_ Pháp lực phụ thân ngươi? Loại vật này còn có thể truyền thừa sao?- Tô Tử Duyệt kinh ngạc nói- Ngươi làm sao biết được?
_ Còn nhớ rõ là đó chữ trên vách tường ko? Ngươi ko hiểu ngôn ngữ nơi này cho nên nhìn ko ra, đoạn văn tự cuối cùng thời điểm đó có viết tên người viết, bởi vậy kiểu chữ mới ko giống nhau- Mẫn Mặc nói tới đây, nhìn Tô Tử Duyệt 1 chút, mới chậm rãi nói- Viết đoạn văn tự đó, chỉ có thể là cha ta.
_ Ông nói cái gì?- Tô Tử Duyệt hỏi.
Mẫn Mặc rũ mắt xuống, sau 1 lúc lâu mới nói- Đại khái nói là sau khi ông học vậy thần bí ma chú tuy rằng trở nên ngày càng lớn mạnh, nhưng lại ngày càng ko thể khống chế ưu tư của mình, làm ra rất nhiều sự tình ko đúng. Cuối cùng trước khi sự tình trở nên tệ hơn đem sức mạnh của mình chia ra gửi ở tro sơn động kia. Ta hấp thu sức mạnh của ông, có lẽ là bởi vì ko có tiếp xúc trực tiếp với ma chú kia, cho nên phản ứng của ta cũng ko quá nghiêm trọng. Mặc dù là tính khí có chút khó có thể khống chế, nhưng sẽ ko làm ra chuyện quá hoang đường. Cha ta ông còn nói… ông rất yêu ta cùng mẫu thân.
_ Mẫn Mặc…- Tô Tử Duyệt nhẹ nhàng mà kêu 1 tiếng, rồi tiến đến gần hắn giang rộng ra 2 tay. Mẫn Mặc đi tới ngồi xổm trước mặt nàng, làm cho nàng ôm chính mình, nhẹ nhàng mà dịu dàng vuốt ve tóc của mình. Mà Mẫn Mặc đem mặt dán tại bụng hơi nhô ra của Tô Tử Duyệt, im lặng dựa vào. Tô Tử Duyệt ko muốn hắn bởi vì trãi qua sự tình này mà thêm khổ sở, liền chuyển đề tài hỏi- Ngươi nói xem cục cưng bộ dạng hội giống ai hơn?- Bởi vì ko có máy siêu âm, Tô Tử Duyệt cũng chỉ có thể đoán 1 chút diện mạo.
_ Đương nhiên giống ta, đứa nhỏ Ma đô bộ dạng đều tựa ba nó- Mẫn Mặc nháy mắt đánh vỡ ảo tưởng Tô Tử Duyệt.
Nguyên bản hảo ko khí bởi vì 1 câu này của Mẫn Mặc mà biến mất hầu như ko còn, “Hội chứng sản phụ” của Tô Tử Duyệt phút chốc liền tăng vọt, sắc mặt nàng âm trầm, châm chọc nói- Tựa mèo cụt đuôi như ngươi sao?
_ Ngươi… ngươi nói ra còn ko thấy xấu hổ, thật vất vả cho ngươi gặp được chân thân, còn nhận thức ko ra đó là con gì, thật sự là vô dụng- Nói tới đây, hắn lại thở dài nói- Cha ta cũng thật là, có thời gian viết là đó còn ko bằng viết ta rốt cuộc là con gì còn hữu dụng hơn.
_ Mẫn Mặc, nói chuyện đàng hoàng, ngươi hẳn nên bắt đầu ghi chép 1 ít sự tình ở Ma đô, biết bao nhiêu liền viết bấy nhiêu. Như vậy hậu thế cỏn có cái khảo cứu, bằng ko rất đáng tiếc. Hơn nữa, nếu ta là ngươi, ta sẽ thỉnh cái lão sư dạy là đó văn tự cho bọn nhỏ của các ngươi. Đây là 1 loại văn hóa, ko nên vứt bỏ- Tô Tử Duyệt nâng mặt Mẫn Mặc lên nhìn vào mắt của hắn nghiêm túc nói.
_ Hảo- Mẫn Mặc gật gật đầu, dễ dàng liền đáp ứng hạ chuyện này.
Tô Tử Duyệt sờ bụng tròn trịa của mình hỏi Mẫn Mặc- Ngươi xem, ngươi có việc gì cũng luôn giấu giếm ta, hơn nữa đối với ta 1 chút cũng ko tốt, ta thấy lúc đứa nhỏ ra đời xong ta xác định chắc chắn là khóc ko nổi.
Mẫn Mặc thoải mái cười nói- Nếu ta chết, Ma đô liền là của ngươi cùng đứa nhỏ. Ngươi yên tâm, phàm là có ma tộc dị tâm, ta đều đã xử lý sạch, thẳng đến trước khi đứa nhỏ này có năng lực tự bảo vệ mình tuyệt đối ko có chuyện gì xảy ra. Ta nói rồi, ta sẽ đem việc này thu thập thỏa đáng sẽ đem Ma đô giao cho ngươi, ko cần lo lắng. Đến lúc đó bộ tộc báo đen, ta nghĩ còn có Đầu sói, hắn 8-9/10 cũng sẽ kế thừa chức vị thủ lĩnh của phụ thân hắn, ngươi có 2 cái cường đại ma tộc này, sẽ ko gặp chuyện ko may.
_ Ngươi thật mất hứng- Tô Tử Duyệt mất hứng đánh gãy Mẫn Mặc, nàng vốn cũng chỉ định nói giỡn tùy tiện mà thôi, muốn nghe hắn lừa chính mình vài câu, ko ngờ rằng Mẫn Mặc lại ở tro này tựa công đạo di ngôn nói nhiều như thế.
Mẫn Mặc đem Tô Tử Duyệt từ trên ghế ôm lên, hướng phòng mình đi vào, vừa đi vừa nói- Sao vậy, đau lòng? Ta biết ngay là ngươi luyến tiếc ko nỡ mà. Ngươi cho tới bây giờ chính là người hay mềm lòng, bằng ko sau lưng cũng sẽ ko có nhiều nam nhân như vậy- Tô Tử Duyệt dùng sức chọt mạnh vào ngực Mẫn Mặc 1 quyền, ko tiếp lời của hắn, xem như cam chịu.
Đi theo ngày chuyển dời, càng tới gần ngày sinh nở Tô Tử Duyệt tâm tình càng phát ra bừa bãi, sự kiện nàng thường xuyên làm nhất chính là 1 tay vuốt ve bụng tròn trịa, 1 tay chỉ Mẫn Mặc làm ấm trà trạng, khiển trách- Để coi ngươi còn có thể kiêu ngạo tới khi nào, 1 ngày nào đó ngươi sẽ khóc, đến lúc đó ta sẽ giúp nhi tử ngươi dưỡng 1 đám tiểu bạch kiểm.
Mẫn Mặc lúc này cũng chỉ có thể ko biết làm sao lắc đầu nói- Ta còn đang thắc mắc, tiểu bạch kiểm ngươi còn thiếu dưỡng sao? Những lời đồn về ta bên ngoài ngươi nhất rõ ràng nhỉ? Ân… mấy lời đồn đó đừng nói là ngươi truyền ra đi?
5 năm sau.
1 cái tóc đen mắt to tiểu nam hài dựa vào sau thạch bích lén lút đánh giá 4 phía, thấy bốn bề vắng lặng, tiểu gia hỏa liền nhanh chân hướng ra phía ngoài chạy tới. Còn chưa kịp chạy ra vài bước đã bị 1 cánh tay lớn chụp lấy cổ áo xách lên, vậy tiểu nam hài nhất thời trở nên ủ rũ, cái miệng nhỏ nhắn bẻ thật cao. Chỉ nghe đỉnh đầu người nọ hỏi:- Sao lại muốn trốn?
_ Lão ba, con thật ko muốn lớn lện làm Ma vương âu, ngươi cho con đi chơi hội đi- Vậy tiểu nam hài ôm lấy đùi thon dài của nam nhân cao gầy kia cầu xin nói.
_ Ko làm Ma vương ngươi còn có thể làm gì?- Vậy nam nhân tức giận răn dạy- Làm Ma vương vốn là trách nhiệm của ngươi! Thật sự là tức chết ta, sao lại sinh ra thứ nhi tử ko biết nghe lời như ngươi chứ.
_ Người mới ko biết nghe lời á, lão mẹ ko phải thường nói thượng bất chính hạ tắc loạn sao, bà nói ta đều là giống ngươi mới như vậy- Vậy tiểu nam hài tức giận nói.
_ Bậy bạ! Ta trước đây nào có giống ngươi bướng bỉnh như thế? Ta so với ngươi từ nhỏ đã có thể đem việc tro ngoài Ma đô quan tâm đâu vào đấy, nhìn lại ngươi bây giờ đi, trừ bỏ chơi ngươi còn có thể làm gì? Mẹ ngươi chỉ biết nói bừa, đừng nghe nàng- Nam nhân ý đồ đem tiểu hài tử theo trên đùi búng ra, nhưng tiểu hài tử này giống như là dính ở hắn trên đùi, lôi thế nào cũng ko kéo xuống được.
Vậy tiểu nam hài đột nhiên hét lớn- Mẹ, mẹ! Lão ba dám nói người nói bậy.
Vậy cao đại nam nhân nhất thời thân hình cứng đờ, liền vội quay đầu về phía sau, chỉ thấy ngoài trừ ko khí thì cái gì cũng ko có. Chính là vào một cái ngây người công phu, vậy tiểu nam hài đã nhanh như chớp chạy thoát ra ngoài. Vậy nam nhân nghiến răng nghiến lợi nói- Thật sự là dạy hư ngươi- Sau khi nói xong, liền nhận mệnh trở về. Nếu công tác lay chuyển ko được nhi tử, liền chỉ có thể đi trấn an là đó nữ nhân chỉ biết khóc sướt mướt cộng thêm chút tâm thần.
Mà lúc này, tro Ma đô đối với Ma vương lời đồn đãi sớm đã ko còn là sợ vợ, mà là nói Ma hậu vừa nhậm chức của Ma đô là 1 vị đầy bản lĩnh. Ma hậu ko chỉ cam tâm tình nguyện giúp hắn sinh ra tiểu ma vương, còn chăm sóc hắn cùng nhau quản lý Ma đô. Ma hậu là người thân thiết, cho nữ nhân tro Ma đô rất nhiều dày rộng phúc lợi, khiến càng ngày càng nhiều người nguyện ý chấp nhận là đó ma quỷ. Mà Ma vương cũng bắt đầu sáng tác Ma đô biên niên kí sử, ghi chép 1 vài sự kiện trọng yếu tro Ma đô, còn phát triển mở rộng văn tự lớn nhất của Ma đô. Mà chuyện cuộc sống gia đình Ma vương có phần hỗn loạn, đã ko còn là đề tài mấy đại gia quan tâm.
Bình luận facebook