Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22: Quá khứ - NGÀY ĐỊNH MỆNH (1)
Những ngày gần đây tin tức về Đỗ Khánh Huyền và Lương Mục Phàm một lần nữa trở thành tiêu điểm nóng cho mọi mặt báo, ai nấy đều nghĩ lần xuất hiện này cô chính là muốn giành lại Lương Mục Phàm trong tay của Hoàng Tân Tuệ, họ vẫn còn cái suy nghĩ ngu ngốc kia, chính là vào năm năm trước... Cái lý do mà Đỗ Khánh Huyền cùng Lương Mục Phàm kết hôn.
Năm đó...
Sự kiện gây chấn động suốt nhiều ngày qua ở Minh Thành có lẽ là vụ việc giữa hai nhà Lương – Trình.
Bề nổi, thì ai cũng biết ba nhà Trình – Đỗ - Lương là ba gia đình yêu thương nhau như máu mủ, mối quan hệ còn được cho rằng còn thân thiết hơn cả anh em một nhà, lá lành đùm lá rách. Không những vậy mà sau khi Trình gia bị nghi án rửa tiền, tham ô thì Lương gia vẫn đứng ra tìm kiếm manh mối nhầm giúp đỡ bạn thân của mình rửa oan, đến cả việc hai con của bạn mất tích nhiều năm, Lương Lực Cường đại nhân đại lượng đã dốc lòng tìm kiếm. Bên cạnh đó thì Đỗ gia cũng không ngồi chơi mà cũng tận tâm giúp Trình Thị rửa oan, nhưng lại bất thành.
Nhưng cuối cùng thì sự thật lại khiến họ không ngờ tới, tất cả mọi chuyện xảy ra với Trình gia đều là do con sói đội lốp cừu Lương Lực Cường gây ra, khiến con người ta nhà tan cửa nát, giết cha đoạt mẹ, giam giữ Phong Noãn mười năm, cho dù là Thánh Mẫu cũng không thể nào tha thứ cho cái tội ác tày đình này!
Khi Đỗ gia biết được sự thật này thì cũng bất ngờ, không thể nào tin được một người như Lương Lực Cường lại biết diễn như thế, khiến cho Đỗ Hành Du bị xoay như chong chóng, luôn găm gắp nghe theo những gì mà ông ta nói, cứ nghĩ Lương Lực Cường là người đáng để nương tự, nhưng cuối cùng thì ông ta còn kinh khủng hơn cả quỷ dữ, đúng là chẳng thể nào nhìn mặt mà bắt hình dông.
Về sau thì Đỗ Thị cũng không còn thân thiết với Lương Thị nữa, không muốn nói quá nhưng thiếu điều là cạch mặt nhau thôi.
Cuối cùng hai vợ chồng nhà họ Lương bị tuyên án, thời nay đã không còn án tử hình nên ông ta đã bị phán án tù chung thân, còn bà ta là đồng phạm bị phạt tù bảy năm. Sau khi cả cha và mẹ đều đồng thời bị đưa vào nhà giam thì Lương Mục Phàm và Lương Thoại Di đều suy sụp. Nhưng thân là đàn ông, là trụ cột cuối cùng của Lương gia, lại là chỗ dựa duy nhất của em gái, bản thân Lương Mục Phàm lại càng không cho phép bản thân sa sút.
Sau khi Trình Lục Hầu được rửa oan, Trình Thị bắt đầu vực dậy mạnh mẽ như hổ mọc thêm cánh, Trình Úy tuyên bố sẽ đưa Trình Thị đi xa hơn ngày xưa, hoàn toàn muốn nối gót người cha vĩ nhân của mình, ngay lúc tin vui này đến thì Trình Úy cũng tuyên bố sẽ kết hôn, cô dâu không ai khác chính là Nguyệt Quân – con gái vàng ngọc của Nguyệt gia. Chẳng những thế mà Đỗ gia cũng vui mừng khôn xiết khi Trình Mộc Cát thông báo mang thai. Niềm vui hiện tại được nhân ba, cả Minh Thành điều chúc mừng cho gia đình họ.
Đỗ gia tuy thấy Lương Lực Cường đáng tội nhưng hai anh em nhà họ Lương cũng như anh em nhà họ Trình là vô tội, Đỗ Hành Du cũng không ghét bỏ…
Nhưng!
Vào ngày này tháng trước, nhân ngày lành tháng tốt Trình gia quyết định mở một bữa tiệc, nhằm chúc mừng những sự kiện vui mừng này, hiển nhiên Lương Mục Phàm cũng được mời đến, Lương Thoại Di ban đầu khi nhận được thiệp mời cũng khá bực tức, nhưng sự thật đã được bày ra trước mắt cô ta và tất cả mọi người. Cha của mình lại là hung thủ, là chủ mưu sau tất cả những biến cố của Trình gia, họ không ghi hận mà trả thù bằng cách cha cô ta đã làm là đã may mắn lắm rồi, cô ta còn dám cưỡng cầu gì nữa. Lương Mục Phàm với danh nghĩa là bạn thân của Đỗ Hoành Dương càng không có lý do nào để từ chối, bị ép vào thế khó, cuối cùng thì anh cũng phải đến.
Nhưng có lẽ những vị khách ở đây đã không còn nồng nhiệt chào đón người của Lương gia nữa rồi, trong đầu những người cổ hủ này thì Lương gia bây giờ chẳng khác gì là một loại virus truyền nhiễm, tránh còn không kịp. Lương Mục Phàm bị dồn vào thế cô lập, có chút ngượng ngùng, có chút xấu hổ, nhưng Đỗ Khánh Huyền vẫn đứng về phía anh, đi đến bên cạnh anh, nhẹ nhàng an ủi.
- Anh Mục Phàm, anh đừng buồn nha, dù có chuyện gì đi nữa thì em tin gia đình em vẫn ủng hộ anh mà.
- Cảm ơn em.
Tuy nói Lương Lực Cường đã phải chịu bản án mà ông ta đáng nhận được, nhưng trong lòng một số người thì vẫn còn căm hận Lương gia, không phải vì họ hãm hại thương lương như Trình Lục Hầu, mà họ căm phẫn ông ta giả nhân giả nghĩa, cũng nhiều lần chèn ép các khu giải tỏa giá rẻ bèo... Đỉnh điểm của sự đáng ghét này chính là việc ông ts đã trơ trẽn lập ra một quỹ từ thiện mang tên của Trình Lục Hầu để kêu gọi ủng hộ từ mọi người, tựa như bản thân là Thánh nhân trong truyện cổ tích.
Hiển nhiên sau những chuyện là Lương Lực Cường gây ra thì động lại trong tiềm thức của mọi người không nhiều thì ít ác cảm, trong số họ không ít người vẫn tồn tại thành kiến và muốn bắt Lương Mục Phàm phải đền tội cho cha mình, họ muốn tận mắt chứng kiến Lương gia suy tàn.
Vì vậy, họ đã dùng kế hạ lưu nhất, chính là cho xuân dược vào ly rượu của Lương Mục Phàm nhằm tố giác anh ăn chơi sa đọa, làm ra những chuyện táng tận lương tâm. Nhưng họ trăm tính, ngàn tính lại không thể nào tính ra được người đưa Lương Mục Phàm đi lại chính là tiểu thiên kim nhà họ Đỗ - Đỗ Khánh Huyền. Một người là vì trúng thuốc nên làm bậy, một người là vì yêu nên hi sinh, Đỗ Khánh Huyền là thật lòng yêu anh nên mới dùng thân mình để làm thuốc giải, định bụng là sau đó sẽ rời khỏi, nhưng hai chân của cô đều đã nhũng ra hết rồi, cơ thể không còn chút sức lực nào nữa liền nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Buổi tiệc cũng bắt đầu vắng khách rồi tàn dần, Trình Mộc Cát nhìn ngó xung quanh rất lâu nhưng vẫn không thể tìm thấy cô em chồng, linh tính của Mộc Cát cho hay rằng Khánh Huyền đang có chuyện gì đó, ma xui quỷ khiến thế nào mà Mộc Cát lại xem lại camera giám sát, nhìn thấy Khánh Huyền dìu Lương Mục Phàm đi vào phòng 238 rồi vẫn không thấy đi ra, thân làm chị dâu cô liền đi lên đó kiểm tra.
Không để kinh động đến cả nhà thì cô và chồng mình là Đỗ Hoành Dương cùng nhau cầm chìa khóa dự phòng để đi vào, Mộc Cát quay sang nhìn chồng mình, nói:
- Anh ở ngoài này đi, để em vào trước.
- Không được, lỡ như Lương Mục Phàm làm gì vợ anh thì sao?
- Anh đừng lo xa, anh ta không làm gì được em đâu, hơn nữa Khánh Huyền còn ở trong đó, nếu như… Nếu như hai người họ làm chuyện không nên làm, anh lại bắt tại trận, con bé sẽ thấy xấu hổ.
Đỗ thiếu nghe như vậy cũng bị thuyết phục, anh liền ngoan ngoan gật đầu rồi đứng ở bên ngoài, Trình Mộc Cát trong lòng cũng lo lắng, cầu mong là bên trong đừng xảy ra những mà cô đang nghĩ đến, từ hôn phu cũ trở thành em rể thì cũng quá ngượng ngùng rồi. Dằn lòng bước vào phòng, mọi thứ dường như đổ sập trước mắt của Trình Mộc Cát, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, chuyện cô không muốn thấy nhất lại diễn ra ngay trước mắt mình, thở dài một tiếng cô bước đến bên cạnh em chồng, vỗ nhẹ.
- Đỗ Khánh Huyền! Đỗ Khánh Huyền! Nếu em còn muốn giữu cái mạng thì nhanh chóng tỉnh lại.
Năm đó...
Sự kiện gây chấn động suốt nhiều ngày qua ở Minh Thành có lẽ là vụ việc giữa hai nhà Lương – Trình.
Bề nổi, thì ai cũng biết ba nhà Trình – Đỗ - Lương là ba gia đình yêu thương nhau như máu mủ, mối quan hệ còn được cho rằng còn thân thiết hơn cả anh em một nhà, lá lành đùm lá rách. Không những vậy mà sau khi Trình gia bị nghi án rửa tiền, tham ô thì Lương gia vẫn đứng ra tìm kiếm manh mối nhầm giúp đỡ bạn thân của mình rửa oan, đến cả việc hai con của bạn mất tích nhiều năm, Lương Lực Cường đại nhân đại lượng đã dốc lòng tìm kiếm. Bên cạnh đó thì Đỗ gia cũng không ngồi chơi mà cũng tận tâm giúp Trình Thị rửa oan, nhưng lại bất thành.
Nhưng cuối cùng thì sự thật lại khiến họ không ngờ tới, tất cả mọi chuyện xảy ra với Trình gia đều là do con sói đội lốp cừu Lương Lực Cường gây ra, khiến con người ta nhà tan cửa nát, giết cha đoạt mẹ, giam giữ Phong Noãn mười năm, cho dù là Thánh Mẫu cũng không thể nào tha thứ cho cái tội ác tày đình này!
Khi Đỗ gia biết được sự thật này thì cũng bất ngờ, không thể nào tin được một người như Lương Lực Cường lại biết diễn như thế, khiến cho Đỗ Hành Du bị xoay như chong chóng, luôn găm gắp nghe theo những gì mà ông ta nói, cứ nghĩ Lương Lực Cường là người đáng để nương tự, nhưng cuối cùng thì ông ta còn kinh khủng hơn cả quỷ dữ, đúng là chẳng thể nào nhìn mặt mà bắt hình dông.
Về sau thì Đỗ Thị cũng không còn thân thiết với Lương Thị nữa, không muốn nói quá nhưng thiếu điều là cạch mặt nhau thôi.
Cuối cùng hai vợ chồng nhà họ Lương bị tuyên án, thời nay đã không còn án tử hình nên ông ta đã bị phán án tù chung thân, còn bà ta là đồng phạm bị phạt tù bảy năm. Sau khi cả cha và mẹ đều đồng thời bị đưa vào nhà giam thì Lương Mục Phàm và Lương Thoại Di đều suy sụp. Nhưng thân là đàn ông, là trụ cột cuối cùng của Lương gia, lại là chỗ dựa duy nhất của em gái, bản thân Lương Mục Phàm lại càng không cho phép bản thân sa sút.
Sau khi Trình Lục Hầu được rửa oan, Trình Thị bắt đầu vực dậy mạnh mẽ như hổ mọc thêm cánh, Trình Úy tuyên bố sẽ đưa Trình Thị đi xa hơn ngày xưa, hoàn toàn muốn nối gót người cha vĩ nhân của mình, ngay lúc tin vui này đến thì Trình Úy cũng tuyên bố sẽ kết hôn, cô dâu không ai khác chính là Nguyệt Quân – con gái vàng ngọc của Nguyệt gia. Chẳng những thế mà Đỗ gia cũng vui mừng khôn xiết khi Trình Mộc Cát thông báo mang thai. Niềm vui hiện tại được nhân ba, cả Minh Thành điều chúc mừng cho gia đình họ.
Đỗ gia tuy thấy Lương Lực Cường đáng tội nhưng hai anh em nhà họ Lương cũng như anh em nhà họ Trình là vô tội, Đỗ Hành Du cũng không ghét bỏ…
Nhưng!
Vào ngày này tháng trước, nhân ngày lành tháng tốt Trình gia quyết định mở một bữa tiệc, nhằm chúc mừng những sự kiện vui mừng này, hiển nhiên Lương Mục Phàm cũng được mời đến, Lương Thoại Di ban đầu khi nhận được thiệp mời cũng khá bực tức, nhưng sự thật đã được bày ra trước mắt cô ta và tất cả mọi người. Cha của mình lại là hung thủ, là chủ mưu sau tất cả những biến cố của Trình gia, họ không ghi hận mà trả thù bằng cách cha cô ta đã làm là đã may mắn lắm rồi, cô ta còn dám cưỡng cầu gì nữa. Lương Mục Phàm với danh nghĩa là bạn thân của Đỗ Hoành Dương càng không có lý do nào để từ chối, bị ép vào thế khó, cuối cùng thì anh cũng phải đến.
Nhưng có lẽ những vị khách ở đây đã không còn nồng nhiệt chào đón người của Lương gia nữa rồi, trong đầu những người cổ hủ này thì Lương gia bây giờ chẳng khác gì là một loại virus truyền nhiễm, tránh còn không kịp. Lương Mục Phàm bị dồn vào thế cô lập, có chút ngượng ngùng, có chút xấu hổ, nhưng Đỗ Khánh Huyền vẫn đứng về phía anh, đi đến bên cạnh anh, nhẹ nhàng an ủi.
- Anh Mục Phàm, anh đừng buồn nha, dù có chuyện gì đi nữa thì em tin gia đình em vẫn ủng hộ anh mà.
- Cảm ơn em.
Tuy nói Lương Lực Cường đã phải chịu bản án mà ông ta đáng nhận được, nhưng trong lòng một số người thì vẫn còn căm hận Lương gia, không phải vì họ hãm hại thương lương như Trình Lục Hầu, mà họ căm phẫn ông ta giả nhân giả nghĩa, cũng nhiều lần chèn ép các khu giải tỏa giá rẻ bèo... Đỉnh điểm của sự đáng ghét này chính là việc ông ts đã trơ trẽn lập ra một quỹ từ thiện mang tên của Trình Lục Hầu để kêu gọi ủng hộ từ mọi người, tựa như bản thân là Thánh nhân trong truyện cổ tích.
Hiển nhiên sau những chuyện là Lương Lực Cường gây ra thì động lại trong tiềm thức của mọi người không nhiều thì ít ác cảm, trong số họ không ít người vẫn tồn tại thành kiến và muốn bắt Lương Mục Phàm phải đền tội cho cha mình, họ muốn tận mắt chứng kiến Lương gia suy tàn.
Vì vậy, họ đã dùng kế hạ lưu nhất, chính là cho xuân dược vào ly rượu của Lương Mục Phàm nhằm tố giác anh ăn chơi sa đọa, làm ra những chuyện táng tận lương tâm. Nhưng họ trăm tính, ngàn tính lại không thể nào tính ra được người đưa Lương Mục Phàm đi lại chính là tiểu thiên kim nhà họ Đỗ - Đỗ Khánh Huyền. Một người là vì trúng thuốc nên làm bậy, một người là vì yêu nên hi sinh, Đỗ Khánh Huyền là thật lòng yêu anh nên mới dùng thân mình để làm thuốc giải, định bụng là sau đó sẽ rời khỏi, nhưng hai chân của cô đều đã nhũng ra hết rồi, cơ thể không còn chút sức lực nào nữa liền nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Buổi tiệc cũng bắt đầu vắng khách rồi tàn dần, Trình Mộc Cát nhìn ngó xung quanh rất lâu nhưng vẫn không thể tìm thấy cô em chồng, linh tính của Mộc Cát cho hay rằng Khánh Huyền đang có chuyện gì đó, ma xui quỷ khiến thế nào mà Mộc Cát lại xem lại camera giám sát, nhìn thấy Khánh Huyền dìu Lương Mục Phàm đi vào phòng 238 rồi vẫn không thấy đi ra, thân làm chị dâu cô liền đi lên đó kiểm tra.
Không để kinh động đến cả nhà thì cô và chồng mình là Đỗ Hoành Dương cùng nhau cầm chìa khóa dự phòng để đi vào, Mộc Cát quay sang nhìn chồng mình, nói:
- Anh ở ngoài này đi, để em vào trước.
- Không được, lỡ như Lương Mục Phàm làm gì vợ anh thì sao?
- Anh đừng lo xa, anh ta không làm gì được em đâu, hơn nữa Khánh Huyền còn ở trong đó, nếu như… Nếu như hai người họ làm chuyện không nên làm, anh lại bắt tại trận, con bé sẽ thấy xấu hổ.
Đỗ thiếu nghe như vậy cũng bị thuyết phục, anh liền ngoan ngoan gật đầu rồi đứng ở bên ngoài, Trình Mộc Cát trong lòng cũng lo lắng, cầu mong là bên trong đừng xảy ra những mà cô đang nghĩ đến, từ hôn phu cũ trở thành em rể thì cũng quá ngượng ngùng rồi. Dằn lòng bước vào phòng, mọi thứ dường như đổ sập trước mắt của Trình Mộc Cát, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, chuyện cô không muốn thấy nhất lại diễn ra ngay trước mắt mình, thở dài một tiếng cô bước đến bên cạnh em chồng, vỗ nhẹ.
- Đỗ Khánh Huyền! Đỗ Khánh Huyền! Nếu em còn muốn giữu cái mạng thì nhanh chóng tỉnh lại.
Bình luận facebook