Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Long Uy Chiến Thần - Chương 71: Trốn Chạy
Ngay khi hai người vừa rời đi, Trương gia đãnhanh chóng rơi vào tình trạng hỗn loạn. Trương Minh Trí và Tứ Quan Gia đều bị thương nặng, được đưa ngay đến bệnh viện để điều trị.
Những vị khách được mời tới buổi tiệc đều hoảng sợ trước sức mạnh đáng kinh ngạc của Lê Uy Long, họ cũng rất sốc trước những gì anh nói khi chuẩn bị rời đi. Không ai dám ở lại nhà họ Trương nữa, để tránh bị liên lụy.
Cuối cùng, bữa tiệc mừng thọ của bà Trương đã bị Lê Uy Long hủy hoại hoàn toàn, các sư phụ thì bị thương, cháu trai bị phế tự. Các vị khách thì đều sợ hãi bỏ về.
Lê Uy Long thực sự đã khiến toàn bộ Trương gia sợ hãi và căm phẫn vô cùng.
Sau khi mọi việc tạm ổn thỏa, bà Trương lập tức tổ chức một cuộc họp gia đình để bàn luận về các biện pháp đối phó trong bảy ngày tới.
......
Loading...
Trên đường trở về, Thiên Thành bối rối hỏi: "Anh Thiên! Hôm nay chúng ta tha cho tên Trương Minh Trí và làm náo loạn Trương gia như vậy có ổn không? Saođột nhiên anh lại thay đổi ý định để cho hắn ta sống thêm bảy ngày nữa vậy?"
"Không sớm thì muộn Trương gia cũng sẽ bị hủy hoại trong tay tên nghịch tử Trương Minh Trí đó thôi! Tôi chẳng qua chỉ muốn giúp họ tiêu trừ sớm hậu họa. Bọn họ nên cảm ơn tôi mới phải! Đằng này lại còn không biết điều! Còn tên súc sinh Trương Minh Trí kia chắc chắn phải chết, nhưng không phải bây giờ." Lê Uy Long thản nhiên nói.
"Nếu có oán giận, anh nhất định sẽ báo thù ngay lập tức, trước giờ đó vốn là phong cách thông thường của anh mà? Tại sao hôm nay...." Thiên Thành ngạc nhiên hỏi.
"Lần này tôi muốn thay đổi phong cách của mình một chút. Giết Trương Minh Trí là chuyện quá dễ dàng, phá hủy Trương gia cũng không có gì là khó. Nhưng để bọn họ chết đơn giản như vậy thì khó mà thỏa được nỗi thù hận trong lòng tôi." Lê Uy Long nói.
"Chà, vậy anh tính sẽ làm gì tiếp theo?" Thiên Thành hỏi.
"Cứ để bọn họ sống một thời gian nữa, đừng vội ra tay ngay, để cho nỗi sợ cái chết luôn thường trực trong đầu chúng, khiến chúng phải từ từ tận hưởng nỗi sợ này. Khi bọn chúng không thể nào chịu đựng thêm được nữa và trở nên phát điên, lúc đó chúng ta ra tay cũng không muộn", Lê Uy Long lạnh lùng nói.
"Tôi hiểu rồi. Đúng là cao kiến!!" Thiên Thành nói.
"Bây giờ cậu hãy đi điều tra mối quan hệ giữa Trương gia với cái chết của cha tôi, tất cả người có liên quan và những người dám che đậy tội ác cho bọn họ." Vĩnh Thiên nói.
"Vâng!"
"Ngoài ra, tôi muốn biết địa chỉ của Lưu Bảo Thục, tối nay tôi sẽ trực tiếp xử lý hắn." Anh nói tiếp.
"Được, tôi đi ngay!"
........
Khi Lê Uy Long trở về đến nhà, Chu Nhược Mai đã thay đồ chỉn chu. Vừa thấy anh an toàn quay lại, Dư Hân thở phào mừng rỡ: "May quá, cuối cùng anh đã trở về."
"Ừm, mẹ đi đâu rồi?" Lê Uy Long không thấy bóng Tô Ánh Tuyết trong nhà thì ngạc nhiên hỏi.
"Bà ấy đã trở về sống tại Chu gia rồi." Chu Nhược Mai nói.
Khi thấy Lê Uy Long trở về nhà, Tô Ánh Tuyết phần vì lương tâm tội lỗi của mình, phần vì e sợ Lê Uy Long, nên bà không dám sống trong biệt thự này lâu thêm nữa. Lúc Dư Hân trở về nhà từ Nghĩa trang Linh Sơn, bà cũng vội vã đóng gói đồ đạc và trở về nhà họ Chu.
Lê Uy Long cảm thấy có gì đó không đúng, Tô Ánh Tuyết chẳng phải đó giờ luôn thích sống trong những nơi xa hoa như thế này sao? Anh bèn nhăn mặt hỏi: "Biệt thự này thoải mái và tiện nghi hơn nhiều so với ở Chu gia. Tại sao bà ấy lại phải quay trở lại đó?"
"Thì....Bà ấy nói không muốn ảnh hưởng đến thế giới riêng tư của vợ chồng chúng ta, nên đã quay trở lại đó sống." Chu Nhược Mai vẫn không muốn Lê Uy Long biết chuyện mẹ mình đã gián tiếp gây nên cái chết cho ông Dương, nên buộc lòng phải nói dối.
Tại nghĩa trang Linh Sơn, cô đã chứng kiến sức mạnh và sự lạnh lùng của Lê Uy Long. Nếu anh ấy biết rằng chính mẹ cô đã gián tiếp giết cha nuôi mình, Vĩnh Thiên chắc chắn không tha thứ cho bà ấy. Vả lại trước giờ quan hệ mẹ chồng – con rể giữa hai người vốn không tốt.
"Trời! Từ khi nào bà ấy cũng biết thông cảm với người khác như vậy?" Lê Uy Long đã sống tại Chu gia và tiếp xúc với Tô Ánh Tuyết một thời gian đủ lâu để anh hiểu rõ tính cách bà.Một người phụ nữ hám danh lợi và vinh hoa phú quý như Tô Ánh Tuyết không lý nào lại rời bỏ một dinh thự rộng rãi tiện nghi trở về sống tại Chu gia chật chội phức tạp kia. Trước đây chính bà là người đã đề nghị được chuyển đến đây sống kia mà! Điều này có gì đó hơi bất thường.
Những vị khách được mời tới buổi tiệc đều hoảng sợ trước sức mạnh đáng kinh ngạc của Lê Uy Long, họ cũng rất sốc trước những gì anh nói khi chuẩn bị rời đi. Không ai dám ở lại nhà họ Trương nữa, để tránh bị liên lụy.
Cuối cùng, bữa tiệc mừng thọ của bà Trương đã bị Lê Uy Long hủy hoại hoàn toàn, các sư phụ thì bị thương, cháu trai bị phế tự. Các vị khách thì đều sợ hãi bỏ về.
Lê Uy Long thực sự đã khiến toàn bộ Trương gia sợ hãi và căm phẫn vô cùng.
Sau khi mọi việc tạm ổn thỏa, bà Trương lập tức tổ chức một cuộc họp gia đình để bàn luận về các biện pháp đối phó trong bảy ngày tới.
......
Loading...
Trên đường trở về, Thiên Thành bối rối hỏi: "Anh Thiên! Hôm nay chúng ta tha cho tên Trương Minh Trí và làm náo loạn Trương gia như vậy có ổn không? Saođột nhiên anh lại thay đổi ý định để cho hắn ta sống thêm bảy ngày nữa vậy?"
"Không sớm thì muộn Trương gia cũng sẽ bị hủy hoại trong tay tên nghịch tử Trương Minh Trí đó thôi! Tôi chẳng qua chỉ muốn giúp họ tiêu trừ sớm hậu họa. Bọn họ nên cảm ơn tôi mới phải! Đằng này lại còn không biết điều! Còn tên súc sinh Trương Minh Trí kia chắc chắn phải chết, nhưng không phải bây giờ." Lê Uy Long thản nhiên nói.
"Nếu có oán giận, anh nhất định sẽ báo thù ngay lập tức, trước giờ đó vốn là phong cách thông thường của anh mà? Tại sao hôm nay...." Thiên Thành ngạc nhiên hỏi.
