chủ đạt được “Bách khoa toàn thư tri thức, kỹ năng lính đặc chủng”.
Chúc mừng ký chủ đạt được “Bách khoa toàn thư phương thức huấn luyện thể lực cho lính đặc chủng!”
Chúc mừng ký chủ đạt được: “Bách khoa toàn thư kỹ năng ngụy trang do thám cho lính đặc chủng!”
Chúc mừng ký chủ đạt được “Bách khoa toàn thư về vũ khí cho lính đặc chủng!”
vietwriter.vn
Chúc mừng ký chủ.
Âm thanh hệ thống vang lên không ngớt. Túi quà tân thủ này trực tiếp truyền vào đầu Tần Vũ những kiến thức cần thiết cho một giáo quan về những yêu cơ bản trong việc tuyển chọn lính đặc chủng cùng hình thức luyện tập sau đó.
Tần Vũ không cần tìm hiểu đã có thể hoàn toàn nắm được những kiến thức này.
Những kỹ năng hiện lên trong đầu anh khiến Tần Vũ nhận ra rằng có rất nhiều phương thức tuyển chọn, huấn luyện lính đặc chủng, phạm vi cũng vô cùng rộng.
Quả thực là bách khoa toàn thư về việc lựa chọn và huấn luyện lính đặc chủng!
Những phương thức huấn luyện này có chỗ giống với những gì anh đã học lúc trước nhưng cũng có rất nhiều điểm khác.
Thậm chí nói đây là những phương thức đào tạo cao cấp hơn.
Anh tin rằng chỉ cần anh lựa chọn huấn luyện người mới theo cách này thì chất lượng sẽ không kém hơn so với binh đoàn trước đây của anh.
Thậm chí còn mạnh hơn!
vietwriter.vn
“Đinh, chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng “Mắt ưng phân tích số liệu!”
Sau khi vang lên lần nữa, cuối cùng thì hệ thống cũng im lặng hẳn.
Tần Vũ tò mò hỏi: “Hệ thống, kỹ năng mắt ưng phân tích số liệu này là gì? Có thể nói cụ thể hơn không?”
Hệ thống: “Kỹ năng này có ba tính năng chủ yếu”.
“Thứ nhất: Ký chủ sẽ có thị lực tương đương với mắt cú, cho dù là ban ngày hay ban đêm, chỉ cần là ở nơi có thể nhìn thấy được, đối thủ có ngụy trang thế nào cũng không thể thoát khỏi mắt ưng trinh sát của ký chủ!”
“Thứ hai: Mắt ưng có thể giúp ký chủ tiến hành các loại tấn công tầm xa, sau khi sử dụng kỹ năng, độ chính xác khi bắn súng của ký chủ sẽ tăng lên gấp nhiều lần, thậm chí là 10 lần. Điều này phụ thuộc vào độ thành thục kỹ năng của ký chủ!”
“Thứ ba: Có thể sử dụng kỹ năng này để đánh giá thể chất của những học viên được tuyển chọn. Khi dùng mắt ưng để quan sát, tiềm năng, tố chất cơ thể, tình trạng tiêu hao thể lực hoặc mức độ phát triển các cơ quan nội tạng đều sẽ mau chóng hiện ra một cách chính xác cho ký chủ tham khảo”.
Sau khi nghe 3 tính năng, Tần Vũ không khỏi ngạc nhiên.
Kỹ năng này quá trâu bò!
Công năng thứ nhất khiến anh trở thành ông vua trong làng thực chiến!
Thử nghĩ mà xem, kẻ địch ngụy trang nấp trong rừng nhưng anh chỉ cần dùng mắt ưng để quan sát là đã có thể tóm gọn hắn, trừ phi kẻ địch nấp sau vật cản nếu không cho dù trời có tối, cách vài trăm mét thì anh cũng nhìn thấy được!
Dù có ngụy trang thế nào thì cũng không có tác dụng với anh. Ở khoảng cách gần thì ai là đối thủ của anh nữa?
