• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Lục Tổng, Phu Nhân Mất Trí Nhớ Rồi! (5 Viewers)

  • Phu nhân mất trí nhớ rồi - Chương 33

“Em biết mà.”
Lục Ngạn mỉm cười nhìn Lâm Huyền. Cô có vẻ đúng là đã khỏe lên nhiều rồi, anh cũng không cần phải lo lắng quá.
Lục Ngạn ăn xong liền đi làm. Hôm qua anh về muộn nên bây giờ cũng có chút mệt mỏi, vậy nên Tân Hách bèn lái xe đến đón.
“Lục tổng.”
Tân Hách ấp úng không biết có nên nói hay không, cả ngày hôm qua giám đốc đều tập trung vào công việc, có lẽ vẫn chưa biết chuyện này.
“Hôm qua có người chụp ảnh anh cùng Tống tiểu thư đăng lên mạng. Bây giờ mọi người đều cho rằng anh và cô ấy đang quen nhau.”
Lục Ngạn đang đọc báo sáng, sau khi nghe Tân Hách nói xong liền ngẩng đầu lên, vẻ mắt có chút ngạc nhiên.
“Chuyện từ khi nào? Sao hôm nay cậu mới nói cho tôi biết?”
“Là từ sáng hôm qua. Tôi thấy giám đốc bận việc nên không dám nói.”
Lục Ngạn gấp báo đế sang một bên. Đêm hôm qua Lâm Huyền khó chịu với anh như vậy, có phải là vì chuyện này hay không? Tất cả đều tại anh, lại quên mất Tống Thanh Ca là diễn viên, thường ngày nhiều phóng viên theo dõi cũng phải thôi.
Lục Ngạn đột nhiên có chút lo lắng, lo lắng Lâm Huyền sẽ vì chuyện này mà ghét bỏ anh. Trong lúc nhất thời, anh có chút muốn ngay lập tức gặp cô, hoặc là gọi điện thoại của được.
“Sao máy của tôi lại không có danh bạ của Lâm Huyền?”
Tấn Hách toát mồ hôi hột. Điện thoại của anh không có sô’ của vợ anh cũng hỏi tôi? Giám đốc à, anh có phải làm việc nhiều quá nên nhầm lẫn không? 3
“Giám đốc à… Chuyện này… Chuyện này làm sao mà tôi biết được chứ?”
Lục Ngạn hít vào một ngụm khí lạnh, trong lúc tức giận bèn ném điện thoại sang một bên. Tối đến phải về thật sớm giải thích với Lâm Huyền mới được. Nếu cô thật sự tin mấy cái báo lá cải không rõ thực hư đó mà giận anh thì không xong rồi.
Hôm nay Lâm Huyền thật sự đã khỏe hơn rất nhiều. Cô ăn vặt từ sáng đến tối, ngay cả cơm cũng không muốn ăn. Lâm Huyền bồng dưng ngao ngán chính mình, lớn từng này rồi còn ăn đồ ăn vặt. Nhiều lúc cô thấy mình thật sự rất giống trẻ con. 1
Lâm Huyền nằm lên giường lăn qua lăn lại. ở nhà thật sự chán chết đi được, ngày mai cô nhất định phải cùng Lục Ngạn tới công ty chơi! Dù sao cũng nên ra ngoài nhiều một chút, ở trong nhà nhiều quá lâu ngày do không có việc gì làm cũng dần trở nên buồn chán.
Tiếng động cơ bên ngoài vang lên. Hơn ba mươi phút sau, Lục Ngạn ‘chính thức’ có mặt tại phòng của Lâm Huyền.
“Vẻ mặt nghiêm trọng đấy của anh là sao vậy?”
Lâm Huyền lấy tay che miệng ngáp dài một hơi. Ngay sau đó Lục Ngạn liền ôm lấy cô, đầu đặt ở hõm cổ không ngừng cọ cọ.
“Anh xin lỗi…”
“Buông em ra, anh cứ y như con nít vậy đó.” 1 “Thật à?”
Lục Ngạn cười tươi nhìn cô, thật sự đẹp trai vô cùng. Lâm Huyền ngại ngùng cúi đầu xuống, cô lẽ ra nên sớm tập làm quen với nhan sắc này của anh chứ.
“Anh… Anh xin lỗi em cái gì?”
‘Anh và Tống Thanh Ca không có gì cả. Em vạn lần đừng có hiểu lầm.”
Lâm Huyền bĩu môi, rõ ràng là không tin. Đến ngay cả trên ti vi cũng đưa tin rồi còn gì, nói là giả cũng thật là khó mà tin được.
“Này. Em không tin đấy à? Anh bị oan thật mà?”
“Anh bỏ em ra đi. Dù sao tấm ảnh hai người cùng vào quán cà phê kia cũng không phải là giả.”
Lục Ngạn không biết nên giải thích thế nào cho phải. Anh ôm lấy eo, sau đó không ngừng hôn lấy mặt Lâm Huyền.
“Này. Anh làm gì vậy hả?”


“Ai bảo em không tin anh chứ? Phải phạt!”
Lâm Huyền bị anh hôn đến mê man. Lục Ngạn hôn môi thôi vẫn cảm thấy chưa đủ. Anh chạm nhẹ môi lên đôi mắt cô, sau đó lần xuống gò má, rồi hôn lên cằm, lên trán.
“Đừng hôn nữa. Anh không thấy trời đã khuya rồi à? Chúng ta phải đi ngủ.”
Lục Ngạn như không nghe lời cô nói. Anh cười mỉm, sau đó lại lần xuống cổ.
“Này…” Lâm Huyền muốn đấy Lục Ngạn ra nhưng không thể. Tại sao nói một hồi lại thành ra thế này rồi? Anh không phải là muốn…
“Em tin, em tin anh và Tống Thanh Ca không có gì mà. Chúng ta đi ngủ có được không?”
Lâm Huyền đột nhiên có chút hoảng sợ. Lỡ như anh muốn làm thật thì sao? Với sức lực nhỏ bé của cô hoàn toàn không thế nào ngăn cản anh nối
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom