Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 291
Vương Siêu có chút sửng sốt không biết làm sao, hắn thật không ngờ Chu Giai cận thận tỉ mỉ như vậy, tử trong miệng Liêu Tuấn Hoa biết được mình tới. còn đặc biệt vì mình mua một đôi dép mới. cái này tuy rằng là một cái chi tiết nhỏ trong sinh hoạt, thể nhưng cũng có thể nói rõ. Chu Giai trong lòng thủy chung không có buông tha mình.
Lúc đầu màn xấu hổ hơn nửa năm trước tại Indonesia, Chu Giai khóc chạy trốn. không còn cùng mình liên hệ, Vương Siêu cho rằng chuyện đã kết thúc, thế nhưng trong nháy mất hôm nay gặp mặt, hắn đã có một loại cảm giác nhạy cảm, phiền phức trên cảm tình không nhưng không có kết thúc, trái lại trờ nên càng thêm phiền phức!
Hắn cũng không phải là một người tính cách mềm yếu, trái lại, khi giết địch đến cả con mắt củng không chớp một cái. Thể nhưng đối đãi bằng hữu. hắn củng rất nặng tình nghĩa, chưa tửng có suy nghĩ thương tôn bất luận một bằng hữu nào.
Ngày hôm nay cũng như thế, hắn cũng không muốn làm tổn thương Chu Giai, cho nên thanh âm hấn rất nhẹ nói lời cảm tạ, thay vào cặp dép mới Chu Giai mua cho.
"Chỉ là một đôi dép mà thôi, không cần phải nhạy cảm như thế. không đáng để tôn thương cảm tình của bằng hữu " Vương Siêu trong lòng nói thẩm.
Đôi dép này đường đen trắng giao nhau, chi thêu lông hình phim hoạt hình, rất vừa chân, mặc vào đi vài bước. Vương Siêu cảm thấy rất thoải
"Anh ở bên kia không phải khá tốt sao? Nghĩ như thế nào mà về nước? Rất là nguy hiềm" Chu Giai thấy Vương Siêu đi dép nàng mua cho. trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười. bực bội vừa rõi quả thực không giống nhau. tốc độ chuyển hoán tâm tình trên người nừ đại ký giả náy hoàn toàn biểu hiện ra.
Bảo Vương Siêu ngồi vào trên sô pha của phòng khách. Chu Giai lại rót một chén trả nóng hổi, giống như một cái tiểu thê tử đang hầu hạ đại trượng phu. không khí như vậy khiến Vương Siêu đột nhiên cảm giác có chút mất tự nhiên cùng xấu hổ.
"Vừa rồi có nên đi dép mới của Chu Giai hay không. Bây giờ giống như rơi vào vùng bùn" Vương Siêu đột nhiên có chút hối hận: "Có điều cái này có tính là ngoại tình vương vấn không đứt được không? Đính hôn rõ còn ngoại tình, thật sư là có chút rất không đạo đức".
"Vẫn tốt mà. trở về có chút việc, nhưng thật ra không có nguy hiểm gì" Trả lời hai câu không mặn không nhạt, Vương Siêu cảm thấy bầu không khí càng ngày càng xấu hở, bởi vì Chu Giai lại có thể ngồi ở cạnh bên người hắn.
Mùi hương hoa hồng trên người của Chu Giai rất nhẹ, cũng rất dễ chịu. Có điều là chính bởi vì kiểu này Vương Siêu mới cảm thấy xấu hổ. đây chính là ờ trong nhà người khác.
"Ai ui, Giai Giai! Ta chưa tửng thấy ngươi làm châm trà qua, thái độ đối với bạn trai có khác. Ha ha" Đúng lúc này, một nam tử mặc quán trang khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi tử trong thư phòng đi ra. đánh giá Vương Siêu trên sô pha.
"Nói bậy" Chu Giai trắng mắt liếc nam tử này: "Liêu bá cùng đại cửu ta còn chưa đánh cờ xong? Bằng hữu ta chờ đấy".
