Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 55 Đúng là không biết xấu hổ!"
*Chương có nội dung hình ảnh
Dọc theo đường đi, Diệp Thu trừ đèn đỏ và nhường người đi đường ra, trên cơ bản là gặp xe liền siêu tốc độ nhanh đến cực hạn.
Thậm chí đến cả xe thể thao Lamborghini, Ferrari gì đó...đều bị anh đá văng
sau.
Một chiếc taxi trong tay anh, có thể lái thành xe đua.
Cứ thế, lộ trình vốn dài đến một giờ chạy xe.
Bị anh chạy xong trong nửa giờ.
Xe taxi dừng ở trước Tòa nhà Lâm thị.
Diệp Thu lấy ví tiền ra, đang chuẩn bị đưa tiền cho tài xế.
Thế nào mà tài xế không nói hai lời, đẩy cửa xe ra liền nhảy xuống.
Ngay sau đó, ông ta ghé vào bên vệ đường nôn như điên.
Thấy vậy.
Diệp Thu lắc đầu cười, đi xuống xe, tay vỗ vai tài xế xe, cười nói: "Thế nào anh trai, có khỏe không?"
Tài xế ngẩng đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thu một cái, tức giận nói: " Mẹ nó, lão tử suýt nữa thì qua đời ngay tại trận rồi, tên nhóc cậu trước kia từng thi đua xe hả?"
"Xe đua tôi vẫn chưa lái, nhưng có mấy người được xưng là vua xe thần xe đẳng cấp thế giới thì có thua thảm trong tay tôi!"
Diệp Thu nhếch miệng cười, sau đó nhét tiền vào túi áo người lái xe, rồi trực tiếp xoay người đi tới tòa nhà Lâm thị.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Diệp Thu.
Lái xe cũng bĩu môi, khinh thường nói: "Chém, nói cậu béo còn nói phét, vua xe đẳng cấp thế giới thua trong tay cậu á?
Đúng là không biết xấu hổ!"
Nói xong, sắc mặt tài xế chợt biến, bỗng nhiên lại cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, ông ta lập tức ghé vào lề đường nôn như điên...Đi vào tòa nhà Lâm thị.
Mắt thấy sắp tới mười giờ bốn mươi.
Diệp Thu cũng không vội, định đi thẳng ra thang máy.
Nhưng anh vừa đi chưa tới hai bước, đã bị bảo vệ gác cửa chặn lại.
"Đứng lại, anh làm gì vậy?"
Bảo vệ trừng mắt với Diệp Thu, lạnh lùng hỏi.
Thời gian gấp gáp.
Diệp Thu cũng không dám chậm trễ thêm phút giây nào nữa, trực tiếp chỉ ra phía sau bảo vệ, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Kìa, anh xem kìa?"
Bảo vệ nghe vậy, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Còn Diệp Thu nhân cơ hội này, hóa thành một tàn ảnh, đi thẳng vào thang máy.
Lúc bảo vệ phát hiện ra mình bị lừa, quay đầu lại thì Diệp Thu đã đi thang máy lên rồi.
Điều này làm cho bảo vệ tức giận, hung hăng cắn răng, đừng để tôi gặp lại anh lần nữa, nếu không tôi nhất định sẽ đánh anh ra ngoài!
....Diệp Thu đi thang máy lên đến tầng cao nhất, cửa của văn phòng tổng giám đốc.
Anh đang định đẩy cửa bước vào.
Chỉ nghe thấy một giọng nói lạnh bằng từ bên trong truyền ra.
"Thư ký Chu, cậu đi xem cho tôi xem rốt cuộc tên Diệp Thu kia có tới hay không, nếu như vẫn chưa tới thì gọi điện cho anh ta, bảo anh cũng không cần tới nữa!
Nghe vậy,
Sắc mặt Diệp Thu biến đổi.
Bởi vì đó chính là giọng nói của bà xã mình, rõ ràng là cô đã tức giận.
Nhưng đúng lúc này.
Cửa phòng làm việc mở ra.
Một mỹ nữ tóc dài, mặc bộ vest OL chuyên nghiệp, mang theo mắt kính màu đen đi ra từ trong phòng làm việc.
Dáng người mỹ nữ rất cao, đương nhiên, hấp dẫn ánh nhìn nhất là đôi chân thon dài đi tất da chân màu đen của cô, cực kỳ gợi cảm.
Đối với bất kỳ người đàn ông nào mà nói, đều là sát khí mạnh! Diệp Thu nhận ra mỹ nữ này, bởi vì anh lúc anh và Lâm Thanh Nhã kết hôn, mỹ nữ chân dài này cũng đến.
Cô chính là thư ký chuyên chức của Lâm Thanh Nhã, Chu Thiến.
Chẳng qua, đối với chàng rể ở rể Diệp Thu này, Chu Thiến vẫn luôn coi thường, cực kỳ chán ghét.
Sau khi nhìn thấy Diệp Thu đang đứng ở cửa.
Chu Thiến cũng hơi giật mình, trong ánh mặt xoẹt qua một tia khinh thường, lạnh giọng hỏi: "Diệp Thu, sao giờ anh mới đến?"
"Khụ khụ, trên đường đi tôi có chút việc, chậm trễ rồi!"
Diệp Thu ho khan hai cái, hơi xấu hổ nói.
