• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Ma Tôn - Dương Hạo (1 Viewer)

  • Chương 17

Chương 17: Luyện công

“Bùm!”, bước ra một bước, một luồng lực phản kháng cực kỳ đáng sợ đột nhiên từ trong kết giới vô hình kia phun ra.


Dương Hạo run lên kịch liệt, mà chân của cậu vốn đang định đi lên lầu ba giờ lại đóng đinh ở bậc thang, hoàn toàn không thể nhúc nhích.


"Ma ý, xông! Một mạch tương thông, linh khí bộc phát cho ta!”, ý chí ngút trời lao ra, mang theo khí thế cuồng bạo. Sau đó linh khí toàn thân ngưng tụ lập tức phóng ra khỏi cơ thể.


“Bùm!”, lại có một tiếng động lớn vang lên, Dương Hạo đột nhiên cảm thấy sức phản kháng càng mạnh.


“Chỉ có một kết giới mà đòi ngăn cản ta à, vậy xem ta mạnh đến thế nào đây”, quát khẽ một tiếng, gần như toàn bộ linh khí trong cơ thể cậu tuôn ra, ma lực càng trở nên kịch liệt.


“Bùm!”, ma ý bộc phát, khí tức kinh người trên người Dương Hạo trực tiếp tràn ra ngoài.


Những người đang theo dõi võ kỹ ở tầng hai Võ Các đều biến sắc, đều nhìn về phía Dương Hạo, không thể tin được cậu, một người chỉ ở cấp mười hai mạch phàm linh cảnh giới Phàm Linh mà lại có uy lực kinh người như vậy.


Đặc biệt, sắc mặt của các thành viên nhà họ Du còn khó coi hơn. Nhất là cái tên đánh cược tính mạng với Dương Hạo đột nhiên hiện lên vẻ kinh ngạc, trên mặt lộ ra một chút do dự.


"Không thể nào. Thằng này chỉ mới ở cảnh giới Phàm Linh, tuyệt đối không thể bước lên tầng ba”, tên kia ngoài miệng nói vậy, nhưng trong giọng điệu lại không tự tin lắm.


“Phá!”, dưới ánh nhìn chăm chú của không ít đệ tử, Dương Hạo quát lên một tiếng, sau đó kết giới trực tiếp bị xuyên thủng, thân thể chấn động, toàn bộ lực cản đều biến mất.


Quay đầu nhìn đệ tử nhà họ Du đang ngẩn người, khóe miệng Dương Hạo nở nụ cười khiến đám người đứng sau không khỏi rùng mình.


Cậu nói: "Tao đã xuyên qua rồi nên mày tự sát đi”.


“Du Điền, đi thôi”, một đệ tử nhà họ Du kéo Du Điền, khuôn mặt đang vô cùng khó coi, nhanh chóng rời khỏi lầu hai.


Nhìn thấy mấy người nhà họ Du rời đi, Dương Hạo cười khẩy.


Giờ cậu cũng không vội. Nếu như đi ra ngoài vào lúc này, e rằng sẽ phải nỗ lực rất nhiều mới có thể trở lại. Tốt hơn hết là đợi ra ngoài rồi tính sổ sau vẫn chưa muộn.


Cậu liếc nhìn mấy chục đệ tử trên lầu hai, sau đó quay đầu đi lên lầu ba.


Khi vào tầng ba của Võ Các, một lực võ đạo mạnh mẽ đột nhiên áp sát về phía cậu.


Không gian tầng ba của Võ Các chỉ rộng vài trăm mét, trên không trung cũng chỉ có mấy chục cuốn võ kỹ lơ lửng. Nhưng chính hàng chục cuốn sách này đã khiến Dương Hạo cảm thấy áp lực.


"Theo quy định, tầng thứ nhất của Võ Các là nơi chứa công pháp bí kỹ cấp Phàm Linh. Tầng thứ hai chứa công pháp bí kỹ cấp cảnh giới Ngân Linh. Tầng thứ ba là cấp Kim Linh Cảnh”, Dương Hạo thầm nhủ, đồng thời tầm nhìn của cậu hướng về phía vài bóng người ở tầng ba.


Chỉ có bốn người trên tầng ba, tất cả họ đều tỏa ra ánh sáng vàng mờ ảo nhàn nhạt. Tuổi của họ chắc chắn không quá hai mươi lăm, thậm chí có một người trong số họ chỉ khoảng hai mươi tuổi.


Nhưng cảnh giới của bọn họ thì không cần phải nghi ngờ gì, chính là cảnh giới Kim Linh. So với tầng một và tầng hai, đệ tử của tầng ba là những tinh hoa thực sự của học viện Linh Không.


Bốn người, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Dương Hạo. Khi không thể cảm nhận được bất kỳ linh khí tu vi nào trên cơ thể Dương Hạo, tất cả đều biến sắc.


Nhưng điều này chỉ diễn ra trong chốc lát, sau đó họ liền xoay người luyện võ kỹ.


Bọn họ không tới tìm cậu, Dương Hạo đương nhiên không muốn chọc giận bọn họ. Cậu đi về phía quyển võ kỹ gần mình nhất, đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy.


“Ầm!”, một tiếng động vang lên, võ kỹ rơi vào tay Dương Hạo.


"Vô song đao, đao thế vô song, võ kỹ cấp Kim Linh hạ phẩm. Tu luyện đến cực hạn có thể biến hóa thành vạn đao giết chết địch".


Dương Hạo lắc đầu, sau đó thản nhiên đưa võ kỹ về vị trí không gian vừa rồi. Đột nhiên một luồng năng lượng bùng lên, làm nó lơ lửng trên không trung.


"Phá Nguyên Chưởng, võ kỹ cấp Kim Linh hạ phẩm. Lấy chưởng phá nguyên, tu luyện bàn tay tới cực hạn có thể trở thành thần binh lợi khí, cứng rắn như sắt".


"Phục Hổ Côn Pháp, võ kỹ cấp Kim Linh trung phẩm. Hàng long phục hổ, côn pháp cái thế”.


"Hưng Thủy Công, võ kỹ cấp Kim Linh trung phẩm, thủy hành chi lực, liên miên bất tuyệt".


Sau khi đọc xong sách, Dương Hạo liền đặt lại chỗ cũ. Võ kỹ liên quan đến sự tu luyện và sức mạnh của bản thân, chỉ những môn võ phù hợp với sức lực của bản thân thì mới phát huy được sức mạnh mạnh mẽ hơn.


Mấy chục bản võ kỹ, Dương Hạo trong nháy mắt đã đọc được gần hết. Lúc này, cậu đã đến vị trí chính giữa, đôi mắt hơi híp lại, nhìn chằm chằm một quyển sách nát.


Quyển sách này chỉ có một nửa, nhưng năng lượng quỷ dị nhàn nhạt toát ra từ trong đó khiến cho ma khí trong người cậu run lên.


Dương Hạo bồn chồn, đưa tay giật lấy nó. Lật giở, lập tức có một nhiệt độ kinh hoàng phun ra từ những con chữ.


"Ma Phệ Chân Hỏa. Cấp bậc không rõ. Người tu luyện, hãy lựa chọn cẩn thận. Bởi vì tàn thiên chỉ là nhập môn, không có giải thích chi tiết về tu luyện. Muốn tu luyện thành công thì khó như lên trời vậy".


Nhìn vào một hàng chú thích, Dương Hạo phát hiện ngoại trừ bốn chữ "Ma Phệ Chân Hỏa", những chữ còn lại đều được thêm vào ở cuối. Có thể nó đã được thêm vào sau khi cường giả của học viện Linh Không có được nó và cảm thấy rất khó để tu luyện mới thêm vào.


"Ma Phệ Chân Hỏa, nuốt chửng cả trời đất và mặt trời. Là biển lửa, nó thiêu đốt tất cả sinh linh”, ánh mắt Dương Hạo chuyển động, trong lòng đưa ra một lựa chọn.


Ma Phệ Chân Hỏa này nhất định là một võ kỹ không tầm thường, tuy rằng chỉ là nhập môn, nhưng cũng không phải là tuyệt đối không thể tu luyện. Có lẽ, cậu có thể nhận được phần còn lại của tàn thiên cũng không chừng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom