Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 200
Chương 200: Đến lúc đó đừng hối hận
Cô lập tức hỏi thẳng: “Vậy còn Vũ Hải Yến, con nghe nói bây giờ Vũ Hải Yến đang ngồi vào vị trí của con.”
“Theo bố thấy, cứ để con bé làm đi.”
Vũ Linh Đan khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói.
Vũ Phong Toàn biết mình xử lý không thỏa đáng nhưng dưới tình huống đó, tình hình của Vũ Hải Yến không ổn định, ông chỉ có thể tạm thời sắp xếp một vị trí mà thôi.
Ngay lập tức, Vũ Phong Toàn tỏ rõ thái độ: “Con cứ yên tâm, chỉ cần giám sát công trường xong thì vị trí Giám đốc dự án chắc chắn vẫn là của con.”
Vũ Linh Đan cong môi, cười tự giễu.
Vũ Linh Đan cũng không hiếm lạ gì vị trí Giám đốc dự án, chỉ là sau bao nhiêu năm làm việc trong công ty, Vũ Phong Toàn mới miễn cưỡng bằng lòng cho mình một cơ hội. Vậy mà Vũ Hải Yến lại có năng lực, mới đến công ty đã có vị trí ngang hàng với mình.
Loại chuyện này, cho dù là ai cũng đều không phục!
Thái độ của Vũ Phong Toàn không thể khiến Vũ Linh Đan cảm thấy công bằng, nhưng hiện tại ông ta vẫn đang giải quyết chuyện công việc, ông ta tiện thể nói: “Bố có thể tìm được nơi thích hợp hơn Tập đoàn Châu Thiên.”
“Đó là Tập đoàn Á Đông.”
Vũ Phong Toàn lại nhắc lại.
Vũ Linh Đan nhíu mày, càng lúc càng chán ghét, đây rõ ràng chính là ép buộc, không nói đến việc ông ta đã có phương án phù hợp hơn. Cho dù không có, bây giờ cũng không đến lượt cô đi tìm Trương Thiên Thành.
“Con đã nói rõ ràng rồi. Hoặc là bố tự đi hoặc Vũ Hải Yến đi.”
Dù sao, cô cũng sẽ không đi.
“Linh Đan, con…”
Vũ Phong Toàn có chút tức giận, mặt xanh mét: “Bố là bố của con, làm sao con có thể nói chuyện với bố như vậy.”
Vũ Linh Đan không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn Vũ Phong Toàn.
Ánh mắt lãnh đạm và bình tĩnh này giống như một mũi nhọn đâm vào trái tim Vũ Phong Toàn.
Ngày thường, ông ta không thích nhất ở con gái lớn là sự thâm trầm, tinh vi và khó đoán, người có vẻ sành sỏi, đa mưu túc trí hơn ông ta.
Ngược lại, Vũ Hải Yến làm ông ta hài lòng hơn.
Vũ Phong Toàn cũng không chịu khuất phục trước Vũ Linh Đan, vì vậy ông ta nghe cô nói, có chút tức giận nói: “Được rồi, không phải muốn tìm Vũ Hải Yến sao, được rồi, để cho nó đi. Linh Đan, bố đã nói với con rồi, đến lúc đó đừng hối hận, rồi trách người làm bố này quá bất công.”
Vũ Linh Đan cố nén nụ cười trên môi, gật đầu liên tục: “Bố yên tâm, con tuyệt đối sẽ không phản đối.”
“Dù sao, nếu Vũ Hải Yến có thể giành được hợp đồng với Tập đoàn Á Đông thì vị trí của cô ta trong công ty chắc chắn sẽ được đảm bảo. Vậy thì, với tư cách là chị gái, con đương nhiên phải chúc mừng.”
Vũ Linh Đan ngoài cười nhưng trong không cười, nói với vẻ mặt tình cảm sâu sắc. Nhưng Vũ Phong Toàn đã sớm nhìn thấu Vũ Linh Đan, ngay lập tức ông ta lạnh lùng hừ mũi, trên mặt có vẻ khinh thường.
Chẳng qua là dựa vào quan hệ giữa mình và Trương Thiên Thành mà xác định Vũ Hải Yến sẽ không thành công, ông ta cũng không tin vào chuyện xấu xa này, cùng lắm thì để Tập đoàn Bạch Đằng nhượng bộ một chút.
“Vậy thì, con đặt hợp đồng ở đây trước, bố có thể trả lời con sau.”
Vũ Linh Đan mỉm cười bình tĩnh, trên mặt không có một chút chật vật nào. Sau khi báo cáo với Vũ Phong Toàn, Vũ Linh Đan ra khỏi văn phòng liền tình cờ gặp Vũ Hải Yến đang đi ra từ thang máy.
Chắc là vì chuyện Tập đoàn Á Đông, Vũ Linh Đan bất giác nhếch miệng. Khi đổi sang những người khác của Tập đoàn Á Đông, Vũ Linh Đan vẫn cảm thấy có khả năng này, chỉ có Vũ Hải Yến này thì…
Ha ha!
Vũ Linh Đan không muốn đưa ra bất kỳ bình luận nào.
Cô lập tức hỏi thẳng: “Vậy còn Vũ Hải Yến, con nghe nói bây giờ Vũ Hải Yến đang ngồi vào vị trí của con.”
“Theo bố thấy, cứ để con bé làm đi.”
Vũ Linh Đan khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nói.
Vũ Phong Toàn biết mình xử lý không thỏa đáng nhưng dưới tình huống đó, tình hình của Vũ Hải Yến không ổn định, ông chỉ có thể tạm thời sắp xếp một vị trí mà thôi.
Ngay lập tức, Vũ Phong Toàn tỏ rõ thái độ: “Con cứ yên tâm, chỉ cần giám sát công trường xong thì vị trí Giám đốc dự án chắc chắn vẫn là của con.”
Vũ Linh Đan cong môi, cười tự giễu.
Vũ Linh Đan cũng không hiếm lạ gì vị trí Giám đốc dự án, chỉ là sau bao nhiêu năm làm việc trong công ty, Vũ Phong Toàn mới miễn cưỡng bằng lòng cho mình một cơ hội. Vậy mà Vũ Hải Yến lại có năng lực, mới đến công ty đã có vị trí ngang hàng với mình.
Loại chuyện này, cho dù là ai cũng đều không phục!
Thái độ của Vũ Phong Toàn không thể khiến Vũ Linh Đan cảm thấy công bằng, nhưng hiện tại ông ta vẫn đang giải quyết chuyện công việc, ông ta tiện thể nói: “Bố có thể tìm được nơi thích hợp hơn Tập đoàn Châu Thiên.”
“Đó là Tập đoàn Á Đông.”
Vũ Phong Toàn lại nhắc lại.
Vũ Linh Đan nhíu mày, càng lúc càng chán ghét, đây rõ ràng chính là ép buộc, không nói đến việc ông ta đã có phương án phù hợp hơn. Cho dù không có, bây giờ cũng không đến lượt cô đi tìm Trương Thiên Thành.
“Con đã nói rõ ràng rồi. Hoặc là bố tự đi hoặc Vũ Hải Yến đi.”
Dù sao, cô cũng sẽ không đi.
“Linh Đan, con…”
Vũ Phong Toàn có chút tức giận, mặt xanh mét: “Bố là bố của con, làm sao con có thể nói chuyện với bố như vậy.”
Vũ Linh Đan không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn Vũ Phong Toàn.
Ánh mắt lãnh đạm và bình tĩnh này giống như một mũi nhọn đâm vào trái tim Vũ Phong Toàn.
Ngày thường, ông ta không thích nhất ở con gái lớn là sự thâm trầm, tinh vi và khó đoán, người có vẻ sành sỏi, đa mưu túc trí hơn ông ta.
Ngược lại, Vũ Hải Yến làm ông ta hài lòng hơn.
Vũ Phong Toàn cũng không chịu khuất phục trước Vũ Linh Đan, vì vậy ông ta nghe cô nói, có chút tức giận nói: “Được rồi, không phải muốn tìm Vũ Hải Yến sao, được rồi, để cho nó đi. Linh Đan, bố đã nói với con rồi, đến lúc đó đừng hối hận, rồi trách người làm bố này quá bất công.”
Vũ Linh Đan cố nén nụ cười trên môi, gật đầu liên tục: “Bố yên tâm, con tuyệt đối sẽ không phản đối.”
“Dù sao, nếu Vũ Hải Yến có thể giành được hợp đồng với Tập đoàn Á Đông thì vị trí của cô ta trong công ty chắc chắn sẽ được đảm bảo. Vậy thì, với tư cách là chị gái, con đương nhiên phải chúc mừng.”
Vũ Linh Đan ngoài cười nhưng trong không cười, nói với vẻ mặt tình cảm sâu sắc. Nhưng Vũ Phong Toàn đã sớm nhìn thấu Vũ Linh Đan, ngay lập tức ông ta lạnh lùng hừ mũi, trên mặt có vẻ khinh thường.
Chẳng qua là dựa vào quan hệ giữa mình và Trương Thiên Thành mà xác định Vũ Hải Yến sẽ không thành công, ông ta cũng không tin vào chuyện xấu xa này, cùng lắm thì để Tập đoàn Bạch Đằng nhượng bộ một chút.
“Vậy thì, con đặt hợp đồng ở đây trước, bố có thể trả lời con sau.”
Vũ Linh Đan mỉm cười bình tĩnh, trên mặt không có một chút chật vật nào. Sau khi báo cáo với Vũ Phong Toàn, Vũ Linh Đan ra khỏi văn phòng liền tình cờ gặp Vũ Hải Yến đang đi ra từ thang máy.
Chắc là vì chuyện Tập đoàn Á Đông, Vũ Linh Đan bất giác nhếch miệng. Khi đổi sang những người khác của Tập đoàn Á Đông, Vũ Linh Đan vẫn cảm thấy có khả năng này, chỉ có Vũ Hải Yến này thì…
Ha ha!
Vũ Linh Đan không muốn đưa ra bất kỳ bình luận nào.
Bình luận facebook