Dọc theo đường đi, Diệp Thu trừ đèn đỏ và nhường người đi đường ra, trên cơ bản là gặp xe liền siêu tốc độ nhanh đến cực hạn.
Thậm chí đến cả xe thể thao Lamborghini, Ferrari gì đó...đều bị anh đá văng
sau.
Một chiếc taxi trong tay anh, có thể lái thành xe đua.
Cứ thế, lộ trình vốn dài đến một giờ chạy xe.
Bị anh chạy xong trong nửa giờ.
Xe taxi dừng ở trước Tòa nhà Lâm thị.
Diệp Thu lấy ví tiền ra, đang chuẩn bị đưa tiền cho tài xế.
Thế nào mà tài xế không nói hai lời, đẩy cửa xe ra liền nhảy xuống.
Ngay sau đó, ông ta ghé vào bên vệ đường nôn như điên.
Thấy vậy.
Diệp Thu lắc đầu cười, đi xuống xe, tay vỗ vai tài xế xe, cười nói: "Thế nào anh trai, có khỏe không?"
Tài xế ngẩng đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thu một cái, tức giận nói: " Mẹ nó, lão tử suýt nữa thì qua đời ngay tại trận rồi, tên nhóc cậu trước kia từng thi đua xe hả?"
"Xe đua tôi vẫn chưa lái, nhưng có mấy người được xưng là vua xe thần xe đẳng cấp thế giới thì có thua thảm trong tay tôi!"
Diệp Thu nhếch miệng cười, sau đó nhét tiền vào túi áo người lái xe, rồi trực tiếp xoay người đi tới tòa nhà Lâm thị.
Nhìn theo bóng lưng rời đi của Diệp Thu.
Lái xe cũng bĩu môi, khinh thường nói: "Chém, nói cậu béo còn nói phét, vua xe đẳng cấp thế giới thua trong tay cậu á?
Đúng là không biết xấu hổ!"
Nói xong, sắc mặt tài xế chợt biến, bỗng nhiên lại cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, ông ta lập tức ghé vào lề đường nôn như điên...Đi vào tòa nhà Lâm thị.
Mắt thấy sắp tới mười giờ bốn mươi.
Diệp Thu cũng không vội, định đi thẳng ra thang máy.
Nhưng anh vừa đi chưa tới hai bước, đã bị bảo vệ gác cửa chặn lại.
"Đứng lại, anh làm gì vậy?"
Bảo vệ trừng mắt với Diệp Thu, lạnh lùng hỏi.
Thời gian gấp gáp.
Diệp Thu cũng không dám chậm trễ thêm phút giây nào nữa, trực tiếp chỉ ra phía sau bảo vệ, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Kìa, anh xem kìa?"
Bảo vệ nghe vậy, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Còn Diệp Thu nhân cơ hội này, hóa thành một tàn ảnh, đi thẳng vào thang máy.
Lúc bảo vệ phát hiện ra mình bị lừa, quay đầu lại thì Diệp Thu đã đi thang máy lên rồi.
Điều này làm cho bảo vệ tức giận, hung hăng cắn răng, đừng để tôi gặp lại anh lần nữa, nếu không tôi nhất định sẽ đánh anh ra ngoài!
....Diệp Thu đi thang máy lên đến tầng cao nhất, cửa của văn phòng tổng giám đốc.
Anh đang định đẩy cửa bước vào.
Chỉ nghe thấy một giọng nói lạnh bằng từ bên trong truyền ra.
"Thư ký Chu, cậu đi xem cho tôi xem rốt cuộc tên Diệp Thu kia có tới hay không, nếu như vẫn chưa tới thì gọi điện cho anh ta, bảo anh cũng không cần tới nữa!
Nghe vậy,
Sắc mặt Diệp Thu biến đổi.
Bởi vì đó chính là giọng nói của bà xã mình, rõ ràng là cô đã tức giận.
Nhưng đúng lúc này.
Cửa phòng làm việc mở ra.
Một mỹ nữ tóc dài, mặc bộ vest OL chuyên nghiệp, mang theo mắt kính màu đen đi ra từ trong phòng làm việc.
Dáng người mỹ nữ rất cao, đương nhiên, hấp dẫn ánh nhìn nhất là đôi chân thon dài đi tất da chân màu đen của cô, cực kỳ gợi cảm.
Đối với bất kỳ người đàn ông nào mà nói, đều là sát khí mạnh! Diệp Thu nhận ra mỹ nữ này, bởi vì anh lúc anh và Lâm Thanh Nhã kết hôn, mỹ nữ chân dài này cũng đến.
Cô chính là thư ký chuyên chức của Lâm Thanh Nhã, Chu Thiến.
Chẳng qua, đối với chàng rể ở rể Diệp Thu này, Chu Thiến vẫn luôn coi thường, cực kỳ chán ghét.
Sau khi nhìn thấy Diệp Thu đang đứng ở cửa.
Chu Thiến cũng hơi giật mình, trong ánh mặt xoẹt qua một tia khinh thường, lạnh giọng hỏi: "Diệp Thu, sao giờ anh mới đến?"
"Khụ khụ, trên đường đi tôi có chút việc, chậm trễ rồi!"
Diệp Thu ho khan hai cái, hơi xấu hổ nói.