• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Ly Hôn Rồi Bắt Đầu Yêu - Trần Kiều An - Phương Minh Trung (2 Viewers)

  • Chương 21-22


Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
Phương Minh Trung nhận thấy cả người Lâm Chính ngùn ngụt bốc lên một mùi tức giận, anh đã chuẩn bị tinh thần đối phó sẵn sàng nhưng thật không ngờ Lâm Chính lại không tỏ thái độ gì chỉ thong dong đáp lại một câu như chưa từng xuất hiện cảm xúc khác lạ nào.
" Được rồi, không nói chuyện này nữa, chuyện của những người trẻ tuổi thường hay thay đổi bất ngờ."
Ý của Lâm Chính chính là "sau này cậu sẽ có ngày phải hối hận mà quay về tìm con gái tôi."
Tất nhiên Phương Minh Trung có thể hiểu được hàm ý của ông ta.
Xét về kinh tế, nhà họ Lâm dù không đi sâu vào nhiều mảng kinh doanh như nhà họ Phương hay những công ty bạn trong thành phố, nhưng có thể coi nhà họ lâm chính là vua bất động sản trong cái thành phố này. Nói đến bất động sản người ta nghĩ ngay đến cái tên Lâm Chính. Tài sản đủ cho con cháu ba đời không cần làm vẫn có thể thong dong sống dư dả.
Xét về địa vị thì nhà họ Lâm cũng thuộc dòng dõi thư hương quý tộc. Không chỉ các mối quan hệ làm ăn mà cả quan hệ thân thiết với các lãnh đạo cấp cao hiện nay cũng không phải ít.

Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
Chưa kể bản thân Lâm Tuệ Mẫn, nói xinh đẹp thì cô ta thật sự rất đẹp. Nói tài năng thì không thể không kể đến cái tên " Lâm Tuệ Mẫn". Nói sự nghiệp thì cô ta là niềm ao ước của bao người.
Một người có điều kiện tốt về mọi mặt như Lâm Tuệ Mẫn chỉ sợ xếp hàng cầu thân cũng không đến lượt mà thôi.
Thế nhưng Phương Minh Trung lại hoàn toàn không để ý những điều đó. Đoạn tình cảm trước kia chính là sự rung động của trái tim mới lớn hoàn toàn không có tính toán gì cho lợi ích gia tộc. Sau khi li hôn anh thật sự hiểu bản thân cần gì, bản thân muốn thế nào trong hôn nhân vậy nên anh có thể chắc chắn Lâm Tuệ Mẫn không phù hợp để kết hôn. Thậm chí anh còn nghĩ nếu năm đó Lâm Tuệ Mẫn có chịu kết hôn với anh thì cũng không thể ở bên nhau lâu dài được.
Phương Minh Trung bình thản đặt đũa xuống, đủng đỉnh đáp lại.
" Những năm còn trẻ cháu cũng vậy , bây giờ đã trưởng thành hơn, đã biết sửa sai cho tuổi trẻ . Chắc chắn không để bản thân đi lại vết xe đổ của thanh xuân."
Lâm Chính nghe được ý tứ trong lời Phương Minh Trung nói là anh chắc chắn sẽ không có thay đổi gì trong việc này cũng chỉ nhàn nhã nở một nụ cười rồi nhấp thêm một ngụm rượu.

Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
Phương Minh Trung biết rõ Lâm Tuệ Mẫn là đứa con gái cưng của Lâm Chính, biết ông ta muốn giúp con gái thay đổi cục diện này nhưng nhìn cái thái độ như doạ người của ông ta anh lại càng quyết ý phải vạch rõ giới hạn cho Lâm Tuệ Mẫn.
Xét về kinh tế hay địa vị nhà họ Phương cũng không có điểm nào không bằng nhà họ Lâm. Dù là có không bằng đi chăng nữa anh cũng không cho phép ông ta uy hiếp mình.
Lúc này điện thoại của Phương Minh Trung đổ chuông. Anh lễ phép nói với Lâm Chính.
" Cháu có việc cần xử lí gấp. cháu xin phép đi trước ạ."
Lâm Chính thoáng nở một nụ cười, gật đầu xem như đã biết.
Phương Minh Trung rời khỏi phòng ăn mới bắt máy. Người gọi chính là Hoàng Bách. Anh đã sớm biết bữa ăn này đến 99% không thể vui vẻ nên đã nhờ Hoàng Bách đúng giờ gọi tới giúp anh thoát thân.
Điện thoại vừa kết nói Hoàng Bách đã trêu chọc Phương Minh Trung.
" Sao lại bỏ nhạc phụ đại nhân uống rượu một mình như vậy. Cậu đúng là không có chút thành ý nào."

Chương 21: Muốn đấu thì đấu thôi
Phương Minh Trung cau mày:
" Cậu có thôi đi không?"
Đến đây Hoàng Bách mới nghiêm túc nói chuyện:
" Nhà họ Lâm nắm trong tay khối bất động sản khổng lồ ở cái thành phố này. Nếu đã trở mặt rồi thì mảng kiến trúc của An Việt chắc sẽ chông chênh."
Tất nhiên khi quyết định trở mặt với Lâm Tuệ Mẫn, Phương Minh Trung đã nghĩ tới chuyện này, trong lòng đã quyết thì chắc chắn anh đã có tính toán đối phó lại. Phương Minh Trung mở miệng đầy khí thế.
" Tiền đồ nhà Phương được tạo lên đâu phải chỉ dựa vào mỗi mảng kiến trúc, hơn nữa đâu phải ai thích động tay động chân cũng được."
" Muốn đấu thì đấu thôi, tôi đang nhàn rỗi dư sức trẻ đây."
Để có An Việt ngày hôm nay thì nó cũng trải qua bao thăng trầm, biến động theo thời gian. Khi ông nội anh bắt đầu xây dựng sự nghiệp chỉ là một doanh nghiệp nhỏ lẻ chuyên thiết kế nhà ở cho cá nhân rồi sau lên quy mô lớn hơn chuyên thiết kế cho các dự án trong và ngoài thành phố. Những năm này Phương Minh Trung tiếp quản công ty đã đưa cả các hợp đồng bên nước ngoài về, đặc biệt còn mở rộng thêm các lĩnh vực về thời trang, giáo dục, quy mô công ty đến nay cũng mấy nghìn nhân viên.
Hoàng Bách nghe ra được khí thế hừng hực của Phương Minh Trung liền vang đến giọng nói phấn khích:
" Muốn chơi lớn sao?"
Phương Minh Trung: " Tôi chỉ không cho phép ai uy hiếp tôi thôi."
" Cậu ở đâu? tôi đến tìm cậu"
Sau khi nghe được một cái tên từ đầu dây bên kia, Phương Minh Trung liền tắt điện thoại, nhấn chân ga rời đi.

Chương 22: Anh đừng nháo nữa
Chương 22: Anh đừng nháo nữa
Trước cửa Sao Đêm, một chiếc xe đắt đỏ, sáng bóng dừng lại, Phương Minh Trung ném chìa khoá xe cho nhân viên bảo vệ rồi sải bước chân dài đầy kiêu ngạo bước vào.
Ánh mắt tìm kiếm của anh rất nhanh đã thấy một bóng người quen thuộc đang nâng li cùng mấy cô chân dài nóng bỏng.
Thấy Phương Minh Trung đến Hoàng Bách mới rời cuộc vui theo chân đến một phòng ăn vip.
" Cậu uống rượu Nhật chưa đủ no hay sao mà còn tìm tôi."
Phương Minh Trung: " No rồi thì không được tìm hả?"
Hoàng Bách: " Lâm Tuệ Mẫn đối với cậu cũng coi như có lòng, sao cậu lại lật bài với cô ta."
Lúc này Phương Minh Trung mới kể lại chuyện Lâm Tuệ Mẫn muốn giở trò ở nhà hàng hôm trước.
Hoàng Bách nghe xong gật gù rồi lại tò mò không nhịn được mà hỏi lại Phương Minh Trung:
" Vậy cậu tức giận là vì cậu bị xem như tên ngốc cho cô ta giỡn mặt hay tức giận thay Kiều An".

Chương 22: Anh đừng nháo nữa
Phương Minh Trung im lặng một hồi, sau vẫn thành thật trả lời: " cả hai"
Miếng thịt bò trong miệng Hoàng Bách xuýt chút nữa là bắn ra ngoài, anh ta vỗ vỗ hai bên tai của mình ra vẻ như vừa nghe nhầm gì đó rồi mới hỏi lại.
" Cậu định doạ chết tôi sao, lúc trước có bao giờ thấy cậu như này đâu nhỉ."
Là bạn đã nhiều năm, Hoàng Bách rất rõ câu chuyện giữa Phương Minh Trung và Kiều An. Lúc đầu anh ta cũng thấy việc Kiều An lợi dụng quan hệ với ông bà Phương để được gả cho Phương Minh Trung thật là vô sỉ nhưng sau này chứng kiến Kiều An ngày ngày chăm sóc Phương Minh Trung tận tâm tận lực, an phận làm cô vợ nhỏ không tranh không oán thì cái nhìn của Hoàng Bách cũng có chút thay đổi về Kiều An.
Hoàng Bách trâm ngâm một hồi lại nói tiếp.
" Cậu nhìn ra điểm tốt của Kiều An rồi à."
Lần này Phương Minh Trung không cần suy nghĩ nhanh chóng đáp lời lại.
" Cậu thấy cô ta có điểm tốt à."

