Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72
“Sao bì được với anh. Mà sao Sơn Báo lại chia 2 nhóm thế?”, Tiêu Long cười nói.
“2 nhóm? Đâu có!”
Ngô Siêu ngẩn người: “40 người đội tôi đều đang ở đây mà?”
vietwriter.vn
Tiêu Long sững lại, quét mắt đếm thử, đúng là 40 người, Tân Vũ không có mặt.
“Sơn Báo các anh có thể xin thêm chỗ tham gia
à?”
“Cái gì mà thêm chồ? Ý anh là gì, tôi không hiếu?”, Ngô Siêu nhíu mày nói.
“Không phải 40 người các anh cộng thêm Tân
Vũ là 41 à?”
vietwriter.vn
“Chẳng lẽ anh chỉ dẫn đội chứ không tham gia thi đấu?”
“Tân Vũ”.
Ngô Siêu nghe đến tẻn anh, khẽ thở dài, ánh mẳt có chút thương cảm: “Nửa năm trước, Tan Vũ chấn thương xin rời ngũ, e là sau này không thể tham gia thi đấu”.
“Rời ngũ? Anh đừng đùa! Giấu ai chứ, tôi vừa gặp anh ta bên chổ quân khu 13!”
Tiêu Long tiếp tục nói: “Chúng ta đều là chỗ quen biết, không dùng chiêu này với tôi được đâu”.
“Không thể nào!”
Ngô Siêu gắt: ‘Tiêu Long anh đừng đùa nữa! Tần Vũ có rời ngũ hay không, anh tưởng tôi không biết? Thế chất anh ta không thể tiếp tục làm lính đặc chủng, nửa năm trước đã rời ngũ rồi!”
Tiêu Long trỏng thấy dáng vẻ nghiêm túc của Ngô Siêu, lại nhớ ra, vừa rồi hình như gặp Tân Vũ ở khu vực bộ đội đặc chủng Long Nha mới thành lập của quân khu 13. Nếu Ngô Siêu nói thật, vậy chỉ có
“Không thể nào!’
Ngô Siêu gât: “Tiêu Long anh đừng đùa nữa! Tần Vũ có rời ngũ hay không, anh tưởng tôi không biết? Thế chất anh ta không thể tiếp tục làm lính đặc chủng, nửa năm trước đã rời ngũ rồi!”
Tiêu Long trông thấy dáng vẻ nghiêm túc của Ngô Siêu, lại nhớ ra, vừa rồi hình như gặp Tân Vũ ở khu vực bộ đội đặc chủng Long Nha mới thành lập của quân khu 13. Nếu Ngô Siêu nói thật, vậy chỉ có một khả năng duy nhất.
“Ngô Siêu, tôi thực sự không đùa, nếu đúng như anh nói, vậy rất có thế Tân Vũ đã gia nhập Long Nha của quân khu 13”.
Trông thái độ nghiêm túc của Tiêu Long, Ngô Siêu sửng sốt: “Không thế nào! Thương thế cúa anh ta tôi biết rõ, chắc chắn không phù hợp chiến đấu! Làm sao có thể gia nhập Long Nha?”
Các thành viên Sơn Báo cũng túm tụm xung quanh.
“Anh nói đội trưởng đang ở quân khu 13?”
Một lính đặc chủng trẻ tuổi kích động hỏi Tiêu Long.
Ngô Siêu vội giải thích: ‘Trước đây cậu ta được Tần Vũ huấn luyện, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, Tân Vũ vì cứu cậu ta nên mới bị thương và rời ngũ”.
Tiêu Long gật đầu: “Nếu mọi người không tin, cứ đi xem thử là biết”.
“Được!”
Ngô Siêu trước tiên đưa mọi người đến khu vực trại quân khu số 8 sắp xếp đồ, sau đó dẫn những người trong đội đột kích Rắn Hổ Mang đi tới trại quân khu số 13.
Còn chưa tới nơi, bọn họ đã nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đang ngồi hút thuốc trên tảng đá bên ngoài.
Không phải Tân Vũ thì ai?
Trẽn tay anh đeo băng tay của Long Nha!
Nhóm Ngô Siêu sững sờ, Tân Vũ thực sự chưa rời ngũ! Anh đã gia nhập quân khu 13!
Tân Vũ dường như phát giác ra gì đó, anh từ từ quay đầu, bắt gặp bọn họ liền vẫy tay chào.
Điếu thuốc trẽn tay rơi xuống đất.
Anh không biết tâm tình hiện tại là thế nào, chỉ cảm thấy một niềm vui sướng dâng lên trong lòng.