Mà công năng thứ 2 lại tăng cao khả năng tấn công tầm xa của anh nhưng anh chưa thử nên cũng không rõ cụ thể kỹ năng này như thế nào.
Quan trọng nhất là cái thứ 3. Có công năng này, lúc tuyển chọn người mới thì anh có thể dễ dàng biết được ưu khuyết điểm cùng giới hạn của bọn họ. Như vậy thì có thể áp dụng phương thức huấn luyện thích hợp để phát huy tiềm năng của họ một cách nhanh nhất, nâng cao thực lực của họ!
Một lúc lâu sau, khi sự kinh ngạc qua đi, Tần Vũ mới bình tĩnh lại.
“Ký chủ có thể mở bảng thuộc tính ra kiểm tra tình trạng cơ thể của bản thân cùng những kỹ năng, kiến thức đã đạt được. Chỉ cần gọi ra trong đầu là được.”
Âm thanh hệ thống lại vang lên lần nữa.
Tần Vũ làm thử thì phát hiện trong đầu lập tức xuất hiện một bảng thuộc tính màu trắng chữ đen.
Tên: Tần Vũ.
Chức vụ: giáo quan đặc chủng.
Thể chất: 2.5 (người thường là 1).
Kỹ năng: “36 cách lựa chọn và huấn luyện lính đặc chủng”, “Mắt ưng phân tích số liệu”.
Quân công: 0.
Thể chất của anh hiện tại gấp 2.5 lần người thường, cũng không tệ, coi như anh đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao lúc trước.
Tần Vũ nhìn số quân công cuối cùng thì hỏi: “Hệ thống, quân công là gì?”
Hệ thống: “Chỉ cần những người mới mà ký chủ lựa chọn có sự tiến bộ nhất định thì ký chủ sẽ nhất được điểm quân công tương ứng. Hoặc khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thực chiến, tùy theo độ khó của nhiệm vụ thì sẽ đạt được mức quân công tương ứng. Chỉ cần mức quân công đạt đến một mức độ nhất định thì có thể mở hệ thống thương thành. Nơi đó có rất nhiều phần thưởng để trao đổi, chẳng hạn như kỹ năng hoặc nước cường hóa”.
Thế mà cũng được?
Quá sướng!
Tần Vũ vui mừng.
Chỉ cần huấn luyện cho người mới tiến bộ là đã có thưởng rồi.
Còn gì vui hơn nữa chứ?
Hai tiếng sau.
Chiếc xe tiến vào tòa nhà hành chính của tổng bộ trong quân khu tỉnh.
Triệu Đào dẫn Tần Vũ đến trước phòng làm việc số 1.
Anh ta kêu lên: “Báo cáo” rồi đẩy cửa tiến vào.
“Thủ trưởng, Tần Vũ đến rồi!”
Tần Vũ theo vào thì nhìn thấy một người đàn ông trung niên hơn 50 tuổi đang ngồi trước bàn làm việc.
“Xin chào thủ trưởng!”, Tần Vũ chào dõng dạc.
“Haha, tốt lắm!”
Long Vệ Quốc cười đứng lên: “Nào, đồng chí Tần Vũ, ngồi xuống đã rồi nói”.
“Vâng!”
Tần Vũ ngồi xuống bên chiếc bàn cạnh đó.
“Đồng chí Tần Vũ, tôi vô cùng tiếc nuối cho chuyện của cậu. Quân khu 13 chúng tôi đã tìm hiểu về cậu. Tổng bộ chúng tôi nhất trí cho rằng trước mắt cậu là người thích hợp nhất để đảm nhiệm chức vụ tổng giáo quan của đội Long Nha”.
Long Vệ Quốc cũng biết tính cách của Tần Vũ nên không vòng vo mà nói thẳng.
Tần Vũ gật đầu: “Tôi có thể làm tổng giáo quan nhưng tôi không dám đảm bảo có thể thực sự thành công”.
Bình luận facebook