Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-35
Chương 35: Tối nay không say không về
Sau khi nhanh chóng giết chết Y Thước Á, Dương Lăng tiện tay thu lấy cây pháp trượng của hắn bỏ vào không gian giới chỉ. Mặc dù cây pháp trượng này thoạt nhing vô cùng quỷ dị, nhưng rõ ràng đây là một cái bảo bối hiếm có. Đồng thời cũng không buông tha các chiến lợi phẩm trên người Y Thước Á như hỏa diễm giới chỉ, huyết tinh linh chiến ngoa.
Nhìn thi thể khổng lồ Cửu đầu xà quái, Dương Lăng cắn chặt răng dứt khoát đem cả người nó thu vào không gian giới chỉ. Ma thú khổng lồ như vậy, dám chắc có thể ngưng kết được rất nhiều viên máu khó được, thu hoạch so với mình tại Đặc Lạp Tư rừng rậm săn thú mấy tháng còn muốn nhiều hơn.
-Mẹ nó, thiêu hủy tên ác ma này.
-Mang thi thể hắn đi diễu hành.
Thẳng đến khi Dương Lăng thu hồi thi thể khổng lồ Cửu đầu xà quái, mọi người vây xem mới hồi phục lại tinh thần, có người đề nghị thiêu hủy Y Thước Á, cũng có người từng bị An Tạp gia tộc khi dễ còn không thể bỏ qua, muốn đem thi thể của hắn đem diễu hành khắp phố.
Nhìn người dân mãnh liệt phản ứng, nhớ tới lâu đài hùng vĩ của An Tạp gia tộc, Dương Lăng trong lòng vừa động, quyết định đã làm làm cho chót, dứt khoát phải trảm thảo trừ cắn, lớn tiếng nói:
-Thưa các vị dũng sĩ, Y Thước Á đã bị giết chết, nhưng là tay chân của hắn vẫn còn ở trong lâu đài, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
-Công phá lâu đài của bọn họ, giết sạch tay chân của chúng!
-Giết, dụng đầu của bọn chúng để bái tế những vong hồn bị hàm oan mà chết.
Tại Dương Lăng xúi giục, mọi người chịu đựng cừu hận nhiều năm giống như núi lửa phát ra, tinh thần chiến đấu bay cao. Y Thước Á đã chết, lại có chỗ dựa là binh cường mã tráng Dương Lăng, mọi người hận không được phải ngay lập tức huyết tẩy lâu đài An Tạp gia tộc.
-Hắc hắc, thông minh! Còn trẻ như vậy đã biết cách xúi giục dân tính.
Nhìn Dương Lăng chuẩn bị trảm thào trừ căn, lão già áo đen lại gật đầu tán thưởng.
-Hừ, ghê tởm, cư nhiên đem tất cả chiến lợi phẩm lấy hết, không để lại một cái gì .
Mai Lệ Nhĩ Tư không thể quên các trang bị ma pháp cao nhất trên người Y Thước Á. Nhất là thánh khí Xà yêu huyết trượng vẫn được pháp sư hắc ám tôn sùng.
Sau một lát trầm ngâm, lão già áo đen từ từ nói :
-Mai Lệ Nhĩ Tư, đối phương có đông đảo ma thú, lai lịch không rõ, tuyệt đối không thể dễ dàng ra tay, nhớ lấy! Có lẽ, Xà yêu huyết trượng ở trong tay hắn cũng không phải chuyện xấu.
Trận chiến kinh tâm động phách qua đi, Xà yêu huyết trượng dám chắc đã khiến cho giáo đình chú ý, trong thời điểm quan trọng này, lão già áo đen không muốn sự tình phức tạp thêm. Dù sao cùng với lượng lớn vong linh thần khí bị Thần thánh cự long Ngã Nhĩ Mạt Tây Nặc phong ấn thì Xà yêu huyết trượng tương đối là một thứ yếu.
-Vâng, đệ tử hiểu! Mắt thấy lão già áo đen nghiêm túc, Mai Lệ Nhĩ Tư đạo đức giả, âm thầm tính toán xem như thế nào mới có thể lấy được cây Xà yêu huyết trượng trong truyền thuyết. Chỉ cần đoạt được, nàng tin rằng mình ngay lập tức có thể từ sơ cấp Đại ma pháp sư tiến giai tới cao cấp Đại ma pháp sư thậm chí có thể đột phá tới sơ cấp ma đạo sư.
Làm quan môn đệ tử của lão già áo đen, hơn nữa với thế lực của gia tộc, từ nhỏ Mai Lệ Nhĩ Tư đều cần gì cũng được. Nàng tin tưởng, cho dù không ra tay, tuyệt đối cũng có thể làm cho Dương Lăng giao cho mình Xà yêu huyết trượng. Dưới sức hấp dẫn của mình, còn chưa bao giờ có một người nam nhân nào không thần hồn điên đảo, tuổi còn trẻ như Dương Lăng cũng không ngoại lệ.
Ở đây, Mai Lệ Nhĩ Tư âm thầm tính toán, bên kia Dương Lăng lại nhanh chóng bày ra làm thế nào phải trả giá thấp nhất để công phá lâu đài An Tạp gia tộc. An bài thỏa đáng, liền dẫn theo liên quân một đường giết tới.
Vi tam đả nhất, công tâm vi thượng !
Tòa thành An Tạp gia tộc lưng dựa vào núi, bao quanh là hào nước, dễ thủ khó công, là tòa thành hùng vĩ nhất trong mấy ngàn dặm quanh đây. Dương Lăng hiểu được nếu mạnh mẽ tấn công, cho dù chiến thắng cũng muốn nỗ lực rất nhiều. Vì vậy nghĩ tới một cái mưu kế rất tuyệt vời -Lấy ba đánh một
Y Thước Á đã bị giết chết, võ sĩ bên trong càng không có người chỉ huy, hơn nữa đã biết kẻ địch người đông thế mạnh, thanh thế to lớn, võ sĩ trốn bên trong thành dám chắc không dám chiến đấu, sĩ khí cực thấp. Dương Lăng tin tưởng chỉ cần vây chặt ba mặt của tòa thành, vậy hầu hết võ sĩ cũng sẽ từ cửa thành còn lại bỏ chạy, thậm chí không đánh đã hàng.
Tòa thành An Tạp gia tộc trước kia được gọi là Duy Sâm tòa thành, chiếm diện tích hơn mười dặm, lưng dựa núi, hào nước vây quanh. Thành tường sử dụng huyền vũ nham màu đen chắc chắn, mặt đất sử dụng Đại lý thạch bằng phẳng, vô cùng hào hoa hùng vĩ. Trong phạm vi mấy ngàn dặm, không ai không biết, đây cũng là nguyên nhân gọi Duy Sâm Trấn.
Tương truyền, Duy Sâm thành là một tòa thành lưu lại từ thời viễn cổ. Có người nói nơi này là một hành cung của một quốc vương, vì thỉnh thoảng lại phát hiện các bức điêu khắc. Có người nói đây có thể là nơi ở của một gã phú ông giàu nhất nước, thi thoảng mọi người có thể đào được một ít vật phẩm nghệ thuật tinh xảo, đẹp đẽ.
Cũng có người nói nơi này từng là nơi ở của đông đảo pháp sư hắc ám, thường có người canh ba nửa đêm nghe được vong hồn khóc, hoặc là nhìn thấy quỷ bay tới bay lui trong vườn hoa. Không ai biết tòa thành hùng vĩ này do ai xây lên, cũng không ai biết nó đã có bao nhiêu năm lịch sử.
Sau khi chỉ huy mọi người vây chặt cửa đông, cửa nam, cửa bắc của Duy Sâm tòa thành lại, Dương Lăng không để một người nào ở cửa tây, sau đó phân phó Tạp Tây cầm đầu mọi người mãnh liệt công kích cửa đông.
Quả nhiên, thấy bọn Dương Lăng người đông thế mạnh, thanh thế lớn, hơn nữa đã từng nhìn thấy đầu của Y Thước Á, võ sĩ bên trong tòa thành đều không có tâm ứng chiến. Có người giơ hai tay lên đầu hàng, có người hoảng sợ từ cửa tây chạy trốn ra, hy vọng tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm có thể tránh thoát một kiếp.
Đám lính hoảng sợ từ cửa tây chạy trốn ra, không biết cửa tây mặt ngoài là cửa sống, kỳ thật mới chính thức là tử địa. Nơi này Dương Lăng đã bày thiên la địa võng. Tại Dã man nhân được xưng là chiến sĩ núi rừng, bắn tên như gió tinh linh, tại ma thú đại quân của Dương Lăng trước mắt, bọn họ không hề có lực phản kháng.
Toàn thắng !
Chỉ sau nửa ngày. Dương Lăng thuận lợi công chiếm Duy Sâm tòa thành, cũng bắt được gần như toàn bộ tay chân của Y Thước Á. Trong đó kể cả mưu sĩ Cổ Đức trốn trong đám người hầu hy vọng tránh được một kiếp.
Khống chế thế cục rồi Dương Lăng triệu tập tất cả người dân trong trấn, công khai xét xử bọn tay chân của An Tạp gia tộc, nữ thì đưa lên giá treo cổ, nam thì mang đi chém đầu. Ngoại trừ mưu sĩ Cổ Đức bị bí mật giam lại, còn bọn tay chân tội ác đầy mình đều giết chết tại chỗ, khiến cho lòng người sung sướng.
Mắt thấy mấy tên ác ôn đều bị giết chết, mọi người nhảy lên hoan hô, có một ít thậm chí vì vui mừng quá mà khóc lóc. Nhiều năm như vậy, có bao nhiêu người bị bọn quỷ hút máu người An Tạp gia tộc làm cho vợ con ly tán, lại có bao nhiêu người gặp cảnh cửa nát nhà tan.
Đêm đó, mọi người đều vô cùng kích động, lũ lượt kéo về quán rượu Dạ lai hương của Dương Lăng, dâng lên lễ vật của mình.
Thương nhân thì đưa lên tinh tệ, thợ săn thì dâng lên một viên ma thú tinh hạch được cất kỹ, thậm chí còn có một vị bà cô nghèo khó dâng lên cho Dương Lăng cả một cái bánh ngọt lớn.
Trong mắt mọi người, Dương Lăng không chỉ là đại ân nhân giúp chính mình báo thù rửa hận, mà còn là chỗ dựa cho cuộc sống sau này của mình. Chỉ cần hắn còn ở Duy Sâm Trấn, thì không cần lo lắng dư nghiệt An Tạp gia tộc báo thù, không cần lo lắng ngày nào đó lại trở lại một tên ác bá giống như Y Thước Á.
Nhìn xem đông đảo thương nhân và người dân chân chất thành khẩn, nhìn xem rất nhiều lão nhân cùng mỹ nữ vui quá phát khóc, Dương Lăng cũng không nói nhiều nói nhảm. Phân phó hạ nhân cho bọn họ mỗi người một chén Lang mỗ tửu, tuyên bố đêm nay rượu ngon đều giảm một nửa giá tiền.
Vui mừng, hoàn toàn vui mừng.
Dưới sự kích thích của rượu ngon tất cả mọi người đều thức trắng đêm, cả Duy Sâm Trấn đều sôi trào lên. Cái tên Dương Lăng nhanh chóng truyền khắp các ngõ ngách trong trấn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hết quyển 1.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Sau khi nhanh chóng giết chết Y Thước Á, Dương Lăng tiện tay thu lấy cây pháp trượng của hắn bỏ vào không gian giới chỉ. Mặc dù cây pháp trượng này thoạt nhing vô cùng quỷ dị, nhưng rõ ràng đây là một cái bảo bối hiếm có. Đồng thời cũng không buông tha các chiến lợi phẩm trên người Y Thước Á như hỏa diễm giới chỉ, huyết tinh linh chiến ngoa.
Nhìn thi thể khổng lồ Cửu đầu xà quái, Dương Lăng cắn chặt răng dứt khoát đem cả người nó thu vào không gian giới chỉ. Ma thú khổng lồ như vậy, dám chắc có thể ngưng kết được rất nhiều viên máu khó được, thu hoạch so với mình tại Đặc Lạp Tư rừng rậm săn thú mấy tháng còn muốn nhiều hơn.
-Mẹ nó, thiêu hủy tên ác ma này.
-Mang thi thể hắn đi diễu hành.
Thẳng đến khi Dương Lăng thu hồi thi thể khổng lồ Cửu đầu xà quái, mọi người vây xem mới hồi phục lại tinh thần, có người đề nghị thiêu hủy Y Thước Á, cũng có người từng bị An Tạp gia tộc khi dễ còn không thể bỏ qua, muốn đem thi thể của hắn đem diễu hành khắp phố.
Nhìn người dân mãnh liệt phản ứng, nhớ tới lâu đài hùng vĩ của An Tạp gia tộc, Dương Lăng trong lòng vừa động, quyết định đã làm làm cho chót, dứt khoát phải trảm thảo trừ cắn, lớn tiếng nói:
-Thưa các vị dũng sĩ, Y Thước Á đã bị giết chết, nhưng là tay chân của hắn vẫn còn ở trong lâu đài, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
-Công phá lâu đài của bọn họ, giết sạch tay chân của chúng!
-Giết, dụng đầu của bọn chúng để bái tế những vong hồn bị hàm oan mà chết.
Tại Dương Lăng xúi giục, mọi người chịu đựng cừu hận nhiều năm giống như núi lửa phát ra, tinh thần chiến đấu bay cao. Y Thước Á đã chết, lại có chỗ dựa là binh cường mã tráng Dương Lăng, mọi người hận không được phải ngay lập tức huyết tẩy lâu đài An Tạp gia tộc.
-Hắc hắc, thông minh! Còn trẻ như vậy đã biết cách xúi giục dân tính.
Nhìn Dương Lăng chuẩn bị trảm thào trừ căn, lão già áo đen lại gật đầu tán thưởng.
-Hừ, ghê tởm, cư nhiên đem tất cả chiến lợi phẩm lấy hết, không để lại một cái gì .
Mai Lệ Nhĩ Tư không thể quên các trang bị ma pháp cao nhất trên người Y Thước Á. Nhất là thánh khí Xà yêu huyết trượng vẫn được pháp sư hắc ám tôn sùng.
Sau một lát trầm ngâm, lão già áo đen từ từ nói :
-Mai Lệ Nhĩ Tư, đối phương có đông đảo ma thú, lai lịch không rõ, tuyệt đối không thể dễ dàng ra tay, nhớ lấy! Có lẽ, Xà yêu huyết trượng ở trong tay hắn cũng không phải chuyện xấu.
Trận chiến kinh tâm động phách qua đi, Xà yêu huyết trượng dám chắc đã khiến cho giáo đình chú ý, trong thời điểm quan trọng này, lão già áo đen không muốn sự tình phức tạp thêm. Dù sao cùng với lượng lớn vong linh thần khí bị Thần thánh cự long Ngã Nhĩ Mạt Tây Nặc phong ấn thì Xà yêu huyết trượng tương đối là một thứ yếu.
-Vâng, đệ tử hiểu! Mắt thấy lão già áo đen nghiêm túc, Mai Lệ Nhĩ Tư đạo đức giả, âm thầm tính toán xem như thế nào mới có thể lấy được cây Xà yêu huyết trượng trong truyền thuyết. Chỉ cần đoạt được, nàng tin rằng mình ngay lập tức có thể từ sơ cấp Đại ma pháp sư tiến giai tới cao cấp Đại ma pháp sư thậm chí có thể đột phá tới sơ cấp ma đạo sư.
Làm quan môn đệ tử của lão già áo đen, hơn nữa với thế lực của gia tộc, từ nhỏ Mai Lệ Nhĩ Tư đều cần gì cũng được. Nàng tin tưởng, cho dù không ra tay, tuyệt đối cũng có thể làm cho Dương Lăng giao cho mình Xà yêu huyết trượng. Dưới sức hấp dẫn của mình, còn chưa bao giờ có một người nam nhân nào không thần hồn điên đảo, tuổi còn trẻ như Dương Lăng cũng không ngoại lệ.
Ở đây, Mai Lệ Nhĩ Tư âm thầm tính toán, bên kia Dương Lăng lại nhanh chóng bày ra làm thế nào phải trả giá thấp nhất để công phá lâu đài An Tạp gia tộc. An bài thỏa đáng, liền dẫn theo liên quân một đường giết tới.
Vi tam đả nhất, công tâm vi thượng !
Tòa thành An Tạp gia tộc lưng dựa vào núi, bao quanh là hào nước, dễ thủ khó công, là tòa thành hùng vĩ nhất trong mấy ngàn dặm quanh đây. Dương Lăng hiểu được nếu mạnh mẽ tấn công, cho dù chiến thắng cũng muốn nỗ lực rất nhiều. Vì vậy nghĩ tới một cái mưu kế rất tuyệt vời -Lấy ba đánh một
Y Thước Á đã bị giết chết, võ sĩ bên trong càng không có người chỉ huy, hơn nữa đã biết kẻ địch người đông thế mạnh, thanh thế to lớn, võ sĩ trốn bên trong thành dám chắc không dám chiến đấu, sĩ khí cực thấp. Dương Lăng tin tưởng chỉ cần vây chặt ba mặt của tòa thành, vậy hầu hết võ sĩ cũng sẽ từ cửa thành còn lại bỏ chạy, thậm chí không đánh đã hàng.
Tòa thành An Tạp gia tộc trước kia được gọi là Duy Sâm tòa thành, chiếm diện tích hơn mười dặm, lưng dựa núi, hào nước vây quanh. Thành tường sử dụng huyền vũ nham màu đen chắc chắn, mặt đất sử dụng Đại lý thạch bằng phẳng, vô cùng hào hoa hùng vĩ. Trong phạm vi mấy ngàn dặm, không ai không biết, đây cũng là nguyên nhân gọi Duy Sâm Trấn.
Tương truyền, Duy Sâm thành là một tòa thành lưu lại từ thời viễn cổ. Có người nói nơi này là một hành cung của một quốc vương, vì thỉnh thoảng lại phát hiện các bức điêu khắc. Có người nói đây có thể là nơi ở của một gã phú ông giàu nhất nước, thi thoảng mọi người có thể đào được một ít vật phẩm nghệ thuật tinh xảo, đẹp đẽ.
Cũng có người nói nơi này từng là nơi ở của đông đảo pháp sư hắc ám, thường có người canh ba nửa đêm nghe được vong hồn khóc, hoặc là nhìn thấy quỷ bay tới bay lui trong vườn hoa. Không ai biết tòa thành hùng vĩ này do ai xây lên, cũng không ai biết nó đã có bao nhiêu năm lịch sử.
Sau khi chỉ huy mọi người vây chặt cửa đông, cửa nam, cửa bắc của Duy Sâm tòa thành lại, Dương Lăng không để một người nào ở cửa tây, sau đó phân phó Tạp Tây cầm đầu mọi người mãnh liệt công kích cửa đông.
Quả nhiên, thấy bọn Dương Lăng người đông thế mạnh, thanh thế lớn, hơn nữa đã từng nhìn thấy đầu của Y Thước Á, võ sĩ bên trong tòa thành đều không có tâm ứng chiến. Có người giơ hai tay lên đầu hàng, có người hoảng sợ từ cửa tây chạy trốn ra, hy vọng tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm có thể tránh thoát một kiếp.
Đám lính hoảng sợ từ cửa tây chạy trốn ra, không biết cửa tây mặt ngoài là cửa sống, kỳ thật mới chính thức là tử địa. Nơi này Dương Lăng đã bày thiên la địa võng. Tại Dã man nhân được xưng là chiến sĩ núi rừng, bắn tên như gió tinh linh, tại ma thú đại quân của Dương Lăng trước mắt, bọn họ không hề có lực phản kháng.
Toàn thắng !
Chỉ sau nửa ngày. Dương Lăng thuận lợi công chiếm Duy Sâm tòa thành, cũng bắt được gần như toàn bộ tay chân của Y Thước Á. Trong đó kể cả mưu sĩ Cổ Đức trốn trong đám người hầu hy vọng tránh được một kiếp.
Khống chế thế cục rồi Dương Lăng triệu tập tất cả người dân trong trấn, công khai xét xử bọn tay chân của An Tạp gia tộc, nữ thì đưa lên giá treo cổ, nam thì mang đi chém đầu. Ngoại trừ mưu sĩ Cổ Đức bị bí mật giam lại, còn bọn tay chân tội ác đầy mình đều giết chết tại chỗ, khiến cho lòng người sung sướng.
Mắt thấy mấy tên ác ôn đều bị giết chết, mọi người nhảy lên hoan hô, có một ít thậm chí vì vui mừng quá mà khóc lóc. Nhiều năm như vậy, có bao nhiêu người bị bọn quỷ hút máu người An Tạp gia tộc làm cho vợ con ly tán, lại có bao nhiêu người gặp cảnh cửa nát nhà tan.
Đêm đó, mọi người đều vô cùng kích động, lũ lượt kéo về quán rượu Dạ lai hương của Dương Lăng, dâng lên lễ vật của mình.
Thương nhân thì đưa lên tinh tệ, thợ săn thì dâng lên một viên ma thú tinh hạch được cất kỹ, thậm chí còn có một vị bà cô nghèo khó dâng lên cho Dương Lăng cả một cái bánh ngọt lớn.
Trong mắt mọi người, Dương Lăng không chỉ là đại ân nhân giúp chính mình báo thù rửa hận, mà còn là chỗ dựa cho cuộc sống sau này của mình. Chỉ cần hắn còn ở Duy Sâm Trấn, thì không cần lo lắng dư nghiệt An Tạp gia tộc báo thù, không cần lo lắng ngày nào đó lại trở lại một tên ác bá giống như Y Thước Á.
Nhìn xem đông đảo thương nhân và người dân chân chất thành khẩn, nhìn xem rất nhiều lão nhân cùng mỹ nữ vui quá phát khóc, Dương Lăng cũng không nói nhiều nói nhảm. Phân phó hạ nhân cho bọn họ mỗi người một chén Lang mỗ tửu, tuyên bố đêm nay rượu ngon đều giảm một nửa giá tiền.
Vui mừng, hoàn toàn vui mừng.
Dưới sự kích thích của rượu ngon tất cả mọi người đều thức trắng đêm, cả Duy Sâm Trấn đều sôi trào lên. Cái tên Dương Lăng nhanh chóng truyền khắp các ngõ ngách trong trấn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hết quyển 1.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Bình luận facebook