Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 117
Bầu không khí căng thẳng đến mức hít thở không thông, bỗng vì một câu nói của cô, mà thăng lên một độ cao mới.
Lục Duật Kiêu dừng một chút, giọng nói trầm thấp, gọi tên của cô, "Tử Mạt. . . . . ."
Bởi vì câu gọi khẽ đầy bất đắc dĩ của người đàn ông này, cô mệt mỏi khép mi mắt lại, che đậy ánh mắt đờ đẫn của mình, nói với anh, "Em hiểu, em rất hiểu, anh không cần lại nói nữa."
"Tử Mạt, anh có lo lắng của mình, bệnh tình của Yên Nhiên vẫn không ổn định. . . . . ."
Không đợi anh nói xong, cô liền chặn trước một bước nói: " đúng! Bệnh tình của cô ấy không ổn định, chịu không được một chút đả kích và kích thích, cho nên anh liền lực chọn kích thích em như vậy?"
Lâm Yên Nhiên yếu ớt, trong ánh mắt của anh, chỉ có Lâm Yên Nhiên mới có thể không chịu nổi một kích.
Vậy còn cô thì sao?
Kể từ khi Lâm Yên Nhiên xuất hiện, thì Cố Tử Mạt đã không phải là đối tượng trọng điểm cần sự bảo vệ của anh nữa rồi sao? Cái ' vị hôn thê ' giả kia thành người ở vị trí thứ nhất, mà cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, lại trở thành vị trí thứ hai? !
"Tử Mạt, anh xin lỗi, là anh suy nghĩ không chu toàn, em hãy tin anh, chờ cho bệnh tình của Yên Nhiên ổn định lại, anh nhất định sẽ nói ra tất cả chân tướng."
Anh đã không thể cưới Lâm Yên Nhiên rồi, từ nay về sau cũng Lâm Yên Nhiên cũng chưa có chỗ dựa vào, vào thời khắc mấu chốt Lâm Yên Nhiên giải phẫu, anh không thể vứt bỏ cô ấy không quan tâm đến.
"Được, hiện tại em chấp nhận lời xin lỗi của anh, bây giờ chúng ta nói đến phương án giải quyết, anh đã không muốn công khai thân phận giúp em, vậy em cũng chỉ có thể tùy hứng một lần, em sẽ đơn phương công khai quan hệ của anh và em, sau đó sẽ tuyên bố với giới truyền thông, chúng ta đã ly hôn, Lâm Yên Nhiên là vị hôn thê mới của anh, lời như vậy, Lâm Yên Nhiên cùng em đều không bị chỉ trích, Lâm Yên Nhiên cũng sẽ vì vậy sống được tốt hơn." Cô mở mắt ra, gần như rõ ràng nói ra một phương án giải quyết như vậy.
Vẹn toàn đôi bên, đối với cô mà nói, cũng không hẳn không phải một loại giải thoát.
"Tử Mạt, đừng nói bậy." Người đàn ông cảm thấy hoang đường, vội vàng lên tiếng ngăn cô lại.
Chẳng qua vào giây phút khi anh nói ra miệng lời kia, trong lòng anh lại rất rõ ràng, Cố Tử Mạt nói muốn ly hôn, cũng không phải nói bừa, ít nhất, cô đã có cái ý nghĩ này.
Đây không phải lần đầu tiên cô nói đến, lần trước là lúc đấu giá, cô ấy cao ngạo biết bao đi tới trước mặt anh, nói cho anh biết, cô ấy muốn ly hôn.
Hôm nay lần này, cũng không kém bao nhiêu, ít nhiều anh cũng có thể tưởng tượng ra được, Cố Tử Mạt kiêu căng đứng trước một dãy microphone, nói cho cả đám phóng viên, nói cô quyết định ly hôn với Lục Duật Kiêu.
Hơn nữa, vẫn là cô không cần anh nữa!
Chỉ là hơi suy nghĩ một chút thôi, mà tay chân anh cũng phát run, càng dùng sức nắm chặt điện thoại di động, giọng nói khàn khàn gầm nhẹ nói: " Tử Mạt, đừng quá xúc động, kết hôn ly hôn cũng không phải chuyện một câu nói là xong, em hãy nghe anh nói. . . . . ."
Cô nhẹ nhàng ngoắc ngoắc môi, giọng nói nhàn nhạt, cắt đứt lời anh, "Không có gì, dù sao cũng hơn lưng tiếng xấu là ' kẻ thứ ba ' nhiều! Em cúp máy đây, bây giờ anh có thể tiếp tục phơi nắng cùng với Lâm Yên Nhiên u mê ngu ngốc rồi, bổ sung thêm một câu, đừng để cô ấy đợi ở bên ngoài quá lâu, cảm phong hàn có thể đả thương không dậy nổi!"
Nói xong câu này, cô không cho cơ hội giải thích mà tắt máy.
Diệp Nhất Đóa cắn tay đứng ở một bên, đợi đến khi Cố Tử Mạt tắt máy, cô gần như si ngốc tiến lên, "Tử Mạt, chị. . . . . . Ly hôn, thiệt hay giả?"
Cô gặm ngón tay mới hỏi ra câu này , ngũ quan tinh xảo khả ái, cũng bởi vì rối rắm mà nhăn lại với nhau.
Cố Tử Mạt trả điện thoại di động lại cho Diệp Nhất Đóa, cười khổ nhún vai một cái, "Chị đều hù dọa anh ấy như vậy, anh ấy cũng không thay đổi quyết định, điều này nói rõ ở trong lòng anh ấy chị cũng không quan trọng đến vậy, chị chấp nhận. Em nói nếu chị không làm theo lời mình vừa nói, ly hôn, chẳng phải là tự đánh mặt của mình?"