Chương 22: Anh đừng nháo nữa
Hoàng Bách vừa ngẩng đầu lên còn chưa kịp trả lời thì Phương Minh Trung đã ném lại một câu " tôi đi vệ sinh" rồi đứng dậy đi mất.
Vừa ra khỏi nhà vệ sinh, Phương Minh Trung đã bị một cô gái va trúng, đối phương xuýt xoa 1 tiếng mà không kịp nhìn anh chỉ vội vàng nói câu xin lỗi rồi che miệng lao ngay vào nhà vệ sinh.
Phương Minh Trung nhìn theo cái bóng đó không khỏi giật mình. Hôm nay anh đã uống hơi nhiều một chút nhưng thật sự số rượu đó cũng chưa đủ để làm anh hoa mắt. Cô gái đó chẳng phải người đã ở chung với anh suốt 2 năm sao. Anh không thể nhìn nhầm.
Có điều trong kí ức của anh, lúc nào cô cũng nhu mì, đoan trang chẩn mực, sao có thể biến dạng thế này chứ.
Bước chân người đàn ông đi đi lại lại trước cửa nhà vệ sinh có chút sốt ruột.
Ngay khi cánh cửa nhà vệ sinh mở ra Phương Minh Trung đã túm lấy Kiều An lôi đi.
" Anh làm cái gì vậy"
Vừa ra khỏi cửa đã bị lôi đi bất ngờ, Kiều An có chút hoảng loạn, sau khi xác định được người đi trước là Phương Minh Trung cô mới có thể bình tĩnh lại.

Chương 22: Anh đừng nháo nữa
Vừa ra khỏi cửa đã bị lôi đi bất ngờ, Kiều An có chút hoảng loạn, sau khi xác định được người đi trước là Phương Minh Trung cô mới có thể bình tĩnh lại.
"Phương Minh Trung, tôi đang có việc anh đừng nháo nữa."
Bước chân của Phương Minh Trung dừng lại, anh trừng mắt nhìn Kiều An nói:
" Nhìn lại bộ dạng của cô đi, đây là bộ dạng có việc mà cô nói sao?
Kiều An nhận ra sự mỉa mai trong lời nói của Phương Minh Trung nhưng cô cũng chẳng muốn quan tâm vì hiện giờ cô chỉ coi người đàn ông trước mặt như một người xa lạ. Bộ dạng của cô có như thế nào cũng chẳng liên quan gì đến anh.
Kiều An giật mạnh cánh tay đang bị túm chặt ra, trên mặt lộ rõ sự đau đớn nhưng cô vẫn đanh giọng nói với Phương Minh Trung:
" Đừng quản việc của tôi, anh lo việc của mình đi"
Ngay khi Kiều An xoay người bỏ đi thì Phương Minh Trung lại cất tiếng.

Chương 22: Anh đừng nháo nữa
" Cô có việc gì? muộn rồi, lát tôi đưa cô về."
" Đưa điện thoại của cô đây."
Chưa đợi Kiều An phản ứng lại, Phương Minh Trung đã nhanh tay lấy chiếc điện thoại của Kiều An nhập vào 1 dãy số.
Kiều An đang không hiểu sao mình lại đơ ra như vậy, đến chiếc điện thoại đang cầm trong tay cũng để Phương Minh Trung lấy được. Có lẽ chính câu nói " lát tôi đưa cô về" đã làm cô phân tâm. Cô không hiểu anh đối với cô như vậy là ý gì: quan tâm, thương hại hay muốn mỉa mai cô.
Kiều An muốn nói gì đó nhưng nhớ ra mình cần quay lại phòng ăn đành lấy lại chiếc điện thoại hậm hụi rời đi.
Hôm nay công ty Kiều An đến gặp đối tác, Cao Anh muốn tạo cơ hội cho Kiều An học hỏi thêm nên đã sắp xếp cho cô đi cùng. Nào ngờ Kiều An bị mời rượu liên tục mà tửu lượng của cô lại quá kém.
Cửa phòng ăn vừa mở ra đã nghe thấy tiếng của Hoàng Bách:
" Cậu ngủ trong nhà vệ sinh sao. Mất tận 15 phút của tôi luôn đấy."
Phương Minh Trung mang vẻ mặt tỉnh bơ như không nghe thấy Hoàng Bách đang nói gì, nửa ngày sau mới lên tiếng.
" Cậu tìm hiểu giúp tôi xem Kiều An đang ở phòng nào, tôi vừa thấy cô ấy."
Hoàng Bách: " Tôi sao?"
Phương Minh Trung: " Cậu là ông chủ ở đây, tôi không nhờ cậu thì nhờ ai?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom