Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 261: Tường đổ! Đại sảnh Vương Lăng đẫm máu
Translator: Nguyetmai
Editor: Nguyetmai
Rầm! Rầm!
Dưới sự yểm hộ mạnh mẽ bởi thần công mà Nhất Đồng khổ luyện, sau một tiếng nổ rầm, rốt cuộc tất cả cũng đồng tâm hiệp lực đánh vỡ được cánh cửa Quỷ Diện Môn màu xanh, thứ đã cướp đi tính mạng của hơn một trăm đệ tử trong bảy môn phái lớn.
Dưới sự tấn công điên cuồng của các cao thủ, mấy phút sau, Quỷ Diện Môn màu xanh hoàn toàn sụp đổ. Giờ khắc này, tất cả mọi người như trút được gánh nặng, nở một nụ cười nhẹ nhõm!
Thế nhưng, ngay lúc bức tường sụp xuống, lối đi được mở ra trước mắt thì đám Ninja đông nghịt, cầm những chiếc phi đao trong tay bỗng xuất hiện trước mặt mọi người mà không hề có dấu hiệu gì trước đó!
Ngay lập tức, ánh mắt mọi người trở nên nặng nề!
Nụ cười vừa xuất hiện cứng đờ trên mặt, thay vào đó là sự sợ hãi và phẫn nộ tột cùng.
Ít nhất trong lối đi cũng phải có hơn ba mươi Ninja!
Tên nào tên nấy đều đều mặc đồ Ninja, đôi mắt lạnh lùng, hai cánh tay giao nhau ở trước ngực. Mỗi bàn tay đều nắm một chiếc phi đao mỏng quen thuộc, khiến người nhìn phải biến sắc, tất cả đều tản ra ánh sáng lạnh lẽo đến rùng mình.
Nhìn thấy những chiếc phi đao trắng như tuyết, một hơi lạnh thấu xương dâng lên trong lòng mọi người, bao gồm cả Nhất Đồng. Nhìn thấy cảnh tượng này trong lối đi khiến tất cả mọi người bỗng chốc hiểu ra…
Đây!
Đây mà là bẫy rập gì chứ! Rõ ràng là đám Ninja này định tự mình tới ăn trộm ở Vương Lăng, rồi tự dựng lên cửa ải này ở cửa Vương Lăng!
"Tránh mau!"
Sắc mặt của Thập Tam Côn Tăng bỗng biến đổi hẳn!
Họ hét lên một tiếng, đệ tử của bảy môn phái lớn đồng thời lùi lại. Mọi loại cảnh giới bị thôi thúc ra một cách điên cuồng, bù vào những nơi chân khí hộ thể bị hao tổn.
Vút vút vút vút!
Ngay lúc đệ tử của bảy môn phái bay ra khỏi khu vực gần lối đi, vẻ mặt của đám Ninja bỗng trở nên rất hung dữ. Hai tay chúng vừa rung lên, vô số chiếc phi đao bóng loáng mang theo tiếng xé gió dày đặc phủ kín lối đi trong chớp mắt.
Vừa bay ra khỏi lối đi là phi đao tách ra thành ba chiếc!
Những chiếc phi đao trắng như tuyết nhanh chóng lấp kín tầm mắt của mọi người. Chúng bay liên tục và tán loạn với những quỹ tích khác nhau, khiến người ta khó mà đề phòng được.
Chỉ một lát sau, những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên!
Hầu hết đều bị thương không nhẹ sau đợt công kích này, bao gồm cả Thập Tam Côn Tăng, rất nhiều người ngã xuống từ trên không trung.
Mặc dù khinh công của đệ tử phái Võ Đang rất xuất sắc, nhưng công phu khác thì hơi kém. Dưới khoảng cách gần như vậy, họ vốn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của những chiếc phi đao hỗn loạn ấy, mấy người bỏ mạng ngay trên không trung.
Thiếu Lâm và Võ Đang đều bị tổn thất đôi chút, những môn phái khác thì càng khỏi cần nói.
