Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Khi hắn phát hiện ra mẹ mình tự vẫn ở cái hồ câu cá kia, xác qua ngày nổi lênh, trắng bệch đến dọa người, hắn còn chưa kịp gặp Tiểu Nhiên để nói lời chào tạm biệt, Lục Triết Hạo đã đến thành phố D bắt Lục Đình Phong về.
Trong một năm đó, mỗi lần hắn có ý định về bên ngoại liền bị Lục Triết Hạo phản đối.
Qua một năm, khi hắn có cách trở lại thành phố D liền phát hiện bà Du Nhiên mất rồi, cô nhóc kia cũng không còn ở đây nữa.
Nhóc con đó đi đâu, hắn cũng chẳng biết, chỉ có hộp quà cô nhóc kia tặng cùng một tấm hình bé xíu của nhóc, còn lại hắn chẳng biết thêm được thứ gì.
Lục Triết Hạo lần nữa đem hắn từ thành phố D về, Lục Đình Phong bị Lục Triết Hạo bắt ép nên bắt buộc phải lao vào học tập như điên.
Lục Đình Phong tránh thoát mọi cái bẫy mà cha hắn tạo ra, vững vàng trưởng thành.
Hắn lên lớp mười khi chưa được mười ba tuổi, sau đó trong ba năm cấp ba gặp và làm bạn với Nghiêm Chuẩn.
Nhưng thời gian càng dài, bóng hình Du Nhiên trong lòng hắn càng nhạt nhòa.
Lục Đình Phong gặp lại Du Nhiên là vào một ngày mùa đông, hắn cùng một nhóm bạn cấp ba có làm một chiến thiện nguyện, đi thăm và tặng đồ đông cho trường học của những người bị khiếm khuyết.
Du Nhiên là một học sinh trong trường, khi cô ngã vào người Lục Đình Phong được hắn đỡ lên, hắn vốn không biết cô là nhóc con năm xưa.
Nào có ngờ một đứa trẻ hoạt bát sáng sủa lại trở nên âm trầm u ám như thế này.
Hơn nữa còn bị câm.
Chỉ khi nhìn thấy vết sẹo trên bắp chân Du Nhiên, người hắn sững lại.
Đến lúc nghe thấy người khác gọi cô bằng cái tên Du Nhiên, đồng tử trong mắt Lục Đình phong liền co lại.
“Sao thế, sao lại đứng như trời trồng vậy?”
Nghiêm Chuẩn câu vai, hỏi Lục Đình Phong, nhưng hắn vội xua tay.
“Không, không có gì.”
Sau đó Lục Đình phong có cho người điều tra, khi nhìn thấy những hàng chữ kia, cùng bệnh án của Du Nhiên, tay chân hắn run rẩy, cơ thể mất trọng lượng ngồi sụp xuống ghế.
Lục Đình Phong ôm cái hộp cũ kĩ kia khóc một đêm.
Hắn tại thời điểm đó rất muốn đem Du Nhiên kéo vào vây cánh của mình để bảo vệ, nhưng càng hiểu rõ việc này chưa thể thực hiện được.
Xung quanh hắn là tứ bề thọ địch, nếu đem Du Nhiên về, cô ấy sẽ bị tổn thương mất.
Lục Đình Phong cắn chặt răng nhẫn nhịn, vạch ra một kế hoạch hoàn mỹ để lấy lại hết những thứ của mình, hắn muốn bản thân trở nên mạnh hơn nữa, đến mức không một ai có quyền động vào người của hắn.
Đến lúc đó hắn sẽ đem nhóc Du Nhiên đáng thương này về nhà.
Mầm tình yêu trong lòng Lục Đình Phong sau ngần ấy năm ấp ủ cuối cùng cũng đâm chồi.
Hắn trong cái tuổi mười lăm của thiếu niên bồng bột đã vạch sẵn một đoạn đường dài phía sau cho cả chính mình và Du Nhiên.
Từ việc đi du học, gửi gắm Du Nhiên cho Trịnh Hạc, thoát khỏi sự điều khiển của Lục Triết Hạo, ở một nơi xa lạ học tập và xây dựng tiền đồ cho riêng mình.
Cho đến việc quay về lấy lại quyền điều hành công ty, chống đối nhà họ Lục để thực hiện cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối với nhà họ Du.
Đến bây giờ, hắn đã thu được người vào lòng, dù cái giá phải trả cho tám năm qua quả thực rất đắt.
Hắn suýt chút nữa mất mạng dưới chiêu trò của ba mình, Du Nhiên cũng suýt chút nữa chết trên tay hắn, hai người họ suýt chút nữa lỡ mất nhau thêm một lần nữa.
Thật may, bây giờ Du Nhiên vẫn ở bên cạnh hắn.
Tám năm hai tháng mười sáu ngày xây dựng, đổi lại một cái gật đầu cùng nụ hôn kia của Du Nhiên, tất cả đều đáng giá.
- ----------------------------.
Trong một năm đó, mỗi lần hắn có ý định về bên ngoại liền bị Lục Triết Hạo phản đối.
Qua một năm, khi hắn có cách trở lại thành phố D liền phát hiện bà Du Nhiên mất rồi, cô nhóc kia cũng không còn ở đây nữa.
Nhóc con đó đi đâu, hắn cũng chẳng biết, chỉ có hộp quà cô nhóc kia tặng cùng một tấm hình bé xíu của nhóc, còn lại hắn chẳng biết thêm được thứ gì.
Lục Triết Hạo lần nữa đem hắn từ thành phố D về, Lục Đình Phong bị Lục Triết Hạo bắt ép nên bắt buộc phải lao vào học tập như điên.
Lục Đình Phong tránh thoát mọi cái bẫy mà cha hắn tạo ra, vững vàng trưởng thành.
Hắn lên lớp mười khi chưa được mười ba tuổi, sau đó trong ba năm cấp ba gặp và làm bạn với Nghiêm Chuẩn.
Nhưng thời gian càng dài, bóng hình Du Nhiên trong lòng hắn càng nhạt nhòa.
Lục Đình Phong gặp lại Du Nhiên là vào một ngày mùa đông, hắn cùng một nhóm bạn cấp ba có làm một chiến thiện nguyện, đi thăm và tặng đồ đông cho trường học của những người bị khiếm khuyết.
Du Nhiên là một học sinh trong trường, khi cô ngã vào người Lục Đình Phong được hắn đỡ lên, hắn vốn không biết cô là nhóc con năm xưa.
Nào có ngờ một đứa trẻ hoạt bát sáng sủa lại trở nên âm trầm u ám như thế này.
Hơn nữa còn bị câm.
Chỉ khi nhìn thấy vết sẹo trên bắp chân Du Nhiên, người hắn sững lại.
Đến lúc nghe thấy người khác gọi cô bằng cái tên Du Nhiên, đồng tử trong mắt Lục Đình phong liền co lại.
“Sao thế, sao lại đứng như trời trồng vậy?”
Nghiêm Chuẩn câu vai, hỏi Lục Đình Phong, nhưng hắn vội xua tay.
“Không, không có gì.”
Sau đó Lục Đình phong có cho người điều tra, khi nhìn thấy những hàng chữ kia, cùng bệnh án của Du Nhiên, tay chân hắn run rẩy, cơ thể mất trọng lượng ngồi sụp xuống ghế.
Lục Đình Phong ôm cái hộp cũ kĩ kia khóc một đêm.
Hắn tại thời điểm đó rất muốn đem Du Nhiên kéo vào vây cánh của mình để bảo vệ, nhưng càng hiểu rõ việc này chưa thể thực hiện được.
Xung quanh hắn là tứ bề thọ địch, nếu đem Du Nhiên về, cô ấy sẽ bị tổn thương mất.
Lục Đình Phong cắn chặt răng nhẫn nhịn, vạch ra một kế hoạch hoàn mỹ để lấy lại hết những thứ của mình, hắn muốn bản thân trở nên mạnh hơn nữa, đến mức không một ai có quyền động vào người của hắn.
Đến lúc đó hắn sẽ đem nhóc Du Nhiên đáng thương này về nhà.
Mầm tình yêu trong lòng Lục Đình Phong sau ngần ấy năm ấp ủ cuối cùng cũng đâm chồi.
Hắn trong cái tuổi mười lăm của thiếu niên bồng bột đã vạch sẵn một đoạn đường dài phía sau cho cả chính mình và Du Nhiên.
Từ việc đi du học, gửi gắm Du Nhiên cho Trịnh Hạc, thoát khỏi sự điều khiển của Lục Triết Hạo, ở một nơi xa lạ học tập và xây dựng tiền đồ cho riêng mình.
Cho đến việc quay về lấy lại quyền điều hành công ty, chống đối nhà họ Lục để thực hiện cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối với nhà họ Du.
Đến bây giờ, hắn đã thu được người vào lòng, dù cái giá phải trả cho tám năm qua quả thực rất đắt.
Hắn suýt chút nữa mất mạng dưới chiêu trò của ba mình, Du Nhiên cũng suýt chút nữa chết trên tay hắn, hai người họ suýt chút nữa lỡ mất nhau thêm một lần nữa.
Thật may, bây giờ Du Nhiên vẫn ở bên cạnh hắn.
Tám năm hai tháng mười sáu ngày xây dựng, đổi lại một cái gật đầu cùng nụ hôn kia của Du Nhiên, tất cả đều đáng giá.
- ----------------------------.
Bình luận facebook