Một lời nói ra ly hôn, là bởi vì cô quá tức giận, phụ nữ tức giận, khó tránh khỏi sẽ dùng ly hôn chia tay làm đòn sát thủ, cô cũng không thể ngoại lệ.
Lúc ấy cô nói như vậy, còn có một nguyên nhân, muốn thử anh, buộc anh thay đổi quyết định, buộc anh quan tâm cô hơn một chút, nhưng -- anh đã làm cô hoàn toàn thất vọng rồi !
Lời đã nói ra miệng, nước đổ khó hốt, đã như vậy, cô nên gánh vác trách nhiệm với những gì mình đã nói ra !
Diệp Nhất Đóa nghe Cố Tử Mạt nói, tay nhỏ bé run rẩy, cẩn thận bước tới, tóm lấy áo Cố Tử Mạt, sợ hãi cắn môi dưới, nói, "Em vừa mới nghe được, Lục Duật Kiêu nói Lâm Yên Nhiên có một cuộc phẫu thuật ghép thận, dù sao mạng người quan trọng, anh ấy làm như vậy cũng rất bình thường, Tử Mạt, chị. . . . . . Chị có nên thông cảm cho anh ấy nhiều hơn một chút không?"
"Cho nên nói, chị làm thế nào cũng không thắng được Lâm Yên Nhiên, chị thua rồi." Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, "Bề ngoài là chị đang tranh chấp với Lục Duật Kiêu, mà trên thực tế thì sao, chị biết rất rõ, còn bao hàm, sự tranh giành của chị và Lâm Yên Nhiên. Chị quá thất bại, dưới tình huống Lâm Yên Nhiên không hề xuất hiện, chị đã thua như vậy rồi, thua thảm hại."
Không liên quan đến cuộc giải phẫu quan trọng kia, nếu cô không biết bản tính của Lâm Yên Nhiên, cô chắc chắn sẽ chấp nhận anh ở bên Lâm Yên Nhiên, cũng sẽ không ép anh phải công khai quan hệ.
Mà bây giờ, cô đã biết bộ mặt thật của Lâm Yên Nhiên, cô không cách nào tiếp tục để anh ở bên cạnh Lâm Yên Nhiên nữa, cuộc chiến của cô và Lâm Yên Nhiên, vào lúc Lục Duật Kiêu khó cả đôi đường, đã lặng lẽ khai hỏa.
Sự thật chứng minh, Lục Duật Kiêu rất coi trọng Lâm Yên Nhiên, hơn nữa một mực tin tưởng Lâm Yên Nhiên, gần như thiên vị rồi!
Cô đối với anh, đặc biệt thất vọng.
Lục Duật Kiêu thấy rõ, nhìn rõ mọi việc, am hiểu bố cục trước kia đã đi nơi nào rồi?
Thế nào mà anh bị người bên cạnh thiết kế ngược lại? !
Diệp Nhất Đóa nghe lời nói của Cố Tử Mạt, tâm tình càng thêm do dự, cô nắm chặt điện thoại di động, băn khoăn đứng ở bên cạnh, cắn răng, trực tiếp đến bên Cố Tử Mạt, tức giận nói, "Nói thật, em không phục, chúng ta không thể tự nhiên chịu thua bởi cái cô kỹ nữ Lâm Yên Nhiên kia được! Hừ, chờ lát nữa, em phải đi bệnh viện làm ầm ĩ lên? Giày vò cho cô ta chết luôn!"
"Ngàn vạn đừng làm vậy, Lâm Yên Nhiên sắp tiến hành phẫu thuật rồi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, ai cũng không kham nổi trách nhiệm này đâu." Phản ứng đầu tiên của cô, chính là đưa tay ngăn cản Diệp Nhất Đóa, nhưng những lời này vừa ra khỏi miệng, cô lại bỗng ý thức được điều gì đó.
Cô tìm một cái ghế, đỡ trán, từ từ ngồi xuống, mới hiểu ra chút đầu mối.
Cô kéo tay Diệp Nhất Đóa, nhẹ nhàng nắm lấy, cẩn thận mở miệng nói, "Chị cảm thấy rất kỳ quặc, tại sao lại đúng vào thời điểm mấu chốt này, Lâm Yên Nhiên sẽ phải làm giải phẩu? Chẳng lẽ --"
"Là Lâm Yên Nhiên lại động tay chân! Hoàn toàn không có cuộc giải phẫu nào cả!" Không đợi Cố Tử Mạt nói xong, Diệp Nhất Đóa cũng nhạy bén, thông minh đoán ra đáp án phía sau.
Cố Tử Mạt nhàn nhạt gật đầu, "Đúng, chúng ta nghĩ đến cùng một chỗ rồi, Lâm Yên Nhiên muốn liên hiệp với thầy thuốc để tạo ra lời nối dối này, là hoàn toàn có thể, nhất định là cô ấy xem chuẩn thế cục có lợi với cô ấy, mới tạo ra cái cục diện này. Bệnh tình chính là đòn sát thủ tốt nhất của Lâm Yên Nhiên, cô ấy hoàn toàn có thể nắm giữ được một điểm này, vì tăng thêm sự khẩn trương của bệnh tình, cô ấy hoàn toàn có lý do làm như vậy."