Ít nhất hơn ba mươi người đang chuẩn bị thừa thắng xông lên của Phi Hổ Môn bị phi đao đâm thành cái sàng, mưa máu bay trên không trung và rơi xuống đất.
Linh Ẩn Hội và Cái Bang tuy không tổn thất nhiều như Phi Hổ Môn, nhưng sau hai lượt thì đã hao tổn hơn một nửa, thảm khó thể tả.
Phái Nga Mi và Thải Y Môn thì ngược lại. Nga Mi giật mình trước tạo hình của Nhất Đồng và Phượng Vũ Thải Y, cảm thấy bất ngờ về thực lực của Thải Y Môn, không còn muốn gần gũi với người của Phi Hổ Môn và Cái Bang nữa. Vậy nên họ đứng lùi về sau, gần như không hề bị thương. Còn Thải Y Môn, ngay khi xảy ra chuyện Nhất Đồng đã chủ động vung Rìu La Hán, bảo vệ toàn bộ người của Thải Y Môn ở đằng sau.
Những chiếc phi đao chằng chịt không ngừng va chạm với Rìu La Hán và tóe ra tia lửa!
Những tiếng leng keng vang lên bên tai không dứt.
Nằm trong tay Nhất Đồng, 50% tỷ lệ đón đỡ thành công và 200 điểm tăng cường phòng ngự của Rìu La Hán được thể hiện rất rõ ràng. Chàng béo như Chiến Thần Kim Cang, tay vung chiếc rìu lớn, hứng hết mọi áp lực, hầu hết phi đao đều bị hất ra ngoài. Mặc dù còn một phần nhỏ rơi vào trong Thải Y Môn, nhưng lại bị Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết và ba con sói cô đơn hất ra, mức uy hiếp tụt xuống thấp nhất…
Dưới sự yểm hộ của Nhất Đồng, cả nhóm rút lui ra sau một cây cột đá.
Các môn phái khác thì thê thảm hơn, kiểu gì cũng phải bỏ mạng một vài người, hoặc là bị thương nặng rồi mới tránh ra đằng sau cột đá để lấy lại sức!
Tổng con số thương vong không hề ít hơn lượt trước đó.
Cũng chẳng trách được, trước đó số lượng phi đao còn bị hạn chế bởi số lỗ hổng trên Quỷ Diện Tường. Bây giờ bức tường đã sụp đổ, phi đao của tất cả các Ninja như mãnh hổ thoát khỏi gông cùm, khả năng sát thương và mức độ uy hiếp tăng lên gấp mấy lần. Bị tập kích đột ngột như thế, không đỡ được cũng là bình thường.
Ngoài ra…
May mà những người còn lại đều có thực lực khá cao, còn có Thập Tam Côn Tăng và Nhất Đồng – những người có công phu khổ luyện xuất sắc chắn ở đằng trước. Nếu không thì sau lượt này, e là mức thương vong còn tăng lên gấp đôi ấy chứ.
"Phái Nga Mi, các ngươi định đợi người của sáu môn phái bọn ta chết hết rồi mới lên sao?!"
Mặc dù Phi Hổ Môn khá bất bình khi Thải Y Môn không hề bị thiệt hại, nhưng thực lực mà Thải Y Môn thể hiện ra đã nói lên rằng họ không phải một bang phái sinh viên bình thường, dưới tình huống như thế này thì không nên đắc tội.
Những cô nương của phái Nga Mi thấy Phi Hổ Môn mỉa mai như thế, có mấy người phản bác lại ngay: "Lối đi chỉ nhỏ chừng ấy, bảo chúng ta phải lên đâu?"
"Rõ ràng là tự các ngươi không phát hiện ra tình hình, lại còn trách bọn ta. Sao lúc vào đây không thấy Phi Hổ Môn các ngươi nhường cho bọn ta vào trước? Sao? Bây giờ hối hận rồi hả?"
"Đúng thế!"
"Hừ!"
"Tiểu nhân!"
Bị cả nhóm các cô nương xinh đẹp phản bác tới tấp như thế, đám người của Phi Hổ Môn bỗng chốc tỏ vẻ tức giận.
Những môn phái khác không lên tiếng gì về chuyện này.
Khi Vương Lăng mở ra, quả thật họ đã quá vội vã, không nghĩ tới chuyện có thể trong Vương Lăng sẽ gặp nguy hiểm. Bây giờ cũng chẳng trách được phái Nga Mi.
Trong lúc nói chuyện, lại có mười mấy người bị phi đao bắn chết, thi thể đổ gục xuống đất.
Bầu không khí trong Vương Lăng càng trở nên nguy hiểm và thảm khốc hơn…
"Các vị!" Giọng nói của Âu Dương Khánh lại vang lên lần nữa: "Bây giờ không phải là lúc để cãi nhau, hy vọng mọi người tạm gác lại những thành kiến, đồng tâm hiệp lực tiêu diệt đám Ninja trong lối đi trước đã… Nếu không, chỉ với thực lực của một môn phái thì không thể nào vượt qua được đâu!"
"Người huynh đệ của phái Võ Đang nói đúng lắm."
Mấy người trong Thập Tam Côn Tăng của Thiếu Lâm vừa trông chừng cho huynh đệ của mình chữa trị vết thương, vừa lên tiếng tán thành.
Giờ khắc này, tình cảnh yếu thế về số người của Thiếu Lâm càng lúc càng rõ ràng.
Có điều, mấy môn phái khác cũng đều gặp phải vấn đề này.
"Các huynh đệ của phái Hoa Sơn!" Lúc này, bỗng có người cất cao giọng đề nghị từ phía của Cái Bang: "Trong bảy môn phái chúng ta, chỉ có vị huynh đệ kia của các vị có công phu bất phàm. Hay là để huynh ấy lên trước, chúng ta theo đằng sau, cùng xông vào lối đi?"
"Xì!" Vừa dứt lời, có người trong đội ngũ của Thải Y Môn lập tức la lên khinh thường: "Hộ thể mạnh thì làm được gì, trong đó có mấy chục Ninja biết phi đao, có bản lĩnh thì ngươi vào đó lượn một vòng đi? Đừng tưởng rằng bọn ta là sinh viên chưa trải đời nhiều thì dễ bắt nạt!"
Bất Xọa Lưu Manh thoáng dừng lại rồi hừ một tiếng đầy lạnh lùng: "Để bọn ta làm bia đỡ đạn cho ngươi ấy hả, mơ đi nhé."
Những lời này khiến tên đệ tử đó của Cái Bang đỏ mặt tía tai.
"Ý ta không phải như thế…"
"Hừ, không cần giải thích."
Người trong mấy môn phái lớn nhìn mà sốt hết cả ruột, phi đao vẫn bay lượn không ngừng trong đại sảnh. Tình hình ngày càng tệ, bất cứ lúc nào cũng có thể có người mất mạng.
Thấy mấy môn phái lớn cứ đợi Thải Y Môn lên trước như thế, không biết là ai trong đám đông nói to một câu: "Bọn chúng biết bắn, mọi người không biết bắn hay sao?"
Tiếng cãi vã trong đại sảnh lập tức biến mất.
Chỉ một câu mà làm người ta như sực tỉnh!
Đúng thế!
Trước đó do có Quỷ Diện Môn ngăn cản, bây giờ nó đã sụp đổ rồi, kẻ địch ở ngay trong lối đi, nếu bắn nhau thì đám Ninja trong đó căn bản chẳng có bất cứ ưu thế nào hết.
Người của bảy môn phái lớn thi nhau lấy cung tên, phi đao hoặc ám khí ra.
Chỉ có mấy đệ tử của phái Võ Đang đứng gần đó là ngạc nhiên nhìn sang chàng thanh niên mặc quần áo xanh, khuôn mặt dính vài vệt máu đang cười ngờ nghệch bên cạnh, đồng loạt giơ ngón tay cái.