“2 nhóm? Đâu có!”
Ngô Siêu ngẩn người: “40 người đội tôi đều đang ở đây mà?”
vietwriter.vn
Tiêu Long sững lại, quét mắt đếm thử, đúng là 40 người, Tân Vũ không có mặt.
“Sơn Báo các anh có thể xin thêm chỗ tham gia
à?”
“Cái gì mà thêm chồ? Ý anh là gì, tôi không hiếu?”, Ngô Siêu nhíu mày nói.
“Không phải 40 người các anh cộng thêm Tân
Vũ là 41 à?”
vietwriter.vn
“Chẳng lẽ anh chỉ dẫn đội chứ không tham gia thi đấu?”
“Tân Vũ”.
Ngô Siêu nghe đến tẻn anh, khẽ thở dài, ánh mẳt có chút thương cảm: “Nửa năm trước, Tan Vũ chấn thương xin rời ngũ, e là sau này không thể tham gia thi đấu”.
“Rời ngũ? Anh đừng đùa! Giấu ai chứ, tôi vừa gặp anh ta bên chổ quân khu 13!”
Tiêu Long tiếp tục nói: “Chúng ta đều là chỗ quen biết, không dùng chiêu này với tôi được đâu”.
“Không thể nào!”
Ngô Siêu gắt: ‘Tiêu Long anh đừng đùa nữa! Tần Vũ có rời ngũ hay không, anh tưởng tôi không biết? Thế chất anh ta không thể tiếp tục làm lính đặc chủng, nửa năm trước đã rời ngũ rồi!”
Tiêu Long trỏng thấy dáng vẻ nghiêm túc của Ngô Siêu, lại nhớ ra, vừa rồi hình như gặp Tân Vũ ở khu vực bộ đội đặc chủng Long Nha mới thành lập của quân khu 13. Nếu Ngô Siêu nói thật, vậy chỉ có
“Không thể nào!’
Ngô Siêu gât: “Tiêu Long anh đừng đùa nữa! Tần Vũ có rời ngũ hay không, anh tưởng tôi không biết? Thế chất anh ta không thể tiếp tục làm lính đặc chủng, nửa năm trước đã rời ngũ rồi!”
Tiêu Long trông thấy dáng vẻ nghiêm túc của Ngô Siêu, lại nhớ ra, vừa rồi hình như gặp Tân Vũ ở khu vực bộ đội đặc chủng Long Nha mới thành lập của quân khu 13. Nếu Ngô Siêu nói thật, vậy chỉ có một khả năng duy nhất.
“Ngô Siêu, tôi thực sự không đùa, nếu đúng như anh nói, vậy rất có thế Tân Vũ đã gia nhập Long Nha của quân khu 13”.
Trông thái độ nghiêm túc của Tiêu Long, Ngô Siêu sửng sốt: “Không thế nào! Thương thế cúa anh ta tôi biết rõ, chắc chắn không phù hợp chiến đấu! Làm sao có thể gia nhập Long Nha?”
Các thành viên Sơn Báo cũng túm tụm xung quanh.
“Anh nói đội trưởng đang ở quân khu 13?”
Một lính đặc chủng trẻ tuổi kích động hỏi Tiêu Long.
Ngô Siêu vội giải thích: ‘Trước đây cậu ta được Tần Vũ huấn luyện, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, Tân Vũ vì cứu cậu ta nên mới bị thương và rời ngũ”.
Tiêu Long gật đầu: “Nếu mọi người không tin, cứ đi xem thử là biết”.
“Được!”
Ngô Siêu trước tiên đưa mọi người đến khu vực trại quân khu số 8 sắp xếp đồ, sau đó dẫn những người trong đội đột kích Rắn Hổ Mang đi tới trại quân khu số 13.
Còn chưa tới nơi, bọn họ đã nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đang ngồi hút thuốc trên tảng đá bên ngoài.
Không phải Tân Vũ thì ai?
Trẽn tay anh đeo băng tay của Long Nha!
Nhóm Ngô Siêu sững sờ, Tân Vũ thực sự chưa rời ngũ! Anh đã gia nhập quân khu 13!
Tân Vũ dường như phát giác ra gì đó, anh từ từ quay đầu, bắt gặp bọn họ liền vẫy tay chào.
Điếu thuốc trẽn tay rơi xuống đất.
Anh không biết tâm tình hiện tại là thế nào, chỉ cảm thấy một niềm vui sướng dâng lên trong lòng.
Bình luận facebook