Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 66
Khi cách nào nhịn được lên tiếng rên rỉ Cơ Liệt Thần tà ác thu tay lại, cũng ở bên tai thấp lẩm bẩm, có vẻ có chút chán nản, "cho chán ghét tôi, cũng cho sợ, lại càng cho phép đổi ý, có nghe hay?!"
"......" Lâm Nhược Kỳ lên tiếng, chỉ có thể gật đầu cái.
Tiếp theo thừa dịp đối phương hơi rời khoảng cách, vội vàng ngừng thở, cứu vãn đại não mình thiếu dưỡng khí và trái tim nhảy lên tốc độ quá nhanh.
Mặc dù ra lời, nhưng có nghĩa là đầu óc tỉnh táo.
tại, tin tưởng Tiểu Ngôn rồi.
Cơ Liệt Thần, anh quả nhiên là ác ma!
Tin tức Lâm Nhược Kỳ đồng ý lời cầu hôn của Cậu chủ Cơ, trong ngày truyền ra trong phạm vi.
Dường như để che đậy bầu khí vui giữa hai người trong cuộc, biểu tiểu thư Tang Tuyết Phù làm chủ, đặc biệt vì hai người bọn họ mở dạ tiệc, mời những người bạn thân thiết nhất của Cơ Liệt Thần để giới thiệu cho bọn họ biết Lâm Nhược Kỳ.
Hơn nữa vô cùng kỳ quái, Tang Tuyết Phù chỉ lộ mặt ngắn ngủi, sau đó cũng biết chạy nơi nào......
Lâm Nhược Kỳ dây thần kinh luôn chập mạch, cộng thêm da mặt dày, chưa bao giờ vì chính mình là nữ sinh nghèo hai tay trắng mà cảm thấy khó chịu, nhưng hôm nay đúng là có chút được tự nhiên.
Nhìn ra được, bạn bè của Cơ Liệt Thần, mọi người đều có thân phận quyền quý. Quần áo xa xỉ, kim cương, nước hoa, búi tóc, thậm chí ngọc trai sợi dây giày cũng có vẻ sang trọng hơn so với chiếc váy màu trắng người.
Nhìn khắp cả đại sảnh chút, phòng phú quý bức người!
Lâm Nhược Kỳ đột nhiên nghĩ đến trước đó Tang Tuyết Phù từng về vẻ đẹp bên ngoài, cúi đầu nhìn chiếc váy trắng của mình, còn có chân đôi giày vải bố cứng nhắc, lần đầu tiên cảm thấy những lời đó có lý.
Chẳng qua, Lâm Nhược Kỳ cũng là Lâm Nhược Kỳ, mặc dù tự mình cũng cảm thấy thích hợp, nhưng chỗ vui vẻ, mình bưng cái khay bánh ngọt và thức uống, ăn ăn uống uống......
Làm Bạn thân Lâm Nhược Kỳ được mời tới tham gia dạ tiệc, dường như Tiểu Ngôn hiểu suy nghĩ trong lòng, động viên,: "Này, cần làm con rùa đen rút đầu, nhanh coi chừng anh chồng tương lai a."
Lâm Nhược Kỳ ngẩng đầu, quét mắt nhìn Cơ Liệt Thần phía xa xa.
Anh ngồi mình ở vị trí chủ khách, đôi tròng mắt đen xinh đẹp lười biếng Câu Hồn Nhiếp Phách, biết tầm mắt bay tới phương nào, cử chỉ vẫn ưu nhã cao quý, dựa nghiêng ghế dựa to lớn, uống ly sâm banh.
Làm như vô cùng buồn chán, khẽ lắc ly thủy tinh trong tay, ở dưới ánh đèn mép ly vạch ra vầng sáng xinh đẹp.
Lâm Nhược Kỳ thấy thế, trong lòng oán thầm: aiz, cho dù anh có cao quý, tao nhã, đẹp trai đến đâu nữa, vẫn là tên xã hội đen! Mê hoặc chúng sanh, vĩnh viễn cũng chỉ là hình tượng!
Bĩu môi, hoàn toàn thất vọng: "Muốn tôi coi chừng anh ta sao? Anh ta là người, cũng phải là con vật, trông coi được."
Tiểu Ngôn nghe vậy, cảm thấy lời chứa đầy ý, lại gần bên người, lặng lẽ hỏi "Xảy ra chuyện gì vậy? phải cũng đồng ý cầu hôn rồi sao? Tại sao tôi có cảm giác khí ổn a......"
Lâm Nhược Kỳ mấp máy môi, nhìn Tiểu Ngôn thẳng: "Ngày đó, sai, anh ta là tên xã hội đen, còn là ông trùm tổ chức......"
"Cho nên hối hận?" Tiểu Ngôn vừa dùng nĩa xiên miếng dưa, đưa vào trong miệng, vừa chút để ý hỏi ngược lại.
Lâm Nhược Kỳ tức giận quay đầu lại, "Đương nhiên là hối hận rồi...... nếu, thử gả cho anh ta!"
giỡn! Gả cho tên xã hội đen, còn là người mang tội giết người, suy nghĩ chút kinh khủng!
Tiểu Ngôn liếc cái, tùy tiện mắng: "có tiền đồ! Coi như anh ta là Trùm xã hội đen thế nào? Chỉ cần anh ta đối xử tốt với, sợ cái gì?! Hơn nữa, phải, anh ta sống quá ba tháng sao?"
Hơi ngừng lại, Tiểu Ngôn dùng đôi mắt như đèn pha nhìn bụng của chút, cười gian: "phải tranh thủ mang thai con anh ta, anh ta thương còn kịp, đến lúc đó, trước khi anh ta chết thẳng cẳng, tất cả gia tài của anh ta đều thuộc về và con trai của rồi!"
đọc truyệN tại http://truyencuatui.net/
"......" khóe miệng Lâm Nhược Kỳ co giật, suy nghĩ hoàn toàn theo kịp tốc độ liên tưởng của Tiểu Ngôn.
này, trời sanh tiền rơi vào mắt sao?
Hừ, còn mang thai con trai? Ông trời ơi, nghĩ cũng dám nghĩ. Lâm Nhược Kỳ khỏi rùng mình cái.
phải kỳ thị xã hội đen mà từ nghĩ tới mình phát sinh bất kỳ quan hệ nào với tên xã hội đen! Mồ hôi rơi xuống, xã hội đen cũng rất khủng bố rồi bây giờ còn là ông Trùm xã hội đen, là phụ nữ đều hoảng sợ......
Cơ Liệt Thần cũng hí mắt nhìn, phát ánh mắt tránh né, con mắt cũng dám nhìn anh chút, bất giác xì khẽ tiếng. Phỏng đoán này tránh né anh cả buổi tối, xem bộ dáng là ban ngày bị anh dọa sợ.
Nghĩ đến đây, dĩ nhiên sắc mặt được tốt, hung tợn ném qua ánh mắt lạnh lùng, vừa vặn thấy Lâm Nhược Kỳ nhìn trộm anh.
Trong lòng Lâm Nhược Kỳ cứng lại, lập tức cúi thấp đầu, ăn bánh ngọt, ăn trái cây, ăn miếng trái cây, ăn miếng, hớp ngụm nước......
"Này, Nhược Kỳ, chú ý hình tượng chút, tối nay là vai chính a, ăn ít chút." Tiểu Ngôn dùng bả vai đẩy đẩy, nhắc nhở.
"A...... Thỉnh thoảng............ Ưmh thỉnh thoảng trông chừng....." Trong miệng đầy thức ăn, Lâm Nhược Kỳ ô ô a a ràng.
Tiểu Ngôn nổi giận, thái độ đối với Lâm Nhược Kỳ chỉ tiếc rèn sắt thành thép, lập tức túm cánh tay, tới chỗ Cơ Liệt Thần.
"......" Lâm Nhược Kỳ lên tiếng, chỉ có thể gật đầu cái.
Tiếp theo thừa dịp đối phương hơi rời khoảng cách, vội vàng ngừng thở, cứu vãn đại não mình thiếu dưỡng khí và trái tim nhảy lên tốc độ quá nhanh.
Mặc dù ra lời, nhưng có nghĩa là đầu óc tỉnh táo.
tại, tin tưởng Tiểu Ngôn rồi.
Cơ Liệt Thần, anh quả nhiên là ác ma!
Tin tức Lâm Nhược Kỳ đồng ý lời cầu hôn của Cậu chủ Cơ, trong ngày truyền ra trong phạm vi.
Dường như để che đậy bầu khí vui giữa hai người trong cuộc, biểu tiểu thư Tang Tuyết Phù làm chủ, đặc biệt vì hai người bọn họ mở dạ tiệc, mời những người bạn thân thiết nhất của Cơ Liệt Thần để giới thiệu cho bọn họ biết Lâm Nhược Kỳ.
Hơn nữa vô cùng kỳ quái, Tang Tuyết Phù chỉ lộ mặt ngắn ngủi, sau đó cũng biết chạy nơi nào......
Lâm Nhược Kỳ dây thần kinh luôn chập mạch, cộng thêm da mặt dày, chưa bao giờ vì chính mình là nữ sinh nghèo hai tay trắng mà cảm thấy khó chịu, nhưng hôm nay đúng là có chút được tự nhiên.
Nhìn ra được, bạn bè của Cơ Liệt Thần, mọi người đều có thân phận quyền quý. Quần áo xa xỉ, kim cương, nước hoa, búi tóc, thậm chí ngọc trai sợi dây giày cũng có vẻ sang trọng hơn so với chiếc váy màu trắng người.
Nhìn khắp cả đại sảnh chút, phòng phú quý bức người!
Lâm Nhược Kỳ đột nhiên nghĩ đến trước đó Tang Tuyết Phù từng về vẻ đẹp bên ngoài, cúi đầu nhìn chiếc váy trắng của mình, còn có chân đôi giày vải bố cứng nhắc, lần đầu tiên cảm thấy những lời đó có lý.
Chẳng qua, Lâm Nhược Kỳ cũng là Lâm Nhược Kỳ, mặc dù tự mình cũng cảm thấy thích hợp, nhưng chỗ vui vẻ, mình bưng cái khay bánh ngọt và thức uống, ăn ăn uống uống......
Làm Bạn thân Lâm Nhược Kỳ được mời tới tham gia dạ tiệc, dường như Tiểu Ngôn hiểu suy nghĩ trong lòng, động viên,: "Này, cần làm con rùa đen rút đầu, nhanh coi chừng anh chồng tương lai a."
Lâm Nhược Kỳ ngẩng đầu, quét mắt nhìn Cơ Liệt Thần phía xa xa.
Anh ngồi mình ở vị trí chủ khách, đôi tròng mắt đen xinh đẹp lười biếng Câu Hồn Nhiếp Phách, biết tầm mắt bay tới phương nào, cử chỉ vẫn ưu nhã cao quý, dựa nghiêng ghế dựa to lớn, uống ly sâm banh.
Làm như vô cùng buồn chán, khẽ lắc ly thủy tinh trong tay, ở dưới ánh đèn mép ly vạch ra vầng sáng xinh đẹp.
Lâm Nhược Kỳ thấy thế, trong lòng oán thầm: aiz, cho dù anh có cao quý, tao nhã, đẹp trai đến đâu nữa, vẫn là tên xã hội đen! Mê hoặc chúng sanh, vĩnh viễn cũng chỉ là hình tượng!
Bĩu môi, hoàn toàn thất vọng: "Muốn tôi coi chừng anh ta sao? Anh ta là người, cũng phải là con vật, trông coi được."
Tiểu Ngôn nghe vậy, cảm thấy lời chứa đầy ý, lại gần bên người, lặng lẽ hỏi "Xảy ra chuyện gì vậy? phải cũng đồng ý cầu hôn rồi sao? Tại sao tôi có cảm giác khí ổn a......"
Lâm Nhược Kỳ mấp máy môi, nhìn Tiểu Ngôn thẳng: "Ngày đó, sai, anh ta là tên xã hội đen, còn là ông trùm tổ chức......"
"Cho nên hối hận?" Tiểu Ngôn vừa dùng nĩa xiên miếng dưa, đưa vào trong miệng, vừa chút để ý hỏi ngược lại.
Lâm Nhược Kỳ tức giận quay đầu lại, "Đương nhiên là hối hận rồi...... nếu, thử gả cho anh ta!"
giỡn! Gả cho tên xã hội đen, còn là người mang tội giết người, suy nghĩ chút kinh khủng!
Tiểu Ngôn liếc cái, tùy tiện mắng: "có tiền đồ! Coi như anh ta là Trùm xã hội đen thế nào? Chỉ cần anh ta đối xử tốt với, sợ cái gì?! Hơn nữa, phải, anh ta sống quá ba tháng sao?"
Hơi ngừng lại, Tiểu Ngôn dùng đôi mắt như đèn pha nhìn bụng của chút, cười gian: "phải tranh thủ mang thai con anh ta, anh ta thương còn kịp, đến lúc đó, trước khi anh ta chết thẳng cẳng, tất cả gia tài của anh ta đều thuộc về và con trai của rồi!"
đọc truyệN tại http://truyencuatui.net/
"......" khóe miệng Lâm Nhược Kỳ co giật, suy nghĩ hoàn toàn theo kịp tốc độ liên tưởng của Tiểu Ngôn.
này, trời sanh tiền rơi vào mắt sao?
Hừ, còn mang thai con trai? Ông trời ơi, nghĩ cũng dám nghĩ. Lâm Nhược Kỳ khỏi rùng mình cái.
phải kỳ thị xã hội đen mà từ nghĩ tới mình phát sinh bất kỳ quan hệ nào với tên xã hội đen! Mồ hôi rơi xuống, xã hội đen cũng rất khủng bố rồi bây giờ còn là ông Trùm xã hội đen, là phụ nữ đều hoảng sợ......
Cơ Liệt Thần cũng hí mắt nhìn, phát ánh mắt tránh né, con mắt cũng dám nhìn anh chút, bất giác xì khẽ tiếng. Phỏng đoán này tránh né anh cả buổi tối, xem bộ dáng là ban ngày bị anh dọa sợ.
Nghĩ đến đây, dĩ nhiên sắc mặt được tốt, hung tợn ném qua ánh mắt lạnh lùng, vừa vặn thấy Lâm Nhược Kỳ nhìn trộm anh.
Trong lòng Lâm Nhược Kỳ cứng lại, lập tức cúi thấp đầu, ăn bánh ngọt, ăn trái cây, ăn miếng trái cây, ăn miếng, hớp ngụm nước......
"Này, Nhược Kỳ, chú ý hình tượng chút, tối nay là vai chính a, ăn ít chút." Tiểu Ngôn dùng bả vai đẩy đẩy, nhắc nhở.
"A...... Thỉnh thoảng............ Ưmh thỉnh thoảng trông chừng....." Trong miệng đầy thức ăn, Lâm Nhược Kỳ ô ô a a ràng.
Tiểu Ngôn nổi giận, thái độ đối với Lâm Nhược Kỳ chỉ tiếc rèn sắt thành thép, lập tức túm cánh tay, tới chỗ Cơ Liệt Thần.
Bình luận facebook