"Bọn họ còn đang đánh, có điều là biết bạn trai ngươi tới, cũng muốn gặp một lần, các ngươi vào đi thôi" Nam tử này một mặt trả lời, một mặt đi tới trước mặt của Vương Siêu. Ánh mắt đánh giá có nhiều hứng thú, vươn một tay tới: "Xưng hô thế nào?"
"Vương Siêu" Tại dưới ánh mắt đối phương có nhiều hứng thú quan sát, Vương Siêu củng đang nhìn quan quán thanh niên này. Han xem không sai người nào, liếc mắt liền nhìn ra, quan quản thanh niên này là thuộc loại nhân viên cảnh vệ bên mình phán phổi cho tưởng quán.
Loại nhàn viên cảnh vệ này có thân thủ cùng an bải sinh hoạt. nâng lực xử lý tình huống tốt. Đổi với quan viên lởn mà nói. có ít cảnh vệ qua thời gian dài. thậm chí so với con trai còn thân mát hơn.
Lúc đâu quân hàm của Vương Siêu thuộc về cấp bậc thiếu tướng, cũng có tư cách được phân phối cảnh vệ. đặc quyền bảo hộ sinh hoạt kia. Thế nhưng hắn chỉ là một chức ảo. cũng không có thực quyền, cho nên chi là tướng quân trên giấy.
"Vương Siêu?" Tay của quan thanh niên cảnh vệ này cùng Vương Siêu bắt tay. nghe tên này, ánh mắt đột nhiên biến đổi. khí lực Trên tay đột nhiên gia tăng rất nhiều, giống như bàn ê-tô vậy.
Vương Siêu cảm thụ được thủ kình của đối phương, hơi nhíu giữa đôi lông mày một chút. không có cách nào, danh tiếng của hắn quá vang dội. Sau khi nhưng người này nghe tên của hắn luôn luôn có phản ứng thử xem công phu.
Vừa nhấc bàn tay bẩy lên, trên mặt quan quản cảnh vệ thanh niên trước mắt này nhất thời hiên hiện ra vè mặt không thê tin tưởng, kinh ngạc rất lớn rõ ràng đã viết ở trên mặt của hắn.
Bởi vì hai chân của hắn đã rời khỏi mặt đất!
Chi nắm chặt tay, cánh tay của Vương Siêu thật giống như một cây đòn bẩy, đem cả người hắn nhấc lên.
Cái này vốn là chuyện trái với lẽ thường, thế nhưng công phu khống chế xương của Thái Cực Quyền Kình của Vương Siêu đã thẩn thông lại càng thẩn thông. Tùy ý sờ ngón tay của ngươi, liền giống như khống che dây của con rối mà khống chế khép xương toàn thân của ngươi- công phu dắt cùng đi động toàn thân thật sự là quá tinh xảo.
Thanh niên cảnh vệ quan quân này vào lúc cùng hắn nắm tay, hai chân bị nhấc lên khỏi mặt đất, cánh tay? vai các đốt ngón tay cứng rắn. toàn thân khớp xương căn bản không chịu khống chế của chính hẳn, thật giống như là đột nhiên biến thành một người máy, để cho người ta chi huy điều khiển từ xa.
Thình lình xảy ra kinh biến như vậy, cho đù hắn kiềm chế cho dù tốt, trên mặt biểu hiện ra kinh hãi.
Đích xác, cùng ngươi năm chặt tay. lại có thể đem ngươi nhấc lên khỏi mặt đất. Loại công phu này đích xác quá thần kỳ.
"Bội phục bội phục. Không hồ là nam nhân cực mạnh trên tạp chí Hắc Đái. lúc đầu ta tường đám người Bộ Quân Chính Đệ Lục thổi phồng ra. bây giờ rốt cuộc tâm phục khẩu phục. Lúc rảnh cũng phải học tập với ngươi nhiều hơn" sắc mặt của quan quản cành vệ tuổi còn trẻ này trở nên sắc bén.
"Hồ khẩu của ngươi có lực, ba nhỏm cơ nhỏ. chi có đoạn tảng bắp thịt thứ hai đặc biệt có lực, luyện Đại Hồng Quyền trong Câu Quái Thủ liền đến mức tương đối, Câu Quái Thủ thích hợp tóm, là cóng phu đoạn trong Quân Thê Quyền. Rất không tệ, không tệ không tệ".
Vương Siêu thật giống như là một tiền bối bình luận công phu của vãn bối.
Có điều là danh khí bây giờ của hắn. đích thật là đảm đương được lên hai chừ tiền bối. Đối mặt tùy tiện một người luyện võ vô danh- mặc kệ là dán gian, hay là chính phủ. hay là trong bộ đội, cũng không khách khí, đại tông sư tự nhiên có cái giá của đại tỏng sư. chung quy cái giá này củng không phải tận lực ngụy trang, mà là tiềm thức bên trong tự nhiên đối khắc sâu lý giải cao cao tại thượng toát ra.
"Được rồi được rồi" Chu Giai phất tay: "Đuổi theo ngôi sao cũng không phải đuổi như vậy, đẽ cho Siêu Siêu kí tên cho ngươi. Bây giờ hắn có chuyện trọng yếu đó".
Chu Giai gọi Vương Siêu. cho tới bây giờ đều là gọi Siêu Siêu rất thân mật, đây là thói quen tử sớm. Vương Siêu cũng quen rõi.
"Ta chi là thử xem mà thỏi. Lão gia tử đang chờ đỏ, các ngươi vào đi thôi" Quan quản cảnh vệ tuổi còn trẻ gật đầu cười cười.
Chu Giai lôi kéo y phục của Vương Siêu, đi qua một cái hàng lang. đi vào một cái thư phòng lớn.
"Đây là vệ sĩ thiếp thân tử lâu của Liêu bá. theo Liêu bá đã có năm năm" Lúc đẩy cánh cưa thư phòng khép hờ ra. Chu Giai giãi thích cho Vương Siêu.
Đẩy ra cánh cửa, Vương Siêu liếc mắt liền thấy hai người trung niên ăn mặc quân trang đang đánh cờ.
Bộ dáng của hai người trung niên này khoảng chừng hơn năm mươi, hơn nưa trên mặt không có một chút trạng thái già của trung niên chuyên hỏa Thành già, hiên nhiên là được bảo dường tốt.
Bọn họ chơi chính là cờ vây, quân cờ vân vê nơi trên tay. để xuống nhẹ nhàng-một bộ dáng thản nhiên cao nhã. hứng thú đen đắc ý mãn nguyện.
Trên người cha Hoắc Linh Nhi mang vẻ cao quý vừa dối trá của nhà tư bản phương Tây. tử mức nào đỏ nói lên, là thoát khỏi bần nông và trung nông, bất đâu hướng tiểu tư sản. rảo bước tiến lén quý tộc.
Mà trước mặt hai người trung niên chơi cờ này, lão gia tử Liêu Tuấn Hoa cùng đại cửu của Chu Giai tuy rằng rất thản nhiên tự đắc, nhưng trong khuôn mặt còn là có thêm mùi vị của cái loại bẩn nông và trung nông này, còn không có dường thành cái loại khí tức bệnh thái của kẻ sĩ quý tộc.
"Người thanh niên, cờ vây của ngươi chơi thế nào? Có hứng thú tới bàn luận hay không?" Nghe có người tiến vào thư phòng, hai người trung niên này cũng không ngãng đầu lẻn nói một câu.
"Xin lỗi. ta không biết chơi cờ vây, chi biết cờ vua" Vương Siêu tìm kiếm một chỗ. thoải mái ngồi xuống.
"Cờ vây giữ đất, là đại quốc chi tranh, vương đạo chi tranh. Mà cờ vua sát vương, chính là như thất phu đánh nhau kịch liệt, nhất kiếm phong hau. Hai cái cao thấp rõ ràng. Người thanh niên, đọc qua Trang Tử nói về kiếm chưa? Kiếm của vương đạo. kiếm của thất phu. người nào cao người nào thấp?"
Một người trung niên ngẩng đầu lên, tướng mạo của hắn cùng Liêu Tuấn Hoa mơ hồ có vài phần Tương tự.
Vương Siêu vừa nhìn cái tưởng mạo này, đã biết người này là phụ thân của Liêu Tuân Hoa.
"Ta chi đọc qua hai bộ Sử Ký Du Hiệp Liệt Truyện cùng Thích Khách Liệt Truyện, về phần sách khác. ngược lại không có hứng thú gì" Vương Siêu chà xát tay của mình.
"Ha ha. ha ha. Quả nhiên là một người tuổi trẻ thú vị".
Mặt khác một người trung niên cũng ngẩng đầu lên. là đại cửu của Chu Giai.
Thế lực nhất hệ của phụ thân Chu Giai hiển nhiên so ra kém hơn thế lực nhất hệ của mẫu thân. bởi vì thúc thúc Chu Thiên Lương của Chu Giai, Vương Siêu cũng thấy qua bất quá là Bí thư thành phố nho nhỏ, mà bây giờ quân hàm trên vai của đại cửu này là trung tướng! "Ta nghe nói ngươi cùng lãnh đạo của lục quân náo loạn mâu thuẫn? Thật ra cái này cũng không có gì ghê gớm. Cái gì tội danh trốn tránh, đuối bắt, đều là bẻ xé ra to. Theo ý ta, bất quá cũng là đắc tội lãnh đạo, cho ngươi đi dép nhỏ mà thôi. Người tuổi trẻ, ngươi có hứng thú chuyên tới đơn vị của chúng ta hay không? Ta bảo đảm. ngươi chi cần có ý tứ một cái, không chi cái quân hàm thiếu tướng kia không còn là hư danh- mà là thực sự chắc chắn, có hứng thú làm một quán trưởng không?"
Phụ thân của Liêu Tuấn Hoa hai tay kẹp quân cờ, gõ gõ bàn cờ, tung ra một câu long trời lờ
"Ngươi nói mình làm Sơn đại vương tốt. chính là xem sắc mặt người khác. đối đãi nô tài rất tốt?" Vương Siêu đối với lời nói long trời lở đất này căn bản không động tâm. chi là hỏi lại một câu.
Thảo luận về Long Xà Diễn Nghĩa: http://4vn/forum/showthread.php?p=283810#post283810
Lúc đầu màn xấu hổ hơn nửa năm trước tại Indonesia, Chu Giai khóc chạy trốn. không còn cùng mình liên hệ, Vương Siêu cho rằng chuyện đã kết thúc, thế nhưng trong nháy mất hôm nay gặp mặt, hắn đã có một loại cảm giác nhạy cảm, phiền phức trên cảm tình không nhưng không có kết thúc, trái lại trờ nên càng thêm phiền phức!
Hắn cũng không phải là một người tính cách mềm yếu, trái lại, khi giết địch đến cả con mắt củng không chớp một cái. Thể nhưng đối đãi bằng hữu. hắn củng rất nặng tình nghĩa, chưa tửng có suy nghĩ thương tôn bất luận một bằng hữu nào.
Ngày hôm nay cũng như thế, hắn cũng không muốn làm tổn thương Chu Giai, cho nên thanh âm hấn rất nhẹ nói lời cảm tạ, thay vào cặp dép mới Chu Giai mua cho.
"Chỉ là một đôi dép mà thôi, không cần phải nhạy cảm như thế. không đáng để tôn thương cảm tình của bằng hữu " Vương Siêu trong lòng nói thẩm.
Đôi dép này đường đen trắng giao nhau, chi thêu lông hình phim hoạt hình, rất vừa chân, mặc vào đi vài bước. Vương Siêu cảm thấy rất thoải
"Anh ở bên kia không phải khá tốt sao? Nghĩ như thế nào mà về nước? Rất là nguy hiềm" Chu Giai thấy Vương Siêu đi dép nàng mua cho. trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười. bực bội vừa rõi quả thực không giống nhau. tốc độ chuyển hoán tâm tình trên người nừ đại ký giả náy hoàn toàn biểu hiện ra.
Bảo Vương Siêu ngồi vào trên sô pha của phòng khách. Chu Giai lại rót một chén trả nóng hổi, giống như một cái tiểu thê tử đang hầu hạ đại trượng phu. không khí như vậy khiến Vương Siêu đột nhiên cảm giác có chút mất tự nhiên cùng xấu hổ.
"Vừa rồi có nên đi dép mới của Chu Giai hay không. Bây giờ giống như rơi vào vùng bùn" Vương Siêu đột nhiên có chút hối hận: "Có điều cái này có tính là ngoại tình vương vấn không đứt được không? Đính hôn rõ còn ngoại tình, thật sư là có chút rất không đạo đức".
"Vẫn tốt mà. trở về có chút việc, nhưng thật ra không có nguy hiểm gì" Trả lời hai câu không mặn không nhạt, Vương Siêu cảm thấy bầu không khí càng ngày càng xấu hở, bởi vì Chu Giai lại có thể ngồi ở cạnh bên người hắn.
Mùi hương hoa hồng trên người của Chu Giai rất nhẹ, cũng rất dễ chịu. Có điều là chính bởi vì kiểu này Vương Siêu mới cảm thấy xấu hổ. đây chính là ờ trong nhà người khác.
"Ai ui, Giai Giai! Ta chưa tửng thấy ngươi làm châm trà qua, thái độ đối với bạn trai có khác. Ha ha" Đúng lúc này, một nam tử mặc quán trang khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi tử trong thư phòng đi ra. đánh giá Vương Siêu trên sô pha.
"Nói bậy" Chu Giai trắng mắt liếc nam tử này: "Liêu bá cùng đại cửu ta còn chưa đánh cờ xong? Bằng hữu ta chờ đấy".
"Bọn họ còn đang đánh, có điều là biết bạn trai ngươi tới, cũng muốn gặp một lần, các ngươi vào đi thôi" Nam tử này một mặt trả lời, một mặt đi tới trước mặt của Vương Siêu. Ánh mắt đánh giá có nhiều hứng thú, vươn một tay tới: "Xưng hô thế nào?"
"Vương Siêu" Tại dưới ánh mắt đối phương có nhiều hứng thú quan sát, Vương Siêu củng đang nhìn quan quán thanh niên này. Han xem không sai người nào, liếc mắt liền nhìn ra, quan quản thanh niên này là thuộc loại nhân viên cảnh vệ bên mình phán phổi cho tưởng quán.
Loại nhàn viên cảnh vệ này có thân thủ cùng an bải sinh hoạt. nâng lực xử lý tình huống tốt. Đổi với quan viên lởn mà nói. có ít cảnh vệ qua thời gian dài. thậm chí so với con trai còn thân mát hơn.
Lúc đâu quân hàm của Vương Siêu thuộc về cấp bậc thiếu tướng, cũng có tư cách được phân phối cảnh vệ. đặc quyền bảo hộ sinh hoạt kia. Thế nhưng hắn chỉ là một chức ảo. cũng không có thực quyền, cho nên chi là tướng quân trên giấy.
"Vương Siêu?" Tay của quan thanh niên cảnh vệ này cùng Vương Siêu bắt tay. nghe tên này, ánh mắt đột nhiên biến đổi. khí lực Trên tay đột nhiên gia tăng rất nhiều, giống như bàn ê-tô vậy.
Vương Siêu cảm thụ được thủ kình của đối phương, hơi nhíu giữa đôi lông mày một chút. không có cách nào, danh tiếng của hắn quá vang dội. Sau khi nhưng người này nghe tên của hắn luôn luôn có phản ứng thử xem công phu.
Vừa nhấc bàn tay bẩy lên, trên mặt quan quản cảnh vệ thanh niên trước mắt này nhất thời hiên hiện ra vè mặt không thê tin tưởng, kinh ngạc rất lớn rõ ràng đã viết ở trên mặt của hắn.
Bởi vì hai chân của hắn đã rời khỏi mặt đất!
Chi nắm chặt tay, cánh tay của Vương Siêu thật giống như một cây đòn bẩy, đem cả người hắn nhấc lên.
Cái này vốn là chuyện trái với lẽ thường, thế nhưng công phu khống chế xương của Thái Cực Quyền Kình của Vương Siêu đã thẩn thông lại càng thẩn thông. Tùy ý sờ ngón tay của ngươi, liền giống như khống che dây của con rối mà khống chế khép xương toàn thân của ngươi- công phu dắt cùng đi động toàn thân thật sự là quá tinh xảo.
Thanh niên cảnh vệ quan quân này vào lúc cùng hắn nắm tay, hai chân bị nhấc lên khỏi mặt đất, cánh tay? vai các đốt ngón tay cứng rắn. toàn thân khớp xương căn bản không chịu khống chế của chính hẳn, thật giống như là đột nhiên biến thành một người máy, để cho người ta chi huy điều khiển từ xa.
Thình lình xảy ra kinh biến như vậy, cho đù hắn kiềm chế cho dù tốt, trên mặt biểu hiện ra kinh hãi.
Đích xác, cùng ngươi năm chặt tay. lại có thể đem ngươi nhấc lên khỏi mặt đất. Loại công phu này đích xác quá thần kỳ.
"Bội phục bội phục. Không hồ là nam nhân cực mạnh trên tạp chí Hắc Đái. lúc đầu ta tường đám người Bộ Quân Chính Đệ Lục thổi phồng ra. bây giờ rốt cuộc tâm phục khẩu phục. Lúc rảnh cũng phải học tập với ngươi nhiều hơn" sắc mặt của quan quản cành vệ tuổi còn trẻ này trở nên sắc bén.
"Hồ khẩu của ngươi có lực, ba nhỏm cơ nhỏ. chi có đoạn tảng bắp thịt thứ hai đặc biệt có lực, luyện Đại Hồng Quyền trong Câu Quái Thủ liền đến mức tương đối, Câu Quái Thủ thích hợp tóm, là cóng phu đoạn trong Quân Thê Quyền. Rất không tệ, không tệ không tệ".
Vương Siêu thật giống như là một tiền bối bình luận công phu của vãn bối.
Có điều là danh khí bây giờ của hắn. đích thật là đảm đương được lên hai chừ tiền bối. Đối mặt tùy tiện một người luyện võ vô danh- mặc kệ là dán gian, hay là chính phủ. hay là trong bộ đội, cũng không khách khí, đại tông sư tự nhiên có cái giá của đại tỏng sư. chung quy cái giá này củng không phải tận lực ngụy trang, mà là tiềm thức bên trong tự nhiên đối khắc sâu lý giải cao cao tại thượng toát ra.
"Được rồi được rồi" Chu Giai phất tay: "Đuổi theo ngôi sao cũng không phải đuổi như vậy, đẽ cho Siêu Siêu kí tên cho ngươi. Bây giờ hắn có chuyện trọng yếu đó".
Chu Giai gọi Vương Siêu. cho tới bây giờ đều là gọi Siêu Siêu rất thân mật, đây là thói quen tử sớm. Vương Siêu cũng quen rõi.
"Ta chi là thử xem mà thỏi. Lão gia tử đang chờ đỏ, các ngươi vào đi thôi" Quan quản cảnh vệ tuổi còn trẻ gật đầu cười cười.
Chu Giai lôi kéo y phục của Vương Siêu, đi qua một cái hàng lang. đi vào một cái thư phòng lớn.
"Đây là vệ sĩ thiếp thân tử lâu của Liêu bá. theo Liêu bá đã có năm năm" Lúc đẩy cánh cưa thư phòng khép hờ ra. Chu Giai giãi thích cho Vương Siêu.
Đẩy ra cánh cửa, Vương Siêu liếc mắt liền thấy hai người trung niên ăn mặc quân trang đang đánh cờ.
Bộ dáng của hai người trung niên này khoảng chừng hơn năm mươi, hơn nưa trên mặt không có một chút trạng thái già của trung niên chuyên hỏa Thành già, hiên nhiên là được bảo dường tốt.
Bọn họ chơi chính là cờ vây, quân cờ vân vê nơi trên tay. để xuống nhẹ nhàng-một bộ dáng thản nhiên cao nhã. hứng thú đen đắc ý mãn nguyện.
Trên người cha Hoắc Linh Nhi mang vẻ cao quý vừa dối trá của nhà tư bản phương Tây. tử mức nào đỏ nói lên, là thoát khỏi bần nông và trung nông, bất đâu hướng tiểu tư sản. rảo bước tiến lén quý tộc.
Mà trước mặt hai người trung niên chơi cờ này, lão gia tử Liêu Tuấn Hoa cùng đại cửu của Chu Giai tuy rằng rất thản nhiên tự đắc, nhưng trong khuôn mặt còn là có thêm mùi vị của cái loại bẩn nông và trung nông này, còn không có dường thành cái loại khí tức bệnh thái của kẻ sĩ quý tộc.
"Người thanh niên, cờ vây của ngươi chơi thế nào? Có hứng thú tới bàn luận hay không?" Nghe có người tiến vào thư phòng, hai người trung niên này cũng không ngãng đầu lẻn nói một câu.
"Xin lỗi. ta không biết chơi cờ vây, chi biết cờ vua" Vương Siêu tìm kiếm một chỗ. thoải mái ngồi xuống.
"Cờ vây giữ đất, là đại quốc chi tranh, vương đạo chi tranh. Mà cờ vua sát vương, chính là như thất phu đánh nhau kịch liệt, nhất kiếm phong hau. Hai cái cao thấp rõ ràng. Người thanh niên, đọc qua Trang Tử nói về kiếm chưa? Kiếm của vương đạo. kiếm của thất phu. người nào cao người nào thấp?"
Một người trung niên ngẩng đầu lên, tướng mạo của hắn cùng Liêu Tuấn Hoa mơ hồ có vài phần Tương tự.
Vương Siêu vừa nhìn cái tưởng mạo này, đã biết người này là phụ thân của Liêu Tuân Hoa.
"Ta chi đọc qua hai bộ Sử Ký Du Hiệp Liệt Truyện cùng Thích Khách Liệt Truyện, về phần sách khác. ngược lại không có hứng thú gì" Vương Siêu chà xát tay của mình.
"Ha ha. ha ha. Quả nhiên là một người tuổi trẻ thú vị".
Mặt khác một người trung niên cũng ngẩng đầu lên. là đại cửu của Chu Giai.
Thế lực nhất hệ của phụ thân Chu Giai hiển nhiên so ra kém hơn thế lực nhất hệ của mẫu thân. bởi vì thúc thúc Chu Thiên Lương của Chu Giai, Vương Siêu cũng thấy qua bất quá là Bí thư thành phố nho nhỏ, mà bây giờ quân hàm trên vai của đại cửu này là trung tướng! "Ta nghe nói ngươi cùng lãnh đạo của lục quân náo loạn mâu thuẫn? Thật ra cái này cũng không có gì ghê gớm. Cái gì tội danh trốn tránh, đuối bắt, đều là bẻ xé ra to. Theo ý ta, bất quá cũng là đắc tội lãnh đạo, cho ngươi đi dép nhỏ mà thôi. Người tuổi trẻ, ngươi có hứng thú chuyên tới đơn vị của chúng ta hay không? Ta bảo đảm. ngươi chi cần có ý tứ một cái, không chi cái quân hàm thiếu tướng kia không còn là hư danh- mà là thực sự chắc chắn, có hứng thú làm một quán trưởng không?"
Phụ thân của Liêu Tuấn Hoa hai tay kẹp quân cờ, gõ gõ bàn cờ, tung ra một câu long trời lờ
"Ngươi nói mình làm Sơn đại vương tốt. chính là xem sắc mặt người khác. đối đãi nô tài rất tốt?" Vương Siêu đối với lời nói long trời lở đất này căn bản không động tâm. chi là hỏi lại một câu.
Thảo luận về Long Xà Diễn Nghĩa: http://4vn/forum/showthread.php?p=283810#post283810