Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 189: Vào trong
Editor:Nguyetmai
Không ngờ người mình giết lại là bang chủ của một bang.
Khai Tâm hơi bất ngờ, cũng cảm thấy không còn lời nào để nói, nhưng thực ra trong lòng hắn cũng chẳng thấy nặng nề mấy. Dù sao để vào Động Hồ Ly lần này thì nhất định phải xuống tay với một bang phái, bọn chúng đã chủ động đưa cổ ra, hừ, hắn đành phải nhận lấy mà thôi.
Đôi mắt Khai Tâm lạnh lẽo, dứt khoát thả lỏng chân tay, khởi động Phong Linh Hoàn rồi xông vào đám người đó.
Một cảnh tượng khiến vô số người chơi lấy làm lạ xuất hiện!
Khai Tâm lướt vào đám đông như một màn khói bụi, chỉ dùng một đôi tay không để tạo ra những chưởng ảnh dày đặc trên không trung. Những kẻ địch đang tiến về phía trước còn chưa tới gần đã bị những hàng chưởng ảnh đó đánh bay ra ngoài.
Một số tên cao thủ không bị Khai Tâm nhắm thẳng vào, nhưng lúc tới gần chuẩn bị ra tay, chúng vẫn bị chấn động bởi dòng khí do quyền phong tạo ra, khiến cơ thể lung lay liên tục.
"Chuyện gì vậy?"
Mấy cao thủ ở gần đó hoảng sợ phát hiện ra rằng, dù đã khởi động hộ thể, bọn chúng vẫn không thể trừ bỏ được sự ảnh hưởng của quyền phong, như thể chỉ cần lại gần Khai Tâm một chút là sẽ bị nguồn lực còn thừa của quyền phong làm mất thăng bằng. Bọn chúng loạng choạng lùi về sau, khó chịu hộc máu ra, hoàn toàn không thể giữ vững động tác và duy trì sự thăng bằng của mình.
Mặc dù còn đang rất kinh hãi, nhưng Khai Tâm không cho bọn chúng có quá nhiều cơ hội suy nghĩ. Dưới sự bảo vệ của Kim Chung Tráo, hắn dùng lực sát thương mạnh mẽ của Vô Ảnh Tật Phong Cước và Phong Linh Hoàn để đẩy lùi và đánh giết hàng chục người, hoàn toàn phá vỡ hàng phòng tuyến của đám người này. Vô số người chơi ùa vào cái lỗ hổng đã bị phá toang đó, kéo cuộc chiến sang hai bên!
"Xông vào!"
"Động Hồ Ly sắp mở rồi, mọi người vào đi nhanh lên!"
Đám đông chui vào rừng cây qua lỗ hổng đó và lao tới cửa vào.
…
Dưới ánh trăng, tảng đá lớn màu xám trắng được phủ một vầng sáng nhè nhẹ. Đây là dấu hiệu Động Hồ Ly sắp mở ra. Mấy trăm cao thủ thuộc các bang phái khác nhau tụ tập bốn phía, tâm trạng dù kích động nhưng vẫn rất bình tĩnh. Ai nấy đều đứng ở phe mình, vây xem quá trình Động Hồ Ly mở ra.
Đúng lúc này, những tiếng la hét, tiếng đao kiếm chạm vào nhau như tụ tập lại và nhanh chóng vọng tới gần, rốt cuộc cũng phá vỡ sự bình yên cuối cùng nơi lối vào của Động Hồ Ly.
Thế nhưng… Mấy trăm cao thủ vây quanh Động Hồ Ly không có biểu cảm gì nhiều, một số người chỉ liếc qua dòng người như ong vỡ tổ đó, vẻ mặt khinh thường.
"Bang phái nhỏ thì vẫn chỉ là bang phái nhỏ mà thôi, một đám vô dụng. Ngay từ đầu hợp tác với bọn chúng đã là sai lầm rồi."
"Nói thì nói thế, nhưng bây giờ vẫn phải nghĩ xem nên giải quyết hậu quả thế nào."
"Đánh!"
Có người đề nghị như vậy, hoàn toàn không sợ làm to chuyện, khiến rất nhiều người kích động và sôi trào chiến ý!
"Các vị!"
Ở gần lối vào, mấy người trông có vẻ rất quyền uy bước tới cùng một chỗ.
Một người đàn ông trẻ tuổi khá hòa nhã nhíu mày rồi cất cao giọng: "Thực ra ngay từ đầu chúng ta đã đuối lý trong việc này, nếu còn cố tình ra tay nữa thì khác nào hành động giống như những kẻ ngang ngược. Hơn nữ, Động Hồ Ly sắp mở rồi, giờ mà hỗn chiến thì sẽ bất lợi cho tất cả chúng ta, mọi người thấy sao?"
Người đang nói là một vị phó môn chủ của Hiệp Nghĩa Môn, cũng là người chỉ huy trong hành động lần này của Hiệp Nghĩa Môn.
Một người bên cạnh nghe vậy lập tức tỏ ra không vui. Lão đại của phái Trường Lạc hừ một tiếng, nói: "Hồng Trần, Hiệp Nghĩa Môn của các người muốn xây dựng hình tượng, đương nhiên có thể nói như thế. Nhưng bọn chúng cũng không thể làm loạn quy củ của chúng ta được. Nếu việc này bị đồn ra ngoài, để người ta nói rằng nhiều công hội như vậy mà không giữ được trật tự, sau này chúng ta biết giấu mặt vào đâu? Thế mới nói, làm việc gì… Hừ! Cũng phải làm cho đến nơi đến chốn!"
Trong câu nói cuối cùng, sát ý của hắn ta đã lộ ra rất rõ.
Đúng lúc này, môn chủ của Lạc Vũ Môn bỗng thốt lên một tiếng ngạc nhiên, khiến hai người kia chú ý tới.
Nhìn theo ánh mắt của môn chủ Lạc Vũ Môn, hai người phát hiện ra rằng, giữa đám đông đang chen nhau vào trong có hai con cương thi dữ tợn, xung quanh tỏa ra khí đen.
Sau đó là… Khai Tâm! Toàn thân hắn tỏa ra vầng sáng màu vàng nhạt, bước từng bước oai phong vào trong rừng cây. Con ngươi của môn chủ Lạc Vũ Môn bỗng co lại.
"Sao hắn cũng tới!"
Tiếng kêu khẽ của môn chủ Lạc Vũ Môn khiến hai người kia tò mò: "Sao vậy, Lạc Vũ huynh biết hắn à?"
"Danh gia Khai Tâm, cao thủ đã làm chấn động cả võ lâm mười ngày trước, sao ta lại không biết được?"
Nói đến đây, dưới ánh mắt kinh ngạc của những người khác, Tư Đồ Lạc Vũ nở nụ cười, sau đó buông tiếng thở dài nặng nề: "Chúng ta đã trách lầm các huynh đệ Thiên Long Hội rồi… Có hắn thì đúng là người của Thiên Long Hội khó mà cản được…"
Trong đám người của các bang phái khác nhau xung quanh, có người im lặng, có người hiểu ra, cũng có người coi thường.
"Ồ? Lợi hại thế sao?"
Thủ lĩnh của phái Trường Lạc chính là một trong số đó. Từ khi đạt được thành tựu về tuyệt học thượng thừa, khinh công, hộ thể của hắn ta đều có tiến bộ, chưa từng gặp được đối thủ. Vì thế, đương nhiên là hắn ta không thèm coi người thành danh bằng sự may mắn như Khai Tâm ra gì.
Tuy nói như thế, nhưng khi tận mắt nhìn thấy Khai Tâm phẩy nhẹ tay đánh bay mấy người, đi lại bình thản tự nhiên, không để ý tới khí thế của mấy trăm cao thủ thượng thừa, rốt cuộc sự khinh thường trong mắt hắn ta cũng phải thu lại, thay vào đó là vẻ nghiêm túc.
"Phong Linh Hoàn?"
Là một trong số ít những người chơi hoàn thành được nhiệm vụ Phong Linh Hoàn trong "Giang hồ" hiện nay, thủ lĩnh của phái Trường Lạc thừa hiểu rằng, cực kỳ ít người có được Phong Linh Hoàn và phát huy ra được như thế, không cần phải bàn cãi gì về thực lực nữa.
Ngay khi vừa xuất hiện, đối phương đã triển lộ ra thực lực hơn người cùng với hộ thể thượng thừa, quả thực là có tư cách để đi lại thản nhiên trong đám đông!
"Hắn chính là Khai Tâm à?"
Đôi mắt của Hồng Trần sáng lên, quan sát Khai Tâm mấy lượt, biểu cảm rất phấn khích.
Lạc Vũ ở bên cạnh lập tức nhận ra được, hắn ta nhíu mày nói khẽ: "Hồng Trần lão đệ, mặc dù thực lực của người này rất mạnh, nhưng đồng thời, hắn ta cũng rất kiêu ngạo, e là không hợp với tôn chỉ của Hiệp Nghĩa Môn đâu."
Nói thật ra, hắn ta lo rằng Hiệp Nghĩa Môn sẽ dính dáng gì tới cao thủ bí ẩn này, như thế thì Hiệp Nghĩa Môn vốn đã có nhiều cao thủ hàng đầu ấy sẽ như hổ thêm cánh, những kế hoạch nhắm vào Hiệp Nghĩa Môn lần này sẽ không quá thuận lợi.
Hồng Trần nghe vậy chỉ cười chứ không trả lời.
Đúng lúc này, tảng đá lớn màu trắng bắt đầu biến đổi. Lối vào của Động Hồ Ly dần dần xuất hiện trong tiếng cười ồn ào của yêu hồ, cũng làm tình thế hỗn loạn trong rừng cây tạm thời dịu đi.
Tiểu Bắc tranh thủ thời gian nhìn một lượt.
Đúng là thực lực các bang phái ở đây không hề tầm thường. Mới xông vào khoảng mấy giây mà lỗ hổng đó đã bị người ở hai bên chặn lại, chỉ có chưa tới hai trăm người không thuộc bang phái nào vào được.
"Bây giờ phải làm gì?"
Mấy trăm thành viên của các bang phái lớn đang đứng ở gần lối vào Động Hồ Ly và nhìn chằm chằm về phía này, rốt cuộc trên mặt của ba người cũng xuất hiện sự căng thẳng.
Khai Tâm không hề có cái suy nghĩ dư thừa đó!
Hai bang phái ở hai bên trái phải vừa rồi không hề ra tay ngăn cản, đó là bởi vì họ tận mắt nhìn thấy người của Thiên Long Hội bị tiêu diệt, nên mới đợi đội ngũ của Khai Tâm vào rừng rồi mới ra tay. Điều này đã chứng minh rằng, họ đã sinh lòng kiêng kỵ với Khai Tâm cũng như với đội ngũ này.
Không có thù oán gì, ai dám động vào sát thần như thế?
Khai Tâm liếc nhìn những cao thủ trong Động Hồ Ly bằng đôi mắt rất bình tĩnh, rồi lại cất bước một lần nữa. Hắn không nói bất cứ một tiếng nào cả, tự động tách ra khỏi đám đông, đi về phía lối vào đang dần thành hình của Động Hồ Ly.
Dược Thạch Vạn Năng, Tiểu Bắc, Lôi Chiến đi sát theo sau.
Những người không phải thành viên trong bang phái thì chẳng dám di chuyển nửa bước, chỉ biết nhìn theo đội ngũ bốn người ấy đi tới trước mắt mấy trăm cao thủ có khí thế hùng hổ, sắc mặt dần dần thay đổi.
Dưới khí thế trấn áp mạnh mẽ của Kim Chung Tráo, không ai bước ra ngăn cản cản giữa đường!
Ba người đứng nói chuyện ở cửa Động Hồ Ly đều đồng thời thay đổi sắc mặt: Chẳng lẽ nhóm của Khai Tâm muốn làm những người đầu tiên vào Động Hồ Ly sao!
Không ngờ người mình giết lại là bang chủ của một bang.
Khai Tâm hơi bất ngờ, cũng cảm thấy không còn lời nào để nói, nhưng thực ra trong lòng hắn cũng chẳng thấy nặng nề mấy. Dù sao để vào Động Hồ Ly lần này thì nhất định phải xuống tay với một bang phái, bọn chúng đã chủ động đưa cổ ra, hừ, hắn đành phải nhận lấy mà thôi.
Đôi mắt Khai Tâm lạnh lẽo, dứt khoát thả lỏng chân tay, khởi động Phong Linh Hoàn rồi xông vào đám người đó.
Một cảnh tượng khiến vô số người chơi lấy làm lạ xuất hiện!
Khai Tâm lướt vào đám đông như một màn khói bụi, chỉ dùng một đôi tay không để tạo ra những chưởng ảnh dày đặc trên không trung. Những kẻ địch đang tiến về phía trước còn chưa tới gần đã bị những hàng chưởng ảnh đó đánh bay ra ngoài.
Một số tên cao thủ không bị Khai Tâm nhắm thẳng vào, nhưng lúc tới gần chuẩn bị ra tay, chúng vẫn bị chấn động bởi dòng khí do quyền phong tạo ra, khiến cơ thể lung lay liên tục.
"Chuyện gì vậy?"
Mấy cao thủ ở gần đó hoảng sợ phát hiện ra rằng, dù đã khởi động hộ thể, bọn chúng vẫn không thể trừ bỏ được sự ảnh hưởng của quyền phong, như thể chỉ cần lại gần Khai Tâm một chút là sẽ bị nguồn lực còn thừa của quyền phong làm mất thăng bằng. Bọn chúng loạng choạng lùi về sau, khó chịu hộc máu ra, hoàn toàn không thể giữ vững động tác và duy trì sự thăng bằng của mình.
Mặc dù còn đang rất kinh hãi, nhưng Khai Tâm không cho bọn chúng có quá nhiều cơ hội suy nghĩ. Dưới sự bảo vệ của Kim Chung Tráo, hắn dùng lực sát thương mạnh mẽ của Vô Ảnh Tật Phong Cước và Phong Linh Hoàn để đẩy lùi và đánh giết hàng chục người, hoàn toàn phá vỡ hàng phòng tuyến của đám người này. Vô số người chơi ùa vào cái lỗ hổng đã bị phá toang đó, kéo cuộc chiến sang hai bên!
"Xông vào!"
"Động Hồ Ly sắp mở rồi, mọi người vào đi nhanh lên!"
Đám đông chui vào rừng cây qua lỗ hổng đó và lao tới cửa vào.
…
Dưới ánh trăng, tảng đá lớn màu xám trắng được phủ một vầng sáng nhè nhẹ. Đây là dấu hiệu Động Hồ Ly sắp mở ra. Mấy trăm cao thủ thuộc các bang phái khác nhau tụ tập bốn phía, tâm trạng dù kích động nhưng vẫn rất bình tĩnh. Ai nấy đều đứng ở phe mình, vây xem quá trình Động Hồ Ly mở ra.
Đúng lúc này, những tiếng la hét, tiếng đao kiếm chạm vào nhau như tụ tập lại và nhanh chóng vọng tới gần, rốt cuộc cũng phá vỡ sự bình yên cuối cùng nơi lối vào của Động Hồ Ly.
Thế nhưng… Mấy trăm cao thủ vây quanh Động Hồ Ly không có biểu cảm gì nhiều, một số người chỉ liếc qua dòng người như ong vỡ tổ đó, vẻ mặt khinh thường.
"Bang phái nhỏ thì vẫn chỉ là bang phái nhỏ mà thôi, một đám vô dụng. Ngay từ đầu hợp tác với bọn chúng đã là sai lầm rồi."
"Nói thì nói thế, nhưng bây giờ vẫn phải nghĩ xem nên giải quyết hậu quả thế nào."
"Đánh!"
Có người đề nghị như vậy, hoàn toàn không sợ làm to chuyện, khiến rất nhiều người kích động và sôi trào chiến ý!
"Các vị!"
Ở gần lối vào, mấy người trông có vẻ rất quyền uy bước tới cùng một chỗ.
Một người đàn ông trẻ tuổi khá hòa nhã nhíu mày rồi cất cao giọng: "Thực ra ngay từ đầu chúng ta đã đuối lý trong việc này, nếu còn cố tình ra tay nữa thì khác nào hành động giống như những kẻ ngang ngược. Hơn nữ, Động Hồ Ly sắp mở rồi, giờ mà hỗn chiến thì sẽ bất lợi cho tất cả chúng ta, mọi người thấy sao?"
Người đang nói là một vị phó môn chủ của Hiệp Nghĩa Môn, cũng là người chỉ huy trong hành động lần này của Hiệp Nghĩa Môn.
Một người bên cạnh nghe vậy lập tức tỏ ra không vui. Lão đại của phái Trường Lạc hừ một tiếng, nói: "Hồng Trần, Hiệp Nghĩa Môn của các người muốn xây dựng hình tượng, đương nhiên có thể nói như thế. Nhưng bọn chúng cũng không thể làm loạn quy củ của chúng ta được. Nếu việc này bị đồn ra ngoài, để người ta nói rằng nhiều công hội như vậy mà không giữ được trật tự, sau này chúng ta biết giấu mặt vào đâu? Thế mới nói, làm việc gì… Hừ! Cũng phải làm cho đến nơi đến chốn!"
Trong câu nói cuối cùng, sát ý của hắn ta đã lộ ra rất rõ.
Đúng lúc này, môn chủ của Lạc Vũ Môn bỗng thốt lên một tiếng ngạc nhiên, khiến hai người kia chú ý tới.
Nhìn theo ánh mắt của môn chủ Lạc Vũ Môn, hai người phát hiện ra rằng, giữa đám đông đang chen nhau vào trong có hai con cương thi dữ tợn, xung quanh tỏa ra khí đen.
Sau đó là… Khai Tâm! Toàn thân hắn tỏa ra vầng sáng màu vàng nhạt, bước từng bước oai phong vào trong rừng cây. Con ngươi của môn chủ Lạc Vũ Môn bỗng co lại.
"Sao hắn cũng tới!"
Tiếng kêu khẽ của môn chủ Lạc Vũ Môn khiến hai người kia tò mò: "Sao vậy, Lạc Vũ huynh biết hắn à?"
"Danh gia Khai Tâm, cao thủ đã làm chấn động cả võ lâm mười ngày trước, sao ta lại không biết được?"
Nói đến đây, dưới ánh mắt kinh ngạc của những người khác, Tư Đồ Lạc Vũ nở nụ cười, sau đó buông tiếng thở dài nặng nề: "Chúng ta đã trách lầm các huynh đệ Thiên Long Hội rồi… Có hắn thì đúng là người của Thiên Long Hội khó mà cản được…"
Trong đám người của các bang phái khác nhau xung quanh, có người im lặng, có người hiểu ra, cũng có người coi thường.
"Ồ? Lợi hại thế sao?"
Thủ lĩnh của phái Trường Lạc chính là một trong số đó. Từ khi đạt được thành tựu về tuyệt học thượng thừa, khinh công, hộ thể của hắn ta đều có tiến bộ, chưa từng gặp được đối thủ. Vì thế, đương nhiên là hắn ta không thèm coi người thành danh bằng sự may mắn như Khai Tâm ra gì.
Tuy nói như thế, nhưng khi tận mắt nhìn thấy Khai Tâm phẩy nhẹ tay đánh bay mấy người, đi lại bình thản tự nhiên, không để ý tới khí thế của mấy trăm cao thủ thượng thừa, rốt cuộc sự khinh thường trong mắt hắn ta cũng phải thu lại, thay vào đó là vẻ nghiêm túc.
"Phong Linh Hoàn?"
Là một trong số ít những người chơi hoàn thành được nhiệm vụ Phong Linh Hoàn trong "Giang hồ" hiện nay, thủ lĩnh của phái Trường Lạc thừa hiểu rằng, cực kỳ ít người có được Phong Linh Hoàn và phát huy ra được như thế, không cần phải bàn cãi gì về thực lực nữa.
Ngay khi vừa xuất hiện, đối phương đã triển lộ ra thực lực hơn người cùng với hộ thể thượng thừa, quả thực là có tư cách để đi lại thản nhiên trong đám đông!
"Hắn chính là Khai Tâm à?"
Đôi mắt của Hồng Trần sáng lên, quan sát Khai Tâm mấy lượt, biểu cảm rất phấn khích.
Lạc Vũ ở bên cạnh lập tức nhận ra được, hắn ta nhíu mày nói khẽ: "Hồng Trần lão đệ, mặc dù thực lực của người này rất mạnh, nhưng đồng thời, hắn ta cũng rất kiêu ngạo, e là không hợp với tôn chỉ của Hiệp Nghĩa Môn đâu."
Nói thật ra, hắn ta lo rằng Hiệp Nghĩa Môn sẽ dính dáng gì tới cao thủ bí ẩn này, như thế thì Hiệp Nghĩa Môn vốn đã có nhiều cao thủ hàng đầu ấy sẽ như hổ thêm cánh, những kế hoạch nhắm vào Hiệp Nghĩa Môn lần này sẽ không quá thuận lợi.
Hồng Trần nghe vậy chỉ cười chứ không trả lời.
Đúng lúc này, tảng đá lớn màu trắng bắt đầu biến đổi. Lối vào của Động Hồ Ly dần dần xuất hiện trong tiếng cười ồn ào của yêu hồ, cũng làm tình thế hỗn loạn trong rừng cây tạm thời dịu đi.
Tiểu Bắc tranh thủ thời gian nhìn một lượt.
Đúng là thực lực các bang phái ở đây không hề tầm thường. Mới xông vào khoảng mấy giây mà lỗ hổng đó đã bị người ở hai bên chặn lại, chỉ có chưa tới hai trăm người không thuộc bang phái nào vào được.
"Bây giờ phải làm gì?"
Mấy trăm thành viên của các bang phái lớn đang đứng ở gần lối vào Động Hồ Ly và nhìn chằm chằm về phía này, rốt cuộc trên mặt của ba người cũng xuất hiện sự căng thẳng.
Khai Tâm không hề có cái suy nghĩ dư thừa đó!
Hai bang phái ở hai bên trái phải vừa rồi không hề ra tay ngăn cản, đó là bởi vì họ tận mắt nhìn thấy người của Thiên Long Hội bị tiêu diệt, nên mới đợi đội ngũ của Khai Tâm vào rừng rồi mới ra tay. Điều này đã chứng minh rằng, họ đã sinh lòng kiêng kỵ với Khai Tâm cũng như với đội ngũ này.
Không có thù oán gì, ai dám động vào sát thần như thế?
Khai Tâm liếc nhìn những cao thủ trong Động Hồ Ly bằng đôi mắt rất bình tĩnh, rồi lại cất bước một lần nữa. Hắn không nói bất cứ một tiếng nào cả, tự động tách ra khỏi đám đông, đi về phía lối vào đang dần thành hình của Động Hồ Ly.
Dược Thạch Vạn Năng, Tiểu Bắc, Lôi Chiến đi sát theo sau.
Những người không phải thành viên trong bang phái thì chẳng dám di chuyển nửa bước, chỉ biết nhìn theo đội ngũ bốn người ấy đi tới trước mắt mấy trăm cao thủ có khí thế hùng hổ, sắc mặt dần dần thay đổi.
Dưới khí thế trấn áp mạnh mẽ của Kim Chung Tráo, không ai bước ra ngăn cản cản giữa đường!
Ba người đứng nói chuyện ở cửa Động Hồ Ly đều đồng thời thay đổi sắc mặt: Chẳng lẽ nhóm của Khai Tâm muốn làm những người đầu tiên vào Động Hồ Ly sao!
Bình luận facebook