Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21: Căn phòng nhỏ màu đen
Translator: Nguyetmai
"Đại sư huynh!"
Khai Tâm vừa quay lại game không lâu, lúc đi qua sân trước, hắn nghe thấy một tiếng gọi kỳ quái, nhưng hắn không để ý đến mà tiếp tục đi thẳng, cho đến tận khi người đuổi theo phía sau đuổi kịp.
"Đại sư huynh."
Lúc này Khai Tâm mới nhận ra là người ta đang gọi mình, hắn khó hiểu dừng lại, quay người nhìn nam tửcậu trai vừa chạy lại gần. Khai Tâm cũng không lạ gì người đó, cậu ta phụ trách chẻ củi ở sân trước, vẫn chưa được trở thành đệ tử chính thức.
"Ngươi gọi ta à?"
"Đúng vậy, đại sư huynh, huynh là đệ tử đầu tiên của phủ Mộ Dung chúng ta, đương nhiên chính là đại sư huynh của đệ rồi! Hơn nữa đệ cũng vừa mới được quản gia xếp vào hàng đệ tử, ông ấy bảo đệ đến học tập đại sư huynh." Nét hưng phấn không thể che giấu được trên khuôn mặt người đó, thấy Khai Tâm mặc quần áo xanh, tay cầm Quân Tử Kiếm, trông như một nhân sĩ võ lâm nhân sĩ nhã nhặn, người đó cũng không để ý đến việc Khai Tâm còn nhỏ tuổi hơn mình, hai mắt cậu ta sáng lên, giải thích một cách kích động.
"Ha ha, không dám nhận, vậy đệ tên là…"
"Tuyền Phong Tiểu Lý, sư huynh có thể gọi đệ là Tiểu Lý." Tiểu Lý nói liên hồi, có cảm giác hào sảng của người giang hồ"Giang hồ". Ấn tượng đầu tiên của Khai Tâm với người này khá tốt, hắn gật đầu nhẹ: "Sư huynh thì không dám nhận, ta là Khai Tâm, đệ có thể gọi ta như thế…"
"Vâng, Khai Tâm đại sư huynh."
Thấy đại sư huynh dễ gần như thế, Tiểu Lý càng thêm hưng phấn. Cậu ta gọi lại một lần nữa rất nghiêm túc, dáng vẻ trịnh trọng khiến Khai Tâm cảm thấy buồn cười.
Sau đó Tiểu Lý nói rằng cậu ta vừa nhận nhiệm vụ, bây giờ phải ra khỏi thành. Khai Tâm gật đầu, nói rằng vừa đi vừa nói.
"Đại sư huynh, gần đây danh tiếng của huynh ở Thành thành Cô Tô đúng là không ai sánh bằng!"
Giọng nói nể phục của Tiểu Lý khiến Khai Tâm sửng sốt:
"Danh tiếng? Danh tiếng gì?" Khai Tâm lấy làm lạ hỏi.
Những ngày qua hắn chỉ mải mê tu luyện kỹ thuật phi đao, không hề biết mình đã được người chơi ở Thành thành Cô Tô công nhận là "Lam Sam Quân Tử Kiếm", "đại sư huynh của phủ Mộ Dung".
"Ôi chao, huynh vẫn chưa biết à?"
Tiểu Lý ngạc nhiên nhìn hắn, nói một hơi ra những tin mà cậu ta thu thập được trong những ngày qua: "Điệp Huyết Song Hùng mới đến Thành thành Cô Tô chúng ta mấy ngày đã đánh bại mười mấy cao thủ, vô cùng uy phong, kết quả cả hai đều thất bại dưới tay huynh, vài hôm trước họ đã ra về trong sự chán nản rồi, huynh đừng nói không phải do huynh làm nhé? Còn nữa, còn nữa! Đến giờ vẫn không có mấy ai đối phó được với côn đồ ở quán rượu ngoài thành, nhưng lần nào huynh cũng thoát được an toàn… Có người nói huynh dùng bọn họ để luyện công… Còn có người nói, với thực lực hiện tại của huynh, huynh thừa sức hoàn thành nhiệm vụ quán rượu, đánh bại được những tên côn đồ đó, chẳng lẽ tất cả chỉ là bịa đặt sao?"
"Điệp Huyết Song Hùng?"
Khai Tâm nhanh chóng nghĩ đến Vũ Hầu và Lạc Tiếu Thiên đã bị hắn đánh bại, có lẽ đó là biệt hiệu của hai người đó. Nhưng thật sự hắn không hề biết hai người ấy đã đánh bại mười mấy cao thủ ở tThành Cô Tô…
Nghĩ lại thì đều là người mới cả, mạo danh cao thủ gì chứ…
Nhưng nghe Tiểu Lý nói ra chuyện liên quan đến côn đồ, Khai Tâm không khỏi cảm thấy nhức đầu!
Không ngờ người chơi khác lại phát hiện ra nhanh như thế, xem ra sau này côn đồ không còn là của riêng hắn nữa rồi, nghĩ thôi đã cảm thấy đáng tiếc.
"Ha ha, Khai Tâm đại sư huynh không phản đối nghĩa là thừa nhận rồi hả? Đệ biết ngay mà, trong cả Thành thành Cô Tô, chỉ có Mộ Dung thế gia chúng ta mới là mạnh nhất. Hê hê, nhìn thấy những gì mà huynh làm, đệ biết mình đã đến đúng nơi rồi mà." Nụ cười trên mặt Tiểu Lý càng thêm xán lạn, lại thao thao bất tuyệt hơn nữa.
"Chậc chậc, bây giờ đại sư huynh đã có cái danh hiệu "'Lam Sam Quân Tử Kiếm" ' rồi, không biết sau này Tiểu Lý đệ có thể có một cái biệt hiệu hay như vậy không."
"…"
Khai Tâm lại kinh ngạc một lần nữa.
Lam Sam Quân Tử Kiếm!
Đây chính là biệt hiệu trong tương lai của hắn mà?
Mặc dù hơi giống kiểu công tử bột không có thực lực gì, nhưng tóm lại cũng khá được, đơn giản mà lại nhã nhặn.
Khai Tâm nở một nụ cười giễu cợt, hắn không nói thêm gì với vị Tiểu Lý sư đệ này của mình nữa, chỉ lẳng lặng nghe cậu ta huyên thuyên về tình hình trong Thành thành Cô Tô.
Đi cùng với Lam Sam Quân Tử Kiếm, dọc đường thu hút được khá nhiều sự chú ý, tâm trạng của Tiểu Lý kích động đến mức khó tả, như thể từ giờ khắc này, cậu ta có thể thực hiện được mọi khát vọng trong lòng vậy.
Mãi cho đến cửa thành, hai người mới chia nhau ra.
"Khai Tâm đại sư huynh, sau này có chuyện gì huynh cứ việc sai bảo, dù là trên trời dưới đất, Tuyền Phong Tiểu Lý đệ quyết không chối từ!"
Nhìn theo bóng lưng tràn đầy ý chí chiến đấu trên đường của Tiểu Lý, Khai Tâm không nhịn được bật cười, nghĩ đến bản thân lúc mới vào Giang hồ"Giang hồ" ở kiếp trước. Khi đó, hình như hắn cũng giống với Tiểu Lý, ăn nói như một người giang hồ chính hiệu, nhiệt huyết và hết mình, nhưng sau đó…
Nghĩ đến sự tiếc nuối khi bỏ lỡ cơ hội chạm mặt với mười lăm người mạnh nhất trong cuộc luận bàn kiếm thuật toàn cầu ở Hoa Sơn, cả âm mưu ở chân núi Thất Thiếu của người nào đó, nụ cười trên mặt Khai Tâm dần trở nên đắng chát và lạc lõng.
Một người là người mà hắn từng rất yêu thương.
Một người mà hắn từng tin tưởng.
Lại khiến ba năm cố gắng với bao mồ hôi nước mắt của hắn đổ hết xuống sông xuống biển…
Nghĩ vậy, Khai Tâm vô thức nắm chặt Quân Tử Kiếm, năm ngón tay trắng bệch ra, ngầm thề ở trong lòng: Độ cao mà kiếp trước hắn không thể với đến, nhất định kiếp này hắn phải đạt được bằng mọi cách, hơn nữa còn phải đi lên cao hơn nữa!
Những kẻ mạnh nhất trong truyền thuyết…
Tất cả… Hãy đợi đó!
Nhất đế!
Nhị hậu!
Tam vương!
Thất hầu!
Thập tam hào!
Chuyện phục kích ở núi Thiếu Thất, dù là ai trong số những kẻ đó làm, dù kẻ đó may mắn được truyền thụ Cửu Âm, Cửu Dương, làm đệ tử của Độc Cô Cầu Bại, hay là truyền nhân của Tảo Địa Lão TăngTăng Quét Rác, dù lực lượng của ngươi mạnh mẽ đến đâu thì chắc chắn Khai Tâm ta cũng sẽ bắt lấy ngươi, thực hiện lời thề của mình trước cuộc luận kiếm toàn cầu ở Hoa Sơn, đánh bại các ngươi một cách hoàn toàn, và một lần nữa xuất hiện trên danh sách thiên bảng trên- bảng Thiên Cơ của Quỷ Cốc!!