Editor: Nguyetmai
Rầm! Rầm!
Dưới sự yểm hộ mạnh mẽ bởi thần công mà Nhất Đồng khổ luyện, sau một tiếng nổ rầm, rốt cuộc tất cả cũng đồng tâm hiệp lực đánh vỡ được cánh cửa Quỷ Diện Môn màu xanh, thứ đã cướp đi tính mạng của hơn một trăm đệ tử trong bảy môn phái lớn.
Dưới sự tấn công điên cuồng của các cao thủ, mấy phút sau, Quỷ Diện Môn màu xanh hoàn toàn sụp đổ. Giờ khắc này, tất cả mọi người như trút được gánh nặng, nở một nụ cười nhẹ nhõm!
Thế nhưng, ngay lúc bức tường sụp xuống, lối đi được mở ra trước mắt thì đám Ninja đông nghịt, cầm những chiếc phi đao trong tay bỗng xuất hiện trước mặt mọi người mà không hề có dấu hiệu gì trước đó!
Ngay lập tức, ánh mắt mọi người trở nên nặng nề!
Nụ cười vừa xuất hiện cứng đờ trên mặt, thay vào đó là sự sợ hãi và phẫn nộ tột cùng.
Ít nhất trong lối đi cũng phải có hơn ba mươi Ninja!
Tên nào tên nấy đều đều mặc đồ Ninja, đôi mắt lạnh lùng, hai cánh tay giao nhau ở trước ngực. Mỗi bàn tay đều nắm một chiếc phi đao mỏng quen thuộc, khiến người nhìn phải biến sắc, tất cả đều tản ra ánh sáng lạnh lẽo đến rùng mình.
Nhìn thấy những chiếc phi đao trắng như tuyết, một hơi lạnh thấu xương dâng lên trong lòng mọi người, bao gồm cả Nhất Đồng. Nhìn thấy cảnh tượng này trong lối đi khiến tất cả mọi người bỗng chốc hiểu ra…
Đây!
Đây mà là bẫy rập gì chứ! Rõ ràng là đám Ninja này định tự mình tới ăn trộm ở Vương Lăng, rồi tự dựng lên cửa ải này ở cửa Vương Lăng!
"Tránh mau!"
Sắc mặt của Thập Tam Côn Tăng bỗng biến đổi hẳn!
Họ hét lên một tiếng, đệ tử của bảy môn phái lớn đồng thời lùi lại. Mọi loại cảnh giới bị thôi thúc ra một cách điên cuồng, bù vào những nơi chân khí hộ thể bị hao tổn.
Vút vút vút vút!
Ngay lúc đệ tử của bảy môn phái bay ra khỏi khu vực gần lối đi, vẻ mặt của đám Ninja bỗng trở nên rất hung dữ. Hai tay chúng vừa rung lên, vô số chiếc phi đao bóng loáng mang theo tiếng xé gió dày đặc phủ kín lối đi trong chớp mắt.
Vừa bay ra khỏi lối đi là phi đao tách ra thành ba chiếc!
Những chiếc phi đao trắng như tuyết nhanh chóng lấp kín tầm mắt của mọi người. Chúng bay liên tục và tán loạn với những quỹ tích khác nhau, khiến người ta khó mà đề phòng được.
Chỉ một lát sau, những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên!
Hầu hết đều bị thương không nhẹ sau đợt công kích này, bao gồm cả Thập Tam Côn Tăng, rất nhiều người ngã xuống từ trên không trung.
Mặc dù khinh công của đệ tử phái Võ Đang rất xuất sắc, nhưng công phu khác thì hơi kém. Dưới khoảng cách gần như vậy, họ vốn không thể thoát khỏi sự truy đuổi của những chiếc phi đao hỗn loạn ấy, mấy người bỏ mạng ngay trên không trung.
Thiếu Lâm và Võ Đang đều bị tổn thất đôi chút, những môn phái khác thì càng khỏi cần nói.
Ít nhất hơn ba mươi người đang chuẩn bị thừa thắng xông lên của Phi Hổ Môn bị phi đao đâm thành cái sàng, mưa máu bay trên không trung và rơi xuống đất.
Linh Ẩn Hội và Cái Bang tuy không tổn thất nhiều như Phi Hổ Môn, nhưng sau hai lượt thì đã hao tổn hơn một nửa, thảm khó thể tả.
Phái Nga Mi và Thải Y Môn thì ngược lại. Nga Mi giật mình trước tạo hình của Nhất Đồng và Phượng Vũ Thải Y, cảm thấy bất ngờ về thực lực của Thải Y Môn, không còn muốn gần gũi với người của Phi Hổ Môn và Cái Bang nữa. Vậy nên họ đứng lùi về sau, gần như không hề bị thương. Còn Thải Y Môn, ngay khi xảy ra chuyện Nhất Đồng đã chủ động vung Rìu La Hán, bảo vệ toàn bộ người của Thải Y Môn ở đằng sau.
Những chiếc phi đao chằng chịt không ngừng va chạm với Rìu La Hán và tóe ra tia lửa!
Những tiếng leng keng vang lên bên tai không dứt.
Nằm trong tay Nhất Đồng, 50% tỷ lệ đón đỡ thành công và 200 điểm tăng cường phòng ngự của Rìu La Hán được thể hiện rất rõ ràng. Chàng béo như Chiến Thần Kim Cang, tay vung chiếc rìu lớn, hứng hết mọi áp lực, hầu hết phi đao đều bị hất ra ngoài. Mặc dù còn một phần nhỏ rơi vào trong Thải Y Môn, nhưng lại bị Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết và ba con sói cô đơn hất ra, mức uy hiếp tụt xuống thấp nhất…
Dưới sự yểm hộ của Nhất Đồng, cả nhóm rút lui ra sau một cây cột đá.
Các môn phái khác thì thê thảm hơn, kiểu gì cũng phải bỏ mạng một vài người, hoặc là bị thương nặng rồi mới tránh ra đằng sau cột đá để lấy lại sức!
Tổng con số thương vong không hề ít hơn lượt trước đó.
Cũng chẳng trách được, trước đó số lượng phi đao còn bị hạn chế bởi số lỗ hổng trên Quỷ Diện Tường. Bây giờ bức tường đã sụp đổ, phi đao của tất cả các Ninja như mãnh hổ thoát khỏi gông cùm, khả năng sát thương và mức độ uy hiếp tăng lên gấp mấy lần. Bị tập kích đột ngột như thế, không đỡ được cũng là bình thường.
Ngoài ra…
May mà những người còn lại đều có thực lực khá cao, còn có Thập Tam Côn Tăng và Nhất Đồng – những người có công phu khổ luyện xuất sắc chắn ở đằng trước. Nếu không thì sau lượt này, e là mức thương vong còn tăng lên gấp đôi ấy chứ.
"Phái Nga Mi, các ngươi định đợi người của sáu môn phái bọn ta chết hết rồi mới lên sao?!"
Mặc dù Phi Hổ Môn khá bất bình khi Thải Y Môn không hề bị thiệt hại, nhưng thực lực mà Thải Y Môn thể hiện ra đã nói lên rằng họ không phải một bang phái sinh viên bình thường, dưới tình huống như thế này thì không nên đắc tội.
Những cô nương của phái Nga Mi thấy Phi Hổ Môn mỉa mai như thế, có mấy người phản bác lại ngay: "Lối đi chỉ nhỏ chừng ấy, bảo chúng ta phải lên đâu?"
"Rõ ràng là tự các ngươi không phát hiện ra tình hình, lại còn trách bọn ta. Sao lúc vào đây không thấy Phi Hổ Môn các ngươi nhường cho bọn ta vào trước? Sao? Bây giờ hối hận rồi hả?"
"Đúng thế!"
"Hừ!"
"Tiểu nhân!"
Bị cả nhóm các cô nương xinh đẹp phản bác tới tấp như thế, đám người của Phi Hổ Môn bỗng chốc tỏ vẻ tức giận.
Những môn phái khác không lên tiếng gì về chuyện này.
Khi Vương Lăng mở ra, quả thật họ đã quá vội vã, không nghĩ tới chuyện có thể trong Vương Lăng sẽ gặp nguy hiểm. Bây giờ cũng chẳng trách được phái Nga Mi.
Trong lúc nói chuyện, lại có mười mấy người bị phi đao bắn chết, thi thể đổ gục xuống đất.
Bầu không khí trong Vương Lăng càng trở nên nguy hiểm và thảm khốc hơn…
"Các vị!" Giọng nói của Âu Dương Khánh lại vang lên lần nữa: "Bây giờ không phải là lúc để cãi nhau, hy vọng mọi người tạm gác lại những thành kiến, đồng tâm hiệp lực tiêu diệt đám Ninja trong lối đi trước đã… Nếu không, chỉ với thực lực của một môn phái thì không thể nào vượt qua được đâu!"
"Người huynh đệ của phái Võ Đang nói đúng lắm."
Mấy người trong Thập Tam Côn Tăng của Thiếu Lâm vừa trông chừng cho huynh đệ của mình chữa trị vết thương, vừa lên tiếng tán thành.
Giờ khắc này, tình cảnh yếu thế về số người của Thiếu Lâm càng lúc càng rõ ràng.
Có điều, mấy môn phái khác cũng đều gặp phải vấn đề này.
"Các huynh đệ của phái Hoa Sơn!" Lúc này, bỗng có người cất cao giọng đề nghị từ phía của Cái Bang: "Trong bảy môn phái chúng ta, chỉ có vị huynh đệ kia của các vị có công phu bất phàm. Hay là để huynh ấy lên trước, chúng ta theo đằng sau, cùng xông vào lối đi?"
"Xì!" Vừa dứt lời, có người trong đội ngũ của Thải Y Môn lập tức la lên khinh thường: "Hộ thể mạnh thì làm được gì, trong đó có mấy chục Ninja biết phi đao, có bản lĩnh thì ngươi vào đó lượn một vòng đi? Đừng tưởng rằng bọn ta là sinh viên chưa trải đời nhiều thì dễ bắt nạt!"
Bất Xọa Lưu Manh thoáng dừng lại rồi hừ một tiếng đầy lạnh lùng: "Để bọn ta làm bia đỡ đạn cho ngươi ấy hả, mơ đi nhé."
Những lời này khiến tên đệ tử đó của Cái Bang đỏ mặt tía tai.
"Ý ta không phải như thế…"
"Hừ, không cần giải thích."
Người trong mấy môn phái lớn nhìn mà sốt hết cả ruột, phi đao vẫn bay lượn không ngừng trong đại sảnh. Tình hình ngày càng tệ, bất cứ lúc nào cũng có thể có người mất mạng.
Thấy mấy môn phái lớn cứ đợi Thải Y Môn lên trước như thế, không biết là ai trong đám đông nói to một câu: "Bọn chúng biết bắn, mọi người không biết bắn hay sao?"
Tiếng cãi vã trong đại sảnh lập tức biến mất.
Chỉ một câu mà làm người ta như sực tỉnh!
Đúng thế!
Trước đó do có Quỷ Diện Môn ngăn cản, bây giờ nó đã sụp đổ rồi, kẻ địch ở ngay trong lối đi, nếu bắn nhau thì đám Ninja trong đó căn bản chẳng có bất cứ ưu thế nào hết.
Người của bảy môn phái lớn thi nhau lấy cung tên, phi đao hoặc ám khí ra.
Chỉ có mấy đệ tử của phái Võ Đang đứng gần đó là ngạc nhiên nhìn sang chàng thanh niên mặc quần áo xanh, khuôn mặt dính vài vệt máu đang cười ngờ nghệch bên cạnh, đồng loạt giơ ngón tay cái.
Bình luận facebook