"Lần này tôi muốn thay đổi phong cách của mình một chút. Giết Trương Minh Trí là chuyện quá dễ dàng, phá hủy Trương gia cũng không có gì là khó. Nhưng để bọn họ chết đơn giản như vậy thì khó mà thỏa được nỗi thù hận trong lòng tôi." Lê Uy Long nói.
"Chà, vậy anh tính sẽ làm gì tiếp theo?" Thiên Thành hỏi.
"Cứ để bọn họ sống một thời gian nữa, đừng vội ra tay ngay, để cho nỗi sợ cái chết luôn thường trực trong đầu chúng, khiến chúng phải từ từ tận hưởng nỗi sợ này. Khi bọn chúng không thể nào chịu đựng thêm được nữa và trở nên phát điên, lúc đó chúng ta ra tay cũng không muộn", Lê Uy Long lạnh lùng nói.
"Tôi hiểu rồi. Đúng là cao kiến!!" Thiên Thành nói.
"Bây giờ cậu hãy đi điều tra mối quan hệ giữa Trương gia với cái chết của cha tôi, tất cả người có liên quan và những người dám che đậy tội ác cho bọn họ." Vĩnh Thiên nói.
"Vâng!"
"Ngoài ra, tôi muốn biết địa chỉ của Lưu Bảo Thục, tối nay tôi sẽ trực tiếp xử lý hắn." Anh nói tiếp.
"Được, tôi đi ngay!"
........
Khi Lê Uy Long trở về đến nhà, Chu Nhược Mai đã thay đồ chỉn chu. Vừa thấy anh an toàn quay lại, Dư Hân thở phào mừng rỡ: "May quá, cuối cùng anh đã trở về."
"Ừm, mẹ đi đâu rồi?" Lê Uy Long không thấy bóng Tô Ánh Tuyết trong nhà thì ngạc nhiên hỏi.
"Bà ấy đã trở về sống tại Chu gia rồi." Chu Nhược Mai nói.
Khi thấy Lê Uy Long trở về nhà, Tô Ánh Tuyết phần vì lương tâm tội lỗi của mình, phần vì e sợ Lê Uy Long, nên bà không dám sống trong biệt thự này lâu thêm nữa. Lúc Dư Hân trở về nhà từ Nghĩa trang Linh Sơn, bà cũng vội vã đóng gói đồ đạc và trở về nhà họ Chu.
Lê Uy Long cảm thấy có gì đó không đúng, Tô Ánh Tuyết chẳng phải đó giờ luôn thích sống trong những nơi xa hoa như thế này sao? Anh bèn nhăn mặt hỏi: "Biệt thự này thoải mái và tiện nghi hơn nhiều so với ở Chu gia. Tại sao bà ấy lại phải quay trở lại đó?"
"Thì....Bà ấy nói không muốn ảnh hưởng đến thế giới riêng tư của vợ chồng chúng ta, nên đã quay trở lại đó sống." Chu Nhược Mai vẫn không muốn Lê Uy Long biết chuyện mẹ mình đã gián tiếp gây nên cái chết cho ông Dương, nên buộc lòng phải nói dối.
Tại nghĩa trang Linh Sơn, cô đã chứng kiến sức mạnh và sự lạnh lùng của Lê Uy Long. Nếu anh ấy biết rằng chính mẹ cô đã gián tiếp giết cha nuôi mình, Vĩnh Thiên chắc chắn không tha thứ cho bà ấy. Vả lại trước giờ quan hệ mẹ chồng – con rể giữa hai người vốn không tốt.
"Trời! Từ khi nào bà ấy cũng biết thông cảm với người khác như vậy?" Lê Uy Long đã sống tại Chu gia và tiếp xúc với Tô Ánh Tuyết một thời gian đủ lâu để anh hiểu rõ tính cách bà.Một người phụ nữ hám danh lợi và vinh hoa phú quý như Tô Ánh Tuyết không lý nào lại rời bỏ một dinh thự rộng rãi tiện nghi trở về sống tại Chu gia chật chội phức tạp kia. Trước đây chính bà là người đã đề nghị được chuyển đến đây sống kia mà! Điều này có gì đó hơi bất thường.
Bình luận facebook