"Đại sư huynh!"
Khai Tâm vừa quay lại game không lâu, lúc đi qua sân trước, hắn nghe thấy một tiếng gọi kỳ quái, nhưng hắn không để ý đến mà tiếp tục đi thẳng, cho đến tận khi người đuổi theo phía sau đuổi kịp.
"Đại sư huynh."
Lúc này Khai Tâm mới nhận ra là người ta đang gọi mình, hắn khó hiểu dừng lại, quay người nhìn nam tửcậu trai vừa chạy lại gần. Khai Tâm cũng không lạ gì người đó, cậu ta phụ trách chẻ củi ở sân trước, vẫn chưa được trở thành đệ tử chính thức.
"Ngươi gọi ta à?"
"Đúng vậy, đại sư huynh, huynh là đệ tử đầu tiên của phủ Mộ Dung chúng ta, đương nhiên chính là đại sư huynh của đệ rồi! Hơn nữa đệ cũng vừa mới được quản gia xếp vào hàng đệ tử, ông ấy bảo đệ đến học tập đại sư huynh." Nét hưng phấn không thể che giấu được trên khuôn mặt người đó, thấy Khai Tâm mặc quần áo xanh, tay cầm Quân Tử Kiếm, trông như một nhân sĩ võ lâm nhân sĩ nhã nhặn, người đó cũng không để ý đến việc Khai Tâm còn nhỏ tuổi hơn mình, hai mắt cậu ta sáng lên, giải thích một cách kích động.
"Ha ha, không dám nhận, vậy đệ tên là…"
"Tuyền Phong Tiểu Lý, sư huynh có thể gọi đệ là Tiểu Lý." Tiểu Lý nói liên hồi, có cảm giác hào sảng của người giang hồ"Giang hồ". Ấn tượng đầu tiên của Khai Tâm với người này khá tốt, hắn gật đầu nhẹ: "Sư huynh thì không dám nhận, ta là Khai Tâm, đệ có thể gọi ta như thế…"
"Vâng, Khai Tâm đại sư huynh."
Thấy đại sư huynh dễ gần như thế, Tiểu Lý càng thêm hưng phấn. Cậu ta gọi lại một lần nữa rất nghiêm túc, dáng vẻ trịnh trọng khiến Khai Tâm cảm thấy buồn cười.
Sau đó Tiểu Lý nói rằng cậu ta vừa nhận nhiệm vụ, bây giờ phải ra khỏi thành. Khai Tâm gật đầu, nói rằng vừa đi vừa nói.
"Đại sư huynh, gần đây danh tiếng của huynh ở Thành thành Cô Tô đúng là không ai sánh bằng!"
Giọng nói nể phục của Tiểu Lý khiến Khai Tâm sửng sốt:
"Danh tiếng? Danh tiếng gì?" Khai Tâm lấy làm lạ hỏi.
Những ngày qua hắn chỉ mải mê tu luyện kỹ thuật phi đao, không hề biết mình đã được người chơi ở Thành thành Cô Tô công nhận là "Lam Sam Quân Tử Kiếm", "đại sư huynh của phủ Mộ Dung".
"Ôi chao, huynh vẫn chưa biết à?"
Tiểu Lý ngạc nhiên nhìn hắn, nói một hơi ra những tin mà cậu ta thu thập được trong những ngày qua: "Điệp Huyết Song Hùng mới đến Thành thành Cô Tô chúng ta mấy ngày đã đánh bại mười mấy cao thủ, vô cùng uy phong, kết quả cả hai đều thất bại dưới tay huynh, vài hôm trước họ đã ra về trong sự chán nản rồi, huynh đừng nói không phải do huynh làm nhé? Còn nữa, còn nữa! Đến giờ vẫn không có mấy ai đối phó được với côn đồ ở quán rượu ngoài thành, nhưng lần nào huynh cũng thoát được an toàn… Có người nói huynh dùng bọn họ để luyện công… Còn có người nói, với thực lực hiện tại của huynh, huynh thừa sức hoàn thành nhiệm vụ quán rượu, đánh bại được những tên côn đồ đó, chẳng lẽ tất cả chỉ là bịa đặt sao?"
"Điệp Huyết Song Hùng?"
Khai Tâm nhanh chóng nghĩ đến Vũ Hầu và Lạc Tiếu Thiên đã bị hắn đánh bại, có lẽ đó là biệt hiệu của hai người đó. Nhưng thật sự hắn không hề biết hai người ấy đã đánh bại mười mấy cao thủ ở tThành Cô Tô…
Nghĩ lại thì đều là người mới cả, mạo danh cao thủ gì chứ…
Nhưng nghe Tiểu Lý nói ra chuyện liên quan đến côn đồ, Khai Tâm không khỏi cảm thấy nhức đầu!