"Chẳng qua những điều này, chỉ là suy đoán của chị mà thôi, không có chứng cớ xác thực, dĩ nhiên, có lẽ đây thực sự là trùng hợp, là chị suy nghĩ nhiều. Cho nên Nhất Đóa, chị nghĩ muốn làm phiền em thay chi đến bệnh viện một chuyến, có lẽ sẽ tra được điều gì đó." Trong lúc nói chuyện, cô đã nâng cánh tay còn lại lên, kiên định đặt hai tay lên tay Diệp Nhất Đóa.
Diệp Nhất Đóa nhìn bàn tay của mình đang bị Cố Tử Mạt nắm lấy, lại đọc được hai chữ tin tưởng từ trong mặt Cố Tử Mạt, dứt khoát gật đầu, "Chị yên tâm, nhất định em sẽ cố hết sức, em tuyệt đối sẽ không để cho cái cô kỹ nữ đó vừa lòng đẹp ý!"
"Cốc cốc --" hai người mới vừa thương nghị xong, đã có người gõ cửa.
Cố Tử Mạt cẩn thận, đi tới cửa, hỏi, "Ai vậy?"
"Là anh Kiều bảo chúng tôi đến, anh Kiều nói, mời chúng tôi phải hộ tống cô Cố Tử Mạt đến nơi an toàn."
Cố Tử Mạt nghi hoặc, nghĩ đến việc Kiều Tử Hoài làm những việc kia, làm sao cô có thể tin tưởng anh ta được, cô vỗ vỗ trán, nói: " Tạm thời tôi không cần, giúp ta cám ơn ý tốt của anh Kiều."
"Cô Cố, anh Kiều còn nói một câu, nói để cho chúng tôi nhắn lại với cô." Người bên ngoài không những không đi, còn dây dưa nữa.
Cố Tử Mạt khó xử, nhưng lại không thể không nghe, "Vậy anh nói đi."
"Anh Kiều nói, cô Cố có thể không tin anh ấy, nhưng chắc chắn cô Cố cũng tin tưởng anh ấy có thể làm được chuyện càng đáng sợ hơn ."
Cố Tử Mạt hoàn toàn thất bại, đây là uy hiếp trá hình thôi.
Dứt khoát mở cửa, để cho bọn họ đi vào, khoanh tay, nói: " Ngược lại tôi muốn xem xem, các anh có thể giúp tôi như thế nào." Cô cũng muốn biết một chút, cái anh chàng Kiều Tử Hoài mất trí kia, có ý định gì?
Chẳng qua, tình hình sau đó, có chút ngoài dự liệu của cô rồi.
"A, các anh làm cái gì! Làm gì mà đẩy tôi!"
". . . . . ." Không ai trả lời.
"Đây là đang hóa trang, các anh muốn hóa trang tôi thành hình dáng gì vậy, ai, đừng --"
d~i~e~n~d~a~n~lequy'don
". . . . . ." Vẫn không có người trả lời.
"Đừng đừng đừng. . . . . . Đừng vào, bộ quần áo này. . . . . . Bộ quần áo này, vẫn là tự tôi thay đổi thì tốt hơn."
". . . . . ." Vẫn không có người trả lời như cũ.
Cố Tử Mạt khóc không ra nước mắt nhìn tạo hình của mình trong gương, quả thực là -- nghệ thuật đến táo bạo.
Dưới bàn tay của nhà trang điểm và tạo hình, cô đã phá vỡ hình tượng từ trước đến nay của mình, hoàn toàn thành một nữ sinh đẹp trai ăn mặc trung tính.
Thông qua kỹ thuật chỉnh sửa trang dung độc đáo, thợ trang điểm cho cô một khuôn mặt hình trứng ngỗng khác thường, lại đội tóc giả nữa, tạo ra cho cô một tóc mái thật dày, con ngươi màu nâu sẫm xinh đẹp, cho cô một đôi mắt to màu nâu sẫm rất nổi bật, thông qua lớp môi đỏ, lại tạo ra cho cô một làn môi mỏng manh.
Áo sơ mi cộng thêm quần yếm TOPSHOP, trong vẻ đẹp trai mang theo một tia nghịch ngợm, đặc biệt một chiếc dây lưng to ở thắt lưng giống các chàng trai cùng một đôi giày da đen, cho dù cô có tóc dài xõa vai, cái loại phong vị trung tính đầy mâu thuẫn đó cũng bất ngờ hòa tan vào làm một.
Trên người cô có hơi thở của phong cách Rock and roll nước anh, còn kèm theo một chút phong cách punk trung tính.
Diệp Nhất Đóa ở bên cạnh ồn ào lên, vỗ tay còn chưa đủ để bày tỏ nội âm kích động của cô ấy, cả người lao tới ôm cổ Cố Tử Mạt, yêu thích và ngưỡng mộ nhìn gương mặt theo một loại phong cách khác của Cố Tử Mạt, không hề chớp mắt, "Rất đẹp trai, quá tuyệt, em muốn yêu chị."
Cố Tử Mạt nghĩ thầm, cứ như vậy, sợ rằng thật sự không có phóng viên nào có thể nhận ra cô được, cuối cùng Kiều Tử Hoài cũng đáng tin một lần.
Trái tim lơ lửng lúc này mới trở về chỗ cũ, liền nói với Diệp Nhất Đóa, "Nhất Đóa, chuyện chị nhờ em, em nhất định phải làm xong nhé."
Diệp Nhất Đóa hiểu, thu hồi tâm tình thiếu nữ, trịnh trọng gật đầu với Cố Tử Mạt một cái, "Nhưng Tử Mạt, vậy em liên lạc với chị thế nào? Em cũng không biết chị sẽ bị bọn họ đưa đi đâu nữa, còn nữa, chị xác định thật sự muốn đi cùng bọn họ sao?"
Cố Tử Mạt nhìn qua bọn họ một lượt, an ủi cầm tay Diệp Nhất Đóa, "Yên tâm, chị tự có tính toán, nếu em muốn tìm chị, cứ thông qua Kiều Tử Hoài thôi."
"Hả."
Hai người giao hẹn tốt, Cố Tử Mạt liền đi theo bọn họ, bởi vì gần như là đổi một gương mặt khác, không có phóng viên có thể nhận ra cô, cho nên một đường thông suốt.
Trong một ngôi biệt thự ở ngoại ô vắng vẻ, cô gặp được Kiều Tử Hoài.
Kiều Tử Hoài vừa thấy mặt, liền tỉ mỉ xem tạo hình mới của cô một lúc lâu, cuối cùng nhạo báng cô, "Có lẽ bây giờ ngay cả người nào đó cũng không dám nhận thức cô rồi."
Cố Tử Mạt hoàn toàn không để ý tới anh ta, xách túi xách cảu mình, lạnh lẽo hỏi, "Toilet ở đâu!"
Kiều Tử Hoài luôn luôn tiêu sái, hoàn toàn không dây dưa với cô, chỉ vị trí cho cô, liền đi lên lầu.
Cố Tử Mạt tẩy trang, gở tóc giả cùng kính áp tròng xuống, thay quần áo của mình, gõ cửa lần lượt từng gian phòng, cuối cùng tìm được Kiều Tử Hoài.
"Sau ba giờ ngắn ngủi, một tòa soạn lớn lại có thể tan rã toàn bộ, cô nên đoán ra được là bút tích của ai rồi chứ." Kiều Tử Hoài nghe thấy tiếng đẩy cửa, đôi mắt đòa hoa đang nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính chớp chớp, xoay người quay đầu lại nói.
Ban đầu Cố Tử Mạt cũng không muốn phản ứng với anh ta, dù sao điều mà Kiều Tử Hoài nói, cô cũng không có hứng thú gì, nhưng nghĩ đến Kiều Tử Hoài là chủ nhà, thì cô lại thay đổi cái nhìn.
Cô im lặng một lúc, nhướng mày nói, "Kiều thiếu gia mới tôi tới nơi này làm khác, chỉ vì cái này thôi sao? Haiz, tính cách con người thật sự rất kỳ quái, một ngày trước còn ở trong nhà làm con rùa đen rút đầu, hôm nay đã tìm tới cửa, trở mặt nhanh như vậy, thật là hiếm thấy !"
Kiều Tử Hoài nghe ra được, là cô đang trêu chọc anh, ngày đó trốn ở trong nhà không ra, nhưng Kiều Tử Hoài là ai chứ ? !
Khoa trương lại tự luyến, dĩ nhiên, anh không chút nào để ý đến lời nói dối không ảnh hưởng đến toàn cục.
Kiều Thiếu gia vắt chéo hai chân, thân thể nghiêng nghiêng về phía trước, trêu chọc nói, "Cô cố gắng sang nhà tôi tìm tôi rồi sao ? A, thật đúng là đáng tiếc, tôi thật sự không có nhà, đáng tiếc đáng tiếc."
Cố Tử Mạt biết anh ta đang nói dối, trầm mặt, lạnh nhạt nói, "Nói láo tinh!"
d~i~e~n~d~a~n~lequy'don
. . . . . .
*
Lúc Bùi Dực đẩy cửa tiến vào, Lục Duật Kiêu đang đứng trước cửa sổ sát đất, mặt trời chiều ngã về tây, ánh sáng màu hồng quả quýt giống như bao phủ cả người anh, lộ ra bóng dáng tịch mịch tiêu điều.
Nguy cơ lúc này, bị đả kích cũng không chỉ một mình Cố Tử Mạt, mà bao gồm cả Lục Duật Kiêu nữa.
Giá cổ phiếu giảm mạnh, gặp khủng hoảng tin tưởng, sự nghiệp của Lục Duật Kiêu, gặp tổn hại nặng trước nay chưa từng có.
"Anh Kiêu, đã tra ra được chuyện này." Bùi Dực tra xét cả ngày, lấy báo cáo cuối cùng gõ cửa phòng làm việc của Lục Duật Kiêu.
Người đàn ông đang đứng thẳng tắp, nghe được tiếng của anh, mới từ từ xoay người, ánh mắt rơi vào tập tài liệu mà Bùi Dực đưa tới, một lúc lâu sau, mới nhận lấy, lật xem từng tờ từng tờ.
"Tin tức lần này cũng với bên phía giới truyền thông, đều đã dặn dò tốt từ trước, mà người dặn dò, anh đoán không sai, chính là Kiều Tử Hoài." Bùi Dực dừng một chút, còn nói, "Còn nữa, chính em phát hiện được trong thông tin ghi chép của Kiều Tử Hoa, trước khi tin tức lộ ra, Kiều Tử Hoài đã từng liên lạc cùng Lâm tiểu thư, rất kỳ quái."
Vẻ mặt Lục Duật Kiêu bình tĩnh nhìn hết tất cả tư liệu, sau đó khép lại, ném vào thùng rác bên cạnh bàn làm việc.
Anh cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn.
Lâm Yên Nhiên cũng sẽ bị cuốn vào, trước đó anh đã mơ hồ đoán được một chút rồi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Lục Duật Kiêu dừng một chút, giọng nói trầm thấp, gọi tên của cô, "Tử Mạt. . . . . ."
Bởi vì câu gọi khẽ đầy bất đắc dĩ của người đàn ông này, cô mệt mỏi khép mi mắt lại, che đậy ánh mắt đờ đẫn của mình, nói với anh, "Em hiểu, em rất hiểu, anh không cần lại nói nữa."
"Tử Mạt, anh có lo lắng của mình, bệnh tình của Yên Nhiên vẫn không ổn định. . . . . ."
Không đợi anh nói xong, cô liền chặn trước một bước nói: " đúng! Bệnh tình của cô ấy không ổn định, chịu không được một chút đả kích và kích thích, cho nên anh liền lực chọn kích thích em như vậy?"
Lâm Yên Nhiên yếu ớt, trong ánh mắt của anh, chỉ có Lâm Yên Nhiên mới có thể không chịu nổi một kích.
Vậy còn cô thì sao?
Kể từ khi Lâm Yên Nhiên xuất hiện, thì Cố Tử Mạt đã không phải là đối tượng trọng điểm cần sự bảo vệ của anh nữa rồi sao? Cái ' vị hôn thê ' giả kia thành người ở vị trí thứ nhất, mà cô là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, lại trở thành vị trí thứ hai? !
"Tử Mạt, anh xin lỗi, là anh suy nghĩ không chu toàn, em hãy tin anh, chờ cho bệnh tình của Yên Nhiên ổn định lại, anh nhất định sẽ nói ra tất cả chân tướng."
Anh đã không thể cưới Lâm Yên Nhiên rồi, từ nay về sau cũng Lâm Yên Nhiên cũng chưa có chỗ dựa vào, vào thời khắc mấu chốt Lâm Yên Nhiên giải phẫu, anh không thể vứt bỏ cô ấy không quan tâm đến.
"Được, hiện tại em chấp nhận lời xin lỗi của anh, bây giờ chúng ta nói đến phương án giải quyết, anh đã không muốn công khai thân phận giúp em, vậy em cũng chỉ có thể tùy hứng một lần, em sẽ đơn phương công khai quan hệ của anh và em, sau đó sẽ tuyên bố với giới truyền thông, chúng ta đã ly hôn, Lâm Yên Nhiên là vị hôn thê mới của anh, lời như vậy, Lâm Yên Nhiên cùng em đều không bị chỉ trích, Lâm Yên Nhiên cũng sẽ vì vậy sống được tốt hơn." Cô mở mắt ra, gần như rõ ràng nói ra một phương án giải quyết như vậy.
Vẹn toàn đôi bên, đối với cô mà nói, cũng không hẳn không phải một loại giải thoát.
"Tử Mạt, đừng nói bậy." Người đàn ông cảm thấy hoang đường, vội vàng lên tiếng ngăn cô lại.
Chẳng qua vào giây phút khi anh nói ra miệng lời kia, trong lòng anh lại rất rõ ràng, Cố Tử Mạt nói muốn ly hôn, cũng không phải nói bừa, ít nhất, cô đã có cái ý nghĩ này.
Đây không phải lần đầu tiên cô nói đến, lần trước là lúc đấu giá, cô ấy cao ngạo biết bao đi tới trước mặt anh, nói cho anh biết, cô ấy muốn ly hôn.
Hôm nay lần này, cũng không kém bao nhiêu, ít nhiều anh cũng có thể tưởng tượng ra được, Cố Tử Mạt kiêu căng đứng trước một dãy microphone, nói cho cả đám phóng viên, nói cô quyết định ly hôn với Lục Duật Kiêu.
Hơn nữa, vẫn là cô không cần anh nữa!
Chỉ là hơi suy nghĩ một chút thôi, mà tay chân anh cũng phát run, càng dùng sức nắm chặt điện thoại di động, giọng nói khàn khàn gầm nhẹ nói: " Tử Mạt, đừng quá xúc động, kết hôn ly hôn cũng không phải chuyện một câu nói là xong, em hãy nghe anh nói. . . . . ."
Cô nhẹ nhàng ngoắc ngoắc môi, giọng nói nhàn nhạt, cắt đứt lời anh, "Không có gì, dù sao cũng hơn lưng tiếng xấu là ' kẻ thứ ba ' nhiều! Em cúp máy đây, bây giờ anh có thể tiếp tục phơi nắng cùng với Lâm Yên Nhiên u mê ngu ngốc rồi, bổ sung thêm một câu, đừng để cô ấy đợi ở bên ngoài quá lâu, cảm phong hàn có thể đả thương không dậy nổi!"
Nói xong câu này, cô không cho cơ hội giải thích mà tắt máy.
Diệp Nhất Đóa cắn tay đứng ở một bên, đợi đến khi Cố Tử Mạt tắt máy, cô gần như si ngốc tiến lên, "Tử Mạt, chị. . . . . . Ly hôn, thiệt hay giả?"
Cô gặm ngón tay mới hỏi ra câu này , ngũ quan tinh xảo khả ái, cũng bởi vì rối rắm mà nhăn lại với nhau.
Cố Tử Mạt trả điện thoại di động lại cho Diệp Nhất Đóa, cười khổ nhún vai một cái, "Chị đều hù dọa anh ấy như vậy, anh ấy cũng không thay đổi quyết định, điều này nói rõ ở trong lòng anh ấy chị cũng không quan trọng đến vậy, chị chấp nhận. Em nói nếu chị không làm theo lời mình vừa nói, ly hôn, chẳng phải là tự đánh mặt của mình?"
Một lời nói ra ly hôn, là bởi vì cô quá tức giận, phụ nữ tức giận, khó tránh khỏi sẽ dùng ly hôn chia tay làm đòn sát thủ, cô cũng không thể ngoại lệ.
Lúc ấy cô nói như vậy, còn có một nguyên nhân, muốn thử anh, buộc anh thay đổi quyết định, buộc anh quan tâm cô hơn một chút, nhưng -- anh đã làm cô hoàn toàn thất vọng rồi !
Lời đã nói ra miệng, nước đổ khó hốt, đã như vậy, cô nên gánh vác trách nhiệm với những gì mình đã nói ra !
Diệp Nhất Đóa nghe Cố Tử Mạt nói, tay nhỏ bé run rẩy, cẩn thận bước tới, tóm lấy áo Cố Tử Mạt, sợ hãi cắn môi dưới, nói, "Em vừa mới nghe được, Lục Duật Kiêu nói Lâm Yên Nhiên có một cuộc phẫu thuật ghép thận, dù sao mạng người quan trọng, anh ấy làm như vậy cũng rất bình thường, Tử Mạt, chị. . . . . . Chị có nên thông cảm cho anh ấy nhiều hơn một chút không?"
"Cho nên nói, chị làm thế nào cũng không thắng được Lâm Yên Nhiên, chị thua rồi." Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, "Bề ngoài là chị đang tranh chấp với Lục Duật Kiêu, mà trên thực tế thì sao, chị biết rất rõ, còn bao hàm, sự tranh giành của chị và Lâm Yên Nhiên. Chị quá thất bại, dưới tình huống Lâm Yên Nhiên không hề xuất hiện, chị đã thua như vậy rồi, thua thảm hại."
Không liên quan đến cuộc giải phẫu quan trọng kia, nếu cô không biết bản tính của Lâm Yên Nhiên, cô chắc chắn sẽ chấp nhận anh ở bên Lâm Yên Nhiên, cũng sẽ không ép anh phải công khai quan hệ.
Mà bây giờ, cô đã biết bộ mặt thật của Lâm Yên Nhiên, cô không cách nào tiếp tục để anh ở bên cạnh Lâm Yên Nhiên nữa, cuộc chiến của cô và Lâm Yên Nhiên, vào lúc Lục Duật Kiêu khó cả đôi đường, đã lặng lẽ khai hỏa.
Sự thật chứng minh, Lục Duật Kiêu rất coi trọng Lâm Yên Nhiên, hơn nữa một mực tin tưởng Lâm Yên Nhiên, gần như thiên vị rồi!
Cô đối với anh, đặc biệt thất vọng.
Lục Duật Kiêu thấy rõ, nhìn rõ mọi việc, am hiểu bố cục trước kia đã đi nơi nào rồi?
Thế nào mà anh bị người bên cạnh thiết kế ngược lại? !
Diệp Nhất Đóa nghe lời nói của Cố Tử Mạt, tâm tình càng thêm do dự, cô nắm chặt điện thoại di động, băn khoăn đứng ở bên cạnh, cắn răng, trực tiếp đến bên Cố Tử Mạt, tức giận nói, "Nói thật, em không phục, chúng ta không thể tự nhiên chịu thua bởi cái cô kỹ nữ Lâm Yên Nhiên kia được! Hừ, chờ lát nữa, em phải đi bệnh viện làm ầm ĩ lên? Giày vò cho cô ta chết luôn!"
"Ngàn vạn đừng làm vậy, Lâm Yên Nhiên sắp tiến hành phẫu thuật rồi, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì, ai cũng không kham nổi trách nhiệm này đâu." Phản ứng đầu tiên của cô, chính là đưa tay ngăn cản Diệp Nhất Đóa, nhưng những lời này vừa ra khỏi miệng, cô lại bỗng ý thức được điều gì đó.
Cô tìm một cái ghế, đỡ trán, từ từ ngồi xuống, mới hiểu ra chút đầu mối.
Cô kéo tay Diệp Nhất Đóa, nhẹ nhàng nắm lấy, cẩn thận mở miệng nói, "Chị cảm thấy rất kỳ quặc, tại sao lại đúng vào thời điểm mấu chốt này, Lâm Yên Nhiên sẽ phải làm giải phẩu? Chẳng lẽ --"
"Là Lâm Yên Nhiên lại động tay chân! Hoàn toàn không có cuộc giải phẫu nào cả!" Không đợi Cố Tử Mạt nói xong, Diệp Nhất Đóa cũng nhạy bén, thông minh đoán ra đáp án phía sau.
Cố Tử Mạt nhàn nhạt gật đầu, "Đúng, chúng ta nghĩ đến cùng một chỗ rồi, Lâm Yên Nhiên muốn liên hiệp với thầy thuốc để tạo ra lời nối dối này, là hoàn toàn có thể, nhất định là cô ấy xem chuẩn thế cục có lợi với cô ấy, mới tạo ra cái cục diện này. Bệnh tình chính là đòn sát thủ tốt nhất của Lâm Yên Nhiên, cô ấy hoàn toàn có thể nắm giữ được một điểm này, vì tăng thêm sự khẩn trương của bệnh tình, cô ấy hoàn toàn có lý do làm như vậy."
