Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 159: Sự việc xảy ra khác thường
Chẳng lẽ mẹ vợ của anh thật sự đột nhiên nắm được điểm then chốt nên thay đổi tốt hơn?
Thế nhưng như vậy cũng không thể biến hóa nhanh như thế được chứ?
Không đúng! Nghĩ đến đây, Diệp Thu vội vã lắc đầu, nói: “Mẹ, vừa rồi con mới ăn cơm ở bên ngoài xong, hơn nữa cũng đã no mất rồi, nếu không thì mẹ cứ đặt canh ở chỗ đó đi, đợi đến lúc con đói thì hâm nóng lại uống sau?”
“Con, cái đứa nhỏ này, có phải là ghét bỏ đồ mẹ nấu đúng không?”
Sắc mặt Triệu Thư Đình biến đổi, có chút không vui, hỏi.
“Con không có ý đó, mà là con thật sự không uống được nữa!”
Diệp Thu lắc đầu, giải thích.
“Cũng chỉ là một bát canh thôi mà, cũng không có nhiều, tốt xấu gì thì con cũng nên uống thêm mấy miếng chứ, như vậy cũng coi như xứng đáng với tấm lòng thành của mẹ, nếu không thì mẹ thật sự rất đau lòng, khó mà bỏ qua chuyện này được!”
Triệu Thư Đình nói được một lúc, hai mắt trở nên đỏ rực giống như sắp khóc đến nơi.
Thấy vậy, Diệp Thu hơi nhíu mày.
Nếu để cho Lâm Thanh Nhã phát hiện ra bản thân anh làm cho mẹ vợ khóc thì không phải khoảng thời gian anh tích góp ấn tượng tốt ở trước mặt cô đều mất hết sao?
Nghĩ tới đây Diệp Thu trở nên đau đầu, chỉ có thể vô cùng bất đắc dĩ tiếp nhận bát canh gà đen hầm rồi uống liền một hơi cạn sạch.
Thấy vậy, tận sâu trong ánh mắt Triệu Thư Đình lóe lên một tia đạt được ý xấu, bà ta lập tức nhếch miệng cười nói: “Con xem một chút đi nào, có phải đã uống hết rồi không? Chỉ là một bát canh mà thôi, căn bản không chiếm nhiều bụng mà, vị như thế nào?”
“Mùi vị rất tốt!”
Diệp Thu mỉm cười gật đầu, lập tức nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường trên vách tường, nghi ngờ nói: “Đúng rồi mẹ, còn Thanh Nhã thì sao? Cô ấy còn chưa trở lại sao?”
“Nó nói là công ty còn có chút việc, đoán chừng chờ chút nữa sẽ về, không có chuyện gì đâu, con không cần phải để ý. Mẹ làm cơm cho nó rồi, đợi lát nữa nó về mẹ hâm nóng lại cho nó ăn!”
Triệu Thư Đình cười nói.
“Hay là để con đi!”
Diệp Thu xắn tay áo lên, muốn đi về phía nhà bếp.
Triệu Thư Đình vội vã vươn tay ra ngăn cản Diệp Thu: “Ai da, đứa bé này, mẹ thật vất vả mới đến đây một chuyến, con không cần phải làm những việc này đâu. Ngày nào cũng đi làm, mệt muốn chết rồi chứ gì? Nhanh trở về phòng nghỉ ngơi đi, chuyện bên ngoài con không cần lo đâu!”
Nghe những lời ấy, Diệp Thu chỉ biết gật đầu, nói: “Vậy được rồi, mẹ, con đi về phòng trước, nếu như mẹ có việc gì cần giúp đỡ thì cứ gọi con ngay lập tức!”
“Được rồi, mau đi đi!”
Triệu Thư Đình vẫy tay một cái.
Thấy vậy, Diệp Thu khẽ nhíu mày, anh không thể làm gì khác ngoài việc xoay người đi về phía phòng của mình.
Dọc theo đường đi, Diệp Thu đều lẩm bẩm trong lòng.
Chính là mẹ vợ của anh, tại sao lại đột nhiên thay đổi tốt hơn chứ? Lẽ nào lương tâm phát hiện ra rồi sao? Hay là có mưu đồ gì khác?
Nói chung là bản thân anh vẫn phải đề phòng một chút mới được! Rất nhanh anh đã đi đến cửa phòng mình.
Diệp Thu trực tiếp đẩy cửa tiến vào phòng, tiện tay đóng cửa lại. Anh vừa mới chuẩn bị mở đèn led trong phòng ra thì đúng vào lúc này một trận thơm quyến rũ đột nhiên xông vào mũi.
Ngay sau đó, Diệp Thu cảm giác được một thân thể mềm mại nóng hừng hực chui vào trong ngực mình.
Điều này làm cho cả người Diệp Thu đều sững sờ.
Còn không đợi anh kịp phản ứng, một đôi môi anh đào mềm mại đã dính ở trên miệng anh.
Ngay lập tức, Diệp Thu chỉ cảm thấy toàn thân như bị điện giật, hô hấp chỉ thuộc riêng về cơ thể của người phụ nữ.
Trong lúc nhất thời, Diệp Thu cũng có chút bối rối. Không chút nghi ngờ nào, ở trong lòng anh lúc này chính là một cô gái.
Chỉ là vì sao trong phòng riêng của anh lại có người phụ nữ chứ?
Lẽ nào là Lâm Thanh Nhã?
Không có khả năng! Bình thường ngay cả đụng chạm nhẹ mà Lâm Thanh Nhã cũng không muốn cho anh chạm thử chứ nói gì đến việc trốn vào trong phòng ngủ của anh rồi chủ động ném mình vào vòng tay của anh chứ.
Chuyện này căn bản là không có khả năng! Mà trong chốc lát Diệp Thu ngây người này, thân thể mềm mại trong ngực anh đã dính sát vào người anh rồi, còn bắt đầu giãy giụa không ngừng, phát ra những tiếng thở dốc quyến rũ.
Đồng thời, một đôi nhỏ không thành thật cũng đưa về phía dây thắt lưng của Diệp Thu.
Chỉ nghe “răng rắc” một tiếng, Diệp Thu cảm thấy lưng quần của mình bị buông lỏng.
Điều này làm cho Diệp Thu khôi phục bình tĩnh trong nháy mắt.
Mặc kệ cô gái này là ai, nhưng nếu cứ tiếp tục để việc này tiến hành thì thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện lớn! Vì thế Diệp Thu vội vàng vươn tay sờ về phía công tắc đèn, mở đèn led trong phòng lên!
“Bụp!”
Ngay lập tức, căn phòng vốn dĩ đang một màu đen kịt đột nhiên sáng rực.
Mà Diệp Thu cũng nhờ vào đó nhìn rõ được diện mạo thật sự của người phụ nữ trong ngực.
Vậy mà lại là một cô gái hoàn toàn xa lạ!
Thoạt nhìn tuổi tác chỉ ước chừng khoảng hai mươi tuổi, rất trẻ, lớn lên cũng rất xinh đẹp.
Đôi mắt to tròn, mặt trái xoan, ở góc bên dưới mắt phải còn có một nốt ruồi lệ chi, cũng vì đó mà lại thêm mấy phần quyến rũ.
Làn da của cô gái đó cũng rất trắng, rất bóng loàng.
Mà giờ phút này ở trên người cô ta chỉ mặc một cái váy ngắn màu đen.
Mà lại là loại vải vóc vô cùng ít, vô cùng mỏng, còn vô cùng ngắn.
Làn váy ngắn chỉ vừa tới bẹn đùi! Thân thể mềm mại của cô gái này còn tràn ngập hơi thở thanh xuân, tỏa ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Một cặp đùi tinh tế, thẳng tắp, trắng như tuyết càng phơi bày hoàn toàn ra ngoài không khí.
Kể cả là Diệp Thu cũng không nhịn được mà nhìn nhiều hơn một chút.
Đương nhiên giờ phút này trong mắt Diệp Thu sự nghi hoặc chiếm phần nhiều hơn.
Một cô gái hoàn toàn xa lạ như vậy tại sao lại xuất hiện ở bên trong phòng của mình chứ?
Với an ninh của thành phố Hãn Hải Lam Thành thì có thể khẳng định là người bình thường không thể tùy tiện tới đây được, huống chi là còn đi vào phòng của anh! Hơn nữa nhìn dáng vẻ của cô gái này giống như là ở sẵn trong biệt thự để chờ anh về.
Nếu không thì cũng không thể bản thân anh vừa mới tiến vào phòng, cô gái này đã trực tiếp nhào lên!
Nghĩ tới đấy Diệp Thu vội vã đẩy cô gái kia ra, hít sâu một hơi để cho mình khôi phục bình tĩnh lại rồi lập tức mở miệng hỏi: “Cô là ai? Tại sao lại xuất hiện ở trong phòng của tôi?”
“Anh không cảm thấy vào thời điểm này mà hỏi vấn đề như thế sẽ làm mất hứng sao? Không bằng chúng ta nắm bắt thời gian cố gắng hưởng thụ một đêm xuân này đi!”
Cô gái quyến rũ nở nụ cười, lập tức lao tới chỗ Diệp Thu một lần nữa.
Nhưng mà lúc này có vẻ như Diệp Thu đã sớm có phòng bị rồi nên vội vàng trốn sang bên cạnh một chút khiến cho cô gái vồ hụt, anh lạnh lùng nói: “Tốt nhất cô hãy nói cho tôi biết cô là ai, nếu không thì đừng trách tôi không lịch sự với cô!”
“Anh thật sự cam lòng làm như vậy đối với người ta sao? Anh trai, người ta muốn cánh tay rắn chắc của anh ôm ôm ấp ấp!”
Cô gái chớp chớp đôi mắt to ngập nước, hàm răng khẽ cắn môi anh đào, tội nghiệp nói.
Dáng vẻ kia thật sự là khiến cho người ta muốn kéo vào trong ngực, cố gắng yêu thương một phen.
Kể cả là Diệp Thu khi nhìn thấy một màn này cũng không khỏi có cảm giác miệng khô lưỡi đắng, cơ thể dâng lên một loại nóng nực không thể tin được.
Điều này làm cho Diệp Thu nhíu mày.
Theo lý mà nói với ý chí của anh thì với chút mê hoặc này, anh vẫn có thể chống cự lại được.
Nhưng mà bây giờ trong lòng anh lại có một loại kích động mãnh liệt muốn lao về phía cô gái kia.
Bên trong cơ thể càng không tự chủ được trở nên khô nóng.
Hơn nữa cái cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.
Dựa theo xu hướng này, Diệp Thu thậm chí còn cảm thấy chính mình có khả năng sẽ không khống chế được bản thân, từ đó làm ra một ít chuyện quá đáng...
Thế nhưng như vậy cũng không thể biến hóa nhanh như thế được chứ?
Không đúng! Nghĩ đến đây, Diệp Thu vội vã lắc đầu, nói: “Mẹ, vừa rồi con mới ăn cơm ở bên ngoài xong, hơn nữa cũng đã no mất rồi, nếu không thì mẹ cứ đặt canh ở chỗ đó đi, đợi đến lúc con đói thì hâm nóng lại uống sau?”
“Con, cái đứa nhỏ này, có phải là ghét bỏ đồ mẹ nấu đúng không?”
Sắc mặt Triệu Thư Đình biến đổi, có chút không vui, hỏi.
“Con không có ý đó, mà là con thật sự không uống được nữa!”
Diệp Thu lắc đầu, giải thích.
“Cũng chỉ là một bát canh thôi mà, cũng không có nhiều, tốt xấu gì thì con cũng nên uống thêm mấy miếng chứ, như vậy cũng coi như xứng đáng với tấm lòng thành của mẹ, nếu không thì mẹ thật sự rất đau lòng, khó mà bỏ qua chuyện này được!”
Triệu Thư Đình nói được một lúc, hai mắt trở nên đỏ rực giống như sắp khóc đến nơi.
Thấy vậy, Diệp Thu hơi nhíu mày.
Nếu để cho Lâm Thanh Nhã phát hiện ra bản thân anh làm cho mẹ vợ khóc thì không phải khoảng thời gian anh tích góp ấn tượng tốt ở trước mặt cô đều mất hết sao?
Nghĩ tới đây Diệp Thu trở nên đau đầu, chỉ có thể vô cùng bất đắc dĩ tiếp nhận bát canh gà đen hầm rồi uống liền một hơi cạn sạch.
Thấy vậy, tận sâu trong ánh mắt Triệu Thư Đình lóe lên một tia đạt được ý xấu, bà ta lập tức nhếch miệng cười nói: “Con xem một chút đi nào, có phải đã uống hết rồi không? Chỉ là một bát canh mà thôi, căn bản không chiếm nhiều bụng mà, vị như thế nào?”
“Mùi vị rất tốt!”
Diệp Thu mỉm cười gật đầu, lập tức nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường trên vách tường, nghi ngờ nói: “Đúng rồi mẹ, còn Thanh Nhã thì sao? Cô ấy còn chưa trở lại sao?”
“Nó nói là công ty còn có chút việc, đoán chừng chờ chút nữa sẽ về, không có chuyện gì đâu, con không cần phải để ý. Mẹ làm cơm cho nó rồi, đợi lát nữa nó về mẹ hâm nóng lại cho nó ăn!”
Triệu Thư Đình cười nói.
“Hay là để con đi!”
Diệp Thu xắn tay áo lên, muốn đi về phía nhà bếp.
Triệu Thư Đình vội vã vươn tay ra ngăn cản Diệp Thu: “Ai da, đứa bé này, mẹ thật vất vả mới đến đây một chuyến, con không cần phải làm những việc này đâu. Ngày nào cũng đi làm, mệt muốn chết rồi chứ gì? Nhanh trở về phòng nghỉ ngơi đi, chuyện bên ngoài con không cần lo đâu!”
Nghe những lời ấy, Diệp Thu chỉ biết gật đầu, nói: “Vậy được rồi, mẹ, con đi về phòng trước, nếu như mẹ có việc gì cần giúp đỡ thì cứ gọi con ngay lập tức!”
“Được rồi, mau đi đi!”
Triệu Thư Đình vẫy tay một cái.
Thấy vậy, Diệp Thu khẽ nhíu mày, anh không thể làm gì khác ngoài việc xoay người đi về phía phòng của mình.
Dọc theo đường đi, Diệp Thu đều lẩm bẩm trong lòng.
Chính là mẹ vợ của anh, tại sao lại đột nhiên thay đổi tốt hơn chứ? Lẽ nào lương tâm phát hiện ra rồi sao? Hay là có mưu đồ gì khác?
Nói chung là bản thân anh vẫn phải đề phòng một chút mới được! Rất nhanh anh đã đi đến cửa phòng mình.
Diệp Thu trực tiếp đẩy cửa tiến vào phòng, tiện tay đóng cửa lại. Anh vừa mới chuẩn bị mở đèn led trong phòng ra thì đúng vào lúc này một trận thơm quyến rũ đột nhiên xông vào mũi.
Ngay sau đó, Diệp Thu cảm giác được một thân thể mềm mại nóng hừng hực chui vào trong ngực mình.
Điều này làm cho cả người Diệp Thu đều sững sờ.
Còn không đợi anh kịp phản ứng, một đôi môi anh đào mềm mại đã dính ở trên miệng anh.
Ngay lập tức, Diệp Thu chỉ cảm thấy toàn thân như bị điện giật, hô hấp chỉ thuộc riêng về cơ thể của người phụ nữ.
Trong lúc nhất thời, Diệp Thu cũng có chút bối rối. Không chút nghi ngờ nào, ở trong lòng anh lúc này chính là một cô gái.
Chỉ là vì sao trong phòng riêng của anh lại có người phụ nữ chứ?
Lẽ nào là Lâm Thanh Nhã?
Không có khả năng! Bình thường ngay cả đụng chạm nhẹ mà Lâm Thanh Nhã cũng không muốn cho anh chạm thử chứ nói gì đến việc trốn vào trong phòng ngủ của anh rồi chủ động ném mình vào vòng tay của anh chứ.
Chuyện này căn bản là không có khả năng! Mà trong chốc lát Diệp Thu ngây người này, thân thể mềm mại trong ngực anh đã dính sát vào người anh rồi, còn bắt đầu giãy giụa không ngừng, phát ra những tiếng thở dốc quyến rũ.
Đồng thời, một đôi nhỏ không thành thật cũng đưa về phía dây thắt lưng của Diệp Thu.
Chỉ nghe “răng rắc” một tiếng, Diệp Thu cảm thấy lưng quần của mình bị buông lỏng.
Điều này làm cho Diệp Thu khôi phục bình tĩnh trong nháy mắt.
Mặc kệ cô gái này là ai, nhưng nếu cứ tiếp tục để việc này tiến hành thì thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện lớn! Vì thế Diệp Thu vội vàng vươn tay sờ về phía công tắc đèn, mở đèn led trong phòng lên!
“Bụp!”
Ngay lập tức, căn phòng vốn dĩ đang một màu đen kịt đột nhiên sáng rực.
Mà Diệp Thu cũng nhờ vào đó nhìn rõ được diện mạo thật sự của người phụ nữ trong ngực.
Vậy mà lại là một cô gái hoàn toàn xa lạ!
Thoạt nhìn tuổi tác chỉ ước chừng khoảng hai mươi tuổi, rất trẻ, lớn lên cũng rất xinh đẹp.
Đôi mắt to tròn, mặt trái xoan, ở góc bên dưới mắt phải còn có một nốt ruồi lệ chi, cũng vì đó mà lại thêm mấy phần quyến rũ.
Làn da của cô gái đó cũng rất trắng, rất bóng loàng.
Mà giờ phút này ở trên người cô ta chỉ mặc một cái váy ngắn màu đen.
Mà lại là loại vải vóc vô cùng ít, vô cùng mỏng, còn vô cùng ngắn.
Làn váy ngắn chỉ vừa tới bẹn đùi! Thân thể mềm mại của cô gái này còn tràn ngập hơi thở thanh xuân, tỏa ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Một cặp đùi tinh tế, thẳng tắp, trắng như tuyết càng phơi bày hoàn toàn ra ngoài không khí.
Kể cả là Diệp Thu cũng không nhịn được mà nhìn nhiều hơn một chút.
Đương nhiên giờ phút này trong mắt Diệp Thu sự nghi hoặc chiếm phần nhiều hơn.
Một cô gái hoàn toàn xa lạ như vậy tại sao lại xuất hiện ở bên trong phòng của mình chứ?
Với an ninh của thành phố Hãn Hải Lam Thành thì có thể khẳng định là người bình thường không thể tùy tiện tới đây được, huống chi là còn đi vào phòng của anh! Hơn nữa nhìn dáng vẻ của cô gái này giống như là ở sẵn trong biệt thự để chờ anh về.
Nếu không thì cũng không thể bản thân anh vừa mới tiến vào phòng, cô gái này đã trực tiếp nhào lên!
Nghĩ tới đấy Diệp Thu vội vã đẩy cô gái kia ra, hít sâu một hơi để cho mình khôi phục bình tĩnh lại rồi lập tức mở miệng hỏi: “Cô là ai? Tại sao lại xuất hiện ở trong phòng của tôi?”
“Anh không cảm thấy vào thời điểm này mà hỏi vấn đề như thế sẽ làm mất hứng sao? Không bằng chúng ta nắm bắt thời gian cố gắng hưởng thụ một đêm xuân này đi!”
Cô gái quyến rũ nở nụ cười, lập tức lao tới chỗ Diệp Thu một lần nữa.
Nhưng mà lúc này có vẻ như Diệp Thu đã sớm có phòng bị rồi nên vội vàng trốn sang bên cạnh một chút khiến cho cô gái vồ hụt, anh lạnh lùng nói: “Tốt nhất cô hãy nói cho tôi biết cô là ai, nếu không thì đừng trách tôi không lịch sự với cô!”
“Anh thật sự cam lòng làm như vậy đối với người ta sao? Anh trai, người ta muốn cánh tay rắn chắc của anh ôm ôm ấp ấp!”
Cô gái chớp chớp đôi mắt to ngập nước, hàm răng khẽ cắn môi anh đào, tội nghiệp nói.
Dáng vẻ kia thật sự là khiến cho người ta muốn kéo vào trong ngực, cố gắng yêu thương một phen.
Kể cả là Diệp Thu khi nhìn thấy một màn này cũng không khỏi có cảm giác miệng khô lưỡi đắng, cơ thể dâng lên một loại nóng nực không thể tin được.
Điều này làm cho Diệp Thu nhíu mày.
Theo lý mà nói với ý chí của anh thì với chút mê hoặc này, anh vẫn có thể chống cự lại được.
Nhưng mà bây giờ trong lòng anh lại có một loại kích động mãnh liệt muốn lao về phía cô gái kia.
Bên trong cơ thể càng không tự chủ được trở nên khô nóng.
Hơn nữa cái cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.
Dựa theo xu hướng này, Diệp Thu thậm chí còn cảm thấy chính mình có khả năng sẽ không khống chế được bản thân, từ đó làm ra một ít chuyện quá đáng...