Không ngờ người chơi khác lại phát hiện ra nhanh như thế, xem ra sau này côn đồ không còn là của riêng hắn nữa rồi, nghĩ thôi đã cảm thấy đáng tiếc.
"Ha ha, Khai Tâm đại sư huynh không phản đối nghĩa là thừa nhận rồi hả? Đệ biết ngay mà, trong cả Thành thành Cô Tô, chỉ có Mộ Dung thế gia chúng ta mới là mạnh nhất. Hê hê, nhìn thấy những gì mà huynh làm, đệ biết mình đã đến đúng nơi rồi mà." Nụ cười trên mặt Tiểu Lý càng thêm xán lạn, lại thao thao bất tuyệt hơn nữa.
"Chậc chậc, bây giờ đại sư huynh đã có cái danh hiệu "'Lam Sam Quân Tử Kiếm" ' rồi, không biết sau này Tiểu Lý đệ có thể có một cái biệt hiệu hay như vậy không."
"…"
Khai Tâm lại kinh ngạc một lần nữa.
Lam Sam Quân Tử Kiếm!
Đây chính là biệt hiệu trong tương lai của hắn mà?
Mặc dù hơi giống kiểu công tử bột không có thực lực gì, nhưng tóm lại cũng khá được, đơn giản mà lại nhã nhặn.
Khai Tâm nở một nụ cười giễu cợt, hắn không nói thêm gì với vị Tiểu Lý sư đệ này của mình nữa, chỉ lẳng lặng nghe cậu ta huyên thuyên về tình hình trong Thành thành Cô Tô.
Đi cùng với Lam Sam Quân Tử Kiếm, dọc đường thu hút được khá nhiều sự chú ý, tâm trạng của Tiểu Lý kích động đến mức khó tả, như thể từ giờ khắc này, cậu ta có thể thực hiện được mọi khát vọng trong lòng vậy.
Mãi cho đến cửa thành, hai người mới chia nhau ra.
"Khai Tâm đại sư huynh, sau này có chuyện gì huynh cứ việc sai bảo, dù là trên trời dưới đất, Tuyền Phong Tiểu Lý đệ quyết không chối từ!"
Nhìn theo bóng lưng tràn đầy ý chí chiến đấu trên đường của Tiểu Lý, Khai Tâm không nhịn được bật cười, nghĩ đến bản thân lúc mới vào Giang hồ"Giang hồ" ở kiếp trước. Khi đó, hình như hắn cũng giống với Tiểu Lý, ăn nói như một người giang hồ chính hiệu, nhiệt huyết và hết mình, nhưng sau đó…
Nghĩ đến sự tiếc nuối khi bỏ lỡ cơ hội chạm mặt với mười lăm người mạnh nhất trong cuộc luận bàn kiếm thuật toàn cầu ở Hoa Sơn, cả âm mưu ở chân núi Thất Thiếu của người nào đó, nụ cười trên mặt Khai Tâm dần trở nên đắng chát và lạc lõng.
Một người là người mà hắn từng rất yêu thương.
Một người mà hắn từng tin tưởng.
Lại khiến ba năm cố gắng với bao mồ hôi nước mắt của hắn đổ hết xuống sông xuống biển…
Nghĩ vậy, Khai Tâm vô thức nắm chặt Quân Tử Kiếm, năm ngón tay trắng bệch ra, ngầm thề ở trong lòng: Độ cao mà kiếp trước hắn không thể với đến, nhất định kiếp này hắn phải đạt được bằng mọi cách, hơn nữa còn phải đi lên cao hơn nữa!
Những kẻ mạnh nhất trong truyền thuyết…
Tất cả… Hãy đợi đó!
Nhất đế!
Nhị hậu!
Tam vương!
Thất hầu!
Thập tam hào!
Chuyện phục kích ở núi Thiếu Thất, dù là ai trong số những kẻ đó làm, dù kẻ đó may mắn được truyền thụ Cửu Âm, Cửu Dương, làm đệ tử của Độc Cô Cầu Bại, hay là truyền nhân của Tảo Địa Lão TăngTăng Quét Rác, dù lực lượng của ngươi mạnh mẽ đến đâu thì chắc chắn Khai Tâm ta cũng sẽ bắt lấy ngươi, thực hiện lời thề của mình trước cuộc luận kiếm toàn cầu ở Hoa Sơn, đánh bại các ngươi một cách hoàn toàn, và một lần nữa xuất hiện trên danh sách thiên bảng trên- bảng Thiên Cơ của Quỷ Cốc!!
Bình luận facebook