"Chẳng qua những điều này, chỉ là suy đoán của chị mà thôi, không có chứng cớ xác thực, dĩ nhiên, có lẽ đây thực sự là trùng hợp, là chị suy nghĩ nhiều. Cho nên Nhất Đóa, chị nghĩ muốn làm phiền em thay chi đến bệnh viện một chuyến, có lẽ sẽ tra được điều gì đó." Trong lúc nói chuyện, cô đã nâng cánh tay còn lại lên, kiên định đặt hai tay lên tay Diệp Nhất Đóa.
Diệp Nhất Đóa nhìn bàn tay của mình đang bị Cố Tử Mạt nắm lấy, lại đọc được hai chữ tin tưởng từ trong mặt Cố Tử Mạt, dứt khoát gật đầu, "Chị yên tâm, nhất định em sẽ cố hết sức, em tuyệt đối sẽ không để cho cái cô kỹ nữ đó vừa lòng đẹp ý!"
"Cốc cốc --" hai người mới vừa thương nghị xong, đã có người gõ cửa.
Cố Tử Mạt cẩn thận, đi tới cửa, hỏi, "Ai vậy?"
"Là anh Kiều bảo chúng tôi đến, anh Kiều nói, mời chúng tôi phải hộ tống cô Cố Tử Mạt đến nơi an toàn."
Cố Tử Mạt nghi hoặc, nghĩ đến việc Kiều Tử Hoài làm những việc kia, làm sao cô có thể tin tưởng anh ta được, cô vỗ vỗ trán, nói: " Tạm thời tôi không cần, giúp ta cám ơn ý tốt của anh Kiều."
"Cô Cố, anh Kiều còn nói một câu, nói để cho chúng tôi nhắn lại với cô." Người bên ngoài không những không đi, còn dây dưa nữa.
Cố Tử Mạt khó xử, nhưng lại không thể không nghe, "Vậy anh nói đi."
"Anh Kiều nói, cô Cố có thể không tin anh ấy, nhưng chắc chắn cô Cố cũng tin tưởng anh ấy có thể làm được chuyện càng đáng sợ hơn ."
Cố Tử Mạt hoàn toàn thất bại, đây là uy hiếp trá hình thôi.
Dứt khoát mở cửa, để cho bọn họ đi vào, khoanh tay, nói: " Ngược lại tôi muốn xem xem, các anh có thể giúp tôi như thế nào." Cô cũng muốn biết một chút, cái anh chàng Kiều Tử Hoài mất trí kia, có ý định gì?
Chẳng qua, tình hình sau đó, có chút ngoài dự liệu của cô rồi.
"A, các anh làm cái gì! Làm gì mà đẩy tôi!"
". . . . . ." Không ai trả lời.
"Đây là đang hóa trang, các anh muốn hóa trang tôi thành hình dáng gì vậy, ai, đừng --"
d~i~e~n~d~a~n~lequy'don
". . . . . ." Vẫn không có người trả lời.
"Đừng đừng đừng. . . . . . Đừng vào, bộ quần áo này. . . . . . Bộ quần áo này, vẫn là tự tôi thay đổi thì tốt hơn."
". . . . . ." Vẫn không có người trả lời như cũ.
Cố Tử Mạt khóc không ra nước mắt nhìn tạo hình của mình trong gương, quả thực là -- nghệ thuật đến táo bạo.
Dưới bàn tay của nhà trang điểm và tạo hình, cô đã phá vỡ hình tượng từ trước đến nay của mình, hoàn toàn thành một nữ sinh đẹp trai ăn mặc trung tính.
Thông qua kỹ thuật chỉnh sửa trang dung độc đáo, thợ trang điểm cho cô một khuôn mặt hình trứng ngỗng khác thường, lại đội tóc giả nữa, tạo ra cho cô một tóc mái thật dày, con ngươi màu nâu sẫm xinh đẹp, cho cô một đôi mắt to màu nâu sẫm rất nổi bật, thông qua lớp môi đỏ, lại tạo ra cho cô một làn môi mỏng manh.
Áo sơ mi cộng thêm quần yếm TOPSHOP, trong vẻ đẹp trai mang theo một tia nghịch ngợm, đặc biệt một chiếc dây lưng to ở thắt lưng giống các chàng trai cùng một đôi giày da đen, cho dù cô có tóc dài xõa vai, cái loại phong vị trung tính đầy mâu thuẫn đó cũng bất ngờ hòa tan vào làm một.
Trên người cô có hơi thở của phong cách Rock and roll nước anh, còn kèm theo một chút phong cách punk trung tính.
Diệp Nhất Đóa ở bên cạnh ồn ào lên, vỗ tay còn chưa đủ để bày tỏ nội âm kích động của cô ấy, cả người lao tới ôm cổ Cố Tử Mạt, yêu thích và ngưỡng mộ nhìn gương mặt theo một loại phong cách khác của Cố Tử Mạt, không hề chớp mắt, "Rất đẹp trai, quá tuyệt, em muốn yêu chị."
Cố Tử Mạt nghĩ thầm, cứ như vậy, sợ rằng thật sự không có phóng viên nào có thể nhận ra cô được, cuối cùng Kiều Tử Hoài cũng đáng tin một lần.
Trái tim lơ lửng lúc này mới trở về chỗ cũ, liền nói với Diệp Nhất Đóa, "Nhất Đóa, chuyện chị nhờ em, em nhất định phải làm xong nhé."
Diệp Nhất Đóa hiểu, thu hồi tâm tình thiếu nữ, trịnh trọng gật đầu với Cố Tử Mạt một cái, "Nhưng Tử Mạt, vậy em liên lạc với chị thế nào? Em cũng không biết chị sẽ bị bọn họ đưa đi đâu nữa, còn nữa, chị xác định thật sự muốn đi cùng bọn họ sao?"
Cố Tử Mạt nhìn qua bọn họ một lượt, an ủi cầm tay Diệp Nhất Đóa, "Yên tâm, chị tự có tính toán, nếu em muốn tìm chị, cứ thông qua Kiều Tử Hoài thôi."
"Hả."
Hai người giao hẹn tốt, Cố Tử Mạt liền đi theo bọn họ, bởi vì gần như là đổi một gương mặt khác, không có phóng viên có thể nhận ra cô, cho nên một đường thông suốt.
Trong một ngôi biệt thự ở ngoại ô vắng vẻ, cô gặp được Kiều Tử Hoài.
Kiều Tử Hoài vừa thấy mặt, liền tỉ mỉ xem tạo hình mới của cô một lúc lâu, cuối cùng nhạo báng cô, "Có lẽ bây giờ ngay cả người nào đó cũng không dám nhận thức cô rồi."
Cố Tử Mạt hoàn toàn không để ý tới anh ta, xách túi xách cảu mình, lạnh lẽo hỏi, "Toilet ở đâu!"
Kiều Tử Hoài luôn luôn tiêu sái, hoàn toàn không dây dưa với cô, chỉ vị trí cho cô, liền đi lên lầu.
Cố Tử Mạt tẩy trang, gở tóc giả cùng kính áp tròng xuống, thay quần áo của mình, gõ cửa lần lượt từng gian phòng, cuối cùng tìm được Kiều Tử Hoài.
"Sau ba giờ ngắn ngủi, một tòa soạn lớn lại có thể tan rã toàn bộ, cô nên đoán ra được là bút tích của ai rồi chứ." Kiều Tử Hoài nghe thấy tiếng đẩy cửa, đôi mắt đòa hoa đang nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính chớp chớp, xoay người quay đầu lại nói.
Ban đầu Cố Tử Mạt cũng không muốn phản ứng với anh ta, dù sao điều mà Kiều Tử Hoài nói, cô cũng không có hứng thú gì, nhưng nghĩ đến Kiều Tử Hoài là chủ nhà, thì cô lại thay đổi cái nhìn.
Cô im lặng một lúc, nhướng mày nói, "Kiều thiếu gia mới tôi tới nơi này làm khác, chỉ vì cái này thôi sao? Haiz, tính cách con người thật sự rất kỳ quái, một ngày trước còn ở trong nhà làm con rùa đen rút đầu, hôm nay đã tìm tới cửa, trở mặt nhanh như vậy, thật là hiếm thấy !"
Kiều Tử Hoài nghe ra được, là cô đang trêu chọc anh, ngày đó trốn ở trong nhà không ra, nhưng Kiều Tử Hoài là ai chứ ? !
Khoa trương lại tự luyến, dĩ nhiên, anh không chút nào để ý đến lời nói dối không ảnh hưởng đến toàn cục.
Kiều Thiếu gia vắt chéo hai chân, thân thể nghiêng nghiêng về phía trước, trêu chọc nói, "Cô cố gắng sang nhà tôi tìm tôi rồi sao ? A, thật đúng là đáng tiếc, tôi thật sự không có nhà, đáng tiếc đáng tiếc."
Cố Tử Mạt biết anh ta đang nói dối, trầm mặt, lạnh nhạt nói, "Nói láo tinh!"
d~i~e~n~d~a~n~lequy'don
. . . . . .
*
Lúc Bùi Dực đẩy cửa tiến vào, Lục Duật Kiêu đang đứng trước cửa sổ sát đất, mặt trời chiều ngã về tây, ánh sáng màu hồng quả quýt giống như bao phủ cả người anh, lộ ra bóng dáng tịch mịch tiêu điều.
Nguy cơ lúc này, bị đả kích cũng không chỉ một mình Cố Tử Mạt, mà bao gồm cả Lục Duật Kiêu nữa.
Giá cổ phiếu giảm mạnh, gặp khủng hoảng tin tưởng, sự nghiệp của Lục Duật Kiêu, gặp tổn hại nặng trước nay chưa từng có.
"Anh Kiêu, đã tra ra được chuyện này." Bùi Dực tra xét cả ngày, lấy báo cáo cuối cùng gõ cửa phòng làm việc của Lục Duật Kiêu.
Người đàn ông đang đứng thẳng tắp, nghe được tiếng của anh, mới từ từ xoay người, ánh mắt rơi vào tập tài liệu mà Bùi Dực đưa tới, một lúc lâu sau, mới nhận lấy, lật xem từng tờ từng tờ.
"Tin tức lần này cũng với bên phía giới truyền thông, đều đã dặn dò tốt từ trước, mà người dặn dò, anh đoán không sai, chính là Kiều Tử Hoài." Bùi Dực dừng một chút, còn nói, "Còn nữa, chính em phát hiện được trong thông tin ghi chép của Kiều Tử Hoa, trước khi tin tức lộ ra, Kiều Tử Hoài đã từng liên lạc cùng Lâm tiểu thư, rất kỳ quái."
Vẻ mặt Lục Duật Kiêu bình tĩnh nhìn hết tất cả tư liệu, sau đó khép lại, ném vào thùng rác bên cạnh bàn làm việc.
Anh cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn.
Lâm Yên Nhiên cũng sẽ bị cuốn vào, trước đó anh đã mơ hồ đoán được một chút rồi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook