• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Ly Hôn Đi Điện Hạ (1 Viewer)

  • Chương 215

Editor: Linh Vũ


"Ngậm miệng!" Mễ Na đột nhiên mất hết lý trí, dùng đôi giày cao gót của mình đá lên bụng, lên ngực, lên đùi của Vận Nhi. Vì cái gì, rốt cuộc là vì cái gì mà trong mắt Âu Thừa Duẫn chỉ có người phụ nữ này!


Chỉ cần người phụ nữ này không còn, cô ta sẽ lại là bảo bối được anh nâng niu trong lòng bàn tay.


"Mễ Na, cô điên rồi, trả con bé lại cho tôi, tôi đồng ý sẽ bỏ qua cho cô, cô có biết bắt cóc là phạm pháp không hả?" Tiếng nói của Vận Nhi bị tiếng bạt tai của cô ta át đi. Trước giờ da thịt cô chưa từng chịu tổn hại gì, cho dù hai năm qua trong lòng đau khổ, thì nỗi khổ đó cũng không sánh bằng cơn đau lúc này. Mễ Na oán hận, giật lấy tóc cô, đập đầu cô vào cây cột, thấy cô vẫn chưa chịu khuất phục thì lại càng điên tiết, dựa vào đâu mà Tô Vận Nhi lại cứ cao ngạo như vậy!


Cô ta muốn hủy hoại Tô Vận Nhi này!


Hai ngày nay Âu Thừa Duẫn sống không bằng chết, hai ngày còn dài hơn cả hai năm, ít nhất, hai năm trước anh biết rõ cô đang ở nơi nào đó trên thế giới này, nhưng mà hiện tại, cái cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.


Lúc Tín đưa manh mối ra trước mặt anh, Âu Thừa Duẫn phát hiện ra bàn tay mình run lên không ngừng, anh ở trên thương trường trăm trận trăm thắng, thế mà cũng có lúc cảm thấy sợ hãi như bây giờ.


"Người tài xế hôm đó nói rằng phu nhân xuống xe ở bệnh viện Phạm thị, sau đó vẫn chưa đi ra ngoài!" Trong đầu Âu Thừa Duẫn cũng đã có dự cảm, có thể khiến cho Vận Nhi không có chút phòng bị nào thì chỉ có thể là người nhà họ Tô.


Người phụ nữ chết tiệt kia, nếu để anh biết là cô ta đã đụng đến Vận Nhi thì anh sẽ đích thân vặn gãy cổ cô ta!


Ngay lúc Âu Thừa Duẫn dời mục tiêu tìm kiếm sang bệnh viện thì nhận được một cuộc điện thoại, ban đầu anh không có ý định nghe máy, nhưng nghĩ đến chuyện bây giờ Vận Nhi đang mất tích, anh lại hơi do dự, chọn tiếp nhận cuộc gọi.


"Thừa Duẫn, nếu Tô Vận Nhi không còn, có phải là anh sẽ cưới em không?" Âu Thừa Duẫn lúc đầu còn chưa nghe ra là giọng của ai, thế nhưng lúc anh nghe đến giọng điệu run rẩy của người kia thì vội vàng lên tiếng: "Mễ Na?"


"Vận Nhi bị cô đưa đi rồi hả?" Âu Thừa Duẫn gần như đang nổi trận lôi đình. Người phụ nữ không biết sống chết này, lại còn dám nghĩ đến chuyện dùng Vận Nhi để đe dọa anh, chẳng lẽ cô ta không biết rằng anh hận nhất chính là phụ nữ giở thủ đoạn với anh sao?


"Anh đau lòng rồi sao?" Mễ Na nghe thấy Âu Thừa Duẫn vừa mở miệng đã hỏi đến Vận Nhi, giọng điệu nóng lòng, sốt ruột như vậy, cô ta tức đến mức muốn bóp chết Tô Vận Nhi, nhưng cô ta không thể để cô được hời như thế được, cô ta muốn cô phải nếm mùi khổ sở.


"Nói, cô đưa Vận Nhi đi đâu rồi? Không muốn chết thì mau nói thật!" Âu Thừa Duẫn đã đứng lên cầm chìa khóa xe, vội vàng đi đến bãi đậu xe. Phụ nữ điên lên thì cái gì cũng dám làm, anh rất sợ Vận Nhi sẽ bị thương, xem ra là lúc trước anh nhân từ quá rồi, cho nên mới không giải quyết triệt để người phụ nữ kia.


"A, không ngờ anh lại tuyệt tình như vậy, Âu Thừa Duẫn, em nói cho anh biết, trước đây anh đối xử với em thế nào, hôm nay em sẽ trả lại toàn bộ trên người Tô Vận Nhi. Không phải là anh rất yêu cô ta sao? Em lại cứ muốn nhìn xem, nếu người khác đụng đến cô ta rồi, anh có còn cần cô ta nữa hay không?"


Tiếng cười của Mễ Na như thể ngòi thuốc nổ làm nổ tung suy nghĩ của Âu Thừa Duẫn, anh vội đến mức ngay cả thở cũng không thở kịp.


"Cô dám đụng đến một ngón tay của cô ấy, tôi sẽ khiến cô chết không có chỗ chôn!" Âu Thừa Duẫn nói lời này tuyệt đối không phải là nói đùa, đụng đến anh thì không sao, nhưng anh không thể chịu được người khác đụng đến Vận Nhi của anh.


"Ha ha ha, Âu Thừa Duẫn, cho dù em có chết thì cũng phải kéo anh chôn cùng!" Tiếng cười của Mễ Na không ngừng vang vọng bên tai Âu Thừa Duẫn, anh đã ngồi lên xe, dựa theo định vị di động để tìm kiếm vị trí của đối phương, nhưng Mễ Na cũng chẳng phải dạng ngu ngốc, nếu cô ta đã muốn đối đầu với Âu Thừa Duẫn thì đương nhiên là
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom